1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 567 : nên vọng động!!
      Edit:..Lam Thiên..


      còn mệnh, vậy làm cái gì cũng đều được.

      Nếu là, mệnh cũng đều còn, kia chẳng phải là cái gì cũng còn hi vọng ?--

      Từ ma thú sâm lâm ra, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ hết năm ngày.

      Nếu là bọn họ dùng toàn lực , như vậy khẳng định với tốc độ đó có thể nhanh lên ít!

      Chính là, Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc tương đối ham chơi, hơn nữa nữ vương cùng quốc sư, bọn họ là lần đầu tiên đến thế giới này, cho nên Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ cũng vội vã --

      Dù sao, cũng biến mất thời gian rồi, tại chậm trễ hai ngày có sao.

      Từ ma thú sâm laam ra, cách Thiên Thương đảo còn khoảng đoạn.

      Ở trong ma thú sâm lâm, ăn ngon ở tốt , bọn họ quyết định trước tìm cái nhà trọ hảo hảo nghỉ ngơi đêm.

      Gọi chút đồ ăn, đây là bữa ăn ngon nhất trong mấy ngày gần đây

      “Hazz, ngươi có nghe ? Thiên Thương đảo chỉ sợ là sắp xong rồi......”

      bàn cách vách, người ăn cơm bỗng nhiên nghị luận.

      Nghe thấy bọn họ nhắc tới Thiên Thương đảo, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch đều nhịn được cẩn thận đứng lên nghe.

      Tà Dịch vốn là muốn qua , nhưng Đông Phương Ngữ Hinh kéo lại.

      Ý bảo trước hết nghe nghe xem thế nào.

      “Cái kia Mẫn Bá Thiên...... biết luyện được công phu gì, nghe chỉ cần mình là có thể đem người Thiên Thương đảo đều giết hết......”

      Mẫn Bá Thiên......

      Uất Trì Tà Dịch từng cùng giao thủ qua, võ công của ......

      bình thường, làm sao có thể biến thái như vậy?

      “Đúng vậy, bọn họ tại mở ra đại trận phòng ngự, bất quá, biết có thể ngăn cản được mấy ngày......”

      “Đáng thương dân chúng kia, bọn họ đều chết thảm......”

      Mẫn Bá Thiên khôn, trời sanh tính cách có điểm tàn bạo.

      “Đúng vậy, ai, may mắn chúng ta lúc đó ở đấy......”

      Uất Trì Tà Dịch lại muốn qua để hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh lại lôi kéo ra ngoài,.

      ......”

      Nàng lôi kéo Tà Dịch bước , Uất Trì Tà Dịch có chút hiểu, đợi đến nơi cái xác định có người, Đông Phương Ngữ Hinh mới thở dài :

      “Bộ dáng của ngươi, nếu là...... Bọn họ, có lẽ chưa chắc biết, nhưng ai dám cam đoan nơi này có trinh thám của Mẫn Bá Thiên ?”

      Này, nàng cần phải cẩn thận, hơn nữa, nàng cũng nghĩ tới, Thiên Thương đảo lại gặp phải nguy hiểm như vậy.

      “Hinh Nhi, ý của nàng là......”

      cần thân, từ giờ trở , chúng ta dịch dung......”

      Dịch dung...... thân? Này......

      “Chàng có biết, vì sao Mẫn Bá Thiên lại muốn tấn công Thiên Thương đảo? Bởi vì biết chàng xảy ra chuyện, có ở đây...... Tà Dịch, nếu tại chàng bỗng nhiên xuất , kia có phòng bị ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh đúng, lần này Uất Trì Tà Dịch vội vàng gật đầu:

      “Kia bọn họ......”

      “Tiểu Hoan Hoan phải chỉnh dung lại chút, Tiểu Nhạc Nhạc, tự nhiên cần, chỉ cần biến ảo thành người ai nhận ra...... Nữ vương cùng quốc sư, cũng có người nhận thức...... chỉ cần chúng ta cùng Tiểu Hoan Hoan dịch dung thôi......”

      Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, muốn nhanh chóng trở về, nhìn xem đến cùng là chuyện gì xảy ra.

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn ra sốt ruột, vội khuyên nhủ::

      “Tà Dịch, tâm ta đối với chàng, chàng cũng biết, ta tự nhiên hại chàng...... Chỉ là, tình huống tại của Thiên Thương đảo, tựa hồ tốt, chúng ta tại trở về, cũng chưa chắc có hữu dụng......”

      Cái này, Uất Trì Tà Dịch nhưng là hiểu :

      “Hinh Nhi, chẳng lẽ chúng ta trở về sao?”


      Chương568: ai nghe lén?


      Edit: PDN

      "Cũng phải, quả là tạm thời vội vã trở về. . . . . .Vừa nãy ta nghĩ tới , võ công của Hoan Hoan thấp nhất, để cho bé và tiểu Nhạc Nhạc về học viện Tinh trước , tìm mấy sư phụ cùng nhau thương lượng chút. . . . . . Chúng ta và đám người nữ vương, thầm điều tra chút. . . . . . Lúc này, nghe ý tứ của những người này , võ công của Mẫn Bá Thiên , chúng ta nên xác định trước chút, sau đó lại nghĩ chuyện tiếp theo . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh phân tích cực kỳ có lý.

      Uất Trì Tà Dịch vốn cũng người xúc động, việc liên quan đến mình chỉ tránh ra xa, nhưng chỉ cần liên lụy đến người của mình. . . . . .

      liền bình tĩnh được.

      "Bây giờ chúng ta dịch dung trước . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh có mặt nạ, cẩn thận giúp Uất Trì Tà Dịch đeo vào, Uất Trì Tà Dịch cũng đeo cho nàng xong , trước lúc xong việc , cúi đầu, hôn cái ở môi của nàng :

      "Hinh Nhi, đúng là ta còn nợ nàng cái hôn lễ của Thiên Thương Đảo này , . . . . . ."

      Trong lòng vẫn có chút tiếc nuối, cảm thấy thực xin lỗi Đông Phương Ngữ Hinh.

      "Ha ha, hôn lễ à, ra cả đời lần là được rồi. . . . . . Tà Dịch, lòng chúng ta ở cùng nhau, cũng mạnh mẽ hơn so với cử hành bao nhiêu lần hôn lễ . . . . ."

      Cho tới bây giờ nàng cũng để ý những thứ hư vô gì đó, nàng để ý , chỉ có trái tim của mà thôi.

      Tà Dịch ôm nàng, trong lòng rất cảm động, kỳ , ở trong lòng của , làm sao lại phải như thế chứ?

      Từng có người qua, cả đời nữ nhân lúc đẹp nhất , chính là lúc mặc vào y phục tân nương trở thành tân nương tử .

      Mà nàng, Đông Phương Ngữ Hinh, mặc vào hai lần.

      Lần đầu tiên là sai lầm, lúc dó nàng là nữ tử xấu xí, tất nhiên xinh đẹp được.

      Lần thứ hai, biết mình phải gả cho lão già. . . . . .

      Gả cho lão già mà, tâm tình của nàng có thể tốt sao? Đương nhiên càng có khả năng tốt đẹp hơn .

      Haizzz, làm thế cũng rất tùy tiện, hình như nàng còn chưa nhận thức nghiêm túc làm tân nương lần đâu?

      Đông Phương Ngữ Hinh nhức đầu, dường như. . . . . .

      Nàng cũng rất muốn xinh đẹp lần nha.

      Nhưng tình huống bây giờ đúng, trước tiên bọn họ phải biết ràng chuyện Mẫn Bá Thiên .

      Hai người dám làm việc quá mức chậm trễ, tuy rằng bọn họ rất lâu thân thiết đơn độc hai người .

      là muốn, nhưng có thời gian.

      Lúc trở lại khách sạn , bọn họ thay đổi dung mạo.

      Nữ vương và quốc sư, trực tiếp mở miệng.

      Tiểu Hoan Hoan chỉ nhìn liếc cái, cũng hỏi nhiều, tiểu Nhạc Nhạc lại càng nhiều lời, trong lời vừa rồi bọn họ đều nghe ràng, đương nhiên trong lòng cũng có tính toán.

      Tâm tình thoải mái , bởi vì chuyện này mà biến mất, ăn vài miếng cơm, bọn họ vội vàng trở về phòng.

      Đóng cửa cho kỷ cửa sổ, xác định an toàn thời điểm, Đông Phương Ngữ Hinh mới sắc mặt trầm trọng :

      " Lời lúc nãy mọi người cũng nghe được, Thiên Thương Đảo là nhà của Tà Dịch , bên đó có việc, ta đương nhiên thể . . . . . ."

      "Hinh Nhi, ta cùng với con. . . . . ."

      Nữ vương vội vàng tỏ thái độ, đây chính là con của bà nha, bà thương nó, bảo vệ nó, ai tới bảo hộ nó chứ?

      "Ta nhàn rỗi có việc gì, cũng cùng nhìn xem. . . . . ."

      Quốc sư lại càng phản đối, bây giờ chính là người nhàn tản mà thôi.

      "Hoan Hoan, nương tin tưởng con lớn, cho nên cho con nhiệm vụ rất quan trọng . . . . . ."

      Nữ vương và quốc sư , vốn là ở trong trong dự liệu, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía Hoan Hoan:

      "Mẫu thân, người . . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan biết đây phải là lúc bốc đồng , bé hiểu chuyện gật gật đầu.

      "Con cũng phải đeo cái mặt nạ, con với tiểu Nhạc Nhạc. . . . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa định cho Hoan Hoan phải làm cái gì, Uất Trì Tà Dịch bỗng nhiên huy chưởng ra ngoài, lớn tiếng quát hỏi:

      "Ai. . . . . ."

      Chương569: nửa đêm

      edit; PDN

      Bên ngoài có người?

      Sắc mặt Đông Phương Ngữ Hinh tối sầm, khi nào tính cảnh giác của nàng thấp như vậy ?

      Có điều, bên ngoài đích là có tiếng hít thở rất , Uất Trì Tà Dịch đuổi theo, mở cửa mới thấy, là tiểu nhị trong điếm:

      "Khách quan, các ngươi có thể cần nước tắm?"

      Vẻ mặt Đông Phương Ngữ Hinh đầy vạch đen. . . . . Tiểu nhị này, ngươi cảm thấy ngươi chịu khó cũng quá chút sao?

      Hay là , ở đây điếm tiểu nhị chính là như vậy . . . . . .

      Chịu khó.

      có chút võ công , nhưng võ công cũng cao.

      Uất Trì Tà Dịch quét mắt nhìn cái, xác định thành vấn đề mới nhanh chóng trở về.

      "Mọi người tiếp tục , Hinh Nhi, ta nhìn xem. . . . . ."

      Theo lý thuyết nên có người chủ động tới hỏi cần nước ấm tắm rửa ! Trừ khi là họ dặn dò.

      Nữ vương cảm thấy ổn, nàng khẽ .

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, tiếp tục :

      "Hoan Hoan, con và tiểu Nhạc Nhạc trực tiếp quay về học viện Tinh , đường này, chừng cũng yên bình, con phải nhớ cho kỹ, tuyệt đối cần ham chơi, cần chậm trễ chuyện chính, tình huống này cho mấy người Chích lão, ngoài ra tiếng chúng ta cũng có chuyện, đừng làm bọn họ lo lắng . . . . . ."

      Hoan Hoan vẫn đều là rất hiểu chuyện , bé nghe xong vội vàng gật đầu.

      "Dung mạo của ngươi, trăm ngàn nhớ , mặc kệ lúc nào cũng đừng lộ ra đến, biết ?"

      Ngộ nhỡ để cho người của Mẫn Bá Thiên nhìn thấy, vậy cũng . . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút lo lắng, nàng lấy ra mặt gương, đưa cho tiểu Hoan Hoan:

      "Con xem, ra bây giờ con cũng rất đẹp . . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan rất đỏm dáng, nếu ngươi để cho bé khuôn mặt đẹp lắm, bé nhất định vui lòng.

      "Vâng . . . . . Cám ơn mẫu thân. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan cũng thực thích bộ dáng mới của chính mình, ngược lại tiểu Nhạc Nhạc bẹt miệng mếu máo:

      "Ta cảm giác vẫn là tiểu Hoan Hoan lúc đầu đẹp mắt hơn chút. . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh im lặng, ngươi quen xem cái mặt đó của tiểu Hoan Hoan, đương nhiên cũng cảm thấy. . . . . .

      Có điều, tiểu Nhạc Nhạc cũng rất hiểu chuyện , nó cũng tùy tiện chút thôi mà?

      Dặn dò tốt bọn họ, Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch đưa hai người bọn họ rời trước, mà quốc sư nhìn chỗ này chút, phòng ngừa có cái gì khác thường ——

      Lúc đám người Đông Phương Ngữ Hinh trở về , nữ vương trở lại.

      "Người kia vẫn có gì khác thường, vẫn hỏi tiếp từng phòng từng phòng , hình như là chúng ta nghĩ nhiều . . . . . ."

      Nàng lo lắng bản thân nhìn lầm rồi, cố ý nhìn thêm lúc, nhưng. . . . . .

      Dường như, vẫn đều bình thường vô cùng, đúng là người tiểu nhị.

      "Chúng ta vừa mới xuất , chắc gì bị nhận ra được, có điều bộ dáng ban đầu của ta và Tà Dịch từng xuất ở khách sạn này, chúng ta vẫn thể ở lại lâu lắm . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn là cẩn thận, đây chính là lúc ban đầu làm sát thủ luyện được?

      Nếu người cẩn thận cái, rất có thể . . . . . .

      Liền trực tiếp đời nhà ma .

      Chi tiết quyết định tất cả, lời này cũng chỉ suông!

      "Hinh Nhi, ý của ngươi là. . . . . ."

      Nữ vương cũng biết tình huống lúc này có phần khẩn cấp, vội hỏi.

      "Trước nghỉ ngơi tốt, nửa đêm chúng ta liền rời . . . . . ."

      Lúc này nhiều người, bọn họ vẫn có thể tránh cơ sở ngầm của bọn họ , nhưng. . . . . .

      Chung quy cảm giác bằng nửa đêm vụng trộm trốn . . . . . .

      Bọn họ vốn tính từ từ , nhưng lúc này xem ra là thể.

      Haizzz, là chuyện đời khó lường mà!

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 570: Cầu cứu khẩn cấp
      Edit: voi còi



      Thiên Thương đảo, nghĩ tới vậy mà bị làm đến tình trạng này.

      Nghĩ đến nơi lần đầu tiên mình đến, địa phương kia......

      Nữ vương vừa nghe cũng thế, bà về phòng trước, quốc sư cũng ra ngoài, lúc này trong phòng liền còn lại Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch.

      “Hinh Nhi, nghĩ tới ra đây vẫn lo lắng như vậy ......”

      Lúc ở bên trong thời kia, vì lo lắng có thể ra ngoài hay mà lo lắng, tìm cách, chạy ngược chạy xuôi.

      Thế nhưng sau khi ra, lại gặp phải việc này, là......

      để cho người ta sống yên ổn a.

      “Tà Dịch, chàng tới thời kia là từ chỗ U Minh vương sao?”

      Tuy rằng là nghỉ ngơi cho tốt, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lại hề buồn ngủ.

      “Đúng vậy......”

      “U Minh vương kia, chàng cho ta nghe chút chuyện của được ?”

      Võ công của Mẫn Bá Thiên, tuyệt đối khủng bố đến mức độ kia.

      Nếu võ công của ta luôn luôn đều tốt như vậy, vậy thời điểm lần trước, liền ......

      “U Minh vương, là tồn tại rất thần bí......”

      Sắc mặt Uất Trì Tà Dịch có chút khó coi, bởi vì......

      “Tuy rằng rất nhiều người đều biết đến có người như vậy, nhưng...... có người nào biết võ công của ta như thế nào, cũng có ai biết đến cùng bao nhiêu tuổi, càng tra được tin tức liên quan đến ta...... Nhưng, chỗ kinh khủng nhất của ta chính là, tuy rằng người bên ngoài tra đến tin tức về , nhưng đối với tất cả chuyện bên ngoài, đều như lòng bàn tay ......”

      cái......

      Địch nhân rất cường hãn.

      “Vậy Mẫn Bá Thiên làm sao có thể cùng thông đồng? Giữa bọn họ có điều kiện gì chăng?”

      U Minh vương, nếu là lợi hại như vậy, vậy Mẫn Bá Thiên có điều kiện gì khiến ta động tâm đây?

      Hơn nữa, võ công của Mẫn Bá Thiên, cùng ta có liên quan sao?

      “Chàng cảm giác võ công của Mẫn Bá Thiên, có liên quan đến U Minh vương ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh cùng U Minh vương tiếp xúc qua, cho nên, biết tình huống cụ thể.

      “Võ công của ta rất kỳ quái, có thể , cùng chúng ta tu luyện, căn bản cùng con đường......”

      Này......

      Tà công......

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ tới từ ngữ này, nàng nhớ được lúc trước xem tivi, cũng có cách này, nhưng đó là tivi, đây là trong thực.

      “Trước tiên chúng ta vẫn nên gặp Mẫn Bá Thiên trước ......”

      “Được......”

      ******************

      “Nhu Y, ta biết ngươi rất giỏi bày trận, biết so sánh với tam trưởng lão như thế nào......”

      Mẫn Bá Thiên lại tìm đến Nhu Y, Nhu Y cũng là từ từ nhắm hai mắt nằm ở giường, thậm chí giương mắt cũng chưa.

      “Nhu Y......”

      Thái độ của nữ nhân này, là càng ngày càng kiêu ngạo.

      Trong lòng Mẫn Bá Thiên cực kì vui, giọng tự giác gia tăng ít.

      “Nhu Y, ta hỏi ngươi......”

      Nhu Y vẫn chuyện như cũ, Mẫn Bá Thiên hỏi lần thứ ba.

      Nhưng còn chưa xong, Nhu Y kiên nhẫn ngắt lời của :

      “Ta điếc......”

      Mẫn Bá Thiên muốn mắng người, biết ngươi phải kẻ điếc, điếc, nhưng phải vừa rồi ngươi giả câm vờ điếc hay sao?

      “Vậy......”

      “Mẫn Bá Thiên, chuyện ngươi đáp ứng với ta đâu?”

      mặt Nhu Y rất mất hứng, bởi vì qua lại lâu như vậy, nhưng Mẫn Bá Thiên còn chưa có chứng thực hứa hẹn của .

      làm tốt, đây là lệnh bài của ngươi......”

      sớm nghĩ đến tặng cho nàng...... Chỉ là......

      “Kỳ ta sớm muốn đưa qua cho ngươi, nhưng lại muốn mang thêm phần đại lễ, cho nên......”

      Nhu Y bĩu môi, đại lễ này, nàng cũng dám quá mức mong đợi.

      ☆, Chương 571: Ta thấy nàng ta!
      Edit: voi còi



      Ai biết đại lễ của là cái gì, chính xác, chính là chờ sau khi diệt Thiên Thương đảo xong lại đối phó chính mình đâu......

      “Mẫn Bá Thiên, ngươi có nhớ Mẫn Du Nhiên ?”

      Mẫn Du Nhiên......

      Mẫn Bá Thiên biến sắc:

      “Nàng chết......”

      Mẫn Du Nhiên, lúc trước chẳng qua nhắc nhở nàng ta có thể trộm đến thời chi thạch mang Đông Phương Ngữ Hinh đến địa phương kia luận võ, sau đó nàng ta (ĐPNH) chết tại đó.

      Bao gồm Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch, cùng cái tiểu nha đầu kia khiến nhìn mà nghiến răng.

      “Lúc trước, là ngươi sai nàng ta làm như vậy ư?”

      Nhìn Mẫn Bá Thiên kích động như vậy, Nhu Y càng thêm xác định.

      “Là chính nàng muốn cùng Đông Phương Ngữ Hinh tỷ thí...... Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh chính là rùa đen rút đầu, dám nghênh chiến......”

      Mẫn Bá Thiên chán ghét , tuy rằng đánh lại Uất Trì Tà Dịch, nhưng đánh Đông Phương Ngữ Hinh cũng vấn đề.

      Mà võ công của Mẫn Du Nhiên, cùng Đông Phương Ngữ Hinh cách xa rất nhiều, đánh nàng ta giống như chơi đùa vậy.

      Nàng (MDN) hẹn nàng ta (ĐPNH) đến đài sinh tử, kỳ chính là động sát tâm rồi.

      Đông Phương Ngữ Hinh phải ngốc tử, nàng biết năng lực của mình, tất nhiên có khả năng lên.

      Mà Mẫn Du Nhiên lại càng cam tâm, cho nên mới có màn kia.

      “Lời này ta cũng đồng ý, Đông Phương Ngữ Hinh, chính là con rùa đen rút đầu......”

      Lúc đó nàng cũng thiếu chút đem Đông Phương Ngữ Hinh đùa chết, thế nhưng Uất Trì Tà Dịch đến, phá trận pháp của nàng.

      dùng phương pháp nguyên thủy nhất phá trận, dựa vào, lúc ấy chính mình đúng là thụ thương .

      Mà con hồ ly chết tiệt kia, lại huỷ dung nhan của nàng.

      Đông Phương Ngữ Hinh có bản lĩnh gì?

      Còn phải lần lượt tránh ở sau lưng Uất Trì Tà Dịch sao? Nàng ta chính là con rùa đen rút đầu.

      “Ha ha, Nhu Y, vậy ngươi so với tam trưởng lão, trận pháp có thể lợi hại hơn ?”

      tại Mẫn Bá Thiên sốt ruột là, căn bản thấy được người của Thiên Thương đảo.

      Vốn tưởng rằng có thể rất nhanh liền đem Thiên Thương đảo bắt lại, nhưng......

      Thiên Thương đảo chết tiệt kia, cũng dám bày trận ngăn trở.

      May mắn, cao thủ bày trận của Thiên Thương đảo là tam trưởng lão, mà Nhu Y, chính là tôn nữ của tam trưởng lão.

      “Đó là tổ phụ của ta, tất cả mọi thứ ta học, đều là theo ông học ......”

      Võ công có thể trò giỏi hơn thầy là điều đương nhiên, nhưng trận pháp......

      Đây chỉ là khảo nghiệm tri thức, kỹ xảo, còn bao gồm kinh nghiệm gì gì đó.

      Bây giờ Nhu Y mới tuổi này, hơn nữa kinh nghiệm rất ít, võ công cũng như tam trưởng lão, nàng cũng dám so với ông lợi hại hơn.

      “Tất nhiên là bằng ông ấy rồi?”

      Mẫn Bá Thiên có chút thất vọng, Nhu Y thèm để ý cười:

      “Nhưng mà, tuy rằng bằng ông, nhưng ông đối ta kỳ vọng luôn luôn rất cao, tất cả bản lĩnh của ông, toàn bộ đều cho ta biết......”

      Đây là chuyện mà nàng từng đắc ý nhất......

      Nhưng lúc nàng gặp chuyện may, nàng vẫn bị bọn họ vứt bỏ như cũ.

      Tổng cho rằng nàng là đặc biệt, lại biết, ra, chỉ có hữu dụng, bọn họ mới có thể cảm thấy là đặc biệt.

      “Vậy là tốt rồi...... lão ta bày trận , ta cũng có người biết phá trận, Nhu Y, lần này cần làm phiền ngươi rồi ......”

      Sắc mặt của Mẫn Bá Thiên vui vẻ, cái này, tiến độ của bị chậm trễ

      Đại này giải quyết, mới nhớ tới vừa rồi Nhu Y thế nhưng hỏi tới Mẫn Du Nhiên.

      “Là U Minh vương nhắc tới Mẫn Du Nhiên sao? Nhu Y, ngươi làm sao có thể đột nhiên nhớ tới nàng ấy?”

      Mẫn Bá Thiên tùy ý hỏi, vẻ mặt của Nhu Y đen lại, cả giận :

      “Ta thấy nàng......”

      “Cái gì?”

      Cái này đổi lại làm Mẫn Bá Thiên chấn kinh rồi......

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 572: Chỉ có chút tiền đồ sao?
      Edit: voi còi


      Cái này đổi lại làm Mẫn Bá Thiên chấn kinh rồi, thể tin được ngẩng đầu:

      “Lúc nào ?”

      “Là mấy ngày hôm trước, thị nữ của ta phát nàng té xỉu ngoài cửa, vừa vặn khiến U Minh vương nhìn đến, vội mang ...... Mẫn Bá Thiên, có lẽ ta sắp rời nơi này ......”

      Với tính tình của U Minh vương, tự nhiên Mẫn Bá Thiên ràng.

      Người nọ có chút háo sắc, thích nữ nhân.

      Nhưng cũng mê muội, lại càng vì nữ nhân chậm trễ chính .

      Đây cũng là điều bội phục nhất ở ta.

      “Ý của ngươi là.... .... Mẫn Du Nhiên ra?”

      Mẫn Du Nhiên ra là chuyện tốt, dù sao nàng cũng là luyện đan sư lợi hại nhất Phác Dương sơn.

      Nhưng......

      Trong đó, trừ bỏ Mẫn Du Nhiên, còn có Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ......

      Hay là......

      Nghĩ đến võ công của Uất Trì Tà Dịch, vẫn có chút sợ hãi như cũ.

      Lần tỷ thí đó, cho tới bây giờ ký ức của vẫn còn mới mẻ đấy?

      “Đúng.....”

      “Vậy bọn người Uất Trì Tà Dịch đâu?”

      “Ta cũng biết......”

      Nhu Y cũng muốn biết tin tức của bọn họ, nhưng nàng chỉ thấy có người Mẫn Du Nhiên.

      “Ta gặp U Minh vương trước......”

      Mẫn Bá Thiên bình tĩnh được, Nhu Y đáp ứng hỗ trợ phá trận vốn là chuyện tốt, nhưng lúc này, lại nửa điểm cũng vui vẻ được.

      Uất Trì Tà Dịch, bọn họ có khả năng vận khí tốt như vậy xuất ra --

      Mẫn Bá Thiên trực tiếp cầu kiến U Minh vương, mấy ngày nay tâm tình của U Minh vương tệ, tuy rằng Mẫn Du Nhiên chưa cái gì, nhưng biết, thành công rất dễ dàng, đợi chút mà thôi.

      muốn thử xem luyện đan sư là cái tư vị gì, hơn nữa là luyện đan sư lớn (ý cấp bậc cao).

      Nhưng tuyệt đối là xử nữ, cảm nhận được.

      Nghe được Mẫn Bá Thiên qua, U Minh vương trực tiếp để cho người ta dẫn tiến vào.

      “U Minh vương, ta vừa mới gặp qua Nhu Y......”

      Đây là địa bàn của U Minh vương, Mẫn Bá Thiên biết chính mình thể gạt được U Minh vương.

      “Ừ......”

      “Đúng rồi, U Minh vương, nghe Nhu Y , ngài cứu Mẫn Du Nhiên?”

      Mẫn Bá Thiên lại thử hỏi, U Minh vương lại đáp tiếng.

      “Vậy bọn người Uất Trì Tà Dịch đâu? Mẫn Du Nhiên theo thời xuất ra, bọn họ......”

      “Cái nàyày khó mà , chưa thấy qua cũng biết, chừng bọn họ cũng xuất ra, cũng chừng ra......”

      Uất Trì Tà Dịch xuất ra hay , cùng có bao nhiêu quan hệ, U Minh vương thèm để ý .

      “U Minh vương, võ công của Uất Trì Tà Dịch rất lợi hại, ta lo lắng...... Lo lắng ngăn trở......”

      Mẫn Bá Thiên cẩn thận , U Minh vương nhìn ta, ánh mắt sắc bén, khiến trong lòng Mẫn Bá Thiên thầm phát run --

      chưa sai cái gì a, U Minh vương làm sao có thể......

      Trong lòng thầm lo lắng, thế nhưng mặt lại vẫn dám biểu quá mức sợ hãi như cũ, Mẫn Bá Thiên cố gắng bình tĩnh.

      “Bổn vương rốt cục biết ngươi vì sao bằng Uất Trì Tà Dịch ......”

      Qua hồi lâu, bỗng nhiên U Minh vương mở miệng, nhưng lời này, làm cho Mẫn Bá Thiên thể nào phản bác.

      bằng Uất Trì Tà Dịch, bọn họ so qua, nhưng mỗi lần kết quả đều......

      Là chính mình thua, mặc kệ là luận võ công, hay là mưu kế......

      “Võ công bây giờ của ngươi, cao thấp, nhưng cùng giống nhau sao? Mẫn Bá Thiên, ngươi phải là Mẫn Bá Thiên lúc trước rồi, ngươi chỉ có chút tiền đồ như vậy sao?”

      U Minh vương có chút ý tứ chỉ tiếc rèn sắt thành thép, nếu Uất Trì Tà Dịch có khả năng xuất ra, còn xác định, thậm chí ......


      ☆, Chương 573: Bị mất võ công......
      Edit:..Lam Thiên..

      Lựa chọn cùng hợp tác, biết là đúng hay là sai.

      “Ta...... U Minh vương, ngươi rất đúng, Uất Trì Tà Dịch tại phải đối thủ của ta......”

      Mẫn Bá Thiên thấp giọng , U Minh vương vừa lòng cười:

      “Lớn tiếng chút......”

      “Uất Trì Tà Dịch tại phải là đối thủ của ta......”

      Mẫn Bá Thiên lập lại lần nữa, U Minh vương cười :

      “Ngươi có thể yên tâm làm, có ta ở phía sau, ngươi còn lo lắng cái gì?”

      Mẫn Bá Thiên nghĩ lại cũng đúng, có U Minh vương ở phía sau, cần gì phải lo lắng ?

      Vạn nhất làm được, để ra tay, tuyệt đối thành vấn đề.

      “Ân......”

      vừa lòng trở về, nhìn bóng lưng của , U Minh vương thở dài:

      “Nếu là, đổi thành người nam nhân kia, chỉ sợ cũng ......”

      Trong lòng thích Uất Trì Tà Dịch , đáng tiếc, người này tuyệt đối có khả năng cùng hợp tác.

      Bọn họ phải cùng loại người, cho nên, đạo bất đồng bất tương vi mưu, chỉ đơn giản như vậy.

      [Đạo bất đồng bất tương vi mưu nghĩa là: cùng chí hướng thể cùng nhau mưu nghiệp được. Nghĩa này giống câu: chim sẻ sao biết được chí chim hồng.]

      Nhưng cũng nghĩ tới bọn họ ra, Mẫn Du Nhiên lúc ra, so với chết khác biệt lắm.

      Theo lý thuyết, người chết là có khả năng ra , nhưng nàng lại có thể ra , như vậy rất có thể Uất Trì Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh mở được thời chi môn......

      Vận khí của hai người kia, tựa hồ phải tốt bình thường đâu?

      làm cho ngoài ý muốn, chỉ hy vọng lúc này đây, bọn họ cũng nên vừa ra tay liền chết.

      rất hiếu kỳ Đông Phương Ngữ Hinh, ra cũng muốn gặp --

      “Võ công của ta......”

      tỉnh mấy ngày , nhưng võ công của Mẫn Du Nhiên, cơ hồ có, điều này làm cho nàng lo lắng.

      Nàng lại thử vận hành chút, vẫn như thế.

      Nàng giống như từ trước tới nay có võ công vậy, nhưng......

      Chẳng lẽ, là Đông Phương Ngữ Hinh phế võ công của nàng rồi sao?

      Nàng nỗ lực nhớ lại, nhưng......

      Kết quả cuối cùng chính là, cũng nhớ được Đông Phương Ngữ Hinh khi nào phế võ công của nàng a.

      Nàng là giết chính mình, nhưng......

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng phải người như vậy, nàng phải kẻ tiểu nhân.

      “Tiểu thư......”

      cái nha đầu tới, thấy bọ dáng điên cuồng của Mẫn Du Nhiên, nàng vừa muốn qua, Mẫn Du Nhiên đem gì đó tay liền đánh qua.

      ly trà, tuy rằng phải trà nóng, nhưng vừa vặn rơi xuống mặt nha đầu kia, phách tiếng, ly trà rơi xuống mặt đất, vỡ nát.

      Nha đầu kia ngây người, Mẫn Du Nhiên cũng ngây người.

      Nàng tuy rằng lo lắng, nhưng từ trước tới nay nàng chưa từng tổn thương người a.

      Nhưng hôm nay......

      “Ta...... Ta phải cố ý ......”

      Nàng vội vàng qua, nơi này phải địa bàn của nàng, chính là cái nha đầu hầu hạ, cũng tốt nhất cần tùy tiện đắc tội ......

      Nàng cuống quít giúp nha đầu cầm máu, ly trà kia vừa vặn đánh tới đầu nha đầu, mặt toàn là máu, thoạt nhìn kinh khủng.

      “Ta sao...... Tiểu thư, cần , nô tì có thể chính mình tựu làm......”

      Nha đầu vội vàng lui về phía sau, Mẫn Du Nhiên ô ô khóc lên:

      “Ta chính là sốt ruột, tâm tình tốt...... võ công của ta, võ công của ta thế nhưng......”

      Nàng khóc ra lời, nha đầu kai vừa nghe, nghĩ đến lời U Minh vương dặn, vội hỏi:

      “Tiểu thư, kỳ ngươi cũng cần thương tâm như vậy...... vương của chúng ta có bản lãnh khởi tử hồi sinh , người chết qua lần, nhưng vương vẫn có thể đem ngươi cứu sống a......”

      Lúc đó, nàng chết .

      Nhưng......

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------


      ☆, Chương 573: Bị mất võ công......
      Edit:..Lam Thiên..

      Lựa chọn cùng hợp tác, biết là đúng hay là sai.

      “Ta...... U Minh vương, ngươi rất đúng, Uất Trì Tà Dịch tại phải đối thủ của ta......”

      Mẫn Bá Thiên thấp giọng , U Minh vương vừa lòng cười:

      “Lớn tiếng chút......”

      “Uất Trì Tà Dịch tại phải là đối thủ của ta......”

      Mẫn Bá Thiên lập lại lần nữa, U Minh vương cười :

      “Ngươi có thể yên tâm làm, có ta ở phía sau, ngươi còn lo lắng cái gì?”

      Mẫn Bá Thiên nghĩ lại cũng đúng, có U Minh vương ở phía sau, cần gì phải lo lắng ?

      Vạn nhất làm được, để ra tay, tuyệt đối thành vấn đề.

      “Ân......”

      vừa lòng trở về, nhìn bóng lưng của , U Minh vương thở dài:

      “Nếu là, đổi thành người nam nhân kia, chỉ sợ cũng ......”

      Trong lòng thích Uất Trì Tà Dịch , đáng tiếc, người này tuyệt đối có khả năng cùng hợp tác.

      Bọn họ phải cùng loại người, cho nên, đạo bất đồng bất tương vi mưu, chỉ đơn giản như vậy.

      [Đạo bất đồng bất tương vi mưu nghĩa là: cùng chí hướng thể cùng nhau mưu nghiệp được. Nghĩa này giống câu: chim sẻ sao biết được chí chim hồng.]

      Nhưng cũng nghĩ tới bọn họ ra, Mẫn Du Nhiên lúc ra, so với chết khác biệt lắm.

      Theo lý thuyết, người chết là có khả năng ra , nhưng nàng lại có thể ra , như vậy rất có thể Uất Trì Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh mở được thời chi môn......

      Vận khí của hai người kia, tựa hồ phải tốt bình thường đâu?

      làm cho ngoài ý muốn, chỉ hy vọng lúc này đây, bọn họ cũng nên vừa ra tay liền chết.

      rất hiếu kỳ Đông Phương Ngữ Hinh, ra cũng muốn gặp --

      “Võ công của ta......”

      tỉnh mấy ngày , nhưng võ công của Mẫn Du Nhiên, cơ hồ có, điều này làm cho nàng lo lắng.

      Nàng lại thử vận hành chút, vẫn như thế.

      Nàng giống như từ trước tới nay có võ công vậy, nhưng......

      Chẳng lẽ, là Đông Phương Ngữ Hinh phế võ công của nàng rồi sao?

      Nàng nỗ lực nhớ lại, nhưng......

      Kết quả cuối cùng chính là, cũng nhớ được Đông Phương Ngữ Hinh khi nào phế võ công của nàng a.

      Nàng là giết chính mình, nhưng......

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng phải người như vậy, nàng phải kẻ tiểu nhân.

      “Tiểu thư......”

      cái nha đầu tới, thấy bọ dáng điên cuồng của Mẫn Du Nhiên, nàng vừa muốn qua, Mẫn Du Nhiên đem gì đó tay liền đánh qua.

      ly trà, tuy rằng phải trà nóng, nhưng vừa vặn rơi xuống mặt nha đầu kia, phách tiếng, ly trà rơi xuống mặt đất, vỡ nát.

      Nha đầu kia ngây người, Mẫn Du Nhiên cũng ngây người.

      Nàng tuy rằng lo lắng, nhưng từ trước tới nay nàng chưa từng tổn thương người a.

      Nhưng hôm nay......

      “Ta...... Ta phải cố ý ......”

      Nàng vội vàng qua, nơi này phải địa bàn của nàng, chính là cái nha đầu hầu hạ, cũng tốt nhất cần tùy tiện đắc tội ......

      Nàng cuống quít giúp nha đầu cầm máu, ly trà kia vừa vặn đánh tới đầu nha đầu, mặt toàn là máu, thoạt nhìn kinh khủng.

      “Ta sao...... Tiểu thư, cần , nô tì có thể chính mình tựu làm......”

      Nha đầu vội vàng lui về phía sau, Mẫn Du Nhiên ô ô khóc lên:

      “Ta chính là sốt ruột, tâm tình tốt...... võ công của ta, võ công của ta thế nhưng......”

      Nàng khóc ra lời, nha đầu kai vừa nghe, nghĩ đến lời U Minh vương dặn, vội hỏi:

      “Tiểu thư, kỳ ngươi cũng cần thương tâm như vậy...... vương của chúng ta có bản lãnh khởi tử hồi sinh , người chết qua lần, nhưng vương vẫn có thể đem ngươi cứu sống a......”

      Lúc đó, nàng chết .

      Nhưng......

      ☆, Chương 574: Cái gọi là thành ý
      Edit:..Lam Thiên..

      Mẫn Du Nhiên trước mắt sáng ngời, tay nàng gắt gao cầm lấy cánh tay nha đầu:

      “Ngươi là ...... U Minh vương có biện pháp giúp ta?”

      Nếu đúng như thế, nàng chẳng phải là có thể lần nữa trở lại thời điểm cường thịnh nhất sao?

      “Đúng vậy, tiểu thư......”

      thể tưởng được nữ tử này bá đạo như vậy, sắc mặt nha đầu vui vẻ, vội vàng phụ họa .

      “ Vương các ngươi ở đâu, U Minh vương ở đâu? Ta muốn tìm ......”

      Biết chính mình có khả năng khôi phục võ công, Mẫn Du Nhiên khắc cũng dám chậm trễ, hận thể tại liền phục hồi như cũ.

      “Tiểu thư, này......”

      Nha đầu thần sắc tối sầm lại, tựa hồ có chút khó xử.

      Mẫn Du Nhiên cũng là người cực kỳ thông minh, nàng vừa thấy nha đầu khó xử, biết việc này dễ dàng, lúc này nhíu mày nghĩ lại, lại biết nên làm như thế nào .

      Nàng ở đây nhận ai, U Minh vương cũng chỉ thấy qua lần kia, là cứu chính mình, nhưng thái độ cũng lạnh nóng .

      Về sau liền chưa thấy qua, này......

      “Cái kia, đúng rồi, ta nhưng là cái luyện đan sư, chờ ngày khác ta giúp ngươi luyện chút thứ tốt......”

      Nàng tựa hồ sở trường duy nhất cũng chỉ có cái này......

      Nhưng tại bị mất võ công, nếu muốn luyện đan cũng được .

      Luyện đan sư người nào mà chút võ công đều có , cái này mọi người đều biết --

      Mẫn Du Nhiên lấy xuống vòng tay duy nhất cổ tay, vật này chính là thứ mà nàng mang theo từ cũng chưa từng rời khỏi người , nàng muốn đeo lên tay nha đầu, nha đầu sợ tới mức liên tục lắc đầu:

      “Tiểu thư, được, được ......”

      Nàng là nữ nhân U Minh vương muốn, được sủng ái là chuyện sớm muộn, nàng làm sao dám muốn nàng thứ gì đó đâu?

      có việc gì...... Ta, ta cũng có vật khác......”

      Mẫn Du Nhiên có chút xấu hổ, nàng khi nào túng thiếu như vậy?

      Đều do Đông Phương Ngữ Hinh, nếu lúc đó nàng đáp ứng cùng chính mình luận võ, nàng liền tới thời chi thạch đo, cũng xuất tại nơi này.

      “Tiểu thư......”

      Nha đầu đem vòng tay cấp trả Mẫn Du Nhiên, thấp giọng thành khẩn :

      “Nô tì vừa mới khó xử, phải là muốn giúp ngươi, mà là, ngươi cũng biết, U Minh vương cái gì cũng thiếu, muốn muốn giúp ngươi khôi phục võ công, trừ phi ngươi đem ra thành ý của mình cho a......”

      Để U Minh Vương xem thành ý?

      Mẫn Du Nhiên hiểu nhìn tiểu nha đầu:

      “Ta...... Ta am hiểu nhất là luyện đan, nhưng hôm nay......”

      Nàng vươn tay, tay này, có võ công phụ trợ, căn bản có khả năng luyện đan .

      “Ta biết, tiểu thư, U Minh vương chúng ta có cái đặc điểm là, thích nữ nhân......”

      Nha đầu tiếp tục dẫn Mẫn Du Nhiên, Mẫn Du Nhiên hiểu nhìn nàng:

      “Nam nhân chẳng phải ai cũng đều thích nữ nhân sao?”

      Này bình thường a, tuy rằng U Minh vương rất lợi hại, nhưng chung quy vẫn là cái nam nhân......

      phải , tiểu thư, chỉ là phải háo sắc trong truyền thuyết......”

      Nha đầu có chút hết chỗ rồi, nữ tử này là đơn thuần hay là ngốc đản đây?

      Này còn thiên tài luyện đan sư ?

      Quả nhiên, chỉ số thông minh toàn bộ đều ở việc đan sư.

      “A...... Này cùng ta có quan hệ gì??”

      Mẫn Du Nhiên càng hiểu , kỳ Mẫn Du Nhiên trưởng thành là sai , nhưng tuổi hơi lớn chút.

      Mỹ nữ bình thường, đều là bộ dáng mười mấy tuổi hoặc hai mươi mấy tuổi , nhưng nàng......

      hơn ba mươi , nhưng nàng là luyện đan sư, đan dược ăn ít, đều là thứ tốt, thoạt nhìn lớn như vậy, nhưng tuổi vẫn có chút lớn?

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 575: nên lựa chọn như thế nào?
      Edit:..Lam Thiên..

      “Ai, tiểu thư, nếu ngươi để vương chúng ta động tâm với ngươi thử xem”

      Nha đầu lần này trực tiếp , Mẫn Du Nhiên giật mình nhìn nàng:

      “Ngươi là chính ta…?”

      Nàng? Dùng chính nhan sắc của mình?

      “Ân......”

      Nha đầu dùng sức gật gật đầu, ngu ngốc này, chẳng lẽ nàng cho rằng U Minh vương nhàn quá có việc gì liền cứu nàng sao?

      Bất quá, nếu phải có thanh danh của nàng ở bên ngoài, với tư sắc này, chưa đến mức khiến U Minh vương chú ý đâu?

      “Ta...... Này......”

      chính mình làm cái việc ghê tởm ấy, Mẫn Du Nhiên có chút bình tĩnh .

      Nàng nghĩ tới bộ dáng của U Minh vương, chỉ thấy qua lần, nhưng cảm giác kia tối thiểu cũng làm phụ thân .

      Thậm chí còn có thể là gia gia , cùng người nam nhân nhưu vậy lên giường......

      Nàng đều lớn như vậy , nhưng luôn luôn giữ mình trong sạch, thậm chí đều có cùng nam nhân khác phát sinh qua......

      Người thích nàng cũng thiếu, nhưng nàng luôn luôn chưa động tâm, càng cùng bọn họ làm qua tình gì.

      Lúc này, bỗng nhiên muốn đem lần đầu tiên của chính mình cấp cho lão nhân, trong lòng nàng liền tiếp thụ được.

      “Tiểu thư, chính ngươi ngẫm lại, ta đây trước xuống ......”

      Tiểu nha đầu lời đưa, tự nhiên phải nhanh chóng trở về phục mệnh.

      U Minh vương là, nhìn trúng trực tiếp thượng là tốt rồi, còn muốn để các nàng tự mình đáp ứng, là cam tâm tình nguyện mới có ý tứ --

      Ham thích biến thái --

      Nha đầu ly khai, Mẫn Du Nhiên ngơ ngác ngồi.

      Nàng là luyện đan sư, được xưng là thiên tài luyện đan sư.

      Danh hiệu này, theo nàng qua nhiều năm như vậy.

      Nàng có thói quen mỗi ngày đều luyện đan, nếu có ngày thể luyện đan , nàng thành cái phế nhân, kia......

      Nàng tình nguyện chết , cũng cần sống như vậy.

      Lúc này võ công của nàng cơ bản đều có!

      Nếu tu luyện lại, có thể, nhưng muốn luyện đến bằng thời điểm lúc trước, phải mất bao lâu?

      Vài chục năm?

      Hơn nữa, nàng thói quen cao cao tại thượng , lần nữa bắt đầu, căn bản có khả năng......

      Cho nên, khôi phục võ công, trước mắt mới là quan trọng nhất.

      Nàng lấy ra tay gì đó, chỉ có .

      Chính là thủy bình luyện đan, nhưng lúc này, còn tác dụng gì .

      Vừa rồi lời nha đầu , nàng hiểu được, nếu nàng dám như vậy, chính là có nắm chắc , thậm chí đây có thể là ý tứ của U Minh vương.

      Nhưng nàng hiểu, U Minh vương làm sao có thể xem trúng chính mình?

      Bởi vì nàng là luyện đan sư, thiên tài luyện đan sư sao?

      Nàng là từ cái địa phương kia ra, vậy Đông Phương Ngữ Hinh......

      Đông Phương Ngữ Hinh...... Nghĩ tới cái tên này, nàng vẫn như cũ có chút kích động.

      Nàng tổng cho rằng nàng bằng chính mình, nhưng cuối cùng nàng lại bị đánh bại.

      Nàng có thể ra , Đông Phương Ngữ Hinh nhất định cũng có thể ra.

      Chính mình thành phế vật có võ công, nếu để Đông Phương Ngữ Hinh nhìn thấy, biết như thế nào cười chết nàng?

      Đây là điều nàng mong muốn nhìn thấy nhất , cho nên......

      , nàng nhận thua .

      Đông Phương Ngữ Hinh, lần tỷ thí kia còn chưa có kết thúc, ta nhất định tiếp tục tìm ngươi khiêu chiến .

      Mà tất cả chuyện này, nàng hư vinh cũng tốt, thế lực cũng thế, đều cần người trợ giúp.

      U Minh vương......

      Mẫn Du Nhiên yên lặng nhớ kỹ.

      trưởng thành rất xấu, nhưng lại có thể giúp nàng được thứ nàng muốn, cho nên......

      Nhưng đem lần đầu tiên của chính mình cấp cho người nam nhân như vậy, trong lòng nàng vẫn có vài phần cam nguyện.


      Chương 576 : có người làm phản?

      Edit: PDN
      Tình huống tại, cam lòng lại có ích gì chứ?

      Mẫn Du Nhiên đứng lên, trong lòng của nàng có chủ ý ——

      "Phòng hộ quả là tăng cường ít. . . . . ."

      Bốn người lặn xuống chỗ Mẫn Bá Thiên , cũng chính là bên ngoài củaThiên Thương Đảo. . . . . .

      Nơi này cách Thiên Thương Đảo rất gần, lúc xưa là dòng sông ngoằn nghoèo mà thôi, mà lúc này, nhìn thấy , là rừng cây. . . . . .

      Nơi này có trận pháp, là trận pháp tam trưởng lão tự mình thiết trí .

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn rừng cây kia, lại cảm thán huyền diệu của trận pháp .

      Chờ giải được nguy cơ của Thiên Thương Đảo , nàng nhất định lén học trận pháp của tam trưởng lão .

      Thứ này rất có ích, Đông Phương Ngữ Hinh thầm .

      "Đúng, xem ra, cái chỗ kia , quả nhiên có người của Mẫn Bá Thiên. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh nặng nề nhìn những người lại tới tới lui lui, những người này thoạt nhìn là người thường, nhưng thân thủ cũng là tồi.

      Đây là người của Phác Dương Sơn, sai được.

      Mấy người quan sát lúc, lúc này bọn họ cũng vào được.

      Bọn họ tìm chỗ nấp, trước hết suy nghĩ tình huống tại.

      "Mẫn Bá Thiên vẫn xuất , càng tiến công mù quáng . . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch mặt bình tĩnh , nơi bọn họ đứng lúc này , vốn là địa bàn của Thiên Thương Đảo , nhưng tại, sắp đổi chủ.

      đau lòng, bởi vì là thiếu đảo chủ của Thiên Thương Đảo

      "Tà Dịch, cơ sở ngầm của chàng đâu?"

      Uất Trì Tà Dịch là thiếu đảo chủ, bên ngoài này đều có cơ sở ngầm mới đúng.

      " có. . . . . . Mẫn Bá Thiên vì nhổ sạch cơ sở ngầm của ta , chỉ cần là người của Thiên Thương Đảo , giết tất cả. . . . . ."

      Giết tất cả?

      Mẫn Bá Thiên này, là quá biến thái .

      "Vậy bây giờ có cái gì hữu dụng chẳng hạn? Có thể trực tiếp vào?"

      Theo lý thuyết là có , cái đảo, khỏi lo lắng việc này.

      "Có vẫn có, chẳng qua ta biết còn có thể thể qua hay . . . . . ." tại trong lòng Uất Trì Tà Dịch hoàn toàn chắc.

      Mật đạo từ đây vào bên trong chỉ cái, nhưng xảy ra việc này, bên kia sợ bị tìm được, đoán chừng sớm bịt kín ít .

      "Vậy thử xem nào. . . . . ."

      Lúc này, bọn họ cũng còn biện pháp khác.

      Mẫn Bá Thiên được, hơn nữa phòng bị nghiêm như vậy , võ công của cao bao nhiêu hay biến thái bao nhiêu còn đợi xác định, bọn họ chủ động tìm quá nguy hiểm.

      Đông Phương Ngữ Hinh vốn là muốn nhìn thấy quan sát từ xa chút, nhưng. . . . . .

      ràng, tạm thời là thấy được người .

      "Ừ, thôi. . . . . ."

      Quá trình này cảm thấy chắc hẳn khó, nhưng sau khi tìm bốn năm con đường, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

      Toàn bộ thông.

      Thậm chí , căn bản được vài bước còn đường.

      " đúng. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch bỗng nhiên dừng lại, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn .

      nhíu mày khó hiểu :

      " cái này, theo lý thuyết nên bịt lại , bởi vì người biết con đường này nhiều lắm, cũng có thể đếm được. . . . . ."

      Đây phải là chuyện bình thường, cho nên. . . . . .

      "Ý của chàng là. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng ràng rồi, nhưng vẫn có phần thể tin được như cũ .

      "Ừ, nếu bịt lại con đường này, chỉ có thể vấn đề, nhất định có người cấu kết với Mẫn Bá Thiên . . . . . ."

      Hơn nữa đúng là người quan trọng. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh trước tiên nghĩ đến Tà Tâm, người kia cũng thành như thế.

      "Là Tà Tâm?"

      ", chắc là phải. . . . . . cùng Mẫn Bá Thiên cấu kết đối có lợi gì với ?"

      Tà Tâm là đệ đệ của . . . . . .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 577: quả thực là muốn chết

      Edit : PDN

      Tà Tâm là đệ đệ của , Uất Trì Tà Dịch tự cho là vẫn tương đối hiểu biết ta.

      "Vậy là ai?"

      Ánh mắt ánh mắt của Uất Trì Tà Dịch cũng tệ lắm, thành vấn đề, vậy có việc gì mới phải. ,

      "Ta cũng ràng, nhưng bây giờ ràng là có người phản bội . . . . . .

      Đối với việc này, Uất Trì Tà Dịch ngược lại rất khẳng định.

      "Có lẽ chúng ta phải hiểu biết tình huống giờ. . . . . ."

      liên lạc được người của Thiên Thương Đảo , mà người của Phác Dương Sơn , bọn họ có khả năng khai báo tình hình chính xác.

      "Ta ra ngoài mang người đến. . . . . ."

      Nữ vương đứng dậy, tìm người hỏi chút là được.

      "Bọn họ lời . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh phản bác đề nghị này, nữ vương ha ha cười:

      "Hinh Nhi, việc này giao cho nương. . . . . ."

      "Ồ?"

      Nhìn bộ dángnghi hoặc của Đông Phương Ngữ Hinh , nữ vương giải thích, nhanh chóng ra ngoài.

      Ngược lại quốc sư, kiên nhẫn :

      "Nàng biết thuật đọc tâm. . . . . ."

      Thuật đọc tâm, loại võ công rất biến thái !

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút kinh ngạc, nhưng nghe thuật đọc tâm này tiêu hao , cho nên, cho dù là biết dùng cũng thể thường xuyên lấy ra dùng, rất tổn thương thân thể .

      Nhưng bây giờ nữ vương lại muốn dùng, vậy. . . . . .

      Thực cảm động , có phải hay ? Cảm giác có mẫu thân , quả nhiên tệ.

      Được bà sủng ái thương như vậy, nàng cũng có phần quyến luyến !

      Nữ vương ra ngoài bắt người, mọi người nhanh chóng nghỉ ngơi, từ lúc biết Thiên Thương Đảo gặp chuyện may cho tới bây giờ, Đông Phương Ngữ Hinh chưa từng thấy Uất Trì Tà Dịch cười.

      Bây giờ trong lòng của nhất định rất tự trách, nhiều người chết như vậy. . . . . .

      . . . . . .

      Là chính mình hại , nếu phải vì mình đến cái thời kia, Phác Dương Sơn chắc gì dám kiêu ngạo như vậy .

      Lúc này, xin lỗi quá dối trá , Đông Phương Ngữ Hinh thầm thề, nàng nhất định khiến Mẫn Bá Thiên nợ máu trả bằng máu .

      Hừ, bắt nạt người của Uất Trì Tà Dịch, Mẫn Bá Thiên, ngươi đúng là muốn chết ——

      Nữ vương rốt cục dẫn theo người trở về, là . . . . . .

      phải người bình thường, xem ra, võ công thấp, vậy chức vụ cũng .

      "Các ngươi là người nào? Cũng dám bắt ta? Thiếu đảo chủ biết, nhất định cũng giết các ngươi . . . . . ."

      Nữ vương ngại tiếng huyên náo của , lúc dẫn đến , che lại huyệt đạo của .

      Lúc này, huyệt đạo vừa cởi bỏ, mà bắt đầu mắng ra.

      "Thiếu đảo chủ của các ngươi?"

      Đông Phương Ngữ Hinh chớp chớp mi, bởi vì nàng và Uất Trì Tà Dịch đều đeo mặt nạ theo, cho nên, người này cũng nhận ra bọn họ.

      Mà mấy người nữ vương , đều là khuôn mặt mới, lại càng nhận thức.

      "Hừ, thức thời liền nhanh chóng thả ta. . . . . . Võ công của thiếu đảo chủ chúng ta, đệ nhất thiên hạ . . . . . ."

      "Vậy cũng phải ngươi, bây giờ ngươi ở ngay tay chúng ta . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cười lạnh tiếng, nàng nhìn về phía nữ vương:

      "Nương, ngươi hỏi chút sao lại thế này. . . . . ."

      "Ta , chết cũng . . . . . ."

      Người kia lớn tiếng hô, chẳng qua là nữ vương chưởng về phía lồng ngực của , liền ngừng lại, hai mắt ngơ ngác nhìn nữ vương. . . . . .

      "Là Mẫn Bá Thiên, võ công của Mẫn Bá Thiên đột nhiên tăng lên. . . . . Sau đó, chiếm được bản đồ phòng ngự của Phí Thành , từ Phí Thành tấn công đến nơi này . . . . . ."

      Phí Thành. . . . . .

      Nghe cái tên đó, sắc mặt của Uất Trì Tà Dịch càng đen.

      "Tà Dịch. . . . . ."

      Lo lắng bắt lấy cánh tay của Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh biết tên này có cái gì đúng.



      ☆, Chương 578: Phương pháp kỳ diệu
      Edit: voi còi



      “Phòng ngự Phí Thành, là phòng ngự tốt nhất của Thiên Thương đảo chúng ta, chính là đảo chủ, cũng chưa chắc có gì đó chắc chắn......”

      Nữ vương hỏi ra, lần nữa để cho mọi người xác định: dự cảm của Uất Trì Tà Dịch quả nhiên sai, có người phản bội Thiên Thương đảo.

      “Hỏi chút là ai phản bội?”

      biết, Mẫn Bá Thiên chưa ......”

      “Vậy, võ công của Mẫn Bá Thiên đến cùng lợi hại thế nào?”

      Điều này rất quan trọng, nhưng lời của nữ vương, lại làm cho trong lòng bọn họ trầm xuống:

      Mẫn Bá Thiên luyện tập là loại khí công màu đen, chân khí kia, đối người có tác dụng ăn mòn, chỉ cần tiếp xúc đến chút gì đó, chân khí dần dần biến mất, võ công cũng liền suy giảm rất nhanh......”

      Màu đen...... Võ công ăn mòn chân khí?

      Đây là cái gì vậy?

      “Vậy người của bọn họ tại sao lại có việc gì?”

      Uất Trì Tà Dịch vội hỏi, nữ vương lắc đầu:

      “Chính cũng biết...... Võ công kia tựa hồ là có tính nhằm vào ...... Bọn họ cảm giác, nhưng chỉ cần là người của Thiên Thương đảo, đều bị lan đến......”

      Kháo, cái này còn mang theo chọn lựa.

      Uất Trì Tà Dịch nhíu mày nghĩ, nhưng chuyện như vậy, lần đầu tiên được nghe qua.

      “Chắc cũng có tin tức gì, nương, đem xử lý thôi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh phiền chán khoát tay, trách được Thiên Thương đảo muốn trốn , võ công như thế, người nọ có bao nhiêu lợi hại, chỉ cần là......

      Loại hình võ công này, khiến cho đối phương năng lực đánh trả lại.

      “Hinh Nhi, việc này khó giải quyết a......”

      Quốc sư lo lắng xong, Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, huých vào bả vai của Tà Dịch:

      “Chàng thấy thế nào?”

      “Hinh Nhi, việc này phải nhờ nàng?”

      Uất Trì Tà Dịch cảm giác chính mình có chút vô dụng, việc này vậy mà xử lý xong.

      “Chàng muốn ta phá giải khí đen này?”

      Đông Phương Ngữ Hinh chau chau mày, nàng hiểu được ý của Uất Trì Tà Dịch.

      “Nếu làm sao? tại ta chỉ hận thể ra ngoài cùng Mẫn Bá Thiên liều mạng, nhưng...... Nàng cũng biết, ta ra ngoài chừng chính là muốn chết......”

      chính tà, lúc này Mẫn Bá Thiên, triệt để lên tà đạo.

      “Ta là luyện đan sư, cũng biết chút y thuật, nhưng...... Ta giải quyết như thế nào đây? Trừ phi, chúng ta tìm được người có khí đen trong người......”

      có bệnh nhân, tự nhiên thể nghiên cứu thành phần khí đen kia.

      Thế nhưng mặc dù là có bệnh nhân, nàng cũng chưa chắc có thể nghiên cứu ra giải dược.

      Mà chỉ cần khắc chế được khí đen kia, Thiên Thương đảo là đối thủ của Mẫn Bá Thiên.

      Bọn họ, chỉ có bốn người......

      Hơn nữa, bọn họ cũng nhất định có thể chống cự được khí đen kia.

      “Thiên Thương đảo chúng ta vào được, chúng ta cần tìm người nhìn xem, nhưng.... .... Ta cảm giác, lúc này chúng ta cho dù là tìm được giải dược, muốn chuyển bại thành thắng cũng dễ dàng...... Nhưng mà ta có biện pháp, mọi người nhìn xem như thế nào......”

      Đông Phương Ngữ Hinh mưu ma chước quỷ luôn luôn là nhiều nhất, đầu óc nàng xoay chuyển nhanh nhất.

      “Hinh Nhi, có chủ ý con cũng nên nhanh ra a, còn muốn treo ngược hứng thú của chúng ta hay sao?”

      Nữ vương vẻ mặt chờ mong nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, nha đầu này, đầu óc thực linh hoạt, chủ ý cũng nhiều.

      Khi còn pử thời bên kia, ràng võ công của nàng là yếu nhất, nhưng bọn họ đều nguyện ý nghe lời của nàng.

      “Chúng ta muốn suy nghĩ ngược lại chút, nếu như người là Mẫn Bá Thiên, biết Uất Trì Tà Dịch đến, người làm như thế nào?”

      ☆, Chương 579: Xảo trá tai quái
      Edit: voi còi



      Đông Phương Ngữ Hinh cười nhìn bọn họ, Uất Trì Tà Dịch nghĩ nghĩ:

      “Đem Thiên Thương đảo chung quanh đều canh giữ tốt, cho ta cùng người ở bên trong liên hệ, cho bọn họ biết tin tức ta chết, cho bọn hi vọng......”

      “Mẫu thân, nếu là người sao?”

      “Đại khái cũng là như thế......”

      “Quốc sư?”

      Quốc sư cũng gật gật đầu, người bình thường đều làm như vậy.

      “Đúng, Mẫn Bá Thiên cũng nghĩ như vậy, đương nhiên, căn bản có khả năng là biết chúng ta ra ! Nhưng cũng loại trừ khả năng biết rồi. Tà Dịch là thiếu đảo chủ Thiên Thương đảo, bên này gặp chuyện may, tất nhiên vội vã trở về. Nhưng chúng ta cố tình làm như vậy, chúng ta , rời xa......”

      Đông Phương Ngữ Hinh lạnh nhạt mở miệng, quốc sư hiểu :

      “Rời nơi này? Mặc kệ sống chết của Thiên Thương đảo hay sao?”

      “Đúng, cũng đúng hoàn toàn! Tất nhiên là phải xen vào chuyện Thiên Thương đảo, nhưng mọi người ngẫm lại, nếu như Mẫn Bá Thiên là biết chúng ta trở về, biết núp ở chỗ nào, võ công kia của , chưa chắc muốn đánh đến người, nếu muốn chúng ta chết, chỉ sợ......”

      Chỉ cần ngừng phóng chân khí có độc kia, bọn họ cũng có khả năng trúng chiêu.

      Bọn họ đều là người thông minh, Đông Phương Ngữ Hinh vừa , bọn họ mới có chút nghĩ mà sợ.

      Cái này cũng phải sợ chết, mà là......

      Bọn họ có càng có việc quan trọng hơn cần hoàn thành.

      “Hinh Nhi, chúng ta rời chỗ này chỗ nào?”

      Trước tránh công kích của Mẫn Bá Thiên, võ công của người kia, bọn họ trước hết nghiên cứu chút mới được --

      “Đến Phác Dương sơn......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt mở miệng, lần này mọi người hiểu --

      Lúc này, Thiên Thương đảo gặp nạn, bọn họ ở chỗ này cứu người, ngược lại muốn tới Phác Dương sơn sao?

      Này, điều này sao cảm giác có chút quái dị đâu?

      “Hinh Nhi, chúng ta Phác Dương sơn làm cái gì?”

      Nữ vương có chút hiểu, vì vậy thời điểm bây giờ bọn họ chỗ nào cũng nên địa phương kia a.

      “Ha ha, nếu như Mẫn Bá Thiên biết chúng ta ở đây, khẳng định từ bỏ ý đồ, nghĩ tất cả các biện pháp đem chúng ta tìm ra, như vậy mới có thể tương đối an tâm...... Mà cũng tuyệt đối nghĩ đến chúng ta ở bên này, trực tiếp đến Phác Dương sơn......”

      Đông Phương Ngữ Hinh khẳng định , xem bọn vẫn có chút hiểu như cũ, Đông Phương Ngữ Hinh giải thích :

      “Đến Phác Dương sơn, chúng ta có hai nhiệm vụ, thứ nhất, dọc theo đường có thể tìm người trúng độc, nghiên cứu chân khí của Mẫn Bá Thiên, nhìn xem có cái phương pháp phá giải nào ...... Thứ hai, chờ chúng ta đến Phác Dương sơn, có thể tìm người của bọn họ cũng cùng nhau nghiên cứu, nếu như có thể, trực tiếp đem người đứng đầu của Phác Dương sơn bắt lấy...... Hừ, Mẫn Bá Thiên, ta nhưng là muốn nhìn, ngươi còn quản lão tử ngươi hay ......”

      Lời này, tương đối khí phách.

      Nữ vương cùng quốc sư nghe xong có chút xấu hổ, biện pháp này......

      là quá cường hãn, người bình thường thể nghĩ được.

      Cái này gọi là cái gì nhỉ? Người bình thường ai mặc kệ tình huống khẩn cấp bên này, mà lựa chọn con đường khác đây?

      Nhưng, nếu là bọn họ bắt được đâỏ chủ Phác Dương sơn, vậy Mẫn Bá Thiên......

      Cho dù là hiếu thuận, hận thể để đảo chủ chết lên, nhưng mặt mũi vẫn phải làm.

      Hiếu đạo, nhưng rất quan trọng .

      Cho nên, chỉ cần biện pháp của Đông Phương Ngữ Hinh thành công, Mẫn Bá Thiên, thể quay về.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :