1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 555: Ngươi thực giúp lực
      Edit: voi còi


      Người báo tin giọng bỏ thêm câu, sắc mặt đảo chủ lạnh lùng:

      cái gì?”

      ...... Đảo chủ, thuộc hạ dám lung tung......”

      Người kia cũng dám lời như vậy, bằng , chết như thế nào đều biết.

      “Tha thứ ngươi vô tội, ngươi bắt đầu ......”

      ...... Đảo chủ, Thiên Thương đảo chúng ta thiếu đảo chủ đều có, vận số hết, căn bản liền kiên trì được bao lâu ......”

      Oanh......

      Cái bàn trước mặt đảo chủ, bỗng nhiên bể nát thành bột phấn, đây chính là hàn thạch tốt nhất làm thành a.

      Cái này đủ để đảo chủ tức giận cỡ nào.

      Mẫn Bá Thiên này, quả nhiên là khi dễ Uất Trì Tà Dịch ở đây, bọn họ Thiên Thương đảo có người tài rồi?

      Bọn họ đồng lứa càng lợi hại, nhưng luôn có ngày già .

      cùng sơn chủ Phác Dương sơn, luôn luôn đều khó phân thắng bại, hơn nữa thực lực hai bên tương đương.

      Sở dĩ Thiên Thương đảo cao hơn chút, là vì Uất Trì Tà Dịch......

      Nhưng lúc này......

      Uất Trì Tà Dịch ở đây, ưu thế của bọn họ cũng liền có.

      Mà lời này của Mẫn Bá Thiên có chút ngoan độc, lời xuôi tai, , đó chính là nguyền rủa Thiên Thương đảo bọn họ có hậu thế!

      Đảo chủ tức giận mới là lạ.

      Ông tức giận đứng lên, người vừa mới chuyện sợ tới mức cử động cũng dám.

      Đảo chủ nhắm chặt mắt lại, lát sau, mới chậm rãi mở ra, hai mắt sắc bén đảo qua mọi người, cuối cùng rơi xuống người Tà Tâm.

      Tuy rằng Mẫn Bá Thiên lời ngoan độc, nhưng......

      Nhưng cũng phải có lý.

      Mặc kệ là đảo chủ, hay là người bình thường, kiêng kị nhất chính là bị người ta vô hậu.

      Ông tin tưởng Uất Trì Tà Dịch gặp chuyện may, nhưng người khác đâu?

      Người của Phác Dương sơn, thậm chí là Thiên Thương đảo bọn ......

      Trong lòng bọn họ, tất nhiên cũng là vạn phần bất an ?

      Ông luôn luôn vì Uất Trì Tà Dịch lo lắng, nhưng lại xem vấn đề quan trọng nhất này.

      Sắc mặt đảo chủ lạnh lùng, ánh mắt lại hơi híp lại --

      Giờ khắc này, bỗng nhiên ông làm quyết định.

      “Tà Tâm, con dẫn người gặp ta.”

      Cuối cùng ông cũng để Tà Tâm ra tay, dặn dò:

      “Trăm ngàn cẩn thận, ta chờ con khải hoàn trở về...... Đến lúc đó, thiếu đảo chủ này, chính là con ......”

      Muốn làm thiếu đảo chủ, tất nhiên là phải có chút bản lãnh.

      Trong lòng Tà Tâm vui vẻ, thể tưởng được thế nhưng thành công dễ dàng như vậy.

      nhất định thắng lợi trở về, bởi vì, Mẫn Bá Thiên cùng chính mình có ước định.

      “Vâng...... Phụ thân......”

      Tà Tâm tự tin , đảo chủ luôn mãi dặn dò:

      “Trăm ngàn lần được khinh địch...... Mẫn Bá Thiên kia, cũng dễ đối phó......”

      Tà Tâm vội vàng gật đầu đáp ứng, trong lòng sớm nở hoa rồi.

      Nhu Y, ngươi thực giúp lực.

      Cám ơn ngươi, ta đối với ngươi thực tốt.

      Chờ lúc ngươi từ trong tay U Minh vương ra.

      Lúc này Tà Tâm, chỗ nào nghĩ đến Nhu Y cùng Mẫn Bá Thiên cấu kết ở cùng chỗ?

      Lời hứa hẹn hư vô của , Nhu Y làm sao có thể tin tưởng đây?

      ************************

      “Cái gì, ngươi các ngươi cũng rồi?”

      Lão hồ ly phi thường khiếp sợ, ông thể tưởng được bọn họ thương lượng ra cái kết quả như vậy.

      “Ha ha, lão hồ ly, chúng ta cũng có biện pháp a, Hoan Hoan là nữ nhi của chúng ta, chúng ta nghĩ cũng khả năng cùng bé tách ra. Mà bé cùng Tiểu Nhạc Nhạc cũng đều xa rời nhau, ông lại để cho Tiểu Nhạc Nhạc , chúng ta cũng chỉ có thể ở lại......”

      ☆, Chương 556: Lão hồ ly chạy trốn
      Edit: voi còi
      Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ cười, lão hồ ly biến sắc, làm cho bọn họ đều ở lại......

      Tại đây sao?

      Bọn họ tại đây ngốc vài ngày còn được, nếu như ở luôn tại đây, kia chẳng phải là......

      Rối loạn sao?

      “Này......”

      Lão hồ ly khó xử, làm sao ông cũng nghĩ đến là như vậy.

      Ông cùng với hai người kia thương lượng chút.

      “Ngươi trước để sau, ta cùng bọn họ thương lượng chút......”

      Ông dám chính mình làm chủ, việc này cũng phải là việc .

      Lão hồ ly vội vàng rồi, Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ cười, đối với Tà Dịch :

      “Hình như ông ấy cũng hoan nghênh chúng ta ở đây......”

      “Đây là nơi bọn họ tụ tập sinh sống, chúng ta là người ngoài......”

      Tà Dịch nhàn nhạt cười, tựa hồ hết thảy đều là trong dự liệu.

      “Ai, đúng vậy, nếu như trong nhà chúng ta bỗng nhiên có thêm mấy người ngoài, chúng ta cũng thói quen ......”

      Làm khách có thể, nhưng ở lại thời gian dài, tự nhiên được.

      “Đúng, Hinh Nhi, chúng ta cũng nhanh trở về......”

      Thái độ của lão hồ ly, chứng minh tất cả.

      Ông làm bọn họ trở về, nhưng Tiểu Nhạc Nhạc......

      Nghĩ đến cái tiểu hài tử kia, trong lòng Uất Trì Tà Dịch cực kì phức tạp --

      Tình cảm của nó và Hoan Hoan rất sâu, nhưng cuối cùng là nam tính a.

      muỗn nữ nhi bị nó mê hoặc, bởi vì nó là hồ ly, Cửu Vĩ Hồ.

      Bọn họ cái là người, cái là ma thú, cùng chủng tộc.

      Cũng lại thể có quan hệ khác.

      Tiểu Hoan Hoan rất đơn thuần, hơn nữa thích soái ca, mà tiểu hồ ly, rất đáng , bộ dáng cũng tệ.

      Nếu như bọn chúng tiếp tục phát triển tiếp, ngộ nhỡ có cảm tình, vậy chủ định rồi cả đời bi kịch.

      hi vọng Tiểu Hoan Hoan hạnh phúc, mà phải......

      Thống khổ qua cả đời.

      Nếu như Tiểu Hoan Hoan thích ai, vậy cũng phải là nam nhân mới đúng, mà phải ma thú.

      Nhưng những thứ này, cũng cho Đông Phương Ngữ Hinh, chỉ sợ nàng nghĩ loạn.

      Đông Phương Ngữ Hinh hiển nhiên lo lắng đến khả năng này, nàng đem bọn chúng đều cho rằng đứa đâu?

      Lo lắng nhất là thân phận của Tiểu Nhạc Nhạc, thân phận này, , định trước nó về sau cũng tầm thường.

      Bá chủ ma giới, so với loài người đáng sợ hơn.

      Chính là, Uất Trì Tà Dịch lo lắng chung quy là có chút ......

      Quá mức, làm sao có thể biết, lúc này Tiểu Hoan Hoan, phải cho rằng cái kia?

      Tiểu Hoan Hoan kỳ ngộ (gặp gỡ bất ngờ) quá nhiều, cũng định trước, ngày nào đó, ngạo thị thiên hạ.

      Hai người nhẫn nại chờ, lão hồ ly trả lời, quả nhiên là làm cho bọn họ ra ngoài.

      May mắn nhất là ông ấy nhả ra, để Tiểu Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc ra ngoài.

      Nhưng điều kiện duy nhất, là ở lúc bọn họ trưởng thành, chính là mười sáu tuổi, phải trở về chuyến.

      Đó là truyền thừa trí nhớ Cửu Vĩ Hồ, Tiểu Nhạc Nhạc cần phải trải qua loại khảo nghiệm.

      Về phần đến lúc đó, Tiểu Hoan Hoan có muốn cùng hay , ông cũng muốn cầu.

      Kết quả này, làm cho người ta cảm thấy đặc biệt ngoài ý muốn, cho nên, bọn họ đều sảng khoái đáp ứng rồi.

      Thời dị thường này, làm cho bọn họ trải qua rất nhiều.

      từng, đây là hồi đau khổ, nhưng đau khổ, cũng là cầu thang làm người ta tiến bộ.

      Kế tiếp, bọn họ chỉ có nhẫn nại chờ đợi, cùng đợi......

      Cái thời khắc kia đến......—

      ************************

      “Đảo chủ, Tà Tâm quả nhiên là nhân trung chi long a......”

      Tà Tâm xuất mã, thế nhưng đem Mẫn Bá Thiên đánh rồi.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 557: Địa phương trọng yếu thất thủ.
      Edit:..Lam Thiên..

      thắng lợi trở về, đảo chủ tự nhiên vạn phần vui vẻ.

      sau đó tuyên bố phong làm thiếu đảo chủ, thời gian sắc phong là mười ngày sau.

      Tà Tâm đạt được mục đích , cao hứng dị thường, đương nhiên cũng quên công thần của --

      Nhu Y.

      “Nhu Y, mười ngày sau ta chính làm thiếu đảo chủ ......”

      Tà Tâm kích động, Nhu Y cười :

      “Chúc mừng thiếu đảo chủ......”

      Ba chữ thiếu đảo chủ, nghe qua là dễ nghe.

      Từng, luôn hi vọng ba chữ này cùng chính mình có quan hệ.

      Lúc này, mục tiêu rốt cục cũng được thực , cảm giác chính mình như ở trong mộng.

      “Ha ha, việc này phần là do công lao của ngươi......”

      Tà Tâm kích động ôm lấy Nhu Y, lúc này cũng ghét bỏ Nhu Y ô uế.

      “Vậy ngươi chuẩn bị cảm tạ ta như thế nào a?”

      Nhu Y mềm mại cười, cả người cũng ỷ ở trong lòng Tà Tâm, hấp thụ hơi thở tràn đầy nam tính người .

      “Bảo bối, ngươi ngươi nghĩ muốn cái gì......”

      Tà Tâm, có chút tâm viên ý mã (*), từng có hai giấc mộng, là làm thiếu đảo chủ, hai là cưới được Nhu Y.

      [(*) Tâm ý viên mã có nghĩa là: Tâm như khỉ, ý như ngựa. Ý những ý nghĩ nhảy lung tung như con khỉ, chạy loăng quăng như con ngựa, nghĩ chuyện này, thoắt cái lại nghĩ sang chuyện khác].

      Lúc này, giấc mộng thứ nhất thực , còn giấc mộng thứ hai, tại cần .

      “Ta nếu là muốn...... dung mạo của Nhu Tình sao?”

      Nhu tình...... Thê tử của ......

      lôi kéo tam trưởng lão làm công cụ.

      “Nhu Y, Nhu Tình là muội muội của ngươi......”

      Tà Tâm trong lòng lộp bộp chút, Nhu Y phải là biết cái gì ?

      biết tin tức bên này linh thông .

      Nhu Y hẳn là biết, nếu nàng biết, kia......

      tình liền có chút phiền toái rồi?

      “Ha ha...... Nàng là muội muội của ta, nhưng ngươi cũng biết, lúc trước nàng đối với ta như thế nào ... ..... Tà Tâm, ta giúp ngươi việc lớn như vậy, ngươi liền giúp ngươi ta giúp xả giận chút được sao?”

      Nghe Nhu Y như vậy, Tà Tâm mới yên tâm, nàng biết.

      Vậy là tốt rồi.

      “Chỉ cần ngươi thích, chính là sao trời, ta cũng giúp ngươi hái xuống......”

      Tà Tâm sủng nịch xong, Nhu Y vừa lòng cười:

      “Vậy ngươi đáp ứng rồi?”

      Tà Tâm gật gật đầu:

      “Đó là tự nhiên......”

      “Kia chuyện đáp ứng Mẫn Bá Thiên…?”

      Thanh Nhu Y kéo dài, Tà Tâm từ trong lòng lấy ra quyển trục, đưa cho Nhu Y:

      “Đây là vật kia, bất quá, nhớ bảo mười ngày sau lại dùng......”

      nơi......

      dùng nơi, để đổi lấysự hợp tác của Mẫn Bá Thiên .

      Tuy rằng, nơi kia đối với Thiên Thương đảo là cái tổn thất , nhưng......

      Vì vị trí thiếu đảo chủ , đó là đáng giá .

      biết, Tà Tâm, chúc mừng ngươi......”

      Tà Tâm vừa lòng cười, Mẫn Bá Thiên, là giữ chữ tín.

      Chính là, chữ tín kia, chưa chắc lần nào cũng như thế.

      Thời gian lại qua hai ngày, đảo chủ bỗng nhiên nghe được tin tức.

      “Ngươi cái gì? Phí Thành bị Mẫn Bá Thiên chiếm lĩnh ?”

      Phí Thành, là tòa thành của Thiên Thương đảo.

      Kia tuy chỉ là tòa thành , nhưng phòng ngự cũng cực kì chặt chẽ.

      Bên kia phòng thủ rất chặt chẽ, bình thường , căn bản có khả năng bị người chiếm lĩnh.

      Trừ phi......

      “Mời tứ đại trưởng lão qua đây......”

      Đảo chủ nắm chặt tay, thị vệ vội vàng thông tri người, đảo chủ lại :

      “Tà Tâm, cũng bảo đến đây chút......”

      phải ai đả bại Mẫn Bá Thiên sao? vì sao bỗng nhiên có lại đến tấn công bọn họ ?

      Hơn nữa, lại còn trực tiếp đánh lén Phí Thành, thậm chí thần biết quỷ hay đến chiếm lĩnh ?

      Này trong đó, tựa hồ có chút bình thường.

      Tứ đại trưởng lão mạc danh kỳ diệu bị gọi đến, bọn họ đều biết phát sinh chuyện gì.

      Nhìn thấy đảo chủ sắc mặt xanh mét, này......

      ☆, Chương 558: Bị chơi xỏ??[10 canh ]
      Edit: ..Lam Thiên..

      Bọn họ bao lâu thấy đảo chủ có sắc mặt như thế? Bọn họ lo lắng bất an đứng đấy, dám hỏi nhiều.

      lát sau, Tà Tâm cũng tới.

      Xem người đến đông đủ , đảo chủ mới nhìn bọn họ, từ người bốn trưởng lão quét lần, cuối cùng rơi xuống người Tà Tâm:

      “Tà Tâm, ngươi phải đả bại Mẫn Bá Thiên rồi sao?”

      “Phụ thân, là như thế......”

      Tà Tâm nhìn thấy sắc mặt đảo chủ như vậy, trong lòng thầm nghĩ tốt, chớ phải là......

      loại cảm giác cực kỳ bất an đánh úp lại, nhưng......

      có khả năng, có khả năng ......

      Mẫn bá Thiên đáp ứng qua , chờ thành thiếu đảo chủ lại......

      Lúc này mới qua có vài ngày, chờ kịp sao?

      “Hừ...... Ngươi xem này......”

      Hừ tiếng, đảo chủ vung văn kiện qua......

      Tà Tâm run run nhặt lên xem, sắc mặt nháy mắt liền biến đổi:

      “Này, điều này sao có thể?”

      Tay run lên, văn kiên kia rơi xuống mặt đất, đại trưởng lão vội vàng nhặt lên xem, sau khi nhìn sắc mặt cũng đồng dạng biến đổi:

      “Thế nào?”

      Ba trưởng lão còn lại hiểu, đại trưởng lão đưa cho bọn xem, sau khi bọn họ xem xong, sắc mặt cũng liền xanh mét.

      “Phí Thành, thể cho bọn họ......”

      Tứ trưởng lão hung hăng , đại trưởng lão vội vàng gật đầu:

      “Đảo chủ, để lão phu dẫn người đem Phí Thành cướp về ......”

      “Ngươi cũng biết Phí Thành dễ thủ khó công, ngươi cho là đơn giản như vậy sao?”

      Đảo chủ lạnh lùng nhìn qua, cuối cùng rơi xuống người Tà Tâm:

      “Mẫn Bá Thiên có khả năng bất tri bất giác đoạt Phí Thành, Tà Tâm, đến cùng chuyện này là như thế nào?”

      Bốn trưởng lão bọn họ đều trung thành và tận tâm, mà Tà Tâm......

      Luôn luôn muốn có vị trí thiếu đảo chủ này , hơn nữa lần trước thắng lợi dễ dàng như vậy, muốn cho người nghi ngờ đều rất khó.

      “Phụ thân, ta...... Ta biết......”

      Phí Thành, bất quá chỉ là cái thành , biết phụ thân vì sao lại để ý như vậy.

      “ Phòng ngự của Phí Thành, hẳn là có vấn đề gì ...... Đảo chủ, trong đó, khẳng định có nội gián......”

      Đại trưởng lão cũng tin phòng ngự của Phí Thành có vấn đề......

      Mà người luôn luôn ủng hộ Tà Tâm tam trưởng lão, lại là trực tiếp trầm mặc .

      “Trước triệu tập bọn họ thương lượng cách ứng đối ......”

      Đảo chủ khoát tay, Tà Tâm càng thêm hiểu --

      Thời điểm ra ngoài, vụng trộm giữ chặt tam trưởng lão, tìm địa phương có người, hỏi:

      “Tam trưởng lão, Phí Thành này......”

      “Những người tu luyện như chúng ta quan trọng nhất là cần cái gì?”

      Tam trưởng lão có chút thất vọng, thể tưởng được Tà Tâm thế nhưng lại hồ đồ như thế.

      “Là...... Linh lực chi thạch......”

      “Phí Thành, tạo ra ra linh lực chi thạch......”

      Đây là bí mật của Thiên Thương đảo, Tà Tâm đều biết ......

      “A...... phải Thanh Thành sao?”

      Tà Tâm kinh ngạc hỏi.

      “Đó chỉ là dùng để mê hoặc mọi người mà thôi , Tà Tâm, ngươi , việc này cùng ngươi có liên quan ?”

      Tam trưởng lão nghiêm cẩn nhìn Tà Tâm, Tà Tâm vội vàng lắc đầu:

      có...... phải ta......”

      “Vậy tốt rồi......”

      Tam trưởng lão thở ra hơi dài, kỳ bản đồ phòng ngự của Phí Thành, Tà Tâm hẳn là biết mới đúng.

      Thấy tam trưởng lão bước chân trầm trọng rồi, sắc mặt Tà Tâm càng khó nhìn.

      Bí mật này, còn biết, vậy ......

      Mẫn Bá Thiên làm sao có thể biết?

      Chẳng lẽ tùy tiện ? là vừa khéo sao?

      Lý do như vậy, chính cũng tin, Mẫn Bá Thiên, thế nhưng bị Mẫn Bá Thiên cấp chơi xỏ .

      ☆, Chương 559: Binh bại như núi đổ
      Edit:..Lam Thiên..

      Thiên Thương đảo bắt đầu thương lượng tình của Phí Thành, chính là, tình phát triển cũng thuận lợi, bên này bọn họ còn chưa nghĩ ra đối sách, bên kia lại có tin tức truyền đến, là lại có mấy cái địa phương bị Mẫn Bá Thiên chiếm lĩnh.

      Chỉ ngày thời gian, tiến độ của Mẫn Bá Thiên cực kì nhanh chóng.

      tựa hồ sớm tính toán rất tốt , căn bản cho bọn họ có thời gian thở dốc.

      Đại trưởng lão tự mình dẫn người nghênh chiến, chính là......

      Là ......

      Bản thân lại bị trọng thương.

      Thời điểm tin tức truyền đến, liền ngay cả đảo chủ cũng bị kinh hãi.

      Võ công của đại trưởng lão, cùng ngang nhau.

      Thấy đại trưởng lão bị trọng thương, đảo chủ muốn tự mình ra ngoài.

      “Đảo chủ, được......”

      Đại trưởng lão kéo lại y phục của đảo chủ, thiếu chút nữa rơi lệ:

      “Mẫn Bá Thiên, tựa hồ tu luyện lạo công phu tà môn, chúng ta phải đối thủ của ......”

      Mà người theo chân đại trưởng lão cùng nhau đến, cũng run run :

      “Chân khí của có màu đen , mà chân khí màu đen ấy lại có tính ăn mòn công lực của người, chúng ta tuy rằng bế khí, nhưng...... Chỉ cần chỗ nào dính phải chút, chân khí biij xói mòn, yếu bớt...... Đảo chủ...... Nếu thể khắc chế công phu kia, chúng ta căn bản có khả năng......”

      ói ra ngụm máu đen, đảo chủ vội cho người uy uống dược trừ độc, nhưng cũng chỉ có thể cam đoan chết.

      “Đảo chủ, để lão tam nhanh chóng bày trận, chúng ta trước bảo tồn thực lực......”

      Đại trưởng lão lý trí .

      , ta làm được......”

      Bị cái tiểu bối đánh cho dám ra ngoài, chuyện này nếu truyền ra ngoài, mặt mũi Thiên Thương đảo chẳng phải là liền......

      “Đảo chủ, thiếu đảo chủ chưa chắc xảy ra chuyện, nếu thời điểm trở về, Thiên Thương đảo đều còn, ngươi tâm tình của ......”

      Đại trưởng lão biết tính tình đảo chủ cố chấp, chính là lúc này, có biện pháp khác, chỉ có thể dùng thiếu đảo chủ để ngăn chặn đảo chủ ra ngoài chịu chết ......

      Quả nhiên, thiếu đảo chủ luôn là sương sườn mềm của đảo chủ , vừa nghe Tà Dịch có khả năng trở về, cũng nổi điên muốn ra ngoài, suy sụp ngồi xuống.

      “Lão tam, nhanh chóng bày trận ......”

      Tam trưởng lão vừa nghe dám chậm trễ, vội vàng ra ngoài --

      Trong lòng Tà Tâm cũng dễ chịu, muốn làm thiếu đảo chủ, nhưng......

      Chưa bao giờ nghĩ tới muốn Thiên Thương đảo gặp chuyện may......

      Dù sao, thiếu đảo chủ là Thiên Thương đảo thiếu đảo chủ, nếu Thiên Thương đảo đều bị mất, vậy chức thiếu đảo chủ còn có ích lợi gì nữa?

      Điểm ấy nhận thức vẫn có, đến cùng, cũng là bị Mẫn Bá Thiên cấp cho!

      Đại trưởng lão bị thương, trong những trưởng lão có võ công cao nhất .

      Thua dễ dàng như vậy, người khác cũng bất quá là......

      Lãng phí thực lực, tại trước phải làm Mẫn Bá Thiên đến cùng là xảy chuyện gì xảy ra .

      Tam trưởng lão tự nhiên cũng dám chậm trễ, nhanh chóng chuẩn bị bày trận.

      Mà Tà Tâm, lại là vạn phần buồn bực trở về phòng.

      muốn hỏi Nhu Y chút sao lại thế này, vừa muốn theo mật đạo qua , bỗng nhiên có nữ nhân tới.

      Đó là Nhu Tình, thê tử của , muội muội Nhu Y.

      “Tướng công......”

      Nhu tình sợ hãi , tuy rằng bọn họ thành thân, nhưng Tà Tâm đối với nàng cũng có tha thiết.

      Nàng biết Tà Tâm đối với nữ nhân luôn là như thế, nên cũng quá để ý .

      Dù sao , cũng đặc biệt đối tốt với ai.

      “Nhu tình, ngươi thế nào lại qua đây ?”

      Nhu tình rất ít tìm , bỗng nhiên nghĩ đến lời Nhu Y , Nhu Y ......

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 560: tỉnh ngộ quá muộn
      Edit: PDN

      vẫn chưa làm, chẳng qua thời gian cũng vài ngày mà thôi.

      Nhu Tình lớn lên rất được, kém với Nhu Y là bao nhiêu, chẳng qua là năng lực, so với Nhu Y thiếu chút nữa, cho nên cũng. . . . . .

      "Tướng công, nghe người của Phác Dương Sơn đến tấn công ?"

      Nhu Tình hỏi han ân cần, ánh mắt Tà Tâm buồn bã. . . . . .

      Chuyện Phác Dương Sơn này, có quan hệ rất lớn với mình .

      Nếu lén đưa bản đồ phòng ngự của Phí Thành ra ngoài, đưa cho Mẫn Bá Thiên, ta cũng đến qua được .

      "Ngươi nghe ai ?"

      Tà Tâm nghĩ rằng đây là bí mật, ngờ. . . . . .

      Nhu Tình rất ít ra ngoài, nhưng lại cũng biết .

      "Bọn họ đều như vậy . . . . . . Tướng công, ta cũng chỉ là lo lắng ngươi. . . . . ."

      Vẻ mặt Nhu Tình thân thiết , trong lòng Tà Tâm ấm áp, Nhu Y kia, cũng chưa bao giờ từng như vậy .

      cùng Nhu Y, ra có quan hệ gì từ lâu. . . . . .

      Đợi chút, đúng . . . . . .

      đem cái bản đồ kia cho Nhu Y, theo lý thuyết Nhu Y chắc hẳn cần cho Mẫn Bá Thiên nhanh như vậy .

      Mẫn Bá Thiên, vẫn đều có liên hệ với Nhu Y . . . . . .

      Hay là. . . . . .

      . . . . . . có khả năng, Nhu Y có khả năng làm chuyện như vậy . . . . .

      Tuy rằng thiên phú của Tà Tâm bằng Úy Trì Tà Dịch, nhưng cũng phải đồ ngốc. . . . . .

      Lúc ban đầu, chung quy nghĩ rằng có ân cứu mạng đối với Nhu Y, Nhu Y tuyệt đối phản bội bản thân.

      Nhưng bây giờ. . . . . .

      Nghĩ chút, hình như có chút đúng, có lẽ, Nhu Y ngay từ lúc đầu , cũng . . . . . .

      Ngay lúc Mẫn Bá Thiên đến tìm nàng ta . . . . . .

      biết Nhu Y thể tin, lại nghĩ rằng nàng ta lợi dụng chính mình.

      Nếu quan hệ với Mẫn Bá Thiên , làm sao bọn họ có thể gặp mặt lần lượt ?

      Lúc này Tà Tâm, bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận lại ,sắc mặt của liền trắng bệch.

      Nhu Tình đương nhiên cảm giác được , nàng bất an hỏi:

      "Tướng công, ngươi làm sao?"

      "Ta. . . . . . Nhu Tình, nếu ta làm chuyện gì sai, nàng làm như thế nào sửa chữa?"

      Tà Tâm bất an hỏi.

      "Tướng công, việc này. . . . . . Chàng như vậy, thiếp thân làm sao mà biết phải trả lời như thế nào chứ. . . . . ."

      Nhu Tình cũng sốt ruột , nàng biết tại sao Tà Tâm lại như vậy chứ? ? ——

      "Tỷ tỷ nàng, so sánh với nàng, kém hơn sao?"

      Tỷ tỷ?

      Nhu Tình nghĩ tới Nhu Y, nàng gật gật đầu:

      "Tỷ tỷ thông minh, Nhu Tình đúng là thua kém. . . . . ."

      "Vậy. . . . . . Nàng ta học được, bản lĩnh của gia gia nàng chứ"

      Tà Tâm bất an hỏi, có loại dự cảm cực kỳ tốt.

      "Tất cả đều học sai biệt lắm . . . . . ."

      Thần sắc của Nhu Tình hơi tối , nàng cũng học được nhiều như thế đâu?

      "Cái gì. . . . . . Tất cả?"

      Tam trưởng lão bày trận, nếu . . . . . .

      Nhu Y liên thủ với Mẫn Bá Thiên, vậy Thiên Thương Đảo. . . . . .

      Tà Tâm lui về phía sau vài bước, cũng làm sao nghĩ ra, chẳng qua muốn thành thiếu đảo chủ, thế nhưng. . . . . .

      Phá hủy Thiên Thương Đảo . . . . . .

      "Tướng công. . . . . ."

      "Xong rồi, ta là người có tội. . . . . . Ta là người có tội. . . . . ."

      Tà Tâm lui về phía sau vài bước, . . . . . . Hối hận , hối hận , nên bị ma quỷ ám ảnh, nên. . . . . .

      "Tướng công, rốt cuộc làm sao vậy?"

      Nhu Tình hoàn toàn hiểu được, nàng càng thêm sốt ruột, ngược lại Tà Tâm, cơ bản thất lạc sơ lược tình lần .

      "Chàng tỷ tỷ chết? Thậm chí nàng cấu kết cùng với Mẫn Bá Thiên ?"

      Nhu Tình cũng hoảng sợ, nếu như thế. . . . . .

      Chương 561 : cố chấp quá mức

      Edit: PDN

      "Tướng công, thẳng thắn với đảo chủ . . . . . ."

      Nàng đỡ cánh tay của Tà Tâm, ánh mắt kiên định :

      "Ta và chàng cùng nhau. . . . . . Thứ tỷ tỷ học được nhiều lắm, nếu nàng cùng chỗ với Mẫn Bá Thiên, gia gia biết, vậy trận pháp của gia gia, tác dụng gì, Thiên Thương Đảo của chúng ta , có thể xong rồi. . . . . ."

      Chuyện này. . . . . .

      Sắc mặt Tà Tâm càng trắng bệch hơn, nếu. . . . . .

      Nếu có thể phòng thủ bên này, ít nhất, bọn họ còn có chỗ sống yên ổn cuối cùng .

      Nếu cái này cũng mất, vậy bọn họ có thể. . . . . .

      Đúng rồi, mật đạo . . . . .

      Bây giờ võ công của Mẫn Bá Thiên tà môn, chừng có liên quan với U Minh Vương .

      Hóa ra, chung quy chính mình là trò cười cho bọn .

      Tà Tâm chua sót cười, vội hỏi:

      "Nhu Tình, nàng cần , nàng thay ta làm chuyện. . . . . ."

      cho Nhu Tình chuyện mật đạo, để cho nàng xử lý, chính mình nhanh chóng chạy gặp đảo chủ, việc này nên kéo dài .

      Lại nhìn thấy Tà Tâm, trong lòng của đảo chủ có cân nhắc.

      "Quả nhiên là con?"

      ra ông đoán được, nhưng là đứa của mình , cho dù trừng phạt có ích lợi gì đâu?

      "Phụ thân, con có tội. . . . . ."

      Tà Tâm đau lòng quỳ xuống, giọng sốt ruột :

      "Con nguyện ý nhận bất cứ trừng phạt gì của phụ thân , nhưng trước khi xử phạt con, con muốn xin phụ thân trước hết thông báo cho tam trưởng lão tiếng, Nhu Y chết, cấu kết cùng chỗ với Mẫn Bá Thiên . . . . . ."

      Nhu Y. . . . . .

      Đối với tên này, đảo chủ vô cùng quen thuộc.

      Thông minh, thiên phú kinh người kia, cũng là trong những nguyên nhân nhìn trúng nàng .

      "Con cái gì?"

      Đảo chủ thể tin được đứng lên, Nhu Y phải. . . . . .

      "Trước thông báo tam trưởng lão, phụ thân, con cũng cho người biết. . . . . ."

      Đảo chủ vừa nghĩ cũng đúng, vội để cho người ta ra ngoài truyền tin, mà Tà Tâm, cũng lần những chuyện gần đây.

      "Haizzz. . . . . . Ta biết nên con như thế nào . . . . . Tà Tâm, ta sớm , con có biệt tài làm thiếu đảo chủ , nhưng ngờ con u mê tỉnh ngộ. . . . . ."

      Đảo chủ thở dài, sai lầm như vậy , nếu là trong lúc bình thường, ông hận thể đánh chết nó cho xong.

      Nhưng Tà Tâm hiếm khi tỉnh ngộ, mà bây giờ, lại là loại thời điểm này . . . . . .

      "Vậy mật đạo. . . . . ."

      "Con để cho người ta đóng chặt lại. . . . ."

      "Dẫn ta đến nhìn xem. . . . . ."

      U Minh Vương, việc này lại có liên quan với U Minh Vương .

      Vậy võ công của Mẫn Bá Thiên . . . . . .

      Sắc mặt đảo chủ tối sầm, nếu có liên quan với U Minh Vương vậy. . . . . .

      Mẫn Bá Thiên, đoán chừng cũng chỉ là tay sai mà thôi.

      U Minh Vương làm sao có thể vô duyên vô cớ giúp người khác? Trừ khi, có mục đích gì đặc biệt mới đúng.

      Đúng rồi, ông phải báo cho số người, cho bọn họ biết, U Minh Vương ra tay .

      Bọn họ cùng U Minh giới, vốn là hai chỗ khác biệt, liên quan gì với nhau .

      Nhưng lúc này, U Minh Vương bỗng nhiên ra tay, thói đời này, lại bình yên rồi.

      Có điều, bất hạnh là, Thiên Thương Đảo là đối tượng bọn chúng đối phó đầu tiên.

      Đúng rồi, tiểu Hoan Hoan và Uất Trì Tà Dịch đều là tiến vào thời từ chỗ U Minh Vương, vậy. . . . . .

      Đảo chủ chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, nếu ông đoán sai mà , bắt đầu từ Đông Phương Ngữ Hinh bị mang vào cái thời kia, bọn chúng cũng bắt đầu mưu tính .

      Đây là mưu, cái mưu to lớn——

      "Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch. . . . . ."

      Lão hồ ly lại chạy tới, lão vô cùng gấp gáp.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 562: Cuối cùng trở lại
      Edit: voi còi


      “Lão hồ li? Đây là như thế nào?”

      Bọn họ rất ít khi nhìn thấy ông sốt ruột như vậy?

      “Biên giới thời bên kia có biến hóa, các ngươi nhanh chóng theo ta qua.... ....”

      Lão hồ ly vội vàng .

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút xấu hổ, ông liến vội vàng muốn cho nàng nhanh như vậy sao?

      “Cái kia...... Tốt......”

      Bọn họ nhanh chóng thu thập chút, nghĩ tới so với dự đoán của bọn họ nhanh nhiều.

      “Nhưng mà có chút đáng tiếc, vẫn tìm được nơi Long vương nấp......”

      Đông Phương Ngữ Hinh than tiếng, nàng hi vọng Long Vương nhận đến trừng phạt đấy?

      “Ngươi đừng lo lắng, chúng ta tiếp tục tìm ......”

      Việc làm của Long Vương, tội thể tha thứ, cho nên bọn họ bỏ qua .

      “Được...... Vậy là tốt rồi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, Tiểu Nhạc Nhạc cũng :

      “Ta hận thể tự mình giết , hừ ......” Tuy rằng chính mình chết, nhưng......

      Còn kém chút, cũng may mắn nó thông minh, đem thứ tốt đều cho Tiểu Hoan Hoan......

      Ha ha, Tiểu Hoan Hoan, nó quay đầu nhìn Tiểu Hoan Hoan, nó vẫn muốn biến thành bộ dáng tiểu hồ ly a, đượcTiểu Hoan Hoan ôm rất thoải mái a.

      Nhưng mà, Uất Trì Tà Dịch rất xấu rồi, thế nhưng cho nó biến thành tiểu hồ ly, là cái gì phi lễ nữ nhi của .

      Hu hu, có hài tử lớn như vậy cùng chỗ kêu phi lễ à?

      Chẳng qua như vậy bọn họ có thể cầm tay bé, trái lại cũng rất tệ......

      Hai người bọn chúng ở cùng nhau xứng, giống như là đôi Kim Đồng ngọc nữ, hắc hắc......

      Tiểu Nhạc Nhạc vô cùng tự kỷ .

      “A...... Lúc này biên giới thời , làm sao có thể dãn ra nữa nha?”

      Bên này mở ra cần phải có năng lực, hơn nữa cơ duyên, nhưng hôm nay......

      Lão hồ ly có chút hoài nghi, nhưng lúc này là thời điểm tốt nhất để ra ngoài, cho nên......

      Ông vội vàng khởi động chân khí, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh cũng nhanh chóng hỗ trợ, vài người cùng nhau, rất nhanh nhìn đến lỗ hổng......

      “Mau, nhanh chóng ra ngoài......”

      Lão hồ ly vội vàng hô, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh cũng nghe chui qua, vừa mới chui vào lỗ hổng kia, bỗng nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, bọn họ lại khống chế được thân thể của mình.

      “"Đừng buông tay......”

      Uất Trì Tà Dịch lớn tiếng hô, mấy người vội vàng cầm chặt tay nhau, rốt cục trước mặt bỗng tối sầm, cái gì cũng biết --

      “Đây là......”

      Uất Trì Tà Dịch là người thứ nhất tỉnh lại, nhìn nhìn bốn phía, nơi này, hình như gặp qua......

      “Chủ nhân, đây là ma thú rừng rậm......”

      Sư vương vui vẻ nhắc nhở , đây là nơi bọn họ sinh sống rất lâu, tự nhiên vạn phần ràng.

      “Hinh Nhi, Hinh Nhi đâu?”

      “Chủ nhân, ở bên kia?”

      Sư vương thân, chạy đến bên, quả nhiên Đông Phương Ngữ Hinh nằm, bên người nàng có Hoan Hoan, Tiểu Nhạc Nhạc, còn có nữ vương và quốc sư.

      Bọn họ khoảng cách cũng gần, cũng đều tỉnh lại.

      Uất Trì Tà Dịch vội vàng qua gọi người.

      “Ma thú rừng rậm......”

      Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt cái liền nhận ra chỗ này, nữ vương cùng quốc sư nghi hoặc nhìn, nơi này tự nhiên bọn họ biết.

      “A...... Ta ra ...... Ta trở về......”

      Ngay tại lúc bọn họ còn biết sao lại thế này, bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh nhảy dựng lên, bộ dáng vui vẻ kia giống như tiểu hài tử, cùng với Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ nhận thức, cách xa cũng quá lớn ?


      ☆, Chương 563: Làm nghĩa nữ của ta?
      Edit: voi còi


      Quốc sư nhăn nhíu mày, chuyện này là sao? phải là lúc ra, ngã hỏng đầu óc rồi?

      “Hinh Nhi, ngươi......”

      Nữ vương kinh ngạc hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh hắc hắc cười:

      “Có chút kích động, hắc hắc......”

      “Mẫu thân, phải người muốn dẫn chúng ta sống luôn ở bên kia sao? Lúc này có cái gì vui vẻ a?”

      So với việc Đông Phương Ngữ Hinh vui vẻ, Tiểu Hoan Hoan lại lạnh nhạt hơn.

      Điều này làm cho Đông Phương Ngữ Hinh có chút xấu hổ, sao so với nữ nhi của mình nàng sao lại kém như vậy nha?

      “Ha ha, tiểu nha đầu, cái này con lại hiểu ? Ở bên kia là rất tốt, tu luyện cũng mau...... Nhưng...... Ở bên kia, chúng ta chẳng qua là những kẻ yếu, con có biết ý nghĩa của kẻ yếu ?”

      “Ách......”

      Tiểu nha đầu gật gật đầu, ý tứ đơn giản biết, nhưng ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh, chưa chắc bé biết.

      “Ai, bên kia rất bị khinh bỉ, ta chính là cái bao cỏ, vẫn là bên này tốt hơn......”

      Tối thiểu, xem như cường giả.

      Đương nhiên, nàng vẫn cần nỗ lực như cũ, võ công của nàng bây giờ, vẫn là xa xa đủ.

      “A, con hiểu được, mẫu thân là muốn bắt nạt người ?”

      Cuối cùng Tiểu Hoan Hoan cũng hiểu được ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh, đắc ý cười .

      “Con...... Con tiểu nha đầu này, ta thương con a...... Ta khi nào khi dễ người đâu?”

      Đông Phương Ngữ Hinh gõ đầu Tiểu Hoan Hoan cái, tất cả mọi người ha ha nở nụ cười.

      Bên kia võ công là phổ biến có phần cao, mà còn tà môn.

      Chẳng bằng bên này, tương đối tự tại chút.

      Hơn nữa, đây là nơi sinh sống của bọn họ, thế giới laoif ngừoi, cũng là tương đối có thói quen.

      “Hinh Nhi, vậy các ngươi chỗ nào?”

      Nữ vương đột nhiên hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch:

      “Tà Dịch, chàng chúng ta chỗ nào? Tinh học viện sao? Mấy người sư phụ tất nhiên vẫn là vì chúng ta lo lắng đấy?”

      Hai người bọn họ (Chích lão và Liệt lão) vì mình trả giá nhiều như vậy, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh cảm kích.

      “Được......”

      Tà Dịch gật gật đầu, ý kiến, tùy Đông Phương Ngữ Hinh cao hứng là tốt rồi.

      “Về trước Thiên Thương đảo nhìn xem ...... Ta biết chàng vẫn luôn cực kỳ lo lắng bên kia......”

      “Được, cũng được......”

      người ba p hải a. Đông Phương Ngữ Hinh vừa lòng cười:

      “Vậy cong hai người? Nữ vương, các người chuẩn bị chỗ nào?”

      “Bên này chúng ta cũng có người quen, Hinh Nhi, nếu như ngươi ghét bỏ, chúng ta liền theo ngươi ......”

      Lúc bà rời nơi này, là mấy ngàn năm trước, lúc này trở về, làm sao có thể còn có người đâu?

      “Nữ vương, ngài là khách khí quá, hai người cùng với ta, ta hoan nghênh đều kịp, làm sao có thể ghét bỏ đâu? Đúng rồi, đến thế giới này, xưng hô này tựa hồ......”

      Bên này có rất ít có nữ vương, xưng hô này, là có phần quá thỏa đáng đâu?

      “Ngươi gọi ta là Kỳ Nhiên , gọi Kỳ Phong......”

      Nữ vương nghĩ nghĩ, bà cũng biết tên này rất thích hợp?

      “Kỳ Nhiên, tên này sai a...... Nhưng mà, ta gọi người là dì Nhiên ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, nữ vương cười cười:

      “Có thể...... Nhưng mà, Hinh Nhi ta cũng có nghe ngươi về phụ mẫu, ta ta câu mạo muội, ta rất thích ngươi, nếu là ngươi cảm thấy được dễ dàng, chi bằng làm nghĩa nữ của ta ?”

      Đây là có phần đánh liều.

      Nhưng mà, nữ vương đối với nàng......

      Luôn luôn cũng tệ, chiếu cố có thêm, thời điểm có nguy hiểm, bà cũng chưa bao giờ chính mình chạy trốn, mặc kệ bọn họ.

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh, luôn luôn cũng có ấn tượng với mẫu thân......


      ☆, Chương 564: May mắn hay may mắn?
      Edit: voi còi



      Mà Đông Phương Ngữ Hinh, luôn luôn cũng có ấn tượng với mẫu thân, về phần phụ thân kia, càng là tuyệt đủ tư cách.

      Nữ vương nhìn Đông Phương Ngữ Hinh im lặng, nãy giờ gì, biết là chính mình mạo muội, bà sao cả cười :

      “Kêu ta dì Nhiên cũng tệ, ta thích......”

      , nữ vương, ta chỉ cảm thấy nghĩa nữ rất khách khí! Thực dám diếm, ta đối với mẫu thân của mình chút ấn tượng, nếu như người ghét bỏ, người chính là mẫu thân của con......”

      Cái mũi của Đông Phương Ngữ Hinh có chút chua sót, nàng thể tưởng được chính mình thế nhưng chủ động nhận người mẫu thân đâu?

      “Ha ha...... Nữ nhi......”

      Nữ vương cũng khụt khịt, mặc dù bà có con trai, nhưng......

      Phong đối với bà luôn luôn lạnh cũng nóng, lúc trước, thậm chí cũng liếc nhìn bà cái.

      Đối với nhi tử này, bà cũng biết phải làm sao.

      Là tình cảm giữa Hoan Hoan cùng Đông Phương Ngữ Hinh cảm động bà.

      Làm cho bà biết, đời này thế nhưng có tình mẫu tử như vậy.

      Mà tình giữa Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch càng khiến bà cảm động, chính mình lúc trước chính là tình cảm thất bại.

      Ha ha, bà từng tin đời này còn có tình , có tình thân, nhưng bà lại ở người mấy người Đông Phương Ngữ Hinh mà thấy được.

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh chỉ cảm động bà, ngay cả Phong cũng cải biến rất nhiều.

      “Nữ nhi......”

      Bà khóc ôm lấy Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh cái mũi cũng đau xót:

      “Mẫu thân......”

      từng, nàng nghĩ tới rất nhiều tình cảnh nhìn đến mẫu thân ......

      Chỉ là, là người của hai thế giới, cũng chưa có cơ hội này......

      Bây giờ......

      Nữ vương, kỳ đều giống như nương luôn luôn giúp đỡ nàng?

      “Được......”

      Quốc sư quay đầu , muốn nhìn hình ảnh như vậy, hình ảnh này rất cảm động, làm cho đều có vài phần động dung đâu?

      “Ai nha, vây con kêu người là cái gì a?”

      Tiểu Hoan Hoan chạy qua, hiểu hỏi.

      Nữ vương vội vàng buông Đông Phương Ngữ Hinh ra, lôi kéo cánh tay Tiểu Hoan Hoan, lại cười :

      “Mỗ Mỗ (bà ngoại) a......”

      “A, ta biết, bà ngoại......”

      Cảm giác này, tuy rằng tạm thời có chút quen, nhưng......

      Bé vẫn vui vẻ như cũ a, bởi vì đây là mẫu thân của nương a?

      “Bà ngoại......”

      Tiểu Nhạc Nhạc cũng chạy tới, cùng Tiểu Hoan Hoan luôn luôn là cùng nhau, tự nhiên cũng liền kêu giống nhau.

      “Được......”

      Nữ vương vội vàng đáp ứng, bà cũng thích Tiểu Nhạc Nhạc?

      “Được rồi, chúng ta nên chuẩn bị ra ngoài......”

      Uất Trì Tà Dịch đánh gãy đối thoại bên này, bọn họ rời lâu như vậy......

      Rất nhiều người nhớ bọn họ đấy?

      “Được...... thôi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng lau mũi, sư phụ khẳng định cũng thương tâm.

      Mà Thiên Thương đảo, cũng tiện đường, trước hết qua liếc mắt xem cái.

      Sau đó trực tiếp trở về tìm sư phụ.

      Nàng đúng là bất hiếu a, thế nhưng để sư phụ lo lắng như vậy.

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút áy náy, cùng sư phụ nhận thức lâu như vậy, nàng giúp được bọn họ cái gì......

      Nhưng là bọn họ lần lượt giúp đỡ chính mình, giống như thân nhân của chính mình.

      Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi là may mắn a.

      Tuy rằng chính ngươi có năng lực gì, nhưng......

      Tối thiểu, ngươi nhận thức bằng hữu, đám so thân nhân đều tốt hơn nhiều đâu?

      *********************

      “Phu nhân, có người......”

      Nha đầu nhìn đến nữ nhân xa lạ, lo lắng .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 565: Nàng bị thất sủng sao?
      Edit:..Lam Thiên..

      “Người nào?”

      Nhu Y cũng để ý, nghe tốc độ của Mẫn Bá Thiên rất nhanh.

      đánh Thiên Thương đảo liên tiếp phải lui về sau .

      Này nếu là đổi lại là thời điểm bình thường, nàng khẳng định lo lắng .

      Nhưng lúc này, Mẫn Bá Thiên cho nàng điều kiện rất tốt, nàng ra là hi vọng có thể nhiều uy phong chút .

      “Vâng...... là nữ nhân?”

      Nha đầu nhìn thoáng qua, nữ nhân kia thê thảm, tựa hồ......

      Nàng lớn mật ngồi xổm xuống thử hơi thở của nữ nhân kia, phát hơi thở của nữ nhân kia cơ hồ như có.

      “Nữ nhân?”

      Nhu Y rốt cục đứng lên, nàng vừa muốn ra, U Minh vương tới:

      “Nữ nhân nào?”

      nghe như thế, có chút kích động, vội vàng chạy tới.

      tại nữ nhân của ít, nhưng dần dần đều có chút chán, nhưng ra hi vọng luôn có chút mới mẻ đây?

      “Vương, bọn nô tỳ cũng biết......”

      U Minh vương cúi đầu nhìn nữ nhân nằm mặt đất, lật qua gương mặt của nàng, quả nhiên là cái mỹ nữ.

      Bất quá, tuổi cũng còn ?

      Nhu Y cũng qua nhìn, trong lòng nàng có vài phần lo lắng --

      U Minh vương khi nào cảm thấy hứng thú như vậy , chớ phải là......

      Nàng muốn thất sủng, nàng còn chưa có hoàn thành đại đâu?--

      Mà nữ nhân kia, càng làm cho nàng giật mình:

      “Mẫn Du Nhiên......”

      Mẫn Du Nhiên, này dĩ nhiên là Mẫn Du Nhiên.

      U Minh vương ánh mắt lạnh lùng, Mẫn Du Nhiên, tự nhiên có nghe qua, nhưng chưa thấy qua mặt.

      Đây là thiên tài luyện đan sư của Phác Dương sơn, là nữ nhân trong danh sách người đứng đầu của Tinh học viện.

      Nữ nhân này, nghe ......

      ngưu xoa, thiên phú luyện đan kinh người, bất quá lúc cùng Đông Phương Ngữ Hinh giao thủ, đều luôn bị vây trong tình cảnh xấu.

      “Nàng chính là Mẫn Du Nhiên?“

      U Minh vương cảm thấy có hứng thú hỏi, Nhu Y gật gật đầu, nàng có chút hận chính mình mau miệng.

      Nhưng, đời này có chuyện gì có thể giấu diếm được U Minh vương sao?

      nếu muốn biết, nhất định tra được .

      “Ha ha, quả nhiên là quá giống nhau ......”

      Thiên tài a, luyện đan sư a, nữ nhân của còn thiếu người như vậy .

      lấy ra viên được, đưa đến miệng Mẫn Du Nhiên, nữ nhân này chết, còn có chút hơi thở.

      Tuy rằng, người bình thường cảm giác được, nhưng có thể.

      “Vương, đúng ...... Mẫn Du Nhiên hẳn là phải ở trong thời chi thạch , nàng làm sao có thể ra được?”

      Nhu Y hiểu hỏi, U Minh vương nhưng là lo lắng:

      “Nàng ở bên kia chết, cũng có khả năng ra......”

      chết?

      Mẫn Du Nhiên cùng Đông Phương Ngữ Hinh cùng nhau vào, Mẫn Du Nhiên chết, kia Đông Phương Ngữ Hinh......

      Nhu Y nghĩ đến cái truyền thuyết kia, theo lý thuyết Đông Phương Ngữ Hinh hẳn là có thể ra.

      Nhưng ...... Hoan Hoan cùng Uất Trì Tà Dịch cũng , kia bọn họ chẳng phải là......

      Bất quá, nhìn thấy Mẫn Du Nhiên, nàng dám khẳng định, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ tất nhiên chết.

      U Minh vương quả nhiên để cho người ta mang Mẫn Du Nhiên rồi.

      Thời điểm đến tìm chính mình , bình thường đều cũng có chuyện ......

      Nhưng lúc này đây, thế nhưng trực tiếp chạm vào nàng.

      Nàng nên cảm thấy cao hứng sao?

      Nhu Y chua sót cười, nếu là......

      U Minh vương đối với Mẫn Du Nhiên cảm thấy hứng thú, kia chính mình có thể......

      Phải sao? Rời nơi này?

      Kỳ , rời nơi này cũng tốt lắm, thất sủng, kỳ là chuyện sớm muộn mà thôi .

      U Minh vương có khả năng đều luôn sủng hạnh ai, định tính .

      ☆, Chương 566: Chẳng lẽ chết?
      Edit:..Lam Thiên..


      Cho dù là tại xem trọng Mẫn Du Nhiên, nhưng chắc chắn được bao lâu, lại chán .

      Ha ha, nàng lặp lại vận mệnh của chính mình, đây là kết quả làm nữ nhân của U Minh vương .

      “Mẫn Du Nhiên, nghĩ tới, ngươi thế nhưng có thể ra ......”

      Nhu Y lầm bầm lầu bầu xong:

      “Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi nhưng trăm ngàn lần đừng làm cho ta thất vọng......”

      Người từng thương hại qua ta, ta người cũng buông tha.

      Bao gồm, Tiểu Hoan Hoan cùng tiểu hồ ly kia--

      Dược vật của U Minh vương , ra là linh dược hiếm có thế giới.

      Mẫn Du Nhiên bị dẫn trở về, hôn mê ngày, ngày thứ hai liền tỉnh.

      Nàng cho rằng nàng chết .

      Nhưng nơi này......

      Hoàn cảnh lạ lẫm, này tựa hồ là cái phòng.

      căn phòng bố trí cực kỳ ấm áp.

      “Ngươi tỉnh!”

      thanh già nua truyền tới, Mẫn Du Nhiên đảo mắt nhìn qua, là nam nhân......

      Lão nam nhân, hơn nữa là có bộ dáng to mập .

      “Ngươi là......”

      Mẫn Du Nhiên có chút thể tin được, thân mình nàng vẫn như cũ thể động đậy, phi thường suy yếu.

      “U Minh vương......”

      Người nam nhân kia, chính là U Minh vương.

      cười , này nếu là đổi thành là soái ca, khuynh quốc khuynh thành, nhất định nàng bị mê hoặc đến còn biết đông tây nam bắc, nhưng cố tình , U Minh vương phải.

      “U Minh vương......”

      Tên này, Mẫn Du Nhiên tự nhiên biết, nhưng......

      Nàng làm sao có thể tới đây?

      “Ta phải ở vương quốc kiến sao?”

      Nàng cùng Đông Phương Ngữ Hinh tỷ thí, thời điểm hai người có võ công , nàng vẫn phải đối thủ của nàng.

      Nàng luôn luôn đều muốn cùng nàng tỷ thí, nhưng......

      Đông Phương Ngữ Hinh, luôn luôn trốn tránh.

      Cuối cùng lần kia, cái chết của nàng là cái kết.

      Nàng chết ở cái thời kia, nhưng biết vì sao, thế nhưng lần nữa lại có thể trở về.

      Kia Đông Phương Ngữ Hinh......

      Nàng nhất định dễ dàng chết như vậy.

      Mẫn Du Nhiên chỗ nào biết, Tiểu Hoan Hoan cùng Uất Trì Tà Dịch cũng vào.

      Nếu là biết, nàng tất nhiên ghen tị chết .

      “Ha ha, ngươi chết được...... Có ta ở đây, Diêm Vương cũng dám tùy ý thu ngươi ......”

      U Minh vương kiêu ngạo xong, Mẫn Du Nhiên cảm kích cười:

      “Cám ơn ngươi...... U Minh vương......”

      “Ha ha, ngươi trước nghỉ ngơi , bổn vương chậm trễ ngươi nghỉ ngơi......”

      Mẫn Du Nhiên này, quả nhiên hổ là luyện đan sư, có được khí độ đặc biệt như vậy

      U Minh vương thầm xong, người chú ý, có thể kém sao.

      Nghe thấy U Minh vương , Mẫn Du Nhiên mới bắt đầu đánh giá chỗ này.

      Thân mình của nàng cực kì suy yếu, mà người nàng cũng nhẫn trữ vật.

      Hơn nữa, chính nàng có khả năng làm cho chính mình hoàn toàn phục hồi như cũ .

      Dược vật của U Minh vương , biết là cái gì , phát huy tác dụng nhanh, nhưng......

      Hiệu quả cũng sai .

      vì sao phải cứu nàng? đời này, cũng có chuyện tốt vô duyên vô cớ như vậy, này trong đó, tất nhiên là có chuyện gì ?

      Chẳng lẽ là bởi vì thanh danh của chính mình?

      Luyện đan sư?

      Ha ha, thanh danh này thậy rất tốt, nếu là muốn cho chính mình luyện đan, chỉ cần thân thể của nàng phục hồi như cũ, hẳn có vấn đề gì.

      Mệt chết được, buồn ngủ

      Mẫn Du Nhiên có chút kiên trì được, nàng nhịn được nhắm mắt lại:

      Lúc này nàng còn sống, đây là chuyện tốt nhất .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :