1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 546: Sư tử làm gì?
      Edit: voi còi



      Nếu là như vậy, vậy......

      Tiểu Nhạc Nhạc có thể nhân họa đắc phúc (gặp hoạ được phúc).

      Mà Tiểu Hoan Hoan......

      Đông Phương Ngữ Hinh cúi đầu, máu của Tiểu Nhạc Nhạc đối với Tiểu Hoan Hoan mà đặc biệt hữu dụng, nhưng, nếu là lấy sinh mệnh Tiểu Nhạc Nhạc trả giá, cũng là được !

      Nàng phải người vì tư lợi như vậy!

      “Đúng vậy, hi vọng bọn họ nhanh chóng đều trở về ......”

      Uất Trì Tà Dịch than tiếng, cũng lo lắng bọn họ đấy?

      “Ai, biết lần này Tiểu Nhạc Nhạc khôi phục, còn có thể cùng chúng ta hay ?”

      Quốc sư lo lắng hỏi, vấn đề này......

      thể, bởi vì, Cửu Vĩ Hồ dễ dàng thả người như vậy ......”

      Nữ vương là lời , thân phận Tiểu Nhạc Nhạc đặt tại kia, ở chỗ Cửu Vĩ Hồ này, cũng là vương tồn tại vậy.

      “Vậy Tiểu Hoan Hoan cũng cao hứng ......”

      Sắc mặt Đông Phương Ngữ Hinh có chút tốt, nàng hy vọng nữ nhi của mình vui.

      Kỳ , đời này mỗi người làm nương đều giống nhau, ai đều muốn đem đồ tốt nhất cấp cho đứa của mình.

      “Hinh Nhi, nàng cũng đừng lo lắng, chỉ cần Tiểu Nhạc Nhạc có việc gì, về sau luôn có cơ hội gặp nhau ......”

      Uất Trì Tà Dịch đau lòng an ủi Đông Phương Ngữ Hinh, đối Tiểu Hoan Hoan vốn còn có điểm áy náy, khi Tiểu Hoan Hoan còn bé, ở bên cạnh bọn họ ......

      Bây giờ, lớn, ở tại bên người, có thể có thời điểm vẫn như cũ......

      Có chút lực bất tòng tâm?

      phải có ta sao?”

      Tiểu Hỏa Cầu nhảy qua, có cùng theo, bởi vì lão hồ ly đồng ý.

      “Ha ha, thế nào lại quên Tiểu Hỏa Cầu này? Cũng đúng a, Tiểu Hỏa Cầu cũng có thể cùng Tiểu Hoan Hoan, bảo hộ bé đấy?”

      Đông Phương Ngữ Hinh cười cười, nàng cũng nghĩ bỏ qua Tiểu Hỏa Cầu.

      “Ân, ta thích nhất Tiểu Hoan Hoan ......” Tiểu Hỏa Cầu vui vẻ nhảy dựng lên, nó nhìn Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt cái, :

      “A, nơi này linh khí tốt như vậy, hai người bọn họ tại sao phản ứng?”

      hai người, tự nhiên là đôi sư tử kia......

      “Chúng ta ở đây?”

      Vèo tiếng, sư tử bay ra, Sư vương cười :

      “Chúng ta luôn luôn tu luyện......”

      cùng chúng ta cùng nhau?”

      Tiểu Hỏa Cầu có phần mất hứng, đối với đôi sư tử này, cho tới bây giờ nó cũng biết cái gì gọi là khách khí.

      Bọn họ là người thủ hộ của nó, cũng hiểu biết tính tình Tiểu Hỏa Cầu.

      “Chúng ta......”

      Sư Tử Vương lắc đầu, có phần ngượng ngùng đây?

      lâu cùng Sư Hậu ở cùng nhau, tự nhiên bọn họ muốn hai người mình ở chung.

      Mặc dù là cùng nhau tu luyện, cũng là tốt.

      “Hừ, chán ghét......”

      Tiểu Hỏa Cầu quay đầu , Đông Phương Ngữ Hinh ha ha cười:

      “Tiểu Hỏa Cầu, bọn họ có chuyện bọn họ cần làm, ngươi tức giận cái gì a...... Nhanh nhanh tu luyện , Tiểu Hoan Hoan nhưng là cần nhờ ngươi bảo hộ đấy?”

      Nhiệm vụ này rất trọng đại, cũng rất gian khổ.

      Tiểu Hỏa Cầu nào dám chậm trễ, nhanh chóng hấp thu linh khí cuồn cuộn ngừng kia.

      Mà mấy người Đông Phương Ngữ Hinh biết lo lắng cũng vô dụng, lúc này bọn họ chỉ có tiếp tục chờ đợi, cho nên cũng lần nữa nhắm mắt tu luyện.

      Vài người vừa mới nhập định, mặt đất bỗng nhiên lắc lư --

      Động đất? Trời sập? Dị biến?

      Vài cái ý niệm bay nhanh qua, Đông Phương Ngữ Hinh chưa kịp phản ứng, người bị ôm lấy:

      “Nhanh chóng ra ngoài......”

      Tà Dịch phen ôm Đông Phương Ngữ Hinh, nhanh chóng hướng ra phía ngoài bay .

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 547: phải động đất?
      Edit: voi còi



      Mà nữ vương cùng quốc sư, Tiểu Hỏa Cầu, sư tử cũng vội vàng chạy ra ngoài, cái này cũng phải là việc .

      Ra khỏi sơn động dài kia, mới phát mặt đất rung động càng thêm lợi hại.

      Rất nhiều người đều chạy ra, mặt hướng về cái phương hướng.

      Đó là hồ ly, từng con hồ ly biến thành người......

      Bọn họ hướng tới chỗ, hay là bên kia mới là an toàn?

      Mọi người cũng hướng tới bên kia chạy tới, lại phát bên kia chẳng qua là cái quảng trường rộng lớn.

      Bốn phía là núi, núi cao nguy nga.

      “Thông thường khi xuất động đất, nên tìm nơi trống trải ít người, có lẽ, nơi ở này của Cửu Vĩ Hồ cũng an toàn......”

      Đông Phương Ngữ Hinh giọng , xem biểu của bọn , chuyện như vậy hiển nhiên phải lần đầu tiên.

      “Chắc là vậy......”

      Uất Trì Tà Dịch phụ họa, bọn họ chuyện, để cho hồ ly cách bọn họ gần nhất nghe được, quay đầu nhìn qua:

      “Ngươi là con người?”

      Ánh mắt rất sắc bén.

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh thầm than, nàng cảm giác nàng cùng bọn họ có gì khác nhau.

      “Ừ, đúng vậy......”

      Chuện có con người đến đâu, hồ ly biết đến chuyện này ít, cũng giật mình, chẳng qua, lời của nàng......

      “Chỗ chúng ta đây là an toàn nhất ổn định nhất ...... Con người, động tĩnh vừa rồi, cũng phải là động đất, là dị động có hồ ly chúng ta tiến giai ......”

      Dị động Hồ ly tiến giai?

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút xấu hổ, thời điểm bọn họ tiến giai, thế nào liền có loại tình huống này?

      Nhưng hôm nay, hồ ly tiến giai, nghĩ tới phản ứng lớn như vậy?

      là tiểu hồ ly chăng?

      Nghĩ vậy, Đông Phương Ngữ Hinh thầm lắc đầu, có khả năng, có khả năng là .

      Thời điểm lúc tiểu hồ ly tiến giai nàng gặp qua, căn bản khoa trương như vậy.

      “Có phải tiến giai trình tự càng cao, dị động càng lớn hay ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh tò mò hỏi, hồ ly kia gật gật đầu:“Tất nhiên là vậy......”

      Vậy khẳng định phải tiểu hồ ly, chỉ là đứa trẻ, cũng có lợi hại như vậy.

      Nghe được chẳng qua là tiến giai, mọi người cũng lạnh nhạt, theo nhóm hồ ly xem, muốn xem xem phong thái bọn tiến giai.

      Mà giờ phút này, mặt đất rung động càng thêm lợi hại, ngọn núi trong đó, càng là toàn bộ rung động lên.

      “Trời ạ...... Là cấm địa......”

      con hồ ly lớn tiếng hô.

      “Cấm địa? Là vị trưởng lão tiến giai sao?”

      Cấm địa của bọn họ, cũng phải con hồ ly bình thường có thể vào.

      Tương đương phải có thân phận, người bình thường tới gần cũng có khả năng.

      “Chắc là vậy...... Nhưng mà dị động quá lớn, ta lo lắng...... Lần này khẳng định rất phấn khích......”--

      Ngọn núi kia nhanh chóng rung lên, mọi người ở đây đoán rằng là ai tiến giai, hai đạo bóng dáng bay ra......

      Là chật vật ngã ra......

      “A...... Nhị trưởng lão......”

      “Tam trưởng lão......”

      “Các ngươi làm sao có thể......”

      Hồ ly vội vàng qua đỡ hai người, sắc mặt hai người kia trắng bệch, hai mắt mê mông nhìn phương hướng cấm địa:

      “Hồ vương...... Hồ vương......”

      Hồ vương......

      Lời này khiến chúng hồ ly vạn phần hiểu:

      “Trưởng lão, người sao chứ? Hồ ly chúng ta rất nhiều năm bảo vệ Hồ vương a......”

      Hồ ly tộc, luôn luôn rất cao ngạo, người bình thường, làm sao xứng làm đại vương bọn họ?

      Cho nên, mấy năm nay, luôn luôn là ba trưởng lão cùng nhau chưởng quản.

      “Đại trưởng lão.... .......”

      ệ , đây là vì tiểu nha đầu sắp kiên trì được sao?

      thể tưởng được, nha đầu loài người này......

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 548: Đồng sinh cộng tử
      Edit: voi còi



      “Đại trưởng lão......”

      Lúc này, có đạo bóng dáng bay ra, người đó có té ngã, nhưng lui về sau mấy bước mới dừng lại.

      Võ công của đại trưởng lão cao nhất, ở bên trong kiên trì thời gian cũng dài nhất......

      “Lão hồ ly?”

      Nghe bọn kêu đại trưởng lão, mayas người Đông Phương Ngữ Hinh vốn cũng nghĩ nhiều, nhưng cẩn thận thấy ràng, mới phát đây là lão hồ ly, nàng vội vàng qua, vội vàng hỏi:

      “Tiểu Nhạc Nhạc thế nào? Tiểu Hoan Hoan thế nào?”

      Bọn chúng là theo đại trưởng lão , nhưng hôm nay đại trưởng lão xuất ra như vậy, kia......

      Người trong đó, chứ phải là Tiểu Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc sao?

      “Ta......”

      Đại trưởng lão há miệng, đầu tiên là ói ra búng máu, sau đó thở dài:

      “Chắc là có việc gì...... Huyết mạch của Tiểu Nhạc Nhạc quá cường hãn, ta đều áp chế được......”

      Này......

      Động tĩnh này quả nhiên là Tiểu Nhạc Nhạc.

      Nhưng Tiểu Hoan Hoan vẫn còn ở bên trong.

      Võ công lão hồ ly như thế nào, Đông Phương Ngữ Hinh ràng. Mà hai người khác, là trưởng lão, võ công tất nhiên cũng kém.

      Bọn họ đều bị đánh ra, vậy Tiểu Hoan Hoan chẳng phải là......

      Trực tiếp chết ở bên trong?

      Võ công của Hoan Hoan, nàng lại rất ràng.

      “Ta muốn cứu Hoan Hoan......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhấc chân bước , lão hồ ly phen giữ chặt:

      “Ngươi muốn làm cái gì......”

      “Cứu nữ nhi của ta!”

      Đông Phương Ngữ Hinh thần sắc kiên định .

      “Ngươi so với ta lợi hại hơn?”

      Lão hồ ly lau máu tươi ở khóe miệng, hỏi.

      Lời này, đả kích người, nhưng là lời .

      Tuyệt đối là lời .

      Đông Phương Ngữ Hinh giận tái mặt, chớ chính nàng, là bốn người bọn họ cùng tiến lên, cũng phải đối thủ của lão hồ ly.

      “Nhưng Hoan Hoan là nữ nhicủa ta......”

      “Ngươi muốn chịu chết?” Lão hồ ly hiểu hỏi.

      “Cho dù là như thế, ta cũng tuyệt đối mặc kệ Hoan Hoan ......”

      Ha ha, có lẽ ngốc, nhưng......

      Ai bảo nàng là mẫu thân đây? có người mẫu thân nào ở thời điểm biết được đứa của mình có nguy hiểm mà trốn , cứu bé --

      “Chúng ta cùng nhau......”

      Uất Trì Tà Dịch bắt lấy tay của Đông Phương Ngữ Hinh, thần sắc kiên định .

      Lần này Đông Phương Ngữ Hinh cự tuyệt, nàng đối với hơi hơi cười:“Được......”

      Cùng sinh cộng tử......

      Bốn chữ này, rất đơn giản, nhưng chân chính làm được có mấy người?

      Hai người vừa muốn , lão hồ ly ngăn cản bọn họ:

      “Các ngươi vào là chịu chết, Tiểu Hoan Hoan bây giờ còn có việc gì đâu?”

      Tiểu Hoan Hoan có việc gì? Hai người đều là hiểu, lão hồ ly giải thích :

      “Cửu Vĩ Hồ màu vàng, vốn là chí tôn của Cửu Vĩ Hồ chúng ta, cho dù là ta, cũng muốn đối kiêng dè ba phần ...... Tiểu Nhạc Nhạc từng đem máu của chính mình cho Tiểu Hoan Hoan, tuy rằng, Tiểu Hoan Hoan trả lại, nhưng trong quá trình trả lại, chúng ta liền phát , hai dòng máu tinh thuần nhất của bọn họ dung hợp......”

      Này......

      Đông Phương Ngữ Hinh hiểu lắm, nữ vương cũng là gật gật đầu, hiển nhiên bà cũng nghe qua.

      “Dung hợp, tự nhiên có khả năng toàn bộ trả lại...... đơn giản chút, giờ trong thân thể Tiểu Hoan Hoan, có máu của Tiểu Nhạc Nhạc, mà thân thể Tiểu Nhạc Nhạc, giống nhau có máu của Tiểu Hoan Hoan ...... Đây là huyết mạch thức tỉnh, làm bị thương đến người ngoài, nhưng...... Tiểu Nhạc Nhạc và Tiểu Hoan Hoan, lại có việc gì......”

      Là như thế này sao? là như vậy sao? Ông ấy có lừa nàng?

      Đông Phương Ngữ Hinh vẫn có chút tin như cũ.



      ☆, Chương 549 Nha đầu tóc vàng
      Edit:..Lam Thiên..


      “Ngươi tại vào, cũng vô dụng, nghe lời ta, kiên nhẫn đợi chút , chúng ta tận lực, về phần bọn họ, có thể bước được đến đâu, còn phải xem tạo hóa của hai người bọn họ ......”

      Kỳ ngộ như vậy, căn bản có khả năng phát sinh, nhưng Tiểu Nhạc Nhạc cùng......

      Tiểu nha đầu này, vận khí thực phải tốt bình thường đâu?

      Nếu như đoán sai, võ công của Tiểu Hoan Hoan, cũng tiến bộ rất lớn .

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn lão hồ ly giống như dối, nàng quay đầu nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch:

      “Tà Dịch, chàng chúng ta......”

      “Chờ chút xem ...... Nếu chúng ta bị thương, Tiểu Hoan Hoan ra cũng thương tâm ......”

      Uất Trì Tà Dịch tin lời của lão hồ ly, Đông Phương Ngữ Hinh cũng gật gật đầu, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm phương hướng cấm địa, bên kia vẫn chấn động lợi hại, nhưng cũng chỉ là chấn động lên mà thôi.

      Mà chung quanh bọn họ, vô số hồ ly hai mắt thành kính nhìn bên kia, bộ dáng đó......

      cung kính, cũng chờ mong......

      Chờ đợi như vậy, rất nhanh liền qua ba ngày.

      Ba ngày thời gian, qua rất nhanh, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lại có loại cảm giác giống như ngày bằng năm vậy.

      được, ta muốn tiếp tục chờ đợi ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh phiền chán đứng lên, muốn vọt vào, Uất Trì Tà Dịch cũng vội vàng đứng dậy theo.

      Lão hồ ly muốn ngăn trở, nhưng tốc độ của bọn họ rất nhanh, căn bản liền chưa cho có thời gian ngăn trở.

      Hai người vừa đến cửa sơn động , bỗng nhiên có lực đạo rất lớn đánh úp lại.

      Giống như trận cuồng phong, hai người vội vàng dùng chân khí chống đỡ......

      Chính là, lực đạo kia rất mạnh, giống như con kiến cùng voi, căn bản thể đem ra so sánh.

      Hai đạo bóng dáng thẳng tắp bay ra, lão hồ ly cùng nhị trưởng lão vội vàng tiếp được bọn họ.

      Bọn họ khôi phục sai, nhưng vẫn phải lui về sau mấy bước, lực đạo này, đúng là đủ khủng bố .

      “Hoan Hoan......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hận chính mình vô lực, thậm chí ngay cả tới gần cửa động cũng làm được --

      “Ầm vang......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa kêu xong, cấm địa kia bỗng nhiên chấn động lợi hại hơn .

      đạo kim quang bay ra, kim quang lộng lẫy, chói mắt.

      Mọi người nhịn được phải híp mắt lại, sau đó lại mở ra:

      bầu trời, Cửu Vĩ Hồ màu vàng uy vũ đứng đó.

      Dáng người của nó phi thường lớn, thậm chí......

      Ánh mắt nó vẫn nhắm lại, chưa từng mở.

      Mà ở người nó, tiểu nương an tĩnh ngồi đó, đồng dạng cũng nhắm hai mắt......

      người Cửu Vĩ Hồ, thoạt nhìn ngờ lại hài hòa đến vậy.

      Tiểu Hoan Hoan......

      Đông Phương Ngữ Hinh rốt cục cũng thấy được nữ nhi của nàng.

      Nhìn sắc mặt bé hồng nhuận, vô cùng bình thường, tâm Đông Phương Ngữ Hinh lúc này mới có thể buông.

      Mà Tiểu Nhạc Nhạc, thoạt nhìn trạng thái cũng sai.

      Tiểu Nhạc Nhạc biến thành màu vàng , có phải hay cùng ánh sáng này có quan hệ?

      Nàng thế nào lại cảm giác được tóc của nữ nhi nàng.....

      Đông Phương Ngữ Hinh híp mắt nhìn Tiểu Hoan Hoan, cảm giác vẫn là màu vàng .

      “Tà Dịch, Tiểu Hoan Hoan của chúng ta...... Tóc đó có màu gì?”

      Đông Phương Ngữ Hinh bất an hỏi, Uất Trì Tà Dịch cũng nheo lại mắt::

      “Hinh Nhi, màu vàng , hình như là......”

      “Là màu vàng ...... bé cùng Tiểu Nhạc Nhạc màu sắc giống nhau......”

      Lão hồ ly vui vẻ , sắc mặt Đông Phương Ngữ Hinh nhất thời đen lại:“Màu đen nhìn tốt hơn a......”

      Ô ô, nàng cùng Uất Trì Tà Dịch đều là tóc màu đen, nếu nữ nhi của nàng có tóc màu vàng, kia chẳng phải là có chút kỳ quái sao?

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 550: ngươi là sắc lang!
      Edit..lam Thiên..


      Lời này của nàng vừa ra, sắc mặt tốt của rất nhiều hồ ly liền nhìn tới đây.

      “Màu vàng là màu sắc chí tôn , nhân loại, ngươi làm sao có thể như vậy đây?”

      “Chính là, có ánh mắt......”

      “Ta......” Đông Phương Ngữ Hinh xấu hổ, được rồi, màu vàng là màu sắc chí tôn của bọn họ, nàng có phải hay nên cảm thấy may mắn khi chỉ mỗi màu tóc của Tiểu Hoan Hoan thay đổi, còn những nơi khác đều bình thường?

      Nếu giống như Tiểu Nhạc Nhạc, toàn thân đều thành màu vàng, kia......

      Bé như thế nào có thể ra ngoài đây?

      Hô......

      ở lúc này, Tiểu Nhạc Nhạc từ rơi xuống đất, chỉ trong phút chốc tất cả mọi người vội vàng lui về phía sau vài bước, lưu lại địa phương cho nó.

      Chính là......

      nghĩ tới, khi rơi xuống, lại thấy được Tiểu Nhạc Nhạc đâu.

      Mà địa phương ấy, chỉ có hai tiểu hài tử gắt gao ôm lấy nhau.

      “Ô ô, làm ta sợ muốn chết, ngươi chết là tốt rồi......”

      Tiểu Hoan Hoan khóc như mưa , tiểu nam hài kia an ủi ôm lấy tiểu nương:

      có việc gì, có việc gì, ta mới có việc gì đâu?”

      “Tiểu Hoan Hoan, cám ơn ngươi......”

      ......

      Ngạch......

      Này, tiểu nam hài này là......

      Đông Phương Ngữ Hinh ngây người, biết nên phản ứng thế nào mới tốt......

      Đây là Tiểu Nhạc Nhạc, nhưng mới vừa rồi ràng nó còn là con hồ ly .

      Sau khi rơi xuống, thế nào lại trở thành hình dạng con người vậy?

      Hơn nữa, trọng yếu hơn là, người nó......

      Là lõa thể, có mặc đồ --

      “Ngươi sắc lang này......”

      Ngay tại thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh vô cùng khiếp sợ, Uất Trì Tà Dịch vọt qua, phen giữ chặt Tiểu Nhạc Nhạc, đem nó từ bên người Hoan Hoan kéo ra:

      “Ngươi cũng dám phi lễ nữ nhi của ta......”

      “Buông ta ra, buông ta ra......”

      Tiểu Nhạc Nhạc là Cửu Vĩ Hồ, có huyết mạch rất mạnh mẽ, nhưng......

      Lúc này nó biến ảo thành hình người , bất quá cũng chỉ là đứa bốn năm tuổi mà thôi.

      Uất Trì Tà Dịch cầm lấy cổ nó đem nó nhắc ra, cái chân của nó ở trung ngừng đá qua đá lại ......

      Nhìn như vậy, thể đem nó liên hệ với Cửu Vĩ Hồ chí tôn đâu ?

      Mọi người mặt hắc tuyến, nga, đúng, là hồ ly biến ảo thành người.

      Rất nhiều hồ ly bất mãn , muốn qua cứu tiểu hồ ly của bọn họ, nhưng......

      Lão hồ ly là đại trưởng lão, cũng động, ai dám qua hỗ trợ đây?

      Ô ô, đáng thương hồ ly vương của bọn họ a.

      Tất cả hồ ly đều nhìn về phía lão hồ ly, nhưng lão hồ ly lại chỉ thản nhiên cười, thấy tiểu hồ ly là qua đáng thương, mới :

      “Bất quá chỉ là đứa , ngươi cũng đừng quá để ý ......”

      “Đứa ?”

      Khuôn mặt tuấn tú của Uất Trì Tà Dịch nhất thời đen lại, cả giận :

      “Mới là đứa biết phi lễ nữ nhi của ta, này nếu là lớn......”

      Trong lòng lão hồ ly rất muốn là nữ nhi của ngươi căn bản có khả năng gả cho người khác , nhưng......

      Xem nam nhân che chở nữ nhi của như vậy, vẫn là trước đừng hơn.

      “Khụ khụ, cái kia...... nhưng căn bản biết cái gì là phi lễ a......”

      xong liền nhìn về phía tiểu hồ ly, tiểu hồ ly vội vàng gật đầu, biết......

      thế nhưng sống sót sau tai nạn, nên vui vẻ.

      Tiểu Hoan Hoan liều mình cứu , cảm động.

      Đây chỉ là cái ôm ấp đơn thuần, ô ô, là so với cái gì cũng muốn đơn thuần hơn .

      “Ta tin......”

      Uất Trì Tà Dịch cố chấp , lão hồ ly bất đắc dĩ , nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh:

      “Ngươi ??”

      “Này......”

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, thản nhiên cười, kỳ tiểu hồ ly có việc gì so với bất kỳ cái gì cũng đều quan trọng hơn.

      Nhưng mọi người đều nữ nhi là tình nhân kiếp trước của phụ thân......

      ☆, Chương 551: Hồ vương uy vũ
      Edit:..LamThiên..

      Nhưng mọi người đều nữ nhi là tình nhân kiếp trước của phụ thân, Uất Trì Tà Dịch che chở nữ nhi như vậy cũng là chuyện bình thường.

      “Tà Dịch, kỳ bọn họ vẫn còn là tiểu hài tử......”

      Đông Phương Ngữ Hinh ôn nhu khuyên nhủ, nàng tùy tùy tiện tiện câu, có thể sánh bằng lão hồ ly mười câu ,trăm câu.

      “Hừ...... Tiểu Nhạc Nhạc, cho ngươi phi lễ nữ nhi của ta......”

      Tà Dịch quả nhiên buông tiểu hồ ly xuống, bất quá cuối cùng vẫn hung tợn đe dọa.

      Hai chân rốt cuộc cũng chạm đất , tiểu hồ ly bị oan uổng a.

      ủy khuất nhìn về phía Hoan Hoan, Hoan Hoan ha ha cười, mặt đắc ý.

      Có phụ thân đau lòng bé như vậy, bé cũng rất cao hứng.

      “Hoan Hoan, ngươi là tiểu trứng thối......”

      Tiểu Nhạc Nhạc ủy khuất lên án .

      “Ngươi vui sao?”

      Biết Tiểu Nhạc Nhạc có việc gì , sắc mặt của Tiểu Hoan Hoan cũng tốt nhìn ít.

      “Thích......”

      Tiểu Nhạc Nhạc vội vàng , các vị hồ ly thấy tiểu hồ ly của bọn họ an toàn , liền vội vàng quỳ xuống:

      “Tham kiến Hồ vương......”

      Hồ vương......

      Lời này vừa ra, tất cả mọi người giật mình, cái gì Hồ vương?

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía những người chung quanh, kia là lão hồ ly sao? nhưng vừa rồi phải bọn họ kêu là đại trưởng lão sao?

      Hơn nữa, lão hồ ly thế nhưng cũng quỳ xuống?

      “Đây là......”

      biết là Đông Phương Ngữ Hinh tò mò, hay là nhưng người còn lại tò mò đây?

      “Ha ha, Đông Phương nương, tiểu hồ ly Nhạc Nhạc chính là Hồ vương của chúng ta......”

      Lão hồ ly kiêu ngạo giải thích .

      ...... Hồ vương?”

      Nàng gặp qua kiến vương, Long Vương......

      Gặp qua các loại vương, nhưng tiểu hồ ly......

      Tổng cảm giác cùng cái kia từ vương cách xa rất là nhiều.

      “Ở bộ tộc hồ ly chúng ta, Cửu Vĩ Hồ là người nhất tôn quý, có rất nhiều hồ ly đều là hồ ly bình thường, nhưng qua thời gian tu luyện dài, muốn đến được chỗ này thực lực nhất định phải trải qua tầng tầng khảo nghiệm ......”

      Lão hồ ly nhẫn nại giải thích .

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, cái này cũng giống như phân chia của nhân loại.

      Như Kỳ Thiên quốc, cao nhất là tiến giai khí tiên .

      Nhưng đến Thiên Thương đảo, khí tiên lại là thấp nhất , là cấp bậc phế vật của nơi này .

      Mà bộ tộc hồ ly này, hẳn cũng là như thế --

      “Mà Cửu Vĩ Hồ tuy rằng tôn quý, nhưng có đến mức chí tôn, trưởng lão ba người chúng ta, liên tục chưởng quản bên này, hơn ngàn năm ......”

      “Vậy Hồ vương của các ngươi đâu?”

      Đông Phương Ngữ Hinh tò mò hỏi, nếu...... Lão hồ ly bất quá chỉ là trưởng lão, kia......

      hẳn phải là thân nhân của tiểu hồ ly .

      Bọn họ cùng tiểu hồ ly có cảm tình, nếu có thể tìm được thân nhân của , đó là tốt nhất .

      “Hồ vương, từng ra, nhưng mất tích rất nhiều năm ...... tại Cửu Vĩ Hồ, ai có thể thể đảm nhiệm Hồ vương , trừ phi.... .......”

      nhìn về phía tiểu hồ ly, tiểu hồ ly Nhạc Nhạc vội vàng xua tay::

      “Ta được ...... võ công của ta thậm chí còn lợi hại bằng ngươi a......”

      đứa , tối thiểu tại là đứa a a.

      “Ngươi có huyết mạch thuần khiết nhất, cũng là chí tôn ...... kim sắc Cửu Vĩ Hồ, muốn mấy ngàn năm có xuất qua ......”

      Lão hồ ly mặt tôn sùng :

      “Tuy rằng võ công tại của ngươi còn được, nhưng chỉ cần cho ngươi thời gian, ngươi nhất định có thể vượt qua cả chúng ta ......”

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 552 : điều kiện mê người

      Edit: PDN

      Thời gian. . . . . .

      Xác thực, cần thời gian.

      Mọi người trầm mặc , tiểu Hoan Hoan nhìn tiểu Nhạc Nhạc, bất an hỏi:

      "Vậy. . . . . Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi muốn ở lại đây sao? Ngươi tiếp tục cùng ta sao?"

      muốn nha. . . . . .

      Bọn họ quen ở cùng chỗ với nhau.

      "Ta. . . . . . , tiểu Hoan Hoan, ta luôn luôn ở cùng ngươi. . . . . ."

      Ánh mắt Tiểu Nhạc Nhạc cũng đỏ, dự cảm đến vận mệnh của mình sau này .

      " thể. . . . . ."

      Lão hồ li phản đối trước tiên :

      "Hồ vương, ngài phải ở lại tu luyện. . . . . ."

      tại để lãnh đạo bọn họ nhất định là thể.

      Nhưng phải tu luyện, nhanh chóng nâng cao bản thân, đây mới là chuyện quan trọng trước mắt .

      "Ta làm Hồ vương. . . . . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc vừa nghe phải ở lại, lập tức vui:

      "Ta muốn cùng tiểu Hoan Hoan, ta ở cùng với bé. . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan đáng như thế , vĩ đại như thế , tốt như thế, nếu như mình ở cùng, ngộ nhỡ bị người đoạt rồi, vậy phải làm sao bây giờ nha?

      "Hồ vương, ngươi là hi vọng của chúng ta , ngươi thể rời . . . . . ."

      Sắc mặt lão hồ li nặng nề , đám hồ ly còn lại vừa nghe, cũng vội dập đầu đồng ý :

      "Cầu xin Hồ vương cân nhắc. . . . . ."

      Thanh này, đúng là đủ to lớn.

      Huyết mạch, vẫn là đề tài vĩnh hằng để , cho tới bây giờ Đông Phương Ngữ Hinh mới hoàn toàn hiểu được ——

      tiểu oa nhi, thế nhưng làm cho nhiều hồ ly thần phục như vậy , đơn giản là huyết mạch của tôn quý.

      " được, ta phải ở cùng với tiểu Hoan Hoan . . . . . ."

      Sắc mặt tiểu Nhạc Nhạc kiên quyết ——

      "Chuyện này. . . . . . Kỳ , tự các ngươi rời được chỗ này, nếu như các ngươi ra ngoài, cần trợ giúp của chúng ta chứ?"

      Vẻ mặt lão hồ li tính kế .

      "Đúng, chúng ta quả là cần các ngươi giúp, nhưng. . . . . . Lão hồ li, ta vứt bỏ tiểu hồ ly . . . . . ."

      Nếu nguyện ý , nàng cũng bỏ lại .

      "Ha ha, ra ta phải ý tứ này, Hồ vương cần tu luyện, nhưng ở cùng với tiểu Hoan Hoan , ta suy nghĩ, nếu để cho bọn họ ở lại đây thời gian ngắn, cũng có lợi đối với hai người bọn họ . . . . . . Về phần các ngươi. . . . . ."

      Lão hồ li nhìn mấy người bọn họ , cười :

      "Ngược lại có thể ra ngoài trước, dù sao bên ngoài nhất định có chuyện để các ngươi vướng bận . . . . . ."

      Hoan Hoan lưu lại trước ?

      Đông Phương Ngữ Hinh trực tiếp lắc đầu, ngộ nhỡ lão hồ li đổi ý , vậy chẳng phải là. . . . . .

      "Danh dự của cửu vĩ hồ ta , ngươi có thể rất yên tâm. . . . . . Hơn nữa, để tiểu Nhạc Nhạc mạnh đến trình độ nhất định , cần chúng ta hỗ trợ, có thể ra ngoài . . . . . ."

      Lão hồ li biết Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng, cam đoan .

      "Chuyện này. . . . . . Lão hồ li, chúng ta cần thương lượng chút. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh dám tùy tiện đáp ứng, bọn họ cần thảo luận chút mới tốt.

      "Chuyện này vội, chỗ ta dẫn các ngươi , các ngươi có thể trở về tiếp tục tu luyện, nếu như phải về, cũng cần đợi đến lúc thích hợp , ta tạm quan sát năng lượng dao động bên kia . . . . . . Có điều, dựa theo thời gian bình thường mà tính, ít nhất cần thời gian hơn tháng mới có thể mở ra . . . . . ."

      Nơi đó, biết , từng thấy qua, cũng biết biện pháp mở ra .

      Tuy rằng, có thể mở ra chỗ đó đến vài người!

      Nhưng bọn họ cũng ra ngoài, đó thuộc về thế giới của bọn họ .



      Chương553 : Mẫn Bá Thiên đánh tới
      Edit: PDN

      "Được, vậy làm phiền ông . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cười thản nhiên , lão hồ li lắc đầu:

      "Cửu vĩ hồ chúng ta nên cám ơn ngươi mới đúng, cám ơn các ngươi ở cùng Hồ vương nhiều năm như vậy. . . . . ."

      Chiếu cố tốt như vậy.

      Những lời này, lão ra.

      "Đúng rồi. . . . . . Vậy Long vương . . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch nghĩ đến lão Long vương đáng giận kia, cảm giác lão hồ li từ bỏ ý đồ như vậy .

      "Cửu vĩ hồ chúng ta luôn luôn là có lòng từ bi, kiện kia, đến cùng, chủ yếu là sai lầm của Long vương . Ta để cho người ta thăm dò tìm kiếm tung tích của Long vương , về phần đám rồng còn lại , bọn họ phải chịu chút trừng phạt . . . . . ."

      Bọn họ đuổi tận giết tuyệt, đương nhiên, điều kiện này đầu tiên là tiểu Nhạc Nhạc có việc gì.

      Nếu như tiểu Nhạc Nhạc xảy ra chuyện, toàn bộ Long tộc đều chết sạch .

      "Vậy cám ơn lão hồ li . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng hận chết Long vương, lão hồ li lắc đầu:

      "Việc này chỉ là vì các ngươi, cửu vĩ hồ chúng ta , tuy rằng tấm lòng lương thiện, nhưng tuyệt đối phải loại yếu đuối . . . . . ."

      Lời này, Đông Phương Ngữ Hinh ngược lại hết sức đồng ý.

      Nàng cũng có lòng lương thiện, cũng thích giết lung tung người vô tội, nhưng người ta bắt nạt nàng, nàng tuyệt đối cũng nhàng tha thứ.

      Vài người lại trở lại sơn động ban đầu.

      Linh khí nơi này, rất đầy đủ .

      Nhưng lúc này, bọn họ tu luyện, bắt đầu thương lượng chuyện này:

      "Ta đồng ý. . . . . . Lo lắng để Hoan Hoan ở lại. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh vẫn vui như cũ , Uất Trì Tà Dịch cũng gật gật đầu, ngộ nhỡ ra được nơi này , vậy. . . . .

      Liền đại biểu , về sau bọn họ vĩnh viễn cũng khó có thể nhìn thấy tiểu Hoan Hoan .

      "Ta tách ra với tiểu Nhạc Nhạc . . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan cũng nhanh chóng tỏ thái độ, những lời này của tiểu Hoan Hoan , làm cho tiểu Nhạc Nhạc vô cùng vui vẻ:

      "Ta cũng vậy. . . . . ."

      muốn ôm tiểu Hoan Hoan, nhưng nghĩ đến Uất Trì Tà Dịch, cũng dám .

      Đương nhiên, lúc này mặc quần áo vào , là tiểu suất ca thực đáng .

      "Được, bây giờ chúng ta đồng ý?"

      Đông Phương Ngữ Hinh thử hỏi, mọi người ai phản đối .

      "Ở đây ra cũng tồi. . . . . . . . ."

      Nơi này tu luyện, đúng là gấp mấy lần bên ngoài .

      Hơn nữa, Đông Phương Ngữ Hinh có gì vướng bận, Hoan Hoan càng có, về phần mấy người nữ vương , càng nhận thức ai bên ngoài , khác biệt duy nhất , chính là Uất Trì Tà Dịch. . . . . .

      "Tà Dịch, chàng. . . . . ."

      và bọn họ cũng giống, có trách nhiệm của .

      "Ta cũng có việc gì nha. . . . . . Phụ thân còn có nhi tử khác . . . . . ."

      Thân phận thiếu đảo chủ kia, so sánh với hạnh phúc của mình , hoàn toàn tính là gì."Bây giờ chúng ta nữa, chúng ta đều ở nơi này tu luyện. . . . . ."

      Nàng có dã tâm xưng bá thiên hạ , có.

      Nàng chẳng qua là nữ nhân, kiếp trước từng trải qua đủ những ngày đánh đánh giết giết, cả đời này, tình nguyện. . . . . .

      Trải qua những ngày bình thản hạnh phúc .

      "Ừ, ta cũng đồng ý. . . . . ."

      Nữ vương cũng đồng ý .

      "Tốt, bây giờ chúng ta cứ quyết định . . . . . ."

      Vài người đều đạt được nhận thức chung, ở đây ra cũng rất tốt mà? ——

      "Đảo chủ, tốt , tốt . . . . . . người của Phác Dương Sơn , tấn công tới . . . . . ."

      khí Thiên Thương Đảo vẫn có phần đê mê như cũ , người ưu tú nhất trong số bọn họ mất tích , cảm xúc của đảo chủ tốt, đương nhiên , sắc mặt của mọi người cũng tốt.

      "Cái gì. . . . . . Ai dẫn người đến ?"


      ☆, Chương 554: Chủ động xin giết giặc
      Edit: voi còi

      Đảo chủ khiếp sợ đứng lên, mấy năm nay, tuy rằng thế lực hai bên sai biệt lắm, nhưng bởi vì Uất Trì Tà Dịch ở đây, Thiên Thương đảo kỳ là muốn cao chút.

      thời Uất Trì Tà Dịch mất tích mới bao lâu, Phác Dương sơn thế nhưng liền động thủ.

      “Là...... Mẫn Bá Thiên mang người......”

      Người báo tin lo lắng xong, sắc mặt Tà Tâm vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng trong lòng cũng là vui vẻ:

      Hừ, tốc độ của Nhu Y vậy mà chậm, Mẫn Bá Thiên này cũng nghe lời, xem ra mục đích của mình, dễ dàng liền đạt thành.

      “Phụ thân, Mẫn Bá Thiên này hơi quá đáng, để con qua gặp ......”

      Tà Tâm đứng dậy trước, , đây chính là người dõng dạc a.

      Đảo chủ gì, tứ trưởng lão đứng dậy:

      “Đảo chủ, Tà Tâm sai, Mẫn Bá Thiên này hơi quá đáng, chúng ta thể dễ dàng yếu thế, đem bọn họ đánh trở về......”

      Ông có đồng ý Tà Tâm ra ngoài, nhưng đồng ý đánh Mẫn Bá Thiên.

      “Đảo chủ, Tà Tâm có lý, Mẫn Bá Thiên là nên đánh......”

      Tam trưởng lão cũng đứng dậy, đồng ý xuất chiến.

      “Đại trưởng lão, ý tứ của ông như thế nào?”

      Đảo chủ cũng dễ dàng đáp ứng, ông hỏi hướng đại trưởng lão luôn luôn là trầm ổn.

      “Điều này...... Đảo chủ, tuy rằng Thiên Thương đảo cùng Phác Dương sơn luôn luôn đều là đặt song song, nhưng...... Chuyện lần trước, Phác Dương sơn ăn đau khổ, bọn họ tại thừa dịp thiếu đảo chủ ở đây liền động thủ, lão phu nhận thấy, thiếu đảo chủ mất tích, khẳng định có quan hệ trực tiếp cùng Mẫn Bá Thiên......”

      Này, mọi người cũng đều đồng ý, dù sao lúc đó thiết kế Đông Phương Ngữ Hinh tiến vào cái thời kia, là Mẫn Du Nhiên người của Phác Dương sơn.

      “Cho nên, lúc này lại tấn công chúng ta, tất nhiên là có chuẩn bị mà đến. Chúng ta muốn nghênh chiến, nhưng phải chuẩn bị kế hoạch tốt, trăm ngàn lần thể trúng kế......”

      Đây phải hành động tùy tiện.

      “Phụ thân, nhi thần nguyện ý trước thử Mẫn Bá Thiên chút......”

      Tà Tâm lại chủ động .

      “Đánh nhất định phải đánh, nhưng trạm thứ nhất mới quan trọng, Tà Tâm, trước đừng có gấp......”

      Đảo chủ ý bảo về trước, trạm thứ nhất này, tất nhiên muốn thắng lớn.

      “Đảo chủ đúng, đảo chủ, để lão phu trước thử ......”

      Đại trưởng lão trầm ổn , võ công của ông rất cao, kinh nghiệm phong phú, nếu là ông xuất chiến, tất nhiên nắm chắc thắng lợi.

      “Được.... .......”

      Đảo chủ vừa muốn đáp ứng, tam trưởng lão lại đứng dậy:

      “Đảo chủ, ta cảm giác ổn......”

      “Vì sao?”

      Đảo chủ nhìn qua, tam trưởng lão chút hoang mang :

      “Mẫn Bá Thiên này, chẳng qua chỉ là cái tiểu bối, nếu như để đại trưởng lão nghênh chiến, mặc dù là chúng ta thắng, cũng bị người ta là khi dễ tiểu bối ......”

      Điều này, cũng có lý. Thiên Thương đảo coi trọng là thanh danh!

      Lúc này, nếu là Uất Trì Tà Dịch ở đây, vậy tốt rồi.

      “Nếu là tìm người dự bị xấp xỉ như vậy, tất nhiên là như vậy......”

      Bối phận khác biệt lắm, có năng lực nghênh chiến, cũng liền chỉ có người là Tà Tâm.

      Tam trưởng lão, ủng hộ là Tà Tâm.

      Trong lòng Đảo chủ hiểu được, nhưng ông ta cũng có lý.

      “Đảo chủ, Mẫn Bá Thiên này dám đến khiêu chiến chúng ta, chẳng qua là vì thiếu đảo chủ ở đây, thuộc hạ cảm giác, vị trí thiếu đảo chủ này, vẫn là phải luôn luôn bỏ trống a......”

      Tứ trưởng lão xem độ nóng sai biệt lắm, vội vàng đề nghị .

      Mà đảo chủ, vẫn luôn là cực kỳ kiêng dè dẫn ra loại tình này......

      Sắc mặt của ông biến đổi, nhưng có phát tác.

      “Đảo chủ, kỳ , kỳ ...... Mẫn Bá Thiên kia đích qua lời như vậy ......”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :