1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 35: Mỹ nam nên xấu hổ nha
      Edit: voi còi


      “Cũng thường xuyên, thỉnh thoảng thôi...... tháng cũng chỉ hai ba lần mà thôi......”

      Hoan Hoan lại cắn ngụm kẹo hồ lô, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Uất Trì Tà Dịch:

      “Mỹ nam, sao thúc lại quan tâm đến nương của cháu như vậy a, phải là thúc nghĩ thông suốt rồi, muốn làm phụ thân của cháu sao?”

      Ngạch...... Uất Trì Tà Dịch nhìn lại nha đầu này, nếu bé biết chính là quỷ xui xẻo chọc cho nương của bé tức giận, bé có thể hỏi như vậy nữa sao?

      “Mỹ nam, thúc cũng cần thẹn thùng, cháu biết ý tứ của thúc, nương của cháu là người mà người gặp người thích hoa gặp hoa nở, nhưng mà thúc cũng kém a, Hoan Hoan quyết định, về sau liền chiếu theo bộ dáng của thúc tìm tướng công......”

      Đứa này, mới có mấy tuổi a liền bắt đầu nghĩ tìm tướng công, còn phải loại trưởng thành sớm.

      “Đúng rồi, nhà của thúc ở đâu vậy? tại trời vẫn còn sớm? Nếu thúc dẫn cháu quay về nhà thúc nhìn chút ?”

      thể , nha đầu kia cũng phải là loại tự quen thuộc, người ta cũng chưa mời bé đâu, thế nhưng bé lại chủ động muốn đến nhà người ta.

      Chẳng qua là Uất Trì Tà Dịch cũng cự tuyệt, ngược lại là ấm áp cười:

      “Được, thôi......”

      *****

      Bên kia Đông Phương Ngữ Hinh trải qua ngày đêm nỗ lực, cuối cùng cũng luyện chế ra đại hoàn đan, nàng cẩn thận đem viên đan dược cất vào trong cái bình , đây chính là bảo bối của nàng a.

      Có thể đến khí tiên hay , coi như có thể hoàn toàn dựa vào thứ này, nhưng bây giờ thích hợp, phải đợi thời gian nữa mới có thể dùng được.

      Đến khí tiên, cũng cùng nghĩa với việc khoảng cách giữa nàng và Uất Trì Tà Dịch chết tiệt kia càng gần bước, đến lúc đó chừng có thể ngược . Tốt nhất là đốt cho thối mặt, sau đó......

      Nghĩ đến ngày nào đó, Đông Phương Ngữ Hinh nhịn được hắc hắc cười trộm, nàng chính là quen nhìn đến khuôn mặt của .

      Đẩy cửa ra, chợt nghe đến giọng kinh hỉ (vui mừng và kinh ngạc) của Hoan Hoan:

      “Nương, người ra ?”

      Bím tóc dài cũng đong đưa theo bước chạy của bé, gương mặt sáng sủa tươi cười, khiến cho tâm của Đông Phương Ngữ Hinh mềm mại:

      “Hoan Hoan.”

      Ôm lấy tiểu nha đầu, thân mình mềm mại mang theo cỗ mùi vị chưa lui sữa (vẫn còn mùi sữa đó), khiến cho tâm của Đông Phương Ngữ Hinh đều trở nên mềm mại chưa từng có.

      “Nương, người sao chứ?”

      có việc gì, Hoan Hoan, cái này cho con, làm đường ăn......”

      Từ trong lòng lấy ra bình sứ màu xanh, Hoan Hoan vui vẻ nhận lấy, ở mặt Đông Phương Ngữ Hinh hôn cái:

      “Nương khẳng định đói bụng ? Ăn chút gì ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, ngày này cũng chưa ăn uống gì, nàng là có vài phần đói bụng đây?

      Đến nhà ăn, sớm có nha đầu chuẩn bị đồ ăn, Đông Phương Ngữ Hinh ôm Hoan Hoan ngồi xuống, vừa cầm lấy chiếc đũa, bỗng nhiên cảm thấy đúng......

      “Tại sao lại nhiều hơn đôi?”

      Mỗi lần ăn cơm, đều chỉ có nàng và Hoan Hoan, cho dù là Trần Minh đến, cũng rất ít khi cùng ngồi ăn với bọn họ.

      Nhưng lúc này, bàn hiển nhiên nhiều hơn đôi bát đũa, nàng làm sao có thể khiếp sợ?

      “Nương, còn có người nga......”

      Hoan Hoan thần bí cười, ngay tại thời điểm này, bỗng nhiên cửa bị người đẩy ra, bóng dáng màu đen nhanh vào, nhận ra Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt cái, ngay tại bên người Hoan Hoan ngồi xuống.

      lạnh nhạt, tự nhiên, nhìn nàng!!

      Bàn tay của Đông Phương Ngữ Hinh cầm lấy chiếc đũa chặt, hai mắt hung tợn nhìn người kia cầm lấy chiếc đũa, bỗng nhiên dừng lại, nghiến răng nghiến lợi :

      “Uất Trì Tà Dịch, tại sao ngươi có thể ở trong này?”

      Đây là nhà nàng, nàng xác định, nhưng mà người trước mắt này, cho nàng cảm giác, so với ở trong nhà của chính mình còn tự nhiên hơn.

      ☆chương 36:ngươi muốn nương nhờ ta có phải hay ?[ nhất ]
      editor: ..LamThiên..

      “Nương...... Nhà của mỹ nam bị người xấu đốt cháy, mỹ nam chỗ ở, Hoan Hoan liền dẫn về đây......”

      Người xấu? Nàng là người xấu sao? Đông Phương Ngữ Hinh muốn phản bác, nhưng thời điểm nhìn thấy khóe miệng như có như tồn tại chút ý cười, nàng quyết định nuốt lời phản bác xuống .

      Cố ý , nam nhân này chính là cố ý đến chọc giận nàng . Còn dám nàng là người xấu đốt cháy nhà của , thế nào làm chuyện vô lại với nàng trước ? A a a, tức chết nàng.

      Mà nữ nhi ngốc của nàng, nàng (hoan hoan) có biết lão nương của chính mình bị nam nhân này đoạt mất nụ hôn đầu tiên hay ? thế lại còn dám giúp đỡ tên đầu sỏ gây đáng chết này.

      Nàng muốn phát tác nhưng Hoan Hoan còn ở đây, nàng cũng thể tùy tiện phát giận, Đông Phương Ngữ Hinh hung hăng trừng mắt nhìn Uất Trì Tà Dịch cái xong lại cúi đầu tiếp tục ăn tâm ta nhìn ngươi, nhìn ngươi.

      Bên này Đông Phương Ngữ Hinh liều mạng nhìn đến nam nhân đáng chết kia, nhưng Uất Trì Tà Dịch lại có chút tự giác nào, nam nhân này lúc gắp thức ăn cho Hoan Hoan, lúc lấy canh cho Hoan Hoan, lúc lại tự mình uy Hoan Hoan ăn, kia đúng là người ân cần a.

      Đông Phương Ngữ Hinh buồn bực tức giận nhưng nàng thể phát giận, lúc sau cơm nước xong xuôi, Hoan Hoan thế nhưng lại mang lọ thuốc chân quý nàng đưa đem tới bên người Uất Trì Tà Dịch :“mỹ nam, thúc có ăn cái này ? Là nương làm cho ta, có thể ăn......”

      Uất Trì Tà Dịch đưa tay nhận lấy, đối với ánh mắt muốn giết người của Đông Phương Ngữ Hinh làm như thấy, cúi đầu đổ ra viên ra lòng bàn tay xem.

      “thúc ăn sao??” Hoan Hoan lại rất vui vẻ hài lòng, Uất Trì Tà Dịch cầm lấy đưa đến miệng, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn đến cắn răng.

      “Này,là đồ con hay ăn ?”
      Thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh muốn ngăn cản nam nhân này ăn dược của nàng Uất Trì Tà Dịch bỗng nhiên dừng lại, hỏi.

      “Đúng vậy, nương nó đối thân mình có lợi ......”

      Hoan Hoan gật gật đầu, Uất Trì Tà Dịch hơi hơi cười , sủng nịch sờ sờ đầu Hoan Hoan , :“ tuy rằng dược này rất có lợi cho bản thân, nhưng tiểu hài tử thể ăn nhiều, ăn nhiều cũng tốt......”

      Đây là đan dược cấp hai , tuy rằng phải quá quý hiếm, nhưng......

      Này chỉ cần viên cũng đáng ít bạc, lấy loại này cấp Hoan Hoan làm kẹo ăn, nữ nhân này là quá lãng phí .

      thể nào. Nương, vậy chăng?”

      Hoan Hoan có chút tin tưởng hỏi Đông PPhương Ngữ Hinh , Đông Phương Ngữ Hinh trừng mắt nhìn Uất Trì Tà Dịch cái, quay đầu đối với hoan cười :“Đương nhiên , Hoan Hoan muốn ăn liền ăn ......”

      Nàng đến bên người Hoan Hoan lôi kéo tay Uất Trì Tà Dịch hướng ra phía ngoài mà , Uất Trì Tà Dịch qcủa con có chút việc cần thương lượng......”

      Lời này ra tựa hồ cùng Hoan Hoan rất quen thuộc vậy.

      Lôi kéo đến hậu viện, Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn thấy Hoan Hoan theo ra mới lạnh mặt, cả giận :“Uất Trì Tà Dịch, ngươi đây là muốn gì?”

      “ta muốn gì a...... Ngươi đốt cháy nhà của ta, ta liền có chỗ ở may mắn vừa vặn gặp được Hoan Hoan, liền theo nàng về đây......”

      Uất Trì Tà Dịch vô tội buông tay, biết vì sao, cảm thấy bộ dáng tức giận của nữ nhân này đặc biệt đẹp, có ý tứ.

      “Ngươi cũng chỉ có nơi kia để ở? Uất Trì Tà Dịch, ngươi là muốn nương nhờ ta có phải hay ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh hít sâu hơi, nam nhân này đến đây tuyệt đối chính là muốn chọc tức nàng.

      “nương nhờ ngươi? Nữ nhân, ngươi cũng quá tự kỷ ? Nếu phải bởi vì Hoan Hoan, ta mới lười đến nơi này của ngươi đâu?”

      “Ngươi......”

      Đừng nóng giận, đừng nóng giận, Đông Phương Ngữ Hinh nỗ lực với chính mình, tức giận giải quyết được vấn đề .

      đối với Hoan Hoan, hoặc là đối với nàng, khẳng định là có ý đồ .

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆chương 37 ngươi muốn nương nhờ ta có phải hay ?[ nhị ]
      editor:..LamThiên..

      “Vậy ngươi tính ở đây tới khi nào?”

      Đông Phương Ngữ Hinh tận lực ổn định chính mình hỏi, Uất Trì Tà Dịch nhún vai, bất đắc dĩ :“Xem tình huống trước ?”

      “ngươi muốn ở sao?”

      “đây là ngàn lượng bạc, như thế này hẳn xem như ta ở nữa chứ?” Uất Trì Tà Dịch lấy ra ngân phiếu đưa tới trong tay Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn lướt qua, biết người này có đuổi cũng làm vậy tiền này nàng mới cần phí phạm.

      Quên , cùng tức giận, nàng vẫn nên ra ngoài dạo. đại gia muốn nương nhờ nàng vậy nàng cũng cần tất yếu phải tiếp tục chờ , bằng trước nhìn xem có nơi nào tốt nhanh chóng khai trương mới là .

      ......

      “Vương gia......”

      Vương gia hơn hai tháng tới phòng của nàng Đông Phương Ngữ Phượng trong lòng thầm sốt ruột, hôm nay nàng tự mình ở đại sảnh chờ hi vọng có thể nhìn thấy Hồ Diên Chân.

      “Chuyện gì?”thời điểm Hồ Diên Chân trở về có chút mệt mỏi, nhìn thấy đến Đông Phương Ngữ Phượng lại càng có chút ngán, sắc mặt cũng liền càng thêm vui.

      “Vương gia, thiếp nghe vương gia gần đây cùng tam công tử phủ thượng thư quan hệ rất tốt?”

      Đông Phương Ngữ Phượng xong, Hồ Diên Chân sắc mặt lạnh lùng, cả giận :“Ngươi dám mình giám thị bổn vương?”

      “Vương gia, việc này mọi người đều biết, Phượng Nhi cũng là nghe bọn ...... Bất quá, tam công tử là nhi tử Đậu thượng thư, vương gia chớ để quên chuyện của năm năm trước chứ......”

      Năm năm trước......

      Hồ Diên Chân ánh mắt nhíu lại, đương nhiên quên, lúc trước vì cái nữ nhân này chính mình cũng từng cứ như vậy xúc động qua, còn cái nữ nhân lại xấu vừa ngốc, tự nhiên xứng với .

      Mà người mắt này, tuy rằng thông minh xinh đẹp, nhưng thời gian tựa hồ cũng tha cho nàng.

      Mới vài năm thời gian mặt của nàng có nếp nhăn tinh tế xuất , khuôn mặt cũng còn non mịn trắng nõn mà trở nên có chút thô ráp.

      cần vương phi nhắc nhở......”

      Hồ Diên Chân lạnh giọng xong, tại có chút hối hận, năm đó vì Đông Phương Ngữ Phượng mà đắc tội Đậu thượng thư, nếu đổi thành là hôm nay, tuyệt đối mạo hiểm như vậy.

      “Vương gia, thiếp ở trong phòng chuẩn bị canh lộc nhung mà vương gia thích nhất, vương gia nếu ......”

      Đông Phương Ngữ Phượng bình thường có ôn nhu như vậy, nàng có kiêu ngạo của nàng, chính là lúc này nàng sâu ý thức được nguy hiểm, có lẽ chính là bởi vì vương gia cùng Đậu phủ lại quá thân cận.

      “Cũng tốt......”

      Này dù sao cũng là thê tử của chính mình, Hồ Diên Chân mặt rốt cục cũng thêm mấy phần nhu ý, Đông Phương Ngữ Phượng trong lòng mừng thầm, bên kia nàng sớm chuẩn bị tốt , trong phòng còn có mẫu thân tự mình chuẩn bị hương liệu.

      Rượu ngon, giai nhân, Hồ Diên Chân uống rượu ngon, ôm ấp giai nhân, hơn nữa giai nhân người còn có mùi hương thơm nhàn nhạt, Hồ Diên Chân uống vui sướng.

      Rượu vào não nóng, Đông Phương Ngữ Phượng quần nửa kín nửa hở, lôi kéo Hồ Diên Chân chậm rãi hướng phòng ngủ tới, nàng hai tháng được thị tẩm , nếu cứ tiếp tục như vậy, vị trí của nàng trong vương phủ được đảm bảo.

      Quần áo trút bỏ hết, hai người đều vội vàng đỏi hỏi đối phương, Hồ Diên Chân lâu có cảm giác vội vàng như vậy .

      Có thể là do uống quá nhiều rượu , cũng có thể do mùi thơm của Hương liệu, nhìn bộ dáng gấp gáp của Hồ Diên Chân, Đông Phương Ngữ Phượng trong lòng mừng thầm, khóe miệng loan loan cười, Hô Diên chân động than cái, hai người rốt cục kết hợp làm ..

      Lúc này hai mắt Hồ Diên Chân mê mông đầy sương mù nhìn Đông Phương Ngữ Phượng, người dưới thân mờ ảo, tựa hồ là......

      bỗng nhiên nghĩ tới nữ nhân vài ngày gần đây mới nhận thức nàng lạnh nhạt, thanh dật, tuyệt diễm...... người Dưới thân đây chẳng phải là Vu Hâm sao?

      ☆chương 38: huynh muội loạn luân [ nhất ]

      Nhìn đến nàng uyển chuyển hầu hạ dưới người , Hồ Diên Chân càng thêm hưng phấn, cuồng bạo vặn vẹo thân mình, trong phòng mảnh xuân sắc tràn ngập......

      “Nhanh chút cút ngay, ngươi là ăn gan cẩu, cũng dám tới đây ồn ào......”

      Trong phòng, chiến đấu hăng say, ngoài phòng, lại bỗng nhiên nghe được thanh có người giọng trách mắng.

      “Tổng quản, phải nô tỳ gan lớn, là...... Lí phu nhân bỗng nhiên té xỉu , sau đó thỉnh đại phu tới xem, đại phu Lí phu nhân có hỉ mạch, cho nên nô tì dám chậm trễ, cố ý tới đây xin chỉ thị của vương gia, đứa này muốn hay muốn lưu lại......”

      người giọng xong, thanh tuy lớn nhưng Hồ Diên Chân cũng người có tu vi cao, tại cũng tầng tám , lập tức có thể lên tầng chín, điểm này thanh , nghe rành mạch.

      ...... Vương gia rất bận, Dù sao cũng chậm trễ...... lát ta cho vương gia ......”

      Tổng quản kiên nhẫn xong, Hồ Diên Chân ánh mắt lạnh lùng, lúc này trong đầu có vài phần thanh tỉnh, cúi đầu vừa thấy nữ nhân trước mặt này chỗ nào có cái khí chất bất phàm giống cái nữ nhân kia, này, Đông Phương Ngữ Phượng ràng là lão đối với còn lực hấp dẫn......

      “Đứa lưu lại...... Lưu tam, bổn vương lập tức qua......”

      Hồ Diên Chân xoay người cái xuống dưới, thấy người dưới thân là ai, bỗng nhiên nửa điểm hứng thú cũng còn.

      Vì sao, thời điểm ban đầu đối với nữ nhân này lại thích đây?

      “Vương gia......”

      Đông Phương Ngữ Phượng hưởng thụ lại nghĩ tới Hồ Diên Chân bỗng nhiên dừng lại, thậm chí còn phải , vừa mới nhưng là còn chưa có......

      “Vương phi ngươi trước nghỉ ngơi , bổn vương ra ngoài chút, ngày khác lại đến nhìn ngươi......”

      Ngày khác...... Ngày khác là lúc nào? Lí Lỵ, đều tại ngươi, ngươi cũng dám quấy rầy chuyện tốt của ta, ta bỏ qua cho ngươi .

      Thấy rời cũng quay đầu lại nhìn nàng, Đông Phương Ngữ Phượng cảm thấy loại sợ hãi tự đáy lòng, nàng thất sủng sao? Nàng vì làm nhiều như vậy , nhưng nam nhân này vẫn như cũ tuyệt tình như vậy......

      Lí Lỵ lại mang thai , nếu vạn nhất nữ nhân kia sinh hạ đứa , vậy......

      được, nàng thể để như vậy, đến cuối cùng, chỉ sợ nàng cái gì cũng giữ được.

      ......

      Quy Nguyên đan? Người tu luyện đều tha thiết ước mơ có được. Thời điểm Nghe tới vật này xuất , toàn bộ thiên kinh đích sôi trào .

      Bao gồm cả Đậu Chí Văn cũng ngoại lệ chình mình cam nguyện rời hang ổ mỹ nhân để tới xác định thục hư của chuyện này.

      dù như vậy nhưng cũng mình mà còn mang theo người thích nhất, cái nữ nhân có chút hiểu biết, nữ nhân này chẳng những ôn nhu hơn nữa còn xinh đẹp, lại càng là khéo hiểu lòng người.

      “Công tử, còn muốn bao lâu nữa mới đến a......”

      Thúy nhi tựa vào trong lòng Đậu Chí Văn , thân mình nàng mềm mại xương, tóc lại dài rơi xuống phần eo của như có như trêu chọc làm cho Đậu Chí Văn trong lòng ngứa ngáy, hận thể tại đem thúy nhi áp đảo, hung hăng ân ái phen.

      khẽ cắn môi, giọng khàn khàn :“Nhanh......”

      trong xe có người, bên ngoài tiếng chuyện nhốn nha nhốn nháo, lúc này muốn đến phòng đấu giá còn cách đoạn khá xa, mà thúy nhi đối với hành vi của chính mình tựa hồ nửa điểm cũng hay biết, nàng duỗi bàn tay bé đến trong quần áo của , ôn nhu nắm bắt hai cái Tiểu Hồng điểm, Đậu Chí Văn chỉ cảm thấy trong lòng nóng lên lợi hại, ực tiếng nuốt nước miếng.

      “Công tử...... A......”

      thanh mềm mại làm nghe xong lại càng tâm ngứa khó nhịn, vẫn là ngăn chặn cỗ nóng lên kia, cái xoay người đem thúy nhi áp đảo xe.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆chương 39: huynh muội loạn luân [ nhị ]

      “Ôi, công tử ngươi xấu a...... Này được...... Bên ngoài có người......”

      Nghe thấy thanh nũng nịu, nữ tử dưới thân hơi thở như lan, bên tai thậm chí có thể nghe được tiếng chuyện của người qua đường, loại kích thích chưa bao giờ từng có đánh úp lại, trong xe nhất thời khí thế ngất trời.

      màn lửa nóng trong xe trình diễn, có người chú ý tới xe kia chạy nhanh như bay biết từ bao giờ lệch hướng ngã tư đường quen thuộc, hướng về địa phương người ở rất thưa thớt mà .

      Qua hồi lâu, kích tình trong xe rốt cục đình chỉ, Đậu Chí Văn từng ngụm từng ngụm thở phì phò ghé vào người thúy nhi , mà thúy nhi ánh mắt nhắm lại, tựa hồ như vì mệt mỏi nên ngủ.

      “Di, đúng, như thế nào còn chưa tới......”

      Đậu Chí Văn nghi hoặc xong, mã phu(người đánh xe) vội :“Đến rồi, công tử......”

      Dứt lời, xe dừng lại, Đậu Chí Văn ha ha cười:“Chẳng lẽ là hội đấu giá bắt đầu, thế nào lại thanh tịnh như vậy?”

      “Công tử xuống dưới nhìn xem biết......”

      Màn xe mở ra, lọt vào trong tầm mắt , bất quá là viện tử (nhà) bình thường, này chỗ nào giống hội đấu giá a......

      Này...... Bốn phía cỏ cây xanh um tươi tốt, căn bản phải chỗ ở, này tựa hồ là rừng cây......

      Đậu Chí Văn ngốc, lúc này bỗng nhiên cảm giác được đúng, nhanh nhẹn nhảy xuống xe, trong viện duy nhất có phòng cửa mở, cái bạch y nữ tử ra.

      bạch y như tuyết, tóc đen bay bay, mặt mang theo lụa trắng, chỉ lộ ra đôi con ngươi lộng lẫy giống như kim cương.

      “Nhị công tử, ngươi thấy cảnh vật ở đây như thế nào?”

      Nữ tử hơi hơi cười, thanh như thanh cốc u linh, rất dễ nghe mà lại êm tai.

      “Ngươi là ai? Vì sao làm cho ta tới này?”

      Đậu Chí Văn nhìn thấy mỹ nữ tuy rằng mắt rất thèm, nhưng cũng tuyệt đối phải cái loại người có lý trí, lúc này , vẫn như cũ mặt đề phòng.

      “Ta là ai trọng yếu...... Nhị công tử, nếu ta , ta là người thích ngươi, ngươi tin tưởng sao?”

      Nữ tử chân thành tới, dáng người thướt tha, động lòng người.

      “Ta......” Bị nữ tử nhìn như vậy, Đậu Chí Văn thực có vài phần thụ sủng nhược kinh .

      “Nhị công tử, thế nào, ngươi liền như vậy tin?”

      Lúc này, nữ tử chạy tới trước mặt , Đậu Chí Văn khuôn mặt tuấn tú đỏ lên, tuy rằng gặp vô số nữ tử, nhưng nữ tử tuyệt sắc như thế , cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.

      Tuyệt sắc? Đúng, tuy rằng nhìn thấy mặt nữ nhân này nhưng lại biết nàng định là cái mỹ nữ tuyệt sắc.

      “Nhị công tử?”

      Thanh dễ nghe của nữ nhân lại vang lên, Đậu Chí Văn đưa bàn tay muốn giữ chặt tay nữ tử nhưng lại có vài phần sợ hãi, mà chính lúc này, bỗng nhiên cảm thấy bên hông đau xót, bàn tay, thế nhưng nửa điểm cũng động được......

      “Ngươi......”

      thể tin được nhìn nữ tử trước mắt , chỉ biết đời này có chuyện tốt như vậy, chết tiệt, nữ nhân này dẫn đến này, căn bản là có hảo tâm.

      “Ha ha...... Nhị công tử, ngươi thế nào lại bất động ?”

      Nữ tử ha ha cười to, nàng bỗng nhiên đến phía trước Đậu Chí Văn , tay bé nắm lấy cằm , dùng sức bóp, Đậu Chí Văn đau đến hé miệng.

      Nữ tử trong tay biết khi nào nhiều hơn viên thuốc, viên thuốc kia lớn có màu đỏ, kiều diễm ướt át.......

      Vèo...... Nữ tử tay vừa nhấc, viên thuốc ở trung vẽ nửa vòng tròn rồi rơi xuống chuẩn xác rơi vào miệng Đậu Chí Văn .

      Nữ tử buông lỏng tay, Đậu Chí Văn cố sức nôn ra viên thuốc, nhưng viên thuốc này vào miệng lập tức liền tan ra, nào có dễ dàng nôn ra như vậy......

      ☆chương 40: huynh muội loạn luân [ tam ]

      “Ngươi...... Chết tiệt nữ nhân ác độc, ngươi cho ta ăn cái gì?”

      Đậu Chí Văn dùng sức ho khan vài tiếng, sau khi thở gấp, tức giận hỏi.

      “là thứ tốt a, có thể giúp ngươi tiếp tục khoái hoạt tốt chuyện này nọ......”

      Nữ tử trào phúng cười, bỗng nhiên tiến đến bên người , giọng :“Đúng rồi, nhị thiếu gia, ngươi có cảm thấy cảnh này rất quen thuộc?”

      Lời này...... Đậu Chí Văn trừng to mắt, chuyện như vậy, làm qua lần, nhớ được bởi vì ánh mắt nữ nhân kia, hơn nữa sau này nữ nhân kia chết thảm, còn sợ hãi đoạn thời gian.

      Nhưng lúc này, nữ nhân này cùng nữ nhân kia nửa điểm cũng giống nhau, nàng làm sao có thể hỏi câu này?

      “Ngươi là...... Chẳng lẽ ngươi là......”

      Khiếp sợ nhìn cái nữ tử khí chất tuyệt trần kia, thế nào cũng liên hệ được nàng cùng cái ngốc tử kia là người.

      Lúc trước, nếu biết nữ nhân này xinh đẹp như vậy, tiện nghi cho tên khất cái kia đâu?

      “Trí nhớ rất tốt, Đáng giá thưởng cho......”

      Nữ tử vừa lòng cười, bỗng nhiên vỗ vỗ tay, cái hồng y nha đầu tới, trong tay cầm trang giấy, đưa tới:

      “Ta biết nhà ngươi cửa hàng hề thiếu, ta cũng là người có lòng tham, ngươi liền viết xuống đem tám cái cửa hàng khế ước cho ta, bổn nương cho ngươi trở về, như thế nào......”

      Đậu Chí Văn nhìn tên các cửa hàng trang giấy, ánh mắt lạnh lùng, cả giận :“ có khả năng...... Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi nghĩ hay quá nhỉ......”

      Nữ nhân này, là vì trả thù mà đến . Mà chính mình, chính là đối tượng nàng trả thù đầu tiên.

      “Phải ? Ngươi cũng biết ngươi vừa mới ăn dược của ta? Dược kia nhưng là loại mỗi người đều tha thiết ước mơ có được cực phẩm đoàn tụ đan, có thể khiến ngươi ngươi ngủ nghỉ làm liền hai buổi tối...... Nhị công tử, ta nhìn ngươi cũng là người có hiểu biết , thứ này, nếu làm ngươi cũng biết có hậu quả gì?”

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng sốt ruột, nàng nhàn nhạt nhìn Đậu Chí Văn, lạnh lẽo hỏi.

      “Ai, vậy ngươi cũng ràng, cũng chính tự ngươi chọn...... Cả người cháy, huyết mạch đứt đoạn mà chết, nhị công tử quả nhiên là nhi tử tốt của Đậu thượng thư, cái này chỉ là chút vật ngoài thân thế nhưng lại cam nguyện tự mình hy sinh a......”

      “Ngươi......” Đây là chút vật ngoài thân vật sao? Cái này, tối thiểu giá trị cũng lên tới trăm vạn lượng bạc, Chết tiệt, nữ nhân này khẩu vị cũng quá lớn.

      “Ai nha, nhị công tử như thế nào Sắc mặt lại hồng như vậy a\? phải là......”

      Đông Phương Ngữ Hinh ra vẻ hiểu nhìn Đậu Chí Văn, mà Đậu Chí Văn, lúc này cả người như bị hỏa thiêu hận thể tìm cái nữ nhân tới khoái hoạt chút.

      “Ngươi...... tốt...... Ta đáp ứng......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa lòng gật đầu, Hồng Lăng đưa giấy qua, Đông Phương Ngữ Hinh vỗ Đậu Chí Văn chút, cuống quít cầm lấy bút ký tên.

      “Ta...... Ta ký rồi ...... Ngươi tại có thể thả ta......”

      xe còn có cái nữ nhân, tại cần, phi thường cần.

      “Nhị công tử gấp cái gì, thứ này phải được Đậu thượng thư thừa nhận mới được ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh chậm rì rì thu hồi tờ giấy kia, Đậu Chí Văn tức giận đến muốn đánh người, nâng tay lên đánh qua nhưng Hồng Lăng thân thủ nắm lấy cánh tay , dùng lực vài cái, thế nhưng cũng tránh thoát được.

      “Ngươi...... Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi đùa giỡn ta?”

      Đậu Chí Văn trừng mắt nhiễm hồng , tại sợ chết, hơn nữa còn là cứ như vậy bị nghẹn chết .

      “Làm sao có thể ? Nhị thiếu gia, ta Đông Phương Ngữ Hinh nhưng là rất chú ý chữ tín a ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh ha ha cười, nàng trào phúng nhìn Đậu Chí Văn, ôn nhu :“Đưa nhị công tử vào trong phòng để khoái hoạt , đúng rồi sau khi đóng chặt cửa các ngươi liền đều tránh cho xa, trăm ngàn đừng chậm trễ nhị thiếu gia phong lưu khoái hoạt......”


      ☆, Chương 41: Huynh muội loạn luân [ 4 ]
      Edit: voi còi


      Hồng Lăng kéo Đậu Chí Văn vào phòng ở, đem ném tới đất, sau đó chi nha tiếng đóng cửa lại.

      “Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi ...... Ngươi đừng đóng cửa nhốt ta như vậy, ta muốn nữ nhân, ta muốn nữ nhân a......”

      nghĩ tới Đông Phương Ngữ Hinh thế mà mặc kệ bỏ lại , Đậu Chí Văn cố gắng đứng lên gõ cửa, chẳng qua là, trong viện, lại truyền đến tiếng cười đắc ý của Đông Phương Ngữ Hinh:

      “Ta làm sao có thể thông tình đạt lý như vậy? Nhị công tử, ngươi nhìn vào trong phòng, có phải có cái giường hay ? giường phải là chuẩn bị người cho ngươi rồi sao?”

      Đậu Chí Văn vừa nghe trong phòng có người trong lòng mừng rỡ, vội vã qua, thậm chí ở thời điểm vào trong phòng trong còn thiếu chút nữa ngã sấp xuống, thân mình lảo đảo chút mới đứng vững, giường kia, quả nhiên có người nằm im!

      Thân hình nho cuộn mình ở giường, khuôn mặt hướng vào bên trong, lúc này tựa hồ ngủ......

      Đậu Chí Văn vội vàng qua, vừa vừa cởi quần áo, lúc đến trước giường, quần áo cởi hết, trần truồng, lắc người cái liền nhảy lên.

      “A......” nhảy đến người nữ nhân, vừa muốn xốc chăn lên hôn lên người, thế nhưng......

      Lúc này, bỗng nhiên nhìn thấy khuôn mặt của nữ nhân .....

      Đây là......

      gương mặt quen thuộc đến mức thể quen thuộc hơn......

      Bởi vì rất quen thuộc, mặc dù là lúc này trúng dược, thân mình cũng chịu chi phối bởi đầu óc, nhưng mà vẫn như cũ biết người này là ai, người này......

      động đậy được......

      “Đông Phương Ngữ Hinh...... Ngươi có ý tứ gì?!”

      tiếng rống giận dữ kinh thiên vang lên, lúc này Đông Phương Ngữ Hinh tới bên cửa sổ, xem bộ dáng Đậu Chí Văn nổi giận gấp gáp trong phòng, Đông Phương Ngữ Hinh khẽ cười :

      “Thế nào, nhị công tử, chẳng lẽ vị nương xinh đẹp bằng nương xe kia? Người này cũng phải là a miêu a cẩu ở kỹ viện, đây là hoa cúc khuê nữ (con chưa chồng) đoan trang, thiên kim tiểu thư a......”

      “Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi vô sỉ, ngươi biến thái, ngươi tiện nữ nhân này......”

      Nghe được lời của Đông Phương Ngữ Hinh như thế, Đậu Chí Văn chửi ầm lên, Hồng Lăng đứng bên cạnh nghe xong tay bé vung lên cách đánh qua, Đông Phương Ngữ Hinh nâng nâng tay, ý bảo nàng đừng xúc động.

      “Phải ? Kia cũng là học theo ngươi a ......”

      Lời của Đông Phương Ngữ Hinh vừa xong, Đậu Chí Văn vừa muốn tiếp tục mắng chửi người, bên tai bỗng nhiên vang lên giọng mơ mơ màng màng:

      “Nhị ca, sao huynh lại ở đây...... A......”

      tiếng kinh hô cao vút vang lên, Đông Phương Ngữ Hinh giễu cợt nhìn nam nhân sắc mặt liên tục thay đổi.

      “Huynh ... Sao huynh lại mặc quần áo...... Nhị ca, muội là muội muội của huynh, muội muội của huynh a......”

      Đây là muội muội của Đậu Chí Văn, năm nay vừa mới mười lăm tuổi, nghe phu quân là nhi tử của Lưu đại nhân, còn hơn tháng thành thân.

      Mà lúc này, nàng lại cùng Đậu Chí Văn bị nhốt cùng chỗ trong phòng, Đậu Chí Văn còn trúng cái loại độc này.

      “Nữ nhân, sao ngươi lại độc ác như vậy?”

      Trong giọng đầy lạnh lùng, bỗng nhiên nam tử mặc trường bào màu đen rơi vào bên trong viện, áo đen như mực, thần sắc kiêu căng, nổi bật mà đứng.

      “Uất Trì Tà Dịch, phải chuyện của ngươi?”

      Đông Phương Ngữ Hinh xoay người, nàng hề để ý tới huynh muội hai người trong phòng, dù sao, nàng tin Đậu Chí Văn có thể khống chế được chính mình.

      phải là chuyện của ta, nhưng ngươi đối đãi với bọn họ như vậy......”

      “Gieo gió gặt bão...... Lúc trước bọn họ đối với ta như thế nào? Tìm tên khất cái đến cho ta, ta đây chính là quá tốt bụng, thế nhưng lại tìm mỹ nữ......”

      Uất Trì Tà Dịch im lặng, lúc nghe được nàng thừa nhận nàng là Đông Phương Ngữ Hinh, là chấn kinh (kinh hãi, hoảng sợ) chút.

      Đông Phương Ngữ Hinh, danh tiếng lúc trước ở kinh thành, cũng thấp .

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 42: Huynh muội loạn luân [ 5 ]

      Edit: voi còi

      Truyền thuyết về nàng rất nhiều, nhưng bây giờ nghe được, vẫn làm cho người ta cảm thấy đau lòng như cũ......

      Đau lòng, đúng, cảm thấy đau lòng, trong lòng thoải mái.

      “Ngươi ngàn dặm xa xôi trở về cũng là vì điều này?”

      Uất Trì Tà Dịch chau chau mày, phát nữ nhân này tựa hồ có chỗ nào đó đúng.

      “Vô nghĩa. Bằng , ta đến này kiên nhẫn chịu đựng vớ vẩn cái gì.”

      Khinh thường liếc mắt nhìn Uất Trì Tà Dịch cái, xác định xen vào, Đông Phương Ngữ Hinh mới yên lòng.

      Nhưng mà, Uất Trì Tà Dịch là người phương nào a? Hình như cho tới bây giờ liền quan tâm những việc liên quan tới mình đâu?

      đời này, người có thể khiến cho ra tay xen vào đúng nhiều lắm.

      “Ngươi...... Chỉ vì trả thù mà đến?”

      Tuy rằng phương thức trả thù này rất có nhân tính.

      Đem người nam nhân trúng mị dược nhốt chung chỗ với muội muội ruột thịt của , mà nữ nhân kia bây giờ còn rất tỉnh táo. dám thề, mặc dù là nữ nhân kia muốn tìm cái chết, Đậu Chí Văn cũng buông tha nàng.

      Hoặc là , cho dù là nàng chết, Đậu Chí Văn cũng qua gian - thi (thông dâm với người chết).

      “Có thể như thế......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt đáp tiếng, đây là trò chơi báo thù, Đậu Chí Văn chính là người thứ nhất mà thôi.

      “Nha đầu kia, có điểm đáng tiếc ......”

      kiện kia, phát sinh ở năm năm trước, mà thời điểm kia, tiểu nương này, còn chuyện gì cũng biết đâu?

      “Phải ? Chẳng lẽ là ngươi nhìn trúng nha đầu kia? Tà Dịch, nếu ngươi nhìn được cũng có thể cứu người, ngươi cũng biết, với thực lực bây giờ của ta, đánh lại ngươi......”

      Uất Trì Tà Dịch trực tiếp lựa chọn câm miệng, nhàm chán như vậy có được ?

      “Năm đó, tuổi của ta cũng lớn, thành thân cũng phải là do ta định đoạt, tráo người cũng phải là ta làm, ta cũng là người bị hại. Gả cho Tứ vương gia, tuy rằng người kia là cái cặn bã, nhưng tốt xấu trực tiếp chết phải sao? Nhưng bọn thiết kế ta, làm cho ta gả cho Đậu Chí Trung, ta là người bị hại, phải sao? Thế nhưng Đậu phủ bọn họ đối với ta như thế nào? Bọn họ đem ta nhốt vào sài phòng, Đậu thượng thư thiếu chút nữa giết ta...... Cái này cũng chưa tính, bọn họ thậm chí còn tìm được tên khất cái bị bệnh nặng đến vũ nhục ta......”

      Đêm đó, bất lực như vậy, ràng là linh hồn cực kỳ cường đại, nhưng cố tình, lại có nửa điểm biện pháp thay đổi vận mệnh của chính mình......

      Đó là lần đầu tiên nàng bất lực như vậy, chẳng qua là, cũng là lần cuối cùng.

      “Ta vốn là muốn đem Đậu Chí Văn quăng vào trong rất nhiều nữ tử thanh lâu, phải thích nữ nhân sao? Ta cho , để cho làm, làm ngừng, cho đến khi muốn chết mới thôi...... Nhưng sau này nghĩ lại, làm như vậy rất tiện nghi , hơn nữa, cho dù là chết, cũng là chết phong lưu, như vậy có ý tứ gì đâu? Nhưng như vậy tốt a, , cầm thú bằng a, thế nhưng vũ nhục chính thân muội muội của mình......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cười ha ha, Uất Trì Tà Dịch lẳng lặng nhìn nàng, tiếng cười kia, chắc chắn là rất vui vẻ, nhưng vì sao lại cảm thấy loại khổ sở vậy?

      Nữ nhân này, quả nhiên lòng dạ ác độc, nhưng tâm tư này, cũng phải ngay từ đầu liền ác độc như vậy.

      Những người đó, kỳ càng đáng chết hơn.

      “Tốt lắm, thôi, đừng nghĩ nhiều ......”

      Uất Trì Tà Dịch nhún nhún vai, là vì Hoan Hoan mới đối tốt với nữ nhân này như vậy, thầm với chính mình như vậy.

      Tất cả mọi người trong viện đều ra ngoài, trong phòng, cũng là khí thế ngất trời......

      “Nhị ca...... Huynh muốn làm gì? Muội là Yên Nhi a, muội muội của huynh a......”

      Nhìn cả người Đậu Chí Văn trống trơn, tuy rằng Đậu Yên Nhi có trải qua này đó, nhưng lúc này, vẫn cảm thấy loại sợ hãi xa lạ như cũ......



      ☆, Chương 43: Huynh muội loạn luân [ 6 ]

      Edit: voi còi


      “Muội muội?”

      Ánh mắt của Đậu Chí Văn tỉnh táo chút, nhưng trong cơ thể cũng càng thêm cực nóng, hạ phúc nhiệt độ cuồn cuộn ngừng khuếch tán, đến cuối cùng, kết quả là đánh úp về cái địa phương kia phía hai chân, trong chớp mắt, cứng rắn như thép vậy.

      vội đứng dậy, hai mắt phải là màu đen bình thường, mà mang theo chút màu đỏ.

      “A...... Nhị ca......”

      Đậu Yên Nhi bị dọa cả người run run, nhị ca của nàng là như thế nào? Hai tay nàng gắt gao nắm chặt chăn, thân mình nho cuộn mình đến góc giường, nước mắt rơi ào ào.

      qua đây......”

      Tay của Đậu Chí Văn bắt lấy chăn dùng sức cái, chăn kia liền bay từ tay của Đậu Yên Nhi qua, vung tay, lập tức chăn rơi đất.

      “Nhị ca......”

      tiếng thét kinh hãi vang lên, Đậu Chí Văn bắt được quần áo của Đậu Yên Nhi, dùng sức xé rách, mà Đậu Yên Nhi còn lại là dùng sức cầm lấy quần áo buông:

      “Nhị ca, cần, cần a...... Muội là muội muội của huynh, muội muội của huynh a......”

      “Ngoan, muội muội, cứu ca ca , ca ca rất khó chịu, cứu ta ......”

      câu Đậu Chí Văn cũng nghe vào, tay đột nhiên tăng thêm lực, khí lực kia lớn, tê tiếng, quần áo của Đậu Yên Nhi cuối cùng cũng bị xé ra, liền đánh tiếp.

      , ca......”

      Ngăn cản lời còn chưa ra, Đậu Yên Nhi cảm giác quần áo người đều bị xé rách xuống dưới, trận đau đớn kịch liệt đánh úp lại, liền xông vào phía dưới khô ráp của nàng .....

      “A......”

      Dược hiệu phát huy rất nhanh, Đậu Chí Văn giống như mãnh thú động dục vậy, căn bản mặc kệ người dưới thân có thích ứng hay , vội vàng va chạm.

      “A...... ......”

      Đau nhức, từng đợt đau nhức theo dưới thân lan tỏa đến, Đậu Yên Nhi làm sao có thể chịu đựng được tàn phá như vậy, chẳng qua là thời gian hơn mười cái nhún nhẩy ra vào, người đau đến mức hôn mê bất tỉnh.

      Cảm thấy người dưới thân đúng, thân mình của Đậu Chí Văn hơi ngừng lại chút, nhưng giọng của nữ nhân kia chậm rãi vang lên, nàng , nếu phát tiết, ......

      Hai mắt đột nhiên nhíu lại, Đậu Chí Văn nhìn muội muội dưới thân sắc mặt tái nhợt, lắc lắc đầu, liều mạng......

      Hành vi man rợ trong phòng lại tiếp tục, thỉnh thoảng Đậu Yên Nhi bị đau tỉnh lại, nhưng đau đớn hơn nữa lại đánh tới, nàng lại hôn mê bất tỉnh.

      giường, nệm dày sớm nhuộm thành sắc đỏ, màu đỏ chói mắt kia, giống như chất xúc tác kích tình tốt nhất, kích thích Đậu Chí Văn tiếp tục phấn đấu, tiến lên......

      *****

      “Hai trăm vạn?”

      Thời điểm đến phòng đấu giá, đan dược kia lên đến hai trăm vạn giá trời, dù sao, tiền này cho dù kiếm được rất khó khăn, nhưng luôn có biện pháp làm ra.

      Nhưng loại Quy Nguyên đan này lại chỉ có thể gặp mà thể cầu, mặc kệ ngươi có bao nhiêu tiền, thứ này ra, cho dù là bao nhiêu bạc cũng mua được.

      Chẳng qua là, nhìn đến giá này, khóe miệng của Đông Phương Ngữ Hinh vẫn hung hăng giật giật, nàng còn có cái tốt hơn, có phải cùng nhau bỏ được hay .

      “Hai trăm mười vạn......”

      tiếng trầm ổn vang lên, theo phòng bên cạnh truyền đến, nhìn ra bộ dáng người nọ, nhưng mà vừa thấy cũng là người nhiều tiền thô thiển mà thôi.

      “Hai trăm mười vạn, còn có ai trả giá cao hơn ? Còn có ai trả cao hơn ?”

      Bán đấu giá sư cũng hưng phấn, phải biết rằng phòng đấu giá của bọn họ nhưng là muốn được trích phần trăm, 10% a, cái này cũng là hơn hai mươi vạn a.

      “Ba trăm vạn......”

      giọng khác vang lên, ngược lại Đông Phương Ngữ Hinh vô cùng quen thuộc, lông mày của nàng hơi nhíu lại, Hồ Diên Chân, Tứ vương gia, ngươi cũng nghĩ muốn đột phá sao?

      hổ là đương kim vương gia, lần thêm lại giống người bình thường lại bỏ thêm trăm vạn.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 44: Gặp lại phụ thân tướng quân bất công (thiên vị)

      Edit: voi còi


      “Ba trăm vạn...... Còn có người nào tăng thêm ?”

      Bán đấu giá sư hưng phấn giống như đánh máu gà vậy, mười vạn a, lần này, phòng đấu giá của bọn họ có thêm hơn mười vạn thu vào a.

      Nhưng mà, giá này của Tứ vương gia đưa ra là cực cao, người dưới đài, bao gồm người ngồi trong ghế lô cũng chưa lên tiếng.

      “Là của ngươi ?” Uất Trì Tà Dịch nhàn nhạt nhíu mày, khóe miệng câu ra tia trào phúng.

      Lúc này chắc là Tứ vương gia cực kì hưng phấn ? Nhưng mà, nếu để cho biết, người luyện chế đan dược này chính là nữ nhân mà tính kế cần, vậy .....

      Bỗng nhiên có chút hưng phấn, rất muốn nhìn xem bộ mặt khi đó của nam nhân kia.

      Hối hận? cam lòng? Hoặc là......

      “Tiện tay làm chơi đùa mà thôi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt mở miệng, Uất Trì Tà Dịch nghe xong có chút muốn đánh người, tiện tay chơi đùa, nữ nhân này thực dám .

      Nếu để cho mọi người phía dưới biết những lời này, đoán chừng, phòng đấu giá này sôi trào .

      “Ngươi...... Luyện đan sư, nghề nghiệp tệ.....”

      Uất Trì Tà Dịch lạnh nhạt mở miệng, ở cùng với nữ nhân này, phải có trái tin cực mạnh mẽ, bằng , ngươi tuyệt đối chịu đựng được.

      “Đúng vậy, đáng tiếc, ngươi có thiên phú này......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng để ý lời này đả kích người, nhưng mà, Uất Trì Tà Dịch có thiên phú luyện đan.

      “Ngươi sai...... Cho nên, bổn tọa cảm thấy, đề nghị của Hoan Hoan có vẻ tồi......”

      “Cái gì?” Lần này, đổi lại là Đông Phương Ngữ Hinh kinh ngạc, Hoan Hoan là có chuyện gì.

      “Hoan Hoan thích ta, muốn ta làm phụ thân của bé.....”

      Uất Trì Tà Dịch rất tốt bụng giải thích cho Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh vừa nghe xong mặt đều tái :

      “Mơ tưởng.”

      “Hình như tiểu nha đầu kia cực kì thích ta...... phải ngươi muốn để cho ta thú (cưới) bé chứ? Cưới bé cũng thành vấn đề, thế nhưng đợi đến khi bé lớn lên, tuổi của ta có vẻ lớn chút......”

      “Ngươi......” Tay nắm lại thành nắm đấm, chết tiệt, người này chẳng lẽ muốn đánh chủ ý lên Hoan Hoan.

      “Tà Dịch, ta biết ngươi là thiếu đảo chủ của Thiên Thương đảo, chẳng qua ta và Hoan Hoan chỉ là đôi nhi quả phụ, ngươi cũng thể buông tha chúng ta hay sao?”

      Muốn cho quyền, nhưng chính mình lại phải là đối thủ của , Đông Phương Ngữ Hinh bắt buộc phải thể dáng vẻ yếu đuối, mà đây cũng là lần đầu tiên nàng chịu thua.

      Chính nàng như thế nào cũng sao cả, nhưng nàng thể để cho Hoan Hoan có chút nguy hiểm nào.

      “Là Hoan Hoan trêu chọc ta trước......”

      Uất Trì Tà Dịch cực kì vô tội , lần kia, là nha đầu kia đến “quyến rũ” trước.

      “Ngươi...... , Uất Trì Tà Dịch, phải làm ngươi mới có thể tiếp tục dây dưa chúng ta......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nỗ lực nuốt xuống tức giận trong lòng, hỏi chút.

      “Chưa nghĩ ra...... thôi, nên ra ngoài, phía dưới có thể có người mà ngươi muốn gặp .....”

      Lúc này, bán đấu giá kết thúc, mà Tứ vương gia vừa lòng lấy đến Quy Nguyên đan, vừa xuống thang lầu, cửa phòng bên cạnh cũng mở ra, ra là nam tử khoảng năm mươi tuổi.

      “Đông Phương tướng quân, vừa rồi có lỗi, thứ này, bổn vương cực thích......”

      Tứ vương gia đắc ý nhìn Đông Phương Trình mặt u ám, tuy rằng bọn họ xem như cùng trận tuyến, nhưng......

      Lúc này , cũng đến mười tầng, ăn đan dược này, vừa vặn có thể gia tăng tỷ lệ tiến giai.

      Mà Đông Phương Trình, ở mười tầng quanh co tiến lên được mấy năm nay, cũng chưa đột phá, tuy rằng mười tầng cao nhất cách khí tiên chỉ có bước xa, nhưng này chênh lệch bên trong, cũng là cách biệt trời.

      “Bại bởi vương gia, ta có lời oán trách......”

      ☆, Chương 45: Cặn bã nam biết thân phận của nàng

      Edit: voi còi



      Sắc mặt của Đông Phương Trình có chút tốt, tuy rằng Tứ vương gia là nữ tế (con rể) của , nhưng người ta càng là đường đường vương gia, ra nhiều tiền như vậy để mua, tự nhiên dễ dàng nhường cho.

      “Ha ha, tướng quân có thể nghĩ như vậy tất nhiên là tốt......”

      Ở lúc hai người chuyện, cửa của cái phòng khác bỗng nhiên mở ra, nữ tử mặc bạch y chậm rãi ra, phía sau nữ tử, theo nam tử mặc hắc bào, lại phía sau, còn có hai tỳ nữ đỏ xanh biếc, hàng bốn người, chậm rãi mà đến.

      “Hâm Nhi nương......”

      Nhìn thấy Đông Phương Ngữ Hinh ra, Tứ vương gia lập tức chào hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, hơi cúi thân mình cái, ôn nhu :

      “Vu Hâm chúc mừng vương gia có được bảo dược......”

      “Ha ha, tại bổn vương muốn đánh sâu vào khí tiên, vừa vặn cần dược này, giờ phút này dược này lại xuất , đây chẳng phải là chuẩn bị cho bổn vương sao?”

      Tứ vương gia ha ha cười lớn, xem cũng chưa liếc mắt nhìn Đông Phương Trình bên cạnh cái, tự nhiên, cũng liền thấy được sắc mặt khiếp sợ của Đông Phương Trình.

      “An Dương Tiêm?”

      Đông Phương Trình ngây người hồi lâu, mới từ trong khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, hai mắt của nhìn chằm chằm vào Đông Phương Ngữ Hinh, thào hỏi.

      “Tướng quân cái gì vậy? Ta hoàn toàn hiểu?”

      Đông Phương Ngữ Hinh chau chau mày, bộ dáng bây giờ của nàng hoàn toàn giống với năm năm trước, Đông Phương Trình nên nhận ra nàng mới đúng!

      “An Dương Tiêm...... Ngươi là An Dương Tiêm......”

      Đông Phương Trình thấp giọng xong, sắc mặt cực kì vặn vẹo.

      “Tướng quân đùa ? Ngài đó là nguyên phối phu nhân (vợ trước) của ngài a, Vu Hâm ta tựa hồ lại sống lâu mười năm cũng lớn như vậy ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng cười, tuy rằng, nàng nghĩ tới có thể nhìn thấy Đông Phương Trình nhanh như vậy, nhưng mà, càng ngoài ý muốn của nàng là, có thể mẫu thân của chính mình.

      “Đúng, ngươi phải An Dương Tiêm, ngươi là Đông Phương Ngữ Hinh!!”

      Đông Phương Trình càng thêm khiếp sợ nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, dù sao, người này, đáng lẽ là năm năm trước cũng chết rồi.

      “Đông Phương Trình, ngươi cái gì đấy? Làm sao nàng có thể là nữ nhân vừa xấu vừa nát Đông Phương Ngữ Hinh kia? Nàng là Vu Hâm...... Vu Hâm......”

      Tứ vương gia vốn là muốn sửa chữa lời của Đông Phương Trình, nhưng xong lời cuối cùng, cũng chấn kinh rồi.

      Đông Phương Ngữ Hinh, Vu Hâm...... Vì sao thời điểm lúc đầu cảm giác được? Này Vu Hâm, phải là hai chữ cuối cùng của Đông Phương Ngữ Hinh sao?

      Hay là, Đông Phương Trình , nữ nhân trước mắt kia là......

      “ Quả nhiên trí nhớ của Đông Phương tướng quân rất tốt, qua lâu như vậy ngài đều nhớ được ta, phải là ta nên cảm thấy cao hứng sao?”

      bị nhận ra, Đông Phương Ngữ Hinh cũng kiêng dè, ràng hào phóng thừa nhận.

      Bọn họ biết nàng trở lại mới tốt, như vậy, hàng đêm bọn họ thể an nghỉ.

      “Nàng...... Vu Hâm, nàng là Đông Phương Ngữ Hinh?”

      Khiếp sợ qua , Tứ vương gia vẫn có chút thể tin được như cũ, nữ nhân trước mắt này, vốn nên là nữ nhân của chính mình? Lúc trước, nếu phải......

      Tuy rằng thời gian quen biết nàng lâu, thậm chí biết nàng còn có nữ nhi, nhưng......

      Nhưng, thể phủ nhận, vẫn động tâm như cũ, đúng động tâm với nữ nhân này, cho nên mới có thể thường xuyên lơ đãng nhìn thấy nàng, thậm chí, cũng thèm để ý nàng từng có nữ nhi mà đón nàng vào phủ.

      Nhưng bây giờ, bỗng nhiên có người cho , đây là nữ nhân lúc trước nên cưới, thậm chí, lúc đó nếu lần sai lầm như vậy, nữ nhi kia chính là của và vương phi, có cảm thụ gì?

      Khiếp sợ, phẫn nộ, hối hận, ảo não?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :