1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆ chương 25: tái ngộ Tứ Vương Gia [ tam ]

      Đậu Chí Văn, say mê cái thanh lâu kỹ nữ......

      Đông Phương Ngữ Hinh đột nhiên ngẩng đầu trong mắt lên tia sáng, thanh thanh :“An bày người của chúng ta qua, đem chế trụ......”

      Đậu Chí Văn, ngươi thể tưởng được có ngày ta trở về ? Thế nào nàng cũng quên được cái đêm hôm ấy, cái lúc lôi điện đan xen cùng nhau tới, ngươi đối với ta như thế nào.

      Hừ, ta rồi, ta trả thù ngươi tuyệt đối .

      Đậu thượng thư thân là trong những người đứng đầu lục bộ, tuy rằng chưởng quản lễ bộ , nhưng dù sao cũng là người đứng đầu gia tộc, từ xuống dưới nhiều người cần nuôi như vậy mà chỉ trông vào bổng lộc của triều đình khẳng định là đủ , cho nên phía dưới có hơn mười cửa hàng, có cái cho người thuê , cũng có cái bọn họ tự mình kinh doanh , cái kinh doanh chủ yếu là lương thực.

      Lương thực là mặt hàng thiết yếu đối với dân chúng, tuy rằng lợi nhuận lớn, nhưng...... tiêu thụ rất lại nhiều, ai mỗi ngày có thể cần lương thực để ăn đây? Cho nên lợi nhuận thu vào cũng là rất khá .

      Đối với cửa hàng của , Đông Phương Ngữ Hinh vốn là có hứng thú, nhưng nàng lại quên được bọn họ đối xử với nàng thế nào .

      Cho nên, muốn đánh đầu tiên phải làm là chặt đứt đường kinh tế của bọn , sau đó...... Ở trong quan trường nghĩ biện pháp, làm cho triệt để trở mình được.

      Đông Phương Ngữ Hinh vô ý thức gõ lên cái bàn, vội, từ từ đến, nhiều năm như thế nàng còn chờ được huống chi vài ngày còn sợ chờ nổi sao?

      Cũng biết có phải hay bọn họ gây quá nhiều nghiệp chướng nên Đậu Chí Văn tuy rằng sớm thành thân, lại cưới thêm tam phòng tiểu thiếp, nhưng cái bụng nào chịu mang thai cả .

      Lão tam Đậu Chí Kềnh, càng là cao với tới thấp lại được, cho nên tới bây giờ cũng chưa có thành thân.

      Đậu thượng thư, tại chắc hẳn cũng rất suốt ruột , bằng ......

      Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, ngày thứ ba, Đông Phương Ngữ Hinh rốt cục mang theo Tiểu Hoan Hoan xuất môn, đường cái người đến người rất náo nhiệt.

      “Oa, này hảo ngoạn, mẫu thân, Hoan Hoan muốn......”

      Hoan Hoan lại càng giống như ngựa lâu ngày được thả, nhìn đến cái gì đều ngạc nhiên, này biết còn tưởng rằng là kẻ nhà quê mới lên đâu.

      “Này ta cũng muốn nga......”

      Nhìn thấy lão nhân làm kẹo đồ chơi bằng đường, Hoan Hoan dừng lại chịu , Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ buông tay nàng ra, Như Lan vội dẫn nàng qua.

      “Vị nương này, ngươi là đợi người?” Đều mỹ nữ bên người cho tới bây giờ bao giờ phải tịch mịch . Này Đông Phương Ngữ Hinh chính mình mới đứng lúc, có người qua bắt chuyện .

      Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu, nhìn người phía sau, nàng thiếu chút nữa nở nụ cười, nam tử chuyện với nàng lại là người quen nga, chính là người đứng bên phải nàng nhưng lại cũng là có vài phần quen thuộc.

      “Ngươi là......”

      Nếu là bình thường gặp được người như vậy, nàng là nửa phần cũng để ý tới , nhưng lúc này, nàng lại muốn trêu đùa bọn họ .

      “Tại hạ Đậu Chí Kềnh, nương là vừa mới đến kinh thành sao?” Đậu Chí Kềnh...... nhi tử Đậu thượng thư a.

      “Đúng vậy, ta vừa tới kinh thành, đối với nơi này hết thảy ta cũng quen thuộc, vốn định làm ít mua bán , chính là mới đến cũng hiểu biết tình huống......”

      Đông Phương Ngữ Hinh làm ra bộ dáng khó xử, Đậu Chí Kềnh vừa nghe lập tức liền hưng phấn :“Tiểu thư, ngươi muốn làm mua bán cái gì a, ta nhưng là người lớn lên ở kinh thành, có cái gì hiểu tiểu thư có thể hỏi ta......”

      Đông Phương Ngữ Hinh làm bộ dáng như mặt muốn đề phòng , Đậu Chí Kềnh vừa thấy liền lôi kéo nam tử bên cạnh, giới thiệu :“Đây là đương kim Tứ Vương Gia...... Ngươi có cần hỗ trợ gì, có thể trực tiếp tìm , đương nhiên, cũng có thể tìm ta, cha ta nhưng là thượng thư nếu có thể giúp đỡ , ta nhất định tận lực......”
      http://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gif








      ☆, chương 26: tái ngộ Tứ Vương Gia [ tứ ]

      cái nữ nhân xinh đẹp bộ dáng hồn nhiên, hơn nữa vừa tới kinh thành muốn làm buôn bán, nữ nhân như vậy cần đoán cũng biết là người quyền thế .

      Đậu Chí Kềnh tuy rằng luôn luôn thành thân phải bởi vì thích nữ nhân mà là thấy ai vừa mắt .

      , vốn là hận chết Tứ Vương Gia, nhưng biết vì sao hai năm gần đây lại cùng Tứ Vương Gia qua lại rất gần, người biết còn tưởng rằng bọn họ quan hệ có bao nhiêu thân thiết đâu?

      vậy chăng? Ta ngại a......” Đông Phương Ngữ Hinh mặt kinh hỉ xong mắt to xinh đẹp đánh giá Tứ Vương Gia, tựa hồ đối cũng có hứng thú.
      ánh mắt như vậy, Tứ Vương Gia nhìn rất nhiều nhưng nữ tử này lại cho cảm giác bất đồng, tựa hồ nàng như mới từ thâm sơn ra , hai mắt sạch nhiễm bụ trần, bộ dáng vô tội càng hung hăng khiêu khích đánh vào tim ,làm nhịn được muốn đem nàng kéo đến trong lòng, hung hăng bảo hộ nàng.

      Tới bụi hoa nhiều năm như vậy, sớm chán ghét những nữ tử dong chi tục phấn, người trước mắt này tuy rằng cũng có chút háo sắc, nhưng lại làm cho thích!

      “Tự nhiên...... Đúng rồi, còn chưa có hỏi nương tên gọi là gì?”

      Tứ Vương Gia nho nhã lễ độ hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười:“Ta họ Vu, tên chỉ chữ chữ Hâm….”, ( e hèm! Hâm này mang nghĩa là nhiều tiền nhiều của nhé các nàng)

      ba người cứ như vậy nhận thức nhau . Như Lan cùng Hoan Hoan mua xong kẹo đồ chơi làm bằng đường vừa muốn tới, Như Lan lại nhìn thấy Đông Phương Ngữ Hinh cùng người chuyện, liền lén lút dẫn Hoan Hoan tránh qua bên .

      Nàng đoán được Đông Phương Ngữ Hinh khả năng có việc, cho nên để tiểu nha đầu này đến làm hỏng chuyện .

      “Soái ca......”

      Chính là, trong cuộc sống khéo. Ngay tại lúc hai người vừa lui vài chục bước muốn đổi nơi khác tiếp tục dạo, Hoan Hoan bỗng nhiên nhanh chân bỏ chạy, túm lấy chân người nam nhân phía trước buông.

      Nam tử cúi đầu nhìn đến tiểu bất điểm nhíu mày :“Hoan Hoan?”
      nam nhân này phải ai khác, chính là hắc y nhân nàng gặp lúc chưa tơi kinh thành .

      “Ai nha, Hoan Hoan chỉ biết soái ca là quên Hoan Hoan ......”

      Bị dễ dàng có thể kêu lên tên nàng, Hoan Hoan vui vẻ muốn nhảy lên, nhưng thực tế nàng nhảy lên nhưng hai tay lại cầm lấy đùi hướng về phía trước bước .

      Nam tử bất đắc dĩ cười, cúi người ôm lấy tiểu bất điểm:“Đến, để ta ôm ngươi......”

      Lần này, tiểu nha đầu lại càng cao hứng , bị nam tử ôm lên nàng dễ đàn bắt được khuôn mặt tuấn tú của mà hôn đến nước miếng dính vào mặt, nam tử bất đắc dĩ nhăn nhíu mày, nhưng cũng có đưa tay lau nước miếng.

      “nương ngươi đâu?”

      “ở đằng kia?”

      Hoan Hoan chỉ vào nơi Đông Phương Ngữ Hinh đứng, lúc này nam tử ôm nàng, tầm mắt cao ít, xa xa thế nhưng nhìn đến Đông Phương Ngữ Hinh cùng hai nam nhân chuyện.

      Nam tử nhăn nhíu mày, nữ nhân này......

      Đem đứa của chính mình quăng bên, nàng nhưng là hảo tốt mình cùng người ta vui vẻ chuyện phiếm lại còn là hai nam nhân. Bất quá hai người kia......

      Ánh mắt nhíu lại, trong lòng khỏi lên mấy phần vui, thanh cũng khôi phục vài phần lãnh ngạo:“ mình ngươi?”

      a...... Như Lan a di cùng ta......”

      Hoan Hoan giơ tay chỉ Như Lan, nam tử liếc mắt quét Như Lan cái, nữ nhân này công phu sai, ít nhất tu vi ở ngoài khí chi tiên bát tầng.

      Mà cái kia nữ nhân...... Ánh mắt nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, vì sao thế nhưng cảm giác được tu vi của nàng? Theo lý thuyết, nữ nhân hề có võ công làm sao có thể mướn người có võ công cao như vậy bán mạng cho nàng? có tiền là có thể sao?

      “Hoan Hoan, đói bụng sao?” thấy Hoan Hoan gật gật đầu, ôm Hoan Hoan vào tửu lâu gần nhất.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆ Chương 27: mĩ nam ngươi muốn làm gì?

      Mà bên này Đông Phương Ngữ Hinh, cùng Đậu Chí Kềnh và Tứ Vương Gia hồi, Đậu Chí Kềnh đề nghị cùng nhau dùng bữa Đông Phương Ngữ Hinh tất nhiên là đồng ý , nàng phải đại gia tiểu thư, tự nhiên câu nệ như vậy.

      Hơn nữa, Kỳ Thiên quốc dân phong vốn rất cởi mở, chẳng phải lúc đầu Đông Phương Ngữ Phượng cả ngày cùng Tứ Vương Gia luôn ra vào thành đôi sao?

      Đông Phương Ngữ Phượng, tứ vương phi a, biết tại thế nào rồi ? Nàng nếu biết chính mình trở lại, phỏng chừng mặt hẳn rất phấn khích ?

      khéo , bọn họ cũng tới cùng tửu lâu, hơn nữa phòng của bọn họ cùng phòng của hắc y nam tử là hai phòng liền nhau.thời điểm bọn họ qua , nam tử hướng tới cửa nhìn lướt qua, sau đó quay đầu, nhìn lại.

      Nữ nhân này, là cực phẩm, cứ như vậy liền yên tâm nữ nhi của mình? vì đứa cảm thấy có chút ủy khuất a?

      “Soái ca, ngươi có muốn làm phụ thân của Hoan Hoan ?”

      Hoan Hoan luôn luôn nhớ thương tới chuyện này, nam tử mím chặt môi :“ nương ngươi phải giúp ngươi tìm sao?”

      “A...... Soái ca, việc này ngươi cũng biết, ngươi rất lợi hại nga......”

      mặt sùng bái nhìn nam tử, nam tử ánh mắt lại càng tối, nữ nhân kia, quả nhiên là muốn đánh chủ ý này.

      Chính là, hai người thích hợp sao? Tứ Vương Gia, trong nhà nữ nhân đống lớn, mà Đậu Chí Kềnh, người này quá hiểm , theo cũng có quả ngon để ăn.

      nữ nhân này muốn tìm dạng nam nhân gì đều mặc kệ, nhưng thích hoan kêu người như vậy là phụ thân.

      Hơn nữa, Đậu thượng thư cùng hoàng thượng, cũng khả năng cho người đứa làm con dâu bọn họ .

      Đồ ăn rất nhanh được đưa lên, bọn họ vẫn như cũ ở bên kia ăn, Như Lan lại muốn hầu hạ Hoan Hoan ăn cơm, nhưng nam tử hung hăng trừng, Như Lan trong lòng run lên, nam nhân này, ánh mắt quá mức lãnh lệ, chỉ liếc mắt cái, nàng thế nhưng cảm thấy sợ hãi.

      tiểu thư theo ......

      Như Lan lo lắng gục đầu xuống, nhưng tiểu thư lại cố tình cùng bộ dáng rất quen thuộc .

      Rất nhanh , hai người ăn xong, nghe người bên kia tán gẫu dường như rất cao hứng , bất quá nàng kia chính là lâu lâu đáp lại tiếng, đại bộ phận thời gian chuyện vẫn là Đậu Chí Kềnh cùng Tứ Vương Gia.

      Nam tử sắc mặt càng ngày càng lạnh, đến cuối cùng, thể nhịn được nữa ôm lấy Hoan Hoan bước ra ngoài.

      cước đá văng cánh cửa phòng cách vách, lộ ra hai nam nữ cùng ngồi chung bàn, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của bọn họ, nam tử hừ lạnh :“Nương tử, còn chưa có tán gẫu đủ sao? Nữ nhi nhớ ngươi ......”

      ......

      Đông Phương Ngữ Hinh triệt để ngạc nhiên...... Nương tử......
      khuôn mặt nhắn vốn mỉm cười đột nhiên cứng ngắc,......

      lát sau, Tứ Vương Gia là người phản ứng trước :“Hâm Nhi nương, bọn họ là......”

      “Ta......” Khó có thể thấy được Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng cũng có thời điểm bị cà lăm, nam tử cũng giải thích, tới lôi kéo bàn tay bé của Đông Phương Ngữ Hinh bước nhanh ra ngoài.

      “Này, ngươi là ai?”
      bị người nhận bừa chính mình thành nương tử như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh tức giận tận trời.

      “Này trọng yếu sao? Quan trọng là, nữ nhi của ngươi đói bụng ngươi lại ở bên ngoài câu nam nhân......”

      cũng biết có chỗ nào phải tức giận, chính là tại nhìn nữ nhân này liền thấy khó chịu.

      “Ta...... Ta câu nam nhân thế nào? Nữ nhi của ta đói bụng thế nào? Ngươi quản cái gì a. Ngươi là cây thông hay củ tỏi? Ăn no nhàn rỗi liền có việc gì làm đến quản chuyện của ta?”

      “Ngươi......” Nam tử tức giận đến nghiến răng, hiển nhiên hiểu tại sao mình lại phải cùng nữ nhân này cãi nhau để chính mình bị tức giận.

      “Nương, đây là Hoan Hoan tìm đến phụ thân......”

      ☆chương 28: nam nhân này thể chọc

      nam nhân chọc được

      Đông Phương Ngữ Hinh vốn là tức giận, cũng nghĩ đến nữ nhi thế nhưng lại câu như vậy, nàng hai mắt trừng lớn phen đem Hoan Hoan trong lòng đoạt lấy, cả giận :“Hoan Hoan, con như thế nào có thể nhận loạn phụ thân ? Nếu a miêu a cẩu ở ven đường ngươi đều nhận làm phụ thân,con bảo nương như thế nào nuôi nổi?”

      “Ngươi......” Nam nhân tức giận hai mắt bốc hỏa, ngọn lửa hừng hực bốc cháy tựa hồ có thể ngay tức khắc thiêu cháy chỗ này, Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng có cũng có vài phần sợ hãi, bất quá càng đáng sợ là cơn tức giận của ngừng dâng lên, cả người thế nhưng toát ra loại ánh sáng màu xanh tím ......

      Màu xanh tím...... Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng thầm kinh ngạc chút, đời này tu luyện tuy rằng thiên biến vạn hóa mỗi cái giống nhau, nhưng cho dù giai đoạn khác nhau cũng xuất ánh sáng giống như vậy.

      Khí chi tiên vừa đến tam tầng là màu xanh, tứ đến lục tầng là lục sắc, thất đến thập tầng là lam quang. Mà thập tầng đỉnh phong đó là khí chi tiên, tiếp tục muốn tiến giai là khó càng thêm khó, nhưng được liệt vào hàng ngũ khí tiên! Nhưng nếu đến khí tiên chỗ nào lại có người dễ dàng xuất như vậy ? phải biết rằng cơ bản , người thường cả đời chưa chắc gặp được người.

      Mà nam nhân trước mắt này, ánh sáng của là màu xanh tím, kia...... Chẳng phải là đến giai đoạn khí tiên? Người như vậy, muốn giết chết nàng so giết chết con kiến đều muốn đơn giản hơn a.

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút nghĩ lại mà sợ, bất quá may mắn là Hoan Hoan hình như cũng cảm thấy tức giận liền :“Soái ca phụ thân, Hoan Hoan còn chưa biết ngươi tên là gì a?”

      ánh sáng lam tử quanh người dần dần tiêu thất chính là, sắc mặt của vẫn như cũ tốt, thanh cũng là tận lực ôn hòa ít:

      “Tà Dịch......”

      Tà Dịch...... Đông Phương Ngữ Hinh ánh mắt tối sầm lại, có chút đau đầu, thể nữ nhi của nàng cũng cường đại, tùy tiện ở đường nhận cái phụ thân cũng có bối cảnh lớn như vậy.

      Tà Dịch, tên đầy đủ Uất Trì Tà Dịch, Uất Trì gia tộc thiếu chủ, trưởng môn nhân Thiên Thương đảo đời sau, nghe đồn là thiên tài trong thiên tài, hai mươi hai tuổi bước vào hàng ngũ khí tiên, tính ra năm nay cũng chừng hai mươi sáu tuổi .

      Bất quá người này đặc điểm lớn nhất là tóc màu vàng, mắt màu đỏ nhưng người trước mắt này lại là tóc đen mắt cũng màu đen, cùng người bình thường cũng có gì bất đồng.

      Nhưng dù là như thế, Đông Phương Ngữ Hinh cũng hoài nghi người này phải là người kia. Dù sao, tuổi cũng lớn, tuổi trẻ như vậy mà có thể tu luyện đến khí tiên , nàng chỉ biết người là .

      Hơn nữa, nghe đồn người này ngoan tàn nhẫn, chưa bao giờ có người dám gần , nếu là ngươi cẩn thận đụng tới người , chặt tay trảm chân, nặng , trực tiếp diệt.

      nhưng Hoan Hoan...... Đông Phương Ngữ Hinh biết chính mình là nên khóc hay nên cười, nữ nhi ,con có thể hay đừng với cao như vậy a?

      Đông Phương Ngữ Hinh biết chính mình thế nào trở lại , chính là cảm thấy trái tim có chút thể thừa nhận, kinh thành nho , thế nhưng lại đón tiếp Thiên Thương đảo thiếu chủ tới, kinh thành này chỉ sợ sắp tới được thái bình như vậy.

      Như thế này quán bán đấu giá của nàng có phải hay nên hoãn mở? nhưng chính là người của nàng muốn rời tới đây, nàng cũng là cần bạc quay vòng a .

      Xem ra nếu muốn phải tìm biện pháp rồi !

      Kinh thành Kỳ Thiên quốc vô cùng sầm uất,cái này phải chỉ vì quốc gia cường đại, mà còn bởi vì vị trí địa lý nơi này vô cùng tốt. Phía tây có vô số tiểu quốc lệ thuộc vào Kỳ Thiên quốc, nếu có đồ vật quý hiếm bọn họ cũng lựa chọn đến nơi này để mua bán.

      Những phòng đầu giá lớn này có Ngũ gia, buôn bán đương nhiên cũng thiếu, nhưng mà lại chỉ có thể bán đấu giá những thứ gì đó tương đối thuận tiện mà thôi.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 29: Nam nhân cực phẩm ngu dốt
      Edit: voi còi


      Trưa hôm nay, bạch y nữ tử chân thành mà đến, mục đích chính là phòng đấu giá lớn nhất kinh thành, phòng đấu giá Hải Thiên.

      Nàng lặng yên mà đến, áo trắng như tuyết, thướt tha, phía sau hai nha đầu trang điểm xinh đẹp đỏ xanh biếc theo, đường tới, hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người.

      Nghe , ngày này, người trong phòng đấu giá cũng nhiều người hơn, nàng kia đầu tiên là đến hậu đường (phía sau) ngồi lúc, lâu sau lại ra, quản (người quản lý) tự mình dẫn đến bên ghế dành cho khách quý.

      Nàng kia, chính là Đông Phương Ngữ Hinh, sau khi nàng ngồi xuống mắt to nhìn qua lượt, quả nhiên nhìn đến phòng đấu giá này đến ít người, nhưng quen biết cũng nhiều, ngoại trừ mười gian phòng kín ở tầng hai, ngồi phía dưới, thoạt nhìn đều cực kì bình thường.

      Mà lúc này đấu giá sớm bắt đầu, mặt bán đều là những thứ phổ thông.
      Mọi người đối với những đồ đài, thậm chí cũng cảm thấy hứng thú như đối với nàng vậy? Nhìn đám quay đầu nhìn về phía chình mình, Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ cau mày, cúi đầu xuống.

      đài kia bán đấu giá sư (người phụ trách giới thiệu và hô giá bán của vật phẩm, gõ thước quyết định bán) cũng vô cùng buồn bực, vốn là vài người kêu giá, mà lúc này......

      Càng có bao nhiêu người, kỳ , gian phòng bán đấu giá, chỗ nào có áp lực nhiều như vậy đâu?

      Đông Phương Ngữ Hinh suy nghĩ, bỗng nhiên nghe được có giọng giống như có người gọi nàng:“Hâm Nhi nương......”

      Đông Phương Ngữ Hinh ngẩng đầu, nhìn thấy cửa sổ phòng thứ ba bên trái bỗng nhiên mở ra, lộ ra gương mặt, dĩ nhiên là Đậu Chí Kình.

      “Nàng cũng tới a?”

      Đậu Chí Kình nhìn về phía nàng, cửa gian phòng kia cũng mở ra, người bộ dáng như gã sai vặt ra.

      Sau lúc lâu, gã sai vặt kia rốt cục tới, cung kính :

      “Hâm Nhi nương, công tử nhà ta mời nương lên chuyến......”

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, đứng dậy theo gã sai vặt lên, mà hai nha đầu xinh đẹp đỏ xanh biếc cũng theo bên cạnh, mặc kệ ba người đến chỗ nào, đều là phong cảnh độc nhất vô nhị.

      “Tứ vương gia cũng ở đây a?”

      Nhìn thấy Hồ Diên Chân cũng ở trong phòng, vẻ mặt của Đông Phương Ngữ Hinh ngạc nhiên kêu lên.

      “Hâm Nhi nương...... Vị tướng công của đâu??”

      Chuyện ngày đó, tuy rằng bọn họ cũng rất giật mình, nhưng cũng có vài phần nghi hoặc, nếu như người kia là tướng công của Hâm Nhi, làm sao có thể cho phép nữ nhân của mình ở cùng chỗ với nam nhân khác như vậy?

      Hơn nữa, nhìn vẻ mặt của Hâm Nhi lúc đó......

      Hai người vốn là những người cực kì khôn khéo, cho dù là thời điểm lúc đó nghĩ tới, sau này nghĩ lại ngược lại là hiểu được .

      a...... Ta làm sao mà biết? Huống chi căn bản là ta biết ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hừ lạnh tiếng, nhưng mà nam nhân kia cũng là là , cũng dám giả mạo nam nhân của nàng.

      Nếu phải là xem Hoan Hoan rất thích , nàng sớm đem ......

      Đông Phương Ngữ Hinh lại im lặng chút, nàng có thể làm gì đây? Thế lực của người ta lớn hơn so với nàng, võ công cũng cao hơn nàng......

      “A...... Hâm Nhi nương, vậy......”

      Đậu Chí Kình muốn hỏi nàng về chuyện đứa kia, đương nhiên là Đông Phương Ngữ Hinh hiểu được, vội vàng giải thích :

      “Đều do ta biết nhìn người, thành thân bao lâu tướng công liền chết, bỏ lại ta và nữ nhi, hài tử kia của ta ấy à, thấy nam nhân lớn lên xinh đẹp liền thích. Ngày đó nam nhân kia, ta cũng chỉ gặp qua hai lần, nhưng mà hài tử lại thích a......”

      Lời giải thích này hợp tình hợp lý, hơn nữa bây giờ bọn họ ở kinh thành, có thể là địa bàn của bọn , cho dù là nàng , bọn họ cũng có thể tra ra được, cho nên Đông Phương Ngữ Hinh thẳng thắn hào phóng thừa nhận.

      “Ai, Hâm Nhi nương là mệnh khổ......”

      ☆, Chương 30: Người mẫu thân này quá mức có trách nhiệm
      Edit: voi còi


      Đậu Chí Kình và Tứ vương gia đều cảm thán, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh cười lạnh, ta đây mệnh khổ, kỳ còn phải cùng các ngươi có liên quan sao?

      Nếu phải lúc trước vì hai người các ngươi, ta có thể đến nông nỗi ngày hôm nay sao?

      Nhưng mà, những lời này nàng quả quyết ra. Ngược lại, mặt mang theo chút ý cười có cách nào khác, nàng than tiếng:

      “Hết thảy đều qua, kỳ như bây giờ cũng rất tốt, ta cùng Hoan Hoan sống nương tựa lẫn nhau, cuộc sống trôi qua cũng tạm ổn......”

      Sinh hoạt của nàng chỗ nào là tạm ổn a, ràng là vô cùng tốt .

      Đương nhiên, những điều này Đông Phương Ngữ Hinh ra. Nhưng mà bây giờ quan hệ giữa Tứ vương gia và Đậu Chí Kình tựa hồ tệ, đều có điểm làm cho người ta kinh ngạc đấy? Hay là sớm quên đại ca của chết như thế nào?

      Hoặc là , giữa hai người có hiệp nghị gì đó?

      “Chủ tử, nàng đến gian phòng số bảy ......”

      Trình Dục cung kính nhìn người thân màu đen kia, nam tử nhàn nhã vuốt cái cốc ngắm ngía, trong lòng có vài phần hiểu, chủ tử của bọn họ, chưa bao giờ đối với nữ nhân để tâm qua, nhưng hôm nay......

      Hoặc là , khiến cho chủ tử để tâm phải đại nữ nhân kia, mà là tiểu nha đầu.

      Nhưng điều này cũng phù hợp với tính tình của chủ tử a. Chủ tử của bọn họ cho tới bây giờ loạn xen vào, lại càng thích bất luận kẻ nào tới gần, nhưng bây giờ, lại chỉ riêng để ý đối với tiểu nha đầu kia.

      “Hoan Hoan theo ?”

      Đột nhiên Tà Dịch ngước mắt lên, Trình Dục vội lắc đầu, lập tức liền cảm thấy trong phòng sinh ra cỗ uy áp! Cái tiểu nương kia, thoạt nhìn còn chưa phải là chiếm được niềm vui của chủ tử đâu?

      “Chết tiệt......” Bỗng nhiên nam tử câu, sau đó liền nữa, lẳng lặng ngồi, tức giận người có chút thu liễm.

      “Chủ tử, chuyện bên này xử lý sai biệt lắm, khi nào khởi hành......”

      Lời này kỳ muốn hỏi từ lâu, chẳng qua là, luôn luôn dám hỏi ra. Vốn lần này chủ tử đến kinh thành vì đem cái thân phận khác xử lý xong, căn bản dùng được thời gian vài ngày, nhưng lần này, thời gian của bọn họ, hiển nhiên vượt qua dự toán rất nhiều.

      “Chờ chút .”

      tại, thể , , lo lắng.
      *****
      “Có thể tra được gần đây Vương gia cùng ai ở cùng chỗ ?”

      Thời gian nháy mắt, thời gian năm năm lặng yên mà qua, năm đó đệ nhất mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, lúc này cũng lui hào quang của đệ nhất mỹ nữ, cuộc sống Vương phủ, tựa hồ cũng có vẻ vang như trong tưởng tượng.

      Đông Phương Ngữ Phượng ngồi ở trước gương trang điểm, ánh mắt lạnh lùng nhìn chính mình ở trong gương, nàng mới bao nhiêu tuổi a, thế nhưng khoé mắt có thể nhìn thấy nếp nhăn .

      Mấy năm nay, trong Vương phủ mỹ nữ đám lại đám tiến vào, Hồ Diên Chân tuân theo hứa hẹn của , là nữ nhân có thể uy hiếp đến địa vị của nàng, nhưng......

      Đây là cuộc sống mà nàng muốn sao? tháng, thậm chí Hồ Diên Chân cũng nhất định đến sủng hạnh nàng lần, nữ nhân trong Vương phủ người so với người lại càng quyến rũ hơn, nàng sớm thành người cũ trong truyền thuyết.

      Tuy rằng cam đoan cho nàng vị trí phù hợp, nhưng...... Theo tuổi ngày tăng, nàng biết trước địa vị của mình càng ngày càng nguy hiểm, tuy rằng Tứ vương gia như vậy, nhưng ai biết khi nào bị hồ ly tinh kia câu liền phế nàng đâu?

      “Nương nương, gần đây Vương gia và Đậu Chí Kình công tử hay ở cùng nhau......”

      Tiểu nha đầu Xuân Đào vội vàng trả lời, từ khi nghe được Vương phi phân phó, nàng dám có chút chậm trễ a.

      “Đậu công tử Đậu Chí Kình sao?”

      Đông Phương Ngữ Phượng ôn nhu lặp lại, người này vì sao có chút quen thuộc, bỗng nhiên nàng nghĩ đến người.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 31: Đói bụng ăn quàng tìm nam nhân?
      Edit: voi còi


      “Nhi tử của Đậu thượng thư?”

      Xuân Đào nghe xong vội gật đầu, Đông Phương Ngữ Phượng giận dữ đứng dậy, trong miệng lẩm bẩm :

      “Vì sao lại hồ đồ như vậy chứ, Đậu thượng thư kia thế nhưng......”

      Chuyện năm đó, nàng cùng Tứ vương gia liên thủ thiết kế, mới dẫn đến nâng nhầm kiệu hoa như , tuy rằng Đậu Chí Trung chết là đương nhiên, vốn chính là trụ được mới cầu thực hôn ước.

      Nhưng mà người Đậu gia cũng cho là như vậy, tất nhiên là bọn họ hận chết mình và Tứ vương gia mới đúng a.

      Hơn nữa, sau hai ba năm, bọn họ cũng luôn luôn là lui tới làm gì, vì sao tại bỗng nhiên lại thân thiết như vậy chứ?

      “Tiểu thư, hôm nay Vương gia đến cửa hàng bán đấu giá, theo có Đậu công tử, nhưng mà hình như còn có nữ tử nữa......”

      Xuân Đào dám xác định nữ nhân kia là ai, nhưng cũng dám giấu diếm.

      “Nữ nhân?”

      Trong mắt loé lên tia suy nghĩ sâu xa, nếu là nữ nhân, vậy ...... Có phải Vương phủ lại có thêm người mới vào nữa hay ?

      Chẳng qua là, việc này vốn cũng chỉ là chuyện bình thường, nhưng......

      Vì sao trong lòng nàng lại có vài phần bất an đây? Chẳng lẽ là bởi vì liên quan đến Đậu Chí Kình sao?

      Nếu như nữ nhân kia là do Đậu Chí Kình sắp xếp, vậy mục tiêu của nàng ta, trăm phần trăm chính là bản thân mình a.

      Đông Phương Ngữ Phượng bất an đứng lên, Xuân Đào vội vàng theo.

      mời tướng quân phu nhân đến đây chuyến......”

      Có lẽ, nàng nên tìm nương thương lượng chút, nàng thể cứ ngồi chờ chết như vậy được.

      *****

      “Phu nhân rất là hứng thú, đứa quăng ở trong nhà mặc kệ, chính mình ra ngoài vui vẻ......”

      ra khỏi cửa của cửa hàng bán đấu giá xa, vừa chia tay cùng bọn người Tứ vương gia bao lâu, Đông Phương Ngữ Hinh liền thấy có người chặn đường mình, mà người chặn đường kia, dĩ nhiên là......

      Cái người nam nhân hay xen vào việc của người khác kia? Cái người tự xưng là tướng công của nàng?

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút gì, nàng làm như thế nào là chuyện của nàng, khi nào đến lượt người khác thuyết ba đạo tứ chứ? (ý đến lượt người khác thay cho mình phải làm gì)

      Nghĩ muốn nổi giận, nhưng người trước mắt này phải là đối tượng có thể nổi giận được a.

      “Ngươi rất rảnh rỗi?”

      Hai mắt lạnh nhạt nhìn , giọng cũng lạnh lẽo , Đông Phương Ngữ Hinh kìm chế khó chịu trong lòng.

      có......”

      Đôi môi mỏng của nhàng khẽ động, bỗng nhiên chợt tiến lên, bắt lấy cổ tay của nàng: “......”

      Bắt cóc? Đông Phương Ngữ Hinh rất muốn lớn tiếng kêu cứu mạng, nhưng đối mặt với người đạt tới cảnh giới khí tiên, người cứu mạng có ích sao?

      nắm lấy nàng đường chạy như bay, đến thời gian ly trà đến cái sân xa lạ, bỗng nhiên tay buông ra, thân mình cũng đột nhiên tới gần, Đông Phương Ngữ Hinh lui bước, người bị dồn đến tường.

      “Ngươi......”

      Bỗng nhiên dang hai tay ra, hai tay áp lên vai của Đông Phương Ngữ Hinh, vóc người của rất cao, cho dù lúc này Đông Phương Ngữ HInh khong thấp, cũng chỉ cao vừa đến bờ vai của mà thôi.

      hơi hơi cúi đầu, hô hấp trong miệng phun đến mặt của nàng, hai mắt sáng quắc nhìn nàng, trầm giọng :

      “Cứ như vậy muốn tìm nam nhân sao?”

      Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt, có chút hiểu lời này là cái ý tứ gì.

      “Chẳng qua là, cho dù như vậy, ngươi cũng cần đói bụng ăn quàng như vậy......”

      Lời này thản nhiên vang lên ở bên tai, Đông Phương Ngữ Hinh rốt cục hiểu được, đột nhiên nàng ngẩng đầu, hai mắt nhìn chằm chằm vào , cười lạnh :

      “Điều này hình như có liên quan gì đến ngươi ?”

      “Đúng là liên quan...... Nhưng ta thích Hoan Hoan...... Nên để cho ngươi tùy tiện tìm nam nhân đến......”

      Đông Phương Ngữ Hinh đổ mồ hôi, biết vì sao, nàng nhìn đến người nam nhân này, có thời điểm tâm bình khí hoà (bình tĩnh hoà nhã).

      “Ngươi thích cũng vô dụng, ta là tuyệt đối đồng ý ......”
      ☆, Chương 32: Hoả thiêu nam nhân lưu manh nhiều chuyện [ 1 ]
      Edit: voi còi


      Lạnh lùng nhìn vẻ mặt của hơi có chút dại ra, Đông Phương Ngữ Hinh ác ý bổ sung thêm:

      “Ta nhận người so với ta còn lớn tuổi hơn làm nữ tế (con rể) của ta......”

      Tà Dịch muốn hộc máu, dù là gặp qua rất nhiều việc đời, nhưng lúc này, hiển nhiên , cũng bị lý giải gì sánh được của nữ nhân này làm cho kinh hãi rồi.

      Trời ạ, chết tiệt, nữ nhân này có ý tứ gì? thích phải là thích kia có được hay ?

      Nhìn đến khóe miệng của nàng tia ý cười, bỗng nhiên cảm thấy chính mình bị trêu đùa.

      “Ngươi......”

      Trong lòng đột nhiên toát ra cơn tức giận, sau đó, chút nghĩ ngợi, cúi đầu, chuẩn xác chụp đôi môi đỏ mọng của nàng, cũng thành công nhìn đến ánh mắt hoản sợ của Đông Phương Ngữ Hinh mở lớn.

      Hừ, tiểu nữ nhân, cùng ta đấu, ngươi còn có chút non......

      “Ngươi...... Tà Dịch, ngươi khốn khiếp......”

      Bỗng nhiên bị hôn, đầu tiên Đông Phương Ngữ Hinh là kinh hãi, ngây người lát, chợt hiểu được, trực giác chính là muốn đẩy tên đăng đồ tử vô lại này ra, nhưng phản ứng của chân so đầu còn nhanh hơn, đầu gối của nàng nâng lên, đây chính là dùng tới tám phần lực, nếu kích này mà trúng, vậy hạnh phúc nửa đời sau của nam nhân này phỏng chừng bị phế .

      Tuy nhiên, Uất Trì Tà Dịch cũng là người thường. Tuy rằng là cường hôn tiểu nữ nhân này, nhưng vẫn duy trì vài phần cảnh giác như cũ, cảm giác được đùi nàng nâng lên, lập tức di động bước, cái chân hung hăng ngăn chận bắp chân nâng lên của nàng.

      kích thành, cái chân khác lại nâng lên, hung hăng hạ xuống, nhưng mà Uất Trì Tà Dịch cũng trước nàng bước di chuyển bước chân, nha nha lại lần nữa tính sai.

      Hai lần cũng chưa trúng mục tiêu, Đông Phương Ngữ Hinh vô cùng buồn bực, cứ như vậy ngậm bồ hòn làm ngọt phải tác phong của nàng, bất thình lình tay mở ra thành quyền, mặt lộ ra lam quang.

      Trong lòng Uất Trì Tà Dịch thầm kinh hãi, nhìn ra công lực của Đông Phương Ngữ Hinh, cho rằng nàng chỉ biểu diễn võ công mà thôi, nhưng bây giờ, xem màu sắc này, ít nhất cũng là......

      Khí chi tiên chín tầng mười tầng. Nàng chưa đến cấp bậc, nhưng chắc chắn là cũng mau đầy.

      “Nữ nhân, ngươi nên biết ta là ai? Ngươi cho là phải dựa vào chút công lực ấy có thể đem ta làm gì?”

      đạo lam quang bay qua, Uất Trì Tà Dịch thoải mái chợt lóe, đối phó nàng, cùng , chính là trò trẻ con.

      Chẳng qua là......

      “Ngươi là luyện đan sư?”

      ánh sáng kia đánh tới, tránh thoát rất đơn giản, căn bản cũng để ý, chẳng qua là vừa tránh ra như vậy, lam quang kia liền đánh tới bức tường phía sau, địa phương rơi xuống, mặc dù là làm bằng đá tảng, thế nhưng cũng đen tuyền, nướng khét khối.

      Ánh sáng này, mang theo thuộc tính hoả.

      “Hừ......” Đông Phương Ngữ Hinh cười lạnh tiếng, lại đánh tới luồng ánh sáng màu lam nữa, trực tiếp cũng giấu diếm, chính là ngọn lửa màu lam, lần này, Uất Trì Tà Dịch dám coi thường, mặt sinh ra mấy phần nghiêm túc.

      Kết quả là, sân viện nho này liền xuất màn kỳ quái, nam tử tuấn dật phi phàm ung dung bay ở trong viện, theo phía sau là đoàn lửa màu lam, lửa màu lam qua, ngọn lửa hừng hực bốc cháy, trong thời gian nháy mắt, trong viện cũng khói đặc cuồn cuộn.

      Trình Dục nhìn thấy nơi ở của bọn họ bỗng nhiên bốc cháy, liền vội vàng chạy tới, nhưng mà vừa nhìn......

      ngây người, tuy rằng chủ tử của bọn họ thoạt nhìn là tránh thoát thực nhàng, nhưng...... Ở trong trí nhớ của , khi nào chủ tử của bị người truy đuổi như vậy?

      Nga, phải người, là lửa.

      Mà người nữ nhân kia, mặt hận ý, tựa hồ hận thể giết chủ tử của mới được.

      Lúc này sân cơ hồ cháy toàn bộ, mà nữ nhân kia còn chưa có chút tính toán muốn thu tay lại, liền buồn bực, chủ tử đến cùng làm cái gì, làm người ta tức giận đến như vậy?Hôm nay 3 chương nha mọi người. Mong mọi người ủng hộ. Những lời động viên của mọi người giúp ta và Lam Thiên có thêm động lực để hết chặng đường này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 33: Hoả thiêu nam nhân lưu manh nhiều chuyện [ 2 ]
      Edit: voi còi


      “Dừng tay...... Vu nương, ngươi muốn chủ tử nhà ta bị thương a...... Này vạn nhất khiến cho tiểu Hoan Hoan biết, bé vui a ......”

      Trình Dục vội vàng ngăn cản , vừa xong, quả nhiên Đông Phương Ngữ Hinh dừng động tác trong tay, ngọn lửa màu lam nhấp nháy nhấp nháy nhảy múa trong tay của nàng, sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của Trình Dục và Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng sưu cái, đem ngọ lửa đánh tới đầu Trình Dục......

      “A...... Ngươi......”

      Lửa lập tức liền tới gần người, dù là Trình Dục vận công trực tiếp loại bỏ, nhưng mà đầu tóc đen thùi, lúc này cũng bị mất nửa, lộn xộn, giống như cái ổ gà vậy.

      Vốn là khuôn mặt tuấn tú thanh tú, lúc này đen tuyền, hơn nữa cái đầu bị đốt vô cùng thê thảm, như là mới từ đám cháy chui ra.

      “Hừ, Hoan Hoan vui? Đối với ngươi hẳn là thể nào......”

      xong, lại để ý đến nhóm bọn , Đông Phương Ngữ Hinh phi thân cái, nhảy ra sân, thấy bóng dáng.

      “Nữ nhân, vì sao ngươi lại dã man như vậy chứ?”

      Trình Dục kêu to, Uất Trì Tà Dịch buồn cười nhìn Trình Dục bị tức giận tới mức giậm chân, thủ hạ này của , luôn luôn có nề nếp, có khi nào luống cuống như vậy đâu?

      Hơn nữa, tóc, đối với bọn họ mà , tuy rằng giống như nữ nhân đó là tính mạng của bọn họ, nhưng cũng rất quan trọng, bây giờ bị đốt thành như vậy, trách được Trình Dục tức giận như vậy đâu?

      Nhưng càng đáng giận hơn là, nữ nhân kia đánh được chủ tử thế nhưng lại đem hạ nhân nhu thuận như trút gận, mang theo người dễ khi dễ như vậy a a......

      “Chủ tử, nữ nhân này rất biến thái, người xem......”

      Trình Dục cũng là lần đầu tiên ăn mệt (chịu thiệt) như vậy a, phát tiết xong, đáng thương nhìn Uất Trì Tà Dịch.

      “Viện này cũng thể ở, chủ tử này......”

      thể ở ở, ở khách điếm ......”

      Đối với viện này bị đốt, Uất Trì Tà Dịch nửa điểm cũng để ý, nhưng mà hôm nay coi như là rất có thu hoạch, nghĩ tới nữ nhân này thế nhưng......

      Thế nhưng võ công cao như vậy? Thậm chí , nàng đúng là cái luyện đan sư, hơn nữa ít nhất là luyện đan sư cấp bốn?

      Màu sắc của ngọn lửa kia phải là giả, chắc chắn ít nhất là cấp bốn .

      Lại Đông Phương Ngữ Hinh, thở phì phì trở về, trong lòng càng nghĩ càng tức giận, tuy rằng phát tiết, nhưng......

      Nàng từ đến lớn, trừ bỏ lần kia, khi nào bị người phi lễ (vô lễ, khiếm nhã) qua? Bị cường hôn a a a......

      Lau lau miệng, nam nhân chết tiệt, có phải sống nhịn được hay ? Nàng để ý đưa đoạn đường.

      Hừ......

      Thế nhưng tại nàng đánh lại , chết tiệt, chết tiệt......

      Đông Phương Ngữ Hinh thở phì phì liền chạy đến phòng luyện đan phía sau, thời điểm nàng tức giận, khi tâm tình tốt, lúc cao hứng đều thích luyện đan, phương pháp phát tiết như vậy tồi, mất ăn mất ngủ luyện đan, làm cho kỹ thuật của nàng tiến bộ rất nhanh.

      Mà hôm nay đưa phòng đấu giá đó là viên Quy Nguyên đan cấp bốn, đan dược này có tác dụng cực kỳ tốt, chính là Quy Nguyên (quay về)!

      Cái gọi là Quy Nguyên, chính là chỉ thời điểm người tu luyện đến trình độ nhất định, tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm có thể đánh sâu vào thành công.

      Mà đến cao cấp, đặc biệt thời điểm chín tầng mười tầng, rất khó lập tức mà tiến lên, giờ phút này nếu đột phá được, như vậy muốn tu luyện tiếp, mà thời gian tu luyện này, có khả năng là mấy tháng, vài năm, thậm chí cả đời .

      Đó là cái bình đài kỳ (thời kỳ bằng phẳng), vì sao thế giới này có nhiều người như vậy, nhưng người đến khí tiên lại có thể đếm được đầu ngón tay đâu? Cũng là bởi vì bình đài kỳ quá mức khó khăn.

      ☆, Chương 34: Hoả thiêu nam nhân lưu manh nhiều chuyện [ 3 ]
      Edit: voi còi


      Mà Quy Nguyên đan, còn lại là đem tầng tu luyện này của ngươi tháo gỡ ra, sau khi ăn vào để cho ngươi lần nữa tu luyện từ tầng thứ mười.

      Điều này đột nhiên vừa nghe, thuốc này có gì hay, nhưng thực tế phải, mỗi lần dùng Quy Nguyên đan gia tăng ba phần xác xuất thành công, cách khác, nếu ngươi có ba viên Quy Nguyên đan, có thể trực tiếp bước vào nhóm khí tiên chi liệt......

      Ngươi , cái này rất trâu bò ?

      Khí tiên, thế nhưng là cường giả cao nhất ở thế giới này a.

      Mà Quy Nguyên đan, tuy rằng là đan dược cấp bốn, nhưng xác xuất thành công rất thấp, đời này luyện đan sư cấp bốn vốn nhiều, mà người luyện chế Quy Nguyên đan, ít nhất phải là luyện đan sư ngoài cấp năm mới dám nếm thử.

      Cho nên, thứ này chân chính là đồ tốt. Lúc đó thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh mang theo đến phòng đấu giá, chính là cùng bọn họ qua, trước bán, thả ra tin tức , qua mười ngày lại công khai bán đấu giá.

      Cho đến lúc này, phỏng chừng hôm nay kinh thành càng thêm náo nhiệt.

      Mà lúc này Đông Phương Ngữ Hinh ở phòng luyện đan, cũng là sắp xếp lại loại đan dược khác -- đại hoàn đan.

      Đại hoàn đan là đan dược cấp sáu, thuốc này so Quy Nguyên đan càng biến thái, sau khi ăn vào, tăng lên sáu phần lên tới khí tiên a.

      Thời điểm ban đầu nàng cảm thấy vội vàng tu luyện, tuy rằng tại nàng phải là người nổi bật ở thế giới này, nhưng tốt xấu gì cũng thành cao thủ, người bình thường động được nàng.

      Nhưng mà hôm nay, nàng tự cho là cao thủ thế nhưng cũng bị người cường hôn, nàng...... Nàng bình tĩnh.

      Uất Trì Tà Dịch, ngươi chờ cho ta, chờ Đông Phương Ngữ Hinh ta lên tới khí tiên, nhất định phải hoàn trả đến.

      *****

      “Mỹ nam?”

      Tiểu Hoan Hoan ở nhà rảnh rang có việc gì, chính mình liền vụng trộm chạy ra ngoài chơi, thậm chí còn trốn tránh Như Lan?

      Mới ra ngoài vài bước, Hoan Hoan đói bụng, muốn tìm ít đồ ăn? Kết quả nhìn đến người bán kẹo hồ lô.

      Hoan Hoan muốn ăn, nhưng mà vị bá bá này muốn bạc, vẻ mặt Hoan Hoan đau khổ, lại bỗng nhiên thấy được Uất Trì Tà Dịch.

      “Hoan Hoan?”

      Lại nhìn thấy nha đầu kia, sắc mặt của Uất Trì Tà Dịch tự giác nhu hòa lên.

      “Mỹ nam, khéo a?”

      Mặt mày tươi cười, Hoan Hoan muốn Uất Trì Tà Dịch mua kẹo hồ lô cho bé, nhưng lại có chút ngượng ngùng. Giống như cùng người xa lạ muốn này nọ có chút lễ phép!

      mình cháu?”

      “Ân.”

      Hoan Hoan gật gật đầu, ánh mắt nhịn được liếc về phía lão bá bán kẹo hồ lô, Uất Trì Tà Dịch hiểu cười:

      “Cho xâu kẹo hồ lô......”

      Lão bá kia nghe xong vội đưa qua xâu, Hoan Hoan vội vàng cầm lấy cắn miếng, chép miệng cái, táp chậc lưỡi:

      “Ăn ngon a.”

      Uất Trì Tà Dịch nắm tay bé của bé, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đầy ý cười của bé, nha đầu kia, luôn dễ dàng thỏa mãn như vậy, thế nhưng nữ nhân kia......

      Càng nghĩ càng tức giận, tại sao nữ nhân kia lại có thể mặc kệ đứa như vậy chứ?

      “Nương của cháu đâu?”

      “Ngày hôm qua biết vì sao, thở phì phì về nhà liền đem chính mình nhốt ở trong phòng, tại cũng chưa ra......”

      “Ngạch......” Uất Trì Tà Dịch biết gì, nàng tức giận? Nàng đem đốt nhà , là người bị hại còn chưa tức giận, nàng lại tức giận?

      “Vậy nàng có việc gì ?”

      có việc gì, nữ nhân đều như vậy, phiết tiết xong tốt rồi. Cũng biết quỷ xui xẻo nào chọc tới nương, cháu mà qua đó chẳng phải cũng thành quỷ xui xẻo sao?”

      Hoan Hoan chú ý !

      Khoé miệng Trình Dục giật giật, quỷ xui xẻo? là đủ xui xẻo mà. Căn bản trêu chọc đến nữ nhân kia, thế nhưng nàng lại đốt tóc của .

      “Nương của cháu thường xuyên như vậy sao?”

      Đối với nữ nhân kia, bỗng nhiên Uất Trì Tà Dịch có chút hiếu kỳ, tựa hồ Hoan Hoan quen với bộ dáng kia của nàng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :