1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 345: muốn cướp đan dược?

      Edit: PDN

      Mọi người vừa lòng nhìn tác phẩm này, đều có phần thích buông tay .

      Ánh mắt kia, đúng là quá ràng muốn chiếm lấy . . . . . .

      Ánh mắt như vậy quá mức mãnh liệt, Đông Phương Ngữ Hinh là người rất sâu sắc, nàng tất nhiên cảm giác được .

      "Hạ trưởng lão, Ngô trưởng lão, đây chính là đan dược thất giai?"

      Đông Phương Ngữ Hinh ôn hòa cười , Ngô trưởng lão vội vàng cười hì hì :

      "Đông Phương Ngữ Hinh, đây tất nhiên là thất giai . . . . . ."

      "Ta đây có xem như thông qua cuộc thi Luyện Đan Sư kia ?"

      "Thông qua, tất nhiên thông qua. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh chìa tay ra, thừa dịp bọn họ chú ý, cầm lại đan dược, cười :

      "Ha ha, như vậy, đan dược này ta cầm . . . . . ."

      "A?"

      Hạ trưởng lão giật mình kêu tiếng, Ngô trưởng lão vội hỏi:

      "Đông Phương nương, chờ. . . . . ."

      "Hả? Vậy trưởng lão còn muốn căn dặn cái gì?"

      Đông Phương Ngữ Hinh khó hiểu nhìn , Ngô trưởng lão vội hỏi:

      "Dựa theo quy củ của đan học viện chúng ta, đan dược luyện chế tại cuộc thi này, tất cả đều thuộc về đan học viện chúng ta . . . . . ."

      "Có quy củ này?" Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày, kỳ lạ, nhưng mà nàng vất vả lấy được dược liệu này, làm sao có thể đem thứ này cho đan học viện?

      Hơn nữa, nàng vừa mới ràng, đây chính là cho Tà Dịch tướng công của nàng.

      "Đương nhiên, ngươi có thể tùy tiện tìm người hỏi chút . . . . . ."

      Ngô trưởng lão vì chứng minh bản thân láo, đó đúng là hào phóng vô cùng.

      "Ồ. . . . . ." Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, hỏi:

      "Hoan Hoan, con có biết quy củ này ?"

      " có, mẫu thân, Hoan Hoan chưa nghe qua nha. . . . . ."

      Lời đối thoại của hai người, mọi người đổ mồ hôi mãnh liệt. . . . . .

      Là năng lực lý giải của bọn họ có vấn đề, hay là. . . . . . Đông Phương Ngữ Hinh có vấn đề .

      Ý tứ của Ngô trưởng lão là, hỏi người của đan học viện, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh liền hỏi nữ nhi của nàng, nữ nhi của nàng mới năm tuổi, biết cái gì chứ?

      Có điều, Đông Phương Ngữ Hinh cũng vô cùng lạnh nhạt quay đầu, cười :

      "Ngô trưởng lão, vừa rồi ta hỏi, Hoan Hoan biết quy củ này. . . . . ."

      "Ta. . . . . . Ý tứ của ta là ngươi phải hỏi người của đan học viện chúng ta. . . . . ."

      Ngô trưởng lão đúng là vô cùng giật mình hơn nữa khiếp sợ , là ông ít mấy chữ à?

      Vậy mà để cho Đông Phương Ngữ Hinh chui chỗ hở.

      "Nhưng trưởng lão vừa rồi cũng ràng, hơn nữa. . . . . . Phi Vân đan này đúng là ta sưu tập rất lâu mới chuẩn bị đầy đủ dược liệu, làm sao có thể đưa cho đan học viện?"

      Vẻ mặt Đông Phương Ngữ Hinh nghiêm túc , nàng phải đồ ngốc, cũng biết giá trị của Phi Vân đan này.

      Hơn nữa, đây là cho Tà Dịch , dù cho bao nhiêu tiền, nàng cũng bán.

      "Này. . . . . . Đông Phương nương, đan học viện chúng ta có thể giúp ngươi thu thập phần dược liệu của Phi Vân đan dùng làm bồi thường . . . . . ."

      Ngô trưởng lão thấy Đông Phương Ngữ Hinh là tiếc bạc mua dược liệu, ông vội vàng đề nghị .

      "Ồ. . . . . . Ngô trưởng lão có thể thu thập được dược liệu Phi Vân đan, mà đan học viện lại đông đúc nhân tài, ta tin tưởng, người có kỹ thuật luyện đan cao hơn so với Đông Phương Ngữ Hinh ta lại nhiều đếm xuể, cần gì phải cần viên Phi Vân đan này của ta chứ? Có thể luyện chế thành công đan dược này, đây ra , đúng là ta may mắn mà thôi."

      Đông Phương Ngữ Hinh đông ý chút nào, nhìn sắc mặt của Ngô trưởng lão lại thay đổi, nàng bổ sung câu:

      " Chẳng lẽ trưởng lão sợ Phi Vân đan bọn họ luyện chế bằng viên này của ta? Chà, nếu như vậy, ta đây biết có thể cái gì cho phải. . . . . . Đông Phương Ngữ Hinh ta, đúng là phế vật nổi danh lừng lẫy của Kì Thiên Quốc, cho đến mười lăm tuổi cũng chưa có thiên phú tu luyện gì, sau này nếu phải bởi vì Hoan Hoan nhận thức sư phụ. . . . . .

      ☆, Chương 346: Từ chối gia nhập Đan học viện

      Edit: voi còi


      Nếu phải sau này bởi vì Hoan Hoan nhận thức sư phụ, chừng, tại vẫn là củi mục như cũ...... Ta thấy các vị tiền bối luyện đan mười mấy năm hoặc mấy chục năm rồi? Nếu như ngay cả củi mục như ta mới chỉ học được năm sáu năm cũng dám so, kia chẳng phải là......”

      Lời này, thể nghi ngờ như quả bom nặng ký, lại đem mọi người nổ tung ngoài khét trong sống.

      Củi mục...... Năm sáu năm......

      Nếu, nữ nhân này , ngay từ khi có Hoan Hoan bắt đầu học luyện đan, vậy......

      Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh trở lại chỗ ngồi lúc trước, đem hòm đưa cho Tà Dịch, ôn nhu :

      “Tà Dịch, cám ơn chàng lần trước đem Đại Hoàn đan cho ta, đây là ta đáp ứng giúp chàng luyện chế, may mắn thất bại......”

      Tà Dịch nắm tay Đông Phương Ngữ Hinh chặt, nữ nhân này a, luôn làm cho đau lòng như vậy, hận thể, luôn luôn đem nàng bảo vệ ở dưới cánh chim của mình.... .......

      Chỉ là, cố gắng của nàng, nàng trưởng thành, thấy .

      Nàng vì mình, là cực kỳ cố gắng, cực kỳ nỗ lực.

      Hai người nhu tình (tình cảm dịu dàng), lây nhiễm rất nhiều người, giữa bọn họ chỉ có lẫn nhau, căn bản, để ý bất kỳ người nào.

      Cho đến khi, có người ho khan tiếng, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tà Dịch mới ngẩng đầu, nhìn về phía vài trưởng lão tới.

      “Đông Phương nương, ngươi cũng biết, nếu như ngươi mang viên đan dược này vậy hậu quả…?”

      “Xin lắng tai nghe......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt xong, sắc mặt của Ngô trưởng lão trầm trọng :

      “Căn cứ theo ghi chép về luyện đan sư thất giai, ngươi được đem ...... Bởi vì đan dược nhập kho, mới có thể phát giấy chứng nhận ......”

      “Ta chưa bao giờ để ý đến giấy chứng nhận này, là tướng công để cho ta tới kiểm tra ...... có, kỳ cũng có gì! Tướng công, phải ?”

      Tà Dịch gật gật đầu, đây là Hinh Nhi giúp làm, cũng luyến tiếc cho .

      “Ngươi cũng thể gia nhập Đan học viện......”

      “Ta vốn liền nghĩ đến Đan học viện a......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vô tội nhìn ông, Ngô trưởng lão biến sắc, hiểu :

      “Vậy vì sao ngươi tham gia cuộc thi luyện đan sư thất giai? Chẳng lẽ, ngươi cảm giác như vậy rất chơi rất vui sao?”

      “Đó cũng phải...... Ta vốn là muốn thi tam giai, thế nhưng bị người của các ngươi xem thường, cũng chỉ phải làm cấp bậc cao hơn chút mà thôi ......”

      Lời này, quả thực chính là chút trách nhiệm cũng chịu phụ trách.

      Ngô trưởng lão đen mặt, Hạ trưởng lão lôi kéo y phục của ông, thấp giọng :

      “Cấp để cho nàng ở lại......”

      “Ta...... Ông ......”

      Nha đầu kia, rất đáng giận, mặt mũi của ông cũng cho, là tức chết ông mà.

      Ngô trưởng lão tức giận , Hạ trưởng lão cũng đau đầu, ông cười hì hì qua, :

      “Đông Phương nương, kỳ , vừa rồi là Ngô trưởng lão cùng ngươi đùa thôi, đan dược kia ngươi thích liền giữ lấy, còn giấy chứng nhận này, ngày khác chúng ta nhất định phát cho ngươi, Đan học viện này, cũng hoan nghênh ngươi tới......”

      Nhìn ông tốt a, rất hòa ái dễ gần a, đây chính là đãi ngộ chưa bao giờ từng có a.

      đến, nhưng ông là trưởng lão khổ nhất đời này rồi.

      Vất vả khổ cực, vất vả tâm tư giữ người, phải vì chính mình, cũng là cho người khác lấy người a.

      Này, tình cảm rất rất vĩ đại a.

      “Giấy chứng nhận cho ta a, vậy cám ơn Hạ trưởng lão rồi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa lòng cười, Hạ trưởng lão vừa nghe đạt tới mục đích, vội hỏi:

      “Vậy...... ngày mai Đông Phương nương cùng Hoan Hoan là có thể qua báo danh......”

      Dù sao đều là người của Tinh học viện, điều kiện của Đan học viện so sánh với bên ngoài có thể là mạnh hơn nhiều.

      “Cái này...... Hạ trưởng lão, Hoan Hoan qua báo danh là thành vấn đề, nhưng ta...... Chỉ sợ cũng cần qua......”

      ☆, Chương 347: Hấp dẫn như vậy
      Edit: voi còi

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa lời này ra, rất nhiều người đều muốn mắng nàng biết tốt xấu, Đan học viện này là địa phương nào a, có người như vậy sao?

      Cho nàng đến còn tới, nữ nhân này coi mình là cái gì hay sao?

      Mà sắc mặt Hạ trưởng lão trực tiếp đen lại:“Việc này, Đông Phương nương, ngươi...... Vì sao ngươi đến?”

      Ông cũng nghĩ ra nữ nhân này lại nghĩ như vậy, Đan học viện này, thế nhưng là nơi rất nhiều người tha thiết mơ ước tới a.

      “Ha ha...... Hạ trưởng lão, phải Đông Phương Ngữ Hinh ta biết phân biệt, chính là...... Tướng công của ta luyện đan, cho nên, ta muốn cùng tách ra lâu quá...... Hơn nữa, ông cũng thấy đấy, theo cái dangjnayf của tướng công ta, chính là bộ dạng trêu hoa ghẹo nguyệt, ta cũng là lo lắng......”

      Khuôn mặt của Tà Dịch đen lại, Hinh Nhi này, cũng quá nghịch ngợm, khi nào trêu hoa ghẹo nguyệt đây?

      cũng chỉ muốn quyến rũ mình nàng mà thôi.

      “A......”

      Hạ trưởng lão thể tưởng tượng được Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng ra những lời lớn mật như thế, chẳng qua......

      Xem bộ dáng của Tà Dịch, là rất có duyên với nữ nhân......

      Ông muốn rồi, nhưng lời của Chích lão......

      “Cái này...... Đông Phương nương, kỳ ngươi đến Đan học viện rồi cũng có thể thường xuyên ra ngoài, đây phải hoàn toàn đóng chặt ......”

      “Nhưng ta muốn a, ta muốn thường xuyên ở cùng với ......”

      Người ta là hai người ân ái đâu, Hạ trưởng lão ho khan tiếng, trong đầu nhanh chóng xoay xoay, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, vội hỏi:

      “Đông Phương nương cũng biết qua vài ngày nữa Đan học viện chúng ta cuộc so tài rất quan trọng?”

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu:

      “Hạ trưởng lão, ta cũng muốn gia nhập Đan học viện của ông, so tài cái gì, ta càng cần phải biết ?”

      “Thực ra...... Lời ấy của Đông Phương nương sai rồi, cuộc so tài này ngươi khả năng có hứng thú biết, nhưng phần thưởng chiến thắng, ta nghĩ ngươi nhất định có hứng thú. Vừa rồi ta cũng nhìn, nữ nhi của ngươi đặc biệt có thiên phú luyện đan, nhưng giờ bé cũng có lò đan của chính mình, mà lò đan của ngươi tuy rằng tệ, nhưng thể thoả mãn trình độ luyện đan mà ngươi cần, Đông Phương nương, biết ta đúng ?”

      Điều này......

      thể , ánh mắt của Hạ trưởng lão này tương đối sắc bén, nàng muốn đem lò luyện đan của mình cho Hoan Hoan dùng, nhưng......

      Nàng luôn luôn tìm được lò đan thích hợp để thay, cho nên mới luôn luôn dùng cái ban đầu này.

      “Lần so tài này, phần thưởng cuối cùng là lò luyện thế gian hiếm thấy, lò luyện đan Tử Long.”

      Lò luyện Tử Long, đây...... Thực Đông Phương Ngữ Hinh có nghe qua.

      “Lò luyện này là tử kim (sắt tím hay vàng tím ta chịu) đổ rèn mà thành, trải qua mấy trăm năm thử thách sấm sét, khoa trương chút nào, lò đan này, đừng là luyện chế đan dược thất giai, chính là bát giai, cửu giai cũng thành vấn đề. Thậm chí, lò đan này, có thể luyện khí......”

      Luyện khí......

      Đông Phương Ngữ Hinh nghe thế, tâm liền động, Hoan Hoan có thiên phú luyện khí sư, nếu như tìm được luyện khí sư làm sư phụ, tất nhiên muốn học tập.

      Mà đến sau này, cần lò luyện tốt, nếu như có cái này, vậy chẳng phải là......

      tại Hoan Hoan mới bắt đầu học, có lẽ dùng đến, nhưng về sau......

      “Hơn nữa, lần so tài này, còn có cái càng làm cho lòng người động, đó là cái đạo cụ bán thành phẩm (tạm hiểu là hoàn thành nửa ), thước vuông (1m2) thân gian.... ....”

      thân gian......

      Cái này, chỉ có trong truyền thuyết mới có a.

      Tuy rằng là bán thành phẩm, thước vuông, nhưng ở thời điểm mấu chốt, nếu người trốn vào trong đó, kia chẳng phải là......

      ☆, Chương 348: Quái tài thách đấu?

      Edit: voi còi


      Nhặt được cái mạng a?

      Đông Phương Ngữ Hinh tâm động, ánh mắt nàng lóe ra, Tà Dịch xem nàng như thế, :

      “Hai thứ này cũng tệ a, Hinh Nhi, bằng nàng thử chút ?”

      “Ta......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vẫn có chút do dự như cũ, Tà Dịch cười ha ha:

      “Yên tâm, ta tướng công của nàng, nhất định trêu hoa ghẹo nguyệt, tuyệt đối vì nàng thủ thân Như Ngọc ......”

      “Khụ khụ khụ...... Đông Phương nương, biết tại ngươi có nguyện ý hay gia nhập Đan học viện chúng ta?”

      Đan học viện khẩn thiết lấy người như thế, đây chính là lần đầu tiên.

      Chỉ là, trong lòng mọi người có bất bình, thực lực của Đông Phương Ngữ Hinh, chứng minh hết thảy.

      “Được rồi, nhưng mà, ta muốn xin, lúc ta so tài, tướng công ta cùng bạn bè, bọn họ đều phải ở trận ......”

      Đây là cầu cưới cùng của Đông Phương Ngữ Hinh, thế nhưng nghĩ tới Hạ trưởng lão cũng là ha ha ha cười:

      “Điều này xin yên tâm, lần so tài này, vì biểu tính công chính (công bằng chính trực), toàn bộ người của học viện, đều có thể tham gia......”

      Dựa vào, cái cầu cuối cùng này, ra lại lãng phí như vậy.

      Trải qua cuộc thi lần này, danh tiếng của Đông Phương Ngữ Hinh đại chấn, mà cuộc thi của học viện cũng tới rồi.

      Bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh cùng Hoan Hoan đến Đan học viện trước, cho nên hai người các nàng phải tham gia a.

      Vốn dĩ Đông Phương Ngữ Hinh muốn qua xem, nhưng......

      Bên kia cho phép, nàng chỉ có thể cùng Hạ trưởng lão tiếng, lúc nào Tà Dịch có tin tức, lại thông báo cho mình.

      Dẫn Hoan Hoan đến Đan học viện, các nàng được an bày ở chỗ, như thế tệ, hai người có thể chăm sóc chút.

      Đương nhiên, cái ọi là chăm sóc, cũng là Đông Phương Ngữ Hinh chăm sóc Hoan Hoan.

      “Ngươi Đông Phương Ngữ Hinh?”

      nữ tử bỗng nhiên đến, sắp ba mươi tuổi, dung mạo xuất chúng, mặt nhàn nhạt, tựa hồ, có nhiều sắc thái tình cảm.

      “Ta sa......”

      “Ta gọi Mẫn Du Nhiên, chờ mong về sau gặp mặt......”

      Nàng vẫn nhàn nhạt xem Đông Phương Ngữ Hinh như cũ, bởi vì nàng đến, người vây xem ít.

      “Được......”

      Nữ nhân này, tới làm cái gì?

      Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn là cảm giác chính mình nhìn người nghe chuẩn, lúc này lại ăn ra ý đồ đến của nữ nhân này.

      Nàng xoay người rồi, cái gì cũng chưa , Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng dò xét đến thực lực của nàng.

      “Đông Phương Ngữ Hinh, nàng là Mẫn Du Nhiên......”

      Nàng mới ra, mấy người phụ nhân liền vào, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn nhìn huy chương trước ngực bọn họ, tứ giai ngũ giai, tính cao, nhưng ở tuổi của các nàng, coi như là tồi.

      “Nga......”

      “Đông Phương Ngữ Hinh, phải là ngươi biết Mẫn Du Nhiên là ai ?”

      Trong đó có người thể tin được nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, tựa hồ, biết cái tên kia cỡ nào đúng như vậy.

      “Ta nên biết sao?”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt hỏi, nữ nhân kia thở dài:

      “Nàng ấy là quái tài của Đan học viện chúng ta, qua luyện đan sư thất giai nhiều năm, tại cũng biết nàng ấy là trình độ nào......”

      Quái tài? Tựa hồ nghe qua, nhưng lúc đó nàng cũng chú ý a.

      “Đông Phương Ngữ Hinh, nếu như ngươi đến, nàng ấy có khả năng nhất lấy đến vị trí thứ nhất ......”

      “Ta đến cũng chưa chắc lấy được......”

      Người của Đan học viện này, nàng chưa bao giờ khinh thường qua, bởi vì......

      Thời gian nàng học tập cũng dài, xác suất nàng có thể luyện chế đan dược thành công so người khác cao hơn, cùng với là may mắn, bằng là cảm giác nhạy bén, đó là thời điểm huấn luyện kiếp trước tạo nên.

      Người bên này có trải qua huấn luyện như vậy, tự nhiên, có phương diện bằng chính mình.

      ☆, Chương 349: Trận đấu bắt đầu

      Edit: voi còi


      “Ách...... Đông Phương Ngữ Hinh, chúng ta xem trọng ngươi a, ngươi có thể trăm ngàn lần đoạt vị trí thứ nhất a......”

      “Vì sao chọn ta?”

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút hiểu, nàng cùng các nàng ấy, thậm chí cũng quen thuộc a.

      “Ha ha...... Chúng ta sớm xem vừa mắt quái tài kia a, luôn cho rằng chính mình là thiên hạ đệ nhất, hừ, chúng ta hi vọng ngươi có thể chà xát nhuệ khí của nàng ta......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cười cười, vẫn chưa nhiều lời, trận đấu rất quan trọng, nàng biết, kết quả cuối cùng kia quan trọng hơn.

      Tuy rằng nàng đến Đan học viện, nhưng đối với hết thảy đều hề biết, cho nên, nàng có gì ràng.

      Có lẽ, nên tìm người hiểu biết chút tương đối tốt.

      Đông Phương Ngữ Hinh nhắm mắt nghĩ, người cùng nàng quen thuộc nhất, nàng giao tiếp nhiều nhất, thể nghi ngờ chính là Hạ trưởng lão rồi.

      Đến ngày thứ ba, Tà Dịch qua tìm nàng, thuận tiện cho nàng, tiến vào nội viện, đồng thời, Mẫn Bá Thiên, Thạch Lan cũng cùng nhau vào.

      Đông Phương Ngữ Hinh rất vui mừng, vụng trộm ra ngoài, đến ký túc xá lúc đầu của các nàng, mọi người tụ tập ở cùng nhau, uống đến nửa ngày.

      So tài ở mười ngày sau, Hạ trưởng lão cái gì cũng biết, là tất cả có viện trưởng chủ trì, phải chờ tới trận đấu hôm đó, viện trưởng tự mình tuyên bố quy tắc trận đấu.

      Ngày trôi qua rất nhanh, Đông Phương Ngữ Hinh cũng lười chuẩn bị, đến thời điểm trận đấu, nàng vẫn dùng Tiểu Hỏa Cầu như cũ, mà ở trước trận đấu, còn lại là chuyên tâm dạy Hoan Hoan học tập luyện đan.

      Tiểu nha đầu cũng chịu khó, thế nhưng nửa điểm cũng ngại mệt, ngày mỗi ngày trôi qua, cuối cùng cũng đến trận đấu.

      Ngày nào đó, người ta tấp nập, cơ hồ toàn bộ người của Tinh học viện, đều đến xem kiện trăm ngàn năm khó gặp này.

      Cũng vào lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh mới biết được, trận đấu này, phải hàng năm đều có, chỉ là, Đan học viện tạm thời bày ra, mà phần thưởng kia, càng là trân quý của học viện.

      Đông Phương Ngữ Hinh vẫn cùng Tà Dịch, Hoan Hoan, nhóm người Thạch Lan ngồi ở cùng nhau, theo thời gian chút trôi qua, bầu trời bỗng nhiên bị xé rách mở ra, bốn lão nhân bằng (bay ) xuất , người ở giữa, hai mắt uy nghiêm quét mắt nhìn mọi người cái, mọi người toàn bộ đứng dậy, lão nhân kia cười ha ha tiếng:

      “Đây cũng là náo nhiệt...... Ngồi , ngồi ......”

      Lão nhân cùng ba người người khác ngồi xuống, sau đó là mười đại trưởng lão, tiếp theo mọi người mới dám ngồi xuống.

      “Hôm nay trận so tài này, còn có ta Hư đến tuyên bố quy tắc......”

      ?

      Hiệu trưởng này? cỗ uy áp khổng lồ đè lại, tất cả mọi người dám lớn tiếng thở dốc chút.

      Thực lực của người này.... .......

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút chấn kinh rồi...... Quả nhiên là hiệu trưởng, thực lực, làm cho người ta dám tùy ý phỏng đoán.

      “Lần so tài này, tổng cộng chia làm ba trận, trận đầu, thi đấu luyện đan...... Trước mặt các tuyển thủ đều chuẩn bị hai phần dược liệu, nếu thất bại hai lần, tự động bị loại bỏ...... Mà thành công, lại dựa theo phẩm chất đan dược tuyển ra ba mươi người, trực tiếp tiến vào trận thứ hai...... Được rồi, mời các tuyển thủ phía dưới tham gia so tài vào bàn......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng có vội vã qua, chỉ là, vừa thấy xuát đài cao, nàng có chút há hốc mồm......

      Này, ít nhất là hai trăm người a, có nhiều người thi đấu như vậy?

      “Hinh Nhi, nhanh lên , ta tin tưởng nàng......”

      Tà Dịch cầm tay của Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, nhìn mọi người cái, trầm ổn lên đài.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 350: Điều kiện hà khắc
      Edit: voi còi


      Mọi người vội vàng cầm lấy xem cẩn thận, mà cũng cùng lúc này, dược liệu cũng chia phát xuống dưới.

      Hiệu trưởng này, quả nhiên là cái người thông minh.

      Đây là thất phẩm đan dược, chưa tên, thậm chí nàng cũng chưa gặp qua.

      cho mọi người luyện chế sở trường của chính mình, mà là trường cho phương thuốc, có thế này mới có thể chân chính khảo nghiệm thực lực của người.

      Khi còn ở đại, Đông Phương Ngữ Hinh có học qua tốc kí (phương pháp ghi nhanh), nàng nhanh chóng nhìn qua lần, ở trong đầu nhớ kỹ nội dung phương thuốc, vừa muốn xem lần thứ hai, quyển trục đan dược kia thế nhưng......

      Chữ có, bỗng nhiên, chữ liền biến mất.

      “A...... Điều này sao lại thế này, ta còn chưa có xem xong đâu?”

      Quyển trục vẫn còn trong tay như cũ, nhưng chữ có, này......

      Có mấy người khẩn trương kêu to, nhưng mà rất nhanh có trưởng lão đứng lên, :

      nhớ được, thể luyện chế đan dược có thể bỏ qua ......”

      Đây cũng là khảo nghiệm, khảo nghiệm năng lực tốc ký của bọn họ......

      Phương thuốc hoàn toàn mới, đan dược chưa bao giờ luyện chế qua, thậm chí thời gian xem phương thuốc đều là nhất định.

      Có mấy người là chưa xem xong, biết mình vui, buồn bã ỉu xìu xuống.

      Nhìn bọn họ bỏ được rời , trưởng lão vừa mới chuyện :

      “Được rồi, mọi người còn lại đều cảm thấy thành vấn đề, vậy luyện đan có thể lập tức bắt đầu, thời gian là năm ngày, trong vòng năm ngày luyện chế thành công, tự động đào thải......”

      Thời gian năm ngày ......

      Thất giai đan dược...... Rất nhiều người xấu hổ, phải biết rằng luyện chế thất giai đan dược vô cùng phiền lức, ví dụ như lần trước Đông Phương Ngữ Hinh luyện chế, năm ngày cũng luyện chế được a.

      Hơn nữa, đây là lần đầu tiên bọn họ luyện chế loại đan dược này, đây......

      là rất...... Hà khắc rồi, nhưng mọi người dám cái gì, đài Luyện Đan Sư rất nhiều người đều bắt đầu chuẩn bị, nhưng lại có người lập tức bắt đầu luyện chế, ví dụ như, Đông Phương Ngữ Hinh...... Mẫn Du Nhiên ......

      Bọn họ chẳng những có động thủ, ngược lại ngồi xếp bằng ngồi xuống, mọi người có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền hiểu ......

      Bọn họ đây là......

      Suy nghĩ quá trình luyện chế?

      Tục ngữ , ngồi mài đao cũng làm mất kỹ thuật đốn củi, vừa xem xét kỹ càng, lập tức luyện chế, quả nhiên đều là cao thủ.

      Đông Phương Ngữ Hinh là lo lắng về quá trình luyện chế này......

      Tên của đan dược này, quyển trục cũng , nàng cũng chưa bao giờ gặp qua, nàng nhớ lại phía giới thiệu, bởi vì chỉ có cơ hội hai lần, thời gian năm ngày ......

      Thời gian này, là rất khẩn trương.

      Bình thường thất giai đan dược, đừng là năm ngày, chính là bảy ngày, tám ngày, thậm chí nhiều thời gian hơn mới luyện chế ra......

      Trận đấu này, quả nhiên là biến thái ......

      là hai lần cơ hội, nhưng loại thất bại ở thời điểm Kết Đan, thời điểm thất bại đó, căn bản là có cơ hội lần thứ hai......

      Hai phần tài liệu này, tính ra chỉ có thể dùng lần......

      Chẳng qua, nhìn lướt qua dược liệu trước mặt, trái lại có ít thứ tốt a, thâm chí có thứ còn rất khó có được.

      Nguyên tắc của Đông Phương Ngữ Hinh của chúng ta là, tiện nghi chiếm cũng uổng, chiếm phí cơ hội.

      Nàng sử dụng thần thức cùng Tiểu Hỏa Cầu trao đổi:

      “Tiểu Hỏa Cầu, những dược liệu này đều tệ a a.... .......”

      “Đúng tệ......”

      “Ta, cũng luyện chế?”

      “Tốt...... Ta nguyện ý......”

      “Đều cùng nhau luyện chế?”

      Đông Phương Ngữ Hinh thử xong, Tiểu Hỏa Cầu gật gật đầu, thời gian này căn bản đủ, chỉ có thể ở thời điểm luyện chế dược liệu, tốc độ nhanh hơn chút.

      Đông Phương Ngữ Hinh hoàn hồn, những người đó quả nhiên đều bắt đầu luyện chế lên, nhưng mà vì tiết kiệm thời gian, bọn họ cũng có hai loại cùng nhau luyện chế .

      Chương351: như vậy cũng biết? ?


      Edit: PDN

      Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười, tay lướt qua, quăng thẳng hai phần hơn mười loại dược liệu vào trong lò luyện đan. . . . . .

      Lúc này phía Luyện Đan Sư tuy rằng ít, nhưng người mà bọn họ chú ý cũng nhiều, vẫn mười mấy người như vậy. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh là nhân tài mới xuất , rất nhiều người đều chú ý nàng.

      Cuối cùng thấy nàng mở mắt bắt đầu luyện đan, vẻ mặt của mọi người hưng phấn nhìn ——

      Nhưng thấy nàng quăng dược liệu như thế, rất nhiều người bình tĩnh . . . . . .

      "A. . . . . . Bây giờ nàng làm cái gì? Món thập cẩm?"

      "Trời ạ. . . . . . Đây cũng quá. . . . . . Việc ấy quá lãng phí chứ?"

      "Dược liệu này quăng vào như vậy, vậy chẳng phải là liền phá hỏng tất cả?"

      "Đúng vậy, Đông Phương Ngữ Hinh điên rồi phải ?"

      Dưới đài Tà Dịch cũng hơi có phần khó hiểu chút:

      "Lúc này Hinh Nhi làm cái gì đấy?"

      "Ái chà, phụ thân, người còn biết nương, nương chưa bao giờ làm bừa. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan bình tĩnh , bé tin tưởng mẫu thân của chính mình.

      " Đông Phương Ngữ Hinh này. . . . . . Đây là . . . . . ."

      Hạ trưởng lão bất an nhìn , ông cũng nhìn ra đây nguyên nhân gì.

      "Ta cũng biết, dược liệu nàng quăng vào, cầu cũng giống nhau, nàng như thế quả là phá hỏng những thứ này nha. . . . . ."

      Ngô trưởng lão lo lắng xong, ngược lại hiệu trưởng, ánh mắt hơi hơi nhíu lại:

      Nữ nhân này là ai? Vì sao dám luyện chế dược liệu như vậy?

      Việc này cần năng lực khống chế lửa rất mạnh ?

      Ngay cả Chích lão, nhiều nhất cũng đồng thời luyện chế năm sáu loại dược liệu.

      Thủ pháp này của nàng, chẳng lẽ có quan hệ gì với Chích lão?

      Ông càng chú ý Đông Phương Ngữ Hinh hơn, lại thấy nàng chút hoang mang lấy ra bình ngọc, thu thập vài loại chất lỏng luyện chế xong.

      Mà cùng với chất lỏng nàng lấy ra, lại có dược liệu bị quăng vào, tốc độ như thế, lúc này tại trường, hầu như là người thứ nhất.

      Mẫn Du Nhiên liếc nhìn Đông Phương Ngữ Hinh cái, mặt ra chút ít ngưng trọng, nữ nhân này . . . . . .

      nghĩ tới, ngày đó thế nhưng dùng đến toàn lực, phần thủ pháp luyện chế này, ngay cả nàng cũng so ra kém .

      Đông Phương Ngữ Hinh là người đầu tiên luyện chế xong dược liệu, phải nửa, là tất cả.

      Tất cả xong việc, nàng lập tức kết đan, ngược lại ngồi xuống lần nữa, bắt đầu nhớ lại chế ra đan dược.

      Chia xẻ nội dung với Tiểu Hỏa cầu lần, hai người bắt đầu thảo luận thời gian và độ lửa.

      "Tiểu Hỏa cầu, thế nào, có thể nắm chắc rồi?"

      Dặn dò sai biệt lắm , Đông Phương Ngữ Hinh mới hỏi .

      "Ừ, ta hiểu được. . . . . . Cái này ta có chút ấn tượng, hẳn là thành vấn đề. . . . . ."

      Tiểu Hỏa cầu tự tin xong, Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười :

      "Ta tin tưởng ngươi, chúng ta cần tranh thủ lần thành công, như vậy, còn lại chỗ này chính là của chúng ta . . . . . . Đúng rồi, ta thấy bọn họ có mấy người sử dụng dị hỏa , chờ xong việc, ngươi muốn hay ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh bướng bỉnh cười, Tiểu Hỏa cầu hưng phấn nhảy lên:

      " có thể chứ?" Nó muốn từ lâu , Có điều, chỉ lo lắng mang đến phiền toái cho Hinh Nhi và Hoan Hoan.

      "Ha ha. . . . . . Có thể là có thể, nhưng ta nghĩ phải tìm phương thuốc, có thể che dấu thân thể của ngươi chút, như vậy liền có sơ hở. . . . . ."

      Nếu Tiểu Hỏa cầu thẳng ra ngoài, bị người phát , biết nó và Hoan Hoan cũng phải luyện hóa, chỉ là khế ước, vậy Hoan Hoan có nguy hiểm nha.

      "Chuyện này, được rồi, ta nhẫn nại vài ngày nữa. . . . . ."

      Bàn bạc sai biệt lắm , Đông Phương Ngữ Hinh lại mở mắt, liếc qua mọi người cái, còn chưa có ai luyện chế xong , đương nhiên, bọn họ cũng dám luyện chế tất cả, bởi vì thời gian tại kia.

      Chương 352: cho đoạt giải quán quân?

      Edit: PDN

      Trong lòng có cân nhắc, Đông Phương Ngữ Hinh càng bình tĩnh thêm, nàng phải tiếp tục khống chế ngọn lửa của Tiểu Hỏa cầu, đợi lúc nhiệt độ sai biệt lắm, mới bắt đầu tăng thêm nước thuốc được luyện chế.

      Ngay từ đầu tốc độ của nàng nhanh, chậm rãi , nhưng từ từ, tốc độ của nàng nhanh tăng lên, đến cuối cùng, tốc độ càng lúc càng nhanh, mà ngọn lửa màu đỏ kia bao vây toàn bộ dược đan lại.

      Vốn đúng là lần đầu tiên luyện chế loại đan dược này, ai cũng có kinh nghiệm, lúc này có người bắt đầu trước tiên, rất nhiều người đều nhìn lại đây, là muốn tham khảo ít kinh nghiệm. . . . . .

      Ngay từ đầu tốc độ của Đông Phương Ngữ Hinh chậm, bọn họ thấy cũng ràng, nhưng lúc tốc độ gia tăng đến đỉnh, bọn họ cũng nhìn ra vì sao.

      Mọi người tiếc nuối lãng phí thời gian, trái lại Đông Phương Ngữ Hinh, làm được đan dược lớn rất nhanh.

      Kết đan hoàn thành, luyện chế lần này thành công nửa.

      Nàng ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu khống chế ngọn lửa. . . . .

      Đương nhiên, thực tế việc này, phần lớn là do tiểu Hỏa Cầu thao tác.

      Đảo mắt nhìn về phía những người còn lại, có mười mấy người luyện chế xong dược liệu, bắt đầu kết đan.

      Còn lại , phần lớn cũng gần kết thúc.

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía Mẫn Du Nhiên, nàng ta kết đan, thấy Đông Phương Ngữ Hinh nhìn qua, có biểu tình dư thừa, tiếp tục làm việc của nàng. . . . . .

      Người này, đến là đủ bình tĩnh .

      Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười, nàng ta xác định là đối thủ mạnh mẽ.

      Mà ở cạnh nàng, có mấy người giống nhau cũng hết sức tồi, nhìn phong thái của bọn họ, cũng là cao thủ luyện đan. ,

      "Lần này. . . . . . Đông Phương Ngữ Hinh nhất định là làm xong trước tiên . . . . . ."

      Có người bắt đầu nghị luận.

      "Vậy cũng kỳ lạ, lửa của nàng vốn là tốt nhất, dị hỏa đứng hàng thứ ba, tất nhiên làm ra phải nhanh chút. . . . ."

      "Thủ pháp của nàng cũng tồi, khiến người ta mở rộng tầm mắt. . . . . ."

      "Phía sau, nhanh cũng dùng được, vừa rồi các ngươi nghe thấy trong lời của trưởng lão sao?

      Phải xem chất lượng . . . . . ."

      "Ha ha. . . . . . Người có thể làm ra Phi Vân đan cao cấp, người khiến trưởng lão đều đỏ mắt, các ngươi chất lượng của nàng có thể kém sao?"

      Đối với nghị luận phía dưới, tiểu Hoan Hoan lại bình tĩnh vô cùng. . . . . .

      Bé cũng luôn luôn tin tưởng mẫu thân là ưu tú nhất , cái đan lô gì đó kia , đến cuối cùng nhất định là của mẫu thân .

      Mà nàng. . . . . .

      Ánh mắt lanh lợi giảo hoạt nhìn đan lô của Đông Phương Ngữ Hinh, nếu , mẫu thân chiếm được đan lô tốt, cái này đúng là của chính mình . . . . . .

      cầu của bé cao, dùng trước , chờ về sau, tất nhiên nàng cầm được thứ tốt hơn về.

      Tà Dịch cũng luôn nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, cũng tin tưởng Đông Phương Ngữ Hinh là giỏi nhất!

      Ngược lại người tỷ thí, có người mất bình tĩnh .

      "Đông Phương Ngữ Hinh này, đến đây rốt cuộc là. . . . . ." Tề Giác khó hiểu nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, nàng chỉ học tập vài năm, nhưng làm sao có thể chứ. . . . . .

      "Ta cũng nghe qua, nhưng mà Tà Dịch kia là thiếu đảo chủ của Thiên Thương đảo, nữ nhân coi trọng, làm sao có thể kém ?"

      "Nữ nhi kia của nàng càng biến thái, năm tuổi làm Luyện Đan Sư tam giai, còn lần thành công. . . . . ."

      "Người này, là kẻ địch lớn của chúng ta . . . . . ."

      Bọn họ đều là cao thủ số số hai của đan học viện, lúc bình thường, cạnh tranh là nhiều nhất, nhưng bỗng nhiên toát ra nữ nhân này, khiến đám người bọn họ đều cảm thấy nguy hiểm.

      "Ừ. . . . . . Cẩn thận chút, cái bảo bối kia, cũng thể để cho nữ nhân vừa tới này chiếm được. . . . . ."

      Mọi người đạt thành nhận thức chung, nhưng bọn biết là, mục tiêu của Đông Phương Ngữ Hinh, vốn đúng là cái đan lô Tử Long kia. . . . . .

      Chương 353: tiểu Nhạc Nhạc gặp chuyện may


      Edit: PDN

      Năm ngày rất nhanh trôi qua, thời gian vừa đến, có người lên dọn dẹp, chưa làm xong, mặc kệ là còn chút , tự động bị dẫn . . . . . .

      Tuy rằng bọn họ cam lòng, nhưng đây vốn đúng là quy củ.

      Mà đan dược của Đông Phương Ngữ Hinh cũng làm xong, đương nhiên, cũng phải chỉ có mình nàng làm xong.

      Luyện Đan Sư làm xong đan dược cầm thành phẩm của chính mình lên, có trưởng lão đến đánh giá cấp bậc.

      Có điều, đan dược này mặc dù là thất phẩm , nhưng dẫn tới đan lôi.

      Đông Phương Ngữ Hinh có phần khó hiểu, nếu chỉ mình nàng có, vậy vấn đề cũng có thể là trình độ của nàng.

      Nhưng tất cả có, vậy chỉ có thể ràng vấn đề ——

      Đây xác phải là đan dược thất giai , mà là lục giai cao cấp

      Đương nhiên, nàng ngốc nghếch hồ đồ đến hỏi vấn đề này .

      Quá trình đánh giá chậm chạp, Đông Phương Ngữ Hinh kiên nhẫn chờ, nhưng nàng biết, chắc chắn có bản thân mình .

      Tiểu Hoan Hoan cũng mở to hai mắt tò mò nhìn, tiểu Nhạc Nhạc trong lòng cũng bình tĩnh run rẩy lên.

      "Tiểu Nhạc Nhạc. . . . . . Ngươi làm sao vậy?"

      Tiểu Nhạc Nhạc vẫn xúc động như cũ, Hoan Hoan bất an, vội vàng nhìn hướng Tà Dịch, Tà Dịch cũng biết cách xoa dịu nó.

      Nhưng nó hình như vẫn bất an như cũ, Hoan Hoan thử trao đổi với nó, nhưng. . . . . .

      Nó vẫn run rẩy, giống như là muốn chạy .

      Rất nhanh , đan dược của Đông Phương Ngữ Hinh đánh giá xong, vị trí của nàng có vẻ gần sát phía sau, đằng sau cũng chỉ có ba bốn người.

      Đông Phương Ngữ Hinh trở về, cũng nhìn thấy tiểu Nhạc Nhạc bất an, nàng muốn ôm nó, nhưng nó lại đặc biệt nghe lời, bỗng nhiên, thân mình nó run lên, lại vụt tiếng từ trong lòng Hoan Hoan chạy ra ngoài.

      "Tiểu Nhạc Nhạc. . . . . ."

      Hoan Hoan sốt ruột hô to, bé đuổi theo, Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh cũng vội vàng đuổi theo, nhưng tốc độ của bọn họ, vậy mà thua kém tiểu Nhạc Nhạc. . . . . .

      Nó chạy thẳng đến trưởng lão kia, lúc này trưởng lão thu thập đan dược vừa mới luyện chế, tiểu Nhạc Nhạc vuốt qua trảo, trưởng lão kia phòng bị, lại bị đánh ngã mặt đất.

      Sau đó, đan dược rơi vãi hết.

      Thân mình tiểu Nhạc Nhạc xoay chuyển, móng vuốt nắm lên đan dược kia, tại lúc mọi người còn kịp phản ứng,vậy mà. . . . . .

      Ăn hết tất cả đan dược. . . . . .

      Cái này. . . . . .

      Tuy rằng đây phải đan dược thất giai, nhưng. . . . . .

      Nhiều như vậy, lập tức ăn hết, ai có thể chấp nhận chứ ?

      Đừng là mọi người , ngay cả hiệu trưởng cũng ngây người. . . . . .

      "Tiểu Nhạc Nhạc. . . . . ."

      Hoan Hoan chạy đến, muốn tới ôm lấy tiểu Nhạc Nhạc của bé, nhưng lông người tiểu Nhạc Nhạc đều đỏ, giống như là muốn cháy.

      Mặt hồ ly của nó cũng giống như là ứ máu, việc này. . . . . .

      Hoan Hoan tới gần được, mà ngay cả Đông Phương Ngữ Hinh cũng dám tiếp cận. . . . . .

      "Tiểu Nhạc Nhạc. . . . . ."

      Hoan Hoan sốt ruột khóc lên, hiệu trưởng vừa thấy ổn, vội vàng vọt tới, thở dài:

      "Đại Lực Đan này, quả là cho ma thú ăn, nhưng. . . . . . viên là được rồi, nhưng tại sao tiểu hồ ly này bỗng chốc ăn nhiều như vậy? ? Nó làm sao có thể hấp thu . . . . . ."

      Hoan Hoan vừa nghe lời này, bé luôn kiên cường lại bật khóc nức nở .

      "Hu hu, gia gia, cứu tiểu Nhạc Nhạc của con , nó là bằng hữu tốt nhất của con . . . . . ."

      Hiệu trưởng khó xử nhíu mày, việc này. . . . . . Ông cũng nắm chắc. . . . . .

      Tiểu hồ ly này ăn xuống, lại thể khiến nó nhổ ra, cứu nó như thế nào chứ ? làm sao cứu nó đây?

      "Ai. . . . . .Ông lão, xem xong rồi chúng ta phải ra ngoài thôi. . . . . ."

      Chích lão thấy con hồ ly kia cũng sắp chết, nó chết rồi cũng có gì, nhưng. . . . . .

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 354: Liệt lão rắm thối
      Edit: voi còi


      muốn làm cho Tiểu Hoan Hoan đau lòng a, cho nên bà chỉ có thể ra ngoài.

      “Đúng vậy, ta cũng cam lòng bảo bối của ...... Ha ha, là đồ nhi bảo bối của chúng ta đau lòng.”

      Thấy Chích lão trừng mắt nhìn qua, Liệt lão vội vàng sửa lại xưng hô, ông cũng quá nghẹn khuất, nên có lão thái bà như vậy a.

      “Hừ......”

      Chích lão mở gian ra, trung bỗng nhiên nhiều ra hai người, mọi người sửng sốt, rất nhiều người lại nhận ra bọn họ......

      “Chích lão?”

      “Liệt lão!”

      “Sao bọn họ cũng tới rồi? Bọn họ phải lâu ra sao?”

      Có người nghi hoặc hỏi, nhưng làm sao bọn họ biết, hai người kia, chỉ là vì tiểu nha đầu kia mới ra a.

      Đương nhiên, Hoan Hoan cũng biết bọn họ đến đây, bé vẫn khóc như cũ, hiệu trưởng vừa thấy bọn họ xuất , vội hỏi:

      “Chích lão, Liệt lão, các ngươi xem tiểu hồ ly này nên cứu thế nào?”

      Những lời này của Hiệu trưởng khiến nhóm người Đông Phương Ngữ Hinh ngẩng đầu, nhưng vừa thấy, Đông Phương Ngữ Hinh hoàn toàn ngây người:

      “Sư...... Sư phụ?”

      “Gia gia? Nãi nãi?”

      Hoan Hoan cũng nhận ra bọn họ, bé vui vẻ khóc càng thương tâm, tiểu thân mình vội vàng qua, ôm lấy Chích lão:

      “Ô ô, nãi nãi...... Tiểu Nhạc Nhạc của cháu......”

      “Ai...... Tiểu Hoan Hoan a, cháu đừng lo lắng, phải có nãi nãi ở đây sao?”

      Chích lão cười hiền từ, đối thoại này, khiến mọi người lại dại ra......

      Đông Phương Ngữ Hinh vậy mà gọi Chích lão là sư phụ, kia......

      Chích lão a...... Thế nhưng là luyện đan sư trong truyền thuyết, bao nhiêu người muốn bái sư cùng bà, nhưng......

      người bà cũng nhận, lúc này bỗng nhiên toát ra Đông Phương Ngữ Hinh, dĩ nhiên là đồ đệ của bà......

      Thế nhưng vì sao, nửa điểm bọn họ cũng có nghe qua?

      Còn có tiểu nha đầu này, trách được biến thái như vậy, ra dĩ nhiên là......

      Trời ạ, tình hôm nay, là làm cho người ta rất rung động.

      “Hoan Hoan, cháu cho tiểu hồ ly của mình áp chế nhiệt lượng người chút......”

      Chích lão quan sát đến tiểu hồ ly, dặn dò .

      “Dạ......”

      Tiểu nha đầu vội cùng Tiểu Nhạc Nhạc khơi thông, lát sau, người Tiểu Nhạc Nhạc, quả nhiên màu đỏ phai nhạt ít.

      “Nó muốn vào thay đổi, cần rất nhiều năng lượng, nhưng năng lượng luôn luôn cung ứng đủ......”

      Chích lão thở dài, quay đầu nhìn về phía hiệu trưởng, hỏi:

      “Hiệu trưởng, ngươi xem có thể để cho vật này tới hồ hàn băng trước chờ thêm mấy ngày hay , qua vài ngày phải có trận thi đấu thứ hai sao? Lúc đó chắc là thất giai đan dược , đến lúc đó nó ra ăn chút đan lôi, chắc là có thể hoàn thành lần tiến hoá đầu tiên......”

      “Điều này có thể......”

      Hiệu trưởng cũng tò mò nhìn Tiểu Nhạc Nhạc, thậm chí ông nhìn ra đến cùng nó là cái gì.

      “Chích lão, đây là ma thú gì?”

      Nhịn được tò mò trong lòng, hiệu trưởng hỏi.

      “Là vĩ hồ...... Nhưng mà, ta cũng nhìn ra đến cùng là mấy đuôi, có lẽ, tam vĩ (ba đuôi), lục vĩ (sáu đuôi)...... Thậm chí Cửu Vĩ Hồ (cáo chín đuôi)......”

      Hồ ly, chia làm loại hồ ly và vĩ hồ.

      Mà vĩ hồ, lại căn cứ đuôi nhiều ít mà phân chia......

      Trong đó cao nhất, tất nhiên là Cửu Vĩ Hồ.

      “A...... Là vĩ hồ a......” Hiệu trưởng có chút giật mình, hồ ly cùng loại ma thú giống nhau, bọn chúng thông minh, thậm chí có trí lực thua kém loài người, dưới tình hình chung, căn bản khế ước cùng người.

      Mà tiểu nha đầu này, lại có thể khế ước đến con vĩ hồ, là......

      Làm cho người ta tưởng tượng được a.

      “Tiểu nha đầu, thể tưởng tượng được cháu có khả năng a......”

      Hiệu trưởng tán thưởng vuốt đầu Tiểu Hoan Hoan.

      “Hừ, đó là tự nhiên, ngươi cũng nhìn xem là đồ đệ của ai......”

      ☆, Chương 355: Ghen tị?

      Edit: voi còi


      Liệt lão khẽ hừ tiếng, hiệu trưởng sửng sốt, lại thể tin được nhìn về phía Tiểu Hoan Hoan:

      “Liệt lão, đồ đệ của ngài? Vậy chẳng phải bé là ......”

      Tình huống của tiểu nha đầu này nghe qua, năm tuổi luyện đan sư, thiên phú này, tuyệt đối kinh người.... .......

      Nhưng lúc này, Liệt lão lại , bé lại là luyện khí sư?

      “Xác thực như thế...... Tiểu Hoan Hoan a, qua vài ngày gia gia liền mang cháu chơi......”

      Liệt lão cười tủm tỉm , nhưng tiểu nha đầu cũng cảm kích:

      cần, cháu muốn Tiểu Nhạc Nhạc của cháu tốt, cần Tiểu Nhạc Nhạc có nguy hiểm......”

      Liệt lão là ai a? Ông ấy là luyện khí sư đứng thứ nhất a, bao nhiêu người muốn theo bái ông ta làm thầy,nhưng người ông cũng nhìn tới......

      Bây giờ, vất vả mới nhìn trúng người, đối cái tiểu nha đầu lấy lòng, ấy mà tiểu nha đầu thế nhưng......

      Tất cả mọi người cảm thấy Tiểu Hoan Hoan có chút biết phân biệt, cái này tốt lắm, Liệt lão tức giận, là cơ hội tốt a, cũng có......

      Ngay tại lúc mọi người đều cho rằng Liệt lão tức giận chạy lấy người, Chích lão lại lên chuyện, bà bế ôm tiểu nha đầu, thương :

      “Tiểu Hoan Hoan, nãi nãi phải giúp tiểu hồ ly sao? Cháu cũng đừng lo lắng, nãi nãi biết cháu thích nó, tuyệt đối để cho nó gặp chuyện may ......”

      Tiểu nha đầu nghe xong lời này, bỗng nhiên ôm lấy Chích lão, ô ô khóc:

      vậy chăng? Nãi nãi?”

      “Đương nhiên, nãi nãi làm sao có thể lừa cháu?”

      Liệt lão liếc Chích lão cái, đều là để cho lão thái bà nuông chiều được, tiểu nha đầu đều biết cùng chính mình thân thiết......

      Hừ, ý tưởng của bà ta ông có thể biết sao, phải là muốn cùng ông cướp người sao?

      Chẳng qua, Tiểu Hoan Hoan là của ông, bọn họ sớm rồi, ai cũng đừng nghĩ cướp .

      Tâm tư của Liệt lão, tự nhiên Chích lão hiểu được, nhưng mà tại bà phát Hinh Nhi cũng tệ, bà cũng thích, cho nên tranh cùng ông ta.

      “Được......”

      Tiểu Hoan Hoan nghẹn ngào xong, Chích lão cười :

      “Chúng ta đem tiểu hồ ly qua trước?”

      Hoan Hoan gật gật đầu, đối với bé mà , an toàn của Tiểu Nhạc Nhạc quan trọng hơn a.

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn nữ nhi biểu tình hồn nhiên giả bộ như thế, nàng thở dài, ai......

      Tiểu Hoan Hoan, trách được Tiểu Nhạc Nhạc chọn bé a, ra......

      Thậm chí Tiểu Hỏa Cầu, cũng thích Hoan Hoan, bởi vì bé cảm tính như thế, hiền lành như thế......

      Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tà Dịch theo, hơn nữa hiệu trưởng, còn lại trưởng lão cũng chỉ đến hai ba người.

      Hồ Hàn băng, ở Tinh học viện là cấm địa, hàn băng này, cũng phải là loại hàn băng, độ ấm thực làm cho người ta dám khen tặng.

      “Rất lạnh......”

      Tiểu Hoan Hoan lo lắng lui lui bả vai, Chích lão ôm bé, :

      “Nhiệt lượng người của tiểu hồ ly rất cao, nó vừa mới ăn nhiều lắm, chỉ có tại đây mới có thể áp chế chút, đợi đến khi lại tỷ thí ra đan lôi, để nó ra ngoài tiếp hồi, chắc là còn kém nhiều lắm.”

      Lời của Chích lão tự nhiên, Đông Phương Ngữ Hinh lại nhăn nhíu mày:

      “Sư phụ, người luôn luôn xem trận đấu của chúng ta sao? Lần trước lúc con thi luyện đan sư, người ở đây?”

      Bằng , làm sao bà có thể biết chuyện đan lôi.

      “Ách...... Cái này, Hinh Nhi, ngươi cùng Hoan Hoan đến, vi sư tự nhiên muốn nhìn ngươi có tiến bộ hay ...... Những đan dược kia, vi sư cũng muốn thả trôi sông......”

      Đông Phương Ngữ Hinh xấu hổ, được rồi, sư phụ lúc nào cũng đều có lý.

      Chẳng qua, sư phụ cũng đúng, lúc đó nếu phải bà dùng nhiều đan dược trân quý như vậy đem nàng nuôi dưỡng ra, đến bây giờ chừng nàng vẫn là đồ bỏ .

      sửa lại rùi nha!

      ☆, Chương 356: Cảnh cáo

      Edit: voi còi


      Nhìn đến vẻ mặt Đông Phương Ngữ Hinh ảm đạm, Chích lão thở dài:

      “Kỳ , luyện đan sư dựa vào là thiên phú, vốn dĩ con có thiên phú, chẳng qua là luôn luôn bị áp chế, có lẽ cả đời cũng khả năng bị phát ...... Tiểu Hoan Hoan sinh ra, buông ra chút, lúc đó vi sư vừa lúc ở đó, liền dùng đan dược giúp con mạnh mẽ đả thông ...... Hinh Nhi, con cũng đừng quá để ý, con vốn chính là tệ......”

      Là như thế này sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút tin, Tà Dịch lại giữ chặt tay nàng, yên lặng an ủi nàng.

      “Tốt lắm, vi sư đem tiểu hồ ly đưa qua......”

      Chích lão nhìn Liệt lão liếc mắt cái, :

      “Lão nhân, còn giúp tay?”

      Hai người cùng dùng sức, đem Tiểu Nhạc Nhạc đưa đến chính giữa hồ hàn băng, Tiểu Nhạc Nhạc sau khi tiến vào cũng giãy dụa, ngược lại là ánh mắt bắt đầu tu luyện.

      “Nơi này thực lạnh, Hoan Hoan cũng chịu nổi, chúng ta ra ngoài trước ......”

      Chích lão cười , mọi người thấy Tiểu Nhạc Nhạc có việc gì, mới vội vàng ra ngoài.

      Đến bên ngoài, hiệu trưởng mời bọn họ đến đại sảnh tiếp khách, biết bọn họ có chuyện cần , ông cũng quấy rầy, trực tiếp đem gian lưu cho bọn họ.

      Ngoài cửa, hiệu trưởng lắc đầu:

      “Hai cái lão quái vật này, hoặc là ra, vừa ra tới liền cùng ta cướp người......”

      “Ha ha...... Hiệu trưởng, ba người bọn họ thiên phú cũng tồi.....”

      nhà ba người này, là cực phẩm.

      “Tiểu nha đầu biến thái nhất, nếu như đào tạo tốt, vậy......”

      Đồng thời có được ba loại thiên phú cực kỳ tốt, đây chính là kỳ tài trăm ngàn năm khó gặp a.

      “Cũng đúng...... Đảo chủ Thiên Thương đảo đáng phải cười khép miệng lại được......”

      “Ha ha, vậy cũng đúng, nha đầu kia, ta nhìn đều ngứa tay......”

      Đan học viện vừa đưa ra hai đồ đệ của Chích lão cùng Liệt lão, việc này truyền, biết bao nhiêu người muốn hâm mộ muốn chết a.

      “Tiểu nha đầu kia, ông cũng quan tâm chút, mầm non tốt như vậy, cần cái gì cứ việc cho lão ta là đúng......”

      Hiệu trưởng cũng là người có tâm luyến tài ( thích người tài), mọi người cũng đều hiểu được.

      Trong phòng, năm người lẳng lặng ngồi.

      “Hinh Nhi, mấy năm nay con tiến bộ a......”

      Chích lão vừa lòng nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, nếu như theo chính mình, cũng chưa chắc có tiến bộ như thế.

      “Sư phụ, con chỉ là......Theo như người dạy con, chậm rãi luyện tập mà thôi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh khiêm tốn , Chích lão nhìn về phía Hoan Hoan, : “Hoan Hoan cũng rất lợi hại, là luyện đan sư tam cấp ......”

      “Sư phụ, kỳ bé cũng hay luyện tập, dù sao con có cảm giác bé vẫn còn quá , muốn cho bé chơi thêm vài năm, cũng là gần đây muốn kiểm tra luyện đan sư, thực tế mới tập luyện vài lần mà thôi......”

      Chích lão thầm tặc lưỡi, đồ đệ ngươi cần đả kích người như vậy.

      Nhưng mà, thiên phú của Hoan Hoan, là làm cho bọn họ đều khiếp sợ. (voi: đứa thứ 2 còn biến thái hơn, nhà này toàn ….)

      “Cũng tệ a...... Đúng rồi, đây là tướng công của con?”

      Chích lão nhìn về phía Tà Dịch dáng vẻ đường đường, nam nhân này, tuy rằng có thiên phú luyện đan, nhưng thiên phú tu luyện cũng đồng dạng kinh người a.

      “Vâng...... Lúc đó con cũng tưởng là khất cái, nghĩ tới dĩ nhiên là thiếu đảo chủ Thiên Thương đảo......”

      Cái này có thể xem như Đông Phương Ngữ Hinh nàng nhặt được cái đại tiện nghi? Đông Phương Ngữ Hinh thầm với chính mình, có tính đây?

      “Ngươi a...... Tà Dịch phải ? Nhưng cho khi dễ đồ đệ của ta, bằng ......”

      Ánh mắt Chích lão lạnh lùng, Tà Dịch vội vàng cầu xin tha thứ :

      “Sư phụ, làm sao con dám khi dễ Hinh Nhi a, nàng khi dễ con tệ rồi......”

      ☆, Chương 357: Sợ có độc thủ
      Edit: voi còi


      Đây là oan uổng tày trời a!!

      Vốn dĩ lời này của Tà Dịch là lấy lòng, nhưng Chích lão cũng nghe cái này, ánh mắt bà lạnh lùng, :

      “Tiểu tử, gọi bậy cái gì? Ai là sư phụ của ngươi?”

      Tà Dịch đổ mồ hôi, Đông Phương Ngữ Hinh im lặng......

      “Sư phụ, chàng ấy là tướng công của con, là phụ thân của Hoan Hoan, chàng ấy theo chúng ta kêu sư phụ, chẳng lẽ người cần con cùng Hoan Hoan sao......”

      Cái này cũng có thể theo?

      Tính tình của hai người Chích lão vốn quái gở, sư phụ này lại càng thể tùy tiện có thể loạn kêu được, nhưng mà Đông Phương Ngữ Hinh giải thích như vậy, tựa hồ cũng có vài phần đạo lý, nghĩ nghĩ, cảm giác cũng đúng, liền cười :

      “Vậy kêu ......”

      Đây, dường như là cho Tà Dịch mặt mũi lớn sao......

      Tà Dịch cũng phải là người dễ chuyện như vậy, nhưng lúc này đối mặt lại là sư phụ của Đông Phương Ngữ Hinh, dám cái gì? Trong lòng lại ủy khuất cũng chỉ có thể nuốt ở trong bụng!

      “Du Nhiên, cái kia Đông Phương Ngữ Hinh đơn giản a......”

      Tề Giác lo lắng nhìn Mẫn Du Nhiên, hỏi.

      “Vậy như thế nào?”

      Mẫn Du Nhiên cao ngạo xong, nàng biết đến lai lịch của nữ nhân kia, hơn nữa, ghê tởm hơn là, nàng dĩ nhiên lại là đồ đệ của Chích lão ......

      Việc này, Chích lão trái lại giấu diếm rất sâu.

      Từ ngày đầu tiên bắt đầu tới Đan học viện, đừng là nàng, chính là mỗi người trong Đan học viện, ai muốn làm đồ đệ của Chích lão?

      Kỹ thuật luyện đan của bà, đúng là xuất thần nhập hóa.

      Chỉ là, ánh mắt của bà cực cao, thông thường bà nhìn chướng mắt.

      Mình chính là người nổi bật nhất Đan hhocj viện, thậm chí là nổi trội nhất, nhưng......

      Kết quả cuối cùng, vẫn thể làm cho bà liếc mắt nhìn nàng cái.

      Bây giờ, bỗng nhiên xuất đồ đệ của bà, hơn nữa, kỹ thuật chưa chắc so được với mình......

      Trong lòng nàng, làm sao có thể cam tâm, làm sao có thể liền như vậy ......

      Buông tha cho......

      “Ta biết thực lực của ngươi, nhưng...... Nếu nàng ta là đồ đệ của Chích lão, vậy lần thi đấu lần này......”

      Tề Giác lo lắng xong, cực kỳ lo lắng:

      “Đông Phương Ngữ Hinh có tầng quan hệ ở đây, viij trí thứ nhất kia......”

      “Thực lực của nàng tại kia, nhưng muốn cùng ta so, chưa chắc có thể thắng...... Hơn nữa, ta luyện chế đan dược bao nhiêu năm? Nàng mới vài ngày?”

      Mẫn Du Nhiên vẫn tin chính mình thất bại trước Đông Phương Ngữ Hinh như cũ.

      “Ta là lo lắng bọn họ chiếu cố Đông Phương Ngữ Hinh......”

      Tình hình bên trong? Độc thủ?

      Mẫn Du Nhiên khinh thường cười:“Tề Giác, ngươi cảm giác trước mặt nhiều người như vậy, có khả năng sao? Hơn nữa, y như tính tình của Chích lão, tựa hồ bà ta khinh thường muốn đồ đệ như vậy ?”

      Phẩm hạnh của luyện đan sư, đồng dạng rất quan trọng.

      Nếu như phẩm hạnh tốt, làm người trơ trẽn ......

      Hơn nữa, tu vi của bọn họ, đan dược có phẩm chất gì, có đôi khi cùng tính tình người có quan hệ rất lớn.

      “Ừ, ta cảm giác cũng đúng......”

      Tề Giác cũng tranh cãi, trận thi đấu thứ hai lập tức bắt đầu, cũng chờ mong đây?

      Bởi vì tình huống của tiểu hồ ly tương đối nguy cấp, trận thi đấu thứ hai cũng liền trước thời hạn, ngày nào đó, giống nhau người ta tấp nập.

      Bởi vì luyện đan sư thể sánh bằng cái khác, loại luyện chế lần cao giai đan dược, lực tiêu của bọn họ tiêu hao quá lớn, cần đoạn thời gian rất dài để khôi phục.

      Cái loại tập trung tinh thần này, hết sức chăm chú mấy ngày, thậm chí mười ngày, cũng phải là người bình thường có thể chịu được.

      Hơn nữa, trong đó, nên có chút sai lầm.

      cái chú ý, rất có khả năng đan dược ngươi vất vả khổ cực luyện chế vài ngày liền xong rồi.

      Chuyện như vậy, cũng phải chưa từng có phát sinh qua.

      Chương358: điều này sao so với?


      Edit: PDN

      Quyết định ban đầu định là để cho bọn họ nghỉ ngơi bảy ngày, nhưng bây giờ chỉ qua bốn ngày, trận thứ hai bắt đầu tỷ thí.

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng phải sợ, nàng có chính là đan dược, quả thự khôi phục khí huyết , lại ăn giống như ăn kẹo.

      Mà Luyện Đan Sư này, đương nhiên cũng có đồ dự trữ của chính mình, vì lần tỷ thí này, giữa đường lúc chịu đựng được, thỉnh thoảng bọn họ cũng cần ăn đan dược bổ sung thể lực.

      "Trải qua lần tỷ thí trước, chúng ta còn lại ba mươi mốt cao thủ đều là tinh , ta chờ mong lần tỷ thí này của các ngươi! Trận tỷ thí thứ hai này, đề mục tỷ thí của chúng ta ư, vẫn là luyện đan. . . . . . Có lẽ có người hỏi ta vì sao tỷ thí luyện đan, phải từng tỷ thí lần sao? Ta đây cho mọi người, chúng ta là Luyện Đan Sư tỷ thí, so luyện đan so cái gì? Ha ha, vừa nãy ta đùa, để cho mọi người thả lỏng chút. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh đổ mồ hôi, hiệu trưởng này, hóa ra còn có tế bào hài hước như vậy, có điều, tại sao nàng liền cảm giác được cái gì hài hước chứ?

      "Lần này tỷ thí, là đan dược thất giai, có điều vì khảo nghiệm trình độ của mọi người, cầu luyện chế đan dược từ viên tăng lên đến ba viên, cách khác, ngươi phải đồng thời luyện chế ra được ba viên đan dược. . . . . . Ha ha, mà số điểm cuối cùng ư? còn phải xem số điểm của ba viên này, dựa vào xếp hạng thành tích cao nhất. . . . . . Xong, mời Luyện Đan Sư vào cuộc. . . . . ."

      Ba viên. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa nghe, hoảng sợ, lập tức luyện chế ba viên đan dược,vậy. . . . .

      "Hinh Nhi. . . . . . Nàng làm sao vậy?" Cảm giác được Đông Phương Ngữ Hinh đúng, Tà Dịch bất an hỏi.

      "Đúng vậy, Hinh Nhi, rốt cuộc như thế nào ?"

      Hoan Hoan lại còn cau mày, thở dài:

      "Nương vẫn luyện chế từng viên , chưa bao giờ từng luyện chế ba viên đan dược cùng lúc. . . . . ."

      "A a —. . . . . ."

      Thạch Lan khiếp sợ che miệng , Tà Dịch cũng lo lắng nhìn Đông Phương Ngữ Hinh.

      "Nương. . . . . . Cái này làm sao bây giờ?"

      Bởi vì ban đầu trong khi sư phụ ở , Đông Phương Ngữ Hinh là mới tiếp cận luyện đan, cho tới bây giờ, thời gian tiếp xúc cũng dài.

      Sư phụ chưa từng với nàng luyện chế ba viên đan dược như thế nào, lúc này nếu tùy tiện làm ba viên. . . . . . Vậy. . . . . .

      có khả năng, tất cả thất bại.

      Mặc dù tiểu Hỏa Cầu có thể khống chế ngọn lửa, hơn nữa khống chế vô cùng tốt, nhưng. . . . . .

      Dù sao đây phải là chuyện . . . . . .

      Loại này cần Đông Phương Ngữ Hinh ở kiểm soát tổng thể, bằng , còn cần gì Luyện Đan Sư chứ , dị hỏa chính là Luyện Đan Sư .

      "Này. . . . . . Vậy làm sao bây giờ?"

      Thạch Lan bất an hỏi, Tà Dịch nhăn mặt nhíu mày:

      "Hinh Nhi, ta biết nàng chưa từng luyện chế ba viên đan dược, nếu lúc này tùy tiện luyện chế, rất nguy hiểm, mà vòng quan trọng. . . . . . Nghe này, nàng luyện chế tốt viên là được rồi. . . . . . viên đan dược cao cấp, đủ để ngang bằng với ba viên khác. . . . . ."

      Đan dược cũng chia là cao cấp,bình thường và kém. . . . . . Nhưng trong đó quan hệ của chúng, cũng hoàn toàn phải ba viên loại kém ngang bằng viên loại thường.

      Đặc biệt giữa loại cao cấp và loại bình thường, có người chính là lấy tới mười viên, mấy chục viên trung phẩm, người ta có thượng phẩm cũng chưa chắc bằng lòng đổi cho .

      Điều này cũng chính là nguyên nhân lúc Đông Phương Ngữ Hinh ở cuộc thi Luyện Đan Sư khi luyện chế ra Phi Vân đan thượng phẩm, đám trưởng lão kích động muốn lấy trở về.

      Bởi vì, học viện của họ, còn chưa có ai luyện chế ra Phi Vân đan cao cấp.

      Mà lúc này, biện pháp Tà Dịch đến, thể nghi ngờ là cái an toàn nhất .

      Chỉ cần Đông Phương Ngữ Hinh luyện chế ra đan dược thất giai cao cấp, trong đám người có ai luyện chế ra,vậy tuy rằng nàng chỉ có viên, nhưng cũng có thể thắng .

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 359 : phải thua thể nghi ngờ

      Edit: PDN

      Chẳng qua, vậy trong đó, còn có cái tai hoạ ngầm, chính là. . . . . .

      Về định nghĩa ba viên đan dược này, nếu đến lúc đó trực tiếp làm ra được ba viên đan dược, vậy . . . . .

      Trưởng lão kia tuyên bố trực tiếp bị loại, đây phải lại mất nhiều hơn được ?

      Đông Phương Ngữ Hinh thẳng ít lo ngại, Tà Dịch nghe thấy có lý, nhưng bây giờ, làm sao để cho nàng lập tức làm ba viên đan dược?

      Trái lại Tiểu Hoan Hoan, mưu mô đúng là nhiều, nàng phát kéo Đông Phương Ngữ Hinh, phát lôi Tà Dịch, liến thoắng hồi lớn, mà hai người vì nghe bé xong, lại cảm thấy ý kiến này tồi.

      Lúc này, tất cả Luyện Đan Sư thi đấu lên, bọn họ đều nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, hiệu trưởng lại trực tiếp chỉ đích danh

      "Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi bên này . . . . ."

      "Lập tức lên. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh nghe thấy chính mình bị điểm danh , nàng vội vàng bay lên, bây giờ cũng dễ tìm cái bàn của chính mình, bọn họ cũng vào vị trí của chính mình, có ai chính là chỗ của mình .

      Thấy nàng lúc này mới lên, Tề Giác bĩu môi, vui sướng khi người gặp họa :

      "Đông Phương Ngữ Hinh, từ trước đến giờ ngươi phải vốn là luyện chế ba viên đan dược cùng lúc sao?"

      "Chuyện này ngươi cũng biết?"

      Chuyện này nếu đổi thành người bình thường, nhất định là vội vàng giải thích chính mình biết gì gì đó .

      Nhưng Tề Giác ngờ thế Đông Phương Ngữ Hinh còn thừa nhận rất hào phóng, cười hì hì:

      “ Vậy chúc mừng ngươi, ngươi có thể trực tiếp cần tỷ thí , bình thường gặp được loại tỷ thí này, quy tắc này chính là——, có ba viên đan dược , trực tiếp xuống đài. . . . . ."

      Dựa vào, có quy củ biến thái này, may mắn lúc ấy nàng phòng xa hơn chút.

      Có điều, biết chủ ý của tiểu nha đầu được , bây giờ ngộ nhỡ được, vậy. . . . . . . . . . . .

      Ngày hôm nay nàng chơi xong rồi.

      "Ha ha, luyện chế đan dược cao cấp cũng có gì quá giỏi nha. . . . . ."

      Luyện Đan Sư khác cũng cười , đây là đối thủ lớn nhất của bọn họ, ngờ lại chưa từng luyện chế đan dược cùng lúc?

      Luyện chế nhiều viên đan dược này, là có, nhưng thường dùng, bởi vì hình thức luyện chế này , thông thường chất lượng kém chút, cho nên. . . . . .

      "Đúng. . . . . . chỉ học được vài năm vậy đúng là được. . . . . ."

      Mọi người còn muốn điều gì, nhưng mà lúc này, đài cao xuất quyển trục, mọi người dám tiếp tục nhiều, vội vàng nhớ lấy những gì xem trong quyển trục.

      Trận tỷ thí này, vẫn là đan dược mới, cũng giống với lần trước, có gì . . . . . .

      Kinh nghiệm đáng . . . . . . Hơn nữa, lần này là thất giai , thậm chí lần luyện chế ba viên, khó khăn đó, tất nhiên lại tăng lên ít.

      Đông Phương Ngữ Hinh cấp tốc lướt qua quyển trục cái, ghi nhớ kỹ lại nội dung trong đầu, phương pháp luyện chế này, tất nhiên cũng gần giống như loại đầu tiên, có khả năng cho ngươi biết làm thế nào luyện chế ba viên cùng lúc.

      Xem hết quyển trục, chữ quyển trục cũng biến mất nhanh vô cùng, Đông Phương Ngữ Hinh ngồi xếp bằng , bắt đầu nghĩ trọng điểm của luyện chế !

      Mà trong lúc này, còn lại rất nhiều người đều là có phần vui sướng khi người gặp họa.

      Đông Phương Ngữ Hinh luyện chế nhiều viên đan dược, vừa nãy nàng thừa nhận , tỷ thí lần này, nàng rất có thể thua rồi.

      Thiếu đối thủ mạnh mẽ, mà. . . . . .

      Vậy kết quả cuối cùng, cái phần thưởng khiến người ta nhìn mà thèm kia, ha ha, cũng thể rơi vào trong tay người vừa mới đến.

      đến cùng, đám người bọn họ đều có thù hận với Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng. . . . . .

      Ai cũng có cái tâm lý như vậy, muốn để cho người mới quá kiêu ngạo ở trước mặt của mình, bị người mới đè lên đầu là cảm giác dễ dàng.

      Chương360: diệu kế của Hoan Hoan

      Edit: PDN

      Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh sớm thừa nhận luyện chế đồng thời ba viên đan dược .

      Mà bốn phía đều là trưởng lão của học viện Tinh , công lực của bọn họ tất nhiên tầm thường, cho dù Đông Phương Ngữ Hinh là đồ đệ của Chích lão, bây giờ ngay cả nàng muốn cầu cứu với Chích lão cũng khó có thể. . . . . .

      Ha ha, bọn họ chiếm lợi thế là thời gian học tập dài . . . . .

      Hơn nữa, luyện chế nhiều viên đan dược cùng lúc thế này, cũng thể lần thành công .

      Cho nên, lúc này đúng là Đông Phương Ngữ Hinh nhất định phải thua.

      Tất cả mọi người nghĩ Đông Phương Ngữ Hinh mất tinh thần, nhưng thấy nàng suy nghĩ lúc, vậy mà bắt đầu tiến hành luyện chế dược liệu giống như vừa rồi, vẫn lúc quăng vào hơn mười loại ——

      Tốc độ kia, cho dù Mẫn Du Nhiên cũng dám so .

      Nữ nhân này, vẫn bưu hãn như vậy.

      Mà lúc này nhìn đài, khi có ai chú ý, Tà Dịch lại đưa Hoan Hoan theo.

      Bọn họ chơi, cũng phải chỗ nào cũng tìm người lung tung .

      "Gia gia, nãi nãi , con biết các người tại đây, ra . . . . . ."

      Tìm nơi có người, Hoan Hoan hô lên.

      Hô vài tiếng, trung cũng có gì thay đổi.

      "Hoan Hoan, có phải chúng ta tính ra sai rồi hay ?"

      Tuy rằng Chích lão bọn họ quan sát trận đấu, nhưng bọn họ vẫn luôn bí mật xem, đây là chuyện và Hoan Hoan đều nhận định.

      Nhưng lúc này. . . . . .

      "Chắc là . . . . . ." Hoan Hoan khẳng định , bé lại nhìn chung quanh chút, bỗng nhiên cười :

      " được sao? Con đây. . . . . . con cần phải. . . . . . Tìm người khác làm sư phụ. . . . . . Con làm đồ đệ các người . . . . . ."

      Tà Dịch im lặng, có uy hiếp người như vậy sao? Chỉ sợ cũng chỉ có nữ nhi bảo bối của nghĩ tới thủ đoạn như vậy đến uy hiếp người khác !

      Có điều, chiêu này kể ra người bình thường là sợ, có người lại cứ nhìn được .

      trung quả nhiên chuyển động, rất nhanh , hai lão nhân vội vàng gấp rút ra:

      "Ai nha, tiểu Hoan Hoan, ai chọc con vậy. . . . . . cho gia gia, gia gia lột da . . . . . ."

      Liệt lão vội vàng đến lấy lòng, tiểu Hoan Hoan này, người muốn làm sư phụ của bé nhiều lắm, ông cũng thể cho bọn họ cơ hội như vậy.

      "Hoan Hoan a, đây là làm sao thế? Mất hứng như vậy?"

      Chích lão cũng đau lòng , tiểu Hoan Hoan bĩu môi, vui :

      "Đều tại người nha, nãi nãi, người tại sao người dạy cho nương làm thế nào đồng thời làm được nhiều viên đan dược đâu? Ô ô, cái bếp lò cũ nát gì đó kia con thích, bây giờ nương cũng luyện chế nhiều viên đan dược. . . . . . Bếp lò của con, hu hu . . . . ."

      Hoan Hoan khóc òa lên, khóe miệng của Chích lão mạnh mẽ co rút , tiểu nha đầu này, bếp lò cũ nát cái gì kia chứ? Đó là đan lô Tử Long tốt nhất được ? Nha đầu kia rất biết đả kích người.

      Nhưng mà, lúc này cũng phải là thời điểm giải thích việc này.

      Nha đầu kia vừa như vậy, hình như chính mình đúng .

      "Sư phụ , ra chứ, ta cảm thấy bây giờ việc Hinh Nhi là đồ đệ của ngài đềulan truyền đến hầu như tất cả mọi người của học viện, nếu. . . . . . Lần này Hinh Nhi ngay cả luyện chế nhiều viên đan dược cũng biết, vậy bọn họ có thể sư phụ ngài giấu riêng hay . . . . . ."

      Tà Dịch cũng cười lên, tuy rằng khách khí, nhưng Chích lão vừa nghe sắc mặt cũng thay đổi:

      "Ta giấu riêng? Ta giấu riêng cái gì? Nha đầu kia mới theo ta học vài ngày chứ? Cho dù ta cho nàng tất cả của ta, nàng lại nhớ sao?"

      Chích lão bực mình , Tà Dịch thở dài:

      "Sư phụ, ngài mới dạy Hinh Nhi vài ngày nàng lợi hại như vậy , nhưng bọn họ biết nha, hôm nay lần tỷ thí này, nếu Hinh Nhi thua, tiểu Hoan Hoan nhất định cũng vui vẻ đâu. . . . . ."

      Chương361: hồ ly màu vàng


      Edit: PDN

      Nữ nhi này đúng là tốt, rất được lòng người.

      "Này. . . . . ."

      Chích lão cúi đầu nhìn thấy tiểu Hoan Hoan khóc đầy nước mắt nước mũi, là đau đầu.

      Nhưng ban đầu bà cũng nghĩ đến ra đề mục như vậy, nếu biết, bà nhất định cho Đông Phương Ngữ Hinh những chuyện thuộc về phương diện này.

      "Nhưng tại trận đấu bắt đầu, làm sao cho nàng?"

      Chích lão đương nhiên biết truyền lời việc này là thể, bị người ta phát , nét mặt già nua của bà đều mất hết .

      "Viêc này cũng phải khó . . . . . .nãi nãi, tuy rằng chúng ta thể chuyện được với nương, nhưng ma thú của nương có thể nha. . . . . ."

      Ma thú? Hai lão ngẩn người, Tà Dịch hơi hơi cười, bỗng nhiên triệu hồi ra Sư vương của .

      "Đây là. . . . . . Sư vương thập giai mãn cấp?"

      Chích lão liếc mắt cái liền nhận ra được. . . . . . Trời ạ, tiểu tử này có chút thú vị đây, Sư vương cũng có thể thuần phục?

      "Hinh Nhi cũng có con, con kia của nàng với con này của ta vốn là đôi, sư phụ, ngài với nó, nó tất nhiên có biện pháp cho Sư hậu. . . . . ."

      Hai tiểu tử này, đúng là sớm tính kế tốt lắm?

      Hai người bất đắc dĩ cười, nhưng mà lại giải thích kỹ càng biện pháp luyện chế và chuyện cần chú ý.

      Bên kia Đông Phương Ngữ Hinh, chưa luyện chế xong dược liệu, nghe được sư hậu truyền lời, trong lòng kinh ngạc lát, bỗng chốc vui vẻ ——

      Biện pháp của tiểu nha đầu quả nhiên tồi, sư phó cũng góp sức, nhanh như vậy cho nàng làm như thế nào. . . . . .

      Sắp đến lúc cuối cùng, sư phụ lần đầu tiên dễ dàng thành công, để cho nàng cẩn thận chút.

      Đông Phương Ngữ Hinh hiểu , năng lực cảm nhận của nàng vốn mạnh hơn chút so với người khác, nàng nên có lòng tin đối với chính mình.

      thể , Đông Phương Ngữ Hinh rất. . . . .

      Tự tin.

      Mọi người vốn chờ xem trò cười của nàng, nhưng nàng lại làm việc rất vui vẻ như cũ .

      Vẫn người đầu tiên kết đan như cũ, sau đó là ngưng đan. . . . . .

      Cứ như vậy, mười ngày chợt lóe rồi qua , tại trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người , trận tỷ thí thứ hai, lập tức chấm dứt.

      Đông Phương Ngữ Hinh mặc dù tại lúc luyện chế dược liệu tiết kiệm ít thời gian, nhưng. . . . . .

      Lúc sau đó , lại bởi vì là lần đầu tiên thao tác, phải dùng thời gian nhiều chút, cuối cùng nhìn thấy bầu trời biến thành đen, nhưng lúc này nếu phải đan dược của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Phải . . . . . của Tề Giác .

      Chích lão bế tiểu Nhạc Nhạc ra, người tiểu Nhạc Nhạc vẫn là màu đỏ , nhìn thấy bầu trời đen kịt, và sấm sét liền cuồn cuộn sắp tới, tiểu Nhạc Nhạc kích động nhảy đến.

      có ai ngăn cản, rất nhiều người lại tò mò, tiểu hồ ly này nếu tiến giai , biết thành cái gì đây?

      Ầm ầm . . . . . .

      đạo tiếng sấm truyền đến, tiểu Nhạc Nhạc dũng cảm đến nghênh đón, Hoan Hoan có phần sợ hãi, trốn vào trong lòng Tà Dịch, dám nhìn nó.

      Tuy rằng bé biết tiểu Nhạc Nhạc sợ sấm sét, nhưng. . . . . .

      Lần này giống, nhiều đan dược thất phẩm lần lượt ra lò như vậy, uy lực của sấm sét đó, tất nhiên phải người bình thường có thể đạt tới được .

      "Ầm ầm . . . . . ."

      Sấm sét bay tán loạn, rất nhanh , đạo thứ hai đến, đạo thứ ba, đạo thứ tư. . . . . .

      Nếu đúng như Hoan Hoan , đan lôi hôm nay, ước chừng cần thời gian rất lâu. . . . . .

      Tất cả mọi người kích động nhìn chuyện rầm rộ trăm ngàn năm khó gặp này, nhìn cái bóng dáng nho màu trắng kia xuyên qua xuyên lại giữa sấm sét .

      "Oa. . . . . . Tiểu Nhạc Nhạc là lợi hại nha. . . . . ."

      Cuối cùng Hoan Hoan dám mở mắt ra , biết là có phải do sấm sét hay , bé phát lông trắng người tiểu Nhạc Nhạc thế nhưng biến thành . . . . . .

      Màu vàng ?

      Này, chuyện này cũng quá kinh hoàng rồi.

      Bé nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh cười cười với bé.

      ☆, Chương 362: Ngoài ý muốn hoà nhauEdit: voi còi


      Thành công? Hoan Hoan có chút thể tin được, nãi nãi qua, tuy rằng phương pháp luyện chế cho Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng lần đầu tiên, chưa chắc có thể thành công a.

      Nhưng vẻ mặt của nương...... lên tất cả, nương thành công.

      Quả nhiên nàng là luyện đan sư trời sinh.

      Đan lôi vang nửa ngày, rốt cục dừng lại, đan dược của mọi người cũng hoàn thành.

      BA mươi người này, vốn chính là cao thủ, tỷ lệ bọn họ thành công, so với nhiều người cao hơn rất nhiều.

      Trừ bỏ ba người chỉ luyện chế ra hai viên, những người còn lại, toàn bộ thành công.

      “Cái kia...... Tiểu Hoan Hoan, trước tiên cháu ôm tiểu hồ ly của cháu được ?”

      Hiệu trưởng khách khí xong, Hoan Hoan bĩu môi, hiệu trưởng này là sợ, đan dược lần trước, tất cả đều bị Tiểu Nhạc Nhạc ăn mất.

      Ô ô, lần này là thất giai, nếu như cũng để cho nó ăn sạch, vậy chẳng phải muốn ông đau lòng mà chết hay sao a.

      “Vậy...... Được rồi......”

      Hoan Hoan biết hiệu trưởng lo lắng cái gì, bé ôm tiểu hồ ly cả người kim quang lấp lánh, người biết còn tưởng bé ôm vàng đấy?

      “Ha ha...... Hiệu trưởng, ngươi xem ngươi liền keo kiệt như vậy, phải là mấy viên đan dược sao? Đan dược kia vừa vặn cũng hợp khẩu vị của tiểu hồ ly, cái khác nó xem cũng xem ......”

      Liệt lão cũng muốn đồ đệ của mình mất hứng, hiệu trưởng vừa nghe cũng thế, cưỡng ép, hai cái lão nhân này, ai dám đắc tội a.

      Hơn nữa Đông Phương Ngữ Hinh cùng Hoan Hoan, đều là nhân tài khó gặp, nếu như......

      Đắc tội (làm mất lòng), cũng tốt, là tổn thất của bọn họ a.

      Lần này bọn họ còn cần Đông Phương Ngữ Hinh hỗ trợ đấy?

      Hiệu trưởng dẫn mọi người bắt đầu chấm điểm cho đan dược, Mẫn Du Nhiên vẫn như cũ là cao nhất, đến thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh, ánh mắt hiệu trưởng nhíu lại:

      “Đây là......”

      Đông Phương Ngữ Hinh có ba viên đan dược, xem nhan sắc, tính chất kém nhiều, nhưng có viên muốn tốt hơn chút, phẩm chất viên này, cơ bản tiếp cận thượng phẩm......

      Mà còn lại hai viên, trước mắt tính là trung phẩm.

      Mà ba viên của Mẫn Du Nhiên tính chất cũng cách xa lớn, đều là trung thượng...... Như vậy tính toán, Mẫn Du Nhiên tựa hồ muốn tốt hơn chút.

      “Nhưng thượng phẩm cùng trung phẩm vốn là hai khái niệm hoàn toàn giống nhau......”

      Ngô trưởng lão cố chấp , hiệu trưởng vừa nghe cũng đúng, nhưng mà Chích lão, thèm để ý cười:

      “Nếu hai người bọn họ đều xấp xỉ nhau, bằng cho hoà nhau , lần này tiến vào cuộc tranh tài thứ ba là năm người hay mười người?”

      “Chích lão, là năm người......”

      Ngô trưởng lão nhìn thoáng qua đan dược này, khó xử :

      “Nhưng mà, Tề Giác, Ngạo Phong, Diệt Tịch, Chung Thu Minh, biểu của bồn người cũng tệ, năm người tiến voà còng đấu cuối cùng, vậy… Chỉ có thể từ trong bốn người bọn họ lại loại bỏ người ......”

      Bốn người kia bị điểm danh nghe xong ánh mắt buồn bã, , đến bước này, cách mục tiêu của bọn họ chỉ bước ngắn, nếu bị loại như vậy, có chút oan uổng.

      “Bốn người đều rất tồi sao? Lần này chúng ta cũng là vì chọn nhân tài, bằng đều tiến vào vòng cuối cùng , dù sao cũng nhiều cái......”

      Hiệu trưởng hơi trầm tư chút, nhiều người so với phải đem vài người tồi đem người , thế nhưng dễ dàng hơn.

      Các vị trưởng lão vốn đau đầu, nhưng lúc này vừa nghe như vậy, bọn họ ai cũng cười, để cho bọn họ từ giữa loại ra người, là có chút quá nhẫn tâm đâu?

      Sáu người tiến vào vòng cuối cùng, liền quyết định như vậy, về phần thời gian trận đấu, chỉ cho bọn họ ba ngày khôi phục chuẩn bị.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 363: Lòng dạ tiểu nhân
      Edit: voi còi


      Ba ngày, tuy rằng nhiều lắm, nhưng là đủ.

      Đông Phương Ngữ Hinh thuộc loại khôi phục đặc biệt nhanh, thêm đan dược nữa, Tiểu Hỏa Cầu hỗ trợ, ngày sau nàng cảm giác còn kém nhiều lắm.

      “Nghe phía sau núi của Đan học viện có mảnh Đào tím, tại chắc là thời gian Đào nở, nếu ngày mai chúng ta ra ngoài thả lỏng chút?”

      Đông Phương Ngữ Hinh liên tục buộc chặt lâu như vậy, cần thả lỏng, Thạch Lan vội vàng đề nghị .

      “Phía sau núi sao? Đào tím?”

      Đông Phương Ngữ Hinh tò mò nhìn nàng, Đào này, ở đại là quốc hoa của Nhật Bản, nhưng bình thường hình như là màu trắng chiếm đa số ? mảnh Đào tím lớn, ngẫm lại liền cảm thấy rất đẹp đây?

      “Đúng vậy, ta sớm nghe qua, chính là, hắc hắc...... Hinh Nhi, đây chính là chiếm ánh sáng của ngươi a, nếu phải ngươi, theo ta...... có nửa điểm thiên phú luyện đan, làm sao có thể cùng ngươi ở tại đây?”

      Tính tình Thạch Lan vốn là hoạt bát, nhưng cái khó được là còn cực kỳ chững chạc đấy.

      Bọn họ bận rộn rất lâu rồi, cường độ trận đấu cao như vậy, nếu thiếu chút nữa, phỏng chừng trực tiếp liền hỏng mất, cho nên, Đông Phương Ngữ Hinh cũng phi thường tán thành.

      Uất Trì Tà Dịch, vốn là rất đau lão bà, nhưng giúp được Đông Phương Ngữ Hinh cái gì, có cái cơ hội thả lỏng như vậy, tự nhiên đồng ý.

      Về phần Hoan Hoan, liền càng cần , đứa như vậy, lại thông minh, cũng là có chút ham chơi.

      Mấy người rất nhanh liền đạt thành hiệp nghị, Đông Phương Ngữ Hinh đề nghị muốn ăn đồ nướng.

      “Đồ nướng? Là cái gì vậy?”

      Thạch Lan tò mò hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn về phía Hoan Hoan, Hoan Hoan vội cười hì hì :

      “Mẫu thân người quá mệt, trước nghỉ ngơi, con cho bọn họ......”

      Liền ngay cả Tiểu Nhạc Nhạc cũng vui vẻ nhảy dựng lên, đồ nướng a, nó lâu chưa ăn đâu?

      Tiểu hồ ly vốn là thích ăn thịt, nhưng ngoại trừ đồ nướng.

      Hoan Hoan lập tức đem phương pháp làm đồ nướng chút, mọi người phân công chuẩn bị, chỉ còn chờ ngày mai ra ngoài du ngoạn a.

      ... ...... .......

      “Du Nhiên, biểu của nàng ta, có chút ngoài dự đoán mọi người a......”

      Tề Giác thích Mẫn Du Nhiên, việc này người biết đến ít, đương nhiên, Mẫn Du Nhiên cũng biết, nhưng nàng chưa bao giờ giải thích, bởi vì, nàng cần người như vậy giúp đỡ chính mình.

      “Hừ...... Chẳng qua là may mắn mà thôi......”

      Mẫn Du Nhiên khinh thường xong, nếu như có Đông Phương Ngữ Hinh, lần này vị trí thứ nhất khẳng định là nàng.

      Nhưng lúc này hơn người, nàng còn có chút mơ hồ.

      “Du Nhiên...... Trận so tài cuối cùng này, nàng là tỷ thí cái gì?”

      Tề lo lắng hỏi, Mẫn Du Nhiên lắc đầu:

      “Tâm tư của Hiệu trưởng, ai dám đoán? Ta cũng nghĩ trận thứ hai dĩ nhiên là tỷ thí cùng nhau luyện chế nhiều viên đan dược......”

      Cái này vốn là vượt qua dự đoán của mọi người, có thể thành công, dựa vào là vận khí.

      Nhưng, tuyệt đối cũng phải chỉ là vận khí mà thôi.

      “Lần đầu tiên lúc ta hỏi Đông Phương Ngữ Hinh, nàng thừa nhận luyện chế nhiều viên đan dược, nhưng cuối cùng...... Du Nhiên, nàng cảm thấy kỳ quái sao? Theo lý thuyết, nàng chỉ theo Chích lão học vài ngày, chắc có khả năng ......”

      Hai ngày nay, để cho người ta tra xét tư liệu bên ngoài của Đông Phương Ngữ Hinh, nàng , cơ bản là .

      Bởi vì......

      Nhị nữ nhi của Đông Phương tướng quân, tiểu thư kia nghe trời sinh chính là phế tài, rất nổi danh.

      cái phế tài, ngoài ý muốn quật khởi, dựa vào là đan dược, tuyệt đối có khả năng.

      Chính là muốn đem cái phế tài luyện lên, cần bao nhiêu thứ tốt a......

      ☆, Chương 364: Vô tình gặp gỡ
      Edit: voi còi


      Chỉ là, , Chích lão luôn luôn là mắt cao hơn đỉnh làm sao có thể cứu Đông Phương Ngữ Hinh, thậm chí để cho nàng làm đồ đệ?

      Mà Chích lão từng biến mất qua hai năm thời gian, điều này bọn họ cũng biết.

      Lúc trở về, vẫn là phu thê hai người bọn họ như cũ, nếu như dẫn người trở về, có khả năng giấu giếm mọi người ?

      Họ bế quan hai năm, thời gian gần đây mới ngẫu nhiên ra, thời gian gần đây nhất, chắc chắn ở cùng Đông Phương Ngữ Hinh.

      Mà gần đây hành động bên ngoài của Đông Phương Ngữ Hinh, cũng có thể tra được.

      cách khác, nàng chỉ theo Chích lão học tập có hai năm mà thôi.

      Hai năm, trình độ như vậy, là......

      Làm cho người ta khiếp sợ, càng kích động, tâm động.

      Nếu như đổi thành trải qua tỉ mỉ như bọn họ, kết quả kia......

      Tông sư cấp đồ đệ, quả nhiên là rất bình thường.

      “Cái này ta cũng nghĩ lắm......”

      “Lúc đó bốn phía trận đấu đều là cao thủ, bọn họ có khả năng truyền lời cho Đông Phương Ngữ Hinh, như vậy tuyệt đối trốn thoát lỗ tai của mọi người......”

      Cao thủ luyện đan sư, cũng đại biểu võ công của bọn họ cũng là thứ nhất, nhưng mà tương đối cũng thấp mà.

      có người phát dị thường trong đó, chỉ có thể là......

      Căn bản bọn họ truyền lời qua.

      “Ừ, có lẽ, là như thế này......Vậy bọn họ truyền lời như thế nào?”

      Mẫn Du Nhiên cũng trầm tư, muốn thắng lợi trấn đấu cuối cùng, nàng phải đoán được đề mục của hiệu trưởng.

      “Có lẽ, chừng bọn họ cũng có biện pháp của mình......”

      “Chuyện gì?” Hai người chuyện, bỗng nhiên người của Đan học viện tới, đây là người theo Tề Giác, vội vàng thấp giọng :

      “Tề công tử, ta luôn luôn nhìn chằm chằm mấy người Đông Phương Ngữ Hinh, phát bọn họ phía sau núi......”

      Phía sau núi?

      Hai người nghi hoặc liếc nhau, cũng sắp tới trận đấu, Đông Phương Ngữ Hinh nghỉ ngơi cho tốt, đến phía sau núi làm cái gì?

      “Có người nhìn chằm chằm sao?”

      “Đúng. Người của chúng ta luôn luôn đều nhìn bọn chằm chằm đấy?”

      “Võ công của bọn họ thấp, cẩn thận chút......”

      Tề Giác thân thiết dặn, người nọ nghe xong cảm kích cười:

      “Tề đại ca, ta biết, ta đây ......”

      Nhìn xoay người rồi, Mẫn Du Nhiên hiểu hỏi:

      “Nàng lại phía sau núi? Phía sau núi bây giờ tựa hồ...... Chứ phải là, Chích lão cũng cùng sao?”

      “Chích lão? thể nào?”

      Lão nhân kia, làm sao có thời gian chơi? Trừ phi, bà cấp cho Đông Phương Ngữ Hinh chút thiên vị sao?

      Hai người cảm giác khả năng này rất lớn, liếc nhau, dứt khoát chạy ra ngoài.

      được, bọn họ muốn qua nhìn xem.

      ... ........

      Mấy người Đông Phương Ngữ Hinh đến phía sau núi làm đồ nướng, vốn là nghĩ tới kêu sư phụ của bọn họ , bởi vì bọn họ cũng có khả năng theo , bọn họ là lão niên nhân, nào có công phu này a?

      Chính là, vừa đến phía sau núi, nhóm người vừa vặn gặp được Chích lão cùng Liệt lão --

      Hắc hắc, là vừa vặn, về phần vì sao trùng hợp như vậy, cũng biết.

      “Oa, Hinh Nhi, đây là muốn?”

      Nhìn đến nhóm người Đông Phương Ngữ Hinh, Chích lão hiểu hỏi.

      “Gia gia, nãi nãi, chúng ta muốn Đào tím bên kia làm đồ nướng, hai người muốn cùng hay a......”

      Tiểu nha đầu này......

      Nghe được bé liều lĩnh chuyện như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh có chút biết làm sao, nàng vội giải thích :

      “Sư phụ, là như vậy, mấy ngày nay trận đấu liên tục, con cảm giác thần kinh luôn luôn đều khẩn trương, cho nên bọn họ muốn giúp con thả lỏng chút, chúng ta liền đến phía sau núi ngắm cảnh, ăn chút gì đó, thả lỏng chút ......”

      ☆, Chương 365: Bị ghét bỏ

      Edit:..Lam Thiên..


      “Nga...... Ngươi trái lại rất nhàn rỗi a ......”

      Chích lão giật giật miệng, đồ đệ này của nàng, biết nên như thế nào mới tốt.

      Đều đến bước cuối cùng, phỏng chừng cũng chỉ có mình nàng còn tâm tình ra ngoài chơi? Những người còn lại, phải nàng , tuyệt đối đều suy nghĩ trận đấu kế tiếp có thể thi vào cái gì.

      “Ha ha...... Sư phụ, con cũng cần thả lỏng chút chứ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hắc hắc cười, hai cái lão nhân cũng liền cùng nhau theo.

      Rất nhanh , mọi người đến phía sau núi, chọn cây đào đẹp nhất , Tiểu Hoan Hoan bắt đầu thu xếp làm thịt nướng.

      Tà Dịch tuy rằng cũng cùng Đông Phương Ngữ Hinh ở chung với nhau thời gian khá dài, nhưng thiêu nướng dã ngoại như này cũng là lần đầu tiên.

      Mà Hoan Hoan, lại là ngựa quen đường cũ , vừa thấy chính là người thường xuyên được ăn.

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng nhàn rỗi, tuy rằng Tiểu Hoan Hoan cho nàng làm, nhưng chung quy nàng cũng thể ngồi đây chờ ăn, nên liền đứng lên động thủ hộ trợ.

      Liền ngay cả Chích lão cùng Liệt lão, cũng hiếu kỳ hộ trợ, đám người thế nhưng hòa thuận vui vẻ .

      “Bọn họ làm cái gì?”

      Thời điểm Mẫn Du Nhiên bọn họ tới, mọi người chuẩn bị thịt nướng tốt, trong trung có nhàn nhạt mùi thịt phiêu tán.

      biết......”

      Tề Giác hiểu xem người phía dưới, Chích lão bọn họ cũng ở, nhưng ......

      Nhiều người như vậy ở cùng nhau, khẳng định có khả năng......

      Muốn cho Đông Phương Ngữ Hinh cái gì bí mật ?

      “Đông Phương Ngữ Hinh này kỳ quái , nàng liền tuyệt nhiên lo lắng?”

      Tề Giác vẫn như cũ thể tin được, theo lý thuyết, lúc này người lo lắng nhất hẳn phải là Đông Phương Ngữ Hinh .

      Bởi vì nàng vừa tới Đan học viện này, đối với mọi thứ cũng quen thuộc a.

      “Ha ha...... Ai biết được? Quên , mặc kệ nàng , chúng ta nhìn xem......”

      “Ân...... võ công của bọn họ thấp, nên cách khá xa chút......”

      Tề Giác , Mẫn Du Nhiên gật gật đầu, như vậy, thể bị phát .

      Bất quá, chung quy bọn họ vẫn là xem võ công của Chích lão.

      “Nha đầu a, tựa hồ có người quan tâm tới ngươi nga......”

      Liệt lão cầm chuỗi thịt nướng, tuy rằng chính mình cũng ăn qua thịt nướng, nhưng......

      Chưa bao giờ ăn qua như vậy, thịt được cắt thành từng khối , sau đó rải đồ gia vị lên, hương vị thế nhưng lại cách xa nhiều như vậy.

      Lúc trước, nha đầu kia thế nào làm cho ăn qua đây?

      “Ha ha...... Kia cũng bình thường, ai bảo con là đồ đệ của các ngài đây?”

      Kỳ , Đông Phương Ngữ Hinh cũng phát có người theo dõi chính mình .

      Bất quá, cũng có gì, nàng cũng được coi như là người có chút danh tiếng, bị người tò mò, theo dõi, cũng có gì lạ.

      Chỉ cần, bọn họ làm chuyện có lỗi với nàng là được rồi.

      Hơn nữa, được thêm hai cái bảo tiêu miễn phí, phải là rất tốt sao?

      “Ngươi a...... Hinh Nhi, ngươi lo lắng là có người đến học trộm nghệ (kỹ năng) của ngươi sao ?”

      Chích lão ha ha cười, nha đầu kia đại khí, giống như người hay tính toán so đo từng chút , nàng thích điểm này của nàng?

      “Trước mặt bọn họ luyện đan con còn sợ , huống chi là đay chỉ là chút đồ ăn vặt mà thôi ...... Sư phụ, ngài chừng nào lại tiếp tục dạy con a, con cảm giác, con còn nhiều chưa có học a?”

      Đông Phương Ngữ Hinh làm nũng xong, Chích lão lại ha ha cười:

      “Chờ xong trận đấu này, ta liền tiếp tục dạy ngươi...... Còn có Tiểu Hoan Hoan, con cũng theo gia gia của con, cùng nhau học tập luyện khí ......”

      cần......”

      Nghe tới học luyện khí, Tiểu Hoan Hoan lập tức liền đồng ý :

      “Con muốn cùng nương học luyện đan, làm luyện đan sư ưu tú nhất, con mới cần học luyện khí, cái kia gì thú vị hết......”
      minhhanhng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :