1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 234: Vụn hoa đào ít*
      (nguyên văn là “lạn hoa đào ít” 烂桃花不少, mình tra từ “lạn” ra là nát vụn, thối rữa, vụn nên mình để là vụn, có ai hiểu từ này chỉ giúp mình)

      Edit: voi còi


      Đậu Yên Nhi nằm ở giường, vẫn luôn nằm, hai nha đầu ngày ngày tấc cũng ròi mắt nhìn, đừng là muốn làm sao sảy thai, ngay cả vệ sinh, đều có người theo.

      Bây giờ nàng bị giam cầm, giam cầm hoàn toàn.

      Bỗng nhiên nhị ca bị thiến, trong bụngcủa nàng là hài tử duy nhất của huynh ấy, phụ mẫu càng thể để cho hài tử này gặp chuyện may.

      Lúc trước, nàng muốn hài tử này, nương chỉ thở dài, khuyên nàng, nhưng còn bây giờ sao?

      Nàng vừa ra, nương liền tránh .

      Ngày nào đó tình huống tốt, thiếu chút nữa rớt, nhưng......

      Ông trời, luôn thương nàng, hài tử vẫn còn như cũ.

      Tuy rằng rất nguy hiểm, lại vẫn ương ngạnh ở trong bụng nàng như cũ, có đôi khi nàng đều vì hài tử này mà cảm thấy giật mình, sức sống của tiểu gia hỏa này cũng quá ngoan cường thôi?

      Chỉ là, giờ - -

      Nàng hoàn toàn mất tự do.

      ngày, nương đến xem nàng, Đậu Yên Nhi làm bộ đáng thương hỏi.

      “Yên Nhi, phải nương cho con ra ngoài, chỉ là...... Thân thể của con quá yếu, thích hợp lại, phải nghe lời biết ?”

      Phu nhân ân cần xong, đây là nương của nàng, thế nhưng nửa điểm cũng vì nàng lo lắng.

      “Nương, hài tử này nhận được chúc phúc ......”

      Đây là nghiệt chủng, nghiệp chướng a.

      Nàng cũng cảm thấy kỳ quái, nhị ca nhiều nữ nhân như vậy, cũng cái bụng nào hăng hái tranh giành, ngược lại là nàng, chỉ hồi như vậy, vậy mà mang thai?

      “Ai, nữ nhi a, chúng ta phải đều rất thích nó sao? Nhị ca của con như vậy, chẳng lẽ con lo lắng cho nhị ca con? Con liền nhẫn tâm để nhị ca của con có hậu nhân sao?”

      Lòi của phu nhân thành khẩn, bỗng nhiên bà lại cảm thấy tất cả đều là làm bậy, nếu như......

      Thời điểm khi đó, bà ngăn cản kế hoạch của bọn họ, thương tổn tới Đông Phương Ngữ Hinh, vậy tình huống bây giờ của Đậu phủ, có phải cũng giống như bây giờ hay ?

      Khi đó,bà rất ràng, Đông Phương Ngữ Hinh cũng là người vô tội, nàng có khả năng làm ra vẻ phải Tứ Vương Gia gả, nhất định phải gả cho nhi tử của bà thời gian sống còn nhiều a.

      Chẳng qua là, bọn họ giận chó đánh mèo, bọn họ giận chó đánh mèo, mới tạo ra hậu quả ngày hôm nay.

      “Con...... Ai......”

      Đậu Yên Nhi thở dài, nàng biết chính mình thuyết phục được nương, chỉ có thể chờ hài tử này sinh ra.

      “Nàng trở lại sao?”

      Nàng, tự nhiên là chỉ Đông Phương Ngữ Hinh.

      Phu nhân lắc đầu, ánh mắt Đậu Yên Nhi vui vẻ:

      “Quả nhiên nàng chết?”

      là báo ứng a...... Tuy rằng, chính mình cũng trả giá rất nhiều, nhưng hiệu quả vẫn tệ.

      Đông Phương Ngữ Hinh chết, chết ở trong rừng rậm ma thú, bao gồm nữ nhi của nàng, còn Nhân vương.

      “Yên Nhi, con an tâm nghỉ ngơi , nương trước ......”

      Phu nhân còn dặn dò vài câu, bà biết Đậu Yên Nhi nghe vào, kỳ dặn dò là đối với nha đầu hầu hạ mà thôi.

      Để cho bọn chúng để ý nhiều hơn chút, hài tử này, cũng thể ra có chuyện gì ngoài ý muốn được.

      *****

      “Hinh Nhi, là vất vả ngươi rồi......”

      Đến Phác Dương sơn, Đông Phương Ngữ Hinh nghiêm cẩn kiểm tra bệnh trạng của bọn họ, Lạc trưởng lão kia, tất nhiên là theo phía sau, Đông Phương Ngữ Hinh có suy tư chút, kê phương thuốc, tự nhiên, Lạc trưởng lão phụ trách chuẩn bị thuốc, cho người dùng, người nọ quả nhiên tốt lên ít.

      Phương thuốc kia rất đơn giản, nhưng Lạc trưởng lão kê ra được, nét mặt già nua tức giận đỏ bừng.

      Đương nhiên, khi làm xong hết thảy, Mẫn Bá Thiên muốn giết người.

      Xem khuôn mặt cứt của ta, Đông Phương Ngữ Hinh và Tà Dịch đều vô cùng vui vẻ, hết giận!

      Mà lúc này đây, cũng là lần đầu tiên Tà Tâm nhìn đến năng lực của Đông Phương Ngữ Hinh, hai người đều đem nàng lần nữa đánh giá chút.


      ☆, Chương 235: Vụn hoa đào ít [ 2]
      Edit: voi còi


      Sau khi giải quyết xong việc này cách hoàn mỹ, đoàn người trở về, tự nhiên, Thiên Thương đảo là cao hứng phấn chấn tiếp đón, liền ngay cả đảo chủ, mặt cũng là tươi cười đầy mặt.

      Ánh mắt ông nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, tự nhiên là tốt lên ít, hiền lành ít.

      Mà tất cả điều này, cũng tự nhiên là có người vui mừng có người buồn.

      Thiên Thương đảo chuẩn bị tiệc rượu chào đón, người thực ít, mà trong đó, hiển nhiên Tà Dịch cùng Ngữ Hinh chính là nhân vật chính của tiệc rượu, đúng rồi, còn có Hoan Hoan, tiểu nha đầu vô địch đáng .

      Nhu Y ngồi ở đây, nhìn đến Đông Phương Ngữ Hinh hào quang bắn ra bốn phía, nàng luôn luôn là bình tĩnh tài trí hơn người lại oán hận khẽ cắn môi.

      “Nhu Y, đây là nữ nhân theo thiếu đảo chủ trở về sao?”

      mỹ nữ lén lút tới, câu hỏi như vậy, nếu như đổi lại lúc bình thường, Nhu Y cũng khinh thường trả lời ......

      Nhưng bây giờ bất đồng, bọn họ......

      Quan hệ của thiếu đảo chủ và nữ nhân này rất tốt, tốt đến mức nàng đều hâm mộ, nàng biết căn bản mình mình ứng phó nổi, cho nên......

      Nàng thể làm như vậy, tuyệt đối thể.

      Nàng muốn tìm giúp đỡ, bọn họ cùng nhau nỗ lực.

      Cùng so sánh với Đông Phương Ngữ Hinh, nữ nhân này tính cái gì, câu xuôi tai, rắm cũng phải.

      Nhưng mà, nữ nhân này cũng ngốc a, dùng từ ngữ này sai, là nữ nhân mà thiếu đảo chủ mang về đến, mà phải......

      Nữ nhân của thiếu đảo chủ.

      “Đúng, thế nào? Xinh đẹp ?”

      “A a, sao ta cảm giác chua xót? Nhu Y, ngươi là đệ nhất mỹ nữ của Thiên Thương đảo chúng ta a, phải là, bị nữ nhân này cho so bằng ?”

      Người chuyện, chính là Hiểu Hiểu, cũng là trong nữ nhân chuyển bị cho thiếu đảo chủ, chẳng qua, mặc kệ so sánh theo phương diện nào nàng đều kém hơn Nhu Y, mà Nhu Y đâu, cũng luôn là dáng vẻ tài trí hơn người, cho nên lúc trước, quan hệ giữa hai người cũng tốt.

      Chẳng qua, quan hệ giữa nữ nhân, vốn dĩ hay thay đổi.

      Các nàng, có thể bởi vì người nam nhân, biến thành tình địch, cũng có thể bởi vì nữ nhân, tạm thời biến thành đồng minh.

      “Hừ, bằng nàng ta sao? Còn xứng......”

      Nhu Y khinh thường xong, nàng luôn luôn đều ở đánh giá Đông Phương Ngữ Hinh, nếu phải nàng ta dùng mưa quỷ kế gì lừa gạt thiếu đảo chủ, luận dung mạo, võ công, dạng cũng thể so với mình.(voi: ta thấy con này tự tin dễ sợ)

      Thiếu đảo chủ đơn thuần, tất nhiên là bị nữ nhân này dùng thủ đoạn đứng đắn mê hoặc, bằng , thích nàng ta.

      Nhu Y tự tin nghĩ, nàng lại biết, nếu như Tà Dịch có thể dễ dàng bị người mê hoặc như vậy, nàng cùng đều quen biết hai mươi mấy năm, phải nàng sớm đắc thủ rồi sao?

      “Ha ha, muội muội cảm giác cũng đúng...... Nhu Y tỷ tỷ, chúng ta đều là người Thiên Thương đảo, muội muội có bao nhiêu cân lượng vẫn là ràng, nhưng thực lực của tỷ tỷ, muội muội cũng ràng, tỷ tỷ cần phải cố lên, ai muốn, bị ít người liên quan, quấy rầy bước chân của tỷ tỷ ......”

      Giọng của Hiểu Hiểu vô cùng thân thiết, hai người luôn luôn nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh phải ngu ngốc, làm sao có thể cảm giác.

      “Này, lão nhân, chàng chàng a, đều già như vậy, vì sao vụn hoa đào còn nhiều như vậy a......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vui chu chu miệng, ô ô, nam nhân của chính mình bị người nhìn trộm, cảm giác này thực tốt.

      “Ta già sao?”

      Tà Dịch sờ sờ mặt, rất muốn , chỉ là nữ nhân muốn người khác chính mình già, kỳ nam nhân cũng là như vậy a a.

      “Nhìn già, nhưng tuổi này, cũng có chút lớn......”

      ☆, Chương 236: Nữ nhân đáng sợ
      Edit: voi còi


      Dáng vẻ của nàng như hoa a, Tà Dịch, đều hơn hai mươi rồi a.

      “Vậychẳng phải là càng yên tâm sao? Ta là lão nam nhân, vừa vặn, có thể ngăn chặn ánh mắt những nữ nhân này a......”

      Tà Dịch lấy lòng , Đông Phương Ngữ Hinh bĩu môi, nhìn về phía hai nữ nhân đối diện:

      “Đây là vụn hoa đào của chàng ?”

      “Ách......”

      Vẻ mặt Tà Dịch đầy vạch đen, cái này xem như vụn hoa đào gì, cũng chưa hạ mắt xem đâu.

      Ánh mắt của nhìn qua, hai nữ nhân cũng thấy được, cười thẹn thùng đối với Tà Dịch, dáng vẻ kia, là đủ quyến rũ người khác.

      Sau khi hai người cười xong, đều cúi đầu, có thể nhìn đến mặt đỏ ửng.

      Đông Phương Ngữ Hinh ngồi đối diện với các nàng, tự nhiên xem rành mạch.

      “Hừ...... Còn dám trước mặt ta quyến rũ người?”

      Tay, hung hăng nhéo đùi Tà Dịch cái, Tà Dịch đau nhe răng, nữ nhân này, là, nhẫn tâm.

      “Nàng...... Hinh Nhi, như vậy rất đau, nàng có thể ôn nhu chút hay ?”

      Ô ô, gia có bạo thê (vợ hung dữ), là làm cho người ta, biết nên như thế nào.

      “Đau ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh hừ lạnh tiếng, Tà Dịch xem nàng tức giận, vội :

      có, có......”

      Hai người cười đùa, vụng trộm, nhưng vẫn có người nhìn thấy, đảo chủ vui nhíu mày, nhi tử của mình, là càng ngày càng kỳ quái.

      Tuy rằng bọn họ lần này lập được công lớn, nhưng......

      Trước mặt nhiều người như vậy, vui đùa ầm ĩ như thế, thấy quá đáng sao.

      Nghĩ vậy, ông ho khan tiếng, hắng giọng cái:

      “Tà Dịch, con chút lần này con làm như thế nào đối phó Mẫn Bá Thiên ?”

      Nghe bọn , Mẫn Bá Thiên tự tay giết hai mươi người của mình, ông rất hưng phấn.

      cần nghĩ cũng biết, sắc mặt Mẫn Bá Thiên lúc đó, tất nhiên so cái gì đều phải thối.

      “Phụ thân, đến chuyện lần này, kỳ con cũng có chủ ý gì hay, con nghĩ, đơn giản là cùng Mẫn Bá Thiên đàm phán, sau đó đáp ứng điều kiện của , đem người cứu trở về...... Nếu là, đáp ứng, con liền mang theo người tiến lên, cướp người......”

      Lòi này của Tà Dịch khiến mọi người nghe xong chỉ gật đầu, nếu là bọn họ, cũng nghĩ như vậy, làm như vậy.

      Nhưng cuối cùng......

      “Vậy chủ ý này, sau này con nghĩ đến sao?”

      Vẻ mặt đảo chủ hứng thú hỏi, Tà Dịch lắc đầu:

      “Phụ thân, thực dám giấu giếm, phải con nghĩ đến, là Hinh Nhi......”

      Tà Dịch kéo Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh có chút bất đắc dĩ, nhưng mà bị kéo ra, liền cười cười đối với mọi người, giọng thanh thúy, giọng điệu chậm rãi :

      “Chủ ý vừa rồi tệ, nhưng con tin ở trong tay Mẫn Bá Thiên, lúc nào cũng có khả năng gặp nguy hiểm, Hinh Nhi liền cảm thấy ổn. Mục đích của chúng ta là cứu người, phải làm cho bọn họ nhanh chết. Cho nên lúc đó ta nghĩ, nếu như tay chúng ta có nhược điểm làm cho Mẫn Bá Thiên kiêng kị, vậy tự nhiên liền vấn đề gì. Cho nên ta liền cùng tướng công hỏi khoảng cách đến bên kia, thời gian, trong thời gian gần nhất nghiên cứu chế tạo ra độc dược, độc này vô sắc vô vị, hơn nữa, bởi vì là chính ta điều chế, ai có thể nhanh chóng làm ra giải dược, ngay cả Lạc trưởng lão cũng được...... Tướng công để cho người ta truyền cho thám tử ở Phác Dương sơn, để cho bọn họ vụng trộm thả xuống bên trong giếng nước, về sau, tự nhiên liền thuận lý thành chương ......”

      luyện đan sư thành công, tự nhiên đối với độc dược cũng rất hiểu biết, mà Đông Phương Ngữ Hinh......

      Mọi người tuy rằng biết cấp bậc luyện đan của nàng, nhưng vẫn cảm thấy nàng đáng sợ như cũ.

      ☆, Chương 237: muốn cùng ngươi luận võ
      Edit: ..Lam Thiên..

      độc dược này, là nàng vụng trộm hạ Phác Dương sơn, nếu là......

      Hạ bọn họ, hậu quả kia......

      Nghĩ vậy, mọi người đều bị sợ hãi toát thân mồ hôi lạnh......

      Cái gọi là thà rằng đắc tội mọi người, cũng thể đắc tội cái luyện đan sư thành công, lời này quả nhiên phải có căn cứ .

      “Mẫn Bá Thiên tới đây cầu giải dược, chúng ta tự nhiên tự thừa nhận, nhưng chúng ta có thể qua giúp bọn họ xem độc dược chút, tuy rằng kết quả cuối cùng là giống nhau , nhưng...... Trung gian có khác biệt rất lớn, Mẫn Bá Thiên thả người là chuyện nhất định, giết hai mươi cái tộc nhân của mình cũng bất quá là tỏ chút lòng thành, độc dược này của ta, tuyệt đối là biến thái, cho dù là giải độc , vẫn như cũ đối thân thể con người vẫn có ảnh hưởng, mà ảnh hưởng này, còn tùy vào thời gian trúng độc dài hay ngắn, công lực cao hay thấp, hay cách khác, nếu là...... người trúng độc thời gian càng dài, công lực càng cao, kia sau khi giải độc, đối với thương tổn lại càng lớn, mà thương tổn này, liền biểu võ công của ...... Nếu ta đoán sai, lúc này Mẫn Bá Thiên, phỏng chừng ở đâu đó dậm chân mắng chửi người?”

      Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười, Uất Trì Tà Dịch cũng cười, đối với Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng là mười phần tín nhiệm.

      Chính là lời của nàng khiến mọi người ở đây có chút toát mồ hôi, nhưng nghĩ đến bộ dáng Mẫn Bá Thiên tức giận đến phát cuồng \, bọn họ trong lòng lại thầm tỏ ý vui mừng.

      Dù sao hai bên là tử địch, có thể đả kích Mẫn Bá Thiên, bọn họ tất nhiên là cảm thấy cao hứng .

      “Nha đầu kia, đúng là đủ mạnh mẽ ......”

      Đảo chủ tán dương xong, trong lòng thầm có tính toán, cái nữ tử như vậy, chớ nàng vì Tà Dịch sinh đứa , cho dù là có, Thiên Thương đảo bọn họ cũng đắc tội.

      Đắc tội cái luyện đan sư ưu tú như vậy, kia chính là lựa chọn sai lầm nhất.

      Mà nhìn đến nàng cùng Tà Dịch quan hệ tốt như vậy, biết có nên cảm thấy may mắn hay , cũng hoặc là......

      Này cũng chưa chắc là chuyện xấu.

      Về phần Hoan Hoan, nha đầu kia càng là quỷ linh tinh, thông minh làm cho người ta chậc lưỡi, chút mệt cũng ăn.

      “Hoan Hoan, qua đây......”

      Nghĩ đến Hoan Hoan, đảo chủ vẫy tay, Hoan Hoan tự nhiên là vui mừng chạy tới, đảo chủ sờ sờ khuôn mặt nhắn của bé, Hoan Hoan nhăn nhíu mày, bĩu môi :

      “Gia gia, khuôn mặt nữ hài tử là thể tùy tiện mò, sờ mó rồi cần phải đối với nàng phụ trách......”

      Đảo chủ im lặng, này, là ai dạy cho nàng a?

      “Đây là nương con cùng con ?”

      Đảo chủ mặt hứng thú hỏi, Hoan Hoan lắc đầu:

      phải, vốn chính là như vậy được ?”

      “Ha ha, ta là gia gia con, sờ mặt con tự nhiên có việc gì...... Đây là thể ý tứ gia gia thích con......”

      Đảo chủ nhẫn nại giải thích , Hoan Hoan cái hiểu cái gật gật đầu:

      “Nga, hiểu được ......”

      xong cả người dựa vào trong lòng đảo chủ, cái thân mình nho mềm mại tựa ở trong ngực , đảo chủ có loại cảm giác rất kỳ quái.

      Đây là nữ nhi của Tà Dịch, cũng là nhà huyết mạch nhà bọn họ .

      Chẳng lẽ đây là huyết mạch tương liên, đây là......

      Tình thân sao?

      “Đông Phương Ngữ Hinh, ta muốn cùng ngươi tỷ thí......”

      vừa mắt nhìn Đông Phương Ngữ Hinh chậm rãi thu phục tâm của đảo chủ, Nhu Y vui đứng lên, hô.

      Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt, hiểu nhìn nàng:

      “Tỷ thí cái gì?”

      “Luận võ......”

      Nhu Y kiêu ngạo , Đông Phương Ngữ Hinh vừa định đáp ứng, Tà Dịch lại đè lại nàng , lạnh lùng cười:

      “Luận võ, ngươi cùng Hinh Nhi?”

      “Thế nào, thiếu đảo chủ đồng ý?”

      Nhu Y nhìn Uất Trì Tà Dịch duy hộ Đông Phương Ngữ Hinh như vậy, trong lòng nàng càng là tức giận, lớn tiếng hô.

      ☆, Chương 238: ta muốn trở về
      Edit:..Lam Thiên..

      Nhu Y nhìn Uất Trì Tà Dịch duy hộ Đông Phương Ngữ Hinh như vậy, trong lòng nàng càng là tức giận, lớn tiếng hô.

      “Kia nhưng là được...... Bất quá, ta rất hiếu kỳ, Nhu Y, thời gian ngươi luyện võ dài bao lâu?”

      Nhu Y sửng sốt, Uất Trì Tà Dịch có ý tứ gì, nhưng nàng vẫn như cũ hồi đáp:

      “hơn hai mươi năm......”

      “hơn hai mươi năm...... vậy ngươi có biết Hinh Nhi luyện võ bao lâu ?”

      “Nàng...... Ít nhất cũng hai mươi năm......”

      Nhu Y có chút quá xác định, nàng biết Đông Phương Ngữ Hinh tuổi hơn nàng, nhưng...... Luận võ còn phân biệt tuổi tác sao?

      “Ha ha......, hai mươi năm? Ngươi cho rằng là hai mươi năm sao?”

      Tà Dịch hừ lạnh tiếng, Nhu Y bất an hỏi:

      “Kia đến hai mươi năm?”

      “Sai...... Tất cả mọi người đều biết, Kỳ Thiên quốc Đông Phương tướng quân võ công cái thế, bảo vệ quốc gia, công lao , nhưng Đông Phương tướng quân có nữ nhi, tên Đông Phương Ngữ Hinh, là phế vật trời sinh, thẳng đến mười lăm tuổi, vẫn như cũ chút võ công......”

      “Cái gì? Kia nàng......”

      Nhu Y giật mình , nàng nghĩ tới Đông Phương Ngữ Hinh còn có chuyện xưa như vậy.

      “võ công của nàng, là từ mười sáu tuổi bắt đầu luyện tập , cũng chính là sau khi sinh ra Hoan Hoan...... Bởi vì là trời sinh phế vật, tự nhiên cũng có khả năng giống người bình thường mà luyện võ. Bất quá, tuy rằng võ học của nàng có thiên phú, nhưng lại có thiên phú luyện đan sư, cho nên nàng lựa chọn tu luyện luyện đan sư , vậy ngươi hẳn là biết......”

      như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh này, bất quá là mới luyện võ hơn năm năm mà thôi.

      Hơn năm năm, cái cao thủ khí tiên cấp ba ra đời......

      tốc độ này, mặc kệ là ai nghe xong, đều hâm mộ muốn chết.

      Thế giới này, đúng là rất rất rất công bằng , thế nhưng lại có người có thể đả kích người như vậy.

      Rất nhiều người bi phẫn .

      “Ngươi xác định muốn cùng nàng luận võ sao?”

      Tà Dịch cười lạnh xem Nhu Y, Nhu Y chậm rãi ngồi xuống, Tà Dịch đều như vậy , nàng nếu là kiên trì, kia chẳng phải là thành khi dễ người sao?

      “Kỳ , Nhu Y, tuy rằng ngươi thể cùng Hinh Nhi luận võ, nhưng tỷ thí luyện đan vẫn là có thể ......”

      Tà Dịch lành lạnh bỏ thêm câu, Nhu Y nghe xong thầm nghĩ muốn tìm cái hố chui vào, tỷ thí luyện đan, nàng còn chưa muốn đem thể diện quăng bỏ......

      Cùng cái luyện đan sư lợi hại tỷ thí, nàng thậm chí còn phải là luyện đan sư !

      Thiếu đảo chủ, ngươi cảm thấy là ngươi rất sủng nữ nhân của ngươi sao?

      Xem khuôn mặt Nhu Y hoàn toàn biến sắc, Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng vui vẻ, lúc này đây yến hội, cuối cùng cũng có thể bình bình đạm đạm mà trôi qua.

      “Tà Dịch, ta nghĩ muốn trở về chuyến......”

      Bọn họ đều ra ngoài lâu như vậy , chuyện bên kia nàng còn rất nhiều chưa xử lý xong, nàng muốn trở về, phi thường muốn trở về nga.

      “Này...... Hinh Nhi, ngày mai ta cùng phụ thân tiếng ......”

      Tà Dịch trong lòng luôn luôn có chút áy náy, tuy rằng bọn họ về, ở Kỳ Thiên quốc bọn họ cũng thành thân , nhưng ở nơi này......

      Cho tới bây giờ, cũng dám .

      Bởi vì là thiếu đảo chủ, hôn nhân của , phải chỉ là phụ thân đồng ý là được, mà còn cần vài cái trưởng lão, cũng tán thành.

      Bằng , có thể......

      Bất an nhíu mày, hi vọng Đông Phương Ngữ Hinh có thể được bọn họ tán thành, nếu là tại đến, khẳng định làm bọn họ càng thêm phản cảm .

      “Ân...... Cũng tốt......”

      Đông Phương Ngữ Hinh biết bọn họ bây giờ có tự do, dù sao cũng là ở địa bàn của người ta.

      Bất quá, đảo chủ kia thoạt nhìn cũng là người cực kì dễ chuyện .

      ......

      “Tà Dịch, ngươi ngươi muồn ra ngoài?”

      nghĩ tới Tà Dịch còn muốn , đảo chủ sắc mặt lập tức biến đổi, nhi tử này, ở bên ngoài chơi thành quen sao?

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 239: Hoan Hoan phải là nữ nhi của ngươi?
      Edit: ..Lam Thiên..

      “Kỳ Thiên quốc còn có rất nhiều việc ta chưa làm xong, ta phải trở về xử lý chút......”

      Tà Dịch thản nhiên xong, đảo chủ nhíu mày nghĩ nghĩ, :

      “Đem nha đầu Hoan Hoanqua đây, mang đến từ đường ......”

      Từ đường......

      Tà Dịch vừa nghe, sắc mặt biến đen, đương nhiên biết từ đường là có ý tứ, nhưng......

      Huyết mạch của Hoan Hoan, cũng lo lắng, bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh dù sao phải người Thiên Thương đảo bọn họ.

      “Này...... Phụ thân, ta cùng Hinh Nhi thương lượng chút......”

      “Còn muốn thương lượng cái gì? Hoan Hoan là nữ nhi của ngươi, sớm hay muộn bé cũng phải tới từ đường , chẳng lẽ đúng sao?”

      Đương nhiên là như thế, nhưng lo lắng là kết quả.

      Chính là, nghĩ đến cái tiểu nha đầu tinh linh cổ quái kia, cảm giác lo lắng của chính mình cũng hoàn toàn cần thiết.

      Nha đầu kia, thông minh như thế, thiên phú luyện võ so với chính mình đều tốt hơn, vậy bé chắc chắn kém?

      Nghĩ vậy, Tà Dịch cáo từ ra ngoài, mà đảo chủ, lại triệu tập vài cái trưởng lão tới từ đường chờ.

      Đây chính là việc lớn, là thế hệ sau của , muốn nhận tổ quy tông .

      Thời điểm Tà Dịch bọn họ đến , vài cái trưởng lão chờ ở kia .

      Đương nhiên, hôm nay cũng có người tạp vụ chờ, chỉ có trưởng lão cùng đảo chủ.

      chính giữa từ đường, có tảng đá màu đen , nhân xưng huyết mạch chi thạch, chỉ cần là huyết mạch của Uất Trì gia tộc, giọt máu lên tảng đá, căn cứ vào biến hóa của tảng đá là có thể nhìn ra độ tinh khiết của huyết mạch.

      Mà biến hóa càng lớn, độ tinh khiết càng cao.

      “Hoan Hoan, sợ sao?”

      Cầm bàn tay bé của Hoan Hoan , đây là cấp Hoan Hoan cơ hội tốt, Đông Phương Ngữ Hinh cũng rất coi trọng .

      sợ...... Nương, ta là đứa của phụ thân, vì sao phải sợ a......”

      Hoan Hoan nâng lên khuôn mặt nhắn, mặt nghiêm cẩn .

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, giờ phút này, đại trưởng lão tới, thân thủ......

      Hoan Hoan vội vàng thả ra tay của chính mình , để đại trưởng lão dẫn đến trước huyết mạch chi thạch.

      Nhị trưởng lão trong tay bưng cái khay, bàn trong có cái chùy thủ sắc bén, đại trưởng lão tiếp nhận đến, cầm lấy chủy thủ.

      Này nếu là đứa khác nhìn thấy như vậy , phỏng chừng sớm bị dọa khóc.

      nhưng Hoan Hoan của chúng ta là ai? bé nhưng là tiểu nha đầu vô địch thông minh dũng cảm , mày cũng chưa nhăn chút.

      Hoan Hoan dũng cảm, khiến mọi người ở đay rất bội phục, nha đầu kia, là có vài phần gan dạ sáng suốt .

      Đại trưởng lão hơi hơi khom người, nắm tay Hoan Hoan lên, Hoan Hoan dũng cảm trừng lớn mắt xem, xem chủy thủ tới gần cánh tay của mình, chậm rãi , chậm rãi, rơi xuống da thịt .

      trận đau nhức truyền đến, tiểu nha đầu vẫn như cũ nhàn nhạt xem, giọt máu đỏ tươi chảy ra, từ cổ tay, rơi xuống phía dưới huyết mạch chi thạch .

      Cũng liền hạ xuống hơn mười giọt, đại trưởng lão dùng khan lụa trắng noãn giúp Hoan Hoan bao lại cánh tay, sau đó hai mắt nhìn tảng đá.

      tảng đá màu đen, vẫn như cũ là màu đen, gì dị sắc.

      có biến hóa......

      trường mảnh tĩnh lặng, liền ngay cả Tà Dịch cũng nhịn được trừng lớn mắt.

      “Này......”

      biết là ai tiếng, mọi người lắc đầu, ý tứ này, ý tứ này chính là......

      Nha đầu kia, phải huyết mạch Thiên Thương đảo.

      Làm sao có thể?

      Tất cả mọi người thể tin được nhìn huyết mạch chi thạch, Tà Dịch vội vàng ra phía trước, gắt gao nhìn chằm chằm tảng đá kia.

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh, cũng vội vàng qua.

      “Tà Dịch, ngươi xác định đây là nữ nhi của ngươi sao!”

      mặt của Đảo Chủ là tốt, phi thường tốt.

      Ý tứ này ràng, nếu là kết quả này chính xác......

      Chương 240: Hoan Hoan phải nữ nhi của con ?[ 2 ]
      Edit: PDN

      Ý tứ này ràng, nếu đây là kết quả chính xác, vậy chứng minh, Hoan Hoan, căn bản là phải nữ nhi của Tà Dịch .

      Tuy rằng, Đông Phương Ngữ Hinh phải người của Thiên Thương đảo, nhưng......

      Cho dù nàng phải, sao có khả năng Hoan Hoan chút huyết mạch của Thiên Thương đảo nào chứ.

      Trừ khi, Hoan Hoan căn bản phải là huyết mạch của Thiên Thương đảo .

      “Con xác định......”

      Tà Dịch vô cùng khẳng định xong, vẻ mặt đảo chủ lạnh hơn, nổi giận :

      “Con...... Con...... Vậy chuyện này con giải thích thế nào?”

      Ông chỉ vào huyết mạch chi thạch vẫn màu đen như cũ kia, đây là bằng chứng tốt nhất.

      Đứa này, biết bị ai che mờ ánh mắt rồi.

      “Phụ thân, chuyện này con biết vì sao, nhưng Hoan Hoan, là nữ nhi của con !”

      Tà Dịch chút do dự, từ bọn họ quen biết ngoài ý muốn, đến nhịn được nhớ mong bé, đây nhất định là tình cảm chỉ có huyết thống mới có .

      Nhìn Tà Dịch cố chấp như thế , đảo chủ tức muốn phun máu, Đông Phương Ngữ Hinh này chẳng lẽ là quái hay sao,vậy mà......

      Mê hoặc con như thế.

      Nhưng mà, tuy rằng ông tức giận, nhưng cũng phải hề lý trí .

      Nghĩ đến những việc Đông Phương Ngữ Hinh làm từ sau khi đến,nha đầu kia biểu có khuôn có dạng.

      giống như là nữ nhân hiểu chuyện .

      Chẳng lẽ, giữa chuyện này có hiểu lầm gì hay sao?

      “Đảo chủ, huyết mạch chi thạch này chút biến hóa,vậy thân phận của Hoan Hoan cũng ràng, đảo chủ, ngài xem chuyện này......”

      Vẻ mặt tứ trưởng lão nghiêm túc xong.

      “Đúng vậy...... Đảo chủ, biết nha đầu kia là nữ nhi của Đông Phương Ngữ Hinh với kẻ nào, cũng dám dùng thiếu đảo chủ để che đậy, mong rằng đảo chủ trừng trị nghiêm khắc......”

      Tam trưởng lão cũng hài lòng mở miệng, đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão vẻ mặt nghiêm túc, nhưng phát biểu ý kiến.

      “Đảo chủ, huyết mạch chuyện này chính là căn bản của Thiên Thương đảo chúng ta ......”

      Tam trưởng lão tưởng như khóc lóc nức nở, là khiến khác nhìn nhịn được muốn khóc theo .

      “Tà Dịch, con như thế nào?”

      Đảo chủ nhìn về phía con của chính mình, nó là đương , cũng có quyền lên tiếng nhất.

      “Con tin tưởng Hinh Nhi, cũng tin tưởng Hoan Hoan là nữ nhi của con. Đến mức này, con biết, khẳng định là huyết mạch chi thạch này đúng......”

      Hai mắt lại nhìn chằm chằm huyết mạch chi thạch, vì sao hề biến hóa đây?

      “Con...... Tà Dịch, con cũng biết huyết mạch chuyện này quan trọng đối với Thiên Thương đảo chúng ta chứ ?”

      “ Đương nhiên con biết, nhưng con càng tin tưởng thê tử và nữ nhi của con.....”

      Tà Dịch thâm tình nhìn Đông Phương Ngữ Hinh. Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng cảm động. Nàng cũng luôn luôn tò mò, thân phận của Hoan Hoan thành vấn đề, có vấn đề đúng là tảng đá kia ?

      Tảng đá này có gì kỳ lạ?

      Thứ này, lần đầu tiên nàng nhìn thấy, nếu trở về phải nghiên cứu chút, có lẽ, có phát gì đó.

      Nhưng bây giờ, bọn họ chắc chắn cho nàng thời gian, lại càng cho nàng cơ hội cầm về nghiên cứu, vậy......

      Chớp mắt, về Đông Phương Ngữ Hinh, đúng là hơi có phần thích mĩ nam, nhưng con người cũng cực kì thông minh .

      Rất nhanh , nàng biện pháp.

      Bỗng nhiên nàng cầm lấy chủy thủ bên cạnh, lúc mọi người kịp phản ứng, kéo tay Tà Dịch sang , ở cổ tay cắt chút.

      Máu đỏ tươi rơi xuống, tới huyết mạch chi thạch.

      Mọi người kinh ngạc, đảo chủ vội hô:

      “Đông Phương Ngữ Hinh, cháu làm cái gì......”

      “Tảng đá vỡ này có thể kiểm tra độ tinh khiết của huyết mạch sao? Cháu muốn tự mình nhìn xem......”

      Tảng đá vỡ......

      Mọi người xấu hổ, đây là bảo bối của Thiên Thương đảo bọn họ có được ?

      Mà huyết mạch của Tà Dịch , từng kiểm tra ở tảng đá này, có vấn đề gì .

      Chương 241: Hoan Hoan phải nữ nhi của con ?[3]
      Edit: PDN

      Mà huyết mạch của Tà Dịch, thí nghiệm ở tảng đá này, có vấn đề gì .

      Độ tinh khiết cao nhất, biến hóa lớn nhất.

      Vậy mà lúc này, cũng là máu tươi của rơi xuống, nhưng tảng đá......

      hề thay đổi, hề biến hóa......

      Nếu như máu của Hoan Hoan rơi xuống mọi người nghi ngờ đây phải huyết mạch của thiếu đảo chủ, vậy Tà Dịch ......

      Tà Dịch là con trai của đảo chủ, huyết mạch của từng thí nghiệm tại đây, đúng là vấn đề gì .

      Ai dám nghi ngờ huyết mạch của đây?

      Cho nên, nhìn thấy tình huống như vậy, bọn họ chỉ có giật mình, khó hiểu, thậm chí là thể tin được.

      Máu của thiếu đảo chủ làm sao có thể thay đổi,biến hóa. Chẳng lẽ......

      Thiếu đảo chủ bị người ta thay đổi?

      Có người can đảm suy đoán chút, chẳng qua là, ai dám lời như vậy chứ?

      Cho nên, kết quả của chuyện này chính là, trong lòng mọi người đều có ý tưởng, nhưng lại ai dám cái gì.

      Đảo chủ cũng vô cùng khiếp sợ. Đúng là ông tin tưởng con của mình, nhưng huyết mạch chi thạch này......

      Lúc nãy ông xem qua, cũng phải đồ giả .

      “Cháu như thế nào? Chẳng qua đây là tảng đá vỡ, làm sao có thể thí nghiệm ra huyết mạch của con người? Ối chà, đảo chủ, đám các ngài đều thông minh như vậy, như thế nào lại bị khối tảng đá vỡ làm cho mê muội ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vỗ vỗ tay, nàng rất muốn ném tảng đá này , nhưng chỗ này nhiều người như vậy, đoán chừng bọn họ cũng cho phép .

      “Điều đó có khả năng......”

      Đảo chủ đứng lên tới, trực tiếp đến bên cạnh tảng đá, nhận lấy dao găm, cũng cắt qua cổ tay, máu rơi xuống, tảng đá vẫn phản ứng như cũ.

      Mọi người lại khiếp sợ, đại trưởng lão tin, cũng tới thử nghiệm, kết quả vẫn y nguyên như vậy.

      Vậy, ai dám Hoan Hoan phải nữ nhi của Tà Dịch, có thể tại ai dám lung tung.

      ràng, tảng đá này xảy ra vấn đề.

      Nhưng mà, đây là từ đường của Thiên Thương đảo bọn họ, bình thường đều có người bảo vệ , làm sao có thể......

      Cảm thấy thể...... có ai lẻn vào lặng yên tiếng động , trừ khi, là người nhà của bọn họ.

      Nếu như có tư cách vào đến, cũng chỉ có đảo chủ và mấy vị trưởng lão.

      Vậy trong đó, có thể có người thích Đông Phương Ngữ Hinh và Hoan Hoan, lại càng muốn thừa nhận thân phận của họ .

      Nhưng bọn chúng chắc cũng ngu ngốc tiến vào từ cửa chính, như vậy kiểm tra chút lộ ra.

      Cho nên......

      Mặt đảo chủ trầm xuống, quay đầu nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, :

      “Đông Phương Ngữ Hinh, cháu chính là luyện đan sư, tảng đá này ràng là bị người xử lý rồi, cháu hãy nhìn xem tảng đá này có gì đúng?”

      Đông Phương Ngữ Hinh lại nhìn về phía tảng đá, thậm chí nàng cầm lấy, cẩn thận quan sát lúc, lắc đầu:

      nhìn ra......”

      Lời của nàng, khiến có người nhàng thở ra, nếu nàng cũng có biện pháp giải quyết, tiểu nha đầu kia, thể có danh phận chân chính.

      Danh phận tiểu nha đầu xác định, tất nhiên Đông Phương Ngữ Hinh lại càng thể là thê tử của Tà Dịch.

      “Cháu cũng nhìn ra ?”

      Thông qua Đông Phương Ngữ Hinh hạ độc cho Mẫn Bá Thiên, ông biết nha đầu kia đơn giản, nhưng nếu nàng cũng đoán ra, vậy......

      Đảo chủ hơi thất vọng, ông rất muốn biết cuối cùng Hoan Hoan có phải cháu ông hay .

      “Tuy rằng cháu nhìn ra thứ này có gì đúng, nhưng là nước thuốc, hoặc là che chắn gì đó, chắc hẳn đều sợ Dị Hỏa, cháu thấy này tảng đá vỡ này cũng đủ rắn chắc, nếu như dùng Dị Hỏa đốt chút, biết đâu được......”

      Đông Phương Ngữ Hinh này, còn gọi tảng đá vỡ càng trôi chảy.

      Mọi người lại xấu hổ, nhưng mà, dùng Dị Hỏa đốt chút......

      Lời này vừa ra, vẻ mặt ai đó cao hứng .

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 242: Chia rẽ bọn họ?
      Edit: voi còi

      Lời này vừa ra, có người sắc mặt cao hứng.

      được, ta phản đối......”

      Tứ trưởng lão vội vàng hô, đảo chủ nhìn qua, lành lạnh mà hỏi:

      “Tứ trưởng lão có ý tứ gì? Chớ phải là tảng đá này thất thường cùng ngươi có liên quan?”

      “Đương nhiên phải......”

      Tứ trưởng lão cuống quít giải thích, việc này trăm ngàn thể thừa nhận :

      “Đây là bảo vật của chúng ta, nếu như dùng Dị Hỏa nướng hỏng rồi, vậy làm sao bây giờ?”

      Sắc mặt lão nghiêm túc xong, đảo chủ nghĩ cũng thấy đúng, nhưng mà......

      “Nếu nó dùng được, vậy nướng hỏng liền hỏng rồi, vô dụng ở nơi này cũng là phế vật......”

      Lời này là dễ nghe, Đông Phương Ngữ Hinh vừa lòng gật gật đầu, thế nhưng đảo chủ đồng ý, nàng tự nhiên muốn động thủ nướng xuống.

      Đông Phương Ngữ Hinh trực tiếp ngồi xếp bằng ngồi xuống, chân khí vận hành vòng, bỗng nhiên mở mắt ra, vung tay lên, luồng ánh lửa màu đỏ liền xông ra.

      Ánh lửa màu đỏ này, cực kì thuần khiết.

      Màu sắc diêm dúa loè loẹt, mê người, mà nhiệt độ trong đó, càng khiến mọi người thấy kinh hãi.

      Đại trưởng lão giật mình trừng lớn mắt, ánh lửa này, độ ấm này, kiểu như vậy, này......

      Cai này tựa hồ, chính là Dị Hỏa đứng thứ ba danh sách màu đỏ Chích Viêm?

      Màu đỏ Chích Viêm, xếp thứ ba, nhưng thời gian tồn tại của nó cực kì lâu dài, nghe nhưng là có trí lực (năng lực), thậm chí, có võ công.

      Người bình thường đừng là luyện hóa, chính là tới gần đều bị nó làm bị thương.

      Đây là loại Dị Hỏa cực kì khó giải quyết, thế nhưng Đông Phương Ngữ Hinh tuổi nho , lại đem nó thu vào trong tay.

      Điều này, là làm cho người ta kinh ngạc.

      Đồng thời, lão cũng hâm mộ...... Lão đều sống lâu như vậy rồi, thậm chí, Dị Hỏa cũng chưa luyện hóa cái.

      Lão dùng, chẳng qua chỉ là bản thể chi hoả của động vật.

      Đây là kỳ ngộ, đương nhiên, càng bao gồm, trí tuệ của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Tinh thần hơi ổn định chút, hai mắt của lão tiếp tục nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, xem kỹ thuật khống chế hỏa của nàng.

      Kỹ thuật khống chế hoả của nha đầu kia cũng rất tốt, so với chính mình đều cường hãn ít.

      Màu đỏ nồng đậm, đem huyết mạch chi thạch chặt chẽ bao vây lại, độ nóng kia tuy rằng cao, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh là thong thả tăng nhiệt, mực thăm dò năng lực chịu đựng của đá huyết mạch.

      Nàng có trực tiếp tăng nhiệt đến cao nhất, thuyết minh miệng nàng là tảng đá hỏng, nhưng trong lòng cũng rất trân trọng, nhận thức như vậy, cũng làm cho nhận thức của lão đối với nha đầu này tốt lên ít.

      Mà đảo chủ, tự nhiên quan sát, ông phát nha đầu kia làm việc ổn trọng, vội vàng nóng nảy, đâu vào đấy, lúc nên kiêu ngạo, kiêu ngạo làm cho người ta muốn đánh người, nhưng cũng có lúc, cũng là khiêm tốn có lễ.

      nha đầu như vậy, trách được có thể khiến cho nhi tử của mình khăng khăng mực đối với nàng......

      Có vẻ như ông có thể lý giải ý tưởng của Tà Dịch.

      Nam nhân, cả đời này phải thú mấy người phụ nhân liền giỏi cõ nào, kỳ , mặc kệ thú bao nhiêu nữ nhân, nếu như người nào cùng chính mình tâm ý tương thông, chẳng thà người cũng cần.

      Mà gặp được nữ nhân thích hợp, trái tim hai người gắn bó, hỗ trợ, tôn trọng lẫn nhau, kia mới là chuyện hạnh phúc nhất.

      Nhi tử tìm được nữ nhân như vậy, ông thực muốn chia rẽ bọn họ sao?

      Trong lòng đảo chủ bỗng nhiên có chút xác định.

      Hoan Hoan cũng xem Đông Phương Ngữ Hinh khống chế hỏa, tay bé của bé cũng bắt chước theo động tác của Đông Phương Ngữ Hinh, tuy rằng trong tay có lửa, nhưng học cũng có dáng có vẻ.

      Cái này hổ là cái luyện đan sư trời sinh, rất nhiều chuyện, ví dụ như luyện đan, là cần nhờ thiên phú.

      ☆, Chương 243: Máu tinh khiết
      Edit voi còi


      Đảo chủ nhìn Hoan Hoan, ánh mắt càng thêm nhu hòa, nha đầu kia thiên phú tệ, tệ.

      “Tốt lắm...... Chắc là có thể ......”

      Cuối cùng Đông Phương Ngữ Hinh cũng thu Dị Hỏa, tảng đá kia cẩn thận rơi đất, Tứ trưởng lão vội vàng qua lấy, Đông Phương Ngữ Hinh ngăn lại, mỉm cười :

      “Tứ trưởng lão sợ nóng sao?”

      “Ta...... Da dày thịt béo, sợ, sợ......”

      Tứ trưởng lão ha ha cười, Đông Phương Ngữ Hinh cũng cười :

      “Tứ trưởng lão sợ, nhưng Hinh Nhi cũng muốn để cho trưởng lão bị nóng, Tà Dịch, chàng qua lấy ......”

      Tà Dịch bĩu môi, nha đầu kia thực sai bảo người, nhưng mà, cũng biết ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh, cho nên, cũng phản đối, trực tiếp qua lấy tảng đá, căn bản cho Tứ trưởng lão có cơ hội đụng tới tảng đá ......

      Sau khi đem tảng đá về chỗ cũ, lại cắt cổ tay, máu rơi xuống, tảng đá màu đen bỗng nhiên khẽ động, rất nhanh, chẳng qua là trong nháy mắt, liền biến thành màu đỏ......

      “95%...... Cùng thời điểm lúc trước giống nhau......”

      Từng đứa ở thời điểm năm tuổi đếu tiến hành trắc nghiệm huyết mạch, nghĩ tới tại kết quả như nhau, cái này chứng minh, đá huyết mạch này hoàn toàn bình thường.

      “Ồ, ta cho rằng đây chẳng qua chỉ là hòn đá hỏng, nghĩ tới thế nhưng phải, xem ra là có chút ý tứ ?”

      Tảng đá biến hồng, qua vài phút, màu đỏ biến mất, chậm rãi biến mất, lại biến thành màu đen.

      “Hoan Hoan, tới phiên con......”

      Tà Dịch đối với tiểu nha đầu vẫy tay, tiểu nha đầu vui vẻ chạy tới, miệng than thở :

      biết ai đáng giận như vậy, thế nhưng động thủ đối với tảng đá, làm hại Hoan Hoan phải cắt nhiều đao......”

      Đông Phương Ngữ Hinh im lặng, nàng càng hận người động thủ với tảng đá.

      Hừ, tứ trưởng lão, tam trưởng lão, phỏng chừng đều có liên quan đến các ngươi, ta bỏ qua cho các ngươi.

      Đông Phương Ngữ Hinh thầm thề, mà Hoan Hoan cũng chạy tới bên người Tà Dịch, Tà Dịch cẩn thận cắt cổ tay Hoan Hoan chút, hạ xuống vài giọt máu, cuống quít buộc lại giúp bé, cầm máu.

      Mà máu tươi rơi vào tảng đá, cũng là trong nháy mắt, tảng đá bắt đầu đại biến, cùng với Tà Dịch vừa lấy máu bất đồng là, lúc này đá huyết mạch thế nhưng bắt đầu chuyển động.

      Màu đỏ, rất nhanh đạt tới phần tư...... phần ba, phần hai......

      Mà giờ phút này, màu đỏ cũng có dừng lại, tảng đá lại chớp lên càng thêm lợi hại.

      Hai phần ba, ba phần tư, sau đó, tiếp tục có xu thế lan tràn ......

      Đảo chủ cùng vài vị trưởng lão đều kinh ngạc trừng lớn mắt, ở trong ý thức của bọn họ, Tà Dịch là 95% huyết mạch, Đông Phương Ngữ Hinh là ngoại nhân, hài tử của bọn họ, nhiều nhất cũng chỉ 50%, nhưng tại xem ra, đúng, hoàn toàn đúng.

      “Trời ạ, đứa này phải là......”

      Đại trưởng lão kinh ngạc ra, mà những người khác, cũng là vẻ mặt hưng phấn.

      Trong sách cổ của Thiên Thương đảo, từng ghi lại, nếu như đá huyết mạch kiểm tra đến người có huyết mạch là trăm phần trăm tinh khiết...... Đá huyết mạch, có dị động.

      Mà vừa rồi, máu của Hoan Hoan vừa rơi xuống, đá huyết mạch bình tĩnh.

      Đá huyết mạch này, là hội tụ máu của những cổ nhân của Thiên Thương đảo bảo vệ, nhìn đến huyết mạch tinh khiết, linh thức yếu ớt kia, cũng hưng phấn theo.

      Mà tình huống trước mắt, bọn họ nhịn được hoài nghi.

      95%, 99%...... Trăm phần trăm......

      Cuối cùng khi đá huyết mạch cũng bình tĩnh lại, toàn bộ tảng đá cũng biến thành màu đỏ bừng.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 244: Râu đâm đau
      Edit: voi còi

      Trăm phần trăm huyết mạch, huyết mạch tinh khiết......

      Loại này, huyết mạch chỉ có ở sách cổ thượng mới có thể nhìn đến, thế nhưng......

      , ở trước mắt bọn họ ra......

      Mà huyết mạch như vậy, vẫn là đến từ chính thiếu đảo chủ của bọn họ cùng nữ nhân bên ngoài.

      Kỳ tích! Quả thực chính là kỳ tích!

      Chính là xem như đảo chủ cùng nữ nhân đảo, người huyết mạch đồng dạng có độ tinh khiết cực cao, cũng nhất định có thể sinh ra đứa như vậy!

      “Nương...... Con là nữ nhi của phụ thân sao?”

      Hoan Hoan ngẩng đầu lên, vẻ mặt yên hỏi.

      “Là...... Đương nhiên là......”

      Trả lời bé, phải Đông Phương Ngữ Hinh! Đảo chủ kích động qua, ôm lấy Tiểu Hoan Hoan, ở khuôn mặt nhắn của bé, hung hăng hôn cái.

      “A...... Gia gia chút, râu của người đau......”

      Đau quá a, Tiểu Hoan Hoan kháng nghị, đảo chủ cười ha ha, lâu rồi ông ôm tiểu hài tử, thế mà quên làn da của tiểu hài tử rất mềm mại đây?

      “Ha ha...... Hoan Hoan, bảo bối tôn tử của gia gia ......”

      Đảo chủ ha ha cười, bị cái tiểu nha đầu ghét bỏ, ông tuyệt cảm thấy khổ sở.

      “Hắc hắc...... Gia gia, Hoan Hoan là tôn nữ của người a?”

      Tiểu Hoan Hoan cũng cao hứng, cho tới nay, bé đều bị người ta là dã hài tử, hài tử của khất cái, lúc này bỗng nhiên có gia gia, bé vui vẻ.

      “Đương nhiên, khẳng định đúng......”

      Hai người đều vui vẻ, liền ngay cả tứ đại trưởng lão, cũng là vạn phần hưng phấn, huyết mạch tinh khiết, về sau tu vi của bé, nhưng là có giới hạn.

      Ngươi xem thiếu đảo chủ, mới bao lớn, tu vi liền cao như vậy.

      Mà thiếu đảo chủ của bọn họ, cũng chẳng qua chỉ là 95% huyết mạch, mà Hoan Hoan, nhưng là trăm phần trăm a.

      “Đảo chủ, cần phải qua thí nghiệm thiên phú chút?”

      Đại trưởng lão cẩn thận xong, đảo chủ gật gật đầu, ông cũng muốn nhìn xem nha đầu kia cho ông kinh hỉ nào nữa.

      Vẫn ôm Hoan Hoan như cũ, mọi người chuyển hướng mặt sau của mật thất, đó là nơi thí nghiệm thiên phú.

      Năm vừa rồi, bọn qua thí nghiệm, toàn bộ mọi thứ đều lấy ra.

      Mật thất này cũng phải là ai cũng có thể tùy tùy tiện tiện ra vào!

      Mà Hoan Hoan, là nữ nhi của Tà Dịch, người có huyết mạch tinh khiết, tự nhiên là ngoại lệ!

      Huyết mạch tinh khiết a, Thiên Thương đảo, dường như ngoại trừ lão giả sáng lập ra nơi này, còn chưa có ai có huyết mạch tinh thuần ?

      Thế nhưng đến Hoan Hoan, hậu duệ của Tà Dịch, thế nhưng ra cái, đây là trời đối chiếu cố Thiên Thương đảo bọn họ!

      Hài tử như vậy, oa nhi như vậy, ai dám tiếp thu? Ai dám phục?

      Hoan Hoan, về sau chính là nữ vương của Thiên Thương đảo, nữ vương thực !

      Cho dù bé muốn ngang ở Thiên Thương đảo, phỏng chừng cũng có ai dám được.

      Mọi người hưng phấn vào mật thất, mà lần này cầm đầu tự nhiên là đảo chủ tự mình ôm Tiểu Hoan Hoan.

      Trắc nghiệm thiên phú gì đó cùng đá huyết mạch giống nhau, đây là thùng cao cao.

      Thùng kia, luôn cao hơn người, mà thùng có năm cây cột tạo thành, hồng(đỏ), thanh (xanh), nâu, lam(xanh da trời), vàng năm loại màu sắc.

      Mà mỗi loại màu sắc này, còn lại là đại biểu loại thuộc tính.

      Ví dụ như màu đỏ, thuộc loại thuộc tính hỏa, màu xanh, là thuộc tính mộc(gỗ), nâu, thuộc tính thổ(đất), màu lam là thuộc tính thủy(nước), mà màu vàng, còn lại là thuộc tính kim (kim loại).

      Ở đỉnh thùng, có cái dấu màu đen hình bàn tay lớn, chỉ cần người đưa tay đến bàn tay đó, cần dùng sức, màu sắc có thay đổi.

      Mà Hoan Hoan, bởi vì vóc người cũng quá , đại trưởng lão chuyển đến cái ghế, để cho Hoan Hoan đứng ở mặt .

      ☆, Chương 245 :tuyệt đối có khả năng
      Edit: ..Lam Thiên..

      Thứ này, so với Hoan Hoan đều cao hơn rất nhiều, Đông Phương Ngữ Hinh là lần đầu tiên nhìn thấy thứ này, nàng có chút lo lắng, Hoan Hoan vóc người nhắn như vậy, thể lực cũng phải là lớn, làm sao có thể khiến cây cột này xảy ra biến hóa?

      Tà Dịch tựa hồ nhìn ra bất an của Đông Phương Ngữ Hinh, liền qua, thấp giọng giải thích :

      “Hinh Nhi ngươi đừng quá lo lắng, cái này cũng cần dùng tới chân khí, chỉ cần để tay lên là có thể kiểm tra tiềm lực, cùng tuổi, chiều cao có quan hệ ......”

      Thấy giải thích như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh mới yên lòng, thứ này nàng cũng là lần đầu tiên gặp qua, bằng , cũng lo lắng như vậy .

      So với việc Đông Phương Ngữ Hinh bất an, Hoan Hoan lại thản nhiên.

      Bé tự nhiên quan sát cái đó, sau đó liền vươn tay ra, nhàng mà đặt vào cái dấu tay kia.

      Cây cột đứng lẳng lặng , đầu tiên là có biến hóa, Đông Phương Ngữ Hinh giật mình trừng lớn mắt, nữ nhi của nàng, cái khác , thuộc tính hỏa là rất có thiên phú , làm sao có thể có biến hóa đây?

      Hay là, thứ này người ta cũng động tay động chân rồi?

      Bất quá, trường này cũng chỉ có mình Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng, còn lại những người khác đều là mặt chờ mong xem.

      Đặc biệt đảo chủ, ánh mắt xem Hoan Hoan , giống như nhìn vật kỳ trân dị bảo vậy.

      Đúng lúc này, cột sáng bỗng nhiên chợt lóe, cột sáng màu đỏ dẫn đầu bắt đầu chuyển động, cọ cọ cọ, tốc độ kia, tuyệt đối là đứng đầu .

      Màu đỏ cấp tốc dâng lên, thời điểm đến hai phần ba mới chậm lại, mà cũng ở lúc này, cột sáng màu nâu bắt đầu biến hóa.

      Nâu, thuộc tính thổ, cùng Uất Trì Tà Dịch giống nhau.

      Trước mắt Uất Trì Tà Dịch sáng ngời, đây là nữ nhi của a, quả nhiên là được di truyền thuộc tính từ .

      tốc độ của màu nâu cũng rất nhanh, gắt gao đuổi theo màu đỏ.

      Mà lúc này màu đỏ, ngoài chín mươi phần trăm.

      Tiếp tục, tiếp tục, màu đỏ lập tức lên đến đỉnh, lúc này mới ngừng lại......

      Mà nâu, cũng đuổi tới gần đỉnh mới dừng lại.

      “Hỏa thuộc tính 99%, thổ thuộc tính 97%......”

      Đại trưởng lão mặt ý cười tuyên bố , này cùng bọn họ mà , muốn là đứa có thiên phú cao nhất từ trước tới nay.

      Hơn nữa, đứa này chỉ có thiên phú ở thuộc tính thổ cao, mà hỏa thuộc tính còn muốn cao hơn, này chứng tỏ tương lai nàng luyện đan sư xuất sắc a.

      Luyện đan sư là cái gì? đời này, khan hiếm nhất, chính là luyện đan sư.

      Có thể có thành tựu trong luyện đan sư , cũng phải là người bình thường nghĩ muốn nỗ lực là có thể được .

      “Oa...... lợi hại, Hoan Hoan lợi hại......”

      Đảo chủ vui sướng xong, Đông Phương Ngữ Hinh cũng vừa lòng cười, nghĩ tới nữ nhi của chính mình, thế nhưng lại có thể được hai loại thuộc tính cực cao.

      tương lai thành tựu của Hoan Hoan nhất định hai người bọn họ.

      có khả năng...... có khả năng......”

      Tứ trưởng lão thể tin được xong, nghe qua tình huống người có thể có song thuộc tính , nhưng chưa bao giờ nghe qua là cả hai loại đều có thể bưu hãn như vậy.

      vội vàng đến bên cạnh cột ánh sáng, muốn nhìn chút xem có phải hay cột này bị hỏng rồi.

      hai mắt trừng mắt, nhìn chuyển mắt quan sát cột ánh sáng, nhưng......

      Cột khảo nghiệm thiên phú, là Thiên Thương đảo mấy đời bọn họ truyền lại, làm sao có thể dễ dàng bị hỏng.

      Nhưng...... vẫn như cũ thể tin được, tiếp tục muốn tìm kiếm sai lầm.

      Chính là đáng tiếc, có, tuyệt đối có.

      “A...... , có khả năng......”

      Tứ trưởng lão hô to , đảo chủ vui quay đầu xem :

      “Cái gì có khả năng? Chúng ta đều nhìn thấy thiên phú của Hoan Hoan, thiên phú của bé, là mấy năm nay, lão phu chỉ thấy có bé là cao nhất ......”

      ☆, Chương 246: luyện khí sư tương lai
      Edit: ..Lam Thiên..

      Hơn nữa, biến thái, hai loại thiên phú, đồng dạng biến thái.... ....

      “Đảo chủ...... phải...... phải, ngươi nhìn......”

      Tứ trưởng lão run run ngón tay chỉ cột sáng .

      Đông Phương Ngữ Hinh tò mò nhìn qua, Uất Trì Tà Dịch cũng nhìn tới, chỉ thấy ở dưới hai đạo ánh sáng bưu hãn, có đạo ánh sáng màu vàng cũng chậm rãi bò lên, tuy rằng rất thấp, nhưng...... là có động .

      “Màu vàng? Thuộc tính kim?”

      Uất Trì Tà Dịch xong, Đông Phương Ngữ Hinh cũng nhăn nhíu.

      “Ngươi cái gì?”

      Đảo chủ ôm Hoan Hoan tới, nhìn về phía cột ánh sáng, quả nhiên nhìn thấy ánh sáng màu vàng nhếch lên.

      “Này......” cũng sợ ngây người. hai mắt nhìn chằm chằm vào cột ánh sáng, sau lúc lâu, vội vàng đem Hoan Hoan ôm đến ghế, :

      “nha đầu ngoan, con thử lại ta xem chút......”

      Hoan Hoan hiểu, lại vẫn như cũ đem tay bé đặt lên, màu vàng kia đầu tiên là bất động, sau đó, chậm rãi bò lên.

      50%......

      Mọi người triệt để sợ ngây người, màu vàng...... thuộc tính kim......

      Đây là cái khái niệm gì a? cách khác, đời này có vạn người tu luyện, trong đó nhiều nhất chỉ có mười người có thuộc tính hỏa có thể tu luyện thành luyện đan sư, mà trong vạn người đó nhiều nhất chỉ có người có thuộc tính kim, có thể tu luyện thành......

      Luyện khí sư.

      Luyện đan sư, trân quý, bởi vì nếu bọn họ muốn tăng lên thực lực, cần nhiều nhất chính là đan dược.

      Nhưng thời điểm tỷ thí, công lực trọng yếu, vũ khí cũng rất trọng yếu, nếu vũ khí của ngươi tốt, sức chiến đấu cũng càng thêm cường hãn.

      Cho nên, luyện đan sư là khó cầu,còn luyện khí sư, là vạn kim cũng cầu tìm được người mà cầu.

      Mà Hoan Hoan, tiểu nha đầu này lại vô cùng may mắn , chẳng những thiên phú luyện đan trác tuyệt, mà thiên phú luyện khí cũng sai.

      Đông Phương Ngữ Hinh chau mày, nàng bỗng nhiên nghĩ đến chuyện thời điểm lúc trước sinh Hoan Hoan , chính mình mình người linh ở núi khó sinh, thiếu chút nữa là chết.

      Ngay tại lúc nàng nghĩ nàng phải chết,lại có đôi vợ chồng già, cứu nàng, thậm chí còn dạy nàng luyện đan, tập võ.

      Bọn họ thích Hoan Hoan, bọn họ thậm chí , bọn họ là vì Hoan Hoan mà đến .

      Hay là, bọn họ chính là nhìn trúng thiên phú của Hoan Hoan?

      Nhưng , bọn họ làm sao mà biết chính mình khó sinh? Kia nhưng là vùng hoang vu dã ngoại trước có thôn sau có điếm a.

      “Ha ha......” Đảo chủ cười càng đắc ý, đây là cháu của , đời sau của nhi tử a.

      là, trời cũng muốn giúp Thiên Thương đảo bọn họ.

      Vài vị trưởng lão cũng vui vẻ , nghĩ đến tương lai lâu bọn họ nhiều thêm cái luyện đan sư, đồng thời cũng nhiều thêm cái luyện khí sư, bọn họ làm sao có thể hung phấn?

      “Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi thế nào vui? Nữ nhi thiên phú tốt như vậy, chẳng lẽ ngươi mất hứng sao?”

      Đảo chủ rốt cục chú ý tới Đông Phương Ngữ Hinh đúng, liền thân thiết hỏi.

      ...... có......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cuống quít xong, Tà Dịch nắm bả vai Đông Phương Ngữ Hinh ,thấp giọng :

      “Như thế nào? Hinh Nhi?”

      hôm nay vui vẻ, Hoan Hoan tốt, so với chính còn muốn tốt hơn, càng làm cho thêm vui vẻ.

      “Ta chính là suy nghĩ, thời điểm luyện khí sư sinh ra , có phải hay trời xảy ra dị tượng?”

      Sư phụ bọn họ đến quá mức kịp thời, nàng thể hoài nghi!

      Nếu là lúc đó bất quá là trùng hợp, kia cũng quá là trùng hợp .

      “Này......”

      “Luyện khí sư, là vương giả của thế giới này, thiên kim khó cầu, nghe là có dị tượng , bất quá chúng ta cảm nhận được, chỉ có luyện khí sư mới có thể cảm nhận được. Bởi vì tỷ lệ sinh ra luyện khí sư rất thấp, cái luyện khí sư thành công, cho dù là muốn tìm cái đồ nhi, cũng khó khăn, cho nên bọn họ chú ý luyện khí sư mới sinh ra......”

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 247: bên ngoài loạn !
      Edit: ..Lam Thiên..

      Đảo chủ giải thích , Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng bỗng nhiên hiểu được ít.

      Nàng đồng thời cũng thầm may mắn, may mắn Hoan Hoan có thiên phú luyện khí sư, bằng , lúc đó, nàng cùng Hoan Hoan chừng đều chết.

      ......

      “Hinh Nhi, với ta, vừa mới vì sao ngươi thở dài?”

      Trở lại trong phòng, Uất Trì Tà Dịch bất an hỏi. Lúc đó nhiều người, tiện hỏi, lúc này liền chỉ có hai người bọn họ, nếu là hỏi, trong lòng cũng thoải mái .

      có gì, Tà Dịch......”

      Chuyện quá khứ quá mức thương cảm, Đông Phương Ngữ Hinh muốn nhiều lời, nàng than tiếng, nghĩ muốn để nghe xong lại khó chịu.

      “Ta muốn biết......”

      Hai tay nắm giữ bả vai Đông Phương Ngữ Hinh, cố chấp hỏi.

      “Ta...... Ai, kỳ lúc đó......”

      Nhìn cố chấp, Đông Phương Ngữ Hinh đành phải đem chuyện lúc đó qua lần, Tà Dịch mày gắt gao nhăn lại , cảm thấy trong lòng đau quá.

      có thể nghĩ đến thời điểm nàng bất lực, mình người ở nơi hoang dã, muốn xin giúp đỡ cũng đều vô pháp thể.

      Nếu là, nếu là lúc đó có người xuất , kia Hinh Nhi cùng Hoan Hoan chẳng phải là......

      Nghĩ vậy, Tà Dịch gắt gao ôm lấy Đông Phương Ngữ Hinh, thấp giọng nỉ non :

      “Hinh Nhi, hết thảy có ta, , ......”

      ...... Đúng vậy, hết thảy có , ......

      Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng lặp lại , nghĩ lại quá trình bọn họ ở chung , tuy rằng ngay từ đầu phải quá vui vẻ, tất cả lúc đó cũng là bởi vì thái độ đối với Hoan Hoan.

      Lại từ lúc nàng gả cho Nhân vương, đối nàng càng là nhiều bao dung cùng duy hộ, khiến nàng đều có thể so đo cùng là cái lão nam nhân mà nguyện ý gả cho ......

      Cái thời điểm kia, có lẽ, ở trong lòng nàng, nhận định nam nhân này rồi.

      Hơn nữa ở trong ma thú rừng rậm liều mình vì lẫn nhau, nàng biết nữ nhân nên tìm cái dạng nam nhân gì để hứa định chung thân, nhưng trước mắt này, cái làm cho nàng động tâm lựa chọn.

      Tà Dịch, thiếu chủ Thiên Thương đảo, cũng là người nam nhân tốt.

      , nàng còn gì lo lắng , bởi vì phía sau nàng, nàng biết luôn luôn nhìn nàng bảo hộ nàng.

      Bởi vì thiên phú kinh người của Hoan Hoan, Đông Phương Ngữ Hinh muốn mang Hoan Hoan rời , đảo chủ tự nhiên có chút vui.

      “Nếu ngươi cùng Tà Dịch ra ngoài, Hoan Hoan liền ở lại đây, ta tự mình chiếu cố nàng ......”

      Đảo chủ mệnh lệnh , Đông Phương Ngữ Hinh mặt khó xử, Hoan Hoan lôi kéo tay đảo chủ , làm nũng :

      “Gia gia...... Hoan Hoan luôn luôn đều cùng ở với nương, Hoan Hoan cần rời nương a......”

      tiểu nha đầu, lại dở chiêu làm nũng này.

      “Hoan Hoan, thế giới bên ngoài rất nguy hiểm, ngươi vẫn là cái tiểu hài tử, thể tùy ý ra ngoài nga......”

      Đảo chủ lời thấm thía khuyên nhủ, nhưng tiểu nha đầu cũng nghe

      “con cùng nương phải luôn luôn đều ở bên ngoài trưởng thành sao? Chúng ta đều thành thói quen ......”

      “nhưng bên ngoài có người xấu chuyên lừa gạt tiểu hài tử ......”

      Đảo chủ tiếp tục tiến hành công tác thuyết phục, cái miệng nhắn của Hoan Hoan thoáng nhìn, đô lên cao:

      “Mẹ con , nếu người đó gặp được con, đấy là người đó bất hạnh......”

      Đảo chủ im lặng, có thể giáo dục tiểu hài tử như vậy sao?

      Bất quá Hoan Hoan cường hãn, là...... Chỉ có người khác chịu thiệt .

      “Phụ thân, ngươi cứ yên tâm . Sau khi xử lý tình bên ngoài xong, ta liền mang theo bọn họ trở về, ta còn thiếu Hinh Nhi cái hôn lễ đây?”

      Có Hoan Hoan nha đầu thiên phú kinh người, phỏng chừng tại, có vài người dám muốn phản đối bọn họ ở cùng nhau .

      Chương 248: Đông Phương Ngữ Hinh trở lại!
      Edit: PDN

      “Vậy...... Được rồi, có điều, Tà Dịch, hơn tháng nữa, học viện Tinh khai giảng, con và Đông Phương Ngữ Hinh, Hoan Hoan đều phải rèn luyện chút...... Nhớ lúc đó nhất định phải nhanh chóng trở về......”

      Cuối cùng đảo chủ cũng cho , Tà Dịch vội :“Vâng, phụ thân.”

      Tạm biệt mọi người, nhà ba người ra . đường, Đông Phương Ngữ Hinh khó hiểu hỏi:

      “ Học viện Tinh ? Đó là cái gì vậy?”

      Lần đầu tiên nàng nghe qua, phải vẫn giống như trường học ở đại chứ?

      Trường học , oa ha ha, chỗ đó chính là nơi chơi đùa rất tốt nha.

      Nghĩ đến sắp trường học phiên bản cổ đại, Đông Phương Ngữ Hinh liền vô cùng hưng phấn.

      Mà Hoan Hoan, đối với thứ này càng hề có khái niệm, nhưng mà nhìn Đông Phương Ngữ Hinh vui vẻ như vậy, nàng cần nghĩ cũng biết đây là chỗ rất tốt để chơi đùa.

      “ Học viện Tinh , đó là chỗ hội tụ tinh hoa, đệ tử ưu tú của Thiên Thương đảo chúng ta và Phác Dương sơn, còn có ít gia tộc phân tán, bọn họ đều đưa người đến học viện Tinh tu luyện......”

      Tà Dịch trầm tư chút, chỗ đó, có chút hoài niệm rồi đấy?

      lâu tới địa phương kia, nếu trở về, biết những đạo sư đó còn nhớ ?

      “À, con biết rồi......”

      Chỗ kia là nơi chỉ thuộc về bên này, khó trách ở Kỳ Thiên quốc căn bản biết nó tồn tại.

      Kỳ Thiên quốc, chỉ thuộc về tầng tu luyện thấp nhất, bằng , cũng để mãi đến tại, cũng chưa có người tu luyện đến cảnh giới khí tiên .

      Mà ở Thiên Thương đảo, mới hai mươi lên đến khí tiên có khối người.

      Đông Phương Ngữ Hinh trình độ như vậy, tại đây cũng chẳng qua xem như cỡ trung bình mà thôi.

      Hình như dễ hiểu ít, nhưng họ vẫn cần phải trở về như cũ. Chuyện cần xử lý, luôn phải xử lý hoàn toàn.

      ......

      “Đông Phương Ngữ Hinh trở lại......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa trở về, có người nhận ra. Sau đó tin tức này giống như mọc cánh bay ra bên ngoài. Bởi vì thuận tiện, Tà Dịch vẫn đeo mặt nạ như cũ, chính là Nhân vương.

      Hoan Hoan vui vẻ nhìn địa phương bé quen thuộc. Bọn họ quyết định xem chút phòng đấu giá trước.

      “Lão đại...... ngài cuối cùng trở lại, thuộc hạ lo lắng gần chết ......”

      Trần Minh nghe thấy Đông Phương Ngữ Hinh trở về, vui vẻ chạy ra. Phòng đấu giá này vẫn là do xử lý, hơn nữa ban đầu Đông Phương Ngữ Hinh để cho huấn luyện sát thủ, cơ bản ai dám lại đây quấy rối .

      “Ừ ! ”

      Đông Phương Ngữ Hinh ừ tiếng, nàng cũng rất kích động, rất lâu trở lại, cảm giác......

      Có vài phần hưng phấn đây?

      “Lão đại, các người có việc gì ? Thuộc hạ vẫn lo lắng, đó chính là ma thú rừng rậm đấy......”

      Ma thú rừng rậm, vẫn ai có thể sống trở về, đám người Đông Phương Ngữ Hinh trở về, là may mắn.

      “Ta vận may tốt, tất nhiên có việc gì......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vỗ vỗ bả vai Trần Minh, Trần Minh vội hỏi:

      “Gần đây hiệu quả và lợi ích của phòng đấu giá chúng ta tồi, tại lão đại cần phải xem sổ sách chút ?”

      “Chuyện đó đúng là cần, Trần Minh, ta tin tưởng huynh......”

      Đoàn người Đông Phương Ngữ Hinh đến bên trong phòng, ngồi xuống, giọng hỏi:

      “Gần đây tình huống kinh thành như thế nào?”

      lâu trở lại, trước tiên nàng nghĩ phải hiểu biết tình huống gần nhất.

      “Lão đại, gần đây kinh thành xảy ra rất nhiều chuyện, trong đó......”

      Trần Minh chậm rãi , kể cả lục vương gia đối với phòng đấu giá chiếu cố, còn có tình huống của Tứ Vương Gia, Đông Phương tướng quân, Đậu phủ, người nào cũng kỹ càng.

      Đông Phương Ngữ Hinh nghiêm túc nghe, đến cuối cùng, thản nhiên cười:

      “Trần Minh, huynh làm tốt lắm, phòng đấu giá này giao cho huynh quản lý, ta yên tâm......”

      Chương 249: thích người khác nhớ thương nữ nhân của ta
      Edit: PDN

      Tục ngữ , dùng người nghi ngờ người,nghi người dùng người, nàng và Trần Minh, cũng có giao thiệp rất sâu.

      “Lão đại, đây là ta phải làm ......”

      Trần Minh khiêm tốn xong, lúc này , hào hoa phong nhã, an tĩnh nhu hòa, đâu có chút bộ dáng nào của sát thủ ?

      hoàn toàn thay đổi thân phận, hơn nữa thay đổi rất hoàn mỹ, hề có tỳ vết.

      “Ha ha...... tại Tứ Vương Gia kia còn chưa vọt tới đỉnh cao hay sao?”

      Tất cả mọi người chỉ sắp, nhưng ai dám xác định.

      “Chắc hẳn chưa có, lão đại, ý của ngài là......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cười nhạt , nàng quay đầu nhìn về phía Tà Dịch, giọng :

      “Vương gia, hứa hẹn của chàng với ta, có phải nên thực hay ?”

      Kế hoạch này lúc đầu nên sớm hoàn thành, nhưng mà sau này chậm trễ vì chuyện ma thú rừng rậm, có điều lúc này cũng muộn, đúng dịp Tứ Vương Gia chưa phá vỡ, tốt.

      thành vấn đề......”

      Tà Dịch sảng khoái đáp ứng, Đông Phương Ngữ Hinh cười :

      “Đừng quên, vu khống đầu ai......”

      Nếu chỉ là trộm lại gì đó, đây cũng thôi, có gì chơi vui.

      Chó cắn chó, mới là lạc thú lớn nhất khi xem cuộc vui của Đông Phương Ngữ Hinh.

      “Khẳng định thành vấn đề......”

      Việc này với Tà Dịch mà , chẳng qua là chút lòng thành, Đông Phương Ngữ Hinh khẽ cười :

      “Trần Minh, lập tức rải tin tức ra ngoài, quán bán đấu giá Tâm Tưởng Thành chúng ta, vừa mới thu được bảo bối của vị khách thần bí, là viên Quy Nguyên đan, ba ngày sau bán đấu giá......”o

      Quy Nguyên đan, nàng tại có, nhưng mà rất nhanh có .

      “A...... Lão đại, việc này......”

      Trần Minh có chút sốt ruột, bọn họ đâu có Quy Nguyên đan bán nha, bây giờ lão đại phải đùa chứ?

      có việc gì, ta sớm đưa Quy Nguyên đan đến cho huynh......”

      Lúc này Trần Minh mới yên tâm, tất nhiên liền rải tin tức ra ngoài, toàn bộ kinh thành lại sôi trào.

      ra, Quy Nguyên đan này, nhìn ra thế giới, cũng mê người như thế, nhưng......

      Kỳ Thiên quốc có cao thủ khí tiên, hơn nữa bọn họ muốn tiến giai, cũng dễ dàng, càng có luyện đan sư ưu tú, tất nhiên , cũng có khả năng luyện chế Quy Nguyên đan. Cho nên, vật vẫn bởi vì hiếm mới thành quý .

      Tin tức truyền đến trong cung, hoàng thượng hưng phấn qua lại đại điện .

      Đúng lúc Lục vương gia đến, nhìn vẻ mặt hoàng thượng, hiểu được mọi thứ.

      vừa muốn chuyện, đúng lúc bên ngoài có người truyền lời, là Nhân vương đến.

      Nhân vương là ai? Ngay cả hoàng thượng nhìn thấy, cũng dám chậm trễ ......

      phải hoàng thượng, lại được kính trọng giống như hoàng thượng , đây là nhân vật trong truyền thuyết!

      Hoàng thượng vội vàng ra chào đón, Nhân vương mất tích rất lâu, cũng luôn xuất quỷ nhập thần .

      Có người Nhân vương bị thương, vẫn chưa từng khỏi hẳn. Nhưng cuối cùng hoàng thượng lại cảm giác Nhân vương là thế ngoại cao nhân, võ công của , cho dù là chính mình cũng thăm dò đến.

      Người như thế thể đắc tội, hơn nữa đối với chính mình cũng có tâm tư khác, cho nên ông luôn luôn kính trọng .

      “Nhân vương, vì sao ngươi lại rảnh rỗi đến xem trẫm? Gần đây thân thể có được ?”

      Hoàng thượng cười hỏi, Nhân vương ho khan tiếng, :“Vẫn là bộ dạng cũ......”

      Thanh xuyên thấu qua mặt nạ, nghe qua càng thêm trầm thấp, khàn khàn, nhưng khiến người khác cảm thấy khó chịu.

      “Nhân vương, ngài trở lại? biết Hinh Nhi nàng......”

      Lục vương gia kích động hỏi, Nhân vương quay đầu, lườm qua Lục vương gia cái, vui :

      “Đó là vương phi của bổn vương, bổn vương thích nữ nhân của chính mình bị người khác nhớ thương......”

      câu này, khiến Lục vương gia hơi tức giận, vương phi, vương phi, ông ta cũng chịu nghĩ lại tuổi tác của chính mình, cũng dám......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :