1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 197: dụ dỗ Tiểu Hỏa Cầu [2]
      Edit: ..Lam Thiên..

      Kia… bằng luyện chế ra chút đan dược đơn giản, có dược liệu trung hoà chút dược tính, cũng là vô cùng tốt. Nghĩ vậy, nàng liền lấy ra lò luyện đan cùng dược liệu dùng để luyện chế hồi huyết đan, toàn bộ sau khi chuẩn bị tốt, vừa muốn lấy hỏa, bỗng nhiên nàng nghĩ đến Tiểu Hỏa Cầu.

      “Tiểu Hỏa Cầu, ngươi tới giúp ta luyện chút đan dược được ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh ôn nhu cười, Tiểu Hỏa Cầu này nàng xem như biết, tâm tính nó như tiểu hài tử, nếu ngươi càng cùng nó mạnh bạo , nó càng sỡ hại, chẳng bằng trực tiếp ôn nhu mềm mại với nó chút, chừng có thể đem nó lừa gạt đến tay.

      “Ô ô......”

      Tiểu Hỏa Cầu liên tục lắc đầu, nó mới cần lại.

      Bất quá, Hoan Hoan cũng biến đổi miệng xem , Tiểu Hỏa Cầu bất đắc dĩ đành phỉa qua, thả ra điểm hỏa vào trong lò luyện đan.

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa lòng cười cười, chút này cũng đủ rồi.

      Hồi huyết đan là đan dược tứ phẩm, loại đan dược cấp bậc này, cùng Đông Phương Ngữ Hinh mà , xác xuất thành công là tương đương cao .

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh tại muốn luyện chế hồi huyết đan, tuy rằng chỉ là đan dược tứ phẩm, nhưng có Tiểu Hỏa Cầu trợ giúp, hơn nữa chất lỏng màu đỏ kia, dược hiệu, chắc chắn kinh người .

      Nàng trầm ổn thở hắt ra, từng kiện dược vật được nàng đem luyện chế , rất nhanh , đến nửa canh giờ, trong động liền tản ra mùi dược nhàn nhạt.

      Đem đan dược toàn bộ dung hợp cùng nhau, Đông Phương Ngữ Hinh lấy ra bình sứ, cẩn thận giọt lại giọt, mùi thuốc tản ra càng thêm nồng đậm.

      Hai cái Hồng Mao sư tử ánh mắt tham lam nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, thứ này, tuy rằng sai, nhưng cũng thích hợp cho chúng nó ăn.

      Nàng từ nhẫn trữ vật giới tìm kiếm, lại tìm ra rất nhiều dược liệu, lúc trước nàng từng xem qua phương thuốc giúp ma thú chữa thương , bất quá, tựa hồ dược liệu đủ.

      “Hồng Mao Sư vương, ngươi qua đây chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh đối với Hồng mao sư tử vừa mới dẫn chính mình lấy này nọ vẫy tay, sư tử kia quả nhiên chạy tới, đến gần bên người Đông Phương Ngữ Hinh nằm sấp xuống, cảm giác kia nhìn thế nào cũng tuyệt giống với Hồng Mao sư vương vừa mới uy phong lẫm liệt , mà càng giống như con cún biết nghe lời đâu?

      “Ta thiếu chút dược liệu, ngươi có thể giúp ta tìm xem sao? Ta muốn giúp các ngươi luyện chế chút đan dược chữa thương ......”

      Hồng Mao sư tử nghe xong trực tiếp đứng lên, quay đầu nhìn Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt cái, hướng hướng lúc này vừa vào.

      Chỗ kia có cái cửa đá, nó đẩy chút, cửa đá ầm tiếng mở ra, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng cùng qua, nhìn vào bên trong, mặc dù là nàng nhìn quen nhiều trường hợp lớn phát sinh, cũng nhịn được trừng lớn mắt.... .......

      Trời ạ...... Đây là địa phương gì?

      thạch thất này, thế nào lại nhiều dược liệu như vậy đây?

      Nàng vội vàng vào, địa phương này thậm chí có rất nhiều dược liệu cực kì chân quý khó gặp .

      Trước nàng chọn mấy thứ dược liệu khuyết thiếu, sau đó nàng thuận tiện cầm luôn ít dược liệu chân quý khó tìm, Đông Phương Ngữ Hinh mới đành lòng ra ngoài......

      Địa phương này dược vật nếu toàn bộ cho nàng, là tốt biết bao a, nàng có thể luyện chế rất nhiều đan dược, cũng có thể kiếm nhiều tiền a.

      Lại đến trước lò luyện đan, lấy ra dược liệu , nàng bắt đầu cấp Hồng Mao sư tử luyện đan.

      Ma thú thân thể cùng người bất đồng, bọn họ đề kháng mạnh hơn nhiều, cho nên nồng độ đan dược so với người muốn lớn hơn, lượng dược liệu tương đương cũng nhiều hơn.

      Bất quá, may mắn Đông Phương Ngữ Hinh sớm có dự bị, mà vừa rồi dược liệu ở bên trong kia nàng cũng cầm ít, nàng chuyên tâm luyện chế , rất nhanh , hai canh giờ trôi qua.

      Hai viên đan dược màu đỏ rực ở trong lò luyện đan lăn qua lăn lại, mùi dược nồng đậm bay ra làm hai cái sư tử mặt đất bất an tới lui --

      ☆, Chương 198: dụ dỗ Tiểu Hỏa Cầu [ 3 ]
      Edit: ..Lam Thiên..

      Kỳ ngẫm lại cũng dễ dàng hiểu được, bọn nó tuy rằng võ công bưu hãn, nhưng bình thường, chỗ nào được ăn đến đan dược đâu?

      Hơn nữa còn là, đan dược cực phẩm như vậy?

      Bất quá, bọn nó cũng là nhẫn nại , đợi đến lúc Đông Phương Ngữ Hinh rốt cục thu tay, Hồng Mao sư tử mới đến, tiếp nhận đan dược, ngụm nuốt xuống.

      Đan dược vào bụng, bọn nó vội vàng tìm chỗ tu luyện, đan dược này dược hiệu cường hãn, muốn hoàn toàn hấp thu, cũng cần đoạn thời gian.

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng giúp Uất Trì Tà Dịch luyện chế viên, bất quá tu luyện cũng phải thuộc tính hỏa, cho nên nàng thêm chất lỏng tinh thuần màu đỏ kia.

      Hai người đều ăn vào đan dược sau đó bắt đầu tu luyện, Hoan Hoan có việc gì làm, liền ở bên nghiêng đầu xem.

      bé bỗng nhiên nghĩ đến cái lão nhân phá hư kia, bé nhìn Đông Phương Ngữ Hinh tại mở mắt, liền kiễng mũi chân ra ngoài, ở cách đó xa nhìn đến người vẫn nhúc nhích , tiểu nha đầu liền cười quỷ dị, khách khí đem nhẫn trữ vật từ tay cầm xuống.

      “Nhạc Nhạc, chạy nhanh xem người còn có khác đáng giá ?”

      Tiểu nha đầu khách khí phân phó , mà tiểu hồ ly Nhạc Nhạc cũng khách khí, tiểu móng vuốt vỗ vỗ, từ đầu đến chân vỗ tới vài lần.

      Mà kết quả, chính là từ trong lòng Lạc trưởng lão lấy ra cuốn da trâu, tiểu nha đầu khách khí cất vào trong lòng chính mình , vừa muốn rời , Nhạc Nhạc lại :

      “Hoan Hoan, hỏa của khác thường, ngươi có muốn lấy ra chơi đùa ?”

      Dị Hỏa? Tiểu nha đầu nhãn tình sáng lên, mẫu thân nhưng là rất thích dị hỏa , nếu bé lấy ra đưa cho mẫu thân, vậy......

      “muốn a, làm thế nào?”

      Tiểu nha đầu cùng Nhạc Nhạc có khế ước, bọn họ chuyện, tự nhiên cần mở miệng, chỉ cần đầu óc vừa động, đối phương liền cảm giác được .

      “Này...... Ta cũng có biện pháp, bất quá...... hẳn là có biện pháp ......”

      Nhạc Nhạc nhìn về phía Tiểu Hỏa Cầu, Tiểu Hỏa Cầu giờ phút này liềnvui vẻ nhảy tới.

      “Tiểu Hỏa Cầu, người giúp ta đem Dị Hỏa người lấy ra được ?”

      Đều lưu manh là đáng xấu hổ , nhưng Hoan Hoan liền thích lưu manh, hơn nữa bé còn bày ra biểu cảm đáng thương hề hề nhìn nó, đúng là có vài người có thể kháng cự được đâu?

      “Ô ô......” Tiểu Hỏa Cầu hưng phấn nhảy lên , nó bỗng nhiên tới gần thân mình Lạc trưởng lão , sau đó...... Màu đỏ hỏa diễm càng phát ra nồng đậm, cơ hồ đem toàn bộ cơ thể Lạc trưởng lão đều bao vây lại.

      Đúng lúc này, người Lạc trưởng lão, bỗng nhiên thoát ra cỗ hỏa diễm màu lam nhạt, bọn nó che chở Lạc trưởng lão, tựa hồ là giúp chống cự lại Tiểu Hỏa Cầu .

      Tiểu Hỏa Cầu nhìn thấy hỏa diễm màu lam nhạt , liền càng thêm hưng phấn, nó vui mừng nhảy lên , màu đỏ của chính mình càng thêm đậm, tựa hồ giống như muốn đem màu lam nhạt kia cắn nuốt.

      Cứ như vậy giằng co hơn nửa canh giờ, màu lam nhạt kia càng ngày càng yếu , rốt cục, cái hỏa đoàn bằng nắm tay lớn màu lam từ trong miệng của nhảy ra.

      Ha ha, ra ...... Ngay tại thời điểm Hoan Hoan kinh ngạc nhìn cái tiểu hỏa đoàn kia, Nhạc Nhạc vội hỏi:

      “Chính là này......, mau mau đem nó bắt lấy......”

      Tiểu nha đầu vừa nghe, lập tức từ trong ngốc lăng liền tỉnh lại, bé vội vàng lấy ra cái lọ mà nương chuẩn bị, thứ này bé cũng dám trực tiếp ăn, bé nghĩ chính mình liền biến thành nha đầu bị nướng chín.

      tuy là tốc độ của Hoan Hoan chậm nhưng Tiểu Hỏa Cầu tốc độ còn nhanh hơn, ngay tại lúc tiểu nha đầu xuất ra này nọ , Tiểu Hỏa Cầu mở miệng, đem cái này nọ nuốt mất.

      Hỏa đoàn màu lam nhạt còn......

      Tiểu nha đầu sợ ngây người, Nhạc Nhạc cũng biết nên cái gì tốt, mà Tiểu Hỏa Cầu, lại vui vẻ nhảy lên nhảy xuống..

      ☆, Chương 199: dụ dỗ Tiểu Hỏa Cầu [ 4 ]
      Edit:..Lam Thiên..

      Nuốt hỏa, nga nga nga......

      Tiểu Hỏa Cầu vui vẻ muốn ca hát, nhưng nó còn chưa có xướng ra, liền phát có chút đúng......

      Nó nhìn tiểu nha đầu mặt ai oán , lại nhìn nhìn gì đó trong tay bé......

      Tiểu Hỏa Cầu liền cao hứng nổi , nó an tĩnh đứng, liền ngay cả ngọn lửa kia, cũng đều có chút vô lực .

      đến bên người tiểu nha đầu , vây quanh tiểu nha đầu xoay xoay --

      quên mất mới vừa rồi là nó giúp tiểu nha đầu , thế nhưng lúc nãy nó nhìn đến hỏa diễm liền hưng phấn quá nên nó ăn mất luôn rồi

      “Ô ô...... Ngươi gạt ta......”

      Tiểu nha đầu lên án , Tiểu Hỏa Cầu lại càng thêm khổ sở, liền ngay cả Nhạc Nhạc cũng đầu ủ rũ .

      “Hoan Hoan, chúng ta ra bên ngoài nhìn chút ...... Ngươi vừa mới phải từ tay cầm lấy cái nhẫn trữ vật sao? Chúng ta nhìn xem những người khác có có hay ?”

      Nhạc Nhạc đề nghị , Hoan Hoan nghĩ muốn di chuyển, nhưng ở lại cũng chỉ càng thương tâm a .

      Nàng rầu rĩ ra ngoài, Tiểu Hỏa Cầu ở phía sau theo, giống như cái tiểu hài tử làm việc gì sai , bộ dáng đáng.

      Thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh tỉnh lại , là bảy ngày sau.

      Nàng Vừa mở mắt, liền nhìn thấy tiểu nha đầu ở bên ngủ , trong lòng nàng ấm áp, nha đầu kia, hẳn là đói bụng .

      Uất Trì Tà Dịch cũng tỉnh lại, nhìn đến Đông Phương Ngữ Hinh cũng tỉnh, cười cười, đứng lên.

      Tiểu nha đầu ngủ say, biết mơ thấy cái gì, thỉnh thoảng còn tạp tạp miệng!

      Nàng hẳn là đói bụng...... Uất Trì Tà Dịch nhìn trái cây đất ném tán loạn, nha đầu kia, thế nhưng vẫn mực ăn những thứ này đây.

      Có chút đau lòng, nghĩ muốn ra ngoài giúp tiểu nha đầu tìm chút thức ăn.

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía hai cái Hồng Mao sư tử, nàng lén lút qua, nhìn thần sắc bọn , hẳn là cũng mau chóng tỉnh lại .

      tại thương thế của nàng khôi phục, bọn họ cũng đến lúc nên rời rồi.

      Bất quá, liền như vậy từ giã cũng tốt, chẳng bằng chờ bọn nó tỉnh lại cáo biệt chút.

      Bọn nó cho nàng này nọ, nhưng này nọ cho dù có bao nhiêu bạc cũng mua được .

      Đông Phương Ngữ Hinh ưu điểm lớn nhất chính là có ân tất trả, có cừu oán tất báo

      Bọn họ thực có lỗi nàng, nàng tự nhiên cũng đối với bọn họ gây bất lợi.

      Đan dược chữa thương hiệu quả quả nhiên sai, xem hơi thở của bọn nó, chắc hẳn thương thế phục hồi như cũ cũng sai biệt lắm , công lực tựa hồ còn tăng ít.

      Bọn họ có nhiều đan dược như vậy , nhưng nếu là trực tiếp dùng, dược hiệu tự nhiên cũng nhiều hiệu quả.

      Mà luyện chế là thành đan, có tỷ lệ nhất định , hiệu quả chính là gia tăng gấp bội.

      Chính mình tại cũng có việc gì, mà bọn nó muốn tỉnh lại cũng muốn mất đoạn thời gian, chẳng thà......

      Nghĩ vậy, Đông Phương Ngữ Hinh trực tiếp mang theo lò luyện đan đến thạch thất cất dược liệu.

      Thời điểm trước khi , nàng nhìn Tiểu Hỏa Cầu liếc mắt cái:

      “Đến , Tiểu Hỏa Cầu, giúp ta luyện đan......”

      Tiểu Hỏa Cầu gần đây luôn luôn áy náy, nhìn đến Hoan Hoan bộ dáng vui, trong lòng nó cũng thoải mái.

      Bất quá...... Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh tìm nó hỗ trợ, nó tự nhiên là cao hứng qua.

      Nhìn nó đáp ứng sảng khoái như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh còn có chút hiểu.

      Bất quá, lúc nó đem hỏa diễm cấp rót vào lò luyện đan, Đông Phương Ngữ Hinh cũng là sửng sốt.

      “Tiểu Hỏa Cầu, hỏa của ngươi......”

      “Nương...... Tiểu Hỏa Cầu khi dễ Hoan Hoan......”

      Hoan Hoan ô ô khóc tới, Đông Phương Ngữ Hinh kinh ngạc nhìn tiểu nha đầu:“Như thế nào?”

      “Hoan Hoan muốn đem hỏa của trứng thối kia cấp nương, nhưng Tiểu Hỏa Cầu lại ăn......”

      trứng thối...... Đông Phương Ngữ Hinh đầu tiên là hiểu, Hoan Hoan liền giải thích :“là cái trúng thối tiểu hỏa cầu thu phục......”

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 200 : Dụ dỗ Tiểu Hỏa Cầu [5]
      edit:pDN

      “Này...... Hoan Hoan, với nương mà ,Dị hỏa là chỉ có thể gặp mà thể cầu ... Hơn nữa, cho dù con đưa cho nương, nương cũng chưa chắc luyện hóa được .”

      Đông Phương Ngữ Hinh từ ái xong, nàng sờ sờ tóc Hoan Hoan , cười :

      “Con xem ở đây có nhiều dược liệu , lúc nữa nương giúp con làm chút đan dược ăn ngon được ?”

      Tiểu nha đầu gật gật đầu, coi như miễn cưỡng đồng ý ,nhưng vẫn chịu tha thứ cho Tiểu Hỏa Cầu như trước.

      " Vâng......”

      Thấy Hoan Hoan ngừng khóc, Đông Phương Ngữ Hinh vội ngồi xuống bắt đầu luyện đan...... Vì lý do thêm chất lỏng màu đỏ vào hồi huyết đan , hiệu quả hơn nhiều . Chỉ mất vài ngày , công lực của nàng chẳng những tăng lên , thậm chí ngay cả khả năng khống chế đối với đan dược cũng mạnh hơn ít.

      Có điều vẫn phá vỡ tấm lá chắn cuối cùng kia, xem ra muốn đột phá khí chi tiên tiến vào giai đoạn khí tiên , phải chuyện dễ dàng......

      Tiểu nha đầu nghiêm túc nhìn Đông Phương Ngữ Hinh luyện đan . Nhạc Nhạc buồn ngủ ở bên cạnh, còn Tiểu Hỏa Cầu lại an tĩnh ngốc ở bên người Hoan Hoan ,khung cảnh này thoạt nhìn ấm áp thể diễn tả bằng lời.

      Lúc Uất Trì Tà Dịch trở về , thấy Đông Phương Ngữ Hinh an tĩnh luyện đan, cũng nhàng tới.

      Hoan Hoan nhìn thấy , tất nhiên đem chuyện chính mình bị khi dễ lại lần.

      Lông mày của Uất Trì Tà Dịch gắt gao nhăn lại , nhưng cũng trách cứ Tiểu Hỏa Cầu.

      cũng biết về Dị Hỏa thế giới . Dị Hỏa của Lạc Trưởng Lão là lam nhan chi hỏa xếp hạng thứ mười ,trong bảng xếp hạng mười loại dị hỏa thế giới là xếp loại kém nhất.

      Mà Tiểu Hỏa Cầu, vì chưa từng nghe có loại Dị Hỏa bị Hồng Mao sư tử thủ vệ, nên cũng biết nó xếp hạng mấy .Có điều , nhìn nó có thể nuốt lam nhan chi hỏa nhàng như thế , điều này cho thấy xếp hạng của nó là nhất định ở phía trước .

      Nếu Đông Phương Ngữ Hinh có thể luyện hóa Dị Hỏa như vậy , hoàn toàn có thể tiến lên bước lớn, ít nhất đến khí tiên là thành vấn đề .

      Chính là,Tiểu Hỏa Cầu này rất khó đối phó, phải nghĩ biện pháp mới được......

      Tiểu Hỏa Cầu có suy nghĩ như con người, hơn nữa phản ứng nhanh chóng, điều này đủ để giải thích muốn bị con người luyện hóa.

      Mà nếu luyện hóa, ......

      Đúng, nhớ là có thể cần luyện hóa hoàn toàn , có thể luyện hóa từng bộ phận, thậm chí có thể khế ước với con người !

      Nếu là khế ước, Dị Hỏa được giữ lại hình dạng của chính nó, thậm chí ......

      Có thể tiếp tục tu hành.

      “Tiểu Hỏa Cầu, ngươi khiến Hoan Hoan vui . Đúng là Hoan Hoan muốn cho mẫu thân của bé có được loại Dị Hỏa để luyện đan, ngươi có thể cho nàng phần ?”

      Uất Trì Tà Dịch nhàn nhạt mở miệng, Tiểu Hỏa Cầu khó xử lắc đầu. Nó muốn.

      “Theo ta được biết, phần cũng ảnh hưởng năng lực của ngươi ......”

      phải đâu? Tiểu Hỏa Cầu tiếp tục lắc đầu, nếu cho phần, nó mất bao nhiêu lâu mới có khả năng tu dưỡng lại nha?

      “Ngươi phải thích Hoan Hoan sao? Tiểu Hỏa Cầu, ngươi cho Hinh Nhi phần Dị Hỏa để nàng luyện hóa, ngươi có thể cùng Hoan Hoan khế ước a, nếu về sau có nguy hiểm gì, Hinh Nhi trả lại ngươi là được......”

      Uất Trì Tà Dịch vô hại cười :“Hơn nữa, ngươi là Dị Hỏa, tất nhiên cũng có thể cảm giác được Dị Hỏa khác mà . Chúng ta có thể tiếp tục tìm bọn nó . Nếu tìm được, ngươi liền nuốt lấy, vậy ngươi có thể tu hành nhanh hơn ......”

      Giúp nó tìm Dị Hỏa? Tiểu Hỏa Cầu hoàn toàn hưng phấn ,nó ngừng nhảy múa , điểm ấy là hấp dẫn lớn nhất với nó.

      Có điều, khế ước......

      Nó nhìn về phía Hoan Hoan .Nó rất thích tiểu nha đầu này .Thậm chí , lúc Hồng Mao sư tử muốn làm hại bé, nó cũng nhẫn tâm nha.





      Chương 201 :Tiến giai !
      Edit:pDN

      Cùng bé ở chỗ hình như sai, hơn nữa khế ước , tiểu nha đầu này cùng mình chính là thể ,đến lúc đấy , bé làm sao có thể tiếp tục giận mình được.

      Tiểu Hỏa Cầu động lòng . Nhạc Nhạc mơ mơ màng màng ở bên cạnh lại mất hứng .

      "Xèo xèo. . . . . ."

      Nhạc Nhạc vung vẩy móng vuốt kháng nghị . Hoan Hoan cũng ôm Nhạc Nhạc, tuy rằng bé thích Tiểu Hỏa cầu, nhưng . . . . .

      Bé và Nhạc Nhạc ở cùng nhau lâu như vậy , bé nghĩ buông tha cho Nhạc Nhạc .

      "Tiểu Hỏa cầu phải ma thú .Hoan Hoan, con có thể đồng thời có được Nhạc Nhạc vàTiểu Hỏa cầu mà. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch giải thích cẩn thận xong, Hoan Hoan vui vẻ .Nếu cần mất Nhạc Nhạc, đương nhiên bé vui vẻ nha.

      "Có điều là, năng lượng của Tiểu Hỏa cầu vốn , lúc này cắn nuốt lam nhan chi hỏa, công lực đó lại càng mạnh mẽ. lúc nữa để nương con giúp con chuẩn bị chút đan dược, Hoan Hoan,con cũng đừng vội. . . . . ."

      ngày trôi qua , đến hôm sau, cuối cùng Đông Phương Ngữ Hinh luyện chế ra đan dược, Thanh Tâm hoàn mà Hoan Hoan cần cũng chuẩn bị tốt .

      Trước tiên,Tiểu Hỏa cầu chia ra phần năm ngọn lửa cho Đông Phương Ngữ Hinh .Tuy chỉ là phần năm, nhưng bởi vì Tiểu Hỏa cầu mạnh mẽ, Đông Phương Ngữ Hinh cũng dám lơ là .Nàng vội vàng luyện hóa, dám xem thường mảy may.

      Khuôn mặt nhắn của nàng đỏ bừng chút. Uất Trì Tà Dịch nhìn có chút lo lắng, nhưng biết bây giờ cũng giúp gì được cho Đông Phương Ngữ Hinh.

      Mà Hoan Hoan cẩn thận cắn ngón tay, đem giọt máu đỏ tươi xuống thân Tiểu Hỏa cầu . Máu vừa mới rơi xuống, Tiểu Hỏa cầu liền tạch cái, biến thành lớn gấp mấy lần ban đầu.

      Sau đó,ngọn lửa màu đỏ dường như trùm lên, nháy mắt bao bọc Hoan Hoan lại .

      Đó là quả cầu lửa lớn, mà Hoan Hoan chính là trung tâm của cầu lửa.

      Uất Trì Tà Dịch vốn nghe qua tình huống cùng dị hỏa khế ước , nhưng mà, đó chỉ là sách cổ ghi lại,từ trước đến giờ vẫn chưa tận mắt thấy việc này ,hôm nay là lần đầu tiên nhìn đến.

      người Hoan Hoan giống như bị thiêu cháy, mồ hôi mặt chảy ngừng, nhìn sốt ruột, muốn tới, Nhạc Nhạc lại xèo xèo ngăn cản .

      Hoan Hoan có việc gì. . . Nhạc Nhạc cùng bé khế ước, biết bé nguy hiểm.

      ngày trôi qua rất nhanh, ngọn lửa vẫn thiêu đốt Hoan Hoan như cũ, mà Đông Phương Ngữ Hinh cũng có dấu hiệu tỉnh lại.

      Lúc này, Hồng Mao sư tử tỉnh lại, bọn chúng chậm rãi tới gần, nhìn thấy tình huống của Hoan Hoan, cũng giật nảy người.

      Bọn chúng kinh ngạc trừng lớn mắt, nhưng lại dám ngăn cản.

      Tiểu Hỏa cầu, Tiểu Hỏa cầu chung quy là muốn rời .Hai con sư tử bỗng nhiên có chút thương cảm.

      Bọn chúng thủ hộ thứ đó nhiều năm như vậy , cuối cùng cũng phải rời khỏi. phải của chúng , chúng dùng cách nào cũng giữ được.

      Uất Trì Tà Dịch đưa cho Hồng Mao sư tử hai bình dược lớn mà Đông Phương Ngữ Hinh để lại, bọn chúng khó hiểu nhận lấy, đẩy cái bình, ngửi ngửi, ngẩng đầu lần nữa, vẻ mặt cảm động sâu sắc.

      Đan dược! Nhiều đan dược như thế ! Họ thế nhưng giúp bọn chúng luyện chế nhiều như vậy!

      Nữ nhân kia. . . . . . Bọn họ lại nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, dường như trong mắt thầm quyết định cái gì.

      Mười ngày sau, Đông Phương Ngữ Hinh và Hoan Hoan lần lượt tỉnh lại.

      Lâu như vậy mới tỉnh lại, ra cũng kỳ lạ. Đông Phương Ngữ Hinh luyện hóa cùng Hoan Hoan khế ước vốn là loại lửa, cùng lúc vượt qua cũng thực bình thường.

      "Khí tiên ?"

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh mở mắt ra, thấy da thịt nàng càng trắng nõn, mượt mà hơn,Uất Trì tà dịch mừng rỡ hỏi.

      "Ừ. . . Tiểu Hỏa này mạnh mẽ,vậy mà lập tức phá tan lớp chắn kia. . . . . ."

      Chương 202 : Người so với người càng tức chết người
      Edit:pDN

      Đột phá cửa ải này, tuyệt đối dựa vào may mắn,lực lượng mạnh mẽ như Kỳ Thiên quốc, tới bây giờ cũng chưa có nổi cao thủ khí tiên.

      cách khác , nếu bây giờ Đông Phương Ngữ Hinh trở về, có thể ngang!

      có người có thể đánh hơn nàng, nàng chính là lão đại.

      “Mấy giai ?”

      Uất Trì Tà Dịch hưng phấn hỏi, phát Đông Phương Ngữ Hinh cũng phải chỉ qua khí tiên, thậm chí, còn phải cao hơn ít.

      “Khoảng chừng nhị giai ......”

      Nhị giai......

      Uất Trì Tà Dịch triệt để gì, đây cũng phải là khí chi tiên nhị giai, là khí tiên .

      Thiên phú của tuyệt đối là trăm năm khó gặp ,đó là từ lúc mới sinh chiếm được ưu thế hơn hẳn của gia tộc (chỗ này chém bừa vì xem mãi chả hiểu) , nhưng......

      Đúng , thừa nhận đột phá khí tiên từ rất sớm, người trong gia tộc đều là kỳ tài, có thể từ khí tiên đến nhị giai, vẫn sử dụng thời gian gần hai năm .....

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh sao? Lại trực tiếp từ khí chi tiên nhảy đến khí tiên nhị giai .

      là người so với người càng tức chết người . Có điều, muốn tức chết cũng phải , là người bên ngoài.

      Nữ nhân của , càng lợi hại lại càng vui vẻ.

      “Hinh Nhi, nàng kiêu ngạo !”

      Uất Trì Tà Dịch vẻ mặt chân thành xong, Tiểu Hoan Hoan vui bĩu môi:“Phụ thân, con cũng kiêu ngạo , con cũng kiêu ngạo......”

      Uất Trì Tà Dịch cúi đầu, sờ sờ cái đầu của Hoan Hoan, ôn nhu :“ Đúng , Hoan Hoan càng kiêu ngạo, nếu phải Hoan Hoan lấy được lòng Tiểu Hỏa Cầu , nương của con làm sao luyện hóa lửa của Tiểu Hỏa Cầu đúng ?”

      Đây chẳng qua là phần, uy lực kinh người như vậy . Nếu luyện hóa toàn bộ thế nào ?

      Có điều, làm người phải biết đủ . Luyện hóa Dị Hỏa cũng phải là chuyện dễ dàng như vậy .

      Việc này dễ dàng xảy ra án mạng . Hinh Nhi có thể bình an đạt được loại Dị Hỏa, sai .

      “Hắc hắc, phụ thân, người thấy võ công của con cũng tiến bộ sao?”

      Tay của Hoan Hoan lay động, vẫy ngón tay chút, liền xuất viên lửa .

      Nha đầu kia khế ước với Tiểu Hỏa Cầu , vậy mà cũng có thể tùy ý triệu hồi ra lửa .

      “Con...... Hoan Hoan, con cũng có thể triệu hồi ra lửa?”

      Vẫn có chút kinh ngạc như cũ , Hoan Hoan đây là kỳ ngộ, nếu để cho những luyện đan sư kia biết, đoán chừng chết vì ghen tị .

      Bình thường luyện đan sư ít nhất phải ngũ cấp trở lên mới có thể triệu hồi ra lửa, nhưng tiểu nha đầu này thế nào?

      Thậm chí còn chưa học triệu hồi như thế nào phải ? Lửa ra .

      Đây là thiên tài luyện đan sư, nếu về sau cẩn thận bồi dưỡng , đoán chừng tiềm lực còn lớn hơn Đông Phương Ngữ Hinh rất nhiều.

      “Đương nhiên a......” Tiểu nha đầu đắc ý lắc đầu . Tiểu Hỏa Cầu cũng vui vui vẻ vẻ chạy qua . Khế ước với Hoan Hoan , nó cảm giác thực lực của chính mình lại mạnh hơn ít.

      Tiểu hồ ly Nhạc Nhạc cũng cao hứng, nó vốn cùng Hoan Hoan khế ước . Hoan Hoan tiến bộ, nó đồng dạng được lợi .

      “Tốt lắm, đừng chỉ lo cao hứng . Tà Dịch,chúng ta cũng chậm trễ thời gian ở đây quá lâu, chúng ta cần phải trở về chứ ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng rất vui vẻ . Bỗng nhiên đột phá cấp độ mà bọn họ nằm mơ vẫn khó có thể đột phá , nàng có thể cao hứng được ư ?

      “Cũng đúng...... Chúng ta chậm trễ đủ lâu......” Uất Trì Tà Dịch cũng than tiếng . Lạc trưởng lão kia......

      Bỗng nhiên nghĩ đến người này, Uất Trì Tà Dịch vội vàng ra ngoài điều tra, trong động căn bản còn bóng dáng người kia.

      chết? Vụng trộm rồi?

      Có điều, nhận ra mình chính là người của Thiên Thương đảo, nếu trở về......

      Tuy rằng Thiên Thương đảo sợ bọn chúng, nhưng...... Bọn họ hề phòng bị.

      Chẳng qua , thực lực hai bên cách xa nhiều lắm, nếu đánh nhau , ai hơn bậc cũng chính xác được.

      Chương 203 : bảo bối cực phẩm
      Edit:pDN

      "A, Lạc trưởng lão kia đâu?”

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng phát người kia thấy, nàng bất an hỏi.

      “Chắc là bỏ trốn ... ..... nghĩ tới giỏi chịu đòn .Ta cho rằng chết rồi chứ?”

      Uất Trì Tà Dịch hừ lạnh tiếng. Đông Phương Ngữ Hinh cười cười:

      “Tốt lắm, . Chẳng qua bọn họ cũng có nhiều phiền não. Vì được đến Tiểu Hỏa Cầu mà chết nhiều người như vậy . Nhưng cuối cùng, Tiểu Hỏa Cầu còn phải theo chúng ta hay sao?”

      Hoan Hoan đắc ý giơ cằm, hì hì cười :

      “Ông lão kia già như vậy , miệng còn thối hơn , Tiểu Hỏa Cầu chẳng thèm thích đúng ?”

      Miệng ông ta có thối à ? Lông mày Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu, tại sao nàng cảm giác được nhỉ ?

      “Có điều , mẫu thân, con đây có thứ tốt nha......”

      Hoan Hoan nịnh nọt sán đến gần , cầm cái nhẫn trữ vật đưa cho Đông Phương Ngữ Hinh, cười hì hì :

      “Lúc té xỉu con và Nhạc Nhạc qua tìm kiếm , biết có tác dụng gì ......”

      Thứ này? Lạc trưởng lão đó à ? Đông Phương Ngữ Hinh chợt nhíu mày . Ở chỗ này đoán chừng là tích lũy cả đời của lão già kia , bây giờ bị tiểu nha đầu lấy về , vậy......

      Ha ha, đoán chừng rất buồn bực nhỉ.

      Mở ra nhẫn trữ vật, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn lướt qua, võ công bí tịch hề thiếu, hơn nữa đều là......

      “Oa dựa vào, lão gia hỏa này lợi hại......”

      Đại bộ phận đều là về luyện đan sư , thậm chí còn có rất nhiều phương thuốc luyện đan .

      Ngũ phẩm, lục phẩm, thất phẩm...... Dựa vào, những thứ này, bình thường đúng là có tiền cũng chưa chắc mua được .

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh kích động như vậy, Uất Trì Tà Dịch cũng đến nhìn xem . xem xong cũng nhịn được thầm tặc lưỡi --

      Bây giờ Phác Dương sơn đoán chừng phải buồn rầu muốn chết, thứ này, ước đoán là phần lớn trong số đồ trân quý của bọn chúng.

      Kỳ nghĩ lại cũng kỳ quái, Lạc trưởng lão này chính là đại luyện đan sư đứng đầu của Phác Dương sơn , có thứ gì tốt, tất nhiên là cho trước .

      bị mất cái nhẫn trữ vật này, vậy......

      Phác Dương sơn, tuyệt đối chịu từ bỏ ý đồ như vậy .

      “Hinh Nhi, nhẫn trữ vật này trân quý quá mức, ta lo lắng bọn họ dễ dàng từ bỏ, chúng ta nghĩ biện pháp......”

      Nhẫn Trữ vật , mỗi chiếc đều có phong ấn của chủ nhân , lúc Hoan Hoan lấy , tuy rằng Lạc trưởng lão chết, nhưng so với nguòi chết kém bao nhiêu, tất nhiên phong ấn cũng xem như có.

      Mà thứ này rất trân quý, bọn họ nhất định nghĩ cách , dù chết cũng phải cướp về.

      “Ta biết...... Cho nên, những công pháp có thể sử dụng chúng ta phải nhanh chóng luyện ngay, kể cả Hoan Hoan, con cũng học ít...... Về phần dược liệu à ? Dùng được dùng luôn , phương thuốc này ......”

      Phương thuốc đối với luyện đan sư vô cùng quan trọng, thứ này vốn của Lạc trưởng lão , trả lại cho cũng là phải thể.

      Nhưng Phác Dương sơn và Thiên Thương đảo chính là kẻ thù sống chết . Cái gọi là lấy chồng theo chồng gả chó theo chó, nàng là người của Uất Trì Tà Dịch , tất nhiên nên suy nghĩ vì Thiên Thương đảo.

      “Ta nghĩ biện pháp làm chút thủ đoạn , nếu ngộ nhỡ phải trả cho , vậy......”

      Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng cười. Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu . Có lẽ Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng chu đáo ,như thế vô cùng tốt.

      Hai người thương lượng xong, quyết định trước tiên phải ra khỏi ma thú rừng rậm.

      “Chúng ta phải ...... Đan dược này các ngươi giữ lại từ từ sử dụng . Sau này nếu có chút cơ hội, ta có thể lại luyện chế đan dược giúp các ngươi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn hai con Hồng Mao sư tử có chút nỡ . Tuy rằng ban đầu bọn họ cũng đánh nhau , thậm chí nàng cùng Uất Trì Tà Dịch thiếu chút nữa mất mạng. Nhưng hai con sư tử rất tốt , thứ chúng cho nàng nàng lại càng cảm kích .

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 204: Hinh Nhi, ta tin tưởng ngươi
      Edit: ..Lam Thiên..
      “Rống rống......”

      Hồng Mao sư tử hét lớn tiếng, tựa hồ cực kì nghĩ muốn tách ra.

      trong mắt bọn nó mang theo lưu luyến, cùng đành lòng.

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh cũng dễ chịu, Hoan Hoan cũng vui bĩu môi:

      “Nương, nếu chúng ta dẫn nó cùng nhau thôi......”

      Tiểu nha đầu dung tay vuốt vuốt bộ lông sư tử, sư tử kia cũng phản đối, dịu ngoan giống như con chó .

      “Mang theo bọn nó?” Đông Phương Ngữ Hinh thở dài, sư tử này, cấp bậc thập giai , tuy rằng sai, nhưng bọn nó có thể tu luyện đến cảnh giới này cũng dễ ,như thế nào chịu theo người đâu?

      Hơn nữa, muốn dẫn bọn nó cùng, trừ phi là...... Cùng bọn nó có khế ước.

      “Hinh Nhi, nếu là bọn nó nguyện ý, mang theo cũng phải thể......”

      Uất Trì Tà Dịch tính kế nhìn Hồng Mao sư tử, ma thú thập giai, muốn thuần phục, căn bản có khả năng.

      Chúng nó tâm cao khí ngạo, võ công bưu hãn, giống như hai đầu Hồng Mao sư tử này, Mẫn Bá Thiên mang theo nhiều người như vậy cùng bọn nó đánh nhau, cũng đều chiếm được tiện nghi.

      Mà cái Lạc trưởng lão kia, võ công cùng chính mình kém là bao nhiêu, nhưng ở trước mặt bọn nó cũng chỉ có bị chụp cho thừa sống thiếu chết.

      Uất Trì Tà Dịch vừa như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh lập tức liền hiểu được ý tứ của .

      Này, hai đầu Hồng Mao sư tử, luôn luôn ở cùng nhau, căn bản tách ra.

      Mà bọn nó thủ hộ Tiểu Hỏa Cầu thời gian cũng đủ dài , sớm có tình cảm , tự nhiên cũng muốn rời Tiểu Hỏa Cầu.

      Chính là, ma thú thập giai, dù sao phải ma thú bình thường ,ở đây bọn nó cũng được xem như bá chủ.

      Nếu là chỉ đơn giản mấy điểm này nghĩ muốn cùng bọn nó kí khế ước, hiển nhiên là đủ .

      “Ta nhớ được trong nhẫn trữ vật này có phương thuốc giúp ma thú tiến giai ... ........”

      Nhìn thấy phương thuốc, nàng theo bản năng nổi lên hứng thú, bất quá là về ma thú , cho nên nàng chỉ là tùy ý nhìn lướt qua.

      Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng mở nhẫn trữ vật của Lạc trưởng lão ra, tìm kiếm lần, quả nhiên nhìn thấy có phương thuốc liên quan làm cho ma thú tiến giai.

      Nàng có chút kích động, nếu là có thể luyện chế ra đan dược khiến bọn nó tiến giai , nàng dám khẳng định, hai đầu Hồng Mao sư tử này đối với bọn họ tuyệt đối tận tâm tận lực .

      Vội vàng mở ra, tay đều có điểm run run, nàng cũng thích hai đầu sư tử này, chính là --

      Nàng dám đụng tâm tư này mà thôi.

      Bát phẩm.... .......

      Nhìn đến phương thuốc này, Đông Phương Ngữ Hinh thân mình mềm nhũn, thiếu chút nữa té ngã.

      Uất Trì Tà Dịch vội vàng đỡ nàng:“Như thế nào?”

      “Bát phẩm ...... Tà Dịch, ta chưa luyện qua bao giờ......”

      Bát phẩm a, đây chính là đưa tới đan lôi rất lợi hại , thiên địa đều xuất dị động a.

      Thần a, ngươi cho thiên lôi đến đánh chết ta .

      làm qua, nàng dám động thủ.

      “Hinh Nhi, ta cảm giác việc này đối với ngươi mà thành vấn đề......”

      Uất Trì Tà Dịch nhàn nhạt mở miệng, thanh mang theo tín nhiệm chút nghi ngờ:

      “nàng lúc trước có thể luyện chế thất phẩm đan dược, tại nàng muốn vượt qua tam giai, trình độ luyện đan này hẳn là cũng có quá nâng cao, khẳng định đối với nàng thành vấn đề.... .......”

      Này...... lý luận mà sai , nhưng......

      Ai có trực tiếp từ khí chi tiên nhảy đến khí tiên nhị giai ? Nàng đó là may mắn, cùng những lý thuyết kia có thể so sánh sao?

      “Nhìn xem cần dược liệu nào? Nếu là tiếp cận, nàng cũng thử lần cũng tốt...... Thành, cho bọn nó dùng , bất thành, coi như nàng lần tu luyện đan thuật của mình ......”

      Uất Trì Tà Dịch linh hoạt xong, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn như cũ cảm thấy Alexanđơ --

      Bát phẩm đan dược, chỉ là muốn khảo nghiệm đan thuật của luyện đan sư mà thậm chí ...... Còn liên lụy đến rất nhiều việc. Kia đối với cầu dược liệu, càng là nghiêm khắc, khẳng định phải dùng đến ít dược liệu trân quý.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 205: thập giai thú sủng
      Edit : ..Lam Thiên..

      Bất quá, Uất Trì Tà Dịch rất đúng, là người luôn muốn học hỏi nếm thử cái mới , nếu là luyện chế thành công, cùng nàng mà cũng có nhiều chỗ tốt.

      “Ma giới chi quả......huyết liên hồng nhạt? Thập Giai Ma hạch? Xích chi huyết?”

      bát phẩm đan dược này hổ là cao cấp , dược liệu thế nhưng cần phải có mấy trăm loại. Hơn nữa, trong đó dược liệu trân quý càng là ít, chỉ riêng bốn loại này, Đông Phương Ngữ Hinh còn chưa bao giờ nghe qua.

      “Ma giới chi quả? Có ý tứ gì? trái cây ma quỷ sao? Còn có huyết liên, huyết liên đều là màu đỏ , chỗ nào có màu hồng nhạt ? Về phần thập giai ma hạch, trời ạ, điên rồi sao? Chúng ta làm sao có thể giết được thập giai ma thú? xích chi huyết, liền càng mạc danh kỳ diệu , nghe cũng chưa nghe qua......”

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút nhụt chí, Uất Trì Tà Dịch cũng có chút mờ mịt, tựa hồ là rất khó làm .

      Bất quá, Hồng Mao sư tử cũng yên lòng qua, trong đó có cái càng là đến bên người Đông Phương Ngữ Hinh , cái móng vuốt nâng lên , tựa hồ muốn cùng Đông Phương Ngữ Hinh bắt tay.

      Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt, có chút quá hiểu được, Uất Trì Tà Dịch lại lôi kéo y phục của nàng, thấp giọng :

      “Hinh Nhi, nó khả năng có chuyện muốn cùng ngươi ......”

      “Nga.... .......”

      Thân thủ nắm lấy móng vuốt sư tử ,quả nhiên nàng cảm thấy cái thanh rất kỳ quái :

      “Ta có thể cùng ngươi ký khế ước, nhưng ngươi phải giúp ta luyện ra đan dược tiến giai......”

      Ma thú tiến giai bất đồng với người, bọn nó dừng lại ở thập giai, rất nhiều năm , rất có thể cả đời liền thể bước qua.

      Lúc này, bỗng nhiên nghe được có đan dược có thể giúp nó tiến giai , bọn nó làm sao có thể kích động, nghĩ muốn bỏ qua đâu?

      “Ta...... Sư tử đại nhân, phải ta giúp ngươi luyện chế, chính là...... Ngươi cũng biết, bát phẩm đan dược luyện chế xác xuất thành công rất thấp. Hơn nữa, chỉ riêng tứ loại dược liệu kia, ta đều biết có thể hay tìm thấy......”

      Nàng dám cam đoan, lại càng muốn lừa gạt bọn nó.

      “Chỉ cần có phương thuốc, chắc chắn tìm được dược liệu ...... Ngươi chỉ cần đáp ứng giúp chúng ta luyện chế, ta cùng liền nguyện ý theo các ngươi......”

      Hồng Mao sư tử tin tưởng Đông Phương Ngữ Hinh, bởi vì nàng lúc trước liền luyện chế cho bọn nó rất nhiều đan dược.

      Tuy rằng nàng là luyện đan sư, nhưng có người luyện đan sư nào đối với ma thú tốt như vậy đây?

      Hơn nữa, vừa rồi nếu Đông Phương Ngữ Hinh trực tiếp đáp ứng nó, nó có lẽ cũng cho rằng Đông Phương Ngữ Hinh người này đáng tin cậy.

      Nhưng nàng có, ngược lại còn phân tích tình huống cho nó nghe, điều này làm cho sư tử đối với nàng ấn tượng rất tốt .

      Hơn nữa ngay từ đầu, nàng đều bị thương, nhưng vẫn như cũ muốn sống cứu nam nhân kia.

      Bọn nó Hồng Mao sư tử tuy là ma thú nhưng là cũng rất hiểu chuyện , chứng kiến người như vậy, bọn nó tự nhiên nhìn nhiều thêm cái ánh mắt.

      “Được rồi...... Ta chỉ có thể tranh thủ, tận lực, ta cũng dám cam đoan nhất định có thể luyện chế ra...... Bất quá, nếu là tìm được dược liệu, ta tin tưởng chính mình nhất định thành công ......”

      Nàng muốn tập luyện nhiều đan thuật của mình, nàng đáp ứng sư tử, nàng tận lực làm được.

      “Ân...... Chủ nhân, về sau ngươi chính là chủ nhân của ta......”

      Sư tử bỗng nhiên ngẩng đầu, mặt thành kính nhìn Đông Phương Ngữ Hinh. Đông Phương Ngữ Hinh cắt cổ tay, dòng máu đỏ tươi chảy xuống, Hồng Mao sư tử vội vàng há mồm tiếp được.

      Cùng lúc, Uất Trì Tà Dịch cũng cùng đầu sư tử khác ký kết khế ước.

      ......

      “Lão nhân, ta tam giai ......”

      Từ lúc trong động ra, Đông Phương Ngữ Hinh vô cùng hưng phấn, cùng Hồng Mao sư tử sau khi ký khế ước, công lực của nàng được nâng lên, thế nhưng trực tiếp lên tam giai.

      ☆, Chương 206: đừng kêu ta là lão nhân
      Edit: ..Lam Thiên..

      sai......” Uất Trì Tà Dịch quay đầu thản nhiên cười, Đông Phương Ngữ Hinh chu miệng, vui :

      “Ta đều lên khí tiên tam giai , nhưng vì sao còn chưa thể nhìn ra thực lực của ngươi đây?”

      Cùng Hồng Mao sư tử ký khế ước, công lực của nó cực kì cường hãn, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ lại ở trong động ngây người thêm tháng, mới có thể toàn bộ chuyển hóa ra.

      Về phần tiểu nha đầu, bé cũng nắm chặt thời gian tự mình luyện công, ngươi xem bé bất quá mới năm tuổi tuổi, lúc này thế nhưng đến khí chi tiên bát tầng.

      Thực lực như vậy, là đủ khủng bố .

      “Ha ha...... Hinh Nhi, ngươi còn cần nỗ lực......”

      “Vậy ngươi bao nhiêu ?”

      Nỗ lực nỗ lực? Nàng nỗ lực được ?

      “Ta? Ước chừng là bát giai ......”

      Thanh Uất Trì Tà Dịch bình thản xong, Đông Phương Ngữ Hinh nghe xong lại muốn gặp trở ngại:

      “Ngươi...... Ngươi bát giai?”

      đúng là so biết, vừa mới so nàng liền giật mình. Bát giai, mới bao nhiêu tuổi? Tổng cho rằng chính mình sai , nhưng cùng người này so, chính là đáng giận!

      “Ngươi có thể trong thời gian ngắn tiến giai, tiến bộ so với ta càng là nhanh hơn......”

      Uất Trì Tà Dịch khiêm tốn xong, Đông Phương Ngữ Hinh mếu máo, này xem như an ủi nàng sao?

      “Hồng Mao sư tử hậu, ma thú sâm lâm này đều là địa bàn của các ngươi sao?”

      Tựa hồ, từ khi bọn họ ra tới nay còn chưa gặp qua cái ma thú nào.

      “Chủ nhân, đúng vậy......”

      Hai đầu sư tử, công mẫu, cùng Đông Phương Ngữ Hinh ký khế ước là cái , kêu Hồng Mao sư hậu, mà cái khác, chính là Hồng Mao Sư vương......

      “Ha ha...... Tốt lắm a, chúng ta có phải hay có thể tùy tiện chút ?”

      Có bọn họ dẫn đường, đường xá sau này, tự nhiên là đường thuận lợi .

      “Chủ nhân, kỳ cũng phải như vậy ...... Chúng ta chỉ để ý bên ngoài này, tận cùng bên trong, có hơi thở so với chúng ta càng cường hãn hơn, bất quá bọn nó thông thường ra ngoài......”

      Sư Hậu khiêm tốn xong, Đông Phương Ngữ Hinh biết ý tứ của nó, ma thú sâm lâm này rất hung hiểm, nàng tự nhiên hiểu được.

      “Chúng ta đây trở về thôi...... Đúng rồi, lão nhân, ngươi phải ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa muốn cái gì, Uất Trì Tà Dịch vui đáp :

      “Hinh Nhi, ngươi có thể hay đổi cái xưng hô hác a...... Có thể kêu tên của ta, lão nhân này nghe cũng quá......”

      cảm giác chính mình đều bị kêu thành già a.

      “Ngươi phải lão nhân sao? Nhân vương đại nhân?”

      Uất Trì Tà Dịch nhảy dựng cái, đây là muốn cùng tính sổ sao? Nữ nhân là keo kiệt, cho rằng nàng sớm quên rồi chứ?

      “Quên , tùy tiện ngươi kêu ......”

      Bất đắc dĩ khoát tay, đầu hàng.

      “Hừ, đúng rồi, ta nhưng là quên hỏi ngươi ...... Ngươi lúc đầu là muốn tính toán ta thế nào ? Nhân vương? Là...... muốn cho ta bạc rồi ngươi liền cút sao?”

      Uất Trì Tà Dịch mạnh liệt chảy mồ hôi, này nàng là đến tính sổ .

      “Ta có ý tứ này...... Hinh Nhi, ngươi phải tin tưởng ta...... Lúc đó để Âu Dương đưa cho ngươi này nọ, ta bất quá là nghĩ muốn để cho ngươi đào hôn......”

      Hừ, co như thức thời. Đông Phương Ngữ Hinh hừ tiếng, nhanh về phía trước.

      ......

      “Này người Phác Dương sơn điên rồi sao? phải người của chúng ta xuất tại ma thú sâm lâm sao?, người chúng ta khi nào ?”

      Thiên Thương đảo, phòng nghị , tứ đại trưởng lão sắc mặt vui ngồi, trong đó cái phiền chán .

      “Ma thú sâm lâm nguy hiểm trùng trùng, ai dám người vào? nhưng khoảng thời gian trước Phác Dương sơn ,Mẫn Bá Thiên nhưng là mang theo người vào, bất quá nghe thương vong ít, việc này cùng chúng ta làm gì có quan hệ?”

      trong tứ đại trưởng lão Uất Trì thanh lạnh giọng xong, nam nhân khác thoạt nhìn bất quá vừa hai mươi liền cười lạnh tiếng:[/size]

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 207: Thê tử điều động nội bộ
      Edit:pDN

      “Người của ta chưa tiến vào, có điều người của Thiên Thương đảo chúng ta phần lớn đều ở đây, nhưng mà nhị ca......”

      Người chuyện này xếp thứ tư, tên là Uất Trì Tà Tâm, bình thường bất hòa với Uất Trì Tà Dịch , luôn thích tìm gây chuyện.

      “Tà tâm, nhị ca con ở Kỳ Thiên quốc......”

      Đảo chủ Uất Trì Đoạn vui xong, Uất Trì Tà Tâm ngẩng đầu, vội hỏi:

      “Phụ thân phải lâu liên hệ được với nhị ca sao? Chưa biết chừng, ngay tại ma thú rừng rậm......”

      có được tin tức chính xác , Uất Trì Tà Dịch sớm vào ma thú rừng rậm.

      Nhưng mà, vẫn chưa từng báo lên,đó là bởi vì, muốn ......

      biết ma thú rừng rậm nguy hiểm , nếu Uất Trì Tà Dịch chết ở đó, vậy......

      Tất cả chẳng phải tốt hơn sao? cũng đỡ phải động thủ động não!

      “Nếu Tà Dịch sớm vào ma thú rừng rậm, vậy......”

      Nếu, người của Phác Dương sơn phải là đồn thổi vô căn cứ, bây giờ Uất Trì Tà Dịch cũng rất nguy hiểm.

      “Đảo chủ, ngài cũng cần quá lo lắng , thiếu đảo chủ có việc gì ......”

      Uất Trì Đoạn gật gật đầu . Uất Trì Tà Dịch là thiếu đảo chủ, nếu có nguy hiểm,tất nhiên có thể cảm giác được.

      “Đảo chủ, đảo chủ tốt , Mẫn Bá Thiên đem theo người giết hơn hai mươi người của chúng ta...... Thậm chí còn......”

      người vội vã tiến vào . Nét mặt mọi người biến đổi, Uất Trì Đoạn nhảy dựng lên, bay đến trước mặt người đó :

      “Còn cái gì?”

      “Bắt cóc gần trăm người của chúng ta, muốn cùng ngài đàm phán......”

      Mẫn Bá Thiên...... Người này, quả nhiên là lá gan .

      Uất Trì Tà Tâm vù cái đứng lên, nổi giận :

      “Chết tiệt, cho là chúng ta dễ bắt nạt phải ? Phụ vương, để cho ta gặp ......”

      Uất Trì tà tâm xoay người muốn , đảo chủ hừ lạnh tiếng, nổi giận :

      “Đứng lại......”

      “A, phụ vương...... Ta muốn cứu bọn họ......”

      Uất Trì Tà Tâm tức giận xong, đảo chủ phẫn nộ :

      như thế nào? Con cứ dẫn người xông vào như vậy à? Người của chúng ta sao? Bọn chúng chẳng phải trực tiếp giết người?

      Việc này......

      Uất Trì Tà Tâm sửng sốt, hình như là đúng.

      “Đảo chủ, người sai , nhưng...... Chúng ta cũng thể đáp ứng điều kiện của tiểu tử kia được......”

      Người đứng thứ ba trong các trưởng lão cũng là Uất Trì Lam thở dài, tại chỉ có thể phái người lặng lẽ thăm dò.

      Đúng, Mẫn Bá Thiên cũng phải là ngồi , dám cho người đến điều kiện, tất nhiên bên kia chuẩn bị tốt mọi thứ.

      “Chính là...... tiểu tử này biết trời cao đất rộng......”

      trưởng lão khác cũng tức giận . Đảo chủ liếc mắt nhìn bọn họ cái, trầm giọng :

      “Phái người gọi Tà Dịch trở về cho ta...... Còn có, Mẫn Bá Thiên bên kia, cứ ta cần suy nghĩ, vài ngày nữa lại ......”

      Uất Trì Tà Dịch vào ma thú rừng rậm? Vậy......

      Mẫn Bá Thiên đến cùng muốn tìm cái gì nhỉ ? Hoặc là , biết cái gì? Mà lại phải vội vàng ra tay với bọn họ như vậy?

      ... ...... .......

      “Đảo chủ......”

      Mọi người lui ra, nữ tử áo tím thướt tha đến, dung mạo của nàng xinh đẹp, diễm lệ, hoàn toàn khiến người khác thoáng nhìn lần khó mà quên được .

      “Là Nhu Y à , vì sao ngươi lại đến?”

      Uất Trì Nhu Y, cũng là người nổi bật trong lớp trẻ . Tuy rằng thiên phú biến thái như Uất Trì Tà Dịch .Nhưng tuổi còn trẻ , tu luyện đến khí tiên tầng năm , tốc độ như vậy khủng bố phải ?

      Hơn nữa, nàng là con cháu của gia tộc Uất Trì, tuy rằng cách rất xa, nhưng có được huyết mạch thuần khiết của Uất Trì gia.

      Đảo chủ và trưởng lão đều ngầm xác định ,đây là thê tử tương lai của Uất Trì Tà Dịch.









      Chương 208 :Tà Tâm
      Edit: PDN

      Hai người huyết mạch đều rất thuần khiết, kết hợp như vậy , về sau đứa sinh ra có được huyết mạch càng thuần khiết hơn nữa.

      thực tế, Thiên Thương đảo sở dĩ có thể luôn hùng mạnh như thế, điều này có liên quan tới cơ chế chọn lọc của họ .

      Đứa ở Thiên Thương đảo , mặc kệ là con của đảo chủ hay là con của trưởng lão, hoặc là con của người bình thường , khi bọn họ được năm tuổi đều tiến hành thí nghiệm huyết mạch, thí nghiệm thiên phú.

      Thông thường , thí nghiệm huyết mạch và thí nghiệm thiên phú là có liên quan . cách khác, nếu người huyết mạch đủ tinh khiết, thiên phú của tuyệt đối thể thấp được. Điều này ngầm , người có độ tinh khiết của huyết mạch càng cao, thiên phú của cũng càng cao, sau này tu luyện lại càng kinh người.

      Mà Uất Trì Tà Dịch, thể nghi ngờ là người lợi hại nhất trong số đó .

      Về phần Nhu Y, cũng là hạt giống tốt để tuyển chọn .

      Khi xác định vị trí thiếu đảo chủ là Uất Trì Tà Dịch , cùng lúc đó , còn tuyển chọn ba nữ tử có thiên phú sai.

      Mà ba nữ tử này, về sau chính là thê tử cùng tiểu thiếp của thiếu đảo chủ !

      Đây là truyền thống củaThiên Thương đảo từ trước đến giờ, có điều......

      tại, vì Đông Phương Ngữ Hinh xuất hình như phá vỡ ít.

      Nhu Y thiên phú cao nhất , đương nhiên, Hiểu Hiểu và Tú nhi cũng kém.

      “Đảo chủ, thiếu đảo chủ vào ma thú rừng rậm sao?”

      Nhu Y bất an hỏi, ma thú rừng rậm kia , chính vào, chẳng phải là......

      “Ngươi nghe ai bậy ? Tà Dịch tự mình vào ......”

      cũng phải ngu ngốc, đến chỗ đó làm cái gì.

      “Đảo chủ, ta cũng là lo lắng......”

      Nhu Y đỏ mặt xong, nàng phải loại nữ nhân giống chim dựa vào người khác, nhưng lúc này, ở trước mặt đảo chủ , nhất định phải tỏ ra yếu thế.

      “Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều , có việc gì ......”

      Đảo chủ là thích đứa Nhu Y này , ổn trọng, đại khí, nếu nàng làm thê tử của Tà Dịch ......

      Ai, tại, quan trọng nhất là cứu người của bọn họ ra ngoài , gần trăm người ,người của Phác Dương sơn điên rồi phải ?

      ... ........

      “A,vì sao ta cảm giác có chút đúng ...... Đây là Thiên Thương đảo của chàng ư ?”

      Bởi vì có Uất Trì Tà Dịch, quãng đường này bọn họ rất nhanh.

      Uất Trì Tà Dịch lo lắng Phác Dương sơn trả thù, cho nên, cả nhà họ căn bản trở về kinh thành, trực tiếp đến Thiên Thương đảo.

      “ Hình như là xảy ra chuyện...... Ta hỏi chút......”

      Tà Dịch thản nhiên xong, Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, hình như đúng .

      “Ồ, Đây phải nhị ca tốt của ta sao? Ngươi thế nào bỏ được trở về ?”

      Uất Trì Tà Dịch vừa định gọi người của , chợt nghe thấy tiếng cười lạnh . Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn sang , thấy nam nhân lớn lên tuấn dật .

      Nam nhân này, Lớn lên là tinh xảo, hơn nữa, vẻ ngoài có năm phần tương tự với Uất Trì Tà Dịch .

      cần đoán cũng biết đây nhất định là huynh đệ của .

      “Tà tâm?”

      “Ai nha, nhị ca tốt của ta , hiếm thấy ngươi lại còn có thể nhớ đến huynh đệ ta ...... phải ngươi ở bên ngoài chơi rất sung sướng sao? Làm sao có thể trở về đây chứ ?”

      Uất Trì Tà Tâm ngoài cười nhưng trong cười xong, Đông Phương Ngữ Hinh vui nhíu mày, Hoan Hoan mất hứng hỏi:“Phụ thân...... Ai vậy a......”

      “Phụ thân?” Uất Trì Tà Dịch còn chưa gì, Tà Tâm nhìn về phía Hoan Hoan, bỗng nhiên nở nụ cười ha ha:

      “Ngươi có nữ nhi ? Còn lớn như vậy ?”

      Hai mắt đánh giá Hoan Hoan, ánh mắt kia, đúng là có vài phần ý xấu.

      “Tà Tâm, xảy ra chuyện gì sao?”
      minhhanhng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :