1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Ái phi trẫm là đặc công - Dương Giai Ny (199c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 5: chung người với Hoàng đế

      Cho đến khi có mười tám người khiêng kiệu hoa vào cửa cung, dọc theo con phố qua phía sau đường hành lang: Rồi lại xuyên qua một con đường rất dài, cuối cùng dừng lại trước tòa lầu thanh nhã.
      “Vương gia! Người muốn làm gì?” Cùng với kiệu hoa từ từ hạ xuống đất, Hoắc Thiên Trạm định nhấc chân muốn xông lên phía trước: Trạm vương phi đứng cạnh nhanh tay lẹ mắt thoắt cái bắt được cánh tay trượng phu mình, rất nóng lòng nhưng thể giảm thấp giọng : “Hoàng thượng ở đây, xin Vương gia suy nghĩ kỹ!”
      Hung hăng trợn trừng mắt ném tới người nào đó, Trạm vương phi buộc phải lui về sau nửa bước nhưng vẫn cầm lấy tay buông, đeo bám đến cùng :
      “Xin Vương gia cân nhắc!”
      Hoắc Thiên Trạm bi thương ngẩng đầu lên, lúc này bầu trời lại có rất nhiều bông tuyết lả tả bay xuống, thỉnh thoảng còn có hai mảnh rơi vào hốc mắt, cơn lạnh lẽo ập tới rốt cuộc cũng làm cho thanh tỉnh lại đôi chút.
      Bỏ !
      Trong lòng chợt thở dài, bỏ !
      Đây là lựa chọn cuối cùng của nàng, mình có cưỡng cầu cũng chẳng có ích lợi gì?
      Mà thiên hạ này, ai có thể quyết liệt tranh giành người phụ nữ với Hoàng đế?
      Trạm Vương phi ném tới ánh mắt ai oán về phía người đàn ông của mình, cũng thể trong lòng là ghen hay là hận, hoặc là uất ức.
      Mấy ngày liên tiếp vừa qua Hoắc Thiên Trạm làm việc rất hoang đường, lúc đám con đó được khiêng vào trong phủ, nàng nổi giận cũng nổi rồi, cả ầm ĩ náo loạn cũng làm.
      Nhưng tất cả đều vô dụng, cuối cùng vẫn chỉ là người phụ nữ, giữ chức chánh phi của Vương gia như mình mà , bất kể Vương gia có nạp bao nhiêu thiếu nữ, mình cũng phải nên vui vẻ chào đón.
      Nhưng bây giờ mình thể khuyên, thể ngăn cản, nếu như để mặc cho Hoắc Thiên Trạm vào lúc này gây ra rắc rối gì, đừng cuộc sống Vương gia được tốt mà ngay cả tòa Vương phủ này e là cũng phải theo đó nhận hết liên lụy.
      Người con trong kiệu hoa đó là phụ nữ trong tim Hoàng đế, ai có thể tranh giành, cũng ai có thể giành nổi.
      Ở nơi này hỗn độn chen lấn để xem màn buổi lễ long trọng của Hoàng gia: Còn Hoắc Thiên Trạm dùng hai bình nữ nhi hồng chuốc cho mình say bất tỉnh nhân , sau đó được đưa về phủ Trạm Vương: Ngược lại trong hoàng cung lại xảy ra chuyện ai cũng ngờ tới, lại còn là chuyện lớn!
      Hoàng đế băng hà!
      Đúng vậy, Hoàng đế băng hà!
      Ngay đêm động phòng hoa chúc, vào lúc vừa cởi áo thoát dây lưng.

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 6: Thiên Triều đột biến
      Tân nương tử sợ tới mức mất hồn, giống như điên loạn vọt ra ngoài cửa gọi người truyền thái y, sau đó bất chấp thân phận quỳ gối xuống ở trước mặt nhóm thái y, ra sức dập đầu cầu xin bọn họ cứu lấy Hoàng thượng.
      Thế nhưng, lương y dù có giỏi cỡ nào nữa cũng có cách gì để xoay chuyển trời đất, sau hai canh giờ điều trị, nhóm thái y tuyên cáo Hoàng đế băng hà!
      Vẫn luôn canh giữ ở cạnh đầu giường, Thái hậu nghe được lời ấy đầu chợt lắc lư choáng váng đến ngất xỉu ngay tại chỗ.
      Hoàng hậu cùng ở bên tinh thần lúc này gần như hoàn toàn sụp đổ bổ nhào tới di thể, Hoàng hậu sau khi khóc lóc xong hồi đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía tân nương tử còn quỳ mặt đất gào to lên:
      “Tiện nhân, là ngươi giết Hoàng thượng! Đem ả ta nhốt lại! Nhốt lại mau!”
      ...
      Chỉ trong đêm, Thiên Triều đột biến.
      Tuyết bay cũng trong khoảnh khắc hóa thành mưa như trút nước, hỉ bỗng xoay chuyển biến thành tang , phát ra từng trận kêu rên.
      Trong địa lao hoàng cung Thiên Sở có tuyệt mỹ ngồi dựa lưng vào tường.
      Đôi mắt sớm mất tiêu cự, người ở bên cạnh nhìn vào thay vì người bằng khối thi thể biết hô hấp mới thích hợp hơn chút.
      Bị giam ở chỗ này qua ngày thứ ba, ấy thế nhưng ăn uống cũng chuyện: Người trông coi ngục hoặc la hoặc mắng chửi nàng cũng hề đáp lại, giống như mình chẳng có liên quan gì với cái thế giới này.
      Nô dịch giữ cửa cũng lười để ý nàng, dù sao cũng là tội nhân hại chết Hoàng đế, nhốt thêm vài ngày nữa chắc cũng bị xử tử thôi.
      Nhưng, loại bình yên khác thường này rốt cuộc vẫn chỉ là tạm thời.
      Tựa như lúc này, khi Trạm Vương gia mặc cẩm bào đứng ở trước cửa nhà lao nhóm nô dịch giữ cửa biết, có lẽ kết quả việc cũng giống như mọi người suy đoán là mọi chuyện cứ tiếp tục tiến hành theo quỹ đạo.
      “Ánh Nhi!” Vừa bước vào phòng giam, đuổi hết bọn nô dịch, Hoắc Thiên Trạm tới trước mặt người con đó rồi từ từ ngồi xổm người xuống, giọng gọi: “Ánh Nhi!”
      Người con đó dường như có phản ứng, hơi ngước đầu lên đưa mắt nhìn về phía người vừa lên tiếng.
      Nhưng chỉ nhìn thoáng qua rồi lại khôi phục dáng vẻ như ban nãy.
      Trong lòng Hoắc Thiên Trạm chợt đau nhói, là đau lòng nhưng lại mang theo tức giận.
      “Đại của Hoàng đế hôm nay nhập liệm, ngày mai ta Tế Thiên, bảy ngày sau...Ta đăng cơ!”
      Nàng vẫn nhúc nhích cũng chuyện.
      Nhưng nhìn ra được, lúc nhắc tới Đại của Hoàng đế hôm nay nhập liệm hai hàng lông mày thanh tú cong cong của nàng ràng thoáng động đậy.

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 7: Hoắc Thiên Trạm cầu hôn
      “Ánh Nhi!” lại gọi tên nàng, “Gả cho ta!”
      Lần này chợt ngẩng đầu lên, nhưng nhìn giống như gặp phải quái vật.
      lâu mới yếu ớt lên tiếng, “Ta là tẩu tẩu của huynh.”
      “Huynh trưởng ta chết rồi!”
      “Nhưng ta vẫn là tẩu tẩu của huynh!”
      “Các người vẫn chưa có viên phòng, được tính!” hung hăng nắm chặt hai quả đấm, hờn dỗi dâng tràn trong lòng có chỗ nào để phát tiết. tiếng tẩu tẩu đó làm cho khoảng cách giữa và nàng càng thêm xa cách.
      “Tại sao huynh lại chịu hiểu?” Nàng bất đắc dĩ lắc đầu, nâng lên bàn tay ấn vào ngực mình: “Huynh ấy cắm rể ở tại chỗ này rồi: Ta bất chấp phụ thân phản đối, đối đầu chống lại tộc nhân, chấp nhận bị nguyền rủa ngàn dặm xa xôi đến tận đây tìm huynh ấy. Cuối cùng cũng có thể được chắp tay cùng huynh ấy, huynh có biết, để làm được việc này cần phải có bao nhiêu dũng khí?”
      là Hoàng đế, thế nào chắp tay?” Hoắc Thiên Trạm nhìn chằm chằm người con ở trước mặt, có trời mới biết khi nghe nàng sắp chạy tới Sở Đô thành hôn với hoàng huynh trong lòng đau khổ biết dường nào. cho rằng có thể quên, cho rằng chỉ cần mình tìm khắp thiên hạ có người con nào giống như nàng là có thể thay thế được. Nhưng lặp lặp lai nhiều ngày, kết quả chính là dù ở trong giấc mộng vẫn thể nào thoát khỏi hình bóng của nàng!
      “Vậy còn huynh?” Nàng mỉa mai cười, “Chẳng phải sau này huynh cũng là Hoàng đế sao?”
      Câu hỏi này khiến được lời nào.
      “Thiên Trạm!” Nàng đột nhiên nhướng người về phía trước, bất thình lình bắt lấy , có chút khẩn thiết : “Bọn họ đều là ta giết huynh ấy, nhưng ta có! Huynh ấy đột nhiên hô lên rồi thở được nữa, sau đó gục ngã ở giường: Ta có làm! Sao ta có thể giết huynh ấy, ta thà rằng mình chết cũng muốn huynh ấy chết!”
      mặt nàng tràn đầy uất ức, nhưng nhiều hơn chính là thương lưu luyến đối với người đó.
      “Ta tin nàng!” giơ tay lên xoa mặt nàng, “Ánh Nhi, gả cho ta , ta cho nàng suốt cuộc đời này được hạnh phúc!”
      “Quên !” Nàng lại quay trở về gần bên vách tường, “Ta trông giữ huynh ấy ba ngày rồi sau đó cũng theo huynh ấy: Đừng trong lòng ta chỉ có huynh ấy, cho dù ta có tình cảm với huynh chăng nữa Thái hậu và Hoàng hậu làm sao có thể cho phép nữ nhân như ta lại lần nữa bước vào Hoàng gia? Có lẽ cái chết mới chính là giải thoát tốt nhất!


      ***


      Vệ Lai chưa từng mà cũng có nghĩ tới, sau khi trải qua cái chết mình lại có thể khôi phục được ý thức.
      Thế nhưng vào khoảnh khắc vừa mở mắt ra lại chứng kiến dưới thân là vùng lửa đỏ rực, mái tóc dài của trực tiếp bị hơ trong ánh lửa, khí bốn phía cũng theo đám lửa nóng rực mà ngừng run rẩy.
      Thử giật giật tay chân, lại phát tứ chi mình bị ai đó trói chặt. Vùng vẫy thử mấy cái chợt phát ra thứ, trói chặt tay chân mình hẳn là vài sợi dây thừng loại .
      Bây giờ tra hỏi gián điệp còn nghiên cứu ra cách cột người vào lửa y hệt như nướng gà ư?
      Nhưng mà dùng dây thừng để trói, việc này cũng hết sức khôi hài đó nha?

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 8: Vì sao họ đều mặc đồ cổ trang
      Ôi trời!
      Bất đắc dĩ thở dài, chết tiệt ! cục Quốc An đặt viên độc dược ở trong răng mình lại là đồ dỏm giả mạo ư, con mẹ nó!
      Mình dễ gì mới hạ được quyết tâm cắn nát nó để hủy sinh mạng, đáng tiếc dạo qua vòng trong điện Diêm Vương rồi cũng quay trở lại.
      Chẳng lẽ là cuộc đời Vệ Lai này giết chóc quá nặng, đến nỗi cả Diêm Vương cũng dám nhận mình?
      Trong lòng người nào đó phen ác liệt khinh thường vị đại BOSS đứng đầu Địa Phủ trong truyền thuyết kia, tại sao chỉ vì mình giết người nhiều mà nhận mình chứ? Có bản lãnh tìm trưởng quan cục Quốc An , mình đâu phải là chủ mưu, tính toán nhặt với mình làm gì?
      Hơi ngước đầu lên muốn nhìn xem ràng tình huống trước mắt.
      Đáng tiếc, ánh lửa cháy đến mức khiến cho bầu khí run rẩy quay cuồng, ánh mắt của cũng bị hun khói đến chảy cả nước.
      Phía đối diện đám lửa có tốp người đứng, nhìn thấy lắm nhưng dường như là có vài người con bị vây ở chính giữa, đây hoàn toàn là chứ phải hư ảo!
      Nhưng mà...
      Ở trong lòng Vệ Lai vẽ ra dấu chấm hỏi to, tại sao bọn họ đều mặc đồ cổ trang?
      Tuy rằng thấy mặt, nhưng ít nhiều cũng nhìn ra được quần áo và cách ăn mặc của đối phương.
      Vệ Lai vừa thoáng nhìn đến liền bấn loạn... Mẹ kiếp, Higor! Tên khốn này muốn chơi trò lừa bịp gì với bà đây vậy chứ?
      “Mẫu hậu!” Cách ánh lửa xa có giọng nữ vang lên: Vệ Lai cố gắng nhìn tới thấy trẻ tuổi nhìn về phía người phụ nữ hơi lớn tuổi chuyện: “Thời gian cũng còn sớm nữa, ném ả ta vào trong lửa thiêu chết ! Tránh cho đêm dài lắm mộng!”
      Mẫu hậu?
      Vệ Lai cau mày, đây là thứ quỷ quái gì?
      “Mẫu hậu, thể được!” hướng khác, lại có lên tiếng, nghe giống như là cầu tình cho mình, “Mẫu hậu, trước khi vương gia Tế Thiên có đặc biệt căn dặn là bằng mọi cách phải giữ lại mạng của Lam Ánh Nhi: Người cũng biết tính tình của chàng, huống chi sau khi Tế Thiên về chàng đăng cơ, người tuyệt đối thể giết Lam Ánh Nhi vào lúc này!”
      “Ngươi cái gì đấy!” Người vừa cổ động xử tử lại mở miệng, “ nữ này hại chết Tiên Đế, bổn cung chỉ là muốn giết ả ta để báo thù cho Tiên Đế, ở đây đến lượt ngươi tới chen vào.”
      “Thái Hậu nương nương!” Người cầu tình cũng nổi giận, “Đại của Hoàng đế qua, xin người hãy tự xưng mình là ai gia! Ngoài ra, cầu giữ người là Trạm Vương gia cũng có nghĩa là Tân Đế tương lai. Nếu người có dị nghị gì, mời phân phải trái với Vương gia!”

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 9: Thế giới này quá khoa học viễn tưởng
      “Tất cả đều câm miệng cho ai gia!” Người phụ nữ lớn tuổi cầm Long đầu trượng trong tay dùng sức nện xuống mặt đất mạnh, tức giận đến toàn thân phát run lên, “Bị ta hại chết chính là máu thịt rơi xuống từ người ai gia, đó là Hoàng đế Thiên Sở ta! Hôm nay ai gia muốn xử tử người phụ nữ còn cần phải nhìn xem sắc mặt người khác hay sao?” Lúc chuyện, Lão thái thái hung ác trừng mắt nhìn về phía cầu tình, “Tân Đế cũng là con ruột của ai gia, dù sao cũng thể chỉ vì người phụ nữ mà trở mặt chống đối với mẫu thân của mình!”
      “Mẫu hậu, Vương gia Tế Thiên trở lại rất nhanh thôi, người có thể chờ Vương gia về rồi hãy quyết định có được ? Mẫu hậu van cầu người, nếu Vương gia về biết thần thiếp giữ lại được mạng cho Lam Ánh Nhi, chàng ... Chàng đánh chết thiếp mất!” nọ lại bắt đầu cầu tình thêm lần nữa.
      Vệ Lai cứ như vậy thờ ơ lạnh nhạt nhìn hoàn cảnh xung quanh, rồi lần nữa chậm rãi cúi đầu xuống nhắm chặt mắt lại!
      OMG!
      Lòng vẫn còn sợ hãi thầm hô lên, cái thế giới này quá khoa học viễn tưởng rồi!
      Thượng Đế vạn năng ơi, xin người hãy cho con biết đây là cái tình huống tôm tép gì?
      “Mẫu hậu!” khác lại : “Mẫu hậu, nhọc người lên tiếng, nhi thần tự mình làm! Nhi thần nên tự tay báo thù cho Tiên Đế!”
      vừa dứt lời ta mạnh mẽ tiến lên, chỉ vài bước vọt tới cạnh giá treo cổ!
      Bởi vì căm phẫn mà biểu cảm khuôn mặt vặn vẹo đến khiến ta có vẻ càng thêm dữ tợn, nhưng Vệ Lai nhìn thấy lại có chút buồn cười.
      Người phụ này dáng vẻ đúng là khó coi nha!
      nữ họ Lam kia!” Nàng ta đưa tay chỉ về hướng , “Ngươi dùng pháp gì để đồng thời câu dẫn cả Tiên Đế lẫn Trạm Vương? Và dùng pháp gì để cho Tiên Đế dùng đại lễ cưới ngươi vào cung? Bổn cung nhẫn nhịn đồng ý cho ngươi vào, nhưng tại sao ngươi còn an thân an phận làm phi tử của mình? Hoàng thượng đối với ngươi tốt như vậy tại sao ngươi lại phải hại chết người!”
      Thanh đầu bên kia ánh lửa gần như cuồng loạn, cùng lúc đó ta giơ tay lên ấn xuống nơi cơ quan giá treo cổ.
      Kèm với thanh kẽo cà kẽo kẹt là cả người Vệ Lai bắt đầu từ tốc độ chầm chậm bổ nhào về hướng đống lửa bốc cháy.
      ngẩng đầu lên vừa đúng lúc đối diện với ánh mắt như muốn giết người kia: Hơn nữa trong mắt hề có sợ hãi như đối phương dự đoán, cũng có mở miệng cầu xin: Chỉ nhếch môi cười khinh miệt nhưng lại làm nổi bật lên cả khuôn mặt tuyệt mỹ, còn mở miệng ra câu ai ngờ tới được, lời ấy khiến cho người người đều tức giận căm phẫn...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :