1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

XUYÊN THỜI KHÔNG TU LA CHI NỮ - Ô NHA THẤT 7

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      CHƯƠNG 69 - HOÀNG THÀNH 2

      Đường đường là Kình An Vương, tuấn mỹ phi phàm, văn ôn nho nhã, võ nghệ siêu quần, hiểu biết uyên thâm. Người trong Hoàng thành đều biết rất Huyền Thần Y.

      "Ta có hai ca ca, Đại ca là Đương kim Thánh thượng, Nhị ca là Đại tướng quân Tĩnh Đoan Vương, thực ra cũng là tướng quân. Từ bọn họ đều thích ta, đặc biệt là Đại ca, xem ta như cái gai trong mắt, cho rằng trong khắp thiên hạ, chỉ có ta mới uy hiếp Hoàng vị của huynh ấy. Cho nên mới ngầm liên hệ với sủng thần của mình Trương Khánh Đông, muốn giết chết ta"

      Ánh mắt Huyền Thần Y mênh mang, chắc chắn y vô cùng tức giận.

      "Biệt trang ?" Tôi hỏi, trong lòng biết là mùi vị gì.

      "Đúng. Phủ đệ của Trương Khánh Đông là ở trong Hoàng thành, xa hoa vô cùng, cái bị thiêu rụi chỉ là biệt trang mà y ở khi giết ta thôi"

      Tôi nắm chặt nắm tay, căm hận nhìn cảnh sắc bên ngoài xe ngựa.


      Kẻ dám cả gan tổn thương Mộ Thiên Vẫn ta, cho dù có chết ta cũng tha !

      Huyền Thần Y chỉ chăm chú nhìn tôi, giữa chân mày có chút lo lắng.

      Kình An Vương phủ rất lớn, rất có khí chất, nhưng hề xa hoa, thậm chí còn lộ ra vẻ mộc mạc.

      "Thiên Vẫn, ta có thể nhìn nàng ?" Huyền Thần Y đột nhiên dè dặt hỏi câu. "Trước giờ ta chừa từng nhìn thấy nàng tháo mạng che mặt"

      Tôi chỉ cười, vươn tay kéo mạng che mặt xuống.

      Giây phút này cả thế như như dừng lại. Trong mắt Huyền Thần Y lộ ra vẻ kinh diễm và ngạc nhiên.

      "Ta vốn cho rằng...cho rằng danh hiệu "Tuyệt sắc Tu La" chỉ là lời đồn mang đậm vẻ truyền kì trong võ lâm, trăm nghe bằng thấy...Khi đó ta nhìn vào mắt nàng biết nàng nhất định tuyệt sắc, ngờ còn hơn cả tưởng tượng của ta. Thiên Vẫn..."

      Tôi khẽ cong khóe miệng, " ?"

      Y cười, vươn tay vuốt má tôi, ngón tay thon dài khẽ run rẩy.

      "Sau này...có thể đừng mang mạng che mặt ..." Y nhàng câu.

      "Ngươi hôm nay khi giết Thẩm Tùy Tâm có mang khăn che mặt ?"

      "Vậy sau này đừng mang nữa, phiền phức"

      Tôi đột nhiên thất thần trong lúc.

      "Có thể hay ..."

      "Được" Tôi khẽ đáp.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      CHƯƠNG 70 - PHÓNG HỎA

      Huyền Thần Y ngủ rất sớm. mặt còn mang theo vẻ thỏa mãn của đứa trẻ. Giữa chân mày còn có vẻ yên tâm.

      Tôi cười lạnh nắm chặt Huyền Minh kiếm rời khỏi Kình An Vương phủ, phủ đệ xa hoa nhất trong Hoàng thành kia, đêm nay tôi biến nó thành địa ngục !

      Vì Trương Khánh Đông chết, phủ đệ nhìn vào có chút u ám. Nha hoàn người hầu cũng có nhiều lắm. Trước cửa treo lồng đèn trắng, dưới tấm biển còn treo vải trắng. Ánh đèn cầy yếu ớt lập lòe trong lồng đèn.

      Trương Khánh Đông trải qua cuộc sống cũng nhàn hạ gì, chỉ tiểu thiếp thôi cũng có hơn hai ba mươi người. Bọn họ cầm khăn tay trang sức lộng lẫy ngồi bên hồ ngắm trăng, mỗi người đều nhàn hạ tán gẫu. tới "lão gia" qua đời, còn giả vờ vài giọt lệ.

      Mặt nhọn mắt phượng, cong tay làm thành hoa lan, tô phấn rất nhiều, son tô rất đậm, gương mặt nhọn hoắc. Tôi nhớ đến Nhị nương của Khúc trang. Chuyện cũ ngày trước lên trong tim tôi. Tôi tránh khỏi có chút giận dữ.

      Tôi khóa cửa lớn từ bên ngoài. Ngoài cửa có thủ vệ, cho nên cần hao tâm tốn sức. Cửa sau cũng khóa lại, bảo đảm ai có thể chạy thoát khỏi nơi này.

      Tôi cầm mồi lửa, thổi lửa, đốt vào đám cỏ dễ cháy trong phủ. Bởi vì là mùa thu, cỏ đặc biệt nhiều. Gió thổi qua, lửa bập bùng cháy lớn. Tôi ngồi sát mặt đất lay động, sau khi bảo đảm đám cỏ toàn bộ cháy, tôi mới rời khỏi địa ngục ngập lửa đầy tiếng kêu la và cầu cứu đó.

      Tôi ngồi cành cây rất cao, nhìn ngọn lửa cháy, từng chút từng chút nuốt chửng những cột gỗ hồng điêu khắc xa hoa, tiếp theo là cửa sổ, sau đó là vật dụng trong phòng, phát ra những thanh "rắc rắc". Tiếng kêu la ngừng vang lên trong ngọn lửa, ánh lửa trong bóng đêm xuyên qua bầu trời, cùng màn đêm hòa làm thể. Gió thổi làm ngọn lửa càng lúc càng cao, từng mảnh vụn cuộn lên càng khiến tôi cảm thấy sảng khoái. Có lẽ tôi thực là Tu La, quen nhìn thấy địa ngục, quen giết người.

      Tin đồn sau này, ngọn lửa trăm năm khó gặp kia trở thành lịch sử thảm khốc nhất trong Hoàng thành. Nó cháy chín ngày tám đêm, ngọn lửa lớn đến mức ngừng lan sang những khu vực bên cạnh. Bên ngoài phạm vi năm trăm dặm đều có thể nhìn thấy ngọn lửa cao ngút và khói bụi mịt mù.

      đường trở về Kình An Vương phủ, toàn bộ đều là người, ngước nhìn ngọn lửa tượng trưng cho hủy diệt, chiếu sáng cả vùng trời.

      Huyền Thần Y cũng tỉnh dậy, nhìn thấy tôi từ ngoài cửa vào, khẽ cau mày.

      "Thiên Vẫn, nàng đâu vậy ?"

      Tôi lạnh nhạt cười, hề để ý, "Ta phóng hỏa"

      Y nhìn biển lửa sôi sục phương xa, "Đó là nhà của Trương Khánh Đông ?"

      "Đúng"

      Y gì, trách móc tôi, nhưng đau khổ trong mắt cũng tránh khỏi tầm mắt của tôi.

      "Nàng biết , ngày mai ta phải thượng triều"

      "Biết. Sau đêm đầu tiên khi ngươi quay trở về, nhà của bị đốt" Tôi trào phúng cười, "Sau đó Đại ca ngươi hoài nghi cái gì, ta đều biết. Đại ca ngươi có thể lửa là ta phóng, mười cái triều đình ta cũng coi ra gì"

      Lúc trước, trăm cảnh sát tôi cũng coi ra gì.

      "Nàng có năng lực này"

      "Nếu ngươi có năng lực này, ta giúp ngươi" Tôi cười .

      Y chỉ vuốt tóc tôi, "Ta cần nàng tương trợ. Thiên Vẫn, ta hi vọng có thể giúp nàng"
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      CHƯƠNG 71 - HOÀNG THÀNH 3

      Ngày thứ hai y phải thượng triều. Thiếp thân thị vệ của y thầm kéo tôi qua bên. biết thân phận của tôi.

      "Mộ nương, ta có thể nhờ nương giúp việc ?"

      "Chuyện gì ?"

      "Cùng Vương gia thượng triều"

      "Lí do, tại sao ta phải " Tôi đùa giỡn với Huyền Minh kiếm.

      Thị vệ do dự lúc, "Vương gia lần này , chắc chắn dữ nhiều lành ít. Trương phủ bị thiêu, Thánh thượng tuyệt đối đổ lên đầu Vương gia. Nếu có thể..."

      Tôi cười, "Nếu có thể, ta phóng hỏa lần nữa. Lần này, ta muốn thiêu rụi tẩm cung, ta luôn ở phía sau Huyền Thần Y"

      Thị vệ vui mừng vô cùng, "Vậy ủy khuất nương mặc y phục thị vệ của ta được ?"

      Tôi phất tay, " cần đâu, ta trước giờ mặc y phục của người khác. Hơn nữa ta chỉ mặc màu trắng"

      "Ta phải " Tôi với Huyền Thần Y chỉnh trang triều phục.

      Y lắc đầu, "Thiên Vẫn, thể mạo hiểm. Quản gia nhận được tin tức, lần này triều đình đối với việc ta thượng triều gia tăng thủ vệ, mỗi người đều là cao thủ. Nàng có chắc chắn, nhưng ta vẫn muốn nàng mạo hiểm"

      Tôi lúc này, bạch y tung bay. "Có phải ta quá bắt mắt ? Vậy được, ta mang khăn che mặt" Ngữ khí tôi kiên định, dễ gì phản đối, "Ta nhất định phải . Cho dù ngươi cự tuyệt thế nào"

      Huyền Thần Y thở dài, "Thiên Vẫn, có cách gì đối với nàng cả. Vậy được, nàng mang khăn che mặt với ta"

      Xe ngựa chuẩn bị từ sớm, tôi và Huyền Thần Y ngồi vào trong. "Thiên Vẫn, vào trong cung, thể khinh suất, thể gây chuyện, biết ?"

      Tôi để ý gật đầu.

      Đến cửa cung, tôi cùng y xuống xe ngựa. Cửa cung tập trung rất nhiều đại thần, từng người từng người vào.

      "Thánh thượng có lệnh, tội thần Kình An Vương Huyền Thần Y chờ ngoài cửa cung" thị vệ oai phong lẫm lẫm đứng trước cửa cung tuyên bố. Tôi quét mắt qua thị vệ, xem dáng vẻ chắc là thị vệ cao cấp. tia cười lạnh khóe miệng tôi. Ngoài cửa cung chỉ còn Huyền Thần Y, tôi và bốn thị vệ sau lưng y.

      Tôi nắm chặt Huyền Minh kiếm, rút kiếm đặt vai .

      "Ta nên kêu ngươi là Lâm Hiến Thường, hay nên kêu ngươi là Vũ Văn Quyết ?"

      Thị vệ bốn phía khinh ngạc, rút kiếm chuẩn bị xông vào, bị Vũ Văn Quyết vung tay cản lại.

      "Thiên Vẫn, nàng làm gì vậy ?" Huyền Thần Y hoài nghi.

      Vũ Văn Quyết lộ ra nụ cười khổ, "Ta sớm nên biết, bạch y nữ tử bên cạnh Kình An Vương. Trong khắp thiên hạ, ai có thể mặc y phục trắng mà ngạo thị quần hùng, ai lại có được khí chất đó, còn có đôi mắt tuy rằng giết rất nhiều người nhưng lại có thể tinh khiết đến lạ thường như vậy. Mộ Thiên Vẫn"

      "Ngươi phản bội ta, có từng nghĩ chết "

      "Có. Cho nên ta rời "

      "Đến Hoàng thành, làm thị vệ ? Thiếu môn chủ của Hoài An Môn ngày trước chẳng qua cũng chỉ có vậy. Đáng tiếc Môn chủ tại là Vũ Văn Thiều Li"

      "Hoài An Môn !" Huyền Thần Y rất kinh ngạc, " là Thiếu môn chủ của Hoài An Môn ?"

      "Hoài An Môn bại dưới tay của ta, phản đồ của Ma giáo, Vũ Văn Quyết, ngươi nghĩ muốn chết sao ?"

      "Phải" nhắm mắt lại. "Muốn động thủ làm "

      Tôi thu kiếm lại, ", tại ta vội gì động thủ"

      cười, "Mộ Thiên Vẫn, ngươi là liều thuốc mê. Ngươi có thể khiến mọi người , lại cũng có thể hủy diệt bọn họ"

      "Ta phải thuốc mê, bọn họ phải , ta là Tu La sao ?" Tôi liếc mắt cái, "Đợi khi ta giết ngươi, ngươi cười cũng nổi đâu !"

      "Tùy theo ý ngươi" Vũ Văn Quyết nhàng .
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      CHƯƠNG 72 - HOÀNG THÀNH 4

      thị vệ nhanh chóng chạy tới, "Thánh thượng tuyên Kình An Vương vào" lại nhìn thấy tôi mang khăn che mặt, hoài nghi hỏi, "Vị này..."

      "Đừng quan tâm" Vũ Văn Quyết , "Lúc trước Thánh thượng ban đặc lệnh cho Kình An Vương, cho phép ngài mang thiếp thân thị vệ vào cung"

      "A, vậy sao" có cao giọng tuyên đọc Thánh lệnh, mà trực tiếp dẫn chúng tôi vào đại điện.

      Phù tô mạ vàng, cột vàng chạm rồng, trong điện được trang trí vải tơ tằm cao quý. Từ xuống dưới lộ ra khí chất vương giả. Thánh thượng ngồi long ỷ cao quý tượng trưng cho quyền lực, chiếc bàn ngắn trước mặt bày vài quyển tấu sớ.

      Hai bên là các quan lại xếp theo thứ tự từ lớn đến .

      Tôi đứng phía sau Huyền Thần Y, nhìn y vào đại điện, mà tôi chỉ đứng bên ngoài cửa nhìn. Thánh thượng và Huyền Thần Y có ba phần giống nhau. Nhưng mặt Huyền Thần Y có nhiều nét ôn hòa và điềm đạm, còn gương mặt tuấn lãng của Thánh thượng lại tràn ngập vẻ bá đạo và kiêu ngạo.

      "Thần Kình An Vương Huyền Thần Y tham kiến Thánh thượng" Huyền Thần Y hành lễ.

      "Tại sao thêm chữ "Tội" ?" Thánh thượng Huyền Thần Giả nheo mắt, "Tội thần Kình An Vương ?"

      "Thần biết phạm tội gì ?" Huyền Thần Y ung dung trả lời.

      " biết tội gì ? Hỏa thiêu Trương phủ, trong đó có năm sáu trăm mạng người, đây là biết tội sao ?!"

      "Thánh thượng minh giám, vi thần đêm qua từng nhìn thấy Kình An Vương xuất bên ngoài Trương phủ, còn mang theo người lén lén lút lút" người mặt đầy gian trá đứng lên .

      "Lưu đại nhân, đêm qua phải là ngươi uống rượu với Lý đại nhân sao ?" người mặc quan phục tam phẩm bất mãn đứng lên ra.

      Vị Lưu đại nhân kia nghẹn họng, chỉ đành quay trở vào hàng. Tôi trừng mắt độc ác với Huyền Thần Giả.

      "Thánh thượng minh giám, đêm qua vi thần hoàn toàn cùng Lưu đại nhân uống rượu, đêm qua Lưu đại nhân muốn Trương phủ xem, nên rời khỏi nhà của vi thần"

      "Trương đại nhân cũng chết rồi, còn có gì để xem" Vị quan đó lại bất mãn hừ tiếng.

      "Các vị ái khanh cần tranh luận, Huyền Thần Y, ba tháng nay, trẫm hảo tâm cho ngươi ra ngoài giải khuây, ngươi chỉ giết hại Trương đại nhân, còn đốt sạch cả phủ đệ của , ngươi rốt cuộc có biết tội hay ?"

      Tôi rút ra hai cây ngân châm, nhắm vào hai người đại điện mà phóng !

      Vị Lưu đại nhân kia ngã xuống, Lý đại nhân cũng vậy. Những người còn lại đều khó hiểu nhìn nhau.

      Huyền Thần Y cau mày, quay đầu nhìn tôi cười tươi như gió xuân. Huyền Thần Giả tức giận nhìn Huyền Thần Y, thuận theo ánh mắt y nhìn thấy tôi đứng ngoài điện.

      "Bắt nữ tử ngoài điện vào cho ta !" rống lên như sấm.

      Mấy thị vệ canh ngoài cửa điện rút kiếm ra. Vũ Văn Quyết rút kiếm, chỉ phân phó mọi người lui xuống.

      "Nàng tự mình vào được. Chúng ta cần hao tâm"

      Huyền Thần Y chỉ lo lắng nhìn tôi, bất tri bất giác tay nắm chặt thành quyền.

      Tôi chỉ nhàng cười. vào trong, đến bên cạnh Huyền Thần Y.

      "Huyền Thần Y ngươi có gì muốn ! Mưu sát mệnh quan triều đình, thiêu rụi Trương phủ, những tội danh này cũng đủ để ngươi chết !"

      "Trương phủ là ta đốt, Trương Khánh Đông là do ta giết, hai người kia cũng là do ta giết, rất nhanh, ngươi cũng bị ta giết" Tôi chỉ khẽ cười.

      Những người ở đó đều thay đổi sắc mặt. Bao gồm cả Huyền Thần Giả ngồi long ỷ. hoang mang đứng dậy.

      "Hộ giá ! Hộ giá !" kinh hô.

      Vũ Văn Quyết cũng cử động, những người ở đó cũng dám động.

      "Có muốn làm Thánh thượng " Tôi giọng hỏi y.

      " muốn" Y cũng nhàng đáp, "Thiên Vẫn, chúng ta , việc lớn hơn rồi"

      "Ta . Nếu giết ngươi, người đầu tiên ta giết chính là ". Tôi rút Huyền Minh kiếm ra. Nhìn gương mặt hoảng sợ của Huyền Thần Giả.

      "Hơn nữa, là người thứ sáu Minh Sát muốn ta giết"



      CHƯƠNG 73 - HOÀNG THÀNH 5

      "Ta muốn ra ngoài dạo. muốn tiếp tục ở lại Ma giáo nữa" Tôi đột ngột thốt ra câu này.

      "Cũng tốt, ngươi nên ra ngoài thư giãn" Minh Sát nhìn tôi, "Có điều thời gian cũng đừng lâu quá"

      "Ừ," Tôi gật đầu, "Nếu có chuyện gì đột ngột phát sinh ta trở về. Có điều ngươi cũng phải giúp ta tìm vài hộ pháp để giúp đỡ, đừng chỉ giao cho Hà Lẫm"

      "Có cần người với ngươi ?"

      " cần đâu. Ta quen mình" Tôi đứng dậy. Cười với Minh Sát, "Ta đây, tạm biệt"

      "Ngươi cẩn thận"


      "Ừ, biết rồi"

      "Lần này ngươi ra ngoài, nếu có đến Hoàng thành, ta muốn ngươi giúp ta giết chết Đương kim Thánh thượng Huyền Thần Giả. Đây là người thứ sáu ta muốn ngươi giết"

      "Được"

      "Đây là ta hứa với y. thể hối hận. Đó cũng là lí do vì sao khi ta nghe ngươi là Huyền Thần Y hoài nghi ngươi phải là quan viên thông thường đơn giản như vậy"

      "Minh Sát là ai" Y hỏi tôi.

      "Là người đốt sạch người trong biệt trang của Trương Khánh Đông. Ta từng với ngươi phải ta đốt"

      Thanh của Huyền Thần Y trở nên kì lạ, " rất để ý nàng"

      "Có lẽ" Tôi thở dài. "Đáng tiếc rồi"

      Huyền Thần Y nghĩ, "Nàng giết , ta ngăn cản nàng. có người muốn nàng giết, mà nàng cũng phản kháng lại mệnh lệnh của , cứ giết . Có điều cả Hoàng thành và thiên hạ đều rơi vào đại loạn"

      Tôi cũng cười cách kì lạ : "Cái Mộ Thiên Vẫn ta muốn chính là kết quả này, sau đó từng bước thu phục"

      "Giống như nàng làm Giáo chủ Ma giáo ?"

      "Giống như ta làm Giáo chủ Ma giáo" Tôi phủ nhận.

      Huyền Thần Y giống như hạ quyết tâm lớn, "Vậy được, nàng giết . Thiên Vẫn, ta vĩnh viễn cũng phản đối nàng"

      Tôi cười cười, chĩa kiếm xông về phía thân ảnh được bao bọc kia. Người hộ giá xung quanh vừa nhìn thấy khí thế như vậy liên tục tránh ra.

      "Đừng giết " giọng như gió mát vang lên bên tai tôi. Tôi dừng kiếm lại, quay đầu nhìn.

      "Vũ Văn Thiều Li, ngờ ngươi cũng ở đây" Tôi trào phúng cười .

      "Phải, ta cũng ở đây" vẫn bình tĩnh, "Ta ở đây giống với đại ca. Huynh ấy là thị vệ, nhưng ta "

      Tôi quét mắt nhìn gương mặt bình tĩnh của . "Hoài An Môn diệt vong, Môn chủ ngươi nghĩ làm sao khôi phục lại ư ?"

      " cần. Nó diệt vong là định trước rồi. Ta cũng phải Môn chủ. Ta ở đây..." ngừng lại, để tôi có thể nghe được
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      CHƯƠNG 74 - THÀNH QUỶ 1

      "Có người từng với ta, nàng cùng Kình An Vương đến Hoàng thành. Vậy là để ta với nàng, nếu nàng muốn giết Huyền Thần Giả để ta ngăn cản nàng"

      " vì nàng và có bất cứ quan hệ gì, ước hẹn giết mười người lúc trước cũng tồn tại nữa"

      " quên nàng, để nàng vui vẻ mà sống"

      Mỗi câu của Vũ Văn Thiều Li đều giống như kim đâm thẳng vào tim tôi. Sắc mặt tôi trắng bệch, chỉ vì cách lớp khăn che mặt nên ai nhìn thấy.

      "Y đâu" Tôi duy trì thanh điệu bình ổn.

      Vũ Văn Thiều Li chỉ lắc đầu, "Ta biết, với ta. chỉ sau này cũng tìm người tên Mộ Thiên Vẫn nữa"


      " ?" Tôi ngưng cười, tháo khăn che mặt xuống, tôi đeo thứ này nữa ! Tôi mạnh mẽ xoay người, cầm kiếm nhắm thẳng vào Huyền Thần Giả, "Ngươi cút ! Nếu ngươi còn dám đối phó Huyền Thần Y, ta để ngươi chết rất khó coi !"

      "Thiên Vẫn !" Huyền Thần Y chạy lại, "Thiên Vẫn nàng sao chứ !" Trong mắt có vẻ lo lắng che giấu được.

      " sao !"Tôi cười tà ác, nhìn vào đôi mắt xanh đen của Huyền Thần Y, phản chiếu dung nhan tuyệt sắc của tôi. Tôi lắc tay, Huyền Minh bị tôi trở tay nắm chặt lấy. Chính sau khoảnh khắc này, những gì tôi nhìn thấy, là màu máu tươi đẹp nhuốm đỏ cả thế giới, đẹp.

      "Đừng buộc ta giết ngươi..."Tôi vẫn cười như vậy, nhìn thấy Vũ Văn Thiều Li và Huyền Thần Y đều biến sắc.

      "Thiên Vẫn...mắt của nàng !"

      "Mắt của ta làm sao ? Có phải tràn ngập máu tươi ? Có phải là rất giống màu máu ?" Tôi cười, giống như thân thể bị khống chế lấy.

      "Ngươi !" Tôi rút kiếm chỉ vào cổ Huyền Thần Y, từng giọt máu chảy ra ngoài, tôi rốt cuộc còn cảm giác đau lòng, mà chỉ toàn khoái cảm, toàn bộ bị dục vọng lấp đầy, đó là dục vọng giết người, dục vọng khát máu !

      "Huyền Thần Y mau !" Vũ Văn Quyết là người đầu tiên phản ứng, "Mau ! Thiều Li ! Nàng còn là người nữa !"

      " phải người ! Vũ Văn Quyết ngươi cho ta !" Tôi vung kiếm xông tới ! Tôi muốn giết , tên phản đồ này ! Lúc này ý nghĩ duy nhất của tôi là giết chết !

      Vũ Văn Quyết hoang mang tránh né, Huyền Thần Y cũng sững người bên, hạ giọng, "Thiên Vẫn !" Y bất giác kêu tên của tôi.

      Tôi ngây người, Vũ Văn Quyết biến mất.

      "Ngươi còn đứng đó làm gì ! Huyền Thần Y ngươi giúp nàng được đâu !" Vũ Văn Thiều Li vội vã kéo y.

      Tôi nhìn bọn họ biến mất bên ngoài điện, lạnh lùng cười. Phù tô mạ vàng phản chiếu gương mặt tôi, từ đó tôi có thể nhìn thấy đôi mắt tuyệt đẹp, đó là đôi mắt khát máu, màu sắc chuyển động như máu, càng tôn thêm dung mạo ai bì kịp.

      "Đây là Mộ Thiên Vẫn ta ?" Tôi tà mị .

      Thân thể dường như càng thêm có lực, giống như công lực trong chớp mắt tăng thêm mấy phần.

      "Ta, Mộ Thiên Vẫn" Tôi có loại khoái cảm tên, "Trước đây ai có thể đấu lại, sau này cũng có ai đánh lại !"

      Trong đại điện vang vọng lại tiếng cười điên cuồng độc ác của tôi.






      CHƯƠNG 75 - THÀNH QUỶ 2

      "Đây là bí tịch đó" Mộ Dung Sở nhắm mắt lại, nghĩ đến chuyện trong võ lâm đồn đãi "Bạch y Tu La" thành quỷ. "Là bí tịch của cha ta"

      "Loại kiếm pháp kì lạ đó ?" Vũ Văn Quyết hỏi. Bọn họ khó khăn lắm mới tìm được Tiền Trang chủ của Mộ Dung Sơn trang Mộ Dung Sở. "Nàng sau khi từ Mộ Dung Sơn trang về bế quan cho đến khi cùng Vũ Văn Thích quyết chiến. Lúc đó ta ở cùng với nàng, nhìn thấy nàng sử dụng loại kiếm pháp này, kì dị nên lời, chiêu chiêu đoạt mạng, tuyệt lưu tình, hơn nữa có ngoan độc mà ta chưa từng thấy"

      "Lúc đó cha ta vì đánh bại "Bạch y Tu La", hạ quyết tâm luyện tập, nhưng vẫn thành công. Bởi vì cha chưa từng luyện qua loại võ công tà ác này, cũng có tâm giết người"

      "Nhưng nàng thành công" Vũ Văn Thiều Li , "Nàng luyện thành, chỉ dùng thời gian ngắn"

      "Ta từng thấy dáng vẻ nàng đem ba ngàn hai lượng đến Khúc trang, nàng đúng là thuốc mê" Vũ Văn Quyết thở dài.

      "Nàng giết Thánh thượng sao ?" Huyền Thần Y khẽ hỏi.

      " có, trừ ra, nàng giết từng người từng người trong cung, cuối cùng giết chết gần hai ngàn người. Rất nhiều người trốn được mới tránh khỏi nạn kiếp. Sau đó nàng nhìn thấy còn ai để giết mới bỏ " Vũ Văn Quyết , "Rất nhiều đại thần đều dám vào cung, nơi đó quá đáng sợ. Huyền Thần Giả tạm thời tránh ở nhà Nhị đệ "

      " giang hồ sao ?" Mộ Dung Sở hỏi

      "Giang hồ cũng đại loạn, nàng trở về Ma giáo, hạ lệnh các môn phái đều phải thần phục Ma giáo, ai trái lời, giết tha"

      "Ta lo cho nàng" Huyền Thần Y thở dài. Mộ Dung Sở cay đắng cười, "Chí ít ngươi cũng từng cùng nàng ở bên nhau thời gian, nàng còn giúp ngươi giết người. Còn đối với ta, nàng ngay cả nụ cười cũng hạn chế cho ta. Tuy nàng giết cha ta, nhưng ta vẫn có thể tính toán"

      "Minh Sát đâu ? đâu vậy ?" Vũ Văn Quyết hỏi Thiều Li.

      "Đệ thực biết. , cứ thế mà . tức giận, rất phẫn nộ, cũng rất đau khổ"

      "Vậy quyển bí tịch này...nghe cha có cách gì hóa giải...trừ phi người luyện chết ..."

      Bốn người đều trầm mặc.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :