1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[XUYÊN KHÔNG] HOÀNG HẬU PHÚC HẮC CỦA TRẪM - MÈO PHIÊU LƯU (154c + 3PN)*ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 39: Sát thủ trong cung.
      Edit: PT a.k.a Ring.
      Nguồn: http://ptring.wordpress.com/



      Đêm khuya, bức tường bao quanh Khôn Trữ cung nấp vài bóng đen. Bọn họ đều là sát thủ do giới quý tộc bồi dưỡng, mỗi khi người làm những quý tộc này vừa mắt xuất , bọn họ diệt trừ.

      Mục tiêu đêm nay của họ tất nhiên là Hoàng hậu danh nghĩa trong Khôn Trữ Cung. Lúc nhận nhiệm vụ bọn họ cũng do dự, bất quá vừa nghe Hoàng hậu này chính là người Nam Cung gia tự tin cũng nhiều hơn phần. Phải biết rằng người muốn mạng của nàng cũng chỉ có nhóm bọn họ. Cho nên nếu bị phát cũng tra được là ai phái tới.

      Lời dụng đêm tối, mấy sát thủ lẻn được vào trong viện. Ngay lúc bọn họ dự định tiến vào nội viện, luồng hơi thở lãnh ập đến, đợi những sát thủ này phản ứng ngừng thở bỏ mình.

      Từ đầu tới cuối cũng chỉ có vài giây, những sát thủ này ngã xuống đất, chỉ lộ ra đôi mắt với ánh nhìn trống rỗng mất mạng sống.

      “Ngươi. . .” Kẻ đầu lĩnh tuy rằng cũng ngã xuống, thế nhưng trước khi chết thấy được người ra tay. Chỉ kịp chữ, nhưng từ trong giọng có thể nghe ra được khiếp sợ, hiển nhiên nghĩ tới còn có cao thủ như vậy ở nơi này.

      “Vô danh tiểu tốt, cũng muốn đụng đến người của ta. Thân thể dơ bẩn, được làm ô uế nơi đây.” Thanh lạnh lẽo nhàn nhạt , từ trong lòng xuất ra bình thuốc bột .

      Dưới ánh trăng, bóng lưng thon dài đứng đó, chậm rãi rắc thuốc bột. Chỉ thấy nơi nào thuốc bột chạm đến liền chậm rãi thiêu đốt, chốc lát sau, những thi thể này biến thành nhúm bột phấn.

      Nam nhân thèm nhìn đến những bột phấn mặt đất, trước khi phất trận gió đem những bột phấn kia thổi vô tung vô ảnh. Tựa như những người này chưa từng xuất thế gian.

      “Những người này sao còn chưa trở về, thất bại chứ?” Lan quý phi có chút tín nhiệm nhìn Hồng quý phi, dù sao ả cũng sợ chuyện nếu thành công liên lụy đến bản thân.

      “Những người đó là cao thủ trong nhóm sát thủ dưới tay ta chọn ra, phải ai cũng có tư cách trở thành những cao thủ bên người ta.” Đối với nghi vấn của Lan quý phi, Hồng quý phi tự nhiên cũng có sắc mặt hòa nhã.

      “Hồng quý phi, chúng ta tại là hai châu chấu đứng sợi dây*, nếu chuyện này bị phát ta sợ ai cũng trốn thoát.”

      (R:giống như cùng hội cùng thuyền)

      cần ngươi ta cũng biết, ta có chuẩn bị hết rồi, nếu những người này bị bắt, cắn độc tự sát. Bất quá tình huống này hẳn là xảy ra, dù sao từ lúc bắt đầu nhận nhiệm vụ đến giờ bọn họ cũng chưa từng thất bại.”
      fujjko thích bài này.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 40: Lương tâm Hoàng thương.
      Edit: PT a.k.a Ring.
      Nguồn: http://ptring.wordpress.com/



      Ngày hôm sau, vị khách đầu tiên tới Khôn Trữ cung sớm ngồi bên trong.

      “Cái gì, Hoàng thượng còn chưa xuống tay với muội?” Hủ Liên có chút bất khả tư nghị* nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Linh Lung, từ mỉm cười biến thành cười to.

      (R:bất khả tư nghị: thể tưởng tượng được).

      “Tỷ tỷ, tỷ đây là chê cười muội muội sao?” Linh Lung cúi đầu, lộ ra sau gáy cũng đỏ ửng.

      có, thực có. Chỉ là nghĩ tới Hoàng thượng vậy mà lại có ngày lương tâm trỗi dậy, thực là đáng mừng.” Hủ Liên che miệng, chỉ sợ nếu tiếp tục cười nữa, Linh Lung đơn thuần trước mắt có thể vì xấu hổ mà té xỉu.

      “Tỷ tỷ, tỷ cũng đừng chê cười ta, kỳ thực ta chỉ là dưỡng nữ của Thái Hậu, cho nên có thể có phúc đứng bên người Hoàng thượng thế này cũng là rất thỏa mãn rồi. Hơn nữa Hoàng thượng cũng chỉ xem ta như muội muội mà thôi, tỷ tỷ nên hiểu lầm a.”

      hiểu lầm, chỉ là nghĩ muội muội ràng rất hợp khẩu vị của Hoàng thượng, vì sao Hoàng thượng có đem ma trảo hướng đến muội muội chứ?” Hủ Liên chế nhạo , dù sao trong suy nghĩ của , nam nhân đơn thuần chỉ đem nữ nhân hợp khẩu vị coi như muội muội.

      “Tỷ tỷ. . .” mặt Linh Lung lại hồng thêm vài phần “Tỷ tỷ cùng ta bồi Thái Hậu dùng đồ ăn sáng .”

      “Muội cũng biết thân phận của ta, nếu như ta cứ như vậy, nhỡ bị Thái Hậu đuổi ra làm sao bây giờ?” Hủ Liên nhìn như bất đắc dĩ cười cười, dù sao Thái Hậu nhìn qua cũng phải là người dễ chuyện.

      đâu tỷ tỷ, ta nghĩ tỷ tỷ cũng ta náo nhiệt hơn, dù sao ta cũng phải khéo chuyện.” Linh Lung tất nhiên biết lấy thân phận Hoàng hậu là Nam Cung gia tiểu thư bị bài xích, bất quá nếu như có thể làm Thái Hậu vui, cuộc sống trong cung tất nhiên tốt hơn chút.

      “Muội muội là có ý tốt, tỷ tỷ tất nhiên biết.” Hủ Liên đứng lên “Muội muội dẫn đường , tỷ tỷ trốn ở sau lưng muội còn có thể an toàn chút nga.”

      “Tỷ tỷ nghe nghiêm trọng, kỳ thực Thái Hậu cũng là người ngoài lạnh trong nóng. Ta nghĩ tỷ tỷ nhất định có thể cùng Thái Hậu ở chung, dù sao tỷ tỷ cũng chuyện khéo léo hơn ta.”

      “Muội muội a. . .”

      “Vâng?”

      “Hoàng thượng thực có cùng ngươi làm cái kia sao ?”

      “Tỷ tỷ. . .”
      fujjko thích bài này.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 41: Thái Hậu thích nghe chuyện lạ.
      Edit: PT a.k.a Ring.
      Nguồn: http://ptring.wordpress.com/


      Khôn Trữ Cung nơi Hủ Liên ở vốn xa Từ Trữ Cung của Thái Hậu, hơn nữa dọc đường còn vui vẻ tán gẫu nên rất nhanh đến. Nếu tới chỗ của Thái Hậu, Hủ Liên tự nhiên cười giỡn nữa, thay bằng nụ cười mỉm đoan trang.

      “Hoàng hậu ngày hôm nay sao lại rảnh rỗi đến chỗ ai gia vậy?” khuôn mặt được bảo dưỡng rất tốt của Thái Hậu lộ ra vài tia nghi hoặc, sau đó nhàn nhạt mở miệng hỏi.

      “Nô tì bồi mẫu hậu dùng bữa hẳn là việc nên làm, biết mẫu hậu có ghét bỏ Hủ Liên hơi hạ thấp người, thanh có lễ.

      “Nếu tới rồi bồi ai gia dùng bữa .” Thái hậu khẽ gật đầu, ý bảo ngồi xuống.

      “Tỷ tỷ, nghe Thần Chích tỷ biết rất nhiều chuyện li kì mới lạ, biết có thể kể cho muội muội chút hay ?” Linh Lung tự nhiên khơi mào bầu khí, để quan hệ giữa Thái Hậu và Hủ Liên có thể hòa hoãn hơn.

      “Cũng chỉ là bình thường rảnh việc gì làm đọc số ghi chép ở vùng nông thôn dân dã mà thôi.” Hủ Liên nhìn biểu tình Thái Hậu tựa hồ phản đối, tiếp tục .“Như vậy ta kể chút.”

      “Nam Sơn Kinh đầu tiên viết về Thước Sơn (鹊山). Ở đầu ngọn núi là núi Chiêu Diêu (招瑶), nằm về biển Tây Hải (西海). Nhiều cây quế, lắm vàng ngọc. Có thứ cỏ hình dạng như rau hẹ ( thứ rau thơm dùng trong gia vị) mà như hoa xanh gọi là chúc dư (祝馀), ăn vào đói. Có thứ cây hình dạng như cây cốc (loại cây dùng trong làm giấy) lại có vẻ đen, bốn bề hoa tụ vào. Nó tên là mê cốc (迷榖), nhưng cầm gây mê. Có loài thú hình dạng như giống ngu (禺, loài vượn đuôi dài) mà tai màu trắng, lượn nép như muốn trốn người, tên là tinh tinh (狌狌), (chúng) hay di chuyển tìm thức ăn ngon…” Hủ Liên thuật lại quyển ‘Nam Sơn Kinh’ trong ‘Sơn Kinh’, thuộc ‘Sơn Hải Kinh’.

      (R: đoạn ta mượn từ blog này. Thấy đọc khá giống, chắc nó r` ==”. Sơn Hải Kinh là cổ tịch thời Tiên Tần của Trung Quốc, trong đó chủ yếu mô tả các thần thoại, địa lý, động vật, thực vật, khoáng vật, vu thuật, tông giáo, cổ sử, y dược, tập tục, dân tộc thời kỳ cổ đại. Sơn Hải Kinh có 18 quyển, gồm 5 quyển Sơn kinh và 13 quyển Hải kinh. Nam Sơn Kinh này là quyển thuộc Sơn Kinh. Bạn nào muốn biết thêm mời gu-gồ).

      “Sau đó sao?” Thái Hậu vốn ngồi ngay ngắn, bây giờ cũng trở nên hăng hái. Những kiến thức này bình thường Hủ Liên xem ít, cho nên tiếp tục cũng thành vấn đề.

      “Thái hậu muốn nghe Hủ Liên chắc chắn từ từ , chỉ là nô tì nghĩ chuyện hay nhất định phải có ý nghĩa sâu sắc.” Hủ Liên biết kể chuyện có hiệu quả. Thái Hậu cùng Linh Lung bàn ăn, ngay cả thái giám hầu hạ bên cũng nghiêng tai lắng nghe, thỉnh thoảng lộ ra biểu tình ngạc nhiên.

      “Hoàng hậu đúng, nghe xong chuyện của người, ai gia nghĩ có cảm giác sáng tỏ thông suốt, giống như tự bản thân tận mắt chứng kiến vậy.” Thái hậu mặt lộ ra tươi cười hòa ái“Sau này Hoàng hậu thường xuyên đến chỗ này của ai gia .”
      fujjko thích bài này.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 42: Thu tâm Thái Hậu.
      Edit: PT a.k.a Ring.
      Nguồn: http://ptring.wordpress.com/


      “Mẫu hậu chê chuyện của nô tì nhàm chán là được rồi.” Bộ dạng khiêm tốn của Hủ Liên làm hảo cảm của Thái Hậu đối với tăng ít. Dù sao trong hậu cung, tần phi biết xử khéo, lại có tài hoa như Hủ Liên cũng chỉ có dưỡng nữ Linh Lung của bà.

      “Nô tì thỉnh an Thái Hậu.” Thanh kiều mị vang lên, người đến đúng là Hồng Quý phi. Sát thủ đêm thấy bóng dáng, ả thể làm gì khác hơn là nhẫn nhịn sáng sớm đến Khôn Trữ cung. nghĩ tới lại chậm bước, Hủ Liên cùng Linh Lung đến Từ Trữ cung. Hồng Quý phi từ trước đến nay đối Thái Hậu có vài phần sợ hãi nhưng tình huống lúc này như vậy mới miễn cưỡng đến thỉnh an.

      “Hồng Quý phi đứng lên , hôm nay ở chỗ này của ai gia đúng là náo nhiệt a, trước đây Từ Trữ cung rất an tĩnh nha.” Đối với bình hoa mỹ nữ trước mặt, Thái Hậu tất nhiên để vào mắt, nếu phải phía sau Hồng Quý phi có chút thế lực, Điền Triết Hiên làm sao có thể giữ ả đến bây giờ.

      Hậu cung vốn là nơi người mới thay thế người cũ, nữ nhân vô dụng chỉ có kết quả chính là tống xuất cung.

      “Nghe mẫu hậu thích yên tĩnh, nô tì tất nhiên dám làm phiền.” Bị thái hậu nhìn lướt qua như vậy, trán Hồng Quý phi dần thấm ra chút mồ hôi lạnh. Nghĩ thầm lão thái bà này còn là khó hầu hạ, nếu phải vì tìm hiểu vụ ám sát đêm qua, ả cũng cần đến nhìn sắc mặt bà.

      “Được rồi mẫu hậu, chuyện lạ của nô tì hôm nay xong rồi, ngày mai nô tì có thể tiếp chuyện khác. Giờ Hồng Quý phi muội muội đến nhất định là có chuyện gì thú vị cho mẫu hậu nghe, nô tì xin phép cáo lui trước.” Hủ Liên biết Hồng Quý phi này nhìn đến Thái Hậu chạy kịp, vậy nhất định là đến tìm .

      Đáng tiếc hôm nay Hủ Liên có hứng thú đối mặt nữ nhân này, cho nên làm như thuận nước đẩy thuyền chuyển Hồng Quý phi sang cho Thái Hậu. Nghe vậy, Hồng Quý phi sợ đến đổ thân mồ hôi lạnh.

      Nhìn mặt Hồng Quý phi lúc đỏ lúc trắng, Hủ Liên cười thầm. Thừa dịp Hồng Quý phi còn chưa kịp phản ứng, ra khỏi Từ Trữ Cung.

      “Hoàng hậu hôm nay sao lại hăng hái đến Từ Trữ Cung của mẫu hậu vậy?” Mới ra đến cửa thấy Điền Triết Hiên vờ vào, động tác cùng thái độ đều vô cùng hợp lí.

      “Hoàng thượng có ý định muốn nghe cần gì phải ở ngoài cửa. Khí trời nóng như vậy, nếu như Hoàng thượng phơi nắng mà bị tổn hại, nô tì thế thấy tiếc a.”
      fujjko thích bài này.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 43: Vô lại dây dưa.
      Edit: PT a.k.a Ring.
      Nguồn: https://ptring.wordpress.com/


      Điền Triết Hiên bị tươi cười như gió xuân cùng với giọng điệu như đùa của làm giật mình, người này là Hoàng hậu lạnh lùng ngày đại hôn của sao? Nghĩ kỹ lại, Hủ Liên hẳn là bởi vì vừa chỉnh được Hồng Quý phi nên tại tâm tình mới có thể tốt như vậy.

      “Hoàng hậu trẫm còn cảm giác được, bây giờ mới thấy quả có chút choáng váng đầu.” Vừa , thân thể cao lớn đến bên cạnh Hủ Liên. Đảo mắt lại dùng cánh tay quấn lên thắt lưng , động tác thạo đến cực điểm.

      “Vô lại.” Hủ Liên giật giật môi, giọng chửi bới cao da chó* người.

      (R: ý HL ĐTH dính như cao da chó, cho dễ hiểu là thuốc dán :)))

      “Hoàng hậu cái gì, trẫm có nghe ràng.” Mặt Điền Triết Hiên dán lên gương mặt mềm như bánh đúc của Hủ Liên, cảm giác này làm muốn buông ra.

      “Hoàng thượng nếu bị cảm nắng, người nên nhanh chút về tẩm cung , người nô tì nóng như vậy sợ Hoàng thượng khó chịu.” mặt Hủ Liên mang theo mỉm cười như trước, thế nhưng hai người gần nhau như vậy chỉ thấy thực nóng nực.

      khó chịu, người Hoàng hậu rất mát mẻ, trẫm thấy rất khá.” Tuy Hủ Liên cảm thấy nóng nực nhưng phần da lộ ra vẫn là mát lạnh, cho nên Điền Triết Hiên tất nhiên cho rằng

      “Hoàng thượng. . .” vất cả mới mượn được cớ trốn ra, Hồng Quý phi lại thấy ngay Điền Triết Hiên cùng Hủ Liên mờ ám như vậy, hơn nữa lại là Điền Triết Hiên chủ động quấn lấy Hủ Liên.

      “Hồng Quý phi cũng hướng mẫu hậu thỉnh an sao?” Đối với nữ nhân trước mắt, Điền Triết Hiên từ trước tới nay đều là đối xử cho có lệ. Nếu nữ nhân tục tằng này còn giá trị lợi dụng mà , sớm cho ả về vườn.

      “Đúng vậy Hoàng thượng.” Nhìn cánh tay Điền Triết Hiên ôm lấy Hủ Liên, Hồng Quý phi trong lòng thầm hận cũng dám trắng trợn tới giật ra.

      “Nếu có chuyện gì, như vậy trẫm đến Khôn Trữ Cung của Hoàng hậu, dù sao cũng chỉ có nàng mới có khả năng hạ nhiệt cho trẫm.” Điền Triết Hiên buông lỏng tay thắt lưng Hủ Liên, ngược lại dắt tay hướng Khôn Trữ Cung tới.

      (R: tại mình đen tối quá hay s mà đọc câu bạn ĐTH thấy nó mờ ám quá z k biết :)))

      “Khá lắm Hoàng hậu, chết còn có thể được Hoàng thượng sủng hạnh.” Hồng Quý phi tức giận vẻ mặt oán khí, gương mặt vốn được trang điểm kĩ càng giờ mơ hồ lộ ra vết nứt. (tức rụng cả phấn :)))

      “Hoàng thượng, Hồng Quý phi tức giận đến nhăn mặt, cũng nên dừng được rồi.” ngờ nam nhân trước mắt cũng có lúc ấu trĩ như vậy, bất quá nhìn cũng thuận mắt.
      fujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :