1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[XUYÊN KHÔNG] HOÀNG HẬU PHÚC HẮC CỦA TRẪM - MÈO PHIÊU LƯU (154c + 3PN)*ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Phiên ngoại 2: Khắc tinh của Vũ vương 2.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      “Muộn tao nam.” mực bôn ba đường, khó tránh khỏi buồn chán, đặc biệt là khi cùng tên Điền Triết Dực dương quái khí này. Thư Dao thầm nghĩ cùng sai lầm.



      “Nửa canh giờ nữa đến biên thành Tây Vực, đến lúc đó là có thể nghỉ ngơi rồi.” nhìn đến mặt Thư Dao, Điền Triết Dực nhàn nhạt .



      ngày đêm như vậy thấy nghẹn chết sao?”



      “Ngươi ngày đêm nhiều vậy khát nước sao?” Điền Triết Dực liếc mắt nhìn Thư Sao, so sánh với Hủ Liên, nữ nhân này phiền phức hơn phải chút. Chí ít, lấy tính cách Hủ Liên lải nhải như vậy.



      chê tôi phiền vậy mang tôi làm chi.” Thư Dao chút chịu thua trừng lại Điền Triết Dực. Điền Triết Dực trầm tư lúc, vì sao muốn mang ra chứ, khó hiểu…



      Kỳ thực lúc đầu cũng có dự định mang Thư Dao Tây Vực, nhưng tình huống khẩn cấp cũng chỉ có thể điều chỉnh lại kế hoạch cũ. Vốn quen độc hành, biết nên chiếu cố như thế nào, cũng may Thư Dao chịu được, nếu sớm ngã xuống.



      Thấy Điền Triết Dực trả lời, trong lòng Thư Dao trầm xuống, chẳng lẽ thực ghét bỏ ? Thư Dao cứng đầu thèm nữa, chỉ tùy ý để Điền Triết Dực phi ngựa .



      Lại qua vài ngày, Điền Triết Dực cảm thấy càng ngày càng thích hợp. Làm sao mà vài ngày nay thấy Thư Dao lảm nhảm nữa, tuy thanh tịnh nhưng lại thấy thiếu cái gì.



      “Rất nhanh đến biên thành, đến lúc đó ngươi muốn nhìn chút ?” Điền Triết Dực cúi xuống nhìn Thư Dao ngồi trước.



      “Tùy tiện.” giọng hai chữ đơn giản.



      Điền Triết Dực nghe xong cũng thêm gì, chỉ là tăng tốc độ nhanh hơn.



      Mấy ngày nay ngoại trừ những lúc cần phải , còn lại Thư Dao đều là lẳng lặng ngồi lưng ngựa. Xóc nảy mấy ngày khiến khó chịu, dù thân thể tốt, nhưng cuộc sống ở đại làm gì có vụ mỗi ngày cưỡi ngựa như vậy.



      Thư Dao nhìn cảnh vật lùi về sau, thẳng thắn nhắm mắt làm ngơ, từ từ nhắm mắt lại cảm nhận xóc nảy ngựa. Đợi đến khi Điền Triết dực tìm được thứ cần, cùng mỗi người ngã.



      Điền Triết Dực tất nhiên biết suy nghĩ trong đầu Thư Dao, chỉ nghĩ bộ dạng yên tĩnh của rất tốt, biết đây là dấu hiệu xa cách.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Phiên ngoại 2: Khắc tinh của Vũ vương 3.
      Edit: PT a.k.a Ring.




      Lúc gần chạng vạng, Điền Triết Dực cùng Thư Dao đến thành thị lớn nhất Tây Vực. Khí hậu khô hanh cùng tường cao chót vót chính là ấn tượng đầu tiên của Thư Dao với chỗ này, quả nhiên có là có phong vị của nước khác



      Tiểu thương cùng dân chúng đường đều đội loại mũ có hình dạng đặc biệt, mà nữ tử lại đeo khăn che mặt. Cho dù trễ như thế, đường vẫn rất náo nhiệt. Tuy Thư Dao rất muốn ngừng lại ngắm ngía chút, nhưng nhìn gương mặt của Điền Triết Dực bên cạnh, ý tưởng đó bị quăng vào trong xó.



      Lại đợi đến khi xong việc, tôi có thể mình ở lại chỗ này từ từ chơi. Thư Dao thầm lên kế hoạch, bất quá có vấn đề nghĩ tới, đó là căn bản có tiền.



      Điền Triết Dực mang nụ cười có chứa đao kiếm hỏi vài người qua đường có được đáp án mong muốn. ngờ Tây Vực Độc Thần này lại dễ tìm như vậy, ở ngay trong khách điếm bình dân thành Bắc.



      Điền Triết Dực lạnh lùng cười, ngay cả mấy người Tây Vực ở bên cạnh nhìn lén cũng phải hoa dung thất sắc. Thư Dao ở phía sau cười trộm vài tiếng, trong lòng lại thầm mắng lưu manh.



      .” Đơn giản tiếng, Thư Dao bị ôm lên ngựa. Vốn Thư Dao định ăn mừng mình thoát khỏi khốn khổ, ngờ giờ lại tiếp tục .



      Tật Lôi phóng nhanh đường, dấy lên từng trận bụi cát vàng, trong chốc lát đường ai dám ngăn cản họ. Rất nhanh họ đến khách điếm trong lời người qua đường , Điền Triết Dực xoay người xuống ngựa, vọt thẳng vào trong. Thư Dao nhảy xuống theo, xoa mông rồi cũng chậm rì rì vào.



      “Khách quan cần gì ạ?” Lão bản khách điếm vừa thấy Điền Triết Dực hùng hổ tiến vào liền bật người đứng dậy nghênh tiếp.



      “Tây Vực Độc Thần ở nơi nào? Bảo ra đây cho ta.” Thanh Điền Triết Dực lớn, nhưng toàn bộ người trong khách điếm đều nghe ràng.



      “Vị khách quan này, cái kia…” đợi lão bản xong, ánh mắt Điền Triết Dực ngăn lão lại. Vừa thấy đối phương như vậy, lão bản hé ra gương mặt đau khổ, khách điếm của hôm nay sợ là ổn rồi.



      “Tiểu huynh đệ, thẳng hô biệt hiệu của lão hủ như vậy, ngươi là người thứ nhất a.” Trong góc là bàn hai người, là lão đầu ăn mặc rách rưới, bên cạnh lão lại là nam nhân mặt mũi thanh tú.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Phiên ngoại 2: Khắc tinh của Vũ vương 4.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      “Hừ, ta quản lão là ai.” Điền Triết dưc hừ lạnh tiếng, Thư Dao thấy khách nhân xung quanh chạy gần hết, liền tìm chỗ tương đối sạch ngồi xuống.



      “Thanh niên cũng nên manh động a.” Lão đầu vừa vừa bay nhanh đến ném thứ gì đó vào Điền Triết Dực.



      Điền Triết Dực cười lạnh tiếng, trong chớp mắt, mấy thứ bụi phấn kia bay ngược trở lại, chỉ nghe tiếng kêu đau đớn, lão nhân kia ngã xuống.



      Tất cả đều phát sinh chỉ trong nháy mắt, cằm Thư Dao rớt xuống, chút cũng chuyện gì vừa xảy ra. Nhìn lão đầu lăn mặt đất, nam nhân trẻ tuổi kia liền chạy đến ngồi xuống bên cạnh lão.



      bao lâu, người lão đầu nổi lên điểm đỏ, có vẻ vô cùng thống khổ, mũi hồng của lão lại càng đỏ lên. Nam nhân trẻ tuổi thấy vậy, từ trong lòng lấy ra bình sứ đặt dưới mũi lão.



      Điền Triết Dực nhìn tất cả cũng ngăn cản, lão đầu lại phi hướng độc châm. Bất quá tốc độ của lão đối với chỉ như vứt cánh hoa, cho nên nhanh chóng đẩy độc châm trở lại.



      Nhìn bộ dạng lão đầu từ từ bình phục, Điền Triết Dực lạnh lùng : tại chúng ta nên chính rồi.”



      ngờ ta lăn lộn giang hồ lâu như vậy, hôm nay lại thua độc của chính mình.” Mấy nốt đỏ người lão đầu còn chưa lặn hết, nhưng thân thể tựa hồ ổn định.



      “Bớt nhảm , đem giải dược của bí dược lấy ra đây.” Đưa tay ra, Điền Triết Dực cũng thêm gì.



      “Ngươi là người thứ hai hỏi ta, bất quá ta thực có chế ra giải dược.”Lão đầu trong lòng đau khổ. Người đến lần trước ngoại trừ chút lạnh lùng ra rất dễ chuyện, ngờ nam nhân này lại giống như Diêm Vương, mạng già của lão sợ là khó giữ được rồi.



      có?” Điền Triết Dực nhướn mi, khóe miệng giơ lên, lộ ra nụ cười hoàn mĩ. Nụ cười này, làm Thư Dao vẫn ở bên nhìn đến ngây người. có, lão xuống dưới hỏi thần y .”



      Lời này vừa ra, lão đầu thực là mặt như giấy vàng. Phải biết thần y trong miệng chết lâu rồi, như vậy ý tứ của phải là muốn mạng của lão sao, này nên làm thế nào mới phải a…

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Phiên ngoại 2: Khắc tinh của Vũ vương 5.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      Thư Dao khẩn trương nhìn ba người, muộn tao nam này xuống tay chứ. Tuy thấy thủ đoạn của , nhưng tình huống lần có vẻ nghiêm trọng hơn a.



      “Vị hùng này, tuy rằng lão hủ có biện pháp, nhưng đồ đệ Hạo Trạch của ta nhất định có. chỉ học xong tất cả tài nghệ của lão hủ, mà còn đột phá hơn.” Để bảo mệnh, lão đầu đem nam tử trẻ tuổi bên cạnh đẩy ra.



      Điền Triết Dực tiến lên quan sát nam nhân nọ, tựa như xác định xem lời lão có đáng tin hay . Bất quá vừa thấy động tác giải độc của người gọi là Hạo Trạch này, đúng là giống đệ tử đơn giản.



      “Nếu lời lão phải , như vậy lần sau gặp ta chính là ngày chết của lão.” Điền Triết Dực nhàn nhạt câu, xách Hạo Trạch lên như xách con gà. “Cho dù chạy đến chân trời góc bể, Điền Triết Dực ta nhất định cũng tìm được lão.”



      “Trời, Điền Triết Dực…” Lão đầu nghe vậy, nhất thời sợ đến ngồi bệch xuống đất “Vũ vương, Điền Triết Dực…”



      .” Mang theo Hạo Trạch, Điền Triết Dực nhìn thoáng qua Thư Dao.



      “Chờ chút, tôi muốn cái này.” Thư Dao đứng lên, bây giờ còn cơ hội nữa. trở về , tôi ở lại chỗ này.”



      Nghe Thư Dao , mắt phải Điền Triết Dực giật giật, tựa hồ ngờ vậy.“Ngươi muốn lưu lại?”



      cũng xong chuyện muốn làm rồi, như vậy nhanh tìm Hủ Liên . Tôi còn muốn tiếp tục hành trình ra giang hồ của tôi.” Thư Dao hùng hồn , nhưng khi thấy vẻ mặt Điền Triết Dực thay đổi liền có cảm giác .



      “Muốn lưu lại cũng được, ngươi có tiền sao?” Câu đầu tiên khiến Thư Dao ngẩn ngơ. Đúng vậy, sao lại nghĩ tới chứ.



      “Chúng ta thôi.” xong, Điền Triết Dực quăng Hạo Trạch lên ngựa, quay lại nhìn Thư Dao vẫn cúi đầu , vươn tay.



      “Hừ, tôi cũng tin tôi sống được.” Thư Dao hét lên với Điền Triết Dực, nổi giận đùng đùng chạy .



      có ta, ngươi có thể sống sót sao? Ta lại muốn nhìn ngươi có cách gì.” Vẻ mặt Điền Triết Dực thay đổi, nhưng từ nụ cười của có thể thấy được, tại vô cùng tức giận.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Phiên ngoại 2: Khắc tinh của Vũ vương 6.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      Chạy chưa bao xa, Thư Dao hối hận rồi. Tại nơi quen biết này làm sao mà sống đây. Nhìn người chung quanh càng ngày càng ít, Thư Dao bắt đầu lo lắng.

      như vậy muộn tao nam chắc khẳng định mình phải cùng ta , mình là người có chính kiến như vậy sao.” Thư Dao vừa vừa lầm bầm “Đều do muộn tao nam, tức chết mình.”

      Thư Dao ngừng lại, ngẩng đầu nhìn bốn phía, tựa hồ chạy vào cái hẻm vắng rồi. Thầm nghĩ tốt, trong hoàn cảnh này nhất định có kẻ xấu xuất .

      “Đại ca, huynh xem nàng này lớn lên tệ. Chúng ta bắt nàng đến Lệ Xuân Viên bán lấy vài phân tiền, huynh thấy sao?” Vừa định , hai gã đại hán say rượu bước đến.

      rất hay, có rượu sao được, đem nàng bán rồi hai huynh đệ chúng ta tha hồ khoái hoạt.” Tên có râu to, hai ánh mắt gian tà đáng giá Thư Dao.

      Thư Dao thoáng chốc lạnh cả lưng, vừa nhắc là có liền vậy. trấn định lại chút, nhìn hai gã đại hán trái phải tiến tới.

      “Có chuyện gì thương lượng nha, hai vị vừa nhìn biết là hùng hảo hán, sao có thể ra tay với thiếu nữ như tôi chứ.” Thư Dao xanh mặt, ra chuyện mà ngay cả cũng tin. Tuy thích gạt người, nhưng gặp phải tình huống này cũng chỉ có thể kiên trì dối.

      “Hai người chúng ta đương nhiên là hùng hảo hán rồi, nương tuổi như vậy mình sao được, hay là để huynh đệ chúng ta hộ tống thế nào?” Hai gã đại hán hiển nhiên bỏ qua miếng thịt béo đưa đến miệng là Thư Dao.

      Bị hai gã đốc xúc, Thư Dao mơ hồ nghe được tiếng gọi mời khách của nữ nhân cùng tiếng cười ngả ngớn của nam nhân. Thư Dao càng bước càng ngắn, cuối cùng cũng dám động nữa.

      “Ta , ta tự mình .” Thư Dao bất đắc dĩ ra trước, nhìn hẻm phức tạp này cũng biết chạy trốn chỗ nào. suy nghĩ chút, nhất định phải chạy trốn được trước khi đến Lệ Xuân Viên, nếu thực xong đời.

      mau, ca ca vội.” đại hán cười to vài tiếng, thúc giục Thư Dao. Hiển nhiên là biết đường còn xa, rục rịch hưng phấn lên.

      Thư Dao nhất thời tuyệt vọng, phía trước còn có ngã rẽ nữa là đến Lệ Xuân Viên rồi. hầu như ngửi được mùi son phấn tầm thường của các nữ nhân ở đó.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :