1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[XUYÊN KHÔNG] HOÀNG HẬU PHÚC HẮC CỦA TRẪM - MÈO PHIÊU LƯU (154c + 3PN)*ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 152: Hoàng hậu phúc hắc của trẫm 1.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      Hai tháng sau.

      “Hủ Liên, thân thể của ngươi hoàn toàn tốt rồi.” Tuy Hạo Trạch chỉ cần tháng điều trị là được, nhưng Hủ Liên vẫn rất lo lắng, kiên quyết muốn theo dõi thêm tháng.

      “Đúng vậy, sáng sớm lúc Hoàng Kì tới cũng khôi phục rồi.” Hủ Liên miễn cưỡng nằm giường, hai tháng này uống thuốc nhiều đến muốn nôn, cuối cùng cũng yên tâm rồi.

      “Như vậy. . .” Điền Triết Hiên lộ ra tươi cười tà ác “Chúng ta lúc nào cho mẫu hậu Hoàng tôn đây?”

      “Cả đầu của chàng chỉ chứa mấy chuyện này thôi sao?” Hủ Liên nóng lạnh , từ sau khi trúng độc, cho Điền Triết Hiên chạm vào. Mấy tháng vừa qua, Điền Triết Hiên cũng có hạnh kiểm xấu, chỉ là an an ổn ổn ngủ bên cạnh mà thôi.

      có, nàng phải tin tưởng ta, ngoại trừ nàng, ta nghĩ vậy với ai hết.” Điền Triết Hiên lập tức đảm bảo với Hủ Liên.

      “Ta nhớ hậu cung hình như còn vài tần phi, các nàng hẳn là có thể giúp chàng giải quyết vấn đề.” Hủ Liên từ khi thân thể khá lên, tâm tình cũng vô cùng tốt, thường có việc gì trêu chọc Điền Triết Hiên.

      “Nương tử, nàng cũng biết vi phu toàn tâm toàn ý với nàng, ta sao có thể tìm nữ nhân khác được. Chỉ cần chúng ta cho mẫu hậu vài Hoàng tôn, mẫu hậu nhất định đáp ứng chuyện giải tán hậu cung.” Móng vuốt sói của Điền Triết Hiên chậm rãi hướng tới Hủ Liên.

      “Có thể, bất quá ta có cầu.” Hủ Liên chợt né qua bên, tránh thoát tay Điền Triết Hiên, trong mắt lên tia sáng quỷ dị.

      cầu gì?” Vừa nghe có thể, Điền Triết Hiên lo trộm đậu hủ nữa.

      “Chàng trước đây là dựa vào nhu cầu của mình mà tìm nữ nhân, như vậy trừ phi ta đồng ý, ngươi ngàn vạn lần được tùy tiện chạm vào ta.” Hủ Liên trầm tư lúc rồi nghiêm túc với Điền Triết Hiên.

      cách khác, là nương tử đến lâm hạnh vi phu ta sao?” Điền Triết Hiên chỉ chỉ Hủ Liên, rồi lại chỉ vào mình. Tự tôn nam nhân của lần thứ hai bị Hủ Liên đả kích, ngờ lại thảm đến mức này.

      “Thế nào, chàng có ý kiến sao?” Hủ Liên liếc nhìn Điền Triết Hiên, sau đó đột nhiên lộ ra biểu tình ai oán “Ta chỉ biết nam nhân các người đều là động vật sống nhờ nửa người dưới, để ý cảm thụ của nữ nhân. Quên . . .”

      Edit: ra tên mấy chương này là ta chém, convert có tên, chỉ để là Vĩ thanh thoai :)).

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 153: Hoàng hậu phúc hắc của trẫm 2.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      có, tuyệt đối có ý tứ này.” Điền Triết Hiên vừa thấy Hủ Liên như vậy, cần suy nghĩ gật đầu đáp ứng.“Vi phu cái gì cũng đáp ứng nàng, vậy được nương tử.”



      như vậy, thời gian còn sớm, Hoàng thượng mời trở về .” Thu lại vẻ mặt ai oán, Hủ Liên miễn cưỡng nằm úp xuống.



      “Cái này, nương tử a, chúng ta thương lượng , ta thực xằng bậy, nàng để ta ngủ ở đây nha.” Điền Triết Hiên vẻ mặt cầu xin, ngờ Hủ Liên lại vô tình như vậy muốn đem đuổi .



      “Cừa ở bên kia, ra nhớ đóng lại dùm.” Hủ Liên đầu cũng quay lại câu, ngón tay nhàng chỉ chỉ phía cửa.



      Mắt thấy thể thương lượng, Điền Triết Hiên thể làm gì khác hơn là ủ rủ rời . Lúc bước ra còn quên nhàng đóng cửa lại. Hủ Liên cuộn trong chăn, lúc đầu chỉ là run run , sau đó thẳng thắn cất tiếng cười to.



      “Điền Triết Hiên, ngờ cũng có ngày này. Ha ha ha ha. . .” Hủ Kiên đập đập tay, cười đến ngửa tới ngửa lui.



      Cười xong, xoa xoa khóe mắt. Nghĩ đến vẻ nhường nhịn khi nãy của Điền Triết Hiên, lòng lại vô cùng cảm động. Dù sao ở đây cũng giống đại, ở xã hội nam tôn nữ ti này, thân là Hoàng thượng lại có thể làm được vậy quả dễ.



      Ngẫm lại lúc trước*, đừng là quan tâm, có chỉ là lạnh lùng. Mà tại cảm thấy rất đủ rồi.

      (R: ở đây là ĐTH kia).



      “Nương tử, khi nào vi phu mới có thể qua đêm ở Khôn Trữ Cung vậy?” biết là lần thứ mấy, Điền Triết Hiên xoay quanh Hủ Liên, chỉ muốn mỗi ngày dính chỗ với .



      “Phụ hoàng, người như thế này, khiến kẻ làm nhi tử là con cảm thấy rất phức tạp.” Điền Thần Chích chịu nổi nhìn hành vi của Điền Triết Hiên.



      “Tiểu tử thối, con phức tạp cái gì. Ta đây chính là nỗ lực vì đệ đệ, muội muội của con.” Điền Triết Hiên mặt đỏ, khí suyễn .



      “Chàng bình thường đều chuyện với Chích nhi như vậy sao?” Hủ Liên liếc mắt nhìn Điền Triết Hiên.



      có, có, ta là giỡn.” Điền Triết Hiên vờ xoa đầu Điền Thần Chích, bày ra bộ dáng phụ tử hòa thuận.



      “Hủ Liên a, tôi đột nhiên phát rất tà ác a. Trước đây sao thấy chứ?” Hai bóng người đột nhiên xuất trong sân, giọng nữ trêu chọc .

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 154: Hoàng hậu phúc hắc của trẫm 3.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      “Thư Dao, cùng Vũ vương hai người ở bên ngoài chơi lâu như vậy, có … hay a?” Hủ Liên tất nhiên chỉ có Thư Dao nghe hiểu.

      “Hủ Liên, bộ dáng này tuyệt đối là loại hình phúc hắc. Nhìn Điền Triết Hiên cũng biết là bị ăn gắt gao rồi, sau này nếu có cơ hội, đừng quên truyền thụ cho tôi chút kinh nghiệm.” Thư Dao nhíu mày.

      lại lạc đề, rốt cuộc có gian tình hay a?” Hủ Liên muốn cứ vậy buông tha, tiếp tục truy vấn.

      “Gian tình vân vân chỉ là mây bay, mây bay mà thôi.” như vậy, nhưng mặt Thư Dao lộ ra chút đỏ ửng.

      hiểu, vậy tôi cũng biết rồi.” Hủ Liên hiểu gật đầu, thâm ý nhìn Điền Triết Dực vẻ mặt khó hiểu. Đối thoại của hai người thể thông.

      “Nương tử, phúc hắc là ý gì?” Điền Triết Hiên bộ dáng dấp ngại học hỏi, Hủ Liên lộ ra nụ cười giảo hoạt.

      “Cái loại phúc hắc này, chỉ có thể tự hiểu mà thể ra miệng a.” Hủ Liên mím môi để phải cười ra tiếng.

      “Như Hủ Liên bên ngoài nhìn băng lãnh tranh giành như vậy, nhưng sau lưng thầm an bày mọi việc, chuẩn xác tính toán hành vi, suy nghĩ của đối phương. Người như vậy gọi là phúc hắc.” Thư Dao chút lưu tình vạch trần Hủ Liên.

      “Thư Dao a, cũng trưởng thành rồi. Thân là bạn tốt, tôi có nên thay tìm lang quân như ý hay ?” Hủ Liên nhanh chậm . giây sau Điền Triết Dực cùng Thư Dao biến mất thấy, thực là đến vô ảnh, vô tung.

      ngờ Hoàng huynh lại động tâm với Thư Dao, ta đây an tâm.” Điền Triết Hiên thở ra hơi, tâm tính vẫn luôn canh cánh rốt cuộc cũng buông xuống.

      “Mẫu hậu, bên ngoài… cùng gian tình là có ý gì a?” Điền Thần Chích vẫn theo dõi hai người chuyện nhưng hoàn toàn hiểu gì.

      “Giống như Thư Dao cùng Hoàng thúc của con, chưa thành thân ra ngoài chạy loạn, để ý lễ tiết nam nữ … Có đúng hay , nương tử?”Điền Triết Hiên tự cho là thông minh xen mồm.

      ra chàng là luôn giáo dục Thần Chích như vậy, tối nay ôm gối đầu ngủ .” Hủ Liên hừ lạnh tiếng, phất tay áo rời .

      “Nương tử ta sai rồi, sai rồi còn được sao?” Điền TriếtHiên lập tức đuổi theo, để lại mình Điền Thần Chích trong sân.

      “Ai tới cho ta biết gian tình là cái gì a?”

      [​IMG] [​IMG]

      CHÍNH VĂN HOÀN

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Phiên ngoại 1: Nguồn gốc của ‘muộn tao nam’.
      Edit: Pt a.k.a Ring.


      “Tôi Vương gia, mang tôi xuất cung tôi rất cảm tạ, bất quá chúng ta bây giờ chút cũng giống bước chân vào giang hồ a.” Thư Dao cả người bị Điền Triết Dực túm lấy, cặp bên i như bao quần áo.



      Nhìn cảnh vật hai bên lùi lại ngừng, cũng may năng lực chịu đựng của tương đối khá, trước đây cũng hay chơi trò chơi cảm giác mạnh, nếu bây giờ còn có thể bình tĩnh đối thoại với như vậy chắc.



      “Ta là Điền Triết Dực.” Hồi lâu, Điền Triết Dực mới mở miệng câu.



      “Muộn tao nam.” Thư Dao bất đắc dĩ , trong tình trạng này, nếu phản kháng càng khó chịu, như vậy cứ nhất quyết coi mình là bao quần áo chắc đỡ hơn.



      “Muộn tao nam là cái gì?” Điền Triết Dực vẫn bay nhanh như trước, đảo mắt nhảy qua mấy thước, bất quá cũng nhính ra chút thời gian liếc mắt nhìn Thư Dao.



      “Là chỉ nam nhân bề ngoài lạnh lùng xa cách, khó tiếp cận, kỳ thực tình cảm nội tâm mãnh liệt như lửa.” Thư Dao vẫn đạm nhiên như trước, lại , chính mình nằm trong tay , có chạy cũng thoát.



      “Ngươi sợ ta tại buông tay ném ngươi xuống?” Điền Triết Dực ngừng lại, dưới chân là cành cây to, cách mặt đất vài thước.



      rốt cuộc cũng dừng lại.” Thư Dao ngẩng đầu, vẻ mặt gian kế thực được , chúng ta đâu, nếu mang tôi cũng nên lộ trình tôi biết với a.”



      “Chúng ta Tây Vực.” Điền Triết Dực nhìn mặt Thư Dao có chút ý tứ e ngại, nghi hoặc “Ngươi lúc mới thấy ta phải rất sợ sao?”



      “Biết là người sợ gì nữa?” Thư Dao trắng mắt nhìn “Ngày đó tôi còn tưởng là thứ gì chân chuyện với tôi, nếu sao phải sợ?”



      ra ngươi sợ quỷ.” Điền Triết Dực gì nữa, tiếp tục vận công mang Thư Dao .



      “Tôi muộn tao nam, chạy như vậy là muốn chạy đến khi nào a. gì cũng nên có con ngựa hay gì gì chứ.” Thư Dao dị thường phiền muộn . Vốn tưởng có thể giống trong tiểu thuyết, người kiếm bước vào giang hồ, ngờ lại bị coi như bao quần áo xách tới xách lui, bi ai a…



      “Ở đây cưỡi ngựa được, Tật Lôi của ta ở dịch quán phía trước.” Điền Triết Dực nhàn nhạt , bất quá cũng ngờ lực nhẫn nại của Thư Dao lại tốt như vậy, mấy ngày qua ngoại trừ lúc ăn cùng nghỉ ngơi, đều mang theo như vậy. Vậy mà dọc đường cũng câu oán hận, ngoại trừ có việc gì thích lải nhải.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Phiên ngoại 2: Khắc tinh của Vũ vương 1.
      Edit: PT a.k.a Ring.




      “Có thể cưỡi lừa được , tôi cho tới bây giờ chưa từng…” câu của Thư Dao còn chưa xong, hắc mã bên dưới động đậy, hí tiếng dài tỏ vẻ bất mãn.



      ngươi hai câu làm gì dữ vậy, còn muốn đá hậu nữa hả?” Thư Dao từ Tật Lôi cao lớn nhảy xuống, quay đầu lại còn quên kích thích nó.



      “Tật Lôi là liệt mã có huyết thống cao quý, ngươi nó như vậy, nó trả thù ngươi.” Điền Triết Dực nhìn Tật Lôi giậm giậm chân hừ mũi. Từ lúc tìm được Tật Lôi, tốc độ Tây Vực của hai người cũng nhanh lên ít.



      “Kiêu ngạo khiến người thất bại, ngựa cũng vậy, thực là chủ nào tớ nấy.”Thư Dao bước đến bên dòng suối , vốc nước lên rửa mặt.



      Đối với công kích của Thư Dao, Điền Triết Dực lười đáp lại. Bất quá dọc đường có líu ríu như vậy, lộ trình cũng trở nên thú vị ít.



      “Tôi , Tây Vực tìm thuốc giải cho Hủ Liên à?” Rửa mặt xong, Thư Dao nhàn nhã ngồi xuống tảng đá bên dòng suối.



      “Ừm.”



      “Như vậy có phải vẫn còn thích Hủ Liên hay ?” Thư Dao vẻ mặt nhiều chuyện.



      “Ngươi rất quen thuộc với Hủ Liên sao?” Điền Triết Dực hỏi lại.



      “Tuy phải rất thân thuộc, nhưng tới đây cũng là người nhà rồi.” Thấy Điền Triết Dực chuyển sang chủ đề khác, Thư Dao nghĩ quan hệ giữa hai người cũng khá phức tạp



      “Hủ Liên là người ở đâu?”



      “Người Địa cầu.” Thư Dao cần suy nghĩ trả lời Điền Triết Dực.



      “Cái gì người Địa cầu?”



      “Cùng người cổ đại như chuyện, khác biệt đúng là sâu như rãnh Mariana*.”

      (R: rãnh Mariana: rãnh biển sâu nhất thế giới biết cho đến giờ).



      “Hủ Liên phải là tiểu thư Nam Cung gia sao?” Điền Triết Dực biết Thư Dao thường ra ít từ ngữ kì quái, cho nên thèm hỏi nhiều.



      “Quan tâm người ta đến vậy a?” Thư Dao nhặt viên đá, biểu tình trêu đùa nhìn Điền Triết Dực.



      Gương mặt Điền Triết Dực co quắp chút, đột nhiên có ý muốn chưởng đánh chết . Dù phải quân tử nhưng trước giờ vẫn chưa từng có ý muốn đả thương nữ nhân. Vậy mà người trước mắt cứ khiếu chiến nhẫn nại của , còn mang vẻ mặt đương nhiên.



      “Nhìn sắc mặt phải muốn đánh tôi chứ, đối xử với thục nữ như vậy đúng là có thiên lý a?”



      “Hừ” Điền Triết Dực hừ lạnh tiếng. Nếu là thục nữ, như vậy có quân tử hảo cầu* rồi.

      (R: ý trong câu ‘Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu’, nghĩa chắc ai cũng biết rồi).

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :