1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[XUYÊN KHÔNG] HOÀNG HẬU PHÚC HẮC CỦA TRẪM - MÈO PHIÊU LƯU (154c + 3PN)*ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 142: Thái hậu ngăn cản 3.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      “Hoàng thượng.” Điền Triết Hiên quay đầu, nhìn Thái hậu đứng sau lưng bọn họ.

      “Tham kiến Mẫu hậu.” Hủ Liên hạ thấp người. Điền Thần Chích từ sau chạy đến, vô cùng thân thiết đứng bên cạnh Thái hậu.

      “Hoàng nãi nãi.” Thái xoa đầu Điền Thần Chích, hiền lành cười, sau đó chuyển tầm mắt sang Hủ Liên.

      “Hủ Liên, ta có chuyện muốn với con.” Điền Triết Hiên nhìn Hủ Liên, Hủ Liên khẽ gật đầu. Đợi Thái hậu bước vào Khôn Trữ Cung, liền theo sau.

      “Phụ hoàng, người khẩn tương như vậy làm gì?” Điền Thần Chích kì quái nhìn bàn tay nắm chặt của Điền Triết Hiên.“Hoàng nãi nãi cũng ăn lão sư a.”

      “Chích nhi, con lão sư đối với con như thế nào?” Điền Triết Hiên đột nhiên nghĩ tới điều gì, quay đầu lại cười tươi rói như ánh mặt trời.

      “Lão sư đối con tốt a.” Tuy bất ngờ với thay đổi cuả phụ hoàng, cậu vẫn ra.

      “Ta đây để con làm con thừa tự của Hủ Liên thế nào?” Điền Triết Hiên lộ ra biểu tình chờ mong đợi Điền Thần Chích trả lời.

      “Phụ hoàng, chuyện này rất quan trọng với người sao?” Điền Thần Chích xoa cằm suy nghĩ. Cậu đúng là rất thích Hủ Liên, hơn nữa cũng nhìn ra Hủ Liên vẫn xem cậu như con. Bất quá, nếu phụ hoàng hỏi như vậy, tranh thủ vài điều kiện là được.

      “Đương nhiên rồi, vì hạnh phúc nửa đời sau của phụ hoàng, con nhất định phải đáp ứng a.” Điền Triết Hiên mặt đầy ý cười nhìn Điền Thần Chích, thầm thắc mắc vì sao cậu còn chưa đồng ý a.

      “Phụ hoàng, vì hạnh phúc của người, con nhất định đồng ý. Nhưng mà có điều kiện nho .” Điền Thần Chích xoa tay, có ý tốt nhìn Điền Triết Hiên.

      “Tiểu tử được lắm, lại dám đặt điều kiện với ta Bất quá được có lần sau, con , nghĩ muốn cái gì?” Điền Triết Hiên bày ra bộ dáng mặc người chặt chém.

      “Kỳ thực rất đơn giản, chỉ cần lúc người mang Mẫu hậu xuất cung, tiện thể đem con là được rồi.” Điền Thần Chích lập tức thông minh đổi giọng gọi Mẫu hậu.

      “Được rồi.” Điền Triết Hiên suy nghĩ chút. Tuy làm vậy sau này phiền, nhưng chút phiền phức cỏn con ấy còn chưa ngăn được quyết tâm của .

      “Vậy nhi thần cáo lui trước.” Điền Thần Chích vui vẻ rời . Kế hoạch xuất cung của có cơ hội thực rồi, đúng là uổng công.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 143: Thấp thỏm chờ đợi 1.
      Edit: PT a.k.a Ring.




      “Hoàng hậu, mục đích ai gia tới người cũng ràng chứ?” Thái hậu ngồi xuống, bình tĩnh nhìn Hủ Liên.



      “Nô tì biết.” Hủ Liên nhàn nhạt đáp lại.



      “Hoàng thượng muốn giải tán hậu cung, chỉ lưu lại mình con. Nhưng thân thể của con thể sinh đứa , nếu ta cũng phản đối.” Thái hậu thở dài, tựa hồ cũng rất khó xử.



      “Thân thể của nô tì, nô tì biết rất .” Hủ Liên dừng lại chút “Thế nhưng Hoàng thượng có con nối dòng rồi, vì sao Thái hậu còn muốn chấp nhất như vậy?”



      “Hủ Liên, cũng phải ai gia muốn bức con. Chỉ là người trong Hoàng thất, dưới gối ai phải nữ nhân thành đàn? Hoàng thượng chỉ có nhi tử là Chích nhi, làm sao có thể khai chi tán diệp. Ta vừa là mẫu thân, vừa là Thái hậu, cho nên thể làm vậy.”



      “Nô tì hiểu.” Hủ Liên cúi đầu, cũng nữa.



      “Con có thể hiểu được khổ tâm của ai gia là tốt rồi. Dù sao thân là Hoàng thượng, muốn chỉ người là có khả năng. Cho dù làm được nữa, suy xét các phương diện cũng phải có nhiều nữ nhân.” Thái hậu đứng lên vỗ vai Hủ Liên, sau đó rời .



      “Ta sao lại muốn có đứa của chính mình chứ, nếu lúc trước. . .”Hủ Liên nhấc tay đặt lên bụng. Tuy đứa bé mất, nhưng Hủ Liên vẫn hoài niệm như trước, vẫn thường nghĩ biết đứa nếu được sinh ra giống mình hay giống Điền Triết Hiên nhiều hơn.



      “Hủ Liên, thế nào rồi? Mẫu hậu cái gì?” Vừa thấy Thái hậu ra, Điền Triết Hiên liền cấp tốc vọt vào.



      “Mẫu hậu chỉ là bảo ta suy nghĩ thoáng chút thôi. Là mẫu thân, bà muốn chàng có nhiều con cái cũng là chuyện thường.” Hủ Liên cười cười, trấn an .



      “Hủ Liên, chỉ cần ta để Chích nhi làm con thừa tự của nàng, vậy cũng tính là con nàng rồi. Nàng cần lo lắng.” Điền Triết Hiên vui vẻ , Hủ Liên lắc đầu.



      “Chúng ta trước tiên chờ Hoàng Kì trở về, được ? Trước đó chàng nên xung đột với mẫu hậu và các đại thần.”



      Nhìn vẻ mặt cầu xin của Hủ Liên, Điền Triết Hiên gật đầu. Thực chỉ có đợi tin tức của Hoàng Kì mới có thể giải quyết được vấn đề này. Nhưng mà bất luận kết cục như thế nào, Hủ Liên vĩnh viễn là thê tử duy nhất của . Hai người siết chặt tay nhau, đều ngầm hiểu trong lòng.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 144: Thấp thỏm chờ đợi 2.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      Đảo mắt qua tháng, Điền Triết Hiên đề cập đến chuyện giải tán hậu cung, các đại thần cũng dám đả động tới, coi như là chuyện chưa xảy ra.



      “Mẫu hậu, người cùng phụ hoàng lúc nào mới xuất cung a?” Từ sau ngày đó, Điền Thần Chích đổi xưng hô. Nhưng mà cảm giác gọi mẫu hậu đúng là rất tốt, cậu từ có mẫu thân, tình cảm của Hủ Liên cậu cũng đều thấy, tất nhiên phản đối gọi là mẫu hậu.



      “Thần Chích a, con tại cũng vừa mới hơn tám tuổi thôi, tuy rằng mọi mặt đều ưu tú hơn những đứa cùng lứa, nhưng cứ như vậy cho con ra ngoài, ta cùng phụ hoàng con yên lòng.” Hủ Liên nhìn lá cây héo vàng ngoài cửa sổ, trời vào thu rồi.



      “Con rất ngoan ở bên cạnh phụ hoàng và mẫu hậu, chỉ cần hai người mang con ra ngoài là được rồi.” Điền Thần Chích hiếm khi lộ ra bộ dạng làm nũng đúng tuổi trẻ con, Hủ Liên mỉm cười.



      “Chích nhi, con lại quấn quít đòi mẫu hậu mang con xuất cung à?” Điền Triết Hiên vừa đến thấy Điền Thần Chích líu ríu bên cạnh Hủ Liên, cảnh tượng này khiến rất muốn tiến lên ôm cả hai người vào lòng.



      “Phụ hoàng, người khi nào xuất cung mang con theo.” Điền Thần Chích đổi thành vẻ mặt nghiêm túc “Qua cầu rút ván.”



      “Ta cũng đâu có thất hứa, chỉ là ta cùng mẫu hậu con còn muốn chờ Hoàng Kì thúc thúc.” Điền Triết Hiên nhìn Hủ Liên, Hủ Liên mỉm cười lại với .



      “Được rồi.” Điền Thần Chích thở dài, ủ rủ ra ngoài.



      “Hiên, tuổi của Thần Chích là tuổi chơi đùa, đáng tiếc sinh tại Hoàng thất, rất nhiều chuyện thể làm được.” Hủ Liên nhìn bóng lưng Điền Thần Chích rời , bất đắc dĩ .



      “Ta lúc bằng tuổi nó còn cây bắt chim đây. Thần Chích xem như là an phận hơn ta nhiều rồi.” Điền Triết Hiên ngồi xuống bên cạnh Hủ Liên.



      “Vậy chàng lúc bị tiên hoàng quở trách ít ?” Hủ Liên nhướn mi hỏi, ra Điền Triết Hiên còn có mặt như vậy.



      “Đỡ đỡ, chỉ là phụ hoàng sớm, năm ta mười tuổi giá hạc tây quy* rồi.”Điền Triết Hiên lộ ra vẻ mặt hoài niệm.“Khi đó thương tâm nhất chính là Hoàng huynh, từ đó về sau huynh ấy cũng rất ít khi trở lại cung.”

      (R: giá hạc tây quy: qua đời).



      ra là vậy, như vậy mẫu hậu phụ tá chàng lên ngôi vị cũng rất cực khổ a.”Hủ Liên biết Thái hậu trải qua những chuyện dễ dàng, phu quân qua đời sớm, con trai tuổi còn , bà phải gánh trọng trách rất nặng.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 145: Chuyển cơ bất ngờ 1.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      “Cho nên ta chưa từng cãi lại ý tứ của mẫu hậu, nhưng là lần này phải phản đối.” Điền Triết Hiên bất đắc dĩ cười.



      “Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương. Ngự y Hoàng Kì cầu kiến.” Nghe vậy, Điền Triết Hiên phản ứng rất kịch liệt. Hủ Liên vỗ vỗ tay , ý bảo lãnh tĩnh chút. Tuy Hủ Liên cũng vô cùng hồi hộp, nhưng phải giữ vững lí trí.



      “Hoàng Kì, thế nào rồi?” Điền Triết Hiên hít sâu, thanh trầm thấp hỏi, mơ hồ lộ ra tia gấp gáp.



      Hoàng Kì gì, chỉ là lắc đầu. vốn có bệnh sạch nghiêm trọng cũng trở lại y quán thay bộ quần áo, vẫn mang dáng vẻ phong trần mệt mỏi đến đây. Đáng tiếc tin tức mang đến lại là tin dữ.



      “Là như vậy sao.” Hủ Liên hơi cúi đầu, quả nhiên có cách nào. Tuy sớm chuẩn bị tâm lí cho kết quả này, thế lúc nghe được tin tức vẫn cảm thấy mất mát vô cùng.



      Nắm tay nắm chặt của Điền Triết Hiên buông lỏng ra, tới trước mặt Hoàng Kì hỏi: “Hoàng Kì, lẽ nào thực tìm được cách cải thiện thân thể Hủ Liên sao?”



      “Đúng vậy, ta bái phỏng rất nhiều danh y, nhưng đều tìm được phương pháp hữu hiệu.” Hoàng Kì lắc đầu. Ý của tìm được cách giải độc, chỉ là Điền Triết Hiên biết Hủ Liên trúng độc mà thôi.



      “Hủ Liên, cho dù Hoàng Kì có cách, ta cũng muốn mang nàng . Chân trời góc biển gì cũng được, ta nhất định phải chữa trị được cho nàng.”



      “Hiên, chàng bình tĩnh chút.” Hủ Liên trấn an , vẫn cố gắng bảo trì lãnh tĩnh.“Chàng là Hoàng thượng, lẽ nào cứ bỏ thiên hạ bách tính như vậy mà sao?”



      “Nếu ngay cả thứ nàng muốn ta cũng cho được, ta còn quản thiên hạ làm cái gì?” Điền Triết Hiên nắm lấy vai Hủ Liên, thống khổ .



      “Hiên, chỉ cần ta biết chàng ta là được rồi, ta có thể chấp nhận chuyện chàng nạp phi.” Hủ Liến cắn môi, chậm rãi .



      “Khụ khụ. . . Tôi , tôi có quấy rầy các vị chuyện ?” tiếng quen thuộc truyền đến, Thư Dao ngênh ngang vào.



      Hủ Liên cùng Điền Triết Hiên sửng sốt, sao ấy lại tới vào lúc này. Chỉ thấy Thư Dao đến bên bàn, tìm điểm tâm mình thích.



      “Thư Dao, về rồi, như vậy Vũ vương cũng trở về?” Hủ Liên sựng lại chút, tiến lên hỏi.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 146: Chuyển cơ bất ngờ 2.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      tên muộn tao* Điền Triết Dực kia a, muốn dẫn thêm người, cho nên tối nay mới đến. Mọi người tiếp tục, tôi quấy rầy nữa.”Thư Dao chùi chùi khóe miệng, làm động tác ‘mời’.

      (R: muộn tao: những người theo kiểu ngoài lạnh trong nóng, nhìn lầm lầm lì lì mà nội tâm phong phú).



      Bị cắt ngang như vậy ai còn muốn tiếp nữa. Hoàng Kì , trong Khôn Trữ Cung chỉ còn ba người Điền Triết Hiên, Hủ Liên cùng Thư Dao. Hủ Liên ngồi xuống bên cạnh Thư Dao, nhìn Thư Dao thoải mái ăn.



      “Thư Dao, lần này cùng Vũ vương ra ngoài, đen ít, cũng gầy ít a.”



      “Trước đây toàn ru rú trong nhà, bây giờ có thể đến chỗ xa như vậy cũng thí vị lắm.” Vừa nhắc đến chuyến lần này, Thư Dao liền buông điểm tâm trong tay xuống hưng phấn .“Lần này chúng ta Tây Vực đó.”



      “Hai người cũng Tây Vực?” Hủ Liên nghi hoặc hỏi “Vậy sao nhanh trở lại vậy?”



      “Cũng là tên muộn tao nam kia, đường rằng mang tôi thi triển khinh công. Cũng may trước đây tôi hay chơi trò chơi cảm giác mạnh, nếu chắc sớm hôn mê.”



      “Như vậy lần này hai người đến Tây Vực để làm gì?” Điền Triết Hiên cũng sáp lại, dường như nghĩ ra điều gì.



      “Muộn tao nam , muốn nhìn xem độc của Tây Vực Độc Thần nhanh hay nắm đấm của nhanh, cho nên mới đến đó.” Ăn uống no nê, Thư Dao thỏa mãn ợ cái.

      (R: hình tượng, hình tượng a ==”).



      “Như vậy kết quả ra sao?” Hủ liên hỏi tiếp .



      “Tây Vực Độc Thần ngã chổng vó, i chang động kinh. Nghe muộn tao nam là: gậy ông đập lưng ông.” Nhìn thần sắc khi của Thư Dao cũng đủ biết Tây Vực Độc Thần thảm tới mức nào rồi.



      “Như vậy Tây Vực Độc Thần còn gì nữa ?” Hủ Liên nôn nóng hỏi.



      sau này dám chế độc nữa, xin muộn tao nam buông tha cho .” Thư Dao biết Hủ Liên trúng độc, cho nên hỏi ngược lại “Lẽ nào trúng độc có liên quan đến Tây Vực Độc Thần sao?”



      “Cái gì, Hủ Liên nàng trúng độc bao giờ?” Điền Triết Hiên vừa nghe được nhảy dựng lên, sao còn gạt việc như vậy.“Hủ Liên, đây là chuyện gì xảy ra?”



      “Hiên, kỳ thực ta thể có đứa là do trúng loại độc, trước đây cho chàng là sợ chàng nhất thời làm chuyện thiếu suy nghĩ.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :