1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[XUYÊN KHÔNG] HOÀNG HẬU PHÚC HẮC CỦA TRẪM - MÈO PHIÊU LƯU (154c + 3PN)*ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 59: Thú vui câu cá ngày hè 1.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      Ngày hè sau giờ ngọ vẫn nóng nực như vậy, Hủ Liên có chút bực bội ngồi ghế quý phi. Nhớ lại lời Nam Cung Diệp Lôi buổi sáng, quyết định tin tưởng . Dù sao cũng phân tích qua thế cục giờ, Hủ Liên nghĩ lời Nam Cung Diệp Lôi có thể tin.

      “Lão sư, ta trở về, ngày hôm nay dạy ta cái gì?” Điền Thần Chích vẻ mặt đỏ bừng, dừng trước mặt Hủ Liên thở hổn hển mấy hơi.

      “Trời nóng như vậy, ta muốn động a.” Hủ Liên lười biếng ghé vào ghế, nhìn Điền Thần Chích tràn đầy sức sống, đột nhiên có cảm giác mình già rồi. Dù sao thành phần tri thức hơn hai mươi tuổi ở đại, tại cổ đại hẳn là mẹ của mấy đứa con.

      “Lão sư vậy được, người nếu tiếp tục ngủ như vậy biến thành béo mất, nếu như biến béo Phụ hoàng ghét bỏ người, nếu như ghét bỏ người ta lúc nào mới có đệ đệ muội muội chứ.” Điền Thần Chích cực kì có trật tự .

      “Tiểu đồ đệ rất đúng, như vậy vi sư dạy ngươi chuyện cực thích hợp làm vào mùa này.” Hủ Liên mang theo mỉm cười ấm áp, chậm rãi ngồi dậy.

      Nhìn tươi cười của Hủ Liên, Điền Thần Chích đột nhiên có loại dự cảm . Thế nhưng biết sao, cậu cũng chỉ có thể theo sau Hủ Liên, ra khỏi Khôn Trữ Cung. Hủ Liên vấn tóc dài lên, dùng trâm cài đơn giản cố định lại.

      Hủ Liên mặc cung váy màu trắng, có vẻ đoan trang tao nhã, gọi tiểu thái giám tìm hai cái cần câu cá. Đứng bên hồ, nhìn toàn cảnh chút, sau đó mang theo Điền Thần Chích đến chỗ cây cối tương đối rậm rạp bên kia.

      “Lão sư người muốn mang ta câu cá sao?” Điền Thần Chích cầm cần câu còn dài hơn cả cậu, nghĩ thầm câu cá này ai biết.

      “Đúng vậy, ngày hôm nay ngươi bồi vi sư câu cá .” Hủ Liên tìm chỗ sạch , trải chiếu xong ngồi xếp bằng xuống. Học theo động tác của , Điền Thần Chích cũng ngồi xuống bên cạnh.

      “Tiểu đồ đệ, ngươi nên đào mồi câu đúng ?” Hủ Liên nghiêng đầu nhìn Điền Thần Chích đem cần câu thả vào trong nước.

      “Đào mồi câu, mồi câu gì?” Cậu chưa từng nghe qua mồi câu lại cần phải đào, cậu vẫn cho rằng chỉ cần đem cần câu bỏ vào nước là cá cắn câu.

      “Nhìn đất xung quanh, ngươi tìm chỗ bùn đất tương đối mềm, đào xuống dưới thấy.” Hủ Liên ngồi xổm bên nhìn Điền Thần Chích trong mắt chứa quang mang sáng sủa tích cực đào đất.
      fujjkosnow_angel_lily thích bài này.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 60: Thú vui câu cá ngày hè 2.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      bao lâu, tay bé của Điền Thần Chích ngừng lại. Hủ Liên vẫn luôn quan sát nhìn qua vai cậu, chắc là đào được rồi.

      “Lão sư, cái thứ thấy gớm này chính là mồi câu sao?” Tay Điền Thần Chích dính đầy bùn đất, đó còn có con giun to lớn giãy dụa. Tuy giọng mang theo vẻ xem thường, nhưng nhìn mặt cậu có chút trắng bệch.

      “Tiểu đồ đệ a, ngươi cũng nên xem thường mồi câu này, cá trong hồ nhân tạo này vẫn do thức ăn thượng đẳng trong cung nuôi nấng, đồ ăn đó sao có thể hấp dẫn hơn thức ăn tươi sống chứ. Ngươi đào thêm mấy con nữa chúng ta có thể bắt đầu câu cá rồi.” xong, Hủ Liên an vị bên hồ thưởng thức phong cảnh.

      Điền Thần Chích cắn răng, lần đầu tiên nhìn thấy thứ này trong lòng khỏi có chút sợ hãi, thế nhưng lòng tự trọng của cậu muốn thừa nhận, vẫn kiên trì cầm cái thứ lạnh lạnh đó lên. Bây giờ Hủ Liên bảo cậu đào tiếp, cậu cũng chỉ có thể cứng ngắc tiếp tục ra tay.

      Hủ Liên thấy được trong lòng Điền Thần Chích sợ, bất quá đối với biểu của cậu bé, cực kì vừa lòng.Chung quy vẫn là nhi tử của Điền Triết Hiên, tuy còn nhưng cũng là nhân tài.

      Qua khoảng chừng nửa giờ, Điền Thần Chích cầm chén giun đưa đến trước mặt Hủ Liên. Trắng bệch mặt bị ửng hồng thay thế, xem ra là ngồi chồm hổm lâu nên có chút sung huyết.

      “Tiểu đồ đệ mau ngồi xuống, nên đứng lên ngay.” Hủ Liên kéo Điền Thần Chích xuống ngồi bên cạnh, nhìn bộ dạng lắc lư của cũng biết nhất định là choáng váng rồi.

      “Lão sư, đào xong có thể câu cá chưa?” Sau khi hết sợ giun, cậu đối với câu cá dần dần có hứng thú.

      “Bây giờ mắc mồi vào lưỡi câu, thả dây rồi ngồi chờ là được.” Hủ Liên cực kì dễ dàng, động tác cũng vô cùng lưu loát.

      “Đơn giản vậy, cần làm gì khác sao?” Nhìn dáng dấp Hủ Liên nhàn nhã, Điền Thần Chích có chút thất vọng, vừa rồi còn tưởng rằng câu cá là chuyện cực kì thú vị, ngờ tại trở nên nhàm chán như thế.

      “Câu cá cần nhất chính là kiên trì, nếu ngươi luôn vội vàng xao động như vậy, sao cá cắn câu được.” Hủ Liên nhìn cây cối rậm rạp xung quanh tạo thành nơi hóng mát cực kì tốt, có điều gần cây muỗi cũng nhiều quá.“Tiểu đồ đệ ngươi mặc trường sam* sao?”

      (R: trường sam: áo dài).

      “Lão sư, người phải mặc trường sam bao giờ?” Điền Thần Chích nghi hoặc nhìn Hủ Liên.
      fujjkosnow_angel_lily thích bài này.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 61: Thú vui câu cá ngày hè 3.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      “Tuổi lớn nên lẩm cẩm rồi.” Hủ Liễn vỗ vỗ trán, nhàn nhạt “Ở đây muỗi ít, tiểu đồ đệ sợ là cũng bị chích thảm.”

      “Lão sư, ta vừa phát ra.” Điền Thần Chích nhìn biểu tình hơi xấu hổ của Hủ Liên “Người ràng là đùa giỡn ta.”

      “Tiểu đồ đệ lời này đúng, vi sư bao giờ trong lúc giảng bài mà giở trò chứ?” Hủ Liên nhướn mày nhìn gương mặt nhắn tức giận bất bình của Điền Thần Chích.

      “Hừ, ta lại người.” Điền Thần Chích quay lại, nhìn chằm chằm cái phao trôi nổi mặt nước. Hủ Liên hé miệng cười, xem ra cậu bé là dỗi rồi.

      “Vi sư lấy kiện trường sam cho ngươi.” xong đứng dậy về Khôn Trữ Cung, bao lâu trở lại, mặt lộ vẻ tươi cười bí hiểm.“Tiểu đồ đệ mặc vào .”


      Điền Thần Chích nhìn trường sam trong tay Hủ Liên chút, sau khi tiếp nhận im lặng mặc vào, tiếp tục nhìn chằm chằm mặt hồ.

      canh giờ trôi qua. . .

      “Lão sư, vì sao có cá cắn câu?” Điền Thần Chích nhịn được mở miệng hỏi, Hủ Liên ở bên cạnh ngược lại vẫn nhàn nhã đọc sách.

      “Tiểu đồ đệ nên gấp, cá cũng cắn câu thôi, tại chúng ta cần phải làm là kiên trì đợi.”

      Hai canh giờ trôi qua. . .

      “Lão sư, mặt trời cũng xuống núi luôn rồi, sao cá còn chưa mắc câu?”

      nên gấp.”

      Bầu trời dần tối đen, Hủ Liên đứng lên, thu dọn đồ câu. Vỗ vỗ Điền Thần Chích ngủ gà ngủ gật bên cạnh.

      “Dính cá?” Điền Thần Chích tỉnh lại vội vàng kéo cần câu, thấy chỉ còn trơ trọi lưỡi câu “Mồi câu đâu?”

      “Trong lúc ngươi ngủ bị cá ăn mất rồi.” Hủ Liên bình tĩnh , giống như tán gẫu chuyện cực kì bình thường.

      “Cái gì, vậy vì sao gọi ta?” Đợi cả buổi chiều, cuối cùng con cá cũng dính.

      “Thấy tiểu đồ đệ ngủ say như vậy, vi sư thực đành lòng quấy rầy.” Hủ Liên mang theo biểu tình thân thiết vuốt đầu Điền Thần Chích.

      “Ta biết, lão sư là canh cánh trong lòng chuyện buổi chiều ta người béo lên bị Phụ hoàng ghét bỏ.” Điền Thần Chích cau mày, tức giận nhìn Hủ Liên “Lão sư đúng là hẹp hòi.”

      “Sao lại như vậy, vi sư gọi ngươi câu cá chính là muốn dạy cho ngươi làm việc phải tâm bình khí hòa, luôn giữ bình tĩnh. Sao có thể quan báo tư thù chứ?”
      fujjkosnow_angel_lily thích bài này.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 62: Thú vui câu cá ngày hè 4.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      ra Hoàng hậu còn có hứng thú cùng Chích nhi câu cá a.” Điền Triết Hiên phong trần mệt mỏi tới, cuối cùng cũng trong thời gian ngắn nhất đem đống tấu chương cùng công giải quyết xong. ngờ tới Khôn Trữ Cung lại thấy Hủ Liên, hỏi cung nữ mới biết mang theo Chích nhi đến nơi này câu cá.



      “Hoàng thượng cũng có hứng thú này sao?” Hủ Liên nhìn lướt qua Điền Thần Chích lời nào, cười đáp lại Điền Triết Hiên.



      “Tham kiến Hoàng hậu nương nương, Hoàng tử điện hạ.” ngờ phía sau Điền Triết Hiên còn có người, Hủ Liên liền hứng thú đánh giá người nọ.



      Tóc đen dài được cẩn thận tỉ mỉ buộc sau đầu, chỉ dùng sợi dây màu xanh nhạt, người là trường sam màu xanh chỉnh tề nếp nhăn. Tuổi khoảng chừng hai bảy, hai tám, nhìn qua là nam nhân vóc người cao gầy.



      “Hoàng hậu, đây là ngự y Hoàng Kì, cũng là bằng hữu tốt của trẫm”. Điền Triết Hiên lộ ra nụ cười nhàn nhạt, vỗ vai Hoàng Kì.



      “Hoàng thượng, vi thần nếu cần thiết nên tận lực tránh tiếp xúc.” khuôn mặt thanh tú của nam tử lộ ra chút bất đắc dĩ.



      “Cái tính ưa sạch cuồng của ngươi nên sớm sửa lại, tại ngay cả bằng hữu tốt là ta cũng động được, sau này nếu ngươi cưới vợ đến lúc nào mới có con nối dòng a?”Điền Triết Hiên ghét bỏ liếc mắt nhìn Hoàng Kì, bất quá biểu tình lại càng nhiều vẻ chế nhạo.



      Hủ Liên thầm ở bên cười cười, xem ra người gọi là ngự y Hoàng Kì trước mắt này có bệnh ưa sạch rất nghiêm trọng, cho nên mới cho tên sắc lang này đụng vào bản thân a.



      “Chích nhi hôm nay sao lại rầu rĩ vui vậy?” Điền Triết Hiên cúi đầu nhìn Điền Thần Chích này giờ vẫn im lặng.



      có việc gì thưa phụ hoàng, nhi thần cáo lui trước.” Đơn giản vài câu, Điền Thần Chích căm giận liếc mắt nhìn Hủ Liên cái, rời .



      “Hủ Liên?” Thấy ánh mắt Điền Thần Chích như vậy cũng biết là có liên quan tới Hủ Liên.



      “Ta chỉ là dạy Thần Chích câu cá mà thôi, bất quá có dùng chút thủ đoạn .” Hủ Liên nhìn bóng lưng xa của Điền Thần Chích, lộ ra vẻ mặt thương.



      “Hoàng hậu là việc cho người ở đầu bên kia hồ bắt cá sao?” Hoàng Kì yếu ớt , tựa hồ cực kì ai oán.



      “Đúng vậy, ngươi làm sao mà biết được?” Hủ Liên nghi hoặc nhìn Hoàng Kì, lẽ nào thấy sao?



      “Cá chép ta nuôi nhiều năm gần như chết sạch, sao lại biết được?”
      fujjkosnow_angel_lily thích bài này.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 63: Trong lòng Hoàng hậu có nam nhân khác.
      Edit: PT a.k.a Ring.


      Hủ Liên hơi sửng sốt, ngờ mấy con cá này là nuôi, dù sao bình thường ai nghĩ tới hồ nhân tạo trong hậu cung lại thả mấy con cá mà ngự y nuôi chứ. Vốn Hủ Liên còn tưởng rằng mấy con cá chép này chỉ là để trang trí mà thôi, ngờ chúng còn có chủ nhân.



      “Vậy thực xin lỗi, ta biết cá này là ngươi nuôi.” Hủ Liên nhìn ánh mắt như oán phụ bị vứt bỏ của Hoàng Kì, bất đắc dĩ .



      “Hoàng Kì a, ngươi nên nhìn nữ nhân của ta như vậy. Dù là huynh đệ ta cũng tha cho ngươi.” Điền Triết Hiên chen vào giữa cản trở tầm nhìn của hai người, cho dù là ánh mắt oán giận nữa cũng cho phép nhìn Hủ Liên như vậy.



      “Hừ hừ. . .” Lạnh lùng hừ hai tiếng, Hoàng Kì xoay người bay . Chính là ‘bay’, gió thổi qua cái, Hoàng Kì thấy tăm hơi.



      “Hoàng thượng, bộ dạng vừa rồi của người có phải là ghen hay ?” Hủ Liên từ phía sau Điền Triết Hiên vươn đầu, nhìn về phía Hoàng Kì vừa biến mất, hé miệng cười trộm.



      “Hủ Liên, nếu ta trực tiếp tên cho nàng, vì sao nàng chưa từng gọi ta lần?” Điền Triết Hiên xoay người, nhìn tươi cười giảo hoạt mặt Hủ Liên.



      Tươi cười chậm rãi biến mất, lẽ nào muốn gọi tên là để phân biệt hai người sao? trầm mặc lúc, lộ ra nụ cười “Hoàng thượng là ngôi cửu ngũ, gọi thẳng tục danh của người sợ rằng tốt đâu.”



      “Ta cho phép nàng nàng cứ việc gọi , cần gì phai lý do này nọ?” Điền Triết Hiên nhìn kỹ Hủ Liên, biến đổi mặt vừa rồi của thấy rất ràng. xong, lẳng lặng đối diện tầm mắt Hủ Liên, đợi trả lời.



      Lẽ nào trong lòng còn có người khác, cho nên mới muốn cùng thân cận? Điền Triết Hiên dù sao vẫn để ý ấn tượng ban đầu, lúc trước nghe Hủ Liên có người thích, bây giờ sợ là cũng chỉ có nguyên nhân này. Nghĩ vậy, trong mắt Điền Triết Hiên trở nên sắc bén.



      Là vương giả, tôn nghiêm của cho phép trong lòng nữ nhân của mình có hình bóng người khác. Cho dù Hủ Liên là người Nam Cung gia, chỉ cần là nữ nhân của đều cho phép nghĩ tới người khác.



      Đặc biệt là nữ nhân cứ lần lại lần quấy nhiễu tâm tình này, Hoàng hậu của . Hôm nay bầu khí giữa họ chỉ có thể dùng hai chữ ‘giằng co’ để hình dung.
      fujjkosnow_angel_lily thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :