[XUYÊN KHÔNG] DÁM ĐỘNG PHU NHÂN CỦA SỞ THIẾU TA, DÙNG VÀNG ĐẬP CHẾT NGƯƠI (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      quỳnhpinky thích bài này.

    2. motto

      motto Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      229
      Phiên Nhiên thích bài này.

    3. motto

      motto Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      229
      Chương 8

      Thái tử ngồi trong sân, nằm sấp bàn chơi chọi dế, người làm đưa tới nước trà, điểm tâm cùng chút trái cây.

      Thái tử Hiên Màn Xa cùng Sở Chiến và Hoan Hoan có thể coi là thanh mai trúc mã. Từ khi Hoan Hoan tới nơi này, Thái tử vẫn thường xuyên đến Sở phủ chơi, còn hay trêu chọc, bắt nạt nàng. Mỗi lần như thế, nàng đều giả bộ khóc nhè, rồi để cho Sở Chiến từ từ dạy bảo .


      Vì chuyện này, Hiên Màn Xa ít lần mắng Sở Chiến trọng sắc khinh bạn.


      “Ơ, Tiểu Xa Tử, ta nhớ ngươi vừa tìm được ít mĩ nữ mà, sao lại chịu xuống giường đến chơi Sở phủ vậy?” Hoan Hoan bởi vì kích tình vừa nãy mà khuôn mặt còn hơi ửng hồng, vẫn nhởn nhơ thoải mái đùa giỡn Thái tử.


      Lại , Thái tử này cũng chẳng có chút phong thái nào của Thái tử, vẫn cùng nàng chơi đùa từ đến giờ.


      Hiên Màn Xa với Sở Chiến cùng tuổi, năm lên mười được sắc phong Thái tử. Là con trai duy nhất của Hoàng hậu, lại được Hoàng thượng vô cùng sủng ái, nên an ổn tại vị trí Thái tử ngây ngốc mười năm.


      Vấn đề là đứa trẻ này lại chịu phát triển, hề có chí tiến thủ, suốt ngày chọi dế khắp nơi vơ vét mĩ nữ, sau đó trốn trong Đông cung XXOO cả ngày.


      Các đại thần nhiều lần dâng tấu cầu phế Thái tử nhưng đều bị bác bỏ. Hoàng thượng thái độ rất kiên quyết, mực khẳng định Thái tử vẫn còn , ham chơi cũng là lẽ thường, đợi vài năm nữa trưởng thành tốt hơn.


      Ở cái thời đại này, 15 tuổi có thể cưới vợ sinh con, nếu lúc đó Hiên Màn Xa chịu thành thân, đến bây giờ là năm năm ít nhất cũng hài tử bốn tuổi.


      So sánh với Sở Chiến nhà nàng, 14 tuổi tiếp quản chuyện làm ăn, trở thành trụ cột gia đình, vừa nhìn biết là nam nhân tốt.


      “Những thứ dung chi tục phấn kia sao có thể so sánh với Hoan Hoan xinh đẹp đây, nếu nàng đồng ý theo ta, chừng sau này bổn Thái tử bao giờ xuông giường’. Hiên Màn Xa bộ dáng say mê, ngũ quan thâm thúy cũng nhu hòa hơn trước.


      “Biến, cần mơ tưởng tỷ tỷ, cưng với tới đâu” Hoan Hoan rung đùi đắc ý, dáng vẻ nư đại địa chủ với kẻ ăn người ở trong nhà.


      “Hoan Hoan, hay là theo ta làm Thái tử phi , sau này là Hoàng hậu, đến lúc đó ta tặng nàng ba nghìn mĩ nữ. Hôm nay kêu người này rửa chân, mai lại kêu kẻ khác biểu diễn giải trí, lúc nhàm chán còn có thể để bọn họ chơi bách hợp cho nàng giải sầu, thế nào, theo ta , ta đảm bảo chỉ độc sủng mình nàng”. Hiên Màn Xa đắc ý nhếch mày, cuộc sống như vậy chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy thoải mái.


      ‘Sở Chiến ôm Hoan Hoan chỉ cười , ván đề này thảo luận hơn mười năm rồi, mỗi lần gặp mặt đều cãi nhau kịch liệt, hai người này cảm thấy mệt mỏi sao?


      Sau đó Hoan Hoan nhất dịnh thế này: “Ai da, ba nghìn mĩ nữ độc sủng người cơ à? Đợi ngươi xử lí hết ba nghìn mĩ nữ biết phải đợi đến bao giờ a”, vẻ mặt rất chi là khinh thường.


      Sở Chiến khóe miệng co giật, vấn đề này, lời này đều hơn mười năm rời, đến điểm mới mẻ cũng có.


      “Chiến Chiến, Tiểu Xa tử công khai đào góc tường nhà ngươi kìa”


      “Góc tường nhà ta chắc lắm, đào nổi đâu”, lại hôn trộm nàng cái.


      Hiên Màn Xa ngón tay run rẩy chỉ vào hai người: “Ban ngày ban mặt, đừng có ở đây liếc mắt đưa tình thế chứ”


      “Thiếu gia, lão gia cùng lão phu nhân ở cổng thành”. Bỗng hạ nhân tiến vào bẩm báo.


      Chương 9

      Sở lão gia cùng phu nhân ra ngoài hơn năm, ngao du sơn thủy, trước đó lâu còn nghe ở trấn nào đấy tham gia lễ hội, ngờ nhanh như vậy trở về.


      Về vấn đề ngao du sơn thủy này, đây cũng là chủ ý của Hoan Hoan, ai bảo lão phu nhân suốt ngày lên danh sách cho Sở Chiến xem mặt (Sở phu nhân vỗ ngực liên tục, lão bà ta phải kích thích ngươi sao, hai người các ngươi ôm cũng ôm, hôn cũng hôn, sờ cũng sờ rồi, lại còn chậm chạp chịu sinh con, kẻ làm mẹ như ta dễ dàng a)


      Ba người cùng nhau tới cửa thành nghênh đón, đúng lúc Sở Thiên cùng phu nhân cũng vừa tới nơi.


      năm mới gặp lại, bình thường ôm chầm lấy nhau, hỏi ngươi có khỏe , ta rất nhớ ngươi các loại v…v… Chỉ là, hề có những thứ này.


      Vừa vào cửa, Sở phu nhân dùng tốc độ chạy trăm mét nước rút vọt tới trước mặt Hoan Hoan, nhìn chằm chằm vào bụng nàng.


      “Nha đầu, có thai rồi? Bao giờ sinh?”Dáng vẻ giống như có thể lập tức ôm tôn tử, hoàn toàn đem hình tượng quý phu nhân vốn có ném mất. Vốn là hôm nay Sở phu nhân chỉ búi tóc đơn giản, cái cây trâm hoa mai bình thường, lại mang vẻ phong hoa tuyệt đại. Gương mặt nếp nhăn, có thể thấy được bảo dưỡng rất tốt, dù bốn mươi tuổi nhưng trông chỉ như mới ba mươi.


      Sở phu nhân lúc còn trẻ chính là đại mĩ nữ, vừa có sắc lại có tài, vừa có văn lại có võ, là người tình trong mộng của biết bao công tử quyền quý nhưng bả lại chỉ coi trọng Sở Thiên.


      Nghe kể năm ấy Sở phu nhân vì theo đuổi Sở Thiên mà theo ông vào nam ra bắc, đường đường nương gia lại vì theo đuổi tình mà chạy khắp nơi.


      Cuối cùng vào đêm trăng thanh gió mát nào đấy, Sở phu nhân bị tiếng sấm bất chợt nào đấy dọa cho sợ hãi chạy lên giường Sở Thiên, mạnh mẽ cường bạo . trải qua đêm hoan ái, mọi việc cứ thứ mà được định đoạt.


      Hoan Hoan khóe miệng co quắp, Sở Thiên lúng túng, Hiên Màn Xa sáng tỏ, chỉ có Sở Chiến khóe môi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt. ra cha mẹ nghe hôm qua bọn họ gần gũi mới trở về xem tôn tử, nhưng cũng đâu nhanh như vậy chứ.


      “Phu nhân, dừng hù dọa bọn trẻ” Sở Thiên đem Sở phu nhân kéo vào trong ngực.


      “Ta chỉ là muốn ôm cháu nội thôi mà”, Tân Tiếu ngẩng dầu nhìn Sở Thiên, chu chu cái miệng nhắn.


      Sở Thiên hôn “chụt” cái làm Tân Tiếu xấu hổ đỏ mặt, hai gò má ửng hồng khiến Sở Thiên chỉ cảm thấy bụng dưới hồi xôn xao.


      “Nương tử, chúng ta về phòng ”, ở bên tai phu nhân mập mờ câu, Tân Tiếu thẹn thùng đánh Sở thiên cái, hai người ngay lập tức biến mất tại chỗ.


      Hiên Màn Xa đỉnh đầu xuất giện ba đường hắc tuyến, chẳng lẽ đây cũng là di truyền, quả nhiên là thương bất chính hạ tất loạn.


      Hoan Hoan chợt thấy hoa mắt nhức đầu, lão gia cùng lão phu nhân đều bốn mươi rồi, sao còn “nóng” như vậy a. Nhìn hai người họ thân mật, nàng lại nhớ đến chuyện hôm qua, mặt bất giác đỏ lên.


      Sở Chiến cảm nhận được biến hóa dù rất của Hoan Hoan, ghé sát vào tai nàng buông câu vô cùng mập mờ: “Hoan Hoan nếu là hâm mộ chúng ta cũng có thể thử”.


      Hiên Màn Xa sắc mặt hơi đen. Người Sở gia thực coi khí sao, từng người từng người cứ ở trước mặt mà thân mật, đây là xem thường Hiên Màn Xa này có nữ nhân bên cạnh sao? Hừ, lần sau tới Sở phủ nhất định phải mang theo tuyệt thế mĩ nữ.


      “Hừ” Hiên Màn Xa tức giận rời . Vừa ra khỏi cửa, cánh tay liền đè chặt lên ngực trái, ngay vị trí trái tim, nơi này đau nhức.


      Cách đó xa có đôi mắt lặng lẽ theo dõi mọi chuyện. Khóe môi nhếch lên tia cười nghiền ngẫm, Sở gia này cũng thú vị.


      Đêm đến, bóng đen bay vào trong tiểu viện của Sở gia.


      “Chúa thượng”


      “Gần đây ta ở lại chỗ này, các ngươi ở ngoài phủ coi chừng là được”, có tiếng người trả lời, thanh lạnh băng mang theo tia nhiệt dộ.
      KhaiDoanh_347, lovenovel, quỳnhpinky14 others thích bài này.

    4. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Hả cái chúa thươngn này có phải là người Hoan Hoan mang về nhỉ?
      honglak thích bài này.

    5. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      còn ai vào đây nữa
      Di Phúc Đế cơmotto thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :