[XUYÊN KHÔNG] DÁM ĐỘNG PHU NHÂN CỦA SỞ THIẾU TA, DÙNG VÀNG ĐẬP CHẾT NGƯƠI (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      o....o.....so chien nha ta...........chien nha chi ma phat hien thi.........dam chua dai tra a...........ai mua.....ai mua ko......thanks @motto
      honglak thích bài này.

    2. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Oh.... Sở chiến nhà chị.......
      Tính chiếm hữu cũng cao quá :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      honglak thích bài này.

    3. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      có chiếm dc hay k à nha

    4. motto

      motto Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      229
      Chương 6
      Vừa quay đầu lại, thấy Sở Chiến sắc mặt đen kịt nhìn mình. Còn chưa kịp phản ứng, bị vòng tay ấm áp kéo vào trong lòng, mùi hoa quế thoang thoảng bay vào chóp mũi làm nàng có chút bối rối.
      Sở Chiến thực bị chọc giận, vừa về đến nhà thấy xe ngựa của Hoan Hoan trở lại, liền muốn tiến đến ôm nàng. ngờ vừa vén rèm lên thấy nàng cùng nam nhân khác dây dưa chỗ, cổ áo nam nhân kia mở rộng lộ ra cả lồng ngực.
      Nếu trở lại muộn chút, chỉ sợ nữ nhân bảo bối cất giữ 12 năm rơi vào tay nam nhân khác.
      Sở Chiến nét mặt vui nhìn nam tử xa lạ trong xe ngựa. Người kia cũng nhìn lại , khóe miệng mang theo tia châm chọc. Ánh mắt hai người cứ nhìn chằm chằm vào nhau, ở trung giao chiến mấy trăm hiệp.
      Hoan Hoan nào biết suy nghĩ Sở Chiến, hoàn toàn ý thức được hoàn cảnh nguy hiểm lúc này, vẫn hồn nhiên lôi kéo cổ áo Sở Chiến làm nũng: “Chiến Chiến, hôm nay ta mới nhăt được soái ca vô cùng tuấn mĩ đấy, nếu mang kinh doanh lợi nhuận khẳng định là ”.
      Sở Chiến gì cũng , chỉ liếc Hoan Hoan cái rồi ôm nàng vảo trong nhà.
      Được rồi, nàng biết do vừa rồi thấy mình gần gũi nam nhân khác nên ghen ấy mà.
      Bất quá… “Quản gia, giúp ta an bài tốt cho vị công tử trong xe’ phân phó công việc xong, lại tiếp tục dựa sát vào trong ngực Sở Chiến.
      Sở Chiến thẳng vào phòng, giơ giân đá văng cửa rồi ném Hoan Hoan lên giường, khoảng cách giữa hai người khe hở. Đầu lưỡi bá đạo tiến vào trong miệng nàng tàn phá bừa bãi, cánh tay từ từ di chuyển xuống, đem thắt lưng của nàng cởi bỏ, tiến vào trong thăm dò, cảm nhận mềm mại bên dưới.
      “Ngô…a..”Hoan Hoan bị nụ hôn bất ngờ làm cho đầu óc choáng váng. Nhưng mà nhìn kĩ thuật này, căn bản giống xử nam a, lẽ hàng ngày đều trốn mình ra ngoài tìm nương?
      Sở Chiến hôn lên khắp khuôn mặt nàng rồi từ từ di chuyển xuống, gặm nhấm xương quai xanh quyến rũ.
      “A...Chiến…” Y phục bị xé rách, Hoan Hoan bỗng cảm thấy toàn thân chợt lạnh. Sở Chiến hôn có chút thô bạo, tay xoa nắn nơi mềm mại, tay kia lại ở bắp đùi nàng sờ soạng.
      “Chiến…ta muốn” Hoan Hoan có chút kinh nghiệm nào, trải qua Sở Chiến trêu chọc, cỗ nhiệt lưu từ nơi tư mật chảy ra.
      “Về sau, được cùng nam nhân khác thân cận biết chưa? Nàng là của ta, chỉ có thể là nữ nhân của Sở Chiến ta” Sở Chiến gắt gao nhìn người bên dưới, mị nhãn mê ly, khuôn mặt bởi vì kích tình vừa nãy mà có chút ửng hồng, cái miệng nhắn trải qua hôn sâu mà có hơi sưng lên ‘Nhìn Hoan Hoan như vậy, Sở Chiến chỉ thấy phân thân của mình như sắp nổ tung, cũng tiếp tục nhịn nữa, nhanh chóng cởi bỏ quần áo, khẩn cấp muốn đem nữ nhân mình cất giữ mười mấy năm hung hăng đoạt lấy.
      A…đau”, đau đốn bất ngờ khiến nàng bỗng trở nên thanh tỉnh.
      “Bảo bối, sao, lát hết đau”. Giọng Sở Chiến khàn khan, mang theo từ tính nghi ngờ chính là ngòi nổ, khiến Hoan Hoan toàn thân mềm nhũn.
      Chiếc giường rung lên từng hồi mãnh liệt, phát ra thanh kẽo kẹt từ trưa đến tối, từ tối đến tân nửa đêm, rốt cuộc cũng dừng lại.Sở Chiến toàn thân đầy mồ hôi thỏa mãn nằm giường thở dốc còn Hoan Hoan sớm mệt mỏi đến hôn mê bất tỉnh.


      Chương 7
      Ngày hôm sau
      Hoan Hoan uống liền ba chén cháo, vận động ngày hôm qua khiên nàng ngay cả chút sức lực động đậy cũng có.
      Len lén liếc sang phía đối diện, người nọ động tác vô cùng ưu nhã, sắc mặt hồng hào, việc hôm qua hình như hề ảnh hưởng tới .
      Tóc đen buộc cao, làn da trắng ngà, khí chất lịch tao nhã, tưởng tượng được đây chính là người tối qua vận động kịch liệt.
      ‘Chảy nước miếng kìa” Sở Chiến đứng dậy đến vị trí bên cạnh Hoan Hoan ngồi xuống.
      Hoan Hoan vội đưa tay lau miệng. ủa, có gì, lại bị lừa rồi.
      “Hừ” tức giân đẩy cánh tay ai đó đặt eo mình ra ‘Ngươi tên vô lại, từ đến giờ đều khi dễ ta”
      “Phải ? Sao ta lại khi dễ nàng, ta cưng chiều nàng còn kịp ấy chứ”, chỉ là thỉnh thoảng hôn chút, sờ chút thôi mà.
      “Hạ lưu’. Hoan Hoan khuôn mặt đỏ bừng, khẽ cắn môi, tên này lại sờ soạng lung tung rồi.
      “Được rồi, ăn xong ngủ chút , hôm qua làm nàng mệt rồi”
      Vừa nghe đến chuyện hôm qua, Hoan Hoan liền tức giận. người này biết xấu hổ, lại nhắc đến chuyện đó.
      “Ngươi sắc lang, tên khốn kiếp, tránh xa ta ra”. nàng cũng giận , nàng chỉ giận bản thân mới hôm trước còn kiên quyết đời kiếp đôi người, ngay hôm sau cùng người ta dây dưa chỗ, đem tất cả nguyên tắc của mình ném hết.
      “Sắc lang?” Sở Chiến khóe miệng vừa kéo, cánh tay liền bắt đầu an phận, cái tay khác lại gạt toàn bộ chén bát xuống đất, đem Hoan Hoan đặt lên bàn.
      ‘thiếu gia, chuyện gì vậy ạ?’ Thị vệ ngoài cửa nghe thấy tiếng động chạy đến.
      “Truyền lệnh xuống, bất luận nghe thấy tiếng động nào cũng ai được bước vào”. Vừa rồi ăn cháo trắng rau dưa, còn bây giờ chỉ muốn ăn bữa thịt lớn này.
      “A, Sở Chiến ngươi đại khốn kiếp”. Cổ đại phải coi trọng lễ tiết lắm sao? Loại chuyện này có thể làm tùy tiện vậy sao?
      “Ngô” nụ hôn chuẩn xác đặt môi nàng, từ từ di chuyển khắp khuôn mặt, qua tai, rồi trượt xuống cổ, gặm cắn xương quai xanh tinh tế.
      Chỉ lúc, thắt lưng Hoan Hoan được cởi ra, đầu tóc rối loạn, môi cũng sưng lên, cái yếm nhắn che được cảnh xuân bên dưới, mà tên háo sắc nào đó lại vùi đầu ngực nàng, thoải mái hưởng thụ.
      “Sở Chiến, huynh đệ, chúng ta chơi chọi dế , ta mới tìm được dế mới này”. Cửa bỗng mở ra, nam tử cầm cái hộp dáng vẻ cà lơ phất phơ tới. Nhưng vừa trông thấy hình ảnh hương diễm bàn, người nọ lâp tức kinh hãi hét lên tiếng, há hốc mồm, đứng thộn ra tại chỗ, mãi lâu sau mới hoàn hồn: “Huynh đệ, đại ca thực cố ý’.
      Từ lúc Thái tử lên tiếng, Sở Chiến giúp Hoan Hoan chỉnh lại y phục. Tên chết tiệt này, lúc nào tới lại cứ nhằm ngay lúc quan trọng mà tới, biết nhịn giữa chừng dễ bị bất lực sao?
      Hoan Hoan khuôn mặt đỏ bừng, xấu hổ nép ở trong ngực Sở Chiến, sống chết chịu ngẩng đầu. Trời ạ, mất mặt!
      “Thiếu gia, thuộc hạ làm việc tắc trách, ngăn được Thái tử” Thị vệ phía sau mặt đầy hắc tuyến, quỳ mặt đất thỉnh tội, dù sao tự thú vẫn tốt hơn.
      “Cút’. Sở Chiến sắc mặt lạnh lẽo, tựa như từ trong hầm băng bước ra.
      Thái tử xoay người ra, khóe miệng thoáng lên nét cười khổ.
      KhaiDoanh_347, quỳnhpinky, hangcao13 others thích bài này.

    5. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Aiza thái tử sao lại vào phá đám lúc người ta hành ji chứ .haiz.......:yoyo44::yoyo44::yoyo44:
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :