Chương 2: Bán thiếu gia kiếm tiền "Hoan Hoan nương, thiên kim thừa tướng gia đưa tin có việc gấp, thỉnh nương đến Bách Thượng lâu gặp mặt". Nha hoàn ngoài cửa do chạy quá gấp, thở cả ra hơi. Nàng nhận ngân phiếu trăm lượng của người ta rồi, chuyện này nhất định phải làm tốt, nên biết tiền lương hàng tháng của nàng cũng chỉ có 2 lượng thôi. "Sớm như vậy? Thiếu gia vẫn còn chưa dậy đâu. Chờ ta hầu hạ thiếu gia xong rồi ngay". Vừa vừa mặc quần áo, xong xuôi mới giúp Sở Chiến rời giường. Nha hoàn kia vừa nghe vậy, lập tức chạy báo tin. "Chiến Chiến, hôm nay mặc cái này ". Kể từ khi xuyên vào thân thể này, hoan Hoan vẫn luôn hầu hạ Sở Chiẽn. Tất cả những việc liên quam đến đều do nàng chịu trách nhiệm, từ chải đầu búi tóc, cho đến quần áo hay thậm chí là nội y tất cả đều do nàng quyết định. Nhớ lúc mới xuyên qua, Hoan Hoan là tức giận muốn hộc máu, vốn là hai mươi tuổi xinh đẹp bỗng nhiên biến thành tiểu nữ oa bốn tuổi, đáng giận hơn là còn trực tiếp thăng cấp thành nhũ mẫu hầu hạ thằng nhóc tám tuổi. "Ừm..."Sở Chiến khẽ đáp, nha đầu này cũng là, trải qua chuyện vừa rồi mà vẫn chẳng có chút thèn thùng nào, hoàn toàn giống những nữ nhân khác. Bất quá, nha đầu này từ là hỗn thế ma vương, thanh lâu đối với nàng mà chỉ như chợ bán thức ăn, nghe hoa khôi hàng năm cũng đều là tỷ muội kết nghĩa cùa nàng. Sở Chiến mặc quần áo xong phải cửa hàng xử lý công vụ. Hoan Hoan vội vã đến Bách Thượng lâu, tới nhã gian quen thuộc là Lưu Vân các. Bách Thượng lâu này trước kia cũng phải Bách Thượng lâu. Đây là do Hoan Hoan hay đến chơi rồi bám Sở Chiến đòi đổi tên lại. Duyệt Lai khách sạn gì chứ, quá tầm thường. Hoan Hoan vừa đẩy cửa bước vào, thấy thiếu nữ mặc hoàng y ngồi thưởng trà. Nàng này có đôi mắt đen như bảo thạch, trong ánh mắt mang vẻ đẹp linh hoạt kỳ ảo, người bao phủ khí chất tao nhã, chính là tiểu thư khuê các điển hình. Nếu phải nàng ta có ý đồ vờ Sở Chiến nhà nàng, Hoan hoan nhất định cùng này kết bái tỷ muội. "Phi Điềm, sáng sớm tìm ta có việc gì vậy?" Nhìn người trước mắt, Hoan Hoan lại nghĩ vị hôn thê chê vào đâu được của Sở Chiến, giờ ngay cả này cũng nguyện ý vì . Hừ! "Hoan Hoan, ngươi xem, viên dạ minh châu này là Hoàng thượng ban cho cha ta, giờ tặng cho ngươi đó". Vừa , vừa cầm viên dạ minh châu to bằng nắm tay đưa cho Hoan Hoan. Xem ra, vị nương này rất quyết tâm đây. Lần trước nàng chỉ tùy tiện nếu đưa nàng viên dạ minh châu to bằng nắm tay, nàng đưa nàng ta cái dây buộc tóc của Sở Chiến, ngờ nàng ta làm vậy. Mạc Phi Điềm thấy Hoan Hoan hai mắt phát sáng, liền biết nàng vô cùng thích. Như vậy, dây buộc tóc kia là của nàng ta, chỉ cần nghĩ đến việc có thể mang bên mình vật dụng của người , nàng ta liền vô cùng cao hứng. Hoan Hoan nhận lấy dạ minh châu, ngón tay khẽ vuốt. Ừm, dạ minh châu này sai, vừa nhìn biết là bảo vật thượng hạng. Sở gia tuy rằng nhều tiền , nhưg để tìm được bảo bối thế này cũng dễ. nghĩ tới bây giờ nàng có thể cần bỏ tiền mà vẫn có được. "Vậy chuyện hôm trước ngươi ..." Mạc Phi Điềm khẽ thăm dò, nàng ta cũng ngốc, cũng nhận ra nữ nhân trước mắt chỉ là nha hoàn bình thường. Nha hoàn này ở bên cạnh Sở Chiến từ khi tám tuổi, có trợ giúp của nàng, tiếp cận Sở Chiến còn là việc khó. Đến lúc đó tạo cơ hội cùng Sở Chiến gạo nấu thành cơm là được, tam công chúa như thế nào, cũng chỉ có thể lấy chung chồng với nàng ta thôi. Chỉ cần bắt được tâm của Sở Chiến nàng ta chính là nữ chủ nhân tương lai của Sở phủ.
HAzz.......thích tính ngựa hoang cua nữ 9 a.....nhưng thấy 2 người có nhiều ràng buộc ko đến được với nhau.....sao lại thấy tội cho các nàng ở pk.......thật hận chế đo ngược nữ nhân a
@motto: Chương 1 có lỗi do đánh máy nha nàng: "hôn thê" chứ phải "hô thê". Nàng sửa lại nha. Nội dung truyện khá hấp dẫn. Mình thích những nữ chính tính cách như thế này. Tiếp tục edit nha.