1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

(XUYÊN KHÔNG) ĐẤU THẦN - YÊU YÊU (Q2-160)(sắc+)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 10: Chợ

      Trong Vạn Triều Thành huyên náo gì bằng, đường dòng người lũ lượt lại ngớt.
      Lý Dật kiếp trước tuy rằng từng nhìn qua những đô thị quốc tế góa, thế nhưng trong Vạn Triều Thành này vẫn kìm được mà cảm thán phen. Dù sao cũng hiểu, cái gọi là Đại Lục Đấu Thần cũng khác gì so với Trung Quốc thời cổ xưa, đô thị lớn như vậy đều đơn thuần dựa vào nhân lực mà thành, chỉ cần như thế cũng đủ khiến cho thấm thía sâu sắc rồi.
      Thế nhưng con đường này, hấp dẫn Lý Dật nhất vẫn là các chủng tộc kỳ dị.
      Tuy rằng từ trong đầu tên Lý Dật kia biết được, mảnh Đại Lục Đấu Thần này ngoài nhân loại ra còn có thú, Ám ma và các chủng tộc kỳ dị tồn tại, thế nhưng đến khi chứng kiến, cảm thấy khác biệt rất lớn.
      Sauk hi nhìn chút, Lý Dật mới nhớ đến mục đích chính lần này của mình, nhíu mày chút liền nhanh chóng đến chợ chuyên buôn bán các loại vũ khí.
      Vạn Triều Thành là thành thị lớn nhất phía tây của Đế Quốc Thiên Phong, tất nhiên, trình độ mậu dịch bên trong loại thành phố lớn như vậy cũng cực kỳ phát đạt. Bây giờ Lý Dật biết, trong Vạn Triều Thành này có ba đại gia tộc lớn đó là: Lý Gia, Mạc Gia và Long Gia, mà nắm giữ phần lớn các loại nghành nghiệp mậu dịch phần lớn là ở trong tay ba đại gia tộc này, cũng là căn cơ của bọn họ, từ đó có thể khiến cho gia tộc càng lúc càng phát triển.
      Dù sao, ở thế giới này, nếu muốn cường giat hay tất cả mợi thứ ra sức vì người, chỉ dựa vào miệng khẳng định là có khả năng. Truyện "Đấu Thần "
      Bởi vị liên quan đến thân phận, Lý Dật cũng muốn đến nhưng khu chợ do Lý Gia quản hạt. Nếu như thế, tất cả hành vi của mình đều lọt vào mắt những người giám thị rồi, như vậy còn bí mật nữa?
      lập tức hướng về khu chợ lớn được nắm trong tay Thành chủ của Vạn Triều Thành mà , thế nhưn được vài bước dừng lại nhíu mày.
      Có thể là vì liên quan đến thân phận, Lý Dật bất kể đến nơi nào đều dồn tâm trí quan sát vài lần, cho nên đường tới liền phát ít nhất ba bốn người chăm chú nhìn mình chằm chằm. Hơn nữa, ngoài dự liệu, những người này phân nữa đều thuộc về những thế lực khác, bởi vì họ chắc chắn hợp tác, có khi còn có hành vi ngán chân đối phương nữa.
      Trong Vạn Triều Thành, bất luận thế nào đều đơn giản a.
      Lý Dật hơi lắc đầu, những người này cũng để vào mắt, về phần thế lực phía sau bọn họ rốt cuộc thế nào, lúc này cho dù biết cũng ích gì, bằng cứ giả ngu biết còn hơn.
      o0o
      Trong chợ người người tấp nập, các tiếng rao bán quát tháo to đủ loại truyền đến tai Lý Dật, nhưng ngờ lại khiến càm thêm hứng thú.
      Ngoài Lý Dật ở đây, người đến nơi này tham quan phần lớn là các nam nữ thân huyết khí.
      Những người này người phần lớn đều mặt khô giáp tinh xảo hoặc kém tinh xảo, mà đeo phía sau cũng là vũ khí của bản thân họ.
      Nếu Lý Dật đoán sai, những người này là những thành viên của các Dong binh đoàn Đại Lục Đấu Thần này. Đối với tập thể những dong binh này, chỉ có lợi ích, như vậy mọi chuyện đều có thể làm, cho nên các thế lực lớn đều thích nhất là lợi dụng đám người này.
      Tuy nhiên cường giả cũng đồng dạng, những đoàn người này cũng chiếm vị trí nhiều nhất trong số các cường giả của Đại Lục Đấu Thần.
      Dù sao cũng phải mỗi người sinh ra đều trong các đại gia tộc, cũng phải ai cũng có thể thuận lợi con đường cường giả, mà trở thành dong binh thể nghi ngờ có thể xem như là con đường thuận lợi.

      Truyện "Đấu Thần "
      Thế nhưng lúc này, Lý Dật cũng chú ý đến những dong binh đó, ánh mắt của phần lớn tập trung những món binh khí của các Dong binh này.
      Có thể là liên quan đến việc linh hồn dung hợp, năm loại cảm giác của Lý Dật lúc này so với kiếp trước còn mẫn cảm hơn vài phần. Hơn nữa Thiên Ma Cửu Biến tu luyện quỷ dị gì sánh được, cho nên mặc dù những binh khí này chưa xuất khỏi vỏ mà Lý Dật cũng cảm giác được bề mặt của nó tản mát ra loại khí Huyết Sát rồi.
      Loại khó Huyết sát như vây khiến nguyên khí trong cơ thể Lý Dật cuồn cuộn vận hành, tựa hồ nguyên khí lúc trước vẫn còn trì trệ có cảm giác đột phá vậy.
      Loại cảm giác này khiến tâm tình Lý Dật trở nên sảng khoái. Đương nhiên cũng ngốc đến mức đánh chủ ý với mấy món binh khí đó. Dù sao, đối với mỗi Dong binh vũ khí có khi còn quan trọng hơn tính mạng của mình nữa.
      Ánh mắt của hằng chỉ tùy ý nhìn quầy hàng. Những thứ các quầy hàng này đủ hình dạng kỳ quái, từ vũ khí đến hài cốt các loại Ma thu như xương, da long, Tinh hạch, ngoài những thứ đó ra còn có dược thảo và các loại Quyển trục gì đó.
      Quang quất hồi, Lý Dật trong lòng rang, kỳ cũng có gì to tát, những Quyển trục này là Tàn phiên của các loại Công pháp và Đấu kỹ. Mấy thứ này biết từ lúc nào truyền lưu Đại Lục Đấu Thần, có người bên trong có ghi chép Công pháp hay Đẫu kỹ thần kỳ gì đó.
      Chỉ có điều những mãnh Tàn phiến này là quá nhiều, cho dù vài thế lực lớn tổn hao vài chục năm tâm huyết, cũng nhất định có thể tìm ra mảnh Công pháp và Đấu kỹ này. Cho nên dần dần về sau, mấy thứ này cũng còn được bao nhiêu người xem trọng cả.
      Mà những Dong binh trong quá trình mạo hiểm thỉnh thoảng trong vài di tích có thể tìm thấy mấy mảnh Tàn phiến này. BỌn họ cũng biết tuyệt đối có biện pháp thu được Công pháp và Đấu kỹ nên đều tùy ý bán , chỉ hy vọng trong các thành phố lớn có những người xem tiền như rác, mua nó về để nghiên cứu. Điều này đối với bọn họ mà đều là vui mừng ngoài ý muốn.
      Đối với những mảnh Tàn phiến này, Lý Dật quả có vài phần hứng thú, đối với các Công pháp và Đấu kỹ Đại Lục Đấu Thần này cũng hiểu lắm, những mảnh Tàn phiền này tuy rằng thể tu luyện, thế nhưng dùng để nghiên cứu chút chừng có thể tìm ra vài chỗ tốt.
      lúc này đấu tranh tư tưởng, Lý Dật kiếp trước là cấp bậc Tông sư, tuy rằng thân công phu lúc trước cũng xuyên việt đến đây, thế nhưng nhãn lực và kiến thức giảm chút nào.
      Chỉ có điều mục đích chính của bản thân lúc này là khí Huyết sát, Tàn phiến của các loại Công pháp và Đấu kỹ có thể hoãn lại sau này tính.
      Cuối cùng Lý Dật ngồi xổm trước gian hàng bày đủ các loại binh khí và tạp vật, vòng vo nữa ngày hôm nay rồi, cửa hàng này xem như là hợp ý nhất rồi.
      Binh khí tại các quầy hàng lớn phần nhiều đều là những thứ mới tinh, mặc dù sắc bén, thế nhưng lại có tác dụng nào với . Quầy hàng trước mặt này bán đầy đủ các loại vũ khó có người dùng qua, có thể có chút keo kiệt, thế nhưng binh khí từng được sử dụng mới là thứ Lý Dật cần. Bởi vì chỉ có những binh khí nhuốm huyết quang mới có loại khí Huyết sát đó.
      Tùy ý kiểm tra các lọa tạp vật trong chốc lát, Lý Dật mới lấy ra thanh chủy thủ, lăm ra vẻ vô ý :
      - Vì sao những binh khí này đều có người sử dụng qua hết rồi vậy?
      - Thích mua, thích thôi, hỏi nhiều như vậy làm gì !
      thanh trong trẻo lạnh lùng chậm rãi vang lên. Lý Dật hơi sửng sốt, nhịn được hường về phía thanh nhìn lại.
      NGười này hơi gầy, da trắng nõn nà cách quá đáng, biết ngồi xổm ở đây từ lúc nào, nhưng lại đem khuôn mặt giấu ở phía trong bóng tối. Lý Dật ngửi chút, ngửi thấy mùi hương hoa lài nhàn nhạt, trong khí tràn ngập mùi máu này.
      ra người này là nữ nhân…
      Bất quá điều này liên quan gì đến Lý Dật, đừng đến việc đối phương là nữ nhân, cho dù là tuyệt thế mỹ nữ, trong mắt Lý Dật lúc này, giá trị của nàng còn kém xa so với đống binh khí trước mặt.
      Lý Dật đưa tay vuốt mũi, lát sau mới thản nhiên :
      - Những binh khí này bán thế nào?
      Nữ nhân dường như ngẩng lên liếc Lý Dật chút, thấy có vẻ phải đùa mới :
      - cái năm kim tệ, tùy tiện chọn
      Vũ khí giống như thế, thanh mười kim tệ cũng quá đáng. Mà vũ khí sử dụng giá năm kim tệ cũng xem như hợp lý. Chỉ có điều trong mắt bản thân, những vũ khó này hấp dẫn người khác như vậy, Lý Dật liền lo lắng biết nếu đóng gói tấy cả mang , rốt cuộc có đủ tiền hay nữa.
      Vừa nghĩ đến chuyện tiền, Lý Dật đột nhiên sửng sốt, nhịn được mà cười khổ.
      người có tiến!
      Đây cũng phải là chuyện đáng buồn cười, kiếp trước ra ngoài chưa bào giờ đem theo chút tiền nào, nởi vì trước khi hoàn thành ủy thác, người quản lý sớm an bài tất cả rồi, cho nên Lý Dật quả quên mất điều này.
      Thấy dáng vẻ cổ quái của Lý Dật, nữ nhân hơi chần chờ lát, mới tiếp:
      - Có phải quá đắt … Nếu bốn kim tệ vậy,… … ba kim tệ cũng được…
      Thanh trong trẻo lạ lung, thế nhưng trong lời có vài phần khẩn trương cấp bách.
      Lý Dật nhịn được mỉm cười, nữ nhân này có chút gì giống người làm ăn, ngược lại giống người cần tiến đến mức bán hết tất cả gia sản vậy…
      Nghĩ đến đây, Lý Dật thở dài :
      - Vị tiểu thư này, ta…
      còn chưa xong, lập tức khựng lại tại chỗ, bởi vì lúc Lý Dật ra hai chữ tiểu thư nữ nhân ở phía đối diện dùng tốc độ cực nhanh vọt đến trước mặt Lý Dật, thanh chủy thủ lam sắc sáng bóng biết lúc này kề ngực Lý Dật…
      Lý Dật thở dài, chậm rãi giơ hai tay lên, thấp giọng :
      - Vị tiều thư này, ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi… Ta chỉ là người bình thường, bình thường tới cực điểm. Ngươi dùng chủy thủ bôi độc dược như vậy, ngươi có thể đừng run được . Lỡ như cẩn thận làm rách da của ta, vậy e rằng cái mạng của ta…
      Nữ nhân này tay giữ chặt vai Lý Dật, tay khác nắm chủy thủ hơi run run, thế nhưng đói với chuyện này hiển nhiên nàng rất quen thuộc, cho nên động tác này khác gì hai người bí mật thảo luận bào sinh ý vậy.
      Loại chuyện này ở chợ thường xuyên phát sinh, cho nên cũng làm người khác chú ý gì.
      Lý Dật hít hơi sâu, trong hương thơm nhàn nhạt mơ hồ truyền đến tia máu tươi…

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 11 : Mạnh mẽ tranh đoạt

      Nữ nhân này bị thương, hơn nữa vết thương còn vô cùng trầm trọng nữa.
      Ý niệm lóe lên trong đầu Lý Dật trước tiên, sau đó rất nhanh liền suy nghĩ ra mấy biện pháp để thoát thân, thế nhưng cuối cùng lại từ bỏ.

      Những phương án này tuy rằng nhất định có thể thoát thân, thế nhưng như vậy khiến cho mọi người xung quanh chú ý. Bởi vì tên Lý Dật trước kia gây ít phiền phức, vì thế, nếu có thể tốt nhất vẫn nên giữ con bài tẩy hay hơn.

      Huống hồ loại sát khí nồng đậm tản máy từ người nữ nhân này lại khiến cho Lý Dật nổi lên vài phần hứng thú.

      Lẽ nào, lần này gặp phải người cùng nghề sao?

      Dù nghĩ, nhưng Lý Dật vẫn nhàng thở ra hơi, thấp giọng :

      - Vị tiểu thư này, ngươi đối xử với khác như vậy sao? Trách được sinh ý nơi này được tốt lắm.

      Lời này của Lý Dật là có hai ý tứ, cũng biết nữ nhân này nghe thấy có tác dụng gì .

      Nữ nhân hình như nhàng thở ra hơi, lát sau mới giọng :

      - Ngươi là ai?

      Thanh mặc dù trong trẻo nhưng lại rất lạnh lung, lạnh đến mức tùy thời đều có thể đem người ta đóng băng lại vậy.

      Lý Dật mỉm cười :

      - Ta có thể là ai chứ? Chỉ là khách hàng bình thường thôi. Ta nghĩ tiểu thư cũng có thể cảm nhận được, mặc dù bản thân ta có chút bản lĩnh, thế nhưng ngay cả Đấu giả còn chưa đạt tới. Ta nghĩ trong mắt tiểu thư chắc cũng khác gì con gà, đúng ? Ta thấy bằng trước hết ngươi hãy thả ta ra… Chúng ta từ từ chuyện, được chứ?

      Nữ nhân trầm mặc trong chốt lát, mới tiếp:

      - Người làm thế nào có thể nhìn ra thân phận của ta?

      Lý Dật trợn mắt :

      - Mùi hương người ngươi như vậy, muốn ta nhận ra thân phận của ngươi cũng khó a.

      - ra là thế.

      Nữ nhân gật đầu:

      - Ta còn tưởng ngươi là người do lão già kia phái tới. Hừ… Chỉ có điều, ngươi cũng đừng trách ta, ai bảo cái mũi của ngươi thính như vậy làm gì?

      Lời còn chưa dứt, thanh chủy thủ trong tay nữ nhân đâm về phía ngực Lý Dật.

      ‘Đinh~’ tiếng trầm muộn vang lên, ngón tay Lý Dật hơi cong lại rồi bắn ra. Viên đạn bắn trúng mũi chủy thủ, vừa vặn gạt thanh chủy thủ của nàng ra, chợt tay phải của vỗ , hướng về phía cổ tay nữ nhân chộp tới.

      Nữ nhân kêu lên tiếng đau đớn, chủy thủ trong tay thay đổi góc lớn, nhắm về phía lòng bàn tay của Lý Dật rạch đường.

      Lý Dật cuối đầu nở nụ cười, tay phải mãnh liệt rụt lại, đầu vai hút mạnh về phía ngực nữ nhân.

      Nữ nhân tựa hồ cũng nhận ra ý đồ của Lý Dật. Thân hình nàng hơi nghiêng, liền tránh được cú hút của Lý Dật, đồng thời tay trí hướng về phía dưới yết hầu của Lý Dật. Thế nhưng vai của Lý Dật còn nhanh hơn, lay động cái, liền khiến lần tấn cong này của nàng thất bại…

      Mặc dù chỉ trong chốc lát, nhưng hai người giao thủ dưới mấy mươi lần. Thế nhưng bất kể như thế nào Lý Dật đều hóa giải thế công của nữ nhân trong nháy mắt. Khu chợ này phát sinh trường hợp như vậy, trong lòng hai người ngầm thỏa thuận, cho nên cũng định mở rộng quy mô chiến đấu. Thậm chí ngay cả tia đấu khí cũng sử dụng, mà đơn thuần chỉ dựa vào kỹ xảo để giết chết đối phương.

      Đánh nhau trong phạm vi chật hẹp này biết so với chính diện liều mạng đối địch còn hung hãn hơn bao nhiêu lần. Chỉ cần người cẩn thận, như vậy cái mạng e rằng lưu lại ở nơi này mãi mãi.

      Mắt thấy thế công của chủy thủ trong tay nữ nhân càng ngày càng sắc bén, chiêu thức cũng ngày càng tinh xảo, thế nhưng trong mắt Lý Dật lại lóe lên tia hưng phấn.

      Trước đây mặc dù giết người vô số, trong đó có vài lần gặp phải nguy hiểm, cùng đối phương quyết đấu sinh tử. Thế nhưng cũng có ít người có thể đánh đến nông nỗi như vậy, cho nên đối với thế công của nữ nhân này trong suy nghĩ của , phảng phất như gặp được đối thủ chân chính vậy.

      Động tác của hai người càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng chỉ còn lưu lại những bóng mời, chỉ là càng như vậy, cơ hội hai người có thể xuất chiêu lại càng ít, hầu như thời gian đều dùng để biến hóa chiêu thức, đối phương liên tục thay đổi thế công nên hai người cũng áp dụng phương thức phòng thủ, mà đơn thuần là lấy công đối công.

      - Kịch~

      Hai ngón tay Lý Dật kẹp lấy thanh chủy thủ trong tay nữ nhân, nhàng thở dài, thấp giọng :

      - Ngươi thua!

      Nữ nhân hừ tiếng :

      - Chưa chắc!

      Nàng tiện tay buông chủy thủ, ngón tay hơi gập lại, chợt nghe ‘Xẹt~’ tiếng tia thanh sắc đấu khí hướng tới mi tâm của Lý Dật phóng .

      Lý Dật kêu lên tiếng đau đớn, đầu vai co giật mạnh, hung hang đánh bật tay trái cảu nữ nhân ra còn mình ngửa đầu về phía sau…

      cổ đấu khí lướt sát rạt qua trán cảu Lý Dật phóng về phía chân trời. Chỉ cần động tác của Lý Dật chậm lại nửa phần, sợ rằng cái mạng của phải để lại nơi này rồi.

      Với tâm trí kiêm định của Lý Dật, lúc này cũng kìm được lúc này lưng toát ra tầng mồ hôi lạnh.

      Thân thể hai người dán sát cùng chỗ. Lý Dật thậm chí mơ hồ cảm thấy được những đường cong lả lướt người nữ nhân này. Chỉ có điều vừa rồi suýt mất mạng, nên thực cũng còn tâm tư nghĩ đến việc này.

      - Ngươi… thể giết được ta.

      Lý Dật đột nhiên thở dài hơi :

      - Ta thừa nhận ngươi rất lợi hại, trong số những nữ nhân mà ta biết, ngươi tuyệt đối là lại hại nhất. Thế nhưng ngươi vẫn thể giết được ta… Bởi vì, nếu như ngươi muốn giết người diệt khẩu, có lẽ nghĩ biện pháp khác .

      Nữ nhân cười nhạt tiếng, thản nhiên :

      - Nếu như phải bản thân ta bị trọng thương, loại như ngươi ta có thể tùy tiện giết chết, chẳng lẽ còn để cho ngươi đứng đây lảm nhảm mấy lời vô nghĩa sao?

      Lý Dật gật đầu :

      - Điều đó ta thừa nhận, giống như vừa rồi, nếu như phải ta tránh nhanh, bây giờ chắc ngay cả đầu cũng còn nữa… Thế nhưng, thế giới này cũng có chuyện nếu như, ngươi bị thương, vậy ngươi cũng chỉ còn hai lựa chọn. Thứ nhất, giết ta, sau đó bại lộ chỗ của mình, đương nhiên nếu ngươi muốn giết ta, cũng dễ dàng như thế đâu, thứ hai, ngươi ngại hãy cầu xin ta…

      - Muốn chết!

      Hét lên tiếng, thanh sắc đấu khí tay phải của nữ nhân lại lần nữa bạo phát. Thế nhưng lần này, thân thể nàng đột nhiên run rẩy kịch liệt, sau đó ‘Phụt’ tiếng, phun ra ngoài ngụm máu tươi đỏ sẫm.
      Lý Dật trong chốt lát nhặt thanh chủy thủ của nữ nhân, đặt bên hông nàng. Có lẽ vừa rồi mới cùng Lý Dật đọ sức hồi nên làm tiêu hao khí lực của nàng, lúc này đây, nữ nhân này rốt cuộc cũng còn biện pháp né tránh nào nữa.

      Mặt Lý Dật hơi áp lại dần, tiện tay chụp lấy tay phải của nàng, thảnh nhiên :

      - Ta nghĩ đạo lý này ngươi cũng hiểu . Ngươi muốn giết ra, như vậy ta cũng có thể giết ngươi, mà bây giờ ngươi lại rơi vào tay ta… cho nên, ngươi ngại hãy cầu xin ta , chừng ta thả ngươi.
      Nữ nhân cười nhạt tiếng, nhưng đáp lời. Chỉ có điều điều đấu khi ngón tay của nàng cũng tan , hiển nhiên nàng cũng biết, biết rốt cuộc bản thân mình lật thuyền trong mương. Từ biểu của Lý Dật vừa rồi, nếu như mình phản kháng, còn có thể có đường sống còn nếu như chống cự lại … Tên hỗn đãn này thoạt nhìn chỉ mười lăm, mười sáu tuổi, thế nhưng động thủ ngoan lạt hiểm độc, tuyệt đôi trừ khử mình trước tiên.

      - Ngươi rất thông minh…

      Lý Dật thở dài :

      - Ta nghĩ ta giết ngươi, dù sao vừa rồi ngươi cũng muốn lấy mạng ta. Mà với thân phận của ta, nếu giết người trong thành này cũng có người nào ngăn cản. Thế nhưng vận khí của ngươi rất tốt, Thiếu gia ta ngày hôm nay tâm tình tốt, rất có hứng thú với những thứ mà ngươi bán… Cho nên, ta quyết định mua cả ngươi và đống hàng này luôn… Bản năng sắc lang của ta cho ta biết, nữ nhân thơm như vậy, tuyệt đối xấu xí…

      - Đương nhiên.

      Bộ dáng tươi cười mặt Lý Dật lại càng rực rỡ tiếp:

      - người ta có tiền, cho nên ta cũng trả kim tệ nào cả…

      Nữ nhân thản nhiên :

      - Ta nếu như rơi vào tay ngươi, tất cả còn phải do ngươi định đoạt hay sao? nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì?

      Lý Dật mỉm cười đáp:

      - Đây phải là những điều vô ích, con người của ta từ trước đến nay thích ép buộc người khác. Nếu như ngươi cam tâm tình nguyện theo ta, như vậy chẳng phải là ta ép buộc hay sao? Như vậy phải rất tốt sao? Cho nên, ngươi ngại hãy cầu xin ta, cầu xin ta mang ngươi , được ?

      Nữ nhân hừ tiếng thêm gì nữa.

      Lý Dật hơi lắc đầu, đối với nữ nhân này bắt đầu có vài phần hứng thú.
      Đương nhiên, Lý Dật cũng phải là sắc lang, chỉ là đối với biểu thân thủ của nữ nhân này lại có vài phần hứng thú. Mà đối với Lý Dật, chỉ cần có thể trở nên mạnh mẽ, như vậy cho dù ép buộc nữ nhân… Cũng phải là chuyện gì quá nghiêm trọng.

      Chủy thủ trong tay Lý Dật được giấu trong áo rộng thùng thình, ha hả cười, trước những con mắt vô cùng kinh ngạc của những Dong binh ở nơi này, bế nữ nhân kia chạy .

      màn kỳ dị như vậy, nhất thời hấp dẫn vô số mục quang hướng lại.
      Mà Lý Dật lúc này rất muốn loại hiệu ứng này xảy ra.

      Nếu như vừa rồi muốn bị người khác nghi ngờ. như vậy lúc này ước gì toàn bộ mọi người trong Vạn Triều Thành đều biết cưỡng đoạt nữ tử.

      Tất nhiên ngàn vạn lần nghĩ ra, ra cái thân phận sắc lang tại thời điểm đặc này lại có tác dụng như vậy.

      - Các ngươi nghe thấy rồi chứ.

      Lý Dật thản nhiên :

      - Ta vừa mới mua tất cả quầy hàng này, tất nhiên, cũng bao gồm vị tiểu thư trong lòng ta. Đây là giao dịch công bằng, chứ phải Lý Dật ta cưỡng đoạt dân nữ, mong mọi người ở đây có thể làm chứng a!

      - Được rồi, ngươi… ngươi… và cả ngươi nữa…

      Lý Dật tiện tay chỉ mấy Dong binh thoạt nhìn bình thường :

      - Các ngươi giúp ta đem mấy thứ này về Vạn Triều Thành Lý Gia . Về phần thù lao, mỗi người mười kim tệ, được ?

      Dứt lời, dưới vô số mắt phức tạp, Lý Dật nhanh chóng về phía Lý Gia.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 12 : Đùa giỡn

      Ở hậu sơn Lý gia, lúc này ngoại trừ Lý Dật còn có thêm vị khách nữa.

      Quầy hàng của nữ nhân kia đều được mấy người thân vệ của Lý Gia mang đến, về phần nữ nhân Lý Dật ôm vào trong cấm địa, mặc dù có người muốn ngăn cản, nhưng Lý Dật lại câu: đây là thứ cần thiết cho việc tu luyện của ta.

      Cũng biết nữ nhân kia có phải tức đến mức ngất xỉu , trong lòng Lý Dật đột nhiên nghĩ đến ý tưởng cổ quái. Xem ra, mình quả là sắc lang hàng đầu, càng ngày càng giống rồi a.

      Vừa nghĩ đến điều này, Lý Dật tiện tay đem khăn che vẫn phủ mặt nàng kéo xuống, trong nháy mắt, ánh mắt Lý Dật có phần ngây dại ra.

      Đây thoạt nhìn là nữ hài mười tám, mười chin tuổi, mái tóc nàng màu nâu nhạt, da thịt trắng trẻo trong suốt, khuôn mặt toát ra vẻ diểm lệ thể tả xiết. Cảm giác nên lời, đối với bất luận nam nhân vào, đều là sát thương cực mạnh! Loại khuôn mặt này nếu như của nữ tử bình thường, như vậy đối với nàng mà , tuyệt đói hồi bị kịch.

      Lý Dật thoáng chần chờ, rồi tiện tay đêm cái áo khoác nhìn có hơi bẩn của nàng kéo ra. Trước mắt liền xuất bộ bì giáp bó sát người.

      Bì giáp này hiển nhiên là hàng thượng đẳng, cũng biết dùng da lông của Ma thú gì chề thành, tản mát ra ít quang mang lam sắc yếu ớt. Hơn nữa bì giáp còn vẽ số hoa văn kỳ quái. Những hoa văn này Lý Dật chưa từng nhìn thấy, trong nhất thời có vài phần kỳ quái. Bì giáp này cũng giống như áo lót, chỉ bảo vệ bộ phận ngực của nàng.

      Ở phía lộ ra mảnh tuyết trắng, ở giữa là rãnh vực sâu vút, phía dưới là vòng eo mềm mại tinh tế chỉ có thể nhàng nắm chặt. Vùng bụng phẳng lỳ sáng loáng, toát ra từng cơn rung động mê người. Mà cái rốn dễ thương khiến người khác vừa nhìn muốn hôn cái.

      Mà nhìn xuống phía dưới lại càng làm người khác phát hỏa. cái tiểu khó bằng da cực ngắn bảo vệ bộ vị then chốt của nàng, đem cái bắp chân trắng mơn mởn đầy đặn lộ ra bên ngoài. Đùi bên phải cột cái đai da, cái đai da treo thanh chủy thủ. Bất quá chủy thủ lúc này lại rơi vào tay Lý Dật. Bên hồn của nàng còn treo thanh loan đao, chỉ là vị trí có chút kỳ quái.

      Lý Dật cau mày, tháo loan đao ra, dưới loan đao là vết thươn được tùy ý băng bó, mà vết thương lúc này lại chảy ra từng đợt máy tươi, hiển nhiên là nàng thụ thương .

      Lý Dật đem thanh loan đao này tháo xuống, sau đó lục lọi toàn thân nàng chút, rốt cuộc từ bì giáp trước ngực nàng lấy ra cái nhẫn hình thù kỳ dị.

      Cái nhẫn màu đen này có phong cách cổ xưa, nhẫn có hai con rắn cuốn lại với nhau. Mà ở vị trị miệng của hai con rắn, có viên tinh hạc bằng hạt gạo ở . Chỉ có điều khối tinh hạch này giống như hấp thụ quang mang, cũng thấy có quang mang gì tản mát ra.

      Thế nhưng thấy nữ nhân này đem cái nhẫn giấu kỹ như vậy, Lý Dật liền biết cái nhẫn này chắc chắn là vật bất phàm. cũng lười suy nghĩ vấn đề này, tiện tay bỏ chiếc nhẫn vào ngực sau đó mới mở lớp vải nữ nhân băng bó quan loa ra.

      vết thương dài hơn nữa tấc, sâu đến tận xương hiên ra trước mặt Lý Dật. Vùng thịt bên cạnh vết thương có chút thối rữa, theo mỗi lần hô hấp của nữ nhân đều chảy ra chút máu loãng màu vàng nhạt. Lý Dật thoáng nhìn qua liền có thể xác định, vế thương này nhất định bị nhiễm trùng rồi. Hơn nữa vết thương này này chắc chắn tạo thành gánh nặng cực lớn đới với thân thể nữ nhân này, bằng với thực lực của nàng, chắc chắn suy yếu đên mức như vậy.

      Nhìn bộ dáng này của nữ nhân, cân nhắc chút, khóe miệng Lý Dật hơi giật giật chút. đột nhiên đưa tay điểm mạnh lên huyệt thái dương của nữ nhân, chủy thủ trong tay cũng đồng thời kề lên cổ nàng.

      Theo động tác của , nữ hài tử yếu ở từ trong hôn mê tỉnh lại.

      Thế nhưng rất hiển nhiên, nàng cũng phải là tiểu nương chưa từng trải qua đời, Ánh mắt nàng chỉ lóe lên trong chốc lát, hơn nữa biết tình trạng của mình lúc này, ánh mắt nhìn Lý Dật có vài phần hờ hững :

      - Ngươi muốn gì?

      - Ta muốn gì chứ?

      Khóe miệng Lý Dật cũng khẽ cười:

      - Ngươi xem, ngươi là thiếu nữ mỹ lệ như vậy, mà ta cũng là nam nhân khí huyết phương cương. Lúc này xung quanh bóng người, ngươi lại vô lực phản kháng, còn ta có thể muốn làm gì làm… Ngươi cho rằng ta làm cái gì?

      - Vô sỉ!

      Thiêu nữ cúi đầu rít lên tiếng, thanh trong trẻo vẫn lạnh lùng đến cực điểm.

      Trong mắt Lý Dật lóe lên từng tia sáng kỳ dị :

      - Vô sỉ? Thế giới này có nhiều chuyện vô sỉ hơn, phải cũng có người làm sao? Tiểu thư… ngươi bây giờ phải phối hợp với ta, để ta có thể chuẩn bị thuận lợi chút. Sau đó chúng ta cùng chơi trò đặc sắc, được ? Còn nữa, ta cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi còn làm động tác mờ ám, thanh chủy thủ này cắt đứt yết hầu ngươi… Ta nghĩ ngươi so với ta ràng hơn, như vậy có hậu quả gì…

      Lúc chuyện, tay trái Lý Dật chụp được cổ tay của thiếu nữ, đem cánh tay trái đặt chuôi loan đao kếu về, đồng thời ném loan đao ra xa chút.

      Thiếu nữ hừ tiếng, đột nhiên lãnh đạm :

      - Ngươi nghĩ như thế là ta có cách gì giết ngươi được sao?

      - Ta biết ngươi có thể!

      Lý Dật gật đầu, con mắt nheo lại thành đường thẳng, tiếp:

      - Cho nên, lúc này ngại chúng ta làm cái giao dịch, chỉ cần giao dịch thành công, như vậy, tiếp theo, ta đảm bảo động đến ngón tay của ngươi.


      Thiếu nữ hít hơi, bộ ngực cao vút phập phồng, chỉ sau chốc lát nàng mới cắn răng thản nhiên :

      - Ngươi muốn giao dịch cái gì?

      Nhìn nàng bởi vì mất máu quá nhiều mà môi vó vài phần tái nhợt, Lý Dật nhịn được vươn đầu lưỡi liêm môi, vất vả mới nén được dụng vọng xuống.

      cũng phải là muốn ăn con mèo này, loại thiếu nữ tuyệt sắc như vậy, có thể ăn được cũng nhiều.

      Tựa hồ nhìn thấy tia biến hóa sinh lý của Lý Dật, thiếu nữ cười lạnh :

      - Thế nào? Nhịn được rồi sao?

      Lý Dật hơi lắc đầu, bộ dáng tươi cười rực rỡ. hít hơi sâu, phảng phất như muốn đem toàn bộ hương thơm toát ra từ người thiếu nữ này hít vào, mới thấp giọng nhàng :

      - Tiểu thư mỹ lệ, bằng trước hết ngươi cho ta biết, ngươi tên là gì?

      Thiếu nữ ngẫn người, thế nhưng đáp.

      Lý Dật thản nhiên :

      - Ngươi tốt nhất nên , chắc ngươi cũng , hai chung ta là cùng loại người. Loại chuyện này có gạt được ta hay . Ngươi hẵn so với ra còn ràng hơn.

      Thiếu nữ trừng mắt nhìn Lý Dật, giống như muốn nuốt sống vậy, lát sau từ trong hàm răng cắn chặt mới thốt ra hai chữ:

      - Nhược Lâm.

      - Nhược Lâm sao? Quả thực là cái tên rất hay.

      - Tên của ngươi quả cũng đẹp như người… Tiểu thư Nhược Lâm, ta hỏi ngươi, rốt cuộc là có chuyện gò khiến ngươi rơi vào hoàn cảnh như vậy, đến mức còn xuất thủ với người thường vô tội như ta?

      Người thường vô tội?

      Nhược Lâm nghe thế tức suýt thổ huyết, nếu Lý Dật là người thường, như vậy thế giới cũng có người bình thường nữa rồi.

      Nhược Lâm vốn định tiếp tục trả lời, nhưng nhìn bộ dáng cười tủm tỉm của Lý Dật lại khiến trong lòng nàng dấy nên từng cơn ớn lạnh.

      Tuy rằng biết tên gia hỏa đáng ghê tởm này thực lực còn bằng phần thực lực của mình. Nhưng hiểu tại sao, người lại phát ra loại khí tức nhàn nhạt. Loại khí tức này khiến người ta có loại cảm giác hít thở thông, sợ đến nên lời.

      - Bị truy sát.

      Nhược Lâm rốt cuộc giọng :

      - Bởi vi bị người khác truy sát, ta còn đường nào để , cuối cùng mới phải như vậy… Về chuyện của ngươi… Ta nghĩ ngươi là do phía đối đầu của ta phái tới, cho nên…

      - Cho nên mới muốn giết ta đúng ?

      Lý Dật thản nhiên :

      - Bất quá chỉ tiếc rằng, con người ta vừa vặn có vài phần bản lĩnh, bằng hôm nay e rằng mơ hồ mà chết trong tay ngươi rồi. Bởi vậy, để bù đắp tâm linh bị tổn thương của ta… Có phải ngươi nên bồi thường cho ta chút gì ?

      Nhược Lâm khẽ cắn môi :

      - Ngươi cũng thấy rồi đấy, người ta cũng có gì đáng giá cả, chỗ kim tệ cuối cùng cũng đổi quầy hàng cũ nát, cho nên bây giờ người ta còn cái gì tốt, ngươi có muốn cũng thể.
      Lý Dật lắc đầu :

      - Ai ngươi có bất kỳ chỗ tốt nào?

      Nhược Lâm biến sắc, thấp giọng :

      - Trừ phi ta chết! Bằng ngươi đừng mơ chạm vào ngón tay của ta!

      Lý Dật vươn tay lên đặt lên mặt nàng, khẽ vuốt , sau đó mới thu hồi, đặt lên mũi ngửi chốc lát, vẻ mặt sau sưa :

      - Thơm quá…

      Nhược Lâm nhìn thấy động tác của cũng biết là tức giận hay xấu hổ, sắc mặt trong nháy mắt trở nên đỏ bừng.

      Thế nhưng, Lý Dật giống như nhìn thấy điều này, tựa cười mà phải cười nhìn nàng, lát sau mới :

      - Ta ngay cả mặt ngươi cũng có thể sờ, như thế nào ngươi còn chưa chết ?

      Nhược Lâm thiếu chút nữ tức đến thổ huyết, nàng nghẹn họng nữa ngày, mới thấp giọng :

      - Hỗn đản!

      Lúc này thanh trong trẻo của nàng còn lạnh lùng, mà có vài phần tức giận, mặc dù như vậy, thanh đó lại càng dễ nghe hơn vài phần.

      Lý Dật buồn cười nhìn nàng, lát sau mới khẽ thở dài ?

      - Được rồi, nếu như ta thực có hứng thú với ngươi, ta còn phải mất công như vậy sao? Trong thời gian ngươi hôn mê, ta cũng có thể làm số chuyện tình… Bây giờ đùa giỡn xong rồi, chùng ta lại chính … Lúc cùng ta giao thủ, có phải ngươi sử dụng loại Đấu kỹ hay ? Theo như ta được biết, Đâu kỹ Huyền Vũ, cũng có bất kỳ chiêu thức gì đáng , thế nhưng ngươi sử dụng… biết, đến tột cùng là ngươi sử dụng Đấu kỹ cấp bậc gì vậy?

      Nhược Lâm toàn thân chấn động, mặt lộ ra thần tình khó tin, nàng nhìn chằm chằm Lý Dật, dường như muốn hơi nuốt tơi vậy.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 13 : Xà tôn giả

      - Mơ tưởng!
      tiếng gào tức giận mà lạnh lùng vang lên. Nhược Lâm ngoảnh đầu sang bên, nhìn Lý Dật thêm lần nào nữa.

      Lý Dật lộ ra nụ cười khiến cho bất cứ kẻ nào cũng thể bắt bẻ được, giọng :

      - Bây giờ ngươi nghĩ thế, thế nhưng vài ngày nữa thế nào, vậy ta cũng biết. Con người của ta có bản lĩnh gì đặc biệt, thế nhưng muốn moi thông tin từ người khác, tuyệt đối phải là việc khó khăn gì.

      Nhược Lâm lần này trực tiếp nhắm mắt lại, ngay cả nhìn cái cũng thèm.

      Lý Dật hơi lắc đầu, tuy rằng muốn moi ra Đấu kỹ mà Nhược Lâm từng sử dụng, nhung mà chuyện này cũng thể nóng vội, bậy giở mình có rất nhiều thời gian để cùng nàng thi gan.

      Nghĩ đến đây, Lý Dật liền cầm tay Nhược Lâm đưa về phía sau rồi dùng dây thừng trói lại, cuối cùng thuận lợi bôi ít thuốc trị thương lên vết thương của nàng. đưa tay vỗ vỗ lên đầu Nhược Lâm, thản nhiên :

      - Ngươi cần lo lắng, nếu như ngươi đồng ý đem Đấu kỹ mình sử dụng dạy cho ta, như vậy có lẽ ta thả ngươi. Nếu như ngươi muốn, vậy giết ngươi cũng khó khăn gì, điều này hẳn là ngươi còn ràng hơn ta.

      Nhược Lâm vẫn như cũ đáp.

      Lý Dật cũng quan tâm, ha hả cười, xoay người nhìn những binh khí nằm chồng chất mặt đất. Khí Huyết sát từ binh khí toát ra nồng nặc, khiến cho nguyên khí trong cơ thể bắt đầu vận hành.

      chẩn chở lát, rồi đem những binh khí này chuyển đến cái ao mà vẫn thường tu luyện. Bỗng nhiên vung tay, ném những binh khí này xuống ao. lát sau, cỗ khí tức Huyết sát chậm rãi từ dưới nước tản mát ra xung quanh, mơ hồ đem tất cả nguyên khí trong thiên địa đều dung hòa.

      Lý Dật quản gì nữa, vội nhảy lên tảng đá ở giữa ao, khoanh chân ngồi xuống, tùy ý để Thiên Ma Cửu Biến trong cơ thể vận hành theo Công pháp. Khí Huyết sát xung quanh liền cuồn cuộn hướng về phía .

      biết trải qua bao lâu, Lý Dật mới thở dài hơi, chậm rãi mở mắt, có thể cảm thấy nguyên khí trong cơ thể của mình so với lúc dồi dào nhất còn hơn mấy lần. Tuy rằng chỉ mới tu luyện lần đầu, thế nhưng hiệu quả dường như so với trước kia còn mạnh hơn nhiều.

      Mà chuyện tu hành trì trệ tiến triển tựa hồ cũng theo việc nguyên khí tăng trưởng mà tiến bộ rất nhiều. Chỉ có điều dù sao Lý Dật cũng có nhiều kinh nghiệm, cho nên lúc này cũng có cách nào kiểm chứng xem tại nguyên khí của mình rốt cuộc đạt đến mấy tinh.

      cổ nguyên khí nồng đặc đến cực điểm chậm rãi xuất đầu ngón tay Lý Dật. Bắt quá nguyên khí ban đầu vốn màu đen mơ hồ vài tia huyết khí, tuy rằng ràng lắm, thế nhưng quả tồn tại.

      Lý Dật nhìn chằm chằm tia nguyên khí này chốc lát mới lắc đầu thấp giọng lẩm bẩm:

      - Thiên Ma Cửu Biến kỳ quái, hấp thu khí Huyết sát mặc dù có thể khiến tu vi tăng tiến, thế nhưng nguyên khí lại có vài phần tạp nham hỗn loạn hơn trước. Xem ra phương pháp này mặc dù tiến bộ nhanh, thế nhưng đối với căn cơ lại tốt lắm. Nếu thỉnh thoảng, có thể dùng để tăng cường tu vi, thế nhưng nếu sử dụng lâu dài ... E rằng ảnh hường đến thành tựu sau này cũng chừng...

      - Hừ, nhãi con hiểu lại làm ra vẻ tinh tướng. Phương pháp tăng cường tu vi các loại đấu khí đều rắt đặc sắc, biết tiền nhân phải mày mò bao nhiêu lâu mới có thể nghiên cứu ra. Nếu mà ảnh hưởng đến thành tựu sau này sớm bị người ta loại bỏ, nguyên khí của ngươi có huyết khí nhàn nhạt là bởi vì Công pháp tu luyện của ngươi đặc biệt mới có hiệu ứng như thế. Ngươi bây giờ còn chưa nhìn ra được điều gì, ngày sau lúc ngưng kết thành Đấu Khí Toàn, chỉ cần trong những tia đấu khí có tia hóa thành huyết khí, như vậy tu vi của ngươi liền tăng trưởng bậc. Loại chỗ tốt như vậy chẳng lẽ ngươi lại cho rằng ảnh hường đến căn cơ sau này ư?


      Ngay lúc Lý Dật còn thào tự bỗng nhiên tiếng cười lạnh lùng vang lên bên tai. Tiếng cười có vẻ rất già nua, thế nhưng trong tiếng cười lại hàm chứa vị đạo gì đó rất khó có thể hình dung, khiến cho thân thể tự chủ được dâng lên từng cơn ớn lạnh.

      - Người nào!

      Lý Dật vừa quát tiếng nhanh chóng đứng lên, ánh mắt như điện xẹt qua bốn phía xung quanh dò xét lần, thế nhưng khiến thất vọng rồi, xung quanh ngay cả người cũng có.

      Thế nhung Lý Dật rất ràng, vừa rồi bản thân tuyệt đối nghe lầm, thanh cổ quái như vậy, khi chỉ xuất ra phần thanh, tuyệt đối phải người thường...

      - Hà hà. ngươi cần tìm nữa, ta ở bên trong ngươi.

      trần cười nhàn nhạt vang lẻn lần thứ hai, thế nhung lần này Lý Dật nghe rất , quả thực thanh truyền đến từ trong người .

      Sắc mặt Lý Dật biến đổi mấy lần, rốt cuộc đưa tay móc ra cái nhẫn trong ngực lúc trước cướp từ chỗ Nhược Lâm, nhìn nó chằm chằm hỏi:

      - Là ngươi chuyện ư?

      Trong giới chỉ truyền đến tiếng cười trầm thấp:

      - sai, phản ứng nhanh như vậy, cũng chút sợ hãi. Xem ra tiểu tử ngươi quả có vài phần khả năng thành tài

      Lý Dật hơi nhíu mày, với tâm tính của tuyệt đối dễ dàng tin loại chuyện như vậy. Thế nhưng từ trước đến nay vẫn luôn bình tĩnh, cũng nhất thời đánh mất chừng mực, cũng quản vì sao chiếc nhẫn có thể chuyện, trái lại nhíu mày trầm giọng quát:

      - Chính vì ngươi cho nên Nhược Lâm kia mới bị người ta truy sát đúng ? Xem ra, ngươi quả nhiên phải chiếc nhẫn bình thường
      - Rất thông minh.

      Tiếng cười khẽ vang lên:

      - Thế nhung ta cũng phải chỉ là chiếc nhẫn, chiếc nhẫn chỉ là nơi dung thân tại của ta mà thôi …

      lúc chuyện, chỉ thấy chiếc nhẫn phong cách cỗ xưa từ trong lòng bàn tay Lý Dật chậm rãi lơ lửng bay lên. đám quang mang huyết sắc từ bên trong bắn ra rất nhanh đoàn ánh sáng tụ lại thành hình, biến thành lão giả thân mặc huyết sắc trường bào gần như trong suốt.

      Khuôn mặt lào giả toát lên vẻ tang thương thể hình dung, phảng phất như lão già bình thường tới cực điểm. Bất quá, nhãn thần ông ta sắc bén lợi hại như chim ưng, dáng cười nhàn nhã nhưng có vài phần nghiêm nghị, tàng sát khí bên trong. Lão ta mặc dù lơ lửng giữa trung, thế nhưng lại khiến trong lòng người khác dâng lên cổ cảm giác kích động muốn quỳ xuống triều bái

      Nhưng Lý Dật chỉ mới nhìn màn quỷ dị này xảy ra trong chốc lát, cơ mặt liền có chút co giật, lát sau mới mang theo tia do dự xen lẫn kỳ quái :

      - Linh hồn thể?

      - Ha ha ha. quả nhiên là tiểu tử thú vị.

      Lão giả cười to :

      - ngờ Xà Tôn Giả ta ngủ say vừa tỉnh lại gặp tên thú vị như vậy. Xem ra lần này ra ngoài cũng tệ, so với trốn bên này tránh bên kia còn tốt hơn.

      - Xà Tôn Giả?

      Lý Dật cau mày, con mắt hơi khép lại, ánh mắt kỳ dị đánh giá Xà Tôn Giả lượt, chợt :

      - Nếu nhu vậy, xin hỏi lão nhân gia ngươi ra ngoài có chuyện gì? Lẽ nào trách ta đoạt chiếc nhẫn từ tay Nhược Lâm? Như vậy ta trả lại cho nàng là được.

      - Nhược Lâm? thế tiểu nữ oa kia là người trộm chiếc nhẫn kia ra sao?

      Xà Tôn Giả dường như có chút nhếch miệng :

      - Tiểu nữ oa biết trời cao đất dày đó có thể có quan hệ gì với Bản Tôn đây? Chỉ có điều dù sao lần này nàng cũng đem Bản Tôn từ địa phương kia ra ngoài. Bản Tôn cũng chịu cái ân tình này của nàng. Cho nên... tiểu tử giảo hoạt kia, ngươi muốn bức nàng lấy ra bộ Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp đó Bản Tôn mặc kệ, thế nhưng ngươi muốn giết người diệt khẩu, như vậy đừng trách Bản Tôn khách khí!

      Lý Dật thẳm trợn mắt cái, đối với lão đầu kiêu ngạo như vậy, chút hảo cảm cũng có, về phần có sợ lão ta hay , chút cùng có, mà nhiều hơn là vài phần hiếu kỳ. Chỉ có điều tạm thời bỏ qua đề cập đến, lúc này trong mắt Lý Dật chỉ còn tia lửa nóng, gấp gấp :

      - Đấu kỹ nàng sử dụng là Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp sao?

      - Bắt quá cũng chỉ là Chu Tước Trung cấp mà thôi, chẳng lẽ Bản Tôn có nhìn nhầm được sao?

      Xà Tôn Giả thản nhiên :

      - Được lắm.

      Lý Dật gật đầu đáp:

      - Nếu như vậy ta càng phải có được nó, bất quá ta hại đến tính mạng của nàng là được.

      Xà Tôn Giả khẽ gật đầu, thế nhưng ánh mắt quỷ dị lại tập trung người Lý Dật, trong mắt giống như bốc lên cỗ huyết sắc hỏa diễm, lát sau mới lạnh lùng :

      - Bộ Thiên Ma Cửu Biến người ngươi... Là kẻ nào dạy cho ngươi?

      Những lời này vừa ra, bỗng nhiên cổ áp lực vô hình từ đâu áp đến, tập trung lên người Lý Dật. Lý Dật chỉ cảm thấy cả người khó chịu, hô hấp trở nên nặng nề. Giờ khắc này, từ đáy lòng Lý Dật bông nhiên dàng lên tia suy nghĩ đó là có cách nào chống lại được lão già quỷ dị này. Phải biết rằng, Lý Dật kiếp trước xưng hùng ở thế giới ngầm, tâm trí kiên định biết bao nhiêu? Phát sinh loại tình huống này người , ngay cả chuẩn bị cùng kịp.

      - Là mẫu thân ta lưu lại.

      Sau khi nuốt ngụm nước bọt. Lý Dật mới chậm rãi :

      - Mẫu thân của ngươi?

      Khí thế của Xà Tòn Giả chậm rãi thu hồi. chỉ trầm mặc trong chốc lát, cùng biết là suy nghĩ cái gì, cuối cùng nhàng cười:

      - Mà thôi, ngươi có cơ duyên tu luyện Thiên Ma Cửu Biến, đó cũng là vận khí của ngươi. Bản Tôn truy cứu để làm gì chứ?

      Lý Dật ngẩn người, trong lòng đột nhiên nghĩ đến chuyện khó có khả năng xảy ra, hơi chần chở chút, chầm chậm :

      - Lẽ nào... Thiên Ma Cửu Biến, và ông...

      - Tiểu tử, biết được càng nhiều chết càng sớm. Ta nghĩ đạo lý này, ngươi thể biết chứ?

      Xà Tôn Giả đột nhiên nở nụ cười u ám .

      Trong lòng Lý Dật thầm cười khổ, từ trước đến nay vẫn là uy hiếp người khác, có khi nào từng bị ăn quả đắng như vậy bây giờ chứ?

      Bất quá, bản năng sát thủ cho biết, lão già trước mắt này mặc dù chỉ là linh hồn thể, thế nhưng nếu muốn bóp chết , phỏng chừng so với bóp chết con kiến cũng giống nhau. Đại Lục Đấu Thần này, cường giả nhiều vô số, Xà Tôn Giả này khẳng định cũng là trong số những vị cường giả đó. Còn vì sao chỉ còn lại linh hồn thể, đồng thời lại giấu trong chiếc giới chỉ kia, cùng bản thân mình có quan hệ gì.

      - Tiểu tử, ta thấy ngươi cũng là người thông minh, lại tu luyện Thiên Ma Cửu Biến hiếm có, cùng xem như Bản Tôn và ngươi có duyên... Cho nên, ta muốn hỏi ngươi chút, ngươi có hứng thú làm cuộc giao dịch với Bản Tôn hay ?

      Trong lòng Lý Dật lúc này suy nghĩ mông lung, thanh Xà Tôn Giả lần thứ hai lại vang lên.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 14 :vũ khí phân thành 9 cấp

      - Giao dịch?
      Lý Dật vuốt vuốt mũi, cúi đầu cười, thào lẩm bẩm:

      - Quả thực là mọi chuyện đảo lộn, vừa rồi ta còn muốn cùng Nhược Lâm kia làm cái sinh ý, ngờ bây giờ lại... Lão nhân gia, ngươi ngại chút xem, rốt cuộc giao dịch cái gì?.

      - Là Tôn giả, phải lão nhân gia.

      Xà Tôn Giả hừ tiếng, thân thể bán trong suốt tựa hồ hơi lay động chút:

      - Tiểu tử ngươi nhìn ra Bản Tôn là linh hồn thể, như vậy chắc ngươi cũng biết, tình huống quỷ dị của Bản Tôn lúc này. Bất quá tại sao lại biến thành như vậy, tiểu tử ngươi cần phải biết. Ngươi chỉ cần biết điều, đó chính là. Thiên Ma Cửu Biến mà ngươi tu luyện cùng Bản Tôn có quan hệ rất lớn. Đấu khí mà Thiên Ma Cửu Biến tu luyện thành đối với Bản Tôn mà rất có lợi, cho nên nếu nguyện ý dùng đấu khí mà ngươi tu luyện bồi bổ cho Bản tôn. Bản Tôn dạy dỗ ngươi thành cường giả. Bằng với niên kỷ này mới bắt đầu nguyên khí tẩy tủy, như vậy sợ rằng thành tựu sau này cùng rất có hạn!

      Lý Dật chần chờ trong chốc lát, mới lắc đầu :

      - cần!

      - Ngươi cái gì!

      Theo tiếng quát trầm thấp, cổ khí tức cường liệt bộc phát ra, toàn thân Lý Dật bị cổ khí tức ép tới. “Bộp” tiếng liền phi thân lên, từ mặt ao phóng lên vách núi trơn tuột hơi nghiêng.

      Thân hình quỷ dị của Xà Tôn Giả chậm rãi bay đến trước mặt Lý Dật, bàn tay bán trong suốt bóp chặt vết hầu Lý Dật, gằn từng chữ:

      - Ngươi muốn đồng ý đồng ý, đồng ý cùng phải đồng ý. cầu của Bản Tôn, đến lúc nào mới đến lượt ngươi quyết định?

      Sắc mặt Lý Dật trong nháy mắt trở thành tái nhợt, khí lực hao cạn gần hết mới dùng thanh khàn khàn :

      - Nếu như ta đoán sai, vừa rồi phải ta tu luyện Thiên Ma Cửu Biến bị ngươi cảm ứng được, ngày hôm nay ngươi căn bản là thể ra ngoài được! Cái gì mà dạy dỗ ta thành cường giả chứ? Sau đó muốn ta dùng đấu khí bồi bổ ngươi ư? Đều là lời rắm chó... Con đường trở thành cường giả có vô số, ta hà tất cùng ngươi làm loại chuyện giao dịch này? Nếu nhu có ta tu luyện Thiên Ma Cửu Biến rồi sau đó bồi bổ ngươi, xảy hậu quả gì trong lòng ngươi ràng nhất... Cho nên, ngươi muốn cùng ta giao dịch bằng trước hết cầu xin ta!

      Sắc mặt Xà Tôn Giả trong nháy mắt biến đổi liên tục, ánh mắt lạnh nhìn kỹ Lý Dật, thế nhưng Lý Dật cùng lùi bước chút nào mà vẫn cùng đối mặt.

      Cuối cùng, Xà Tôn Giả rốt cuộc cùng thả Lý Dật ra, ngửa đẩu cười ha ha :

      - Được! Tốt! Tiểu tử ngươi quả nhiên có chút thông minh, cũng có vài phần khí phách! Nếu như vừa rồi ngươi khuất phục ta như vậy ta liền chưởng đánh chết ngươi! Bản Tôn muốn truyền thụ bản lĩnh cho người chỉ biết khom lưng uốn gối!

      Lý Dật ở vách núi ho khan vài tiếng, lại bóp bóp vết hầu đau nhức, với giọng khàn khàn:

      - Lão già này, muốn giết cứ giết, cần nhiều lời vô ích! Xà Tôn Giả cười tiếng hiểm :

      - Ai ta muốn giết ngươi chứ? Ta thương ngươi còn kịp nữa a!
      Cái chữ 'thương' này do lào đầu tùy ý phát ra khiến người ta rét run, trong lòng Lý Dật thầm nổi lên tia sợ hãi hiếm có... Loại lão già biến thái như vậy, phải là loại có ham muốn đặc biệt chứ...

      Xà Tôn Giả tất nhiên nhìn thấu suy nghĩ của Lý Dật lúc này. chỉ nhàng vung tay lên. Lý Dật liền rơi xuống bãi đá, còn vẫn lơ lửng giữa trung thấp giọng :

      - Tiểu tử, ta bây giờ cho ngươi cơ hội, quỳ xuồng bái ta làm sư phụ, như vậy thân bản lĩnh của ta truyền cho người, thế nào?

      Con mắt Lý Dật nheo lại thành đường thẳng, tuy rằng trong lòng biết vị Xà Tôn Giả này thân bản lĩnh khẳng định tầm thường, bản thân cũng khó lòng gặp được cơ duyên như vậy. Thế nhưng thân là nam nhân, trong lòng Lý Dật ít nhiều cũng có vài phần ngạo khí, lạnh lùng cười, thản nhiên :

      - bái, ngươi tìm người khác .

      Xà Tôn Giả sửng sốt, lát sau mới trầm :

      - Tiểu tử, ngươi có tin rằng bây giờ ta giết ngươi hay ?

      Lý Dật hừ tiếng :

      - Ngươi dám giết sao? Ngươi có chắc sau khi giết ta tìm ra người khác có luyện Thiên Ma Cửu Biến ư?

      Đến lúc này, Xà Tôn Giả nhắt thời cùng có biện pháp gì với Lý Dật. Với người từng trải như sao có thể nhìn ra tên tiểu hỗn đản trước mặt này muốn bày trò bắt chẹt.

      - Như vậy ngươi thử xem, ngươi muốn thế nào?

      Con mắt Lý Dật hơi khép lại, nhìn chằm chằm Xà Tôn Giả giữa trung, lát sau mới thản nhiên :

      - Giao dịch, vẫn là giao dịch như cũ. Ngươi Thiên Ma Cửu Biến và ngươi có quan hệ rất lớn, như vậy ngươi ắt có biện pháp khiến ta tu luyện nhanh hơn. Hơn nữa, ta còn muốn Đấu kỹ nữa, nhung phải là loại Đấu kỹ cấp thấp, ít nhất cũng phải như Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp của Nhược Lâm kia. Cuối cùng, việc sử dụng đấu khí để tẩm bổ ngươi, là lúc ta tu luyện thành đấu khí. Chỉ khi nào ta đồng ý ta mới dùng đấu khí tẩm bổ ngươi, nếu như ta muốn, ngươi cũng đừng mống sử dụng. Những điều kiện này, ngươi hãy cân nhắc cẩn thận xem đáp ứng hay đáp ứng. Đương nhiên, nếu muốn hoàn thành cái giao dịch này ngươi phải làm việc, đó là giúp ta trong vòng hai tháng trở thành Đấu Giả! Bằng , đừng bao giờ nghĩ đến chuyện giao dịch!

      - Được... Hảo tiểu tử... Ngươi được lắm...

      Xà Tôn Giả nghiến răng nghiến lợi :

      - Nhớ năm xưa Xà Tôn Giả ta tung hoành Đại Lục Đấu Thần, loại tiểu tử như ngươi muốn bái ta làm sư phụ nhiều đếm xuể, ta ngay cả liếc mắt cũng thèm! ngờ rằng hỏm nay nảy lòng muốn thu đồ đệ, ngươi lại còn dám cầu nhiều như vậy...

      - Nghe rồi chứ, ta là giao dịch, phải là bái sư. Lý Dật ngắt lời Xà Tôn Giả, thản nhiên :

      Xà Tôn Giả lại chăm chú nhìn Lý Dật trong chốc lát, đột nhiên ha hả cười:

      - Được! Tiểu tử, ta đáp ứng với cầu của ngươi. Bất quá ta tin rằng ngày nào đó, ngươi phải khóc lóc cầu xin ta thu nhận ngươi làm đồ đệ!

      Lý Dật bĩu môi :

      - Đợi đến lúc đó, chúng ta hãy bàn cũng muộn... Còn tại, trước hết làm chính quan trọng hơn, ngươi đáp ứng vêu cầu của tạ như vậy tính chuyện thứ nhất . Trong hai tháng khiến ta trờ thành Đấu Giả, nếu như ngươi lợi hại như vậy, ắt hẳn việc này cùng khó.

      Xà Tôn Giả cười nhạt tiếng :

      - Tiểu tử ngươi quả là người thực tế, xem ra ta nếu xuất ra chút bản lĩnh, ngươi còn tin... Như vậy , ta hỏi ngươi... ngươi có biết “Ma” là cái gì ?

      Lý Dật chậm rãi lắc đấu :

      - Ta nếu biết, còn phải hỏi ngươi sao?

      Xà Tôn Giả nhìn cái rồi :

      Cái gọi là Ma đơn giản chính là hại người lợi ta. Cũng là điều then chốt của tu luyện Thiên Ma Cửu Biến. Phương phép tu luyện Thiên Ma Cửu Biến lúc đầu chia làm hai đường. Cách thứ nhất là theo trinh tự từng bước chậm rãi tu luyện. Đương nhiên, ngươi cũng có thể dùng loại biện pháp hấp thụ chút khí Huyết sát, như vậy nhanh hon chút... Thế nhưng biện phép này có nhanh như thế nào cùng chẳng nhanh được bao nhiêu, về phần biện pháp thứ hai, chính là pháp môn tu hành Thiên Ma Cửu Biến nhanh nhất, cùng chính là pháp môn an toàn nhất... Chỉ có điều...

      - Chỉ có điều gì?

      Xà Tôn Giả cười hắc hắc, đột nhiên sang chuyện khác:

      - Tiểu tử, ngươi thấy việc giết người như thế nào?

      Lý Dật trọn mắt :

      - Còn phải xem đó là ai. Nếu như là người uy hiếp đổi với ta phải giết, còn nếu quan hệ gì với ta, ta giết để làm gì chứ? Chẳng lẽ sợ rảnh rỗi quá sao?


      - Ngươi quả nhiên rất thú vị. Xà Tôn Giả thản nhiên :

      - Ngươi nếu ngại việc giết người, bây giờ ta chỉ dẫn ngươi cách để khiến thực lực tăng nhanh... Ngươi hãy qua bên kia giết tiểu nương kia .

      Lý Dật nhíu chặt hai hàng lông mày :

      - Giết nàng? Giết nàng có chỗ tốt gì? Xà Tôn Giả cười lạnh lùng:

      - Giết nàng, sau đó dùng Thiên Ma Cửu Biến thôn phê linh hồn của nàng, như vậy là ngươi nhận được phần mầm mống đấu khí tu luyện cả đời của nàng ta. Chỉ cần ngươi có thể luyện hóa được mầm mống đấu khí trong cơ thể, như vậy việc muốn ngưng kết thành Đấu Khí Toàn, bất quá cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt. sao nào? Có muốn thử hay ?

      - Luyện hóa linh hồn người khác ư? Ngươi cho rằng ta bị biên thái à!
      Lý Dật hừ tiếng tiếp:

      - Huống hồ, phải vừa rồi ngươi muốn bảo vệ nàng sao? Như thế nào chỉ trong chớp mắt vong ân phụ nghĩa rồi?

      Xà Tôn Giả cười lạnh lùng, cách thâm độc:

      - Bản Tôn nếu đáp ứng giao dịch với ngươi, tất nhiên phải sớm hoàn thành chút, về phần người khác xảy ra chuyện, liên quan gì đến Bản Tôn chứ?

      Lý Dật nhướng mày, thản nhiên :

      - Ta mặc kệ, ngươi hãy đổi biện pháp khác ... Huống hồ người nữ nhân kia có Đấu kỹ ta muốn đoạt lấy, giết nàng phải đáng tiếc quá hay sao?

      Xà Tôn Giả cười hắc hắc :

      - Tiểu tử, ngươi quả nhiên có vài phần phong phạm của Bản Tôn năm đó, tham hoa háo sắc kém gì Bản Tôn, ngươi muốn, như vậy chúng ta đổi cách khác... vẫn như cũ là dựa vào khí Huyết sát để nâng cao tốc độ tu luyện của ngươi vậy.

      xong, chỉ thấy tay của Xà Tôn Giả hơi rung động, những binh khí trong ao liền phóng lên, dừng lại giữa khoảng .

      Ánh mắt Xà Tôn Giả liếc qua cái, liền bặt cười, tùy ý ném binh khí lại vào trong ao, mới thản nhiên :

      - Tiểu tử, mấy thứ ngươi kiếm được mặc dù có vài phần khí Huyết sát, thế nhưng quá yếu ót, ngươi muốn dùng mấy thứ đó để nâng cao tốc độ tu luyện sao? Đừng chọc cười chết Bản Tôn chứ... Với cấp bậc vũ khí thấp như vậy cùng đem ra, phải là quá mất mặt hay sao? đống đồ này, so ra còn kém hơn so với thanh loan đao cấp bốn trong tay tiểu nha đầu kia!

      Lý Dật nhíu mày :

      - Nghĩa là sao?

      Xà Tôn Giả nhìn Lý Dật khinh thường, cúi đầu cười:

      - Xem ra ngươi quả hiểu, tiểu tử à. Ta cho ngươi biết, binh khí thế gian này được phân thành chín cấp, chín cấp gọi là Thần khí... cấp bậc binh khí càng cao, như vậy nhìn thấy máu càng nhiều, khí Huyết sát càng nặng! Nếu như ngươi có thể có luyện hóa được khí Huyết sát của Thần khí Thần Binh Bảng tốc độ tu luyện ít nhất tăng nhanh hơn so với bây giờ gấp mười lần!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :