1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

(XUYÊN KHÔNG) ĐẤU THẦN - YÊU YÊU (Q2-160)(sắc+)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 80: Niềm vui của Huyết Lang trấn

      Huyết Lang Trấn cách phía tây Vạn Triều Thành năm mươi dặm, là trấn nằm giữa hai ngọn núi. Vì nguyên nhân này, Huyết Lang Trấn cơ bản chính là đường giao thông quan trọng ở phía tây Đế Quốc Thiên Phong. Bất cứ người nào muốn vào giữa bụng Đế Quốc từ phía tây. Đều bắt buộc phải qua trấn này.

      Dù gì, trong ngọn núi hoang vu hai bên trấn . lúc nào cũng rập rình đầy nguy hiểm. Đừng là các chủng tộc kỳ dị và các loại Ma thú đáng sợ. cho dù là môi trường hiểm ác thiên nhiên, cũng phải thứ mà bao nhiêu người có thể ứng phó được.

      Thế nhưng, thực chính là như vậy. Nơi càng nguy hiểm, lại càng có nhiều cơ hội.

      Ở những nơi thâm sơn trong truyền thuyết đều có các cao thủ cường giả ở lại tu hành. Có số nơi, bên trong còn cất giấu các loại Công pháp và Đấu kỹ mà các cường giả nuốt hận mà chết để lại.

      Trong Huyết Lang Trấn, thỉnh thoảng lại có người có thể tìm được quyển Công pháp trong động huvệt nào đó ở thâm sơn. Có được bán ở Huyết Lang Trấn, người đó cơ bản cả đời sau cũng cần khổ nữa.

      Nhưng những thứ giống như vậy, thứ càng đắt giá. phải người nào cũng có tư cách có được. Có số người có nó trong tay, thứ đổi lại được lại chính là tính mạng của mình mà thôi.

      Trong Huyết Lang Trấn, người chiếm cứ địa vị thống trị, dĩ nhiên là Dong binh đoàn Huyết Lang. Ngay cả quan viên được phái đến nơi này của Đế Quốc, cũng có mối giao tình nhạt với Dong binh đoàn Huyết Lang. Từ đó có thể thấy. Dong binh đoàn Huyết Lang có thể so bì với Tam đại gia tộc lớn trong Vạn Triều Thành, tuyệt đối phải có lý do.

      Có điều, Thiên Kiệt con người tuy cuồng ngạo, nhưng lại biết, muốn phát triển thế lực của mình, chỉ dựa vào cưỡng đoạt và cướp bóc được. Ngược lại, lại thường tạo bảo vệ ở mức độ thích hợp nhất định với thương đội hay số người khi qua tuyến đường Huyết Lang Trấn này. Đương nhiên, bảo vệ này là phải xem ngươi giao nộp bao nhiêu phí bảo vệ.

      Về phần những người tự giữ thân phận, giao nộp phí bảo vệ có kết cục gì, Dong binh đoàn Huyết Lang hoàn toàn chịu trách nhiệm.

      Dưới con đường mang lại lãi kếch sù này, Dong binh đoàn Huyết Lang trở nên vô cùng giàu có. Cũng vì Dong binh đoàn Huyết Lang có mấy phần thế lực, con đường giao thông chủ chốt này được bảo vệ chặt, vì vậy, Huyết Lang Trấn ngoài thiên đường của Dong binh ra, càng là hố vàng khiến người khác tiêu hồn.

      Trong gian tửu điếm lớn ở Huyết Lang Trấn, đám Dong binh mặc dù loại khôi giáp, bên hông giắt đủ loại vũ khí khuôn mặt đằng đằng sát khí lớn tiếng hò hét.

      Có người khoe khoang Ma thú mà mình săn được hung dữ như thế nào. có người lại tâng bốc mình cưỡng hiếp nữ tử dường như thế nào. Nhiều người khác, lại ngừng uống cạn hết chén rượu của mình.

      Những đồng tiền dùng tính mạng để đổi lấy này, giống như những hạt châu lăn vào trong tửu quán.

      Dong binh chính là chức nghiệp như vậy. ai biết mình có thể sống đến lúc nào. vì vậy, kịp thời hành lạc mới là quy tắc duy nhất của họ. cũng là nguyên tắc cao nhất của họ.

      Lúc này, có Dong binh vóc người cao lớn uống say khướt, đứng lên bàn, lớn tiếng khoe khoang, lần này khi vào núi săn Ma thú, gặp được nữ Dong binh, nữ Dong binh ấy bị vũ’ của chinh phục, cuối cùng thể ‘chiến đấu' với trận trong hoang dã!

      Người Dong binh này nước miếng tuôn bay, biết hưng phấn đến mức nào. Dong binh gần đó bất luận là nam nữ. Đều nghe đây ý vị. Tuy có số nhíu mày, có điều những người này cũng lo những chuyện dính dáng đến mình, chi lặng lẽ uống rượu mạnh trong chén của mình!

      - Hắc! Con quỷ ấy chân dài a! Chỉ kẹp cái, lão tử giống như lên thiên đường rồi! Khưa! Sướng chết lão tử rồi! Chỉ là con đó hay làm. lão tử còn chưa sướng xong, ả tắt thở rồi. . . Ha ha ha. . .

      Tên Dong binh ấy lớn tiếng rống lên, cơ hồ rất sung sướng.

      Lúc này mọi người nghe thấy lời này. người nào còn chưa hiểu cái gọi là chinh phục là gì? Thế nhưng, lại có ai ra mà thôi!

      Dù sao mọi người đều là kiếm sống lưỡi đao, những chuyện hợp với làm còn rất nhiều, hà tất phải sinh chuyện với người khác?

      Có điều, tên Dong binh này khoe khoang được nửa, đến thân hình của ấy đẹp thế nào, từ chiếc bàn phía xa chợt vang lên tiếng cười khẽ:

      - Chẳng qua chỉ là chơi nữ nhân mà thôi, có gì đáng khoe khoang! ?

      Mọi người trong quán rượu đều ngây người, ánh mắt nhìn qua đó. Những người có chút kiến thức bắt đầu chờ đợi, đêm nay lại bắt đầu có trận quyết đấu sinh tử.

      Ông chủ của quán rượu chỉ chậm rãi thu dọn rượu quầy, hiển nhiên là trường hợp này, ông nhìn quen rồi!

      - Tiểu tử! Ngươi gì! ? Lão tử khoe khoang! ? Lão tử thấy bộ dạng của ngươi, phải vẫn còn chưa phá trinh đấy chứ? Ngưỡng mộ đố kỵ oán hận rồi? Nếu đúng thẳng, lão tử trách ngươi đâu!

      Tên Dong binh vẫn khoe khoang kia nhảy xuống bàn, bước nhanh đến bên cạnh người vừa chuyện, tay nắm lấy cổ áo của , nhấc dậy.

      Lúc này, mọi người mới nhin , người này chưa đầy hai mươi, Y phục người rất luộm thuộm. Rượu trong chén cũng là thứ rượu mạnh rẻ mạt nhất, bên hông giắt trường đao cũ nát. người có bì giáp nào. Vừa nhìn biết đó là Dong binh biết kiếm sống.

      Có điều, Dong binh trẻ ấy lúc này lại hoàn toàn bị tên cao to kia dọa sợ, giật tay của tên kia ra, mơ hồ :

      - phải là chơi đàn bà sao? Có cái gì ghê gớm? Thiếu gia. . . Thiếu gia ta ngày mai gọi trăm đến! Chơi luân phiên! Chơi cho các ngươi xem! Để các ngươi ngưỡng mộ đố kỵ căm tức!

      Xung quanh chỉ cười ồ lên trận, tên cao lớn kia cũng cười ha hả. :

      - Tiểu tử, ta thấy tiền rượu tối nay của ngươi thể nào trả được, còn đòi chơi trăm con đàn bà! ? Ngươi cho rằng ngươi là Đoàn trường Dong binh đoàn Huyết Lang sao?

      - Ha ha ha. . .

      Dong binh trẻ say khướt đứng dậy, chỉ ngón tay giữa, lẩm bẩm :

      - Thiếu gia ta. . . Tuy phải Đoàn trưởng. . . Đoàn trưởng Dong binh đoàn Huyết Lang. . . Nhưng, cũng na ná rồi. . . Lần. . . Lần này Thiếu gia ta phát tài. . . Các ngươi. . . Đám phế vật các ngươi, cứ. . . ngưỡng mộ đố kỵ căm tức suốt đời !

      Xung quanh khẽ im lặng, ánh mắt nhìn Dong binh trẻ cũng thay đổi. Tiểu tử này. lẽ nào sợ chết sao?

      Ngược lại tên cao lớn kia lại phi nhổ tiếng, :

      - Chỉ dựa vào ngươi? Nếu ngươi có bản lĩnh như vậy, cứ cho mọi người nghe thử a! Ngươi có gì có thể khiến chúng ta ngưỡng mộ đố kỵ căm tức? Tiểu tử ngươi nếu ra được, lăo tử ta bẻ gãy tay chân của ngươi, rồi vứt ra ngoài trấn cho chó tha!

      - ! . . . Ai sợ ai chứ!

      Dong binh, trẻ lẩm bẩm .

      Sau đó. gắng gượng bò lên chiếc bàn bên cạnh, lảo đảo đứng dậy. ánh mắt mông lung :

      - Các ngươi. . . Các ngươi nghe kỹ cho ta. . . Thiếu gia ta. . . Thiếu gia ta. . . Hôm nay vốn dĩ bắt. . . Bắt con Dã cẩu Thú để bán. . . Bán lấy tiền. . . Nhưng rồi. . . Nhưng rồi Thiếu gia ta gặp may. . . Khi Thiếu gia ta bắt được Dã cầu Thú. đột nhiên. . . Rơi. . . Rơi vào động huyệt. . . Ngươi. . . Các ngươi đoán là gì! ?

      đến đây. Dong binh trẻ ‘oa’ tiếng, nhưng thần tình lại vô cùng mê say.

      Lời này của , khiến mọi người đầu óc còn tỉnh táo trong quán rượu, có mấy phần nín thở. . .

      Nhìn bộ dạng của tiểu tử này, lẽ nào. . .

      có người cố ý quát :

      - Có thể là gì? Nhiều nhất bên trong có thi cốt của Ma thú khiến tiểu tử ngươi kiếm lời chứ gì!

      Vừa dứt lời, mọi người xung quanh cũng phối hợp cười ha hả.

      - Ma thú? Thi cốt?

      Dong binh trẻ vẻ mặt đầy khinh bỉ:

      - Những thứ đó là gì? Có thể đổi được tiền sao! ? cho các ngươi biết. . . Thiếu gia ta. . . Thứ mà Thiếu gia ta nhìn thấy. . . Là thi thể người. . . ở thi thể đó còn có. . . còn có Quyển trục Công pháp! ! !

      Rít!

      Trong tửu quán ngay lập tức như hít phải khí lạnh. Trong Huyết Lang Trán này, chuyện tương tự như vậy tuy nhiều, nhưng tuyệt đối ít. Chỉ có điều người có thể có được những thứ này, thường sau khi chuyện xong mới ra. nhưng gã Dong binh ngu xuẩn này lại. . .

      biết nhiều người ngầm nắm vào vũ khí bên hông mình, cho dù là người say, lúc này cũng lãnh tỉnh lại. Trong khí, trận sát khí tràn ra. thoáng chốc, biết bao nhiêu người sắp động thủ.

      Thế nhưng gã Dong binh trẻ bàn lại hề phát giác, dường như còn rất hài lòng với sửng sốt của mọi người, nấc tiếng, rồi tiếp:

      - Những tên có kiến thức các ngươi. . . Nhất định, nhất định biết. . . Thiếu gia ta có được. . . có được thứ gì phải . . . Đó. . . Đó là Công pháp. Công pháp cấp Chu Tước đấy. . . Giá trị liên thành a. . .

      Ào

      biết bao nhiêu người cùng lúc rút ra vũ khí, người nào cũng cảnh giác nhìn người bên cạnh mình. Gặp được tên ngu ngốc này. cơ hội như vậy, nếu mà cướp, bản thân còn là Dong binh ! ?

      cướp được, cùng lắm là chết!

      Có đến tay. bản thân từ nay có thể bước con đường cường giả! Cho dù tu luyện thành công, bán ra. cũng là giá trị liên thành!

      Cái tên ngốc vận may tốt nhưng lại ngu xuẩn này a!

      Có người cẩn thận vài phần, vội :

      - Tiểu tử! Ngươi khoác lác gì thế! Nếu có Quyển trục, cứ đưa ra cho chúng ta xem thử nào!

      - Đúng vậy! Đúng vậy! Ngươi lấy ra !

      - Chặc chặc chặc. . . Chặc chặc chặc. . . đám có kiến thức a!

      Gã Dong binh trẻ thở dài:

      - Các ngươi nhất định cả đời này chưa từng nhìn thấy Quyển trục cấp Chu Tước chứ gì? Nào nào nào. . . Hôm nay Thiếu gia ta đại phát từ bi, để các ngươi chiêm ngưỡng chút!

      Vừa dứt lời. gã Dong binh trẻ rút Quyển trục quang mang thanh sắc nhàn nhạt ra khỏi túi, giơ cao lên!

      - Quả nhiên là Quyển trục!

      - Phát tài rồi!

      - Giết ! Giết !

      - Cút ngay! Món đó này là của lão tử!

      Trong chớp mắt. biết bao nhiêu giọng cùng lúc vang lên. Đấu khí trong quán rượu va chạm nhau. Chỉ là trong chóp mắt. có nửa số người ngã trong vũng máu. người còn lại giống như phát điên bò về phía trước. Khi lao tới. còn tiện tay chém đao sang người bên cạnh!

      - Quyển trục của ta!

      Gã Dong binh trẻ kêu thảm tiếng, cuối cùng tỉnh táo lại!

      Nhưng tên Dong binh cao lớn trước mặt cướp lấy Quyển trục ấy. Sau khi đá văng , mới mở Quyển trục ra nhìn, rồi cười ha hả:

      - Chu Tước Cao cấp! ? Lại là Chu Tước Cao cấp! ? Ha ha ha. . . Lão tử là thiên hạ vô địch rồi!

      Phụt—

      Chữ cuối cùng vừa dứt, đầu của tên Dong binh cao lớn kia bay ra. Quyển trục trong tay bị Dong binh mặc khôi giáp ngân sắc cướp vào tay. Tên Dong binh này hiển nhiên còn có chút đầu óc, sau khi cướp đến tay. thân hình lao ra ngoài quán rượu.

      - Là gã Ngân Nha! Chém chết ! Lão tử sớm thuận mắt với rồi!

      - Các ngươi có bản lĩnh đến đây a! Lão tử. . . Á—

      Tay của tên Ngân Nha kia bị người khác chém p hắng trong trung, Quyển trục trong tay ngay lập tức bay ra, biết rơi vào tay người nào.

      Thế nhưng cho dù là ai có được Quyển trục này, ngay lập tức trờ thành mục tiêu của mọi người.

      Trong quán rượu hạ đẳng này. người xuất ở đây là nhân vật ghê gớm nào? Bản lĩnh của mọi người có lẻ là kẻ tám lạng người nửa cân, có người nào có thể chống chọi lại với đống người cơ chứ?

      Người thông mình chút, bình tĩnh lại trong cơn cuồng loạn. Dĩ nhiên họ biết, với thực lực của bản thân cho dù thế nào cũng thể nào có được Quyển trục. Cho dù có được, cũng thể nào giữ nó. Những người này nhanh chóng tìm số thế lực lớn trong Huyết Lang Trấn. Ngay lập tức, tin tức Huyết Lang Trấn xuất Quyển trục Công pháp Chu Tước Cao cấp, bao lâu sau lọt vào tai vô số người. . .

      Đêm nay. Huyết Lang Trấn chắc chắn người người ngủ.

      0O0

      Rất nhiều Dong binh sớm chậm rãi rời bước khỏi quán rượu vào các con phố, nhưng lại thu hút càng nhiều Dong binh khác bước vào trong cuộc tranh cướp này, trong mắt mỗi người, chỉ có Quyển trục!

      hồi lâu sau, trong vũng máu đất mới có người chầm chậm bò dậy. Chính là gã Dong binh trẻ đó. lúc này vẻ mặt vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn run rẩy bước tới góc tối ở quán ruợu:

      - Tiên. . . Tiên sinh. . . Chuyện ngươi muốn ta làm. ta làm tốt chứ. . . Chuyện đó. . . Chuyện này. . .

      Hắc y nhân trong góc tối cơ hồ khẽ mỉm cười, :

      - tồi, ngươi làm rất tốt, ta rất hài lòng.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 81 : Phong Lâu

      Dong Binh trẻ ngay lập tức ra vẻ mặt hy vọng, vội :

      - Theo ước định của chúng ta. . .

      Hắc Y nhân thản nhiên :

      - Ngươi rất thông minh, làm ra những chuyện thừa thãi, cũng bị lòng tham làm mờ lý trí. . . Nếu vừa rồi ngươi có chủ ý mang Quyển trục , vậy ta bảo đảm kết cục của ngươi thê thảm hơn những người kia rất nhiều. . . Vì vậy, cầm lấy , đây là thứ ngươi đáng có. Có điều ngươi cũng nên hiểu, là Dong Binh, có những chuyện có thể có những chuyện ngươi phải giả vờ như biết. Bằng kết cục của ngươi, cũng cần ta cho ngươi biết chứ?

      Dứt lời. Hắc Y nhân quét tay cái, có mấy mươi kim tệ đặt thẳng tắp bàn, phát ra ánh vàng lấp lánh.

      Gã Dong Binh trẻ tuổi có lẽ cả đời này chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy, nhãn thần của dính chặt đồng kim tệ, ánh mắt lồ lộ phấn khích.

      Thế nhưng chần chừ lát sau, cũng thò tay lấy sổ tiền ấy, ngược lại còn lấm lét nhìn Hắc Y nhân, cơ hồ như muốn rồi lại thôi.

      Hắc Y nhân khẽ cười tiếng, nhàn nhạt :

      - Thế nào? Chê ít sao?

      - phải. . .

      Dong Binh trẻ rụt rè :

      - Chỉ có điều, tiên sinh. . . Tiểu nhân, có câu , biết có nên hay . . .

      Hắc Y nhân như cười như :

      - Muốn , có cái gì nên hay nên cả.

      Biết phải mất bao nhiêu sức lực, gã Dong Binh trẻ mới cắn răng :

      - Tiểu nhân tuy có nhãn lực gì, nhưng lại vẫn có thể nhìn ra, tiên sinh tất nhiên phải người tầm thường. Vì vậy, tiểu nhân cần số tiền này. Chỉ muốn xin tiên sinh cho cơ hội, để ta theo làm tay chân cho ngài!

      Hắc Y nhân khẽ cười tiếng, :

      - Ngươi cảm thấy điểm nào của ta giống người bình thường! ?

      - Tuy rằng Biết tiên sinh định làm gì, nhưng có thể tùy ý quăng quyển Công pháp Chu Tước Cao cấp ra như vậy. Đâu phải người bình thường có thể làm được?

      Dong Binh trẻ lí nhí :

      - Huống hồ, ta có thể nhìn ra tiên sinh có ý đồ gì. Cho dù thế nào. tiểu nhân cũng là Địa Đầu Xà của Huyết Lang Trấn này, nếu có tiểu nhân giúp đỡ, cho dù tiên sinh muốn làm gì, chắc chắn dễ như trở bàn tay!

      - Ngươi uy hiếp ta sao?

      Hắc Y nhân cơ hồ cười lạnh tiếng.

      Dong Binh trẻ bủn rủn cả người, nhưng vẫn cắn răng :

      - Ta biết với những người như tiên sinh mà , tên phế vật có bất cứ ý nghĩa gì. . . Nhưng, ta chỉ là con Địa Đầu Xà, ta còn là ‘Bàn tay vàng’. . . Ta nghĩ, điểm này đối với tiên sinh mà , còn có tác dụng chứ? Tiên sinh, xin hãy thu nhận ta !

      Dứt lời, toát mồ hôi lạnh lấy Tinh Tạp từ trong tay áo ra, chầm chậm đặt trước mặt Hắc Y nhân.

      Hắc Y nhân tựa hồ như thoáng kinh ngạc, :

      - Ngươi từ lúc nào lấy thứ này ra khỏi túi của ta vậy? Nếu ta đoán lầm, chính là khi lần đầu tiên gặp mặt. phải ?

      - Vâng. . . Đúng vậy. . .

      - Có chút thú vị.

      Hắc Y nhân gật đầu:

      - Nguơi có thể trộm đồ trong tay ta, chứng tỏ công phu này của ngươi quả thực tệ. lúc nào đó. cũng có thể có chỗ dùng. . . Nếu như vậy, ngươi hãy theo ta . . . Có điều, ngươi cần phải biết điểm, đó chính là nếu theo ta, tính mạng của ngươi được bảo đảm đâu.

      Dong Binh trẻ nghiến răng :

      - Kiếm giàu sang trong nguy hiểm. Ngay cả lá gan này cũng có, ta cần gì phải làm Dong Binh? ở nhà trông ruộng phải tốt hơn sao! ?

      - Ngươi tên là gì?

      - Bỉ Lợi, ta tên Bỉ Lợi.

      Dong Binh Bỉ Lợi lộ vẻ vui mừng:

      - Nếu tiên sinh thu nhận tiểu nhân rồi, sau này cái mạng của ta. chính là của tiên sinh ngài rồi!

      - Bỉ Lợi sao? Đó cũng là cái tên hay.

      Hắc Y nhân cười nhạt, sau đó từ từ kéo Chiếc mũ chùm đầu của mình xuống, lộ ra khuôn mặt trẻ:

      - Ngươi nhớ kỹ đây, Bỉ Lợi. tên ta là Lý Dật. . . Từ nay, ta chính là chủ nhân của ngươi. Ngươi có thể phản bội ta. nhưng tốt nhất, đừng để ta biết được!

      - Lý Lý Lý Lý. . . Lý Dật. . .

      Bỉ Lọi chợt lập cập líu lưỡi .

      - có nhiều Lý như vậy.

      Lý Dật nhàn nhạt .

      - Chính là Vạn Vạn Vạn Vạn Vạn Vạn. . . Vạn Triều Thành. . . Lý Lý Lý Lý Lý Lý Lý Dật đó sao! ?

      - Cũng có nhiều Vạn như vậy đâu. Nếu ngươi là tên Thiếu gia phế vật Lý Dật của Vạn Triều Thành đó. vậy chính là ta. Chỉ có điều có nhiều Lý như vậy mà thôi.

      Lý Dật như cười như .

      Được Lý Dật thừa nhận, vẻ mặt còn kinh ngạc của Bỉ Lợi hoàn toàn biến mất. Hai mắt sáng trưng, cơ hồ như bổ đến:

      - Lý Thiếu gia. à ! Chủ nhân! Chủ nhân ngài là thần tượng của ta a! Bách bộ hoành hành! đấu nghìn! Trời ơi! ông trời ơi!

      Bốp!

      Lý Dật tiện đà đá cước, khiến Bỉ Lợi lăn lộn đất. Đương nhiên, điều chỉnh lực đạo của mình rất tốt, làm tên kia bị thương.

      Đá xong, Lý Dật mới nhàn nhạt :

      - Được rồi, ở đâu ra mà nhảm nhiều thế. Tối nay ta còn rất nhiều chuyện phải làm, phải ngươi ngươi là Địa Đầu Xà của Huyết Lang Trấn sao? Vậy . . . Địa Đâu Xà Bỉ Lợi. . . Đêm nay ngươi hãy cùng ta làm loạn tung trời cái Huyết Lang Trấn này, thế nào?

      Bỉ Lợi vội bò dậy, hấp tấp :

      - Chủ nhân cứ việc dặn dò.

      Lý Dật tiện tay thu Tinh Tạp bàn lại, lấy bộ Hắc Y từ trong Dung giới ném lên bàn, nhàn nhạt :

      - Thu hết kim tệ lại, ngươi đáng có được nó. Mặc bộ y phục này lên. . . Còn nữa phải nhớ. sau này gọi ta là Thiếu gia. đừng gọi chủ nhân. . . Ngươi hiểu chưa. . .

      0O0

      con đường tăm tối. lúc này ánh lửa sáng trưng, mặt đất chất đầy thây xác. máu chảy thành sông, nhưng vẫn có vô số người lục tục chạy tới.

      Người của Dong Binh đoàn Huyết Lang đáng ra phải bảo vệ trật tự Huyết Lang Trấn này, lại biết tại sao hề để ý đến trận hỗn loạn này, mà lui về góc tường để lạnh lùng quan sát.

      Chốc chốc lại có người bước ra từ trong bóng tối, biết gì, rồi nhanh chóng lui xuống. Người theo dõi, cơ hồ thờ ơ với trận chém giết kịch liệt này.

      khu lầu phòng cao chót vót, Lý Dật mình trong bóng tối, nheo mắt nhìn cảnh tượng máu me văng đầy con phố. bất giác thở dài, :

      - Đúng là đám người ngu xuẩn, cho dù các ngươi có cướp được thứ này sao? Lẽ nào Thiên Kiệt lại cho các ngươi đem nó ra khỏi sao? Phải biết rằng. . . Đây là Công pháp Chu Tước Cao cấp a. đừng Dong Binh đoàn Huyết Lang, cho dù là Hoàng thất Đế Quốc cũng muốn có được nó. chắc chắn từ thủ đoạn nào!

      - Thiếu gia cao kiến, nhưng đám Dong Binh đó đâu có hiểu được những chuyện này? Chúng chỉ biết, chỉ cần cướp được Quyển trục, vậy từ nay được đổi đời rồi!

      Bỉ Lợi ở bên cạnh hiển nhiên phải lần đầu tiên nhìn thấy cảnh chém giết, thế nhưng cảnh chết chóc điên cuồng trước mắt vẫn khiến mắt giật liên hồi. Chỉ là trước mặt Lý Dật. dám Biểu ra chút sợ hãi nào.

      Lý Dật thản nhiên :

      - Đừng nịnh hót, có ý nghĩa gì đâu. . . Ta hỏi ngươi, ngươi nhận thấy sau bao lâu nữa trận rối loạn này mới kết thúc?

      Bỉ Lợi nhíu mày:

      - Nếu là bình thường, người của Dong Binh đoàn Huyết Lang đến duy trì trật tự từ lâu. Nhưng đêm nay vẫn chưa có người tới, nếu tiểu nhân đoán sai, người của Dong Binh đoàn Huyết Lang có lẽ đợi những người này chết gần hết. Lúc đó mới xuất , tay khống chế cục diện. . . Còn về đám người này có lẽ đều bị diệt khẩu, dù gì Công phập Chu Tước Cao cấp. đủ để biết bao nhiêu thế lực phải phát điên lên rồi. Chẳng hạn như Tam đại gia tộc của Vạn Triều Thành. . .

      đến đây. Bỉ Lợi nơm nớp nhìn Lý Dật. Loại người như , tin tức là nhanh chóng nhất, dĩ nhiên biết vị Thiếu gia của mình, Thiếu Gia chủ của Vạn Triều Lý Gia những ngày nay vẻ vang như thế nào. cũng khí phách như thế nào. Còn cục diện trước mắt cũng là tay tạo ra, nếu để ý đến Công pháp Chu Tước Cao cấp này. . . Cơ hồ có chút ổn.

      Lý Dật như cười nhu nhìn , dường như nhìn thấu tâm tư của , mới nhàn nhạt :

      - Ngươi sai, Công pháp Chu Tước Cao cấp này. giống như miếng thịt tanh máu. Ném vào trong bầy sói. dĩ nhiên khiến đám sói phải tranh cướp với nhau. . . Và con sói có được nếu muốn nó rơi vào tay người khác, cách tốt nhất, chính là nuốt chửng nó. Chỉ có điều thứ này quá lớn. nếu nuốt chửng được, chỉ có điều sơ sót cũng thể nôn nhả ra. Vì vậy lúc này Thiên Kiệt có lẽ suy nghĩ. . . Có điều ta nghĩ cũng suy nghĩ lâu nữa đâu. Dù gì đồ vật này. còn lợi hại hơn Huyết Lang Quyết mà tu luyện biết bao nhiêu lần. Thiên Kiệt ở cấp Đấu Sư đỉnh phong nhiều năm nay, nhưng mãi vẫn dậm chân tại chỗ. Nếu có được quyển Công pháp này, lại có cơ hội đột phá lên cấp Đấu Vương thậm chí là Đấu Hoàng. . . Bỉ Lợi. nếu đổi lại là ngươi, ngươi từ bỏ cơ hội trước mặt chứ?

      - Chắc chắn là .

      Bỉ Lợi nghiến răng :

      - Thiếu gia! thực lòng! Cho dù là tại, ta cũng chỉ hận rằng thể cướp quyển Công pháp ấy đến tay!

      Lý Dật khẽ ‘ồ’ tiếng, khóe miệng ra nụ cười khó hiểu:

      - Nếu ngươi có hứng thú. cũng chưa chắc có cơ hội. . . Vở kịch lớn đêm nay, kết thúc nhanh như vậy đâu! Chúng ta cứ đợi Thiên Kiệt có được món đồ này vào tay !

      Bỉ Lợi do dự chốc lát. rồi thấp giọng :

      - Thiếu gia, ta nghĩ, Dong Binh đoàn Huyết Lang nếu muốn có được món đồ này. e rằng cũng thuận lợi như vậy chứ!

      Lý Dật nhíu mày, :

      - Nghĩa là thế nào? phải Dong Binh đoàn Huyết Lang độc đại trong Huyết Lang Trấn sao?

      Bỉ Lợi lặng lễ cười, :

      - Thiếu gia, vậy ngài biết rồi. Ngài phải là người của Dong Binh đoàn Huyết Lang, dĩ nhiên biết tỏ tường. Cứ lúc bình thường. Dong Binh đoàn Huyết Lang dĩ nhiên là độc đại nhà. . . Nhưng cũng chỉ là tình hình bình thường mà thôi. Chỉ là ta sống trong Huyết Lang Trấn nhiều năm, lại Biết được trong Huyết Lang Trấn, ngoài Dong Binh đoàn Huyết Lang ra. còn tiềm thế lực lớn khác a!

      Lý Dật gật đầu. :

      - ra là vậy. Nhưng với con người của Thiên Kiệt, tại sao còn để người khác Chiếm địa bàn của ?

      Bỉ Lọi vội giải thích:

      - Chuyện này thể trách . Thế lực lớn đó, cơ hồ có quan hệ với thế lực lớn nào đó ở Đế Đô, Thiên Kiệt biết mình thể đắc tội. dĩ nhiên dính vào đối phương. Huống hồ thế lực này trước giờ đều hay lo chuyện khác, có xung đột lợi ích nào quá lớn với Dong Binh đoàn Huyết Lang. Vì vậy đối với xuất của nó. Thiên Kiệt trước nay cũng là khịt mũi thừa nhận. Chỉ có điều. . . Món đồ đêm nay dù gì cũng có giá trị liên thành, ta tin thế lực đó có hứng thú. . . Thiếu gia. ta nghĩ Thiên Kiệt lúc này vẫn chưa động thủ. ngoài việc sợ tiết lộ tin tức ra, cũng là do phải phòng bị thế lực đó!

      - Là như vậy sao?

      Lý Dật cười nhàn nhạt:

      - Ta đúng là biết, là Huyết Lang Trấn còn có thế lực như vậy. Thế lực này tên là gì? Bên trong có những nhân vật thế nào?

      Bỉ Lợi nghĩ lát, rồi :

      - Thế lực này rốt cuộc tên là gì, tiểu nhân quả thực biết. . . Có điều thỉnh thoảng ta nghe người của Dong Binh đoàn Huyết Lang qua. cơ hồ họ đều gọi cái thế lực đó tên là Phong Lâu gì đó. . . Mà cơ hồ chủ nhân của các nàng ấy, còn là tuyệt đại giai nhân nữa.

      - Phong Lâu? Các nàng ấy? Tuyệt đại giai nhân? Chủ nhân của thế lực này là nữ nhân sao?

      Lý Dật ngạc nhiên hỏi.

      - Đúng vậy.

      Bỉ Lợi vẻ mặt quỷ dị:

      - Thế lực này tuy phải toàn bộ là nữ nhân, nhưng người quản việc của nó là nữ nhân, hơn nữa vô cùng xinh đẹp. Nghe , lúc trước tên tử quỷ Húc chính là kẻ theo đuổi nàng ta điên cuồng. Chỉ có điều, bối cảnh của nữ nhân này quá ghê gớm, với tính ương ngạnh của Húc mà cũng dám làm bừa. . .

      - Xem ra ngươi rất có hứng thú với nàng ta nhỉ?

      Lý Dật như cuời như nhìn Bỉ Lọi:

      - Phong Lâu đó bình thường hay làm gì?

      - Họ cái gì cũng làm, thu thập các thứ kỳ dị. cũng bán các loại tạp vật. . . Thế nhưng bình thường lại gây cho người khác cái cảm giác, bọn họ có hứng thú với chuyện làm ăn, mà là cái khác. . . Còn về h họ muốn g họ muốn làm gì tiểu nhân biết được.

      - Phong Lâu sao?

      Lý Dật gật đầu:

      - Được rồi. . . Vậy người quản việc của họ tên là gì?

      - Hinh như tên là. . . Ngô Hinh Dư. . .

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 81 : Phong Lâu

      Dong Binh trẻ ngay lập tức ra vẻ mặt hy vọng, vội :

      - Theo ước định của chúng ta. . .

      Hắc Y nhân thản nhiên :

      - Ngươi rất thông minh, làm ra những chuyện thừa thãi, cũng bị lòng tham làm mờ lý trí. . . Nếu vừa rồi ngươi có chủ ý mang Quyển trục , vậy ta bảo đảm kết cục của ngươi thê thảm hơn những người kia rất nhiều. . . Vì vậy, cầm lấy , đây là thứ ngươi đáng có. Có điều ngươi cũng nên hiểu, là Dong Binh, có những chuyện có thể có những chuyện ngươi phải giả vờ như biết. Bằng kết cục của ngươi, cũng cần ta cho ngươi biết chứ?

      Dứt lời. Hắc Y nhân quét tay cái, có mấy mươi kim tệ đặt thẳng tắp bàn, phát ra ánh vàng lấp lánh.

      Gã Dong Binh trẻ tuổi có lẽ cả đời này chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy, nhãn thần của dính chặt đồng kim tệ, ánh mắt lồ lộ phấn khích.

      Thế nhưng chần chừ lát sau, cũng thò tay lấy sổ tiền ấy, ngược lại còn lấm lét nhìn Hắc Y nhân, cơ hồ như muốn rồi lại thôi.

      Hắc Y nhân khẽ cười tiếng, nhàn nhạt :

      - Thế nào? Chê ít sao?

      - phải. . .

      Dong Binh trẻ rụt rè :

      - Chỉ có điều, tiên sinh. . . Tiểu nhân, có câu , biết có nên hay . . .

      Hắc Y nhân như cười như :

      - Muốn , có cái gì nên hay nên cả.

      Biết phải mất bao nhiêu sức lực, gã Dong Binh trẻ mới cắn răng :

      - Tiểu nhân tuy có nhãn lực gì, nhưng lại vẫn có thể nhìn ra, tiên sinh tất nhiên phải người tầm thường. Vì vậy, tiểu nhân cần số tiền này. Chỉ muốn xin tiên sinh cho cơ hội, để ta theo làm tay chân cho ngài!

      Hắc Y nhân khẽ cười tiếng, :

      - Ngươi cảm thấy điểm nào của ta giống người bình thường! ?

      - Tuy rằng Biết tiên sinh định làm gì, nhưng có thể tùy ý quăng quyển Công pháp Chu Tước Cao cấp ra như vậy. Đâu phải người bình thường có thể làm được?

      Dong Binh trẻ lí nhí :

      - Huống hồ, ta có thể nhìn ra tiên sinh có ý đồ gì. Cho dù thế nào. tiểu nhân cũng là Địa Đầu Xà của Huyết Lang Trấn này, nếu có tiểu nhân giúp đỡ, cho dù tiên sinh muốn làm gì, chắc chắn dễ như trở bàn tay!

      - Ngươi uy hiếp ta sao?

      Hắc Y nhân cơ hồ cười lạnh tiếng.

      Dong Binh trẻ bủn rủn cả người, nhưng vẫn cắn răng :

      - Ta biết với những người như tiên sinh mà , tên phế vật có bất cứ ý nghĩa gì. . . Nhưng, ta chỉ là con Địa Đầu Xà, ta còn là ‘Bàn tay vàng’. . . Ta nghĩ, điểm này đối với tiên sinh mà , còn có tác dụng chứ? Tiên sinh, xin hãy thu nhận ta !

      Dứt lời, toát mồ hôi lạnh lấy Tinh Tạp từ trong tay áo ra, chầm chậm đặt trước mặt Hắc Y nhân.

      Hắc Y nhân tựa hồ như thoáng kinh ngạc, :

      - Ngươi từ lúc nào lấy thứ này ra khỏi túi của ta vậy? Nếu ta đoán lầm, chính là khi lần đầu tiên gặp mặt. phải ?

      - Vâng. . . Đúng vậy. . .

      - Có chút thú vị.

      Hắc Y nhân gật đầu:

      - Nguơi có thể trộm đồ trong tay ta, chứng tỏ công phu này của ngươi quả thực tệ. lúc nào đó. cũng có thể có chỗ dùng. . . Nếu như vậy, ngươi hãy theo ta . . . Có điều, ngươi cần phải biết điểm, đó chính là nếu theo ta, tính mạng của ngươi được bảo đảm đâu.

      Dong Binh trẻ nghiến răng :

      - Kiếm giàu sang trong nguy hiểm. Ngay cả lá gan này cũng có, ta cần gì phải làm Dong Binh? ở nhà trông ruộng phải tốt hơn sao! ?

      - Ngươi tên là gì?

      - Bỉ Lợi, ta tên Bỉ Lợi.

      Dong Binh Bỉ Lợi lộ vẻ vui mừng:

      - Nếu tiên sinh thu nhận tiểu nhân rồi, sau này cái mạng của ta. chính là của tiên sinh ngài rồi!

      - Bỉ Lợi sao? Đó cũng là cái tên hay.

      Hắc Y nhân cười nhạt, sau đó từ từ kéo Chiếc mũ chùm đầu của mình xuống, lộ ra khuôn mặt trẻ:

      - Ngươi nhớ kỹ đây, Bỉ Lợi. tên ta là Lý Dật. . . Từ nay, ta chính là chủ nhân của ngươi. Ngươi có thể phản bội ta. nhưng tốt nhất, đừng để ta biết được!

      - Lý Lý Lý Lý. . . Lý Dật. . .

      Bỉ Lọi chợt lập cập líu lưỡi .

      - có nhiều Lý như vậy.

      Lý Dật nhàn nhạt .

      - Chính là Vạn Vạn Vạn Vạn Vạn Vạn. . . Vạn Triều Thành. . . Lý Lý Lý Lý Lý Lý Lý Dật đó sao! ?

      - Cũng có nhiều Vạn như vậy đâu. Nếu ngươi là tên Thiếu gia phế vật Lý Dật của Vạn Triều Thành đó. vậy chính là ta. Chỉ có điều có nhiều Lý như vậy mà thôi.

      Lý Dật như cười như .

      Được Lý Dật thừa nhận, vẻ mặt còn kinh ngạc của Bỉ Lợi hoàn toàn biến mất. Hai mắt sáng trưng, cơ hồ như bổ đến:

      - Lý Thiếu gia. à ! Chủ nhân! Chủ nhân ngài là thần tượng của ta a! Bách bộ hoành hành! đấu nghìn! Trời ơi! ông trời ơi!

      Bốp!

      Lý Dật tiện đà đá cước, khiến Bỉ Lợi lăn lộn đất. Đương nhiên, điều chỉnh lực đạo của mình rất tốt, làm tên kia bị thương.

      Đá xong, Lý Dật mới nhàn nhạt :

      - Được rồi, ở đâu ra mà nhảm nhiều thế. Tối nay ta còn rất nhiều chuyện phải làm, phải ngươi ngươi là Địa Đầu Xà của Huyết Lang Trấn sao? Vậy . . . Địa Đâu Xà Bỉ Lợi. . . Đêm nay ngươi hãy cùng ta làm loạn tung trời cái Huyết Lang Trấn này, thế nào?

      Bỉ Lợi vội bò dậy, hấp tấp :

      - Chủ nhân cứ việc dặn dò.

      Lý Dật tiện tay thu Tinh Tạp bàn lại, lấy bộ Hắc Y từ trong Dung giới ném lên bàn, nhàn nhạt :

      - Thu hết kim tệ lại, ngươi đáng có được nó. Mặc bộ y phục này lên. . . Còn nữa phải nhớ. sau này gọi ta là Thiếu gia. đừng gọi chủ nhân. . . Ngươi hiểu chưa. . .

      0O0

      con đường tăm tối. lúc này ánh lửa sáng trưng, mặt đất chất đầy thây xác. máu chảy thành sông, nhưng vẫn có vô số người lục tục chạy tới.

      Người của Dong Binh đoàn Huyết Lang đáng ra phải bảo vệ trật tự Huyết Lang Trấn này, lại biết tại sao hề để ý đến trận hỗn loạn này, mà lui về góc tường để lạnh lùng quan sát.

      Chốc chốc lại có người bước ra từ trong bóng tối, biết gì, rồi nhanh chóng lui xuống. Người theo dõi, cơ hồ thờ ơ với trận chém giết kịch liệt này.

      khu lầu phòng cao chót vót, Lý Dật mình trong bóng tối, nheo mắt nhìn cảnh tượng máu me văng đầy con phố. bất giác thở dài, :

      - Đúng là đám người ngu xuẩn, cho dù các ngươi có cướp được thứ này sao? Lẽ nào Thiên Kiệt lại cho các ngươi đem nó ra khỏi sao? Phải biết rằng. . . Đây là Công pháp Chu Tước Cao cấp a. đừng Dong Binh đoàn Huyết Lang, cho dù là Hoàng thất Đế Quốc cũng muốn có được nó. chắc chắn từ thủ đoạn nào!

      - Thiếu gia cao kiến, nhưng đám Dong Binh đó đâu có hiểu được những chuyện này? Chúng chỉ biết, chỉ cần cướp được Quyển trục, vậy từ nay được đổi đời rồi!

      Bỉ Lợi ở bên cạnh hiển nhiên phải lần đầu tiên nhìn thấy cảnh chém giết, thế nhưng cảnh chết chóc điên cuồng trước mắt vẫn khiến mắt giật liên hồi. Chỉ là trước mặt Lý Dật. dám Biểu ra chút sợ hãi nào.

      Lý Dật thản nhiên :

      - Đừng nịnh hót, có ý nghĩa gì đâu. . . Ta hỏi ngươi, ngươi nhận thấy sau bao lâu nữa trận rối loạn này mới kết thúc?

      Bỉ Lợi nhíu mày:

      - Nếu là bình thường, người của Dong Binh đoàn Huyết Lang đến duy trì trật tự từ lâu. Nhưng đêm nay vẫn chưa có người tới, nếu tiểu nhân đoán sai, người của Dong Binh đoàn Huyết Lang có lẽ đợi những người này chết gần hết. Lúc đó mới xuất , tay khống chế cục diện. . . Còn về đám người này có lẽ đều bị diệt khẩu, dù gì Công phập Chu Tước Cao cấp. đủ để biết bao nhiêu thế lực phải phát điên lên rồi. Chẳng hạn như Tam đại gia tộc của Vạn Triều Thành. . .

      đến đây. Bỉ Lợi nơm nớp nhìn Lý Dật. Loại người như , tin tức là nhanh chóng nhất, dĩ nhiên biết vị Thiếu gia của mình, Thiếu Gia chủ của Vạn Triều Lý Gia những ngày nay vẻ vang như thế nào. cũng khí phách như thế nào. Còn cục diện trước mắt cũng là tay tạo ra, nếu để ý đến Công pháp Chu Tước Cao cấp này. . . Cơ hồ có chút ổn.

      Lý Dật như cười nhu nhìn , dường như nhìn thấu tâm tư của , mới nhàn nhạt :

      - Ngươi sai, Công pháp Chu Tước Cao cấp này. giống như miếng thịt tanh máu. Ném vào trong bầy sói. dĩ nhiên khiến đám sói phải tranh cướp với nhau. . . Và con sói có được nếu muốn nó rơi vào tay người khác, cách tốt nhất, chính là nuốt chửng nó. Chỉ có điều thứ này quá lớn. nếu nuốt chửng được, chỉ có điều sơ sót cũng thể nôn nhả ra. Vì vậy lúc này Thiên Kiệt có lẽ suy nghĩ. . . Có điều ta nghĩ cũng suy nghĩ lâu nữa đâu. Dù gì đồ vật này. còn lợi hại hơn Huyết Lang Quyết mà tu luyện biết bao nhiêu lần. Thiên Kiệt ở cấp Đấu Sư đỉnh phong nhiều năm nay, nhưng mãi vẫn dậm chân tại chỗ. Nếu có được quyển Công pháp này, lại có cơ hội đột phá lên cấp Đấu Vương thậm chí là Đấu Hoàng. . . Bỉ Lợi. nếu đổi lại là ngươi, ngươi từ bỏ cơ hội trước mặt chứ?

      - Chắc chắn là .

      Bỉ Lợi nghiến răng :

      - Thiếu gia! thực lòng! Cho dù là tại, ta cũng chỉ hận rằng thể cướp quyển Công pháp ấy đến tay!

      Lý Dật khẽ ‘ồ’ tiếng, khóe miệng ra nụ cười khó hiểu:

      - Nếu ngươi có hứng thú. cũng chưa chắc có cơ hội. . . Vở kịch lớn đêm nay, kết thúc nhanh như vậy đâu! Chúng ta cứ đợi Thiên Kiệt có được món đồ này vào tay !

      Bỉ Lợi do dự chốc lát. rồi thấp giọng :

      - Thiếu gia, ta nghĩ, Dong Binh đoàn Huyết Lang nếu muốn có được món đồ này. e rằng cũng thuận lợi như vậy chứ!

      Lý Dật nhíu mày, :

      - Nghĩa là thế nào? phải Dong Binh đoàn Huyết Lang độc đại trong Huyết Lang Trấn sao?

      Bỉ Lợi lặng lễ cười, :

      - Thiếu gia, vậy ngài biết rồi. Ngài phải là người của Dong Binh đoàn Huyết Lang, dĩ nhiên biết tỏ tường. Cứ lúc bình thường. Dong Binh đoàn Huyết Lang dĩ nhiên là độc đại nhà. . . Nhưng cũng chỉ là tình hình bình thường mà thôi. Chỉ là ta sống trong Huyết Lang Trấn nhiều năm, lại Biết được trong Huyết Lang Trấn, ngoài Dong Binh đoàn Huyết Lang ra. còn tiềm thế lực lớn khác a!

      Lý Dật gật đầu. :

      - ra là vậy. Nhưng với con người của Thiên Kiệt, tại sao còn để người khác Chiếm địa bàn của ?

      Bỉ Lọi vội giải thích:

      - Chuyện này thể trách . Thế lực lớn đó, cơ hồ có quan hệ với thế lực lớn nào đó ở Đế Đô, Thiên Kiệt biết mình thể đắc tội. dĩ nhiên dính vào đối phương. Huống hồ thế lực này trước giờ đều hay lo chuyện khác, có xung đột lợi ích nào quá lớn với Dong Binh đoàn Huyết Lang. Vì vậy đối với xuất của nó. Thiên Kiệt trước nay cũng là khịt mũi thừa nhận. Chỉ có điều. . . Món đồ đêm nay dù gì cũng có giá trị liên thành, ta tin thế lực đó có hứng thú. . . Thiếu gia. ta nghĩ Thiên Kiệt lúc này vẫn chưa động thủ. ngoài việc sợ tiết lộ tin tức ra, cũng là do phải phòng bị thế lực đó!

      - Là như vậy sao?

      Lý Dật cười nhàn nhạt:

      - Ta đúng là biết, là Huyết Lang Trấn còn có thế lực như vậy. Thế lực này tên là gì? Bên trong có những nhân vật thế nào?

      Bỉ Lợi nghĩ lát, rồi :

      - Thế lực này rốt cuộc tên là gì, tiểu nhân quả thực biết. . . Có điều thỉnh thoảng ta nghe người của Dong Binh đoàn Huyết Lang qua. cơ hồ họ đều gọi cái thế lực đó tên là Phong Lâu gì đó. . . Mà cơ hồ chủ nhân của các nàng ấy, còn là tuyệt đại giai nhân nữa.

      - Phong Lâu? Các nàng ấy? Tuyệt đại giai nhân? Chủ nhân của thế lực này là nữ nhân sao?

      Lý Dật ngạc nhiên hỏi.

      - Đúng vậy.

      Bỉ Lợi vẻ mặt quỷ dị:

      - Thế lực này tuy phải toàn bộ là nữ nhân, nhưng người quản việc của nó là nữ nhân, hơn nữa vô cùng xinh đẹp. Nghe , lúc trước tên tử quỷ Húc chính là kẻ theo đuổi nàng ta điên cuồng. Chỉ có điều, bối cảnh của nữ nhân này quá ghê gớm, với tính ương ngạnh của Húc mà cũng dám làm bừa. . .

      - Xem ra ngươi rất có hứng thú với nàng ta nhỉ?

      Lý Dật như cuời như nhìn Bỉ Lọi:

      - Phong Lâu đó bình thường hay làm gì?

      - Họ cái gì cũng làm, thu thập các thứ kỳ dị. cũng bán các loại tạp vật. . . Thế nhưng bình thường lại gây cho người khác cái cảm giác, bọn họ có hứng thú với chuyện làm ăn, mà là cái khác. . . Còn về h họ muốn g họ muốn làm gì tiểu nhân biết được.

      - Phong Lâu sao?

      Lý Dật gật đầu:

      - Được rồi. . . Vậy người quản việc của họ tên là gì?

      - Hinh như tên là. . . Ngô Hinh Dư. . .

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 82 : Tinh Ngô Hinh Dư

      - Ngô Hinh Dư sao? Đúng là cái tên hay a. . .

      Lý Dật đưa tay sờ mũi:

      - Xem ra đêm nay được bình lặng, cơ hồ lại còn thú vị hơn rồi!

      - Thiếu gia minh!

      Bỉ Lợi vội khom người đáp lời. sắc diện dám lộ ra chút dị thường nào.

      Lý Dật khẽ mỉm cười, đột nhiên nheo mắt lại, đưa mắt nhìn về phía cuối con đường:

      - Màn mở đầu kết thúc rồi, nhân vật chính, cũng sắp ra diễn rồi đây. . .

      Vừa dứt lời. nghe thấy tiếng vó ngựa như sấm rền từ xa vọng tới. Nhìn xa xa, luồng khí sặc mùi sát khí ào đến.

      Đám Dong Binh còn chém giết lẫn nhau nghe thấy thanh này thoáng ngây người ra. người nào cũng bất giác thả tay xuống, thậm chí có người còn lộ ra vẻ sợ hãi.

      Bỉ Lợi đứng bên cạnh Lý Dật đột nhiên rùng mình, :

      - Thiếu gia, là Thiên Kiệt dẫn theo Tứ Đại Sát Thần đến!

      - Tứ Đại Sát Thần?

      Lý Dật lẩm bẩm câu, ánh mắt trở nên lãnh đạm vô cùng.

      Cuối cùng cũng nhìn mặt đội kỵ Binh đến. Chỉ thấy có khoảng hai trăm kỵ sĩ lao đến từ phía cuối con đường. Những kỵ sĩ này người đều mặc khôi giáp, sau lưng khoác áo choàng huyết sắc, trong tay cầm trường thương lóe ra tia hàn mang.

      áo choàng của họ có in đầu sói hắc sắc trông rất nổi bật. Chắc rằng đây là lực lượng trung kiên của Dong Binh đoàn Huyết Lang.

      Lý Dật lờ mờ cảm giác được đấu khí người những kỵ Binh này. có lẽ họ đều là cấp Đấu Giả. Những người có cấp bậc này khi tụ lại với nhau, hình thành trận thế giống như trong quân đội, e rằng cho dù là cường giả Đấu Sư cũng phải nhường ba phân.

      Người đầu trong đám ky Binh chính là Thiên Kiệt, sắc mặt đầy vẻ lo lắng, lúc này so với bộ dạng lúc trước ở Thiên Hương Lầu trông kém hơn rất nhiều. người chỉ mặc trường bào huyết sắc, nhưng sát khí toát ra từ người lại mạnh hơn vài phần so với khí thế mà mấy trăm Đấu Giả sau lưng tạo ra.

      Thiên Kiệt này, quả nhiên hổ là cường giả Đấu Sư Đinh phong, thậm chí so với hai người chết trong tay của Lý Dật còn lợi hại hơn vài phần.

      Sau lưng Thiên Kiệt, còn có mấy gã hộ vệ, chắc rằng đây chính là Tứ Đại Sát Thần gì đó.

      Bỉ Lợi đôi mắt rất sắc bén, cảnh tượng này khiến khẽ ‘ý’ lên tiếng, :

      - Sao Tứ Đại Sát Thần chỉ có hai người đến? Lẽ nào Thiên Kiệt còn có hậu chước hay sao?

      Lý Dật nhàn nhạt :

      - Tứ Đại Sát Thần gì chứ?

      Bỉ Lọi thấp giọng :

      - Cái gọi là Tứ Đại Sát Thần trong Dong Binh đoàn Huyết Lang, thực ra chính là bổn Phó Đoàn trưởng của họ. Nếu Dong Binh đoàn Huyết Lang thế lực lớn mà có xung đột gì với các thế lực xung quanh, thường đều là bốn Phó Đoàn trường này ra tay. Bốn người này tay nhuốm máu vô số, lâu dần rồi, bị người gọi là Tứ Đại Sát Thần!

      - Còn có cách gọi này sao? Bốn người nào?

      Nhìn vẻ mặt như cười như của Lý Dật, Bỉ Lợi nuốt nước bọt, rồi tiếp:

      - Bốn người đó chính là Phương Phong, Ma Phàm, Bạch Tú Thiên và Đan Nhi Nhĩ.

      - ra là vậy sao? Vậy ta Biết rồi. . . Phương Phong chết từ rất lâu rồi. Ma Phàm cũng bị tàn phế. Chỉ là Biết Bạch Tú Thiên và Đan Nhi Nhĩ này đêm nay còn có thể sống sót trở về . Nếu thể, Thiên Kiệt sắp biến thành kẻ chỉ huy đơn độc rồi!

      rồi, Lý Dật lại khẽ cười.

      Bỉ Lợi bị tiếng cười của Lý Dật làm cho gai người. dám nhiều thêm điều gì, Chỉ chăm chăm nhìn về phía con đường.

      con đường ấy, xuất của Dong Binh đoàn Huyết Lang khiến bầu khí trở nên vô cùng lạnh buốt. Thiên Kiệt đầu trong đội kỵ Binh khẽ vung roi, đến khi toàn bộ ánh mắt đều hướng về , mới nhàn nhạt :

      - Ta nghĩ, quy củ của Huyết Lang Trấn này, chư vị còn hiểu hơn ta! Lúc đầu khi các ngươi muốn vào Huyết Lang Trấn, phải hiểu , trong Huyết Lang Trấn, cho dù là chuyện gì. cũng đều thể động thủ. Nếu thấy máu rồi, hai bên cần biết ai đúng ai sai, đều giết bàn! Còn về việc các ngươi có đánh nhau sống chết ở bên ngoài Huyết Lang Trấn này ta cần lo. . . Hôm nay, các ngươi coi quy củ của Thiên Kiệt ta ra gì, có phải nên có lời giải thích gì . . .

      Đám Dong Binh lúc này cũng bình tĩnh lại. Quy củ của Huyết Lang Trấn dĩ nhiên họ biết, nhưng thứ quy củ này, trước mặt lợi ích quá lớn, thường chỉ là cứt chó.

      Trong chốc lát, trong đám người bình tĩnh lại vì xuất của Dong Binh đoàn Huyết Lang, đột nhiên có người rống lên tiếng:

      - Thiên Kiệt! Ngươi là hay! Bản thân ngươi phải cũng có ý đồ với quyển Công pháp này sao! Ngươi đợi đến lúc này mới xuất , nhất định là muốn tọa sơn xem hổ đấu mà thôi!

      - Tọa son xem hổ đấu?

      Thiên Kiệt nhàn nhạt cuời:

      - Các ngươi xứng ? Trong mắt mỗ, đám hề các ngươi chẳng qua chỉ là lũ kiến hôi mà thôi. . . Nếu ta muốn gì, lẽ nào lại cướp trong tay các ngươi? Chắc rằng rất nhiều người biết rằng, lúc trước Dong Binh đoàn Huyết Lang ta cũng mua Công pháp Đấu kỹ mấy lần, lần nào phải đổ máu? Người nào bán Công pháp Đấu kỹ cho chúng ta, phải chất đầy về? Các ngươi sai, Quyển trục này Dong Binh đoàn Huyết Lang chúng ta muốn có, nhưng chúng ta sớm đặt mua từ tiểu huynh đệ kia rồi, cũng bàn xong giá tiền với . Nhưng các ngươi lại giết người cướp đồ trước mặt ta, bản tọa nếu báo thù cho vị tiểu huynh đệ kia chính là có lỗi với rồi. . . giờ bản tọa cho các ngươi cơ hội. đưa hung thủ giết tiểu huynh đệ đó và cả Quyển trục Công pháp kia giao ra đây. chuyện hôm nay coi như chấm dứt. . . Bằng . . . Tư cách của bản tọa, mọi người cùng hiểu được phần nào rồi. Có phải lâu rồi ta ra tay, nhiều người lại quên, chủ nhân của Huyết Lang Trấn này là ai rồi sao?

      Đám Dong Binh như hít phải khí lạnh. Họ đều biết , tuy rằng trong đám người này còn có mấy Đấu Sư, nhưng so với Thiên Kiệt, người nào cũng chỉ là phế vật mà thôi, sao có thể dám phản kháng ! ?

      Người người nhìn nhau, Biết ai đột nhiên quát lớn tiếng:

      - Mọi người đừng mắc bẫy của ! Nếu hôm nay ngoan ngoãn đưa Quyển trục ra, chúng ta cũng có kết cục tốt đẹp gì đâu! Chỉ cần xông lên giết ra ngoài, bên ngoài còn là đất rộng trời cao! Đến lúc đó, Dong Binh đoàn Huyết Lang có là gì chứ!

      Tiếng vừa dứt. bên đó có người phi nhổ. :

      - Hỗn đản! Quyển trục nằm trong tay ngươi, ngươi lại sợ thụt lưỡi! Ngươi đưa Quyển trục cho lão tử, lão tử xông ra ngoài ngay!

      Vừa dứt lời, Dong Binh vốn còn tỉnh táo thiếu chút nữa lại rút đao đám vào nhau.

      May mà Dong Binh đoàn Huyết Lang có mấy người hằm hè nhìn, những người này cũng hiểu, nếu còn nội đấu, chắc chắn Chỉ có kết cục tử vong.

      Thiên Kiệt khẽ day day mi tâm, ánh mắt nhàn nhạt quét qua đám người.

      rất hiểu tính cách của những Dong Binh này. nếu có lợi ích thập toàn, họ có thể vứt tính mạng ờ đây. Nhưng nếu có mười phần nguy hiểm, họ lại đều co chân lại.

      Đám ô hợp này khó đổi phó, nếu là tình hình bình thường, bản thân có cả trăm cách để đám người này ngoan ngoãn vào khuôn khổ. . . Chỉ là hôm nay, lại thể như vậy, vì kế hoạch hôm nay. Chỉ có cách tốc Chiến tốc thắng mà thôi!

      Nghĩ rồi, thở dài, thấp giọng :

      - Có đường sống lại . các ngươi đừng Thiên Kiệt ta ra tay độc ác! Là các ngươi phá quy củ của ta. đừng bao giờ trách ta!

      - Lên !

      nhàng vung tay, mấy trăm kỵ Binh sau lưng cùng giơ cao trường thương trong tay. đấu khí trường thương trào ra, hình thành cơn lũ đấu khí vô cùng dữ dội.

      Bỉ Lợi nhìn thấy cảnh này, khẽ kinh ngạc :

      - Đây là bản lĩnh giữ nhà của Dong Binh đoàn Huyết Lang, Chiến trận Thủy triều. ngờ họ lại dùng trong trường hợp này? Xem ra Thiên Kiệt muốn đuổi cùng giết tận rồi!

      Lý Dật nhàn nhạt :

      - Đuổi cùng giết tận hay lắm, nếu đuổi cùng giết tận, ta còn phải giúp nữa kìa!

      Bỉ Lợi nghe LÝ Dật mà dại người, càng dám mở miệng ăn hồ đồ. Vị chủ nhân này của mình cơ hồ đều nhìn mọi chuyện cách hết sức bình đạm a!

      Đây. . . Đây mới là phong cách của nhân vật lớn!

      Bỉ Lợi thầm ca tụng trong lòng, ánh mắt nhìn Lý Dật càng thêm cung kính xen lẫn sùng bái.

      Lý Dật lúc này hơi đâu để ý đến suy nghĩ của nhân vật bé. Ánh mắt nhàn nhạt nhìn Thiên Kiệt, trong lòng phập phồng yên.

      Với trận thế mà Dong Binh đoàn Huyết Lang bày ra lúc này. tuy thể sánh bằng Tam đại gia tộc của Vạn Triều Thành, nhưng lại kém hơn bao nhiêu. Hơn nữa, với hạng người như Thiên Kiệt, chắc chắn còn giữ lại chuẩn bị đằng sau gì đó. vì vậy thực lực thực tế của Dong Binh đoàn Huyết Lang, có lẽ cũng vô cùng khủng khiếp.

      Thế lực như vậy, trong Huyết Lang Trấn vẫn có người có thể đổi kháng trực điện với nó?

      Điều này. . . Có chút thể tưởng tượng nổi a!

      Nhãn quang của Lý Dật dĩ nhiên khác với Bỉ Lợi, có thể nhìn ra, nếu giết đám Dong Binh phế vật kia. Đâu cần phiền phức như vậy? Thiên Kiệt bày ra trận thế này, ngược lại ràng là phòng bị người nào đó mà thôi!

      Người phòng bị. chính là Phong Lâu đó sau?

      Đúng lúc này, tiếng cười trong trẻo thánh thót xa xa truyền tới, mị ý trong thanh ấy khiến xương cốt người khác thiếu chút nữa mềm xuống

      - Ai da, Đại Đoàn trưởng quả nhiên là sát khí lớn! Uy phong quá a! Chặc chặc. . . Đoàn trưởng, ngươi nhẫn tâm như vậy, có phải ngay cả tiểu nữ tử ta, cũng bị ngươi tiện tay diệt nốt ? Ai da, nếu như vậy, trước khi giết ta, có thể để người ta để lại mấy lời di ngôn ! ?

      Theo tiếng đầy ý châm chọc vang lên, nữ nhân mặc hồng bào chậm rãi từ phía bên con đường tới.

      Thân hình này mang dáng vẻ thành thục gợi cảm, eo thắt đáy lưng ong, khuôn mặt kiều diễm vô cùng thanh tú, kết hợp với thân hình bốc lửa kia, tạo ra sức hút kỳ lạ hết sức lôi cuốn.

      Nàng chưa đến hai mươi tuổi, nhưng vẻ phong tình ủy mị đầy thành thục toát ra người nàng, khiến bộ vị nào đó cơ thể người đó cứng lên. Thân hình lả lơi của nàng giống như rặng liễu khẽ khàng đưa đẩy. Điêu thu hút nhất chính là bộ ngực đầy đặn của nàng, có sức dụ dỗ người khác đến cùng cực. . .

      Nàng vừa thoáng xuất , biết bao nhiêu nam nhân phải nuốt nước bọt. ngay cả trong ánh mắt của Thiên Kiệt, cũng có ái mộ lờ mờ lóe lên. Đương nhiên, đối với người như , dĩ nhiên vì tình gì đó. thứ nghĩ có lẽ lại là làm sao để trêu ghẹo người nữ nhân đồng nhan cự nhũ này.

      Nữ nhân này vừa bước ra. bên cạnh nàng có mấy mươi hộ vệ minh trong bóng tối chậm bước theo nàng. Tuy Chỉ là mấy mươi người, nhưng khí thế của những người này cơ hồ có thể đối kháng với người của Dong Binh đoàn Huyết Lang rồi.

      Về phần đám Dong Binh kẹp ở giữa, lúc này cơ hồ bị hai bên nhất tề bao vây.

      Thiên Kiệt Biến sắc vài lần. có điều cơ hồ sớm liệu đến đổi phương xuất , ngay lập tức ngửa mặt cười ha hả. lớn tiếng :

      - Ngô tiểu thư, nàng ở Phong Lâu hưởng phúc. Chạy ra phố làm gì? Nàng xem thi thể khắp nơi. sao lại để tuyệt đại giai nhân như Ngô tiểu thư đến đây được? Mong Ngô tiêu thư hãy mau về . . . chuyện phố này, dĩ nhiên ta có thể xử lý thỏa đáng.

      Nữ nhân vừa xuất , quả nhiên Chính là Ngô Hinh Dư.

      Nàng khẽ cười tiếng, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn về con đường, cuối cùng nhìn về chỗ. Nàng khẽ thở dài, :

      - Đại Đoàn trưởng! Hôm nay chúng ta cần phải những lời sáo rỗng như vậy! Ta luôn, nếu là những thứ khác, nhường cho Đại Đoàn trường sao? Dù gì mấy năm nay, hai nhà chúng ta hợp tác nhiều lần rồi! Thế nhưng. . . Món đồ hôm nay dù gì cũng là Công pháp cấp Chu Tước a! thực lòng, ngay cả ta cũng phải động tâm. . . Đại Đoàn trường nếu nhường món đồ này cho tiểu nữ tử. . . Tiểu nữ tử dùng thứ quý giá nhất người báo đáp Đại Đoàn trưởng. . . Thế nào. . .

      Hơi thở quyến rũ ấy ập đến. cho dù là Thiên Kiệt cũng khỏi tâm thần điên đảo.

      Lý Dật từ cao nhìn thấy cảnh này, cũng nhịn được cười khổ, trong lòng mắng tiếng: Ngô Hinh Dư này, quả nhiên là tinh!

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 83 : Mắc Câu

      - Thứ qúy giá nhất người nàng. . .

      Ánh mắt dâm ô của Thiên Kiệt thoáng lướt qua bầu ngực đẫy đà của Ngô Hinh Dư, ánh mắt thoáng nét dâm dục. Hiển nhiên, điều kiện của Ngô Hinh Dư khiến phải miên man suy nghĩ. khẽ liếm môi. khóe miệng ra nụ cười khó hiểu:

      - Ngô tiểu thư, thứ qúy giá nhất người nàng, dĩ nhiên lúc nào ta cũng muốn. . . Chỉ có điều, muốn ta vì nó mà vứt bỏ Công pháp Chu Tước Cao cấp. ngươi cũng quá xem thường ta phải?

      Ngô Hinh Dư khẽ thở dài, giọng :

      - Tiểu nữ tử vốn dĩ cho rằng Đại Đoàn trường cũng là người tao nhã. ngờ cũng Biết phong tình như vậy. . . như vậy, chuyện hôm nay. Chỉ có hạ thẳng tay mới có hồi kết?

      Thiên Kiệt cười lạnh tiếng, cũng phí thêm lời. Chuyện ràng đến bước này, lời nào cũng còn ý nghĩa. Muốn có được lợi ích thập toàn, dĩ nhiên Chỉ có thể dựa vào thủ đoạn của mình.

      - Cũng được.

      Ngô Hinh Dư khẽ cười:

      - Vậy thi tiểu nữ tử cũng khách khí nữa!

      Đầu ngón chân khẽ điểm, nhàng lắc eo trong trung, thân hình của Ngô Hinh Dư vụt lao đến Thiên Kiệt như thiểm điện. Cùng lúc đó tay phải nàng giơ lên. trong ống tay áo bắn ra Chiếc roi giống như con độc xà quấn lấy Ầm Thiên Kiệt.

      Cảm nhận được kình phong vận hành bên trong của Ngô Hinh Dư, với thực lực của Thiên Kiệt có thể cảm giác ra, người nữ nhân trước mặt này, chí ít cũng là cấp Đấu Sư. Cho dù còn thấp hơn bản thân mấy tinh, nhưng e rằng cũng rất khó đối phó.

      Thiên Kiệt khẽ lách người sang bên, rồi lui về sau nửa bước, người tránh khỏi đòn tấn công thăm dò của Ngô Hinh Dư. Cùng lúc đó đôi chân khẽ vặn, cả người giống như con quay, xoay theo qũy đạo quỷ dị trong trung. Đấu khí người trào ra, theo tiếng vỗ của , quyền đánh vào hậu tâm của Ngô Hinh Dư.

      Đòn tấn công từ phía sau này khiến Ngô Hinh Dư thoáng rùng mình. Nàng lách người sang bên, cổ tay khẽ rung lên, Chiếc roi giống như con độc xà nhanh chóng đập vút về sau!

      Ẩm~~

      Chiếc roi và thủ chưởng chạm vào nhau, đấu khí bốc lên trận, cơ thể hai người thoáng sượt qua nhau. Ngoài việc thay đổi vị trí đôi bên ra. cơ bản khác gì so với lúc chưa động thủ.

      - Đại Đoàn trưởng quá nhiên rất lợi hại!

      Ngô Hinh Dư hé miệng khẽ cười tiếng, nét phong tình trong khoảnh khắc ấy mê lòng người.

      Thế nhưng còn chưa đợi Thiên Kiệt đáp lời. nàng búng người tới, trường tiên trong tay đứng thẳng lên. Đấu khí hỏa hồng sắc trường tiên ngừng sôi sục, hình thành dòng hỏa lưu bổ vào đầu Thiên Kiệt.

      - Con đàn bà chết tiệt này!

      Thiên Kiệt trong lòng giận dữ chửi thề tiếng. bị thất thần bởi nụ cười kiều của Ngô Hinh Dư lúc vừa rồi, ngờ đối phương lại khách khí như vậy.

      Khí kình cường hãn đỉnh đầu tuy rằng ghê người, nhưng đến mức khiến Thiên Kiệt phải phát hoảng. Chỉ thấy tiện tay vỗ cái. trong tay có thêm thanh đại đao. đại đao vung thẳng lên phía đỉnh đầu.

      Keng—

      Trường tiên và đại đao va chạm vào nhau, phát ra thanh thanh trong. Trong khí lóe ra chuỗi tia lửa, khiến mắt người khác giần giật ngừng.

      Hai người vừa chạm tách ra. Nhìn từ bên ngoài, cơ hồ ai cũng hề bị tổn hại, nhưng thực tế, lòng bàn tay của Ngô Hinh Dư lại tê rần. Hiển nhiên đòn vừa rồi. ít nhiều nàng cũng phái chịu chút thiệt thòi.

      Ở nơi cao, Lý Dật nhìn thấy hai người quyết đấu vô cùng đặc sắc, chợt khẽ lắc đầu, :

      - phiền phức. . . Hai người này xem ra có ý định đánh lớn, nếu cứ tiếp tục thế này, ta có nhiều thời gian ở đây mà theo dõi. vốn dĩ ta muốn lộ diện, có điều tình hình này, cơ hồ ta lộ diện chút, chuyện thể nào thuận lợi được a.

      Bỉ Lợi ở bên cạnh :

      - Thiếu gia, có chuyện gì để ta làm được rồi. còn về ngài . . .

      - Bị mấy cường giả Đấu Sư truy bắt, ngươi có lòng tin chạy thoát ?

      Lý Dật nhàn nhạt .

      - Chuyện này. . . Chuyện này. . .

      Đừng chuyện này chuyện kia nữa. . .

      Lý Dật như cười như nhìn Bỉ Lọi:

      - Nếu như ngươi muốn theo ta vậy ta để ngươi làm thêm chuyện nữa vậy. . . Lát nữa , ngươi nghĩ cách phát tán tin tức. Cứ Thiên Kiệt biết từ đâu kiếm được quyển Công pháp Chu Tước Cao cấp, Vạn Mộc Quyết. Vì cái này, cơ hồ còn bị thương . . . Ngươi nhớ kỹ tin tức này, cần chút ‘vô tình’ lọt vào tai người của Vạn Triều Long Gia. . . Ngươi có hiểu ý của ta ?

      Sắc mặt Bỉ Lợi thay đổi liên hồi. ít nhiều gì cũng có chút thông minh, nhìn ra mục tiêu của LÝ Dật đêm nay. có lẽ chỉ là Dong Binh đoàn Huyết Lang mà thôi, thậm chí ngay cả Long Gia của Vạn Triêu Thành cũng nằm trong kế hoạch của . Tuy biết kế hoạch cụ thể của rốt cuộc là gì. nhưng Bỉ Lợi nhịn được phải nuốt nước bọt. Dĩ nhiên biết cái gì nên hỏi. cái gì nên hỏi, Chỉ là trong ánh mắt khó dò của Lý Dật cũng nhìn ra được cái gì, nên đành gắng gượng gật đầu.

      Lý Dật khẽ cười tiếng, sau đó Chỉ khẽ vung tay về phía , đạo đấu khí chụp lên người , thân hình như huyễn ảnh lao xuống dưới, khí thế kinh người từ từ phát ra từ người .

      Crắc~~

      Thân hình của Lý Dật khẽ khàng đáp xuống giữa Thiên Kiệt và Ngô Hinh Dư. mặc hắc bào che phủ cả người mình, thêm vào khí tức nhàn nhạt người, khiến người khác càng cảm thấy qủy dị.

      xuất của Lý Dật, khiến Thiên Kiệt và Ngô Hinh Dư đều khẽ khựng người lại. Đôi bên đưa mắt nhìn nhau, rồi đều lui về sau nửa bước.

      Thế lực hai bên này kỳ thực đều hiểu , cho dù muốn cướp thứ gì đó, cũng cần phải cật lực xuất thủ. Những chuyện sau khi quyết đấu rồi để người khác có lợi. họ cũng bao giờ làm.

      - Các hạ là ai? Muốn nhúng tay vào chuyện của Dong Binh đoàn Huyết Lang chúng ta sao?

      Liếc nhìn Lý Dật vài lần, Thiên Kiệt lộ ra vẻ nghi hoặc. Với nhãn lực của , lúc này lại thể nhìn ra thực lực cao thấp của hắc y nhân trước mặt mình.

      Lý Dật nhàn nhạt cười, cổ hạ giọng mình thấp xuống rồi chậm rãi :

      - Ai muốn nhúng tay vào chuyện của các ngươi. . . Đưa món đồ ra đây. các ngươi có thể tiếp tục đánh!

      - Món đồ gì?

      Thiên Kiệt khẽ nheo mắt lại.

      - Đây phải phí lời sao?

      Giọng của Lý Dật cơ hồ có chút châm chọc:

      - Dĩ nhiên chính là quyển Công pháp Chu Tước Cao cấp rồi. Ngoan ngoãn giao nó ra Đây. Bản tôn tha cho các ngươi con đường sống!

      - Ngươi cái gì!

      Sắc mặt của Thiên Kiệt khẽ nâng lên, trong lòng biết có cảm giác gì.

      Vốn cho rằng chỉ cần giải quyết được Phong Lâu kia tất cả đều dễ , nhưng ngờ lúc này lại chạy ra hắc y nhân Biết thực lực thế nào. Thiên Kiệt dĩ nhiên cho rằng, đối phương là kẻ biết tốt xấu. Khi hai thế lực lớn xung đột với nhau, còn xuất người thần bí dám nghênh ngang đến cướp đồ như vậy, nguyên nhân duy nhất e rằng chính là thực lực tuyệt đối. có thể tiêu diệt được người của hai bên mình.

      Suy nghĩ này khiến Thiên Kiệt trong lòng u ám, bắt đầu có chút thấp thỏm yên lòng.

      - Vị các hạ này. Lẽ nào ngươi còn chưa xem xong thế trận chạy ra đây sao?

      Ngô Hinh Dư phía đổi diện khẽ cười tiếng, ánh mắt mị tình quét qua Lý Dật chứa đầy vẻ mê hoặc.

      Thế nhưng Lý Dật lại cười hắng hắc dâm dãng tiếng:

      - Tiểu nha đầu. ngươi hãy tiết kiệm sức lực , công phu quyến rũ của ngươi nếu có tác dụng với Bản tôn, Bản tôn lẽ nào lại chạy đến để mất mặt sao? Có điều nhìn bộ dạng của các ngươi, cơ hồ thứ đó còn chưa đến tay phải ? Cũng tốt! Cũng đỡ tiết kiệm chút công sức cho Bản tôn. . . Xem ra thứ đó ở. . .

      rồi. Ánh mắt của Lý Dật nhàn nhạt nhìn về đám Dong Binh sớm lui về bên. Đột nhiên mắt sáng lên, thân hình như qủy mị bổ vào đám Dong Binh. Theo tiếng kêu thất thanh, trong tay của Lý Dật có thêm Quyển trục nhấp nháy những tia quang mang thanh sắc.

      khẽ vụt người sang bên, xòe Quyển trục cách nghênh ngang ra xem, rồi gật đầu :

      - Quả nhiên là nó. . . Được rồi, các ngươi tiếp tục , Bản tôn có thời gian ờ lại chơi với các ngươi.

      Dứt lời. khẽ đạp lòng bàn chân cái, thân hình bốc lên, lao vụt về bên đường.

      Cảnh tượng bất ngờ, khiến người của Dong Binh đoàn Huyết Lang và Phong Lâu đều ngơ ngác nhìn nhau. Hai bên ấp ủ từ lâu. Chỉ đợi đến việc diệt xong đối phương, lấy được thứ đó, nhưng ngờ nửa đường lại xuất Trình Giảo Kim, nhiều lời cướp món đồ . . .

      Cảm giác này, quả thực khiến người khác quá sức sững sờ.

      Sắc mặt của Thiên Kiệt biến đổi liên hồi. cuối cùng nghiến răng, thân hình lao vút về hướng hắc y nhân biến mất.

      Ngô Hinh Dư đứng nguyên tại chỗ. sắc mặt cũng biến đổi khó dò. Nhưng nàng Chỉ cắn đôi môi đầy gợi cảm của mình, giống như Thiên Kiệt để ý tất cả lao .

      - Lâu Chủ, chúng ta phải làm thế nào! ? Thứ đó giá trị liên thành. . .

      thị vệ đằng sau lưng vội lên, gấp gáp .

      Ngô Hinh Dư nghiến răng :

      - Món đồ tuy tốt, nhưng cũng cần có mạng mới được. . . Nếu ta cảm nhận nhầm, đấu khí người hắc y nhân đó. e rằng là Đấu Vương, thậm chí cả Đấu Vương mới có thể toát ra khí tức như vậy. . . Ta có hứng thú tìm cái chết! Còn về Thiên Kiệt lần này, nếu theo kịp đối phương thôi, nếu mà đuổi kịp, cũng chỉ có con đường chết mà thôi!

      - Vậy giờ chúng ta làm thế nào?

      - Còn có thể thế nào? Dĩ nhiên là rút rồi!

      Ngô Hinh Dư hừ tiếng, :

      - Còn nữa, chuẩn bị, nếu như đêm nay Thiên Kiệt thể trở về, từ nay Huyết Lang Trấn cũng có thể đổi tên rồi. xuất của người thần bí ấy. tuy rằng khiến chúng ta mất quyển Công pháp Chu Tước, nhưng nếu có thể nhân lúc này mà tiêu diệt Dong Binh đoàn Huyết Lang, cũng là điều quá tốt a. . .

      0O0

      Thiên Kiệt nghiến răng đuổi theo trong Huyết Lang Trấn, hắc y nhân ở xa phía trước, mang đến cho bản thân áp lực quá sức lớn.

      Chỉ có điều, ở cấp Đấu Sư Đỉnh phong bao nhiêu năm nay, quyển Công pháp Chu Tước Cao cấp này, vô cùng có sức mê hoặc với . Dĩ nhiên , Huyết Lang Quyết mà bản thân tu luyện Chỉ là Huyền Vũ Cao cấp, có thể khiến lên đến mức này là điều cực khó, muốn đột phá đến cấp Đấu Vương, có cơ duyên lớn Tuyệt đối thể làm được.

      Còn lúc này. thứ mà hắc y nhân trước mặt cướp được này. thực ra chính là cơ duyên lớn nhất.

      So với những thứ khác, quyển Công pháp này trong mắt của Thiên Kiệt quả thực rất đỗi quan trọng.

      - Vù—

      Thân hình của hắc y nhân chợt dừng lại gác chuông của Huyết Lang Trấn, xoay người Chỉ dùng giọng khàn đặc khô khốc nhàn nhạt :

      - Thế nào? Ngươi cho rằng Bản tôn dám giết ngươi sao? Hay là cho rằng Bản tôn phải là đối thủ của ngươi? Con tiểu nha đầu đó thông minh hơn ngươi, tự biết địch lại. ngoan ngoãn rút lui rồi, ngươi lại đuổi theo đến đây. Đây phải bức Bản tôn phải hạ sát ngươi sao?

      Thiên Kiệt nghiến răng :

      - mỗ tự biết phải là đối thủ của các hạ. tại đuổi theo, dĩ nhiên dám cướp. Chỉ có điều muốn hỏi các hạ, muốn điều kiện thế nào, mới chịu cho ta quyển Công pháp Chu Tước Cao cấp ấy!

      Quả nhiên mắc câu rồi!

      Lý Dật trong lòng khẽ thả lỏng, nhưng ngữ khí lại đổi:

      - Điều kiện? Ngươi thấy rằng ngươi có thể ra điều kiện sao?

      Thiên Kiệt trầm giọng :

      - mổ phải kẻ ngu đần. với thân thủ của các hạ, muốn vô thanh vô tức cướp quyển Công pháp ấy, chắc chắn dễ như trở bàn tay. Nhưng các hạ lại cố ý thân, hơn nữa còn là ở lúc quan trọng nhất, nếu phải có mục đích khác, cần gì phải vậy? mỗ tự phụ mình cũng có nhãn quang, điểm này chắc rằng nhìn lầm! Đối với mỗ, quyển Công pháp Chu Tước tuy huyền diệu, nhưng lại đáng là gì trong mắt của các hạ. thậm chí thứ này, thực chất chính là các hạ thả ra đúng ? Ta cần biết các hạ có mục đích gì, nhưng nếu như mọi người đều có mục đích rồi, điều kiện này, dĩ nhiên thể bàn rồi!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :