1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

(XUYÊN KHÔNG) ĐẤU THẦN - YÊU YÊU (Q2-160)(sắc+)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      CHƯƠNG 60: PHẢN GIAN LOẠN
      [​IMG]

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      CHƯƠNG 61: PHẢI NGƯỜI TỐT
      [​IMG]

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      CHƯƠNG 62: CÁC LÃO
      [​IMG]

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      CHƯƠNG 63: LONG GIA

      Phủ viện của Long Gia nằm ở phía đông Vạn Triều Thành, xa xa đối diện với đại viện của Lý Gia, là trong những thế lực lâu đời trong Vạn Triều Thành, Long Gia dĩ nhiên có căn cơ riêng của nó, Dù gì có thể làm tam cường tịnh lập trong Vạn Triều Thành này, thực lực của Long Gia tuyệt đối kém hơn Lý Gia hay Mạc Gia.

      Trong đại sảnh của Long Gia lúc này, cánh cửa đóng kín, trong ngày thu đẹp đẽ này, khí trong đại sảnh lại ngột ngạt khiến người khác cảm thấy khó thở.

      ít người ngồi trong đại sảnh lúc này, từ khi tức lộ ra người họ, cơ bản những người xuất ở đây đều là cường giả Đấu Giả trở lên.

      Long Phi sắc mặt lạnh lùng ngồi vị trí thượng thủ, còn Long Ngạo Thiên lại có bộ dạng uể oải như ngày thường, sắc mặt có vài phần khó coi nhìn chăm chăm vào tộc nhân quỳ dưới đất.

      người tộc nhân này có mấy mươi vết thương lớn , cả người như được tắm qua máu, nhưng lúc này quỳ gối dưới đất, dám ho he nhúc nhích.

      - Ngươi là, hàng nhập vào lần này của Long Gia chúng ta lại bị Dong binh đoàn Huyết Lang cướp rồi ư?

      Long Phi nhíu mày lạnh lẽo nhìn tộc nhân truớc mắt, nhàn nhạt .

      - Vâng.

      Tộc nhân này nghiến răng :

      - Chúng ta bị cướp ở khu rừng rậm ngoài thành, các tộc nhân ngoài ta ra, những người khác đều bị giết sạch, tiểu nhân sở dĩ có thể sống được, chỉ là vì Thiên Kiệt muốn để ta chuyển lời về mà thôi!

      - Lời gì?

      Tộc nhân chần chừ chốc lát, rồi ngập ngừng

      - ... ...

      - Rốt cuộc gì! Ngươi thẳng ! Ta trách ngươi!

      Long Phi hừ tiếng.

      Tộc nhân này lại ngầng đâu lên nơm nớp nhìn Long Phi, chú ý đến sắc mặt của đến nỗi nào, mới lắp bắp :

      - , ... Gia chủ ngài nên rửa sạch đầu, đợi đến mang về làm... làm bô...

      - Hổn đản!

      Long Phi khẽ quát tiếng, nhưng có thể làm chủ của gia tộc, xét cho cùng vẫn có mấy phần quyết đoán, ngay lập tức xua tay với tộc nhân kia, :

      - Ngươi lui xuống trước , đến phòng sổ sách lấy năm mươi kim tệ, từ từ dưỡng thương ... Còn về những tộc nhân bị tử thương khác, mỗi nhà được phát trăm kim tệ, xem như là phủ tuất.

      Tộc nhân đó mặt lộ hi sắc, luôn miệng tạ ơn rồi lui xuống.

      Đợi tộc nhân này lui ra, khí trong đại sảnh lại càng ngột ngạt hơn.

      Long Phi nheo mắt, lấy ngón tay day vào thái dương, hồi lâu mới nhàn nhạt :

      - Năm lần rồi! Trong tháng này năm lần rồi... Long Gia chúng ta vì vậy mà tổn thất mấy chục vạn kim tệ, ta thấy tên hổn đản Thiên Kiệt, lần này muốn đối đẩu với Long Gia chúng ta rồi! Tên hỗn đản kiếm tiền bằng đao này láo xược!

      rồi, Long Phi đập mạnh tay xuống bàn, chỉ nghe thấy ‘ruỳnh’ tiếng, chiếc bàn bị đánh nát bấy.

      Nhìn thấy vậy, Long Ngạo Thiên khẽ lắc đầu, :

      - Phụ thân đại nhân, người hà tất phải lo lắng, chẳng qua chỉ là đám Dong binh mà thôi, chỉ cần chúng ta ra tay, lúc nào cũng có thể thu thập chúng.

      - Thu thập chúng?

      Long Phi cười lạnh tiếng:

      - Với thực lực của Long Gia chúng ta, muốn thu thập Dong binh đoàn Huyết Lang đích thực khó, Nhưng tên cáo già Thiên Kiệt đâu có dễ đối phó như vậy? E rằng cho dù đến cuối cùng khi chúng ta diệt được chúng, thực lực của Long Gia cũng bị tổn thất nặng nề, Đến lúc đó, Lý Gia và Mạc Gia liên thủ diệt chúng ta mới lạ, Huống hồ, với tình trạng của Lý Gia và Mạc Gia tại, họ sắp trở thành kẻ ngồi cùng thuyên rồi! Nếu phải suy nghĩ đến điểm này, ta sớm chém cái đầu của Thiên Kiệt xuống! Đâu cho phép hống hách như vậy!

      Long Ngạo Thiên nét mặt ra tia mờ mịt, chần chừ trong chốc lát, nhìn Phạm Nam trường lão ngồi đối diện, rồi thấp giọng :

      - Phụ thân đại nhân, ra... Chúng ta cần thiết phải ra tay với Dong binh đoàn Huyết Lang, bởi vì hài nhi tìm thấy người giết Húc rồi giá họa cho chúng ta hôm đó

      Cơ thịt mặt Long Phi co giật, chuyện của Long Ngạo Thiên hôm đó, dĩ nhiên giấu nỗi , vì vậy người đó mà Long Ngạo Thiên với , cũng chú ý từ lâu.

      Im lặng chốc lát, Long Phi mới thấp giọng :

      - Rốt cuộc là ai, cứ cần ngại.

      Long Ngạo Thiên do dự hồi, ánh mắt ra tia cổ quái, cơ hồ cũng vài phần tin vào bản thân, cuối cùng thở ra hơi, rồi chậm chậm thốt ra hai chữ:

      - Lý Dật.

      Rắc—

      Tách trà Long Phi cầm bị bóp vở, sắc mặt cổ quái, nhìn chằm chằm Long Ngạo Thiên, rành rọt từng chữ :

      - Ngươi , hôm đó khi chúng ta định cướp Đấu kỹ Quyển trục, kẻ giết người rồi chiếm tiện nghi chính là Lý Dật? Ngươi xác định chứ?

      Long Ngạo Thiên cười khổ tiếng, :

      - Phụ thân đại nhân, hài nhi tuy bản lĩnh đến đâu, nhưng vẫn có vài phần nhãn lực. Tuy thứ mà Lý Dật dùng trong đại sảnh của Mạc Gia là kiếm, nhưng thân hình và thủ pháp của , lại khác biệt gì với hắc y nhân hôm đó, cũng cần dùng chút đấu khí nào như vậy, cũng là đòn diệt địch... E rằng, cho dù Lý Dật phải là hắc y nhân đó, cũng có quan hệ mật thiết với hắc y nhân đó.

      - Lý Dật, Lý Dật, Lý Dật...

      Sắc mặt Long Phi biến đối khó dò, sau chốc lát lại ra tia hiểm:

      - Nếu là vậy, ngươi cứ nghĩ cách để truyền tin này ra ngoài, để Thiên Kiệt biết rốt cuộc ai là kẻ giết con trai bảo bối của , sau đó để đánh với Lý Gia người sống ta chết .

      Long Ngạo Thiên cười khổ tiếng, :

      - Phụ thân đại nhân, e rằng chuyện dễ như vậy.

      Long Phi khẽ nhíu mày, :

      - Là thế nào?

      Bất lực lắc đẩu, Long Ngạo Thiên thở dài tiếng, :

      - Cho dù chúng ta biết hắc y nhân hôm đó chính là Lý Dật, nhưng xét đến cùng vẫn là Long Gia chúng ta ra tay với Húc trước, Nếu chúng ta có bằng chứng nào khác, chắc rằng Thiên Kiệt cũng tin lời chúng ta, Huống hồ... Tên tiểu tử Lý Dật, nhiều năm như vậy đều giả trư ăn thịt cọp, tối qua lại có thực lực như vậy ở Mạc Gia, nếu cần thận dây vào , nếu lại đến Long Gia chúng ta chơi lại cái trò bách bộ hoành hành...

      đến đây, Long Ngạo Thiên cũng rùng mình cái.

      Những thành viên cao cấp của Long Gia ở đây, đại đa số hôm qua đều nhìn thấy thân thủ của Lý Dật, lúc này nghe Long Ngạo Thiên như vậy, trong lòng đều kinh sợ ngớt, Họ thà rằng dây vào Dong binh đoàn Huyểt Lang, cũng muốn dây dưa với Lý Dật.

      Dù gì Dong binh đoàn Huyết Lang có độc thế nào, cũng chi làm những chuyện chặn cướp nữa đường, nhưng nếu gây với Lý Dật, chắc chắn lại đích thân chém giết đến

      Nghe thấy Long Ngạo Thiên vậy, khóe mắt của Long Phi bất giác nhăn lại, tổn thất mấy ngày nay của Long Gia khiến bốc lửa trong lòng, muốn lúc này đè nén cơn tức, chắc chắn là điều thể.

      - Như vậy, ý của ngươi là cứ bỏ qua như vậy sao?

      Long Phi lạnh lẽo .

      Thấy phụ thân mình phẫn nộ, Long Ngạo Thiên khẽ lắc đầu, :

      - Đương nhiên thể bỏ như vậy... Lý Dật ngày đó hãm hại chúng ta, ta khắc cốt ghi tâm, Tuy tự biết ta phải là đối thủ của , nhưng cũng thể bỏ như vậy được, Cho dù có chuyện hắc y nhân hôm đó, chỉ riêng biểu của tối qua, ta cũng tuyệt đối thể để sống tiếp... Lý Dật con người này, trong mắt ta, có khả năng thăng cấp Đấu Hoàng... Nếu thăng cấp Đấu Hoàng, vậy trong Vạn Triều Thành này, còn đâu là ba đại gia tộc nữa? E lẳng cục diện của cả Đế Quốc Thiên Phong này cũng thay đối. Vì vậy, Lý Dật tuyệt đối thể lưu lại! Cách tốt nhất để đối phó với , chính là trước khi trưỡng thành, phải triệt để giết được , bằng sau này hậu hoạn vô cùng!

      Lời của Long Ngạo Thiên, khiến các thành viên cao cấp của Long Gia trong đại sảnh, đều khẽ biến sắc mặt.

      Ngược lại Long Phi lại lộ ra nụ cười nồng nhiệt, :

      - như vậy, Thiên nhi ngươi có cách đối phó ?

      Long Ngạo Thiên khẽ lắc đầu, :

      - Dĩ nhiên ta có cách đối phó , ta cũng thể đối phó ...Chỉ có điều, ta phải là đối thủ của , dĩ nhiên có người khác là đối thủ của , Tối qua ta truyền tin cho sư môn ngay trong đêm, chắc rằng hôm nay có trà lời, Nếu ta đoán lâm, sư tôn phái Đại su huynh đến giúp ta xử lý việc này, nếu là Đại sư huynh của ta, cho dù là muời tên Lý Dật, cũng tuyệt đối phải là đối thủ của .

      - Đại sư huynh của ngươi, sư tôn ngươi phái tới sao?

      Nghe thấy Long Ngạo Thiên như vậy, thần sắc của Long Phi ra vẻ vô cùng cổ quái:

      - Chính là người của Diệp Gia ở Đế Đô... Diệp Thanh Mã!

      Cái tên này vừa phát ra, khí đông cứng trong đại sảnh, ngay lập tức được ôn hòa hơn.

      - Diệp Thanh Mã, Diệp Thanh Mã...

      Long Phi cười vài tiếng, chậm rãi :

      - Nếu là người này, Lý Dật, chết chắc rồi...

      Những thành viên cao cấp trong Long Gia đưa mắt nhìn nhau, lộ ra hi sắc trong ánh mắt, Nếu sư môn đứng sau lưng Long Ngạo Thiên chịu ra tay, vậy tên Lý Dật nhoi có đáng là gì? Cho dù là diệt cả Lý Gia, cũng phải có khả năng!

      Chỉ có Long Ngạo Thiên dường như vẫn khẽ thở đài, ngầng đẩu nhìn trần nhà, thần sắc có nét cổ quái khó tả.

      - Lý Dật, Diệp Thanh Mã... Nếu nhu hai người bọn chúng cùng chết, vậy tốt biết mấy a...

      0O0

      - -

      Đặt chân vào cửa Diên Võ Các đầy bá khí, vào sơn động sau nó, trước măt là màu ảm đạm, có chút khó thích ứng, Nhưng sau khi bước vài bước, lại phát nơi có ánh sáng ôn hòa chiếu từ đinh xuống, khiến sơn động thâm u càng trở nên thần bí.

      Ngầng đẩu nhìn lên phía nóc động, những viên đá phát ra những tia sáng dịu , Lý Dật bất giác mỉm cười, :

      - Xem ra Lý Gia chúng ta đúng là có tiền, Dạ Minh Châu đáng giá nghìn vàng này đều có thể tuỳ tiện gắn trong sơn động như vậy, sợ bị người khác trộm hay sao?

      Lý Na Na bên cạnh bị Lý Dật đùa liền bật cười, :

      - Lý Dật ca ca, ngươi lại đùa rồi, Diễn Võ Các này đừng là người ngoài thể vào, cho dù là vào được, cho dù muốn trộm, cũng trộm những Công phập Đấu kỹ Quyên trục quý giá kia, Còn về số Dạ Minh Châu này, với những cường giả có thể vào đây, ai để tâm tới chứ?

      Lý Dật sờ mũi, nhàn nhạt :

      - Đối với ta, số Dạ Minh Châu này còn tốt hơn nhiều với Công pháp Đấu kỹ kia, chí ít còn có thể đem bán, tẩu tán còn dễ hơn nhiều a...

      Lời này của Lý Dật phải giả đối, muốn tăng tốc độ tu luyện, hoặc là Huyết Sát Chi Địa, hoặc là tìm sổ vũ khí cao cấp để luyện hóa, cái thứ nhất với thực lực của rất khó đạt tới, còn cái thứ hai, quả thực lại rất đốt tiền.

      Tuy rằng lần trước tổn xu nào cướp được vũ khí cấp năm, nhưng tin, mình còn có vận may tốt như thế nữa, lần nào cũng có thể cướp được đồ.

      Vì vậy, đối với , tiền chính là thứ tốt nhất a!

      Lúc hai người chuyện, đến tận cùng trong sơn động, gian vô cùng trống trải ra trước mặt mọi người.

      gian này rộng đến mấy trăm trượng, vị trí trung tâm của gian, có quang thể phát sáng chầm chậm chuyển động, được quang thể chiếu sáng, tất cả xung quanh đều xuất nét trong mắt mọi người.

      gian này có lẽ là đào hết ngọn núi, gần quang thể là đài cao, sau đó ở vách núi, lại xây tầng tầng lớp lớp vô số thạch ốc và hành lang, những gian thạch ốc này vươn dài từng vòng lên phía , thẳng lên đỉnh sơn động.

      Lý Dật tùy tiện đếm thử phát những thạch ốc tầng lớp này có chín tầng, Chỉ có điều những thạch ốc càng cao càng ít, tầng cao nhất, trong vòng hành lang chỉ có gian thạch ốc trống trải, chỉ có hề nối bật mà thôi.

      Hai Các lão phía trước hề để ý đến những ánh mắt hiếu kỳ này, chỉ chầm chậm chỉ vào gian thạch ốc trong số đó, nhàn nhạt :

      - Bên trong những thạch ốc này, mỗi gian đều có Công pháp hay Đấu kỹ, còn về cấp bậc cao thấp, cách dùng, bên trong Quyển trục đều ghi , các ngươi nhớ kỹ, cho dù các ngươi xem bao nhiêu Quyển trục đều được... Nhưng nếu muốn mang Quyển trục đó ra ngoài, đừng trách hai lão bất từ chúng ta khách khí... Nếu hiểu rồi, vậy ta cũng lãng phí thời gian của các ngươi, các ngươi tự mình !

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078

      CHƯƠNG 64: TOÁI CỐT CHƯỞNG

      Tiếng huyên náo vang lên, gần trăm tộc nhân ngay lập tức tản xung quanh, từng người chọn gian thạch ốc vào, hiển nhiên vô cùng kích động.

      Dù gì, nếu có thể tìm thấy Công pháp đẳng cấp cao trong này, vậy thay Công pháp ban đầu của mình, có thể bước thêm bước con đường tu luyện của mình, Còn nếu có thể tìm được Đấu kỹ lợi hại, vậy có thể khiến bản thân có thêm mấy phần bản lĩnh, chuyện này, bất cứ người nào cũng cự tuyệt.

      Lý Dật lại vội vào gian thạch ốc nào, dù gì vào đây với tâm lý có thể có, có thể , đối với những chuyện này cũng quá gấp gáp, nhìn vào quang thể quay tròn giữa sơn động, khẽ nhíu mày, hỏi trong đầu:

      - Lão quỷ, thứ này là gì?

      Giọng của Xà Tôn Giả nhàn nhạt vang lên:

      - Đây có lẻ là Pháp trận dùng Ma hạch của con Ma thú nào chế thành, nhìn mật độ đấu khí bên trong, có lẽ cũng là trong những con bài bí mật mà tổ tiên Lý Gia các ngươi để lại, Xem ra Diễn Võ Các này của Lý Gia các ngươi, đúng là ít bí mật đấy.

      Lý Dật khẽ lắc đầu, cũng thêm gì, chỉ nhìn hai Các lão sắc mặt lộ ra vẻ gì, rồi quay đầu với Lý Na Na:

      - Na Na, nếu nàng muốn tìm Đấu kỹ, tự mình tìm xem , ta vài vòng xung quanh.

      Lý Na Na nghiêng đầu, cau lại chiếc mũi đáng , hừ :

      - cần, ta cùng Lý Dật ca ca.

      Nàng ta như vậy Lý Dật cũng tiện gì, chỉ khẽ lắc đầu, rồi về bên, tùy tiện vào gian thạch ốc.

      Trong thạch ốc rất trống trải, có lẽ chỉ rộng mấy thước, ở chính giữa gian phòng, Quyển trục cổ được treo lơ lửng trong trung, xung quanh Quyển trục được phủ bằng quang mang hinh tròn, bao trọn Quyển trục lại.

      Lý Dật chỉ nhìn cái, nhìn ra vòng sáng ấy được phát ra từ ngay bản thân Quyển trục, Chắc rằng, đây là cách bảo vệ nào đó của Lý Gia làm, đồng thởi, cũng là kháo nghiệm với tộc nhân, Dù gì nếu ngay cả vòng sáng này cũng thể nào đánh vở, vậy chứng tỏ người đó cũng có tư cách để có được Quyển trục.

      - đúng là thú vị.

      Lý Dật khẽ cười, tiện tay bổ xuống, thủ Chưởng lại chém nghiêng về vòng sáng.

      Chi nghe thấy tiếng vang lên, vòng sáng ngay lập tức vở vụn ra như thủy tinh, còn Quyển trục cũng chủ động rơi vào tay Lý Dật.

      Lý Dật hứng thú ném quyển trục lên, trao cho Lý NaNa :

      - Nàng có muốn xem thử ?

      Lý Na Na cồ quái nhìn Lý Dật, :

      - Lý Dật ca ca, thứ này nhiều nhất cũng chỉ là Huyên Vũ Trung cấp, ta còn thèm nhìn, lẽ nào ngươi lại để ý đến?

      Lý Dật nhếch miệng :

      - Xem thử biết ngay mà.

      Lúc chuyện, chẩm chậm mở Quyển trục ra, mấy chữ lớn đầu tiên khiến bực bội.

      Chỉ thấy phía viết ràng:

      - Toái Cốt Chưởng, Đấu kỹ Huyên Vũ Trung cấp!

      Chiểu này Lý Dật nhìn thấy vô số lần ở trong gia tộc, quả thực phải là Đấu kỹ nhất lưu gì, ngờ lúc này mình mới có thể nhìn thấy nó.

      Có điều Lý Dật cũng có ý khinh thường, ngược lại còn mở Quyển trục ra xem lượt.

      Quyển trục Toái Cốt Chưởng này có nhiều chữ, chỉ là giảng giải tỉ mỉ lượt cách vận hành kinh mạch sử dụng đấu khí khi dùng Toái cốt Chưởng, Lý Dật xem đến cuối cùng mới biết, chiều này muốn dùng ít nhất cần phải có tu vi Thất Tinh nguyên khí, dĩ nhiên tu vi càng cao, uy lực sử dụng chiều này lại càng lớn.

      Đồng dạng, như bản thân đoán nghĩ, bên trong chiều này chỉ dạy pháp môn vận dụng Toái cốt Chưởng, nhưng lại chút chiều số nào, xem ra Đấu kỹ cấp Huyên Vũ quả nhiên là như vậy.

      Thúc động đấu khí của bản thân theo kinh mạch được chỉ định, lòng bàn tay phải của Lý Dật chợt ra quang mang màu thổ hoàng nhạt, tiện tay vung mạnh, đập vào vách đá.

      - Toái cốt Chưởng!

      Bình'— thanh nặng nề vang lên, vách tường Sựp xuống như đậu phụ, để lại

      chưởng ấn sâu hoắm, thủ chưởng của Lý Dật thu lại, ngay lập tức nhìn thấy vô số bột đá rơi xuống như cát.

      Phải biết rằng, chưởng đánh vở đá dễ, nhưng chỉ để lại chưởng ấn mà thôi, lại khó hơn nhiều, chỉ nhìn từ điểm này, Lý Dật tu luyện thành công Toái cốt Chưởng.

      Lý Na Na ớ bên cạnh khẽ há miệng, thở dài:

      - Lý Dật ca ca ngươi quả nhiên lợi hại, chiều này người bình thường cũng phải mất mười ngày nữa tháng mới có thể luyện thành, ngờ ngươi chỉ cần xem lần ...

      Lý Dật sờ mũi, nhàn nhạt :

      - May mắn mà thôi.

      Dứt lời, thả Quyển trục ra, nhìn Quyển trục tự thu lại, dần dần lại phát ra quang mang hoàng sắc nhàn nhạt, rồi lại bao trọn lấy Quyển trục

      - Ồ! Dạng gia tộc như Lý Gia các ngươi cũng dùng cách này, xem ra lão tổ tôn g của Lý Gia các ngươi, quả nhiên là đơn giản a!

      Giọng của Xà Tôn Giả lại vang lên, lần này, giọng điệu của lại tràn đấy thán phục.

      Lý Dật nhàn nhạt trong lòng:

      - Là thế nào?

      Xà Tôn Giả cười hăng hắc, :

      - Cách chỉ dùng lần, thú vị, Bất cứ Quyển trục nào trừ phi bản thân có thực lực mở ra, bằng cho dù là có người mở ra cho ngươi, ngay lập tức cũng bị khôi phục lại nguyên trạng, Điểm này bắt buộc phải để tộc nhân vì tu luyện thể thường xuyên ép buộc mình tăng cao thực lực, Muốn dựa vào cách khác để lấy Đấu kỹ, cơ hồ thể nào, Cách này nhìn sơ có vẻ ảnh hưởng thực lực của gia tộc, nhưng trải qua tích lũy theo năm tháng của gia tộc, cách này dĩ nhiên tạo ra những thiên tài tinh của Lý Gia các ngươi.

      Lý Dật gật đầu, trong lòng cũng hiểu chính là như vậy, Nếu làm như vậy, những tên bình thường cố gắng tu luyện, dĩ nhiên thể nào đánh vở lớp bảo vệ, có được Đấu kỹ hoặc Công pháp càng cao thâm, cắt đứt khả năng mạnh lên của mình, Phải biết rằng, phải người nào cũng giống mình, có thể gặp được lão biến thái như Xà Tôn Giả, Công pháp Đấu kỹ của gia tộc đối với Lý Dật mà chỉ là đồ tham khảo, nhưng đối với rất nhiều người trong gia tộc, lại là vốn liếng để đứng vững.

      - Được rồi, chúng ta nơi tiếp theo .

      Lại quay đầu nhìn Quyển trục lơ lửng trong trung, Lý Dật ra dấu tay, tùy ý vào gian thạch ốc khác.

      Trước cửa gian thạch ốc này có rất nhiều người, nhìn kỹ lại, thấy thiếu niên trong gia tộc đỏ bừng mặt, dùng nguyên khí yếu ớt của mình ngừng đánh vào lớp phòng vệ của Quyển trục trước mặt.

      Vòng sáng lam sắc nhạt thoạt nhìn như lung lay, nhưng lại chịu vở, thiếu niên đó biết phí bao nhiều sức lực, nhưng cuối cùng vẫn là tay .

      Lý Dật tiện đà hỏi thăm, mới biết rất nhiều người ngắm Quyển trục này, nhưng đến nay vẫn chưa có ai đánh vở được.

      Lý Dật dĩ nhiên góp vui, nhìn cầu thang ở phía xa, cười cười rồi :

      - Na Na, chúng ta lên tầng hai xem thử có thứ gì .

      rồi, Lý Dật về hướng cầu thang lên tầng hai.

      Những bậc thang này được xây dựa vào núi, chắc rằng khi xây dựng Diễn Võ Các này, chọn sẵn được vị trí, điểm này khiến Lý Dật phải thầm cảm thán.

      Dù gì Đại Lục Đấu Thần có khoa học phát triển như tiền thế của Lý Dật, vì vậy xây dựng nơi này đơn thuần chỉ dựa vào nhân lực, quả thực cũng có vài phần thể tưởng tượng.

      Người tầng hai của Diễn Võ Các cũng ít hơn tầng thứ nhất bao nhiều, dù sao đây cũng là lần đầu tiên họ vào đây, có lẻ hơn phân nữa là có vận may ở Đại hội Tôn g tộc, gặp được những kẻ yếu hơn, vì vậy, họ cũng tự hiểu , đến những nơi cao được Công pháp cao hơn chút, Dù gì Lý Gia nhiều năm như vậy, người bước vào Diễn Võ Các này cũng ít, về chuyện Công pháp Đấu kỹ ở nơi càng cao cấp bậc càng cao, chắc rằng cũng rất nhiều người biết.

      Thấy phía đám người đông đúc, Lý Dật nhíu mày, muốn cướp nhưng Đấu kỹ Công pháp xem chừng có vẻ rất dể có được, ngay lập tức tìm thạch ốc ít người tìm tới dể vào.

      Vừa bước vào, ngay lập tức cảm nhận được cảm giác nóng nực, Quyển trục treo lơ lửng trong trung, vòng sáng hoả hổng sắc xung quanh nó lớn hơn bạ, bốn lần so với cái mà gặp lúc nãy, cũng dày đặc hơn ba bốn lần, Điều quan trọng nhất là, vòng sáng lúc này còn có ngọn lửa ngừng chập chờn, giống như lúc nào cũng có thể bốc cháy.

      Thấy vậy Lý Dật vô cùng phấn khích, nhìn bộ dạng của Quyển trục, phải là món đồ cấp bậc Chu Tước chứ?

      Nghĩ tới đây, khẽ nheo mắt lại, thấp giọng :

      - Na Na, thứ này dường như là Hoả thuộc tính a, nếu ta nhớ nhầm, đấu khí của

      ngươi hình như là Hoả thuộc tính, có muốn thử xem ?

      Lý Na Na khẽ cười, :

      - Chi bằng Lý Dật ca ca người thử xem trước đây rốt cuộc là gì , nhở là Đấu kỹ mà Na Na học qua, vậy phái phí sức lực của Na Na sao?

      - Vậy ta phí sức à?

      Lý Dật cười khổ tiếng, có điều cũng chần chừ, mà vận khời quang mang hàng sắc nhàn nhạt trong tay, đánh chưởng ra.

      - Toái Cốt Chưởng!

      Hữu chưởng nằm gọn vòng sáng, thối ngọn lửa cháy phía ngừng chập chờn, nhưng...

      Vòng sáng chỉ khẽ lay động vài cái, vùng sóng như sóng nước lăn tăn nối lên nhưng tan .

      - Ách...

      Cảnh tượng này khiến Lý Dật có đôi chút xấu hổ, vốn dĩ cho rằng đòn này của mình, tuy vẫn chưa dùng ra đến nữa thực lực, nhưng ngờ, chỉ là Công pháp tầng thứ hai

      có cấp bảo vệ như vậy, điều này thể ngờ tới.

      Bộ dạng của Lý Dật khiến Lý Na Na cười, :

      - Xem ra bản lĩnh của Lý Dật ca ca cũng ra sao cả, có cần Na Na ra tay giúp ngươi ?

      Cảnh này lọt vào mắt những người đứng đó xa, ánh mắt của họ nén được những tia quái.

      Nhưng Lý Dật lại thở dài:

      - Xem ra ta xem thường thứ này rồi, lần này nghiêm túc chút thử xem!

      Dứt lời, hít hơi sâu, chân phải khẽ đạp về sau, quang mang hoàng sắc nhàn nhạt lại ra trong tay, nhưng lúc này, thủ chưởng của dường như còn phát ra tiếng ‘tạch tạch’.

      Tiếp đó vụt xoay người, hữu chưởng quét ra đường cong quỷ dị, đánh thẳng vào vòng sáng.

      - Toái Cốt Chưởng ?!

      Đồng dạng thanh xuất chiều lần thứ hai vang lên, Nhìn chiều xem ra rất có thanh thế này, thế nhưng khi đánh, vào vòng sáng, lần này ngay cả gợn sóng cũng thấy.

      Thế nhưng Lý Dật lại chậm rãi thu lại thủ chưởng, sắc mặt dễ nhìn hơn nhiều,

      Cảnh tượng này khiến Lý Na Na rất thắc mắc, nàng tò tò liếc nhìn Lý Dật, :

      - Hả... Lý Dật ca ca... Sáng nay ngươi có phải chưa ăn gì ?

      Lý Dật ngây người, nhất thời cảm thấy dở khóc đờ cười, thở đài :

      - Tiểu nha đầu, nàng gì vậy!?

      - Nếu phải ngươi chưa ăn cơm, có sức, sao chưởng đánh xuống, ngay cả chút động tĩnh cũng có?

      - Ai có động tĩnh?

      Lý Dật khẽ cười tiếng:

      - Toái Cốt Chưởng, Toái cốt Chưởng, nếu đả thương xác thịt gọi là Toái Cốt Chưởng rồi, chỉ có chưởng đánh xuống, đâu xương vở vụn, nhưng bề ngoài lại như bị tổn hại gì, đó mới là Toái cốt Chưởng a!

      - Nhưng! Đây là vòng sáng, phải là thân xác con người!

      Lý Na Na có chút bực mình .

      Lý Dật thở dài tiếng, thấp giọng :

      - Hiểu thấu điều, thấu hiểu được trăm điều khác, tiểu nha đầu, phải ngay cả điều này nàng cũng hiểu chứ? Nào nào nào... Lý Dật ca ca cho nàng thể nghiệm chút, Toái Cốt Chưởng , rốt cuộc là thế nào.

      Dứt lời, Lý Dật thò tay ra, trong ánh mắt kinh ngạc của vô số người, từ từ, từ từ đưa xuyên vào vòng sáng, nắm Quyển trục đó, theo động tác của , bề mặt của vòng sáng bắt đâu ra vô số vết nứt , cuối cùng khi tay rút về, vòng sáng vô thanh vô tức biến thành bột vụn...

      Lý Dật dường như nhìn thấy sững sờ khuôn mặt của Lý Na Na, khẽ lắc lư Quyển trục tay, khẽ cười :

      - Nào, nha đầu, chúng ta xem thử đây rốt cuộc là thứ gì ...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :