1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân ngốc - Phó Du (70C full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      VậY nàng Vượng Vượng có biết bảo vệ chồng ta
      Thanks @LạcLạc
      LạcLạc thích bài này.

    2. Ngoc Dieu

      Ngoc Dieu Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      79
      Uoc gi moi ngay mot chuong, ta hong qua nhung doc bang raw ko hieu gi het, ma con nhuc dau nua.
      LạcLạc thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 4
      Cũng may đúng lúc có con cừu tri kỷ - Cố Tây Dương gọi điện tới, do đó Trương Nghiêu quyết định ra ngoài giải sầu chút.

      Việc kinh doanh quán bar của Cố Tây Dương lạnh tanh, vẫn lường trước phải làm ăn, nhưng sao, Cố gia người ta giàu có hào sảng, còn có ông Cố Đông Hải là cổ máy kiếm tiền làm chỗ dựa phía sau, vì vậy thua lỗ quan trọng, mà quan trọng là làm người phải vui vẻ.

      Khi Trương Nghiêu tới, nàng õng ẹo ngồi đùi Cố Tây Dương. Đừng thấy Cố Tây Dương kiếm tiền được, trái lại tán là số nhé. Chỉ mấy câu, trong ngực mềm nhũn xương dán lên người Cố Tây Dương đòi lấy thân báo đáp.

      Trương Nghiêu chán ghét xoay đầu sang chỗ khác, với người phục vụ đứng bên cạnh sửng sốt: “Mang rượu tới cho tôi.”

      Cố Tây Dương cười hihi, bàn tay to dò xét trong ngực xoa xoa, mới hài lòng buông ra. Thấy Trương Nghiêu ở bên lặng lẽ uống rượu, Cố Tây Dương bừng tỉnh, “Sao thế, Thiết Ngưu, sinh hoạt x của mày hài hòa à.”

      câu mắc mớ gì tới mày của Trương Nghiêu còn chưa ra khỏi miệng, Cố Tây Dương tự mình tiếp: “ đúng, phải vậy, căn bản mày chưa từng x bao giờ, sao biết hài hòa hay .”

      Đúng là khinh người quá đáng.

      Thấy Trương Nghiêu thoáng tức giận, Cố Tây Dương lập tức dập lửa.

      Phải biết rằng, những khả năng khác có, chứ miệng lưỡi lợi hại đấy.

      “Kể nghe xem, cuộc sống sau khi kết hôn ra sao nào? vợ của mày béo thế, chậc chậc chậc, cũng thiệt cho mày xuống tay.”

      Cố Tây Dương thích mấy có dáng người mảnh khảnh, đây còn là bí mật. Chút thích đơn giản này lại là kiểu Trương Nghiêu ghét nhất.

      Trương Nghiêu giống vậy, cảm thấy mũm mĩm rất tốt, ít nhất ôm thoải mái.

      “Này, tại sao chuyện, lẽ nào mày chưa nuốt vào bụng?”

      Nét mặt Trương Nghiêu cứng đờ, Cố Tây Dương vỗ đầu gối đứng dậy, chút kiêng dè cười haha, “ phải chớ, đưa tới cửa rồi mà mày cần, hay mày thực muốn ở đại học xử nam thăng lên học vị sau tiến sĩ hả?”

      “Mày câm miệng cho tao!”

      Hồi lâu sau, cuối cùng Trương Nghiêu nặn ra câu từ kẽ răng.

      Cố Tây Dương rót cho mình ly rượu, uống ngụm, tuy rất muốn cười, nhưng bị cương quyết nhịn xuống.

      Phải biết rằng, là người lịch , giống tên Trương Nghiêu này, lại động thủ.

      Phải lần gặp đầu tiên của hai người chính là vậy, khi đó, chẳng qua Cố Tây Dương chỉ cảm thấy thằng nhóc này gầy gò rất dễ ăn hiếp, bèn giống như trước đây miệng đòi chút tiện nghi, kết quả ngờ Trương Nghiêu nhịn tí, cuối cùng nhịn được mấy bước xông lên tẩn cho trận ra hồn.

      Nhớ lại hồi ức năm đó, Cố Tây Dương cảm giác mình rất tự ngược.

      Cố Đông Hải thiếu ngược, Cố Tây Dương hơi tán thành.

      cảm thấy bị Trương Nghiêu đánh, chẳng hiểu sao, còn có chút thoải mái quái đản.

      Đương nhiên bí mật này, vĩnh viễn .

      Trương Nghiêu rất phiền não, phiền não lớn nhất của người đàn ông bất quá ở chỗ cưới vợ ngốc, mà vợ ngốc còn có người cha ngốc, kết quả ra ngoài uống rượu còn gặp thằng bạn thân thích đùa.

      Trương Nghiêu cực kỳ buồn bực.

      Hướng bây giờ và kế hoạch của giống nhau chút nào, dường như gặp khó khăn trong đời.

      Cố Tây Dương thấy uống rượu rầu rĩ vui, bèn qua đó ngồi, “Này, , nếu thích đừng miễn cưỡng bản thân, mày đâu phải nuôi sống nổi mình, làm gì nhất định phải nghe lời Trương gia…” Dừng chút, hình như Cố tây Dương nghĩ đến điều gì, thêm: “Hơn nữa, bên bà ngoại mày chúng ta chăm sóc được, mày làm gì phải lội vũng nước đục này của Trương gia chứ, lẽ nào mày sợ Từ lão hổ biết, nổi cơn thịnh nộ…”

      Rốt cuộc Trương Nghiêu thở dài hơi, nhìn Cố Tây Dương, thở dài thành : “Nếu ông ta thực tức tới bùi bọp mép tốt rồi.”

      Nghe Trương Nghiêu thế, Cố Tây Dương cũng ngây ngẩn cả người.

      “Cứ như vậy?”

      Trương Nghiêu gật đầu.

      “Ông ta tức giận? Ngay cả đập bàn cũng có?”

      Trương Nghiêu lắc đầu, đừng đập bàn, hai cha con họ còn giải quyết bàn ăn, dáng vẻ ăn như hổ đói chút ảnh hưởng nào thực khiến Trương Nghiêu rất lo lắng.

      Cố Tây Dương cũng hiểu việc hơi nghiêm trọng, “Vậy giờ mày tính sao? Tao biện pháp dùng Từ gia đối phó với Trương gia đáng tin mà, mày xem , căn bản mày đụng phải đám đùa bỡn, hay chưa?”

      Cố Tây Dương suy tính hồi, đẩy Trương Nghiêu cái, “Nếu , mày cứ giúp tao trông quán bar , mày cũng biết, về mặt kinh doanh tao bằng mày, trước đây tao còn xem trọng mày…”

      cần…”

      Trương Nghiêu lắc đầu, ánh mắt thoáng trầm xuống, “Tao còn chút việc, về trước.”

      “Này…” Cố Tây Dương còn tính gọi lại, nhưng Trương Nghiêu sãi bước ra cửa.

      ngày đầu tháng 7, nắng gắt cuối thu lạ thường. Trương Nghiêu đường, hơi nóng vẫn chưa đẩy lùi toàn bộ, tâm tình còn bực bội.

      thể , đồng ý cưới Từ Tái Xuân ngoại trừ có nguyên nhân từ bà ngoại, còn bởi muốn tìm chút phiền toái cho Trương gia, xem như báo đáp ‘công ơn nuôi dưỡng’ nhiều năm của bọn họ, nhưng tuyệt đối ngờ huyết thống gì đó, Từ lão hổ chả thèm để ý.

      Thậm chí, phải chú rể bọn họ cần, bọn họ cũng thản nhiên tiếp nhận.

      Việc này gọi là gì nhỉ! Cuộc đời trong mắt thực hiếm khi mơ hồ sao!

      “Kẹo bông gòn đây, bán kẹo bông gòn đây…”

      Giờ này, có người ăn kẹo bông gòn à?

      Trương Nghiêu nhìn sang, lại phát người bán kẹo bông cười híp mắt nhìn lại , “Ê nhóc, muốn mua kẹo bông gòn hả?”

      Hình như sợ Trương Nghiêu mua, ông bán kẹo còn ra sức quảng cáo khi tới.

      phải lão Mạch Đường tôi khoe khoang, kẹo bông gòn nhà tôi đây có tiếng là độc nhất, tuyệt đối có nhà thứ hai…”

      Ánh mắt Trương Nghiêu ràng tin, “Có gì khác nhau, chẳng phải đều là khối à?”

      Từng khối từng khối kẹo mềm mềm, khiến người ta nghĩ đến khuôn mặt của ngốc kia.

      Nếu ở đây, chắc chắn bổ nhào tới đòi cho xem.

      Nếu mua cho cây, biết cái đuôi có thể đong đưa lên tận trời .

      Lão Mạch Đường cười tủm tỉm, “… Ê nhóc rốt cuộc có mua ?”

      “Hừ, tất nhiên mua rồi!” Ai có thể ăn cái thứ ấu trĩ thế, phải con ngốc kia.

      lúc sau, Trương Nghiêu cầm cây kẹo bông gòn còn to hơn đầu , ảo não thôi.

      Mẹ nó, chẳng phải mua sao? Cái tay kia còn nhanh hơn đầu, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?!

      Trong nháy mắt, Trương Nghiêu rất muốn ném cây kẹo bông gòn , tốt nhất xông lên giẫm mấy cái, mới có thể dẹp yên cảm giác khó hiểu trong lòng .

      Nhưng cuối cùng, lại nhìn kẹo bông gòn như đám mây, tự an ủi mình, “Lại phải mua cho ấy.”

      Trong quá trình trở về, Trương Nghiêu có vạn lần muốn hung hăng chà đạp cây kẹo bông gòn này, giống y khuôn mặt mềm mại của Từ Tái Xuân.

      Nhưng vạn lẻ lần, nhịn.

      tự với mình, về sau chuyện ngu ngốc thế, làm nữa.

      Dù sao, người đàn ông vác cây kẹo bông gòn về, là ẻo lả cỡ nào!

      Trương Nghiêu tự với mình, đợi lát nữa về nhất định phải xem kẹo bông gòn thành khuôn mặt ngốc ăn từng miếng từng miếng, , phải hung hăng ném xuống đất chà đạp mới là mục đích cuối cùng của .

      Vâng, kế hoạch rất hoàn mỹ.

      Nhưng kết quả sao…

      Hơi lệch tí.

      Ngay cửa, Trương Nghiêu gặp Từ lão hổ.

      Từ lão hổ xa xa thấy tên ngốc vác cây kẹo bông gòn to đùng, bộ dạng ngốc nghếch thực khiến ông có cách nào nhìn thẳng.

      Nhưng tuyệt đối ngờ được, tên ngốc ấy chính là thằng rể mới nhậm chức của ông.

      “Con rể tốt, mày ăn ngụm cỡ này à?” Từ lão hổ suy nghĩ rất lâu, mới nghĩ tới lý do khác, chợt sáng tỏ, “Con rể ơi, tao thích ăn kẹo lắm…”

      Gân xanh ót Trương Nghiêu giật giật, tư duy của Từ lão hổ này có phải quá nhảy vọt ? Khi nào kẹo bông gòn này cho ông!

      Trương Nghiêu rất buồn bực, sao kế hoạch của cứ gặp trở ngại hoài vậy.

      sao, còn chút hi vọng.

      Đợi lát nữa cảm giác chà đạp kẹo bông gòn nhất định rất hoàn mỹ.

      Nhưng, kèm theo tiếng thét chói tai, ý nghĩa sau cùng trong đầu Trương Nghiêu cũng chẳng còn.

      Vì, vợ ngốc Từ Tái Xuân của đứng ngay cửa sổ trông thấy kẹo bông gòn khổng lồ kia, sau đó điên cuồng xông tới.

      ! Kẹo bông gòn to quá!”

      Bởi vì xung lực vĩ đại, nên suýt chút nữa Trương Nghiêu bị Từ Tái Xuân đẩy ra ngoài, cũng may kẹo bông gòn khổng lồ có chuyện gì.

      Chờ chút —— cái quỷ gì đây!

      Tối hôm đó, kết cuộc sau cùng chính là ba miệng ăn mới lên chức của nhà họ Từ ngồi xúm lại thành hàng ghế salon cùng nhau ăn kẹo bông gòn to đùng kia.

      Lão Mạch Đường rất đúng, kẹo bông gòn nhà ông tuyệt đối có hai, vì rất to.

      To lắm cơ.

      Ba người họ phải mất rất lâu mới ăn xong, rất lâu đấy.

      Ngày thứ hai sau khi tân hôn, Trương Nghiêu và hai cha con nhà họ Từ ăn cây kẹo bông gòn to đùng.

      Hình như tiến triển thuận lợi hơn ngày đầu tiên rất nhiều.

      Ăn kẹo xong, còn gánh nhiệm vụ quan trọng đưa Từ Tái Xuân đánh răng, vợ chồng son mới nhậm chức chuẩn bị lên lầu tắm táp nghỉ ngơi, nhưng trong lúc Từ Tái Xuân sôi nổi lên lầu, Từ lão hổ lại vuốt cằm, gọi Trương Nghiêu lại, nhắc nhở chuyện cũ.

      “Con rể, chừng nào mày đưa Vượng Vượng về gặp ba mẹ?”

      Nhắc tới chủ đề này, Trương Nghiêu cảm thấy toàn bộ ấm áp vì ăn kẹo tràn ngập lồng ngực đều biến mất, bẹp môi, cười như cười, “Ba kiên trì, thế tùy tiện .”

      Vừa nghĩ tới hai người Trương gia như lang như hổ có thể ăn tươi nuốt sống Từ Tái Xuân, dường như tâm tình Trương Nghiêu khá lên rất nhiều.

      Chẳng qua, đây chỉ là dường như.

      Từ Tái Xuân lên lầu sau đó vui vẻ ngâm nga bài hát đánh răng.

      mình Trương Nghiêu ngồi giường, muốn hút thuốc, lại bị Từ Tái Xuân đoạt mất.

      cho hút thuốc.”

      “Em đưa đây cho !” Trương Nghiêu bực bội.

      “Em đưa!”

      Từ Tái Xuân gắt gao ném điếu thuốc, miệng còn lại lời dạy bảo của dì Thái.

      “Dì Thái thể hút thuốc, trúng độc.”

      Trương Nghiêu kéo Từ Tái Xuân vào lòng, nở nụ cười khủng bố, đủ để dọa đứa trẻ đơn thuần, “ đây độc chết em là được…”

      Từ Tái Xuân bị túm vào lòng, ngẩng đầu nhìn Trương Nghiêu khủng bố, hai mắt tròn xoe chớp chớp, biết nghĩ tới điều gì, cuối cùng làm hành động khiến Trương Nghiêu cực kỳ bất ngờ.

      ngẩng đầu lên, cắn môi Trương Nghiêu cái.

      Mẹ nó, cái quỷ gì trời!
      Last edited: 21/11/15
      Tiểu Ly 1111, vanlactamviem, tiji35 others thích bài này.

    4. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      này mắc bệnh mâu thuẫn cơ mà đáng quá. Hehe. Tks
      LạcLạc thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      SOck từ chap 3.....tiêu chuẩn chọn rể.....đập choai,.....chym to hử.............:025:......lạy thánh.........:nod:
      Nhiên NhiênLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :