1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân ngốc - Phó Du (70C full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      pic
      Last edited: 14/2/16
      Bin Bin Bon Bon, A fang, thuyt5 others thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 35

      Người mới quen biết Lư Lạc cho rằng mấy em học hội họa rất yếu đuối dễ đẩy ngã, đặc biệt em này có dáng vẻ xinh đẹp, còn có mái tóc đen dài lay động.

      Nhưng, chân lý ở đâu? Lư Lạc cho bạn biết, hết thảy đều là biểu giả dối.

      Sức Lư Lạc rất lớn, cũng biết từ lúc nào bị nuôi dưỡng thành nàng đàn ông, đợi đến lúc phát ra quá muộn màng.

      còn cách nào khác, Lư Lạc bị đưa đến Học viện nghệ thuật, người nhà hi vọng nghệ thuật hun đúc lại, có thể để Lư Lạc có trái tim mềm mại.

      Song, trải qua thời gian rất dài, Lư Lạc cảm giác được bản thân có trái tim mềm mại, chỉ thế, còn có nắm đấm mạnh mẽ.

      Rất đáng tiếc, Trương Kiêu chẳng biết.

      vốn muốn dụ dỗ Từ Tái Xuân, nhưng bé ngốc Từ Tái Xuân kia hoàn toàn thấy . Bất quá may mà, cũng tính là hoàn toàn thất bại, em có mái tóc dài lay động cười hì hì đến chỗ , sao, bị phong thái của mê hoặc rồi hả?

      Trương Kiêu nghĩ bản thân nên tạo dáng thế nào đây, tốt nhất là nghiêng nước nghiêng thành, để em lập tức ghé vào dưới quần tây .

      rồi, Trương Kiêu và Trương Nghiêu là hai em, ở mặt nào đó mà , giống đến kinh người.

      Trương Kiêu YY kết thúc, vì Lư Lạc vung quả đấm thép về phía .

      Thậm chí còn chưa kịp tên cho em biết, bị em quyền đánh ngã, chỉ vậy, em còn xách cổ áo , trầm uy hiếp: “Tên khốn kiếp, biết ấy là người bà che chở hả? Liếc thêm cái nữa, bà đây đâm mù mắt chó cậu.”

      Tương đối mà , Lư lạc hạ thủ lưu tình với tên ngốc Cố Tây Dương rất nhiều, rất nhiều.

      Ngày đó Trương Kiêu là bò ra khỏi phòng tập gym cũng chẳng dám báo cảnh sát.

      Phải thế nào chứ, bị em yếu đuối chưa tới 50kg đánh như chó à.

      Trương Kiêu chảy nước mắt chua xót, sau khi bị Lư Lạc đánh ra khỏi phòng tập gym, đắng lòng gần chết.

      Bên Từ Tái Xuân chả biết gì, chỉ biết, còn rất buồn bực, vì thích vận động, mới động vài cái, hình như càng đói bụng hơn.

      Khoan , hình như nghe được bên kia có tiếng động, song vừa tính ngẩng đầu, Lư Lạc phủi tay tới.

      “Xảy ra chuyện gì vậy?”

      có gì.” Lư Lạc cười ngọt ngào, “Chị mới đáng chết con gián.”

      Từ Tái Xuân gật đầu, nếu là gián, đương nhiên phải đánh chết, do đó cuộc gặp gỡ hoàn mỹ Trương Kiêu suy nghĩ rất lâu, lần nữa bị nhỡ.

      chỉ nhỡ, còn có được bài học đau thương.

      Người bên cạnh Từ Tái Xuân rốt cuộc là ai. Sao toàn bình thường thế!!!

      Trương Kiêu chịu kích thích quá lớn, mắt thấy Trương Nghiêu càng phát triển càng tốt, nghe rất nhiều tình thế còn cướp chuyện làm ăn của . Con hoang đừng ép người quá đáng!

      Trương Kiêu rất phẫn nộ, Trương Nghiêu bận như cún vậy, lẽ nào còn có thể chú ý tới gia đình sao? Trương Kiêu nghĩ ra chủ ý xấu, châm ngòi thổi gió chính là nghề của .

      Đợi dưỡng tốt gương mặt đẹp trai của rồi, Trương Kiêu tìm Trương Nghiêu.

      “Ông chủ, bên ngoài có người béo tìm .”

      Trương Nghiêu tưởng Từ Tái Xuân tới, hào hứng xông ra ngoài.

      Vợ đến thăm , vui quá.

      Song, khi trông thấy Trương Kiêu, hưng phấn của Trương Nghiêu giống như bị tạt chậu nước lạnh. Mẹ nó, tại sao là cái thứ não tàn Trương Kiêu này tới trời.

      Trương Kiêu suy nghĩ rất nhiều, còn phải khiêu khích quan hệ, dễ dàng gì.

      “Hì, em trai…” Đầu tiên phải lôi kéo làm thân, sau đó mấy hớp rượu xuống bụng rồi, lời ‘vô lý’ gì đều ra cả, hê hê, dứt khoát chôn quả bom hẹn giờ cho cái gia đình này.

      Vì vậy, Trương Kiêu tìm Trương Nghiêu - kẻ mà thích, “Tối nay có rảnh ? Uống ly?”

      Trương Nghiêu híp mắt, hình như suy xét dụng ý của tên cặn bã Trương Kiêu này. Lúc này, lại nghe Trương Kiêu ra vẻ đáng thương : “Mặc kệ thế nào, chung quy chúng ta cũng là em ruột, chẳng lẽ cậu tính hận chúng tôi suốt đời sao?”

      Trương Nghiêu phản ứng, Trương Kiêu dừng chút, giả vờ cực kỳ cực kỳ đáng thương tiếp: “Chả lẽ cậu vẫn còn trách tôi? Nhưng, cậu phải biết rằng, đó cũng phải ý của tôi, tôi biết tại Từ Tái Xuân lấy cậu, nhưng tôi thực có cách nào khác, ai bảo… tôi run động nổi với ấy, mặc dù ấy thương thầm tôi…”

      Sắc mặt Trương Nghiêu khó coi, trong lòng Trương Kiêu hơi động, đến đây, mắc câu nào.

      thôi, coi như giảng hòa , tối nay chúng ta uống ly nhé?”

      Trương Nghiêu gật đầu, chỉ thế, giống như buông xuống quá nhanh, tới ôm cánh tay Trương Kiêu.

      Xảy… xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao cảm thấy có gì đó đúng…

      “Sao thế? ngay bây giờ à?”

      Trương Nghiêu chỉ cười, lời nào, đợi đến lúc tới nơi yên tĩnh, mới buông Trương Kiêu ra.

      Trương Kiêu hơi ngu ngốc, lúc này thấy sắc mặt Trương Nghiêu đen kịt, hơn nữa nơi này yên tĩnh cách quỷ dị, bỗng nhiên có chút thông minh.

      “Cái kia… tôi… tôi còn có việc… bằng, bằng tối chúng ta lại hẹn.”

      Ai hẹn với mày hử?! Có thời gian bằng về nhà ôm vợ!

      Trương Nghiêu giơ nắm tay lên, hít hơi sâu, sau đó làm chuyện muốn làm từ rất lâu.

      Vâng…

      đánh Trương Kiêu trận.

      Mẹ nó, cho mày quyến rũ Từ Tái Xuân nè! Cho mày ăn hiếp ấy nè! Mẹ nó, buông xuống được, tên cặn bã như mày dựa vào cái gì!

      Trương Kiêu ra trận bất lợi, vừa mới bắt đầu còn có thể phản kháng, đừng tưởng chưa luyện qua, nhưng rốt cuộc bị tửu sắc móc rỗng cơ thể, dưới cơn tức giận như mãnh hổ sổng chuồng của Trương Nghiêu, giống như dưa chuột héo rũ vậy, bị người ta đánh lăn qua lộn lại.

      Thê thảm biết bao.

      Tối nay Trương Nghiêu dựa theo ánh trắng về tới nhà, vì thời gian còn sớm, Từ Tái Xuân mới lên giường, trông thấy về, hiển nhiên rất bất ngờ.

      …”

      Trương Nghiêu cởi quần áo ra, vào phòng tắm, để ý tới Từ Tái Xuân.

      Từ Tái Xuân theo, “ ơi, sao thế?”

      Trương Nghiêu vẫn im lặng. phải thế nào đây, tuy đánh tên khốn kiếp Trương Kiêu trận, song trong lòng vẫn dễ chịu.

      Nghĩ đến Từ Tái Xuân từng thích Trương Kiêu như vậy, lại vui.

      Lúc thấy Trương Nghiêu tiến vào bồn tắm lớn ngâm mình, Từ Tái Xuân chọc chọc tay , lại bị kiêu ngạo tránh né, Từ Tái Xuân hình như hơi sáng tỏ.

      có chút vui phải.

      Mặc dù chẳng biết tức giận cái gì, song muốn hết giận, Từ Tái Xuân định bụng dỗ dành.

      Về phần dỗ dành thế nào hửm, mặt hơi đỏ bừng.

      Trương Nghiêu vốn mệt mỏi, tính tắm táp nghỉ ngơi chút. Vì chuyện Trương Kiêu, trong lòng cực kỳ khó chịu, nên trong thời gian ngắn, muốn thấy Từ Tái Xuân, tránh cho trong đầu xuất những liên tưởng tốt.

      Khi tiếng nước ào ào vang lên, Trương Nghiêu hoàn hồn, Từ Tái Xuân cởi sạch hết theo vào phòng tắm.

      Mẹ nó, tưởng là cầm thú hả?

      Khoan … Rốt cuộc ai dạy làm vậy? Là nàng đàn ông Lư Lạc kia? Hay dì Thái mặt doge…

      Lòng Trương Nghiêu tràn ngập khủng hoảng, rốt cuộc ai làm hư bé ngốc đáng rồi.

      Song cho phép suy nghĩ quá nhiều, Từ Tái Xuân leo lên người , ôm cổ , khẽ nũng nịu tiếng, “ ơi… đừng tức giận mờ…”

      Mẹ nó! Lúc này, còn tức giận con khỉ ấy.

      Bất quá, chờ chút , tuy mấy ngày rồi ăn thịt, nhưng, gần đây rất mệt mỏi, thân thể khó tránh có chút theo kịp, khà khà, giờ mặc dù là ngày tốt cảnh đẹp, song ai biết có ảnh hưởng đến khả năng phát huy của ?

      Trương Nghiêu rất rối rắm.

      Có điều, rối rắm của duy trì được bao lâu, bởi vì dưới nước, đôi tay nghịch ngợm kia xuôi theo … từ từ trượt xuống.

      Trương Nghiêu hít hơi, sau đó bắt được đôi tay linh hoạt ấy, vâng, bồn tắm khá lớn, chắc có thể mà.

      Đợi nước đều nguội lạnh, Trương Nghiêu mới lưu luyến vớt Từ Tái Xuân từ trong nước lên. mệt rồi, chẳng còn chút sức lực nào, cả người mềm nhũn ghé vào ngực .

      Khuôn mặt đỏ ửng, rất đáng . Nhìn thấy , miễn cưỡng mở mắt, hừ tiếng, sau đó ngủ mất.

      bé này…

      Trương Nghiêu biết tại sáng nào cũng đến phòng làm việc của Lư Lạc, tuy lượng công việc lớn lắm, nhưng chiều về còn phải tập thể thao, Từ Tái Xuân khó tránh khỏi mệt hơn bình thường.

      Trương Nghiêu đau lòng cho , muốn ra ngoài làm việc.

      Song để ở nhà mình, hình như cũng nhàm chán lắm. Nhất là bận rộn thế.

      Do đó, suy nghĩ chút, đến cuối cùng vẫn đồng ý.

      Ôm em mềm nhũn trở lại giường, Trương Nghiêu nhịn được suy xét, gần đây bé ngốc này có phải giảm cân quá mức , sao cứ cảm thấy hơn trước rất nhiều ta.

      Xem ra, phải bệnh viện xem báo cáo sức khỏe tháng này rồi, nếu khỏe mạnh khỏi giảm nữa.

      Trương Nghiêu nghĩ nghĩ, bèn lấy khăn khô lau cho Từ Tái Xuân, chẳng qua thấy khối trắng đục giữa hai chân Từ Tái Xuân, ngây ngẩn cả người.

      chưa dùng biện pháp.

      Biến cố này khiến cả người Trương Nghiêu rét run. Bình thường đều nhớ xài biện pháp, vì tạm thời chưa muốn có con.

      Song, hôm nay Từ Tái Xuân nhiệt tình quá, thực hiếm có, luôn luôn kiêu ngạo với tỉnh táo của mình, nhưng cũng nhịn được bị tiểu tinh cám dỗ, thuận theo thế nước tới lần… Vài lần? Sau đó, vì quá thỏa mãn, nên Trương Nghiêu quên mất.

      quên mang bao.

      Trương Nghiêu lấy khăn khô lau cho Từ Tái Xuân, ở giữa còn moi moi móc móc, nhưng vẫn cảm thấy yên lòng.

      Bảo Từ Tái Xuân uống thuốc sao?

      Có ảnh hưởng tới sức khỏe ?

      Tối nay, Trương Nghiêu vốn nghĩ tới tên khốn kiếp Trương Kiêu kia, lại bị chuyện quan trọng khác quấn lấy.

      Suốt cả đêm ngủ ngon giấc, thậm chí, còn nằm mơ.

      giấc mơ đẹp lắm.

      mơ thấy Từ Tái Xuân mang thai, bụng to, giống như chú heo vậy.

      Sau đó… cái này quan trọng, quan trọng hơn là… đợi được mười tháng mang thai, trong cơn đau bụng cực kỳ thảm thiết cuối cùng Từ Tái Xuân sinh rồi.

      Trương Nghiêu tập trung nhìn lại, mẹ nó, là ổ heo con!
      Last edited: 23/11/15
      Tiểu Ly 1111, Nhược Vân, Juuni8 others thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 36

      Trương Nghiêu đầm đìa mồ hôi từ trong giấc mơ tỉnh lại, Từ Tái Xuân bên cạnh ngủ hệt như heo. thực trùng khớp với giấc mơ, khiến người ta có chút phản ứng kịp.

      Trương Nghiêu thở dài hơi, suy nghĩ tí, vẫn ra ngoài.

      Lúc Từ Tái Xuân thức dậy, hiếm khi thấy Trương Nghiêu làm, dụi dụi mắt, còn hơi mệt mỏi, “, sao còn ở đây?”

      Trong khoảng thời gian này Trương Nghiêu bề bộn nhiều việc, gần như sớm về trễ, lần nào cũng bỏ lỡ , do đó Từ Tái Xuân cũng quen với việc khi thức dậy trông thấy Trương Nghiêu.

      Vừa thấy lại có thể ở đây, Từ Tái Xuân cực kỳ kinh ngạc.

      , đây là gì ạ?”

      Trương Nghiêu thoáng do dự, đưa viên thuốc tay cho Từ Tái Xuân, “Ngoan, ăn kẹo nè.”

      Từ Tái Xuân thích ăn kẹo nhất, híp mắt, bỏ vào miệng, tính nhai, lại nghe Trương Nghiêu : “Uống hớp nước , kẹo… kẹo này thể nhai.”

      Từ Tái Xuân chần chừ giây, nhưng rất tin tưởng Trương Nghiêu, cho nên ngoan ngoãn uống hớp nước, ăn hết cái được gọi là ‘viên kẹo’ kia.

      Song, ‘viên kẹo’ hình như có độc, Từ Tái Xuân rất khó chịu.

      Đầu đổ đầy mồ hôi, rất muốn nôn, khó chịu đến mức chảy cả nước mắt.

      Vốn dĩ Trương Nghiêu sắp ra khỏi cửa, nhưng tạm thời quên mang chìa khóa, vì vậy lại lên lấy, kết quả phát sắc mặt Từ Tái Xuân trắng bệch, đầu toàn là mồ hôi.

      “Em sao thế?”

      “Em… em khó chịu.”

      Từ Tái Xuân chỉ kịp câu, bèn vọt vào phòng tắm.

      nôn đến mệt lả.

      Trương Nghiêu làm, dáng vẻ kia của Từ Tái Xuân, làm sao yên tâm được.

      Từ Tái Xuân suýt phun cả mật ra, dì Thái và Từ lão hổ ở nhà, Trương Nghiêu làm bát mì cho Từ Tái Xuân ăn, nhưng hình như Từ Tái Xuân có khẩu vị, ăn hai miếng lại nôn tiếp.

      Phản ứng có thai này hình như hơi mãnh liệt… Khoan , đúng! Chẳng phải tối qua mới sảng khoái à? Làm gì nhanh vậy?

      Trương Nghiêu hoảng sợ nhìn Từ Tái Xuân, mẹ nó, lẽ nào cái thai là dị hình.

      thực chứng minh, đầu óc Trương Nghiêu vẫn suy nghĩ quá nhiều như trước đây, khi chuẩn bị đưa Từ Tái Xuân bệnh viện, Lư Lạc tới.

      “Bé mập đâu?!”

      ấy khó chịu.” Trương Nghiêu lạnh lùng ngăn trước mặt Lư Lạc, hạ lệnh đuổi khách, “ về , hôm nay ấy muốn nghỉ ngơi.”

      Bé mập khó chịu, Lư Lạc có thể sao?

      Đẩy Trương Nghiêu ra, Lư Lạc chạy tới bên người Từ Tái Xuân.

      “Hì, mập ơi, em sao thế?”

      Từ Tái Xuân ứa nước mắt, “Em… em khó chịu…”

      Lư Lạc vuốt đầu Từ Tái Xuân, thực cảm thấy bé mập này rất đáng thương, rưng rưng nước mắt khiến người ta thương, “Bé cưng, em bị sao vậy? Ăn hỏng bao tử à?”

      Từ Tái Xuân tiếp tục rưng rưng, “Chỉ… ăn kẹo của …”

      Ánh mắt Lư Lạc nhìn về phía Trương Nghiêu, chút khách sáo mở miệng : “Ê! Tôi nè… cho em ấy ăn gì đó?”

      tại mưu sát vợ , liệu có quá sớm ?

      Trương Nghiêu thoáng mất tự nhiên vuốt vuốt mũi, chuyện của và Từ Tái Xuân mắc mớ gì tới người dưng chứ.

      Trương Nghiêu lời nào, chỉ đút ít nước cho Từ Tái Xuân, ban đầu muốn bệnh viện, kết quả Từ Tái Xuân chỉ muốn ngủ, uống nước xong bèn mơ màng thiếp .

      Trương Nghiêu đắp chăn cho Từ Tái Xuân, rồi bị Lư Lạc kéo ra ngoài.

      cho em ấy ăn cái gì?”

      Trương Nghiêu tiếp tục vuốt mũi, muốn vấn đề này.

      Bỗng nhiên, Lư Lạc ném cái hộp tới. Trương Nghiêu chợt nhìn, đó phải hộp của viên thuốc kia ư?

      lấy đâu ra đấy?”

      “Sao? Làm chuyện đuối lý còn sợ người khác biết hả? Trương Nghiêu, có còn là con người ? Thuốc tránh thai này tác dụng phụ lớn thế, lại có thể cho bé mập uống nó! Lẽ nào biết mang bao sao? Đồ cặn bã!”

      Bị Lư Lạc chỉ vào mũi mắng, Trương Nghiêu cũng hơi khó chịu, “Chuyện của tôi với ấy liên quan đến .”

      liên quan?” Lư Lạc cười lạnh tiếng, “Em ấy căn bản biết đây là thuốc tránh thai, còn ngây thơ cho rằng đó là kẹo cho, lừa em ấy? muốn có con của em ấy?”

      Trương Nghiêu vuốt mũi, gì, Lư Lạc cười lạnh càng sắc bén hơn.

      “Trương Nghiêu, đúng là cặn bã.”

      Thực ra Trương Nghiêu cũng phải muốn có con. Từ Tái Xuân vẫn còn trẻ con lắm, đứa trẻ sao có thể chăm sóc đứa trẻ khác đây.

      Hơn nữa, quan trọng nhất là, nếu con của bọn họ bị Từ Tái Xuân di truyền sao? Giờ có thể che chở , nhưng đợi đến lúc chết, đứa trẻ ngốc nghếch kia phải làm thế nào?

      Trương Nghiêu cảm thấy phải có trách nhiệm với đời tiếp theo, điểm này, giống và học theo cặp cha mẹ cặn bã kia chút nào, nên muốn có con.

      Lừa Từ Tái Xuân, rất có lỗi.

      Song… còn cách nào khác.

      Có lẽ, Lư Lạc đúng, thực là cặn bã.

      Từ miệng Lư Lạc, Trương Nghiêu biết được tác dụng phụ của viên thuốc kia rất lớn, cũng kiểm tra, có mấy có phản ứng rất ác liệt với thuốc tránh thai.

      Cho nên, Từ Tái Xuân mới có dáng vẻ ấy.

      hơi đau lòng, nhất là Từ Tái Xuân vẫn còn kéo tay , an ủi có việc gì, cảm thấy mình càng bằng cầm thú hơn.

      “Từ Tái Xuân… em ghét sao?’

      Từ Tái Xuân lắc đầu, cười híp mắt như trăng khuyết, “… sao em ghét được.”

      Trương Nghiêu gì, chỉ vươn tay nhàng vuốt đầu Từ Tái Xuân, rất đáng . Nhưng hôm nay ngốc, nên biết ghi hận, đợi sau này khỏe rồi, chừng thích , còn có thể ghét nữa.

      Nghĩ đến khả năng này, sắc mặt Trương Nghiêu hơi u ám.

      Thấy Trương Nghiêu bắt đầu bện châu chấu cỏ, Cố Tây Dương biết ngay tâm trạng tốt.

      phải mày mới bắt đầu cuộc sống ngọt ngào của mày sao? Thế nào, bày cái dáng vẻ bất mãn này xảy ra chuyện gì?”

      “Đừng làm phiền tao!”

      “Chả lẽ việc làm ăn của mày thua lỗ?” Cố Tây Dương kinh hoàng, hiếm khi hai nhìn lầm người đó?! Ơ, khoan , tại sao có chút hả hê ta!

      chết đồ miệng quạ!” Trương Nghiêu đá Cố Tây Dương cái, Cố Tây Dương sảng khoái lẩm bẩm tiếng.

      “Đệt ông nội mày! cho phép gọi ấy là mập!” Lần này, cuối cùng Trương Nghiêu cũng tìm được chỗ phát tiết, đè Cố Tây Dương xuống vui sướng đánh trận no đòn.

      Hừ… Rốt cuộc sảng khoái rồi.

      Mặt mũi Cố Tây Dương bầm dập, chắc nét mặt cũng hơi ai oán nữa.

      “Mày , mập…. Khụ khụ tao là vợ mày lặng lẽ uống thuốc tránh thai?”

      Trương Nghiêu yên lặng gật đầu.

      Cố Tây Dương tránh xa chút, sau khi cho rằng ở vị trí an toàn, mới mở miệng : “Thành , trước đây tao có chút tán thành Lư Lạc, bất quá hôm nay xem ra, mày thực hơi hèn…”

      Mặc dù, Cố Tây Dương thích Từ Tái Xuân, nhưng Từ Tái Xuân rất tốt với Trương Nghiêu, nhìn ra được.

      này, chăm sóc bạn bạn, cho bạn tất cả, thậm chí để ý đến tính mạng rời bỏ bạn khi bạn gặp nguy nan trước mắt, như vậy, thực ra là tốt nhất đời.

      Hồi lâu sau, Cố Tây Dương mới miễn cưỡng tiếng.

      “Thiết Ngưu, kỳ thực, Từ Tái Xuân tốt vô cùng.”

      Tuy ngốc nghếch, song đúng là tốt.

      Đương nhiên Trương Nghiêu biết Từ Tái Xuân tốt. thừa! Vợ sao có thể tốt chứ?

      Chẳng qua… có băn khoăn của , tại sao mấy người này hiểu vậy?

      Cố Tây Dương thấy sắc mặt Trương Nghiêu xám xịt, đắn đo lúc, vẫn khuyên bảo, “Nếu việc xảy ra, sau này mày… đừng cho ấy uống thuốc nữa, nghe đàn ông để vợ uống thuốc đều là cặn bã đấy, nếu muốn có con, vậy mang bao …”

      Sao Trương Nghiêu biết chứ, bất quá, tuổi trẻ vô tri còn máu lửa, có số thời điểm phải nhịn được à?

      Thấy dáng vẻ kia của Trương Nghiêu, Cố Tây Dương lại gần hỏi câu, “Thành , cho dù mang bao cũng an toàn 100%, tao hỏi mày nè, nếu Từ Tái Xuân có thai, mày tính sao?”

      Tính sao? Phản ứng đầu tiên của Trương Nghiêu chính là bỏ đứa bé.

      Song, lời đến khóe miệng, nhưng thốt ra được.

      bấm rớt tàn thuốc, “Giờ tao cũng biết…”

      “Vậy, nếu , mày mang thêm mấy cái bao ? Hắc…. Đừng trừng tao, được rồi, tao có người em làm bác sĩ, nghe bọn họ có loại thuốc tránh thai có tác dụng phụ với phụ nữ, mày muốn tao kiếm chút cho mày…”

      “Thôi.” Trương Nghiêu phất tay, “Là thuốc có ba phần độc, bỏ , sau này tao chú ý.”

      “Hihi…” Cố Tây Dương vuốt gương mặt loang lổ nhiều màu sắc của , tỏ vẻ tin.

      “Được rồi, còn việc nữa, tao phát tên khốn kiếp Trương Kiêu tập chung phòng tập gym với vợ mày, có điều lần trước, bị Lư Lạc đánh gần chết…”

      Nhắc tới Trương Kiêu, trong đầu Trương Nghiêu gióng lên hồi chuông mãnh liệt.

      rảnh lắm hả? Lại có thể tìm ấy gây phiền phức.”

      “Chưa chắc.” Cố Tây Dương lắc đầu, “Tao đoán là tìm mày gây phiền phức đó.”

      Trương Nghiêu đốt điếu thuốc, nhưng hút, mà dập tắt trong gạt tàn, chẳng biết nghĩ tới điều gì, giọng thoáng lạnh lẽo.

      “Xem ra, rảnh quá rồi. Nếu rảnh quá, vậy tìm chút chuyện cho làm .”

      Cố Tây Dương vừa nhìn dáng vẻ kia của Trương Nghiêu, liền biết người này lại có bụng ý xấu.

      Bất quá, ngẫm lại, hơi kích thích nha.

      “Đúng rồi, mày tính thế nào?”

      “Có thể thế nào?!” Trương Nghiêu cười lạnh, “ làm nhà cửa tao yên, tao làm khó gia đình , có phải thẹn với quan tâm của ?!”

      Tuy Cố Tây Dương còn muốn tiến thêm bước hỏi rốt cuộc có gì vui, song Trương Nghiêu ngậm miệng , cúi đầu, nghịch điện thoại?!

      Lòng Cố Tây Dương hơi chua xót, đúng là đáng ghét mà, đánh người ta cho trăm đồng cũng đưa cho người ta, dễ bắt nạt quá.

      Ui da, mặt hình như hơi đau, bôi chút thuốc trước thôi.

      Mà khoan… Đây phải trọng điểm, trọng điểm chính là chẳng phải rồi sao, đánh mặt mà! Phải biết rằng, dựa vào gương mặt để kiếm cơm đó!
      Last edited: 14/2/16
      Tiểu Ly 1111, Juuni, Bin Bin Bon Bon6 others thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      pic
      Last edited: 14/2/16
      Bin Bin Bon Bon, A fang, thuyt6 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      pic
      Last edited: 14/2/16
      Bin Bin Bon Bon, A fang, thuyt6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :