1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân ngốc - Phó Du (70C full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Con ngừ te đáng iu thế tối ngày cứ ss móng heo....vuốt heo....xì.......ở đây thèm mà chẳng được rờ này
      LạcLạc thích bài này.

    2. Sữa Chua

      Sữa Chua Well-Known Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      793
      :057:Hay aaaaaaaa :038::2one::037: hô hô chính thức lọt hố này của nàng nhaaaaaaa:034::034::034:
      LạcLạc thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 19
      Muốn dỗ Từ Tái Xuân thực ra rất đơn giản.

      Làm vui lòng.

      Từ Tái Xuân thích ăn kẹo, cho gói kẹo que chắc chắn rất vui vẻ.

      Bất quá gần đây kết quả kiểm tra sức khỏe của Từ Tái Xuân khả quan lắm, Trương Nghiêu từ bỏ ý định này.

      Hơn nữa, ngọt ngào nhất thời, lại thể ngọt ngào cả đời.

      Lúc Trương Nghiêu tới, Từ Tái Xuân vẽ vời lên quyển vở con gấu của , Trương Nghiêu bước rất , do đó Từ Tái Xuân phát ra, vừa suy nghĩ, vừa bôi bôi vẽ vẽ.

      Trương Nghiêu nhìn sang, phát quyển vở ấy chẳng khác trước đây, chính là mấy thực đơn.

      vắt hết óc suy nghĩ xem ngày mai nấu canh gì cho .

      Trong lòng Trương Nghiêu hiểu sao cảm thấy rất dễ chịu, nghĩ nghĩ, câu.

      “Mai, đừng nấu xương ống, muốn uống canh cà chua thịt viên.”

      “Á… ! Tại sao lại ở đây?!”

      Từ Tái Xuân che quyển vở lại, trong mắt tràn ngập kinh ngạc, hình như rất bất ngờ khi Trương Nghiêu ở chỗ này.

      “Đây vốn là phòng chúng ta mà.”

      Vết thương của Trương Nghiêu vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, Từ Tái Xuân thấy nhích lại gần, chủ động lấy cái gối cho .

      Trương Nghiêu nhận, ngược lại thuận thế tóm tay .

      Tay Từ Tái Xuân mềm mại, trắng trẻo, rất đáng . Trước đây, Trương Nghiêu cảm thấy đôi tay này của Từ Tái Xuân đẹp nhất rồi, trắng nõn nà, tựa như móng heo vậy, rất ngon miệng.

      Nhưng giờ, vết thương ngón tay bôi thuốc mỡ, còn hơi sưng đỏ óng ánh, thể nào đẹp nổi.

      Trương Nghiêu hít sâu hơi, trong lòng xuất cảm giác kỳ quái, thoáng mềm mại, lại mang chút đau đớn nhè , đợi tỉnh táo nhàng thổi thổi vết thương ấy.

      Từ Tái Xuân hơi ngứa, muốn rút tay về.

      Trương Nghiêu kéo , ngồi trong lòng .

      “Ban nãy, tức giận hửm?”

      có ạ.” bé ngốc có chút nghĩ một đằng một nẻo.

      Trương Nghiêu cũng vạch trần, khẽ đè cái tay sưng đỏ của Từ Tái Xuân, mắt bé ngốc đỏ lên, đau đến cả người đều run rẩy.

      “Đau ?”

      bé ngốc rưng rưng nước mắt gật đầu.

      “Đau mới biết nghe lời, bảo em đừng dính nước, là muốn vết thương em bị viêm nữa…”

      Từ Tái Xuân thổi tay hai mắt rưng rưng gật đầu.

      Hình như, dỗ con cũng khó như trong tưởng tượng, Trương Nghiêu rất đắc ý.

      vuốt đầu Từ Tái Xuân, càng ngắm người càng thấy đáng , vâng… có chút muốn hôn đấy.

      Cúi đầu, Trương Nghiêu quyết định làm bản thân uất ức.

      Dù sao người này sớm muộn gì cũng là của , đồ của mình làm chi phải khách sáo chứ.

      Vẫn là câu cũ, tưởng tượng rất tốt đẹp, song thực rất tàn nhẫn.

      Ngay khi Trương Nghiêu chuẩn bị cho Từ Tái Xuân nụ hôn cuồng nhiệt nồng cháy khó quên trong đời, lúc này Từ Tái Xuân chợt ngẩng đầu lên. Tốc độ cực nhanh, căn bản Trương Nghiêu chả kịp phản ứng bao nhiêu, phịch tiếng, Trương Nghiêu chỉ cảm thấy tảng đá nặng nề đập lên cằm mình, mẹ nó, đau muốn rớt nước mắt.

      Hết lần này tới lần khác bé ngốc này chẳng biết chuyện gì xảy ra, còn tủi thân hỏi câu.

      ơi… cũng chê em ngốc sao?”

      Trương Nghiêu ngây ngẩn cả người, cằm… hình như cũng đau lắm.

      “Sao em… em hỏi thế? Ai em…”

      Giọng Từ Tái Xuân càng , “Bọn họ đều vậy… em ngốc… em khác với những người khác…”

      Trương Nghiêu sửng sốt.

      Mặc dù nhà họ Từ che chở Từ Tái Xuân rất tốt, sau khi Từ Tái Xuân gặp chuyện chẳng may học nữa, Từ lão hổ còn đặc biệt tìm dì Thái đến toàn quyền phụ trách việc ăn uống và giáo dục Từ Tái Xuân, song miệng lưỡi con người đáng sợ quả thực sai.

      Trời sinh Từ Tái Xuân mẫn cảm, tựa như lúc trước ánh mắt và thái độ tốt của Cố Tây Dương vậy, chắc chắn cũng nhận ra.

      Ai ngốc đấy, ràng nhạy cảm và thông minh hơn kẻ khác.

      Trương Nghiêu dối được.

      “Em thực giống những người khác…” Hơi đần, nhưng Trương Nghiêu cảm thấy, như thế tốt vô cùng.

      Ngực to nhưng ngốc nghếch, với , phải chuyện xấu.

      Trái lại, cảm thấy định nghĩa này có thể thành công trở thành tiêu chuẩn kén vợ kén chồng.

      Vuốt vuốt đầu Từ Tái Xuân cúi xuống, Trương Nghiêu chậm rãi : “Bất quá rất tốt, cảm thấy rất tốt…”

      à?” Từ Tái Xuân hít hít mũi.

      Trương Nghiêu gật đầu, “Đương nhiên, có khi nào lừa em đâu.”

      Lời này còn nghi ngờ sao? Từ Tái Xuân nghiêm túc suy nghĩ hồi, sau đó nín khóc cười.

      Có được câu khẳng định Từ Tái Xuân vui vẻ ngủ, Trương Nghiêu búng đầu cái, khẽ thầm.

      “Em muốn cả đời đều ngốc như thế, cũng tốt.”

      Trong lúc mơ màng ngủ Từ Tái Xuân lầm bầm, chẳng biết câu gì, Trương Nghiêu nghe , trở mình, lại ngủ tiếp.

      này đúng là, giống heo mà.

      Bất quá, số mạng lại tốt.

      Quan trọng hơn là, cũng biết tệ.

      Trương Nghiêu chẳng buồn ngủ, sau khi giúp Từ Tái Xuân đắp kín chăn bèn ra ngoài.

      Dù sao hai người cũng thể chung giường, đúng lúc buồn ngủ, nên ra ngoài hít thở khí.

      Trương Nghiêu vừa tới cửa, Từ lão hổ tới rồi, tay còn giữ động tác đẩy cửa vào, trông thấy Trương Nghiêu, dường như ông hơi bất ngờ, sau khi quan sát hồi mới lên tiếng: “Quả nhiên tuổi trẻ, mới mấy tuần có thể nhảy nhót tưng bừng…”

      Từ lão hổ cảm thán như thế, ánh mắt lướt qua Trương Nghiêu lại nhìn chiếc giường lớn sau lưng, “Vượng Vượng ngủ rồi?”

      Trương Nghiêu gật đầu, "Mới vừa ngủ ạ."

      “Bôi thuốc lên tay rồi?”

      Trương Nghiêu vẫn gật đầu như cũ, “Dạ, còn hơi sưng.”

      Từ lão hổ chỉ tiếc rèn sắt thành thép, “Chắc chắn lại dính nước lạnh nữa, con bé đó, chuyên gia nghe lời.”

      Trương Nghiêu nghĩ bảo Từ Tái Xuân gặp nguy hiểm phải chạy ngay, kết quả làm ngược lại, ràng chạy về.

      Quả thực chuyên gia nghe lời.

      Đêm nay Từ lão hổ đặc biệt tốt, vậy mà hẹn Trương Nghiêu uống bia.

      “Mày có thể uống bia ?” Từ lão hổ bày tỏ nghi ngờ.

      Trương Nghiêu suy nghĩ chút, cầm lon bia có nồng độ tương đối thấp, cụng với Từ lão hổ.

      có gì thể.”

      Ánh trăng tiêu điều, hai người cụng mấy lon bia Từ lão hổ mới mở miệng : “Chuyện Vượng Vượng, phải cảm ơn mày.”

      Trương Nghiêu cảm thấy có lẽ Từ lão hổ hiểu lầm, bọn họ tưởng cứu Từ Tái Xuân, thực ra, hẳn là Từ Tái Xuân cứu mới đúng.

      Khi ấy, nằm mơ cũng muốn vứt bỏ Từ Tái Xuân, song tỉnh lại chỉ muốn tìm được nhanh chút.

      Thậm chí, bây giờ vẫn nghĩ ra, người đàn ông có bản năng rất mạnh, bản năng con người theo hướng có lợi tránh hại, lúc đó nguy hiểm ập đến, sao có thể đẩy Từ Tái Xuân ra nhỉ.

      Bản năng…

      Về sau, cũng hiểu.

      Đúng, bảo vệ Từ Tái Xuân trở bản năng, cho dù bằng lòng thế nào, thân thể trước đầu óc bước, mới làm ra phản ứng này.

      “Mặc kệ ra sao, nhóc con, mày vẫn mang nó về bình an.”

      Trương Nghiêu cười cười, trả lời.

      Kỳ thực, là vận may Từ Tái Xuân tốt, chẳng qua chỉ nắm tay , vứt bỏ thôi.

      Cửa ải cuối năm sắp tới, Từ lão hổ thương lượng với chuyện tết năm nay.

      “Bên kia mày đừng về nữa, mắc công Vượng Vượng lại đánh nhau…”

      Trương Nghiêu căn bản muốn về nhà họ Trương, có điều, ngày xưa đều cùng bà ngoại mừng năm mới, năm nay chắc có vài bất ngờ.

      Bóp bóp lon bia, Trương Nghiêu thoáng suy nghĩ, mới lên tiếng: “Năm nay, con muốn dẫn ấy về mừng năm mới.”

      “Về?” Sắc mặt Từ lão hổ hơi kỳ quái, “Mày về Trương gia?”

      Trương Nghiêu lắc đầu, “ phải.”

      Giờ giải thích với Từ lão hổ cũng lắm, Trương Nghiêu chỉ nhàn nhạt câu.

      “Con dẫn ấy về gặp phụ huynh.” Phụ huynh chân chính.

      Thấy dáng vẻ kia của Trương Nghiêu, Từ lão hổ uống xong lon cuối cùng, chẳng gì, chỉ gật đầu, thuận tiện yên lòng thông báo câu.

      “Đừng đánh nhau.”

      “Dạ.”

      Trương Nghiêu cười, về nhà ăn tết, kế hoạch rất vui vẻ, làm gì phải đánh nhau.

      Giống như Từ lão hổ , tuổi còn trẻ chính là tiền vốn. Được Từ Tái Xuân và dì Thái tỉ mỉ chăm sóc, Trương Nghiêu khôi phục rất nhanh, bất quá, phải người thay đổi duy nhất trong nhà.

      Khoai Tây cũng thay đổi.

      Càng mập mạp hơn.

      Lần trước, dì Thái dắt nó kiểm tra, kết quả còn xét nghiệm ra gan nhiễm mỡ. Đó là lần đầu tiên Trương Nghiêu biết, chó cũng có loại bệnh này.

      Có điều, lúc vẫn chưa cảm thán chó còn đắt tiền hơn con người, Khoai Tây bắt đầu nỗi thống khổ của cuộc đời nó.

      Mỗi buổi sáng, dì Thái cưỡng chế dắt Khoai Tây dạo, Trương Nghiêu cũng mê man rồi, lần đầu tiên gặp phải con chó thích dạo.

      Bất quá những thứ này quan trọng, quan trọng là cửa ải năm mới sắp tới, tính dùng cách gì để dẫn Từ Tái Xuân ra ngoài.

      Vì nghiêm túc mà , đây mới là lần đầu tiên hai người về gặp phụ huynh.

      Trương Nghiêu trầm tư suy nghĩ, nhưng Từ Tái Xuân căn bản phát ra nỗi ưu thương của .

      Tay Từ Tái Xuân rốt cuộc dưỡng trắng trẻo mịn màng trở lại như trước kia, song vẫn nhàn rỗi, ngày đó, mua được cuộn len to, còn kéo tay Trương Nghiêu khoa tay múa chân.

      Thấy vẽ phác thảo lên quyển vở con gấu, Trương Nghiêu có lý do tin tưởng Từ Tái Xuân muốn đan áo len cho , có điều hình như hơi , lẽ nào đan khăn sao?

      Song Trương Nghiêu phải cố tình muốn nghe lén, chỉ vô tình nghe được Từ Tái Xuân và dì Thái cái gì mà quà mừng năm mới.

      thoáng mất tập trung nhìn chằm chằm màn ảnh, ti vi chiếu bộ phim tình cảm bom tấn xúc động, nữ chính liều lĩnh tặng cho nam chính khăn quàng cổ dưới bầu trời đầy tuyết.

      Vâng, chẳng biết kẻ nghèo nào đe dọa đoàn làm phim, khăn quàng cổ xấu gần chết, còn có màu đỏ thẫm.

      Chờ chút…

      Hình như Từ Tái Xuân cũng dùng sợi len màu đỏ thẫm.

      Thực ra Trương Nghiêu thích màu đỏ lắm, cảm thấy hơi ẻo lả.

      Từ Tái Xuân trắng vậy, hợp với màu đỏ thẫm hơn.

      Dường như thích.

      vẫn thích màu xám đậm.

      Đầu óc Trương Nghiêu bắt đầu suy diễn, cuối cùng còn nghĩ đến vấn đề mấu chốt.

      Giờ Từ Tái Xuân vẫn chưa biết rốt cuộc đây là khăn quàng cổ hay áo lông, lẽ nào muốn cho kinh ngạc à?

      nghĩ, có cần cho Từ Tái Xuân ngạc nhiên luôn .

      Nhưng, Từ Tái Xuân thích thứ gì đây?

      Mẹ kế lại chuẩn bị xuất chiêu, tội con ghẻ, nghĩ cũng tội mà thui cũng kệ :059::059:
      Last edited: 22/11/15

    4. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Co´ fai a lai tuong bở ko nhể......poor a....:yoyo60::yoyo60:
      LạcLạc thích bài này.

    5. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Hiện thực thì luôn phũ phàng và tàn nhẫn bạn Nghiêu àh :4::4:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :