1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân ngốc - Phó Du (70C full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 16
      Trương Thiết Ngưu nghiêm túc rối rắm có nên vứt bạn học Từ Tái Xuân , tại hơi suy nghĩ lung tung rồi.

      có nguyên nhân nào khác, vì Từ Tái Xuân với cái gì gọi là điều ước, bộ ngực đầy đặn ấy còn cọ cọ cánh tay .

      Ô! cũng phải người chết!

      là người đàn ông trưởng thành khí huyết sôi sục mà!

      Trương Nghiêu nghĩ, tối nay trăng sáng ít sao, quạ đen cũng chẳng có con, chắc là nơi rất tốt đấy, đây phải thiên thời địa lợi nhân hòa là gì.

      Xoay người lại, nhìn chiếc giường cũ nát kia, còn có bức tường ố vàng loang lổ, dục vọng trong lòng giảm ít.

      ơi… em cũng ước điều ước.”

      Trương Nghiêu thoáng mất tập trung, tối nay rốt cuộc ăn thịt hay uống canh đây? rối rắm lắm.

      Dẫn Từ Tái Xuân ra ngoài, phải muốn mở cửa, muốn ăn thịt sao? Rốt cuộc còn do dự cái gì, căn bản cứ liều lĩnh nhào tới !

      Trương Nghiêu nuốt nước miếng, còn Từ Tái Xuân gì, xin lỗi… thể nào chú ý.

      “Em ước mãi mãi ở chung với .”

      Trương Nghiêu phục hồi tinh thần, nhìn Từ Tái Xuân, hơi kinh ngạc với điều ước hứa hẹn như vậy.

      “Em ước điều này làm chi?” Làm hại lương tâm có chút thấp thỏm.

      Từ Tái Xuân chớp chớp mắt, con ngươi đen như mực tràn ngập ngây ngô và hiền lành.

      “Vì rất đơn, em muốn ở cùng .”

      Đồ ngốc, em có biết cái gì gọi là đơn sao?

      Trương Nghiêu gì, chỉ rút cánh tay bị Từ Tái Xuân ôm, hồi mới nhàng : “Từ Tái Xuân, em có biết em ?”

      Từ Tái Xuân: “Em biết mà, muốn ở chung chỗ với , mãi mãi bên nhau.”

      “Mãi mãi em biết bao lâu ?”

      Từ Tái Xuân thành lắc đầu, “Em nghĩ… cực kỳ lâu ấy…”

      Trương Nghiêu nhìn Từ Tái Xuân, cố gắng muốn nhìn ra tia chột dạ hay giả dối thoáng qua khuôn mặt ngốc này, song nhìn hồi chỉ thấy ngu ngốc, chẳng phát được thứ khác.

      thực … nghiêm túc cái gì với bé ngốc chứ.

      Ở trong lòng thở dài, Trương Nghiêu im lặng, chỉ nhàng ngoéo tay với Từ Tái Xuân.

      Từ Tái Xuân, tốt nhất cả đời em đều ngốc thế, bằng … sau khi em thông minh nhớ lại, em chắc chắn quỵt nợ.

      Chọn ngày bằng hôm nay, Trương Nghiêu quyết định tối nay làm việc lớn.

      tính toán, kinh nguyệt của Từ Tái Xuân hẳn qua. Được rồi, thời kỳ an toàn tính thế nào nhỉ, xem Baidu thử? Bỏ , thời kỳ an toàn hình như an toàn 100%, vẫn tìm áo mưa thôi.

      Trải qua việc rối rắm lựa chọn, Trương Nghiêu quyết định ra ngoài mua ít đồ cần dùng.

      Từ Tái Xuân cũng muốn theo, song sau lần mất mặt trước đó, Trương Nghiêu kiên quyết cự tuyệt.

      ra ngoài mua thuốc, em đừng theo.”

      Từ Tái Xuân tủi thân bĩu môi, Trương Nghiêu hết cách đành dụ dỗ: “Về mua kẹo que cho em, vị em thích.”

      Trong nháy mắt, mặt mày Từ Tái Xuân rạng ngời, oán khí gì đều còn.

      Đúng là ngu ngốc.

      Ba phút sau, Trương Nghiêu đứng ngay cửa nhà trọ cũ nát, gió lạnh thổi vù vù, lạnh quá, tựa như tim vậy.

      Ai có thể cho biết, tại sao nhà trọ cũ nát này bán thuốc, lại bán áo mưa .

      Sau khi bà chủ thối tiền cho Trương Nghiêu, chắc thấy sắc mặt rất tệ, nên dè dặt đề nghị, “Nếu , cậu tới phía trước mười phút, xem thử tiệm thuốc bắc nhà ông Chu có ? Bất quá, tôi đoán cũng quá hạn rồi…”

      Sắc mặt Trương Nghiêu trầm, chẳng lời nào.

      Trong lòng thầm muốn lật bàn.

      Song, bà chủ vẫn còn , “Thực ra muốn đồ chơi kia làm gì, sau khi làm xong cậu rút ra ngay là được… Nếu , để nhà cậu giúp cậu hút … Hihihihi… chồng tôi thích nhất tôi… Khụ khụ…”

      “…”

      Trương Nghiêu thực chịu đủ rồi, cầm bao thuốc lá, thoáng suy nghĩ, cuối cùng thở phì phò về căn phòng cũ nát.

      Sớm biết thế, về nội thành cho rồi.

      Từ Tái Xuân ở giường tiếp tục nhớ nhung kẹo que Trương Nghiêu hứa mua cho , khi Trương Nghiêu nhà trọ có, khuôn mặt rạng rỡ của Từ Tái Xuân lập tức viết đầy đau thương.

      Trương Nghiêu xoa mặt , “Muộn rồi, đừng ăn nữa, cẩn thận sâu răng đó.”

      Từ Tái Xuân gật đầu, dáng vẻ vẫn có chút tủi thân.

      Trương Nghiêu suy nghĩ chút, với Từ Tái Xuân: “Em nhắm mắt lại.”

      Và hệt như lần trước đó, Trương Nghiêu tính giở trò cũ.

      Nhưng định tối nay ăn thịt ngay, nguyên nhân rất đơn giản, chả có áo mưa, cảm thấy mình thể nhịn được vào thời điểm mấu chốt, lẽ nào bảo Từ Tái Xuân hút cho sao? Chỉ e rất có khả năng dứt khoát cắn đứt của mất.

      Ngẫm lại, Trương Nghiêu liền mềm nhũn.

      Hơn nữa, còn nguyên nhân vẫn muốn thừa nhận.

      Ở chỗ này, sợ Từ Tái Xuân tủi thân.

      Mặc dù Từ Tái Xuân ngốc, nhưng cảm thấy nên có được thứ tốt hơn.

      Trương Nghiêu tính dụ dỗ Từ Tái Xuân, và giống như lần trước, thơm là được.

      Song dè dặt thơm lên đôi môi mềm mại, Trương Nghiêu mở mắt, lại phát đôi mắt tròn xoe kia của Từ Tái Xuân căn bản chưa nhắm lại.

      “Em là đồ lừa đảo! bảo em nhắm mắt mà!” ràng chơi xấu! Đúng là biết giữ lời.

      Từ Tái Xuân vuốt môi mình, còn liếm chỗ cũ, đối với việc lên án của Trương Nghiêu, có vẻ hết sức uất ức, “Em… chỉ muốn biết đó là kẹo gì mờ… ngọt vậy.”

      Bất quá, từ hôm nay trở , Từ Tái Xuân chắc biết.

      thế giới này thứ ngọt nhất phải kẹo que, mà là môi .

      Nghĩ về sau đều có thể ăn thứ ngọt thế này mỗi ngày, Từ Tái Xuân vui vẻ nở nụ cười.

      “Cười cười cười! Em chỉ biết cười!” Lúc này, Trương Nghiêu lại muốn vứt bỏ Từ Tái Xuân, tức giận nằm xuống, còn đưa lưng về phía Từ Tái Xuân, có thể chưa tới lát, cảm giác được khối ấm áp dán lên lưng, đúng, nghiêm chỉnh mà , là hai khối ấm áp, mềm mại cực kỳ dán lên tấm lưng rắn chắc của , cũng giống như dán lên tim .

      Lòng mềm nhũn, đâu còn nhớ rốt cuộc mình tức giận cái gì nữa.

      Đêm nay, Trương Nghiêu gặp giấc mơ rất khủng bố rất chân thực.

      mơ thấy Từ Tái Xuân bị đặt khối đá lớn, nhìn yếu ớt gọi ơi, nhưng chả xoay đầu lại.

      Vì còn ít tảng đá lần lượt lăn xuống.

      nghĩ mình chẳng cần mạng.

      Từ Tái Xuân khóc liên tục, cũng xoay đầu, chỉ với Từ Tái Xuân: “Đây là ý trời, liên quan đến . Từ Tái Xuân, em đừng trách .”

      thực chứng minh, giấc mộng cũng hoàn toàn trái ngược.

      Ầm ầm ầm mấy tiếng, Trương Nghiêu từ trong ác mộng giật mình tỉnh giấc, nhưng lúc này muộn, chân bị xà ngang hung hăng đánh cái.

      Mẹ nó, đau quá, gãy mất rồi.

      Cũng may, bị chặn.

      Trương Nghiêu tự dìu mình, nhanh chóng phản ứng kịp, chuyện gì thế này, căn phòng hình như sụp đổ, hơn nữa còn có dấu hiệu tiếp tục sụp đổ, phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi.

      Trương Nghiêu kéo chân mình ra ngoài, song được mấy bước, bỗng nhiên sực nhớ cảnh tượng trong mơ.

      Mẹ kiếp! Từ Tái Xuân ngốc nghếch ấy đâu.

      Trương Nghiêu kéo lê cái chân gãy, tìm kiếm Từ Tái Xuân trong mảng bừa bộn, mẹ nó, đồ ngốc đó đâu rồi.

      Lẽ nào đây cũng là giấc mơ của mình? Nhưng cơn đau buốt đùi khiến Trương Nghiêu căn bản thể tự an ủi, đây chẳng phải mơ.

      Bên ngoài truyền đến tiếng kêu la hoảng sợ, mơ hồ, nghe được giọng Từ Tái Xuân.

      Mẹ nó! Ai Từ Tái Xuân ngốc, thời điểm quan trọng, còn trốn nhanh hơn chuột.

      Hóa ra, giấc mơ đúng là ngược lại. Trong mơ, vứt bỏ Từ Tái Xuân, ở thực, bị Từ Tái Xuân hoàn toàn vứt bỏ.

      là —— phải trả thù, mà là thời cơ chưa tới đấy!

      Trương Nghiêu chẳng biết, từ vận may Từ Tái Xuân rất tốt.

      Mặc dù gặp phải Trương Nghiêu có vận may xui xẻo, song sau khi ngốc, vận may hình như lại trở về cuộc sống .

      Căn phòng cũ nát có WC, Từ Tái Xuân đẩy Trương Nghiêu cái, Trương Nghiêu cũng tỉnh lại, mắc đến độ thực nhịn nổi, bèn xuống tìm nhà vệ sinh.

      Nhưng tìm vòng có bất kỳ ai, WC cũng chả tìm được.

      Từ Tái Xuân nhịn nổi nữa, chuẩn bị ra ngoài tìm bụi cỏ giải quyết tại chỗ, thuận tiện tưới tiêu cho hoa cỏ.

      Song chẳng ai ngờ được, ngay khi ra ngoài tìm bụi cỏ, bên này truyền đến tiếng động ầm ầm ầm.

      sợ đến choáng váng, căn bản chả biết chuyện gì xảy ra.

      Mãi đến khi rất lâu, mới có giọng hoảng hốt lo sợ vang lên.

      mau! Sạt lở núi rồi!”

      Từ Tái Xuân trơ mắt nhìn ngôi nhà kia bị thứ núi lăn xuống đánh trúng, sau đó sụp đổ.

      sợ, cũng muốn chạy.

      Nhưng chạy được mấy bước, ngã nhào đất, sau đó đau đớn làm tỉnh táo.

      đúng… Còn nữa.

      Từ Tái Xuân đứng dậy chạy ngược về, , Trương Nghiêu còn trong phòng.

      Từ Tái Xuân bị bà chủ chạy tới trước mặt ôm, “Đừng vào đó! Nhà sắp sụp rồi… Huhuhu… nhà của tôi đó! Sắp sụp rồi… huhuhu… Đáng chết! Nhà của tôi! Sắp sụp rồi… huhuhu…”

      Từ Tái Xuân mặc kệ cái gì mà nhà hay nhà, chỉ biết , Trương Nghiêu vẫn chưa ra.

      còn phải mang Trương Nghiêu ra nữa!

      Bà chủ vừa khóc, vừa ôm Từ Tái Xuân.

      “Em à! Em đừng ngốc vậy! Trong đó nguy hiểm lắm! Đàn ông còn cũng thôi ! Lại tìm người nữa! Mạng mình mất rồi! thể tìm lại được! Huhuhu… nhà của tôi! Sắp sụp rồi!”

      Từ Tái Xuân mất sức lực rất lớn mới đạp bay bà chủ, sau đó vọt vào căn nhà.

      Nếu như Từ Tái Xuân được thần may mắn chăm sóc ngừng, Trương Nghiêu lại bị thần xui xẻo dựa.

      nghe được tiếng khóc của Từ Tái Xuân, vất vả lắm mới giãy giụa thoát khỏi căn phòng, nhưng vừa tới cửa, bèn phát đạn thịt Từ Tái Xuân bắn tới.

      Đạn này mà đụng cũng bỏ , quan trọng là còn đụng phải khúc gỗ.

      Trương Nghiêu hận đuôi mắt mình, mắt thấy khúc gỗ kia lỏng lẻo, tảng đá to sắp nện lên người Từ Tái Xuân, cũng chẳng biết sức lực từ đâu ùa tới, bổ nhào qua, đẩy Từ Tái Xuân ra.

      Mẹ nó! Đương nhiên Từ Tái Xuân tạm thời bị sức bật đẩy ra ngoài, nhưng bản thân lại xui xẻo hoàn toàn bị vùi trong gạch đá.

      Khi bóng tối ập tới, Trương Nghiêu tức giận nhịn được mắng câu.

      Mẹ kiếp! Nếu có thể sống, chắc chắn phải hung hăng vứt bỏ Từ Tái Xuân! Đúng! Hung hăng vứt bỏ!!!!

      Mẹ nó! Khi ấy đầu óc bị rút gân mới muốn chịu trách nhiệm với Từ Tái Xuân. Chịu trách nhiệm em em đó!
      Last edited: 22/11/15

    2. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Oạch, cũng quá xui
      LạcLạccaoduong thích bài này.

    3. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Haha.truyen nay vui that...chac khi nao a an dc Xuan ngoc thi moi het xui
      LạcLạc thích bài này.

    4. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Ta nam 9 là con ghẻ ah
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Phương Lăng nàng quá chuẩn :yoyo52:, đầu truyện đến h, chỉ có mỗi mình nàng câu này :yoyo60: tác giả là mẹ kế nam 9 nên còn hành dài dài :hoho::hoho::hoho:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :