1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân ngốc - Phó Du (70C full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Lần đầu tiên thấy 1 chú sói nai tơ lộ đuôi để người te biết......mặt dày vô sỉ hơn.......mí a này toàn hơn a trước....chẳng chiụ thua kém.....tung bông luạ Lạc trở về
      LạcLạc thích bài này.

    2. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Mong sau khi thi xong.câˋm thú se˜ xuã´t hiện :yoyo53::yoyo53:
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 12
      Dọc đường , mặt người dạ thú suy nghĩ rất nhiều, ví dụ như làm sao thâm tàng bất lộ để dì Thái và Từ lão hổ nhìn ra đêm nay muốn làm kiện lớn, ví dụ như làm sao dụ dỗ ngốc Từ Tái Xuân ngoan ngoãn nằm xuống sau đó để vào… Khà khà khà khà…

      Ngẫm lại… có chút kích động… Khà khà khà khà…

      Trương Nghiêu suy nghĩ rất nhiều, cố tình ánh mắt và lực chú ý của Từ Tái Xuân đều đặt kẹo que trong túi Trương Nghiêu, hề tiếp thu chút ánh mắt mập mờ nào gửi.

      Trương Nghiêu hơi thất vọng, đồ ngốc này, nếu là phụ nữ bình thường, gặp thời điểm kiểu này, chẳng phải sớm củi khô lửa bốc, ánh mắt bắn điện xèo xèo sao?

      Ánh mắt Từ Tái Xuân bắn điện xèo xèo ấy, bất quá phải dành cho , ngược lại là nhớ mãi quên cái túi tay .

      Trương Nghiêu thoáng buồn rầu.

      Bất quá có chút hứng thú buồn nôn của đàn ông, Từ Tái Xuân bên cạnh như cừu con ngọt ngào, ôi chà, chà đạp cừu con ngọt ngào đúng là sở thích cả đời của đàn ông đấy.

      Dọc đường Trương Nghiêu đều cười toe toét, khà khà khà, đêm này chắc chắn là bước ngoặt của cuộc đời .

      Vẫn là câu cũ, kế hoạch rất hoàn mỹ, nhưng mọi việc ấy à, nhất định có ngoài ý muốn.

      Ai bảo Trương Nghiêu gặp được nhà Từ lão hổ chi.

      Khi Trương Nghiêu dẫn Từ Tái Xuân về, bèn kinh ngạc phát nhà bọn họ có khách.

      Trương Nghiêu đen mặt, mẹ nó chuyện gì xảy ra trời. còn chưa biểu tâm trạng sắp hộc máu, vị khách quen thuộc nhào tới, tiện tay sờ soạng mông cái.

      “Úi giời ơi, lâu gặp, ông chủ !”

      Ông chủ em ông!

      Trương Nghiêu chẳng biết sao lão Trầm tới đây.

      Song Từ lão hổ ràng chuyện rất vui vẻ với ông, chỉ thế, lão Trầm còn túm Trương Nghiêu, cái gì mà em tốt, uống hai ngụm.

      Ai là em với ông ta chứ!

      Trong lúc chuyện, lão Trầm cực kỳ quen tay sờ soạng mông người nào đó.

      Trương Nghiêu muốn xù lông, nhưng tự với mình bình tĩnh bình tĩnh nào.

      Có lẽ, tối nay chưa phải bước ngoặt của cuộc đời .

      sao, còn nhiều thời gian mà, khà khà khà, quả ngọt để đến cuối cùng nhất định càng ngọt hơn.

      Lão Trầm rót đầy rượu cho Trương Nghiêu, còn nhìn , “Cười sắc thế làm gì? Đầu dưa suy nghĩ chuyện xấu hổ à…”

      Trương Nghiêu: “…”

      Lão Trầm và Trương Nghiêu cụng ly cái, tuyên bố rất có hứng thú nghiên cứu vấn đề này.

      “Ông chủ tuổi còn trẻ, nghĩ tới phụ nữ cũng bình thường. Giống chúng ta năm đó thôi, phải nổi tiếng khắp trong thôn ngoài thôn sao?”

      xong, lão Trầm và Từ lão hổ còn đưa mắt nhìn nhau, lộ ra nét mặt đàn ông đều hiểu.

      “Bất quá, lão hổ à, chúng ta già rồi, giờ là thiên hạ của bọn trẻ… Mặc dù muốn thừa nhận, nhưng quả thực chúng ta già mất rồi…”

      Lão Trầm và Từ lão hổ cụng ly cái, Trương Nghiêu bên này hình như hơi sáng tỏ.

      Lão Trầm muốn về hưu ư?

      “Tháng trước, con tôi tới tìm tôi, muốn kết hôn… Nó lớn hơn Trương Nghiêu mấy tuổi, nhưng trầm ổn như thằng nhóc này… Tôi già rồi, nó như thế, tôi mặc kệ nó, ai quan tâm đây…”

      Lão Trầm lại vỗ mông Trương Nghiêu cái, “Nhóc con, tôi phải , cậu phải trông nom tiệm xe của tôi cho tốt… còn Khoai Tây nữa!”

      Bất giác Trương Nghiêu phát mình được tiếp nhận tiệm xe.

      Ngày đó, lão Trầm và Từ lão hổ uống đến say mèm, ngay cả Trương Nghiêu ngàn chén say rốt cuộc cũng có chút ngà ngà.

      Khi tỉnh lại, hơn nửa đêm.

      Từ lão hổ và lão Trầm bên cạnh ngủ rất say, còn ngáy vui vẻ.

      Trương Nghiêu sờ đầu, hơi nặng nề, bất quá còn tốt.

      Gió đêm từ cửa sổ chưa đóng thổi vào, Trương Nghiêu xoa xoa cánh tay nổi da gà, suy nghĩ chút, cuối cùng kéo hai cái chăn, đắp cho hai người tấm thảm trải sàn.

      là càng già càng khiến người ta yên tâm mà.

      hơn nửa đêm, vợ ngốc của chắc ngủ o o chảy cả nước miếng rồi, lúc này chơi trò động phòng cũng có chút đúng lúc.

      Mấu chốt nhất là uống rượu, chẳng biết có ảnh hưởng đến việc phát huy ? Ở mặt này tự cho rằng mình rất giỏi.

      Bất quá, bầu bạn, chả biết vợ ngốc ngủ có yên giấc ?

      Trương Nghiêu vuốt đầu, sau khi rót cho mình ly nước, do dự chút, vẫn về phòng Từ Tái Xuân.

      biết, khi bao lâu, hai ông già mặt đất cũng ngẩng đầu.

      “Lão hổ, ông thực quyết định giao tiệm sửa xe cho nó sao?”

      Từ lão hổ tựa vào ghế salon, nén giọng cười cười, “Mới gặp thằng nhóc này thấy nó tâm thuật bất chính, nhưng mấy năm nay, ông cũng hiểu tôi mà, tôi nhìn nhầm, thằng nhóc này về sau chắc chắn thành tài…”

      Lão Trầm vuốt cằm, cũng gật đầu, “Mấy tháng nay, tôi cũng có thể nhìn ra vài thứ. Thằng nhóc là kẻ lợi hại, về sau thành tựu thua tôi với ông, có điều, rốt cuộc tâm thuật nó bất chính… Vượng Vượng theo nó…”

      Từ lão hổ cười khổ, “Tôi chính là vì Vượng Vượng… Nó ngốc là thực, lão Trầm à, là ông , chúng ta già rồi, nhưng Vượng Vượng của tôi còn , tôi thể theo nó suốt cả đời, tôi chỉ có thể cố gắng hết sức tìm người giúp tôi chăm sóc nó… Thằng nhóc này muốn thế nào cũng được, chỉ cần về sau chăm sóc Vượng Vượng tốt, chuyện khác quan trọng nữa…”

      “Nó thực được ?”

      Từ lão hổ lắc đầu, ánh mắt hơi sa sầm, “Được hay , rất nhanh biết thôi.”

      Tất nhiên Trương Nghiêu biết khi tiếp quản tiệm sửa xe phía sau còn có đoạn hội thoại như vậy.

      Đối với , Từ lão hổ có thể giao tiệm xe cho , thực khiến rất bất ngờ.

      Ngày hôm sau Trương Nghiêu đợi Từ lão hổ thức dậy, chủ động tới tìm ông.

      “Tiệm sửa xe đó, con vào sau cùng…” Ý Trương Nghiêu rất ràng, mấy tháng ngắn ngủi, có cái gì làm Từ lão hổ tin tưởng thế.

      Từ lão hổ ăn bánh trôi, viên bánh trôi chưa nuốt vào, trái lại bị Trương Nghiêu xông tới dọa hết cả hồn.

      Vất vả lắm Từ lão hổ mới ăn xong bánh trôi tâm trạng cũng tốt, giơ quả đấm với Trương Nghiêu: “Mày nghĩ rằng tao cho mày hả! Nếu sau năm mày mở rộng quy mô tiệm sửa xe kia lên gấp đôi, mày cút xéo cho tao!”

      Trương Nghiêu gục đầu xuống, hồi sau mới ngẩng đầu, “Nếu con làm được như thế nào?”

      Từ lão hổ cười lạnh, “Thằng nhóc thối! Mày làm được rồi hãy !”

      Cuộc trò chuyện này rốt cuộc kết thúc, nhưng chắc do tác dụng của cổ vũ, lúc Trương Nghiêu ra cửa bỗng cảm thấy toàn thân tràn trề năng lượng.

      Đúng lúc, Từ Tái Xuân mang cặp lồng tới, Trương Nghiêu cũng chỉ muốn ôm , tung lên trời hai cái.

      Trương Nghiêu nếm thử hành động duy mỹ này, cuối cùng tay mình suýt gãy mất, rốt cuộc, khôi phục bình tĩnh.

      “Ngoan ngoãn ở nhà, về cho em kẹo.”

      Hôm nay, Trương Nghiêu tới đó tiếp quản công tác.

      Lão Trầm muốn theo con trai về quê, vì thời gian khá vội vàng, nên cả ngày hôm nay Trương Nghiêu bề bộn nhiều việc.

      Thời gian tiếp theo, tất cả mọi thứ giải xử lý xong, lúc này, lão Trầm gọi lại, “Nhóc con! Còn thứ quan trọng nhất chưa xử lý…”

      “Cái gì?”

      Lão Trầm xong, từ phía sau gara dắt ra con chó cỏ Trung Quốc được nuôi tròn mũm, giao cho Trương Nghiêu.

      “Đây là Khoai Tây! Sau này phải tốt với người ta nha…”

      Trương Nghiêu thoáng nhìn con chó cỏ cao cỡ nửa con người, mẹ nó! Đây là thứ quan trọng nhất mà lão Trầm sao?!

      Dựa theo lão Trầm , Khoai Tây này theo tiệm sửa xe cũng mấy năm.

      Trước kia là chó hoang đường, bị vài kẻ lương tâm chó tha đánh gãy chân.

      Lão Trầm thấy nó đáng thương, có thể trông nhà bảo vệ sân. Năm đó, còn cắn tên trộm muốn trộm lốp xe, nên giữ lại.

      Bất quá Khoai tay chắc già rồi, thích nhúc nhích lắm. Hơn nữa vì hình thể, sợ khách sợ, nên luôn được nuôi ở sân sau.

      Bởi nó là con chó đẹp yên lặng, do đó trong khoảng thời gian này Trương Nghiêu phát ra nó.

      Kỳ thực Trương Nghiêu thích chó lắm.

      Chẳng qua kinh nghiệm nuôi chó của khiến có bóng ma.

      Lúc còn bé, nuôi con chó ghẻ. được bà ngoại nuôi lớn, trẻ con trong thôn đều thích , ngoài sáng trong tối đều là tạp chủng.

      Khi đó, ai chơi với , chỉ có con chó ghẻ kia trong thôn. Lúc Trương Nghiêu rảnh rỗi cho con chó ghẻ xương gặm, song bao lâu, phát thấy con chó ghẻ đâu.

      tìm suốt ngày, rốt cuộc phát vài thanh niên đằng sau cánh đồng lúa mì trong thôn, khi Trương Nghiêu tìm tới, con chó ghẻ chỉ còn sót lại mấy khúc xương trong nồi.

      Trải qua chuyện này, ngoại trừ khiến Trương Nghiêu rớt mấy cái răng cửa, còn để lại bóng ma dày đặc.

      Sau này, đến Trương gia, cũng nhặt con chó.

      Con chó kia tên Vượng Vương, rất ngoan, chưa bao giờ sủa bậy, là con chó tốt.

      Đáng tiếc, đợi thăm bà ngoại về, phát bị người nhà họ Trương đánh chết.

      Đời này nhớ mãi vẻ mặt khinh bỉ của bà Trương kia.

      “Đây là chó mày hả? Mày cũng là chó nhà tao nuôi, con chó còn có quyền nuôi con chó khác sao?”

      Về sau, Trương Nghiêu thề nuôi chó nữa.

      Dắt Khoai Tây về nhà, Trương Nghiêu nghĩ Từ Tái Xuân sợ.

      Nhưng Từ Tái Xuân bổ nhào tới, lúc trực tiếp nhào lên người Khoai Tây, bỗng nhiên Trương Nghiêu có cảm giác, có lẽ quyết định việc sai lầm.

      Khoai Tây thích yên tĩnh, thực ra chính là lười.

      Hôm nay Trương Nghiêu ầm ĩ với nó cả buổi chiều, ngay cả giương mắt nó cũng chả thèm giương mấy lần.

      Lúc Từ Tái Xuân nhào tới, nó chỉ giương mắt, còn từ dưới đất bò dậy, thân thiết vừa liếm vừa kêu với Từ Tái Xuân.

      Mặt Trương Nghiêu đen sì, sắc mặt Từ lão hổ bên cạnh cũng đen thui.

      “Súc sinh.”

      Hai người hẹn mà cùng ra khỏi miệng, đặc biệt lúc móng vuốt Khoai tây đặt lên ngực Từ Tái Xuân, hai người đồng loạt mắng câu.

      “Đừng ép tao trở mặt!”

      Tác giả: Khoai tây là nam phụ quan trọng! Mời tung bông cảm ơn! Hahahaha…
      Last edited: 22/11/15

    4. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Choy oy.why? Why? Why? Sao a ko câˋm thú dc v? Say ruou cang tot mơˋ :yoyo65::yoyo65: hiu hiu hiu......ko câˋm thu´ dc thoy.coˋnbị sơˋ mông nư˜a ha´ ha´:yoyo36::yoyo36: đọc truyen vua tư´c vưˋa haˋi:yoyo60::yoyo60:
      P/s: maˋ hinh nhu ta dc temmmmmmmm ahhhhhhhhhh:yoyo53::yoyo53:
      editer:yoyo52::yoyo52:
      quỳnhpinky, LạcLạclinhdiep17 thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      kết nạp 1 ẻm khoai vô hàng cún VIP nữa rùi iu chớt mất.....giọng cười cuả nghiêu ca mất hình tựơng soái ca quớ đê....
      caoduongLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :