1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xoay chuyển vận mệnh - Tiểu Yêu Trùng Sinh (22) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 15: Nha hoàn Thu Hòa.


      Lí đại nhân bị đưa vào tình cảnh khó xử, Thu Hòa là kẻ tình nghi, đồng thời là nhân chứng cực kỳ quan trọng. Nếu muốn nhanh chóng phá án, có nàng ta được, nhưng đây là người của phủ Thừa tướng, hơn nữa tương lai có thể là nha hoàn thiếp thân của hoàng tử phi, chỉ là viên quan nho của phủ Thuận Thiên Doãn, chưa nhận được đồng ý nào dám tùy tiện lộn xộn.

      Đúng lúc này nghe Tô Tâm Li chủ động đưa nha hoàn này để mang , vội vàng chắp tay cảm ơn, “ Tô tiểu thư thâm minh đại nghĩa, hạ quan nhất định nhanh chóng đem hung thủ bắt về quy án.”

      Tô Diệu Tuyết vừa nghe, lập tức cuống lên, những kẻ Phương di nương sai ám hại Tô Tâm Li đều chết cả rồi, có chứng cớ, coi như muốn cũng tra ra được gì, nhưng giờ Thu Hòa bị bắt mọi chuyện kết thúc, nàng ta nhu nhược, khẳng định chịu nổi nghiêm hình tra tấn, nàng ta mà đem Phương di nương khai ra, Phương di nương bị bắt , tới vị trí tiểu thư chính thất vô duyên với nàng, sau này trong Thừa tướng phủ đến người để dựa vào cũng có, vậy sao gả vào hoàng gia, sao có thể làm vương phi hay hoàng hậu đây?

      Tô Diệu Tuyết kéo cánh tay Phương di nương, Phương di nương nhìn nàng ta, sắc mặt khó xử, tình cảnh này rơi vào mắt Tô Tâm Li, nàng nhếch khóe môi, nàng chính là muốn bọn họ nếm tư vị nóng nảy như kiến trong chảo lửa như thế nào.

      -"Tiểu thư, nha đầu này là phu nhân lúc trước ngàn chọn vạn tuyển để hầu hạ ngài, nàng ta to gan lớn mật, lại dám cấu kết với người ngoài hãm hại tiểu thư, quả thực nên băm thấy vạn đoạn, nhưng dù sao đây cũng là nha hoàn thiếp thân của ngài, nếu bị bắt vào ngục giam, người ngoài cũng chỉ biết tiểu thư dạy dỗ kẻ dưới tốt, đối với danh tiếng của tiểu thư cũng tốt”.

      Phương di nương ngôn từ khẩn thiết, lời đều vì đại cục suy nghĩ.

      -“ Tiểu thư, nô tỳ chỉ nhất thời hồ đồ mới phạm phải sai lầm ngập trời như như vậy, nô tỳ biết sai rồi, cầu ngài nể tình nô tỳ theo người nhiều năm như vậy, tha thứ cho nô tỳ lần này, nô tỳ dám nữa, sau này nô tỳ nhất định tận tâm tận lực hầu hạ ngài, dù làm trâu làm ngựa, cũng tuyệt oán trách nửa lời”.
      Thu Hòa từ đầu tới giờ vẫn hôn mê bỗng nhiên tỉnh lại, chạy vọt tới quỳ trước mặt Tô Tâm Li, lôi kéo y phục của Tô Tâm Li, nước mắt nước mũi tèm lem cầu xin tha thứ.

      -“ Đừng làm bẩn váy tiểu thư!”

      Lưu Chu lập tức chạy tới, thừa dịp Thu Hòa để ý, kéo tay nàng ta, đẩy ra ngoài. Thu Hào bị ngã đất, tiếp tục muốn với lên, lại bị Trinh Dục Phàm ra hiệu cho mấy gã sai vặt tiến lên ngăn cản.

      -“ Thu Hòa, sao người lại biết điều như vậy, tiểu thư thường ngày đối đãi với chúng ta đâu có tệ, ai cho người lá gan dám cấu kết với người ngoài bắt cóc tiểu thư, may mắn tiểu thư bình an trở về, người những lấy công chuộc tội, ngược lại trăm phương ngàn kế vu hại thanh danh tiểu thư, may có Lục hoàng tử làm chứng, nếu ngươi xem tiểu thư phải làm sao, người ràng bụng dạ khó lường muốn hại tiểu thư !”

      Lưu Chu che chắn trước người Tô Tâm Li, “– Người vốn là nha hoàn của tiểu thư, hầu hạ chủ tử chính là bổn phận của người, còn dám kể công, tiểu thư là chủ nhân, người là hạ nhân, giữa người và tiểu thư còn có thể có quan hệ gì nữa mà muốn nể tình nể nghĩa? Người ăn cây táo rào cây sung, theo quy củ, đáng lẽ phải bị loạn côn đánh chết, sau đó đưa tới cho cẩu ăn, tiểu thư vốn nhân từ, hôm nay lại là ngày mừng thọ của Tướng gia, mới thèm so đo tính toán với ngươi, người còn muốn sao nữa?”

      Tô Tâm Li im lặng thở dài, mang dáng vẻ mỹ nhân nhíu mày, vẻ đẹp nên lời.

      -“Cuối cùng đều do ta làm chủ nhân vô năng vô dụng, dạy dỗ được nha hoàn sợ chết bán chủ cầu vinh, nha hoàn như ngươi, ta thể cũng dám dùng.”

      -"Tiểu thư!"

      Phương di nương mắt thấy Tô Tâm Li đem Thu Hòa giao cho nha môn, khỏi càng thêm sốt ruột.

      -“ Di nương có tấm lòng thiện lương, Li Nhi luôn ghi nhớ, tuy Thu Hòa là nha hoàn tướng phủ, nhưng nàng lại phạm phải sai lầm lớn như vậy, hôm nay có các vị đại nhân ở đây, bọn họ có thể làm chứng cho ta, ta thẹn với lương tâm, chờ Lý đại nhân điều tra chân tướng việc, đến thời điểm thông cáo thiên hạ, chẳng những có thể cho ta công đạo, còn có thể để mọi người coi như gương, răn đe những hạ nhân có ý muốn bán chủ cầu vinh, Lục hoàng tử, ngài nghĩ sao?”

      Nhan Thần Ti híp mắt, hàng loạt ánh đèn từ hành lang chiếu khuôn mặt giống như cây thược dược nở hoa, gật gù khen ngợi, “Như vậy rất tốt.”

      -“Phụ thân ý của người thế nào?”

      Tô Bác Nhiên nhìn ánh mắt đưa tới cầu xin của Phương di nương, từ ái nhìn Tô Tâm Li, “- Vi phu cũng cảm thấy chủ ý của Li Nhi rất tốt.”

      Ý tứ của Lục hoàng tử, là thần tử sao có thể làm trái, lúc trước bị đội lên cái mũ ái thiếp diệt thế, tại sao có thể trước mặt nhiều người lại tiếp tục bao che cho Phương di nương?

      Thu Hòa thấy lay chuyển được Tô Tâm Li, vội vàng đổi hướng, bò tới trước mặt Phương di nương, “ Phương di nương, người nhất định phải cứu nô tỳ.”

      -“ Ngươi làm ra chuyện như vậy, ta cũng chỉ là di nương, sao có thể giúp người đây? May mắn tiểu thư có chuyện gì, nếu , nhà của người cũng khó tránh tội.”

      Phương di nương lạnh lùng nhìn Thu Hòa, ánh mặt lạnh như băng tràn ngập uy hiếp.

      -“ Phương di nương, ngày mai người đem giấy bán thân của Thu Hòa tới nha môn phủ Thuận Thiên cho Lý đại nhân.”

      Tô Tâm Li xong, thấy Tô Bác Nhiên trừng mắt về phía mình, vội cụp mắt, lui về phía sau bước, vai thoáng co rúm lại, nhưng khóe môi lại hơi cong lên, nàng chính là muốn cho tất cả mọi người biết, Thừa tướng phủ do tay di nương chưởng quản, ngay cả giấy bán thân của nha hoàn trong viện của nàng, đều nằm trong tay Phương di nương, chuyện lần này ai làm, cần phải cũng biết sao? Hơn nữa, nếu Phương di nương có tính tự giác, giấy bán thân của hạ nhân trong viện nên đưa cho nàng từ lâu.

      Nhan Thần Ti đứng bên cạnh nàng mỉm cười.

      Quả nhiên là con cáo thông tuệ giảo hoạt!

      -“ Thu Hòa, vừa rồi người nhất thời hồ đồ, nên lấy công chuộc tội, nếu như có thể lấy công chuộc tội, tin tưởng lý đại nhân nhất định tay xử tội.”

      Tô Tâm Li vừa xong, liền có người đem Thu Hòa gào khóc kéo , nhìn dáng vẻ biết vậy chẳng làm, chật vật vô cùng của nàng ta, Tô Tâm Li trong lòng cười gằn.

      Bất kể đời trước hay đời này, nàng ta vẫn như vậy, nàng hiểu, Tô Diệu Tuyết và Phương di nương cho nàng ta lợi lộc gì, đời trước, nàng coi nàng ta như tỷ muội, nàng ta đâm dao sau lưng nàng, hại nàng , còn hại cả Cố đại ca rơi vào kết cục vạn kiếp bất phục, đời này, lại mở ra tiết mục bán chủ cầu vinh, nhưng, cũng tin nàng ta vẫn may mắn như đời trước, tin rằng Lý đại nhân nhìn Lục hoàng tử ở để bắt nàng ta khai ra.

      -“ Phụ thân, thân mình nữ nhi khỏe, xin phép cho nữ nhi về trước nghỉ ngơi.”

      -“ Được, muội bị kinh sợ rồi, tối qua lại nghỉ ngơi tốt, thân thể cũng mệt rồi, người đâu mau đưa tiểu thư về nghỉ!”

      Tô Bác Nhiên muốn mở miệng. lại bị Trình Dục Phàm trách móc, sắc mặt tức giận đỏ rực.

      Tô Tâm Li xoay người, dịu dàng hướng về Nhan Thần Ti hành lễ tạ ơn, làn váy màu xanh phấn vẽ ra độ công duyên dáng, đôi mắt hạnh hơi rủ xuống, trầm độc, nhìn ra vui buồn, nàng đứng dậy liếc mắt nhìn Tô Diệu Tuyết và Phương di nương phía sau Nhan Thần Ti, thấy hai người căm giận nhìn nàng chằm chằm, đặc biệt là Tô Diệu Tuyết, hận thể đem nàng nuốt chửng, Tô Tâm Li hơi nhếch khóe môi, so với những chuyện nàng ta làm với nàng đời trước, những điều này căn bản đáng nhắc tới.

      Nhưng mọi chuyện bắt đầu từ những thứ đáng nhắc tới này!
      Tô Tâm Li được Lưu Chu đỡ, liếc mắt nhìn nơi Phương ma ma quỳ, Phương ma ma cả kinh, ngẩng đầu, vừa vặn đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Tô Tâm Li, khỏi run lên.

      Vẻ mặt chút cảm xúc, ánh mắt lạnh lùng thoáng lóe tia sát ý, những nanh vuốt của Phương di nương, nàng chậm rãi nhổ từng cái từng cái xuống, làm cho nàng ta trở thành con cọp răng.

      Hết chương 15
      linhdiep17, ZjnZjn, Chris2 others thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      nam chinh la ai vay ban
      Cố Huân Nhiên thích bài này.

    3. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      @thuyt ko bik nữa bạn, vì bộ này mình sưu tầm vs Nyanko, mà editor bên đó ms làm ts chương này thôi ^ ^

    4. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 16: Nam nhân xuất lúc nửa đêm .

      Tố Tâm Lí vừa về tới Li Tâm viện, được hạ nhân hầu hạ, sau khi tắm rửa thay y phục liền nhanh chóng nghỉ ngơi.

      Mới vừa thiếp lâu, Tô Tâm Li bắt đầu gặp ác mộng, ở trong mộng, ký ức kiếp trước tái , dường như nàng thể nào thoát khỏi số mệnh.

      Nhan Ti Minh tuyệt tình, tàn nhẫn; Tô Diệu Tuyết độc ác, dối trá, vô liêm sỉ; còn có Phương di nương thâm độc, xấu xa; Tô Bác Nhiên lạnh lùng, tàn ác, đời trước, nàng nhìn thấy mọi chuyện, giờ khắc này toàn bộ được phơi bày trong mộng.

      Phủ Định Quốc Công hơn trăm người mặc trang phục tù nhân quỳ pháp trường, gương mặt từng người từng người thân thiết quen thuộc, ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu, còn có cữu cữu, ca ca, … gần như trong chớp mắt cảnh tượng đẫm máu choáng ngợp tâm trí. Thoáng cái hình ảnh của Cố Nam Y xuất , thân khôi giáp, thẳng lưng quỳ trước mặt Nhan Ti Minh, thanh kiếm trong tay giơ cao, Tô Tâm Li ngừng : “đừng, đừng mà, dừng lại!”, nhưng cuối cùng lại phải trơ mắt nhìn thanh kiếm sắc bén đâm vào lồng ngực ; hình ảnh cuối cùng nàng thấy mấy con chó hoang cắn xé tiểu hài tử, trong chốc lát chỉ còn lại xương trắng.

      -" được, được, được —"

      Tất cả hình ảnh đan xen hỗn loạn , ý thức như biến thành xương máu, gắt gao bám chặt tâm trí Tô Tâm Li, nàng nỉ non, kêu la, khóc lóc, muốn mở mắt ra, nhưng cơn ác mộng cho nàng thoát ra.

      -"Tô Tâm Li, Tô Tâm Li, mau tỉnh lại , tỉnh lại ."

      Mơ mơ màng màng, thấy hình như có người đập vào mặt của mình, lực đạo , mặt lạnh lẽo, cảm giác đau, là giọng của nam nhân, thanh lạnh lẽo còn có chút lo lắng.

      Nam nhân?

      Khuê phòng của nàng sao lại có nam nhân? Là ai phái tới? Tô Tâm Li bỗng dưng chấn động. cầm chặt cánh tay vỗ mặt, hai mắt chợt choàng mở to.

      -"Nàng tỉnh rồi."

      mặt Tô Tân Li toàn mồ hôi lạnh, tầm mắt mơ hồ, màu đỏ của máu trong giấc mộng che mờ hai mắt, căn bản thể thấy tướng mạo của người trước mắt. lâu sau, nàng rốt cuộc thấy gương mặt kia dưới ánh đèn mờ ảo, vẫn còn chút mơ hồ , nàng ngơ ngác nhìn nam nhân trước mắt, cũng buông tay, hiển nhiên nàng vẫn chưa hồi phục tinh thần, bi thương và tuyệt vọng trong mộng vẫn tích tụ trong lòng, cách nào tan biến.

      tay của Lan Dực Thư bị Tô Tâm Li nắm chặt, tay còn lại lấy khăn tay từ trong áo ra giúp Tô Tâm Li lau mồ hôi mặt.

      Mãi tới khi tầm mắt thích nghi với ánh sáng mờ ảo, Tô Tâm Li mới nhìn thấy người quen thuộc lại có chút xa lạ đứng cạnh giường, lập tức phục hồi tinh thần, liếc mắt thấy cánh tay nàng vẫn nắm chặt trong ngực, vội vàng buông ra và ngồi dậy. Khăn tay của Lan Dực Thư theo tránh né của nàng rơi áo ngủ bằng gấm, ánh mắt tuyệt vọng, đau buồn mang theo sợ hãi, đề phòng nhìn người nửa đêm xông vào khuê phòng của mình.

      -"Tại sao lại là công tử?"

      Tô Tâm Li vừa mở miệng, liền cảm nhận được vị tanh của máu, môi đau nhức, có lẽ lúc mơ thấy ác mộng nàng ý thức được mà cắn phải, biết vừa rồi có vô tình điều gì nên . Trong lòng Tô Tâm Li khỏi lo lắng.

      -" Lan công tử, ta rất cảm kích ân cứu mạng của công tử, nhưng công tử có biết danh dự của nương quan trọng hơn so với tính mạng? Nếu để hạ nhân trong phủ biết trong đêm có nam nhân trong khuê phòng của ta, sau này sao ta có thể gặp người khác đây!”

      Thấy Tô Tâm Li xong, Lan Dực Thư sắc mặt đổi, ánh mắt khẽ ý cười,, nhìn thẳng vào Tô Tâm Li, “- Vậy nàng liền lấy thân báo đáp là được rồi, vừa vặn có thể báo đáp ân cứu mạng của ta”.

      Tô Tâm Li nghe thấy chế nhạo trong lời , có chút bất ngờ liếc nhìn , nàng còn cho là người biết đùa giỡn.

      Làm như nghe thấy, Tô Tâm Li xuống giường, tìm áo khoác thêm lên người, tới vén rèm châu liếc nhìn bên ngoài, nha hoàn gác đêm nằm giường, chút động tĩnh.

      Khóe môi Tô Tâm Li run rẩy, lấy thân thủ của , muốn tiến vào phòng của nàng tất nhiên kinh động hạ nhân, lại xoay người, vẻ mặt bình tĩnh thong thả, lộ chút cảm xúc, dù là ai nhìn vào cũng khỏi sinh ra mấy kinh ngạc thán phục.

      Lan Dực Thư cảm thấy mất mặt, phải tức giận, chẳng qua cảm thấy nữ nhân này thực kỳ quái, nam nhân nửa đêm xuất trong khuê phòng của mình, nữ nhân này bộc lộ chút kinh hãi nào, còn tưởng nàng sợ hãi hét lên, lá gan phải , nếu , hơn nửa đêm ở bãi tha ma kia sớm bị dọa chết khiếp rồi.

      Ngồi xuống bên cạnh bàn, rót hai ly trà, Tô Tâm Li nhàng tới bên cạnh ngồi xuống.

      “- bị dọa sợ sao?”

      Lan Dực Thư đem ly trà vừa rót đẩy tới trước mặt Tô Tâm Li, thanh trong trẻo vang lên, xen lẫn ý cười khó nhận ra.

      Tô Tâm Li cười khẽ tiếng, nâng ly trà lên, đem nước trà đưa đến miệng trực tiếp uống hơn phân nửa, tối qua dáng vẻ chật vật của nàng đều bị nhìn thấy, giờ nàng cảm thấy vấn đề hình tượng cần thiết phải quan tâm, vốn dĩ gặp hình tượng cũng chẳng tốt đẹp gì rồi.

      “-Nếu là kẻ xấu muốn vào giật tiền, cướp sắp nàng tính sao?"

      Để ly trà trong tay xuống, ý cười dịu dàng nhìn về phía Lan Dực Thư, “ Ta chẳng qua chỉ là tiểu thư bé được thích trong phủ, nếu có kẻ xấu, chắc chắn vào viện của Phương di nương và Tô Diệu Tuyết, hai viện này ở gần nhau, quả thực lợi ích gấp đôi.”

      Cười khẽ tiếng, Tô Tâm Li vừa cũng đồng thời hi vọng có đám cướp xông vào Tướng phủ, đem hai mẫu tử kia bắt , biết khi hai người đó trở về được, người phụ thân kia của nàng có thái độ thế nào?

      “- Còn nếu như bọn chúng có mắt dám tới tiểu viện của ta, bọn chúng thích tiền tài, ta coi như của thay người, còn nếu muốn cướp sắc, vậy ta dùng mỹ nhân kế, đem bọn chúng giết hết là được, tới đây, hôm nay phải cảm tạ Lan công tử đưa đến phần đại lễ kia.”

      Lan Dực Thư híp mắt, nhìn ý cười nhàng của mỹ nhân trong ánh nến bập bùng, khuôn mặt hờ hững trầm tĩnh, có lẽ vừa gặp ác mộng nên có chút tái nhợt, khóe môi cũng vẻ yếu ớt, dáng vẻ liễu yếu đào tơ, sóng mắt lưu chuyển, chuyện giết người qua miệng nàng lại có vẻ nhàn nhạt thong dong như kể chuyện đời thường.

      Cảm giác rất kỳ quái, ràng là mâu thuẫn, nhưng lại hài hòa đến kỳ lạ.

      “- Chỉ tiện tay giúp đỡ thôi, nàng chê nhiều chuyện là tốt rồi, vừa rồi nàng gặp ác mộng sao? Mơ thấy gì vậy?”

      Lan Dực Thư vừa xong, Tô Tâm Li rất nhanh nhớ tới giấc mộng kia, sắc mặt trắng bệch thêm mấy phần.

      Ác mộng? Xác thực đó là giấc mộng đáng sợ, trong mộng, những người nàng cho rằng thương quan tâm nàng lại đều là ma quỷ khoác vỏ ngoài thiện lương trước mặt nàng, hại chết những người thân luôn lẳng lặng thương lo lắng cho nàng .

      “- Chẳng qua thấy đám ma quỷ đội lốt cừu non chuyện ác nào làm, nhưng sao, ta đem bọn chúng từng kẻ vào địa ngục, để chúng thể ra ngoài làm loạn được.”

      Nhan Ti Minh, Tô Diệu Tuyết còn có Phương di nương và Tô Bác Nhiên, tất cả bọn họ nàng bỏ qua, đời trước bọn họ gây cho nàng bao nhiêu đau khổ, đời này nàng trả lại từng cái .

      “- Công tử tới đây làm gì? Thủ vệ Tướng phủ nghiêm ngặt, công tử lo lắng sơ ý bị lộ hành tung sao? , mục đích của công tử là gì?”

      Tuy biết Lan Dực Thư hơn nửa đêm tìm đến nàng vì chuyện gì, nhưng có lẽ gây hại cho nàng, hơn nữa kinh dộng tói hạ nhân trong phủ, mấy người Phương di nương khẳng định cũng biết, nếu như vậy, nàng cũng có gì phải sợ. vào đây ràng là có chuyện bí mật muốn làm, hơn nửa đêm xông vào Ly Tâm viện của nầng, chắc phải muốn uống trà rồi vài lời nhảm nhí ? Nghĩ vậy, nàng bình tĩnh cầm ly trà lên uống ngụm.

      "- Tặng nàng cái này."

      Lan Dực Thư xong, lấy từ trong lồng ngực khối ngọc bộ màu đỏ đặt lên bàn, ánh nến bập bùng, ngọc bội long lanh tỏa sáng, hình chim phượng hoàng bay lượn ở giữa trông vô cùng sống động, đây chính là ngọc bội bên người Tô Tâm Li.

      Tô Tâm Li vẻ mặt trầm xuống lộ ra mấy phần khó hiểu, Lan Dực Thứ nhàn nhã nở nụ cười, đem ngọc bội đẩy tới trước mặt Tô Tâm Li,

      “- Tiết mục buổi tối đặc sắc như vậy. ta làm sao có thể xem miễn phí được? Ta và những người kia khác nhau, vì điều đó, ta tới đưa thù lao, như thế nào, có thích hay ?”

      Hóa ra, đưa huyết ngọc có giá trị liên thành trả lại cho nàng vì biểu lộ khác người, đúng là rất sáng tạo, nhưng coi nàng là con khỉ diễn trò sao? Cảm giác này rất khó chịu, nhưng lễ vật này nàng từ chối, ngược lại vô cùng thản nhiên nhận lấy, đây là ngọc bội thiếp thân của nàng, coi như Lan Dực Thư dùng nó gây bất lợi cho nàng, thế nhưng Phương di nương hẳn dựa vào đó gây .

      “- Tấm lòng của Lan công tử ta sao có thể phụ đây?”

      Tô Tâm Li nhận lấy, đem đeo lại người, bỗng dưng nghĩ tới cái gì đó, “ Lục hoàng tử là công tử mời tới sao?”

      Nhan Thần Ti với người của phủ Định Quốc Công căn bản có gặp nhau, lần này trở về, chính ngoại tổ phụ cũng biết, ngoại trừ Lan Dực Thư lén lút xem ở bên ngoài, nàng đúng nghĩ ra người khác.

      “- Ăn người tay ngắn, uống của ta hai bình rượu quỳnh hoa được trưng cất hai mươi năm, tự nhiên thể cùng ta lên mặt tự cao được.”

      Lời này, ràng chính là thừa nhận suy đoán của Tô Tâm.

      Lan Dực Thứ chăm chú nhìn Tô Tâm Li lúc, bỗng nhiên mỉm cười, “Nàng cho ta nhìn vở kịch đặc sắc như vậy, ngoại trừ báo đáp, ta còn có đáp lễ.”

      chờ Tô Tâm Li kịp phản ứng, Lan Dực Thư tự mình làm chủ, ôm lấy nàng nhanh chân nhảy khỏi phòng, thân thể còn chưa chạm đất, ở giữa trung gập eo lại, liền nhàng lên xuống nóc nhà, chờ Tô Tâm Li từ kinh hoảng khôi phục lại bình thường, nàng và Lan Dực Thư dừng lại nóc thư phòng.

      ------ ngoài đối thoại ------

      P/S: Kỳ thực, Lan Dực Thư là là gã đàn ông xấu bụng, vô liêm sỉ!
      linhdiep17, Chris, Trâu2 others thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      co ma xau bung vo liem xi co nao nhung ma neu la vai chinh thi cung cha la j het
      TrâuCố Huân Nhiên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :