[XK] Tuyệt Sắc Yêu Nghiệt Độc Sủng - Ám Hương Ảnh Di (Update C47)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      vẫn là nghe lời Vũ Huyên hết hihi Thanks @pqthaolyy nhé
      pqthaolyy thích bài này.

    2. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Chương 15: Phong ba (2)


      [​IMG]
      Hai người bị gọi là “tiểu bảo bối” hóa đá.

      Chẳng trách được cho dù là ai nữa nghe được đứa bé mới có mấy tháng gọi mình là tiểu bảo bối, lại hóa đá, chỉ có thể là tinh thần rất cứng rắn nha!

      Sáu người còn lại buồn cười lên tiếng: “Ha ha ha” Huyên nhi bảo bối là rất đáng !

      Nam Cung Vũ Huyên chớp chớp mắt to tròn, nhìn về phía mấy người “vui sướng khi người khác gặp họa” : “Các tiểu bảo bối, các huynh cười cái gì nha?” Ngữ điệu cùng biểu tình muốn bao nhiêu có bây nhiêu.

      “Ách…” Tươi cười của đám người cứng lại mặt. Các tiểu bảo bối?

      “Khụ, ách, cái gì, Huyên nhi tiểu bảo bối nha, từ tiểu bảo bối này là thể dùng lung tung được, biết ?”

      Quy Hải Lộng Nguyệt ho tiếng, đem biểu tình cứng ngắc thả lỏng, bắt đầu đối với Nam Cung Vũ Huyên “Ân cần dạy bảo.”

      “Vì sao nha?” Nam Cung Vũ Huyên “ hiểu” .

      “Ách, nguyên nhân, bởi vì, tiểu bảo bối chỉ có thể gọi người hơn thôi nha!” Quy Hải Lộng Nguyệt thay nàng giải thích “nghi hoặc”

      Nam Cung Vũ Huyên nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát, sau đó nhìn tám bé xung quanh lần: “Vậy, các huynh đều là lớn như nhau sao?” xong liền ra vẻ mình liên quan.

      “Đương nhiên phải.” Quy Hải Lộng Nguyệt trong lòng hề nghi ngờ lời . Cũng bởi vì câu này, tám người bọn bắt đầu kiếp sống “tiểu bảo bối” của họ.

      “Vậy, vậy vì sao các huynh lúc đó người lớn hơn có gọi người hơn là bảo bối nha?”

      Trong đối mắt đen của Nam Cung Vũ Huyên tràn ngập: Chẳng lẽ các huynh muốn lừa tiểu hài tử sao? Trong cặp mắt kia, có thể là tràn đầy tố cáo.

      “Ách, cái gì, cái gì, …” Quy Hải Lộng Nguyệt biết gì để chối cãi.

      “Xem , xem ! Huynh là gạt muội. Bất quá, muội chỉ sợ huynh. Nhưng muội quyết định về sau liền gọi các huynh là tiểu bảo bối” Nam Cung Vũ Huyên giờ phút này giống như đế vương lộng quyền, quang minh chính đại “Muốn tự mình làm”

      “Ách, Huyên nhi tiểu bảo bối, có thể hay ….” tây môn vân ảnh còn muốn gì nữa, nhưng là bị Nam Cung Vũ Huyên chút lưu tình đánh gãy: “Các huynh hôm nay cần hôn sao?” Hắc hắc, đây là trực tiếp “hối lộ”

      “Muốn nha, muốn nha!” Mấy người đột nhiên nhớ tới, hôm nay còn chưa có hôn , đều tiến đến trước người Hiên Viên Nhược Ngôn, chờ đợi được “nữ vương” “sủng hạnh”

      Nam Cung Vũ Huyên thấy mấy người quên vấn đề xưng hô, trong lòng cười trộm. Dưới đáy lòng : Hắc hắc, muội các huynh thời gian ba giây, nếu trong thời gian này các huynh có phản đối, chính là cam chịu ha.

      .. hai.. ba! Hắc hắc, tốt lắm nha!

      Mấy người đợi lúc, thấy Nam Cung Vũ Huyên có hướng tới giống như thường rất nhanh in lại nước miếng mặt bọn , hiểu nhìn về phía nàng.

      Cùng lúc bọn nhìn về phía nàng, nam cung vũ huyen xong ba giây “hứa hẹn”

      “Huyên nhi cục cưng, muội làm sao vậy?” Tư Huyền Dịch dẫn đầu hỏi.

      “Nha! Tại muội hỏi các huynh có đồng ý hay muội gọi các huynh là tiểu bảo bối nha! Ha ha, các huynh nếu đều đồng ý, như vậy từ giờ trở , muội liền gọi các huynh là tiểu bảo bối nha!”

      “Ách, đồng ý? Chúng ta đồng ý khi nào?” tám người thập phần hiểu nhìn về phía nàng.

      “Đúng vậy, chúng ta có đồng ý nha, hơn nữa, Huyên nhi bảo bối, muội hỏi lúc nào?” Hiên Viên Nhược Ngôn hỏi. Nàng còn trong lòng mình! Nếu như nàng chuyện, thể nghe thấy.

      “Muội trong lòng nha! Muội im lặng đếm ba tiếng, sau đó các huynh có phản đối, như vậy về sau muội liền gọi các huynh là tiểu bảo bối.” khuôn mặt phấn nộn của Nam Cung Vũ Huyên tràn đầy nghiêm túc.

      Cái này, đến phiên tám người cảm giác đỉnh đầu có bầy quạ đen bay qua kêu hoảng loạn.

      trong lòng? Vậy sao có thể nghe thấy? có nghe thấy, đương nhiên phản đối nha!

      “Các huynh, các huynh có nghe thấy sao? Người ta còn cho rằng, các huynh cùng người ta tâm ý tương thông nữa!” Nam Cung Vũ Huyên “ủy khuất” .

      Tám người nhìn thấy khuôn mặt nhắn ủy khuất của nàng, từ sâu trong đáy lòng thản nhiên đau nhói.

      “Ách, Huyên nhi tiểu bảo bối, chúng ta nghe thấy. Chúng ta đều nghe thấy được. Ha ha, chúng ta đúng là đồng ý! Vừa rồi chúng ta chỉ muốn chọc ghẹo muội thôi!” Thượng Quan Tuyệt Trần “tước vũ khí đầu hàng”

      “Ừ, , rĩ, chúng ta là nghe thấy được, ha ha, đáp ứng rồi, đáp ứng rồi.” Bảy người còn lại phụ họa theo đuôi.

      [​IMG]
      linhdiep17, Elise Tuyenbéo xinh thích bài này.

    3. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Các bạn chính thức bị bắt nạt rùi Bạn Huyên trở thành nữ vương rùi hihi thanks @pqthaolyy nhé
      pqthaolyy thích bài này.

    4. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Chương 16: Bảo bối, đừng khóc.

      [​IMG]

      nghe thấy được? cần phải miễn cưỡng nha, người ta muốn các huynh ủy khuất, người ta chịu ủy khuất là được.” Nam Cung Vũ Huyên “thâm tình” .

      Tám người vừa nghe thấy nhíu mày lại, trao đổi ánh mắt lẫn nhau, cuối cùng Hiên Viên Nhược Ngôn mở miệng : “Huyên nhi tiểu bảo bối, chúng ta là đều nghe thấy được. Về sau muội gọi chúng ta, ách, gọi chúng ta… bảo, tiểu bảo bối, ha ha ha”

      Trời ạ, bọn như thế nào mà để cho nàng chịu ủy khuất được, ràng, ý định này là làm cho lo lắng sao?

      “Ừ, tốt, ha ha, các tiểu bảo bối, muội rất thích các huynh, muốn hôn cái!” Nam Cung Vũ Huyên hưng phấn . Kỳ , nàng cũng biết chính mình ngây thơ, nhưng là đối với bọn sủng nịch là lúc nàng nghĩ làm tiểu hài tử như vậy.

      Đem tám người hung hăn “chụt” cái.

      “Ha ha, Huyên nhi tiểu bảo bối của chúng ta thông minh, mới hơn ba tháng có thể học !” Gia Cát Mặc Húc cẩn thận ôm Nam Cung Vũ Huyên, mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo.

      “Đúng vậy! hổ là cục cưng Huyên nhi của chúng ta.” Bảy người còn lại mặt cũng lên vẻ tự hào khó có thể che đậy.

      “Cái gì chứ! Người ta cũng phải mới ba tháng! Người ta sắp tuổi rồi!” Nam Cung Vũ Huyên đồng ý .

      Kỳ , nàng rốt cuộc cũng biết mình lớn cỡ nào, có thể là hơn ba tháng, khả năng còn lớn hơn nữa.

      Dù sao nữa đều biết, vậy lớn chút, làm cho việc mình “mở miệng chuyện” trở nên phải là chuyện “kinh hãi thế tục”

      sắp tuổi? Huyên nhi tiểu bảo bối, sinh nhật của muội là ngày nào nha?” tây môn vân ảnh hỏi.

      “Sinh nhật? biết nữa! Vậy lấy ngày muội gặp các huynh làm sinh nhật của muội được chứ?”

      Mạng của nàng chính là dùng máu của tám người bọn , là bọn với thân hình như thế nuôi nàng lớn dần tạo nên khoảng ôn nhu ấm áp.

      “Ha ha, tốt!” Tám người mặt mày hớn hở.

      “Đúng rồi Huyên nhi tiểu bảo bối nên dùng bữa” Thượng Quan Tuyệt Trần tiến lên, muốn ôm Nam Cung Vũ Huyên trong ngực Gia Cát Mặc Húc.

      “Đợi các tiểu bảo bối, người ta có chuyện muốn cùng các huynh!” khuôn mặt nhắn của Nam Cung Vũ Huyên trở nên nghiêm túc

      “Ách, Huyên nhi tiểu bảo bối, muội muốn gì, như thế này , tại dùng bữa trước. Bằng đói!” Thượng Quan Tuyệt Trần bởi vì lời của nàng mà dừng lại động tác, sau tiếp tục vươn tay muốn ôm nàng qua.

      !” Nam Cung Vũ Huyên ngưng lại động tác của Thượng Quan Tuyệt Trần, sau đó nhìn tám người xung quanh, : “Các tiểu bảo bối, muội có thể ăn cơm, muội cần tiếp tục uống máu của các huynh.”

      Lời này vừa ra, tám người sửng sốt, ăn cơm? Sắc mặt trầm xuống.

      “Huyên nhi tiểu bảo bối, muội cái gì? Muội như vậy, như thế nào ăn cơm được, bị mắc nghẹn!” Thượng Quan Tuyệt Trần có chút tức giận .

      “Ô oa….” Nam Cung Vũ Huyên lớn tiếng khóc

      “Ô ô ô … , các huynh biết, muội uống máu các huynh, nhìn các huynh dần dần gầy , ô ô ô … , lòng muội đau, ô ô ô … , trước kia biết , muội uống máu người nào, các huynh liền hiểu lầm thành , ô ô ô … muội, ô ô ô, muội chán ghét các huynh. Cho nên thể ngăn lại nước mắt, tiếp tục uống cho xong, ô ô ô … nhưng là, tại muội có thể , muội cần tiếp tục uống máu các huynh! Ô ô ô…, các huynh có biết thời điểm muội uống máu các huynh, lòng của muội đều muốn tan nát sao? Ô ô ô…”

      Nam Cung Vũ Huyên nghĩ lại thời điểm bọn cho nàng uống máu, hai gò má tái nhợt, nước mắt rốt cục tràn ra, tâm, tóm lại đều đau…

      Tám người giật mình ngây ra nhìn cái bé khóc “thê thảm”, trong lòng vừa cảm động vừa đau lòng. Cảm động là vì nàng cư nhiên lại đau lòng vì bọn , đau lòng là vì nước mắt của nàng đả kích đến trái tim bọn .

      Huyền Dịch tiến lên, học bộ dạng của nàng trước kia hôn nước mắt của , đem môi mỏng in lên giọt nước mắt của nàng: “Tiểu bảo bối, đừng khóc.”

      [​IMG]
      @béo xinh : thanks nàng luôn ủng hộ nhe =D
      inbeibe, béo xinhlinhdiep17 thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Tui nữa.....tui nữa........ko thấy thông báo.....nhào vô là chục chương...yeu..... mấy tiểu loli này quá....nhiều ca quá....ko biết nữ vương có ôm về hết ko a
      pqthaolyy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :