[XK] Tuyệt Sắc Yêu Nghiệt Độc Sủng - Ám Hương Ảnh Di (Update C47)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Hay quá chưa chi là sủng thế này có mà hihi thanks @pqthaolyy nhes
      pqthaolyy thích bài này.

    2. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Chương 9: Thời gian trẻ con (3)

      [​IMG]

      “Oa, cục cưng, ngươi, ngươi chán ghét ta?” cảm xúc mềm mại từ môi Nam Cung Vũ Huyên truyền đến, khiến cho trong lòng Tư Huyền Dịch đột nhiên chấn động, kích động nhìn khuôn mặt nhắn gần trong gang tấc.

      Sợi tóc đỏ rực, bởi vì ưu tư của chủ nhân biến mất, sáng lên càng thêm chói mắt!

      Nam Cung Vũ Huyên đem đầu của mình cùng Tư Huyền Dịch cách ra, cười “khanh khách” với , tinh mâu chuyển sang giống như hình trăng non.

      “Ha ha ha” Tư Huyền Dịch nhìn khuôn mặt đáng tươi cười của Nam Cung Vũ Huyên, ngây ngốc cười.

      “Này, cục cưng, ngươi rất bất công, ta cũng muốn hôn ” Thượng Quan Tuyệt Trần đưa mặt mình đến trước đầu của Nam Cung Vũ Huyên.

      Ha ha, tiểu tử giảo hoạt, còn muốn được an ủi!

      Nam Cung Vũ Huyên cũng “bẹp” ấn dấu hôn mặt .

      “Ha ha” cục cưng này rất đáng .

      “Cục cưng, ta cũng muốn” Đông Phương Dật Hàm cũng bắt chước điệu bộ Thượng Quan Tuyệt Trần, đưa mặt đến.

      Nam Cung Vũ Huyên làm theo, cũng ấn tiếp dấu hôn.

      “Ta nữa” Quy Hải Lộng Nguyệt cũng đưa mặt tới.

      Nam Cung Vũ Huyên giống như ai đến cũng cự tuyệt, cũng như thế ấn nụ hôn gương mặt .

      “Hắc hắc, ta còn muốn, cục cưng, ta còn muốn!” Tư Huyền Dịch “ biết hổ thẹn”

      Nam Cung Vũ Huyên mắt to nước mắt lưng tròng nhìn chằm chằm Tư Huyền Dịch, giống như tố cáo “lòng tham” của .

      “Ách vậy, vậy hôm nay bỏ, ngày mai tiếp tục” Tư Huyền Dịch nhìn biết ý tứ Nam Cung Vũ Huyên, ngượng ngùng .

      “Đúng, đúng, ngày mai tiếp tục, về sau, mỗi ngày cục cưng đều cho chúng ta cái hôn ! Ha ha!” Đông Phương Dật Hàm hưng phấn .

      “Đúng vậy, ý kiến hay, cục cưng hỏ, phải nhớ kỹ nha!” Thượng Quan Tuyệt Trần nhàng nhéo nhéo khuôn mặt nhắn của Nam Cung Vũ Huyên

      “Đúng, nếu hôn , liền đánh mông của ngươi!” Quy Hải Lộng Nguyệt “uy hiếp” .

      Nam Cung Vũ Huyên bĩu môi, biết phải làm sao, gật gật đầu!

      Ha ha, đàn đầu cây củ cải này, mỗi ngày hôn ? Cho tới bây giờ đều chưa ai hưởng thụ qua loại đãi ngộ này à!

      “Ha ha ha ha” bốn người nhìn bộ dạng đáng của Nam Cung Vũ Huyên, lớn tiếng cười.

      Tại gian phòng cách xa.

      Hiên Viên Nhược Ngôn, Gia Cát Mặc Húc, Tây Môn Vân Ảnh cùng Công Tôn Lưu Dạ nghe được tiếng cười, ánh mắt khống chê được nhìn về phía gian phòng cách xa.

      Nhưng là vách tường dày cách trở tầm mắt, căn bản có cách thăm hỏi tình huống tại.

      Trong lòng an ủi chính mình: Ngày mai, cục cưng liền là của chúng ta, trước để cho bọn thoải mái !

      Thời gian như trôi như nước, chảy xuôi qua.

      Công Tôn Lưu Dạ nằm nghiêng giường, tay phải cầm quyển sách, yên tĩnh nhìn. Tay trái nhịp nhàng vỗ lên thân nằm bên cạnh, cục cưng bị áo da chồn bọc kín.

      Nam Cung Vũ Huyên nhìn Công Tôn Lưu Dạ hai má gầy yếu, đau lòng cảm động.

      gần mười ngày, mỗi ngày nàng giống như ma cà rồng uống máu của bọ , mình trở nên mập mạp, nhưng bọn lại trở nên gầy yếu.

      Đầu đất ngu ngốc, có thể thử đút cơm cho nàng, nhưng bọn lại luôn chấp nhất dùng máu đút nàng.

      Càng tức là nàng khi nào mới có thể chuyện nha!

      thể chuyện, nàng muốn cự tuyệt uống máu bọn , bọn cho rằng nàng là thích bọn , mà nàng cũng giải thích được.

      Kỳ , biết, nàng rốt cuộc có chỗ nào đáng giá để cho bọn đối đãi như thế? Nàng có thể nhìn thấy, đám bọn , đều phải loại người biết quan tâm lo lắng.

      Thậm chí có thể , bọn đều là người lãnh huyết… Chỉ có người lãnh huyết mới có thể mặt đổi sắc cắn ngón tay mình, có thể luyến tiếc máu trong người mình chảy ra…

      Cửa “chi nha” tiếng, mở, Hiên Viên Nhược Ngôn, Gia Cát Mặc Húc cùng Tây Môn Vân Ảnh từ bên ngoài vào, sau đó Quy Hải Lộng Nguyệt bốn người theo vào.

      Công Tôn Lưu Dạ nhìn bốn người Quy Hải Lộng Nguyệt, chợn mi, mắt xanh nhìn về phía người tới: “Ha ha, các trụ cột tương lai của Quy Hải quốc, các ngươi đến chỗ chúng ta là sao?”

      Cho dù cười, cũng làm cho người ta có cảm giác lo lắng.

      Đám người Quy Hải Lộng Nguyệt làm bộ nghe thấy, lập tức đến bên cạnh Nam Cung Vũ Huyên, ngồi xổm người xuống, sờ sờ, xoa bóp khuôn mặt nhắn của nàng.

      “Dạ, mấy lão nhân Thượng Thiện trở lại. Ngày mai chúng ta phải bắt đầu học” Hiên Viên Nhược Ngôn nhìn về phía Nam Cung Vũ Huyên, có chút lo lắng .

      [​IMG]

      @béo xinh : Hơ hơ, về sau còn hơn thế nữa :yoyo60:
      1012, linhdiep17béo xinh thích bài này.

    3. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      ta thích ta thích nhé. các bạn học vậy bé Huyên chắc cũng học theo quá nhỉ hihi thanks @pqthaolyy nhé
      pqthaolyy thích bài này.

    4. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Chương 10: Thời gian trẻ con (4)

      [​IMG]

      “Cái gì?” Công Tôn Lưu Dạ bỏ quyển sách tay xuống nhìn Hiên Viên Nhược Ngôn: “Mấy cái lão già khó chơi này trở lại? Tiểu gia hỏa kia làm sao bây giờ?” trong mắt xanh, lên tia vết nứt.

      Mười mấy ngày nay, tuy rằng vật thể , nhưng thông minh cùng đáng của nàng, đều làm cho người người cam tâm tình nguyện chăm sóc nàng, nay mấy lão già đó trở về, vật những người có mặt ở đây đều có thời gian?

      Tiểu tử kia phải làm sao bây giờ?

      “Quy Hải Lộng Nguyệt bọn có cách” Hiên Viên Nhược Ngôn thản nhiên xong, sau đó đem tay bé của Nam Cung Vũ Huyên nhàng bỏ vào trong áo lông chồn, bọc kỹ lưỡng.

      “Đúng. Bọn ta có cách. Nhưng là phải cả tám người chúng ta hợp tác mới được.” Quy Hải Lộng Nguyệt đáp lời Hiên Viên Nhược Ngôn.

      “Cách gì?” Công Tôn Lưu Dạ ngồi thẳng người.

      “Mỗi ngày người xin phép, chiếu cố tiểu bảo bối, nhưng là người xin phép phải sửa chương trình học, sau khi trở về phải đem Đương Thiên Vật học dạy cho người xin phép đó”

      Quy Hải Lộng Nguyệt vừa dứt lời, đám người Hiên Viên Nhược Ngôn lâm vào trầm tư.

      Tám người bọn , phân biệt là Quy Hải quốc cùng Hiên Viên quốc đưa tới học viện rèn luyện, học tập. Hiên Viên Nhược Ngôn cùng Quy Hải Lộng Nguyệt là người nối ngôi đế vương, chương trình học giống nhau.

      Thượng Quan Tuyệt Trần cùng Gia Cát Mặc Húc là bồi dưỡng thành Thừa tướng phụ tá đế vương, chương trình học cũng là giống nhau.

      Huyền Dịch cùng Tây Môn Vân Ảnh hai người là chương trình học hành quân đánh giặc

      Mà Công Tôn Lưu Dạ cùng Đông Phương Dật Hàm là chương trình học buôn bán ( là Kinh tế học nay ).

      “Ta đồng ý” Hiên Viên Nhược Ngôn đầu tiên mở miệng.

      “Ta cũng vậy” Gia Cát Mặc Húc tiếp.

      “Biện pháp sai” Tây Môn Vân Ảnh ý : Đồng ý!

      “Chỉ cần có thể chiếu cố cục cưng, ta ý kiến” Công Tôn Lưu Dạ câu ra suy nghĩ trong lòng.

      "Nha, nha y y, a ô ân y nha..." Nam Cung Vũ Huyên vẫy tay bé, trong miệng phát ra thanh phán nghị.

      Nàng cần như vậy! cần tiền đồ của bọn hủy thân nàng, bọn làm như vậy, nàng biết báo đáp như thế nào?

      “Cục cưng, coi chừng lạnh” Quy Hải Lộng Nguyệt cầm tay bé của Nam Cung Vũ Huyên bỏ vào trong áo lông chồn, chặn tay của nàng, cần nàng lộn xộn.

      Nam Cung Vũ Huyên chỉ có thể liều mạng loạng choạng đầu , dùng ánh mắt với bọn : Tự ta có thể.

      “Cục cưng, ngươi là muốn ngươi có thể ở lại mình?” Tây Môn Vân Ảnh hỏi.

      Trải qua thời gian ở chung, bọn có thể hiểu được ý tứ của Nam Cung Vũ Huyên thông qua ánh mắt cùng động tác.

      Nam Cung Vũ Huyên gật gật đầu.

      Ha ha, bọn hiểu ý tứ của mình.

      thể. Cục cưng, ngươi còn , tuy rằng ngươi rất thông minh, nhưng nếu như để lại mình ngươi, chúng ta an tâm” Tây Môn Vân Ảnh chút do dự bác bỏ ý kiến của Nam Cung Vũ Huyên.

      "Nha nha,, a,, y y a..." trong mắt Nam Cung Vũ Huyên lên màng nước.

      Băng ngân sắc trong mắt Thượng Quan Tuyệt Trần chợt lóe lên tia sáng, dứt khoát bế Nam Cung Vũ Huyên lên: “Cục cưng ngoan nha. Chúng ta tuyệt đố để ngươi mình, cho nên ngươi phản đối là vô dụng” sau đó với đám người Hiên Viên Nhược Ngôn “Ta mang cục cưng qua chỗ chúng ta bên kia, để cho các ngươi thương lượng xong , ta ôm lại đây” xong liền nâng bước đến gian phòng cách xa.

      Nam Cung Vũ Huyên bị ôm vũng vàng trong lòng, ấm ấp cùng áy náy quanh quẩn trong lòng nàng, lâu chưa hết.



      Sáng sớm hôm sau, trời tờ mờ sáng, Công Tôn Lưu Dạ liền đem Nam Cung Vũ Huyên còn ngủ say trong tay giao cho Quy Hải Lộng Nguyệt.

      Hôm nay là Quy Hải Lộng Nguyệt trông coi nàng.

      Trời sắp sáng, Nam Cung Vũ Huyên tỉnh dậy, thấy mình nằm đùi Quy Hải Lộng Nguyệt, dùng tay trái ôm mình, lại tập trung tinh thần nhìn sách vở bàn.

      Giống như có tâm linh tương thông, Quy Hải Lộng Nguyệt sau giây nàng tỉnh lại, liền nhìn về phía nàng: “Cục cưng, tỉnh?”

      Nam Cung Vũ Huyên gật gật đầu.

      “Ha ha, chuyện đầu tiên làm sau khi giường là cái gì đây?” Quy Hải Lộng Nguyệt đem Nam Cung Vũ Huyên từ đùi bế lên, làm cho khuôn mặt nhắn của nàng đối diện mình.

      [​IMG]
      1012, Nyanko129, linhdiep172 others thích bài này.

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Ui bạn mấy này quá . Thanks @pqthaolyy nhé
      pqthaolyy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :