[XK] Tuyệt Sắc Yêu Nghiệt Độc Sủng - Ám Hương Ảnh Di (Update C47)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Chương 47: Cháo tôm


      Chậc chậc chậc! Từ đến lớn, bọn cũng chưa từng đấu nhau nhưng mỗi lần đều ngang sức, ha ha, cảm giác thắng này là tốt.



      Hàng lông mi cong như cánh bướm của Nam Cung Vũ Huyên run rẩy vài cái, sau đó mở mắt ra.

      “Ân?” nơi này là đâu? Nàng ngồi dậy, nương theo ánh sáng trong màn đêm, Nam Cung Vũ Huyên đánh giá toàn cảnh nơi ở.

      Phòng rất rộng, hơn nữa tính cả cái giường nàng ngồi đây tổng cộng có bốn cái đặt song song nhau.

      Đối diện giường là bốn án thư, các tứ bảo được đặt ngăn nắp án thư

      Phía sau án thư là giá sách. Bên chất đầy sách.

      Nơi này là?

      Nàng cố gắng nhớ lại chuyện xảy ra trước đó.

      Hình như là nàng uống nhầm chén rượu mà tưởng là trà, nàng hét lên.

      Sau đó, sau đó liền… biết.

      Nàng ảo não gõ gõ đầu mình: “Nam Cung Vũ Huyên, ngươi là dọa người.”

      Nơi này hẳn là phòng ngủ của bọn ! Chẳng qua là bọn đâu rồi? đâu rồi sao?

      Nam Cung Vũ Huyên vừa đặt chân xuống, trong đầu liền lên bố cục trong phòng trước kia.

      Hai gian phòng ngủ, mỗi gian bốn người ngủ.

      Chiếu theo tình huống tại, xem ra nàng độc chiếm cả gian phòng ngủ rồi! Sau đó, người ngủ chỗ của bốn người ư?

      Đổ mồ hôi, rượu chết tiệt! Đây gọi là ông trời nổi gió, người tự có họa phúc của mình? Ngay cả uống trà cũng uống nhầm chén…

      Nhìn lại sắc trời tại cũng vừa qua giờ mẹo (tác giả: Giờ mẹo từ 5h đến 7h) Nàng cần phải làm chút gì để bồi thường ?

      Đúng rồi, có!



      Sáng sớm, từng đợt mùi vị nồng đậm theo ánh sáng mặt trời dần chiếu xuống mặt đất đánh thức mọi người ngủ say tỉnh giấc.

      Trong phòng ngủ, tám cặp mắt khác màu cơ hồ là cùng mở ra lúc.

      Bởi vì bọn ngửi thấy mùi gì đó.

      Nhìn sắc trời hẳn là vừa lúc sáng sớm (từ 7h-9h)

      Hơn nữa, thời gian phải là vấn đề, vấn đề là vì sao nơi này của bọn lại có mùi vị đó?

      Tám người mặc xong xiêm y mới đến chính phòng liền nhìn thấy Nam Cung Vũ Huyên cùng Nam Cung Ngân Tử đều ngồi ghế gỗ trước bàn, Nam Cung Ngân Tử thèm dãi, điềm đạm đáng nhìn Nam Cung Vũ Huyên ở trước nuốt nước miếng.

      Chính xác cái ở trong nồi là cái gì thấy được. nhưng nhìn theo nồi thức ăn cùng khí nóng bay ra từ khe hở cùng mùi vị với bọn ở đó hẳn là đồ ăn.

      “Ây! Các ca ca định đứng đó à?” Nam Cung Vũ Huyên nhìn thấy tám thiếu niên tuấn tú, hưng phấn đứng khỏi ghế, sau đó nhanh đến trước người bọn : “Lộng Nguyệt ca ca, Vân Ảnh ca ca, Nhược Ngôn ca ca, Mặc Húc ca ca, Lưu Dạ ca ca, Đoạn Tuyệt ca ca, Dật Hàm ca ca, Huyền Dịch ca ca, mọi người buổi sáng tốt lành!” Tiếng trong veo, tất cả đều giống như có tinh thần cùng sức sống.

      “Huyên nhi bảo bối buổi sáng tốt lành.” Tám người trăm miệng lời.

      Ha ha, “buổi sáng tốt lành” , sinh mệnh của bọn xa nhau năm năm lại xuất , cảm giác này là tốt!

      “Hì hì, nhanh rửa mặt chải đầu, chuẩn bị ăn sáng nha!” Nam Cung Vũ Huyên trưng ra khuôn mặt cười tươi.

      “Được.” tám người cùng gật đầu.

      Nam Cung Ngân Tử ai oán nhìn Nam Cung Vũ Huyên

      Ô ô ô, buổi sáng tốt như vậy nó bị người nào đó kéo đuôi từ trong mộng bị “nhắc nhở” !

      Sau đó người nào đấy rất thiện lương “Bạc, muốn ăn cháo tôm ? Ta hôm nay làm cháo tôm ăn được ?”

      Trời ạ! Cháo tôm nha, nó theo nàng lâu như vậy cũng chỉ được ăn hai lần? cho nên như thế lại muốn ăn ?

      Vì thế nó đương nhiên sáng mắt, cảm động đến rơi nước mắt mà gật đầu!

      Kết quả… kết quả của nó đương nhiên là bi thảm!

      Sớm như vậy bị cháo tôm dụ hoặc đến trong Tuyết Khê bắt tôm. Kỳ bắt tôm cũng có gì, dù sao hai lần trước ăn cháo tôm, số tôm đó đa số là nó bắt được. (Tác giả chú thích: Bạc là thần thú, thần thú bắt tôm có phương pháp riêng của mình, giải thích) nhưng mà lần này sau khi bắt tôm về, cháo tôm làm xong, người nào đó thế nhưng lại qua cầu rút ván!

      Thế nhưng lại cho nó ăn!

      Còn dùng ánh mắt như tháy phế vật mà nhìn nó: “Bạc nha, lần này ngươi có sức nha, bắt được có nhiêu đó tôm, haiz! Còn biết có đủ hay ! Đúng rồi! nếu lần này ngươi đừng ăn! Dù sao ngươi ăn nhiều lần rồi, mà bọn lần cũng chưa có ăn thử.”

      A a a a! Thiếu? Như vậy rất ít? So với hai lần trước còn nhiều hơn đó có biết ?

      Xú nha đầu này, chỉ biết tính kế con thú có miệng thể này!



      Khí nóng bốc từ trong bát lên, tản ra mùi vị thơm ngon.

      Hạt gạo trong bát cháo trong suốt, cố thể thất được thịt tôm được lột vỏ cong lại lên màu hồng đẹp mắt, màu xanh của rau non mềm càng làm cho cháo tôm thêm đẹp mắt.

      Hiên Viên Nhược Ngôn sau khi cùng đám người ra ngoài chải đầu rửa mặt xong vào chính phòng chính là nhìn thấy bàn dọn sẵn tám bát cháo tôm, mùi vị thơm ngon lan tỏa, lời nào mà câu dẫn bọn .

      “Hì hì, các ca ca còn thất thần cái gì nha? Mau lại đây ăn bữa sáng ! Như thế nào các ca ca còn phải học nữa!” Nam Cung Vũ Huyên nhìn bọn ràng là bộ dáng thèm ăn, trong lòng liền cao hứng.

      “Huyên nhi này…?” Hiên Viên Nhược Ngôn nhìn bữa sáng mĩ vị bàn, nghi hoặc nhìn về phía nam cung vũ hueyen. ở Triêu Dương học viện hơn mười năm cũng chưa bao giờ thấy phòng bếp nấu cháo như vậy.

      “Hì hì, đây là cháo tôm độc nhất vô nhị của Huyên nhi, còn lại đều là món ăn qua rồi!” nàng nghịch ngợm thè lười: “Mau tới ăn , nguội rồi ăn được.” xong nàng liền đứng dậy kéo từng người bọn đến trước bàn, để cho bọn ngồi xuống.



      Cháo nóng mang theo hương vị ngon miệng chậm rãi lấp đầy buổi tối nhịn ăn, tầm tình của đám người Hiên Viên Nhược Ngôn bất tri bất giác cảm thấy ấm áp, tản băng trong lòng dần bị hòa tan.

      Nam Cung Vũ Huyên mắt tó trong suốt nhìn tướng ăn tao nhã của tám vị mỹ nam hề chớp mắt, sợ bỏ lỡ chút biểu tình nào mặt bọn họ.

      “Ăn ngon lắm.” lúc nuốt xuống muỗng cháo đầu tiên, tám vị mỹ nam trăm miệng lời.

      Bọn đương nhiên biết nàng chờ bọn đánh giá, suy nghĩ trong lòng nàng đều bị cặp mắt trong suốt kia bán đứng rồi.

      “hì hì, các ca ca thích là được , ăn ngon các ca ca ăn tiếp , ăn nhiều chút!” tinh mâu tròn trượt bởi vì nghe lời tán thưởng của bọn họ mà cười thành hình trăng non, cực đẹp mắt.

      “Huyên nhi tiểu bảo bối, muội tại sao lại ăn, muội cũng mau ăn .” Gia Cát Mặc Húc ngồi bên cạnh Nam Cung Vũ Huyên ôn nhu .

      “Hì hì, được.” Nam Cung Vũ Huyên gật đầu, nàng đứng dậy muốn múc cháo nhưng vừa mới đứng dậy, nàng liền dừng lại động tác, đứng tại chỗ mặt lên tầng quẫn bách đỏ ửng.

      Ách, có vẻ…

      “Ha ha tiểu Huyên nhi muội làm sao vậy?” Gia Cát Mặc Húc nhìn Nam Cung Vũ Huyên đứng bất động mà khẽ cười.

      Còn lại bảy vị mỹ nam cũng nâng mắt hiểu mà nhìn vệt đỏ ửng khả nghi mặt nàng.

      “Hắc hắc, muội quên lấy bát của mình.” Nam Cung Vũ Huyên cười gượng hai tiếng, ngượng ngùng .

      Nàng ai oán nhìn về phía vật ghé vào dưới chân nàng, Nam Cung Ngân Tử vui vẻ ăn.

      [​IMG]

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :