Chương 25: Đối xử với mỗi người khác nhau (2)
“Ừ” Quy Hải Lộng Nguyệt gật gật đầu, sau đó lại đem tầm mắt lưu luyến chút nào từ thân nàng ta dời , nhìn Nam Cung Vũ Huyên trong lòng: “Huyên nhi tiểu bảo bối, Lộng Nguyệt ca ca trước, buổi tối lại tới đón muội.”
“Ừ muội biết rồi.” Nam Cung Vũ Huyên nhu nhuận gật gật đầu.
Quy Hải Lộng Nguyệt đứng dậy, đem Nam Cung Vũ Huyên đặt mặt đất, cúi người: “Huyên nhi tiểu bảo bối, Lộng Nguyệt ca ca phải học, muội phải làm như thế nào?” trong đôi mắt màu đồng lên tia mong chờ cùng ý cười.
“…” Nam Cung Vũ Huyên chớp mắt to, nhìn Quy Hải Lộng Nguyệt khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc: “Hôm nay phải buổi sang hôn rồi sao?” bên thấp giọng than thở, bên chu môi đào phấn nộn non mềm, gương mặt trắng nõn của Quy Hải Lộng Nguyệt ấn xuống cái thơm môi “chụt!”
Tiếng “chụt” nhàng, lại nổi lên thành kinh ngạc của mọi người !
Mọi người trong phòng đều mở lớn đôi mắt, nhìn thấy màn ấm áp này. Tuy rằng bọn đối với Thái tử điện hạ quen thuộc, nhưng là toàn bộ mọi người đều biết, Thái tử điện hạ là người “chớ lại gần” nha! Thân là Thái tử phi tương lai Dư Nhã Thu, đều có cách gì tiếp cận !
Thế nhưng hôm nay lại để chủ động để cho tiểu nha đầu ba bốn tuổi hôn môi?
Sắc mặt Dư Nhã Thu trắng bệch, thân mình đứng vững được lảo đảo lui về phía sau hai bước, mắt châu ngọc đều rơi xuống đất.
Ha ha … là chính mắt mình nhìn thấy sao? là mỉa mai làm sao, là Thái tử ca ca? là phu quân tương lai của nàng?
Nếu như vậy vì sao có mặt ôn hòa như vậy? nếu như vậy vì sao lại đối với ta lãnh đạm?
Mà nếu phải như thế, vì sao bộ dạng của cùng Thái tử ca ca của mình là sao?
Quy Hải Lộng Nguyệt nhận cái hôn của Nam Cung Vũ Huyên, cười nhàng vuốt ve trêu đùa đầu nàng: “ Ha ha ha … , Huyên nhi tiểu bảo bối phải tự chăm sóc mình tốt nha !” xong liền xoay người rời khỏi.
Độ cong ở khóe miệng vẫn giơ lên hạ, ha ha ha…, kỳ cũng biết vì sao, mỗi lần được nàng hôn, có thể cảm giác được ấm áp trong lòng, như là chính trái tim đều bị ngâm nước ôn tuyền, rất thoải mái, rất thoải mái….
Trong khuê phòng được trang trí đẹp đẽ, tiểu nữ oa phấn điêu ngọc thế nhìn quanh bốn phía được trang hoàng lộng lẫy, trong mắt lên nhè màu ảm đạm, mang theo điểm đau lòng.
“Ngươi thích nơi này của bản tiểu thư?” thanh ngạo mạn truyền đến.
Dư Nhã Thu thấy ánh mắt Nam Cung Vũ Huyên nhìn xung quanh phòng, trong mắt phượng lên khinh thị cùng kiên nhẫn.
Hừ ! cái tiểu nha đầu chưa bao giờ gặp mặt ! biết Thái tử ca ca vì sao lại đối với nàng đặc biệt như thế?
Ánh mắt tự chủ được hướng về phía trước ngực Nam Cung Vũ Huyên, rất nhanh liền cảm thấy đắc ý.
Ha ha,… là ! Thái tử ca ca thích là lớn! tầm mắt chuyển đến trước ngực mình, ánh sang tự tin theo mắt phượng của nàng lóe ra.
So với tiểu nha đầu này mình lớn hơn!
“Ách…” Nam Cung Vũ Huyên phục hồi lại tinh thần, nhìn thần sắc ngạo mạn của Dư Nhã Thu: “Rất hoa lệ.” lạnh nhạt ra ba chữ.
Đúng vậy! hoa lệ đến mức phù phiếm!
Nếu như nàng sao trước mặt này chính là Thái tử phi tương lai của Quy Hải Lộng Nguyệt.
Ha ha …. Rốt cuộc đây là cái thời đại dạng gì ? Thái tử điện hạ thân phận tôn quý lại ở tại trong phòng đơn bạc dưới chân núi nhưng Thái tử phi lại ở thoái mái đến như vậy?
Quả nhiên là câu trả lời kia – Nam nhâm dùng thực lực chinh phục thế giới, nữ nhân chinh phục nam nhân đến chinh phục thế giới.
“Đương nhiên là vậy! Ta nhưng là Thái tử phi tương lai.” Dư Nhã Thu vuốt cằm khẽ nhếch, cao ngạo .
Nam Cung Vũ Huyên thấy nàng như thế, thu hạ mắt, khóe miệng gợi lên chút ý cười trào phúng.
Có thốn khi biết dữ liệu trong 3 tháng vừa qua mất sạch huhuhuhu. Thôi mỗi ngày ta post lại 1 chương vậy T.T