1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Xin nuôi ta - Sửu Tước (Võng du) (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 66
      Phòng cháy phòng trộm phòng Noãn Noãn

      Hôm đó Đại thần chỉ vừa đăng nhập vào Cổ Tam bị ai đó kéo . Tô Tiểu Tục biết. trong ký túc xá của Đại thần có mấy công tử ca đều chơi Thiên Hạ Tam, có điều phần lớn thời gian họ vùi đầu trong cà phê internet mà đến nơi vui chơi thần bí nào đấy = =.

      Ra khỏi phụ bản Cổ Tam, Tô Tiểu Tục liền truyền tống đến cây trồng giáp bờ Đông Hải, Đại thần đến lúc tập đá nước mặt biển. Đại thần trồng cây tiền cách chỗ xa, gọi kênh đội ngũ.

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: vợ ơi, qua đây

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: hử?

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (giỡ xiên cười ngây ngô) dựa vào nhau chờ

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (mồ hôi lạnh)

      Tuy vậy, Tô Tiểu Tục vẫn ngoan ngoãn cưỡi mây nhảy lên bờ, khóa nhân vật Thiên Cơ dùng hành động ngồi dựa.

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: quán cà phê internet quá oi bức, ra ngoài hít thở khí đây

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ừ, bao lâu?

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (giỡ xiên cười ngây ngô) về ngay, chờ

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ừ

      Gần về khuya giáp bờ Đông Hải rất yên tĩnh, kênh Khu vực vẫn náo nhiệt như cũ. Đội Xá Lỵ xong chiến trường lại bắt đầu gọi đoàn phụ bản kinh nghiệm bảy mươi lăm, có lẽ thiếu hỏa lực, lại nhớ đến Thủy Pháp Sư Tô Tiểu Tục.

      <Bạn tốt> Xá Lỵ Phong: chị dâu, phụ bản kinh nghiệm 75 ?

      Tô Tiểu Tục nhìn khung kinh nghiệm lại nhìn Thiên Cơ bên cạnh vẫn có động tĩnh, gõ lên bàn phím.

      <Bạn tốt> Bạn với Xá Lỵ Phong:

      Sóng biển vỗ vào bờ cát, cây tiền tự động thu lại, đội Xá Lỵ xong bảy mươi lăm lại xong bảy mươi, Tô Tiểu Tục mực ngồi chờ mình bên bờ Đông Hải.

      Vũ khí đời bốn của Đại thần sớm tẩy xong, mấy ngày thăng cấp Tô Tiểu Tục đều mở nick con dắt Đại thần vào động hồ ly giúp kiếm da dê. Khi ra trang sức chiến trường bảy mươi lăm, đêm nào cũng quên mình ở bên quân tử, ngừng nghỉ theo Đại thần quét Tuyết Trúc Ba Thục.

      mở trang bị ra, thuộc tính mỗi món đều rất quen thuộc. Nhớ cái ngày vừa mới kết hôn, Đại thần đổi chữ ký vũ khí thành "Túc Túc, vĩnh viễn là con cá mà em câu được". Lúc đó , chỉ cần vẫn ở đây, mỗi món vũ khí đều có tên .

      Về sau thăng lên đời bốn, Đại thần quay lại Thủy Bạc nhận nhiệm vụ tuyển thành viên, chữ ký được Tô Tiểu Tục ngầm đổi thành "Thủy Bạc tuyển thành viên, tôi các bạn".

      Càng về sau, Tô Tiểu Tục mệt mỏi, nick Đại thần vẫn có động tĩnh. mở "Nhân " ra xem, xem đến đoạn Vịt Chết và Tiên Ca ai lên tiếng treo máy ở giáp bờ Đông Hải tiếng liền cười, đợi ở giáp bờ Đông Hải bốn tiếng liền, hề rời khỏi bước, chỉ nhìn nhân vật của .

      Tiên Ca , xem hai nhân vật ấy ân ái.

      nghĩ, cứ xem mãi thế, hai nhân vật này liệu có phải cũng rất ân ái ...

      Em đợi , còn , hề hay biết.

      Cuối cùng đến hai giờ sáng Đại thần mới về, Tô Tiểu Tục tựa vào nhân vật của hé môi, Đại thàn gọi trong kênh đội ngũ thấy trả lời, chớp cái biến mất trước mắt .

      Tô Tiểu Tục mở khung bạn tốt mở xem tin tức của , điểm dừng chân là ở Trung Nguyên, phải chiến trường là Lưu Quang. Nghĩ lúc, vẫn gửi lên câu, "Chúc ngủ ngon."

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) em còn chưa ngủ

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ừ

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (mồ hôi lạnh) đợi lâu vậy hả

      Tô Tiểu Tục cười.

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ừ...

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: mau ngủ , vợ ngủ ngon nhé

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: mai có lên lớp ?

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (mồ hôi lạnh)

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: ngủ ngon ngủ ngon ngủ ngon

      = =

      Chỉ câu hiểu, mai nhất định có tiết sớm, mà đêm nay lại muốn thâu đêm...

      Thoát nick Vân Lộc, Tô Tiểu Tục tắm xong ngủ, điện thoại vẫn mở, có điều tối nay Đại thần gửi tin nhắn chúc ngủ ngon đến, sáng ra cũng gọi quấy rầy.

      Vì vậy, an tâm ngủ mạch đến mười hai giờ trưa = =.

      làm bữa trưa chuông điện thoại reo, Tô Tiểu Tục sợ Đại thần gọi, vội vàng tắt bếp rửa tay chạy về phòng ngủ lấy điện thoại. ngờ lại là dãy số lạ, cầm lên lễ độ lên tiếng, "Xin chào?"

      "Chào chị? Xin hỏi chị có phải chị Tô Túc ạ?"

      "Ừ, tôi là Tô Túc, là?"

      "Em chào chị, em là Lý Di Noãn, biết chiều nay chị có rảnh , em muốn đến thăm chị ^_^."

      Lý Di Noãn chính là Noãn Noãn, Tô Tiểu Tục biết ta biết số điện thoại của từ đâu, cũng biết lần này ta "đến thăm" là vì điều gì, hình ảnh lần trước ở nhà Đại thần còn chưa đến nỗi xấu, giờ có lý do nào để từ chối, đành gật đầu , "Ừ, được, thành vấn đề, khi nào đến?"

      Noãn Noãn chọn thời gian rất đẹp, ba giờ chiều là thời điểm ánh nắng ấm áp nhất. Tô Tiểu Tục kéo rèm phòng khách ra, nắng liền trải dài, cả căn phòng bừng sáng lên khiến lòng người vui sướng.

      Khi đến Noãn Noãn còn cầm theo bánh ngọt, Tô Tiểu Tục pha cà phê cho cả hai, mùi hương từ bánh kết hợp với ánh nắng sau giờ trưa, là khung cảnh rất thích hợp để gặp mặt chuyện.

      ta vuốt tóc, khi cười lộ ra hai cái răng khểnh, Tô Tiểu Tục nếm thử bánh ngọt, nghe Noãn Noãn khen ngợi cách bài trí trong phòng khách xong, hai người liền vào chủ đề chính.

      "Hôm nay em tìm chị Tô là muốn chuyện về Tề Thụy."

      Đây là lần đầu tiên Tô Tiểu Tục nghe Noãn Noãn trực tiếp gọi tên Đại thần, bởi vì nhũ danh Đại thần gọi là Thiên Thiên, trước đó ta luôn gọi Đại thần là tiểu Thiên. Tô Tiểu Tục vừa nghe Noãn Noãn vừa quan sát sắc mặt ta - tự tin, cấp tiến còn mang theo hung hăng có sẵn của tuổi trẻ, thừa nhận, nếu tỉ mỉ nghe những gì Noãn Noãn , có lẽ còn chưa đợi Noãn Noãn xong vứt mũ vũ khí áo giáp rồi = =.

      Chủ đề biết được khơi ra từ lúc nào, Noãn Noãn bưng cốc cà phê lên thổi khẽ, nở nụ cười giả dối nhìn Tô Tiểu Tục, "Chị Tô chắc biết, người đàn ông đầu tiên của em chính là ấy, khi đó ấy mới 16 tuổi, bọn em ở trong phòng học..."

      Tô Tiểu Tục đứng bật dậy, cười với Noãn Noãn, "Xin lỗi, có cần thêm cà phê ."

      ...

      Mãi về sau, khi nhân vật của Đại thần treo ở Tàng Bảo Các, Tô Tiểu Tục còn đợi trong Thủy Bạc Lương Sơn, Xá Lỵ từng chat riêng với lần.

      Đại khái là hỏi hai người đều rất quan tâm đến đối phương, vì sao lại cãi nhau đến tình cảnh này.

      Tô Tiểu Tục ngay lúc ấy thầm nghĩ, rất nhiều chuyện, chỉ có tình cảm thôi là chưa đủ.

      Giống như được xem bài thảo luận diễn đàn, cái gọi là lòng phải bạn người đó thế nào, mà là bạn có nghĩ đến việc tiếp cùng người đó hay . Cái gì là sinh hoạt? Củi gạo dầu muối tương giấm trà, môn có đăng , hộ có đối , tam quan có hợp [1] nhau , mẹ ta có thích tôi , bố tôi có vui vẻ thích .

      [1] Tam quan: gồm thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan.

      Chênh lệch giữa và Đại thần chỉ là tuổi tác, cũng chỉ là gia đình, có lẽ ngay từ khi bắt đầu mối tình này nó hờ hững rồi, cho nên đến lúc cần kết thúc, liền quyết định kết thúc cách qua quýt.

      Ngữ Tiếu Yên Nhiên từng cười riêng với vì sao Chích Thiên lại chọn , bởi vì là người duy nhất khi phát lên kênh Thế giới, chuyện riêng rằng muốn cùng kiếm trang bị. cũng để bụng chuyện bỏ tiền vào trò chơi, người hư vinh như vừa khéo hợp với mong muốn lúc đó của .

      Lúc ấy Tô Tiểu Tục chỉ coi là gió thoảng bên tai, về sau ngẫm lại nó cũng có đạo lý.

      Cái gọi là kết thúc hoàn mỹ của tiểu Bạch và Đại thần may ra tồn tại trong tiểu thuyết. hiểu sao, nhớ đến cái hôm kết hôn của Xá Lỵ, hai người họ đứng cầu hỉ thước. Trong tai nghe là tiếng nhạc vui vẻ, Đại thần đột nhiên hỏi :

      Vợ ơi, nếu trước kia có lần 55 đó, chiến trường kia, có thể giống như vậy.

      biết, khi ấy trong đầu chỉ nghĩ nếu gặp Đại thần, Đại Hoang của liệu có nuối tiếc? Giả thiết như thế xuất khiến trong thâm tâm trở nên luống cuống. Trong nhật ký ngày đó viết, chỉ hối hận, vì sao gặp sớm hơn, hoặc là, thời gian lúc ấy vừa vặn?

      có ai đúng hoặc ai sai, cũng phải thời điểm sai lầm gặp sai người, hai người từ khi bắt đầu đến khi kết thúc, chỉ bởi vì câu - hợp nhau.
      Last edited by a moderator: 19/9/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 67


      Chúng ta nghĩđến sau này (1)


      Có lẽ việc học quá bận rộn, số lần Đại thần online càng ngày càng ít, đôi lúc, ngay cả Thế lực chiến, Thành chiến thích tham gia nhất cũng khó thấy được .


      Khoảnh khắc đó, Tô Tiểu Tục hiểu được ràng cái gì gọi là thời gian chờđợi mình mới là thời gian trống vắng nhất, bởi vì bắt đầu phát ra mình quen khi Đại thần online lười đăng nick = =


      Thủy Bạc Lương Sơn vẫn phát triển vững vàng, càng ngày càng có nhiều Hồng Thiêu gia nhập thế lực. Trước đó liên minh Phong Vân chuyển server để lại ít nhân vật trụ cột muôn , bây giờ người bên ngoài chuyển vào server tạo thành liên minh thế lực tất nhiên họ muốn gia nhập, vì vậy, Tô Tiểu Tục gặp ít nhân vật trước kia nằm trong danh sách kẻ thùở thế lực...


      Có lúc, hiểu được thùđịch trước đây với mấy người này.


      [Thế lực] Thanh Vân Phù Diêu: ơ, đây phải người của Chích Thiên đó sao


      [Thế lực] Oản Thanh Ti: (lau máu mũi)


      [Thế lực] Xuân Thành Hà Xử Bất Phi Hoa: (đỉnh đầu có dấu hỏi)


      [Thế lực] Thanh Vân Phù Diêu: (nện đất cười to) giày rách


      [Thế lực] Thanh Vân Phù Diêu: (lau máu mũi) nhầm kênh


      [Thế lực] Vô Pháp Vô Thiên: ...


      tại, nam chính có mặt, nữ chính có mặt, chỉ người qua đường Giáp, đám người kia còn nhảy nhót bên cạnh, cóý gì? TM muốn đem giày cỡ 38 của mình ném lên cái mặt cỡ 42 của đối phương!


      Nhưng mà bánh bao mặc dùđược gọi là bánh bao, đại biểu dù tức giận, cũng chỉ có thể nuốt vào bụng. Thế là Tô Tiểu Tục để lại chuỗi dấu chấm lửng, lần này bạn bè kêu gọi nhau gặp mặt bị bao phủ trong đống rách hệ thống.


      Cảm giác đè nén này kéo dài đến khi Đại thần lên mạng.


      Bình thừng trạm đầu tiên đăng nhập là YY, khi nghe được giọng của , lần này Tô Tiểu Tục ngoại trừ vui mừng ra thìđa phần là u uất. Giống như thường ngày, Đại thần xem xét thế lực trước, sau đó nơi có tên đỏ, Tô Tiểu Tục ở khu Cửu Lê Thái Thú giả vờ treo máy, vẫn nhịn được mở xem chỗđứng của Đại thần.


      Phần tử hiếu chiến trong thế lực từ Thanh Điền Giang Nam đuổi mạch đến Cửu LêĐại Vũ, sau đó chuyển sang Lưu Quang, nhìn cái tên của Đại thần lại nghệch ra, cuối cùng có gọi, dù là chỉ gửi từ "này" trong thư.


      ... Rốt cuộc TM rầu rĩ vì cái gì thế hả!


      Gần đến hừng đông, Đại thần cuối cùng cũng phát ra tồn tại của .


      <Bạn tốt> Chích Thiên: vợởđây à?


      <Bạn tốt> Bạn với Chích Thiên: ...


      <Bạn tốt> Chích Thiên: (xấu hổ) làm gì thế Tô Tiểu Tục ngửa đầu nhìn trời, câu.


      <Bạn tốt> Bạn với Chích Thiên: treo máy


      <Bạn tốt> Chích Thiên: (giơ dĩa cười ngây ngô) đến Dũng Sĩ


      <Bạn tốt> Bạn với Chích Thiên: muốn thăng áo 75?


      <Bạn tốt> Chích Thiên: (giơ dĩa cười ngây ngô) ừ


      Bạn gửi cầu xin gia nhập đoàn Chích Thiên, gia nhập thành công.


      Hơn nửa đêm còn hào hứng phụ bản Dũng Sĩ có nhiều, Tô Tiểu Tục theo Đạo thần kêu gọi rất lâu cuối cùng là Xá Ly dẫn vợ gia nhập đoàn ứng cứu. Tô Tiểu Tục xem trong đoàn còn có vị trí Băng Tâm, ngẫm có nên gọi Băng Tâm thế giới , Đại Thần : “Đây rồi, mở phụ bản.”


      Tô Tiểu Tục chỉ kịp gõ vào kênh đội ngũ dấu hỏi, màn hình liền thoáng qua hàng chữ .


      Nếu gia nhập đoàn.


      Đầu tiên Đại Thần mở Phong Lâm Huyết cấp 71, nếu muốn ra, mình Băng Tâm có vấn đề, có điều, Tô Tiểu Tục nhìn Nữ Băng Tâm duy nhất trong đoàn.


      [Đoàn đội] Vô Pháp Vô Thiên: BX có phải hơi thấp


      [Đoàn đội] Nếu : (nện đất khóc lớn) Hồn Thiên Cơ, xem, người ta mà, bị chê rồi


      [Đoàn đội] Vô Pháp Vô Thiên:…


      thực chứng minh, lo lắng của Tô Tiểu Tục sai. Mở Niên Đại cấp 80, rất nhiều khi vào phụ bản đều nhấn mạnh cấp bậc của Băng Tâm, ví dụ như Truyền Đạo, Phong Lâm Huyết, Boss của hai phụ bản đều được buff chủ kháng, mà trạng thái này thể loại bỏ lập tức, rất có thể cả đoàn bị diệt. Thời điểm gặp lão Nhị Phong Lâm Huyết, Tô Tiểu Tục trơ mắt nhìn Chích Thiên bị lâm vào trạng thái tiêu cực, còn Thanh Minh của Băng Tâm vẫn theo kịp, quyết định dừng lại gõ chữ gửi lên đội.


      [Đoàn đội] Vô Pháp Vô Thiên: thanh minh


      Sau đó, nhìn mình xuất trạng thái Tâm Thanh, còn Đại Thần vẫn được Thanh Minh bị biến thân thành Hủ Thi, quỳ.


      Xá Lỵ quyết định nhanh kéo Boss , Băng Tâm liên tục xướng ba lần Thất Tinh với Đại Thần nằm dưới đất nhúc nhích, Tô Tiểu Tục mở ký gửi mua Tụ Hồn Phù (bùa có thể kéo người) thấy Băng Tâm và Đại Thần vui vẻ chuyện trong đoàn đội.


      [Đoàn đội] Nếu : (đầu heo) Thiên Cơ chết tiệt, dậy , nặng muốn chết


      [Thủ lĩnh đoàn đội] Chích Thiên: (đầu heo) Thủy Băng Tâm


      [Đoàn đội] Nếu : (lăn lộn mặt đất) kéo nữa, tự mà đứng dậy


      [Thủ lĩnh đoàn đội] Chích Thiên: (nện đất cười to)


      Tô Tiểu Tục vừa dùng hai vàng mua Tụ Hồn Phù trong ký gửi, thấy thi thể Chích Thiên sáng lên, sau đó sống lại với đầy máu…


      [Đoàn đội] Nếu : (sợ hãi) Hồn Thiên Cơ đúng là Xuân ca


      [Thủ lĩnh đoàn đội] Chích Thiên: (nện đất cười to) em còn dám trêu


      [Đoàn đội] Nếu : (đầu heo) cười cái gì, Hồn Thiên Cơ, Thiên Cơ khốn kiếp


      [Đoàn đội] Vô Pháp Vô Thiên:…


      Khi đó Trương Thành xuất lọ thuốc gọi là Tu La Kim Thân, tác dụng có thể so với thần dược, tất nhiên giá cũng càng kinh hãi. Cho dù để ý đến trò chơi như Tô Tiểu Tục cũng nghe được người bên cạnh nhắc đến cái này.


      nhìn hai người chuyện trong đoàn, lại nhìn Tụ Hồn Phù trong túi, hiểu sao, có cảm giác rất đau xót.


      …Tại sao lại vì chết mà đau lòng. Trước đây vì muốn thấy bị người Phong Vân giết, sau đó chịu đựng những lời mắng miếc mở acc Băng Tâm Mạc Trữ Nhan theo giết chóc rồi chết vô số lần. Bởi vì muốn thấy bị ức hiếp chiến trường, cho nên mở cả Vân Lộc và Thiên Cơ theo xông lên tuyến đầu chiến trường. Bởi vì muốn thấy chết, cho nên trong phụ bản luôn chú ý đến lượng máu của . Bởi vì muốn thấy chết, sau khi ngã xuống chuyện đầu tiên là mở ký gửi tìm Tụ Hồn Phù, mà phải liếc mắt đưa tình với trong đoàn.


      vĩnh viễn tỏ ra tùy hứng trước mặt , bởi vì quan tâm, cho nên luôn để ý đến cảm nhận của . Nhưng còn đối phương? Xem hai người trò chuyện ngừng, xem Đại Thần vì Băng Tâm buff máu nên phải dùng thêm Khẩu Hồng Dược, tay Tô Tiểu Tục giơ pháp trượng cuối cùng vẫn để xuống.


      [Đoàn đội] Vô Pháp Vô Thiên: ổn rồi, mọi người gọi thêm Băng Tâm nữa


      [Đoàn đội] Nếu : (trợn mắt)



      [Đoàn đội] Xá Lỵ Phong: (trợn mắt)


      Ngắt kết nối với server


      Lần đầu tiên chiến tranh lạnh hoàn toàn là giận dỗi đơn phương. Tô Tiểu Tục tắt YY chim cánh cụt, cầm điện thoại nằm giường, nhưng vẫn tự trọng muốn chờ đợi tin nhắn của ai đó.


      Mất ngủ đến bốn giờ sáng, điện thoại im lặng như bị vứt bỏ, Tô Tiểu Tục cầm lấy ném sang bên cạnh mắt nhìn trần nhà.


      thấy mình giống oán phụ, giống như khi lần đầu tiên đính hôn , vì quá quan tâm nên hình thành rất nhiều tâm tình tiêu cực.


      Lúc ấy Đại Thần phản bác lại , thể vì đói mà ăn cơm, vì mộng tỉnh mà mơ tiếp, nhưng mà ngay cả bản thân cũng bắt đầu chán ghét chính mình, vậy còn chịu đựng được cái tính cố tình gây của em bao lâu nữa?
      Last edited by a moderator: 19/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 68

      Chúng ta nghĩ đến sau này (2)

      Lần đầu tiên chiến tranh lạnh đơn phương cũng có kéo dài quá lâu, bởi vì chứng minh, khi song phương chiến tranh lạnh thậm chí ngay cả cơ hội chạm mặt cũng có, cơ bản là có chút khả năng xảy ra ngọn lửa chiến tranh = =

      Tô Tiểu Tục chờ tin nhắn của Đại thần đến sáu giờ sáng, cuối cùng thần ngủ chiến thắng trái tim rối loạn của , đến khi tỉnh dậy đăng nhập vào game, cái tên đứng hàng đầu tiên trong danh sách bạn tốt tối đen.

      Tô Tiểu Tục đứng ở Đan Chu Thôn ai oán than thở.

      Trước đó rầu rĩ u sầu rốt cuộc là vì cái gì? Ngược tâm ngược phế ngược cơ thể, sắc mặt vàng vọt vành mắt đen xì, đối phương lại hề hay biết vẫn tiếp tục cuộc sống thường ngày, cũng biết tình huống như vậy, nên buồn bã hay vui mừng.

      Là do quan tâm ít , cho nên càng quá bình thản?

      muốn nhổ người đó hoàn toàn khỏi cuộc sống của bản thân. Hoặc giả, làm ra hành động ngu ngốc có bất kỳ trợ giúp nào chia quan hệ của hai người - chỉ vì giành được chú ý của .

      Tô Tiểu Tục cười khổ nhìn con chuột do dự chỉ vào ID trong game của Đại thần, cuối cùng, vẫn nhẫn tâm bấm xóa.

      Bởi vì dự đoán được, cho dù xóa bỏ, vẫn đợi những cuộc chuyện của trong thế lực, còn có thể biết trước được tin tức lên mạng.

      Mà điều làm cho người ta biết làm sao nhất là, nếu xóa ID này, đối phương... có lẽ phải chờ đến sau vô hạn thời gian mới phát ra ấy, so sánh tiếp, suy nghĩ lúc này của , mắc cười như tính khí của đứa bé vô tri.

      Thả tự do cho bản thân thôi, cho cả hai gian. nghĩ đến chuyện của nữa, hãy làm bản thân tốt.

      Lời tuy là thế, nhưng đến chiều Đại thần bất ngờ gọi điện đến cho Tô Tiểu Tục, rất có cốt khí lại mềm lòng.

      Trong điện thoại, giọng của Đại thần trầm ổn như trong YY, ngược lại có vẻ trẻ con làm người ta thích.

      Hẳn vừa mới tan học, lúc có hơi thở dốc. Tô Tiểu Tục có thể tưởng tượng hình ảnh cầm điện thoại chạy từ trong trường ra ngoài trường - nhớ từng , thức ăn tại phòng ăn nhà trường quả thực vô cùng thê thảm đến cực điểm.

      Quả nhiên, đến khi vui vẻ của Đại thần thấm vào từng câu từng từ, đưa hành trình của mình từ giảng đường đến quán ăn nhanh đối diện.

      "Tối nay ăn cơm sườn..."

      "À, à, được đấy, sau đó sao."

      "Cho chúng tôi mấy cái thịt xiên, ba người, khay lớn ~"

      "Sau đó sao?"

      "A, còn canh, này, món này tên gì..."

      " bắt nạt bạn học à."

      " cho em biết, hôm nay giờ tiếng quả như nghe thiên thư, sau đó lúc xoay bút trật tay..."

      Tô Tiểu Tục phì cười gì, trong lòng có chút ngọt ngào, trong đầu lại chế giễu - Đại thần, bao nhiêu tuổi rồi.

      "Trật tay có nghiêm trọng ?"

      "Ngón cái hơi đau, nhưng ảnh hưởng đến việc ăn uống, tắt máy ăn cơm đây."

      "Ừ. Tắt , ăn ngon miệng."

      " tắt đấy."

      "Được rồi, dài dòng quá."

      "Tắt đểđi ăn đó.”

      “Alo… xong chưa, cúp máy.”

      “Ừ ừ ừ, em cúp .”

      “==” Vì sao chúng ta lại lặp lặp lại lời đối thoại ngốc nghếch ấy, giống như đôi tình nhân cuồng nhiệt đánh mất chỉ số thông minh.

      “Này, em còn đó ?”

      “Còn đây, đồ ngốc, phải ăn cơm hả.”

      “Ô, canh đến rồi, cúp đây, bye bye.”

      “Ừ, bye bye.”

      “Tít-”

      Rốt cuộc bên kia điện thoại vang lên thanh ngắt kết nối.

      Cũng vì cú điện thoại này, Tô Tiểu Tục có cảm giác trái tim của nhát mắt được Đại thần chữa trị đồng thời thăng hoa ==

      Xem , tình , đôi khi rất thần kỳ.

      Tâm trạng vô cùng tốt, nấu cơm còn thêm chút thịt, lúc mở Vân Lộc vào chiến trường cả người lâng lâng, thậm chí trước khi ngủ, lúc nghe điện thoại cũng cười khúc khích.

      muốn nghĩ đến vấn đề ai là người trả giá nhiều hơn hay ít hơn, chỉ muốn quý trọng từng giay từng phút ở chung với . Nhớ những câu của , mỗi nụ cười dành cho .

      Giống như biết trước tương lai, từ chối nghĩ về tương lai của và Đại thần, chỉ muốn thả chậm mỗi giây của tại.

      Chúng ta, nghĩ đến sau này nữa.

      Có lẽ vì ngày đó hiểu ra triệt để, mỗi lần gặp nhau sau đó của Tô Tiểu Tục và Đại thần, đều mang theo chút ngọt ngào giày vò.

      từ chối theo vào chiến trường, chẳng qua, phần lớn thời gian xông lên tuyến đầu với như trước, mà chỉ đứng đằng sau, nhìn theo bóng lưng .

      lâu rồi có thời điểm như thế, trước bởi vì quá quan tâm đến , cho nên muốn thấy bị người ta bắt nạt, cho nên cắn răng liều mạng cũng phải bảo vệ , làm khổ Vân Lộc suốt ngày làm Thiên Cơ, bây giờ nghĩ lại, là… có chút khiến người ta dở khóc dở cười.

      Xem đây, cho dù ở sau lưng , nhìn cảnh vật cũng có khác gì trước. rầu rĩ, khó chịu, cho dù thấy biến thành ánh sáng biến mất, cũng bình tĩnh mở Giang hồ tỏa để bảo vệ tính mạng.

      Thứ hạng chiến trường của ngày càng lên, số lần tử vong cũng ngày càng ít, thao tác dù tiến bộ hơn bao nhiêu, nhưng làm vật hy sinh vô vị hư trước.

      Khi Đại thần giết 17 chết 10 ra khỏi vòng bảo hộ chiến trường, tiện tay mở xem cống hiến chiến trường.

      Trái ngược, nhân vật Pháp Sư với bộ trang bị xấu hổ của Tô Tiểu Tục giết 32 chết 5, thể phong cách.

      cười khen trong Y Y, “Vợ càng ngày càng lợi hại.”

      Tô Tiểu Tục chỉ cười gượng.

      biết ? phải vì kỹ thuật của em càng tỉ mỉ, chỉ bởi vì… em cố gắng để bản thân quan tâm đến .

      vẫn tưởng rằng cuộc sống vừa giày vò vừa ngọt ngào này có thể bị người ta phát giác mảy may, mãi đến ngày đó, Đại thần bỗng nhiên hỏi .

      “Vợ à, em ở cạnh có hạnh phúc chứ.”

      Mặc dù chỉ là dòng chữ màu đen có chút cảm xúc màn hình, nhưng bên tai Tô Tiểu Tục giống như vang lên giọng nghiêm túc của Đại thần.

      Vẻ mặt lúc này chắc hẳn rất nghiêm túc, có lẽ còn chưa tỉnh ngủ, trong giọng điệu có hơi lơ mơ, nhưng câu hỏi lại đâm thẳng vào nội tâm muốn che giấu của .

      Ngón tay gõ lên mấy hàng chữ, lại cảm thấy ổn, xóa , lại gõ, lại xóa.

      Lặp lặp lại nhiều lần như thế, cuối cùng biết nên trả lời thế nào.

      thấy thế nào?” Cuối cùng, tự nhận là khôn vặt đẩy câu hỏi lại cho đối phiơng, bên kia trả lời.

      cảm thấy em vui. Vì sao?”

      … Cho dù chậm chạp như , cũng có thể nhận ra tâm trạng của em?

      Em bằng mọi cách thể ra, muốn thấy, chỉ thản nhiên nhìn lướt qua, chẳng bao giờ để trong lòng. Những thứ em cố gắng che giấu, muốn biết, lại có thể trúng tim đen.

      Đôi khi, cảm thấy người rất đáng sợ.

      Với thế giới này, luôn mang theo cảm nhận nhìn mà chẳng quan tâm. Có lúc thậm chí nghĩ, những chấp nhất với em ngày trước, có phải cũng là chỉ gặp dịp chơi.

      “Đâu có đâu, có lẽ chơi nhiều nên mệt ấy mà.”

      Tô Tiểu Tục ràng cố gắng che đậy vấn đề này, nhưng đối phương lại hung hăng ngoài dự đoán.

      “Vì mệt cho nên vui? Hay vì cảm thấy onl quá ít nên vui.”

      “…” Tô Tiểu Tục chút suy nghĩ gõ chuỗi dấu chấm lửng, đây là lần đầu tiên thấy Đại thần như thế, phải bình tĩnh chắc chắn chỉ điểm giang sơn khi thế lực chiến, phải lời ngon tiếng ngọt khi cầu hôn thậm chí phải tính trẻ con thỉnh thoảng xuất mỗi đêm.

      Sắc bén, cương quyết, khăng khăng trước nay chưa có, dường như muốn thăm dò toàn bộ tâm trạng . thích mình bị nhìn như thế, khó chịu từ chối tiếp cận của .

      đâu, còn , học quan trọng hơn.”

      “…” Lần này đến phiên Đại thần im lặng, mãu lúc sau, đầu như lại sáng lên.

      “Bên sắp tổng kết rồi.”

      “CHờ về.”

      “CHờ về!”

      cứng rắn lặp lại lần thứ hai.
      Last edited by a moderator: 23/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 69

      Chúng ta nghĩ đến sau này (3)

      Đó là quá trình im lặng dài đằng đẵng, khiến người ta vui vẻ chút nào.

      Khi online trừ việc vào chiến trường mình, đa số thời gian Tô Tiểu Tục đều nhìn cái tên trong danh sách bạn tốt, chờ đợi hình ảnh cái tên của sáng lên. Từ sáng đến tối, từ đầu tuần đến cuối tuần.

      Đại Hoang rất náo nhiệt, thế lực cũng rất náo nhiệt, trong YY luôn có người chuyện hoặc ca hát. Nghe Xá Lỵ và em Vũ Mao tán tỉnh ve vãn, Tô Tiểu Tục thừa nhận, quạnh = =

      Chờ đợi bao giờ cũng dài, bao giờ cũng có kết quả, vô số lần hy vọng, vô số lần thất vọng.

      Thế nhưng, có quan hệ gì đâu.

      Mối tình có khả năng từ khi bắt đầu cho đến khi kết thúc cũng vui vẻ nhảy nhót, cuối cùng gặp cản trở, cuối cùng cãi vã, cuối cùng gặp thung lũng.

      có hy vọng gì nhiều, vì có ước mơ về tương lai, cho nên có thể thả ra dễ dàng, có thể làm ra quyết định xấu nhất. Tâm trạng tiếp diễn như thế, cho dù gặp kết quả xấu nhất, cũng ngã quá đau.

      Nhưng đánh giá thấp chiều cao bậc thang dưới chân.

      Đó là trưa hè đẹp trời, nguyên nhân bắt đầu từ cú điện thoại tên.

      , hay biết đối phương là ai, bởi vì khi đối phương lên tiếng cũng tự giới thiệu.

      "Chào chị, tôi là Nhậm Tiếu."

      Ngữ Tiếu Yên Nhiên, vẫn có nghi ngờ địch ý với .

      mạo muội quấy rầy như thế Tô Tiểu Tục kính tạ bất mẫn [1], định uyển chuyển cúp máy, đối phương giáng đòn phủ đầu, "Tuy là có những chuyện chị biết cũng sao, nhưng tôi cảm thấy chị có quyền được biết."

      [1] Kính tạ bất mẫn: Xin miễn thứ cho kẻ bất tài; ý trong câu này là muốn nghe

      Tô Tiểu Tục cười nhạt, lần này là tiết mục gì đây? Uy hiếp ? cho biết quá khứ của Chích Thiên và Noãn Noãn? Chứng minh cho thấy Chích Thiên là người tồi tệ đến mức nào? Hay còn có ý gì?

      "Xin lỗi, bây giờ tôi bận, ngại quá..."

      "Tề Thụy và Lý Di Noãn vẫn chưa chia tay, họ vẫn là người của nhau."

      ...

      Trong đầu trở nên trống rỗng, trước mắt cũng mang màu ảm đạm bờ bến.

      thể nào, nhất định là dối.

      còn nhớ đỉnh Phiếu Miểu Phong, Đại thần , "Bây giờ độc thân."

      phải biết quá khứ của Chích Thiên và Noãn Noãn, phải có người bí mật rằng Chích Thiên từng chiều Băng Tâm tên Noãn Noãn kia thế nào, phải là biết Tề Thụy và Lý Di Noãn nắm tay rồi chia tay ra sao, thế nhưng, luôn tự với bản thân, mỗi người đều có quá khứ, tôn trọng Chích Thiên, tôn trọng Tề Thụy, cho gian, để sửa sang lại bản thân.

      "Nếu tin, có thể hỏi ấy, lời tôi đến đây thôi, tự giải quyết ổn thỏa."

      Tít.

      thanh máy bận vang lên lần nữa, lần này giống như mũi nhọn sắc bén đâm vào nơi sâu nhất trong trái tim .

      Đến cũng sợ bình tĩnh này của mình.

      buồn, nôn nóng, thất kinh, thậm chí còn có tâm trạng để vào chiến trường lần cuối, chút gợn sóng đóng game.

      Trước mặt có hai lựa chọn, tin Chích Thiên, hoặc là tin Nhậm Tiếu.

      , lựa chọn người thứ hai.

      Liên lạc với Đại thần thuận lợi hơn nghĩ.

      Trước lúc này, gần như lần nào gửi tin nhắn vào chim cánh cụt (QQ) của Đại thần đều nhận được hồi = =

      nhắn tin cho Đại thần vào buổi trưa, đến chiều đối phương lập tức gửi tin nhắn trả lời cho .

      "Có phải có ai gì với em ."

      thừa nhận, cũng phủ nhận.

      Vấn đề của thẳng ra là - người đàn ông này có phải nghĩ rằng, thực có người, trong game có người là rất bình thường?

      Đối với câu hỏi ngược lại của Đại thần, lần đầu tiên học được kỹ năng hung hăng từ Tề Thụy, "Trả lời câu hỏi của em."

      "..." Đại thần đáp lại im lặng kéo dài, cuối cùng sau nhiều lần truy hỏi của để lại câu, "Nếu em cảm thấy bình thường, giải quyết."

      Giải quyết như thế nào? Dùng giọng điệu này thừa nhận, Tô Tiểu Tục thấy nước mắt chảy, " giải quyết thế nào, muốn giải quyết ra sao?"

      " với ta."

      Có thể gì? Bảo ta đừng quấy rầy tôi nữa? Hay bảo ta được đến trước mặt tôi kể việc riêng của hai người? Sau đó giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì, duy trì tình trạng nực cười này?

      "Loại như ta sao lại ghê tởm đến thế, trước mặt bộ sau lưng bộ (khinh bỉ)."

      "..." Dù biết người Đại thần là Noãn Noãn, khi đọc câu này, Tô Tiểu Tục chợt cảm thấy xót thương.

      Trong mắt , phụ nữ là gì.

      Ban đầu nâng niu trong lòng bàn tay, đến khi chán ghét là có thể ra những lời khắc nghiệt, bày ra bộ mặt lạnh lùng.

      Vui vẻ, em chính là cả thế giới, vui, như đôi giày rách, ngay cả liếc cũng lười.

      Lần đầu tiên có cảm giác "thỏ tử hồ bi", cũng là lần đầu tiên, phát - , hiểu Đại thần chút nào...

      Sau khi buông lời đó Đại thần cũng còn nhắn nữa, Tô Tiểu Tục nằm giường đọc lại cuốn ngôn tình kéo vào Đại Hoang. Dù là cùng chiến trường, dựa vào nhau bên bờ Đông Hải, thậm chí là cái ôm ở Hàn sơn tự, vẫn nghĩ và Đại thần giống Tiên Ca và Áp Tử.

      Nhưng kết quả sao.

      phải Áp Tử của em.

      So với Áp Tử, càng khiến em buồn hơn.

      Khoảng ba ngày sau, Đại thần lại gửi tin nhắn cho chim cánh cụt, giọng điệu vui vẻ như chưa từng xảy ra điều gì.

      "Vợ ơi vợ ơi, ăn cơm chưa (mặt dễ thương)."

      Nhìn hình ảnh nhảy ra trước đây mỗi lần thấy đều khiến vui vẻ, Tô Tiểu Tục lần đầu tiên cảm thấy, vậy mà cách nào vui nổi.

      "Khi nào lên thế."

      Bởi câu đầu đuôi này của , đối phương lại có cảnh giác hiếm thấy, "Em muốn làm gì?"

      Tô Tiểu Tục buồn cười, nhưng lông mày nhíu lại, ra chỉ là nét mặt dở khóc dở cười.

      "Lúc nào vào với em, chúng ta ly hôn ."

      "..."

      "Sao?"

      "."

      Tô Tiểu Tục nhíu mày.

      "Tại sao."

      " ."

      "..."

      Xử lý kiểu đối thoại này phải điểm mạnh của , cho dù tình cảnh tại nghiêm túc giống như chia tay, nhưng mà khi thấy đối phương trả lời còn có tâm trạng kháy chúng ta như tiến hành đoạn đối thoại trong tiểu thuyết "Bà Diêu nghèo chết vì sét đánh".

      "Cho em lý do, tại sao ?" nghĩ ra có lý do gì để Đại thần níu giữ, ban đầu lúc kết hôn , vì sao em phải hỏi có bạn ngoài đời , vì đó là ranh giới cuối cùng của em, cho dù cuối cùng thành đôi, em cũng muốn trong thế giới ảo bị thương tổn bởi khác.

      " ."

      ... Đỡ trán, đây là lần đầu tiên phát , hóa ra Đại thần còn có thần kỹ chơi xỏ lá này.

      "Đừng ầm ĩ nữa, gặp nhau vui vẻ chia tay cũng vui vẻ."

      "..." Hình ảnh Đại thần tối mấy giây, sau đó lại sáng lên, "Tại sao phải ly hôn? Trước đó cãi vã ly hôn rồi mà."

      Thế nhưng, chuyện như vậy còn lý do gì? Đối mặt với tình cảm này em rất nhếch nhác, rất mệt mỏi, hoàn toàn đánh mất bản thân, từ , em thấy được tương lai, thấy được khả năng chung sống với nhau, thậm chí, cũng thấy được chút nghiêm túc nào từ .

      Ít nhất hãy để em dứt khoát. Tô Tiểu Tục nhìn cái đầu vẫn sáng của Đại thần, cuối cùng thở dài, "Cứ như vậy ."

      " muốn!"

      Lần này, cuối cùng Tô Tiểu Tục tắt máy trước Đại thần.

      Vậy mà vẫn mong đợi dạt dào giữ lại đường lui cho mình.

      Điện thoại luôn mở, nhân vật trong game vẫn online. Thế mà dù là điện thoại hay trong game tên người đó vẫn sáng lên.

      Xem , mày với chỉ là nhân duyên mong manh ngắn ngủi trong trò chơi. Mày hãm quá sâu, còn bàng quan.

      Nếu nghiêm túc như biểu ra, tại thời điểm này, tại sao ngay cả cú điện thoại cũng có?

      Khi Tô Tiểu Tục lên mạng lần nữa là ba giờ sáng.

      còn nghĩ danh sách bạn tốt vẫn u ám, ngờ, lại có cái đầu sáng.

      Có lẽ mình quá quạnh nên Tô Tiểu Tục nhắn cho tiểu Thiên Cơ mới hơi cấp bốn mươi.

      <Bạn tốt> Bạn với Đánh Xì Dầu: đồ nhi dấu, có đấy

      Qua mười phút, đối phương mới đáp lại .

      <Bạn tốt> Đánh Xì Dầu: có đây, mới treo máy, sao vậy

      <Hệ thống> Bạn gửi lời mời tổ đội với Đánh Xì Dầu, đối phương chấp nhận cầu của bạn.

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ở đâu thế?

      <Thủ lĩnh tổ đội> Đánh Xì Dầu: Đào Khê

      Đâu, đâu cơ? (=@__@:)

      Sao ấy lại chạy đến Đào Khê thế!

      <Thủ lĩnh tổ đội> Đánh Xì Dầu: cào đá đó

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ...

      Đến khi Tô Tiểu Tục dựa theo tọa độ đồng đội tìm đến, nữ Thiên Cơ ngồi cạnh thác nước Đào Khê đối mặt với bầu trời rộng lớn.

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: chị còn chưa từng đến đây

      <Thủ lĩnh tổ đội> Đánh Xì Dầu: cười (#85)

      Nhắc tới cũng lạ, Tô Tiểu Tục dựa vào nhân vật đó ngồi xuống, nhìn mây cuộn mây tan từ phía núi rừng xanh mướt, lần đầu tiên có cảm giác an bình sau khi rời bỏ Chích Thiên.

      Hai người ngồi treo máy, sáng sớm nên Đại Hoang rất yên lặng, hai người tự nhiên chuyện phiếm.

      Đối phương có lẽ phát giác được uất ức của Tô Tiểu Tục, hỏi trong đội, "Sao còn chưa ngủ."

      Tô Tiểu Tục nghĩ ngợi, nện đất khóc lớn trong đội, "Chị thất tình!"

      Đôi khi ra vết thương với người xa lạ lại có cảm giác được vỗ về kỳ lạ, hoặc biểu cảm ngôn ngữ đúng chỗ, đối phương cũng chỉ xem như câu đùa. Tô Tiểu Tục cũng đòi hỏi đối phương an ủi, sau khi khóc trong game, thực - có lẽ có thể mỉm cười đối mặt.

      <Thủ lĩnh tổ đội> Đánh Xì Dầu: (huơ nắm đấm)

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (nện đất khóc lớn) đấy, chị bị người ta vứt rồi

      <Thủ lĩnh tổ đội> Đánh Xì Dầu: (mồ hôi lạnh) có chuyện gì thế

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (xấu hổ)

      phải chị Tường Lâm, còn chưa quen lần nào cũng với người xa lạ "Tôi khờ". Làm nũng cũng vừa hai phải, cho nên chỉ gửi biểu cảm xấu hổ, đề này này liền điểm đến đó ngừng.

      Song qua lúc lâu, muốn thoát ra nên vẫ nhịn được phải hỏi.

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: em cho rằng vì sao có người đàn ông có thể chấp nhận thực tế có người rồi, trong game lại tìm người nữa

      Đối phương im lặng, mới phát giác mình đường đột cỡ nào. Định gõ mấy lời để cho qua đề tài này, lại ngờ đối phương trả lời.

      <Thủ lĩnh tổ đội> Đánh Xì Dầu: chỉ vì hết lòng, tất cả chỉ coi như vui chơi mà thôi

      <Thủ lĩnh tổ đội> Đánh Xì Dầu: nhưng thế giới này phải câu vui chơi có thể cho qua được

      Chỉ câu, Tô Tiểu Tục cảm thấy, được chữa trị.
      Last edited by a moderator: 28/6/16

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 70

      Thiên sơn vạn thủy chia tay người


      Bản đồ Giang Nam cập nhật vào thứ Tư, trong lúc Tô Tiểu Tục mình cưỡi mèo con lang thang ở Giang Nam, tên của Đại thần đột nhiên sáng lên.


      Tô Tiểu Tục nhìn hàng màu xanh lóe lên, trong phút chốc thậm chí bắt đầu nghi ngờ đôi mắt của mình, nhưng có người còn phản ứng nhanh hơn với này.


      [Thế lực] Nếu : (gõ đầu) Hồn Thiên Cơ


      em Băng Tâm này mới được Xá Lỵ kéo vào thế lực, với bất cứ thế lực chiến đấu nào ở Đại Hoang, Băng Tâm đều chê nhiều. Lần này, Tô Tiểu Tục cũng chê trách gì, nhìn dòng chữ dưới góc trái bị kênh thế lực đẩy , lặng lẽ mở thư gửi của Đại thần.


      <Bạn tốt> Bạn với Chích Thiên: đấy à?


      <Bạn tốt> Chích Thiên: ừ =-=


      <Bạn tốt> Bạn với Chích Thiên: vào đội , đến Đan Chu


      <Bạn tốt> Chích Thiên: ...


      <Bạn tốt> Chích Thiên: ly hôn mà! Hử?


      Tô Tiểu Tục rất ít khi thấy tâm trạng Đại thần bộc lộ ra như thế, cho dù Thế lực chiến bị đối phương vây giết, cũng chỉ cười trừ. Duy có lần thấy tỏ ra vừa lòng có lẽ là lần ở nhà quẳng đũa với, hôm nay thấy phản ứng kịch liệt của , Tô Tiểu Tục đúng là được sủng ái mà lo sợ.


      Lời thoại vẫn rất tầm thường tẻ nhạt, Đại thần cố chấp phản đối ly hôn, lòng muốn thoát khỏi cảnh túng quẫn tại.


      nghĩ, Đại thần có lẽ còn chưa thành thục hẳn, cho rằng với mối quan hệ của hai người, khi chia tay đối phương chẳng lo nghĩ gật đầu đồng ý, thậm chí có thể kịp chờ đợi vứt cái cục nợ .


      cũng thiếu hồng nhan tri kỷ, trước là Noãn Noãn, Ngữ Tiếu Yên Nhiên, đơn giản là mới đây có Nếu , Tô Tiểu Tục cũng hiểu, bên cạnh Đại thần chẳng bao giờ thiếu bóng dáng oanh oanh yến yến.


      Vậy tại sao lại cố chấp buông tay? Vì bản thân có được gia đình yên ấm nên có nhạy cảm khác thường với việc ly hôn? Hay là bỏ được lòng tự tôn buồn cười kia của chính mình?


      Tô Tiểu Tục gõ tiếp chữ vào thư.


      <Bạn tốt> Bạn với Chích Thiên: ngoan, đừng ồn ào, với Thế lực là em chơi nữa, muốn bán acc cho nên mới ly hôn


      Ý ngoài lời là có thể đổ hết trách nhiệm cho em, cần gánh vác gì cả mà cứ tiếp tục tìm kiếm mùa xuân mới.


      Nhưng Đại thần vẫn cố chấp lặp lại câu cũ:


      <Bạn tốt> Chích Thiên: muốn! !


      ... Tô Tiểu Tục nhíu mày, chưa bao giờ dự liệu được chia tay lại là quá trình chuyền chuyền lại như thế. biết mình nên thêm gì, đối phương như đứa bé chịu nghe ý kiến của người khác, gạt bỏ hết lời , mãi đến rất lâu sau Xá Lỵ biết đến đoạn đối thoại chia tay của Tô Tiểu Tục và Đại thần mới cười khổ hỏi , tâm trạng khi đó của thế nào.


      Tô Tiểu Tục có gì luyến tiếc, rất bình tĩnh, vì luôn tự bảo rằng, chỉ có tàn nhẫn với mình lúc này về sau hai bên mới có thể tốt hơn.


      Xá Lỵ vẫn cười khổ , Túc Túc, có biết tiểu Thiên rất quan tâm đến .


      Tô Tiểu Tục .


      Phía bên kia YY, giọng của Xá Lỵ rất chậm, có hơi chần chừ, "Tiểu Thiên và Noãn Noãn tốt như nghĩ, có thấy thời gian cuối tuần cậu ta đều chơi game ?"


      Tô Tiểu Tục cười, "Vậy sao?" cũng muốn nghe những chuyện liên quan đến Chích Thiên, bởi vì lòng dạ nhen cực đoan của với , chẳng lẽ chơi game cùng là quan tâm? Chán ghét người bạn thực tế, ngại ta phiền phức là có thể vượt quá giới hạn trong game?


      Đại thần trong mắt vốn phải như thế.


      Có lẽ câu kia thực rất đúng, khi bạn tưởng tượng người quá hoàn hảo, chỉ cần phát thấy dù chỉ chút xíu khuyết điểm người , cảm giác thất vọng đó rất lớn, đủ để phá hủy toàn bộ cảm tình với .


      Trước khi nhận được cuộc gọi của Nhậm Tiếu, Đại thần trong mắt vẫn mang theo điều tốt đẹp, cho dù thỉnh thoảng lơ mơ, thỉnh thoảng trẻ con, dù là lúc cùng treo máy câu cá bỏ xem phim, cũng vẫn nghĩ, chí ít với , cũng có lòng.



      dành cho , vô vàng tín nhiệm.


      Sau đó sao?


      Khi gặp nhau, có thể mở to mắt dối thề rằng mình độc thân, như thế, những lời đường mật, quan tâm dỗ dành, những lời hứa hẹn, trong đó có bao nhiêu là xuất phát từ đáy lòng, xuất phát từ chân tâm?


      Tô Túc, có phải mày quá tham lam? Đại Hoang này với , từ khi bắt đầu chỉ là trò chơi, trăm mối lo, vui vẻ, mỗi giọt nước mắt của mày rơi xuống, mỗi lần tủi thân vì mà nhẫn nhịn, cũng chỉ coi mày là lần gặp dịp chơi!


      nhìn thấu , cũng biết làm sao mới có thể hiểu . Giống như bây giờ, thái độ của đối phương rất kiên trì, như đinh đóng cột, nhưng lại tự với mình, có lẽ ở màn hình phía bên kia, tập trung dối dỗ mày đấy.


      Bạn thấy đó, đôi khi khoảng cách giữa chúng ta chỉ là mạng lưới, mà giữa chúng ta lại giống như cách muôn sông nghìn núi.


      = =


      có tâm trạng lý giải tâm trạng của Đạithần, Tô Tiểu Tục truyền tống đến Đan Chu, tìm NPC được đặt tên là Vui Buồn Hợp Tan Luôn Là Tình, lựa chọn cưỡng chế ly hôn.


      Có lẽ nhận được thông tin hệ thống, dù đối mặt nhưng Tô Tiểu Tục cũng có thể nhận ra tâm trạng thay đổi.


      luôn có thể nhạy bén cảm nhận được buồn bã hoặc tức giận của , bởi vì luôn tỉ mỉ suy đoán mỗi câu chữ viết, mỗi suy nghĩ mỗi động tác. Giống như khi hai người ôm nhau, biểu tượng xấu hổ, Tô Tiểu Tục lập tức hiểu muốn giết người, thấy Đại thần trước mặt im lặng, Tô Tiểu Tục định bụng gõ những lời hài hước làm dịu bầu khí giữa hai người, song, đến khi gõ xong lựa chọn gửi tin, hệ thống mặt thay đổi thông báo với - Chích Thiên phải là bạn tốt của bạn, thể gửi tin nhắn.


      Tô Tiểu Tục nghẹn họng nhìn trân trối.


      Lật xem danh sách thành viên Thế lực, tên của Đại thần vẫn sáng, muốn cười nhưng có cảm giác mình cười còn khó coi hơn khóc.


      Bỗng chốc biết hình dung tâm trạng lúc này ra sao, việc theo như nghĩ, dây dưa, vui vẻ. phải đùa giỡn với , phải làm nũng, cho nên thể tùy hứng, càng thể kiểu cách.


      Cái tên đó trong danh sách thành viên Thế lực chợt tối , cũng chỉ mấy phút sau, kênh Thế lực lên hàng chữ .


      [Thế lực] Thượng Thư [Cái Gì Cũng Có] lên mạng.


      Tô Tiểu Tục mở xem giấy hôn thú được hệ thống , cái tên phu quân từ "Chích Thiên" biến thành "Cái Gì Cũng Có", nhìn danh hiệu vợ chồng luôn dùng, bên dưới ID Vô Pháp Vô Thiên là "Nương tử của Cái Gì Cũng Có".


      Cuối cùng vẫn bị cái tên ngốc nghếch này làm cho tức cười, con chuột trượt đến thời gian kết hôn, hóa ra dây dưa hơn năm.


      Lần này là lúc tạm biệt.


      Tô Tiểu Tục nhìn Thế lực vì Chích Thiên đột nhiên đổi tên mà trở nên náo nhiệt, chỉ thầm câu "Tạm biệt" trong lòng, tắt trò chơi, từ nay về sau, thiên sơn vạn thủy chia tay người.

      Chương 71

      Làm Tô Tiểu Tục vui vẻ hạnh phúc


      Đại thần cũng có rêu rao tin tức bị cưỡng ép ly hôn cho mọi người trong thế lực biết, càng như nghĩ ban đầu là dương dương tự đắc tuyên bố tin tức mình "độc thân" với hồng nhan tri kỷ. Cho nên, ba ngày sau Tô Tiểu Tục đăng nhập, Đại Hoang và thế lực vẫn gợn sóng.


      Kỳ thực, nên cám ơn lần im lặng này của Đại thần.


      Bởi vì còn chưa chuẩn bị rời khỏi Đại Hoang, nếu việc và Đại thần ly hôn bị làm lớn lên, nhất định có rất nhiều người xúm vào hoà giải. Khi kết hôn được người khắp thiên hạ chúc mừng, chí ít khi rời , muốn im lặng, bị ai quấy rầy lựa chọn của mình.


      Cũng bởi im lặng của Đại thần, hôm nay đăng nhập vẫn có thể làm bộ như chưa xảy ra chuyện gì, đào bảo, câu có hoặc theo Xá Lỵ lăn lộn trong các phụ bản kinh nghiệm.


      Danh hiệu của từ vợ chồng muôn đời đổi trở lại thành danh hiệu Lưu Quang còn nữa, ngược lại khi vào phụ bản Kiếm Vực bị trai Băng Tâm trong đoàn đùa giỡn.


      [Đoàn đội] Người Sống Chữa: (lau máu mũi) em Vân Lộc có chồng chưa?


      [Thủ lĩnh đoàn đội] Thường Hỏa Cửu: (huơ nắm đấm) ông bố chăm con muốn làm gì?


      [Thủ lĩnh đoàn đội] Tiểu Hoang Hỏa: (nện đất cười to) ông bố chăm con động lòng xuân


      [Đoàn đội] Người Sống Chữa: (giơ bàn tính cười to)


      [Đoàn đội] Vô Pháp Vô Thiên: = =


      giải thích gì cả, chỉ lặng lẽ đổi danh hiệu thương lẫn nhau sinh gỗ quý, sau khi ông bố chăm con nhìn thấy liền nhiều lời nữa, chỉ gửi cho lời mời kết bạn, thế là phụ bản Kiếm Vực bình yên vượt qua.


      Sau đó lúc treo máy chồng cây ở Yến Khâu, hiếm khi ghi trạng thái lên chim cánh cụt, lặng lẽ ngồi xem các bạn trong lớp Đại học tán gẫu.


      Đa số họ đều có công việc ổn định, lăn lộn trời nam đất bắc, bên xấu cấp bên đào bới bát quái.


      Trong đó có bạn học thời Đại học tốt nghiệp cái liền kết hôn, bây giờ con cũng được mấy tháng rồi. Các cặp đôi từng gắn bó kéo sơn trong Đại học giờ cũng chạy tứ phía, nghe chia tay rồi, mối quan hệ rất lạnh nhạt. Lớp trưởng mặc quần cộc hoa như tay buôn cá tốt nghiệp xong về quê, vừa mới mua được căn nhà cấp bốn ở trung tâm thành phố, trong nhóm thiếu người trêu ghẹo hỏi về dự định khi nào kết hôn để mọi người uống rượu mừng, chỉ cười, rằng áp lực cuộc sống quá lớn, vẫn cứ nên từ từ.


      ... Đó là cảm giác rất kỳ lạ. ràng mọi người chỉ kể những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống, tập hợp lại có thể khiến người ta ngửi thấy hương vị hạnh phúc. Cái gọi là cuộc sống, phải là củi gạo dầu muối tương giấm trà sao? có Đại thần cao cao tại thượng trong thế giới hư ảo, lừa gạt cách internet, là hạnh phúc chân , thấy được sờ được.


      Nhưng ngờ rằng, sau khi Tô Tiểu Tục cưỡng ép ly hôn, cái đầu luôn màu xám lại chợt sáng lên vào lúc này.


      Chích Thiên: "Có đó ?"


      Tô Tiểu Tục do dự hồi lâu, vẫn cảm thấy dù ly hôn cũng nên làm cho thỏa đáng đừng cứng rắn quá. Cuối cùng, giả vờ thoát ra mà cười trả lời , "Có đây, sao thế?"


      "Có phải ly hôn ?"


      Đại thần mở miệng, giọng điệu ngưng trọng nghiêm túc Tô Tiểu Tục chưa từng thấy qua.


      Trong nháy mắt, Tô Tiểu Tục có cảm giác lồng ngực như bị bóp chặt, khó chịu, uất ức như dòng nước vỡ đê nhấn chìm . Nhưng quệt miệng, muốn nước mắt lăn xuống.


      Tô Túc, trước kia mày rất thảm hại chẳng ra sao, ít nhất bây giờ, ít nhất vào lúc chia tay, mày thể khóc.


      Hít sâu hơi, phải dũng cảm!


      "Chia tay , gặp gỡ vui vẻ chia tay êm đẹp ^_^"


      "Bởi vì lên mạng quá ít, thể ở với em?"


      " phải."


      "Vậy vì cái gì?"


      ... Con người vì sao cứ luôn chấp nhất vì lý do thế?.


      Cho nên em lựa chọn rời , phải vì trò chơi, vì em hiểu, bản thân chịu đựng nỏi.


      Sau khi kết hôn, em luôn để danh hiệu vợ chồng, bởi vì chỉ cần thấy tên là em vui sướng nhảy nhót, nhưng còn , Lưu Quang cũng được, chiến trường cũng được, danh hiệu Lưu Quang có lẽ là danh hiệu có thuộc tính tốt nhất mà người thế giới ước ao hả? Cho nên, gần tới ngày được năm kết hôn, em hề thấy tên mình bên dưới ID của .


      Em lún quá sâu, còn trong mắt , tất cả chỉ là trò chơi, bởi vì biết trước mắt là vực sâu vạn trượng, ngoại trừ dừng lại đúng lúc, em còn có thể làm gì được đây?


      Nhưng những lời này thể với , là chuyện của cá nhân, tình mới là chuyện của hai người, giữa chúng ta có tình , tất cả, đều chỉ là ảo tưởng của em, cho dù em tất cả những việc mình làm cho nghe, cũng chỉ càng khiến em trở nên nhếch nhác hơn.


      "Nếu quả phải lý do, bởi vì trong thực tế ở cùng Lý Di Noãn, em muốn làm người thứ ba."


      " có thể với ta, có thể chia tay ta."


      "Có ảnh hưởng gì sao?"


      "..."


      nghĩ, cuối cùng Đại thần vẫn nghe hiểu ý .


      "Có phải đôi lúc em cho rằng là kẻ vô cùng cặn bã?"


      Phì, thấy câu này của Đại thần, Tô Tiểu Tục bật cười.


      bạn, hóa ra còn tự biết đấy à?


      Nhưng lời này nếu ra quả làm tổn thương người ta quá, chỉ dùng hành động ôm lấy của Thiên Hạ Tam với , " đâu, rất tốt."


      thực rất tốt, lạc quan, có chí tiến thủ, hăng hái.


      Có ước mơ, có bốc đồng, có nghĩa khí, có kiên trì.


      cương quyết em có, luôn kiên trì và giữ vững ước mơ.


      Chẳng qua, thế giới này cũng tốt, Đại Hoang cũng tốt, có trái tim.


      chỉ có Đại Hoang, ngay cả thực, trong mắt , cũng chỉ là trò đùa.


      " còn chút đường sống nào để vãn hồi sao?"


      Tô Tiểu Tục gật đầu như đinh chém sắt, "Phải."


      "..."


      Lần này, Đại thần kiên trì nữa.


      , " hiểu."


      , hãy luôn vui vẻ.


      , hãy luôn làm Tô Tiểu Tục khoái khoái lạc lạc.


      ...


      , tạm biệt


      Tô Tiểu Tục xoa mắt, rơi nước mắt, vì vậy cười trả lời .


      " cũng vậy, tạm biệt."


      Cái hình đầu đó, vĩnh viễn tối xám.


      Có lẽ là vì thay đổi tâm trạng, Tô Tiểu Tục chui đến nhà Ninh nữ vương xin ăn xin uống.


      Mỗi thứ Sáu là lúc gia đình nhà họ Ninh tụ tạp, phòng ăn lâu mang theo hương thơm từ thức ăn, trong phòng khách mở ti vi, bàn trà đặt lá trà mới ngâm, salon có cái gối ôm mềm mại.


      - Đây là hương vị của nhà.


      Phụ huynh của Ninh Tiếu Tiếu lúc nào quên thúc giục Tô Tiểu Tục cố gắng phấn đấu, ít nhất là ra ngoài nhiều hơn, bớt ở nhà, tốt cho cơ hội.


      Tô Tiểu Tục cắn miếng cà chua ngừng bận rộn gật đầu phải, bỗng nhiên nhớ đến tên người kia, mũi hơi chua xót, có gì ghê gớm, hít nhiều hết.


      Sau khi ăn cơm tối xong Ninh Tiếu Tiếu gọi cho Ninh Triệt ở nơi xa xôi khác, đường truyền video cũng coi là kém, cái màn hình , Tô Tiểu Tục thấy khuôn mặt lâu gặp, nghe giọng lâu nghe.


      A, Ninh Triệt vẫn như cũ, gương mặt thối khi cười làm người ta ghét.


      Nhưng biết vì nguyên nhân gì, Tô Tiểu Tục cảm thấy số lần Ninh Triệt cười hôm nay nhiều lắm... bưng má suy nghĩ, rốt cuộc nghĩ ra từ để hình dung cảm giác Ninh Triệt cho - Đó là đôi mắt hàm xuân!


      bị khả năng liên tưởng của mình làm cho như bị sét đánh =_=


      Nhất định hôm nay cách mở mắt đúng, nhất định là vậy!


      Bố Ninh mẹ Ninh gặp con trai tự nhiên là muốn hỏi tình huống cua ranh bến đó, lợi dụng lúc rảnh rỗi, trốn vào bếp giúp thu dọn tàn cuộc sau khi ăn xong.


      Có lẽ thấy bóng thanh mai trúc mã đâu, Ninh Triệt trực tiếp mở miệng hỏi, "Túc Túc về rồi ạ?"


      "Hừm!"


      Ninh Tiếu Tiếu nữ vương phát giác đúng giống như túm lấy bím tóc của cả, "Đôi mắt ti hí kia càng lúc càng sắc bén nhỉ?"


      Ninh Triệt chỉ cười, Ninh Tiếu Tiếu có lòng chuyển màn hình sang Tô Tiểu Tục chuyên tâm với cái bàn, chủ đề câu chuyện lúc này mới thuận lợi tiếp tục tiến hành.


      Khi bị hỏi có muốn chuyện với Ninh Triệt , đồng chí Tô Tiểu Tục kiên định lắc đầu.


      đùa! Nếu bị ta biết qua mạng, lại còn thất bại nhất định bị cười đến mức chui xuống mồ!


      "Biết ta sống tốt, tớ cũng yên lòng ^_^."


      "Túc Túc... phiền em lần sau có kháy cũng đừng để nghe được..." Ninh công tử ở bên kia bất đắc dĩ đỡ trán.


      "Gió lớn quá, tôi nghe ..."


      "HHP." Đây là tiếng cười nện lên ghế salon của Ninh Tiếu Tiếu.


      xem, em sống tốt.


      luôn và mãi vui vẻ.


      Cho dù, thế giới của em từ nay còn có .
      Last edited by a moderator: 19/9/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :