1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Xin nuôi ta - Sửu Tước (Võng du) (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 56

      Cả đời này của cậu thế là hết

      Cuối cùng Tô Tiểu Tục và Ninh Triệt vẫn thể tham gia thành chiến, bởi vì tối hôm thế lực chiến, Ninh Triệt sốt.

      Tô Tiểu Tục gần đây ngủ ít, khoảng bốn giờ sáng, bị tiếng động ngoài phòng đánh thức.

      Cầm điện thoại chuẩn bị gọi 110 sẵn, đánh bạo đẩy cửa ra ngoài, trông thấy bạn Ninh tìm thuốc trong ngăn kéo phòng khách.

      Tìm được nhiệt kế trong hộp thuốc bụi bặm, Tô Tiểu Tục dìu bạn Ninh nằm xuống giường, năm phút sau lấy ra xem, thôi rồi, 39°2, nhiệt độ vi diệu.

      Tiếc rằng thuốc tồn kho trong nhà quá hạn, đành phải dỗ Ninh công tử uống mấy cốc nước nóng rồi ngủ, vốn là ngày cuối tuần đầy cảm xúc lại thành đau khổ trong bệnh viện.

      Có trời mới biết bệnh viện vào cuối tuần đáng sợ đến cỡ nào.

      Người đông nghịt, huyên náo ầm ĩ.

      Vì Ninh công tử muốn quấy rầy ông bà Ninh, cuối cùng, Tô Tiểu Tục chỉ có thể cắn răng kéo lên taxi (đề phòng xe lại có chỗ đỗ, đỗ xe để mình Ninh công tử ở bệnh viện hoặc cùng đỗ xe rồi vào bệnh viện bị lạnh), hai người hùng hùng hổ hổ chạy vào bệnh viện.

      Hành lang chật chội, những gương mặt chết lặng qua lại, y tá mặc đồng phục gọi tên Ninh công tử, kiểm tra đơn giản bên ngoài, bình tỉnh bảo người khác truyền nước cho .

      Lúc đó thời tiết chuyển lạnh, Tô Tiểu Tục cùng Ninh Triệt ngồi trong góc bệnh viện đếm từng giọt nước xuống trong bình, Ninh công tử dựa vào ghế, híp hờ mắt, do lên cơn sốt nên sắc mặt có hơi đỏ.

      Tô Tiểu Tục áp lưng bàn tay lên mặt , mí mắt động đậy. Vừa mở mắt nhìn, Tô Tiểu Tục đem chú ý chuyển sang cái tay được truyền nước. Bàn tay rất ấm, nhàng nâng cánh tay , do truyền nước nên cánh tay cứng ngắc như đá, nháy mắt như được hòa tan.

      lại nhắm mắt, cánh tay vẫn cảm giác được va chạm với , ra biết đâu dùng túi chườm nóng hiệu quả hơn? Mặc kệ, dù sao tâm tình tốt, cho nên, ngay cả giả vờ ngủ cũng hé miệng cười.

      Truyền nước xong đánh xe về, trời tối.

      Tô Tiểu Tục lần đầu tiên phát phục vụ bệnh nhân khó khăn cỡ nào, đường về nhà, đưa ra vô số đồ bán bên ngoài, sau cùng đều bị Ninh công tử vô tình gạt bỏ.

      Đứng trong bếp nhà Ninh công tử, quyết định làm môn thần mặt nhăn nhó canh cửa phòng bếp, "Lão tổ tông của tôi, muốn ăn gì hả."

      Ninh công tử nhíu lông mày, "Người bệnh hình như đều thích ăn cháo?"

      Được thôi, Tô Tiểu Tục bắt đầu lục tung, tìm nguyên liệu nấu ăn, ngoan ngoãn nấu cháo.

      Nếu như là câu chuyện, lúc này trong phòng bếp tràn lan màn sương mập mờ, chẳng qua, Tô Tiểu Tục vùi đầu cắt gừng thể nào so sánh được với nữ chính trong ngôn tình. Ninh công tử đứng tựa cửa bếp lúc, Tô Tiểu Tục ngẩng đầu nhìn , " uống thuốc xong sao nằm ?"

      Ninh Triệt =.=

      ... Khi em làm bếp sao lại có chút hương vị gì thế!

      "Đúng rồi, ốm mà với bạn à." Bỗng nhiên, Tô Tiểu Tục ra câu đầu đuôi.

      Ninh Triệt nhíu mày, "Bạn tôi là ai?"

      = =.

      Đây là lần thứ ba quên tên bạn đấy.

      Tô Tiểu Tục 囧 囧 bỏ gừng vào nồi cơm điện, "Thành Bình."

      Ninh công tử sửng sốt, chớp chớp mắt mới nhớ ra người này là ai, sau đó liền 囧 bất đắc dĩ nhìn Tô Tiểu Tục, "Tôi có ấy là bạn tôi à?"

      Nằm rãnh, đến lượt Tô Tiểu Tục 囧, " phải thầm chấp nhận nhiều lần đấy sao? Còn nữa, nếu phải vợ việc gì phải vì ấy mà chơi game?"

      Ninh Triệt cười bất đắc dĩ, "Em tôi cho à? Thời gian đó tôi mới nhận được vụ án, liên quan đến nữ sinh viên chơi game bị lừa." đến đây, dừng lại chút, "Vừa hay kia có quan hệ họ hàng xa với chúng tôi, được người ta nhờ, cũng thể mặc kệ, đúng ?"

      ... Vào giờ phút này, trừ việc "=-=||||" ra còn từ nào để miêu tả tâm tình của Tô Tiểu Tục.

      Có lẽ được truyền nước, hoặc cơ thể bạn Ninh tốt, cơn sốt lần này của tới nhanh mà cũng nhanh.

      Sáng sớm hôm sau, Tô Tiểu Tục vừa bò dậy khỏi giường nhìn thấy Ninh Triệt khoẻ như vâm đeo tạp dề trong bếp.

      xoa mắt, cuối cùng xác định bạn Ninh mặc cái tạp dề màu hồng và Ninh Tiếu Tiếu mau trong đợt giảm giá siêu thị...

      Oh, my eyes!

      Dường như là phát đến, bạn Ninh quay lại nhìn , vẻ mặt thay đổi, "Buổi sáng có muốn ăn gì khác ?"

      Khóe miệng Tô Tiểu Tục giật giật, trong lòng oán thầm: Sao tôi có cảm giác đầu nóng quá nên hỏng rồi.

      Nghĩ chút, vẫn yên lòng, đưa tay lên chạm vào trán , có lẽ vừa dậy nên nhiệt độ ở tay rất cao, sờ lúc mà có cảm giác gì đúng.

      Dứt khoát kéo Ninh công tử lại, nhón chân vén tóc đưa trán lại gần.

      Kịch.

      giây, Ninh Triệt đờ đẫn.

      Ninh công tử tổn thất gì quay về (này), thời gian là ngày thứ hai sau thành chiến.

      Đăng nhập vào game, Mộng Nguyên Thành sừng sững treo cao tiêu chí Tóc Như Tuyết, Tô Tiểu Tục mở thư, chợt, di động reo.

      Đó là dãy số lạ, theo lễ phép, Tô Tiểu Tục vẫ nhận điện thoại, "Alo, xin chào."

      Bên kia sau khi vang lên những thanh hỗn tạp ngắn, Tô Tiểu Tục rốt cuộc nghe thấy người đó mở miệng, "Chào , tôi là Nhậm Nhạc, tôi có số chuyện muốn với ."

      Nhậm Nhạc?

      Hic, thứ cho Tô Tiểu Tục lớn tuổi, nghĩ mãi mới nhớ, đây phải người đàn ông lần trước ăn lẩu hải sản bị nghi là Thương Diễn sao... Tô Tiểu Tục điều chỉnh tâm tính, "Vâng, chào , ."

      Có lẽ giọng quá nghiêm chỉnh, người bên kia trầm mặc hồi lâu mới chậm rãi câu, "Đừng dây dưa với Tề Thụy nữa, hai người vốn phải người cùng thế giới."

      Tô Tiểu Tục, 囧.

      Đây là thông điệp gì thế? Nội dung kế tiếp chẳng lẽ là đối phương vứt ra tờ chi phiếu tiêu sái cảnh cáo được có ý định chim sẻ biến thành phượng hoàng?

      khi hứng thú dạt dào chờ đối phương tiếp, nghe thấy trong di động lại vang lên tạp , sau đó là những thanh tít tít tít liên tục - , dập máy.

      Đây là cảm giác làm người ta ngứa ngáy khó chịu, giống như treo củ cà rốt trước mặt con lừa, lại như đặt thanh sô la trước mặt người bị tuột huyết áp.

      Với tình huống doạ dẫm cảnh cáo thẳng nửa này, Tô Tiểu Tục chỉ muốn kêu rên, bà nguyền rủa con cháu mày Tử Dương.

      Đáng tiếc, đối mặt với tình huống như vậy, việc duy nhất có thể làm là để mình cơm no áo ấm, thành phố này lắm, muốn nghe ngóng người cũng phải chuyện quá khó, đợi ba ngày, Ninh Tiếu Tiếu cho câu trả lời.

      "Sao cậu lại hỏi thăm người như vậy?" Ninh nữ vương đổ ập xuống câu này.

      Tô Tiểu Tục sửng sốt, "Sao vậy?"

      "Là tên tiểu quỷ tầng dưới của cậu hả? Thế nào? Ngắm người ta rồi?"

      "..." Tô Tiểu Tục 囧, nghĩ lại, hình như... cũng khác nhiều lắm?

      "Có vấn đề gì ?"

      Lần này đến phiên đối phương trầm mặc, hồi lâu, Ninh Tiếu Tiếu mới thận trọng mở miệng, "Nếu cậu vừa ý cậu ta, đồng chí Tô Túc, tớ khuyên cậu nên cẩn thận."

      "Hả?"

      "Cậu biết cậu ta vốn học trường nào ?"

      "?"

      "Trường X, lại còn bỏ học, nguyên nhân bị đuổi là do làm bụng nữ sinh to lên, trước đó, khi tên này còn học trung học từng đánh gãy xương cột sống tên côn đồ, bởi vì bố cậu ta có tiền nên chuyện này bị ép xuống."

      "..."

      "À, nhà cậu ta là mẹ đơn thân, mẹ cậu ta là vợ cả bố cậu ta, chẳng qua bố cậu ta tái hôn, cậu ta sống với mẹ, căn nhà tầng dưới là do bố cậu ta bỏ tiền mua cho mẹ cậu ta, coi như bồi thường ly dị."

      "..."

      Nhắc tới bố cậu ta cũng kỳ, kết hôn nhiều lần, ông ta chỉ có con trai, bây giờ lại cưới bé mới tốt nghiệp đại học, nghe bụng có hi vọng, tớ này đồng chí Tô Túc, làm sao cậu lại biết người truyền kỳ như thế? Khi tớ hỏi mẹ mà mẹ tớ cũng phải ngây người."

      "Tớ..."

      "Hình như bây giờ cậu ta có bạn rồi, là bạn thanh mai trúc mã, người lớn hai nhà gặp nhau, này Tô Túc... Bỏ học, có bố, còn hơn cậu ba tuổi, nếu cậu định phát huy bản chất Thánh mẫu để ở chung với cậu ta, tớ chỉ muốn tặng cậu câu."

      "Gì?"

      "... Cả đời này của cậu, thế, là, hết."
      Last edited: 22/4/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 57

      Tỏ tình

      Cho dù biết câu cảnh cáo sau cùng của Ninh Tiếu Tiếu nữ vương mang theo mùi vị trêu chọc, Tô Tiểu Tục thừa nhận cũng được, bị chân tướng này khiến mình như bị sét đánh.

      Nam chính trong ngôn tình phải gì làm được sao? Trong trò chơi hô phong hoán vũ, ngoài đời lại là tên vơ vét của cải. Biết chăm sóc, đẹp trai, dịu dàng, có tiền, gần như tập hợp toàn bộ tiêu chuẩn đẹp trai nhà giàu.

      Người như vậy sao có thể cắm rễ với người hư cấu trong máy tính.

      Tình nảy mầm, rơi vào "lưới tình" chỉ nghĩ đến những điều tốt đẹp.

      Tiếu Tiếu bất đắc dĩ, tạm biệt với Ninh nữ vương, Tô Tiểu Tục quay lại máy tính vào game mà tự hỏi những lời vừa rồi của Tiếu Tiếu.

      Thậm chí, sau khi nghe những "công tích vĩ đại" của Đại thần, mới cảm thấy Tề Thụy là người chân tồn tại, phải "Đại thần" Thâm tình trong máy tính.

      có hỉ nộ ái ố, có cuộc sống của mình, từng có mất, có phạm sai lầm, khiến người ta cảm thấy thân cận, bởi vì hoàn mỹ.

      Câu chuyện ba người thành hổ Tô Tiểu Tục được nghe từ , Tề Thụy trong truyền thuyết có phải Tề Thụy hay , ai có thể kết luận.

      nghĩ lúc, cuối cùng vẫn cười vào game.

      Chích Thiên là hạng người gì, cần phải tự xem xét, tự thừa nhận.

      Đăng nhập game, Đại Hoang vẫn như cũ.

      muốn lên cấp, muốn phụ bản, cũng muốn vào chiến trường, nhìn lướt qua danh sách bạn tốt, Đại thần online, Tô Tiểu Tục chần chừ hồi lâu, cuối cùng quyết định nhàn nhã đứng ở Diêm Tuyền Thôn Ba Thục thả câu.

      Câu cá là công việc tu thân dưỡng tính nhất trong trò chơi, lúc rảnh rỗi dùng để giết thời gian rất tốt, Khu vực có đủ tiếng rao bán, kêu gọi hỏa lực, đến khi Tô Tiểu Tục dùng hết Tinh Lạp trong túi, Đại thần cuối cùng thong dong lên mạng.

      <Hệ thống> Bạn tốt của bạn Chích Thiên lên mạng

      <Hệ thống> Chích Thiên gửi lời mời tổ đội đến bạn, đồng ý/từ chối

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) gần đây em đâu

      Tô Tiểu Tục cười.

      Cũng thể em điều tra được.

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: tìm việc làm

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt)

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt)

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) nhanh vậy

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (xấu hổ) ừ

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (xấu hổ) bây giờ làm gì thế

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (xấu hổ) câu cá đó

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (mồ hôi lạnh)

      quá nửa phút, Thiên Cơ ngồi thảm lông cáo từ xa đến gần, chậm rãi xuất trong tầm mắt.

      đứng ở bên cạnh Tô Tiểu Tục, cầm cần câu mà nhìn thu gậy lại ném gậy, qua khoảng mười phút, Đại thần trong đội ngũ rốt cục mở miệng.

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) câu cá thần kỳ

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt)

      Holy shit, hôm nay có đúng là người đó đăng nhập thế?!

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt) bị trộm acc à?

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (mồ hôi lạnh)

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt) chẳng lẽ chưa câu cá bao giờ

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) sao em biết

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt)

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: mau mau mau, mau dạy , còn chưa từng câu cá đâu

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (mồ hôi lạnh)

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: nghiêm túc hả

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: mau mau mau

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: = =

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (xấu hổ)

      Tô Tiểu Tục thua.

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: muốn câu cá phải mua cần câu trước

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) ừ

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (mồ hôi lạnh) mua thế nào

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (huơ nắm đấm)

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: có thể dùng Quân Tư mua ở chỗ NPC

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) ừ, sau đó sao

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: sau đó mua mồi câu

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) ở đâu

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ... em cho được chưa, giao dịch

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên:

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt) hả

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (#86 giơ dĩa cười ngây ngô) tìm được rồi

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: = =

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ấn P, trong chỉ lệnh có cái câu cá, sau đó trang bị cần câu điều chỉnh lực, nhớ cho mồi câu, chờ đến khi hệ thống nhắc nhở thu gậy

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) ừ

      Vừa dứt lời, Thiên Cơ ngây ngô đứng dựa vào Tô Tiểu Tục, bắt chiếc theo động tác của , nhàn rỗi ném cần câu.

      Bên tai chỉ có tiếng nhạc ở giao diện Diêm Tuyền Thôn, xen lẫn tiếng lách tách khi thu gậy, sau khi Tô Tiểu Tục thu hoạch được chân Kim Ngưu, hai lãng hoa, 5 Huyễn Hóa Tụ Năng, Đại thần bỗng mở lời.

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: [Tơ Hồng] (trợn mắt)

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt) tay đỏ thế

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) túi đầy rồi

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt)

      Thiên Cơ ngây ngô đối mặt click tay, màn hình Tô Tiểu Tục lên khung thoại

      <Giới tính> Nam, môn phái <Thiên Cơ Doanh>, cấp bậc <cấp 80>, vị trí tại <Ba Thục>.

      Chích Thiên ném dây tơ hồng ra với bạn, bạn có bằng lòng tiếp nhận tấm lòng của đối phương ?

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt)

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt)

      Tô Tiểu Tục im lặng nhìn khung thoại.

      Đại thần lại ném dây tơ hồng rồi giả vờ bình tĩnh câu cá, chẳng qua hình như câu nổi con.

      Tô Tiểu Tục nhìn bộ dạng lúng ta lúng túng yên lòng biết cách che dấu của , nở nụ cười, chọn chấp nhận, trong khung người hữu duyên trống trải cuối cùng có thêm tên người.

      Vừa mở người hữu duyên, người trong thế lực lại bắt đầu hô to thành chủ trong YY.

      Tô Tiểu Tục theo Chích Thiên truyền tống đến Mộng Nguyên Thành Lôi Trạch, Vũ Mao vào, chỉ đám người mang tiêu chí Liên Minh vây quanh cung điện thần thạch.

      Cách thời gian Boss ra còn năm phút, Tô Tiểu Tục tuỳ ý tìm góc người ngồi xuống, Đại thần theo , sử dụng hành động dựa vào nhau.

      Người hiểu chuyện trong thế lực trông thấy cảnh đẹp bên này, có gì bất ngờ xảy ra liền đùa bỡn trong YY, Chích Thiên chỉ cười, gõ chữ trong đội ngũ.

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: lúc nào mới bằng lòng kết hôn?

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: a

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: lần trước vụ đào hôn còn chưa tính sổ với em đâu, lần này được phép chạy

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt) uy hiếp em

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (nện đất khóc lớn) dám

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: lát Cổ Bát Truyền Đạo, tiện thể Tình Nghĩa luôn

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ừ

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: #134 (ôm)

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (lợn)

      Thời gian kết hôn định vào thứ bảy sau thế lực chiến.

      Các hán tử của Chu Liên Minh cực kỳ dũng mãnh, liên tiếp chiếm lấy đài Cửu Lê Ba Thục Trung Nguyên, liên minh mới mà Cầm Thanh Du Dương tổ chức gắng gượng lấy được hai đài Ba Thục Trung Nguyên, thành chủ Mộng Nguyên tuần này thay đổi.

      Việc vui Cầu Hỉ Thước, Tô Tiểu Tục và Đại thần mặc Hỉ phục đứng chính giữa.

      giống với ngượng nghịu lần trước, lần này Tô Tiểu Tục rất phối hợp nhiệt náo với đám người xung quanh, khéo léo tiếp nhận lời trêu chọc trong YY.

      Đám gay trong Tóc Như Tuyết giơ kiếm đòi cướp chú rể, Chích Thiên che hoa cúc tỏ vẻ dẫu có chết cũng theo, đám em trong YY cười vui vẻ, dưới góc phải Cầu Hỉ Thước ngừng nhắc nhở XXX và Chích Thiên bắt đầu so tài, Chích Thiên chiến thắng XXX.

      Cũng chính trong bầu khí tưng bừng như vậy, Tô Tiểu Tục lại nhận được điện thoại của Ninh công tử lâu rồi gặp.

      "Alo?" tắt YY, giọng của Ninh công tử lọt vào tai khiến Tô Tiểu Tục có cảm giác kỳ lạ.

      "Túc Túc."

      "Ừ?"

      " làm gì vậy?"

      Tô Tiểu Tục liếc nhìn Đại thần bị Áo Trắng Như Tuyết đuổi chạy liền nhếch miệng lên, "À, chơi game."

      Đúng lúc Chích Thiên bị Áo Trắng Như Tuyết ngược chịu nổi, gõ chữ kênh Lân cận.

      [Lân cận] Chích Thiên: (nện đất khóc lớn) vợ ơi cứu , hoa cúc người ta chỉ của em thôi

      [Lân cận] Cơm Trắng Như Sương: (nện đất cười to)

      [Lân cận] Già Lam Hỏa Huyễn: (nện đất cười to)

      [Lân cận] Vô Pháp Vô Thiên: (huơ nắm đấm)

      "Ngày kia ."

      Trong YY Đại thần thấy Tô Tiểu Tục liền xem các kênh tìm tên , thấy ngồi trong phòng liền lôi ra, Tô Tiểu Tục bị mọi người chọc, nhất thời hiểu ý của Ninh công tử, chỉ hỏi lại theo phản xạ, " đâu?"

      Đối phương im lặng rất lâu, cười tiếng, "Quên , có chuyện gì cả, chơi vui vẻ."

      "Ừ."

      Khi dập đầu ba lạy xong nhắc nhở của hệ thống liền xuất kênh Thế giới, Tô Tiểu Tục nhìn thấy, cạnh Truyền tống thạch lạnh lẽo bên Cầu Hỉ Thước, Nam Băng Tâm mang ID đơn giản [ Ngang Qua] mặc trang phục Nam Huyền thích nhất rời mạng.
      Last edited: 22/4/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 58

      Núi xanh cũng thấy như thế

      Kết hôn xong, Tô Tiểu Tục liền nắm tay Chích Thiên dạo khắp nơi Bug của Đại Hoang, thăm thú cảnh đẹp coi như tuần trăng mật.

      Tiểu Thảo Tinh và Đại Hùng ở rừng Thanh Trúc, căn phòng ở Lạc Tuyết Yến Khâu, đội quân Cổ Xưa, bầu trời sao Tử Kinh Cốc.

      Tô Tiểu Tục còn nhớ lần đầu nhảy vào căn phòng ở Yến Khâu giằng co nửa tiếng sườn dốc, lập tức nhắc nhở Đại thần

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ở đây khó, phải nhảy đến cái chỗ lõm xuống đối diện

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt) ừ

      Vừa dứt lời, Tô Tiểu Tục còn chưa kịp điều chỉnh góc nhìn, phát ben cạnh biết từ lúc nào thêm người = =

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt)

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: thông minh 0 0

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (đeo kính đen cười) đúng thế

      Bông tuyết bay đầy trời, mặt đất mênh mông, Chích Thiên thay vật cưỡi Hoa Mẫu Đơn sang con thỏ mập, đầu mang danh hiệu Chồng của Vô Pháp Vô Thiên theo sau Tô Tiểu Tục.

      Tại nơi yên tĩnh này, hai người chuyện trong YY, Tô Tiểu Tục dẫn Chích Thiên chạy khắp nơi, đồng thời chụp lại, ghi nhớ khoảnh khắc hai người ở chung.

      Nhảy từ căn nhà Yến Khâu xuống, bị kẹp Bug, sau khi quay lại Thần Thạch lại xuống nơi, khi cả hai đến Thiên Cơ Doanh, thời gian là ba giờ đêm.

      Trong YY lặng ngắt như tờ chợt vang lên tiếng của Cơm Trắng, hỏi Chích Thiên, " trễ vậy sao cậu còn chưa ngủ?"

      Giọng Chích Thiên nghe có hơi lơ mơ, nhưng vẫn nghe ra được vui vẻ trong đó, "Vợ tôi xem sách ở Thiên Cơ Doanh."

      Tô Tiểu Tục chụp màn hình, Nữ Pháp Sư trong game đứng trong phòng Thiên Cơ Doanh, ngẩn người đối mặt với kệ sách cao vút, thậm chí trước khi Chích Thiên mở miệng, cũng chú ý trong phòng trưng bày ra sao.

      Thoáng chốc, có cảm giác trái tim mình như nhũn ra.

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: mệt à

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: À, sao, còn chơi được

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (đầu heo) đen lan

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (#86 giơ dĩa cười ngây ngô) á á

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (đầu heo) mệt phải ngủ chứ

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (#86 giơ dĩa cười ngây ngô) ngủ

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (bị đánh)

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: vợ mệt rồi à

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (đầu heo) mệt lắm

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (giơ dĩa cười ngây ngô) vậy chúng ta cùng ngủ

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (mồ hôi lạnh)

      Cuối cùng vẫn tiến lên nhàng ôm lấy Nam Thiên Cơ đứng phía sau.

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ngủ ngon

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (vỗ tay) vợ ngủ ngon

      Có lẽ do thức quá khuya, hôm sau khi đăng nhập quá trưa.

      Tô Tiểu Tục cắn răng mở máy tính lên Q, vừa vào có tin nhắn của Đại thần.

      Chích Thiên: (giơ dĩa cười ngây ngô) chào buổi sáng vợ

      Tô Tiểu Tục: chào buổi sáng

      Chích Thiên: vợ xem tranh

      Hả?

      Tô Tiểu Tục mở khung chat, phóng to, hình ảnh ra.

      Là Đại thần mặc Hỉ phục, giơ thanh đao thủy tinh đứng cạnh quán trà ở Đan Chu, khăn trùm đầu te tua, đối mặt với màn ảnh hỏi kênh

      [Lân cận] Chích Thiên: vợ 囧

      Tô Tiểu Tục cười phì, tải tấm hình kia xuống, đặt tên là 囧, sờ đầu Đại thần, mở game rồi đánh răng.

      Về sau, Thiên Hạ Tam mở chiến trường 74, cấp 75 là cấp bậc rất đáng xấu hổ.

      Tô Tiểu Tục thích làm nhiệm vụ tăng cấp cũng thích vào phụ bản kinh nghiệm, Đại thần cũng miễn cưỡng, chỉ làm nhiệm vụ hoạt động, Đại thần hỏi tài khoản mật mã của nhân vật liền cho, vô tình, sau nửa tháng, kinh ngạc phát , kinh nghiệm của sắp đủ để tăng cấp.

      Lật xem nhật trình hoạt động, toàn bộ phụ bản kinh nghiệm từ Hình Thiên Mai cốt đến Mộng Dịch Kiếm, Ảo Ảnh Ứng Long đều hoàn thành, tiến độ hoạt động cũng xong, lúc đó Đại thần nhàn nhã câu cá với ở Mộc Độc, thu cần câu, từ sau ôm , Đại thần hỏi trong kênh đội ngũ

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (giơ dĩa cười ngây ngô) vợ sao thế

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: có sao, để em ôm lúc

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (giơ dĩa cười ngây ngô) được

      thu cần,xoay lại ôm , khoảng cách hai người vừa khéo khớp, ôm chặt nhau, dường như cả đời.

      Tiếp về sau nữa, Đại thần muốn quản luôn cả điện thoại của .

      Sau khi thoát game, tin nhắn chúc ngủ ngon của liền gửi đến.

      Bọn họ như cặp tình nhân nùng tình mật ý, khi dậy chào buổi sáng, thoát game ôm cái.

      lần khi tạt qua Tây Lăng, Tô Tiểu Tục nắm tay Đại thần xem NPC tình duyên Tây Lăng trao tước hiệu vợ chồng, với Đại thần Hồng Loan Phượng Giá của NPC này hãm hại muốn chết, quỷ khí um tùm như là từ Tào Địa Phủ ra, Đại thần còn cười, " rất thích tước hiệu Chân tình ôm trọn ngón tay ấy, nhiệm vụ vợ chồng hôm nay thế nào?"

      lắc đầu, Đại thần kéo lên ngựa, dẫn hoàn thành nhiệm vụ vợ chồng rườm rà, hai người đánh quái, rồi đứng ở rào tre tại Đại Vũ Thôn Cửu Lê, ngửa đầu nhìn bầu trời.

      Tô Tiểu Tục ngó điệu bộ vắt chân của Đại thần liền muốn gây rối, cưỡi Hồ ly giẫm đạp lên người chưa hả giận, cuối cùng ngồi quỳ ngực .

      <Tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt)

      <Thủ lĩnh tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (giãy dụa)

      <Tổ đội> Chích Thiên: cưỡng bức dân nam (bịt miệng)

      <Thủ lĩnh tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (nện đất cười to) giao hoa cúc của ra đây

      <Tổ đội> Chích Thiên: [Hoa Cúc] (trợn mắt)

      Phụt...

      Tô Tiểu Tục cười sằng sặc.

      Kết hôn được tháng, Tô Tiểu Tục cuối cùng đổi được tước hiệu Tương thân tương ái dục gia mộc, đắc ý nhìn Đại thần, đối phương gửi lại biểu cảm trợn mắt, chờ phản ứng, rút khỏi Lưu Quang, vượt qua ngàn dặm đến cạnh , đổi tước hiệu giống .

      Tối đó cũng là hôn lễ của Xá Lỵ Phong, Quỷ Quái lả lơi bỉ ổi này sau khi triển khai tình cảm oanh oanh liệt liệt với em Vũ Mao Túc Địch của cuối cùng tu thành chính quả, đêm hôm Cầu Hỉ Thước, đoàn người náo loạn, Tô Tiểu Tục cảm thấy quá ầm ĩ, bấm F11, trong mắt chỉ còn lại hình dáng Đại thần.

      biết ai đó hô lên kênh Lân cận kêu mọi người thả kỹ năng, lộng lẫy chút, chỉ thấy xung quanh chói lòa, Xá Lỵ bị mọi người trêu chọc trong YY cũng bắt đầu lắp bắp, em Vũ Mao khá phóng khoáng tuôn ra ngay câu thô tục, những người trêu chọc Xá Lỵ liền khiếp vía.

      Tô Tiểu Tục cười đau sốc hông, lăn lộn hỏi Đại thần về tình sử của Xá Lỵ Phong và em Vũ Mao.

      Đại thần nhướng mày, bỗng hỏi , "Còn nhớ hai ta quen nhau thế nào ."

      É.

      Tô Tiểu Tục sửng sốt.

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: phải gửi tin lên kênh Thế giới tìm vợ, sau đó em thô bỉ đâm vào hoa cúc sao

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (mắt lé) phải

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt) chẳng lẽ là lần em cướp đầu người của chiến trường

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (mồ hôi lạnh) cũng phải

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (huơ nắm đấm) hay lần PK ở cổng chiến trường, em còn ngược TJ toàn trường, bao gồm cả ?

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (mắt lé) phải

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: vậy là khi nào (trợn mắt)

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: lúc đó chơi Quỷ Quái, gì cũng biết, cấp hơn 50, trang bị bỏ

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: sau đó có ngày, khu hỏi cấp 50 còn có thể tìm sư phụ , em trả lời , khờ, đồ đệ cấp 30 xuất sư rồi

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: sau đó em thấy người còn mặc trang phục cấp 15, y phục của Lễ bao tân thủ, gọi Thái Hư kéo phụ bản

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: lúc đó em rất lợi hại, vật cưỡi cũng rất đẹp

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt) lúc đó em cấp bao nhiêu

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (mồ hôi lạnh) nhớ lắm, hình như hơn sáu mươi rồi, dù sao cũng cảm thấy em rất đặc biệt

      Tô Tiểu Tục sửng sốt, mình lúc hơn sáu mươi vẫn là Vân Lộc tiểu bạch được cưng chiều, mặc bộ Minh Rừng, trang sức bỏ , người có đúng ba kiện, công việc mỗi ngày là cưỡi Bút lông dạo Đại Hoang.

      có Hồng Thiêu, có trang bị chiến trường, có vũ khí Thiên Vực, có trải qua những chuyện cẩu huyết và hận tình cừu. thậm chí nghĩ đến, hóa ra gặp từ trước với phương thức như thế, giống như sớm bước, cũng trễ bước, vào thời điểm chính xác nhất gặp lại người ấy, cuối cùng dắt tay nhau đến bước này.

      <Thủ lĩnh tổ đội> Chích Thiên: (giơ dĩa cười ngây ngô) vợ đến nhận bao lì xì

      <Tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: ừ ừ

      <Hệ thống> Xá Lỵ Phong gửi lời mời giao dịch, đồng ý/từ chối

      <Hệ thống> Bạn giao dịch thành công với Xá Lỵ Phong: 0 đồng, vật phẩm đổi 520 vàng, 1 Lôi Minh Toản

      <Bạn tốt> Bạn với Xá Lỵ Phong: (trợn mắt)

      <Bạn tốt> Xá Lỵ Phong: (giơ dĩa cười to) Thiên cho trợ cấp

      <Bạn tốt> Bạn với Xá Lỵ Phong: (huơ nắm đấm)

      [Thế lực] Già Lam Hỏa Huyễn Nguyệt: holy shit, Thiên làm người ta muốn ói

      [Thế lưc] Nguyên lão [Chích Thiên]: (huơ nắm đấm)

      [Thế lực] Vô Pháp Vô Thiên: 0 0, gì

      [Thế lực] Như Mộng Tự Huyễn: chị dâu xem kênh Thế giới

      chuyển kênh công cộng, tin nhắn Đại thần vừa gửi lên Thế giới được Hệ thống đổi mới nổi lên.

      [Thế giới] Chích Thiên: (ôm) Vô Pháp Vô Thiên, Tô Tiểu Tục, Túc Túc, dù em đổi ID nào, tên gì, vĩnh viễn em

      thấy núi xanh đẹp biết bao, núi xanh cũng thấy như thế.

      hỏi đến quá khứ, hỏi mai sau, chỉ vì giây phút ngọt ngào này.

      [Thế giới] Vô Pháp Vô Thiên: (giơ dĩa cười to) cám ơn
      Last edited: 22/4/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 59

      Gặp phụ huynh? (1)

      Chắc là cuộc sống trong game quá hạnh phúc, thế nên khi Ninh nữ vương mời vị Đại thần Himono Onna [1] Tô Tiểu Tục ra ngoài tham dự Hội Ái Hữu, Tô Túc chỉ lắc đầu từ chối.

      [1] Himono Onna: chỉ những người phụ nữ thích ở nhà hơn là ra ngoài tìm kiếm tình

      Đầu bên kia, giọng điệu Ninh nữ vương nghe có hơi tức giận, "Túc Túc, bây giờ cả ngày cậu ngồi chồm hổm trong nhà chơi game thôi đúng ?"

      "À, ừ." Tô Tiểu Tục hàm hồ hồi, cuối cùng gật đầu thừa nhận.

      Đúng vậy, chẳng biết từ khi nào, mỗi ngày tỉnh dậy, chuyện đầu tiên xuất trong đầu là game, ràng chúng chỉ là đống số liệu vô dụng, nhưng lại tác động đến toàn bộ tinh lực và thần kinh của , đôi khi thậm chí chỉ mở game nhìn màn hình đờ người ra, cũng muốn đứng dậy xuống dưới mua đồ ăn sáng, có lẽ giống như Ninh Tiếu Tiếu :

      "Tô Túc, bây giờ cậu TM nó có bệnh rồi."

      "..." tìm được lời phản bác, chỉ im lặng đáp lại, máy tính vẫn mở, con chuột vô tâm trượt nhàng bàn, Nữ Pháp Sư trong game xinh đẹp, đôi cánh sau lưng lấp lánh, thế nhưng nó có ý nghĩa gì chứ.

      Có lẽ nhận ra tâm tình Tô Tiểu Tục giảm sút, Ninh nữ vương cũng răn dạy, hai người tâm tình hình gần đây của nhau, cuộc chuyện cũng vui được Ninh nữ vương kết thúc bằng câu cảnh cáo "Cậu tự giải quyết ".

      Đợi đến khi Đại thần lên mạng vào buổi trưa, trông thấy Tô Tiểu Tục đứng đực người ra ở Yến Khâu.

      <Tổ đội> Chích Thiên: (trợn mắt)

      <Thủ lĩnh tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: hử?

      <Tổ đội> Chích Thiên: vợ à, hôm nay em làm sao thế

      <Thủ lĩnh tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (xệ mặt) lâu rồi có ra ngoài, ở nhà sắp thành nấm mốc

      <Tổ đội> Chích Thiên: (mắt lé)

      <Thủ lĩnh tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (xệ mặt)

      <Tổ đội> Chích Thiên: hay là như vậy

      <Thủ lĩnh tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: gì?

      <Tổ đội> Chích Thiên: em mặc quần áo mất bao lâu

      <Thủ lĩnh tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: é, năm đến mười phút

      <Tổ đội> Chích Thiên: ok, mười phút sau xuống dưới, dẫn em ăn Tư Phòng Thái [2]

      [2] Tư Phòng Thái: được mở trong nhà hoặc trong văn phòng, giấy phép, có thực đơn cố định.

      <Thủ lĩnh tổ đội> Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt) gì

      <Hệ thống> Chích Thiên rời đội, đội ngũ giải tán

      <Hệ thống> Bạn tốt của bạn Chích Thiên rời mạng

      Được cái tốc độ của Tô Tiểu Tục khá nhanh, đến khi thay quần áo xong xuống dưới, Đại thần cũng vừa lúc khởi động xe chờ .

      Hai người đúng ra lâu gặp mặt, mới chỉ xác định quan hệ trong game, thế nên Tô Tiểu Tục đỏ mặt.

      Tề Thụy ngắm nửa khuôn mặt , tâm tình rất tốt vỗ vô-lăng cười khẽ, Tô Tiểu Tục cố gắng ổn định tâm tình, sau khi lên xe quay cửa sổ xuống để gió thổi vào, hơi nóng mặt mới dần giảm bớt.

      Lần này Tề Thụy mở CD nghe như lần trước, đổi sang nghe đài, hai người diễn tướng thanh [3], hai gọng nam ràng giả bộ hồ đồ lại khéo léo châm biếm, Tô Tiểu Tục dựa vào ghế nghe rồi cười, tâm tình vốn u ám và sốt ruột bình tĩnh lại.

      [3] tướng thanh: loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu vui, hỏi đáp hài hước hoặc , hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt

      Ánh nắng tháng 10 rất ấm, khi rọi lên người có cảm giác bức bối, trong lúc chờ đèn đỏ Tề Thụy quay sang nhìn , lọn tóc xoăn dài, xõa lên vai, khuôn mặt thoạt nhìn gần người, sau khi tiếp xúc mới phát có đủ dáng vẻ lười nhác và lơ mơ - hoàn toàn khác hẳn người kia.

      Chỉ chốc phân tâm, đèn đỏ chuyển xanh, Tề Thụy chuyển chú ý sang phía trước, Tô Tiểu Tục vừa khéo quay sang nhìn gò má .

      Nét mặt khi lái xe của rất chăm chú, miệng khẽ mím, mang thân xác thanh niên trẻ tuổi đẹp trai, mà khiến cho trái tim người ta muốn cào cấu chính là, người ấy vào giờ phút này là của .

      Nghĩ tới đây, Tô Túc lại quay mặt ra phía cửa sổ, che dấu gò má bắt đầu nóng lên, khóe miệng cũng nhếch cao, mang theo vui vẻ ấm áp.

      Chẳng qua, tâm tình vui thích của Tô Tiểu Tục khi nhìn xe Tề Thụy lái vào trong khu "Phòng Giới Khanh Nhân" mà bị bảo vệ giữ lại cứng đờ.

      "Tư Phòng Thái?" Cám ơn trời đất, giọng của còn vì kinh sợ mà trở nên lắp bắp.

      Tề Thụy quen cửa quen nẻo đỗ xe trong bãi, xuống xe giúp mở cửa, nụ cười mặt luôn làm người ta cảm thấy có ý tốt, "Đúng vậy, Tư Phòng Thái, đặc biệt của nhà họ Tề, có chi nhánh."

      Két.

      Nghe Tề Thụy , Tô Tiểu Tục chỉ cảm thấy cả người hóa đá, những khe nứt xuất .

      Xuống xe, mở cửa, lên thang máy, vào nhà.

      Dọc theo con đường này, Tô Tiểu Tục cảm giác cả linh hồn rơi vào trạng thái chui ra khỏi người.

      Cho đến khi bước chân vào nhà Tề Thụy, phát trong phòng trừ phụ trách việc nhà ra có ai, mới thoáng bình tâm.

      Có lẽ đến nhà mình, thiếu niên Tề Thụy bỗng nhiên trở nên buông lỏng, đặt chìa khóa lên tủ giày, nằm lên ghế salon bằng da ở phòng khách, tay chống nghiêng đầu nhìn .

      Tô Túc đứng ở cửa, vào cũng được, vào cũng được, cuối cùng vẫn là Tề Thụy thấy dáng vẻ cục xúc của liền cười đứng dậy, kéo tay dẫn vào, mới coi như đem vào nhà.

      Lòng bàn tay của rất ấm áp, có thể nắm trọn tay , hình như khác biệt giới tính cũng chịu hạn chế của tuổi tác. Đây hẳn là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc thân mật, Tô Tiểu Tục cảm thấy như có lửa mặt, đỏ đến tận mang tai, quả thực bẽ mặt cùng cực.

      Tề Thụy để ngồi salon, mở TV rồi đưa điều khiển cho , nghiễm nhiên coi như người thể tự lo liệu cuộc sống khiến Tô Tiểu Tục hận thể nhét đầu mình xuống ghế. Cuối cùng Tề Thụy cười ngồi cạnh , quay sang nhìn , "Thím Ngô làm cơm rất ngon, hơn nữa hôm nay mẹ cũng về nhà, em chớ khẩn trương."

      ... Lúc này khẩn trương được sao.

      Tô Tiểu Tục khẽ ngước lên nhìn , chọc cho Tề Thụy cười vui vẻ hơn, giơ tay định vuốt mái tóc sang bên, bỗng từ cửa vang lên tiếng mở khóa, hai người xoay người sang chỗ khác, trông thấy người phụ nữ trung niên ăn mặc thời thượng, tóc uốn gợn sóng, cầm chìa khóa đứng ở cửa nhìn hai người.
      Last edited: 4/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 60

      Gặp phụ huynh (2)

      Cái nhìn đầu tiên của Mẹ Tề khiến trái tim Tô Túc lạnh nửa.

      Từ ánh mắt này, thấy được xoi mói và ngạo mạn, như đánh giá món hàng, làm cho cả người được dễ chịu.

      Đây là lần đầu tiên mất tự nhiên như thế trước mặt trưởng bối, dường như nhận ra luống cuống của , giây tiếp theo, chàng trai bên cạnh cười đứng dậy cầm lấy túi xách của mẹ Tề, thân mật ôm vai bà ta, gọi "Sao mẹ về rồi ạ".

      Nghe tiếng Tề Thụy, nét mặt mẹ Tề liền trở nên dịu dàng, "Thế nào, nhà này chỉ cho phép con về mà cho mẹ về?"

      " thể nào, chẳng phải con về để ở cùng mẹ sao."

      Mẹ Tề cười, liếc Tô Tiểu Tục cái, trả lời.

      Đến khi hai mẹ con xong, Tô Tiểu Tục mới đến lễ phép chào hỏi, "Cháu chào , cháu là... bạn của Tề Thụy."

      Mẹ Tề lại nhìn , ánh mắt dần dịu lại, khẽ gật đầu, thay dép rồi về phòng ngủ của mình.

      Thời gian tiếp theo quả "phạp thiện khả trần [1]", mẹ Tề cũng xuất ở phòng khách, chàng trai Tề Thụy cũng ý hưng lan san [2] cầm điều khiển đổi kênh.

      [1] Phạp thiện khả trần: Thành ngữ Trung Quốc, dùng để biểu vật có ưu điểm gì đáng khen có thể là "phạp thiện khả trần" hay có gì để . Sử dụng thành ngữ này còn có hàm ý hài lòng.

      [2] Ý hưng lan san: Làm vị ngữ, định ngữ, dùng cho văn viết. Hình dung người mất cái vẻ hào hứng, hăng hái.

      Cách sống của hai mẹ con họ khiến người ta cảm thấy lạnh nhạt, bề ngoài có vẻ thân mật nhưng thực tế lại như vĩnh viễn tồn tại khoảng cách. hoài niệm đến thời gian khi dùng bữa ở nhà họ Ninh, khung cảnh người nhà bên nhau ấm áp, Ninh Tiếu Tiếu làm nũng, ba mẹ Ninh cưng chiều trách cứ, Ninh Triệt giúp sắp bát đũa, thỉnh thoảng dời mắt sang, môi mang theo nụ cười bất đắc dĩ.

      Qua thêm khoảng nửa tiếng, thím Ngô bận rộn trong bếp cuối cùng xong việc, bưng thức ăn lên, Tề Thụy chuẩn bị động đũa bị mẹ Tề ngăn lại.

      "Đừng vội, còn người chưa có tới."

      Tề Thụy cắn đũa nhìn mẹ, hàm hồ , " phải thím Ngô về nhà ăn à, còn ai nữa."

      "Noãn Noãn còn chưa đến, mẹ mới gọi điện cho nó, tối nay nhà nó có ai, đến nhà chúng ta ở."

      ... Động tác cắn đũa của Tề Thụy ngừng lại.

      Nghe đến cái tên quen thuộc, Tô Tiểu Tục ngây ra. Tề Thụy vứt đũa xuống, xoay người vào phòng. Trong phòng ăn chỉ còn lại Tô Tiểu Tục và mẹ Tề, người đối diện cũng thấy xấu hổ, sắc mặt như thường cười cười với , vân đạm phong khinh , "Khiến Tô chê cười rồi."

      " sao ạ." Tô Tiểu Tục cười xã giao, cuối cùng vẫn mặc kệ Tề Thụy được, "Hay để cháu khuyên ấy."

      Mẹ Tề nhìn lúc, phản đối, mãi mới cười thở dài, "Tuổi càng lớn càng có khác biệt, đành phiền Tô."

      Được lão phật gia nhà họ Tề chỉ, Tô Tiểu Tục đứng dậy gõ cửa phòng Tề Thụy.

      Có lẽ nghe được tiếng , chỉ gần nửa phút, cửa phòng mực đóng chặt lộ ra khe hở đủ cho người qua.

      Tô Tiểu Tục lặng lẽ nhích vào, trông thấy Tề Thụy nằm ngửa giường. lấy gối che đầu, giọng buồn buồn, "Khóa cửa lại."

      "Ừ ừ."

      Cẩn thận cài cửa vào, Tô Tiểu Tục đến ngồi xuống mép giường.

      Tề Thụy lúc này mới bỏ gối ra, mặt kiên nhẫn nghiêng qua bên, "Mẹ phiền phức."

      Nhất thời Tô Tiểu Tục biết tiếp lời ra sao, chỉ xoa tóc , nhưng ngờ Đại thần nắm lấy tay , kéo cái, cả người ngã xuống.

      ...

      Bên tai là tiếng hít thở bình ổn của Tề Thụy, eo bị ôm chặt cứng, cách trong phòng Tề Thụy cũng tốt lắm, Tô Tiểu Tục nghe tiếng tim đập của Tề Thụy còn nghe được tiếng mở cửa ngoài phòng khách.

      Người bên cạnh cũng có động tác gì, chỉ ôm như thế, câu, do dự lúc, cuối cùng đánh bạo ôm lấy lưng .

      "Này vợ."

      "Ừ?"

      "Nếu lát người phụ nữ kia đến, dù ta có gì em cũng đừng để ý đến ta."

      "... Hả?"

      " ta bị bệnh thần kinh, em đừng để ý đến ta là được."

      "Này!"

      " nghiêm túc đấy, em đừng để ý đến ta."

      Tô Tiểu Tục bất đắc dĩ vỗ vai , cuối cùng thỏa hiệp gật đầu, "Được."

      Qua thêm ba phút nữa, chàng trai Tề Thụy hình như ôm đủ, lúc này mới lưu luyến nỡ buông ra. Hai người sửa sang lại quần áo, đẩy cửa ra ngoài, đập vào mắt Tô Tiểu Tục là cạnh chỗ ngồi của Tề Thụy trong phòng ăn xuất thêm .

      Dưới tình huống bình thường, kẻ thù gặp nhau bao giờ cũng đỏ mắt, song Tô Tiểu Tục thể thừa nhận, này quả làm người ta thể ghét nổi - ta rất thích cười.

      giống vẻ xa cách của Nhậm Tiếu, này như em nhà bên, khi cười mắt chớp chớp, thậm chí còn lộ ra chiếc ranh nanh nho .

      Từ trước đến nay Tô Tiểu Tục có chút sức đề khàng với có răng nanh, ta giống với cái tên của mình, chỉ nhìn thôi khiến người ta có cảm giác ấm áp.

      Trông thấy Tô Tiểu Tục, khuôn mặt tươi cười của Noãn Noãn cũng có bất kỳ thay đổi nào, khéo léo đứng dậy nghiêng đầu chào, "Em chào chị, em chào tiểu Thiên." Giọng êm ái như bé chưa qua tuổi dậy .

      Trước mặt tỏ ra nhiệt tình này Tô Tiểu Tục cũng tiện bày ra mặt lạnh, cười khách sáo bắt chuyện, sau cùng bỏ thêm câu giới thiệu, "Gọi chị là Tô Túc được rồi."

      Toàn bộ thành viên có mặt đủ, bữa cơm nhà cuối cùng được bắt đầu.

      Dù cho vị giác bị bác nhà họ Ninh bồi dưỡng đến mức kén chọn Tô Tiểu Tục thừa nhận cũng được, tay nghề của thím Ngô quả thực rất tuyệt vời. Chưng cá ngọt mà tanh, vào miệng liền tan, hòa quyện với nước chấm, đôi mắt đẹp của Tô Tiểu Tục cũng híp lại, bít tết được rán vừa phải, quá sống cũng quá chín.

      Sáu món bát canh, có mặn có chay, tuy nhiều nhưng tuyệt đối mang hương vị Tư Phòng Thái đỉnh cấp.

      Nếu bầu khí ăn cơm khiến Tô Tiểu Tục thoải mái tuyệt hơn nữa...

      Nhân lúc uống canh, nhìn ba người đối diện, mặt Tề Thụy đổi nhìn bát cơm, mẹ Tề và Noãn Noãn vừa vừa cười, trông rất hoà thuận vui vẻ.

      Dễ hoà nhập, mà còn khéo .

      Tô Tiểu Tục thở dài, tính cách của Noãn Noãn, rất hâm mộ.

      Bữa cơm này, tuy hẳn chủ khách đều vui, nhưng miễn cưỡng gọi là có tư có vị.

      Cơm nước xong, Noãn Noãn nhanh nhẹn đứng dậy dọn bát đũa, Tô Tiểu Tục muốn hỗ trợ, Tề Thụy nắm tay , kéo ra cửa, " đưa em về."

      Tô Tiểu Tục lúng túng đứng ở cửa nhận ánh mắt của mẹ Tề và Noãn Noãn, Tề Thụy giống như phát ra cầm chìa khóa mở cửa, đứng ngoài nhìn , "Tối nay muốn ở lại ngủ với à."

      "..." Tô Tiểu Tục thấy mình nên mang theo cái lỗ bên cạnh! xấu hổ cúi chào mẹ Tề bên trong nhà, "Ngại quá, cháu về trước, tối nay quấy rầy."

      "Tạm biệt chị." Giọng ngọt ngào của Noãn Noãn bị động tác đóng cửa của Tề Thụy chặn lại trong phòng.

      " ra em cảm thấy ấy rất tốt."

      Có lẽ bị đồ ăn ngon phá hỏng đầu, lúc Tề Thụy dắt xuống lầu, Tô Tiểu Tục chợt thốt ra.

      Tề Thụy phía trước bỗng xoay lại, ánh đèn ở hành lang lúc sáng lúc tối, Tô Tiểu Tục thấy vẻ mặt , nhưng trực giác mách bảo vui, cầm lại tay Tề Thụy, giọng của mới vang lên trong bóng tối lần nữa.

      "Về sau đừng nhắc tới ta."

      ...

      Nếu đề cập tới Noãn Noãn, bầu khí giữa Tô Tiểu Tục và Đại thần vẫn rất hài hòa.

      Do ăn tối muộn, Tô Tiểu Tục đề nghị Đại thần quay về, tự tản bộ về mình. Tất nhiên, đề nghị này bị Đại thần gạt bỏ, kết quả hai người như đôi tình nhân nắm tay nhau đường.

      Ở thành phố này khi đèn lên mới là lúc náo nhiệt, cầu vồng phụ bừng sáng trong màn đêm, bầu trời đêm được nhuộm thành ráng đỏ. Đại thần mực duy trì tốc độ nhanh chậm cạnh Tô Tiểu Tục, chỉ cần hơi ngửa đầu là có thể thấy được đường vòng cung góc cạnh đẹp mắt khuôn mặt .

      Giống như là nhận ra được ánh mắt , Tề Thụy quay sang nhìn, "Còn chưa ăn no à?"

      Tô Tiểu Tục cười, "Chưa đâu, tú sắc khả xan [3]"

      [3] Tú sắc khả xan: Nghĩa là cảnh đẹp hay dung mạo đẹp có thể ăn được. Nghĩa bóng chỉ việc có được hưởng thụ tinh thần và vui thích từ cái đẹp.

      Nửa đường Tô Tiểu Tục dẫn Đại thần vòng qua siêu thị bách hóa. Khu hoa quả, khu vật dụng hàng ngày, vật dụng trong nhà, trước, Đại thần đẩy xe sau lưng, tới lui còn quên luôn cả việc hôm nay mình mang theo tay sai đắc lực...

      Thế là, khi theo thói quen đến khu đồ dùng phụ nữ, bánh xe đẩy phía sau nháy mắt dừng lại.

      Tô Tiểu Tục hậu tri hậu giác mặt đại 囧, Đại thần bụm miệng cúi gập người cười.

      ấp úng định giải thích thấy Đại thần xoay người, giọng vẫn đè nén được ý cười, " sao, em cứ tiếp tục, coi như thấy gì hết."
      Last edited: 4/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :