1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xin hãy quên em đi - Hà Kiều Ân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7

      “Chị Ôn Uyển, làm sao bây giờ? Em, em để quên dây chuyền Hồ Điệp xe rồi!” Trợ lý trẻ tuổi mặt như đưa đám vọt tới cầu cứu Ôn Uyển.

      sao, còn tới 20 phút, em mau lấy . Trước khi xuống xe, cẩn thận kiểm tra lại lần nữa.” Ôn Uyển tức giận, .

      “Dạ, em biết.” Có được chỉ thị, trợ lý lập tức vọt ra ngoài.

      Chẳng qua là mới người người khác lại tới.

      “Chị Ôn Uyển, bộ đầm màu tím này nên phối với dây chuyền nào đây? Sợi này hay sợi này?”

      “Đều phải, em mở hộp trang sức ra, tìm sợi có hoa văn thủy tinh, dây màu đen.” Ôn Uyển vẫn nhàng chỉ bảo.

      “Chị, bộ vét màu trắng ở đâu rồi?”

      “Bên tay trái của em đó.” thuận miệng nhắc nhở: “Đừng quên mang theo sợi dây chuyền Lace.”

      “Dạ.”

      Xà Thiên thấy trợ lý hết mới thở dài với bạn tốt: “Cậu làm rồi là tốt.”

      Ôn Uyển quay đầu lại: “Tại sao lại như vậy?”

      “Cậu cũng thấy rồi đấy.” nhìn trợ lý tay chân luống cuống : “Đây chính là cuộc sống mấy ngày nay của tớ, chỉ mới mười ngày mà tớ cứ ngỡ như mười năm.”

      vốn phải là người nhẫn nại nên mọi chuyện đều lệ thuộc vào Ôn Uyển. Kết quả mấy ngày nay ấy ở đây, thế giới của như có động đất.

      Ôn Uyển nhịn được cười lên.

      “Các ấy chẳng qua là thiếu kinh nghiệm, chỉ cần có cơ hội là tốt lên.” an ủi.

      “Chỉ hy vọng như thế.” Xà Thiên nhịn được lầu bầu, sau đó chợt thay đổi đề tài.”Đúng rồi, nghe cậu quyết định qua lại với A Trạm?”

      Đôi tay bé đột nhiên ngừng lại, mặt Ôn Uyển đỏ lên.

      “Tớ với ấy... phải qua lại.” giọng giải thích.

      Xà Thiên nhíu lông mày nhắn.

      phải sao?” Quái, A Trạm với như vậy.

      “Tớ với ấy chẳng qua là tình nhân “tạm thời”.” giọng chỉ sợ người khác nghe được. người nổi tiếng, nếu tin tức bị truyền ra ngoài nhất định gây phiền phức cho .

      “Cái gì gọi là tạm thời?” Xà Thiên hiểu: “Cậu
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      7.2
      Câu cuối Mã Hạ Lan cẩn thận lớn chút, mọi người liền nhìn về phía Quyền Thiên Sóc.

      Người bị nhìn thay đổi sắc mặt, chẳng qua là vui nhíu mày: “Ít thêm mắm thêm muối.”

      “Vợ , A Sóc có.” Quyền Phương Trí hoàn toàn đồng ý lời của con trail: “Con quên rồi sao? Ngày hôm qua chúng ta ràng tận mắt nhìn thấy, con chẳng qua là đem người ta đè “ ghế sa lon” thôi.”

      Mọi người nhìn về phía Quyền Thiên Sóc lần nữa, trong đó bạn của Quyền Thiên Kỳ... Ngải Nỉ, còn khì khì bật cười tiếng.

      Quyền Thiên Sóc nổi giận vào biệt thự.

      Mã Hạ Lan vẫn còn cố chấp hỏi: “Cho nên bây giờ con sao rồi?”

      Quyền Thiên Trạm vẫn chỉ câu.

      “Con cố gắng.”

      “Cố gắng?” Mã Hạ Lan vui nheo mắt lại, cắn răng nghiến lợi : “Với tốc độ như con đợi đến khi khủng long sống lại sao? Con có biết cái gì gọi là tốc độ hay ? Có hiểu cái gì gọi là hoành đao đoạt ái ? Mẹ bảo con cướp người, phải bảo con lãng phí thời gian!”

      Mã Hạ Lan bị chọc tức, nhìn con trai làm nên trò trống gì. Bà suy nghĩ chút, lập tức tự thân vận động.

      Bà lập tức xoay người tới trước mặt Ôn Uyển, cười hỏi: “ cho bác biết, con tên là gì? Năm nay mấy tuổi? Người ở đâu?”

      Cho tới bây giờ Ôn Uyển chưa gặp qua người nào thay đổi sắc mặt nhanh như vậy.

      “Con họ Chân, tên là Ôn Uyển, năm nay hai mươi sáu tuổi, là người Hoa Liên.” níu lấy làn váy, nặn ra mỉm cười.

      “Chân Ôn Uyển? cái tên dễ nghe.” Mã Hạ Lan cười vang: “Làm sao con biết A Trạm? Ấn tượng của A Trạm cũng tệ phải ? A! Bác nghe con có bạn trai? Như thế nào? Hai người thuận lợi ạ?” Bà lập tức cắt vào chủ đề, giống như gián điệp thăm dò quân tình.

      Nụ cười xinh đẹp yếu ớt lập tức biến mất bên mép Ôn Uyển. dám tin ngay cả chuyện này mà cũng cho ba mẹ biết.

      “A...” khốn quẫn cúi đầu, dùng giọng thấp nhất ra : “ ra con cùng người kia... sớm chia tay.”

      Cặp mắt của hai vợ chồng lập tức sáng lên: “ tốt quá!”

      “A?” Ôn Uyển kinh ngạc ngẩng đầu.

      , phải vậy!” Hai vợ chồng nhanh chóng đổi lời , cũng xảo biện giải thích: “Bác và bác trai con có ý gì, ngay cả xinh đẹp như con mà người kia giữ được là vô dụng.”

      “Dạ, con biết.” Ôn Uyển cười cười, cũng dám có những khác ý tưởng khác, bởi vì giờ phút này, lòng rất rối loạn.

      từng nghĩ mình bị gây khó khăn nhưng ngờ hai vợ chồng này lại rất thân thiết.

      Từ đầu đến giờ đều là nụ cười nhiệt tình hề có chút ngạo mạn của người giàu.

      Mọi thứ đều khác xa tưởng tượng của ...

      quay đầu nhìn về phía Quyền Thiên Trạm, lại thấy hai tay vòng quanh ngực tựa vào cửa xe, khóe miệng khẽ nhếch nhìn , ánh mắt dịu dàng đến mức làm say mê.

      Khuôn mặt nhắn ửng hồng, nhanh chóng đưa mắt thu hồi, cuối cùng tin tưởng lời của ...

      Cha mẹ là người rất tốt.

      “Được rồi, nếu đến đông đủ, tất cả mọi người vào nhà ăn cơm .” Quyền Phương Trí .

      “Đúng vậy, bác chuẩn bị bữa cơm
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8

      Lúc gần ra khỏi biệt thự Ôn Uyển mới kéo kéo vạt áo Quyền Thiên Trạm.

      “Chúng ta trước như vậy có được ? Em còn chưa chào tạm biệt bác trai bác .”

      “Ba biết.”

      có việc gấp?”

      “Có chút.”

      Ôn Uyển nghĩ là chuyện làm ăn nên cũng hỏi nữa.

      Chẳng qua là khi xe chạy nhanh ra khỏi biệt thự nhịn được quay đầu lại, liếc nhìn ánh đèn ấm áp của biệt thự, nhớ lại từng câu ấm áp của Mã Hạ Lan.

      Phải có cha mẹ vui vẻ như vậy mới hạnh phúc chứ?

      Chân Ôn Uyển khỏi hâm mộ nhìn Quyền Thiên Trạm sau đó liền cúi đầu, lấy ra cuộn len trong túi tiếp tục đan. nhân lúc rãnh rỗi đan cái khăn choàng cho bạn tốt nhưng gần đây còn có Quyền Thiên Trạm, cho nên quyết định đan đôi bao tay cho

      Ôn Uyển chuyên tâm đan len, bất tri bất giác quên thời gian cho đến khi
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :