1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ - Phù Hoa (On Going)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Style đưa đồ ăn đậm chất cục súc của sư tổ, ném con người ta té dập mặt.
      Hale205, Tiểu Ly 1111, melodyevil2 others thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      thêm cả style lấy con người ta ra đùa giỡn tiện thể kéo cấp luôn (như biết bơi r nà) :)))
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 85. Phiên ngoại bốn. Vườn trường

      Liêu Đình Nhạn có bạn trai, Tư Mã Tiêu lớp số 1 cao nhị, nhưng đoạn tình này muốn ai biết, là đoạn tình ngầm bí .

      Bạn trai nàng, Tư Mã Tiêu, là vị đại lão áp đảo phía giáo bá đông đảo, ở sơ trung là truyền thuyết, tới cao trung đồng dạng càng uy danh hiển hách. Muốn giáo bá, cũng giống mấy ngườiở lớp số 9 kia, hút thuốc uống rượu gây chuyện thị phi, là khách quen danh sách thông báo phê bình, nhưng so với kia mấy người gọi là giáo bá càng thêm làm người khác sợ hãi, tránh lui ba thước.

      Liêu Đình Nhạn ở lớp số 5 cao nhị, ở cùng tòa nhà với phòng học lớp số 1, khu dạy học hình chữ U, phòng học lớp số 1 phía bên trái, phòng học lớp số 5 ở phía bên phải, cách khu hành chính, xa xa nhìn nhau.

      Liêu Đình Nhạn ở trường học cũng thể thường xuyên gặp bạn trai bí mật của mình, lúc nghỉ ở nhà gặp nhiều hơn chút, dù sao nàng thường xuyên ở chỗ Tư Mã Tiêu, vừa ở chính là ngày, trừ ngủ buổi tối, ngày ba bữa cơm đều ở chỗ . Nàng lấy danh nghĩa là học tập, hơn nữa bên chỗ bạn trai thức ăn quá ngon, làm người ta khó có thể kháng cự.

      biết là bởi vì gần năm thức ăn quá ngon hay là phương pháp dạy học táo bạo nhồi vịt của Tư Mã Tiêu hữu dụng, Liêu Đình Nhạn vào cao nhị thành tích lập tức tăng lên rất nhiều. Lão sư chuyện với nàng, muốn điều nàng lớp số 1.

      Xét thấy từ trước rất ít có loại thao tác này, Liêu Đình Nhạn cảm giác đây rất có khả năng là Tư Mã Tiêu làm ra.

      Đại lão nhà có tiền có quyền, làm loại chuyện này rất đơn giản, nhưng còn phải chọn thời cơ và lý do thích hợp. Liêu Đình Nhạn nghĩ thầm, đúng là vất vả cho .

      Liêu Đình Nhạn khác Tư Mã Tiêu, gia đình nàng bình thường, thành tích trước khi đương cùng đại lão cũng thực bình thường, nhân duyên bình thường, thuộc về học sinh giữa dòng, chính là cái loại đồng học về sau tốt nghiệp mở hội lớp, xác suất rất lớn là các bạn học quên tên nàng là gì, thực dẫn ai chú mục.

      Nàng đột nhiên sắp chuyển tới lớp số 1, lớp học trừ bạn ngồi cùng bàn, bàn trước và bàn sau có chút nỡ, những người khác hơn nửa là tò mò, tò mò thành tích nàng sao lại tăng nhanh như vậy.

      Liêu Đình Nhạn: Bởi vì tình .

      Lớp số 1 là lớp trọng điểm, bạn học trong lớp thành tích đều đứng đầu, đại khái bởi vì nguyên nhân này, lớp luôn là có vẻ thực trầm mặc, mọi người chuyện cũng phi thường giọng, Liêu Đình Nhạn tới lớp số 1 vài lần, mỗi lần đều là ngang qua nhìn, phát nơi này dù là thời gian nghỉ cũng an tĩnh hơn rất nhiều các lớp khác.

      Nhưng mà, chờ đến khi vào lớp số 1, nàng mới phát có chút đúng. Đồng học trong lớp tử khí trầm trầm, khác lớp số 5 nhàng, cũng bất đồng với lớp số 9 thả bay.

      Đầu tiên là an bài chỗ ngồi, chủ nhiệm lớp hỏi ai nguyện ý để nàng ngồi cùng bàn, trong phòng học lâm vào trầm mặc lâu dài, ai hé răng, các bạn học, viết chữ viết chữ, căn bản ai để ý tới.

      Liêu Đình Nhạn: “.....” oa, lớp của học bá cao lãnh như vậy sao.

      Liêu Đình Nhạn nhìn thấy phòng học có nơi lấy ánh sáng tốt nhất ở bên cửa sổ, bạn trai mình hình như ghé vào đó ngủ rồi, bên cạnh là chỗ trống, vì thế nàng tự mình tìm bậc thang xuống, “Lão sư, bên kia có chỗ trống, em ngồi bên đó.”

      Lời này vừa ra, cơ hồ đồng học cả lớp đều nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía nàng, ánh mắt vô cùng phức tạp quái dị, vi diệu đến mức Liêu Đình Nhạn đều hoài nghi bọn họ có phải biết mình đương cùng đại lão hay .

      “Lão sư, để bạn ấy ngồi bên chỗ em .” người nữ sinh bỗng nhiên mở miệng .

      Liêu Đình Nhạn lại liếc mắt cái bạn trai mình giống như ngủ say, “ bá.”

      Nàng ngồi vào bên cạnh nữ sinh gọi là Tiếu Ngọc, nghe thấy bạn ngồi cùng bàn mới đè thấp thanh cho nàng: “Cậu đến lớp chúng ta phải chú ý chút, cần chọc , cũng cần nháo đến .”

      Liêu Đình Nhạn: “ phải bạn trai nàng .

      Tiếu Ngọc: “Trước kia cậu ở lớp số 5, quen biết sao ?” ấy cạch cạch cạch cầm bút viết lên giấy ba chữ.

      Liêu Đình Nhạn nhìn lên, “Tư Mã Tiêu”, quả nhiên là tên bạn trai nàng.

      Nữ sinh bàn trước cũng thò qua, bĩu môi: “Cậu đúng là lớn mật, muốn ngồi cùng bàn với vị kia a, chờ tỉnh lại nhìn thấy cậu, phỏng chừng có thể quăng cậu ra ngoài, chọc đến , cậu đừng nghĩ ở lớp số 1 nữa.”

      Tiếu Ngọc: “Muốn ở lớp số 1 lâu dài, quan trọng nhất chính là an tĩnh, lúc ngủ đừng ồn, nếu xảy ra chuyện.”

      Các nàng nghiêm túc, Liêu Đình Nhạn trong nhất thời có chút chột dạ, cái kia, chính là bạn trai nàng a? Thành , nàng và đại lão chuyện đương nửa năm, vẫn luôn cảm thấy tính tình thực tốt, hoàn toàn giáo bá, nàng nghĩ tới đồng học lớp số 1 sợ như vậy.

      Nàng phối hợp mà thấp giọng hỏi: “ làm sao vậy?”

      Tiếu Ngọc liếc nhìn nàng cái, chuyện, tìm tờ giấy viết cho nàng, Liêu Đình Nhạn nhìn giấy viết: Nghe trước kia có người cãi nhau ở trước mặt , bị túm cổ ném xuống lầu ba, chân cũng bị gãy.

      Liêu Đình Nhạn: Loại truyền thuyết vườn trường này, đại khái độ chân bình thường đều thể tin đâu.

      Chờ nàng xem xong rồi, Tiếu Ngọc lấy tờ giấy về, xé nát bỏ vào túi rác.

      Liêu Đình Nhạn: Quá khoa trương , Tư Mã Tiêu là ác long ngủ say sao, cần phải đối đãi thận trọng như vậy.

      “Cậu cho rằng chúng tôi ngày thường vì sao an tĩnh như vậy, chuyện cũng thế , còn phải bởi vì ở chỗ này, vạn nhất làm ồn đến , phát giận đáng sợ.”

      Liêu Đình Nhạn phát , các bạn học mới phải có tính bài ngoại, cũng phải có ý kiến với nàng, các nàng chính là bị ác long ngủ say trong phòng dọa thành như vậy. Nàng rốt cuộc cũng biết vì sao mỗi lần ngang qua lớp số 1, đám các bạn ấy đều an tĩnh, hóa ra phải học bá ngang ngạnh mà là cầu sinh.

      Ai có thể nghĩ đến, các bạn học lớp số 1 nhìn qua ngăn nắp lượng lệ, hoàn cảnh sinh tồn lại khó khăn như vậy. Làm gia thuộc của ác long, thậm chí nàng có chút hổ thẹn.

      An tĩnh qua hai tiết học, Liêu Đình Nhạn cùng với các bạn xung quanh cũng tệ lắm, bao gồm nữ sinh bàn trước chuyện chỉ thích mang chút châm chọc, bàn sau có nam sinh mập mạp đeo mắt kính. Đặc biệt là bạn ngồi cùng bàn, ấy học toán siêu giỏi, Liêu Đình Nhạn có đề biết nên nhớ ấy giảng, được kiên nhẫn giải đáp kỹ càng, tỉ mỉ.

      Nàng nhớ tới lúc Tư Mã Tiêu dạy nàng, bộ dáng ác long rít gào kia, cảm thấy chị này là quá tuyệt vời.

      Tiết học thứ hai, đại lão Tư Mã từ bàn học động đậy cái đầu. Lúc vô thanh vô tức ngẩng lên, cơ hồ trong nháy mắt, phòng học trở nên dị thường an tĩnh. Liêu Đình Nhạn mới vừa quay đầu nhìn, bị bạn ngồi cùng bàn kéo cái, thấp giọng dồn dập : “Đừng nhìn”.

      Dọa Liêu Đình Nhạn theo bản năng giống như bọn họ cúi đầu nhìn sách giáo khoa, an tĩnh như gà.

      Liêu Đình Nhạn: “.....” phải, vì sao mình phải sợ a, mình ở nhà bạn trai còn dám ném gối đầu vào , dám túm tóc , còn dám ghé vào lưng ngủ đấy.

      Tư Mã Tiêu phảng phất thể ngủ ngon, thân bực bội, mặt vô biểu tình ra khỏi phòng học lặng ngắt như tờ. phút đồng hồ sau khi rời , toàn bộ phòng học loạn xị bát nháo, mọi người chuyện rốt cuộc khôi phục lượng bình thường.

      Liêu Đình Nhạn bị tương phản trước sau này làm cho sửng sốt, bạn ngồi cùng bàn lại tập mãi thành quen: “Chờ cậu quen tốt rồi, là thái độ bình thường của lớp chúng ta.”

      Vậy đúng là vất vả cho các cậu, .

      Tiết thứ 3, Tư Mã Tiêu trở về, trước khi học tiết thư 4, vào phòng học, xông thẳng đến bên Liêu Đình Nhạn. Liêu Đình Nhạn làm đề toán, phát chung quanh đột nhiên an tĩnh, ngẩng đầu nhìn, liền thấy khuôn mặt tiểu bạch kiểm vô biểu tình của bạn trai.

      Tư Mã Tiêu: “Sao em ở chỗ này.”

      Liêu Đình Nhạn: “Em ở chỗ này 3 tiết học.” còn giả vờ, phải làm ra chuyện chuyển em tới lớp số 1 sao.

      Tư Mã Tiêu nhăn mày lại, đại khái tối hôm qua ngủ ngon, trong mắt có tơ máu, luôn ngủ tốt, cho nên biểu tình nhìn qua thường xuyên kiên nhẫn.

      Tư Mã Tiêu liền xoa xoa cái trán, động thủ thu sách vở bàn.

      Liêu Đình Nhạn nghe được bạn ngồi cùng bàn, bàn trước, bàn sau mình đều giọng hút khí, bàn sau thậm chí sợ tới mức giật mình kéo cái bàn, phát ra tiếng vang.

      Tư Mã Tiêu để ý tới, cầm sách của nàng về chỗ mình bên kia, ném sách của nàng ở chỗ trống bên cạnh mình. Liêu Đình Nhạn chút cũng ngoài ý muốn phát sinh loại chuyện này, cầm túi đựng bút còn sót lại bàn cùng qua, trước khi xấu hổ cười cười với bạn ngồi cùng bàn trợn mắt há hốc mồm.

      xong, hình như sắp bại lộ.

      gian chỗ cái bàn này của Tư Mã Tiêu đặc biệt rộng, bàn trước bàn sau đều có ý thức để ra vị trí lớn nhất cho .

      Liêu Đình Nhạn cảm giác tầm mắt của đồng học lớp số 1 đều như có như treo ở người nàng, nàng quá tự tại mài cục tẩy, tẩy ra đống mảnh vụn. Ba phút qua , Tư Mã Tiêu ngẩng đầu nhìn quanh vòng, “ nhìn cái gì?”

      Mọi người nhanh chóng cúi thấp đầu xuống.

      Liêu Đình Nhạn bỏ qua cục tẩy ở phía dưới bàn học, dùng sức niết tay đại lão, như vậy rất giống đại phôi đản ức hiếp người khác a.

      Các bạn học lớp cao nhị số 1 phát bí mật, vị đại lão trong lớp bọn họ hình như chuyện đương với bạn mới ngồi cùng bàn.

      Vì thế, bọn họ riêng mở diễn đàn, trừ Tư Mã Tiêu và Liêu Đình Nhạn, còn lại cả lớp ba mươi tám người đều ở trong diễn đàn.

      “Tôi nhìn thấy đại lão từ bàn học lấy ra hộpsữa, cắm ống hút đặt lên bàn Liêu Đình Nhạn. Liêu Đình Nhạn còn thuận tay cầm lên uống, a a a”

      “Bàn học của đại lão khi nào đặt loại đồ vật như sữa này, tôi vẫn luôn hoài nghi bàn học của chính là đặt đao hoặc là súng, hay là vật phẩm nguy hiểm linh tinh”.

      lát sau, có người phát ở trong diễn đàn “Vừa rồi Liêu Đình Nhạn sờ soạng tóc đại lão chút”.

      “Hình như thế, tôi cũng thấy được.”

      xong, đại lão bị nàng sờ tỉnh.”

      “Đại lão nhìn nàng cái.”

      “Sau đó có việc gì phát sinh, đại lão nằm xuống tiếp tục ngủ.”

      có việc gì phát sinh, tôi còn tưởng rằng đồng học mới bị đánh”.

      “Tôi bọn họ khẳng định đương, dù là đại lão cũng câm, đánh bạn sao?”.

      “Có phải bạn hay còn nhất định đâu, chừng là em ”.

      Ba mươi tám đồng học thầm quan sát, chút gió thổi cỏ lay, trong diễn đàn chính là đám chuột đất hò hét, động tác mà Liêu Đình Nhạn tự cho là bị phát , đều bị kính hiển vi phóng đại nổ mạnh ở trong đàn.

      Vào tiết tự học buổi tối, đám người lớp số 1 mặt ngoài nghiêm túc học tập, ngầm thường xuyên truyền tờ giấy, trong đàn cũng thường có người spam.

      chung, đại lão rất ít tiết tự học buổi tối, mà hôm nay lại tới, tuy rằng vẫn ghé vào kia ngủ.

      “Nàng lấy tai nghe ra nghe hát, nhét cái tai nghe vào lỗ tai đại lão.”

      “Dũng khí đáng khen, đại lão còn có thể nhịn, phải có chút thanh đều thực phiền sao”.

      “Các cậu cho tôi, đây phải là đại lão giả, là người khác giả trang . năm nay tôi chưa lúc nào thấy tính tình tốt như vậy”

      Diễn đàn lớp cao nhị số 1 nổ vài ngày, mới chậm rãi khôi phục bình tĩnh, chỉ còn thường thường có người tới hai vị kia. Từ ngày Liêu Đình Nhạn chuyển tới lớp học bọn họ, giống như tiến vào kỷ nguyên lịch sử mới, phòng học của bọn họ yên lặng năm, đột nhiên liền xuất sinh cơ.

      Ban đầu là Liêu Đình Nhạn và người bên cạnh chuyện, nàng cũng cố ý hạ giọng, bởi vì nàng đầu, mọi người bất tri bất giác hạ giọng chuyện, ngẫu nhiên có thanh cẩn thận ầm ĩ quá lớn, sảo đến đại lão ác long kia, bạn ngồi cùng bàn phụ trách trấn an.

      Lần đầu tiên phát nàng ở dưới bàn lôi kéo tay đại lão, lúc lúc trấn an , mọi người quả thực muốn điên rồi.

      “Bạn của đại lão, có thể muốn làm gì làm.”

      “Tôi cảm thấy nàng có thể có danh hào, gọi là dũng giả, dũng giả trong dũng giả đấu ác long đó.”

      , dùng Long Kỵ Sĩ càng chuẩn xác.”

      “Mẹ kiếp, mập mạp, tư tưởng của cậu cũng quá dơ bẩn”

      “Tôi cảm thấy hai cậu tư tưởng đều rất dơ bẩn.”

      Thành tích thi tháng thứ nhất ra tới, Liêu Đình Nhạn chút nào ngoài ý muốn là số 1 đếm ngược toàn lớp. Nàng tự mình sớm có đoán trước, cầm phiếu điểm ghé vào bàn uể oải, trước kia thành tích của nàng bình thường, tuy rằng được bạn trai dạy nửa năm, muốn lập tức ở lớp học bá xếp đầu, vẫn là có chút khó khăn.

      “Làm gì có biểu tình này, em thi tốt, là dạy giỏi, có gì liên quan đến em.” Tư Mã Tiêu nhéo gáy nàng, kéo nàng lên, phi thường đương nhiên.

      Liêu Đình Nhạn nhìn nhìn đồng học bên cạnh, phát bọn họ đều vùi đầu xoát đề, giống như nghe thấy bạn trai , trong lòng nhàng thở ra, nghĩ thầm hổ là đám học bá, chuyên chú học tập bát quái. Nàng ghé sát vào Tư Mã Tiêu, thấp giọng : “Cuối tuần này nhà học thêm toán học hay là tiếng , hai môn em thi cũng tốt.”

      Đồng học ngồi ở phía trước bọn họ nhanh chóng lấy ra di động, được sách giáo khoa che lấp, lộc cộc đánh chữ phát trong diễn đàn “Tôi vừa nghe thấy Liêu Đình Nhạn cuối tuần nhà đại lão”

      “Trực tiếp đến nhà muốn làm gì làm, muốn làm gì làm, cáo từ”

      “Ế đại lão sớm đều trắng trợn táo bạo như vậy sao. cho rằng trường học là nhà mở a. Xin lỗi tôi quên, là của nhà .”

      Buổi chiều học, giảng bài thi, giáo viên toán lên báo điểm, điểm danh phê bình, Liêu Đình Nhạn có điểm toán học thấp nhất, đứng mũi chịu sào, đụng phải lửa đạn của giáo viên toán.

      Giáo viên toán tương đối trẻ, mới vừa tốt nghiệp lâu, nghe bằng cấp rất cao, còn là thân thích trong nhà của lãnh đạo trường học. giáo dạy lớp số 1 năm, hình tượng nghiêm khắc thâm nhập nhân tâm, đặc biệt thích nhục mạ học sinh. Toàn bộ lớp số 1 trừ Tư Mã Tiêu, cơ hồ đều bị hung hăng mắng trận, điểm thấp hơn trước, sai đề từng giảng, học chuyện trong lớp. Gặp lúc tâm tình tốt, chính là có việc gì, dạy học cũng phải châm chọc mỉa mai trước trận. Lúc trước có nữ sinh lớp số 1 chuyển , là vì chịu nổi bị mắng, khóc lóc chuyển lớp.

      Giáo viên này giống Tư Mã Tiêu, thuộc về trong hai bóng ma tâm lý to nhất của các bạn học lớp số 1.

      “Em biết em kéo thấp điểm bình quân của lớp bao nhiêu , thành tích này của em làm thế nào mà vào lớp số 1, tôi cho em, em như thế nào tốt nhất trở về thế ấy, em nhìn xem em thi được thứ gì, đầu óc này của em học toán cái gì, nếu em trở về học lại tiểu học .”

      Liêu Đình Nhạn lên lấy bài thi, bị giáo viên này châm chọc mỉa mai hồi, bài thi đều trực tiếp ném ở dưới chân nàng.

      Nàng xoay người lại nhặt, nghe thấy phía sau truyền đến tiếng động lớn, Tư Mã Tiêu đá bay cái bàn.

      Kế tiếp cảnh tượng có thể là thời khắc hỗn loạn nhất của lớp, đại lão táo bạo này đột nhiên nổi bão, đầu tiên là lên bục giảng trực tiếp đá bay bục giảng, sau đó đập toàn bộ bài thi lên người giáo viên toán kêu thét, chỉ vào cửa phòng học bảo ta cút .

      Giáo viên toán lần này mất mặt, ngoài mạnh trong yếu mà thét lên: “Em dám chuyện với giáo viên như vậy.”

      Tư Mã Tiêu lười phải nhiều lời, tiến lên muốn đá người, bị Liêu Đình Nhạn ôm chặt eo kéo ra sau: “Bình tĩnh, bình tĩnh, chúng ta đánh người a.”

      dáng vẻ quá dọa người, đừng các bạn học phía dưới dám cản, giáo viên toán cũng bị dọa sợ đến hoa dung thất sắc, giữa sân duy nhất người dám tới gần đại lão mà bị đá ra chỉ có Liêu Đình Nhạn, nhưng nàng thế đơn lực , dùng ra sức lực từ lúc ăn sữa mới ngăn cản được Tư Mã Tiêu động thủ.

      Cố tình Tư Mã Tiêu muốn thôi, kéo theo con riêng này, lại dùng sức đạp chân bàn, “Tôi cút cút , giáo viên này cũng cần làm, trở về với chú , chú cũng cần tiếp tục ở trường học nữa.”

      Giáo viên toán học sắc mặt đại biến, nhìn Hỗn Thế Ma Vương nổi danh này, nhìn nhìn lại toàn bộ lớp học ai đứng ra chuyện thay mình, tức giận khóc lóc chạy rồi. Liêu Đình Nhạn bị các bạn học nhìn chăm chú, đau đầu ôm eo Tư Mã Tiêu, lôi kéo rời khỏi phòng học, đường xuống dưới lầu.

      Phòng học lớp số 1 an tĩnh trong chốc lát, các bạn học ở lại hai mặt nhìn nhau.

      “Ách, đại lão và Long Kỵ Sĩ xuống sân khấu đâu”.

      “Tôi cảm thấy, khả năng nên gọi là Long Kỵ Sĩ, vừa rồi có phải là trùng quan nhất nộ vị hồng nhan trong truyền thuyết . Nếug gọi là Trụ Vương và Dương Quý Phi ”.

      “Hai người này phải đôi a, mau im miệng”.

      phải, bọn họ đâu a”.

      “Hình như là rừng cây phía dưới.” đồng học ghé vào bên cửa sổ thăm dò nhìn xem rồi báo lại, “Hình như tôi nhìn thấy bọn họ hôn nhau a”.

      “Đâu, đâu để tôi cùng xem a”.

      “Oa, đây là vuốt lông sao”.

      “Thức ăn cho chó, tôi ăn no căng rồi.”

      Ngày hôm sau, chủ nhiệm lớp tuyên bố thay đổi giáo viên toán học cho bọn họ, thay đổi giáo viên già hai mươi mấy năm tuổi nghề, giảng bài tinh tế, tuy rằng đồng dạng có chút nghiêm khắc, nhưng thích mắng chửi người.

      Lúc tuyên bố đổi giáo viên, toàn thể đồng học lớp số 1 đứng dậy vỗ tay, Liêu Đình Nhạn phát tất cả mọi người nhìn mình, cảm kích bộc lộ ra ngoài.

      Liêu Đình Nhạn: “.....”cái gì tôi cũng chưa làm a.

      Tư Mã Tiêu trong tiếng ồn ào nhíu mày ngẩng đầu, lập tức bị Liêu Đình Nhạn ấn trở về, “ ngủ, ngủ .”

      Bọn họ chạy bộ mỗi ngày buổi sáng, đối với Liêu Đình Nhạn mà , đây là việc so với toán học còn làm khó người hơn, nàng chạy rất chậm, xong vòng có thể thở hổn hển lâu, cố tình chạy xong là phải tập, Liêu Đình Nhạn mệt thành cá chết, cũng muốn nhúc nhích.

      Tư Mã Tiêu trước kia chưa bao giờ tới lớp chạy bộ, sau đó Liêu Đình Nhạn tới, cũng tới, cũng chạy ở trong đội ngũ, mà ở bên cạnh Liêu Đình Nhạn. Liêu Đình Nhạn chạy, ỷ vào chân dài trực tiếp bộ, vừa vừa trào phúng bạn chạy chầm chậm, “Em còn chậm hơn so với kia cái đồ lười Quy Quy.”

      Liêu Đình Nhạn: “Em cho vũ nhục Quy Quy, Quy Quy nhanh hơn em.”

      Chung quanh mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, các bạn học sau đó mới biết được, Quy Quy là con rắn sủng vật đại lão nuôi, Liêu Đình Nhạn nhắc tới nó tựa như nhắc tới con trai.

      Tuy rằng lúc nàng chạy bộ Tư Mã Tiêu tiến hành đả kích cực kỳ tàn ác với nàng, nhưng Liêu Đình Nhạn căn bản là tức giận với , chạy xong rồi quá mệt mỏi, nàng nhìn xem quanh, thấy những người khác đều rồi, lập tức ngồi bệt dưới đất, “Mệt mỏi quá.”

      Đại khái là làm nũng, dù sao mỗi lần như vậy, đại lão bế nàng lên, cách ôm chút cũng lãng mạn, giống như ôm trẻ con. Các nữ sinh lớp số 1 ngầm thầm, đại lão này cũng quá thẳng nam, ôm công chúa a, vì cái gì ôm công chúa.

      Ngẫu nhiên hai người này thoát thể dục buổi sáng, vốn dĩ học sinh trốn thể dục buổi sáng tụ tập ở sau rừng cây trốn tránh, nhưng từ lúc đại lão cũng mang theo Liêu Đình Nhạn nơi đó, bên kia liền thành thánh địa chuyên trốn tập luyện của bọn họ. Có người qua, nhìn thấy đại lão ngồi ở ven tường xoát di động, Liêu Đình Nhạn bắt lấy tay , nằm ở trong lòng ngực nghỉ ngơi, khoác giáo phục người đại lão, hai người an an tĩnh tĩnh mà ở bên nhau.

      “Các cậu biết , đại lão mua bữa sáng cho bạn .”

      có khả năng, tôi cảm giác đại lão ăn cái gì, cũng quán bán đồ ăn vặt”

      “Hôm nay tôi thấy rồi, mua bữa sáng, còn mua đống đồ ăn vặt, chính khẳng định ăn, đương nhiên là cho bạn .”

      Liêu Đình Nhạn xé cái kẹo cao su nhai, phát bàn trước mịt mờ nhìn chằm chằm kẹo cao su trong tay nàng. Nàng đưa cái sang, “Cậu muốn ăn sao”

      Bàn trước run rẩy tiếp nhận thanh kẹo cao su, ở trong đàn cuồng phát tin tức: “A a a a a tôi được ăn đồ ăn vặt đại lão mua cho bạn ”.

      “Oa a a a quá hâm mộ, tôi cũng muốn thứ đại lão mua, có thể cất giữ.”

      “Hận sao tôi ngồi ở bên cạnh bạn đây”

      Trải qua dũng giả, Long Kỵ Sĩ, Dương Quý Phi loạt xưng hô, bất tri bất giác, tất cả mọi người đều yên lặng mà bắt đầu gọi Liêu Đình Nhạn là bạn .

      Liêu Đình Nhạn nhận thấy ánh mắt bốn phương tám hướng, nghĩ thầm, quả nhiên vẫn là nên ăn đồ ăn vặt ở phòng học, ánh mắt của các vị đồng học học bá đều nóng rực, nàng yên lặng thả đồ ăn vặt lại bàn học, thôi, khắc chế mình chút.

      Nàng nhìn sách luyện tập trong tay mình, phồng mặt tính nửa ngày ra, yên lặng mang giấy bút nhét vào bên cạnh. Tư Mã Tiêu bị nàng chọc tỉnh, tiếp nhận giấy bút, thành thạo viết xong ném về cho nàng.

      Liêu Đình Nhạn: “Em chép à”

      Tư Mã Tiêu: “Làm sao, lúc thi cũng chép.”

      Liêu Đình Nhạn nghe ra có phải phản phúng hay : “Em tự viết.”

      Tư Mã Tiêu: “ bảo lúc thi em chép của .”

      Liêu Đình Nhạn hạ giọng, “Chuyện ngượng ngùng như vậy đừng lớn tiếng a, bị nghe thấy”

      Tư Mã Tiêu: “Xùy.”

      Bài luyện tập Tiếng buổi tối phải nộp, Liêu Đình Nhạn còn hai bài chưa làm xong.

      Liêu Đình Nhạn: “Cứu mạng! Cứu em”

      Tư Mã Tiêu: “Nộp cái gì, nộp thôi.”

      Liêu Đình Nhạn: “Em làm được! Tiêu! Cầu xin

      Tư Mã Tiêu bị nàng nháo đến kêu lên, kéo hai bài tiếng còn lại, cầm bút lựa chọn khoanh đáp án, tốc độ thực nhanh, nhìn lướt cái lả tả khoanh xong rồi, thái độ tùy tiện lại dùng sức, bài thi sắp bị chọc rách.

      Liêu Đình Nhạn: “ thể tùy tiện chọn loạn”

      Tư Mã Tiêu: “Em cho rằng là em.”

      Sau đó bài thi phát xuống, quả nhiên sai câu.

      Toàn ban duy nhất đúng hết chính là Liêu Đình Nhạn, Tư Mã Tiêu căn bản làm.

      Biết được nội tình, các bạn học: “Mẹ nó hâm mộ”

      Chậm rãi, các bạn học lớp số 1 thành thói quen đại lão ở trước mặt bạn dễ chuyện lại ngoan ngoãn phục tùng, so với trước kia, tuy rằng đều giống lão hổ, nhưng trước kia là lão hổ ăn thịt người, tại là hổ giấy, ngẫm lại còn có vẻ tương phản manh quỷ dị.

      “Vừa rồi đại lão chuyện với tôi.”

      “A chủ động chuyện gì”

      cầm túi chườm nóng của tôi .”

      “À, hiểu, khẳng định là cho bạn .”

      Liêu Đình Nhạn tới dì cả bị bụng đau, ôm cái túi chườm nóng uể oải. Nàng nhìn bạn trai bên cạnh, cọ sang, “Em muốn ăn kem đậu đỏ.”

      Tư Mã Tiêu bễ nghễ nàng, “Em muốn chết”

      Liêu Đình Nhạn: “ nghe em , tuy là kem, nhưng đậu đỏ bổ huyết”

      Tư Mã Tiêu nhìn nàng.

      Liêu Đình Nhạn: “ bá, em ăn nữa.”

      Như vậy nhìn quá đáng thương, học hơn mười phút, Tư Mã Tiêu nhìn Liêu Đình Nhạn rủ đôi mắt xuống, nghe thanh nàng hữu khí vô lực, đứng dậy ra ngoài, giáo viên nhạc yếu bất lực lại đáng thương còn thường xuyên bị bỏ qua dám hỏi, cũng dám , coi như phát . Kết quả người ra ngoài trong chốc lát, cầm cái kem đậu đỏ trở lại.

      Ở trước mắt bao người, để người ngồi cùng bàn của ăn miếng.

      giáo dạy nhạc: “Tốt, các bạn học, chúng ta hôm nay thưởng thức khúc nhạc hôn lễ.”

      Đồng học lớp số 1 yên lặng mà vỗ tay cho giáo viên nhạc.

      Sau đó, thời điểm hôn lễ của Tư Mã Tiêu và Liêu Đình Nhạn, toàn bộ đồng học lớp số 1 đều được mời đến, bọn họ nghe khúc nhạc hôn lễ đó, đều khỏi nhớ tới thời cao trung, sau giờ ngọ có tiếng ve kêu cùng trời xanh mây trắng.

      “Đại lão nhìn bạn ánh mắt ôn nhu a.” Nữ sinh hàng phía trước lặng lẽ thầm với bạn ngồi cùng bàn của mình.

      Hoàn toàn văn.

      PS: @Uyên Sama , ta còn ôm 2 hố nữa nên ko thể mở thêm hố khác ngay đâu.
      nguyenle128, Lee Đỗ, AELITA26 others thích bài này.

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      :th_78::th_78::th_78:
      Lại chúc mừng nàng @heavydizzy lấp xong 1 hố nữa nhé, 2 hố kia ta nằm vùng mãi mà chưa quay lại nữa. Hoàn hố này r, ta nhảy lẹ 2 hố kia thôi. Kaka
      :th_17:
      heavydizzy thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      ôi ôi, phiên ngoại cuối dễ thương quá!
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :