1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ - Phù Hoa (On Going)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 54. Ta cầm kịch bản như vậy?!

      “Aiz, đến ngày hôm qua, ta còn nghe được tin tức.” Hồng Loa đột nhiên : “Nghe ma chủ Đông thành bên kia, gần đây lại khó chịu lên, giống như chuẩn bị mở rộng địa bàn, chừng Hạc Tiên Thành cũng vào phạm vi tấn công của .”

      “Phải ?” Sư Nhạn tấm tắc hai tiếng, Đông thành có đại ma vương tên là Tư Mã Tiêu, địa bàn dưới tay siêu cấp nhiều, sắp thu nửa địa bàn Ma Vực vào dưới trướng, đến Sư Nhạn loại ‘ bình dân ’ này cũng biết, vị đại ma vương có đại bản doanh ở Đông thành kia, chỉ sợ sau đó lâu thống nhất Ma Vực.

      Bất quá chuyện này có quan hệ gì với nàng, địa bàn Ma Vực tranh tới cướp là chuyện thực tầm thường, bây giờ nàng chuyện cùng người khác, tựa như ở thế giới trước kia bát quái về bầu cử tổng thống, dù sao có liên quan cái rắm gì với nàng.

      Hồng Loa ra lại kích động, “Nếu đánh tới đây đoạt địa bàn tốt rồi, ma chủ ta thể nghĩ đến, nhưng đổi mấy ma tướng đẹp đẽ tới cũng được a, ta khẳng định lên cầu ngủ!”

      Sư Nhạn trốn việc ăn xong bữa sáng, trở lại Yên Chi đài, lại vượt qua ngày tầm thường vô vị, màn đêm buông xuống, nàng đúng giờ tan tầm, cửa hàng vịt ven đường nhắc nhở nàng hôm nay có đặc sản tương vịt Tu Tiên giới mới đến, nàng lập tức vui vẻ mua ít mang về.

      Bước vào viện, nàng liền thấy lão cha Sư Thiên Lũ ngồi ở xe lăn khổ đại cừu thâm mà nhìn trời.

      Thấy Sư Nhạn trở về, ông ấy trầm mặt xuống nhìn nàng, mặt viết mấy chữ to —— hận sắt thành thép. Sư Nhạn tập mãi thành quen, đại khái cha mẹ nhìn con cái phần lớn đều là cái mặt này, nàng cầm đậu phộng xào đưa cho lão cha táo bạo này, “Có ăn ?”

      Sư Thiên Lũ muốn ăn, tàn nhẫn đập lên tay vịn xe lăn, thanh lạnh lùng : “Đại thù của Sư gia ta ngày còn chưa báo, ta làm sao nuốt trôi nổi.”

      A, lại tới nữa. ăn thôi bỏ , dù sao cũng đói chết. Sư Nhạn lại lấy đồ vật về, tự mình ăn, thuận tiện nghe dạy bảo mỗi ngày.

      Bắt đầu từ lúc nàng tỉnh lại từ thân thể này, cha nàng vẫn luôn nhắc mãi với nàng Sư gia bọn họ năm đó phong cảnh thế nào, cùng với cừu hận khắc cốt của bọn họ, mỗi ngày lại mỗi ngày , ngại phiền mà , quả thực chính là tẩy não.

      Nghe ước chừng mười năm trước, tộc Sư thị bọn họ là lão đại đứng đầu Canh Thần Tiên Phủ của Tu Tiên giới bên ngoài, mười phần phong cảnh, đáng tiếc bị đại cừu nhân Tư Mã Tiêu làm cho cửa nát nhà tan, gia tộc trừ người tu vi rất cao miễn cưỡng chạy trốn, còn lại cơ hồ chết sạch.

      Mà cha nàng cũng từ chưởng môn của đệ nhất tiên phủ biến thành chó nhà có tang, giờ còn vì tránh né kẻ thù đuổi giết mà trốn đông trốn tây, vô cùng thảm hại, còn chính nàng, cũng trong trận tai nạn đó mà bị thương phá tướng, còn mất ký ức ——

      Lúc trước Trâu Nhạn mới vừa xuyên qua, cái gì cũng biết, nàng chỉ nhớ buổi tối hôm trước mình tăng ca siêu mệt, ngã lên giường ngủ, kết quả vừa mở mắt liền thay đổi thế giới, lão cha ngồi trước mặt, hỏi nàng: “Con còn nhớ mình là ai sao?”

      Thế này muốn nàng trả lời thế nào, thể mình xuyên qua, cho nên nàng đành thuận thế cái gì mình cũng nhớ . Kỹ thuật diễn của nàng hẳn là tốt lắm, nhưng lão cha này lập tức lại tin, đây đại khái chính là cha ruột rồi. Tiếp theo đương nhiên giới thiệu thân phận cho nàng, cuối cùng dặn dò nàng chớ quên thù nhà.

      “Ngày sau nếu con nhìn thấy Tư Mã Tiêu, tất phải giết !” Lão cha lại lần nổi giận đùng đùng .

      Thân thể năm đó bị trọng thương, đến chân cũng mất, Sư Nhạn thực có thể thông cảm dương quái khí còn xấu tính, nghe vậy làm bộ ngoan ngoãn gật đầu mà à à.

      Lúc quay đầu gắp tương vịt, nàng liền nghĩ thầm, nếu có thể giết được, lúc trước các ngươi đến nỗi cửa nát nhà tan sao.

      Nếu nàng là Sư Nhạn nguyên bản kia, khẳng định cũng có cừu hận, cùng chung kẻ địch, nhưng nàng lại phải, nàng chỉ là người bị hại vô tội, mạc danh bị liên lụy đến ân oán này, báo thù là có khả năng, nàng chỉ nghĩ an an tĩnh tĩnh ở chỗ này, duy nhất có thể thay nguyên chủ đại khái chính là nuôi dưỡng lão phụ thân đến lúc tống chung.

      Còn đến trước mặt đại ma vương Đông thành kia báo thù thôi , người quý ở chỗ có tự mình hiểu lấy.

      Cửa mở, có người trẻ tuổi vào.

      Sư Nhạn nhìn thấy , gọi tiếng ca ca.

      Sư Chân Tự dương quái khí với nàng như Sư Thiên Lũ, còn khá tốt, dưỡng thương xong liền giống Sư Nhạn ra cửa làm việc, nhưng công việc của cần khắp nơi, các thành ở bên ngoài nhiều, mười ngày nửa tháng mới trở về chuyến.

      trở lại, ta nấu nước tắm rửa cho huynh.” Sư Nhạn luôn, mượn cơ hội trốn tránh lão cha lảm nhảm.

      Sư Nhạn vừa , Sư Chân Tự liền hành lễ với Sư Thiên Lũ, “Chưởng môn.”

      Sư Thiên Lũ trầm khuôn mặt, “Ừ, bên ngoài như thế nào?”

      Sư Chân Tự: “Đông thành bên kia, Tư Mã Tiêu xác chuẩn bị tiếp tục khuếch trương địa bàn ra ngoài, Hạc Tiên Thành chỉ sợ thực nhanh cũng còn an toàn, có cần chuẩn bị mang nàng rời ?”

      Sư Thiên Lũ quả thực vô cùng đau đớn: “Liêu Đình Nhạn này là vô dụng, giáo huấn nàng nhiều năm về cừu hận, nàng vẫn mỗi ngày chỉ biết ăn ăn uống uống, lúc trước ràng dùng bí pháp tẩy hết ký ức, vốn định bồi dưỡng nàng thành vũ khí sắc bén đôi phó Tư Mã Tiêu, tại xem ra, căn bản thể dùng được!”

      Sư Chân Tự nhìn tương vịt bày bàn bên cạnh, khóe miệng cũng giật giật, đè đè cái trán co rút đau đớn.

      Sớm biết thế, năm đó cần phí Tiên Khí bảo mệnh trân quý để cứu nàng mạng, là biết vậy chẳng làm.

      Nếu Sư Nhạn ở chỗ này, nàng có thể chuẩn xác ra tâm lý hoạt động của hai người tại —— tốn số tiền lớn mua cổ phiếu, cho rằng có thể tăng mạnh để mang đến nhiều ích lợi, kết quả cổ phiếu này ôn hỏa, tiếp tục để tay biết khi nào có thể nhìn thấy tiền lời, tung ra lại tiếc.

      Vì thế mấy năm gần đây, hai người biết rối rắm bao nhiêu lần.

      Sư Nhạn phát hết thảy mưu này, nàng ở cửa sổ gọi Sư Chân Tự: “Lão ca, nước đun xong rồi, tới tắm rửa, thuận tiện giúp ta bưng tương vịt vào!”

      Sư Chân Tự trầm mặc lát, lúc Sư Thiên Lũ trầm khuôn mặt vung tay lên, bưng tương vịt bày ra gương mặt ca ca tốt vào phòng.

      vào phòng, Sư Nhạn liền kéo sang bên cười hắc hắc, còn đấm đấm lưng cho , Sư Chân Tự biểu tình cứng đờ kệ cho nàng đấm.

      “Muội lại làm sao vậy?”

      Sư Nhạn : “Tiền lương của ta còn chưa phát xuống, gần đây mua quá nhiều đồ ăn, còn mua quần áo, tiền đủ dùng, hắc hắc, lão ca……”

      Sư Chân Tự: Ta biết.

      móc ra túi ma thạch, tận lực ngụy trang mình thành ca ca tốt, vẻ mặt ôn hoà, “Cầm lấy dùng .”

      Sư Nhạn lại lần bị tình huynh muội cảm động, ở kiếp trước nàng thường quốc gia nợ ta người trai, tới thế giới này, cuối cùng cũng cảm nhận được. Loại trai giống như của bạn nàng, chịu cho em tiền tiêu vặt còn muốn lấy tiền của em , chính là đồ dỏm. Đây mới là trai ruột a!

      Sư Nhạn: “Ca, huynh tốt.”

      Sư Chân Tự: “Ha hả.”

      Cầm tiền tiêu vặt, Sư Nhạn lại rất là tiêu dao mấy ngày.

      Vài ngày sau nàng tan tầm về nhà, ở nhà thấy người xa lạ, nữ nhân trung niên ôm đàn tranh, đứng ở trước mặt cha nàng, giọng chuyện.

      Sư Nhạn: Kinh! lão cha táo bạo nghênh đón mùa xuân thứ hai?!

      Hai người đồng thời nhìn nàng, biểu tình đều tốt lắm. Nữ tu nhìn nàng biểu tình đặc biệt tốt, như là có thâm cừu đại hận với nàng.

      Sư Nhạn thầm nghĩ, chẳng lẽ là mẹ kế? Mẹ kế mới có thể có giá trị cừu hận như vậy với con ghẻ. Trời muốn mưa, cha muốn tục cưới là có cách nào, rốt cuộc nàng còn phải con ruột của người ta. Vì thế nàng bất động thanh sắc, hỏi: “Cha, vị này chính là?”

      Sư Thiên Lũ cho Sư Thiên Độ ánh mắt, bảo bà ta thu liễm chút, lúc này mới : “Đây là muội muội ta, con, từ trước vẫn ở bên ngoài, giờ tìm tới, con nhớ , trước kia hai người quan hệ thực tốt.” giống như là .

      Hóa ra là ruột a, bất quá cha xác định nguyên thân quan hệ thực tốt với bà này? Trong ánh mắt kia phải cừu hận mà là tình cảm nóng bỏng người thân cửu biệt gặp lại sao? Cho phép nàng thẳng, nhìn hai người như là tình cảm cháu plastic.

      Sư Nhạn do dự chút, vẫn tiến lên ôm chặt cánh tay Sư Thiên Độ, gọi ra: “ !” Plastic plastic , cũng phải cho chút mặt mũi.

      Sư Thiên Độ biểu tình sắp vặn vẹo. Nàng kéo tay Sư Nhạn xuống, “ lâu gặp, cháu còn tốt .”

      Sư Nhạn thiệt tình thực lòng gật đầu: “Khá tốt.”

      Sư Thiên Độ tốt lắm.

      Sư Nhạn cảm giác đột nhiên xuất này kì quái, buổi tối hôm nay, nàng có chút ngủ được, nằm ở nóc nhà xem sao, ngoài ý muốn gặp và lão cha chuyện trong góc sân.

      Bọn họ dùng phù chú cách , thần thần bí bí. Liêu Đình Nhạn có chút tò mò, chuyện gì mà hơn nửa đêm lặng lẽ trong góc? Nàng vừa lúc học được từ Hồng Loa biện pháp nghe góc tường, do dự lát liền dùng, nghiêng tai nghe hai người chuyện.

      Ai dà, tất cả mọi người đều là người nhà, có cái gì mà thể biết đâu.

      Lại nghe Sư Thiên Độ : “Tư Mã Tiêu năm đó tìm được người, vẫn luôn tin người chết, tìm khắp nơi, còn chưa từ bỏ, hoài nghi lên đầu chúng ta, thà rằng giết sai cũng chịu buông tha, nhìn thấy người Sư gia liền giết người, chúng ta còn lại nhiều người lắm, cũng dám tùy ý phái đến trước mặt .”

      Sư Nhạn: A, hóa ra là đàm luận đại cừu nhân Tư Mã Tiêu của Sư gia kia, khó trách cẩn thận như vậy.

      Mỗi lần bọn họ đến đại ma vương này, đều như lâm đại địch, lại hận đến nghiến răng nghiến lợi, khiến cho nàng ở trong lòng nhịn được tưởng tượng Tư Mã Tiêu thành hình tượng mặt mũi hung tợn, thân cao hai mét tám, toàn thân mấy chục khối cơ bắp, còn thích ăn thịt người.

      Bên kia Sư Thiên Độ còn : “Chúng ta thể tiếp tục bị động nữa, Sư Nhạn rốt cuộc có thể dùng hay ?”

      Ngoài ý muốn nghe thấy tên của mình, lỗ tai Sư Nhạn giật giật.

      Sư Thiên Lũ : “Còn chưa đến lúc để nàng ta xuất động.”

      Sư Thiên Độ liền cười lạnh, “Ta nhìn ra, dù có ký ức, nàng ta cũng muốn đối phó Tư Mã Tiêu, đôi cẩu nam nữ này! Ta thấy nàng ta chính là đồ vô dụng, lúc trước uổng công cứu! Nên trực tiếp mặc kệ để nàng ta tìm chết, nếu mà chết , Tư Mã Tiêu đau mất người , chừng có thể điên hoàn toàn!”

      đoạn này, lượng tin tức quá lớn, Sư Nhạn nghe mà đầy đầu dấu chấm hỏi cùng với dấu chấm than luân phiên xuất .

      Nàng nghe thấy đại bí mật kinh thiên gì!

      Tư Mã Tiêu đại cừu nhân nhà bọn họ đó! Thế nhưng cùng chủ nhân nguyên bản của thân thể Sư Nhạn này! Có chân! Bọn họ trước kia, từng đương!

      Sư Nhạn trong đầu nháy mắt bay qua chuyện xưa Romeo và Juliet, cái gì uyên ương mệnh khổ bởi vì thân phận và gia tộc mà thể tách ra, trở mặt thành thù, ân oán gút mắt blah blah.

      Khó trách, cứ như vậy mọi chuyện đều có thể giải thích ràng.

      Vì sao vừa thấy nàng liền phẫn nộ, bởi vì nguyên thân này của nàng lúc trước đương với cùng kẻ thù a, chừng còn thiên hướng về phía kẻ thù diệt tộc.

      Lão cha vì sao truy cứu nàng ‘ mất trí nhớ ’, bởi vì ước gì nữ nhi theo địch mất trí nhớ. Vì sao mỗi ngày giáo huấn nàng cần phải cừu thị Tư Mã Tiêu, có tư tưởng muốn báo thù, chính là vì ngăn chặn nữ nhi lại cùng kẻ thù lao đến cùng nhau a!

      Sư Nhạn não bổ nửa ngày, đầu đều sắp trọc.

      tình thực ràng, đây là cái kịch bản ngược luyến tình thâm a, theo tình thế phát triển tại, chừng còn có tiết mục gương vỡ lại lành.

      Nhưng mà, nàng quá hoảng hốt, cảm tình của Tư Mã Tiêu và Sư Nhạn có quan hệ gì với Trâu Nhạn nàng? Tư Mã Tiêu đó ràng dễ chọc, động bất động có thể giết người diệt tộc, vạn nhất ngày nào đó gặp gỡ đại ma vương, bị phát mình chiếm thân thể bạn của , nàng chẳng phải là chết rất khó xem!

      thể nghĩ, nghĩ đến chính là chết.

      Nàng cũng còn tâm tư nghe hết lão cha và chuyện, trở lại giường mình, cả đêm ngủ ngon. Nàng hiếm khi mất ngủ, ra cửa nhìn thấy cửa nhà có người loạn ném thi thể cũng có tâm tư dọn dẹp.

      Hôm nay Hồng Loa làm, nàng mình chậm rì rì ăn xong bữa sáng, lại tự mình thuyết phục mình.

      quan hệ, đại ma vương và nàng cách xa như vậy, cơ bản gặp được, nàng còn có thể lại cẩu cẩu.

      Nơi xa oanh tiếng, có người thét chói tai: “Thuộc hạ Ma chủ Đông thành đánh vào Hạc Tiên Thành!”

      Sư Nhạn: “……” Mẹ nó, vì cái gì.

      PS: Bạn Nhạn có trí tưởng tượng rất mạnh.
      Last edited: 19/12/19
      Kimkimdao, Lee Đỗ, thongminh12326 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Sắp rồi, sắp gặp lại nhau rồi
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 55. Mang cá muối về

      Sư Nhạn phản ứng thực nhanh, nàng nhanh chóng túm lấy chủ tiệm ăn sáng chuẩn bị ném quầy lại chạy trốn, tính tiền cơm với , sau đó chạy về nhà.

      Trong nhà còn lão phụ thân tàn tật Sư Thiên Lũ đó. Tuy rằng phải cha ruột, hơn nữa luôn đối với nàng hận sắt thành thép, còn có khúc mắc với nguyên thân, nhưng tốt xấu ở chung mấy năm, dù coi là chủ nhà ở chung, lúc này cũng thể ném xuống mặc kệ.

      đường chạy về, nàng thấy cảnh tượng ầm ĩ chỗ tường thành nơi xa bên kia, nhà cao tầng vi phạm quy định ầm ầm ầm đổ xuống, bụi mù nổi lên bốn phía, nửa bầu trời đều là mãnh thú rậm rạp —— nghe đại ma vương Đông thành thứ gì cũng nuôi, mãnh thú như vậy có ít, dùng để công thành cũng tài đại khí thô.

      Nếu để mãnh thú cấp này vào thành, còn phải ném mèo vào đống cá, nàng cũng có thể tưởng tượng đến lúc đó trường hợp có bao nhiêu hung tàn.

      Địa bàn Hạc Tiên Thành này, lão đại là Hạc Tẩu, gắn nhãn hiệu thành chủ lâu đời ở Ma Vực, có thể cầm giữ Hạc Tiên Thành nhiều năm như vậy, kết giới bên ngoài cường đại là có thể nghĩ. Nhưng mà mới trong chốc lát thời gian, Sư Nhạn nhìn thấy tường thành bị đẩy đổ đoạn.

      cự xà màu đen còn thô tráng cao lớn hơn tường thành dương đầu lên, mặt rắn dữ tợn mang hơi thở thiên nhiên hung tàn, còn có đôi mắt to, đỏ như máu, lóe ánh sáng lạnh băng tàn nhẫn. Chính cự thú hung thần tiền sử này dùng thân mình đánh vỡ kết giới và tường thành của Hạc Tiên Thành, Sư Nhạn ở cách xa cũng thấy rành mạch.

      Tuy rằng đây là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng Sư Nhạn biết cự xà màu đen này có địa vị gì, sủng vật và tọa kỵ của đại ma vương Tư Mã Tiêu, cự xà có tên, nhưng thanh danh của nó ở Ma Vực vang dội giống chủ nhân Tư Mã Tiêu của nó, tất cả mọi người đều gọi nó là ma long coi như tôn kính.

      Mắt thấy nó xoay người cái, đoạn thành bắc nháy mắt sụp nửa, Sư Nhạn hít ngược hơi khí lạnh. Nàng có chút sợ rắn, to như vậy càng sợ.

      Cự xà quay cuồng trong đám bụi, quấy loạn ra bụi mù đầy trời, giống như đằng vân giá vũ. Ma tu trong Hạc Tiên Thành kinh hồn táng đảm, khóe mắt muốn nứt ra. ít ma tướng Đông thành tiến đến tấn công Hạc Tiên Thành canh giữ ở phía sau cự xà, chưa vào Hạc Tiên Thành —— bọn họ cũng biết, lúc này, chờ tổ tông rắn này chơi cao hứng, bọn họ mới có thể động tiếp.

      Ở trong Đông thành, hắc xà lớn này có địa vị đặc thù tuyệt đối, ma chủ Tư Mã Tiêu hỉ nộ vô thường lại tàn nhẫn độc ác, có ai sợ , mấy năm nay ma tướng dưới trướng biết bị giết bao nhiêu người. Nhưng vẫn có vô số người như cũ vẫn người trước ngã xuống, người sau tiến lên mà cống hiến cho .

      Ngần ấy năm qua, luôn có thể còn ở bên cũng chỉ có con cự xà màu đen này.

      Dù cự xà này đầu óc tốt, thích chơi đùa, bọn họ cũng phải hầu hạ cẩn thận. Lúc này ma chủ tự mình đến, chỉ có hắc xà theo tới, nếu làm hắc xà này có gì sai lầm, bọn họ sau khi trở về chỉ sợ có kết cục gì tốt.

      Ai có thể nghĩ đến, bọn họ ở bên ngoài nhìn rất vẻ vang, trở lại Đông thành đều chỉ có thể kẹp chặt đuôi làm người, so ra còn kém con rắn chưa mở linh trí.

      Đông đảo ma tướng khí thế nghiêm nghị dắt đàn mãnh thú và ma tu, bày ra tư thế uy hiếp, chuẩn bị chờ đại xà chơi đùa xong là lập tức vọt vào thành đốt giết. Kết quả bao lâu, ma chủ Hạc Tẩu của Hạc Tiên Thành liền mang theo ma tướng ra, hai bên gặp mặt trời, Hạc Tẩu dứt khoát đầu hàng, muốn dựa vào dưới trướng Đông thành, nguyện trung thành với ma chủ.

      Ma tướng Đông thành: “……”

      Đáng chết, sao nhanh như vậy đầu hàng! Bọn họ kỳ càng hy vọng có thể đánh trận, như vậy có thể vào thành đốt giết đánh cướp, so với tại càng mạnh hơn!

      Nhưng người đầu hàng đều đầu hàng, về sau đều là đồng , đúng là thể trở mặt ngay. Hạc Tẩu nhìn ra mọi người biểu tình tốt, vội tiếp đón đám ma tướng vào thành, chuẩn bị chiêu đãi cẩn thận.

      Đại chiến tuy có, nhưng trong Hạc Tiên Thành vẫn rối loạn phen, ít cư dân bản địa hoảng loạn.

      Sư Nhạn trở lại viện nhà mình, nhìn thấy lão cha và lão ca đều ở đây, hai người thương lượng cái gì, biểu tình đều tốt lắm, kia ra thấy.

      Thấy Sư Nhạn, Sư Thiên Lũ lập tức lạnh nhạt : “Thu thập đồ vật, chúng ta chuẩn bị rời khỏi nơi này.”

      Sư Chân Tự giải thích hai câu: “Người của Tư Mã Tiêu so với chúng ta tưởng tượng càng tới nhanh hơn, tuy rằng cho người khác đến tìm hiểu mà tự mình tới, nhưng hành tung của chúng ta thể bị phát , cho nên chỉ sợ phải rời khỏi nơi này.”

      Sư Nhạn cũng kỳ quái, người Sư gia sợ hãi ma vương Tư Mã Tiêu quả thực là khắc vào đầu, ngày thường biết mắng bao nhiêu lần, gặp gỡ đối phương, lại sợ tới mức chạy nhanh như bay. Nàng hỏi: “Bây giờ ?”

      Sư Chân Tự: “, nay tình thế khẩn trương, đường ra ngoài có ma tu Đông thành trông giữ, lúc này rời ngược lại dẫn người khác chú ý, hai ngày nữa chúng ta xem tình huống rồi rời , bất quá hai ngày này muội đừng rời khỏi cửa, đợi ở nhà .”

      Sư Nhạn đáp ứng. Lúc nàng tìm việc cũng thường đổi chỗ ở, tại phải đổi chỗ nàng cũng có gì ổn, duy nhất luyến tiếc chính là tiểu đồng bọn Hồng Loa.

      Hồng Loa là bằng hữu duy nhất ở thế giới này nàng có quan hệ tốt. Lúc trước nàng vào thế giới này, rất nhiều việc đều phải cọ sát quen dần, lão cha và ca ca Sư gia lại cho nàng tiếp xúc với người khác, trông nàng như trông tù phạm, Ma Vực cũng có người thích hợp làm bằng hữu. Cho nên tới đây nhiều năm như vậy, bằng hữu nàng có thể chân chính đến cũng chỉ người này.

      Bây giờ nàng phải rời , biết ngày nào mới có thể gặp lại Hồng Loa, cũng phải chào hỏi câu.

      Sư Nhạn hạ quyết tâm, đáng tiếc trong nhà có lão cha và lão ca trông coi chặt, nàng chạy ra, đành phải chờ cơ hội.

      Mấy năm nay tuy nàng lười nhác, nhưng tóm lại vẫn nghe lời, thấy nàng ở nhà tử tế ngày, ngủ lười ngày, Sư Thiên Lũ và Sư Chân Tự cũng chú ý nàng nữa, bọn họ còn có chuyện khác phải lo.

      Sư Nhạn quen với bọn họ giấu mình ít việc, dù sao nàng thèm để ý, vẫn là câu kia, rốt cuộc phải ruột thịt. Vào sáng sớm ngày thứ ba, nàng thuận lợi chuồn ra cửa, chạy thẳng đến Yên Chi đài.

      Bắc thành bên kia mảnh hỗn độn còn có ai thu thập, Đông thành mang người đến phần lớn còn ở ngoài thành, bất quá trong Hạc Tiên Thành thêm ít gương mặt xa lạ, kiêu ngạo lại ương ngạnh, tính tình so với người địa phương cao hơn bậc. Cho nên Sư Nhạn đường Yên Chi đài, cũng gặp phải ăn trộm ăn cắp hay cố ý tìm tra, tất cả mọi người đều kẹp chặt cái đuôi nhìn ngó.

      Yên Chi đài vẫn giống mấy ngày trước đây, phảng phất như bị ảnh hưởng bởi trận tấn công này, lão ca mỗi ngày quét tước vệ sinh, thu nhặt thi thể vẫn là gương mặt người chết. Sư Nhạn cứ theo lẽ thường gật đầu chào hỏi , bỗng nhiên lão ca ra tiếng, : “Dừng bước.”

      Sư Nhạn kinh ngạc mà liếc cái. Nàng ở Yên Chi đài làm việc lâu như vậy, đây là lần thứ hai nghe lão ca chuyện.

      “Có chuyện gì sao?”

      Lão ca liếc nhìn nàng cái, : “ cùng ta.”

      tu vi cao lắm, còn mù mắt, Sư Nhạn cảm thấy có uy hiếp, liền theo , sau đó đột nhiên nàng kịp phòng bị thấy khối thi thể.

      Nam nhân nửa mù đưa nàng tới trước cỗ thi thể, : “Tối hôm qua quét ra thi thể.” Ý bảo nàng mang .

      Sư Nhạn nhìn thi thể Hồng Loa, mờ mịt trong chốc lát, mới cảm ơn với , sau đó bế thi thể Hồng Loa lên rồi rời .

      Nam nhân nửa mù nhìn nàng rời , ánh mắt hề phập phồng, trở về tiếp tục xử lý những thi thể ai muốn. Chỉ là bỗng nhiên nhớ tới mấy năm gần đây, hai nương này mỗi ngày buổi sáng ríu rít cùng nhau bước qua cánh cửa, có lẽ, đây là nguyên nhân riêng để lại cỗ thi thể đó để đám người tới lấy.

      Sư Nhạn rời Yên Chi đài, đến bên ngoài tường vây, lại chậm rãi dừng lại, nàng đặt Hồng Loa ở mặt đất, ngồi xổm xuống nhìn mặt nàng ấy, trắng lạnh sưng to mang theo vết thương.

      Nàng vào thế giới này từng nhìn thấy rất nhiều rất nhiều thi thể, từ ban đầu ghê tởm đến sau lại tập mãi thành quen, nàng cho rằng mình hoàn toàn quen rồi, mặc dù nhìn thấy thi thể ghê tởm cỡ nào cũng buồn nôn. Nhưng tại, nàng nhìn thi thể bằng hữu, đột nhiên cảm giác trận nôn nao, đỡ tường phun ra.

      Ghê tởm nên lời.

      Hồng Loa luôn lẻ loi mình, lúc cùng nàng ăn bữa sáng, nàng ấy nhiều đến được, rất nhiều tri thức hiểu biết của Sư Nhạn về thế giới xa lạ này, đều từ trong miệng bằng hữu này, cảm tình của nàng với Hồng Loa, thậm chí so với cha ruột và ruột của nguyên thân còn sâu hơn chút.

      Có thể là bởi vì Hồng Loa làm bằng hữu với nàng, đơn giản là vì con người nàng, mặc kệ nàng gọi là Trâu Nhạn, Lữ Nhạn hay Sư Nhạn. Còn hai thân nhân Sư gia ở chung với nàng cũng chỉ coi nàng như Sư Nhạn.

      Nàng đỡ tường, trong sáng sớm có chút lạnh lẽo, bỗng nhiên nhớ tới mấy năm trước, cũng là sáng sớm như thế này, nàng làm, ở tầng thứ chín của tòa hồng lâu hoa lệ, thấy Hồng Loa bên cửa sổ. Hồng Loa lúc ấy đầy người mỏi mệt, thấy nàng bay tới bay lui ở nóc nhà, liền vẫy vẫy tay với nàng, : “Aiz, nếu ngày nào đó ta chết ở chỗ này, có thể nhặt xác cho ta hay a? Ta muốn thi thể ai nhận, bị bán cho người luyện thi, ai biết bị bọn họ luyện thành cái đồ vật quỷ gì.”

      Lúc ấy nàng cảm thấy Hồng Loa giỡn, gia hỏa này trong miệng luôn cợt nhả, hết bài này đến bài khác, cho nên nàng xa xa mà làm dấu hiệu OK với nàng ấy.

      Hôm nay nàng chuẩn bị cáo biệt Hồng Loa, còn muốn : Ta chuẩn bị chuyển nhà, chừng có cách nào nhặt xác cho , có cách nào, chỉ có thể cố gắng tồn tại, sống lâu chút.

      tại tốt rồi, cần phải .

      Sư Nhạn nôn xong, xoa xoa miệng, lật lật người Hồng Loa, thu lại ít đồ vật còn sót lại người nàng ấy. Thi thể như vậy, rất nhiều đồ vật đều bị người nhặt xác quét tước vệ sinh lục soát lần, người Hồng Loa còn lại ít đồ vật, xem ra vị lão ca đó động đến nàng ấy.

      Thi thể Hồng Loa bị nàng đốt thành tro, cất vào cái hầu bao.

      Sư Nhạn về đến Yên Chi đài. Nàng ở chỗ này làm việc nhiều năm, tuy rằng phổ phổ thông thông, cũng thu hút, nhưng cũng có mấy người quen biết, tốn chút ma thạch, nàng thực nhanh hỏi thăm ràng chuyện Hồng Loa chết thế nào.

      Buổi tối hôm trước, ít ma tướng Đông thành cùng tu sĩ phía dưới tới Yên Chi đài, Hồng Loa chính là chết ở trong tay đôi huynh đệ song sinh, biết vì sao mà chết. Kỳ nào có cái gì vì sao, Ma Vực còn phải là như vậy, tu vi người ta cao hơn, có năng lực mạnh hơn, nhìn ngươi vừa mắt, ngươi chết.

      Sư Nhạn làm tên tuổi và diện mạo, rời Yên Chi đài, nàng còn quên từ chức với quản Yên Chi đài.

      Hạc Tiên Thành dựa vào Đông thành, đám ma tướng, ma tu tới làm chuyện gì đều là lão đại khó chịu, cảm thấy thể ghiền, cho nên Ma Vực cái địa phương này, khí hậu dưỡng ra người, phần lớn đều khó ở như vậy. Bọn họ lưu lại bộ phận ở chỗ này xử lý chuyện khác, khác bộ phận mang theo tin tức cùng người dư thừa chuẩn bị khởi hành về Đông thành.

      Hai huynh đệ Chi Hồn Tật và Chi Hồn Dịch chính là khởi hành về Đông thành phục mệnh, hai người bọn họ tu vi đều ở Hóa Thần kỳ, tuy còn chưa lên làm ma tướng, cũng có chút danh hào. Chi Hồn thị ở Ma Vực là dòng họ vang dội, hai huynh đệ này có thể cống hiến vị đại ma tướng vào dưới trướng Đông thành, cũng là nhờ hào quang dòng họ.

      Huynh đệ hai người sinh ra lưng hùm vai gấu, chính là ma tu theo chiêu số tu ma thể, bọn họ giờ bộ dáng bình thường cũng đủ cao lớn, nhưng khi biến thành ma thể lại giống như người khổng lồ, đao thương bất nhập, lực lượng kinh người, phòng ngự càng kinh người.

      Hai người ở trong đội ngũ phía sau, phía trước là nhóm ma tướng có tọa kỵ, phía sau là ma tu bình thường. Hai người này cao đàm khoát luận, rời Hạc Tiên Thành liền chỉ vào tường thành bị sập, lớn tiếng cười nhạo Hạc Tiên Thành vô dụng, ngữ khí phi thường kiêu ngạo.

      Sư Nhạn trà trộn ở phía sau, cách đó xa trong đội ngũ ma tu, dùng vải đen bọc thân thể, nghe bọn họ lớn tiếng đàm tiếu.

      Bọn họ rất nhiều, còn đến Hạc Tiên Thành ngủ với nương, đủ hăng hái, cho nên hứng thú lên giết mấy người.

      Đại khái Hồng Loa chính là trong mấy người đó.

      Sư Nhạn vô thanh vô tức theo bọn họ rời Hạc Tiên Thành. Bọn họ đường nghỉ, qua hai ba ngày, mới dừng lại tạm thời nghỉ ngơi chỉnh đốn, mọi người thả lỏng, lại tìm chỗ ăn uống.

      Thời khắc hoàng hôn, hết thảy đều hắc ám . Núi sông Ma Vực luôn tiên diễm minh mị, giống như chồng lên tầng màu sắc khác, cây cối xanh, hoa diễm, chỉ có ánh nắng chiều đỏ rực đặc biệt đẹp. Còn có máu người cũng vậy, máu tươi mới chảy ra, phá lệ tươi đẹp, màu sắc cũng ràng.

      Sư Nhạn lau máu tay mình, đứng dậy. Dưới chân nàng nằm hai cỗ thi thể, huynh đệ Chi Hồn Tật và Chi Hồn Dịch ngã xuống, đầu cũng còn, vòng rộng cổ còn róc rách đổ máu, làm ướt mảnh đất màu vàng lớn chung quanh.

      Hai ngày quan sát và theo dõi, còn có quá trình vừa rồi đột nhiên bùng nổ giết người làm Sư Nhạn có chút mệt, nàng xoa tay rời trường, trong đầu nhớ lại hết thảy vừa rồi.

      Hai vị này quá tự tin, vĩ nhân nhớ tên từng , quá mức tự tin khiến cho người ta diệt vong, cho nên bọn họ đến ma thể của mình cũng chưa kịp dùng chết.

      Có thể là bị nàng đột nhiên nghịch chuyển linh lực, dùng ra thuật pháp của nhân sĩ tu tiên đánh đến trở tay kịp, tóm lại trận này còn tính là thuận lợi.

      Sư Nhạn sớm phát , mình bất đồng với những ma tu khác ở Ma Vực, nàng chỉ có thể nghịch lưu linh lực biến thành ma tu, còn có thể đảo ngược lại, sử dụng linh lực của nhân sĩ tu tiên ngoại giới.

      Nàng biết đây là chuyện gì, nhưng lúc trước chính mình buồn đầu nghiên cứu lâu, cuối cùng có thể đều dùng hai loại, hơn nữa nàng còn quen thuộc thuật pháp tu tiên hơn ít, có thể theo bản năng sử dụng ra ít thuật pháp.

      Ở trong thế giới Ma Vực này, Sư Nhạn từng giết ít người, nàng thích giết người, nhưng luôn có lúc thể làm, bởi vì bên cạnh có ai thiệt tình đối đãi nàng, làm nàng cảm thấy thực có cảm giác an toàn, cho nên vì có thể sống thoải mái chút, chỉ có thể dựa vào chính mình.

      Nhưng mỗi lần giết người xong, nàng vẫn quá dễ chịu. Nàng bất động thanh sắc trở lại trong đội ngũ ma tu, nghĩ khi nào tìm cơ hội thoát ly đội ngũ về Hạc Tiên Thành, nghĩ sau khi trở về khẳng định bị lão cha mắng. Lúc này di chứng giết người của nàng lại tái phát, ngồi ở đó quá muốn tự hỏi.

      Nàng theo bản năng xoa ngón tay mình, rũ mắt mạc danh nhớ tới lúc trước, lần đầu tiên giết người. Khi đó nàng gặp sắc lang, sắc lang biến thái ở Ma Vực cũng phải như cái loại ở xe điện ngầm sờ sờ mông người ta, mà là ở bên đường cường bạo còn thuận tiện lấy tính mệnh. Cho nên nàng bóp nát sọ não gia hỏa thò ra đó.

      tại nàng còn nhớ vì sao lúc ấy ở mình khẩn trương cộng với đầu óc trống rỗng, lại theo bản năng dùng phương pháp giết người là bóp nát sọ não người ta. Hình như nàng chưa từng hung tàn như vậy, bởi vì chuyện đó, nàng để lại bóng ma với những thứ bám đầy tay, về sau cũng ăn những đồ ăn dính trộn nữa.

      Thời gian đó mỗi ngày buổi tối nàng đều có ác mộng rồi tỉnh lại, còn hoài nghi có phải kỳ nội tâm mình cất dấu mặt kỳ quái nào hay .

      Hơn nữa, lúc ấy nàng kinh hoàng đến được, đầy người mồ hôi, đầy mặt nước mắt, thấy cha ruột và ruột của nguyên thân, lại nghe thấy lão cha đầy mặt thất vọng : “Đến giết người còn có bộ dáng vô dụng này, đến tột cùng sao lại thế?”

      Cho nên nàng cảm thấy tâm tắc cho nguyên thân, đây là cha kiểu gì vậy. Đại khái sau đó nàng và bọn họ thân cận nổi, chính là bởi vì nguyên nhân này. Điển hình của phương thức giáo dục sai lầm làm cho con cái ly tâm.

      Sư Nhạn nghĩ chuyện lung tung rối loạn, bỗng nhiên phát giác đội ngũ phía trước có chút hỗn loạn. Nàng lập tức cảnh giác lên, nhìn phía trước thấy hắc xà lớn được đám người cẩn thận vây quanh, hướng tới trường nàng giết người.

      “Ma long nhận thấy huyết tinh khí mới mẻ, khẳng định là xảy ra cái gì, chú ý chút cho lão tử!” Có ma tướng cưỡi phi thú hô to tứ phía.

      Sư Nhạn: “……” Mẹ ngươi! Hắc xà này có mũi chó gì? phải, rắn có thể ngửi được hương vị sao? Rắn này biến dị sao, cách xa như vậy còn có thể nhận thấy huyết tinh khí bên này, nàng giấu diếm được những ma tướng phía trước, lúc này ngươi đến với ta là lật xe?!

      Dưới đáy lòng mắng to trận, Sư Nhạn ý đồ nhanh chóng giấu mình .

      A di đà phật, phù hộ cho Đại Hắc Xà tra đến đầu mình!

      biết là lộ thần tiên nào phù hộ nàng, bao lâu, Đại Hắc Xà dữ tợn đó hưng phấn phun lưỡi rắn trườn đến chỗ nàng bên này.

      Sư Nhạn: “……!” Đừng tới đây! Tránh ra a!

      Những người khác nhìn thấy động tác của cự xà, cũng phát có gì đúng, có ma tướng hô to cái gì, bốn phía đều loạn lên. Sư Nhạn bỗng nhiên ném mảnh “đạn sương khói” về phía trước. Đây là đồ vật nàng tham khảo các loại phim võ hiệp từ xưa đến nay, tự chế ra, chuẩn bị hàng cao cấp để hấp dẫn tầm mắt, giết người phóng hỏa,.

      Nàng nhân cơ hội muốn chạy trốn, mới vừa bay vọt về phía trước, vừa vặn bị cái miệng rắn lớn cắn ở giữa trung.

      Sư Nhạn: “……” Trời muốn vong ta! Mạng ta xong rồi!

      Nàng bị ngậm ở giữa hàm răng biến dị của đại xà dữ tợn, động cũng thể động. Đại Hắc Xà cắn nàng, nhanh chóng trườn về phía trước, khiến cho đám ma tướng và ma tu trạng huống, mang theo đoàn mãnh thú đuổi theo phía sau, Sư Nhạn còn mơ hồ nghe thấy có ma tướng kêu: “Ma long! Từ từ đợi chúng ta nào!”

      Tốc độ của Đại Hắc Xà quá nhanh, Sư Nhạn bị nó ngậm ở trong miệng, bốn phía đám ma tướng, ma tu, mãnh thú bay bầu trời, chạy mặt đất như hổ rình mồi quay chung quanh, cảm giác phải là tốt.

      quá ổn!

      chỉ nàng cảm thấy ổn, đám ma tướng khác cũng cảm thấy thực ổn, bởi vì ma long của bọn họ trực tiếp cắn người biết thân phận đó mang về Đông thành, lại lấy thế sét đánh kịp bưng tai, ầm ầm ầm xói lở tường bao Đông thành, trườn vào cấm cung.

      Cấm cung có đại ma vương Tư Mã Tiêu đáng sợ nhất thế giới, nếu bị ma long chọc giận, phải ma long chết, mà là bọn họ, những cấp dưới đáng thương này. Cấp dưới, dẫn theo cấp dưới, làm thành ống dẫn khí nén.

      Cấm cung Đông thành, bóng người màu đen ngồi bên cửa sổ, nghe tiếng động rầm rầm, ấn đường vốn thể giãn ra càng nhăn đến lợi hại hơn, cả người lệ khí quay mặt lại, nhìn về phía con rắn ngu ngốc lúc trở lại cấm cung thân hình rút ít, thấy trong miệng nó cắn cái gì, khỏi mắng:

      “Tiểu súc sinh, mang theo thứ gì trở về.”

      PS: Chương này dài quá!!!
      Kimkimdao, Lee Đỗ, thongminh12326 others thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      hóng chương sau 2 người gặp nhau k hit ntn nhỉ :yoyo53::yoyo53::yoyo53: chắc lại ngược chết Tư Mã Tiêu thôi
      heavydizzy thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Người ta mang theo đại bảo bối của tổ tông nhà người về nha :013:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :