1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ - Phù Hoa (On Going)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đúng là đại bí mật!
      heavydizzy thích bài này.

    2. Cá muối

      Cá muối New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      13
      Thế này ai lại dám phi thăng nữa nhỉ?
      Tu luyện từ con số 0 , đến lúc.phi thăng rồi lại thành nguyên liệu tẩm bổ cho thiên địa
      heavydizzy thích bài này.

    3. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Đọc phần này thực thương cho cặp này ghê
      Hiuhiu
      Many thanks editor!!!
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 47. Lôi thạch

      Tuy rằng lôi kiếp là do Tư Mã Tiêu cản, nhưng Liêu Đình Nhạn vẫn thành công từ Hóa Thần kỳ trở thành tu sĩ Luyện Hư kỳ.

      Thiên địa có quy tắc, Liêu Đình Nhạn vốn chịu tứ cửu thiên kiếp biến thành cửu cửu thiên kiếp là tính ở đầu Tư Mã Tiêu, cho nên Tư Mã Tiêu chắn sét, thành tích này cũng có thể tính ở đầu Liêu Đình Nhạn.

      thi toán lớp 6, phát ra là bài thi cấp ba, lại được bên ngoài xông tới trợ giúp làm xong hết, Liêu Đình Nhạn trận độ kiếp này hữu kinh vô hiểm.

      giờ chỉ nhìn tu vi, dù ở nội phủ nàng cũng có thể xem như đại lão, nhưng Liêu Đình Nhạn hoàn toàn có cảm giác chân .

      Nếu bên cạnh nàng đều là Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, chừng nàng còn có chút phiêu, nhưng bên cạnh mình chính là đại lão giây có thể phi thăng, còn ở trận doanh quân địch, nếu phải gặp Hóa Thần, Luyện Hư chính là Hợp Thể, Đại Thừa, mỗi người đều kém nàng, còn đều sống lâu hơn nàng mấy trăm, mấy ngàn năm, dưới tình huống này, nàng cảm thấy tu vi này có gì đặc biệt hơn người.

      Độ xong kiếp, còn phải ở Lôi Minh sơn cốc tu luyện mấy ngày.

      Liêu Đình Nhạn ra muốn ở lại đây, rốt cuộc ở nơi này tu vi phải tăng lên, tại nàng muốn nhất chính là tăng tu vi.

      Tư Mã Tiêu: “Ở lại đây.”

      Liêu Đình Nhạn: “Được rồi.” Nàng có chút hoài niệm địa điểm ngủ trưa u tĩnh, còn có cung điện nở đầy hoa, ngập mùi hương của Sư Dư Hương, dù ngủ chỗ nào cũng thoải mái hơn nhiều nơi bãi đá trụi lủi này. Hơn nữa chỗ này khả năng có gì đó bình thường, cái gương phát sóng trực tiếp có tín hiệu, lập tức bớt rất nhiều lạc thú, giống như đột nhiên đứt mạng.

      Từ nghèo thành giàu dễ, từ giàu về nghèo khó, lúc nàng vừa đến thế giới này nào có chú ý nhiều như vậy.

      Tư Mã Tiêu làm cái gì đều có nguyên nhân, muốn ở lại đây, khẳng định cũng có lý do, Liêu Đình Nhạn nghĩ, hỏi : “Phải ở đây bao lâu?”

      Tư Mã Tiêu: “Ba ngày.”

      Liêu Đình Nhạn nhìn về phía ngón tay bị quấn băng, hoài nghi căn bản là trả thù nàng phải băng bó vết thương ba ngày. Thẳng nam này có khả năng làm ra loại chuyện ấu trĩ như vậy.

      Bất quá cũng thôi, kệ .

      Lôi kiếp lâu, là buổi tối. Tuy rằng với tu vi này, vào ban đêm vẫn có thể nhìn , nhưng Liêu Đình Nhạn vẫn quen ánh sáng, cho nên nàng lấy đèn ra. Nàng đặc biệt thích loại đèn hình hoa này, là cái lồng đèn bên ngoài cắt thành các loại hoa, ánh sáng chiếu rọi ra chung quanh, đều như là hoa nở rộ.

      Treo đèn lên, bày ra cái bàn, lấy đồ ăn chuẩn bị sẵn, bắt đầu nhấm nháp mỹ vị.

      Liêu Đình Nhạn vẫn luôn cảm thấy mặc dù đến nơi nào, chỉ cần có điều kiện, nhất định phải ăn tốt ngủ ngon, chỉ cần ăn tốt ngủ ngon, tâm tình cũng tốt lên theo, đây là phương thức đối xử tử tế với mình. Cho nên theo Tư Mã Tiêu lăn lộn, đến chỗ nào nàng cũng thực chú ý chuyện này.

      Trong gian của nàng, nhiều nhất là các loại đồ ăn, thức uống, đồ dùng có thể làm sinh hoạt càng thêm thoải mái, tăng lên hạnh phúc, cái gì dùng quen, được thích nhất, các loại chăn, đệm, gối ôm, da lông, trường kỷ, chiếu trúc, giá nướng BBQ, nối lẩu hầm canh, cái bàn lẩu giản dị vân vân, có thể chỉ mất giây là làm ra chỗ cư trú thích hợp.

      Hoàn toàn tương phản với nàng, Tư Mã Tiêu trước nay đều để bụng này đó. mặc kệ là ở cung điện hoa mỹ, hoa đường phòng cao, hay là ngồi ở hòn đá nơi hoang dã, đều là bộ dáng đó, giống như chưa bao giờ cần thêm bất cứ thứ gì để phục vụ.

      Nhưng cũng phản cảm Liêu Đình Nhạn an bài sinh hoạt, còn rất thích thú xem nàng làm này làm nọ.

      nhìn Liêu Đình Nhạn lấy ra đệm mềm mà nàng thích, dựa lên, ngồi thoải mái, lại lấy ra đồ ăn uống, dưới ánh mắt nhìn chăm chú, nhàn nhã ăn bữa tối, xong rồi lau lau miệng, lại móc ra hai cái người gỗ mình làm.

      loại thuật pháp thiên giai, tên là dẫn linh thuật, có thể cho vật chết tạm thời có sinh mệnh, nghe theo chủ nhân sai phái. Liêu Đình Nhạn chính là dùng cái này.

      Tư Mã Tiêu cho Liêu Đình Nhạn quyển bách khoa toàn thư thuật pháp đó, dẫn linh thuật là loại tương đối khó, Tư Mã Tiêu còn chưa thấy nàng học thuật pháp thiên giai, nàng lật xem phần lớn đều là những cái đơn giản. Dù xem những cái đó, nàng vẫn còn phải ôm sách, kéo tóc, ngửa mặt lên trời gào lên khó, học được.

      Lần đầu tiên thấy Liêu Đình Nhạn dùng thuật pháp thiên giai, mà còn là dẫn linh thuật này, chính cũng chưa từng dùng, hơi có hứng thú nhìn Liêu Đình Nhạn điểm linh ra hai người gỗ.

      Hai người gỗ trước khi điểm linh to bằng bàn tay, điểm linh xong liền trưởng thành, cao xấp xỉ đến eo Liêu Đình Nhạn, đầu tròn tròn, đôi mắt và cái miệng mặt đều là Liêu Đình Nhạn vẽ. Trước kia nàng thường dùng icon mặt người, hai cái icon có đôi mắt cười cái miệng phồng phồng như số 3 úp, còn có đôi mắt tròn tròn cùng miệng phồng phồng hình số 3 nằm. Toàn bộ nhìn qua giống như là người que diêm đầu béo tròn đáng nhảy ra từ truyện tranh.

      Hai cái đầu tròn đáng nghe lời lại chăm chỉ, thu thập bàn ăn cho Liêu Đình Nhạn, đứa khác cầm cây búa Liêu Đình Nhạn cho nó, cộp cộp đấm lưng cho chủ nhân.

      Tư Mã Tiêu chưa thấy loại ‘ người ’ kỳ kỳ quái quái này, cho nên thể hiểu vì sao Liêu Đình Nhạn có vẻ mặt từ ái nhìn hai người , còn chúng nó khả khả ái ái. nhìn hai người bận việc, cảm thấy hình thù chúng nó kỳ lạ, chỉ chớp mắt nhìn ra Liêu Đình Nhạn viết chữ ở sau lưng hai người gỗ, là “1” và “2”.

      “Đó là cái gì?” Tư Mã Tiêu tóm được người , chỉ vào con số phía sau lưng nó hỏi.

      Người số 2 đấm lưng cho Liêu Đình Nhạn bị bắt lấy, đột nhiên bay lên , ở giữa trung y y ô ô múa may tay chân và cây búa .

      cần khi dễ tiểu hài tử! Liêu Đình Nhạn thả nó lại mặt đất, còn sờ soạng đầu nó phen, lúc này mới trả lời: “Là con số a, cái kia là tiểu Nhất, cái này là tiểu Nhị.”

      xong nàng mới phản ứng lại, tổ tông còn biết con số Ả Rập. tới đây, nàng lại có nghi hoặc. Đó là nàng và Tư Mã Tiêu song tu, ngẫu nhiên nhìn thấy ít mảnh ký ức của , dựa theo lý luận hai chiều, Tư Mã Tiêu hẳn cũng nhìn thấy của nàng, nhưng biểu ra cái gì khác thường.

      Nếu thấy kí ức của nàng từ thế giới kiếp trước, hẳn là vung ra mười vạn câu hỏi vì sao mới đúng, nhưng có nửa điểm khác thường. Còn nữa, lúc trước nàng ngẫu nhiên kích động trong lòng nghĩ tới trước kia thế nào thế nào, tới chút đồ vật ở thế giới cũ, cũng chưa từng phản ứng.

      Cho nên nàng có suy đoán, hết thảy về thế giới trước của nàng, khả năng bị “che chắn”.

      Tư Mã Tiêu: “Nhất và Nhị? Vì sao dùng thứ kỳ kỳ quái quái như vậy.” tìm tòi nghiên cứu tiếp, cảm thấy có thể là cách của Ma Vực bên kia.

      Nhưng lại sinh ra tia hứng thú với dẫn linh thuật, xòe tay ra : “đưa《 Canh Thần vạn pháp lục 》 cho ta.”

      《 Canh Thần vạn pháp lục 》 chính là quyển sách thuật pháp vĩ đại lúc trước mang về cho Liêu Đình Nhạn, Liêu Đình Nhạn lấy ra đưa cho , xoát xoát xoát tìm được dẫn linh thuật, nhìn ước chừng mười giây đồng hồ, sau đó nhắm mắt năm giây, tiếp theo từ chỗ Liêu Đình Nhạn bên kia cầm lấy người gỗ còn chưa dùng đến, dùng dẫn linh thuật điểm linh.

      Liêu Đình Nhạn: “……” Mười lăm giây học cấp tốc thuật pháp thiên giai, chàng biết ta học bao lâu sao! Lúc trước vẫn luôn thất bại, phải tới Luyện Hư kỳ mới rốt cuộc thành công dùng được! Ta vừa rồi còn có chút kiêu ngạo đó!

      giờ được kiến thức quang huy rực rỡ của học thần, kiêu ngạo và nai con lại cùng nhau tuẫn tình.

      Tư Mã Tiêu điểm linh người gỗ cũng là bộ dáng tròn vo giống tiểu Nhất và tiểu Nhị, chỉ là Liêu Đình Nhạn còn chưa vẽ mắt miệng cho nó, nó liền ngơ ngác sờ khắp nơi.

      Tư Mã Tiêu ấn đầu người gỗ cái, rất xấu xa nhìn nó đảo quanh dưới tay mình.

      Liêu Đình Nhạn cảm thấy giống đứa bé trai chơi đồ chơi.

      Liêu Đình Nhạn lấy người gỗ về, cũng vẽ cho nó mặt người, là icon trào phúng, nhìn có vẻ tương tự vi diệu với Tư Mã Tiêu.

      Sau lưng lại đánh số 3 cho nó.

      Tuy rằng biểu tình thực trào phúng, nhưng tiểu Tam cũng là người tí hon cần cù chăm chỉ, Liêu Đình Nhạn có việc gì cho nó làm, ngẫm lại liền lấy ra túi hạt, gọi là gì nàng quên mất, tóm lại ăn khá ngon, chỉ có lột vỏ phiền toái.

      Nàng cho tiểu Tam túi hạt và cái chén lớn, nó liền ôm chén lớn ngồi bên bắt đầu thành thành bóc hạt, bóc xong chén dâng lên, lại bóc tiếp chén nữa.

      Tư Mã Tiêu: “……”

      Tư Mã Tiêu: “Đó là ta điểm linh.”

      Liêu Đình Nhạn: “Haiz, giữa chúng ta phân biệt cái gì a, tới, ăn mấy hạt.” Bổ đầu óc.

      Tư Mã Tiêu bị nàng nhét mồm hạt, vốn định đó là mình điểm linh, chỉ có mình có thể sai sử, nhìn Liêu Đình Nhạn có vẻ hoàn toàn nghĩ tới việc này, liền lười . Ước chừng cũng là do tri kỷ, xem ra nàng sai sử còn rất vui vẻ.

      nhai nhai hạt trong miệng, nuốt xuống mới phát mình vừa ăn thứ, liền nhanh nhẹn lắm nằm trở về.

      thích ăn bất cứ thứ gì, phải bởi vì vấn đề khẩu vị. Lúc còn rất , chiếu cố phần nhiều là người Sư gia, bọn họ từng cho ăn ít…… thứ phải thực tốt. Tóm lại, sau đó cái gì hẵn cũng muốn ăn.

      Cũng phải như Liêu Đình Nhạn cho rằng kén ăn.

      Người gỗ được điểm linh hết linh lực biến trở về, Liêu Đình Nhạn xem ra chúng nó chính là người máy nạp điện.

      Tiểu Nhất và tiểu Nhị biến trở về trước, tiểu Tam kéo dài hơn gấp ba, nhưng mà hình như có vẻ ngốc, Liêu Đình Nhạn bảo ngừng, nó liền ngồi đó lột núi hạt. Liêu Đình Nhạn cảm thấy, lần tới lại điểm linh tiểu Tam, cũng để cho nó bóc hạt nữa, những hạt nàng dự trữ đó thiếu chút nữa đủ cho nó bóc.

      Hai người ở đủ ba ngày, Liêu Đình Nhạn dù tu luyện cũng cảm giác tu vi mình ở đây mấy ngày cuồn cuộn ngừng tăng lên.

      “Có phải đến lúc cần hay ?” Liêu Đình Nhạn hỏi.

      Tư Mã Tiêu duỗi tay: “Hủy chỗ này xong là có thể rồi.”

      Liêu Đình Nhạn: “……” Được được được, cho chàng hủy , chàng cái đồ mèo thối này.

      Trong ba ngày này được nàng chiếu cố cẩn thận, cơ bản để tổ tông động tay, cho nên lúc này mở dược phù ra, phát tốc độ khép lại còn tốt hơn mình nghĩ. Nàng nâng tay Tư Mã Tiêu, tựa như Nhĩ Khang nâng tay Tử Vi, đột nhiên diễn tinh bám vào người, đầy mặt thâm tình : “Đồng ý với ta, phải chú ý nhiều, để vết thương rách ra, cũng thể để cái gì đụng tới, ta đau lòng.”

      Tư Mã Tiêu biểu tình giống như nàng ném sâu lông vào trong quần áo .

      Liêu Đình Nhạn: “Chờ ! phải chúng ta ra ngoài sao, chàng vào bên trong làm gì?” phải là vừa rồi nghe thấy nàng chê cười ở trong lòng, tức giận rồi.

      Tư Mã Tiêu quay đầu nhìn nàng cái, “Lấy đồ vật rồi .”

      Liêu Đình Nhạn khẳng định trong giọng phảng phất như thuận tay lấy cái gì, cũng tuyệt đơn giản.

      Tư Mã Tiêu duỗi tay muốn kéo nàng, dẫn nàng . Liêu Đình Nhạn trước bước ôm eo , “Ta tự mình ôm, tay chàng đừng dùng sức.”

      Tư Mã Tiêu liền đặt tay lên vai nàng, trong thời gian ngắn đưa Liêu Đình Nhạn tới trung tâm Lôi Minh sơn cốc, buông nàng ra, cúi người, năm ngón tay ấn xuống, mở ra khối đá bình thường ở trung tâm.

      Thiên diêu địa chấn, nhưng chỗ hai người bọn đứng vẫn chút sứt mẻ, dưới chân Liêu Đình Nhạn trống , nàng nhanh chóng ổn định thân mình, dừng ở giữa trung, phát mình và Tư Mã Tiêu đứng trong ngân hà.

      Trong trung màu đen, có quang điểm lấp lánh màu tím lộng lẫy, ngân hà tràn dưới chân nàng.

      .” Tư Mã Tiêu theo ngân hà sao màu tím về phía trước, Liêu Đình Nhạn theo phía sau , nhìn những quang điểm màu tím đó, lúc những quang điểm bay tới trước mắt nàng, nàng mới thấy đó là quang điểm hình hoa.

      đường trong chốc lát, trước mắt xuất điểm cuối có vài ngân hà hội tụ, toàn bộ quang điểm lộng lẫy quay chung quanh cục đá màu tím to bằng nắm tay, tảng đá màu tím quấn quanh vài vòng hồ quang nho .

      Tư Mã Tiêu vươn tay lấy nó xuống, những hồ quang đó lộp bộp chui vào ngón tay , lại bị xé rách —— như là bóc cái màng xơ màu trắng múi quýt.

      Xé sạch , đặt cục đá vào trong tay Liêu Đình Nhạn, vô cùng tùy ý.

      “Được rồi, thôi.”

      “Đây là?” Liêu Đình Nhạn lăn qua lộn lại nhìn cục đá.

      Tư Mã Tiêu: “Lôi thạch.”

      Liêu Đình Nhạn: “Nhìn hoàn cảnh nó xuất , ta thể hoài nghi, khối lôi thạch này đại khí cấp bậc cao cấp, là đồ vật rất quan trọng của Lôi Minh sơn cốc.”

      Tư Mã Tiêu chỉ chỉ khối đá quang hoa nội liễm, “Nó là ‘ trái tim ’ của Lôi Minh sơn cốc, Lôi Minh sơn cốc có thể chắn lôi kiếp, chủ yếu là tác dụng của nó.”

      Liêu Đình Nhạn: “……” Cho nên chàng lấy cái này , Lôi Minh sơn cốc liền bị hủy phải ?

      bị phát .” Liêu Đình Nhạn khẩn trương , vẫn nhận cục đá. đùa, nếu hữu dụng như vậy, dù bị phát cũng phải mang a, lần tới còn phải sử dụng đó.

      Tư Mã Tiêu: “ , chờ bọn họ phát , qua thời gian.” Đến lúc ấy, cũng ai để ý nơi này. nghĩ đến đây, tâm tình tồi mà cười cái.

      Hai người rời , Liêu Đình Nhạn còn có chút chân , “Chàng cứ thế tùy tùy tiện tiện mà tới, lại tùy tùy tiện tiện cầm thứ quan trọng nhất , đơn giản như vậy.”

      Tư Mã Tiêu: “Lôi Minh sơn cốc từ trước là tộc Tư Mã tạo nên, lôi thạch cũng là sở hữu của Tư Mã thị.”

      Liêu Đình Nhạn: “Khó trách chàng có thể vào được! Tuy rằng trước kia là địa bàn của các người, nhưng Sư thị giữ lâu như vậy, cũng đặt cấm chế linh tinh gì đó, để cho người Tư Mã thị thể cứ tự nhiên đến rồi sao?”

      Tư Mã Tiêu cười nhạo tiếng, “Bọn họ đương nhiên có đặt, nhưng mà hữu dụng với ta sao?”

      A, rác rưởi, vô dụng. Vẻ mặt của viết ràng.

      Liêu Đình Nhạn cảm thấy, chỉ bằng cái kiểu tổ tông há mồm cùng với biểu tình này, ít nhất có thể tức chết mười người Sư gia.

      Tác giả có lời muốn : Sư thị: Xem tường phòng cháy của ta!

      Virus Kiều Kiều: Tay xé tường phòng cháy.

      Editor: Như này có được tính là ngọt ?
      Lee Đỗ, thongminh123, sabera.tran26 others thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Haiz. phải ngọt mà là ngọt chết người ý, ngoài mặt lạnh lùng boy, khó gần boy, khó tính boy... nhưng đó chỉ là ngoài mặt, ngoài mặt, xin nhắc lại chỉ là ngoài mặt :yoyo67:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :