1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ - Phù Hoa (On Going)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 23. Quái vật líu ríu

      Sư Thiên Lũ cùng với Viên gia chủ và Nguyệt Cung chủ ra khỏi Bạch Lộc Nhai. Lúc trước Nguyệt Cung chủ ở trước mặt Tư Mã Tiêu mặt đen thành than cũng dám gì, giờ tức giận toàn bộ phát tiết lên người Sư Thiên Lũ, “Chưởng môn, chẳng lẽ ngươi cứ luôn chịu đựng kiêu ngạo như vậy? Trước kia ngươi cũng nhát gan thế.”

      Sư Thiên Lũ thong dong hỏi: “Bằng ngươi muốn thế nào?”

      Nguyệt Cung chủ cắn răng: “Dù thể giết , chẳng lẽ chúng ta nhiều người như vậy cũng thể vây khốn ……”

      Sư Thiên Lũ cười tiếng: “Vây khốn, giống 500 năm trước sao?”

      Nguyệt Cung chủ bị chặn họng, nhớ tới lúc trước, biểu tình được tự nhiên.

      Lúc trước cũng là vì thể giết Tư Mã Tiêu, muốn hoàn toàn khống chế , lại thể thành công, ngược lại bị hại chết nhiều người, tu vi lại tăng lên nhiều, cuối cùng hy sinh rất nhiều đệ tử mới nhốt ở Tam Thánh sơn 500 năm. Vốn là tính toán nhốt ở nơi hoàn toàn có linh khí 500 năm, hơn nữa còn phụng dưỡng linh hỏa, chắc chắn làm suy yếu, đến lúc đó lại đến thu thập. Nhưng kết quả là thấy suy yếu, ngược lại so với 500 năm trước càng thêm lợi hại.

      Tư Mã Tiêu là thiên tài hiếm thấy trong trăm triệu năm của tộc Phụng Sơn, tư chất ngộ tính của ai có thể so sánh, cho dù là tử lộ cũng có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, sư phụ Sư Thiên Lũ từng thất thủ ở chỗ nên càng dám coi khinh Tư Mã Tiêu.

      giờ bọn họ đều sợ, chỉ có thể thận trọng duy trì loại cân bằng. Trong lòng mọi người đều ràng, chỉ cần Tư Mã Tiêu chưa dẫm lên điểm mấu chốt của bọn họ, giết những người này mà thôi, bọn họ vẫn có thể nhẫn nại, mà điểm này, hiển nhiên chính Tư Mã Tiêu cũng rất ràng.

      hành nhìn như kiêu ngạo chút nào cố kỵ, kỳ rất có đúng mực, chút cũng giống kẻ điên, Sư Thiên Lũ có lúc hoài nghi có phải điên hay . Nếu thừa nhận thống khổ như vậy, còn chưa điên, vậy người này càng thêm đáng sợ.

      “Muốn động vào , chỉ làm Canh Thần Tiên Phủ đại thương nguyên khí, nếu quan tâm mà đối phó chúng ta, cũng chỉ lưỡng bại câu thương.” Sư Thiên Lũ nhìn về phía Nguyệt Cung chủ, trong nghiêm trang mang theo thâm ý: “Cứ nhẫn nại .” người dù sao cũng có khả năng luôn kiêu ngạo mãi, mà vi diệu cân bằng này, rồi cũng bị đánh vỡ.

      Nguyệt Cung chủ cũng có thân phận tôn quý nhiều năm chịu bực tức, chợt bị người ta vả mặt có chút chịu nổi, chuyến như vậy, chung quy bà ta vẫn lựa chọn nhẫn nhịn. Tay áo vung lên, trở về Nguyệt Cung của mình, bà ta còn phải trấn an nữ nhi bảo bối của mình.

      Còn Viên gia chủ, tiến đến gặp Tư Mã Tiêu nguyên nhân lớn phải là vì con mình. Tư Mã Tiêu sai, có rất nhiều con, cho dù thiên vị Viên Thương chút, nhưng mấy năm nay Viên Thương thể tăng tu vi, trong lòng bớt rất nhiều quan tâm với đứa con trai này, hôm nay tới kỳ là có nguyên nhân khác, giờ trong lòng hiểu , nhưng ra nhiều lời, gật gật đầu với Sư Thiên Lũ liền trở về Viên thị.

      trở lại Viên gia liền gọi cấp dưới đắc lực, phân phó xuống: “tạm thời giam toàn bộ người hầu hạ bên Viên Thương, thẩm vấn cẩn thận, xem rốt cuộc làm cái gì.”

      cũng phải đồ ngốc, xuống tay lại nhanh, thực nhanh biết Viên Thương từng làm ít việc. Biết được nhi tử mình có liên hệ với Ma Vực, Viên gia chủ cũng chấn động.

      “Liêu Đình Nhạn thế nhưng là người Ma Vực an bài vào, đúng là cả gan làm loạn!” Viên gia chủ tức giận mắng, đoán được, hài tử từng ưu tú này nhất định là bởi vì kiện bị thương, tu vi thụt lùi mà sinh tâm ma, mới có thể làm loại chuyện này.

      Cũng may chết, gian tế Ma Vực đó cũng chết, nếu nháo ra phong ba gì, Viên thị cũng phải bị ảnh hưởng.

      Sau khi trở về, chuyện thứ nhất Sư Thiên Lũ Đăng các. Đệ tử trông đèn sắc mặt khó coi, nhìn thấy tới, vội vàng bẩm báo: “Sư tổ, muốn bẩm báo sư tổ, ngọn mệnh đăng của đệ tử đó biết vì sao đột nhiên tắt, hồn phách cũng triệu ra.”

      Sư Thiên Lũ đúng là tới nhìn mệnh đăng của Liêu Đình Nhạn, giờ đèn tắt, xem ra xác là người chết. Xác định việc này, trong lòng cũng cảm thấy đáng tiếc, giống như mất công cụ lợi dụng rất tốt.

      “Thôi, cần nhìn nữa.”

      Liêu Đình Nhạn người từng được Từ Tàng Đạo Quân mê luyến, trong mấy ngày ngắn ngủn bị Từ Tàng Đạo Quân giết, tin tức này truyền ra lại làm nên đợt đồn đãi.

      Người nghe bị chết thực thảm, thi cốt vô tồn, Liêu Đình Nhạn mới vừa ngủ dậy có cảm giác.

      Nàng ở sân thượng phi các ngắm trăng, ngắm ngắm liền ngủ mất, mới vừa tỉnh lại liền thấy ánh mặt trời sáng lạn trước mắt.

      Nàng trở mình, nhìn thấy Tư Mã Tiêu ngồi ở bên cạnh. Tư Mã Tiêu lớn.

      Tổ tông, vì sao lại lớn như vậy? duỗi tay đến cũng là cái tay lớn, quả thực là người khổng lồ.

      Liêu Đình Nhạn có dự cảm ổn, nàng trơ mắt nhìn Tư Mã Tiêu sờ lên bụng mình. Nàng thu toàn bộ, mặc quần áo, bụng đây lông xù xù phập phồng, nhìn qua sờ thực thích. Nàng lại thấy móng vuốt của mình, còn có cái…… đuôi!

      Liêu Đình Nhạn: “A ——”

      Thét lên lại là tiếng kêu yếu ớt giống như líu ríu.

      Nàng từ giường bò dậy, dùng móng vuốt phủ đầy lông xám nâng mặt, “A ——”

      Tư Mã Tiêu: “Ha ha ha ha ha ha ha!” cười đến ngã dựa vào gối của nàng.

      Liêu Đình Nhạn phát giác mình hình như còn có thể sử dụng ít kỹ năng, ví dụ như nàng còn có thể nhìn thấy trong đầu mình có đóa hoa màu đỏ, còn có gian bên trong, đồ vật lúc trước vẫn còn ở trong túi gấm. Nàng tìm ra gương, ôm cái gương tại còn to hơn đầu nàng đặt ở gối dựa.

      Trong gương chiếu ra con rái cá màu lông xam xám, da lông trơn bóng mướt mát. Chính là loại động vật vốn gọi là ríu rít, tiếng kêu líu ríu giống như làm nũng.

      Rái cá ngơ ngác ngồi ở trước gương, nhín móng vuốt, sờ cái bụng, túm cái đuôi, làm loạt động tác.

      Ta mẹ nó biến thành rái cá? Liêu Đình Nhạn quay đầu nhìn về phía Tư Mã Tiêu, tiến lên đập cho cái, “Vì sao biến ta thành như vậy! Mau biến ta trở về!” Ngực to! Chân dài! Mỹ nhan!

      Tư Mã Tiêu duỗi tay chặn đầu nàng, trong thanh mang cười, tựa hồ tâm tình khá tốt, “ phải ta muốn biến ngươi thành như vậy, là chính ngươi muốn biến ra.”

      Liêu Đình Nhạn cho móng vuốt, “Ngươi bậy bạ, đại móng heo hươu vượn!”

      Tuy rằng thanh của nàng líu ríu, nhưng Tư Mã Tiêu tựa hồ nghe hiểu, : “Ta cho ngươi ăn viên huyễn hình đan, cho nên ngươi căn cứ ấn tượng sâu nhất trong lòng, biến thành hình tượng loại khác.”

      Liêu Đình Nhạn nhớ lại tối hôm qua mình có giấc mộng, nàng mơ thấy mình lướt Weibo, ngắm xong gấu trúc giống cục bột nếp , rồi lại nhìn video rái cá, rái cá trơn bóng mướt mát, cảm xúc thực tốt, ở trong mộng nàng vô cùng thích sờ sờ…… Mẹ ngươi, vì cái gì! tại xúc cảm tốt như vậy chính nàng được sờ, ngược lại còn tiện nghi Tư Mã Tiêu!

      Weibo làm ta sai lầm! Sớm biết như thế hẳn nên nghĩ đến những nam thần hay chồng lí tưởng của mình, biến thành ai cũng có lời, ai muốn biến thành mỹ nam tử đâu! Bây giờ tốt rồi, thành con rái cá!

      Nàng phẫn nộ kêu líu ríu, đẩy ra cái tay Tư Mã Tiêu sờ lên bụng mình.

      Biến ta thành như vậy còn muốn vuốt rái cá, ngươi cút !

      Tư Mã Tiêu cười to, cười đến ngã trước ngã sau, phi thường sung sướng.

      Liêu Đình Nhạn: vừa rồi ta đụng vào huyệt cười sao, ngươi cười thành như vậy?

      Nàng nâng hai chân trước lên, ghé vào đùi Tư Mã Tiêu, kêu với : “Biến ta trở về a!”

      Tư Mã Tiêu dùng tư thế nằm liệt giống cá mặn như nàng, nằm liệt vốn là hưởng thụ giường của nàng, chậm rì rì : “Huyễn hình đan, ngươi giữ như vậy ba tháng.”

      duyên cớ vô cớ cho nàng ăn cái loại đồ vật này, khiến cho nàng phải làm rái cá ba tháng, đại móng heo này căn bản là móng heo ma quỷ, còn là cái loại đặc biệt ác liệt. Liêu Đình Nhạn ngồi ở đó phát tính tình trận, cảm thấy tức đến mệt mỏi, nằm liệt bên nghỉ ngơi lát.

      Nàng mới vừa khép đôi mắt, liền cảm giác bụng bị sờ soạng hai cái. Nàng đẩy cái tay ra, trở mình, thực nhanh ngón tay lạnh lẽo lại bắt đầu sờ lưng nàng.

      Kỳ …… Còn rất thoải mái. Sờ đến mơ màng sắp ngủ. Thôi , coi như mát xa là được rồi.

      Liêu Đình Nhạn thực nhanh phát , làm con rái cá, cuộc sống so với lúc trước kỳ có gì thay đổi, vẫn là nghỉ phép ăn ăn ngủ ngủ. Bởi vì nàng chỉ thay đổi bên ngoài, còn có thể tiếp tục dùng kỹ năng, cho nên nàng còn có thể bay, dùng hình dạng rái cá trôi trong trung, so với là người trôi trong trung ra còn thuận tiện hơn bởi vì cần để ý hình tượng, lúc ngâm tắm có thể trực tiếp ngửa mặt nằm mặt nước, đương nhiên muốn lười còn có thể lười đến càng thêm quang minh chính đại.

      Trách được nhiều xã súc đại muốn làm mèo như vậy, kỳ làm rái cá thời gian, cũng phải thể tiếp thu.

      Vấn đề duy nhất là Tư Mã Tiêu hình như rất thích ôm rái cá, trước kia thường thấy bóng dáng, nhưng bây giờ mỗi ngày tới đây sờ mấy lượt, ngâm hồ nước còn mạnh mẽ lôi nàng cùng ngâm, nàng liền nằm bụng , cùng ngâm trong nước hồ lạnh như băng với .

      Liêu Đình Nhạn thích ngâm nước lạnh, chờ Tư Mã Tiêu có phản ứng liền chạy lên giường ngủ. Nàng ngủ, Đại Hắc Xà bò vào trong điện.

      Người em hắc xà này bởi vì gần đây thất sủng, Tư Mã Tiêu thích quản nó, nó tự mình ở Bạch Lộc Nhai cũng rất tự tại, có ăn có uống, ngày ngày lười biếng bò lên cây cột, còn ở trườn khắp nơi núi, bắt ít đồ vật về chơi.

      Đầu óc nó tốt lắm, thể nhận ra Liêu Đình Nhạn biến thành rái cá, thấy nàng nằm liệt ở địa bàn của chủ nhân, liền đến chơi đùa với nàng. Đại Hắc Xà chơi, chính là ngậm nàng vào trong miệng.

      Đại Hắc Xà tùy tiện nuốt ăn những động vật , chỉ là thích hù dọa thôi, phỏng chừng là nó học thói hư tật xấu từ chủ nhân. Liêu Đình Nhạn ngủ, đột nhiên phát mình bị huynh đệ Đại Hắc Xà ngậm vào trong miệng……

      Nàng vừa nghĩ làm thế nào thoát khoit miếng rắn, miệng Đại Hắc Xà bị tổ tông thủy quỷ từ trong ao bò dậy bẻ ra, Tư Mã Tiêu lấy rái cá ra, đập Đại Hắc Xà cái, “Sao lại ngu xuẩn như vậy, cút ngay.”

      Đại Hắc Xà vừa rồi nhận ra, nhưng bây giờ nhận thấy hơi thở quen thuộc người Liêu Đình Nhạn, nó tiểu đồng bọn của mình sao đột nhiên thay đổi dáng vẻ, nhưng bị đánh, dám tới chơi với tiểu đồng bọn nữa, ủy ủy khuất khuất phun lưỡi rắn bò ra.

      Liêu Đình Nhạn vừa rồi đột nhiên bị nuốt vào miệng đại xà, còn muốn đánh nó trận, nhưng thấy đại xà đáng thương vô cùng mà bò , nàng lại cảm thấy đều là lỗi của Tư Mã Tiêu, nếu phải cho nàng ăn loạn cái gì, Đại Hắc như vậy sao, Đại Hắc chỉ là đứa bé có chỉ số thông minh cao a! Vì sao phải đánh nó.

      Tư Mã Tiêu nhìn nhau lát với Liêu Đình Nhạn, bỗng nhiên trầm khuôn mặt túm lấy nàng ra cửa, lôi đại xà bò ra ngoài trở về, sau đó bẻ cái mồm đại xà to như bồn máu ra, lần nữa nhét rái cá vào.

      Đại Hắc Xà: “……?”

      Liêu Đình Nhạn: “……!”

      Đột nhiên phát giận, ngươi là đầu gấu sao?!

      Liêu Đình Nhạn bò ra từ trong miệng đại xà, rửa rửa da lông người, nằm lên đỉnh đầu đại xà, để nó đưa mình hít gió.
      Kimkimdao, Lee Đỗ, thongminh12335 others thích bài này.

    2. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Bộ 3 này quá đáng :v
      heavydizzy thích bài này.

    3. Ngọc Ngốc Nghếch

      Ngọc Ngốc Nghếch Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      53
      Trời má cưng xỉuuu luôn
      heavydizzy thích bài này.

    4. quynhkongu

      quynhkongu Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      37
      Có tí giác ngộ nào là tu tiên ko vậy :)
      heavydizzy thích bài này.

    5. SiAm

      SiAm Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      90
      Cưng xỉu trời ơi :yoyo43:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :