1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ - Phù Hoa (On Going)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 21. Gặp riêng

      Giờ Tý, dưới Bạch Lộc Nhai

      Nơi này ở mảnh đất giáp ranh Bạch Lộc Nhai, hơi vào trong chút, chính là phạm vi thần thức Tư Mã Tiêu bao phủ, ai dám tùy ý bước vào, ra bên ngoài chút, có gốc cây hoa lam doanh lớn sinh trưởng, đến nơi đây thuộc về địa bàn Bạch Lộc Nhai, cũng ra khỏi phạm vi thần thức của Tư Mã Tiêu.

      Viên Thương mặt trầm như nước chờ ở dưới tàng cây, nếu qua hôm nay, Liêu Đình Nhạn còn tới, suy xét trực tiếp xử lý người này. Nếu nuôi chó thể cắn địch nhân, vậy phải phòng bị khả năng nàng quay đầu lại cắn chủ nhân.

      Tiếng bước chân sàn sạt từ xa tới gần, người tới hoàn toàn định che dấu mình, chỉ có người. Viên Thương ra từ trong bóng tối, nhìn Liêu Đình Nhạn, ngữ khí phi thường tốt, dương quái khí, “Để ta chờ lâu, liên hệ lần hai lần cũng muốn gặp, đến nửa điểm tin tức cũng truyền ra, giờ ngươi với cành cao khác, xem ra là chuẩn bị nhất đao lưỡng đoạn với ta?”

      Liêu Đình Nhạn: Đây là bạn trai bạn biến thành oán ngẫu rồi kích động lên tiếng, quả thực chính là nhà trai phát nhà thay lòng đổi dạ, gọi điện thoại tiếp, phát tin nhắn trả lời, rốt cuộc gặp mặt rồi nhà đến muộn bị nhà trai oán trách, chuẩn bị tiết tấu bắt đầu xé bức cãi nhau a, quá là nhân gian chân !

      Mẹ kiếp, gia hỏa này tuyệt đối là bạn trai cũ của nguyên thân, chạy đâu được!

      Nàng ngẫm lại lão tổ tông khả năng cũng theo sau lưng mình tới xem diễn, nàng định thần, bày ra bộ dáng cao lãnh : “Chúng ta kết thúc, ngươi về sau đừng tới tìm ta.”

      Viên Thương những lời đó bất quá là châm chọc, nghĩ tới chó săn Liêu Đình Nhạn này thế nhưng đúng là dám để chủ nhân vào mắt, tức khắc giận thể át, lạnh lùng : “Ngươi đừng quên, tính mạng của ngươi còn nắm ở trong tay ta! Ngày hôm qua cảm giác độc thực cốt phát tác, có tốt a!”

      Liêu Đình Nhạn cũng nổi giận, quả nhiên là ngốc bức này làm ra! Chính là ngươi mẹ nó làm lão nương đau lâu như vậy, thiếu chút nữa đau chết! Loại nam nhân vì sinh hận, còn dùng độc dược kỳ quái khống chế bạn , đôi mắt nguyên chủ bị mù hay là đầu óc hỏng rồi mới nhìn trúng , ngay cả lão tổ tông sát nhân cuồng còn tốt hơn , xem ra hôm nay nàng phải thay nguyên chủ đoạn tình tuyệt ái!

      “Loại rác rưởi chỉ biết dùng thủ đoạn khống chế người khác như ngươi, ai nguyện ý cùng với ngươi là xứng đáng, còn dám uy hiếp ta, biết xấu hổ, ai sợ ngươi, ngươi tới a ngốc bức!” Liêu Đình Nhạn tuy rằng có kinh nghiệm cãi nhau với bạn trai, nhưng tri thức mắng chửi người cơ bản vẫn có.

      Nàng dám lời như vậy, chẳng lẽ sợ chết sao? Viên Thương bị nàng chọc giận, lấy ra lục lạc cộng sinh với Liêu Đình Nhạn, chút do dự bóp nát cái thứ hai, cho nàng nhìn thấy chút lợi hại. lộ ra cười lạnh chuẩn bị nhìn Liêu Đình Nhạn đau đớn lăn lộn mặt đất, nhưng qua lúc lâu, vẫn có việc gì phát sinh, chỉ có tán cây hoa lam doanh phát ra tiếng rào rạt trong gió.

      Liêu Đình Nhạn đứng tại chỗ, biểu tình cũng đổi. khí lạnh lẽo lại xấu hổ.

      Sao lại thế này? Lục lạc, cái linh vật cộng sinh này sao lại vô dụng? Viên Thương đến lúc này mới cảm thấy ổn.

      “Sao ngươi lại có việc gì, độc thực cốt của ngươi được giải?!”

      Liêu Đình Nhạn kỳ cũng phải rất ràng đây là chuyện thế nào, nhưng nàng biết tối hôm qua lão tổ tông khẳng định giải quyết vấn đề cho nàng, lại nhịn được phát cho Tư Mã Tiêu tấm thẻ người tốt. Tuy rằng nhìn qua phải người tốt, nhưng đối với nàng là tốt.

      “Sao ngươi có thể có thể giải độc thực cốt này …… Nhất định là Từ Tàng Đạo Quân! Là Tư Mã Tiêu giải cho ngươi có phải ?” Ánh mắt Viên Thương nhìn nàng trở nên rất kỳ quái, tràn đầy thể tin tưởng, “Nếu có thể giải độc thực cốt cho ngươi, tức là biết thân phận của ngươi, thế nhưng giết ngươi?!”

      Ta rốt cuộc có thân phận gì? Liêu Đình Nhạn trong lòng chột dạ, trong miệng : “Sư tổ cũng để ý thân phận của ta, minh thần võ, lòng dạ rộng lớn, sao lại so đo việc này với ta.” giống như là .

      Ánh mắt Viên Thương nhìn nàng càng thêm vi diệu, “ ngờ ngươi còn có năng lực này, thế nhưng có thể dụ dỗ để ý thân phận, là ta xem thường ngươi.”

      Ây, nam nhân này lời chua chát nhiều. Đúng vậy, bạn cũ của ngươi tìm được mùa xuân thứ hai, tức chết ngươi cái đồ ngốc bức này.

      Liêu Đình Nhạn: “Chuyện giữa chúng ta tới đây là hết, về sau tốt nhất ngươi đừng tới trêu chọc ta.”

      Viên Thương lại muốn ăn cái mệt lớn như vậy, lúc trước hợp tác với Ma Vực, xếp Liêu Đình Nhạn vào Canh Thần Tiên Phủ, lại vận dụng năng lực an bài nàng tiến vào Tam Thánh Sơn, tốn công phu lớn như vậy, cũng đạt được cái gì, nữ nhân này lại dựa vào tay leo lên cành cao, sau đó vung chân hất văng , làm được chuyện gì cho còn đùa giỡn , nữ nhân giảo hoạt lại có tâm kế như vậy, ngày nào đó khi thân phận nàng càng được củng cố, tuyệt đối bỏ qua , thể để lại tai hoạ ngầm lớn như vậy.

      “Tư Mã Tiêu để bụng thân phận của ngươi, những người khác trong Canh Thần Tiên Phủ chẳng lẽ để bụng? Nếu bị chưởng môn và các cung chủ khác biết được, ngươi cho rằng Tư Mã Tiêu còn có thể che chở ngươi sao, giờ tự thân khó bảo toàn, kiêu ngạo cũng chỉ là nhất thời, ngươi cho rằng theo vạn đại cát?” Viên Thương biểu tình trầm : “Ngươi muốn thoát khỏi ta, dễ dàng như vậy, nếu ngươi nghe theo ta phân phó, ngày sau chết càng khó xem.”

      Rốt cuộc nàng từng là người Ma Vực, nếu bên này có chuyện, Ma Vực bên kia cũng dễ buông tha người phản bội này.

      Liêu Đình Nhạn chỉ cảm thấy khinh thường, tra nam gì thế này, tra nam của thế giới huyền huyễn tu tiên và tra nam đại đều cùng kiểu sao, dùng thủ đoạn khống chế bạn , lì lợm la liếm, uy hiếp, đều là dạng này.

      Liêu Đình Nhạn: “Nghe theo ngươi phân phó? Ta nghe ngươi cái đầu a, ngươi muốn làm gì cứ việc làm . Ta có thân phận gì, ngươi cứ a, ngươi nhìn xem ai tin ngươi!” Nhưng ra ngươi ràng ta có thân phận gì nào!

      Viên Thương thấy nàng dáng vẻ kiêu ngạo, thấy quan tài đổ lệ, giơ lục lạc chỉ còn cái lên, “Ngươi cũng đừng quên, linh vật cộng sinh của ngươi còn ở trong tay ta, tuy rằng nó thể khống chế ngươi, nhưng chỉ cần có nó ở đây, thân phận của ngươi là thể giảo biện ……”

      chưa xong câu, cảm giác tay trống , lục lạc tới trong tay Liêu Đình Nhạn rồi.

      Viên Thương: “……”

      Liêu Đình Nhạn: “……”

      Nghe nghiêm trọng như vậy, hình như là đồ vật rất quan trọng, phản ứng đầu tiên của nàng chính là nhanh chóng cướp về, nghĩ lại dễ như vậy đến tay. Đồ vật quan trọng mà tra nam này tùy tùy tiện tiện cầm như vậy, bị người ta giật cái đoạt đến tay, nhược trí sao?

      Đôi mắt Viên Thương sắp lòi ra, vừa rồi Liêu Đình Nhạn có tốc độ cực nhanh, cũng nhận thấy được động tác của nàng, nhưng sao có thể, nàng phải chỉ có tu vi Luyện Khí sao? Sao có thể đoạt đồ vật ở trong tay , tu sĩ Nguyên hậu kỳ, phát giác đúng, cẩn thận tra thử, lúc này mới phát chính mình thế nhưng nhìn thấu tu vi của Liêu Đình Nhạn.

      Sao có thể, ràng ngày hôm trước nàng vẫn là Luyện Khí kỳ!

      Tuy rằng kỹ năng còn chưa thuần thục, nhưng kinh nghiệm đều là thực đánh thực chiến, Liêu Đình Nhạn cũng nhận thấy tại cấp bậc mình cao hơn đối phương, tức khắc chỗ nào sợ hãi, còn muốn đánh trận.

      “Lại là Tư Mã Tiêu, thế nhưng, thế nhưng vì ngươi làm đến tình trạng này!” Đôi mắt Viên Thương sung huyết, giống như sắp bị tự mình não bổ chọc tức chết rồi.

      Viên Thương sở dĩ tức giận như thế là có lý do, nhớ năm đó cũng là thiên chi kiêu tử, đáng tiếc sau đó bởi vì lần ngoài ý muốn, tu vi lùi lại, từ Hóa Thần kỳ thối lui đến Nguyên kỳ, nhiều năm qua ăn vô số thiên tài địa bảo cũng thể lại nâng tu vi lên, cuộc đời này có hy vọng tiến thêm bước, bởi vậy trở nên chán ngán thất vọng, tâm tư càng thêm hẹp hòi đố kị, giờ nhìn thấy Liêu Đình Nhạn con chó chính mình nuôi dưỡng chuẩn bị cắn người lại bước lên trời, thậm chí vượt qua chính mình, chỉ có ghen ghét tức giận, còn cảm giác bị hung hăng nhục nhã.

      “Ngươi đáng chết!” Viên Thương bị kích thích đến , trong tay xuất thanh kiếm bản rộng, đỏ con mắt đâm về phía nàng.

      Liêu Đình Nhạn con cá mặn, bị Tư Mã Tiêu mạnh mẽ xoay người, biến thành cá mặn vương giả mạ vàng, cấp bậc tuy rằng ở đó, nhưng Viên Thương bạo nộ quan tâm mà động thủ, nàng vẫn có chút hoảng, động tác của Viên Thương quá nhanh, cho phép nàng nghĩ nhiều, theo bản năng đỡ cái.

      Nhưng mà nàng cảm giác mình căn bản chưa đụng tới Viên Thương, đối phương phốc cái bay ra xa xa, nện lên thân cây hoa Lam Doanh to lớn, lại lăn xuống dưới, thê thảm nằm vật ra đó.

      Ta…… tại lợi hại như vậy sao? Vừa rồi hình như có cảm giác gì? Liêu Đình Nhạn nhìn tay mình, lại nhìn Viên Thương bên kia, nam nhân này đến mức bị nàng đánh chết rồi ?

      Đứng cây hoa Lam Doanh, Tư Mã Tiêu buông tay, nhìn Liêu Đình Nhạn phát ngốc, nhéo nhéo mũi mình. Quả nhiên là Hóa Thần kỳ giả, đến Nguyên cũng đánh lại. Có thể an bài gian tế Ma Vực như vậy tiến vào, nam nhân này cũng phải cái loại thông minh gì.

      Viên Thương hộc máu, hung hăng cắn răng ngẩng đầu trừng Liêu Đình Nhạn: “Ngươi cho rằng giết ta, thân phận của ngươi bại lộ sao!”

      Liêu Đình Nhạn đầu đầy dấu chấm hỏi, vừa rồi là ai động thủ trước? Ai muốn giết ngươi a? Ngươi làm cho ràng là ai.

      Viên Thương: “ thể ngờ được cuối cùng thế nhưng ta chết ở trong tay ngươi loại nữ nhân này, ta cam lòng!”

      Liêu Đình Nhạn: ai muốn giết ngươi, diễn nhiều như vậy làm gì, ngươi thu lại chút được .

      Nàng dùng ánh mắt lời khó hết nhìn Viên Thương, quay đầu liền , Viên Thương còn hộc máu, thấy nàng rời , gọi: “Ngươi…… Đứng lại.”

      Liêu Đình Nhạn quay đầu: “Ngươi còn muốn gì nữa, nhanh dùng lần xong được .” Hơn nửa đêm giả mạo người khác tới chia tay bạn trai cũ của người ta, loại chuyện này mệt mỏi quá a.

      Viên Thương: “Ngươi sở dĩ phản bội ta, có phải bởi vì ngươi Tư Mã Tiêu hay ! là quá buồn cười, máu lạnh độc ác như vậy, sớm hay muộn giết ngươi!”

      Ta phải! Ta có! Ngươi đừng bậy a!

      Liêu Đình Nhạn khẩn trương nhìn trái phải, có phải lão tổ tông cũng theo tới, nghe ở góc tường hay , nếu để nghe được lời này, hiểu lầm nàng thích làm sao bây giờ! Nàng nhanh chóng ngắt lời Viên Thương: “Câm mồm, được bậy, thấy ngươi mỗi ngày nghĩ nhiều chuyện lung tung rối loạn như vậy, khẳng định là sống quá vất vả, khuyên ngươi xem bệnh uống thuốc, tìm chỗ tu dưỡng, đừng cả ngày nghĩ làm cái gì, thực dễ chết sớm.”

      xong nàng nhanh chóng chạy .

      Viên Thương căm giận phun ra búng máu, hôm nay hết thảy đều ở ngoài dự đoán của , Tư Mã Tiêu kia, vì sao chịu đựng gian tế Liêu Đình Nhạn như vậy, chẳng lẽ bị sắc đẹp mê hoặc? , có khả năng, ta là loại người nào, sao có thể dễ dàng bị nữ nhân mê hoặc, nhất định là còn có chuyện biết!

      “Ngươi là huyết mạch Viên gia?”

      Viên Thương sợ hãi cả kinh, ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy Tư Mã Tiêu mặc áo đen ra từ sau thân cây.

      “Gia tộc từng chán ghét Ma Vực nhất, giờ dây dưa với Ma Vực, có thể ngươi càng buồn cười hơn người khác rất nhiều.”

      đến trước Viên Thương, nhìn thấy sợ hãi trong mắt ta, ngón tay điểm lên trán, nhắm mắt lát, lẩm bẩm: “ ra là thế.”

      Viên Thương thể nhúc nhích, cũng thể mở miệng năng, chỉ cảm thấy khi ngón tay lạnh băng hơi chạm lên trán, ý thức và tư duy của nháy mắt giống như bị cơn lốc quét qua, thần hồn rung chuyển, chỉ thân thể đau nhức, đến hồn phách cũng tán loạn bay ra. Toàn bộ bí mật của đều bị người ta mạnh mẽ nhìn thấu.

      Ầm ——

      Thi thể Viên Thương ngã mặt đất, toàn bộ đầu vỡ nát, tinh hồng phun tung toé ở bên gốc lam doanh, mùi tanh phủ lên mùi hoa, khiến người ta buồn nôn.

      PS: Dây thần kinh của bà cá muối này phải to bằng cái cổ tay, còn trí tưởng tượng ko có giới hạn!
      Lee Đỗ, thongminh123, sabera.tran37 others thích bài này.

    2. quynhkongu

      quynhkongu Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      37
      Hai người này kẻ trước người sau tới xử lí, có còn cho bia đỡ đạn sống sót đc ko hả??
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 22. Tức giận kì quái

      Liêu Đình Nhạn đường trở về nhìn thấy Tư Mã Tiêu. đứng ở trong bụi hoa đỏ tươi, thân ảnh đen nhánh như là ác quỷ du đãng trong đêm khuya. Hoa đó biết là chủng loại gì, có mùi hương vô cùng nồng đậm, ngửi nhiều còn cảm thấy có chút hít thở thông, ngửi được bất kì mùi gì khác.

      Liêu Đình Nhạn cách bảy mét, gọi: “Sư tổ? Ngài còn chưa ngủ sao?” Nàng cảm thấy bầu khí này phi thường có vẻ chuyện xưa ma quỷ, có chút lo lắng nhỡ quay đầu lại có gương mặt.

      Tư Mã Tiêu xoay người, trong tay mâm mê đóa hoa hồng, mặt vẫn là mặt bình thường.

      Liêu Đình Nhạn phát tựa hồ thực thích tùy tay xoa nát thứ gì, như là hoa, như là trái cây, hay là…… đầu người.

      “Ngươi là Hóa Thần kỳ, còn buồn ngủ?” hề cố kỵ dẫm lên những bông hoa xinh đẹp đó tới.

      Liêu Đình Nhạn nghiêm túc cho vị lão bản này: “Giấc ngủ cần ngủ, nhưng ta muốn ngủ, đồ ăn cần ăn, nhưng ta muốn ăn.”

      Tư Mã Tiêu: “Ngươi rất kỳ quái.” xoa nát đóa hoa, tùy ý ném ở dưới chân.

      Quá khen, kỳ quái bằng ngài.

      Liêu Đình Nhạn nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, thử hỏi: “Sư tổ vừa rồi cũng nghe thấy? Vậy ngài có biết thân phận của ta?”

      Tư Mã Tiêu: “Ta sớm biết, ai có thể che dấu bất kì cái gì ở trước mặt ta.”

      Nhưng chính bản thân ta còn biết đâu. Liêu Đình Nhạn thử hỏi: “Ngài ta có thân phận gì?”

      “Ngươi tới giết ta.” Tư Mã Tiêu ghé sát vào nàng, dùng ngón tay cọ môi nàng, “Ngươi ta có nên giết ngươi hay ?”

      Cái này bảo nàng phải trả lời như thế nào? Nếu bây giờ giết, ngày hôm qua cần phải mất công cứu, nàng ngẫm lại cũng cảm thấy đau đầu, đây là lăn lộn cái gì đây! Hơn nữa, có thể bỏ ngón tay ra rồi được ?

      “Ngươi suy nghĩ cái gì?” Tư Mã Tiêu trong ánh mắt có chút màu đỏ.

      Liêu Đình Nhạn: “Tay người vừa rồi xoa nát bông hoa còn chưa rửa để lên miệng ta.” Trả lời trắng ra như vậy, hiển nhiên là cái BUFF .

      Tư Mã Tiêu đóng BUFF , muốn nghe cái lời phá hỏng khí này. tiếp tục giống đại vai ác ép hỏi nàng: “Ta có nên giết ngươi hay ?”

      Liêu Đình Nhạn hít vào hơi: “Ta cảm thấy nên.”

      Tư Mã Tiêu: “À, vì sao?”

      Liêu Đình Nhạn: “Ta bỏ gian tà theo chính nghĩa, tại là người trong trận doanh của sư tổ.”

      Tư Mã Tiêu điểm chú ý lại kỳ quái ở chỗ, “Ta là chính nghĩa?”

      Liêu Đình Nhạn nháy mắt sửa miệng: “Ta bỏ chính nghĩa theo gian tà.”

      Tư Mã Tiêu: “Ngươi sửa miệng nhưng ra rất nhanh.” đến cũng buồn cười, so với Ma Vực, ai minh ai ám, đúng là rất khó .

      “Vừa rồi, ngươi quá vô dụng, đến Nguyên kỳ cũng đối phó được.” Tư Mã Tiêu đột nhiên đến việc này.

      Liêu Đình Nhạn lúc này hiểu ra, vừa rồi ‘ bạn trai cũ ’ kia là bị ai đánh bay.

      “Đúng, ta cũng cảm thấy như vậy.” Nàng lộ ra cái cười giả: “Khẳng định lợi hại được như sư tổ.” Xì, làm Hóa Thần kỳ ngày, là ai cũng thể lập tức học được sử dụng thuần thục toàn bộ kỹ năng đánh nhau!

      Tư Mã Tiêu nhìn chằm chằm nàng giả cười, bỗng nhiên cũng cười, túm lấy tay nàng kéo lui ra đường, “Giết nhiều vài người quen.”

      Liêu Đình Nhạn bị dọa sợ, “ đâu?!”

      “Đương nhiên là đưa ngươi giết người, ta chính là giết rất nhiều người mới lợi hại như vậy.” trắc trắc .

      Liêu Đình Nhạn đương trường quỳ xuống, ngồi mặt đất, “Ta .”

      Tư Mã Tiêu lôi kéo tay nàng, tựa như bà mẹ kéo đứa con nghịch ngợm đường. “Dậy.”

      Liêu Đình Nhạn: “, ta muốn giết người.”

      Tư Mã Tiêu: “Nếu ta hai muốn ngươi giết?”

      Liêu Đình Nhạn nằm xuống ngay tại chỗ, “Vậy ngươi giết ta .”

      Tư Mã Tiêu sắc mặt trầm xuống, “Ngươi cho rằng ta giết ngươi?”

      , Liêu Đình Nhạn cảm thấy giết, bởi vì nàng cảm giác được nguy hiểm. Dù sao nàng giết người, tổ tông này thích làm gì nàng quản được, nhưng nàng thế, chuyện nàng muốn làm chết cũng làm.

      Tư Mã Tiêu đúng là rất muốn chưởng đánh chết nàng, trước kia nếu có ai dám với như vậy, giây tiếp theo chết thẳng cẳng, đâu giống nàng, lại vẫn có vẻ sợ hãi. nâng tay lên, lại buông xuống, cuối cùng dùng tay bế cả người Liêu Đình Nhạn lên.

      “Chúng ta có chuyện từ từ , cần xúc động.” Liêu Đình Nhạn phát tổ tông khiêng mình lên trời cao, trong lòng bắt đầu luống cuống, theo bản năng ôm chặt eo .

      Tư Mã Tiêu để ý tới nàng, nhìn Bạch Nhạn Phi Các bay qua bay lại nơi xa, duỗi tay vồ cái.

      Bạch Nhạn Phi Các là của Nguyệt Sơ Hồi, con của cung chủ Nguyệt Cung, thiên chi kiêu nữ này nổi danh tiểu bá vương ở Canh Thần Tiên Phủ, kiêu ngạo ương ngạnh quen, mẫu thân của nàng, cung chủ Nguyệt Cung, đối với nàng thiên y bách thuận, bởi vậy nàng ở Canh Thần Tiên Phủ hoành hành ngang ngược, tất cả mọi người phải chịu.

      Nàng muốn tòa gác mái có thể phi hành bầu trời, cung chủ Nguyệt Cung liền lệnh cho các đệ tử tìm kiếm tài nguyên đỉnh cấp khắp nơi, lại nhờ vị luyện khí sư thiên cấp duy nhất, tạo ra tòa bảo bối phi các linh khí đầy đủ, lực phòng ngự kinh người cho nữ nhi.

      Trước đây Nguyệt Sơ Hồi thích ở trong phi các, lệnh cho mọi người biểu diễn ca vũ, còn thường xuyên mang theo nhóm tiểu tỷ muội cùng nhau điều khiển phi các du ngoạn khắp nơi. Gần đây bởi vì chuyện Từ Tàng Đạo Quân xuất quan, cung chủ Nguyệt Cung dặn dò nữ nhi mấy trăm lần, bảo nàng ngàn vạn tránh xa Từ Tàng Đạo Quân.

      Nhưng Nguyệt Sơ Hồi giống người khác, nàng cảm thấy Từ Tàng Đạo Quân bối phận cao, tu vi cao, cho dù có hung danh bên ngoài, nàng cũng cảm thấy thập phần ngưỡng mộ, bởi vậy hai ngày này thường xuyên làm phi các của mình bay qua bay lại ở gần Bạch Lộc Nhai, chỉ mong có thể có cơ hội tình cờ gặp gỡ vị sư tổ thần bí này.

      Hôm nay cũng như thế, nàng ngồi ở trước cửa sổ lầu hai phi các, nhìn về Bạch Lộc Nhai dưới ánh trăng xa xa, tâm tư hoàn toàn đặt ở ca vũ phía sau. Bên cạnh nàng còn vị sư muội, hai người giao tình tồi, thường xuyên chơi chung chỗ.

      Lúc này sư muội đó với nàng về Từ Tàng Đạo Quân: “Nghe ngày ấy Từ Tàng Đạo Quân ở Vân Nham sơn đài xem các đệ tử so đấu, Liêu Đình Nhạn còn gối lên đầu gối ngủ, trước công chúng, mỗi người đều thấy được, tự ái như thế, tất nhiên là hiểu quy củ.”

      Nguyệt Sơ Hồi nghe thấy tên Liêu Đình Nhạn liền kiên nhẫn, phát giận quăng đổ ly ngọc trân quý mỏng như tờ giấy trong tay ra bên ngoài, “Thôi, ta muốn nghe chuyện của nàng ta. Từ Tàng Đạo Quân nhân vật như vậy, sao có thể nhìn trúng tiểu đệ tử, làm người ta nghĩ !”

      , nàng cảm giác Bạch Nhạn Phi Các của mình bỗng nhiên bay về phía Bạch Lộc Nhai.

      “Nguyệt sư tỷ, tỷ đừng nóng giận, mau dừng lại , sư phụ dặn dò, được tới gần Bạch Lộc Nhai.” Sư muội cũng cảm giác thấy phi các càng ngày càng tới gần Bạch Lộc Nhai, còn tưởng rằng Nguyệt Sơ Hồi lại tái phát tính tình đại tiểu thư, lập tức cẩn thận khuyên nhủ.

      Nguyệt Sơ Hồi trắng mặt, “ phải ta! Ta khống chế được phi các này, sao lại thế này!”

      Sư muội phát ra tiếng thét: “A! Nơi đó, đó là……!”

      Tư Mã Tiêu kéo phi các rêu rao nơi xa kia vào phạm vi Bạch Lộc Nhai, sau đó ôm Liêu Đình Nhạn vào phi các. Lực phòng ngự của phi các với dường như tồn tại, linh khí Nguyệt Sơ Hồi khống chế phi các này, giãy giụa cũng thể giãy giụa chút, bị cướp quyền khống chế.

      Nàng và sư muội, còn cả phòng nô bộc hầu hạ, cùng với vũ cơ nhạc kĩ tìm vui, tất cả đều bị chuyện đột nhiên phát sinh làm cho kinh sợ, đặc biệt là nhìn thấy Tư Mã Tiêu mang theo Liêu Đình Nhạn trực tiếp vào từ cửa sổ lầu hai, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn bọn họ, biết nên có phản ứng gì.

      “Từ Tàng…… Đạo Quân?!” Nguyệt Sơ Hồi kích động hô.

      Tư Mã Tiêu chân đạp fan nhiệt tình này từ cửa sổ bay ra ngoài.

      Nguyệt Sơ Hồi: “A ——”

      đạp chủ nhân phi các ra ngoài, lại đóng gói tất cả người còn lại cũng cùng nhau quăng ra, ném ra khỏi phạm vi Bạch Lộc Nhai, sau đó đem Liêu Đình Nhạn người vào Bạch Nhạn Phi Các, với nàng: “Ngươi mình ở chỗ này từ từ tỉnh ngộ, khi nào hiểu rồi ra.”

      Bạch Nhạn Phi Các xinh đẹp bồng bềnh trong Bạch Lộc Nhai, bên trong chỉ còn lại mình Liêu Đình Nhạn.

      Liêu Đình Nhạn: “Ai hắc?” Đây phải phi các được đàn bạch nhạn nâng lên lúc trước nhìn thấy sao! Khi đó hâm mộ, muốn lên nhìn cái! Đây là, mộng tưởng trở thành ?

      Lại Bạch Nhạn Phi Các này hổ là cung chủ Nguyệt Cung khuynh tâm chế tạo cho ái nữ, nơi chốn tinh xảo, ngoài tòa tiểu lâu, còn có mảnh đình viện và hoa viên. Phi các trôi nổi trong trung, rất gần trăng sáng bầu trời, phảng phất như duỗi tay là có thể chạm vào. Ngồi ở bên cửa sổ lầu hai, có thể nhìn xuống thấy đèn lưu ly kéo dài trong Canh Thần Tiên Phủ, quả thực là nơi ngắm cảnh ban đêm tốt nhất.

      Nơi này thực thích, nếu ở luôn nơi này nàng cũng nguyện ý. Phía trước lầu hai còn có rất nhiều đồ ăn và rượu chuẩn bị cho Nguyệt Sơ Hồi, giờ càng tiện nghi cho Liêu Đình Nhạn.

      Cho nên, tổ tông là tình nhốt nàng ở nơi này để tỉnh ngộ sao? Cho nàng ở chỗ này mình an nhàn hưởng thụ ánh trăng còn có thức ăn ngon, lại để nàng sung sướng ngủ giấc?

      hiểu được mạch não của .

      Nàng vui vẻ xoay vòng dưới tiểu lâu, phát có suối nước nóng, liền thuận tiện tắm rửa, thay váy áo, chạy lên sân nằm ngắm trăng.

      “A —— ánh trăng đẹp ——”

      Vẫn là mình lẳng lặng nằm như vậy càng vui vẻ.

      Ngày thứ hai, gia chủ Viên thị của mạch Uyển Mai, cung Từ Thời, mang theo thi thể của nhi tử thứ mười tám Viên Thương đến Bạch Lộc Nhai, gặp cung chủ Nguyệt Cung lạnh mặt đến đòi giải thích về chuyện nữ nhi, cùng mang theo Động Dương chân nhân của Thanh Cốc Thiên bái kiến sư tổ chưởng môn Sư Thiên Lũ.

      “Chưởng môn, con ta chết minh bạch như vậy, ta nhất định phải hỏi Từ Tàng Đạo Quân!” Viên gia chủ đầy mặt phẫn nộ.

      “Chưởng môn, hôm qua nữ nhi ta bị nhục nhã, đến lễ vật ta tặng nàng còn bị cướp , ta muốn hỏi Từ Tàng Đạo Quân chút, đây chính là việc mà người làm sư tổ nên làm sao?” Nguyệt Cung chủ lạnh mặt.

      Sư Thiên Lũ tứ bình bát ổn: “A, vậy cùng nhau đến gặp mặt sư tổ, nghe chút xem như thế nào.”

      Tư Mã Tiêu như thế nào?

      nhìn Viên gia chủ trước, “Ta giết nhi tử của ngươi thế nào, phải ngươi có hai mươi mấy nhi tử, trăm tôn tử, còn thiếu đứa này? cho rằng ta biết ngươi tới làm gì, chọc ta cao hứng, nhi tử khác của ngươi, ta gặp đứa giết đứa.”

      Lại nhìn Nguyệt Cung chủ: “Nữ nhi ngươi muốn lấy đồ vật của nó? Được a, nếu nó chết, vậy đồ vật đó chính là vô chủ.”

      Cuối cùng nhìn Sư Thiên Lũ: “Hôm nay ta có nhẫn nại.”

      Sư Thiên Lũ vội : “Sư bá bớt giận, đệ tử Liêu Đình Nhạn của Động Dương ở bên sư bá chiếu cố người, hôm nay riêng dẫn đến thăm đồ nhi.”

      Tư Mã Tiêu đùa nghịch mảnh lá xanh dán cổ tay: “Nàng chọc ta tức giận.”

      Sư Thiên Lũ cả kinh, chọc ma đầu này vui chỉ có kết cục, đó chính là chết. thầm thấy đáng tiếc trong lòng, lại cảm thấy quả nhiên như thế, sao có thể có ai sống lâu ở bên cạnh loại người như Tư Mã Tiêu, “Vậy xác của Liêu Đình Nhạn?”

      Tư Mã Tiêu: “ có xác.”

      Sư Thiên Lũ hiểu , xem ra là thi cốt vô tồn.

      Tư Mã Tiêu xong lộ ra thần sắc kiên nhẫn, xoa giữa trán cái rồi đá gãy cột ngọc bên cạnh, “ có việc gì đều cút !”

      Sư Thiên Lũ tính tình tốt mười phần cáo lui rời , thầm nghĩ trong lòng Tư Mã Tiêu này càng thêm thô bạo, thích giết chóc, ngày chờ đợi hẳn là còn xa.
      Kimkimdao, Lee Đỗ, thongminh12339 others thích bài này.

    4. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      khổ quá, chết đâu mà có xác. hỏi xa thế làm gì.
      Rum23 thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Biết ngay là Sư tổ thả bạn Nhạn lên cái máy bay xa sỉ có ý mà!
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :