1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Xin cho tôi gọi cô là em yêu - Mary Higgins Clark

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 20

      Đúng sáu giờ rưỡi tối hôm ấy, chuông cửa reo và Robin chạy ra mở cửa cho Geoff Dorso. Kerry báo trước với nó đến và họ thảo luận về vụ án trong khoảng chừng nửa giờ. Robin quyết định ăn sớm và hứa làm xong bài tập ở nhà trong phòng của nó trong thời gian Kerry bận rộn. Để bù lại, nó được quyền xem truyền hình thêm tiếng đồng hồ.

      Nó xem xét Dorso với vẻ thân thiện và đưa vào phòng khách.

      - Mẹ cháu xuống ngay, - nó thông báo. - Cháu là Robin.

      - Còn chú là Geoff Dorso. chàng kia như thế nào? - Geoff hỏi. Với nụ cười, chỉ những vết thương còn thấy mặt bé.

      Robin nhe răng cười.

      - Cháu đánh bại.Thực ra đây là do kính chắn gió vỡ bắn mảnh ra.

      - Có vẻ như có vết sẹo.

      - Bác sĩ chỉnh hình Smith như vậy. Mẹ chú biết ông ấy. Ông ấy là cháu nổi da gà.

      - Robin! - Kerry vừa xuống gác.

      - Trẻ con vẫn thường , - Dorso mỉm cười . - Kerry, tôi rất vui mừng được gặp chị.

      - Tôi cũng vậy, Geoff. – Mình hy vọng mình thành thực, Kerry nghĩ trong lúc nàng nhìn chiếc cặp căng phồng bên dưới cánh tay của Dorso. - Robin...

      - Con biết rồi. tới giờ làm bài tập. - Robin vui vẻ . - Cháu phải là người ngăn nắp nhất thế giới, - nó giải thích với Dorso. - Vừa qua, trong học bạ của cháu được ghi : "Bài tập ở nhà cần phải làm tốt hơn".

      - Và còn có câu: "Hãy sử dụng tốt thời gian". - Kerry nhắc nó.

      - Đó là vì, khi con làm xong bài tập trong lớp, thỉnh thoảng con lại quên và chuyện với bạn. Được rồi. - Với cái vẫy tay, Robin về phía cầu thang.

      Geoff Dorso mỉm cười nhìn theo nó.

      - dễ thương, Kerry, và rất xinh. Trong vòng năm sáu năm nữa, chị phải chặn cửa đấy.

      - viễn cảnh đáng sợ. Geoff, dùng cà phê, rượu mạnh hay rượu vang?

      - , cám ơn. Tôi hứa làm mất quá nhiều thời gian của chị. - đặt cái cặp chiếc bàn thấp. - Chị có muốn xem qua ngay tại đây?

      - Tất nhiên. - Nàng ngồi bên cạnh chiếc sofa trong lúc lấy ra hai tập giấy dày. - Biên bản xét xử, - - nghìn trang. Nếu quả thực chị muốn hiểu những gì diễn ra, tôi khuyên chị đọc tất cả cách cẩn thận. Thành thực mà , từ đầu tới cuối, tôi xấu hổ vì biện hộ mà chúng tôi dựng lên. Tôi biết Skip phải cung khai trước tòa, nhưng ta chuẩn bị tinh thần cách đúng mức. Các nhân chứng buộc tội được chất vấn cặn kẽ. Và chúng tôi chỉ gọi hai nhân chứng về tư cách khi đáng lẽ chúng tôi phải gọi hai mươi người.

      - Tại sao lại như vậy? - Kerry hỏi.

      - Hồi đó tôi là luật còn trẻ, vừa mới được Farrel và Strauss tuyển dụng. Farrell luật sư biện hộ giỏi, đó là điều thể chối cãi. Nhưng khi Skip Reardon thuê ông ta, ông ta qua khỏi thời kỳ phát triển nhất và bắt đầu xuống dốc. Ông ta vừa mới bị gạt ra khỏi vụ án giết người khác. Tôi thực nghĩ Skip thoát khỏi khó khăn dễ dàng hơn với luật sư kém kinh nghiệm hơn nhiều nhưng có tâm.

      - thể lấp khiếm khuyết đó?

      - , quả thực . Tôi mới ra trường và có quyền phát biểu bất cứ gì. Tôi rất ít được tham dự vào việc xét xử. Tôi hầu như là nhân viên làm các việc lặt vặt cho Farrell. Mặc dầu tôi còn chưa có kinh nghiệm, đối với tôi ràng là việc xét xử tiến hành cách tồi tệ.

      - Và Frank Green quật ông ta tan tành trong cuộc thẩm vấn chéo?

      -Như chị đọc, ông ta khiến cho Skip phải thú nhận rằng ta và Suzanne cãi nhau sáng hôm ấy, rằng ta với kế toán viên tìm xem vụ ly dị tốn kém bao nhiêu, rằng ta trở về nhà lúc sáu giờ và lại cãi vã với Suzanne. Nhân viên pháp y ước tính giờ chết ở khoảng giữa sáu và mười giờ, vì vậy Skip có thể, theo lời khai của chính ta, có mặt tại trường của án mạng vào lúc xảy ra vụ giết người.

      - Theo báo cáo tôi đọc, Skip Reardon khai ta trở lại văn phòng, uống hai ly rượu và ngủ thiếp . Đó là điều hơi khó thuyết phục. - Kerry nhận xét.

      - Điều đó khó thuyết phục nhưng là . Skip thành lập xí nghiệp rất phát đạt, chủ yếu xây dựng những tòa nhà có chất lượng, mặc dầu trong thời gian gần đây ta khuếch trương vào việc thiết kế những trung tâm thương mại. ta trải qua phần lớn thời gian ở văn phòng, chú tâm đến mục tiêu kinh doanh, nhưng ta rất thích mặc đồng phục và làm việc suốt ngày với nhân viên. Đó là những gì ta làm ngày hôm ấy, trước khi trở lại làm việc tại văn phòng. ta mệt nhừ.

      Geoff mở hồ sơ đầu tiên.

      - Tôi đánh dấu vào lời khai của Charles Smith cũng như của Skip. Điều nan giải của vấn đề là chúng tôi chắc chắn có kẻ nào khác dính líu vào, và chúng tôi có lý do để tin rằng đó là người đàn ông khác. Thực ra, Skip tin chắc rằng Suzanne có liên quan mật thiết với người đàn ông khác, thậm chí có lẽ với nhiều người. Điều đó làm xảy ra cuộc cãi vã thứ hai khi ta về nhà lúc sáu giờ và bắt gặp ta sắp xếp bó hoa hồng đỏ - loại hoa dành cho những người nhau, như báo chí thường gọi - mà ta chưa hề gửi tặng vợ. Bên khởi tố mực cho rằng ta nổi giận, bóp cổ ta, rồi liệng những đóa hoa hồng lên xác ta. Lẽ tất nhiên, ta thề thốt rằng ta làm điều đó, rằng khi ta bỏ , Suzanne vẫn còn nhởn nhơ xăm soi những đóa hồng.

      - Có ai kiểm tra những nơi bán hoa lân cận để xem thử nơi nào trong số đó được đặt mua hoa hồng hay ? Nếu phải chính Skip mang hoa về nhà, chắc hẳn người nào đó chuyển đến.

      - Tối thiểu Farrell làm điều đó. nơi bán hoa nào trong quận Bergen được kiểm tra. có kết quả gì.

      - Tôi hiểu. Geoff đứng lên. - Kerry, tôi biết đây là đòi hỏi rất lớn, nhưng tôi muốn chị đọc kỹ hồ sơ này. Tôi muốn chị đặc biệt chú ý tới lời khai của bác sĩ Smith.

      Và tôi cũng muốn chị để cho tôi được ở bên cạnh chị khi chị chuyện với bác sĩ Smith về việc ông ta tạo khuôn mặt của con ông ta cho nhiều phụ nữ khác.

      Nàng đưa Geoff ra tận cửa.

      - Tôi điện thoại cho vài ngày sắp tới. - Nàng hứa.

      Tới cửa, chợt dừng chân, rồi quay người về phía Kerry.

      - Có điều tôi ước mong chị làm. xuống nhà tù bang Trenton cùng với tôi. Chị hãy đích thân chuyện với Skip. mồ của bà tôi, tô xin thề rằng chị nghe tiếng ngân khi chàng đáng thương đó kể cho chị nghe câu chuyện của ta.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    2. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 21

      Trong nhà tù bang Trenton, Skip Reardon nằm giường của xà lim, xem bản tin sáu giờ rưỡi truyền hình. Giờ ăn tối đến và trôi qua với thực đơn nhàm chán. Như thường lệ trong thời gian gần đây, bồn chồn và bực tức. Sau mười năm trong nơi này, hầu như cố gắng giữ được thái độ ôn hòa. Lúc đầu, dao động giữa hy vọng như điên dại khi đơn kháng án được xem xét và tuyệt vọng đến cùng cực khi đơn bị bác bỏ.

      Giờ đây tâm trạng bình thường của là nhẫn nhục cách chán nản. biết rằng Geoff Dorso bao giờ ngừng tìm căn cứ mới để xin kháng án lần nữa, nhưng hoàn cảnh của đất nước này có nhiều báo cáo trích số đơn kháng án mỗi lúc lớn làm tê liệt các tòa án và cần phải chấm dứt tình trạng này. Nếu Geoff thể tìm ra những căn cứ để xin kháng án giúp Skip thực lấy lại tự do, điều đó có nghĩa là phải ở thêm hai mươi năm nữa trong nơi này.

      Trong những lúc thoái chí nhất, Skip nhớ lại những năm trước khi xảy ra án mạng, và nhận thấy mình điên cuồng như thế nào. và Beth gần như đính hôn. Thế rồi, theo lời đề nghị của Beth, mình đến dự cuộc chiêu đãi do chị Beth và chồng ta là nhà phẫu thuật tổ chức. Vào phút cuối Beth bị sổ mũi, nhưng muốn bỏ qua dịp giải trí.

      Phải, giải trí, Skip mỉa mai nghĩ, nhớ lại đêm hôm ấy. Suzanne và cha ở đó. Mãi tới lúc này vẫn sao quên được có vẻ như thế nào khi lần đầu tiên trông thấy . biết ngay tượng trưng cho nguy hiểm, nhưng hiểu vì sao như gã ngốc si mê .

      Với cảm giác bứt rứt, Skip đứng lên khỏi giường, tắt TV và nhìn vào biên bản xét xử kệ phía lavabô. cảm thấy tựa hồ có thể đọc thuộc lòng. Đó là nơi thích hợp cho nó, phía lavabô, cay đắng nghĩ. Vì lợi ích nó từng mang đến cho mình, lẽ ra nên xé nát nó ra và bỏ vào bồn cầu rồi dội nước.

      vươn vai. vẫn thường giữ cho thân hình cân đối bằng cách phối hợp công việc nặng nhọc công trường với chế độ thể dục đều đặn. Lúc này mỗi đêm tập cách khắc khổ loạt động tác hít đất và nằm xuống ngồi dậy. Tấm gương bằng nhựa gắn tường cho thấy mái tóc hung điểm bạc của và khuôn mặt của , trước kia hồng hào do làm việc ngoài trời, giờ đây xanh xao vì cuộc sống trong tù.

      Mộng tưởng của là do phép màu nào đó được tự do để trở lại với công việc xây dựng những ngôi nhà. giam hãm ngột ngạt và tiếng ồn liên tục trong nhà giam khiến có những ý nghĩ về các căn nhà của giới trung lưu được cách vừa đủ để đảm bảo riêng tư, có nhiều cửa sổ để thông thoáng với ngoài trời. có nhiều tập giấy rời đầy những bản thiết kế.

      Khi nào Beth vào thăm , điều mà cố gắng can ngăn trong thời gian gần đây, cho xem những thiết kế mới nhất của , và họ cùng thảo luận tựa hồ quả thực ngày nào đó có thể trở lại với công việc thích, là xây dựng nhà cửa.

      Chỉ lúc này mới phải tự hỏi thế giới như thế nào, và mọi người sống ra sao khi cuối cùng được ra khỏi nơi hắc ám này?
      Hyunnie0302 thích bài này.

    3. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 22

      Kerry có thể tin chắc nàng sắp trải qua đêm thức khuya khác. Nàng bắt đầu đọc tập biên bản ngay sau khi Geoff ra về và tiếp tục sau khi Robin ngủ. Lúc chín giờ rưỡi, Grace Hoover gọi điện thoại.

      - Chú Jonathan họp. lên giường và cảm thấy thích trò chuyện. quấy rầy cháu chứ?

      - bao giờ quấy rầy con cả, Grace - Kerry thành thực .

      Trong suốt mười lăm năm nàng quen biết Grace và Jonathan, nàng chứng kiến suy sụp thể chất của Grace. Bà phải dùng gậy, rồi 1 đôi nạng và cuối cùng là xe lăn. Sau cuộc sống hăng say với những hoạt động xã hội, bà gần như hoàn toàn nằm liệt ở nhà. Bà vẫn giữ liên lạc với bạn bè và thường chiêu đãi họ bằng những bữa ăn tối đặt nhà hàng mang tới nhà, như bà với Kerry: " ra ngoài quá khó khăn cho ". Kerry bao giờ nghe Grace than vãn.

      - Con phải làm những gì cần làm. - Bà bằng giọng chế giễu khi Kerry kể cho bà nghe nàng khâm phục lòng can đảm của bà nhiều như thế nào.

      Nhưng sau vài phút trò chuyện như thường lệ, ràng là đêm nay cú điện thoại của Grace có chủ đích.

      - Kerry, con ăn trưa với chú Jonathan hôm nay và rất thành thực. Ông ấy lo lắng.

      Kerry lắng nghe trong lúc Grace kể lại những nỗi lo âu của Jonathan, và kết luận:

      - Kerry, sau hai mươi năm là thượng nghị sĩ, chú Jonathan có thế lực rất lớn nhưng đủ để làm cho ông thống đốc bổ nhiệm con vào chức thẩm phán nếu con gây rắc rối cho người kế vị ông ta lựa chọn. À này, - bà thêm, - chú Jonathan hay biết gì về việc gọi điện thoại cho con.

      Chắc hẳn ông tâm với Grace, Kerry nghĩ. Mình tự hỏi bà nghĩ gì nếu bà thấy được việc mình làm. Vẫn dè dặt, Kerry cố hết sức trấn an Grace rằng nàng có ý định gì hoặc muốn làm phiền lòng bất cứ ai.

      - Nhưng, Grace, nếu chứng minh được lời khai của bác sĩ Smith là dối trá, con nghĩ rằng Frank Green được kính phục và tôn trọng nếu ông ấy kiến nghị tòa xét xử lại vụ án Reardon. Con nghĩ rằng công chúng trách cứ ông ấy vì tin vào lời khai của Charles Smith. Ông ấy có lý do nào để nghi ngờ ông ta.

      Nàng dừng lại lát rồi tiếp:

      - Và xin đừng quên, con vẫn chưa tin chắc rằng công lý bị phủ nhận trong vụ án Reardon. Đó chỉ là vì do ngẫu nhiên con bất ngờ biết vụ này, và con thể sống với lương tâm yên ổn nếu con thông suốt mọi chuyện.

      Khi cuộc đàm thoại chấm dứt, Kerry quay trở lại với tập biên bản. Cuối cùng lúc nàng đọc xong nàng viết nhiều ghi chú và câu hỏi lên các trang giấy.

      Những đóa hồng tặng người ; Phải chăng Skip Reardon dối khi khai rằng ta mang hoa đến hoặc gởi tới. Nếu ta , nếu ta gửi hoa tới, ai làm việc đó?

      Dolly Bowles, giữ trẻ làm phận trong nhà đối diện với nhà của vợ chồng Reardon vào buổi tối xảy ra án mạng: ta khai trông thấy chiếc xe hơi đậu ngay phía trước nhà lúc chín giờ tối. Nhưng những người láng giềng tổ chức bữa tiệc vào giờ đó, và số khách mời của họ đậu xe ngoài đường. Dolly nhân chứng được tin tưởng trước tòa án. Frank Green nhấn mạnh kiện ta báo cáo nhiều người "có vẻ khả nghi" trong vùng lân cận vào sáu dịp khác nhau trong năm đó. Trong mọi trường hợp, kẻ tình nghi hóa ra là người giao hàng hợp pháp. Kerry chắc chắc bồi thẩm đoàn đếm xỉa đến lời khai của ta.

      Skip Reardon bao giờ vướng mắc với pháp luật và được xem là công dân rất đáng tin cậy, thế mà chỉ có hai nhân chứng về tư cách được gọi ra: Tại sao???

      có nhiều vụ trộm ở Alpine vào thời gian Suzanne Reardon chết. Skip Reardon khai rằng số nữ trang ta từng thấy Suzanne mang biến mất và phòng ngủ của họ bị lục soát. Nhưng người ta tìm thấy nhiều món nữ trang có giá trị tủ com mốt, và bên khởi tố gọi ra tòa bà giúp việc bán thời gian mà vợ chồng Reardon thuê mướn, người này khai rằng Suzanne luôn luôn để phòng ngủ trong tình trạng hỗn độn. " ấy thử ba bốn bộ quần áo rồi thả lên nền nhà nếu ấy vừa lòng. Phấn đổ tung tóe bàn trang điểm, khăn ướt vứt nền. Tôi thường cảm thấy muốn bỏ việc".

      Đêm hôm ấy, trong lúc thay quần áo để ngủ, Kerry thầm đánh giá lại những điều nàng đọc và ghi nhận có hai việc nàng cần phải làm: hẹn gặp bác sĩ Smith để chuyện và thăm Skip Reardon tại nhà tù bang Trenton.

      Thứ Sáu, ngày 27 tháng 10
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    4. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 23

      Trong chín năm từ khi ly dị, thỉnh thoảng Kerry vẫn hẹn hò với đàn ông, nhưng bao giờ có ai đặc biệt. bạn thân thiết nhất của nàng Margaret Mann, từng ở chung phòng với nàng ở trường đại học Boston. Marg có mái tóc vàng với thân hình nhắn và ở trong trường Kerry cùng được đặt biệt danh là đôi bạn chí thiết. nay với cương vị chủ ngân hàng đầu tư có căn hộ đường 86 phía Tây, Margaret là người để nàng trút mọi tâm . đôi khi, vào tối thứ sáu, Kerry gọi giữ trẻ đến chăm sóc Robin và lái xe tới Manhattan. Nàng và Margaret cùng ăn tối và xem cuộc trình diễn ở Broadway hay xem phim, hoặc chỉ rề rà hàng giờ vừa dùng món tráng miệng vừa trò chuyện.

      Tối thứ sáu sau khi Geoff Dorso để lại tập biên bản, Kerry đến căn hộ của Margaret và buông mình cách thoải mái chiếc sofa, trước đĩa pho mát và nho.

      Margaret đưa cho nàng ly rượu vang.

      - Hãy cạn ly. Trông cậu tuyệt vời.

      Kerry mặc bộ đồ mới màu lục sẫm hơi ngả ánh vàng, áo khoác dài và cái váy dài ngang bắp chân. Nàng nhìn xuống và nhún vai.

      - Cảm ơn. Cuối cùng mình có dịp mua ít quần áo mới và chưng diện suốt cả tuần.

      Margaret bật cười.

      - Cậu có nhớ mẹ cậu vẫn thường tô son môi như thế nào và : "Con bao giờ biết được mối diễm tình nào chờ con ở đâu"? Bà ấy có lý, phải ?

      - Có lẽ. Bà ấy và chú Sam thành hôn được mười lăm năm nay và mỗi lần họ đến bờ biển phía Đông hoặc Robin cùng mình thăm họ ở bờ biển Colorado, họ vẫn nắm tay nhau như cặp tình nhân.

      Margaret cười để lộ hàm răng.

      - Chúng ta cần phải may mắn như thế. - Rồi sắc mặt của trở nên nghiêm nghị. - Robin ra sao rồi? Mình hi vọng mặt nó còn sẹo.

      - Dường như vậy. Mình định đưa nó tới nhà phẫu thuật chỉnh hình khác vào ngày mai. Chỉ để khám lại.

      Margaret chợt do dự, rồi :

      - Mình cố gắng tìm cách gợi ý như thế. Hôm trước, ở văn phòng, mình về tai nạn, và mình nhắc tới tên bác sĩ Smith. trong những người môi giới, Stuart Grand, nhận ra ngay tên ông ta. ta kể lại rằng vợ ta nhờ Smith khám bệnh. ta muốn ông ta cắt bỏ thịt thừa dưới đôi mắt, nhưng ta bao giờ trở lại sau lần khám đầu tiên. ta nghĩ có điều gì đó ổn.

      Kerry đứng lên.

      - ta ngụ ý gì?

      - Tên ta là Susan, nhưng viên bác sĩ cứ gọi ta là Suzanne. Rồi ông ta ông ta có thể sửa sang đôi mắt ta, nhưng ông ta đề nghị thay đổi toàn bộ khuôn mặt ta, sau đó ta có những đặc điểm cần thiết để trở thành người tuyệt đẹp, và lãng phí cuộc đời vì tận dụng nó.

      - Chuyện đó cách đây bao lâu?

      - Khoảng chừng ba hoặc bốn năm. Ồ, còn chuyện nữa. Smith cũng lung tung với Susan về trách nhiệm đối với sắc đẹp, về việc số người lạm dụng nó và gây nên chuyện ghen tuông và bạo lực.- Margaret dừng lại lát.- Kerry, cậu làm sao vậy? Mặt cậu có vẻ hết sức buồn cười.

      - Marg, chuyện này rất quan trọng. Cậu có chắc chắn Smith về nhiều phụ nữ gây nên chuyện ghen tuông và bạo lực?

      - Mình chắc chắn đó là những lời Stuart kể cho mình nghe.

      - Cậu có số điện thoại của Stuart chứ? Mình muốn chuyện với vợ ta.

      - Trong văn phòng. Họ sống ở Greenwich, nhưng mình tình cờ biết rằng số đó được ghi trong niên giám, vì vậy phải chờ tới ngày thứ Hai. Có chuyện gì thế?

      - Mình kể cho cậu nghe trong bữa ăn tối. - Nàng có vẻ lơ đãng.

      Đối với Kerry, dường như tập biên bản xét xử vụ án được ghi vào đầu óc nàng. Bác sĩ Smith thề rằng con ông lo sợ cho cuộc đời của ta vì ghen tuông vô căn cứ của Skip Reardon. Phải chăng ông dối? Phải chăng Suzanne cho Skip lý do để ghen? Và nếu vậy, ghen với ai?

      Thứ bảy ngày 28 tháng 10
      Hyunnie0302 thích bài này.

    5. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 24

      Lúc tám giờ sáng ngày thứ Bảy, Geoff gọi điện thoại cho Kerry.

      - Tôi ghé văn phòng và nhận được tin nhắn của chị. - với nàng. - Tôi Trenton để gặp Skip chiều nay. Chị có thể cùng với tôi hay ?

      giải thích rằng để đăng ký tới thăm lúc ba giờ, họ phải có mặt tại nhà tù vào lúc 1 giờ 45. Hầu như suy nghĩ, Kerry trả lời:

      - Tôi chắc chắn có thể với . Tôi phải sắp xếp cho Robin, nhưng tôi gặp ở đó.

      Hai giờ sau, Kerry và Robin đến New Jersey, trong phòng mạch của bác sĩ Ben Roth, chuyên gia giải phẫu thẩm mỹ nổi tiếng.

      - Con sắp bỏ mất trận đấu bóng đá. -Robin bồn chồn .

      - Con chỉ trễ chút thôi, - Kerry trấn an. - Con đừng lo.

      - Rất trễ - Robin phản đối. - Tại sao ông ấy thể khám cho con vào chiều nay sau trận đấu?

      - Có lẽ nếu con gửi cho bác sĩ bảng thời gian biểu của con từ trước ông ấy mới có thể sắp xếp cho con. - Kerry trêu.

      - Ôi, mẹ!

      - Bà McGrath, bây giờ bà có thể đưa Robin vào, - lễ tân thông báo.

      Bác sĩ Roth, khoảng chừng ba mươi lăm tuổi,nhiệt tình và niềm nở, là hình ảnh trái ngược với bác sĩ Smith. Ông xem xét kỹ khuôn mặt của Robin.

      - Các vết cắt chắc có vẻ đáng lo ngại ngay sau tai nạn, nhưng chỉ ở bên ngoài, vào sâu. Cháu gặp vấn đề gì.

      Robin có vẻ nhõm.

      - Tuyệt. Xin cám ơn bác sĩ. thôi, mẹ.

      - Con hãy đợi mẹ trong phòng tiếp tân, Robin. Mẹ ra ngay trong chốc lát. Mẹ muốn chuyện với bác sĩ. - Giọng của Kerry ngụ ý: "Và mẹ muốn nghe bất cứ lời phản đối nào".

      - Thôi được. - Robin với tiếng thở dài quá đáng trong lúc nó ra.

      - Tôi biết bác sĩ có nhiều bệnh nhân chờ, vì vậy tôi dài dòng,nhưng có chuyện tôi phải hỏi bác sĩ, - Kerry .

      - Tôi có thời gian mà. Chuyện gì thế, bà McGrath?

      Kerry liền tóm tắt trong vài câu về những gì nàng trông thấy tại phòng mạch của bác sĩ Smith.

      - Do đó, tôi xin có hai câu hỏi, nàng kết luận - Phải chăng bác sĩ có thể làm cho bất cứ khuôn mặt nào trông giống như người khác, hoặc cần phải có yếu tố cơ bản, như cấu trúc xương tương tự? Và nếu có thể tái tạo số khuôn mặt để cho tất cả đều giống nhau, phải chăng đây là việc nhiều nhà phẫu thuật chỉnh hình vẫn làm, tôi muốn cố ý làm cho người nào đó trông giống như người khác?

      Hai mươi phút sau Kerry mới gặp lại Robin và họ hối hả đến sân bóng đá. giống như mẹ, Robin phải là người khỏe mạnh bẩm sinh, và Kerry trải qua nhiều giờ tập luyện với nó, bởi vì nó quyết tâm trở thành cầu thủ giỏi. Hôm nay, trong lúc nàng xem Robin đá quả bóng cách tự tin qua khỏi vạch cầu môn, Kerry còn nhớ lại lời phát biểu dứt khoát của bác sĩ Roth: "Quả thực số nhà phẫu thuật vẫn tạo ra cho tất cả mọi người cùng kiểu mũi hoặc cằm hoặc mắt, nhưng theo tôi hết sức hiếm thấy nhà phẫu thuật nào lại sao chép cùng khuôn mặt nhiều bệnh nhân của mình".

      Lúc mười giờ rưỡi, nàng bắt gặp ánh mắt của Robin và vẫy tay tạm biệt. Robin về nhà sau trận đấu cùng với bạn thân nhất của nó, Cassie, và trải qua buổi chiều ở nhà nàng.

      Mấy phút sau, Kerry đường tới Trenton.Nàng tới thăm nhà tù tiểu bang nhiều lần và luôn nhận thấy vẻ ảm đạm của dây kẽm gai và những tháp canh là cảnh tượng trang nghiêm. Đây phải là nơi mà nàng muốn trông thấy lại.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :