1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Xin cho tôi gọi cô là em yêu - Mary Higgins Clark

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 15

      Tất cả mọi người đều biết, hoặc nghĩ họ biết, rằng Jason Arnott xuất thân từ gia đình giàu có. Ông ta sống ở Alpine trong mười lăm năm, kể từ khi ông ta mua tòa nhà cũ của dòng họ Halliday, lâu đài hai mươi phòng đỉnh đồi có quang cảnh tuyệt đẹp của công viên Palisades Interstate.

      Jason năm mươi tuổi, có chiều cao trung bình, mái tóc thưa thớt màu nâu, đôi mắt ướt át và khuôn mặt thon thon. Ông ta rất nhiều nơi, cách mập mờ về những vụ đầu tư ở phương Đông và thích những vật đẹp. Nhà ông ta, với những tấm thảm Ba tư độc đáo, đồ đạc cổ xưa, những bức tranh đẹp và đồ trang trí mỹ thuật tinh xảo, là cả yến tiệc cho mọi con mắt. Là chủ nhà tuyệt vời, Jason tiếp đãi khách cách thịnh soạn và, đáp lại, liên tục nhận những thiệp mời của nhiều người thuộc tầng lớp thượng lưu.

      Thông thái và hóm hình, Jason tự cho là bà con xa với dòng họ Astor của nước , mặc dầu phần đông những người quen biết ông ta đoán rằng đó chỉ là ảo tưởng. Tuy nhiên, họ nhìn nhận ông ta sôi động, hơi bí và hoàn toàn hấp dẫn. Điều họ hề hay biết là Jason là tên trộm. Điều dường như ai từng khám phá ra là sau thời gian vừa phải, hầu như tất cả những nhà ông ta tới thăm đều bị ăn trộm bởi kẻ nào đó với phương pháp tưởng chừng như thể sai lầm bằng cách tránh né hệ thống báo động. Vấn đề khó khăn duy nhất đối với Jason là ông ta có thể mang những chiến lợi phẩm của mình. Đồ mỹ thuật, công trình điêu khắc, nữ trang và thảm treo tường là những loại ông ta thích nhất.Chỉ vài lần trong đời hoạt động lâu dài ông ta cuỗm trọn mọi thứ trong tòa nhà. Công việc đó đòi hỏi cả tổ chức tỉ mỉ bao gồm việc ngụy trang và huy động những kẻ ngoài vòng pháp luật để chất đồ lên chiếc xe tải lúc này ở trong gara tại căn nhà bí mật của ông ta ở nơi xa xôi thuộc Catskills.

      Ở đó, ông ta còn có căn cước khác, được những người láng giềng ở cách nhau rất xa xem như kẻ dật quan tâm tới việc giao tiếp. ai khác hơn bà giúp việc và người sửa chữa đồ đạc, thỉnh thoảng mới đến, từng được mời vào bên trong nơi dật của ông ta, và kể cả bà giúp việc cũng như người sửa chữa đều hiểu biết chút nào về giá trị của những vật trong nhà.

      Nếu tòa nhà của ông ta ở Alpine tuyệt đẹp, căn nhà ở Catskills hoang đường, bởi vì đây là nơi Jason cất giữ những vật ông ta lấy trộm mà ông ta thể sống cách xa. Mỗi món đồ là cả kho báu. bức tranh của Frederic Remington chiếm cứ bức tường của phòng ăn, ngay phía tủ buýt phê Sheraton, đó lấp lánh cái bình Peachblow.

      Tất cả mọi thứ ở Alpine được mua với số tiền Jason có được nhờ bán các tài sản ông ta lấy trộm. Jason giữ tại đó bất cứ gì khiến cho bất cứ ai có khả năng liên tưởng tới vật bị mất trộm. Ông ta có thể cách thoải mái và đầy tự tin: "Vâng, cái đó đẹp, phải ? Tôi mua được tại Sotheby trong cuộc bán đấu giá năm ngoái". Hoặc là: "Tôi đến quận Bucks khi tài sản nhà Parks được đưa ra bán đấu giá". Jason phạm phải sai lầm duy nhất cách đây mười năm, khi bà giúp việc thường đến vào ngày thứ Sáu trong tuần ở Alpine làm đổ những đồ đựng trong ví của bà ta. Trong lúc nhặt những giấy tờ, bà ta bỏ sót mảnh giấy ghi mã số khóa cửa của bốn ngôi nhà ở Alpine. Jason chép các mã số này, để lại mảnh giấy trước khi bà ta biết. Sau đó, thể cưỡng lại cám dỗ, ông ta ăn trộm bốn ngôi nhà: Ellot, Ashton, Donnatelli. Và Reardon. Jason vẫn còn rùng mình với ký ức về cuộc tẩu thoát trong đường tơ kẽ tóc đêm khủng khiếp đó.

      Nhưng chuyện đó cách đây nhiều năm rồi, và Skip Reardon an toàn trong tù, mọi cách kháng án của ta cạn kiệt.

      Đêm nay, cuộc chiêu đãi náo nhiệt, Jason mỉm cười nhận những lời khen ngớt của Alice Bartlett Kinellen.

      - Tôi hy vọng Bob có thể đến. - Jason với .

      - Ồ, ấy đến thôi. ấy biết tốt hơn nên làm tôi thất vọng.

      Alice là phụ nữ tóc vàng giống Grace Kelly. Tiếc thay, có được nét duyên dáng cũng như nồng nhiệt của bà hoàng quá cố đó. Alice Kinellen lạnh lùng như khối băng. Và vừa chán ngắt vừa tự chủ, Jason nghĩ. Kinellen làm sao chịu đựng được ta?

      - ấy ăn tối với Jimmy Weeks. – Alice thổ lộ trong lúc nhấm nháp champagne. - ấy ngập tới đây trong vụ án đó. - vừa vừa đưa bàn tay qua cổ.

      - Chà, tôi nghĩ Jimmy cũng vậy. – Jason với vẻ thành thực. – Tôi rất mến ông ấy.

      Nhưng ông ta biết Jimmy đến. Weeks hề tham dự cuộc chiêu đãi nào của ông ta từ nhiều năm nay. Thực ra, ông ta giữ khoảng cách khá xa với Alpine sau cái chết của Suzanne Reardon. Cách đây mười năm, Jimmy Weeks gặp Suzanne trong cuộc chiêu đãi tại nhà của Jason Arnott.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    2. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 16

      ràng là Frank Green bực tức. Nụ cười ông vẫn thường sẵn sàng nở môi để lộ hàm răng mới tẩy trắng biến đâu mất trong lúc ông nhìn Kerry, ngồi trước mặt ông ở bên kia bàn.

      Mình đoán đây là phản ứng mình trông đợi, nàng nghĩ. Đáng lẽ nàng phải biết rằng, hơn ai hết, Frank muốn bất cứ ai xét lại vụ án làm cho ông nổi tiếng, nhất là vào lúc này, lúc người ta ngày càng nhiều về việc ông ứng cử vào chức vụ thống đốc.

      Đêm hôm qua, sau khi đọc hồ sơ báo chí về vụ án giết người , Kerry ngủ và cố gắng quyết định những gì nàng cần phải làm đối với bác sĩ Smith. Nàng có cần phải đối chất, hỏi ông thẳng thừng về con của ông, hỏi ông lý do khiến ông tái tạo trong gương mặt của nhiều phụ nữ khác?

      Có thể ông tống nàng ra khỏi cửa và phủ nhận tất cả. Skip Reardon tố cáo vị bác sĩ dối khi ông ta làm chứng về con ông. Giờ đây, sau bấy nhiêu năm, chắc chắn Smith thừa nhận điều đó với Kerry. Và cho dù ông dối, vấn đề quan trọng nhất là tại sao?

      Cuối cùng, trước khi ngủ thiếp , nàng quyết định bắt đầu bằng cách hỏi Frank Green, người xét xử vụ án. Lúc này nàng vừa giải thích với Green lý do khiến nàng quan tâm tới vụ án Reardon, ràng câu hỏi của nàng: "Ông có nghĩ có khả năng bác sĩ Smith dối trong lúc làm chứng chống lại Skip Reardon?" mang lại cho nàng câu trả lời hữu ích, cũng như thân thiện.

      - Kerry, - Green , - Skip Reardon giết vợ ta. Skip biết ta có quan hệ riêng tư với người khác. Đúng ngày ta giết ta, ta đến gặp kế toán viên của mình để tìm hiểu ta tốn bao nhiêu cho vụ ly dị, và ta trở nên điên khùng khi hay biết phải mất rất nhiều tiền. ta là người giàu có, và Suzanne bỏ nghề làm người mẫu có bổng lộc cao để trở thành người vợ chỉ lo việc nội trợ. Chắc hẳn ta chuyển cho ta rất nhiều của cải. Vì vậy, nghi ngờ tính trung thực của bác sĩ Smith về vấn đề này dường như chỉ lãng phí thời gian và tiền bạc của những người đóng thuế.

      - Nhưng có chuyện ổn đối với bác sĩ Smith, - Kerry từ từ . - Frank, tôi cố gây rối, và ai hơn tôi muốn trông thấy tên sát nhân phải ở tù, nhưng xin thề với ông rằng Smith còn hơn người cha bị nỗi buồn đau đánh gục. Ông ta gần như điên cuồng. Nếu ông trông thấy nét mặt của ông ta khi ông ta lên lớp Robin và tôi về việc cần phải giữ gìn sắc đẹp, mà biết bao người được trời ban cho trong lúc nhiều người khác phải tự tìm lấy.

      Green nhìn đồng hồ tay.

      - Kerry, vừa kết thúc vụ án lớn. sắp sửa bắt tay vào vụ khác. được đề bạt chức vụ thẩm phán. Đáng tiếc là Robin được điều trị bởi cha của Suzanne Reardon. Có điều, ông ta phải là nhân chứng lý tưởng trước tòa. Ông ta hề tỏ ra chút xúc động khi ông ta về con . Quả thực, ông ta hết sức lạnh lùng, hết sức khắt khe đến mức tôi cám ơn trời đất khi thấy bồi thẩm đoàn chấp nhận lời khai của ông ta. Xin đừng lo nghĩ và hãy bỏ qua.

      ràng cuộc gặp gỡ kết thúc. Kerry đứng lên, :

      - Việc tôi làm là đưa tác phẩm của bác sĩ Smith vừa làm cho Robin đến kiểm tra tại phòng mạch của nhà phẫu thuật chỉnh hình khác do Jonathan giới thiệu.

      Trở về văn phòng của nàng, Kerry cầu thư ký ghi lại những cú điện thoại và ngồi hồi lâu nhìn vào khoảng . Nàng có thể hiểu nỗi lo lắng của Frank Green khi nghĩ tới những vấn đề nàng nêu lên về lời khai của nhân chứng chính trong vụ án giết người . Bất cứ gợi ý nào cũng cho thấy khả năng có sai lầm tư pháp chắc chắn gây nên kết quả tai hại cho việc ứng cử của Frank vào chức vụ thống đốc.

      Có lẽ bác sĩ Smith là người cha đau buồn cách bệnh hoạn đến nỗi có thể dùng tài năng của mình vào việc tái tạo con , nàng tự bảo, và Skip Reardon có lẽ là trong vô số kẻ sát nhân luôn miệng : "Tôi làm việc đó".

      Dù sao nữa, nàng biết rằng nàng thể dừng lại ở đó. Ngày thứ bảy, khi nàng dẫn Robin đến nhà phẫu thuật chỉnh hình Jonathan giới thiệu, nàng hỏi ông ta có bao nhiêu nhà phẫu thuật trong lĩnh vực của ông ta có khả năng tạo cùng gương mặt cho nhiều phụ nữ.
      Hyunnie0302 thích bài này.

    3. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 17

      Lúc sáu giờ rưỡi tối hôm ấy, Geoff Dorso miễn cưỡng liếc chồng tin nhắn được đưa đến trong thời gian ở tại tòa. Rồi quay mặt qua hướng khác. Từ những khung cửa sổ trong văn phòng của ở Newark, quanh cảnh tuyệt diệu về đường nét của thành phố New York nền trời, cảnh tượng luôn luôn mang lại cảm giác êm dịu sau ngày dài ở tòa án.

      Geoff là chàng trai thành phố. Ra đời và lớn lên tại Manhattan cho tới tuổi mười , rồi gia đình chuyển đến New Jersey, cảm thấy đặt bàn chân mỗi bên của sông Hudson, và thích được như thế.

      Ba mươi tám tuổi, Geoff cao lớn và rắn chắc, với thể chất để lộ việc thích ăn ngọt. Mái tóc đen nhánh và nước da màu ô liu là bằng chứng tổ tiên Ý của . Đôi mắt màu xanh thẫm là thừa hưởng của bà ngoại người Ireland.

      vẫn còn độc thân và điều đó thấy . Những chiếc cà vạt của được lựa chọn cách dễ dãi, quần áo của thường có vẻ hơi nhàu nhò. Nhưng chồng tin nhắn là bằng chứng danh tiếng xuất sắc của ,là luật sư bào chữa hình kính trọng có được trong cộng đồng tư pháp.

      đọc lướt qua tất cả, rút ra những tin quan trọng và gạt bỏ những tin khác. Đột nhiên nhếch mày. Kerry McGrath cầu gọi lại nàng. Nàng để lại hai số điện thoại, số của văn phòng và số của nhà riêng. Chuyện gì đây? tự hỏi. vụ án nào chờ xét xử ở quận Bergen, phạm vi xét xử của nàng.

      Trong nhiều năm qua, gặp Kerry tại các bữa ăn tối của luật sư đoàn, và biết nàng sắp được đề cử chức thẩm phán. Cú điện thoại của nàng làm cho phải suy nghĩ. quá trễ để gặp nàng ở văn phòng. quyết định gọi tới nhà nàng lúc này.

      - Con trả lời. - Robin lúc điện thoại reo chuông.

      "Dù sao, chừng của con đấy", - Kerry thầm bảo trong lúc nàng nếm thử mấy sợi mì spaghetti. "Mình tưởng trẻ em mười tuổi mới thích điện thoại", nàng nghĩ. Rồi nàng nghe Robin gọi nàng nhấc máy.

      Nàng vội vàng qua bếp tới máy điện thoại gắn tường. giọng quen thuộc vang lên:

      - Kerry?

      - Vâng.

      - Geoff Dorso đây.

      Trong cơn bốc đồng, Kerry gửi tin nhắn cho . Ngay sau đó, nàng hối tiếc về việc đó. Nếu Frank Green nghe tin nàng liên lạc với luật sư của Skip Reardon, nàng biết ông còn tử tế với nàng như trước. Nhưng dù sao việc cũng xảy ra rồi.

      - Geoff, chuyện này có lẽ có gì liên quan, nhưng... - Giọng nàng thấp dần. Cứ ra , nàng tự bảo. - Geoff, con tôi vừa bị tai nạn và nó được điều trị bởi bác sĩ Charles Smith...

      - Charles Smith, - Dorso chặn lời, - cha của Suzanne Reardon?

      - Phải. Đó là vấn đề. Có điều gì đó kỳ dị trong con người này. - Giờ đây nàng dễ dàng hơn. Nàng kể cho Dorso nghe về hai người phụ nữ giống hệt Suzanne.

      - Chị muốn Smith cho họ gương mặt của con ông ta? - Dorso thốt lên. - Như thế nghĩa là gì?

      - Đó chính là điều làm cho tôi lo lắng. Tôi đưa Robin tới nhà phẫu thuật chỉnh hình khác vào ngày thứ Bảy.Tôi hỏi ông ta những hậu quả về phương diện giải phẫu của việc tái tạo khuôn mặt. Tôi cũng có ý định chuyện với bác sĩ Smith, nhưng tôi chợt có ý nghĩ tôi có thể đọc trước biên bản toàn bộ vụ án hay . Như vậy tôi có khả năng khống chế ông ta. Tôi có thể tìm được biên bản này thông qua văn phòng, nó ở đâu đó trong đống hồ sơ lưu trữ, nhưng việc đó mất thời gian và tôi muốn nhiều người biết tôi quan tâm tới vụ này.

      - Tôi gửi cho chị bản sao chụp vào ngày mai. - Dorso hứa.- Tôi gửi tới văn phòng của chị. - , tốt hơn hãy gửi tới đây. Tôi cho địa chỉ.

      - Tôi muốn đích thân mang đến cho chị và chuyện với chị. Tối mai khoảng sáu giờ hoặc sáu rưỡi được chứ? Tôi ở lại quá nửa giờ, tôi xin hứa.

      - Tôi nghĩ thế là được.

      - gặp chị lúc đó. Cám ơn, Kerry. - Rồi Dorso ngắt máy.

      Kerry nhìn vào ống nghe. Mình đâm đầu vào chuyện gì đây? Nàng tự hỏi. Nàng nhận thấy vẻ kích động trong giọng của Dorso. Đáng lẽ mình nên dùng từ "kỳ dị", nàng nghĩ. Mình khởi động chuyện gì đó mà có lẽ mình thể kiềm chế.

      tiếng động từ trong lò khiến nàng xoay người lại. Nước sôi từ trong nồi spaghetti tràn ra và chảy xuống bên hông lên các vòi ga. cần kiểm tra, nàng biết toàn bộ mì sợi chắc chắn biến thành đống bột bầy nhầy.
      Hyunnie0302 thích bài này.

    4. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 18

      Bác sĩ Charles Smith khám bệnh vào buổi chiều thứ Tư. Đó là thời gian thường được dành cho những cuộc giải phẫu hoặc khám bệnh tại bệnh viện. Tuy nhiên, hôm nay, bác sĩ Smith hủy tất cả những cuộc hẹn.Trong lúc ông lái xe xuôi theo đường 68 phía Đông, và chạy qua trước tòa nhà bằng đá nơi đặt công ty giao tế mà Barbara Tompkins làm việc, mắt ông mở to vì dịp may hiếm có. Có điểm đậu xe ở bên kia cổng của tòa nhà; ông có thể ngồi tại đó và nhìn ta ra.

      Cuối cùng khi ta xuất ở cổng,ông khỏi mỉm cười. ta có vẻ đáng , ông quả quyết. Như ông gợi ý, ta giữ mái tóc dày và xõa quanh mặt; kiểu đẹp nhất, ông bảo, để tôn cao khuôn mặt mới của ta. ta mặc áo khoác màu đỏ vừa khít, với chiếc váy đen quá dài tới bắp chân, và mang đôi giày nút thắt lỏng. Từ xa, ta có vẻ thanh nhã và thành đạt. Ông biết từng chi tiết ta có vẻ như thế nào khi nhìn gần.

      Trong lúc ta gọi chiếc taxi, ông nổ máy chiếc Mercedes màu đen mười hai năm của ông và bắt đầu chạy theo sau. Mặc dầu xe cộ đại lộ Park nối đuôi nhau như thường lệ vào giờ cao điểm, ông bám sát chiếc taxi mấy khó khăn.

      Họ chạy xe về phía nam, cuối cùng chiếc taxi dừng lại trước quán Four Seasons đường 52 phía Đông. Chắc hẳn Barbara sắp gặp người nào để uống ly ở đó, ông nghĩ. Quán rượu chắc là đông người vào giờ này. Ông có thể lẻn vào bên trong bị ai phát .

      Lắc đầu, ông quyết định nên lái xe về nhà hơn. Chỉ cần liếc nhìn ta là đủ lắm rồi. Thậm chí, hầu như quá nhiều. Trong giây lát, ông thực tin rằng ta là Suzanne. Lúc này ông chỉ muốn ở mình. tiếng nấc dâng lên trong cổ họng ông. Trong lúc dòng xe cộ di chuyển hết sức chậm về phía dưới thành phố, ông nhắc nhắc lại:

      - Xin lỗi, Suzanne. Xin lỗi, Suzanne.

      Thứ Năm, ngày 26 tháng 10
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    5. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 19

      Nếu Jonathan Hoover tình cờ đến Hackensack, ông thường cố gắng thuyết phục Kerry gặp ông để cùng ăn trưa. " người có thể ăn bao nhiêu chén xúp?" là câu ông hay hỏi đùa nàng.

      Hôm nay, trong lúc ăn bánh hamburger tại Solar, nhà hàng ở góc đường gần tòa án, Kerry kể cho ông nghe về hai phụ nữ giống hệt Suzanne Reardon và cuộc trò chuyện của nàng với Geoff Dorso. Nàng cũng cho ông hay phản ứng hài lòng của ông sếp khi nàng bày tỏ ý định tìm hiểu thêm về vụ án mạng cũ.

      Jonathan tỏ ra hết sức lo lắng.

      - Kerry, chú nhớ nhiều về vụ án đó ngoại trừ chú nghĩ còn nghi ngờ gì nữa về tội trạng của người chồng. Dù sao, chú nghĩ con nên dínhdáng tới, nhất là vì kiên trì của Frank Green - kiên trì công khai, nếu chú còn nhớ - trong việc buộc tội. Con hãy nhìn thẳng vào các kiện.Thống đốc Marshall vẫn còn trẻ. Ông ta phục vụ hai nhiệm kỳ và thể tranh cử thêm nhiệm kỳ thứ ba, nhưng ông ta rất thích công việc này. Ông ta muốn Frank Green kế nhiệm ông ta.Chú riêng với con, họ lập giao ước. Green là thống đốc trong bốn năm, sau đó ông ta tranh cử vào thượng viện với ủng hộ của Marshall.

      - Và Marshall trở vào Drumthwacket.

      - Đúng vậy. Ông ta rất thích sống ở trong tòa lâu đài của thống đốc. Ngay từ lúc này, mọi người đều biết rằng Green được bổ nhiệm. Ông ta có ngoại hình tốt, năng lưu loát. Ông ta đạt thành quả trong nghiệp, mà vụ án Reardon là phần quan trọng. Và, do ngẫu nhiên đặc biệt, ông ta thực thông minh. Ông ta điều hành bang theo cách của Marshall. Nhưng nếu việc rắc rối xảy ra làm lung lay kế hoạch tốt đẹp này, ông ta bị đánh bại ngay trong vòng bỏ phiếu đầu tiên. Còn có hai ứng cử viên khác cầu mong được bổ nhiệm.

      - Chú Jonathan, ý định của con chỉ là xác minh vấn đề nghiêm trọng có thể ảnh hưởng đến lời khai của nhân chứng buộc tội chính trong vụ án mạng này hay . Con muốn , tất cả những người cha đều cảm thấy đau buồn vì cái chết của con mình, nhưng bác sĩ Smith vượt qua nỗi đau buồn thông thường.

      - Kerry, Frank Green gây dựng danh tiếng trong lúc truy tố vụ này. Nhờ đó ông ta được giới truyền thông đại chúng chú ý là điều rất cần thiết cho ông ta.

      Khi Dukakis tranh cử tổng thống, trong những nhân tố về thất bại của ông chính là buổi truyền hình trong đó người ta cho rằng ông thả tên sát nhân sau đó lại tái phạm. Con có biết giới truyền thông đại chúng làm gì nếu người ta nghe Green tống người vô tội vào tù với bản án chung thân?

      - Chú Jonathan, chú quá xa ý nghĩ của con. Con phỏng đoán như thế. Con chỉ cảm thấy Smith có vấn đề lớn, và ông ta bị tác động mạnh khi ra làm chứng. Ông ta là nhân chứng chính của bên nguyên và, nếu ông ta dối, quả thực điều đó khiến con phải nghi ngờ về việc Reardon có tội hay .

      Người hầu bàn đứng trước mặt họ, với bình cà phê tay.

      - Thêm chút cà phê, ông thượng nghị sĩ? - ta hỏi.

      Jonathan gật đầu. Kerry vẫy tay tách của nàng.

      - Cám ơn, tôi đủ rồi.

      Đột nhiên Jonathan mỉm cười.

      - Kerry, con có nhớ thời gian con giữ nhà cho chú và con tưởng họa sĩ phong cảnh trồng đủ các bụi cây như ông ta vẽ trong bản thiết kế?

      Kerry có vẻ khó chịu.

      - Con vẫn còn nhớ.

      - Ngày cuối cùng, con vòng trong vườn, con đếm tất cả những cây mới và, nghĩ rằng con nắm được bằng chứng về những điều con đưa ra trước đó, con trách mắng ông ta trước mặt đám nhân viên của ông ta. Đúng ?

      Kerry nhìn xuống tách cà phê của nàng.

      - Ờ... ờ...

      - Con hãy với chú chuyện gì xảy ra?

      - Ông ấy vừa ý với số bụi cây, gọi điện thoại cho chú và Grace ở Florida, rồi nhổ chúng lên, định thay thế chúng.

      - Còn gì khác?

      - Ông ấy là chồng của em họ của Grace.

      - Con có hiểu chú muốn ? - Mắt ông ánh lên tia sáng. Rồi nét mặt ông trở nên nghiêm trang. - Kerry, nếu con đặt Frank Green vào tình thế khó xử và gây nguy hại cho việc bổ nhiệm của ông ta, con có thể vĩnh biệt chức thẩm phán của con. Tên của con bị chôn vùi dưới chồng hồ sơ bàn của thống đốc Marshall, và người ta lặng lẽ cầu chú giới thiệu ứng cử viên khác. - Ông chợt im lặng, nắm lấy bàn tay của Kerry. - Con hãy suy nghĩ kỹ trước khi làm bất cứ điều gì. Chú biết con có quyết định đúng.
      Hyunnie0302 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :