1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Xin cho tôi gọi cô là em yêu - Mary Higgins Clark

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 10

      Đêm hôm ấy giấc mơ trở lại. lần nữa, Kerry đứng trong phòng mạch của bác sĩ. phụ nữ trẻ nằm nền nhà, sợi dây thừng thắt quanh cổ, mái tóc đen viền quanh khuôn mặt có đôi mắt vô hồn, cái miệng mở ra tựa hồ để thở, để lộ đầu lưỡi màu hồng.

      Trong giấc mơ, Kerry cố gắng kêu gào, nhưng chỉ có tiếng rên rỉ thoát ra khỏi môi nàng. lát sau, Robin lay nàng tỉnh dậy.

      - Mẹ, mẹ, thức dậy . Chuyện gì vậy?

      Kerry mở mắt.

      - Chuyện gì? Ôi, lạy Chúa, Rob, cơn ác ghê rợn quá. Cám ơn con.

      Nhưng khi Robin trở về phòng của nó, Kerry vẫn thao thức, suy nghĩ về giấc mơ. Nó gợi lên điều gì? Tại sao nó khác với lần trước? Lần này, có nhiều đóa hoa rải lên xác người phụ nữ. Những đóa hoa hồng màu đỏ.Hoa hồng của người .

      Nàng đột nhiên ngồi dậy. Đúng rồi. Đó chính là điều nàng cố gắng nhớ lại! Trong phòng mạch của bác sĩ Smith, người phụ nữ hôm nay và người phụ nữ cách đây hai tuần, những người hết sức giống nhau. Lúc này nàng biết tại sao họ có vẻ hết sức quan thuộc. Nàng biết họ giống ai. Suzanne Reardon, nạn nhân trong

      Vụ án giết người . Cách đây gần mười năm, ta bị người chồng giết chết. Câu chuyện được báo chí đến rất nhiều, vụ án mạng vì tình và nhiều đóa hoa hồng được rải lên nạn nhân xinh đẹp.

      Đúng vào ngày mình bắt đầu nhận nhiệm vụ trong phòng công tố, bồi thẩm đoàn tuyên bố người chồng có tội, Kerry nhớ lại. Các báo đầy những bức ảnh của Suzanne. Mình chắc chắn lầm, nàng tự bảo. Mình ngồi trong phòng xét xử khi tòa tuyên án. Việc đó gây ấn tượng trong tâm trí mình. Nhưng, nhân danh Chúa, tại sao hai bệnh nhân của bác sĩ Smith lại có diện mạo giống như nạn nhân của vụ án mạng?
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    2. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 11

      Ông sai lầm với Pamela Worth. Ý nghĩ đó khiến Charles Smith mất ngủ gần như suốt đêm thứ Hai. Thậm chí sắc đẹp bộ mặt mới được tạc nên của ta vẫn thể bù đắp cho dáng người vô duyên của ta, giọng chối tai, lớn tiếng của ta.

      Đáng lẽ mình phải biết ngay, ông tự trách. Và, thực ra, ông biết. Nhưng ông thể nhịn được. Cấu trúc xương của ta quá thuận lợi cho biến hóa như thế. Và cảm thấy biến hóa đó diễn ra dưới những ngón tay của ông làm cho ông sống lại phần hưng phấn từng tràn ngập trong lòng ông lần đầu tiên.

      Ông ra sao khi ông còn có thể giải phẫu được nữa? Thời gian đó nhanh chóng đến gần. Cơn run của bàn tay khiến ông bực tức lúc này trở nên ràng hơn. Nỗi bực tức nhường chỗ cho thiếu năng lực.

      Ông bật ngọn đèn, phải cái bên cạnh giường, mà là cái soi sáng bức ảnh tường trước mặt ông. Ông ngắm nó mỗi đêm trước khi ngủ. ta là đẹp. Nhưng lúc này, ông mang kính, người phụ nữ trong bức ảnh trở nên nhăn nhó, dị dạng như ta có khi chết.

      - Suzanne. - Ông thầm.

      Rồi, trong lúc nỗi đau đớn của ký ức tràn ngập khắp người ông, ông đưa cánh tay lên mắt, che khuất hình ảnh. Ông sao chịu nổi hồi tưởng lúc đó ta có vẻ như thế nào, bị tước đoạt sắc đẹp, đôi mắt phình to, đầu lưỡi thò ra, môi dưới trề xuống và quai hàm xệ hẳn...

      Thứ Ba, ngày 24 tháng 10
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    3. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 12

      Vào buổi sáng ngày thứ Ba, việc đầu tiên Kerry làm khi nàng đến văn phòng là gọi điện thoại cho Jonathan Hoover.

      Như mọi lần, nàng cảm thấy vững lòng khi nghe giọng của ông. Nàng thẳng vào vấn đề.

      Chú Jonathan, hôm qua Robin kiểm tra, và mọi việc có vẻ tốt đẹp, nhưng con an tâm hơn nhiều với ý kiến thứ hai, nếu nhà phẫu thuật chỉnh hình khác nhất trí với bác sĩ Smith rằng vết sẹo nào. Chú có biết người nào giỏi hay ?

      Giọng của Jonathan chứa nụ cười.

      - Theo kinh nghiệm bản thân .

      - Chú chắc chắn bao giờ cần tới.

      - Cám ơn con, Kerry. Để chú hỏi thăm. Cả Grace lẫn chú đều nghĩ con cần phải có ý kiến thứ hai, nhưng chú muốn can thiệp vào. Có phải ngày hôm qua xảy ra chuyện gì đó khiến con có quyết định này?

      - hẳn như vậy. Lúc này có người đợi con. Con kể cho chú nghe chuyện đó khi con gặp chú lần tới.

      - Chú gọi lại con chiều hôm nay để cho con biết tên bác sĩ.

      - Cảm ơn, chú Jonathan.

      - Xin chào, ngài thẩm phán.

      - Chú Jonathan, đừng thế. Chú khiến cho con xui xẻo đấy.

      Lúc gác máy, nàng nghe ông cười khúc khích.

      Cuộc hẹn đầu tiên của nàng sáng hôm ấy là với Corinne Banks, trợ lý mà nàng phân công theo dõi vụ ngộ sát do đụng xe. Vụ này được xếp lịch xét xử của tòa án vào ngày thứ Hai sắp tới, và Corinne muốn xem xét lại vài khía cạnh về bản cáo trạng mà dự tính trình bày.

      Corinne, phụ nữ da đen còn trẻ, mới hai mươi bảy tuổi, có những đức tính cần thiết để trở thành nữ luật đại hình, Kerry nghĩ. Có tiếng gõ cửa, và Corinne bước vào, hồ sơ dưới cánh tay . luôn miệng mỉm cười.

      - Chị hãy đoán Joe tìm được gì? - vui vẻ .

      Joe Palumbo là trong những điều tra viên giỏi nhất của họ. Kerry cười.

      - Tôi hầu như thể chờ được.

      - Bị cáo luôn miệng kêu vô tội của chúng ta, từng khai là chưa bao giờ dính líu vào tai nạn nào khác, gặp rắc rối lớn. Với bằng lái xe giả, ta loạt vi phạm giao thông nghiêm trọng, kể cả cái chết do ôtô cách đây mười lăm năm. Em rất nóng lòng bắt giam chàng này, và lúc này em tin chắc chúng có thể. - đặt hồ sơ xuống và mở ra. - Dù sao, đây là điều em muốn thảo luận với chị...

      Hai mươi phút sau khi Corinne ra, Kerry với tay lấy điện thoại. Nghe Corinne nhắc tới điều tra viên, nàng nảy ý nghĩ. Khi Joe Palumbo trả lời bằng tiếng "chào" như thường lệ, Kerry hỏi: - Joe, có dự tính ăn trưa chưa?

      - Chưa có, Kerry. Chị muốn dẫn tôi đến ăn trưa ở tiệm Solari hay sao?

      Kerry bật cười.

      - Tôi rất muốn, nhưng tôi chuyện khác trong đầu. ở đây bao lâu?

      - Hai mươi năm.

      - Chắc tham dự vào vụ Reardon, cách đây khoảng mười năm, vụ án mà giới truyền thông đại chúng gọi là Giết người ?

      - vụ án lớn. , tôi tham dự vào vụ đó, nhưng như tôi còn nhớ vụ án mở ra và khép lại cách tốt đẹp. Vị lãnh đạo của chúng ta nổi tiếng nhờ vụ đó.

      Kerry biết rằng Palumbo ái mộ Frank Green.

      - có nhiều lần kháng án, phải ?

      - Ồ, phải. Họ ngừng dựng lên những giả thuyết mới. Vụ án tưởng chừng như bao giờ chấm dứt.

      - Tôi nghĩ lần kháng án sau cùng bị bác bỏ cách đây mới hai năm, - Kerry , - nhưng chuyện xảy ra gợi tính tò mò của tôi đối với vụ án đó. Dù sao, vấn đề là tôi muốn lục lại tài liệu lưu trữ tại The Record và tìm ra tất cả những gì họ công bố về vụ này.

      Nàng có thể hình dung Joe đảo mắt cách thân thiện.

      - Vì chị đấy, Kerry, tất nhiên. Bất cứ gì. Nhưng tại sao? Vụ đó xảy ra lâu lắm rồi.

      - Tôi giải thích sau.

      Bữa ăn trưa của Kerry chỉ là cái bánh sandwich và tách cà phê ngay tại bàn làm việc của nàng. Lúc giờ rưỡi, Palumbo bước vào, mang theo phong bì dày cộm.

      - Theo đúng cầu.

      Kerry nhìn ta với vẻ trìu mến. con, tóc hoa râm, trọng lượng vượt quá mức mười kilô và với nụ cười nhanh nhẹn, Joe có ngoại hình nhân hậu cách thà phản ánh biệt tài theo bản năng hướng tới những tình tiết có vẻ quan trọng. Nàng làm việc với ta trong số vụ án quan trọng nhất của nàng.

      - Tôi xin ghi ơn . - Nàng .

      - Quên , nhưng tôi phải thừa nhận tôi hết sức tò mò. Tại sao chị lại quan tâm tới vụ án Reardon, Kerry?

      Nàng do dự. Vì lý do nào đó, với mức độ này dường như phải lúc tới những gì bác sĩ Smith làm. Palumbo trông thấy vẻ miễn cưỡng trả lời của nàng.

      - Khỏi cần. Chị kể cho tôi nghe khi chị có thể. Xin tạm biệt.

      Kerry dự tính mang hồ sơ về nhà và bắt đầu đọc sau bữa tối. Nhưng nàng thể tự ngăn mình rút mẩu báo cắt cùng. Mình có lý, nàng nghĩ. Chuyện chỉ cách đây hai năm.

      Đó là mục ở trang 32 của cuốn The Record ghi nhận rằng đơn chống án thứ năm của Skip Reardon để xin xét xử lại bị bác bỏ bởi Tòa án Tối cao New Jersey và luật sư của ta, Geoffrey Dorso, thề tìm cách để chống án lần nữa.

      Lời tuyên bố của Dorso là: "Tôi vẫn cố gắng cho tới lúc Skip Reardon được giải oan bước ra khỏi nhà tù đó. ấy vô tội". Lẽ dĩ nhiên, Kerry nghĩ, tất cả những luật sư đều như vậy
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    4. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 13

      Đêm thứ Hai liên tiếp, Bob Kinellen ăn tối với khách hàng của , Jimmy Weeks. Hôm ấy phải là ngày tốt đẹp ở tòa án. lựa chọn của bồi thẩm đoàn vẫn còn kéo dài. Họ tám lần công nhận mà nêu lý do. Nhưng, cho dù bồi thẩm đoàn này được lựa chọn hết sức cẩn thận, ràng là công tố viên liên bang gặp phải vụ trọng án. Gần như chắc chắn Haskell lên tiếng buộc tội.

      Cả hai người đều buồn bã trong suốt bữa ăn.

      - Cho dù Haskell buộc tội, tôi nghĩ tôi có thể đánh đổ ông ta giữa tòa, - Kinellen trấn an Jimmy.

      - nghĩ có thể đánh đổ ông ta. Như thế chưa đủ.

      - Rồi chúng ta thấy.

      Weeks mỉm cười cách gượng gạo.

      - Tôi bắt đầu lo lắng về , Bob. tới lúc phải tìm kế hoạch hỗ trợ.

      Bob Kinellen quyết định bỏ qua nhận xét đó. mở tập thực đơn.

      - Lát nữa tôi gặp Alice tại Arnott. Ông có định tới đó ?

      - Ồ, ! Tôi cần ta giới thiệu bất cứ ai nữa. phải biết điều đó. Bọn họ gây tổn thất cho tôi quá nhiều rồi.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    5. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 14

      Kerry và Robin ngồi im lặng cách thoải mái trong phòng sinh hoạt gia đình. Buổi tối lạnh giá và họ quyết định đốt lò sưởi lần đầu tiên trong mùa, việc đó đối với họ chỉ có nghĩa là mở khí đốt rồi bấm cái nút phóng những ngọn lửa xung quanh các khúc củi giả.

      Như Kerry giải thích với khách đến nhà: "Tôi dị ứng với khói. Ngọn lửa này có vẻ và tỏa ra hơi nóng. Thực ra, nó có vẻ thực đến mức bà giúp việc của tôi hút tro giả,và tôi phải mua thêm tro".

      Robin bày những bức ảnh chuyển mùa cái bàn thấp.

      - Đêm hôm nay khủng khiếp, - nó với vẻ mãn nguyện, - vừa lạnh vừa có gió. Con sắp chụp được những bức ảnh còn lại. Những thân cây trơ trụi, rất nhiều lá mặt đất.

      Kerry ngồi trong chiếc ghế bành rộng rãi nàng thích nhất, hai bàn chân gác lên cái gối dựa. Nàng ngẩng đầu lên.

      - Con đừng tới lá với mẹ. Mẹ mệt lắm rồi.

      - Tại sao mẹ mua cái máy thổi lá?

      - Mẹ tặng con cái vào lễ Giáng sinh.

      - buồn cười. Mẹ đọc gì thế?

      - Con hãy đến đây, Rob. - Kerry cho nó xem mẩu báo cắt ra với bức ảnh của Suzanne Reardon. - Con có nhận ra này?

      - ấy ở trong phòng mạch của bác sĩ Smith hôm nay.

      - Con có óc quan sát, nhưng đây phải cùng người.

      Kerry vừa bắt đầu đọc bài tường thuật về vụ án mạng Suzanne Reardon. Xác chết của ta được phát lúc mười hai giờ đêm bởi chính chồng ta, Skip Reardon, nhà thầu thành đạt và triệu phú tự lập. ta tìm thấy vợ nằm nền nhà trong ngôi nhà sang trọng của họ ở Alpine. ta bị bóp cổ.

      Nhiều đóa hoa hồng được rải xác ta.

      Chắc hẳn vào thời đó mình đọc quá nhiều về chuyện này, Kerry nghĩ. Nhất định nó gây nên ấn tượng trong đầu óc mình, mang đến những giấc mơ đó.

      Hai mươi phút sau, nàng đọc mẩu báo khiến nàng giật nẩy mình. Skip Reardon bị buộc tội sát nhân sau khi cha vợ ta, bác sĩ Charles Smith, khai với cảnh sát rằng con của ông sống trong nỗi kinh hoàng vì những cơn ghen của chồng ta.

      Bác sĩ Smith là cha của Suzanne Reardon! Lạy Chúa, Kerry nghĩ. Phải chăng đó chính là lý do khiến ông tạo gương mặt ta cho những phụ nữ khác? hết sức kỳ lạ. Ông làm điều đó cho bao nhiêu người? Và đó có phải là lý do khiến ông quở trách Robin và mình về bổn phận giữ gìn sắc đẹp?

      - Có chuyện gì thế, mẹ? Mẹ có vẻ kỳ lạ, - Robin .

      - có gì hết. Mẹ chỉ quan tâm tới vụ án. - Kerry nhìn chiếc đồng hồ quả lắc phía lò sưởi.

      - Chín giờ rồi, Rob.Con nên ngừng việc con làm. Mẹ lên gác trong phút nữa để chúc con ngủ ngon.

      Trong lúc Robin gom những bức ảnh, Kerry buông những mẩu báo nàng cầm lên vế. Nàng nghe nhiều cha mẹ thể hồi phục sau cái chết của đứa con, vẫn để căn phòng của con thay đổi, với quần áo còn nguyên trong tủ, giống như lúc đứa con lìa xa họ. Nhưng "tái tạo" con của mình và cứ làm điều đó liên tục! Như thế chắc chắn vượt quá nỗi buồn. Nàng từ từ đứng lên và theo Robin lên gác. Sau khi hôn con và chúc nó ngủ ngon, nàng vào phòng riêng, mặc bộ pyjama và cái áo khoác, rồi trở xuống gác, pha tách ca cao và tiếp tục đọc.

      Vụ án Skip Reardon dường như được kết thúc cách vội vã. ta thú nhận rằng ta và Suzanne cãi nhau trong bữa điểm tâm buổi sáng ta chết.

      Thực ra, ta thú nhận rằng trong những ngày trước đó họ liên tục cãi vã, rằng ta về nhà lúc sáu giờ tối hôm ấy và bắt gặp ta cắm hoa hồng vào bình. Khi ta hỏi hoa từ đâu, ta liên quan tới ta. ta bảo lúc đó ta với vợ rằng bất cứ ai gửi hoa đến cũng tốt cho ta, xong ta bỏ . Rồi ta khai ta trở lại văn phòng, uống hai ly rượu, ngủ thiếp chiếc sofa và về nhà lúc mười hai giờ đêm, phát xác ta.

      Tuy nhiên, ai xác minh những gì ta . Hồ sơ chứa đựng phần bản ghi chép vụ án, kể cả lời khai của Skip. Công tố viên lớn tiếng với ta khiến ta trở nên bối rối và dường như mâu thuẫn với chính mình. Tối thiểu, ta tỏ ra có sức thuyết phục trong lúc làm chứng.

      Luật sư của ta quá tệ khi chuẩn bị cho ta ra làm chứng cách thảm hại như thế, Kerry nghĩ. Nàng tin chắc rằng, với lập luận suy diễn cách vững chắc của công tố viên, Reardon cần phải quả quyết phủ nhận ta giết Suzanne. Nhưng ràng là cuộc thẩm vấn chéo của Frank Green làm cho ta hoàn toàn mất tự chủ. có gì phải nghi ngờ, nàng nghĩ, Reardon tiếp tay đào mồ cho chính mình.

      Việc tuyên án diễn ra sáu tuần sau khi vụ án kết thúc. Kerry thậm chí đến chứng kiến. Giờ đây nàng nghĩ lại ngày hôm ấy. Nàng còn nhớ Reardon là người đàn ông cao lớn với mái tóc hung có vẻ thoải mái trong bộ comlê sọc . Khi quan tòa hỏi ta có muốn trước khi bản án được tuyên bố, lần nữa ta cam đoan mình vô tội.

      Geoff Dorso ở bên cạnh Reardon ngày hôm ấy, với tư cách là phụ tá luật sư biện hộ của Reardon. Kerry hơi quen biết ta. Trong mười năm kể từ lúc đó, Goeff gây dựng danh tiếng vững chắc với tư cách luật biện hộ hình , mặc dầu nàng quen biết trực tiếp ta. Nàng chưa bao giờ tranh luận với ta giữa tòa án.

      Nàng xem tới mẩu báo về việc tuyên án. Trong đó có cả lời khai của Skip Reardon: "Tôi vô tội về cái chết của vợ tôi. Tôi bao giờ xúc phạm ấy. Tôi bao giờ hăm dọa ấy. Cha ấy, bác sĩ Charles Smith, là kẻ dối.Trước Chúa và phiên tòa này, tôi xin thề ông ta dối".

      Mặc dầu hơi ấm tỏa ra từ lò sưởi, Kerry chợt rùng mình.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :