1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Xin cho tôi gọi cô là em yêu - Mary Higgins Clark

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 95

      Chặng đường từ New Jersey đến Catskills vừa dài vừa xấu. cơn mưa giá lạnh bắt đầu rơi chung quanh Middletown, và lưu thông chậm như rùa bò. chiếc xe kéo rơ móoc quay đầu làm tắc nghẽn mọi làn đường khiến chuyến quanh co phải mất thêm tiếng đồng hồ.

      Mãi tới mười giờ kém mười lăm Geoff Dorso, mệt mỏi và đói meo, mới đến được sở cảnh sát Ellenvile, nơi Jason Arnott bị giam giữ. toán nhân viên FBI chờ để thẩm vấn Arnott ngay sau khi ông ta chuyện với Geoff.

      - Các lãng phí thời gian chờ đợi tôi, - Geoff với họ. - Tôi thể là luật sư của ông ta. Ông ta điều đó với các hay sao?

      Hai cổ tay bị còng, Arnott được dẫn vào trong phòng họp. Geoff trông thấy ông ta trong gần mười năm từ khi Suzanne chết. Vào hồi đó, ông ta được xem là có mối quan hệ với Suzanne Reardon kết hợp tình bạn và việc kinh doanh. ai, kể cả Skip, nghi ngờ ông ta có tình ý gì khác với Suzanne.

      Giờ đây, Geoff xem xét kỹ ông ta. Arnott có khuôn mặt hơi đầy đặn hơn Geoff còn nhớ, nhưng ông ta vẫn giữ được nét thành thị, chán đời. Những nếp nhăn chung quanh mắt bộc lộ nỗi nhọc nhằn sâu sắc, nhưng chiếc áo thun cổ lọ bằng len cashmere trông như mới bên dưới áo vét vải tweed. Dân thượng lưu nông thôn, tay sành điệu có học thức, Geoff nghĩ. Thậm chí trong hòan cảnh này, trông ông ta vẫn có tác phong riêng.

      - tử tế khi đến đây, Geoff. - Arnott nhã nhặn .

      - Quả thực biết tại sao tôi đến đây. - Geoff trả lời. - Như tôi thông báo với ông điện thoại, giờ đây ông dính líu với vụ án Reardon. Khách hàng của tôi lại là Skip Reardon. Ông nên biết rằng những gì ông với tôi trong mọi trường hợp được bảo vệ bởi bí mật nghề nghiệp. Người ta đọc cho ông nghe quyền hạn của ông. Tôi phải là luật sư của ông. Tất cả những gì ông ký thác với tôi được nhắc lại cho ủy viên công tố, bởi vì tôi có ý định chứng minh rằng ông ở trong nhà vợ chồng Reardon đêm Suzanne bị giết.

      - Ồ, tôi có mặt ở đó. Chính vì vậy tôi mời đến đây. đừng lo lắng. có gì bí mật trong thông tin mà tôi với . Tôi có ý định xác nhận tin đó.

      Tôi cầu bởi vì tôi có thể là nhân chứng gỡ tội cho Skip. Nhưng đổi lại, sau khi ta được minh oan, tôi muốn biện hộ cho tôi. Lúc đó, còn tranh chấp quyền lợi nào nữa.

      - Xin ông hãy nghe tôi , tôi đại diện cho ông. - Geoff lạnh lùng trả lời. - Tôi trải qua mười năm của đời tôi đại diện cho người vô tội bị tống vào tù.

      Nếu ông giết Suzanne, hoặc biết ai làm việc đó, và ông để cho Skip rục xương trong xà lim đó suốt thời gian này, tôi thà bị hỏa thiêu dưới địa ngục còn hơn đưa ngón tay ra để giúp ông.

      - nên hiểu, lúc này đây chính là quyết định tôi muốn trông cậy. - Arnott thở dài. - Thôi được. Chúng ta hãy thử cách khác vậy. luật sư giỏi ở New Jersay hoặc ở nơi khác. hãy hứa tìm giúp tôi luật sư giỏi nhất mà tiền có thể mua được, và tôi kể cho nghe những gì tôi biết về cái chết của Suzanne Reardon mà, ngẫu nhiên tôi chịu trách nhiệm.

      Geoff nhìn chằm chằm vào Arnott hồi, cân nhắc đề nghị của ông ta.

      - Đồng ý, nhưng trước khi chúng ta tới chuyện khác, tôi muốn có tờ khai có ký tên và có nhân chứng xác nhận rằng tin tức ông với tôi được bảo vệ bởi bí mật nghề nghiệp và tôi có thể sử dụng nó bất cứ cách nào tôi thấy phù hợp để giúp Skip Reardon.

      - Lẽ tất nhiên.

      Các nhân viên FBI mang theo người đánh máy tốc ký. ta ghi lại lời khai vắn tắt của Arnott. Khi ông ta và hai nhân chứng ký tên vào tờ khai, ông ta :

      - muộn rồi, và hôm nay là ngày dài. nghĩ ai là luật sư của tôi chứ?

      - Vâng, - Geoff . - George Symonds, ở Trenton. Ông ta là luật sư hình xuất sắc và là nhà thương lượng tuyệt vời.

      - Họ cố gắng buộc tội tôi cố sát bà Peale. Tôi xin thề đó chỉ là tai nạn.

      - Nếu có cách nào đó để biện hộ đây chỉ là vụ ngộ sát, ông ta tìm ra. Tối thiểu, ông đương đầu với bản án tử hình.

      - hãy gọi ông ta ngay .

      Geoff biết rằng Symonds sống ở Priceton, từng được mời ăn tối tại nhà của . cũng còn nhớ rằng số điện thọai của Symonds được liệt kê theo tên bà vợ. Sử dụng máy điện thọai cầm tay của , bấm số trước diện của Arnott. Lúc đó mười giờ ruỡi. Mười phút sau, Geoff cúp máy.

      - Tốt lắm, ông luật sư hàng đầu. Bây giờ hãy .

      - Tôi may có mặt trong nhà của Reardon vào lúc Suzanne chết, - Arnott , thái độ của ông ta chợt nghiêm trọng. - Suzanne vẫn hết sức bất cẩn đối với nữ trang của mình, vài món trong đó khá đẹp, khêu gợi lòng tham. Tôi biết Skip ở Pennsylvania vì công việc, và Suzzanne với tôi ta có cuộc hẹn với Jimmy Weeks tối hôm ấy. ràng tôi lầm. Có ánh đèn ở tầng khi tôi bước vào nhà của Suzanne, nhưng chuyện đó là bình thường. số đèn được tắt mở tự động. Từ phía sau tôi có thể trông thấy cửa sổ phòng ngủ chính mở toang. Trèo lên đó chỉ là trò chơi trẻ con, vì mái tầng hai theo kiểu đại dốc gần như xuống tận mặt đất.

      - Lúc đó mấy giờ?

      - Tám giờ đúng. Tôi đường đến dạ tiệc ở Cresskill; trong những lý do giúp cho nghề nghiệp của tôi lâu dài và thành đại là hầu như tôi luôn luôn có thể cung cấp số nhân chứng hoàn hảo xác nhận tôi ở đâu trong những đêm đặc biệt đó.

      - Ông ở bên trong nhà... - Geoff khích lệ.

      - Phải. tiếng động nào, vì vậy tôi phỏng đoán mọi người vắng như dự tính. Tôi hề có ý tuởng Suzanne còn ở tầng . Tôi bước qua phòng khách của ngôi nhà, rồi vào phòng ngủ, tới tận bàn đêm. Tôi chỉ trông thấy khung ảnh khi ngang qua và bao giờ chắc chắn đó có phải là vật của Fabergé hay ; ràng tôi hề muốn tỏ ra quá quan tâm tới nó. Tôi cầm nó lên xem kỹ khi tôi nghe giọng của Suzanne. ta lớn tiếng với người nào đó. là kỳ lạ.

      - ta gì?

      - Đại khái như: "Ông tặng chúng cho tôi, và chúng là của tôi. Bây giờ ông hãy . Tôi chán ngấy ông".

      "Ông tặng chúng cho tôi và chúng là của tôi". Các món nữ trang, Geoff nghĩ. - Như vậy chắc hẳn điều đó có nghĩa là Jimmy Weeks thay đổi kế hoạch và sắp xếp để gặp Suzanne đêm hôm ấy. - lý luận.

      - phải. Tôi nghe người đàn ông la lớn: "Tôi phải lấy lại", nhưng đó là giọng hết sức lịch thể là của Jimmy Weeks, và chắc chắn phải là của chàng đáng thương Skip. - Arnott thở dài. - Lúc đó, tôi đút khung ảnh vào túi, hầu như có ý thức. bản sao đáng giá, nhưng tấm ảnh của Suzanne đẹp mê hồn, vì vậy tôi muốn có nó. ta hết sức hấp dẫn. Tôi mãi mãi nhớ ta.

      - Ông đút khung ảnh vào túi. - Geoff thúc giục.

      - Và đột nhiên nhận ra kẻ nào đó lên cầu thang. Chắc còn nhớ, tôi ở trong phòng ngủ, vì vậy tôi nhảy vào trong tủ quần áo của Suzanne và cố gắng nấp phía sau những chiếc áo ngủ dài. Tôi đóng kín cửa tủ.

      - Ông có trông thấy người vừa đến?

      - , thấy mặt.

      - Người đó làm gì?

      - thẳng tới hộp nữ trang, lục lọi những đồ trang sức rẻ tiền của Suzanne và lấy ra món. Rồi, chắc hẳn tìm thấy mọi thứ y muốn, ý bắt đầu tìm kiếm trong các ngăn kéo. Y dường như hơi bồn chồn. Chỉ sau vài phút, hoặc là y tìm thấy vật tìm, hoặc là y bỏ cuộc. May mắn thay y lục lọi tủ quần áo. Tôi chờ lâu, rồi, có cảm tuởng điều gì đó khủng khiếp xảy ra, tôi liền bước xuống gác. Đó là khi tôi trông thấy Suzanne.

      - Có khá nhiều nữ trang trong hộp. Kẻ giết Suzanne lấy những gì?

      - Theo tôi được biết trong thời gian xét xử, tôi tin chắc đó là đóa hoa và nụ... cây trâm cổ đính kim cương, có lẽ biết. Đó quả thực là nữ trang tuyệt đẹp, độc nhất vô nhị.

      - Có phải người tặng Suzanne cây trâm đó cũng là người tặng ta vòng tay cổ?

      - Ồ, phải. Thực ra, tôi nghĩ có lẽ y cũng cố gắng tìm vòng tay.

      - Ông có biết ai tặng Suzannne vòng tay và cây trâm?

      - Lẽ tất nhiên tôi biết. Suzanne giữ vài điều bí mật đối với tôi. Giờ đây xin lưu ý, tôi dám cả quyết chính y ở trong nhà đêm hôm ấy, nhưng như thế cũng hợp lý, phải ? hiểu tôi muốn gì chứ? Lời chứng của tôi giúp khám phá kẻ sát nhân thực . Chính vì vậy tôi phải được đặc ân nào đó, đồng ý hay sao?

      - Ông Arnott, ai tặng Suzanne vòng tay và cây trâm?

      Nụ cười của Arnott vó vẻ thích thú.

      - tin tôi khi tôi với .
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    2. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 96

      Kerry phải mất hơn mươi lăm phút để lái xe tới Old Tappan. Mỗi lẫn rẽ nàng lại cảm thấy con đường dường như bất tận. Robin, bé Robin can đảm, vẫn luôn luôn cố gắng che giấu nỗi thất vọng khi bị Bob bỏ rơi, hôm nay hết sức thành công trong việc che giấu nỗi sợ hãi, việc trở nên quá sức chịu đựng đối với nó. Mình bao giờ bỏ nó với bất cứ ai khác, Kerry nghĩ. Kể cả Jonathan và Grace.

      Kể cả Jonathan Jonathan và Grace.

      Jonathan có vẻ hết sức kỳ lạ trong điện thọai, Kerry nghĩ.

      Từ nay trở về sau, mình đích thân chăm sóc con, Kerry tự hứa.

      Người mẹ và đứa con, câu đó lại ám ảnh tâm trí nàng.

      Nàng vào khu vực Old Tappan. Giờ đây chỉ còn ít phút nữa.

      Robin tỏ ra hết sức thích thú với viễn ảnh được ở với Grace và Jonathan và xem các album ảnh.

      Các album ảnh.

      Kerry chạy xe qua khỏi ngôi nhà cuối cùng trước khi tới nhà của Jonathan. Nàng rẽ vào lối . Hầu như vô tình nàng nhận thấy hệ thống đèn tự động bật lên.

      Những album ảnh.

      Cây trâm hình đóa hoa và nụ.

      Nàng từng trông thấy nó.

      người Grace.

      Cách đây nhiều năm, khi Kerry bắt đầu làm việc cho Jonathan. Lúc bấy giờ Grace thường mang nữ trang. Nhiều tấm ảnh trong album cho thấy bà mang cây trâm đó. Grace đùa khi Kerry ngắm nó. Bà gọi nó là "người mẹ và đứa con".

      Suzanne Reardon mang cây trâm của Grace trong tấm ảnh tờ báo đó! Điều này chắc hẳn có nghĩa là... Jonathan? Có thể là chính ông tặng nó cho ta?

      Giờ đây nàng nhớ lại Grace cầu Jonathan để tất cả nữ trang của bà vào hộp trong tủ sắt.

      - Em thể đeo nó nếu có ai giúp đỡ. Em chỉ lo lắng về nó nếu nó vẫn còn ở trong nhà.

      Mình với Jonathan mình sắp gặp bác sĩ Smith, Kerry suy nghĩ. Đêm hôm qua, sau khi mình về nhà mình với Jonathan mình nghĩ Smith sắp suy sụp, nàng tự bảo. Ôi, lạy Chúa! Nhất định ông bắn Smith.

      Kerry dừng xe lại. Nàng ở trước tòa nhà bằng đá vôi tuyệt đẹp. Nàng đẩy cánh cửa phía tài xế mở ra và bước nhanh lên mấy bậc thềm.

      Robin ở với kẻ sát nhân.

      Kerry nghe thấy tiếng chuông yếu ớt của điện thoại trong xe trong lúc nàng ấn ngón tay lên chuông cửa.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    3. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 97

      Geoff cố gắng gọi điện thọai cho Kerry tại nhà. Khi có ai trả lời, gọi điện thoại xe. Nàng ở đâu? cuống cuồng tự hỏi. Khi người lính gác dẫn Arnott , gọi văn phòng của Frank Green.

      - Văn phòng ủy viên công tố đóng cửa. Nếu có chuyện gì khẩn cấp, xin gọi số...

      Geoff chửi thề trong lúc gọi số điện thoại khẩn cấp. Robin ở với ông bà Hoover. Kerry ở đâu? Cuối cùng người nào đó trả lời đường dây khẩn cấp.

      - Đây là Geoff Dorso. Tôi cần gặp ông Frank Green. Việc liên quan tới vụ giết người lấy trộm đồ. Xin cho tôi số điện thọai nhà của ông ấy.

      - Tôi có thể quả quyết với ông ấy ở đó. Ông ấy được gọi vụ giết người ở Oradell.

      - có thể nối đường dây với ông ấy?

      - Được. Xin chờ lát.

      Phải mất tới ba phút Green mới ở đường dây.

      - Geoff, tôi hết sức bận. Điều phải quan trọng hơn mới được.

      - Đúng thế. Rất quan trọng. Dính dáng tới vụ án Reardon. Frank, Robin Kinellen ở nhà Jonathan Hoover đêm nay.

      - Kerry với tôi chuyện đó.

      - Frank, tôi vừa được biết Jonathan tặng món nữ trang cổ đó cho Suzanne Reardon. Ông ta có quan hệ tình cảm với ta. Tôi nghĩ ông ta chính là kẻ sát nhân, và Robin ở với ông ta.

      Hai người cùng im lặng hồi lâu. Rồi, bằng giọng vô cảm, Frank Green :

      Tôi ở trong nhà của ông già chuyên môn sửa chữa nữ trang cổ. Ông ta vừa bị giết chết hồi đầu buổi tối hôm nay. bằng chứng nào tỏ ra đây là vụ trộm, nhưng người con trai của ông ta cho tôi biết rằng cuốn sổ tay ghi tên các khách hàng biến mất. Tôi gửi ngay toán cảnh sát địa phương đến nhà Hoover.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    4. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 98

      Jonathan mở cửa cho Kerry. Ngôi nhà được chiếu sáng cách lờ mờ và rất yên tĩnh.

      - Robin lắng dịu. - Ông . - Mọi việc ổn rồi.

      Hai nắm tay của Kerry giấu trong túi áo khoác, siết chặt vì sợ hãi và tức giận. Tuy nhiên, nàng vẫn cố gượng mỉm cười.

      - Ôi, chú Jonathan, con gây phiền phức cho chú và Grace. Đáng lẽ con phải biết Robin hoảng sợ. Nó ở đâu?

      - Nó trở lại phòng riêng. Và ngủ rồi.

      Có phải mình mất trí? Kerry tự hỏi trong lúc nàng theo Jonathan lên gác. Phải chăng trí tuởng tượng của mình chơi khăm? Jonathan vẫn có vẻ hết sức bình thường.

      Họ đến cửa phòng ngủ dành riêng cho khách, căn phòng màu hồng như Robin vẫn gọi, do các bức tường cùng màn cửa sổ và vải phủ giường đều có màu hồng nhạt.

      Kerry đẩy cánh cửa mở ra. Trong ánh sáng phát ra từ ngọn đèn ngủ, nàng có thể trông thấy Robin nằm nghiêng bên cuộn tròn người như bào thai trong bụng mẹ, mái tóc nâu dài xõa ra mặt gối. Với hai bước dài, Kerry đến bên cạnh giường.

      Má của Robin kê trong lòng bàn tay. Nó thở đều. Kerry ngước lên nhìn Jonathan. Ông đứng ở chân giường, đăm đăm nhìn nàng.

      - Nó hết sức hoang mang. Vì con đến đây, chắc con đưa nó về nhà, - ông . - Xem kìa, cái túi xách đựng đồng phục và sách vở sẵn sàng. Chú mang xuống giúp con.

      - Chú Jonathan, có ác mộng nào cả. Nó thức giấc, phải ? - Kerry với giọng bình thản.

      - . - Ông cách lạnh nhạt. - Và mọi việc dễ dàng hơn đối với nó nếu nó thức giấc lúc này.

      Trong ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn ngủ, Kerry trông thấy ông cầm khẩu súng lục.

      - Chú Jonathan, chú làm gì thế? Grace đâu rồi?

      - Grace ngủ say, Kerry. Chú có cảm tuởng cách đó hay hơn. Thỉnh thoảng chú cần phải dùng loại thuốc an thần mạnh hơn để giúp cơn đau dịu bớt.

      Mỗi đêm chú hòa tan loại đó trong cốc cacao nóng mà chú mang tới tận giường cho uống.

      - Chú Jonathan, chú muốn gì?

      - Chú muốn tiếp tục sống giống như chú sống lúc này. Chú muốn trở thành chủ tịch thượng viện và bạn thân của thống đốc. Chú muốn trải qua những năm còn lại với , là người chú thực thương cho tới bây giờ. Thỉnh thoảng đàn ông vẫn có nhiều lúc lầm lạc, Kerry. Họ làm rất nhiều điều rồ dại. Họ để cho những người phụ nữ trẻ, đẹp tâng bốc họ. Có lẽ chú dễ xúc cảm vì căn bệnh của Grace. Chú biết đó là rồ dại: chú biết đó là điều sai lầm. Lúc bấy giờ, tất cả những gì chú muốn là lấy lại món nữ trang mà chú hết sức ngu ngốc tặng cho Reardon tầm thường đó, nhưng ta lại chịu từ bỏ.

      Ông vẫy khẩu súng lục.

      - Hoặc là đánh thức Robin hoặc là bế nó lên. còn thời gian nữa.

      - Chú Jonathan, chú định là gì thế?

      - Chỉ là việc cần phải làm, và với nhiều hối tiếc. Kerry, Kerry, tại sao muốn chơi trò don Quichotte. Việc gã Reardon đó ngồi tù có gì quan trọng? Việc cha của Suzanne khai cái vòng tay là món quà của ông ta có thể gia hại cho tôi có gì quan trọng? Những thứ đó có ý nghĩa riêng của chúng. Tôi phải tiếp tục phục vụ đất nước mà tôi quí, và sống với người vợ mà tôi thương . Tôi đủ đau đớn khi biết rằng Grace đoán ra cách hết sức dễ dàng phản bội của tôi.

      Jonathan chợt mỉm cười.

      - Bà ấy tuyệt vời. Bà ấy chỉ cho tôi xem tấm ảnh đó và : "Nó có gợi nhớ cho cây trâm đóa hoa và nụ? Em muốn nhìn thấy nó. hãy lấy nó ra khỏi cái hộp trong tủ sắt, ". Bà ấy biết, và tôi biết bà ấy biết, Kerry. Và đội nhiên tôi biến thành thằng ngốc... Tôi cảm thấy ô danh...

      - Và chú giết Suzanne?

      - Nhưng chỉ vì ta chẳng những chịu trả lại các món nữ trang của vợ tôi mà còn láo xược với tôi rằng ta vừa có bạn trai hấp dẫn, Jimmy Weeks. Lạy Chúa! Đó là tên côn đồ. bố già mafia. Kerry, hãy đánh thức Robin hay là bế nó lên trong lúc nó ngủ.

      - Mẹ. - Robin cựa mình. Mắt nó mở ra. Nó ngồi dậy. - Mẹ. - Nó mỉm cười. - Tại sao mẹ đến đây?

      - Hãy ra khỏi giường, Rob. Chúng ta ngay bây giờ. - Ông ta sắp giết chúng ta, Kerry nghĩ. Ông ta Robin có cơn ác mộng và mình đến tìm nó và lái xe đưa nó về nhà.

      Nàng quàng cánh tay quanh người Robin. Cảm nhận có chuyện gì ổn, Robin nép mình vào nàng.

      - Mẹ.

      - sao đâu.

      - Ông Jonathan? - Robin trông thấy khẩu súng.

      - Đừng bất cứ điều gì khác, Robin. – Kerry cách trầm tĩnh.

      Mình có thể làm gì? nàng nghĩ. Ông ta lên cơn điên. Ông ta còn tự chủ. Ước gì Geoff gặp Jason Arnott. Geoff đến giúp đỡ. Bằng mọi cách, Geoff đến giúp đỡ.

      Trong lúc họ xuống cầu thang, Jonathan cách thản nhiên:

      - Đưa cho tôi chìa khóa xe của , Kerry. Tôi theo ra ngoài, rồi Robin và ở trong khoang chứa hành lý.

      Ôi, lạy Chúa, Kerry nghĩ. Ông ta giết hai mẹ con mình rồi lái xe tới nơi nào đó và bỏ xe ở đó, như vụ thanh toán của mafia, đổ trách nhiệm lên đầu Weeks.
      Jonathan lại trong lúc họ qua tiền sảnh:

      - Ông thành thực hối tiếc, Robin. Bây giờ hãy mở cửa từ từ, Kerry.

      Kerry cúi xuống để hôn Robin.

      - Rob, khi mẹ xoay tròn, con hãy chạy, - nàng thầm. - Chạy tới cửa kế cận và liên tục gào thét.

      - Cánh cửa, Kerry. - Ông ta thúc giục.

      Nàng mở cửa cách từ từ. Ông ta tắt ngọn đèn cổng để cho chỉ còn ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn đường ở cuối lối .

      - Chìa khóa xe ở trong túi. - Nàng vừa vừa chầm chạp quay người lại, rồi gào lên. - Chạy , Rob.

      Cùng lúc đó, nàng lao người qua tiền sảnh vào Jonathan. Nàng nghe khẩu sung nổ trong lúc nàng phóng về phía ông ta, rồi cảm thấy cơn đau nóng bỏng ở bên đầu, ngay sau đó là những cơn chóng mặt. Nền nhà bằng cẩm thạch của tiền sảnh lật nhào dưới chân nàng. Nàng nhận thức được thanh hỗn tạp chung quanh nàng. tiếng súng khác. Robin gào thét kêu cứu, giọng dần vì chạy xa. Nhiều tiếng còi xe tới gần.

      Rồi đột nhiên chỉ còn tiếng còi, và tiếng khóc nức nở của Grace.

      - Em rất lấy làm tiếc, Jonathan. Em rất tiếc. Em thể để cho làm chuyện này, - bà . - thể như thế. thể như thế với Kerry và Robin.

      Kerry cố hết sức để đứng lên và ép bàn tay vào bên đầu. Máu vẫn chảy xuống mặt nàng, nhưng cảm giác choáng váng giảm dần. Trong lúc nàng nhìn lên, nàng chợt trông thấy Grace tuột người khỏi chiếc xe lăn lên nền nhà, buông khẩu súng lục khỏi mấy ngón tay sưng phồng và ôm chặt xác chồng bà vào trong vòng tay.

      Thứ Ba, ngày 6 tháng 2
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    5. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 99

      Phòng xét xử đầy người chứng kiến lễ tuyên thệ của phụ tá ủy viên công tốc Kerry McGrath. Tiếng thầm trò chuyện chợt im bặt khi cửa phòng của bồi thẩm đoàn mở ra và các bồi thẩm mặc áo đen theo hàng dọc trang trọng tiến ra để chào đón đồng nghiệp mới.

      Kerry ung dung bước ra khỏi bên phòng và ngồi bên phải chiếc ghế dài trong lúc các thẩm phán tới những chiếc ghế dành riêng cho họ phía trước đám khách mời.

      Nàng nhìn xuống khán giả. Mẹ nàng và Sam đáp máy bay đến tham dự buổi lễ. Họ ngồi cùng với Robin, nó giữ thẳng người mép ghế, mắt mở to vì hưng phấn. Chỉ còn chút dấu vết trầy xước khiến họ phải gặp gỡ bác sĩ Smith.

      Geoff ngồi ở hàng ghế kế tiếp, cùng với bố mẹ . Kerry hình dung cách nhảy vào chiếc trực thăng của FBI để đến thăm nàng ở bệnh viện, cách làm dịu cơn kích động của Robin rồi mang nó về nhà với gia đình khi bác sĩ cầu Kerry phải ở lại bệnh viện qua đêm. Giờ đây nàng nháy mắt đáp lại trong lúc mỉm cười với nàng.

      Margaret, bạn cũ, bạn thân nhất, cũng có mặt ở đây, hoàn thành ước nguyện chia sẻ niềm vui của ngày hôm nay. Kerry chợt nghĩ tới Jonathan và Grace. Họ cũng dự định có mặt.

      Grace gửi bức thư.

      " về nhà ở South Carolina và sống cùng với bà chị . cho rằng mình phải chịu trách nhiệm về mọi việc xảy ra. biết Jonathan có quan hệ với người phụ nữ đó. cũng biết chuyện đó kéo dài. Ước gì phớt lờ tấm ảnh ta mang cây trâm đó, chắc xảy ra chuyện này. đâu quan tâm tới đồ nữ trang. Đó chỉ là cách cảnh giác Jonathan hãy bỏ ta. muốn nghiệp của ông ấy sụp đổ vì bị tai tiếng. Xin hãy tha thứ cho và tha thứ cho Jonathan nếu con có thể."

      Mình có thể hay ? Kerry tự hỏi. Grace cứu mạng mình, nhưng Jonathan định giết Robin và mình để tự cứu bản thân ông ta. Grace biết Jonathan có quan hệ với Suzanne và thậm chí giết ta, tuy nhiên bà vẫn để cho Skip Reardon rục xương trong tù suốt bấy nhiêu năm.

      Skip, mẹ của và Beth ở đâu đó trong đám đông. Skip và Beth sắp kết hôn tuần sau. Geoff là phù rể của ta.

      Thông thường, số bạn bè hoặc đồng nghiệp thân thiết phát biểu vài lời trước khi tiến hành tuyên thệ. Frank Green trước:

      - Dù cố gắng lục lọi trong ký ức, tôi vẫn thể hình dung người nào, đàn ông hoặc phụ nữ, phù hợp đảm nhiêm chức vụ cao này hơn Kerry McGrath. Ý thức của về công lý dẫn dắt cầu tôi mở lại vụ án sát nhân. Chúng tôi cùng nhau đương đầu với kiện tồi tệ người cha phục hận buộc tội chồng của con phải ở tù trong lúc kẻ sát nhân thực nhởn nhơ sống tự do. Chúng tôi...

      Ông làm tuyệt, Kerry nghĩ. Nghệ thuật thoát khỏi cảnh khó xử. Nhưng cuối cùng, Frank ngả sang phe của nàng. Ông đích thân gặp thống đốc và thúc đẩy đề bạt nàng trước khi thượng viện xác nhận.

      Frank là người làm sáng tỏ mối quan hệ của Jimmy Weeks với Suzanne Reardon. trong những nguồn tin của ông, kẻ vô lại quan trọng từng là tay sai của Jimmy, cung cấp câu trả lời. Suzanne quả thực là có quan hệ với với Jimmy, và ông ta tặng nữ trang cho ta. Ông ta cũng gửi hoa hồng cho ta đêm hôm ấy và định gặp ta để ăn tối. Khi ta đến nơi hẹn, ông ta nổi giận và trong cơn giận kết hợp với say rượu ông ta nghĩ ông ta đúng là kẻ sát nhân. Ông ta vẫn luôn luôn lo sợ mối quan hệ của ông ta với Suzanne vỡ lở, cái chết của ta liên lụy tới ông ta.

      Lúc này đến lượt thẩm phán Robert McDonough lên tiếng, kể lại Kerry bước vào phòng xét xử lần đầu tiên như thế nào cách đây mười năm, với tư cách phụ tá công tố mới toanh, nàng có vẻ hết sức trẻ khiến ông tưởng nàng là sinh viên tập .

      Mình cũng là dâu mới toanh, Kerry chế giễu nghĩ. Hồi ấy, Bob cũng là phụ tá công tố. Mình chỉ ước mong từ nay về sau có đủ khôn ngoan để tránh xa Jimmy Weeks và đồng bọn, nàng tư lự nhủ thầm. Weeks bị buộc nhiều tội. Giờ đây ông ta đương đầu với vụ án khác về tội mua chuộc bồi thẩm Ông ta cố gắng đổ tội đó cho Bob, nhưng đủ sức thuyết phục tòa. Nhưng chính Bob cũng suýt chút nữa bị buộc tội. Và Weeks tới đâu nếu ông ta khiếu tố viên bồi thẩm có người cha ở tù. Ông ta biết như thế trong thời gian xét xử và lẽ ra có thể cầu thay thế bà ta. Có lẽ tất cả chuyện này khiến Bob hoảng sợ trước khi quá muộn. Nàng ước mong như vậy.

      Thẩm phán McDonough mỉm cười với nàng.

      - Nào, Kerry, tôi nghĩ tới lúc. – Ông .

      Robin liền bước tới, mang theo cuốn Thánh kinh nặng chịch. Margaret đứng lên và bước phía sau bé, chiếc áo dài màu đen vắt cánh tay, chờ tới lúc đưa nó cho Kerry sau khi tuyên thệ. Kerry đưa bàn tay phải lên, đặt bàn tay trái lên cuốn Thánh kinh và bắt đầu nhắc lại theo thẩm phán McDonough:

      - Tôi, Kerry McGrath, xin long trọng tuyên thệ...

      - HẾT -
      Hyunnie0302, HedwigJenny Nguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :