1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Xin cho tôi gọi cô là em yêu - Mary Higgins Clark

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 5

      Ông thay đổi cuộc đời của tôi, bác sĩ Smith...Đó chính là lời Barbara Tompkins với ông trong lúc ta rời khỏi phòng mạch của ông sáng hôm nay. Và ông biết đó là . Ông thay đổi ta và,đồng thời, thay đổi cả cuộc đời của ta. Từ phụ nữ thô kệch, hầu như rụt rè, có vẻ già hơn cái tuổi hai mươi sáu của ta, ông biến đổi ta trở thành trẻ đẹp. Thậm chí còn hơn cả người đẹp. Giờ đây ta có tinh thần. ta còn là người phụ nữ thiếu tin tưởng đến gặp ông cách đây năm.

      Vào thời kỳ đó, ta làm việc trong công ty giao tế ở Albany. "Tôi trông thấy những gì ông làm cho trong những khách hàng của chúng tôi - ta khi ta bước vào phòng mạch của ông ngày đầu tiên hôm ấy. - Tôi vừa được thừa hưởng số tiền từ bà dì. Ông có thể làm cho tôi trở nên xinh đẹp hay ?

      Ông làm hơn thế - ông biến đổi ta. Ông làm cho ta trở nên tuyệt đẹp. Giờ đây Barbara làm việc cho công ty giao tế lớn nổi tiếng ở Manhattan.

      ta vẫn luôn luôn thông minh, nhưng việc kết hợp trí thông minh với sắc đẹp đặc biệt của ta thực thay đổi cuộc đời ta.

      Bác sĩ tiếp khách hàng cuối cùng trong ngày của ông vào lúc sáu giờ rưỡi. Rồi ông thả bộ qua ba dãy phố của đại lộ 15 tới nhà ông ở Washington News.

      Ông có thói quen mỗi ngày về nhà, thư giãn bằng ly bourbon pha soda trong lúc xem bản tin buổi tối rồi quyết định nơi ông muốn ăn tối. Ông sống mình và hầu như bao giờ ăn tại nhà.

      Đêm nay, cơn kích động bất thường xâm chiếm tâm trí ông. Trong tất cả những phụ nữ, Barbara Tompkins là người giống ta hơn hết. Chỉ cần trông thấy ta là ông xúc động cực độ. Ông nghe lỏm Barbara trò chuyện với bà Carpenter, kể với bà ta mời khách hàng ăn tối vào đêm nay trong Oak Room của khách sạn Plaza.

      Gần như miễn cưỡng, ông đứng lên. Chuyện sắp xảy ra là sao tránh được. Ông tới Oak Bar, nhìn vào trong Oak Room, xem thử có bàn nào từ đó ông có thể quan sát Barbara trong lúc ông ăn tối.Chắc ta có khả năng nhận ra diện của ông. Nhưng cho dù ta nhận ra ông, ông chỉ cần vẫy tay chào ta. ta có lý do nào để nghĩ rằng ông theo dõi ta.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    2. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 6

      Sau bữa ăn tối với Jonathan và Grace, họ trở về nhà, và Robin ngủ lâu, Kerry vẫn còn tiếp tục làm việc. Bàn viết của nàng đặt ngay trong phòng khách của ngôi nhà mà nàng dọn đến sau khi Bob ra và nàng bán ngôi nhà họ cùng mua. Nàng có thể tìm được nơi ở mới với giá rất hời, vào lúc thị trường bất động sản suy sút, và nàng lấy làm sung sướng vì mua được - nàng rất thích nơi này. Được xây dựng cách đây năm mươi năm, đây là ngôi nhà rộng rãi với tầng gác và mái nhọn có hai cửa sổ mái, nằm khu đất hai màu đầy cây cối. Thời gian duy nhất nàng thích là khi lá cây bắt đầu rụng.

      Chắc là sắp bắt đầu rồi, nàng nghĩ với tiếng thở dài.

      Ngày mai, nàng thẩm vấn chéo bị cáo trong vụ án mạng nàng khởi tố. Đó là diễn viên giỏi. chỗ đứng của nhân chứng tạo tòa án, lời tường thuật của ta về các kiện dẫn tới cái chết của người giám sát ta có vẻ hoàn toàn có thể chấp nhận được. ta khai rằng cấp của ta ngừng hạ nhục ta, đến mức hôm ta mất tự chủ và giết chết bà. Luật của ta đề nghị tuyên án ngộ sát.

      Công việc của Kerry là phân tích câu chuyện của bị cáo, chứng minh rằng đây là cuộc trả thù được tính toán cách cẩn thận và được thực chống lại cấp , vì nhiều lý do xác đáng, từ chối đề bạt ta. từ chối khiến bà mất mạng. Giờ đây ta phải đền tội, Kerry nghĩ.

      Mãi tới giờ sáng, nàng mới hài lòng vì đặt ra mọi câu nàng muốn hỏi, mọi điểm nàng muốn giải thích.

      cách mệt mỏi, nàng lên gác. Nàng liếc qua Robin, ngủ say, kéo chăn đắp kín mình nó, rồi bước qua hành lang vào phòng riêng của nàng.

      Năm phút sau, rửa sạch phấn son, đáng răng, mặc áo ngủ, nàng chuồi mình cái giường lớn bằng đồng mà nàng mua trong vụ bán từ thiện sau ngày Bob ra . Nàng thay đổi tất cả đồ đạc trong phòng. Làm sao nàng có thể sống bên những vật dụng cũ, nhìn tủ com mốt của , bàn đêm của , trông thấy chỗ trống của cái gối phía giường?

      Mành cửa chỉ khép lưng chừng, và qua ánh sáng lờ mờ của cây đèn ở lối vào nhà, nàng có thể trông thấy cơn mưa đều đặn bắt đầu rơi.

      Thôi được, thời tiết tốt thể kéo dài mãi mãi, nàng nghĩ, ít ra vẫn còn may vì lạnh như dự đoán, và cơn mưa chắc chuyển sang mưa đá. Nàng nhắm mắt mong đầu óc mình ngừng quay cuồng, tự hỏi tại sao mình cảm thấy quá khó chịu như thế này.

      Nàng tỉnh dậy lúc năm giờ, rồi cố ngủ lơ mơ cho tới sáu giờ. Chính trong khoảng thời gian này giấc mơ đến với nàng lần đầu tiên.

      Nàng thấy mình ở trong phòng đợi của phòng mạch. Có phụ nữ nằm sàn, đôi mắt
      lớn và đứng nhìn chằm chằm vào cõi hư vô. mái tóc đen bao quanh gương mặt cực kỳ xinh đẹp. sợi dây thắt nút siết quanh cổ ta.

      Rồi, trong lúc Kerry quan sát, người phụ nữ đứng lên, tháo sợi dây ra khỏi cổ và tới gặp nhân viên tiếp tân để ký cuộc hẹn.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    3. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 7

      Suốt buổi tối, Robert Kinellen nghĩ tới việc điện thoại để biết kết quả khám bác sĩ của Robin, nhưng ý nghĩ đó cứ đến rồi lại được thực . Sau bữa ăn tối, Anthony Bartlett, cha vợ vừa là người hùn vốn thâm niên trong công ty luật, bất ngờ ghé nhà để thảo luận về chiến lược cần theo trong phiên tòa sắp tới xét xử vụ trốn thuế thu nhập của James Forrest Weeks, khách hàng quan trọng nhất - và gây tranh cãi nhất - của công ty.

      Weeks, nhà doanh nghiệp rất lớn trong lãnh vực bất động sản, trở thành nhân vật nổi bật ở New York cũng như ở New Jersey, trong ba thập niên vừa qua.Là nhà tài trợ lớn cho nhiều cuộc vận động chính trị, người có nhiều đóng góp cho các tổ chức từ thiện, ông ta cũng là chủ đề của nhiều tin đồn ngớt về các hợp đồng nội bộ cùng việc mua bán thế lực, và bị nghi ngờ có nhiều liên hệ với bọn tội phạm được nhiều người biết tới.

      Từ nhiều năm nay, văn phòng của tổng biện lý Hoa kỳ cố gắng tống giam Weeks, và Bartlett cùng Kinellen kiếm được rất nhiều tiền với việc đại diện cho ông ta trong những cuộc điều tra gần đây nhất. Cho tới hôm nay, nhân viên FBI vẫn chưa có đủ bằng chứng để buộc tội ông ta.

      - Lần này Jimmy gặp rắc rối nghiêm trọng,

      Anthony Bartlett nhắc nhở con rể trong lúc họ ngồi đối diện nhau tại phòng làm việc trong nhà của Kinellen ở Englewood Cliffs. Ông nhấm nháp ly brandy.

      - Điều đó tất nhiên có nghĩa là chúng ta gặp rắc rối nghiêm trọng cùng với ông ta.

      Trong mười năm kể từ khi Bob gia nhập công ty, trông thấy nó trở thành hầu như phần kéo dài của tập đoàn Weeks, cách hết sức gần gũi đến mức họ quấn chặt vào đó. Thực ra, nếu có đế quốc kinh doanh khổng lồ của Jimmy, họ chỉ còn lại nhúm khách hàng thứ yếu, kiếm những món thu nhập đủ để duy trì hoạt động của công ty. Cả hai người đều biết rằng nếu Jimmy bị kết án, công ty luật của Bartlett và Kinellen chỉ còn nước đóng cửa.

      - Chính Barney làm cho con lo lắng. - Bob trầm tĩnh .

      Barney Haskell là kế toán trưởng của Jimmy Weeks và là đồng bị cáo trong vụ án diễn ra. Cả hai người đều biết áp lực mạnh đè nặng ông ta để ông ta làm chứng có lợi cho bên công tố và bù lại được giảm án.

      Anthony Bartlett gật đầu.

      - Ba cũng nghĩ vậy.

      - Ngoài ra lại còn có lý do, - Bob tiếp. - Con kể cho ba nghe về tai nạn ở New York? Và Robin được điều trị bởi nhà phẫu thuật chỉnh hình?

      - Phải. Cháu như thế nào rồi?

      - Cháu ổn thôi, xin tạ ơn Chúa. Nhưng con chưa với ba tên của viên bác sĩ. Đó là Charles Smith.

      - Charles Smith. - Anthony Bartlett cau mày trong lúc ông suy nghĩ về cái tên này. Rồi ông nhếch mày, nhổm lên và ngồi thẳng. - phải là người...

      - Đúng vậy. Và vợ cũ của con, phụ tá công tố viên, đều đặn đưa con đến phòng mạch của ông ta. Theo con biết về Kerry, chỉ là vấn đề thời gian trước khi ấy kết nối mọi việc.

      - Ôi, lạy Chúa, - Bartlett như rên rỉ.

      Thứ Năm, ngày 12 tháng 10
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    4. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 8

      Văn phòng công tố của quận Bergen được đặt gác thuộc cánh phía tây của tòa án, thu nhận ba mươi sáu phụ tá công tố viên, bảy mươi dự thẩm và hai mươi lăm thư ký, cùng với Franklin Green, công tố viên.

      Mặc dù tính chất công việc nghiêm trọng và liên tục quá tải, thậm chí thường khủng khiếp, trong văn phòng vẫn có bầu khí thân hữu. Kerry thích làm việc ở đó. Nàng đều đặn nhận nhiều đề nghị hấp dẫn từ các công ty luật, cầu nàng đến làm việc với họ, nhưng bất chấp những cám dỗ về mặt tài chính, nàng quyết định ở nguyên chỗ và giờ đây được đề bạt chức vụ thẩm phán. Trong quá trình làm việc, nàng nổi tiếng là luật sư thông minh, cứng cỏi và thẳng thắn.

      Hai vị thẩm phán tới tuổi nghỉ hưu theo đúng luật là bảy mươi vừa rời khỏi chức vụ, để lại hai ghế trống. Vận dụng đặc quyền thượng nghị sĩ, Jonathan Hoover đề cử Kerry vào trong hai ghế đó.Nàng thậm chí tự thừa nhận nàng ước ao điều này nhiều như thế nào. Những công ty luật lớn đề nghị trả lương lớn hơn nhiều, nhưng chức vụ thẩm phán tượng trưng cho loại thành tựu số tiền nào có thể sánh bằng.

      Buổi sáng hôm ấy, Kerry nghĩ tới khả năng được đề bạt trong lúc nàng bấm mã số khóa cửa ngoài và, khi tiếng cách vang lên, xô cánh cửa mở ra, vẫy tay chào nhân viên tổng đài, nàng nhanh chân bước vào văn phòng dành riêng cho thẩm phán.

      So với những căn phòng bít bùng của các phụ tá mới, văn phòng của nàng có kích thước hợp lý hơn. Mặt bàn bằng gỗ mòn phủ đầy những chồng hồ sơ nhiều đến mức tình trạng của nó hầu như quan trọng. Những chiếc ghế lưng thẳng phù hợp, nhưng bền chắc. Kerry phải giật mạnh ngăn kéo cùng của tủ hồ sơ mới mở ra được, nhưng đó chỉ là khó chịu thứ yếu đối với nàng.

      Văn phòng có hệ thống thông gió ngang, với những cửa sổ cung cấp ánh sáng lẫn khí. Kerry nhân cách hóa nó bằng nhiều cây cảnh xanh tươi đặt các bệ cửa sổ, và nhiều bức ảnh lồng khung do Robin chụp. Tất cả tạo nên cảm giác tiện nghi cho nơi làm việc, và Kerry hoàn toàn bằng lòng có những thứ đó trong văn phòng của nàng. Buổi sáng mang đến cơn mưa tuyết đầu tiên trong năm, thúc đẩy Kerry lấy chiếc áo khoác hiệu Burberry khi rời khỏi nhà. Lúc này nàng cẩn thận treo nó lên. Nàng mua nó trong quầy hàng hạ giá và định giữ gìn nó lâu dài. Ngồi vào bàn làm việc, nàng lắc đầu xua những dấu vết cuối cùng của giấc mơ khuấy rối nàng đêm hôm qua. Mối bận tâm lúc này là phiên tòa sắp tiếp tục trong giờ nữa.

      Nạn nhân có hai người con trai ở lứa tuổi thiếu niên mà bà nuôi dưỡng mình. Giờ đây ai chăm sóc bọn chúng? Nếu có chuyện gì xảy đến với mình sao?

      Kerry nghĩ. Robin đâu? Chắc chắn phải đến nhà cha của nó; nó được hạnh phúc, được hoan nghênh trong gia đình mới của .

      Nhưng Kerry cũng thể tưởng tượng, mẹ nàng và cha dượng của nàng, cả hai lúc này bảy mươi tuổi và sống ở Colorado, nuôi nấng bé mười tuổi. Cầu xin Chúa cho mình vẫn còn sống tối thiểu cho tới lúc Robin trưởng thành, nàng nghĩ trong lúc quay chú ý vào hồ sơ đặt trước mặt nàng. Lúc chín giờ kém mười, điện thoại reo chuông. Đó là Frank Green, công tố viên.

      - Kerry, tôi biết sắp sửa tới tòa án, nhưng có thể ghé qua chỉ phút chứ?

      - Tất nhiên. - Và như thế chỉ có thể là phút, nàng nghĩ. Frank biết quan tòa Kafka nổi giận đùng đùng khi bị bắt chờ đợi.

      Nàng tìm thấy công tố viên Frank Green ngồi ở bàn làm việc. Với khuôn mặt cương nghị, ánh mắt sắc sảo, ở tuổi năm mươi hai, ông vẫn giữ được thân hình rắn chắc từng giúp ông trở nên ngôi sao bóng đá của trường đại học. Nụ cười của ông còn nồng nhiệt, nhưng dường như bình thường, nàng nghĩ.

      Phải chăng ông chỉnh răng? Nàng tự hỏi. Nếu như vậy ông thông minh. Hàm răng của ông có vẻ khá đẹp và giúp cho ông ăn ảnh khi ông được đề cử trong tháng Sáu.

      Nhất định Green chuẩn bị cho cuộc vận động tranh cử thống đốc. Chương trình thông tin đại chúng phù hợp với văn phòng của ông được xây dựng, và mọi người đều trông thấy ràng ông chú tâm tới việc ăn mặc. bài xã luận kể từ khi vị thống đốc tại phục vụ hết sức tốt trong hai nhiệm kỳ và Green là người kế tục được chọn kỹ, dường như ông có nhiều khả năng được bầu để lãnh đạo bang.

      Kerry khâm phục tài năng và hiệu lực của ông trong lãnh vực pháp lý. Ông lái con tàu của ông cách vững chắc tuyệt vời. dè dặt của nàng đối với ông trong mười năm nhiều lần ông bỏ qua cho viên trợ lý từng phạm sai lầm thực . Green đặt lợi ích của chính ông lên hết.

      Nàng biết rằng việc nàng có khả năng được đề cử chức vụ thẩm phán gia tăng thế lực của nàng trong mắt ông. "Cứ như cả hai chúng ta đạt được những điều lớn lao hơn", ông với nàng trong dịp cởi mở, thân thiện hiếm hoi.

      - Vào , Kerry, - lúc này ông . - Tôi chỉ muốn nghe từ miệng về tin tức của Robin. Khi tôi được biết cầu thẩm phán ngưng phiên tòa ngày hôm qua, tôi rất lo lắng.

      Nàng liền vắn tắt kể cho ông nghe kết quả xét nghiệm, trấn an ông rằng mọi việc đâu vào đấy.

      - Robin ở với cha nó trong lúc xảy ra tai nạn, phải ? - ông hỏi.

      - Phải. Lúc đó Bob lái xe.

      - Chồng cũ của có lẽ gặp phải lúc may. Tôi nghĩ lần này ấy rời bỏ Weeks. Có tin đồn họ bắt giữ ông ta, và tôi hy vọng họ làm được việc đó. Ông ta là kẻ lừa đảo và có lẽ còn tồi tệ hơn thế. -Ông có cử chỉ chán ngấy. - Tôi vui mừng vì Robin khỏe dần và tôi biết có nhiều việc cần phải làm. Hôm nay, thẩm vấn chéo bị cáo, phải ? - Phải. - Biết , tôi gần như ái ngại cho ta. Chúc may mắn.

      Thứ Hai, ngày 23 tháng 10
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    5. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 9

      Gần hai tuần sau, Kerry vẫn còn tận hưởng mãn nguyện về kết quả của phiên tòa. Nàng kết án bị cáo là kẻ sát nhân. Tối thiểu những cậu con trai của nạn nhân phải lớn lên trong lúc biết rằng kẻ giết mẹ chúng vẫn nhởn nhơ qua lại ngoài đường phố trong năm hoặc sáu năm. Điều đó xảy ra nếu bồi thẩm đoàn nhận định là ngộ sát theo biện hộ của bên bị. Tội sát nhân bị kết án tù ba mươi năm được phóng thích trước thời hạn.

      Giờ đây, lần nữa ngồi ở phòng đợi trong phòng mạch của bác sĩ Smith, nàng mở cái cặp bao giờ rời khỏi nàng và lấy ra tờ báo. Đây là lần kiểm tra thứ hai của Robin, và chỉ là thủ tục, nên nàng có thể thư giãn. Vả lại, nàng nóng lòng đọc những diễn biến cuối cùng về vụ án Jimmy Weeks.

      Như Frank Green đoán trước, mọi việc chuyển biến tốt cho bị cáo.Nhiều cuộc điều tra trước đây về việc đút lót, kinh doanh nội bộ và rửa tiền bị buông xuôi vì thiếu bằng chứng. Nhưng lần này, người ta đồn rằng công tố viên có hồ sơ vụ án kín như bưng. Chỉ cần vụ án thực bắt đầu. Việc lựa chọn bồi thẩm đoàn được tiến hành từ mấy tuần trước, và dường như ai thấy được đoạn kết.Xem ra điều đó khiến Bartlett và Kinellen vui mừng, nàng nghĩ, vì có nhiều tiếng đồng hồ làm việc để tính vào hóa đơn.

      Bob giới thiệu Kerry với Jimmy Weeks lần, khi nàng tình cờ gặp họ trong nhà hàng . Lúc này nàng nhìn ảnh ông ta trong lúc ông ta ngồi với chồng cũ của nàng tại bàn của bên bị. Cởi bỏ bộ còm lê may đo và vẻ mặt sành điệu giả dối đó , ông lộ nguyên hình tên côn đồ chính hiệu, nàng nghĩ.Trong bức ảnh, cánh tay của Bob choàng sau lưng ghế của Weeks với vẻ bảo vệ. Đầu họ gần nhau. Kerry nhớ Bob vẫn thường có cử chỉ đó.

      Nàng đọc nhanh bài báo, rồi bỏ tờ báo trở vào trong cặp. Lắc đầu, nàng nhớ lại mình hoảng sợ như thế nào lúc, thời gian ngắn sau khi Robin chào đời, Bob kể cho nàng nghe nhận lời làm việc với Bartlett & Associates.

      - Tất cả các khách hàng của họ đều bàn chân trong tù, - nàng phản đối. - Và bàn chân kia chắc cũng vào trong đó nốt.

      - Và họ thanh toán các hóa đơn đúng thời hạn. - Bob đáp lại.- Kerry, em cứ tiếp tục làm việc trong phòng công tố nếu em muốn, còn có nhiều dự tính khác.

      năm sau thông báo những dự định đó bao gồm cả việc kết hôn với Alice Bartlett. Chuyện cũ, lúc này Kerry tự bảo trong lúc nàng nhìn quanh phòng đợi. Hôm nay, trong phòng còn có cậu thiếu niên lực lưỡng với miếng băng mũi và phụ nữ lớn tuổi mà các nếp nhăn rất sâu giải thích lý do có mặt của bà ta.

      Kerry liếc nhìn đồng hồ tay. Robin kể cho nàng nghe nó chờ trong phòng khám suốt nửa giờ. "Ước gì con mang theo cuốn sách", nó . Lần này chắc chắn nó mang theo cuốn.

      "Cầu Chúa bác sĩ Smith sắp xếp thời gian hợp lý cho những cuộc hẹn", - Kerry tức giận nghĩ trong lúc nàng liếc mắt về phía phòng khám, mà cánh cửa vừa mở ra.

      Ngay lập tức, Kerry sững sờ, và cái liếc mắt của nàng trở thành cái nhìn chằm chằm. bước ra khỏi đó có khuôn mặt với mái tóc đen, cái mũi thẳng, đôi môi như hờn dỗi, hai con mắt cách xa, cặp lông mày uốn cong. Kerry cảm thấy cổ họng thắt lại. Đó phải là nàng trông thấy lần trước – nhưng hai người rất giống nhau. Rất có thể họ là bà con. Nếu họ chỉ là bệnh nhân, chắc chắn bác sĩ Smith thể cố gắng làm cho họ giống nhau, nàng nghĩ.

      Và tại sao khuôn mặt đó gợi nàng nhớ tới người nào khác nhiều đến mức nó xuất trong cơn ác mộng? Nàng lắc đầu, sao tìm ra lời giải đáp.

      Nàng lại nhìn những người khác ngồi trong phòng đợi. Cậu thiếu niên ràng gặp tai nạn và có lẽ bị gãy mũi. Nhưng người phụ nữ kia phải chăng đến đây chỉ để căng da mặt, hay bà ta hy vọng có diện mạo hoàn toàn khác?

      Ta có cảm giác như thế nào khi nhìn vào trong gương và trông thấy khuôn mặt xa lạ nhìn lại ta? Kerry tự hỏi. Phải chăng ta có thể chọn lựa diện mạo mà ta muốn? Đơn giản như thế hay sao?

      - Bà McGrath.

      Kerry quay người lại nhìn bà y tá Carpenter vẫy tay ra hiệu cho nàng tới phòng khám. Kerry vội vàng theo bà. Lần trước nàng hỏi nhân viên tiếp tân về nàng trông thấy ở đó và được cho biết tên ta là Barbara Tompkins. Lúc này nàng có thể hỏi bà y tá về kia.

      - vừa ra về đó trông có vẻ quen quen, - Kerry – Tên ta là gì vậy?

      - Pamela Worth, - bà Carpenter vắn tắt . - Đây rồi.

      Kerry tìm thấy Robin ngồi cách đúng mức trước mặt vị bác sĩ,hai bàn tay chắp lại vế, dáng người thẳng cách bất thường. Nàng trông thấy vẻ nhõm mặt con khi nàng quay lại và mắt họ gặp nhau.

      Vị bác sĩ gật đầu ra dấu cho nàng ngồi vào chiếc ghế bên cạnh Robin.

      - Tôi chỉ cho Robin cách chăm sóc, tôi muốn cháu phải theo để đảm bảo có gì ảnh hưởng đến quá trình lành vết thương. Cháu muốn tiếp tục chơi bóng đá, nhưng cháu phải hứa mang mặt nạ bảo hiểm cho tới cuối mùa. Chúng ta phải tránh mọi nguy cơ dù nhất khiến vết thương có thể lại há miệng. Tôi hy vọng sáu tháng sau còn chút sẹo nào.

      Sắc mặt ông chợt trở nên gay gắt.

      - Tôi giải thích với Robin rằng nhiều người đến đây tìm sắc đẹp như trời ban cho bé. Cháu có bổn phận giữ gìn nó. Theo hồ sơ tôi biết bà ly hôn. Robin kể với tôi cha nó lái xe khi xảy ra tai nạn. Tôi đề nghị bà cần nhắc nhở ông ấy nên chăm sóc con tốt hơn. gì có thế thay thế cháu.

      đường về nhà, theo cầu của Robin, họ ngừng lại để ăn tối tại tiệm Valentino ở Park Ridge.

      - Con thích món tôm ở đó. - Robin giải thích.

      Nhưng khi họ ngồi vào bàn, nó nhìn quanh và :

      - Ba đưa con tới đây lần. Ba nơi này là tốt nhất. - Giọng của nó có vẻ nuối tiếc.

      ra đó là lý do lựa chọn, Kerry nghĩ. Từ khi xảy ra tai nạn, Bob chỉ điện thoại cho Robin lần, trong lúc nó ở trường. Theo lời nhắn máy, đoán nó học và điều đó chắc hẳn có nghĩa là nó khỏe mạnh. cầu nó gọi lại . Hãy công bằng, Kerry tự bảo. ấy điện thoại cho mình ở văn phòng để hỏi thăm và ấy biết bác sĩ Smith hồi phục. Nhưng cách đây hai tuần rồi. Từ đó, im lặng.

      Người bồi bàn đến hỏi họ dùng món gì. Khi chỉ còn lại hai mẹ con, Robin :

      - Mẹ, con muốn trở lại bác sĩ Smith nữa. Ông ấy khiến con nổi da gà.

      Kerry cảm thấy chán nản. Đúng như nàng nghĩ. Và ý nghĩ kế tiếp của nàng là nàng chỉ có lời hứa của ông rằng những lằn đỏ đau nhức mặt của Robin biến mất. Mình phải đưa nó đến bác sĩ khác để khám lại, nàng nghĩ. Cố gắng tỏ ra thản nhiên, nàng :

      - Ồ, mẹ nghĩ là bác sĩ Smith rất giỏi, cho dù ông ấy có vẻ nhu nhược. - Nàng cảm thấy an tâm hơn với nụ cười của Robin.

      - Dù sao nữa, - nàng tiếp, - ông ấy muốn gặp con trong tháng,và sau đó, có lẽ còn nữa, vì vậy con đừng lo nghĩ về ông ấy. phải lỗi ông ấy khi ông ấy sinh ra có vẻ quyến rũ.

      Robin bật cười.

      - Quên vẻ quyến rũ . Ông ấy đúng là nỗi kinh hoàng.

      Khi thức ăn được mang đến, họ vừa dùng thử món ăn của nhau vừa trò chuyện. Robin say mê nhiếp ảnh và học lớp kỹ thuật cơ bản. Nhiệm vụ nay của nó là chụp ảnh lá mùa thu trong thời gian chuyển mùa.

      - Con cho mẹ xem những bức ảnh xuất sắc con chụp được đúng lúc chúng đổi màu. Con biết những tấm con chụp trong tuần này với màu sắc tột đỉnh là tuyệt vời.

      - Chưa từng thấy? - Kerry khẽ .

      - Hừm. Lúc này, con chỉ còn chờ cho tới lúc chúng héo khô và cơn bão nổi lên làm cho tất cả bay tán loạn. Như vậy tuyệt hay sao?

      - có gì đẹp bằng cơn bão làm cho tất cả bay tán loạn. - Kerry thừa nhận.

      Họ quyết định dùng món tráng miệng. Người bồi bàn vừa trả thẻ tín dụng cho Kerry khi nàng nghe Robin thở hổn hển.

      - Chuyện gì thế, Rob?

      - Ba kia kìa. Ba trông thấy mình. - Robin nhảy nhổm người lên.

      - Khoan , Rob, hãy để ba đến gặp con. - Kerry dịu dàng .

      Nàng quay người lại. Cùng với người đàn ông khác, Bob theo viên trưởng bồi bàn. Mắt Kerry mở to. Người đàn ông kia chính là Jimmy Weeks.

      Như thường lệ, Bob có vẻ tuyệt vời. Thậm chí sau ngày dài ở tòa án, bộ mặt đẹp trai của vẫn dấu vết mệt mỏi nào. bao giờ có nếp nhăn, Kerry nghĩ, biết rằng trước diện của Bob nàng vẫn luôn luôn đột nhiên có ý muốn xem lại việc trang điểm của mình, vuốt lại tóc và áo khoác.

      Về phần Robin, nó dường như ngây ngất. Nó sung sướng đáp lại cái ghì chặt của Bob.

      - Con rất tiếc nhận được cú điện thoại của ba.

      Ôi, Robin, Kerry nghĩ. Rồi nàng nhận thấy Jimmy Weeks nhìn xuống nàng.

      - Tôi gặp bà ngay tại đây năm ngoái, - ông ta . - lúc đó bà ăn tối cùng với hai thẩm phán. Vui mừng gặp lại bà, bà Kinellen.

      - Tôi bỏ cái tên đó lâu lắm rồi. Tôi lấy lại tên cũ McGrath. Nhưng ông có trí nhớ tốt, ông Weeks. - Giọng của Kerry có vẻ lạnh nhạt. Chắc chắn nàng nàng vui mừng gặp con người này.

      - Bà có thể tin chắc tôi có trí nhớ tốt. - Nụ cười của Weeks khiến cho nhận xét đó có vẻ như lời đùa. - Nó rất hữu ích khi cần nhớ phụ nữ hết sức quyết rũ.

      Thôi , Kerry vừa nghĩ vừa mím miệng mỉm cười. Nàng quay sang hướng khác trong lúc Bob buông Robin ra. đưa bàn tay cho nàng.

      - Kerry, đây đúng là điều bất ngờ thú vị.

      - Lần nào gặp cũng là điều bất ngờ, Bob.

      - Mẹ. - Robin van xin.

      Kerry cắn môi. Nàng vẫn tự trách mình mỗi lần nàng công kích Bob trước mặt con . Nàng gượng mỉm cười.

      - Chúng tôi đây.

      Khi họ ngồi vào bàn trước ly rượu, Jimmy Weeks nhận xét:

      - ràng bà vợ cũ của ông thích ông cho lắm, Bobby.

      Kinellen nhún vai.

      - Lẽ ra Kerry nên thư giãn hơn. ấy xem mọi việc quá quan trọng. Chúng tôi kết hôn quá trẻ, và đổ vỡ. Chuyện đó vẫn xảy ra hằng ngày. Tôi mong ấy gặp được người nào khác.

      - Chuyện gì xảy đến với bộ mặt của bé?

      - Mảnh kính trong vụ đụng xe đáng kể. Nó sao đâu.

      - Ông có chắc chắn bà ấy tìm đúng nhà phẫu thuật chỉnh hình giỏi?

      - Đúng, ông ta được giới thiệu là xuất sắc. Ông muốn ăn gì, Jimmy?

      - Tên viên bác sĩ là gì? chừng đó chính là người vợ tôi đến khám.

      Bob Kinellen tức giận trong lòng. nguyền rủa xui xẻo vì gặp Kerry và Robin, rồi Jimmy hỏi về tai nạn.

      - Đó là Charles Smith. - Cuối cùng .

      - Charles Smith? - Giọng của Weeks lộ vẻ kinh ngạc. - Ông đùa đấy chứ?

      - Ước gì tôi có thể.

      - Tôi nghe ông ta sắp sửa nghỉ hưu. Ông ta gặp vấn đề nghiêm trọng về sức khỏe.

      Kinellen có vẻ ngạc nhiên.

      - Làm sao ông biết được?

      Jimmy Weeks nhìn cách lạnh lùng.

      - Tôi để ý tới ông ta. Ông hiểu lý do mà. Mọi việc kéo dài quá lâu.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :