1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xem ra anh rất có tiền - Lâm Miên Miên (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 15

      Tiệc chia tay Tôn Gia Du, Trầm Bồi Nhiên cũng có tâm tình uống rượu, mình ngồi ghế sofa dài chơi điện thoại di động, trước mặt là microblog của Tô Yên, có chút buồn bực cào cào tóc, nửa tháng nay, Tô Yên có đăng cái gì mới, chỉ là microblog ngay cả vòng bè bạn cũng có đăng tin, giống như là con người bốc hơi, nhưng giây phút nào cú điện thoại đó quẩn quanh trong đầu , thế nào cũng quên được.

      " Nhiên, tại sao qua hát vậy?" Tôn Gia Du bưng cốc nước trái cây tới ngồi, cười tít mắt hỏi.

      Trầm Bồi Nhiên lắc đầu, ", mọi người chơi ."

      Tôn Gia Du cắn cắn môi dưới, có chút xác định : " Nhiên, có phải chị Tiểu Yên giận em hay ? Nếu em tìm chị ấy, giải thích ràng với chị ấy nha?"

      "Ngày mai em còn lên máy bay, thôi." Trầm Bồi Nhiên phải có ý niệm này, nhưng nghĩ đến ngày mai Tôn Gia Du còn phải ngồi máy bay ra nước ngoài, liền có ý nghĩ này nữa.

      "Chỉ cần chị Tiểu Yên cùng hòa thuận, làm gì em cũng nguyện ý." phen lời của Tôn Gia Du chỉ giảm bớt ngột ngạt trong lòng Trầm Bồi Nhiên, ngược lại càng thêm buồn bực.

      khẽ cắn răng, chần chờ hỏi: "Gia Du, chỉ hỏi em lần này, ngày đó em biết Tiểu Yên có ở đó sao?"

      Vấn đề này của Trầm Bồi Nhiên, làm sắc mặt Tôn Gia Du cũng trắng , ngày đó, Tô Yên đến nhà Trầm Bồi Nhiên xem phim, tuy rằng hai người hòa hảo như lúc ban đầu, cũng có vượt qua lôi trì, tối đa cũng chỉ là kéo kéo tay ôm ấp chút, lúc đó dựa vào nhau chỗ xem truyền hình, nào biết Tôn Gia Du đột nhiên cầm chìa khóa mở cửa mà vào, khi đó Tô Yên liền phát giận, vì sao Tôn Gia Du có chìa khóa căn hộ của Trầm Bồi Nhiên, thậm chí trong tay còn xách túi nguyên liệu nấu ăn, giống như ta là nữ chủ nhà.

      Khi đó Tôn Gia Du liền khóc, đó là mẹ Trầm cho , căn bản biết Tô Yên ở trong này, chỉ là muốn tới làm bữa cơm cho Trầm Bồi Nhiên mà thôi.

      Tô Yên cười lạnh thôi, thế nào khéo như vậy, sớm tới, trễ tới, hết lần này tới lần khác tới.

      Trầm Bồi Nhiên liền vì Tôn Gia Du mấy câu, thuần túy là muốn giảm bớt khí lúc đó chút, Tô Yên vốn bụng bực bội, liền trực tiếp vung tay chạy lấy người.

      Bây giờ Trầm Bồi Nhiên lại lần nữa đề cập việc này, hốc mắt Tôn Gia Du cũng hồng vòng, thanh thấp run, " là em biết, Nhiên, mỗi ngày đều kêu đồ ăn ngoài, hôm đó em chỉ là muốn làm cho vài món ăn thích, nếu như chị Tiểu Yên có hiểu lầm, bây giờ em liền qua giải thích với chị ấy."

      Trầm Bồi Nhiên cũng hoàn toàn là đứa ngốc, chuyện đến mức này, có biện pháp truy hỏi ai đúng ai sai, than thở hơi, có điều ngụ ý : "Gia Du, vẫn đối đãi em như em , bây giờ em cũng lớn, liền với em thế này, cho em hay, lòng thích Tiểu Yên, nếu như thích ấy, ấy kết hôn còn dính vào, cho nên, hi vọng mọi người có thể chung sống hòa bình, tính tình ấy quá tốt, em hãy nhường ấy nhiều hơn."

      Lời này quả thực giết tâm, Tôn Gia Du nghe cơ hồ thân hình bất ổn, cuối cùng vẫn là miễn cưỡng ổn định tinh thần, giật giật khóe miệng, " Nhiên, … cứ như vậy thích chị ấy sao? Nhưng chị ấy cũng kết hôn a."

      Trầm Bồi Nhiên đột nhiên đem ly rượu hơi uống sạch, liếm liếm khoang miệng, sắc mặt có chút khó coi, " ấy ly hôn, chỉ muốn cùng ấy kết hôn."

      Tôn Gia Du chuyện, cúi đầu, bờ vai hơi co rúm, cuối cùng ngẩng đầu, lại khôi phục tươi cười thích hợp, "Chỉ cần Nhiên hạnh phúc là được."

      Khi Tô Yên vừa tỉnh giấc, Giang Cảnh Xuyên vừa mới từ phòng tắm ra ngoài, nhìn bộ dạng tốt hơn rất nhiều, chí ít lại giống đêm qua kéo liên miên cằn nhằn hết ủy khuất của mình như thế, Tô Yên thở phào nhõm .

      Sau khi Giang Cảnh Xuyên uống say hết sức nhiều, nhưng Tô Yên đối với lại có nhận biết mới.

      đặc biệt thù dai, ngày hôm qua với , ai đó ngay từ đầu ở công ty đụng phải cũng chào hỏi , còn ở trong hội nghị cố ý đâm , còn có ai đó lần trước khi dừng xe đem chỗ ngồi kéo rớt lớp da, tóm lại, người nào đó cũng đáng ghét!

      vài chuyện lông gà vỏ tỏi, thế nhưng cũng nhớ kỹ hai ràng, chuyện có thể ngược dòng đến ba năm trước khi vừa mới tiếp nhận Giang thị.

      Đối với người đàn ông như vậy, Tô Yên cảm thấy vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.

      Giang Cảnh Xuyên đối với ấn tượng cuối cùng ngày hôm qua chính là màn Tô Yên tới đón kia, đến trước giường, mặt có chút chật vật, "Ngày hôm qua là em đón ?"

      Tô Yên nhìn ra sắc mặt đúng lắm, trong đầu đảo lần, trực tiếp ôm cánh tay , bắt đầu ngọt ngào làm nũng, "Đúng vậy, em ở nhà vẫn chờ , cũng có về, liền để quản gia giúp đỡ hỏi, bọn họ uống say, em quá yên tâm liền qua đón ."

      Áo ngủ của là váy dây màu trắng, khẽ nghiêng người như vậy, tảng lớn phong cảnh ngực trước cũng thu hết vào mắt, làn da Tô Yên cực trắng, thêm vào sức sống tuổi trẻ khắp người, quan trọng nhất là, hai ngón tay như cọng hành cứ như vậy cào , nam thẳng khỏe mạnh Giang Cảnh Xuyên căn bản có từng cùng nữ tính tiếp xúc như thế, lúc sáng sớm thế này, trực tiếp cứng rắn.

      Cũng may nửa người dưới Giang Cảnh Xuyên cùng Tô Yên còn bảo trì khoảng cách an toàn, có làm phát , chậm xảy ra nhanh, Giang Cảnh Xuyên đem khăn lông lau khô tóc trực tiếp khoát lên bụng mình, đẩy Tô Yên ra, làm bộ làm tịch đứng dậy đưa lưng về phía Tô Yên, vẻ mặt ràng rất hoảng loạn, giọng lại bình tĩnh đến ngờ, "Hôm nay em chuẩn bị tốt chút, buổi chiều cho tài xế tới đón em, khuya hôm nay có yến tiệc cần tham dự."

      Tô Yên còn cảm thấy Giang Cảnh Xuyên giải thích được, bất quá nghe lời này, cũng tâm tư so đo với , nghiêm túc truy vấn : "Em cần chuẩn bị gì?"

      chút khoa trương mà , được Tô gia cùng Tần gia hết sức bồi dưỡng, Tô Yên vẫn là rất hiểu quy củ, chí ít tại phương diện lễ nghi này là có lời nào có thể , Giang Cảnh Xuyên cho rằng Tô Yên là lo lắng lần đầu tiên theo tham dự loại trường hợp này, sợ sai lầm, thế là suy nghĩ chút : "Nếu hôm nay em có rảnh, có thể đến nhà cũ tìm mẹ ."

      Sau khi xong lời này, Giang Cảnh Xuyên liền vội vàng vọt vào phòng tắm, tiếng nước truyền tới, trong đầu Tô Yên nháy mắt có nghi hoặc, Giang Cảnh Xuyên có thói quen tắm rửa buổi sáng?

      Giang Cảnh Xuyên ăn xong bữa sáng liền vội vàng chạy đến công ty, Tô Yên để dì Vương giúp đỡ chuẩn bị chút, lát nữa muốn đến nhà cũ Giang gia.

      Dì Vương vừa nghe lời này vui kềm được : "Phu nhân, nghe tôi lắm mồm câu, bà cùng ông thích , người khác ở Giang gia mới dám tôn trọng , cũng già trẻ già trẻ, người già lớn tuổi, kỳ là rất thích con cháu ở bên người, ngày thường tiên sinh công việc bận rộn, tất nhiên là rảnh rỗi, phu nhân bình thường về nhìn hai lão nhiều hơn, lúc nào cũng tốt."

      Tô Yên cảm thấy dì Vương hết sức có đạo lý, cuộc sống chuyên của ba Giang mẹ Giang quá phong phú, hai vợ chồng lúc nào cũng bay đến các địa phương khác nhau tiêu sái, nhưng bà Giang cùng ông Giang lớn tuổi, bình thường thích ra cửa, làm tổ ở trong nhà cũ tuy rằng thoải mái, nhưng cũng rất tịch mịch, lời ngầm của dì Vương chính là để người rỗi rảnh nhất ôm chân hai lão đại, chỉ cần hai lão còn tại thế, ở Giang gia muốn bao nhiêu thoải mái liền có bấy nhiêu thoải mái, ai cũng đừng mong mặt nặng mày với .

      Dì Vương có lẽ có lòng riêng của mình, nhưng Tô Yên vẫn là muốn cảm ơn bà, "Dì Vương, về sau nếu tôi có chỗ sơ sẩy, còn muồn dựa vào dì tới nhắc nhở tôi."

      Dì Vương nghe lời này toàn thân vui sướng, chỉ cảm thấy phu nhân càng lúc càng làm cho người ta thích.

      Tại Giang gia, khác, lấy lòng ba người này, Giang Cảnh Xuyên, bà cùng với ông là đủ, liền có thể cười đến cuối cùng.

      Cùng lúc đó, Hồ Hàng chạy đến căn hộ Trầm Bồi Nhiên, hô: " cả tôi , tiệc sinh nhật ông Trần đêm nay, họ Giang muốn , còn cùng mang theo Tiểu Yên, người ở trong vòng giao tiếp đều chờ đợi."

      Trầm Bồi Nhiên đánh răng, nghe câu này, đem bọt trong miệng phun ra ngoài, từ giá bên cạnh cầm khăn lông qua lau miệng, mặt trầm : "Phải ? Đêm nay tôi cũng ."

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 16

      Khi Tô Yên đến nhà cũ Giang gia, mẹ Giang điểm cũng thấy kinh ngạc, trước đó bà nhận điện thoại của con trai nhà mình, đại khái ý là đêm nay Tô Yên cùng tham dự tiệc sinh nhật ông Trần, có chút chuyện cần bà chỉ dạy Tô Yên, dù sao đây cũng là lần đầu tiên ấy lấy thân phận Giang phu nhân tham dự trường hợp trọng đại.

      Mẹ Giang có chút lưu tâm, tuy Tô gia phải hào môn thế gia gì, nhưng đứa hai gia đình khá giả dốc hết toàn lực bồi dưỡng ra có bản lĩnh gì, bà vẫn biết, cho dù tính tình Tô Yên có chút lạnh, nhưng trong trường hợp như vậy, ta tuyệt đối phạm sai lầm, bất quá bây giờ mới có cơ hội để bà làm mẹ chồng, bà vẫn rất cao hứng.

      Ông Giang cùng bà Giang ở trong vườn rau bận việc, thường ngày hai người già có chuyện gì, liền theo người giúp việc ở trong sâu sau lăn qua lăn lại làm ra vườn rau, người càng đến lúc tuổi già liền càng là hướng tới cuộc sống điền viên bình thường nhất.

      Tô Yên được mẹ Giang dẫn đến phòng ngủ, mẹ Giang liếc qua quà cùng giày cao gót còn có trang sức Tô Yên mang tới, gật đầu : "Đây là con chọn sao? Còn tệ."

      Còn đợi Tô Yên có chỗ trả lời, mẹ Giang liền mở cửa phòng quần áo ra, từ ngăn tủ bên cầm lấy remote control tùy ý ấn chút, tủ giày bắt đầu xoay tròn, bà tiến lên đem đôi giày cao gót màu đen bắt lấy, đến trước mặt Tô Yên, cười : "Bất quá, mẹ cảm thấy lễ phục màu đỏ của con kết hợp với đôi giày này càng thích hợp hơn, con thử xem."

      Tô Yên giật mình chút.

      Mẹ Giang lại hiểu lầm ý , chút hoang mang giải thích : "Đôi giày này mẹ chưa mang qua."

      " , con chỉ..." Tô Yên ngưng chút, thấp giọng : "Chỉ là có chút được cưng mà sợ."

      Tính tình mẹ Giang cũng tính là nhiệt tình, đối với con dâu này, bà rất ít tới, cũng rất ít thân cận, bây giờ thình lình nghe lời như vậy, trong nhất thời cũng có phản ứng kịp, sau lúc lâu, ánh mắt mẹ Giang lóe lóe, "Tiểu Yên, mẹ đối với con cũng có ý kiến gì."

      câu đơn giản như vậy làm Tô Yên liên tưởng rất nhiều, bất quá trước có kinh nghiệm chung sống cùng thái hậu ở trong cung, trầm mặc quá lâu, liền ngại ngùng cười : "Mẹ, con biết, con rất thích đôi giày này."

      Sau khi xong Tô Yên liền nâng lễ phục và giày vào trong phòng thay quần áo, lưu lại mẹ Giang người đứng ở bên suy nghĩ sâu xa.

      Nếu như ba Giang đối với gia thế Tô Yên nhìn qua có chút hài lòng, như vậy đến mẹ Giang bên này, bà đối với Tô Yên đó điểm ý kiến cũng có, chỉ là làm mẹ người ta, lúc nào cũng có lòng riêng, hi vọng con trai có thể tìm người nó lòng thích, mà phải bị người già trong nhà bức bách kết hôn như vậy.

      Nhưng thân cùng là phụ nữ, mẹ Giang lại phi thường tinh tường biết , Tô Yên cái gì cũng tốt, chỉ riêng điểm tốt, đó chính là thích con trai nhà mình.

      Khi Tô Yên ra ngoài, dù là gặp nhiều mỹ nhân mẹ Giang cũng thất thần.

      Thiết kế lễ phục màu đỏ có chút cùng loại với sườn xám, phác họa thân hình ra ngoài rất , làn da Tô Yên rất trắng, được màu đỏ phụ trợ, càng là màu da thắng tuyết, tóc đen nhánh nhu thuận búi tùy ý, còn có mấy lọn tóc vươn ở trước ngực, mang giày cao gót màu đen, hai chân thẳng thon thả trắng noãn, đường cong rất đẹp.

      Mẹ Giang đột nhiên liền nghĩ đến lời chồng , nếu như là đứa của con trai cùng Tô Yên, khẳng định vẻ ngoài tinh xảo đến cực điểm, nhất thời gian trong lòng mẹ Giang cũng dâng lên loại kiêu ngạo nên lời, còn cảm thấy gen tương lai Giang gia, cũng là dựa vào bà cùng Tô Yên thay đổi đây.

      Tô Yên đến thời đại này cũng đoạn thời gian, cách ăn mặc nơi này cũng chậm rãi thích ứng, tuy rằng cảm thấy cái váy xẻ tà này lộ ra bắp đùi có chút thích ứng được, nhưng nhìn chính mình trong kính toàn thân trước mắt, Tô Yên cũng rất vừa lòng, cũng biết, nguyên thân trước giờ cũng có theo Giang Cảnh Xuyên tham dự qua trường hợp gì, đêm nay là lần đầu tiên, ý nghĩa cũng bất đồng.

      Mẹ Giang đẩy lời mời hôm nay, nhìn thoáng qua thời gian với Tô Yên: "Ăn cơm xong sau đó mẹ mang con làm đẹp, lại để nhà thiết kế giúp con thiết kế kiểu tóc, như thế nào?"

      "Dạ."

      Giang Cảnh Xuyên cũng rất để ý tiệc sinh nhật đêm nay, trong lòng sớm nghẹn cổ bực bội, đừng cho rằng biết, có vài người bí mật còn thích cùng Tô Yên hợp, này thôi, còn cái gì bộ dạng Tô Yên xấu, dám mang theo, loại lời này tới cùng là đánh vào mặt ai đây?

      Hôm nay hiệu suất công việc của phải cao bình thường, chuẩn bị hôm nay sớm tan tầm đón Tô Yên, khi bận rộn, thư ký đột nhiên gõ cửa vào, "Giang tổng, Vương tiểu thư tới, tìm ngài có chuyện quan trọng muốn ."

      Giang Cảnh Xuyên do dự chút, gật đầu, đầy lát, người phụ nữ cao gầy chầm chậm vào.

      Vương Tư Kỳ nhìn bộ dạng Giang Cảnh Xuyên chăm chỉ làm việc, trong mắt sớm nhìn vào thứ khác, cùng Giang Cảnh Xuyên là bạn học, rất lâu rất lâu trước kia thích , vốn cho là bọn họ nhất định ở cùng chỗ, dù sao luận gia thế luận bối cảnh, cùng là thích hợp nhất, nhưng mà nghĩ đến, Giang Cảnh Xuyên cùng phụ nữ khác kết hôn.

      tự hỏi tuy rằng mình thua kém mỹ mạo của Tô Yên, nhưng cũng thua tới mức nào, cùng có trải nghiệm giống nhau, ràng là xứng đôi nhất, lại bị người phụ nữ trừ tướng mạo thắng , mọi thứ khác đều bằng , nhanh chân đến trước, trong lòng làm sao có thể tức giận.

      Giang Cảnh Xuyên buông bút trong tay, đậy nắp bút, ngẩng đầu lên, nhìn về phía Vương Tư Kỳ, cười nhạt : "Hôm nay sao tới đây? Có chuyện?"

      Đối với bạn tốt cùng trường, Giang Cảnh Xuyên vẫn là rất vui vẻ cho thêm mấy phần mặt mũi.

      Vương Tư Kỳ xoay người hướng ghế sofa, cách tự nhiên ngồi xuống, nhìn phía Giang Cảnh Xuyên, ra vẻ lơ đãng hỏi: "Tiệc sinh nhật ông Trần đêm nay ?"

      "."

      "Em cũng , cùng nhau ?" Vương Tư Kỳ ngoài mặt nhõm, kỳ trong lòng đánh trống.

      Nếu như là thường ngày, hoàn toàn lo lắng thái độ Giang Cảnh Xuyên, chính là đêm nay có chút giống...

      Giang Cảnh Xuyên nghe vậy lắc đầu, cười : "Tôi phải đón phu nhân tôi, đêm nay ấy cùng tôi."

      "Xem ra đồn đãi là ?" Trái tim Vương Tư Kỳ dần dần trầm xuống, bộ dạng lại ra vẻ rất có hứng thú truy vấn : "Băng mỹ nhân nhà rốt cuộc muốn ra ngoài?"

      Giang Cảnh Xuyên nhíu mày, tuy lời của Vương Tư Kỳ nghe ra là giỡn, nhưng Giang Cảnh Xuyên vẫn thích người khác so sánh vợ như vậy, lúc này liền sửa đúng : "Tư Kỳ, đừng có so sánh như vậy, ấy là vợ tôi, là Giang phu nhân."

      Cho dù Tô Yên ra sao, cũng thể để người khác đánh giá như thế.

      ấy là vợ , là Giang phu nhân.

      Tay trắng nõn của Vương Tư Kỳ chậm rãi nắm chặt, tươi cười mặt mảy may chưa giảm, "Biết rồi, như vậy, em tiếp tục tìm bạn trai cho em."

      "Tôi tiễn ." Giang Cảnh Xuyên cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ tay, "Tôi phải đón ấy."

      Trong lòng Vương Tư Kỳ hận cực, bộ dạng vẫn còn muốn ra vẻ vui vẻ, xoay người ra phòng làm việc, lên thang máy xuống chỗ để xe, sau khi lên xe nằm bò ở tay lái, đầy lát hốc mắt liền hồng, nhưng đồng thời, bởi vì tay nắm quá chặt, lòng bàn tay cũng thiếu chút bị móng tay cào nát.

      Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì!

      Khi Giang Cảnh Xuyên thấy Tô Yên trang điểm hoàn hảo, đôi mắt trợn tròn, đến nay đối với tình cảm vẫn có hứng thú như cũ, bất quá Tô Yên giống, nếu như chưa từng thực trở thành người của , như vậy dù cho Tô Yên đẹp, Giang Cảnh Xuyên cũng chỉ là nhìn nhiều chút mà thôi, bây giờ giống, nhìn Tô Yên đẹp gì sánh được, giờ phút này Giang Cảnh Xuyên tự nhiên nảy sinh loại ý nghĩ, muốn hôn .

      Ừ, là của .

      là của .

      phải người khác, chỉ là của .

      Cảm giác này rất là kỳ quái, nhưng là đối với Giang Cảnh Xuyên mà , lại bất quá là bình thường, muốn những chuyện ngoài công việc tốn nhiều tâm tư, nhưng so với ai ý thức lãnh địa cũng mạnh hơn, đây là phụ nữ của , là muốn bảo hộ muốn chiếu cố.

      muốn nhìn bao lâu liền nhìn bấy lâu.

      Mẹ Giang phi thường có ánh mắt trước bước, giờ phút này trong căn phòng chỉ còn lại Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên, Tô Yên nhìn cửa đóng, thầm nghĩ người khác ánh mắt xông tới, nghĩ đến đây liền bước đến trước mặt Giang Cảnh Xuyên, vươn tay lôi kéo ống tay áo , đôi mắt to mong đợi nhìn , hỏi: "Hôm nay em đẹp ?"

      mặt Giang Cảnh Xuyên lóe qua tia lúng túng, lên tiếng.

      Tô Yên ở trong lòng ha ha hai tiếng, còn cho rằng ta trị được ngươi sao?

      cắn cắn môi dưới, tiếp tục làm nũng hỏi: "Có đẹp hay ?"

      Giang Cảnh Xuyên run cầm cập, vẫn là gánh được, ". . . Đẹp."

      Quả đẹp.

      Đẹp đến vào lòng người .
      Phương Lăng thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 17

      Ngồi xe, Tô Yên còn có chút băn khoăn bất an, thân váy này quá ôm sát người, mặc rất là thoải mái, vì di chuyển lực chú ý, giọng hỏi: "Có thể với em chút chuyện tiệc sinh nhật lần này ? Em sợ đến lúc đó làm trò cười."

      Tô Yên hỏi vấn đề này ngược lại làm Giang Cảnh Xuyên phi thường kinh ngạc, nghĩ lại, có thể có giác ngộ như vậy tự nhiên là rất tốt, làm Giang phu nhân, tuy rằng cần quan tâm đến việc làm ăn của công ty, nhưng trong loại yến hội này, đối với độ nhạy cảm của chiều gió vẫn là nên có, Giang Cảnh Xuyên hơi suy nghĩ chút liền : "Tuy rằng ông Trần về hưu, nhưng giao thiệp tích lũy quanh năm suốt tháng tạm thời thể sút giảm, người nối nghiệp ông Trần chính là cháu ngoại ông ta."

      Ông Trần phải có cháu trai ruột, bất đắc dĩ quá thua kém, Giang Cảnh Xuyên sớm nghe người cháu trai đó có thể dính hay thể dính, toàn bộ đều dính, ông Trần ngu, giao nghiệp vào tay thằng cháu trai bại gia, tư chất con trai cũng bình thường, ngược lại nghe người cháu ngoại đó phi thường làm ông ta vui lòng, cho nên sớm trước khi về hưu, liền vì cháu ngoại trải tốt đường, lần này là để ăn mừng sinh nhật, hai là chính thức giới thiệu cháu ngoại cho mọi người nhận biết.

      Ngay từ đầu Tô Yên chỉ là muốn di chuyển lực chú ý, lúc này ngược lại bị hấp dẫn, dù sao tại hậu cung ngây ngốc nhiều năm, nên loại trực giác nhạy cảm cũng có ít, cau mày hỏi: "Cháu ngoại? Cho nên tiệc sinh nhật lần này kỳ là vì người cháu ngoại này?"

      Giang Cảnh Xuyên gật đầu, dù sao vợ, cùng thư ký hoặc bạn cũng giống nhau, cũng vui vẻ nhiều mấy câu, "Hôm nay mẹ với em sao?"

      Tô Yên suy nghĩ chút chuyện hôm nay mẹ chồng , rất nhanh liền tìm được trọng điểm, "Mẹ chút, hình như là năm đó con ông Trần để ý ông ta phản đối, khăng khăng gả cho giáo viên, phải quan hệ cũng dần dần nhạt sao? Tại sao người nối nghiệp lại là cháu ngoại?"

      Giang Cảnh Xuyên lườm Tô Yên cái, "Con ông Trần sinh ra đứa con trai tốt, Lục Dạng người này muốn năng lực có năng lực, muốn thủ đoạn có thủ đoạn, ở nước ngoài từng cùng làm hạng mục, so với con trai và cháu trai ông Trần biết mạnh hơn bao nhiêu lần, cả đời ông Trần gặp qua ít trắc trở vẫn trụ vững, đương nhiên giao gia nghiệp cho người có thể chống đỡ nổi nó."

      Tô Yên mặt nghe lọt, phương diện khác cũng có thu hoạch , phát bình thường Giang Cảnh Xuyên nhiều, chỉ khi nào chuyện bát quái thế này, vẫn là rất có thể chút.

      Khai thông nhiều hơn mới có thể tăng tiến tình cảm, Tô Yên lại tiếp tục truy vấn : "Con trai cùng cháu trai ông Trần liền cam tâm?"

      Đúng như Tô Yên phán đoán, Giang Cảnh Xuyên xác thực cũng rất bát quái, đương nhiên, chỉ bát quái tin tức hữu dụng đối với , nghe Tô Yên hỏi như vậy, Giang Cảnh Xuyên dừng lại lát, chậm rãi : "Tuy rằng tuổi tác ông Trần cao, nhưng mắt cũng mờ, ông Trần có lòng bồi dưỡng Lục Dạng, mà bản thân Lục Dạng thủ đoạn lại cao, đám người Trần gia đó căn bản phải đối thủ ."

      biết có phải là ảo giác của Tô Yên hay , khi Giang Cảnh Xuyên câu cuối cùng, trong giọng điệu của có khinh thường cùng chế nhạo, Tô Yên thầm nghĩ, dự đoán con trai cùng cháu trai ông Trần là củi mục , bằng tại sao có thể đem vốn là tay bài tốt đánh thành bài nát?

      "Vậy hôm nay em có thể làm gì?" Tô Yên chính thức tiến vào chủ đề chính, ngoại giao phu nhân thôi, cũng phải làm bình hoa vui chơi giải trí, lúc nào cũng cần thám thính vài tin tức hữu dụng, sớm có cái tự giác này.

      Giang Cảnh Xuyên nghe lời này miễn bàn có bao nhiêu an ủi, yến tiệc trước đây cũng có mang thư ký cùng , nhưng thư ký cũng phải là bà xã a, nếu vài tin tức bà xã nghe được còn có thể cùng thảo luận chút.

      " theo bên cạnh là được." Giang Cảnh Xuyên phải muốn Tô Yên hiểu mọi thứ nhiều hơn, chỉ là cũng hiểu được, đây là lần đầu tiên Tô Yên cùng tham dự loại trường hợp này, có thể ngay cả chính cũng có quen.

      Trầm Bồi Nhiên đứng ở trước gương sửa sang cravat, Hồ Hàng chần chờ tiến lên, khẽ cắn răng : "Cậu muốn ? Bồi Nhiên, tuy rằng lần này Tiểu Yên chuyện là có chút quá, nhưng nếu cậu , ấy..."

      Hồ Hàng cảm thấy cho dù Tô Yên đúng, Trầm Bồi Nhiên cố ý đụng mặt như vậy, tại trường hợp như thế đối với Tô Yên cũng là tốt, dù sao cũng là bạn bè, lại , bình thường tuy rằng Tô Yên có chút lạnh lùng, nhưng con người vẫn là tệ, đừng có làm người khác xuống đài được, lời khó nghe được, chính là cảm thấy bây giờ Tô Yên là Giang phu nhân, Trầm Bồi Nhiên làm như vậy, đối với danh dự Tô Yên cũng tốt.

      Trầm Bồi Nhiên nhìn Hồ Hàng giống như nhìn người bệnh thần kinh, cảm thấy có chút thể tưởng tượng nổi, lắc lắc đầu, thanh có chút khàn khàn, "Tôi chỉ là muốn nhìn ấy, làm gì."

      Chuyện Hồ Hàng có thể nghĩ đến, Trầm Bồi Nhiên đương nhiên cũng lo lắng, lòng thích Tô Yên, cho dù trông mong cùng Giang Cảnh Xuyên sớm ly hôn, cũng làm chuyện đối với tốt, chỉ là hơn mười ngày gặp, cũng thể đến nhà cùng Giang Cảnh Xuyên tìm , cả người đều ở vào loại trạng thái phi thường vô lực, cũng muốn làm gì, chỉ là muốn nhìn mà thôi.

      chẳng phải biết mình như vậy rất có tôn nghiêm, cho dù có thích, cũng kết hôn, chẳng lẽ còn muốn ưỡn mặt cùng dây dưa? Lúc trước nghẹn cổ bực bội còn có thống khổ sâu rời khỏi nơi này, vốn cũng cho rằng mình để xuống, chính là sau khi trở về thấy tất cả lý trí toàn bộ nứt toác.

      Hồ Hàng chứng kiến bộ dạng của Trầm Bồi Nhiên, kỳ cũng nhẫn tâm, vỗ vỗ bờ vai Trầm Bồi Nhiên, lời thấm thía: "Bồi Nhiên, là em, có lời tuy rằng xuôi tai, nhưng tôi vẫn phải , Tiểu Yên tốt , nhưng Giang gia là dạnh gia đình gì? ấy muốn rời khỏi cũng rời được a, cậu vẫn là tìm người khác , tôi nhìn thấy hôn nhân này ấy ly được đâu, cậu cũng đừng lãng phí tình cảm cùng thời gian, nếu muốn cùng ấy tiêu hao dần, chỉ sợ đến lúc đó bị thiệt thòi là cậu."

      Sắc mặt Trầm Bồi Nhiên rất tốt, nhưng cũng gì.

      Bầu khí ở xe giữa Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên phi thường hài hòa, ra vẻ thấp thỏm hỏi: "Trước đây em cũng có theo tới loại trường hợp này, người khác có thể nhận ra em hay ?"

      Kỳ vấn đề này rất ngu xuẩn, Tô Yên cũng biết, chính là có biện pháp, muốn cùng Giang Cảnh Xuyên kéo gần khoảng cách, cùng người đàn ông kéo gần khoảng cách cũng phải tiếp xúc thân thể liền có thể, còn phải học cùng tán gẫu, phi thường thất bại là, cùng Giang Cảnh Xuyên chân chính nhận biết cũng có mấy ngày, thích của cũng có thăm dò ràng, hai người cùng chỗ thường thường tẻ ngắt.

      Dĩ vãng Tô Yên vẫn luôn là hình tượng cao quý lãnh diễm, đột nhiên hỏi vấn đề như vậy, Giang Cảnh Xuyên bị Tô Yên chọc cười, bất quá trong lời , đối với cũng xác thực thân cận thêm mấy phần, "Tùy Thịnh sớm thả ra tin tức, tất cả mọi người hôm nay đều biết mang Giang phu nhân cùng."

      Tô Yên vừa nghe Giang Cảnh Xuyên nhắc tới tên người, xác định nguyên thân tới cùng có biết Tùy Thịnh này hay , nhưng ràng đề tài có thể từ nơi này kéo dài, liền mặt mờ mịt : "Tùy Thịnh?"

      Giang Cảnh Xuyên nhìn cái, "Ngày đó khi em đón , cũng thấy tên đó ? cũng ở đó."

      đột nhiên nghĩ đến, có thể Tô Yên căn bản nhớ kỹ Tùy Thịnh là ai, lúc trước cũng chỉ là gặp qua lần ở trong hôn lễ.

      Tô Yên lập tức liền nghĩ tới Tùy Thịnh là ai, nhìn bộ dạng Tùy Thịnh cùng Giang Cảnh Xuyên quan hệ còn tệ, hỏi: "Hôm nay ta cũng đến sao?"

      là bạn tốt của Giang Cảnh Xuyên, theo lý mà , trường hợp như vậy tỉ suất xuất rất cao.

      "Ừ, cũng tới."

      Sau khi được câu trả lời khẳng định, Tô Yên đem lọn tóc vuốt ra sau tai, cười dịu dàng : "Ngày đó quá vội vàng, cũng có cùng ta chào hỏi đàng hoàng."

      Giang Cảnh Xuyên lại lưu tâm.

      Nhưng thái độ Giang Cảnh Xuyên làm Tô Yên càng thêm khẳng định, Tùy Thịnh này chính là bạn rất tốt của Giang Cảnh Xuyên, quan hệ cùng bạn tốt ông xã nhất định phải nắm chắc đúng mực, thể quá gần, cũng thể gần, cẩn thận tưởng tượng, quan hệ của nguyên thân cùng ông xã chính quy Giang Cảnh Xuyên cũng rất lạnh nhạt, càng đừng là bạn bè Giang Cảnh Xuyên.

      Đợi lát nữa muốn tăng hảo cảm thích hợp với Tùy Thịnh, vì gì khác, trợ giúp lúc nào cũng ngại nhiều, nếu như ngày nào đó Giang Cảnh Xuyên nhất thời đứt gân não cùng gây mâu thuẫn, chừng Tùy Thịnh còn có thể giúp đỡ mấy câu.

      Cho dù ra sao, Tô Yên cũng muốn có sai sót gì chi tiết .
      Phương Lăng thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 18

      Trong đại sảnh, mọi người ăn uống linh đình, ngoài mặt mảnh hòa thuận, kì thực gần xa cũng là nghe ngóng tin tức mình muốn.

      Trầm Bồi Nhiên sớm đến, đứng tại góc khuất uống rượu, chờ sau khi đến nơi này, mới có chút hối hận, hiểu tại sao mình xúc động như vậy, cho dù Trầm gia đời này cố gắng liều mình chạy cũng thua kém Giang gia chỉ chút, theo lý mà , tụ họp như vậy thể nào được mời, cháu trai ông Trần là bạn tốt của , Trầm Bồi Nhiên liền mượn tầng quan hệ này đến.

      Trần Danh Hiên nhìn bốn phía vòng, thấy Trầm Bồi Nhiên, về phía , sóng vai đứng chung chỗ, Trần Danh Hiên hơi đem ly rượu uống sạch, hung tợn nhìn về hướng, thấp giọng mắng: "Tôi nghĩ đến lòng lão già tàn nhẫn như vậy!"

      Trầm Bồi Nhiên lúc này mới phục hồi tinh thần lại, lại biết an ủi ta thế nào, cùng Lục Dạng cũng quen, chỉ là gặp mặt vài lần mà thôi, nhưng đứng ở góc độ khách quan, lại có thể lý giải quyết định của ông Trần, Lục Dạng người này có bản lĩnh, từ lúc học sớm tự mình gây dựng nghiệp, tuy là công ty , nhưng cũng có hình có dáng, trái lại Trần Danh Hiên đâu, đại học ở nước ngoài căn bản cũng có học gì, cả ngày cùng hồ bằng cẩu hữu pha trộn cùng chỗ, trước khi xuất ngoại nhìn vẫn tuấn tú lịch , bây giờ tinh thần cũng tốt, cả người còn hết sức tối tăm.

      Bất quá Trần Danh Hiên hiển nhiên cũng có nghĩ muốn được an ủi từ Trầm Bồi Nhiên ở đây, sau khi nguyền rủa ông Trần cùng với Lục Dạng, mới nghĩ đến chính , hỏi: "Sao lại có hứng thú với tiệc sinh nhật của lão già?"

      Trần Danh Hiên người này cho dù khuyết điểm đầy mình, nhưng đối với bạn bè còn là phi thường tệ.

      Trầm Bồi Nhiên ánh mắt lóe lóe, chuyện cùng Tô Yên cũng chỉ có mấy người bạn chí thân như Hồ Hàng biết, miệng mấy người này cũng rất kín đáo, Trần Danh Hiên giống, Trầm Bồi Nhiên cũng đần, còn đến mức chọc chuyện cho mình và Tô Yên, lặng im vài giây, cười : "Dù sao rảnh rỗi có việc làm, liền tới nhìn xem thôi."

      Lý do này giống như là lấy lệ, nhưng Trần Danh Hiên cũng có tiếp tục truy vấn, cùng Trầm Bồi Nhiên tùy ý tán gẫu hồi liền chỗ khác.

      Lục Dạng cũng chú ý đến màn này, đối với Trần Danh Hiên căn bản cũng để ý, nhưng sợ gia hỏa dùng được này hôm nay uống rượu quá nhiều sinh , cho nên vẫn cho người nhìn ta.

      Đúng lúc này, trợ lý Lục Dạng thần sắc vội vàng đến trước mặt , ghé vào bên tai Lục Dạng thấp giọng : "Giang tiên sinh tới."

      Lục Dạng biến sắc, vô thức sửa sang quần áo chút, cùng Giang Cảnh Xuyên xem như quen biết cũ, bây giờ tiếp nhận giao thiệp còn có nghiệp trong tay ông ngoại, tuy cũng là lòng tin mười phần, nhưng biết, thể giao tiếp với những người này, Giang gia độc đại ở thành phố A, nếu như có thể cùng Giang Cảnh Xuyên làm tốt quan hệ, đường tương lai của cũng có thể thoải mái chút, quan trọng nhất là, tin tưởng, Giang Cảnh Xuyên cũng cần liên minh.

      "Đúng rồi, Giang tiên sinh mang bạn tới, hẳn là Giang phu nhân." Trợ lý lại bổ sung câu.

      Lục Dạng gật đầu tỏ vẻ biết, trưng bộ dạng tươi cười thong dong lại mất thân thiện tới ngưỡng cửa.

      Khi Tô Yên khoát tay Giang Cảnh Xuyên xuất tại đại sảnh, liền nhanh chóng hấp dẫn hơn phân nửa ánh mắt người ở đây, ngay cả khi Lục Dạng thấy Tô Yên, cũng khỏi sững sờ vài giây, bất quá Lục Dạng rất nhanh liền phục hồi tinh thần lại, nghênh đón, vươn tay hướng Giang Cảnh Xuyên cười : "Cảnh Xuyên, lâu gặp."

      Giang Cảnh Xuyên nắm tay Lục Dạng, mặt cũng có tươi cười nhàn nhạt, " lâu gặp, đúng rồi, chúc mừng ."

      Lục Dạng ngưng cười, "Sai, hôm nay là tiệc sinh nhật ông ngoại tôi, hẳn là chúc mừng ông mới đúng."

      vài người có thể trò chuyện hợp ý trước mặt Giang Cảnh Xuyên cũng vây tới chào hỏi, Tô Yên sớm quen loại trường hợp này, kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên thả, mặt cũng là tươi cười khéo léo, Giang Cảnh Xuyên vỗ vỗ cánh tay , đối với Lục Dạng : "Quên cùng giới thiệu, đây là phu nhân tôi, trước đây thân thể phải rất tốt, cho nên vẫn ở trong nhà dưỡng bệnh."

      Đây là Giang Cảnh Xuyên chính thức mang vợ đến trước mặt mọi người, Lục Dạng hiểu được, Giang phu nhân cùng bạn khác là bất đồng, vươn tay cấp cho tôn trọng nên có, "Giang phu nhân, chào , tôi là Lục Dạng, là bạn cùng trường với Cảnh Xuyên."

      Tô Yên biết người khác cũng quan sát mình, cũng rụt rè, phi thường tự nhiên hào phóng nhàng nắm tay Lục Dạng, sau đó nhanh chóng buông ra, "Lục tiên sinh, chào ."

      Khi người khác ở đây thấy Tô Yên, trong lòng chỗ nào cảm thấy kinh ngạc, Giang phu nhân đẹp như vậy, vì sao trước trước giờ Giang tiên sinh dẫn theo? Chẳng lẽ là thân thể tốt? Như vậy, đồn đãi tướng mạo Giang phu nhân bình thường thậm chí xấu xí tới cùng là ai truyền ra? Nếu mỹ mạo Giang phu nhân như vậy là bình thườngi, người khác cũng đừng có sống.

      Kỳ Lục Dạng muốn cùng Giang Cảnh Xuyên tán gẫu thêm vài câu, nhưng nghĩ tới đây là tiệc sinh nhật ông ngoại, hành động như vậy khó tránh làm ông ngoại có ý kiến, thế là sau khi hàn huyên mấy câu liền chào hỏi khách nhân khác, mọi người vừa nhìn thái độ Lục Dạng, đối với quyết định của ông Trần càng thấu hiểu mấy phần, người có thể biết tiến thoái phân nặng mới là có thể chống đỡ Trần gia.

      Lục Dạng vừa , Giang Cảnh Xuyên cũng mang Tô Yên nơi khác, cho dù người khác muốn mượn cơ hội này bợ đỡ , nhưng cũng xem như có ánh mắt, biết Giang Cảnh Xuyên kiên nhẫn, người cũng dám lên tự đòi mất mặt.

      Tô Yên biết hôm nay mình chính là tới làm bình hoa, hiển nhiên biểu vừa rồi của còn tệ, dù sao vừa rồi khi Lục Dạng thấy cũng sững sờ ràng, nghiêng đầu nhìn Giang Cảnh Xuyên cái, tiến đến bên tai , thấp giọng cười : "Ông xã, biểu vừa rồi của em như thế nào?"

      Khi hơi thở ấm áp lại mang mùi thơm phun bên tai Giang Cảnh Xuyên, ấm áp, ngưa ngứa, chính cũng có phát , vẻ mặt có bao nhiêu vui vẻ, Giang Cảnh Xuyên cũng tận lực đè thấp thanh, "Vừa rồi em chỉ câu, nên đánh giá thế nào?"

      "Kia..." Trong lòng Tô Yên lại thầm châm chọc, người này, nếu như phải bộ dạng đẹp lại có tiền, khẳng định là phải đánh trận, hừ hừ!

      Giang Cảnh Xuyên nhìn Tô Yên có chút tức giận, thanh trầm thấp mà hòa hoãn : "Về phần lời khen ngợi em, trước khi tới ."

      Tô Yên nghĩ đến lúc đó xác thực khen đẹp, trong lòng khỏi có chút đắc ý, liền bắt đầu ra vẻ, "Vậy em nào biết hay là dối."

      Tuy rằng thời gian chung sống cũng dài, nhưng Giang Cảnh Xuyên hoàn toàn tiếp nhận biểu bây giờ, giống lúc vừa bắt đầu khiếp sợ lại mờ mịt như thế, do dự chút, : " chỉ ."

      Cho dù lời này cũng phải câu trả lời đạt điểm cao nhất, nhưng Tô Yên vẫn là miễn cưỡng có thể tiếp nhận, trông ngóng Giang Cảnh Xuyên với mấy câu tâm tình? Thôi, về sau người mấy câu chọc ghẹo vẫn là .

      Từ khi vào bắt đầu Tô Yên cũng có chú ý đến người khác, càng đừng là Trầm Bồi Nhiên căn bản chưa có gặp qua, nhưng ánh mắt Trầm Bồi Nhiên vẫn dính thân , khi thấy cùng Giang Cảnh Xuyên thân mật coi ai ra gì, thiếu chút nữa liền nhịn được xông lên chất vấn , còn may tia lý trí còn tồn tại, lạnh lùng nhìn Tô Yên, ánh mắt có chút phẫn nộ… cùng với bi thương.

      hiểu, chỉ là lần tranh cãi mà thôi, tại sao liền biến thành như vậy?

      mặt khác, Vương Tư Kỳ cũng ngoảnh mặt làm thinh nhìn vẻ mặt ba người này, vừa rồi chào hỏi, là muốn tự ti mặc cảm, Tô Yên vừa rồi thành công, cần nghĩ, ngày mai toàn bộ thương giới thành phố A biết phu nhân Giang Cảnh Xuyên đẹp bao nhiêu, tình cảm giữa hai người tốt bao nhiêu, đồn đãi tướng mạo Giang phu nhân bình thường chưa đánh tan.

      Bạn trai bên cạnh Vương Tư Kỳ là Phát Tiểu (tên???), cũng thấy màn này, giễu cợt : "Đây vở kịch hay, dứt khoát trực tiếp dẫn họ Trầm đến, đến lúc đó Tô Yên ngượng ngùng, nếu nháo nghiêm trọng, chừng ly hôn như em mong muốn, Giang Cảnh Xuyên nhẫn nhịn bà xã mình chân ngoài sao?"

      "Câm miệng!" Vương Tư Kỳ thấp giọng quở trách, sắc mặt trầm, "Tô Yên tính là cái gì? Nháo nghiêm trọng, tới cùng là ai mất mặt?"

      Tô Yên vốn đủ để đến, nếu như ngoại giới biết Giang phu nhân chân ngoài, đối với ai đả kích càng lớn? còn đến mức bị ghen tị trước mắt làm váng đầu.

      Vương Tư Kỳ nhìn Trầm Bồi Nhiên, trong lòng có tính toán.
      Phương Lăng thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 19

      Trầm Bồi Nhiên tự giác chậm rãi di chuyển bước chân, tới gần bên Tô Yên.

      Giang Cảnh Xuyên cũng cần xã giao với người khác, đụng phải người quen cũng có quên Tô Yên, biết đây là lần đầu tiên tới trường hợp như vậy, lại quen biết người khác, thể bỏ rơi mình. Tùy Thịnh mang bạn đến bên cạnh bọn họ, nháy mắt ra hiệu cười : "Hôm nay người nào đó có thể tính là nở mày nở mặt nha."

      Tô Yên ra vẻ nghe hiểu, tươi cười mặt cũng thay đổi, ngược lại bạn bên cạnh Tùy Thịnh điểm cũng thu liễm quan sát .

      Giang Cảnh Xuyên nghe Tùy Thịnh cũng tức giận, nhưng cũng có ý định phản ứng Tùy Thịnh, cho nên cũng tiếp, chỉ là nhàn nhạt cười

      … Lại ra vẻ. Tùy Thịnh ở trong lòng châm chọc, khẽ nghiêng đầu, liền thấy ánh mắt bạn kiêng nể gì, sắc mặt trầm xuống, thanh đè thấp ít, " biết chào người ta sao? Đây là Giang phu nhân."

      Bạn Tùy Thịnh mang tới cả kinh trong lòng, biết cảnh cáo mình, vội vàng cúi đầu, giọng : "Giang phu nhân."

      Tô Yên vốn có ý định so đo với ta, nghe vậy cũng chỉ là hào phóng cười tiếng, cũng có để ở trong lòng, Tùy Thịnh vẫn chú ý vẻ mặt , thấy Tô Yên để ý, giọng cũng mới lạ như vừa rồi, "Trước kia Cảnh Xuyên lúc nào cũng đơn chiếc bóng, bây giờ tốt, là ghen chết tôi nha."

      Vẻ mặt Giang Cảnh Xuyên có chút bất đắc dĩ, tuy rằng thanh có chút thấp, nhưng đủ để cho Tùy Thịnh nghe, với Tô Yên: " cần để ý , hôm nay ra cửa có uống thuốc."

      Tô Yên bị chọc cười, kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên, tựa vào bả vai cười tiếng động.

      làm động tác này thân mật lại tận lực, vừa đúng, Giang Cảnh Xuyên chậm rãi quen, cho nên vẻ mặt vẫn như cũ thay đổi, Tùy Thịnh nhìn thấy lại liên tục kỳ lạ, cố ý ai thán : "Ta muốn ăn “đồ ăn cho chó” 82 năm, bái bai ngài nhé!" (lại câu khó hiểu ở chương 5 T_T)

      Bạn bên căn bản cũng tiện chuyện, đương nhiên cũng biết mình có tư cách chuyện, nếu như Giang Cảnh Xuyên mang bạn tới phải là Tô Yên, là thư ký của hoặc giả tùy tiện người gì đó, còn có thể hai câu, bây giờ trước mặt là Giang phu nhân, làm sao dám lỗ mãng? Chỉ có thể nghẹn làm phông nền.

      Chờ khi khí vừa vặn, Tô Yên thích hợp mở miệng, "Ngày đó quá vội vàng, còn có cùng chào hỏi đàng hoàng đấy."

      Tùy Thịnh đối với Tô Yên cũng hiểu , trước kia Giang Cảnh Xuyên cũng nhắc tới Tô Yên, nhưng vẫn biết, tuy rằng Tô Yên giống đồn đãi, như có tướng mạo bình thường, nhưng có điểm vẫn là đúng, đó chính là đôi vợ chồng này có tình cảm gì, trước kia Tùy Thịnh còn cảm thấy là Giang Cảnh Xuyên bài xích đoạn hôn nhân này mới gây ra kết quả như vậy, bây giờ xem ra cũng hẳn là như vậy, chí ít, đứng tại góc độ nhìn, chỉ cần Tô Yên muốn, hoàn toàn có thể bắt lấy Giang Cảnh Xuyên thành vấn đề.

      Bất quá trước mắt xem ra, quan hệ hai vợ chồng này chậm rãi thay đổi tốt, tươi cười mặt Tùy Thịnh càng sáng lạn, " có chuyện gì, về sau cơ hội gặp mặt còn nhiều."

      " chuyện gì thế, vui vẻ như vậy." Vương Tư Kỳ bưng ly rượu đỏ tới, cười dịu dàng : " xa cũng nghe thấy tiếng cười khoa trương của Tùy Thịnh đó."

      Tùy Thịnh thấy người tới là Vương Tư Kỳ, tươi cười hơi thu lại.

      Vẻ mặt biến hóa của điểm cũng che dấu, Tô Yên thầm nghĩ, Tùy Thịnh hẳn là rất thích người phụ nữ này ? Người phụ nữ này là ai?

      Khi Tô Yên phán đoán, Vương Tư Kỳ cười với , "Tô tiểu thư, lần trước gặp mặt vẫn là ở trong hôn lễ, lâu gặp."

      Tô Yên mỗi phút liền phát mờ ám, dường như người khác đều xưng hô gọi là Giang phu nhân, người phụ nữ này hiển nhiên là quen biết Giang Cảnh Xuyên, hơn nữa cũng biết , vì sao gọi là Giang phu nhân, đơn giản gọi Tô tiểu thư? Có vấn đề có vấn đề, phụ nữ bình thường mà như vậy, sai biệt là bởi vì ghen tị, người phụ nữ này vì sao ghen tị? Tám phần là bởi vì Giang Cảnh Xuyên nha.

      Nhưng phàm là đàn ông cường đại, bên cạnh lúc nào cũng thiếu phụ nữ trước ngã sau lên, Tô Yên cũng sớm quen, bất quá cũng có ý định chính diện giao phong cùng người phụ nữ này, mà là nhìn về phía Giang Cảnh Xuyên.

      Trải qua mấy ngày nay chung sống, Tô Yên đại khái cũng hỏi thăm quan hệ giữa nguyên thân cùng với người bên cạnh Giang Cảnh Xuyên là gì, ngay cả quan hệ cùng người nhà Giang Cảnh Xuyên cũng thân thiện, càng đừng là bạn bè, cho nên bây giờ biểu ra nhớ kỹ hoặc giả biết người phụ nữ này, là rất bình thường.

      Giang Cảnh Xuyên ngầm hiểu, thấp giọng với Tô Yên: "Đây là Vương Tư Kỳ Vương tiểu thư, là người bạn của ."

      Sau khi xong, Giang Cảnh Xuyên nhìn về phía Vương Tư Kỳ, nhàn nhạt sửa đúng : " ấy bây giờ là Giang phu nhân, cũng đừng có lại gọi sai."

      Kỳ Vương Tư Kỳ gọi Tô tiểu thư cũng có sai, người khác cũng có thể gọi như vậy, chẳng qua vào trường hợp như hôm nay, chỉ có thể gọi là Giang phu nhân.

      Vương Tư Kỳ phải biết mình phạm cái sai lầm cấp thấp, chính là cũng khống chế nổi mình, bây giờ nghe Giang Cảnh Xuyên như vậy, tự giễu cười tiếng, gì thêm, Tùy Thịnh bên nhìn về phía khác, ngoéo khóe môi, mặt cũng là khinh thường.

      Tô Yên kéo tay Giang Cảnh Xuyên, đối với Vương Tư Kỳ ngọt ngào cười : "Vương tiểu thư, chào , tuy rằng xưng hô Tô tiểu thư này càng làm thêm trẻ tuổi, nhưng tôi càng thích người khác gọi tôi là Giang phu nhân, nếu như để ý, cũng có thể trực tiếp gọi tên tôi."

      Vương Tư Kỳ đụng cây đinh mềm, mặt vẫn là mang cười, nhưng trong lòng đem Tô Yên từ đầu đến chân nguyền rủa lần, nhịn lại nhịn, gật đầu : "Ừ, Giang phu nhân."

      Tùy Thịnh thiếu chút nữa cười phun, vui tươi hớn hở : " phải sao, Giang phu nhân dễ nghe hơn nhiều a, đúng , Cảnh Xuyên?"

      Giang Cảnh Xuyên căn bản có chú ý vẻ mặt Vương Tư Kỳ, trong đầu nghĩ tới lời Tô Yên vừa rồi, ấy càng thích người khác gọi là Giang phu nhân sao? Giang Cảnh Xuyên khỏi nhếch môi cười, "Ừ."

      Đúng, chính là Giang phu nhân.

      để lại dấu vết nhìn thoáng qua những người khác trong đại sảnh, thầm nghĩ, nhìn đám người này về sau còn dám ở sau lưng nghị luận tình cảm vợ chồng bọn họ, nhìn ai còn dám thầm cười mỗi lần đều mang thư ký hử.

      Vương Tư Kỳ cảm thấy Tô Yên biết xấu hổ đến cảnh giới nhất định, ta xứng đôi với Giang Cảnh Xuyên chỗ nào, nhất định là dây dưa ngớt gả cho , này thôi, Tô Yên này ràng cũng có người khác, ràng là chân ngoài, vậy mà còn có mặt mũi trước mặt đánh bài Giang phu nhân, thực là.

      Tô Yên nhìn sắc mặt Vương Tư Kỳ quá tốt, trong lòng cũng sắp cười ngất, phải cái bánh bao, dù sao tin tưởng người phạm ta ta phạm người, người nếu phạm ta ta càng phạm người, nếu ai để cho thoải mái, cũng làm cho người đó sống tốt.

      Vương Tư Kỳ rất phẫn nộ tức giận, nhưng dư quang liếc đến nơi Trầm Bồi Nhiên xa, chút liền nhõm.

      Cứ để Tô Yên nhảy nhót hồi, ta cũng sắp rời sân khấu, nhường lại vị trí Giang phu nhân.

      buổi tối Trầm Bồi Nhiên cũng chờ cơ hội Tô Yên mình, bất đắc dĩ là Giang Cảnh Xuyên vẫn cứ theo bên cạnh , căn bản có có cơ hội theo Tô Yên chuyện.

      Cho dù trong lòng còn muốn Tô Yên, Trầm Bồi Nhiên tới cùng cũng có quên đây là trường hợp gì, cho dù thế nào, Giang Cảnh Xuyên thủy chung là chồng tại của Tô Yên, lờ mà lờ mờ xông lên, đối với danh dự Tô Yên đả kích rất lớn, nghĩ tới đây, Trầm Bồi Nhiên chỉ có thể nhịn xuống mong nhớ đầy mình, đứng nơi cách Tô Yên xa yên lặng chăm chú nhìn .

      Chuyện ông Trần trịnh trọng giới thiệu Lục Dạng với tất cả mọi người, mọi người cũng biết, Trần gia từ hôm nay trở , triệt để thay đổi chủ nhân, sắc mặt con trai cùng cháu trai ông Trần cũng rất trầm.

      Tô Yên đứng ở bên nhìn Lục Dạng đài phát biểu, thỉnh thoảng cũng cùng mọi người ý tứ vỗ tay cổ vũ chút, , hết sức bội phục , tuy rằng là cháu ngoại, nhưng đến cùng cũng là khác họ, thế nhưng có thể lướt qua con trai ruột cùng cháu trai ruột, giành được đại quyền, người đàn ông này khẳng định tầm thường.

      Sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, Tô Yên kéo Giang Cảnh Xuyên ra khỏi đại sảnh, chuẩn bị vào thang máy, chỉ thấy Giang Cảnh Xuyên đột nhiên dừng bước, mặt chút thay đổi nhìn về phía trước, Tô Yên nguyên do, cũng thuận ánh mắt nhìn qua, người đàn ông khí vũ hiên ngang đứng ở chỗ xa ——

      nhìn .
      Phương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :