1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xem ra anh rất có tiền - Lâm Miên Miên (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10

      Khi Tô Yên xuất tại tập đoàn Giang thị, cũng có cao tầng lãnh đạo mật báo cho ông Giang, cho nên đầy lát từ xuống dưới nhà cũ Giang gia đều biết Tô Yên đưa cơm cho Giang Cảnh Xuyên.

      Ông Giang cùng bà Giang đều phi thường thích Tô Yên, lúc trước cũng là bọn họ cực lực thúc đẩy mối hôn nhân môn đăng hộ đối này, dù cho tướng mạo Tô Yên có xuất chúng, đến cùng gia cảnh lại trái ngược với Giang gia, vẫn là đủ nhìn, đều ông Tô từng cứu ông Giang, người sau vì hồi báo mới làm như vậy, nhưng người sáng suốt đều biết, Giang gia sau này là của mình Giang Cảnh Xuyên, cho dù nghĩ báo ân, cũng đến mức đem người thừa kế góp vào .

      Dưới dây leo cây nho nhà cũ Giang gia, hai người già ngồi ở ghế mây ung dung thong thả nằm tán gẫu.

      "Tôi xem như có thể để xuống chuyện trong lòng, Tiểu Xuyên cùng Tiểu Yên quan hệ tốt, về sau liền cần lo nữa." Bà Giang cảm khái : "Tính tình Tiểu Yên hiển nhiên là có chút ít lạnh, nhưng đứa này tâm địa thiện lương, gia phong Tô gia cũng ngay ngắn, lão già, tôi với ông, đối với Tiểu Yên tôi là đau."

      đến phần sau, bà Giang có chút nghẹn ngào.

      Ông Giang cảnh giác nhìn thoáng qua chung quanh, phát có người, mới buông lỏng chân mày, " nhắc tới cái này, đợi lát nữa bà dẫn dắt Tiểu Yên, tôi cũng gõ Tiểu Xuyên, tuy đứa này đứng đắn, nhưng những lời đồn gần đây càng lúc càng ác, mấy ngày nữa để Thiệu Diễn thăm dò chút, nếu có manh mối, nhanh chóng xử lý sạch ."

      "Tính cách Tiểu Xuyên ông còn biết? Nó phải loại người đó." Đối với nhân phẩm cháu trai nhà mình, bà Giang còn là phi thường nắm chắc.

      Khi Tô Yên đứng trước cửa nhà cũ Giang gia, càng thêm xác định Giang gia có tiền, tòa nhà này nhìn hơi có chút tuổi, tuy thua kém biệt thự sáng ngời, nhưng cho người ta loại cảm giác lịch sử nặng nề, chỉ là đứng bên ngoài tòa nhà, cũng nhịn được kính trọng ngưỡng mộ, theo phía sau Giang Cảnh Xuyên xuyên qua hành lang dài, khi sắp đến ngưỡng cửa, có hai người phụ nữ trung niên bước như bay lao đến, hai lời giúp bọn họ cầm đồ trong tay.

      vào đại sảnh, liền ngửi được mùi thơm cực nhạt, phải đàn hương, nhưng khiến tinh thần con người yên ổn rất nhiều, lúc này, phụ nữ búi tóc mặc sườn xám khí chất ung dung xuống cầu thang, trước kia ở trong cung Tô Yên gặp qua ít mỹ nhân, có thể hầu hạ trước mặt hoàng thượng tự nhiên là đẹp, nhìn mỹ nhân trước mắt tựa như năm tháng đều chưa từng lưu lại vết tích mặt bà, Tô Yên cũng đến mức nhìn sững sờ.

      Giang Cảnh Xuyên dẫn đầu tiến lên bước, đỡ mỹ nhân, gọi: "Mẹ."

      Có người từng , với bề ngoài của Giang Cảnh Xuyên tiến vào giới giải trí cũng có thể trà trộn bay cao, chút cũng kém so với cái gọi là nam thần quốc dân, ở loại hào môn thế gia này là phi thường ít thấy, toàn bộ phải quy công cho gen mạnh mẽ của mẹ Giang, nếu như bộ dạng Giang Cảnh Xuyên giống ba Giang, vậy là bình thường có gì lạ.

      Tô Yên cũng cùng gọi tiếng, "Mẹ."

      Mẹ Giang ngược lại hiếu kỳ nhìn Tô Yên cái, khi phát Tô Yên cũng nhìn bà, khỏi nghiền ngẫm cười, "Khí sắc Tiểu Yên ngày càng tốt."

      Khi còn ràng tính cách người nào đó đến cùng là như thế nào, Tô Yên còn nghĩ mù quáng ôm bắp đùi, cho nên dứt khoát lên tiếng, chỉ là ngại ngùng cười.

      "Ông nội, bà nội đâu?" Giang Cảnh Xuyên hỏi.

      Người phụ nữ trung niên bên cạnh mẹ Giang đáp: "Ông cùng bà tản bộ phía sau, cho người thông báo."

      "Con đón ông nội, bà nội ăn cơm." Mẹ Giang đẩy Giang Cảnh Xuyên cái.

      "Dạ."

      Rất nhanh đại sảnh chỉ còn lại mẹ Giang còn có Tô Yên, sau trầm mặc ngắn ngủi, mẹ Giang đột nhiên mở miệng, "Tiểu Yên, đoạn hôn nhân này của con cùng Tiểu Xuyên cũng có trưng cầu ý kiến các con, cho nên tương lai cho dù con làm ra lựa chọn như thế nào, mẹ gắng sức như con mong muốn."

      Tô Yên biết nên trả lời ra sao, cũng muốn trước lúc còn biết ràng tình trạng liền mù quáng biểu quyết tâm, chỉ chần chờ gật đầu.

      "Khi mẹ vừa mới gả cho ba Tiểu Xuyên, cũng là chấp nhận được sinh hoạt hoàn toàn bất đồng trước kia, bây giờ cũng chậm rãi thích ứng, đương nhiên, mẹ cũng phải con thỏa hiệp, bởi vì mẹ cũng phải thỏa hiệp, tóm lại, con phải hiểu mình muốn gì, đây mới là quan trọng nhất."

      Mẹ Giang nhìn Tô Yên liền nghĩ đến tình cảnh mình năm đó, nghiêm khắc mà , nhà bà còn khá bằng Tô gia, là gia đình phi thường bình thường, nhưng chịu nổi ba Giang theo đuổi, u mê hồ đồ liền gả vào, tuy rằng trong đó thiếu lòng hư vinh quấy phá, nhưng đến cùng vẫn là có tình cảm, khi đó bà cũng luống cuống chân tay, nhìn Tô Yên bây giờ, cho dù ngay từ đầu bà cũng tán thành đoạn hôn nhân giải thích được này của con trai, nhưng trong lòng đối với thiếu nữ này cũng có đồng tình cùng thương tiếc.

      Tô Yên đối với lời của mẹ Giang đồng ý mười phần, phải sao, thế giới này, người có thể biết ràng mình muốn gì quá ít, xem như là người, khi ở trong cung, muốn địa vị chí cao vô thượng, muốn người khác khống chế sinh tử của mình, muốn khống chế người khác, bây giờ muốn cuộc sống thoải mái nhất, muốn sống an bình tiêu sái, khi ở trong cung như giẫm băng mỏng, vẫn có được thứ mình muốn, tình huống bây giờ tốt xa lúc đó, liền càng muốn được như ước nguyện.

      Rất nhanh ông Giang cùng bà Giang cũng trở về, sau khi trải qua phen hàn huyên, liền ngồi vào chuẩn bị ăn cơm.

      Tô Yên ngồi bên cạnh Giang Cảnh Xuyên, bà Giang từ ái nhìn Tô Yên, đối với người phụ nữ trung niên bên : "Đem thịt gà xào đậu phộng để trước mặt Tiểu Yên, con bé thích ăn cái này."

      Ba Giang mẹ Giang đối với loại tình huống này thấy nhưng thể trách, bởi vì thái độ bà Giang còn có ông Giang đối với Tô Yên, dù cho cùng Giang Cảnh Xuyên quan hệ hòa thuận, vài thân thích dòng bên Giang gia thấy Tô Yên cũng dám có mảy may khi dễ.

      Tô Yên có chút nghi ngờ, nhưng cũng dám biểu lộ ra ngoài, sau bữa cơm, Tô Yên nghi ngờ cùng mờ mịt càng sâu, bởi vì hai người già này đối với là quá nhiệt tình, trước khi ăn cơm, trong lòng Tô Yên đối với gia cảnh nguyên thân cũng có hỏi thăm đại khái, thế nào cũng thể vượt qua Giang gia, thái độ mẹ Giang đối với là bình thường, gần cũng xa, vừa đúng, Tô Yên nhìn khuôn mặt hiền lành của bà Giang, thầm nghĩ, phải nguyên thân hằng ngày thường làm tăng độ hảo cảm của hai người già ?

      Cái này đối với Tô Yên mà lại là tin tức phi thường tốt, nếu như đây là ở trong cung, Giang Cảnh Xuyên chính là hoàng thượng, bà nội chính là thái hậu, về phần ba Giang cùng mẹ Giang bị Tô Yên xem .

      Độ hảo cảm của hoàng thượng là muốn tăng, thái hậu cũng thể bỏ sót, bây giờ tương đối lượm được tiện nghi lớn, bởi vì bắp đùi này sớm ôm được.

      Sau khi cơm nước xong, bà nội đơn độc mang Tô Yên tản bộ, đường đá cuội, Tô Yên đỡ bà nội chậm rì rì , bà nghiêng đầu nhìn Tô Yên cái, trong mắt đều là thương , chậm rãi : "Tiểu Yên, bây giờ con cùng Tiểu Xuyên quan hệ như thế nào?"

      Tô Yên cúi đầu, giọng : "Rất tốt."

      chỉ có thể nhiều như vậy, có chút chuyện cũng phải trải qua, càng nhiều sai càng nhiều.

      Bà nội khá vui vẻ yên tâm vỗ vỗ tay , thở dài: "Bà nội hi vọng con có chỗ dừng chân tốt, Tiểu Xuyên là người được chọn thích hợp nhất, tuy rằng nó nhiều, cũng là đứa biết chịu trách nhiệm, nó làm con hạnh phúc."

      Tô Yên cảm thấy lời này của bà nội đặc biệt kỳ quái, dù tăng hảo cảm thế nào, cũng bất quá là cháu dâu mà thôi, thế nào bà đây gần xa ý thích hợp như vậy, giống như. . . Giống như đối với bà mà , hạnh phúc của càng quan trọng hơn?

      Trước kia ở trong cung, mặc kệ thái hậu thích thế nào, thái hậu quan tâm nhất vẫn là hoàng thượng, bây giờ đây là thế nào?

      Bà nội thấy Tô Yên lên tiếng, cũng tức giận, biết tính cách là như vậy, liền cứ thế tiếp, "Bà nội bảo đảm với con, từ này về sau người thừa kế Giang gia chỉ có thể là đứa của con cùng Tiểu Xuyên, Tiểu Yên, con hiểu ý bà nội ?"

      Đương nhiên hiểu, chính là chỉ cần sinh đứa , về sau chính là chủ Giang gia.

      Tô Yên chần chờ gật đầu, lời này của bà nội làm cảm thấy quen thuộc hiểu, linh quan trong đầu lóe lên, rốt cuộc nghĩ đến, trước kia hoàng thượng qua lời tương tự, thái tử chỉ có thể là đứa của cùng ngài.

      mặt khác Giang Cảnh Xuyên cũng bị ông Giang giáo dục.

      "Nếu cưới Tiểu Yên, phải đối tốt với con bé, những phụ nữ bên ngoài của con cần lại dính vào." Ông cùng Giang Cảnh Xuyên người chiếm bên vị trí, chơi cờ vây, cờ trắng vừa đánh xuống, ông liền trầm mặt lên tiếng.

      Giang Cảnh Xuyên có chút mờ mịt, còn có chút ủy khuất, ở bên ngoài đâu có phụ nữ a, chuyện công ty mỗi ngày liền đủ cho bận rộn, bất quá trong lòng dù ủy khuất, Giang Cảnh Xuyên cũng có quên mình quy tắc, cứ thế có phản bác, nhịn ủy khuất gật đầu, "Biết ."

      Ai kêu bây giờ thành gia lập nghiệp đâu, thế nào lại biết ngượng ở trước mặt ông nội hết ủy khuất?

      Ông nội hiển nhiên có ý định buông tha Giang Cảnh Xuyên, liếc xéo cái lại tiếp tục : "Tiểu Yên tốt chổ nào? Tướng mạo cùng nhân phẩm như thế đều là ngàn dặm mới tìm được , con bé chính là người thích hợp nhất, ngược lại con coi, tới cùng nó chổ nào được mắt con?"

      Giang Cảnh Xuyên cảm thấy thể tiếp tục nhịn xuống, liền thấp giọng : "Con ấy tốt, ông nội, ông yên tâm, về sau con cùng Tiểu Yên nhất định chung sống hòa thuận."

      Dường như từ đầu tới đuôi cũng chưa từng Tô Yên tốt chổ nào ? Quan hệ giữa hai người tốt toàn để mình cõng nồi? Đây là người sao?

      Ông nội khẽ hừ tiếng, "Con có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, Tiểu Yên là cháu dâu ông cùng bà nội con đính ước, con phải đối tốt với nó, còn có, khẳng định ông có cái phúc khí nhìn chủ nhân tương lai Giang gia lớn lên, nhưng tối thiểu nhất con phải để ông và bà nội con thấy đứa sinh ra ?"

      Giang Cảnh Xuyên siết chặt con cờ, tới cùng cũng chuyện.

      Nồi này nghĩ lại cõng.
      ly sắcPhương Lăng thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11

      Rời khỏi nhà cũ Giang gia, Tô Yên ngồi xe, nhạy cảm phát tâm tình Giang Cảnh Xuyên đúng lắm, vốn Tô Yên chính là người cực có ánh mắt, lúc này cũng muốn va chạm họng súng, cũng bắt đầu giả trang câm điếc, trong lòng lại phán đoán vừa rồi phát sinh gì chuyện, lẽ nào là ông Giang quở trách ? bởi vì chuyện gì đây?

      Tô Yên lại liên tưởng đến lời bà Giang dặn dò mình, nhìn Giang Cảnh Xuyên mặt trầm mặc, thầm nghĩ, phải là ông nội cũng ám hiệu việc sinh đứa ? Nếu như như vậy, cũng khó trách Giang Cảnh Xuyên vui, bây giờ bản thân cùng quan hệ chỉ là vừa mới vào giai đoạn phá băng, như vậy nhanh thúc giục sinh đứa , ngay cả cũng tiếp thu nổi a.

      Tô Yên có chút buồn bực, nếu tâm tình Giang Cảnh Xuyên tốt, càng phải gắng sức tăng độ hảo cảm.

      thể để hơi nghỉ ngơi chút nào.

      Khi đèn đỏ bắt đầu sáng, Giang Cảnh Xuyên cũng dừng xe lại, ánh mắt thâm trầm nhìn chăm chú phía trước, đột nhiên cảm giác tay trận mềm mại, cúi đầu nhìn sang, Tô Yên cười tít mắt đem tay phủ mu bàn tay , thấy Giang Cảnh Xuyên nhìn qua, cười dịu dàng : "Vất vả rồi."

      Trong lòng Giang Cảnh Xuyên lướt qua tia khác thường, hơi muốn rút tay mình ra, nhưng lại nhẫn tâm cự tuyệt an ủi của Tô Yên, chỉ có thể cứng ngắc ho hai tiếng, : "Muốn ngắm sao ?"

      Hoàn toàn muốn xem đâu, chỉ muốn sớm về nhà tắm rửa ngủ.

      " sao? Rất muốn xem, nhất định đặc biệt đẹp." Trong đôi mắt Tô Yên toàn là ý cười, có chút mong đợi nhìn Giang Cảnh Xuyên.

      Hơn mười phút sau, Giang Cảnh Xuyên lái xe đến bờ sông, cùng Tô Yên hai người song song dựa vào thân xe, ngửa đầu nhìn sao trời, nhất thời hai người đều chuyện, sau lúc lâu, Giang Cảnh Xuyên đột nhiên mở miệng: "Chúng ta chuyện ."

      Giang Cảnh Xuyên cảm thấy tuy rằng ba cùng ông nội quan tâm có chút nhiều, dù sao trước đó căn bản còn chưa có nghĩ tới muốn làm ba, nhưng bị người trong nhà thúc giục như vậy, Giang Cảnh Xuyên lại cảm thấy là mình nên cân nhắc tốt việc này, nhưng muốn có đứa phải là chuyện của người, cũng phải xem Tô Yên có đồng ý hay , cho dù là chuyện gì, Giang Cảnh Xuyên đều muốn miễn cưỡng Tô Yên.

      ? chuyện gì? phải là chuyện sinh đứa ?

      Trong lòng Tô Yên đánh trống, nhưng ý cười mặt mảy may chưa giảm, gật đầu, "Được."

      Mặc kệ Giang Cảnh Xuyên đối mặt nhiều vấn đề làm ăn lớn, cũng thấp thỏm giống như khắc này vậy, khỏi hoài nghi có phải vừa rồi mình bị quỷ nhập vào người hay , làm sao lại mang Tô Yên tới đây, còn chững chạc đàng hoàng chuyện sinh đứa ? Giang Cảnh Xuyên biết, đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi, khi quan hệ của cùng Tô Yên phát triển tốt hơn, người trong nhà nhất định là ngừng cố gắng thúc giục, vấn đề này sớm muộn bị đặt ở ngoài sáng để bàn luận.

      "Đối với đoạn hôn nhân này, cũng mong đợi." Giang Cảnh Xuyên công tác chuẩn bị hồi, quyết định vẫn là tuân theo nguyên tắc chuyện làm ăn, muốn giương trước dìm, chậm rãi tâm .

      Tô Yên thể tin nhìn Giang Cảnh Xuyên cái, người này chẳng lẽ bởi vì bị thúc giục sinh đứa nhất thời đứt gân não muốn chuyện ly hôn?

      thể a, mấy ngày này phương thức tăng độ hảo cảm là đúng a! !

      Giang Cảnh Xuyên có phát được ánh mắt Tô Yên, tạm dừng chút, tiếp tục tiếp: "Nhưng nếu như kết hôn, em chính là vợ , chỉ cần em ngày vẫn là Giang phu nhân, đối với em vẫn có ngày trách nhiệm, bình thường trọng tâm của đều đặt mặt công việc, đối với chân ngoài trong hôn nhân, cho dù là loại hình thức chân ngoài nào, đều có hứng thú, em em nghĩ thông, rất cao hứng, bởi vì trong lòng cũng có ý định lại phát triển đoạn hôn nhân có lẽ vẫn như ý như cũ."

      Nghe tới đây, lòng Tô Yên rốt cuộc an định lại, xem ý tứ này giống như muốn chuyện ly hôn, vậy là đủ.

      "Hôm nay em cùng bà nội tản bộ, khẳng định bà cũng có với em về chuyện đứa ?" Vừa xong mặt Giang Cảnh Xuyên đều nghiêng qua bên.

      Đối với cái đề tài này, nhắc tới vẫn là cảm thấy giải thích được.

      Tô Yên chần chờ gật đầu, xem ra Giang Cảnh Xuyên muốn chuyện đứa , đợi lát nữa nên trả lời thế nào mới tốt đây.

      "Em yên tâm, cũng có ý muốn miễn cưỡng em, em chỉ để ý ý nghĩ của bản thân là được, phối hợp thích hợp."

      Thẳng thắn mà , trước mắt Tô Yên cũng muốn có đứa , trong lòng ràng, bản chất là người phi thường ích kỷ, cũng muốn bị vật gì hoặc giả người nào ràng buộc, vừa mới tới đây bao lâu, nghiêm khắc mà đều chưa thích ứng cuộc sống ở đây, cho dù sau khi sinh đứa vẫn có thể tiếp tục tiêu sái qua ngày, nhưng trong lòng cuối cùng vẫn là có người nhớ, khi có người như vậy tồn tại, ảnh hưởng rất lớn đến lý trí cùng sức phán đoán của .

      có thể thích Giang Cảnh Xuyên, nhưng làm được thích đứa mình hoài thai mười tháng, khi sinh đứa , có nghĩa là thế giới này có uy hiếp.

      muốn bị bất kỳ người nào ràng buộc, cũng muốn có uy hiếp.

      Tô Yên xoắn xuýt, tự nhiên là thể với Giang Cảnh Xuyên, nhưng phải thế nào để biểu đạt ý mình, lại làm Giang Cảnh Xuyên thẹn quá hóa giận đây.

      Đây là kỹ thuật.

      Tô Yên suy nghĩ chút, nhìn về phía Giang Cảnh Xuyên, ánh mắt ôn nhu, giọng trả lời: "Em muốn trước trở thành người vợ tốt, sau đó, lại trở thành người mẹ tốt, bây giờ em còn chưa chuẩn bị tốt làm mẹ..." dừng chút, thanh càng thấp, thấp đến mức Giang Cảnh Xuyên cho rằng mình nghe nhầm, , "Em muốn ở cùng chỗ với nhiều hơn, chỉ là cùng với ."

      Thân thể Giang Cảnh Xuyên chấn động, vẻ mặt cũng có chút thích hợp, bất quá tốt xấu cũng là người ngồi ở vị trí cao vài năm, có thể khống chế vẻ mặt mình rất tốt, rất nhanh liền khôi phục tự nhiên, ở trong đêm đen, lòng bàn tay khẽ ướt, giọng lại rất bình tĩnh, " cũng muốn như vậy, bây giờ cái này vẫn là quá sớm."

      Tô Yên vươn tay kéo cánh tay , cách tự nhiên dựa vào bờ vai , ấm giọng : "Đứa bé dễ thương như vậy, em cũng rất thích, lời bà nội với em em đều nghe lọt, gạt , em cũng có chút động lòng, nhưng em hi vọng đứa có thể tới vào lúc thích hợp nhất, chờ khi chúng ta đều chuẩn bị sẵn sàng."

      thể lời này Tô Yên hết sức tốt, chí ít Giang Cảnh Xuyên là tin , hơn nữa vốn là lông mày nhíu chặt cũng chậm rãi giãn ra, khẽ nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tô Yên, ở dưới ánh trăng, khóe môi giơ lên, cả người nhìn điềm đạm như vậy.

      đường về nhà, Giang Cảnh Xuyên cẩn thận hồi tưởng chút chuyện phát sinh mấy ngày nay, có lẽ Tô Yên là nghĩ thông, như vậy đối với đối với đều tốt, đoạn hôn nhân này có lẽ tạm được, có thể Giang Cảnh Xuyên cũng muốn vô duyên vô cớ bắt đầu đoạn tiếp theo.

      chừng người tiếp theo còn bằng Tô Yên đâu.

      là thương nhân, đến cùng vẫn là theo đuổi ích lợi lớn nhất, ly hôn lại kết hôn, đối với người vô cùng bận rộn như , hoàn toàn là lãng phí thời gian cùng tâm lực.

      Trở lại biệt thự, sau khi Tô Yên tắm rửa xong liền cảm thấy rất mệt mỏi, nằm ở giường cố gắng hồi vẫn là ngủ gục, khi Giang Cảnh Xuyên từ phòng tắm ra, thấy Tô Yên ngủ, vốn là trong phòng tắm công tác chuẩn bị hồi lâu, đều xây dựng tâm lý chuẩn bị từ nay bắt đầu làm đôi vợ chồng bình thường, Giang Cảnh Xuyên đến trước giường lớn, cúi đầu nhìn vẻ mặt Tô Yên ngủ, mặt chậm rãi lên tia tươi cười.

      chân tay đắp kín chăn cho Tô Yên, sau đó ra khỏi phòng ngủ, đến phòng sách tiếp tục làm việc.

      Khi Tô Yên mơ mơ màng màng tỉnh lại, phát giường có người, nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức, qua bao lâu, khoác áo choàng ngủ đứng dậy, mở cửa về phía phòng sách của Giang Cảnh Xuyên, quả nhiên còn chưa có đến cửa, liền thấy ánh đèn, Tô Yên nghĩ lại, xuống phòng bếp dưới lầu, vụng về rót ly sữa cho Giang Cảnh Xuyên.

      Đến cửa phòng sách, cho dù cửa có đóng, vẫn gõ, Giang Cảnh Xuyên ngẩng đầu lên, nhìn thấy là , liền để vào.

      Tô Yên đặt sữa ở bàn, giọng phi thường tự trách, "Muộn như vậy còn làm việc, em lại ngủ."

      " có việc gì, có chút tư liệu hôm nay muốn duyệt xong, ngày mai họp hiệu suất mới tăng cao." Giang Cảnh Xuyên cách tự nhiên bưng ly sữa lên uống hớp lớn.

      Tô Yên nghĩ đến trước kia hoàng thượng cũng là bận nhìn sổ con đến đêm khuya, lúc đó thường thường làm bạn bên cạnh, tuy rằng cũng chỉ là ở bên nhìn, nhưng lúc đó ràng có thể cảm giác được hoàng thượng vui vẻ.

      "Em ở cùng ." Tô Yên ngồi ở bên, lại hỏi: " muốn ăn gì ?"

      Quan tâm trong đôi mắt Tô Yên làm Giang Cảnh Xuyên chậm rãi hiểu được, vì sao đám em đều độc thân dù tốt hơn cũng bằng có bà xã hỏi han ân cần, có lẽ như ông nội , Tô Yên chính là người thích hợp nhất.

      Chí ít Tô Yên dành cho quan tâm như vậy, Giang Cảnh Xuyên phi thường hưởng thụ.

      Đúng lúc này, điện thoại di động của Giang Cảnh Xuyên vang lên, ngón tay hoạt động chút, nhận điện, "Có chuyện gì?"

      Đây là đám em gọi điện thoại tới, Tô Yên lại nghiêng đầu đứng ở bên, nhớ lại động tác nghe điện thoại của Giang Cảnh Xuyên vừa rồi.

      đại khái có thể tiếp nhận đây là công cụ chuyện có thể nghe thanh đối phương, có thể mang theo bên người rất xa, nhưng biết sử dụng thế nào, Tô Yên nghĩ đến nguyên thân cũng có cái công cụ như vậy, hơn mười ngày nay, cơ hồ mỗi ngày đều đột nhiên reo lên, ngay từ đầu còn sợ hãi, đến bây giờ cũng biết đó là thế nào rồi.

      Đây là có người muốn chuyện với .

      Ừ, nếu như ngày mai công cụ đó lại reo lên, liền biết nên dùng thế nào.

      Bất quá, tới cùng là ai muốn chuyện với đây?
      Phương Lăng thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12
      Khi Tô Yên vào, công việc của Giang Cảnh Xuyên chấm dứt, sau khi cúp điện thoại liền đứng dậy đóng máy vi tính, đến trước mặt Tô Yên, đáy mắt toàn là mỏi mệt, " thôi, về phòng ngủ."

      Tô Yên ngoan ngoãn theo sau lưng Giang Cảnh Xuyên, trong đầu còn nhớ lại chuyện điện thoại di động, trở lại phòng ngủ, Giang Cảnh Xuyên rửa mặt bằng nước lạnh rồi nằm ở giường, trong lòng Tô Yên chút cũng thấp thỏm, thử hỏi người đàn ông vì công việc bận đến rạng sáng, còn có ý nghĩ cùng tinh lực tiến hành vận động kịch liệt sao? Hiển nhiên là thể, cho nên Tô Yên rất yên tâm dựa sát vào bên cạnh .

      Giang Cảnh Xuyên xác thực là có ý nghĩ làm chuyện đó, nghiêng đầu làn môi cẩn thận sát đỉnh đầu Tô Yên, hương tóc nhàn nhạt quanh quẩn ở mũi, thình lình Giang Cảnh Xuyên khống chế mở miệng : " cảm thấy chúng ta đạt tới nhận thức chung, đúng như , đối với bất kỳ hình thức chân ngoài nào cũng có hứng thú, cũng hi vọng suy nghĩ của em cũng có thể nhất trí với ."

      Bây giờ Tô Yên biết chân ngoài là ý gì, cũng biết thế giới này là chồng vợ, nhưng cũng tin lời của Giang Cảnh Xuyên, chính xác mà , chỉ tin tưởng mình, lời này của Giang Cảnh Xuyên hiển nhiên phải biểu quyết tâm với , nhắc nhở cũng nên có chân ngoài?

      A, Tô Yên cảm thấy mình còn xem như là người có lễ nghĩa, cho dù chuyên trách là ôm bắp đùi, nhưng phải là buông tha cho bắp đùi Giang Cảnh Xuyên trước, có dư thừa tinh lực ôm bắp đùi khác.

      Chỉ là Giang Cảnh Xuyên vô duyên vô cớ lời này là ý gì?

      Tô Yên hiểu , dù sao chuyện của nguyên thân hiểu cũng nhiều, lúc này cũng nên lờ mà lờ mờ tiếp, chỉ có thể ừ tiếng xem như trả lời.

      Được Tô Yên trả lời khẳng định, Giang Cảnh Xuyên cũng tiếp tục chuyện, nhất thời, trong phòng ngủ an tĩnh cực kỳ, Tô Yên có lòng cùng Giang Cảnh Xuyên thêm mấy câu, bất đắc dĩ chính là biết ở trong tình huống thế này nên cái gì với , chỉ có thể an tĩnh dựa sát vào bên cạnh .

      Cho đến khi bên tai truyền tới tiếng hít thở đều đều, Tô Yên mới nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

      Buổi sáng khi Tô Yên tỉnh lại, Giang Cảnh Xuyên ở dưới lầu ăn sáng, tùy ý rửa mặt chải đầu sau đó liền xuống lầu, thấy thiếu nữ xa lạ ở bên bàn cơm, còn chưa đợi biểu ra vẻ mặt nghi ngờ, thiếu nữ hưng phấn nhiệt tình lao đến, mở cánh tay hướng Tô Yên làm nũng, "Muốn ôm!"

      Tô Yên tránh né kịp, bị thiếu nữ xiết vào lòng, dễ dàng thiếu nữ rốt cuộc buông ra, liền bắt đầu bùm bùm lốp bốp : "Chị Tiểu Yên, em với chị, em vừa xuống máy bay liền tới gặp chị, lần này quà em mua cho chị, chị tuyệt đối thích!"

      Xem ra là người quen, Tô Yên mỉm cười với , "Ừ, cám ơn em."

      Tần Huyên kéo Tô Yên ngồi xuống, " rể, em cũng mang quà cho , đắt, đừng ghét bỏ a."

      Giang Cảnh Xuyên đối với người Tô gia thể thân thiện, nhưng đối với bọn họ cũng là phi thường chu đáo, "Em có phần tâm này là được."

      ở trước mặt người ngoài cũng nhiều, có thể cùng Tần Huyên câu như vậy đủ, Tần Huyên có chút sợ , cũng dám lại tiếp tục chuyện với , thành thành bắt đầu ăn bữa sáng, thỉnh thoảng hướng Tô Yên nháy mắt mấy cái.

      Chờ sau khi Giang Cảnh Xuyên , Tần Huyên liền vây quanh Tô Yên líu ríu tán gẫu.

      đến thế giới này đụng phải đều là người thông minh lanh lợi, người giúp việc trong nhà cùng cũng được bao nhiêu, quản gia cùng dì Vương cũng dám bóng gió nghe ngóng chuyện nguyên thân, lần trước gặp được ông trai đó vốn là có thể với vài lời, bất đắc dĩ thời gian quá vội vàng, người trước mắt này nhìn tim phổi, có lòng dạ, tin tưởng có thể từ trong miệng bé nghe được ít chuyện.

      Tô Yên giữ vững tinh thần, mang Tần Huyên đến phòng ngủ, vừa ngồi xuống, Tô Yên liền giả vờ lơ đãng hỏi: "Khoảng thời gian này sống có tốt ?"

      Trong tay Tần Huyên bưng dĩa trái cây, ăn đào, nghe lời này khỏi gật đầu, "Bên ngoài rất thú vị, nhưng rám đen ít a."

      Còn đợi Tô Yên tiếp tục hỏi, Tần Huyên liền để dĩa trái cây xuống, tiến đến bên cạnh Tô Yên, hứng thú hỏi: "Ngày hôm qua em trong nhóm WeChat chị đưa cơm cho rể, phải hay a?"

      Trước mắt em này gọi là chị, gọi Giang Cảnh Xuyên là rể, đó hẳn là người nhà bên phía , trong miệng em này hẳn là người ngày hôm qua đụng phải, có thể tính cùng chỗ, Tô Yên gật đầu, thầm nghĩ, lấy quan hệ nguyên thân cùng Giang Cảnh Xuyên cũng thế nào hòa thuận, bây giờ chủ động cùng Giang Cảnh Xuyên hòa hảo, như vậy, người nhà bên phía khẳng định là quan tâm.

      "Chị Tiểu Yên, kỳ em cảm thấy rể rất tốt, bộ dạng lại đẹp hơn nữa còn là ông chủ Giang thị đấy, vì sao chị thích rể nha?" Tần Huyên đến nay còn chưa có bạn trai, ở trong lòng , Giang Cảnh Xuyên này quả thực chính là loại cấp bậc nam thần, tại sao hết lần này tới lần khác chị Tiểu Yên đều thích ta đây? khoa học a, nghĩ thông a.

      Thích? Thích là gì? Tô Yên đối với loại vấn đề này căn bản muốn trả lời, "Chị thích ấy."

      Bây giờ là Giang phu nhân, quan tâm trong lòng muốn thế nào, bộ dạng đều phải biểu ra thích Giang Cảnh Xuyên.

      Tần Huyên nhìn Tô Yên chằm chằm, than thở hơi, "Em quá hiểu lời của ông nội, bà nội, nhưng kỳ vọng người trong nhà đối với chị đều quá cao, chị Tiểu Yên, em biết chị rất vất vả, bây giờ chị gả cho rể, thành Giang phu nhân, đừng là người trong nhà, chính là cuộc sống của em đều phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, em cũng biết mình gì, tóm lại chị Tiểu Yên, chị vất vả rồi."

      Từ Tần Huyên phi thường thích theo sau lưng Tô Yên, đối với người chị họ này, sùng bái, đương nhiên thời kì trưởng thành, cũng từng có giả giả ghen tị, lúc đó còn cảm thấy tại sao người cả nhà đều vây quanh chị họ a, ông nội, bà nội, đám chú bác dì đều thích chị họ, ngay cả ba mẹ còn có trai đều đối với chị họ bảo vệ có thêm, cho đến sau này chậm rãi lớn lên, mới có chút hiểu được tình cảnh của chị họ.

      Tô Yên quá đẹp, Tô gia cùng Tần gia dùng toàn lực bồi dưỡng chị ấy, khi Giang gia để lộ ra muốn cùng Tô gia kết thân, Tần Huyên ràng liền cảm thấy khí trong nhà giống trước, mỗi người từ trong ra ngoài buông lỏng còn có vui mừng, giống là trúng thưởng lớn, lại giống như trải qua thời gian dài học tập rốt cuộc thi được điểm tốt.

      Giang thị có nghĩa là gì? Giang phu nhân có nghĩa là gì? Hoặc là , người thừa kế tương lai của Giang gia lại có nghĩa là gì, Tần Huyên phải hiểu, cũng là sau khi chị họ gả vào Giang gia, mới phát , theo địa vị nước lên thuyền lên, thái độ mọi người giống trước.

      Vốn là tiểu thư Trần gia đối với phớt lờ bây giờ chủ động tới kết giao với , còn mời tham gia tiệc sinh nhật, vốn là nam thần kính trọng ngưỡng mộ, bây giờ cũng chủ động chuyện với , trong lòng Tần Huyên rất mâu thuẫn, thích loại cảm giác này, nhưng mỗi khi trong lòng bởi vì hư vinh mà phấn khởi, nghĩ tới ngày trước khi kết hôn bộ dạng chị họ tiếng động rơi lệ.

      Chị họ tuyệt phải vui mừng mà khóc, đó là tâm như tro tàn.

      Tô Yên nghe Tần Huyên lời này, trong lòng chút gợn sóng, chỉ là phân tích nhanh, nghe ý tứ này, nguyên thân là bị ép bởi áp lực gia đình mới gả cho Giang Cảnh Xuyên? Ngược lại có thể nghĩ thông a, phần lớn phi tần trong cung cũng phải cùng dạng sao? Nội bộ gia tộc hao hết tâm tư tống vào hậu cung, chính là vì mang tới ích lợi khổng lồ, nhưng những người đó trước giờ đều lờ ý nguyện của đương .

      Bất quá đến cùng chuyện này cũng quan hệ tới , thương hại nguyên thân, hoặc giả phê phán người nhà nguyên thân.

      Tô Yên chỉ là cười cười, cũng chuyện.

      Cuối cùng Tô Yên vẫn là từ nơi Tần Huyên nghe được vài tin tức hữu dụng, từ khi sau khi kết hôn nguyên thân liền về nhà cũ, người trong nhà tới cũng nóng lạnh, hiển nhiên trong lòng còn có oán hận, quan trọng nhất là, trước khi lấy chồng nguyên thân có đối tượng ngưỡng mộ trong lòng!

      Trước khi Tần Huyên rời khỏi, làn môi hơi động, "Chị Tiểu Yên, mặc kệ về sau chị có quyết định gì, em ủng hộ chị, chỉ là, Trầm Bồi Nhiên đó, ta chỗ cũng tốt, bạn bè em đoạn thời gian trước ta còn cùng phụ nữ khác ra vào quán rượu đấy."

      Trầm Bồi Nhiên này đại khái chính là đối tượng của nguyên thân trước kia.

      Bất đắc dĩ trong lòng Tô Yên có chút nào thấp thỏm, gật đầu cười nhạt : "Biết, chị biết thân phận của mình bây giờ."

      Tần Huyên nhìn bộ dạng Tô Yên thức thời như thế khỏi cảm khái, giữa người và người là có khác biệt, khó trách trong nhà muốn dốc hết toàn lực bồi dưỡng chị họ, phỏng đoán cả đời này đều được đến cảnh giới như vậy.

      "Sắp tới chính là tiệc sinh nhật ông nội, chị Tiểu Yên, chị đến đúng ? Có thể ông nội trông ngóng chị cùng rể đâu."

      Tô Yên suy nghĩ chút, "Ừ, chị cùng Cảnh Xuyên thương lượng."

      Tần Huyên được trả lời như vậy rất là vừa lòng.

      Tô Yên lần nữa trở lại phòng ngủ, vừa mới ngồi xuống đầy lát, điện thoại di động để trong hộc bàn trang điểm bắt đầu vang lên, trong lòng cả kinh, bước nhanh qua, kéo ngăn kéo ra, màn hình nhảy chuỗi số, Tô Yên nỗ lực trấn định tinh thần, học bộ dạng Giang Cảnh Xuyên hoạt động chút, sau đó để điện thoại ở bên tai, giây sau giọng nam vội vã vang lên ——

      "Tiểu Yên, rốt cuộc em cũng chịu nghe điện thoại!"
      Phương Lăng thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13

      Tô Yên ngược lại bị giật cả mình, khi phục hồi tinh thần lại, vừa mới muốn chút gì, người đầu dây khẩn cấp vội vã bắt đầu giải thích, "Tiểu Yên, ngày đó là em hiểu lầm rồi, Bồi Nhiên cùng Gia Du phải như em nghĩ đâu, em cũng biết, từ Gia Du ở trong nhà Bồi Nhiên, Bồi Nhiên hoàn toàn đối đãi với ấy như em , người nó chân chính để ý là em!"

      đoạn văn ngắn ngủn, cũng đến mức làm Tô Yên lọt vào sương mù, đại khái biết là ý gì, xem ra người gọi là Bồi Nhiên chính là đối tượng nguyên thân ngưỡng mộ trong lòng từ trước, chỉ là lời người này làm người ta vô lực châm chọc, ở hậu cung nhiều năm như vậy, tuy chủ động thiết kế mưu quỷ kế gì, nhưng chuyện này nọ vẫn là nhìn rất thấu.

      Đầu tiên, cái gì từ Gia Du ở trong nhà Bồi Nhiên, này muốn có tư tình gì, ai tin a? !

      Tiếp theo, Bồi Nhiên có phải đem cái Gia Du đó coi như em hay , biết, nhưng nghe lời này xong bản năng cũng cảm thấy chán ghét.

      Cuối cùng, nếu như Bồi Nhiên này để ý nguyên thân, về phần nhiều ngày như vậy cả bóng người đều nhìn thấy là sao?

      Tóm lại, lời người này , Tô Yên chữ cũng tin.

      Hồ Hàng thấy Tô Yên lên tiếng, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Trầm Bồi Nhiên làm tổ ở ghế sofa nhìn tạp chí, lại tiếp tục nhịn tính tình cùng Tô Yên giải thích, "Tiểu Yên, Gia Du lập tức xuất ngoại, con bé chính là muốn làm em hiểu lầm mới làm như vậy, qua hai ngày nữa tụi muốn tổ chức tiệc chia tay cho con bé, dù sao em cũng nể mặt mũi đến đây ?"

      Tô Yên ngồi ở giường nhìn đôi tay xinh đẹp của mình, mí mắt cũng có nâng chút, "Tôi có thời gian."

      Hồ Hàng mở loa ngoài, Trầm Bồi Nhiên bên nghe lời này, tay lướt tạp chí dừng chút, lát sau lại dường như có việc gì tiếp tục nhìn tạp chí.

      "Làm sao em lại có thời gian a?"

      Lời này nghe là chói tai, Tô Yên hít sâu hơi, mặt tươi cười, "Mỗi ngày tôi rất là bận rộn, qua mấy ngày nữa còn phải theo ông xã tôi tham dự yến tiệc, đúng rồi, chúc Gia Du thuận buồm xuôi gió."

      Sau khi kết hôn tới cùng nguyên thân có tiếp tục cùng Bồi Nhiên đó giữ liên lạc hay , biết, cũng muốn tìm hiểu , chỉ là bây giờ cơ bản xác định tài lực của Giang Cảnh Xuyên, thêm vào đó bây giờ lại là người vợ có tiếng có miếng của , trước mắt chuyện vượt rào muốn, cũng làm.

      Hồ Hàng nghe lời này, cũng sửng sốt, khỏi lúng túng : "Em cùng Giang Cảnh Xuyên. . . hòa thuận ? phải em thích sao?"

      Tô Yên tiếp tục tính tình tốt : " đừng đùa, đó là ông xã tôi, làm sao tôi thích, lời thế này đừng nữa, truyền vào tai người khác ảnh hưởng tốt."

      Khi Tô Yên cân nhắc nên cúp điện thoại thế nào, đột nhiên giọng nam thanh lạnh vang lên, "Ảnh hưởng tốt? A."

      m thanh thay đổi, cùng người vừa rồi chuyện phải là người, Tô Yên quá xác định người này tới cùng là ai, chỉ có thể lên tiếng.

      Trong lòng Trầm Bồi Nhiên cũng bực bội, khi muốn cùng Tô Yên xác định quan hệ, đột nhiên gả cho người khác, việc này xảy ra người đàn ông nào có thể nhịn? Nhưng cũng nhịn xuống, mình đến nước ngoài ngây ngốc nửa năm trở về, Tô Yên kéo khóc tê tâm liệt phế, cũng đau lòng, lại nghe bảo đảm lập tức ly hôn, lúc này mới mềm lòng.

      Bây giờ thế nhưng gọi Giang Cảnh Xuyên là ông xã? Còn thích ta?

      Lửa giận của Trầm Bồi Nhiên mấy ngày nay đọng lại chút liền bị đốt, giọng càng thêm cứng ngắc, "Tô Yên, sớm với em rồi, Gia Du là con bạn tốt của mẹ , từ đối với con bé coi như em , khi em bởi vì con bé hai lần ba lượt mất hứng quậy , có nghĩ tới tâm tình của hay ? Em cho tới bây giờ vẫn là Giang phu nhân!"

      Xem ra đó là Bồi Nhiên, những câu chỉ trích này, đối với Tô Yên mà có bất kỳ xúc động gì, trước giờ muốn đánh giá nguyên thân cùng với cuộc sống của nguyên thân, bây giờ cũng vậy, dù sao chiếm thân thể ta, lại đối với hành động việc làm của nguyên thân chỉ chỉ trỏ trỏ có chút quá phúc hậu.

      Tô Yên đến cùng chính là người ngoài cuộc, giờ phút này cũng tức giận, ngược lại còn rất trấn định : "Bồi Nhiên, ta có phải là em hay , hoặc là có mấy em , đều quan trọng, vừa rồi cũng , bây giờ tôi là Giang phu nhân, cho nên tôi cảm thấy chúng ta tất yếu phải bảo trì chút khoảng cách, cảm thấy sao?"

      Lời Giang Cảnh Xuyên còn quanh quẩn ở bên tai.

      Người vì mình trời tru đất diệt, còn có thiện lương đến mức buông tha cuộc sống an ổn tại, người nguyên thân , dù sao, nếu như là Tô Yên, liền muốn sống tốt vì bản thân.

      Bồi Nhiên này tới cùng là người thế nào, ràng, nhưng biết, trước mắt Giang Cảnh Xuyên có thể cho cuộc sống muốn, như thế, làm gì buông tha cho tiền đồ bằng phẳng tươi sáng , cần gì phải làm xiếc dây đây?

      Trầm Bồi Nhiên giật mình thể tin, chờ khi phản ứng kịp, đầu kia cúp điện thoại.

      Lấy tự tôn của tất nhiên là gọi điện thoại lại, Hồ Hàng thấy Trầm Bồi Nhiên bộ dáng thất hồn lạc phách, khỏi an ủi: "Phỏng chừng Tiểu Yên còn nổi nóng, qua hai ngày nữa dỗ ngọt con bé là được."

      Trầm Bồi Nhiên gì thêm, chỉ là vẻ mặt u.

      Sau khi cúp điện thoại, tâm tình Tô Yên so với Trầm Bồi Nhiên cũng tốt hơn, đột nhiên phát buổi tối hôm ấy Giang Cảnh Xuyên lời đó có lẽ là có thâm ý, sau khi kết hôn nguyên thân cùng Bồi Nhiên cũng bảo trì đoạn quan hệ, cho dù hai người có vượt rào, nhưng quan hệ cũng tuyệt đối đơn thuần chỗ nào, tới cùng là Giang Cảnh Xuyên có biết chuyện đây?

      Mặc kệ có biết chuyện , bây giờ muốn cùng Bồi Nhiên đó cắt liên hệ.

      Tô Yên nghĩ kỹ buổi tối phải tăng cường ôm bắp đùi, bất đắc dĩ trời tối rồi, Giang Cảnh Xuyên còn chưa có trở về, đợi nổi nữa, dù sao trong lòng còn giấu tâm , thế là khẽ cắn răng chạy tìm quản gia, quản gia vội vàng muốn đặt cherry tươi mới nhất, nghe Tô Yên , cho rằng là lỗ tai có vấn đề, "Phu nhân, gì?"

      "Cảnh Xuyên vẫn chưa có về, ông có thể giúp tôi gọi điện thoại cho ấy hỏi chút được ?" Đương nhiên cũng muốn tự mình gọi điện thoại a, bất đắc dĩ trước mắt đối với thao tác chỉ quen thuộc, hơn nữa cũng biết số điện thoại Giang Cảnh Xuyên, chỉ có thể xin quản gia giúp đỡ.

      Trong lòng quản gia vui mừng, vội vàng gật đầu, xoa xoa tay liền trở lại phòng khách nhấn điện thoại Giang Cảnh Xuyên, qua mấy phút, ông cúp điện thoại, với Tô Yên: "Phu nhân nếu ngủ trước , tiên sinh còn xã giao, hôm nay chừng trở về, Tùy thiếu gia cậu ấy uống say."

      Làm sao buông tha cơ hội ôm bắp đùi tốt như vậy! Tô Yên vội vàng : "Bằng tôi đón ấy trở về , chung quy uống say cũng cần có người chiếu cố."

      Cuối cùng quản gia cảm thấy đây cũng là biện pháp tốt, hơn nữa quan hệ giữa tiên sinh cùng phu nhân nhất định trở nên tốt hơn, thế là liền gọi hỏi địa chỉ bảo tài xế mang Tô Yên đến chỗ Giang Cảnh Xuyên.

      Khi Tô Yên xuất tại phòng bao, đừng là người khác, chính là Tùy Thịnh em từ chơi đến lớn với Giang Cảnh Xuyên đều kinh ngạc đến ngây người, Tùy Thịnh cũng chỉ gặp qua Tô Yên lần ở trong hôn lễ, người khác căn bản chưa có gặp , tuy rằng Tô Yên vội vàng chạy tới, nhưng tới cùng vẫn có xem việc trang điểm bản thân, thân mặc đầm màu đính hạt thủ công bó sát người, mái tóc dài màu đen hơi cuộn thả tại đầu vai, ánh mắt khẩn khoản hướng về Giang Cảnh Xuyên trong mắt có mơ hồ vội vã.

      Tùy Thịnh đột nhiên cảm thấy Tô Yên so với ngày hôn lễ còn muốn đẹp hơn mấy phần.

      Đối với ánh mắt mọi người, Tô Yên cũng biết, bất quá lúc này cũng chẳng quan tâm đắc chí, nhanh chóng ra hiệu tài xế đến đỡ Giang Cảnh Xuyên uống say, Tùy Thịnh phục hồi tinh thần lại, đến trước mặt Tô Yên, cười : "Tô Yên, lâu gặp."

      gọi là Giang phu nhân, hơn nữa làm ra tư thái chủ nhà, dự đoán quan hệ cùng Giang Cảnh Xuyên rất tốt, Tô Yên cũng hướng lễ phép cười tiếng, " lâu gặp."

      Trong mắt Tùy Thịnh lóe qua tia kinh diễm, nhưng rất nhanh liền khôi phục tự nhiên, liền cười trêu ghẹo, "Thế nào? Cảnh Xuyên ở tại chỗ khiến em yên tâm à?"

      Tô Yên biết phải muốn khó xử mình, liền cũng cười dịu dàng mà : "Hết sức yên tâm, chỉ là lúc nào cũng cho thêm phiền toái cũng tốt, vừa vặn vừa rồi em ở gần đây, liền dứt khoát đón ấy cùng về nhà."

      Tùy Thịnh ở trong lòng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, chưa cùng Tô Yên chuyện, nhưng cũng biết, Tô Yên cũng phải người chuyện như vậy, đối với Cảnh Xuyên cũng để ý, tuy là bạn tốt của Giang Cảnh Xuyên, nhưng đối với chuyện nhà người khác cũng nên lắm mồm, chỉ là trong lòng cũng có suy nghĩ của mình, cưới bà xã kiểu này, nếu như thể hỏi han ân cần, cho dù lại đẹp đó cũng là hỏng a.

      Bây giờ Tô Yên để ý Cảnh Xuyên như vậy, làm sao Tùy Thịnh có thể khiếp sợ, nhưng sau khi khiếp sợ qua chính là vui vẻ yên tâm, người như bọn họ mặt ngoài nhìn quang cảnh, nhưng ai cũng muốn ba ngày hai bữa liền đổi bà xã ? Cho dù phụ nữ bên ngoài thân thiết cũng phải bà xã, lại , đức hạnh Giang Cảnh Xuyên vẫn biết, đừng là tìm tình nhân, phụ nữ khác ta cũng lười phải nhìn thêm chút.

      Chờ Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên vừa , bên trong phòng bao liền bắt đầu náo loạn cả lên.

      "Tùy Thịnh, người vừa rồi là ai a, ta , đẹp lên trời a!"

      "Đúng vậy đúng vậy, ai a, phải là em Giang tổng hay a?"

      Tùy Thịnh bực bội cầm gói thuốc lá bàn hung hăng ném về phía mấy người đó, tức giận mắng: "Mắt có tật à, đó là Giang phu nhân!"

      Tuy rằng mấy người đó cũng đoán được thân phận Tô Yên, nhưng bị Tùy Thịnh công khai như vậy, cũng khỏi có chút thất vọng.
      Phương Lăng thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 14

      Giang Cảnh Xuyên phải người mê uống rượu, bình thường xã giao cũng có bao nhiêu người dám trắng trợn táo bạo chuốc , bất đắc dĩ hôm nay là Tùy Thịnh lại hết lần này đến lần khác mời mọc, đẩy thoát khỏi, vốn là muốn tối đa chỉ uống chén qua quýt cho xong chuyện, nào biết ở đây ai cũng là người tinh tế, Tùy Thịnh ba câu hai lời trêu chọc, Giang Cảnh Xuyên liền uống nhiều mấy cốc.

      Tùy Thịnh có ý đồ gì đâu, thuần túy là hiếu kỳ, hiểu nổi làm sao Giang Cảnh Xuyên đột nhiên muốn mang Tô Yên tiệc, nhưng miệng Giang Cảnh Xuyên phải kín bình thường, thế là liền nghĩ đến chiêu như vậy, nào biết còn có từ trong miệng Giang Cảnh Xuyên cạy ra chút bí mật gì, Tô Yên tới.

      Tô Yên được tài xế trợ giúp, đỡ Giang Cảnh Xuyên đến ghế sau, cũng cùng vào trong, kỳ rượu phẩm Giang Cảnh Xuyên còn rất tốt, chí ít nháo người.

      "Phu nhân, bây giờ là trở về sao?" Tài xế cung kính hỏi câu.

      Tô Yên nhìn thoáng qua Giang Cảnh Xuyên có chút phương hướng, gật đầu đáp: "Trở về , bằng bọn họ lo lắng."

      Tài xế nghe lời này mới bình ổn lái xe lên đường.

      Kỳ trong lòng Tô Yên quá nguyện ý tiếp cận Giang Cảnh Xuyên lúc này, bởi vì người có mùi rượu, mùi này lại dễ ngửi, nhưng ai biết Giang Cảnh Xuyên là say đến triệt để hay là có ý thức? Tại phương diện chi tiết , trước giờ Tô Yên cũng muốn xem , thế là Tô Yên lại đem Giang Cảnh Xuyên đỡ tới, để tựa vào bả vai mình.

      Dọc theo đường , hô hấp ấm áp của Giang Cảnh Xuyên phun bên tai Tô Yên, yếu ớt, tê tê, Tô Yên khẽ nghiêng đầu nhìn cái, nhất thời tâm tình hết sức phức tạp.

      nghĩ đến ngôi cửu ngũ đó, từng có lần cũng là như vậy, bất quá ngài cùng Giang Cảnh Xuyên giống nhau, ngài cũng có uống say, lúc đó ngài cố ý tựa vào vai như vậy, Tô Yên muốn đẩy ra, lại dám, chỉ có thể cùng ngài ngồi ở bậc thang nhìn sao trời.

      Thẳng thắn mà , ngay từ đầu cũng phải là người khả ái, thua kém Thục phi khéo hiểu lòng người, thua kém Trần phi ôn nhu tiểu ý, vài năm đó vừa mới vào cung giống như con nhím cũng quá đáng, đối với mỗi người đều mang nồng đậm lòng phòng bị, nhưng sau đó người đó , từ vừa mới bắt đầu ngài thích , có lầm hay , mình khả ái như thế, thế nhưng ngài thích?

      nhớ ngài là giả, người chiếm nhiều năm ký ức như thế, cũng là bởi vì có ngài ở đó, mới sống được tiêu sái tùy ý tại trong cung nơi mỗi người đều cảm thấy như giẫm băng mỏng, chính là cảm thấy, cho dù khi nào, ngài bảo hộ tốt, Tô Yên muốn nghĩ đến là ai hại , càng thêm muốn suy nghĩ, sau khi người đó phản ứng như thế nào.

      Nhiều năm như vậy, chưa bao giờ từng đáp lại ngài nửa điểm tình cảm từ trong đáy lòng, nhưng, cũng ý chí sắt đá, muốn nhìn ngài thống khổ.

      Tô Yên thu hồi ánh mắt, đôi mắt có chút mơ màng, nhưng chậm rãi trở nên kiên định.

      Sở dĩ cùng người đó đến đó, đến cùng bất quá là dựa vào địa vị chí cao vô thượng của ngài, nếu như ngài phải hoàng thượng, chỉ là người nam nhân bình thường, vẫn ở cùng ngài sao? .

      Tình cảm là thứ vô dụng nhất, cho dù dựa vào cái thứ này được đến quyền lợi dưới người vạn người, nhưng cho đến bây giờ vẫn cho rằng như vậy.

      khi Tô Yên thất thần, Giang Cảnh Xuyên vô ý thức nhích lại gần trong ngực , tóc chà vào cần cổ , Tô Yên mới phục hồi tinh thần lại, vươn tay kéo bàn tay to của Giang Cảnh Xuyên.

      Bây giờ là vợ người này, người này có thể cho cuộc sống muốn, chuyện qua nên có hoài niệm.

      Đến biệt thự, Tô Yên chỉ để cho quản gia cùng tài xế giúp đỡ đem Giang Cảnh Xuyên đỡ đến trong phòng, chờ sau khi người khác rời khỏi phòng, Tô Yên vào phòng tắm, làm ướt khăn lông của Giang Cảnh Xuyên sau đó mới ra ngoài lau mặt cho , có ý định giúp cởi quần áo tắm rửa gì, có thể lau mặt cho tính là tệ.

      Tô Yên nhìn thoáng qua khăn trải giường, thầm nghĩ, ngày mai nên để dì Vương đổi cái khăn trải giường sạch , bằng còn cảm thấy cũng dính vào mùi rượu.

      Lần này Giang Cảnh Xuyên uống rượu nhiều như mấy ngày hôm trước, ở giai đoạn ý thức mơ hồ, còn đến mức mê man, khi khăn lông lạnh lau mặt, giật mình cái liền chậm rãi mở to mắt ra, trong mắt có cảnh giác bình thường, ngược lại chỉ là mơ màng, cẩn thận phân biệt người trước mắt, cuối cùng nhếch miệng lên, "Mẹ, công việc quá nhiều, mệt mỏi."

      Tô Yên ngẩn ra, có chút dám tin lỗ tai mình, còn cho rằng là nghe nhầm.

      Bằng loại lời ủy khuất trong làm nũng này, làm sao người đàn ông như Giang Cảnh Xuyên lại ra?

      Giang Cảnh Xuyên dứt khoát kéo tay Tô Yên qua, phủ lên mặt mình, phi thường nhớ nhung cọ xát, "Mẹ, Trương phó còn phải cái thứ gì, cho rằng con biết, bọn họ đều cảm thấy con trẻ tuổi, đảm đương nổi chuyện lớn, mẹ, con nỗ lực làm việc, về sau bọn họ cũng dám coi khinh con."

      "Mẹ, bà ngoại , cũng có người cho con kẹo ăn, loại kẹo mềm, túi đóng gói có búp bê đôi mắt lớn đó, con muốn ăn, nhưng bà ngoại , có người nhớ con thích ăn cái đó." Giọng Giang Cảnh Xuyên đột nhiên đè hết sức thấp, rất thấp.

      Tô Yên biết Giang Cảnh Xuyên gì, cũng biết làm thế nào, nhìn bộ dạng Giang Cảnh Xuyên, trong lòng rất có tư vị, khi gia hỏa này có uống say, cả ngày bộ dạng chuyện gì cũng có thể làm tốt, bây giờ tư thái lại như vậy.

      Được rồi được rồi, đáng thương.

      Tô Yên vươn tay xoa xoa đầu , có thể động tác vuốt tóc này rất làm vừa lòng Giang Cảnh Xuyên, lại vô ý thức dùng đầu đụng đụng bàn tay , cầu đừng có ngừng.

      có biện pháp nào bắt chẹt người này, Tô Yên chỉ có thể nhịn tính tình tiếp tục vân vê .

      Liên tục vân vê đến khi Giang Cảnh Xuyên vừa lòng, mới mở mắt ra, nhìn thấy người trước mắt này cũng phải mẹ nhà mình, trong mắt lóe qua tia nghi ngờ, rốt cuộc nhận ra người này là bà xã nhà mình, lại than thở hơi : "Tô Yên, phải em, hôn nhân này cũng phải bức em, mỗi ngày em trừng làm gì?"

      tới đây còn chưa có xong, lại tiếp tục tiếp: " cũng muốn kết hôn, nhưng lại ông nội, bà nội, ba mẹ cũng ở bên làm người câm, nếu em kiên cường như vậy, sớm đáp ứng phải được sao, được rồi, bây giờ cái này có chút chẳng giúp ích được gì, cũng , chúng ta cũng kết hôn, nếu em đối với rất tốt rất tốt, cũng xem xét đối với em tốt chút, nhưng em đối với chút cũng tốt."

      Tô Yên hoang mang, mấy ngày hôm trước uống say phải như vậy a, thế nào bây giờ liên tục lảm nhảm a, thế nào lời trở nên nhiều như vậy? dong dài a.

      "Biết biết, về sau đối với tốt." Tô Yên dỗ dành .

      đương nhiên đối với tốt.

      Về sau Giang Cảnh Xuyên chính là áo cơm cha mẹ đâu.

      Cũng biết Giang Cảnh Xuyên có nghe hiểu được hay , tóm lại vừa lòng, lại yên tâm bổ sung câu, "Em đối với rất tốt rất tốt, cũng đối với em tốt."

      Tô Yên có lại tiếp tục phản ứng với Giang Cảnh Xuyên say khướt ra sức lảm nhảm, nghĩ, kẹo mềm, gói có búp bê đôi mắt lớn tới cùng là gì. Nếu biết, liền có thể thừa cơ ôm bắp đùi phát.
      Phương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :