1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xem ra anh rất có tiền - Lâm Miên Miên (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5

      Giang Tinh Tinh vẫn là đem lời đồn phố cho Giang Cảnh Xuyên nghe, vì cái gì khác, nếu mở đầu, tự nhiên là muốn ràng, bất quá cũng có chút lòng riêng của mình, phản ứng này của trai đủ để thuyết minh rằng ổng cùng Hoàng Vũ Vi căn bản là có khả năng.

      Sau khi cúp điện thoại, Giang Cảnh Xuyên nghĩ đến gương mặt Tô Yên, lại ngẫm nghĩ chuyện phát sinh đêm qua, trong lòng cuối cùng vẫn là để ý, đồn đãi phố về Giang Cảnh Xuyên cùng vợ là hai cực phân hóa, hướng Giang Cảnh Xuyên đối với vợ tình sâu vô cùng, cho nên mới có thể đối mặt mê hoặc nhúc nhích chút nào, hướng khái lại Giang Cảnh Xuyên cùng vợ có tình cảm gì, bằng vì sao trước giờ đều dẫn ra ngoài?

      Chỉ có người chân chính quen thuộc Giang Cảnh Xuyên biết, kỳ có hứng thú với phụ nữ, à, đương nhiên, càng có hứng thú với đàn ông, trước khi cùng Tô Yên kết hôn, Giang Cảnh Xuyên cũng từng bị bạn tốt giựt dây quen bạn , chẳng qua chỉ có mới biết, đối với bạn căn bản hứng thú nổi.

      thực tế, theo Giang Cảnh Xuyên, mặc kệ làm cái gì so với chuyện tình đều thú vị hơn, đặc biệt là công việc.

      Tuy rằng Giang Cảnh Xuyên tính là người tốt gì, cũng trải qua tình cảm gì, nhưng vẫn cảm thấy mình đối với Tô Yên là có trách nhiệm, tuy rằng thích , nhưng cũng ý định chán ghét , lại , có mấy người phụ nữ so với Tô Yên dễ nhìn hơn, nếu như thực để ý phụ nữ, trực tiếp cùng Tô Yên là được, cần gì phải tìm người còn bằng ?

      Sau khi trải qua chuyện đêm qua, Tô Yên lại chủ động bày tỏ hảo ý với , Giang Cảnh Xuyên phát mình cũng bài xích, nghĩ thế này, chuyện đều phát sinh, cũng như vậy, khẳng định là muốn đối với tốt hơn chút.

      Giang Cảnh Xuyên ngón tay thon dài thành thạo đặt bút, thầm nghĩ, dự tính, khi trở về vẫn là giải thích với chút .

      Bất quá tính nhiều, miễn cho Tô Yên cho rằng rất để ý .

      Tô Yên để ý việc này sao? có.

      Sau khi về nhà liền hoàn toàn quên vụ này, phải cảm ơn các loại tu luyện ở hậu cung, chí ít đối với cảnh tượng tương tự thấy nhưng thể trách.

      Tô Yên nhìn dây chuyền, biết là xài tiền của Giang Cảnh Xuyên, đương nhiên trong lòng cũng có nửa điểm ngại ngùng, chỉ là công phu mặt ngoài vẫn phải làm, suy nghĩ chút, xuống lầu đến phòng bếp, lúc ở trong cung trước kia chính là như vậy, thời điểm hoàng thượng tức giận, xuống bếp làm mấy món ăn, hoặc nấu cháo gì đó, nhưng giờ những vật dụng ở trong phòng bếp cũng biết dùng, giờ phút này Tô Yên đứng ở trong phòng bếp, vẻ mặt rất là mờ mịt.

      Dì Vương từ bên ngoài vào, thấy Tô Yên đứng tại ngưỡng cửa, liền hỏi: "Phu nhân, đói sao?"

      Tô Yên lắc lắc đầu, buồn rầu : "Tôi muốn làm chút thức ăn cho ấy, nhưng phát mình biết."

      Dì Vương lập tức ngầm hiểu, chỉ cảm thấy trong lòng vui vẻ yên tâm thôi, phu nhân thông suốt còn ổn, sau khi thông suốt thực là thông minh a, đứng bên cạnh Tô Yên trợ giúp, dì Vương cười cười : "Cháo trắng mặt phủ đường trắng là món tiên sinh thích nhất, phu nhân, vo gạo, tôi chỉ ."

      Có người giúp mình, Tô Yên mong còn được, vo gạo vẫn biết, sau khi rửa tay liền đứng ở trước bồn rửa chén vo gạo, dì Vương liếc qua tay , vui tươi hớn hở : "Đôi tay phu nhân nhìn đẹp mắt nhất, ngẫu nhiên xuống bếp còn được, nếu là thường xuyên xuống bếp, tiên sinh đau lòng."

      Tô Yên tiếp lời, chỉ cười cười.

      Đó là khẳng định, đau đôi tay này nhất, nếu phải mỗi ngày xuống bếp khẳng định vung tay chạy lấy người.

      Tô Yên nghĩ tới chính phải làm, làm như lơ đãng hỏi: "Công việc của ấy rất bận ?"

      Tìm hiểu trước chút ý kiến của dì Vương lại tính sau.

      Dì Vương: "Đúng vậy, Giang thị lớn như vậy, sau khi từ mấy năm trước tiên sinh bắt đầu tiếp nhận, tôi liền thấy cậu ấy rảnh rỗi."

      Tim Tô Yên đập nhanh chút, từ trong miệng dì Vương có thể ra được hai tin tức hữu dụng.

      Thứ nhất, Giang gia có sản nghiệp rất lớn, thứ hai, tại sản nghiệp này trực tiếp ở trong tay Giang Cảnh Xuyên.

      "Vậy yến tiệc bình thường ấy cũng rất quan trọng ?"

      Dì Vương cho rằng Tô Yên còn để ý việc này, bất quá để ý là chuyện tốt, lúc này liền : "Đương nhiên quan trọng, đều là những người có chức sắc của thành phố A, phu nhân, có vài trường hợp tiên sinh có thể cần , dù sao cũng có người dám cái gì, nhưng có vài trường hợp là thể , người nào cũng biết tiên sinh cưới vợ, nếu phu nhân , người ngoài tự nhiên là huyên thuyên."

      Trước kia dì Vương cũng phải muốn lời này, chỉ là lúc đó Tô Yên rất lạnh lùng, bộ dáng là đối với ai cũng chả thèm ngó, bà cũng nguyện nhận rủi ro, tại thấy thái độ Tô Yên mềm mại, bà tự nhiên muốn thừa dịp này nhiều mấy câu.

      Tô Yên vẫn là nghe vào lời của dì Vương, lạ nước lạ cái, dì Vương nhiều phương diện này, đối với việc hiểu hoàn cảnh là phi thường có hữu ích.

      Cháo trắng rất dễ làm, Tô Yên ghi nhớ trình tự, cảm thấy kỳ dụng cụ trong phòng bếp này rất tiện lợi, nhìn lần liền nhớ kỹ.

      Lúc Giang Cảnh Xuyên trở về, Tô Yên ngồi xích đu ở bãi cỏ đọc sách, chữ trong sách nhìn đơn giản hơn rất nhiều, rất kỳ quái là, phần lớn đều biết, nghĩ, mấy chữ này nhìn như được đơn giản hóa, ngay từ đầu nhìn còn quen, tại cũng có thể thích ứng.

      nghĩ thực phải nhanh hiểu chữ nghĩa chút, lại dám tùy tiện hỏi người khác, chỉ có thể xem phim truyền hình cùng đọc nhiều sách.

      Giang Cảnh Xuyên vào phòng khách, quản gia tới đón, nhìn trong phòng khách cái, ra vẻ lơ đãng hỏi: "Phu nhân đâu?"

      Quản gia sững sờ chút, đáp: "Phu nhân ở bãi cỏ phía sau."

      "Ừ." Giang Cảnh Xuyên cúi đầu đáp tiếng, vừa cởi cúc ống tay áo, vừa thấp giọng : "Tôi có chuyện muốn tìm ấy."

      Tô Yên ngồi ở xích đu, chân để quyển sách, vươn tay vén lọn tóc ra sau tai, như là phát giác ánh mắt người nào đó, ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn vào đôi mắt Giang Cảnh Xuyên.

      Tuy Giang Cảnh Xuyên đối với tình cảm cảm thấy quá hứng thú, nhưng khi lần đầu tiên gặp Tô Yên trước khi kết hôn, trong lòng vẫn có chút hư vinh thuộc về đàn ông, xác thực rất đẹp, đại khái cũng bởi vì điểm này, khi ông nội, bà nội tạo áp lực, mới có cự tuyệt .

      Tô Yên rất nhanh phản ứng kịp, vội vàng đứng dậy, khép sách lại, để ở bên, cười dịu dàng đón, " về rồi? sớm."

      Kỳ đối với Tô Yên như vậy, Giang Cảnh Xuyên thích ứng, quen làm người lạ với nhau, nhớ lại đêm qua phát sinh quan hệ thực chất, thoải mái chút, mặt thể mỉm cười được, chỉ có thể ho tiếng, : "Ừ."

      muốn tùy tiện giải thích chút mình cùng Hoàng Vũ Vi có quan hệ gì, nhưng lời đến bờ môi liền nên lời, nhìn đôi mắt tươi cười của Tô Yên, Giang Cảnh Xuyên cảm thấy chuyện này có ý tứ.

      Dù sao cùng Hoàng Vũ Vi vốn có cái gì, thân thẳng chẳng sợ bóng nghiêng, lúc này giải thích, còn có vẻ như bản thân mình rất để ý chuyện này.

      Trong lòng Tô Yên cũng đánh trống, ôm bắp đùi cũng là tùy người, có người thích bộ dáng này, có người thích bộ dáng kia, trước kia ở trong hậu cung, bởi vì hiểu hoàng thượng cùng thái hậu, ràng thích của bọn họ, cho nên ôm bắp đùi mới chắc, tại căn bản hiểu Giang Cảnh Xuyên, nhất định phải có tiếp xúc gì, đó chính là đêm qua.

      Nhưng đêm qua bọn họ cũng chỉ có tiếp xúc thân thể, có khai thông a.

      Cho dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trước tiên Tô Yên vẫn là thuận thế kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên, cười : "Vừa vặn, hôm nay có thể cùng nhau ăn cơm."

      mặc kệ, mặc kệ trước đây nguyên thân cùng Giang Cảnh Xuyên quan hệ như thế nào, giờ mọi thứ ở đây đều chưa có quen thuộc, vẫn là trước tiên bảo trì quan hệ tốt đẹp cùng Giang Cảnh Xuyên .

      Động tác này của Tô Yên làm trong lòng Giang Cảnh Xuyên chấn động, vẻ mặt có chút tự nhiên, kỳ thể thích ứng thân mật như vậy, tuy đêm qua chuyện thân mật nhất cũng làm, nhưng lúc đó tỉnh táo, bất quá muốn biểu ra ngoài mình lúng túng, chí ít thể làm Tô Yên nhìn ra.

      Khi Tô Yên kéo Giang Cảnh Xuyên xuất ở phòng khách, người ở đây đều có chút khiếp sợ, trong này ai biết phu nhân cùng tiên sinh hợp a, đột nhiên nhìn tình cảm như vậy, mọi người cũng kịp “ăn thức ăn cho chó”. (ko hiểu a, ko biết nên dùng cái gì thay thế a, ggl đó là thuật ngữ của cty IT, ý tự dùng sp của mình a T_T)

      Ở đây có quản gia cùng dì Vương vui vẻ nhất, cảm thấy quan hệ hai vợ chồng này cuối cùng cũng có tiến triển.

      Vừa vặn lúc này, món ăn đều chuẩn bị xong, Tô Yên dấu vết liếc dì Vương, dì Vương giật mình cái, ngầm hiểu, vội vàng lên vui tươi hớn hở : "Hôm nay tiên sinh ăn cháo ?"

      Giang Cảnh Xuyên gật đầu.

      Tô Yên đứng dậy đến phòng bếp tự mình bưng chén cháo trắng tới, để trước mặt Giang Cảnh Xuyên, cũng gì, chỉ là hướng Giang Cảnh Xuyên cười cười.

      Giang Cảnh Xuyên lại cảm thấy nghi hoặc, bất quá cũng gì, dù sao hành vi cả ngày nay của Tô Yên đều vượt qua nhận thức của đối với .

      Dì Vương đưa cho Tô Yên tô canh, giả vờ lơ đãng : "Cháo này là do phu nhân tự mình nấu nha."

      Giang Cảnh Xuyên vừa mới uống ngụm cháo, dám tin ngẩng đầu nhìn về phía Tô Yên ngồi đối diện, nhất thời cũng biết có nên tiếp tục húp cháo xem như có việc gì hay , cảm thấy có chút khó xử, nếu như tại có người ở đây, còn có thể tự do chút chuyện cùng Tô Yên, tại quản gia người giúp việc còn có dì Vương đều ở đây, muốn cái gì cũng nên lời.

      Tô Yên lại biết giờ phút này Giang Cảnh Xuyên trầm mặc là vì sao, tựa như suy đoán, quan hệ giữa nguyên thân cùng cũng tốt, tốt đến loại trình độ kết hôn hơn nửa năm nhưng viên phòng, cho nên đối với việc vợ thân cận là rất quen, càng đừng xum xoe giống như vậy.

      tại lời của dì Vương đơn giản là muốn cho Giang Cảnh Xuyên biết chuyện làm, nhưng nếu bây giờ Giang Cảnh Xuyên phản ứng gì cũng có, lúng túng là Tô Yên, nghĩ đến điểm này, Tô Yên nhìn Giang Cảnh Xuyên giảo hoạt cười: "Tiên sinh công tác khổ cực, tôi vì ấy nấu cháo cũng là phận ."

      Giang Cảnh Xuyên nghe Tô Yên như vậy , mặt cũng có chút ý cười.
      Phương Lăng thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6

      Cho dù da mặt Tô Yên đủ dày, thời điểm buổi tối ngủ, vẫn rất lúng túng.

      tắm xong chậm chạp ra khỏi phòng tắm, liền ngồi ở bồn cầu lau tóc, cúi đầu suy nghĩ phải làm sao cho phải, kỳ còn có chút đau, nhưng lát nữa nếu Giang Cảnh Xuyên nhất định muốn, nên thế nào mới tốt đây. Nguyên thân là lần đầu tiên, Tô Yên đồng dạng cũng vậy, nếu chuyện này ra ở trong cung, phỏng chừng đám tần phi đó tin.

      Tô Yên bắt đầu thể tránh khỏi nhớ lại chuyện từ đời trước.

      Ở trong hậu cung xem như là người đặc thù nhất, được sủng ái nhiều nhất, nhưng nếu thực đem so sánh, về danh phận thua kém bất kỳ người nào, bởi vì chỉ là đứa trẻ thái hậu nhận nuôi, thuở chính mắt thấy cả nhà bị giết, vốn tưởng rằng sống bơ vơ lả tả cả đời, là thái hậu đón tiến cung chiếu cố, vốn định chờ đến tuổi liền tìm cho nhà khá giả để gả, tuyệt đối nghĩ đến, hoàng thượng trầm mặc ít lời lại chung tình với Tô Yên.

      Hoàng thượng để gả cho người khác, thái hậu cho gả cho hoàng thượng, hai người tôn quý nhất hậu cung thầm phân cao thấp, kẹp ở giữa, trong hậu cung ngây ngốc nhiều năm liên tiếp. Chờ sau khi thái hậu hoăng, hoàng thượng cũng càng ngày càng còn kiêng kị.

      Người khác đều cho rằng cùng hoàng thượng phát sinh quan hệ trong sạch, kỳ có, người đàn ông trầm mặc đó bảo đảm với , hậu vị của ngài cho người nào khác ngoại trừ , chờ hết hiếu kỳ, ngài để đứng bên cạnh ngài.

      Thời điểm ngài lời này, Tô Yên mới mơ hồ cảm giác được, ra người đàn ông này là lòng thích , tần phi hậu cung nguyền rủa ở sau lưng thế nào, biết, nhưng quan hệ gì tới , chỉ muốn sống tốt, chỉ là nghĩ có ngày đạt được quyền thế, chỉ muốn... thăm dò ràng chân tướng vì người nhà báo thù mà thôi.

      Lúc này Giang Cảnh Xuyên ở phòng sách làm việc, đột nhiên điện thoại di động vang lên, vừa nhìn màn hình điện thoại, lông mày Giang Cảnh Xuyên đều nhăn thành cục.

      có chút tình nguyện nhận điện, người đầu dây ngay từ đầu gì, chờ giằng co vài giây với nhau mới : "Cảnh Xuyên, con ở Hi Sơn biệt thự?"

      Người gọi điện thoại tới là ba Giang Cảnh Xuyên, Giang Thiệu Diễn.

      Giang Cảnh Xuyên cũng đoán được, tình huống của cùng Tô Yên trước mắt tiến triển, bị quản gia truyền đến nhà cũ bên kia chữ lọt, ba biết là hết sức bình thường, cũng có ý định giấu diếm, liền ừ tiếng, "Vâng."

      Giang Thiệu Diễn thở phào nhõm: "Cảnh Xuyên, ba biết cuộc hôn nhân này phải con muốn, nhưng con cũng biết, ba và mẹ con đều lay chuyển được ông nội, bà nội con, mặc kệ thế nào, tại Tô Yên cũng là con dâu Giang gia chúng ta, con đối tốt với nó, còn có, tại con cũng thành gia lập nghiệp, cũng nên nghĩ thêm người thừa kế cho Giang gia."

      Vốn loại chuyện này ông nên với con trai, bất đắc dĩ vợ ông là người mặc kệ mọi việc, thích quan tâm việc này, chuyện tình liên quan tương lai Giang gia, vậy cũng chỉ có ông kiên trì .

      Hai cha con chuyện này khó tránh khỏi lúng túng, sau trận im lặng, Giang Cảnh Xuyên nhéo nhéo mi tâm, thấp giọng : "Con biết."

      Sau khi cúp điện thoại, Giang Cảnh Xuyên nhìn hợp đồng cũng vào, đóng máy vi tính lại, đến trước cửa sổ, phải biết còn có cái trọng trách này người, chỉ là trước kia muốn miễn cưỡng Tô Yên, đương nhiên, cũng có ý định kiếm đứa con riêng làm Tô Yên còn có người nhà chán ghét, vốn muốn nghĩ đến chuyện này, hôm nay bị nhắc nhở như vậy, Giang Cảnh Xuyên cũng bắt đầu nghiêm túc cân nhắc.

      Bất quá tại chuyện này, vẫn là có chút sớm, qua đoạn thời gian lại .

      Trước kia cho dù Giang Cảnh Xuyên ở lại Hi Sơn biệt thự, cũng cùng ở cùng phòng với Tô Yên, sau khi xong việc theo thói quen đến căn phòng trước kia của mình, vừa mới đến ngưỡng cửa liền do dự, nghĩ đến lời của ba, cùng với thay đổi của Tô Yên, Giang Cảnh Xuyên do dự hồi, xoay người đến phòng ngủ của Tô Yên.

      Khi Giang Cảnh Xuyên vừa mới bước vào cửa phòng, Tô Yên vừa vặn từ phòng tắm ra ngoài, hai người lại đụng phải nhau.

      Lúc này Tô Yên mặc váy ngủ màu trắng, tóc nửa khô, nghiêng đầu lau tóc, vừa thấy Giang Cảnh Xuyên, tuy rằng trong lòng có chút co quắp, nhưng mặt chút cũng biểu ra, cũng chủ động chuyện.

      Giang Cảnh Xuyên trầm mặc đến ghế sofa, ngồi xuống.

      Tô Yên quyết định chủ động phản ứng, liền mình ngồi ở trước bàn trang điểm, có chút hăng hái bôi trét mấy cái bình bình lọ lọ lên mặt, đối với mấy thứ này cảm thấy rất hứng thú, thiên tính phụ nữ là như thế, đến thời đại này, thế nhưng thứ học đầu tiên là dùng mỹ phẩm dưỡng da và trang điểm.

      Thoa lên mặt, lại hướng cần cổ thoa chút, ngửi mùi hương người, Tô Yên trận sảng khoái tinh thần.

      " tắm." Giang Cảnh Xuyên nghẹn nửa ngày, chỉ câu như vậy.

      Dì Vương phải có ánh mắt bình thường, xế chiều hôm nay liền dời quần áo và đồ dùng vệ sinh từ phòng Giang Cảnh Xuyên vào.

      Giang Cảnh Xuyên vào phòng tắm tắm rửa, công trình bảo dưỡng của Tô Yên cũng hoàn thành, liền ngồi ở ghế sofa ngẩn người, lát nữa phải làm sao biểu đạt ý tứ hôm nay thể cùng Giang Cảnh Xuyên, vừa uyển chuyển lại vừa ràng?

      thực hết sức nhức đầu a, trước kia chưa gặp qua chuyện này, tạm thời cũng có chút kỹ năng nào.

      Giang Cảnh Xuyên cũng ở trong phòng tắm kì kèo, vốn là bình thường tắm rửa tối đa cũng chỉ mười phút, hôm nay cứ thế ở trong phòng tắm sắp hai mươi phút.

      Lúc nằm ở giường, Tô Yên nhìn thoáng qua đồng hồ, mười giờ, bình thường vào thời điểm này, nằm ngủ, nhưng hôm nay có chút buồn ngủ nào.

      Giang Cảnh Xuyên kỳ cũng rất mất tự nhiên, thân thể thần kinh vẫn khẩn trương căng thẳng, hai người trước đây hề tiếp xúc, tại cả hai đều tỉnh táo nằm ở cùng cái giường, thực phi thường lúng túng.

      Cũng may lúc này, bụng Giang Cảnh Xuyên kêu chút.

      Tô Yên vừa vặn tìm được lời , liền giọng hỏi: " cũng đói sao? Em đói."

      Vốn Giang Cảnh Xuyên còn cảm thấy rất mất mặt, bị Tô Yên quấy rầy như vậy, cũng sững sờ trả lời: "Có chút."

      Cơm chiều ăn nhiều, đến tại xác thực là đói.

      "Vậy chúng ta xuống tìm chút đồ ăn ?"

      Năm phút sau, Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên giống như trộm xuống lầu vào phòng bếp, những người hầu khác có ở lại nơi này, chỉ có quản gia cùng dì Vương ở lại phía khác của nhà, bất quá hai người này đều là ngủ trước chín giờ, giờ phút này phòng khách phi thường an tĩnh

      Theo khả năng Giang Cảnh Xuyên, dì đầu bếp tự nhiên là giữ lại đồ ăn thừa, cho nên lúc này Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên tìm kiếm chút, hai mặt nhìn nhau, bởi vì trong phòng bếp thế nhưng lại cái gì ăn, cuối cùng Giang Cảnh Xuyên ở trong tủ quầy tìm thấy mì tôm.

      Giờ phút này Giang Cảnh Xuyên cũng chú ý tại sao trong nhà lại có mì tôm, hướng Tô Yên : "Có ăn hay ?"

      "... Ăn." Kỳ trong lòng nghĩ là cái này ăn được sao?

      Giang Cảnh Xuyên có kinh nghiệm du học ở nước ngoài, lúc đó vừa mới đến nước ngoài, đối với ẩm thực bên đó cũng quen được, có lần thấy mì tôm trong siêu thị, lập tức mua đống lớn trở về, còn nhớ kỹ buổi tối hôm ấy, ngồi ở trong phòng, hưởng thụ ăn mì uống nước canh.

      lục tìm cũng chỉ thấy có hai gói mì, liền bắt đầu thành thạo nấu nước nóng, có kinh nghiệm ăn mì tôm, biết bỏ mì vào nồi nấu, như vậy ăn ngon hơn so với ngâm trực tiếp.

      Lúc nấu mì tôm, Giang Cảnh Xuyên lại đập hai quả trứng gà vào, làm hết thảy, trong phòng bếp đều là hương vị mì nồng nặc, ánh mắt Tô Yên nhìn Giang Cảnh Xuyên cũng thay đổi.

      thế nhưng xuống bếp? !

      Tô Yên cũng phải sinh ra hoài nghi với khả năng của Giang Cảnh Xuyên, mà là dám tin làm chuyện như vậy, dù sao trong nhận thức của , nếu như phải đầu bếp, đàn ông bình thường đều vào phòng bếp, đều quân tử xa nhà bếp, Giang Cảnh Xuyên thế nhưng xuống bếp?

      Giang Cảnh Xuyên bỏ gia vị trong mì tôm vào, hít sâu hơi, mì tôm chính là như vậy, lúc ăn ngửi mùi cảm thấy đặc biệt thơm, lúc ăn xong khả năng hai tháng sau đều muốn gặp lại. Phát ánh mắt Tô Yên, quay đầu nhìn về phía , khỏi sững sờ, "Sao vậy?"

      Tô Yên nhanh chóng điều chỉnh tốt vẻ mặt của mình, bắt đầu sang chuyện khác, "Thơm quá a."

      Giang Cảnh Xuyên cũng có ý định hỏi tới, bưng hai chén mì tôm đến bàn ăn, Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên người chiếm bên, khí còn tính hài hòa, lúc Tô Yên ăn thử miếng mì đầu tiên, đôi mắt đều trợn tròn, thứ này còn chưa nếm qua, bất quá hương vị ngoài ý muốn tệ!

      Tô Yên vẫn luôn cảm thấy, mặc kệ đối mặt người nào, đều phải học cách khen ngợi chút keo kiệt.

      "Hương vị thực ngon, nghĩ đến tài nấu nướng của tốt như vậy, thực rất tuyệt." Tô Yên buông đũa xuống, quay đầu nhìn Giang Cảnh Xuyên, bắt đầu bộ dạng khen ngợi kiêng nể cần tiền, trong ánh mắt của thực có sùng bái, tài nấu nướng của Giang Cảnh Xuyên so với tốt hơn nhiều.

      Giang Cảnh Xuyên thiếu chút nữa bị sặc, ban đầu còn cho rằng Tô Yên trêu chọc mình, kết quả cẩn thận nhìn kỹ ánh mắt , phát nghiêm túc, biết thế nào, trong lòng tự nhiên nảy sinh loại cảm giác thỏa mãn, cùng với đắc ý nho , phải sao, nấu mì tôm nhất thế giới!

      Lời của Tô Yên làm Giang Cảnh Xuyên rất là cao hứng, cuối cùng nhịn được dứt khoát đem trứng chần trong chén bỏ vào chén Tô Yên.

      "?" Tô Yên nhìn trứng trong chén có chút mờ mịt.

      "Em ăn nhiều chút."

      Tô Yên lập tức ngầm hiểu, cúi đầu tiếp tục nghiêm túc ăn mì, nhưng mặt mang chút tươi cười ràng.

      Chờ ăn xong dọn dẹp sạch, hai người lại về phòng, đánh răng xong nằm ở giường, ai cũng chuyện, lặng im như vậy hồi, sau đó Giang Cảnh Xuyên nghe tiếng hít thở đều bên tai, lần đầu cảm thấy Tô Yên như vậy đáng .

      Sau khi bọn họ ngủ, quản gia bởi vì bụng đói tỉnh ngủ, đến phòng bếp, mở ra tủ quầy, thò tay mò bên trong nửa ngày sau đó liền mờ mịt ——

      Con mẹ nó mì tôm của ta đâu? !
      Nguyễn Thị LuyệnPhương Lăng thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7

      Sáng ngày hôm sau khi Giang Cảnh Xuyên tỉnh dậy, Tô Yên sớm rửa mặt chải đầu trang điểm xong, ngồi ở trước bàn trang điểm chọn trang sức, hai người có trao đổi, Giang Cảnh Xuyên trực tiếp vào phòng tắm.

      Chờ khi ra, Tô Yên còn ngồi trong phòng ngủ, giống như là có lời gì muốn với .

      Giang Cảnh Xuyên vừa cài nút áo sơ mi, vừa trầm giọng : "Có chuyện à?"

      Tô Yên thầm nghĩ, kế tiếp chỉ muốn đến xem chỗ làm việc của Giang Cảnh Xuyên, còn muốn theo tham gia yến tiệc gì đó mới được, chỗ làm việc có thể nhìn ra tài lực của , thái độ mọi người yến tiệc có thể chứng minh địa vị của , phải người thích lãng phí thời gian, dù sao cũng phải thăm dò ràng hoàn cảnh của Giang Cảnh Xuyên trước mới đúng.

      Nghĩ tới đây, Tô Yên cười dịu dàng tới, tự nhiên sửa sang cổ áo cho , giả vờ lơ đãng hỏi: " tới cũng xấu hổ, phu... Ừ, ông xã vì cái nhà này của chúng ta mỗi ngày làm việc vất vả như vậy, em cũng thể vì chia sẻ chút, thực là xấu hổ."

      Loại lời này Tô Yên quả thực là hạ bút thành văn, tuy rằng Giang Cảnh Xuyên có chút thể thích ứng thái độ của như thế, nhưng trong lòng vẫn là rất hưởng thụ, vốn căng mặt, giờ phút này lông mày đều chậm rãi giãn ra.

      ho tiếng, thanh cũng ôn hòa lại, " có chuyện gì."

      Bầu khí như vậy làm Tô Yên hài lòng, ngẩng đầu, nhìn chòng chọc Giang Cảnh Xuyên, giọng hỏi: "Trước kia là em đúng, làm vợ lúc nào cũng nên vì chia sẻ hai, nếu như sau này có trường hợp gì cần em tham dự, em nhất định đến."

      Giang Cảnh Xuyên ngẩn ra, nhìn Tô Yên, ánh mắt rất xa lạ, tính cách Tô Yên, cho rằng trong vòng nửa năm này mình đại khái biết được, cho dù gia cảnh Tô Yên bình thường, nhưng bởi vì tư chất tướng mạo đều xuất sắc, Tô gia cơ hồ dốc hết toàn lực bồi dưỡng , cho nên tính tình phi thường kiêu ngạo, ngay cả em nhà mình được nuông chiều từ bé cũng dám ngoài sáng trêu chọc Tô Yên.

      biết Tô Yên đó, trừ đối với người nhà , còn có ông nội, bà nội , đối với người khác đều lười phải liếc mắt, bất quá làm Giang phu nhân, xác thực cũng cần đón ý người khác, chỉ là hai ngày này Tô Yên làm mọi chuyện đều đạp đổ nhận biết trước đó củahắn đối với , Giang Cảnh Xuyên nhịn được : "Em làm sao vậy?"

      Tô Yên đầu tiên là sửng sốt, rất nhanh liền hiểu được ý của Giang Cảnh Xuyên, xác thực, quan hệ trước đây của hai người xác thực tốt, tại lời việc làm của cùng với trước kia khác nhau quá xa, có mấy người tin chuyện mượn xác hoàn hồn, cũng ngốc đến mức chủ động thẳng thắn, nhưng trong lòng tất nhiên là có điều hoài nghi, đầu óc Tô Yên xoay chuyển nhanh, rất nhanh liền điềm nhiên như có việc gì cười cười, "Chỉ là nghĩ thông vài chuyện mà thôi."

      Đúng, kỳ cần giải thích.

      Thái độ tốt, hay là tốt, cần giải thích cho người khác, chỉ là đơn giản câu là được. Có số việc, giải thích càng nhiều, càng dễ dàng lộ ra chân tướng.

      Giang Cảnh Xuyên lại tiếp nhận câu trả lời này, ánh mắt sâu xa nhìn Tô Yên, thầm nghĩ, rốt cuộc cũng hiểu được trách nhiệm thân, tuy rằng cùng Tô Yên tiếp xúc, nhưng biết, chỉ cao ngạo, càng tự hiểu mình, từ xuống dưới Tô gia đều chiều , dưỡng thành tính cách như thế là bình thường, cùng Tô Yên kết hôn, có phản cảm, nhưng cũng có nghĩa là tán thành ánh mắt ông nội, bà nội, lúc chưa kết hôn, cảm thấy đồng ý trở thành Giang phu nhân, như vậy, cho dù thích , cũng lòng coi như vợ mà đối đãi tốt.

      Nhưng hiển nhiên Tô Yên phải nghĩ như vậy, bất quá cũng thấy mất mát, tuy rằng người có danh hiệu Giang phu nhân, nhưng ràng muốn trả trách nhiệm tương ứng, Giang Cảnh Xuyên trách , bởi vì so với cũng khá hơn chút nào, nghĩ, ngày nào đó, loại quan hệ này giữa bọn họ tan rã, chỉ là thời gian sớm muộn mà thôi.

      Tuyệt đối nghĩ đến là thế nhưng chủ động cầu hòa hảo.

      Nếu Giang Cảnh Xuyên đối với Tô Yên điểm ý kiến đều có, đó cũng là thể nào, chỉ là công việc bận rộn, quan hệ với Tô Yên lại tốt, bình thường hai người gặp mặt cũng thể chuyện, cho nên người vợ này trong lòng cũng là có cũng như .

      Trước kia đối với Tô Yên có trách nhiệm, càng bằng là đối với Giang phu nhân có trách nhiệm, cho dù Giang phu nhân là ai, tại Tô Yên chỉ là vợ danh nghĩa, càng là thực tế, nghĩ đến đây Giang Cảnh Xuyên thấp giọng : "Vậy là tốt rồi, hai ngày nữa có bữa tiệc tối, đến lúc đó em cùng ."

      Trong thương giới đồn cùng vợ hợp, cũng là đánh vào mặt mũi vợ chồng bọn họ.

      "Được." Trong lòng Tô Yên mừng thầm thôi.

      Kỳ Giang Cảnh Xuyên còn rất tốt, đương nhiên, lấy kinh nghiệm của xem xét, Giang Cảnh Xuyên đối với nguyên thân cũng có tình cảm gì, bất quá xum xoe như vậy, cũng có thể nể tình như vậy, bởi vậy có thể xem ra, người này tương đối thận trọng, thích cùng loại người này giao tiếp.

      Giang Cảnh Xuyên nhìn mặt có nụ cười, trong đầu đột nhiên nghĩ đến việc ngày hôm qua, vốn nghĩ phải giải thích với , nhưng thấy tại như vậy, nghĩ hay là mấy câu , miễn cho nghĩ nhiều, liền : "Ngày hôm qua Tinh Tinh gọi điện thoại cho , là gặp em ở đường."

      Tô Yên quên chuyện ngày hôm qua, nghe Giang Cảnh Xuyên thình lình nhắc tới chuyện này, chớp chớp đôi mắt, "Ừ, đúng, ngày hôm qua em mua sợi dây chuyền."

      mọn như vậy chứ?

      Ách, bất quá dây chuyền đó xác thực cũng rất đẹp mắt, chắc cũng rất đắt ?

      Tô Yên thừa dịp Giang Cảnh Xuyên còn chưa chuyện, vội vàng xoay người đến bàn trang điểm, từ trong hộp trang sức cầm ra sợi dây chuyền đó, đến trước mặt Giang Cảnh Xuyên, mặt toàn là nụ cười vừa thỏa mãn vừa ngượng ngùng, "Ngày hôm qua thấy cái này quá thích, xem, đẹp ?"

      Giang Cảnh Xuyên bị ngắt lời, lúc này cũng chẳng quan tâm giải thích, đôi mắt trợn trắng, đương nhiên, nhìn phải sợi dây chuyền đó, mà là tay Tô Yên.

      Toàn thân cao thấp Tô Yên đều đẹp, trong đó trừ mặt, xuất sắc nhất chính là đôi tay, ngón tay như cọng hành, móng tay màu hồng nhạt phi thường khỏe mạnh, ngón tay quấn dây chuyền, dây chuyền đá quý giá trị xa xỉ đó tựa như làm nền.

      Giang Cảnh Xuyên có bí mật, bí mật ai cũng thể , có chứng nghiện tay, tính rất nghiêm trọng, nhưng nhìn tay Tô Yên, cũng chuyển được ánh mắt.

      "Đẹp ?" Tô Yên lại hỏi câu.

      Giang Cảnh Xuyên lúc này mới phục hồi tinh thần, cuống quít dời ánh mắt, gật đầu, "Đẹp, đẹp."

      Giọng vào tai Tô Yên là phi thường lấy lệ, nhất thời cũng hơi hơi thu liễm nụ cười.

      Lẽ nào vừa rồi ngẩn người?!

      Giang Cảnh Xuyên tự nhiên là đem ít tiền ngày hôm qua xài để ở trong lòng, sau trận lặng im, chủ động mở miệng , "Ngày mai có thời gian, dẫn em mua vài món trang sức."

      Tô Yên thiếu tiền sao? Đương nhiên là thiếu, bất đắc dĩ còn chưa biết dùng tiền thời đại này thế nào, cho nên nghe Giang Cảnh Xuyên , lập tức tươi cười rạng rỡ, "Ừ, được!"

      thích mua sắm nhất! \(^o^)/~

      Giang Cảnh Xuyên lúc này mới nghĩ đến chuyện chính, nỗ lực khắc chế mình nhìn tay Tô Yên, giọng phi thường bình tĩnh : "Tinh Tinh khi đó em ấy cùng người khác là Hoàng tiểu thư, bên ngoài có tin đồn giữa và Hoàng tiểu thư này, nhưng chuyện đó phải là , cùng ta chỉ có duyên vài lần."

      Hoàng tiểu thư? ?

      Tô Yên nỗ lực nhớ lại chút, rốt cuộc nghĩ ra tới ai, kỳ cho dù cùng Hoàng tiểu thư đó có cái gì, cũng để ý, chí ít tại thèm để ý. Bất quá có thể giải thích với như vậy, vậy đại biểu .

      đều như vậy, dù sao cũng phải tỏ vẻ mình cảm động chút, đúng ?

      Đàn ông phải đều thích nhìn phụ nữ cảm động vì sao?

      Vẻ mặt Tô Yên phi thường ôn nhu, vươn tay chủ động ôm chặt eo Giang Cảnh Xuyên, mặt dán ngực , nghe tim đập mau như vậy, khóe miệng khẽ nhếch lên, sau đó hơi hơi buông ra, ngẩng đầu nhìn , thấp giọng : "Ừ, em biết, ngày hôm qua tâm tình xác thực có chút vui, nhưng em biết, phải người như thế."

      Giang Cảnh Xuyên vẫn giống như trước kia, thân thể bắt đầu căng cứng, nhưng lúc này thả lỏng rất nhanh, thậm chí vươn tay do dự có muốn ôm lại hay .

      Buổi sáng hôm nay, sau khi ăn xong bữa sáng, Tô Yên vẫn như ngày hôm qua, tự mình ra cửa tiễn Giang Cảnh Xuyên lên xe, chờ sau khi rốt cuộc nhìn thấy xe nữa, mới xoay người về biệt thự.

      Giang Cảnh Xuyên ngồi xe, tâm tình hiểu trở nên rất tốt.

      Lúc này, điện thoại di động vang lên, là bạn tốt Tùy Thịnh gọi tới.

      Vừa nhấc máy, Tùy Thịnh liền ầm ầm ĩ ĩ, "Ngày kia là tiệc sinh nhật lão Trần ông có muốn ?"

      "Ừ."

      Xác thực là muốn , tuy rằng ông Trần về hưu, nhưng ông ta vẫn là người rất có trọng lượng, thể coi trọng.

      "Ngày đó tôi có bạn , dù sao tôi cũng nghĩ mang theo, phiền, đến lúc đó cùng nhau ."

      Khóe miệng Giang Cảnh Xuyên lên nụ cười nhàn nhạt, thanh có chút trầm thấp, " được, tôi có bạn ."

      "Tôi khinh, cây vạn tuế ra hoa a, ai a, là Hoàng Vũ Vi, hay là Vương tiểu thư?" Tùy Thịnh hứng thú, bắt đầu truy vấn.

      "." Giang Cảnh Xuyên khẽ nhíu mày, "Tô Yên với tôi."

      "À... A?! Ông cái gì, Tô Yên??"

      đến nửa ngày, trong vòng giao tiếp đều biết, lần tiệc sinh nhật này của ông Trần, Giang Cảnh Xuyên muốn mang vợ cùng .

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8

      Tô Yên cảm thấy Giang Cảnh Xuyên vẫn là phi thường thận trọng, nếu nể tình như vậy, cũng muốn ngừng cố gắng làm vài chuyện người vợ tốt nên làm, phải sao.

      Khi sắp giữa trưa, Tô Yên tìm quản gia hỏi: "Bình thường tiên sinh làm, cơm trưa giải quyết thế nào?"

      Tuy hai ngày này chuyện Tô Yên làm vượt qua hiểu biết của cả nhà đối với , quản gia cũng biết quan hệ giữa phu nhân cùng tiên sinh phá băng, nhưng khi Tô Yên hỏi vấn đề này, quản gia vẫn khiếp sợ, "Giang thị có căn tin."

      Căn tin? Đó là cái gì?

      Tô Yên thử hỏi: "Vì sao ấy giữa trưa về ăn cơm?"

      phải là bởi vì ?

      ". . ." Quản gia cung kính trả lời: "Tiên sinh như vậy quá phiền toái, đồ ăn của căn tin Giang thị cũng tệ."

      "Như vậy à, bảo phòng bếp chuẩn bị vài món ăn tiên sinh thích, tôi đưa cơm cho ấy." Tô Yên xong câu đó liền xoay người lên lầu, lưu lại quản gia hóa đá tại chỗ.

      Là ông theo kịp thời đại sao? Quan hệ hai người phá băng liền trực tiếp như keo như sơn? Mợ nó này là chuyện tốt a! Quản gia vỗ trán, bước đến phòng bếp, trung khí đủ mười phần phó : "Chuẩn bị đóng hộp món ăn tiên sinh thích, phu nhân muốn đưa cơm!"

      Dì đầu bếp còn có người giúp việc bên đều kinh ngạc đến ngây người.

      Vốn là quản gia cũng cầm điện thoại chuẩn bị báo cho Giang Cảnh Xuyên việc này, nhưng điện thoại còn chưa có thông số, ông liền lập tức cúp điện thoại, nếu như tại cho tiên sinh, kinh ngạc vui mừng đó phải ít rất nhiều sao? Lui vạn bước mà , cho dù đến lúc đó phu nhân đến, tiên sinh ăn, phần cảm động và kinh ngạc vui mừng này vẫn ít!

      Tô Yên vào phòng quần áo, ngón tay trắng nõn phất qua loạt y phục, thấp giọng thở dài: "Tại sao đều là lộ cánh tay lộ bắp đùi đây?"

      Đối với việc này, đến bây giờ còn chưa có tiếp nhận được, dù sao quan niệm tiếp nhận từ dĩ nhiên thâm căn cố đế.

      Tô Yên cuối cùng chọn cái đầm chiffon dài màu xanh lá, chân váy thiết kế đàn bướm có chút đặc biệt, Tô Yên làn da trắng nõn, thân hình gầy, mặc chiếc váy này, vào lúc chuyển mùa xuân hè, tăng thêm tia ý xuân biếng nhác, nhìn vừa tươi mát lại tao nhã.

      đứng ở trước gương lớn, nhìn vào mình trong, mặt toàn là tự tin khoe khoang.

      Mặc kệ tại thời đại nào, đều muốn làm loại người làm tốt nhất thư thái nhất.

      Lúc mười giờ, Tô Yên mang theo hộp cơm quản gia chuẩn bị ra cửa, ngồi xe, Tô Yên nhìn phong cảnh lui lại ngoài cửa sổ, có chút thư thái híp mắt, bên trong quá tốt, trước kia cho dù ngẫu nhiên xuất cung, xe ngựa hoa lệ cũng khó tránh va chạm, thân thể có chút thoải mái, tại như vậy tốt hơn nhiều.

      Khi Tô Yên vào Giang thị, tài xế cũng cùng phía sau, trong tay mang theo cái hộp đóng kỹ, hôn lễ của Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên tổ chức phi thường khiêm nhường, có bao nhiêu người từng gặp , lúc này xuất tại Giang thị, liền có tiếp tân đứng dậy có chút do dự hỏi: "Tiểu thư, xin hỏi tìm người nào?"

      Mấy tiếp tân Giang thị đều là người tinh tế, liếc mắt nhìn thấy người vị tiểu thư này trang bị toàn thứ giá trị xa xỉ, giọng liền phi thường lễ phép

      Tô Yên nhìn thoáng qua các , lúc tài xế muốn mở miệng, đột nhiên có người gọi , "Tiểu Yên? !"

      Ừ, thanh to dị thường, chí ít người lui tới tới lui cả tầng lầu đều nhìn lại.

      Ngay sau đó, người đàn ông mặc tây trang vọt tới, thể tin quan sát , vui tươi hớn hở : "Em tới tìm Giang tổng?"

      Nữ tiếp tân có chút thấp thỏm bất an, bởi vì người đàn ông này trừ là tổ trưởng tổ tiêu thụ, còn là họ vợ ông chủ, cũng xem như là hoàng thân quốc thích, đối với vị tiểu thư này thái độ thân mật như thế, phải là? ?

      Tuy rằng Tô Yên biết người trước mắt này là ai, nhưng vẫn gật đầu, "Ừ."

      Tần Trạch Vũ nhìn nữ tiếp tân, nhất thời hiểu được chuyện gì xảy ra, cau mày, lấy thanh lớn nhưng người bên cạnh đều có thể nghe : "Đây là Giang phu nhân, về sau chú ý chút."

      Kỳ Tần Trạch Vũ phải loại người cáo mượn oai hùm, cũng phải là bao cỏ, trước khi Tô Yên gả cho Giang Cảnh Xuyên, làm việc ở Giang thị, nhưng con người chính là như vậy, người khác biết tầng quan hệ như vậy với Giang Cảnh Xuyên, tự nhiên bợ đỡ nhiều hơn, Tần Trạch Vũ khó tránh có chút bay bổng, bất quá cũng may còn có thể chịu được, về phương diện công tác vẫn tận tâm tận lực, cũng biết, thể kéo chân em họ.

      tầng quan hệ này với Giang Cảnh Xuyên, chỉ cần cần cù chăm chỉ làm việc, dù cho phải phi thường ưu tú, nhưng thăng tiến cũng nhanh hơn người khác.

      Tuy rằng nữ tiếp tân đoán được thân phận Tô Yên, nhưng bị Tần Trạch Vũ thẳng ra như vậy, vẫn phi thường giật mình.

      ", mang em đến phòng làm việc của Giang tổng." Tần Trạch Vũ đỡ Tô Yên đến hướng thang máy bên kia.

      Chờ sau khi người vào thang máy, nhóm nữ tiếp tân hai mặt nhìn nhau, ngồi xuống bàn phím liền bắt đầu vang lên bùm bùm lốp bốp.

      【 Trời ơi trời ơi! ! Bà xã Giang tổng quá xinh đẹp a! ! ta tới, sớm quăng Hoàng Vũ Vi gì đó mấy trăm con đường a! ! Khí chất đó có ai có! ! 】

      【 Đúng vậy, siêu đẹp! ! A a a a hối hận có chụp ảnh a! ! 】

      dám chụp sao? Tôi dám T_T】

      Tô Yên lần đầu tiên thang máy, khó tránh có chút khẩn trương, ngậm chặt môi chuyện, Tần Trạch Vũ quan tâm tài xế ở đây, giọng tiến đến bên tai : "Tiểu Yên, em như vậy rất tốt, gả cho Cảnh Xuyên, dù sao cũng phải hiểu chuyện chút, thể giống như lúc ở nhà trước đây."

      Tần Trạch Vũ đối với em họ này cũng rất đau, đối với Tô Yên, chỉ là người Tô gia, cả người Tần gia, hai nhà đều dốc hết toàn lực bồi dưỡng , tuy là hi vọng làm Giang phu nhân, nhưng từ xuống dưới, đối với cũng là thực thương . Hai gia đình khá giả cứ thế hợp lực đem Tô Yên bồi dưỡng so với thiên kim tiểu thư còn quý giá hơn.

      Tô Yên lúc này mới đại khái thăm dò ra thân phận Tần Trạch Vũ, đoán chừng là người nhà nguyên thân .

      gật đầu, giọng : "Em biết."

      Cửa thang máy chậm rãi mở, Tô Yên thử ra, Tần Trạch Vũ hướng phất phất tay, "Em ra ngoài , còn có việc, em có thời gian nhớ về thăm nhà chút, người trong nhà đều quan tâm em, giữa người thân nào có thù oán gì."

      Tần Trạch Vũ lời này làm Tô Yên vừa mờ mịt vừa nghi hoặc, nghe ý tứ này, nguyên thân cùng người nhà quan hệ cũng tốt sao? Nhưng người trước mắt này ra ý tốt lại là , trà trộn tại hậu cung nhiều năm như vậy, Tô Yên vẫn có thể phân biệt được người khác là chân tâm hay là giả ý.

      Đây là phát sinh chuyện gì?

      Tô Yên chần chờ gật đầu, Tần Trạch Vũ thấy phản ứng của , trong lòng thở phào nhõm, mặt cũng mang nụ cười, vào cửa thang máy.

      Giang Cảnh Xuyên tất nhiên cũng biết chuyện Tô Yên tới, vốn nghĩ tự mình qua thang máy đón , nhưng lại cảm thấy mình nên như vậy, liền bảo trợ lý ở bên chờ, Tô Yên quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông mang kính gọng đen phi thường văn nhã chờ ở bên, thấy nhìn lại, liền : "Giang tổng bảo tôi dẫn qua."

      Trong lòng Tô Yên phán đoán tài lực của Giang Cảnh Xuyên, theo trước mắt thấy mà , ông chồng tiện nghi này của tính ra là phi thường có tiền.

      Dọc theo đường này đều chú ý đến kiến trúc, Giang thị trông rất tốt, thêm vào thái độ cung kính của mọi người, trong lòng Tô Yên có chút tính toán.

      theo trợ lý đến phòng làm việc tổng giám đốc, Giang Cảnh Xuyên cúi đầu xử lý công việc, nghe tiếng gõ cửa đáp tiếng, sau đó bận tối mắt mà vẫn thong dong chờ Tô Yên vào.

      Tô Yên mang theo hộp đựng chầm chậm vào, thấy Giang Cảnh Xuyên, mặt toàn là mỉm cười ngọt ngào, "Ông xã, ăn cơm chưa?"

      Cái xưng hô này lại làm Giang Cảnh Xuyên nổi da gà cả người.

      Giang Cảnh Xuyên lắc lắc đầu, "Còn chưa có."

      Cho dù trong lòng tiếp nhận Tô Yên thay đổi, nhưng Giang Cảnh Xuyên vẫn có chút thích ứng, mỗi khi cho rằng hành động việc làm của làm khiếp sợ, còn làm ra việc càng làm người mờ mịt.

      "Vậy tốt, em cũng chưa có ăn, cùng nhau ăn ?"

      Tô Yên thấy buồn nôn, diễn kịch thành bản năng của , giống như có khi cảm thấy mình động tâm, nhưng trong lòng lại ràng hơn ai hết, đời trước cùng đời này rất khó lòng người, đời trước ngôi cửu ngũ đó vì làm rất nhiều việc, mặt ngoài cảm động thôi, trong lòng lại hề gợn sóng, người đó còn , càng huống chi là khác người đâu.

      Mấy phút sau, Giang Cảnh Xuyên cùng Tô Yên ngồi ở ghế sofa bắt đầu ăn cơm.

      Ăn ngủ , từ Tô Yên là như vậy, cho nên cũng chuyện, Giang Cảnh Xuyên cũng biết nên cùng Tô Yên gì, tuy rằng hai người bọn họ là vợ chồng, nhưng hiểu biết nhau vẫn là quá ít, nên gì cũng biết, dứt khoát cũng lên tiếng, trong phòng làm việc phi thường an tĩnh.

      Chờ sau khi ăn xong, Giang Cảnh Xuyên chần chờ hỏi: "Buổi chiều em có việc gì sao?"

      Tô Yên có thể có việc gì, lắc lắc đầu, " có việc gì, thế nào?"

      "Công việc đều xử lý xong rồi, vừa vặn em cũng có thời gian, buổi chiều dẫn em mua đồ." Kỳ Giang Cảnh Xuyên nghĩ là để Tô Yên trực tiếp tự mình mua, bất đắc dĩ sáng nay lời của ra miệng, còn thể đổi ý, tại Tô Yên tới, lại có thời gian, như vậy vừa lúc.

      "Được a." Tô Yên ngại mình nhiều trang sức, nghe Giang Cảnh Xuyên như vậy, chí ít tươi cười mặt nàng lúc này là phát ra từ trong lòng.

      Cùng lúc đó, chuyện Tô Yên đến làm nhân viên tập đoàn Giang thị có bát quái trong giờ cơm trưa, người gặp qua đều so với minh tinh truyền hình còn đẹp hơn, cũng có người chụp được bóng lưng , đám đàn ông bí mật cảm khái, chỉ bóng lưng này giết bao nhiêu người a, hâm mộ Giang tổng.

      Sau đó lại có người nhịn được hỏi, Giang phu nhân đẹp như vậy, tới cùng là ai tung tin vợ chồng bọn họ hợp, Giang tổng thích ?

      tại xem ra, rất có khả năng là Giang tổng bỏ được giấu cho người khác thấy phu nhân ổng a!

      Trong góc khác, có người bấm điện thoại, giọng : "Bồi Nhiên à, hôm nay ấy tới công ty, nghe là đưa cơm cho họ Giang."
      Phương Lăng thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9

      tay Giang Cảnh Xuyên còn có vài công việc cần hoàn thành, liền để Tô Yên chờ chút, Tô Yên là người nhàn rỗi, tự nhiên là có thời gian, khi Giang Cảnh Xuyên chăm chỉ làm việc, Tô Yên cảm thấy sau ăn mệt, đây là thói quen ở trong cung trước kia tạo thành, sau bữa trưa đều muốn ngủ lát, cho dù đổi thân thể, thói quen này vẫn là thâm căn cố đế, ngồi ở ghế sofa, đầy lát liền híp mắt, chậm rãi ngủ.

      Ghế sofa trong phòng làm việc rất lớn, khi Giang Cảnh Xuyên theo thói quen ngẩng đầu xoa bóp mi tâm, liền thấy Tô Yên nửa nằm ở ghế sofa chìm vào giấc ngủ.

      Giang Cảnh Xuyên cũng có phát , khóe môi khẽ giơ lên, do dự chút, từ ghế làm việc đứng dậy cầm lấy áo vest của mình về phía Tô Yên, đứng lại ở trước ghế sofa, động tác tận lực mềm khoát áo vest lên thân thể .

      làm xong động tác này, Tô Yên cũng tỉnh, nhưng có mở mắt, ở trong lòng hơi hơi cân nhắc, nhắm mắt lại có chút nhớ nhung cọ xát áo vest .

      nhìn thấy vẻ mặt Giang Cảnh Xuyên, nhưng biết, động tác này có nghĩa là đối với có đề phòng, có thể cao hứng hay biết, nhưng loại chi tiết này, thêm hoa gấm lúc nào cũng dễ dàng hơn nhiều.

      Giang Cảnh Xuyên cúi đầu nhìn Tô Yên, cho dù đối với tình cảm có hứng thú, nhưng ý thức lãnh địa của rất mạnh, cho dù có phát sinh quan hệ với Tô Yên, trong lòng , Tô Yên cùng phụ nữ khác cũng là giống nhau, bởi vì đối với có trách nhiệm, là người của , nếu như trước đó chỉ coi Tô Yên là người cần phụ trách, như vậy, từ giờ trở dường như trở nên có chút giống.

      chỉ có ý thức lãnh địa mạnh, ý thức nguy cơ cũng rất mạnh.

      Cho dù trong lòng cảm thấy loại tình huống này chậm rãi vượt qua khống chế của , nhưng vẫn muốn nghĩ sâu, cái này cùng với việc ở thương trường của giống nhau, Tô Yên cũng phải là kẻ địch đối thủ của , là vợ , cho dù trở nên giống, cũng vẫn là .

      Giang Cảnh Xuyên trở lại chỗ ngồi tiếp tục xử lý việc công, Tô Yên lại thế nào cũng ngủ được, tình cảnh trước mắt chậm rãi biết được, vốn là còn nghĩ người nhà nguyên thân chắc là còn có thể dựa vào chút, vừa rồi xem thái độ người đó cùng với việc lễ độ cung kính gọi Giang Cảnh Xuyên là Giang tổng, lòng liền nặng.

      Người nhà nguyên thân là đáng tin cậy, bạn bè càng đừng , nghĩ cũng cần nghĩ, mới tới thời đại xa lạ, nhìn tới nhìn lui, trước mắt có thể đáng tin, lại nguyện ý để ôm bắp đùi chỉ có Giang Cảnh Xuyên.

      Chuyện về sau, vẫn là xem bước bước .

      Tô Yên lại giả bộ ngủ chừng mười phút, nghẹn nổi nữa, liền mở mắt ra, mờ mịt đứng dậy nhìn Giang Cảnh Xuyên, hậu tri hậu giác bắt đầu vươn vai, động tác liên tiếp của Giang Cảnh Xuyên đều xem ở trong mắt, khỏi thấp giọng cười cười.

      Nửa giờ sau, Giang Cảnh Xuyên mang Tô Yên rời khỏi phòng làm việc, đứng ở trong thang máy, Giang Cảnh Xuyên để ý câu, "Đồ ăn trong nhà so với công ty ngon hơn nhiều."

      Trong lòng Tô Yên lộp bộp chút, trong nháy mắt liền hiểu được ý của Giang Cảnh Xuyên, cũng nhiều, cũng vô duyên vô cớ chuyện nhà với , đồ ăn trong nhà khẳng định là ăn ngon hơn so với công ty, nhưng lời này vào hôm nay từ trong miệng Giang Cảnh Xuyên, liền đáng giá suy nghĩ sâu xa.

      Chẳng lẽ muốn mỗi ngày đều tới đưa cơm cho ?

      Ha ha.

      Tô Yên nghiền ngẫm tâm lý đàn ông phải , hai ngày, giống như hôm nay, ngẫu nhiên tới đưa cơm, Giang Cảnh Xuyên tuyệt đối vui vẻ hơn nhiều so với mỗi ngày đều tới đưa cơm cho , có biện pháp con người chính là như vậy, mỗi ngày đều có được có thể thấy tốt, chờ thành thói quen tự nhiên thấy có gì, chừng về sau còn lên mặt hếch mũi.

      Cho dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng mặt Tô Yên vẫn cười dịu dàng, "Tay nghề dì đầu bếp xác thực rất tốt."

      chính là tiếp nhận, chính là như mong muốn.

      Giang Cảnh Xuyên cũng thêm cái gì, Tô Yên có thể tới đưa lần cơm như vậy làm rất khiếp sợ.

      Tại Giang thị, Giang Cảnh Xuyên có thang máy riêng, thẳng đến chỗ để xe, Tô Yên theo phía sau Giang Cảnh Xuyên lên xe, vừa ngồi xuống, liền cảm giác bất đồng, độ thoải mái khác nhau, hiển nhiên chiếc xe này của Giang Cảnh Xuyên so với chiếc xe trong nhà tốt hơn nhiều.

      Dọc theo đường , hai người đều chuyện, có thể là hai ngày này chung sống, khí cũng lúng túng.

      Giang Cảnh Xuyên mang Tô Yên đến cửa tiệm, còn chưa có vào cửa, tất cả nhân viên bên trong cửa hàng đều ra ngoài nghênh đón, khi thấy người phụ nữ bên cạnh Giang Cảnh Xuyên, cho dù mấy người đều sững sờ chút, nhưng rèn luyện tốt nghiệp vụ hàng ngày làm mặt các vẫn mang theo tươi cười nhiệt tình.

      "Em nhìn xem thích thứ gì." Giang Cảnh Xuyên chỉ theo mẹ nhà mình dạo phố, ngựa quen đường cũ trực tiếp ngồi lên ghế sofa ở trong cửa hàng.

      Tô Yên nhìn thoáng qua Giang Cảnh Xuyên, chờ sau khi xác định lời phải khách sáo, liền hướng quầy hàng bắt đầu tử tế chọn lựa, nhìn trúng đôi khuyên tai kim cương, mỗi người bán hàng đều là người tinh tế, thấy ánh mắt , vội vàng ngọt ngào cười : "Tiểu thư, đôi khuyên tai này là hàng mới có, bản số lượng hạn chế, toàn bộ thành phố A chỉ có đôi như vậy."

      "Tôi thử chút."

      Tô Yên đối diện với cái gương có thể đem lỗ chân lông người lên hai ràng, lỗ tai khéo léo trắng ngần mang khuyên tai, càng có vẻ cả người đều sặc sỡ loá mắt.

      Nhìn vào mình trong gương, Tô Yên đối với khuyên tai này đến chết được, quay đầu lại, như trẻ đến trước mặt Giang Cảnh Xuyên, mong đợi hỏi han: "Đẹp ?"

      Giang Cảnh Xuyên ngẩng đầu lên nhìn, mặt có lấy lệ, tử tế quan sát, lát gật đầu, "Đẹp, mua ."

      Người bán hàng nhận biết Giang Cảnh Xuyên, nhưng quá xác định thân phận người phụ nữ xinh đẹp này, nghĩ chắc phải là tình nhân mới của Giang Cảnh Xuyên . trách mọi người cách nào liên tưởng đến người Giang phu nhân, người ngoài đều đồn đãi vẻ ngoài Giang phu nhân bình thường, cho nên Giang Cảnh Xuyên phi thường thích, quan hệ hai vợ chồng đáng lo.

      Tô Yên quá thích bộ dạng Giang Cảnh Xuyên mua liền mua, chút cũng keo kiệt hướng Giang Cảnh Xuyên nhoẻn miệng cười, chọc cho sững sờ thôi.

      Vì để xứng với khuyên tai, lại mua sợi dây chuyền, khi tính tiền quét thẻ, tuy rằng Tô Yên biết thứ này bao nhiêu tiền, nhưng nghĩ cũng biết giá tiền khẳng định phải chăng, đứng ở bên, tử tế quan sát vẻ mặt Giang Cảnh Xuyên, phát ngay cả lông mày cũng có nhăn chút, giống như chỉ là mua cọng hành.

      Liên tưởng đến vừa rồi thái độ nhân viên trong công ty lễ độ cung kính, lại nhìn xem nhóm bán hàng trong mắt nịnh nọt, trong lòng Tô Yên nghi ngờ càng sâu, Giang Cảnh Xuyên này có tiền bộ dáng lại tốt, hơn nữa nhìn bộ dạng cũng giống như bài xích mình, nhưng quan hệ cùng nguyên thân giống như cũng tốt, như vậy, đây tới cùng là chuyện thế nào a?

      Sau khi cà xong thẻ, Giang Cảnh Xuyên bỏ thẻ vào ví tiền, thuận miệng hỏi: "Phía trước có cửa tiệm lễ phục tệ, mẹ thỉnh thoảng đặt may tại đó, em muốn nhìn xem ?"

      Đó đương nhiên gì tốt hơn.

      Tô Yên cúi đầu cười chút, tiến lên kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên, khẽ: "Ánh mắt mẹ tất nhiên là rất tốt."

      Câu trả lời này là trước mặt Giang Cảnh Xuyên nịnh hót mẹ chồng, cũng biểu đạt muốn nhìn xem.

      Tuy rằng Giang Cảnh Xuyên biết chút lòng riêng này của Tô Yên, nhưng nghe lời này tâm tình cũng hiểu khá lên, ngược lại người bán hàng bên nghe Tô Yên trả lời như vậy, trong lòng mọi người đều hiếu kỳ vô cùng, tình nhân bình thường dám ở trước mặt Giang Cảnh Xuyên xưng hô Giang phu nhân là mẹ sao, cũng phải đầu óc vào nước.

      Đám người bán hàng trao đổi ánh mắt cực nhanh, trong lòng phán đoán chậm rãi khẳng định, mỹ nhân này khả năng lớn chính là Giang phu nhân chính hiệu a! !

      Trong đó có người bán hàng đặc biệt biết xử lý, đem gói to đưa cho Tô Yên, miệng đặc biệt ngọt, "Giang phu nhân, nếu như thuận tiện, tôi có thể đưa cho name card ? Nếu có cần, có thể gọi điện thoại cho tôi, có hàng mới thông báo đầu tiên."

      Người bán hàng thấy xưng hô như vậy làm Giang Cảnh Xuyên phản cảm, càng thêm chắc chắn phán đoán của mình.

      Tô Yên chần chờ chút, gật đầu.

      Nhất thời những người bán hàng khác ở đây đều hâm mộ ghen ghét, người này cũng quá có ánh mắt, nếu bợ đỡ được Giang phu nhân, về sau còn lo gì nghiệp a.

      Tô Yên nhận lấy card của người bán hàng, kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên rời khỏi.

      Mấy người bán hàng vây tại chỗ thảo luận sục sôi ngất trời.

      "Vị đó là Giang phu nhân a, mấy ngày hôm trước tôi xem thiệp mời, còn cho rằng Hoàng Vũ Vi được nâng đỡ đâu."

      "A, ghét nhất cái tiểu kỹ nữ phá hoại đó, phải tôi , nếu là đàn ông, thích Giang phu nhân vừa rồi, hay là thích Hoàng Vũ Vi?"

      "Này còn phải , Giang phu nhân quăng Hoàng Vũ Vi mấy con đường a, khí chất ấy tốt, hơn nữa Giang tiên sinh đối với ấy cũng rất tốt, tôi cũng muốn tìm người đàn ông để tôi tận tình mua sắm."

      "Này còn chưa có đến tối đâu, sao bắt đầu nằm mơ."

      Hôm nay là ngày làm việc, bây giờ vẫn là thời gian làm, người phố cũng nhiều, nhưng tổ hợp Giang Cảnh Xuyên cùng Tô Yên vẫn là hấp dẫn ít tần suất quay đầu.

      Giang Cảnh Xuyên giúp Tô Yên xách gói to, cái này đơn thuần là theo mẹ nhà mình ra ngoài dạo phố luyện ra, nhưng cử động kia để Tô Yên nhìn liền đặc biệt tăng độ hảo cảm.

      Trước kia hoàng thượng đối với tốt như vậy, khi cùng nhau dạo phố cũng giúp cầm đồ, đương nhiên cũng phải là trách ngài, ngài là ngôi cửu ngũ, người tôn quý nhất khắp thiên hạ, có thể hạ mình dẫn dạo phố là cực hạn, khi Giang Cảnh Xuyên làm như vậy, Tô Yên khó được sững sờ hồi lâu.

      Cho dù thời gian chung sống cũng dài, nhưng cảm giác Giang Cảnh Xuyên cho rất tốt, tuy rằng hai vợ chồng quan hệ cũng phải tốt như vậy, nhưng có cắt ăn uống của , hơn nữa những người giúp việc trong nhà đối với cũng rất cung kính, sau buổi tối hôm ấy, tuy rằng có có hỏi han ân cần, nhưng những chi tiết cũng tỏ vẻ quan tâm đối với , tuy rằng người đàn ông này nhiều, nhưng Tô Yên vẫn rất tin tưởng .

      Khi Tô Yên cảm khái Giang Cảnh Xuyên còn rất tệ, điện thoại di động vang lên, Giang Cảnh Xuyên từ trong túi áo lấy điện thoại di động, vừa nhìn màn hình điện thoại, vẻ mặt liền có chút đúng.

      Bất quá rất nhanh liền nhận điện, trầm giọng : "Ông nội, có gì chuyện ?"

      biết đầu dây gì, Giang Cảnh Xuyên nhìn Tô Yên cái, thanh càng thêm trầm thấp, "Dạ, biết."

      Sau khi cúp điện thoại, Giang Cảnh Xuyên đối với Tô Yên : "Ông nội, bà nội gọi chúng ta tối nay về nhà cũ ăn cơm."

      Tô Yên nghe ngẩn ra, lập tức liền phản ứng kịp, tới hơn mười ngày, rốt cuộc cũng phải gặp người nhà Giang Cảnh Xuyên, đây lại là cái khảo nghiệm khác.
      Neavah Redneval, ly sắcPhương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :