1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Có thể đào tạo ra đệ tử như Ông Nội Ngô chắc chắn mấy sư tổ của phái Lạc Sơn cũng phải dạng vừa kkkkk . Nhà mình mà muốn vào nào cũng được sao gọi là ăn gian được :059::059:
      tieunai691993, CyderA fang thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Trần Ngư về trường học xin nghỉ học, rồi với ba mẹ tiếng, sau đó mua vé máy bay ngày hôm sau cùng ông nội bay đến núi Kỳ Sơn.

      Lâu Minh biết Trần Ngư muốn đến núi Kỳ Sơn trước, đêm hôm đó gọi Trần Ngư đến biệt thự, đưa hộp ra trước mặt Trần Ngư.

      “Đây là cái gì vậy ?” Trần Ngư tò mò hỏi.

      Lâu Minh thấy Trần Ngư cầm, tự mình mở hộp lấy đồ ra đưa cho Trần Ngư “Trâm Thanh Linh.”

      Ba, trâm Thanh Linh này để dành để làm sạch sát khí cho , sao lại đưa cho em?” Trần Ngư cầm.

      “Em mang theo phòng thân .” phải là Lâu Minh quá nhạy cảm, nhưng thực là mỗi lần Trần Ngư muốn làm việc gì đó đều có chút ít rắc rối kéo đến theo, từ xác sống (hoạt tử nhân) đến Ma Vương rồi lại đến cương thi ngàn năm, mỗi lần đều vô cùng nguy hiểm. Lần này Trần Ngư muốn đến núi Kỳ Sơn, Lâu Minh có cách nào cùng nên chỉ có thể đưa pháp khí cho phòng thân.

      cần đâu ạ. Em với rồi mà, núi Kỳ Sơn chính là nhà tổ của phái Lạc Sơn bọn em mà, mấy ác ma trong giải thi đấu Huyền Linh cũng đều là do ông nội em bắt bỏ vào, căn bản là có gì nguy hiểm đâu.” Vì giữ bí mật, Trần Ngư chỉ chuyện này cho Lâu Minh biết, mấy người Mao đại sư cũng biết đâu.

      biết, nhưng muốn em mang theo, có như vậy mới an tâm được.” Lâu Minh .

      “Nhưng mà … Em ở Đế Đô, trâm Thanh Linh cũng bị em mang , sát khí của bùng phát làm sao?” Trần Ngư lắc đầu, kiên quyết nhận.

      “Em quên rồi sao, ông Ngô mới giúp tách rời sát khí lâu mà, trong vòng năm, sát khí của bùng phát.” Lâu Minh “Đưa trâm Thanh Linh cho em, cũng cho Mao đại sư biết, Mao đại sư cũng đồng ý.”

      “Nhưng mà em cần dùng cái này mà.” Nếu như Trần Ngư mang trâm Thanh Linh làm Lâu Minh an tâm, cũng giống vậy, Trần Ngư cầm trâm Thanh Linh là để thấy yên tâm. Mỗi lần Lâu Minh đều sát khí của dễ dàng mà bùng phát, nhưng luôn có vô số ngoài ý muốn khiến sát khí của hết lần này đến lần khác bùng phát. Lần này và ông nội đều rời khỏi Đế Đô, nhỡ đâu Lâu Minh gặp chuyện gì đó bọn họ thể nào về kịp được.

      cũng hi vọng em phải dùng nó.” Lâu Minh nhíu mày, bỗng nhiên “Em còn nhớ Linh Khí ở địa điểm hồ Ngũ Phương ?”

      “Em nhớ, Linh Khí thứ hai trong Sổ Sinh Tử, khai quật được rồi sao ?” Trần Ngư vui mừng .

      “Vẫn chưa.” Lâu Minh lắc đầu “Khi việc khai quật được nửa Thiên Sư được Mao đại sư phái đến cảm giác được bên trong đó có cương thi.”

      “Cương thi? Vậy để em đến hồ Ngũ Phương tiêu diệt con cương thi đó trước rồi đến núi Kỳ Sơn sau cũng được.” Trần Ngư nhẩm tính, máy bay vừa vừa về nhiều lắm là trễ mất ngày.

      cần đâu, Mao đại sư liên hệ với Nghiêm đại sư để xử lý.” Lâu Minh tới Nghiêm đại sư chính là ông Nghiêm gặp ở thành phố Bình, Thiên Sư chuyên gia bắt cương thi.

      “Sau khi biết chuyện này, Mao đại sư cho người kiểm tra hai địa điểm hai mộ cổ khai quật thanh kiếm đồng và cây sáo trước đó, đều phát có dấu vết của cương thi, chỉ là ở hai địa điểm này cương thi sớm bị người khác tiêu diệt.” Lâu Minh “Mao đại sư những Linh Khí này đều vật chứa sát khí của , cho nên xung quanh Linh Khí có khả lớn là có cương thi hoặc ác ma.”

      Nghe đến đó, Trần Ngư bỗng nhiên hiểu được tại sao Lâu Minh nhất quyết muốn mang trâm Thanh Linh .

      “Trừ thanh kiếm đồng là Linh Khí được phong ấn lâu nhất em tìm Linh Khí này bị phong ấn hơn 900 năm, nếu như bên trong có cương thi chắc là cương thi ngàn năm.” Lâu Minh lo lắng “Nên em mang theo trâm Thanh Linh để phòng ngừa bất trắc, muốn em được bình an trở về.”

      Lâu Minh lại đưa trâm đến trước mặt Trần Ngư.

      Lời của Lâu Minh rất thấu đáo, chỉ từ câu đầu tiên Trần Ngư được thuyết phục. muốn mang Linh Khí trở về như vậy mới có thể ở bên Lâu Minh được. Nghĩ như vậy, Trần Ngư quyết định mang trâm Thanh Linh .

      Trần Ngư tiếp nhận trâm Thanh Linh, rồi “Vậy em mang theo.”

      Lâu Minh hài lòng cười.

      Ba, yên tâm, chắc chắn em mang Linh Khí bình an trở về.” Trần Ngư nắm trâm Thanh Linh trong tay, sau đó có chút tiếc nuối “Nếu em cắt tóc ngắn hay quá, như vậy em có thể dùng trâm Thanh Linh cài búi tóc lên, khi gặp cương thi các loại, em chỉ cần rút ra cái …”

      Trần Ngư tưởng tượng đến cảnh mình gặp phải cương thi, giơ tay rút trâm Thanh Linh trong tóc ra, sau đó … mái tóc đen dài xõa ra, tung bay theo gió, nhịn được kích động “Chủ cũ của cây trâm Thanh Linh này chắc chắn là mỹ nhân (người đẹp).”

      Có lẽ là Trần Ngư miêu tả quá sinh động, Lâu Minh dường như cũng có thể nhìn thấy hình ảnh đó, liếc nhìn mái tóc ngắn ngang cổ của Trần Ngư, cười “Em cũng có thể mà.”

      Trần Ngư đưa tay sờ sờ đầu mình, rồi cài trâm Thanh Linh lên, sau đó nghiêng đầu nhìn Lâu Minh “ Ba, nhìn em có giống đạo sĩ ?”

      “Em chắc chỉ được coi là đạo đồng thôi.” Lâu Minh cười cái, nhìn trâm cài tóc Trần Ngư bị lệch, đưa tay rút xuống sau đó cài lại cho .

      “Vậy em cũng là đạo đồng xinh đẹp nhất.” Trần Ngư tự kỷ.

      Dù Trần Ngư có phải là đạo đồng đẹp nhất hay nhưng trong mắt Lâu Minh, Trần Ngư là độc nhất vô nhị. Lâu Minh cười gật đầu, muốn gì đó chợt có hình ảnh chợt lóe lên trong đầu , làm nhịn được mà nhíu mày.

      Ba, làm sao vậy?” Trần Ngư nhạy cảm phát Lâu Minh đúng lắm.

      sao, chỉ bị choáng chút thôi.” Lâu Minh nhìn Trần Ngư trễ rồi, ngày mai em bay sớm, về nghỉ ngơi .”

      Trần Ngư nhìn đồng hồ thấy sắp mười hai giờ ngạc nhiên “ trễ vậy rồi sao.”

      Nghĩ đến ngày mai phải xa mà còn trong thời gian dài, Trần Ngư có chút tủi thân nhìn Lâu Minh, muốn về nhà.

      “Ngày mai Ba thể đưa em , em bình an nha.” Lâu Minh tiếc nuối .

      Trần Ngư bĩu môi, lưu luyến ra ngoài, đến lúc sắp đến cửa Trần Ngư xoay người lại chạy nhanh vào.

      “Sao thế em?” Lâu Minh ngạc nhiên nhìn Trần Ngư chạy đến bên .

      Ba.” Trần Ngư đỏ mặt lên, lắp bắp “Tuy … tuy là sát khí trong cơ thể ổn định hơn nhiều rồi, nhưng … nhưng lần này có lẽ là em khá lâu, nên … cho nên …”

      Cho nên làm sao? Lâu Minh nghi ngờ nhìn Trần Ngư.

      “Nếu … em lại giúp phong ấn lần nữa.” Trần Ngư mở to hai mắt, rụt rè giơ ngón tay lên.

      “…”

      “Có được ?” Trần Ngư thấy Lâu Minh yên lặng lời nào, lại lên tiếng hỏi lần nữa, hoàn toàn có chút rụt rè nào của .

      Trần Ngư vừa dứt lời, Lâu Minh còn kiềm chế được nữa, cúi đầu xuống, khi Trần Ngư còn chưa kịp phản ứng đặt môi lên môi .

      Đây là … đây là … lần đầu tiên Ba ở trạng thái thanh tỉnh tự chủ động hôn ?

      Trần Ngư che đôi môi tê dại, ngơ ngơ ngẩn ngẩn rời khỏi biệt thự, hồn nhiên quên mất việc chỉ lo hôn môi mà quên làm động tác làm bộ hấp thu sát khí cho Lâu Minh.

      Mà Lâu Minh mình đứng trong phòng khách, vừa từ cái hôn ngọt ngào kia định thần lại, nghĩ đến hình ảnh chợt lóe lên khi cài lại trâm Thanh Linh cho Trần Ngư.

      “Thanh Linh? Nàng thích ?” Người đàn ông thu tay từ búi tóc mềm mại của người phụ nữ, nhìn chiếc trâm tinh xảo vừa được đeo lên, dịu dàng hỏi.

      Đó là … trâm Thanh Linh?


      Tác giả có lời muốn :

      Mỗi mười năm, ông Ngô đều trở về để mở kết giới.

      Ông Ngô: Nhóc con, con nhớ cho kỹ, sau này bắt mấy con ác ma về nhớ đổi cho bọn chúng y phục cổ đại.

      Tây Thi: Tại sao?

      Ông Ngô: Kết giới năm trăm năm mà có ác ma mặc trang phục đại, cái này có hợp lý ?

      Tây Thi: …

    3. NguyenHa2808

      NguyenHa2808 Active Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      161
      Đừng hỏi vì sao Thi Thi lưu manh :))) do ông Ngô cả thôi :)))

      Mà giờ Lâu Minh cũng biết cách ăn đậu hũ lắm :))
      Nhitocngan, haimap2346buithuyngan thích bài này.

    4. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Mỗi lần ông Ngô xuất là làm t k nhịn đc cười, ông đáng thế k biết, toàn thích gây thù chuốc oán khắp nơi đến bọn trẻ ranh cũng k tha :yoyo36: ú tà có khi nào kiếp trc của Tây Thi vs Ba là 1 đôi tình nhân k ta :yoyo36:

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 90: Cảnh trong mơ
      Sáng sớm hôm sau, Trần Dương lái xe đưa em ra sân bay, đường Trần Ngư đều nằm ngủ bù xe, Trần Dương liếc em mấy lần, sau đó giảm tốc độ xe, cho xe chạy êm hơn chút.

      Chờ đến sân bay, Trần Dương chỉ có thể đánh thức Trần Ngư say sưa trong giấc nồng. Trần Ngư vuốt mắt, bộ dạng mơ mơ màng màng biết đây là đâu.

      “Tối hôm qua em lại ra ngoài bắt ma sao?” Nếu là người khác, chắc là Trần Dương phải hỏi là tối hôm qua có phải là em gặp ma rồi , nhưng em gặp ma còn là chuyện lạ nữa.

      “Dạ, ạ.” Trần Ngư mơ màng đáp “Đêm qua, em ngủ ngon thôi, cứ mơ suốt.”

      Trần Dương thở dài, đưa bữa sáng mới mua đường cho “Em ngồi đây ăn sáng trước , để đổi vé cho em.” (đổi thẻ đăng ký thành vé lên máy bay)

      “Dạ, cám ơn Hai.” Trần Ngư nhận, lấy bánh bao bên trong ra cắn cái.

      “À, ông Ngô tới chưa?” Trần Dương biết lần này là em cùng với ông Ngô nhưng cụ thể là làm gì Trần Ngư , chỉ biết là có liên quan đến môn phái của hai người.

      đừng để ý đến ông ấy, ông ấy lạc được đâu.” Trần Ngư cắn bánh bao, trả lời mơ hồ.

      “…” Trần Dương cảm thấy em mình trả lời như thế ổn chút nào, nhưng nghĩ đến tình cảm của em và ông Ngô, cuối cùng quyết định gì thêm, quay người giúp Trần Ngư đổi vé lên máy bay.

      Nhưng đúng là Trần Ngư sai, ông Ngô lạc được, chờ đến khi Trần Ngư cầm vé máy bay bước và sảnh chờ, thấy ông Ngô ngồi ghế, cầm điện thoại di động chơi game.

      Trần Ngư qua, bỏ hai balo mang theo tùy tiện ném ra ghế bên cạnh, sau đó đặt mông ngồi xuống cạnh ông nội nhà mình.

      “Tới rồi?” Ông Ngô cũng nhấc đầu lên, hỏi.

      Trần Ngư vẫn còn rất buồn ngủ, ‘vâng’ tiếng rồi nhũn người ngả ra sau (nguyên văn là hữu khí vô lực).

      Ông Ngô đánh xong ván, quay đầu nhìn cháu nhà mình, thấy dáng vẻ buồn ngủ mở mắt ra nổi của nhịn được mà ‘giáo dục’ “Ông với con rồi, con con đứa phải ý tứ, hôm qua ở biệt thự nhà họ Lâu cả đêm phải ? May mà con tốt số sống ở đại, nếu mà ở cổ đại sớm bị người khác nhét vào lồng heo mà ngâm nước.”

      Trần Ngư liếc mắt, để cho ông Ngô tự biên tự diễn.

      Lúc này, Trần Ngư cảm giác điện thoại di động của mình rung lên cái, lấy ra nhìn phát là tin nhắn của Lâu Minh, trong phút chốc như lấy lại được tinh thần.

      Ba: Em lên máy bay chưa?

      Trần Ngư: Vẫn chưa ạ, em còn trong phòng chờ.

      Lâu Minh đứng trước cửa sổ, nhìn bầu trời phương xa: Xin lỗi, thể đến tiễn em được.

      Trần Ngư: tiễn cũng sao, chỉ cần chờ em về là được rồi.

      Trong mắt Lâu Minh tràn đầy lưu luyến, dịu dàng, khóe miệng cong lên nụ cười cưng chiều: Được, chờ em trở về.

      Trần Ngư: Ba, em phải lên máy bay rồi.

      Lâu Minh: Em , đến nơi nhớ gửi tin báo cho biết.

      Trần Ngư: Dạ.

      Khi Lâu Minh định để điện thoại di động xuống, Trần Ngư lại gửi tin đến: Ba, đồng ý với em việc được ?

      Lâu Minh: Chuyện gì vậy?

      Trần Ngư: đồng ý với em trước .

      Lâu Minh bất đắc dĩ cười: Ừ.

      Trần Ngư: được phép lúc có mặt em ở đó mà xem mắt đâu đấy!

      Trần Ngư: Em lên máy bay, cần trả lời em, nhớ là đồng ý với em rồi.

      Lâu Minh hơi sửng sốt, thể hiểu nhìn nhìn tin nhắn Trần Ngư vừa gửi đến, xem mặt. Xem mặt là sao?

      Lúc này, Hà Thất gõ cửa rồi bước vào phòng sách, nhìn Lâu Minh đứng sững người trước cửa sổ, “Tam thiếu, bữa sáng chuẩn bị xong.”

      Lâu Minh xoay người, dáng người cao gầy đứng ngược sáng đối mặt với Hà Thất “Trợ lý Hà, có phải cậu gì đó với Thi Thi ?”

      Lâu Minh càng nghĩ, có thể làm cho Trần Ngư có ảo giác này chắc là cũng chỉ có mấy người bên cạnh , mà Hà Thất là hiềm nghi số .

      “Ấy …”

      Xong đời, lộ tẩy rồi!

      ==

      Trần Ngư gửi cho Lâu Minh tin nhắn cuối cùng xong bấm tắt nguồn luôn, sợ Lâu Minh gửi cho tin nhắn có nội dung mà muốn thấy.

      Lúc ở phòng chờ, tuy rằng Trần Ngư rất mệt nhưng vẫn biết là còn phải đăng ký lên máy bay nên chưa hoàn toàn ngủ say. Lúc này lên máy bay, Trần Ngư còn gì băn khoăn, cài dây an toàn xong, ngoẹo đầu qua bên liền ngủ say.

      Ông Ngô ghét bỏ nhìn cháu nhà mình, chuyển điện thoại sang chế độ máy bay, sau đó tiếp tục cúi đầu chơi game.

      Trong mơ màng, Trần Ngư như trở về với giấc mơ tối qua.

      Trong giấc mơ, người đàn ông nhìn mặt dùng giọng vô cùng dịu dàng chuyện với .

      Hình ảnh trong giấc mơ cũng rất đẹp, ở đó hình như là sườn núi, sườn núi là những đóa hoa khoe muôn sắc thắm, bầu trời từng đám mây lững lờ trôi, thỉnh thoảng từng cơn gió thoảng qua làm lay động làn váy dài của .

      Thực kỳ lạ, ràng là đâu có loại quần váy dài như vậy đâu.

      “Vạn vật thế gian, tình của ta có ba điều, nhật, nguyệt và khanh (vợ chồng gọi nhau thời xưa). Nhật là triêu (sớm mai), nguyệt là mộ (về già), khanh cùng ta sớm sớm chiều chiều.” (Ai biết dịch câu này , giúp mình nha: Nhật vi triêu, nguyệt vi mộ, khanh vi triêu triêu mộ mộ)

      Lưu manh, đây là thổ lộ với sao, coi như giọng của ta dễ nghe chăng nữa cũng đồng ý với ta đâu. Ba mà thích rồi, ai thèm cùng ta gì mà ‘sớm sớm chiều chiều’, chỉ muốn làm con cá trong dòng suối chảy siết của Ba thôi.

      Nhưng mặc kệ Trần Ngư nghĩ như thế nào cũng có cách nào ngăn cản được ở trong mơ, khuôn mặt dựa sát vào lồng ngực của người đàn ông.

      … đây phải là , Ba, em rất xin lỗi .

      Hình ảnh lại chuyển, trời trong nắng ấm biến thành mưa rền gió dữ, đó hình như là đêm rất tối tăm, chung quanh bóng đèn, chỉ có bầu trời thỉnh thoảng lóe lên ánh chớp mới làm nhìn người đứng đối diện.

      Vẫn là người đàn ông đó, tuy rằng vẫn nhìn mặt như cũ, nhưng biết tại sao, Trần Ngư có thể chắc chắn đó là người kia.

      Mà trong giấc mơ, vô cùng đau lòng, trong tay cầm kiếm dài, chỉ thẳng vào đối phương, lạnh lùng chất vấn “Huynh có tin là ta giết huynh ngay bây giờ ?”

      “Tin” Giọng người đàn ông buồn vui.

      “Tim của huynh đâu?”

      “Chắc là chết rồi.”

      Đây là chia tay sao? Chắc chắn người đàn ông trong giấc mơ này làm chuyện gì đó có lỗi với . Mau, nhanh ra tay , giết chết ta, giết ta xong, chúng ta tỉnh lại tìm Ba.

      Ngay sau đó, hình ảnh lại chuyển, cảnh tượng thay đổi lần nữa, đó là triền núi vô cùng hoang vu, cỏ khô đầy đất, mặt đất nứt nẻ, bầu trời u ám, ánh mặt trời đỏ như máu. Trong mơ, mặc bộ váy dài đỏ rực, lẳng lặng đứng triền núi. Trần Ngư có cảm giác triền núi này rất quen thuộc.

      “Huynh tới rồi sao?” Trần Ngư nhìn được người từ phía sau tới là ai, nhưng giọng trong lòng cho biết, vẫn là người đàn ông kia, xem ra là lần trước quả nhiên vẫn chưa giết chết.

      “Ta tới rồi.” giọng ôn hòa từ phía sau truyền đến.

      “Ta vẫn luôn suy nghĩ đến khi nào huynh mới chủ động tìm ta, nhưng chưa từng nghĩ gặp vào hôm nay, ngay ở chỗ này.” Trong mơ, Trần Ngư cảm thán.

      Người đàn ông chưa đáp lại, triền núi, trừ tiếng gió xoáy và tiếng đất đá bay lạo xạo còn lại yên tĩnh đáng sợ.

      Trong mơ, Trần Ngư quay đầu nhìn người đàn ông mỉm cười, người đàn ông theo bản năng nhíu mày lại.

      Dường như biết người đàn ông tại sao lại nhíu mày, trong mơ, Trần Ngư cười tự giễu cái, đưa tay chỉ chỉ triền núi đầy đất đá hỏi “Huynh còn nhớ nơi này ?”

      “Ta nhớ .” Vẻ mặt người đàn ông bình tĩnh trở lại.

      “Huynh còn nhớ lúc đó huynh ?” Trong mơ, Trần Ngư nhìn người đàn ông, Trần Ngư biết trong mơ nhìn thấy những gì, nhưng chính chỉ thấy màn sương mù dày đặc.

      “Vạn vật thế gian, tình của ta có ba điều, nhật, nguyệt và khanh. Nhật là triêu (sớm mai), nguyệt là mộ (về già), khanh cùng ta sớm sớm chiều chiều.” Cùng lời nhưng trong giọng của người đàn ông còn dịu dàng lưu luyến nữa.

      “Ta ngờ rằng có ngày còn được huynh lại lời này.” Trong mơ, dường như Trần Ngư hơi ngạc nhiên, ánh mắt đảo qua thanh kiếm đồng người đàn ông cầm tay “Huynh tới giết ta sao?”

      “…” Người đàn ông im lặng trả lời.

      “Huynh giết ta sao?” Trong mơ, Trần Ngư thấy người đàn ông trả lời, trong lòng bỗng dâng lên tia mong chờ.

      !” Cuối cùng, người đàn ông cũng trả lời.

      “Quả nhiên …” Trong mơ, Trần Ngư cười châm chọc “Đàn ông toàn là kẻ lừa đảo, ta nên sớm biết mới phải.”

      Nghe đến đó, Trần Ngư tức giận trong lòng, người ta đến giết đó, còn đứng đó mà cảm thán, loại đàn ông xấu xa như thế này, giết trước rồi sau!

      ==


      (còn tiếp)
      Last edited: 20/6/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :