1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Cây trâm của Tây Thi kiếp trước để lại à. Ba à, nhớ phải chịu trách nhiệm nhá :yoyo53:
      tieunai691993, Po1468haimap2346 thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 81: Chuyển biến tốt đẹp

      Khi Lâu Minh được đưa trở về biệt thự nhà họ Lâu, nhận được tin tức, bộ trưởng Lâu, Mao đại sư và đội ngũ bác sĩ chuyên môn chờ từ lâu. Sau cuộc kiểm tra kĩ lưỡng, tỉ mỉ, xác định thân thể Lâu Minh chỉ hơi mệt mỏi, ngoài ra có thương tổn gì, lúc này bộ trưởng Lâu mới yên lòng trở lại.

      Nhưng khi ông quay lại, nhìn thấy Trần Ngư vẫn luôn đứng canh ngoài cửa, vẫn tự chủ mà nhíu mày lại. Mặc dù mấy lần sát khí của Lâu Minh bùng phát đều do Trần Ngư phong ấn lại, nhưng nửa năm này, những lần ngoài ý muốn của Lâu Minh đều do Trần Ngư mang tới.

      ràng, từ khi ở thành phố Bình, Mao đại sư nhiều lần khuyên bảo Lâu Minh, trước khi có thể tìm thấy phương pháp giải quyết hoàn toàn sát khí, Lâu Minh tuyệt đối thể tùy ý rời khỏi biệt thự.

      ràng biết tất cả mọi chuyện và là người biết kiềm chế bản thân mình như Lâu Minh mà lại nhiều lần phá vỡ nguyên tắc vì Trần Ngư.

      “Bác Lâu?” Phát bộ trưởng Lâu nhìn đánh giá mình, Trần Ngư nghi ngờ quay đầu.

      “Con …” Bộ trưởng Lâu định gì đó Mao đại sư bỗng từ trong phòng Lâu Minh ra. Bộ trưởng Lâu dừng lại, quay đầu hỏi Mao đại sư “Lâu Minh thế nào rồi?”

      “Rất tốt.” Vẻ mặt Mao đại sư chẳng những lo lắng mà còn lộ ra vẻ vui mừng.

      “Ông gì?” Trong lòng bộ trưởng Lâu khẽ động.

      “Sát khí trong cơ thể của Lâu Minh những gia tăng mà ngược lại còn giảm rất nhiều, nhiều năm như vậy, tình huống này vẫn là lần đầu tiên xảy ra.” Giọng của Mao đại sư lộ vẻ kích động “ hổ là Lạc Hà chân nhân, cao nhân chính là cao nhân.”

      Chân nhân: (đạo giáo đến những người tu hành đắc đạo, thường dùng làm danh hiệu như 'Thái Ất chân nhân', 'Ngọc Đỉnh chân nhân'.)

      Cao nhân: người tài giỏi

      Bộ trưởng Lâu nghe thế cũng rất vui mừng.

      “Bây giờ tôi có thể vào thăm Ba ?” Trần Ngư nghe Mao đại sư cũng rất vui vẻ nhưng mà lúc này muốn được vào gặp mặt hơn bao giờ hết. Từ nãy đến giờ vẫn luôn có bác sĩ trong phòng kiểm tra cho Lâu Minh nên Trần Ngư vẫn chưa có cơ hội vào.

      vào .” Mao đại sư rồi bước sang bên nhường đường cho Trần Ngư.

      Bộ trưởng Lâu cũng lên tiếng ngăn lại, ông còn có chuyện muốn hỏi Mao đại sư, hai người cùng nhau xuống lầu, sau đó tại phòng khách lầu nhìn thấy ông Ngô loay hoay làm gì đó.

      “Lạc Hà chân nhân!” Mặc dù sớm biết ông Ngô đến Đế Đô nhưng đây là lần đầu tiên Mao đại sư được gặp ông Ngô, nhìn thấy nhân vật truyền kỳ trong giới huyền học, trải qua những thăng trầm của cuộc đời nhưng Mao đại sư vẫn có chút kích động.

      Ông Ngô ngẩng đầu, nhìn hai người tới, rất là tùy ý gật đầu, xem như chào hỏi, sau đó lại cúi đầu nhìn đồ vật trong tay.

      “Đây là la bàn Vạn Hướng?” Mao đại sư được kể rằng, trước đây khi Lạc Hà chân nhân ‘hành tẩu giang hồ’, người luôn mang theo hai pháp khí là la bàn Vạn Hướng và chuông chiêu hồn. Mao đại sư xong, ánh mắt lại đánh giá chiếc chuông được tùy ý đặt bên cạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.

      Ông Ngô đem la bàn mở ra lần nữa, sau đó nhàng chuyển cái, chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên, chiếc la bàn trong tay ông Ngô vù vù chuyển động, ngay sau đó bắt đầu hấp thu linh khí xung quanh.

      “Lâu Minh sao rồi?” Sửa xong la bàn, ông Ngô để la bàn bên cạnh chuông chiêu hồn.

      “Lâu Minh sao. Chẳng những có nguy hiểm gì mà sát khí trong cơ thể Lâu Minh còn giảm rất nhiều, mau mà nhờ có Lạc Hà chân nhân.” Vẻ mặt Mao đại sư vô cùng khâm phục , phiền não mấy chục năm của mình mà người ta chỉ cần mấy ngày là làm xong.

      “Đây phải là công lao của tôi.” Ông Ngô dám giành công, từ trong túi móc ra cây trâm cài tóc lấy từ huyệt mộ của cương thi, đưa ra trước mặt hai người “Là bởi Linh Khí này.” (Linh Khí này nghĩa là vật phẩm mang khí thiêng nha, có viết hoa)

      “Linh Khí?” Mao đại sư nhìn qua chiếc trâm cài tóc đen nhánh có gì đặc biệt kia, cảm thấy thể tin, cây trâm cài tóc này vậy mà lại là Linh Khí trong truyền thuyết sao?

      “Lần này, sát khí của Lâu Minh bỗng nhiên bùng phát là vì con cương thi ngàn năm.” Ông Ngô “Trâm cài tóc này là Linh Khí trấn áp con cương thi đó.”

      “Linh Khí trấn áp cương thi ngàn năm.” Mao đại sư kêu lên kinh ngạc, ánh mắt nhìn trâm cài tóc càng thêm nóng bỏng.

      Mặc dù bộ trưởng Lâu thể giống Mao đại sư có thể cảm nhận trực tiếp điều huyền diệu của cái trâm cài tóc này, nhưng cũng ảnh hưởng gì đến nhận thức của ông là chính cái trâm cài tóc này làm giảm bớt sát khí người Lâu Minh “Có phải chúng ta lại cần tìm những món Linh Khí như thế này sát khí trong cơ thể của Lâu Minh có thể hóa giải ?”

      Bộ trưởng Lâu vẫn còn nhớ , vị Lạc Hà chân nhân này lúc mới đến đây, há miệng liền cầu mọi người tìm kiếm Pháp Khí và Linh Khí thích hợp.

      “Hoàn toàn hóa giải có khả năng lớn, nhưng ít nhất có thể giảm bớt.” Tuy rằng khi ở khe núi, thời gian gấp rút nhưng ông Ngô cũng kịp thời kiểm tra tình trạng thân thể của Lâu Minh lúc đó.

      Sở dĩ sát khí trong cơ thể Lâu Minh giảm bớt chỉ là vì lúc đó sát khí trong người ở mức cực đại. Sát khí bùng phát, thực ra chính là khi sát khí vẫn luôn bị áp chế bên trong linh hồn bắt đầu điên cuồng tràn ra bên ngoài. Lúc trước, khi sát khí bùng phát, Mao đại sư và Trần Ngư cũng chỉ phong ấn được mà thôi. Cái gọi là phong ấn, thực ra là đem sát khí ‘nhốt’ vào trong cơ thể Lâu Minh lần nữa, nên có thể là căn bản là sát khí được hóa giải.

      Nhưng điều khác biệt ở đây chính là, ánh sáng (linh quang) bảy màu phát ra từ trâm cài tóc, trong khoảng thời gian cực ngắn có thể trực tiếp làm sạch (tinh lọc) sát khí tràn ra ngoài cơ thể Lâu Minh.

      Nhưng cũng phải rằng, sát khí giảm bớt như vậy cũng chỉ là tạm thời, chân chính khối sát khí khổng lồ vẫn sâu trong linh hồn của Lâu Minh như cũ. Nếu giải quyết được điều này, trong khoảng thời gian ngắn, cơ thể Lâu Minh lại quay về trạng thái như trước.

      Còn có … Ông Ngô tự chủ mà nhíu mày khi nghĩ đến tượng khi Thiên Lôi sắp sửa đánh xuống, từ trong cơ thể Lâu Minh lóe lên tia sáng.

      “Như thế này là tốt rồi.” Trước đó, tình trạng cơ thể của Lâu Minh đến gẩn ranh giới sụp đổ rồi, trước đó ông Ngô cầu mọi người sưu tập pháp khí, cũng chỉ là có khả năng có thể hóa giải sát khí trong cơ thể Lâu Minh, mà khi cây trâm cài tóc này xuất đem cái khả năng biến thành chắc chắn rồi.

      Đối với người nhà họ Lâu và Mao đại sư vốn còn ôm hi vọng gì, tin này là tin cực kỳ vui mừng.

      “Vậy mọi người cần tăng tốc độ tìm kiếm lên, tranh thủ lúc sát khí của Lâu Minh còn ổn định.” Ông Ngô .

      Bộ trưởng Lâu và Mao đại sư cùng gật đầu mạnh mẽ, người quyết định trở về ra lệnh cho cấp dưới lập tức tăng tốc độ tìm kiếm lên, người quyết định hỏi thăm hết lượt những gia đình lớn trong giới huyền học xem nhà ai có pháp khí dư thừa nào .

      “Con nhóc Trần Ngư đâu rồi?” Nhìn thấy trời sắp sáng, ông Ngô cảm thấy nên về nhà nghỉ ngơi.

      ấy ở lầu với Lâu Minh.” Mao đại sư trả lời.

      “Để tôi gọi con bé xuống.” Ông Ngô cau mày, đứng lên định lên lầu gọi người.

      cần đâu.” Bộ trưởng Lâu vội ngăn ông Ngô lại, quay đầu nháy mắt ra hiệu cho trợ lý Điền Phi. Điền Phi hiểu ý xoay người lên lầu hai.

      Ông Ngô cũng thuận theo mà ngừng lại, sau đó đem la bàn và chuông chiêu hồn cất cùng chỗ. Mao đại sư biết đây là ông Ngô muốn , thế là vội vàng đưa trâm cài tóc trong tay cho ông Ngô.

      Ông Ngô cầm lấy, nghĩ nghĩ rồi “Lần này Lâu Minh hôn mê, chắc phải mất thời gian.”

      (còn tiếp)

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      (tiếp theo)

      Một thời gian này chính là ngủ tuần lễ, nếu như phải là ông Ngô nhắc nhở trước, người trong nhà họ Lâu và Mao đại sư chắc chắn là lo lắng muốn chết.

      Nhưng mặc dù ông Ngô sớm dự báo nhưng người nào đó vẫn ngừng hỏi mỗi ngày.

      “Ông lão, rốt cuộc là Ba còn ngủ đến khi nào mới tỉnh a?” Mỗi lần từ nhà họ Lâu về hoặc trước khi đến nhà họ Lâu, Trần Ngư đều hỏi câu như vậy.

      “Nhanh thôi.” Ông Ngô hờ hững trả lời.

      “Lần nào ông cũng vậy hết á. Nhưng tuần lễ qua, con sắp phải khai giảng rồi mà Ba vẫn còn chưa tỉnh nữa.” Trần Ngư hài lòng .

      “Sao? Con vì đàn ông mà ngay cả việc học cũng cần nữa?” Trước kia, con nhóc này thích nhất là việc học hành, mỗi ngày đều la hét phải làm đề thi đại học. Bây giờ vất vả thi đậu đại học, vì người đàn ông mà muốn bỏ ngang?

      Trần Ngư lo lắng quay đầu lại, phát cửa phòng vẫn đóng thở phào hơi, may quá, ba mẹ có nghe thấy.

      “Ông đừng chơi trờ chơi nữa, mau cùng con xem sao.” Trần Ngư cũng bị việc ông Ngô ham chơi trò chơi mà tức muốn chết.

      “Hai ngày trước xem rồi mà.” Đầu ông Ngô thèm quay lại, .

      Trần Ngư im lặng, chỉ có thể tung ra đòn sát thủ “Con đóng router.”

      “Đừng, đừng, ông đánh phó bản đó. Rớt mạng bị diệt toàn đội đó.” Có đứa cháu mà mỗi lần đến việc của Lâu Minh lại muốn đóng router, thực làm mệt tim mà “Ông phải rồi sao? Sở dĩ Lâu Minh bị hôn mê là vì khi cậu ấy ngăn cản Thiên Lôi, năng lượng linh hồn bị tiêu hao quá nhiều, chờ đến khi năng lượng linh hồn của cậu ấy khôi phục tự nhiên là cậu ấy tỉnh lại thôi.”

      Đêm giao thừa ấy, khi Thiên Lôi sắp đánh xuống, ánh sáng lóe lên từ người Lâu Minh chính là năng lượng linh hồn của . Mỗi lần nhớ đến màn này, ông Ngô đều nhịn được mà cảm thán câu, có thể chịu đựng được sát khí khổng lồ như thế năng lượng linh hồn của cậu ta quả nhiên là tầm thường.

      “Nhưng mà tuần lễ rồi.” Trần Ngư lo lắng .

      “Biệt thự nhà họ Lâu có linh lực rất dồi dào, tốc độ hồi phục của Lâu Minh là nhanh rồi.” Ông Ngô “Năng lượng linh hồn có thể chắn được Thiên Lôi sao có thể dễ dàng hồi phục được, con cứ kiên nhẫn .”

      Trần Ngư nhếch miệng, lại nghĩ đến chuyện “Ông nội, đưa chuông chiêu hồn cho con.”

      Tay cầm chuột của ông Ngô chợt cứng đờ “Con muốn làm gì?”

      “Chút nữa thăm Ba xong, con muốn trả lại pháp khí cho mấy người Lục Ninh.” Hai ngày trước Trần Ngư lên mạng liên hệ với ‘Mưa bay tháng ba’, nhờ cậu ta liên lạc với Tần Quan Hải và Lục Ninh, hẹn gặp mặt để trả kiếm gỗ đào và chuông chiêu hồn.

      “Lục Ninh?” Hai mắt ông Ngô tối sầm lại, chút ngẩn ngơ làm nhân vật trong trò chơi bị Boss đập chết, trong nháy mắt, màn hình máy tính biến thành màu xám.

      “Đúng rồi, ông lão, có phải cái chuông chiêu hồn này có quan hệ gì đó với phái Lạc Sơn chúng ta ? Lần trước con phát chuông chiêu hồn này có phản ứng với niệm chú của chúng ta.” Trần Ngư tò mò hỏi “Với lại, la bàn hình như cũng nhận ra nó.”

      Ông Ngô kéo ngăn kéo bàn, lấy chuông chiêu hồn đưa cho Trần Ngư “Chuông chiêu hồn đúng là vật trong phái Lạc Sơn chúng ta.”

      “Vậy sao lại ở trong tay người khác ạ?” Trần Ngư hỏi “Lục Ninh , chuông chiêu hồn này là di vật của bà nội cậu ta, ông biết bà của Lục Ninh ?”

      “…” Ông Ngô nhịn được thúc giục “Ở đâu ra mà con có nhiều vấn đề thế, con lấy đồ rồi , đừng ảnh hưởng ông chơi game.”

      “Chẳng qua là con cảm thấy đáng tiếc, chuông chiêu hồn trong tay Lục Ninh căn bản thể phát huy uy lực vốn có của nó.”

      thế giới này có nhiều chuyện đáng tiếc lắm, con có thể để ý hết được ?”

      Trần Ngư còn muốn gì đó nhưng nhạy cảm phát cảm xúc của ông Ngô tốt lắm, mặc dù biết nguyên nhân là gì, nhưng khi ông Ngô thực tức giận, Trần Ngư dám cãi lại “Vậy con đây. Ông lão, ông cũng đừng suốt ngày chơi game, buổi trưa nhớ ra ngoài ăn cơm nha.”

      Sau khi Trần Ngư , trong phòng trở nên yên tĩnh, ông Ngô nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính yên lặng sững sờ, đối với tin nhắn của tổ đội xuất liên tục màn hình làm như thấy.

      ==

      Trần Ngư đến biệt thự nhà họ Lâu nhìn Lâu Minh cái, sau đó chạy ra khỏi khu tập thể, đến chỗ hẹn với ‘Mưa bay tháng ba’ ở đường bán đồ cổ.

      Nhà họ Lương và nhà họ Tần đều có cửa hàng ở phố đồ cổ này, địa điểm gặp mặt chính là cửa hàng của nhà họ Lương “Cổ Nguyệt cư”.

      Khi Trần Ngư đến “Cổ Nguyệt cư”, Lương Vũ đứng đợi ngoài cửa. Khi trông thấy Trần Ngư, cậu ta kích động chạy ra đón rồi đưa Trần Ngư ra phía sau cửa hàng.

      Sau nhà có công viên , Lương Quang, Tần Quan Hải, Lục Ninh, Thiệu Kỳ, năm người có mặt trong khe núi đều thiếu người.

      “Trần Thiên Sư.”

      “Trần Thiên Sư.”



      Mọi người thấy Trần Ngư đến đều đứng lên chào hỏi.

      Trần Ngư gật đầu, nhìn Tần Quan Hải rồi đưa kiếm gỗ đào ra “Trả lại cho cậu nè.”

      Tần Quan Hải nhận lại pháp khí, lời cám ơn “Cám ơn chị!”

      “Tôi mượn pháp khí của cậu mà cậu cám ơn cái gì.” Trần Ngư buồn cười .

      “Chị cứu mọi người mà.” Tần Quan Hải sững lại.

      “A, nhắc đến mới nhớ.” Trần Ngư quay người nhìn Lương Vũ, thẳng “Khi nào cậu chuyển bảy triệu cho tôi?”

      “…”

      Cả đám người ngờ đến Trần Ngư vừa đến đòi tiền, với lại … có bảy triệu mà thôi, cần phải đòi gắt gao như thế sao, chút dáng dấp của ‘cao nhân’ cũng có. Từ bọn họ được ‘nghe quen tai, nhìn quen mắt’, thấy cũng kha khá người trong giới huyền học nhưng chưa thấy người nào đòi tiền trực tiếp như vậy. Phần lớn đều là khách hàng đòi gặp bọn họ bằng được để đưa tiền, còn sợ họ nhận nữa ấy chứ.

      “Khụ … À … Lần trước phải là là phải điều chỉnh lại mức thu sao?” Vẫn là người có giao dịch với Trần Ngư mấy lần – Lương Vũ phản ứng lại đầu tiên.

      cần đâu, bảy triệu là được rồi.” Bởi vì Lâu Minh ‘gặp họa thấy phúc’, khống chế được sát khí trong cơ thể, tâm trạng của Trần Ngư rất vui vẻ nên quyết định giảm giá đặc biệt. Bằng , chỉ riêng con cương thi ngàn năm cũng biết là cần lấy bao nhiêu tiền nữa.

      “A, được, chút nữa tôi chuyển tiền cho .” Lương Vũ trả lời.

      Trần Ngư hài lòng gật đầu, tiếp đó lại móc chuông chiêu hồn ra đưa cho Lục Ninh “Trả chuông chiêu hồn lại cho nè, cám ơn .”

      có gì …” Lục Ninh đưa tay vừa định cầm lấy chuông chiêu hồn, chuông chiêu hồn chợt rung lên, tiếng đinh linh linh vang lên ngừng.

      Lục Ninh sững người lại, tay đưa ra cũng dừng lại.

      Trần Ngư nhíu mày, cũng móc la bàn cũng ngừng rung lên trong túi vải ra, sau đó đặt la bàn bên cạnh chuông chiêu hồn.

      “Có phải hai pháp khí này nỡ tách nhau ra ?” Người có giác quan nhạy bén nhất, Tần Quan Hải suy đoán.

      Trần Ngư và Lục Ninh đều sững sờ, im lặng liếc nhau cái.

      …” Trần Ngư rất muốn hỏi Lục Ninh có thể bán chuông chiêu hồn lại cho , nhưng rồi lại nghĩ chuông chiêu hồn này là di vật của bà nội Lục Ninh, lời muốn hỏi lại ra được. Với lại tuy ông nội chuông chiêu hồn này là pháp khí của phái Lạc Sơn nhưng cũng có ý định thu hồi lại.

      Trần Ngư thở dài, nhìn la bàn rung lên liên hồi, trong lòng thầm xin lỗi, mạnh mẽ lấy la bàn lại.

      “Vù vù vù!”

      “Đinh linh linh!”

      Khi Trần Ngư định thu tay lại, dường như ý thức được phải tách ra, la bàn và chuông chiêu hồn rung động càng mãnh liệt.

      “Đừng làm ồn!” Trần Ngư vỗ về la bàn trong tay.

      “Vù vù vù …” kỳ lạ là từ những rung động bất thường của la bàn, Trần Ngư có thể nhận ra nó rất tủi thân, nhịn được ngẩng đầu, hai mắt mở to nhìn chằm chằm chuông chiêu hồn trong tay Lục Ninh, thực là hận được sao Lục Ninh là người xấu cho rồi, nếu thế có thể ra tay cướp về.

      “Cho em!”

      Trần Ngư nhìn chuông chiêu hồn đưa đến trước mặt mình, hiểu ngẩng đầu nhìn.

      “Chuông chiêu hồn chắc là muốn ở bên em rồi, với lại …” Lục Ninh cười thản nhiên “Đêm đó, khi được chứng kiến uy lực thực của chuông chiêu hồn, mới hiểu được nếu nó vẫn ở trong tay có bao nhiêu là lãng phí.”

      “Nhưng đây phải là di vật của bà cho sao?” Trần Ngư kinh ngạc hỏi.

      “Thực ra chưa được gặp bà bao giờ.” Lục Ninh cười “Chỉ là vì thiên phú của tốt nhất nên người nhà đưa chuông chiêu hồn cho thôi.”

      cho tôi sao?” Trần Ngư vẫn có chút tin.

      “Chỉ có trong tay em nó mới phát huy hết uy lực vốn có của nó.” Lục Ninh nghĩ, nếu bà nội của biết cũng vui vẻ thôi.”

      “Vậy … tôi cũng khách sáo nữa.” Sau khí xác định người ta lòng muốn cho , Trần Ngư vội vàng cầm lấy, dường như là sợ chỉ chậm giây thôi người ta lại đổi ý.

      “Vù!”

      “Đinh linh!”

      Dường như là nhận ra bọn chúng phải tách ra nữa, la bàn và chuông chiêu hồn liền rung lên cái nữa rồi hoàn toàn yên tĩnh lại.

      “Quả nhiên …” Lục Ninh trông thấy vậy nở nụ cười.

      “Từ giờ chúng ta trở thành bạn bè, sau này có việc gì cần giúp đỡ cứ tìm tôi, tôi thu tiền của .” Có được chuông chiêu hồn, hiếm khi mà Trần Ngư hào phóng lần.

      “Được, vậy cũng ngại đâu đấy.” Nếu dùng chuông chiêu hồn mà có thể kết bạn được với Thiên Sư lợi hại như vậy, thực ra nếu nghĩ kĩ chưa biết là ai có lợi hơn ai đâu.

      Trần Ngư quay đầu, với Lương Vũ đứng bên “Vậy cậu chuyển cho tôi năm triệu sáu là được rồi, phần của Lục Ninh cần tính.”

      “…” Mạng của mình chỉ đáng giá triệu bốn trăm ngàn thôi sao, Lục Ninh quả là cảm thấy dở khóc dở cười.


      Tác giả có lời muốn :

      La bàn: Linh Linh, rốt cuộc cậu cũng quay về rồi!

      Chuông chiêu hồn: Năm đó, lão già đem tôi ‘nịnh’ con nhà người ta, kết quả mang về nhà được mà còn ném tôi ở ngoài bao nhiêu năm.

      Ông Ngô: …

    4. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Hóa ra Chuông chiêu hồn hồi xưa là ông nội Ngô dùng để dụ . Mà dụ được lại mất luôn chuông chiêu hồn. :yoyo67:

      Lục Ninh à. Ngoài việc cứu mạng Ba, Ngư Ngư lấy tiền ra ai ai Ngư Ngư cũng thu hết nhé. Mạng chỉ đáng giá bốn trăm ngàn thôi. Chấp nhận . :yoyo60::yoyo60:
      Thanks editor nhiều nha!
      A fang, buithuyngan, Chris_Luu3 others thích bài này.

    5. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Khổ thân 2 pháp khí :”)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :