1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Sau khi Trần Ngư lâu, trong rừng cây lại đến ba Thiên Sư, cầm đầu là thiếu niên đẹp trai nho nhã (mi thanh mục tú), nếu Trần Ngư ở đây nhất định nhận ra người này chính là chủ nhân của chuông chiêu hồn gặp ở thành phố Bình – Lục Ninh.

      “Quan Hải, em sao chứ?” Lục Ninh và hai người nữa vội vàng hỏi.

      “Em sao.” Người thiếu niên vui vẻ gì, lắc đầu.

      Phát thiếu niên vui, Lục Ninh ngạc nhiên nhìn người thanh niên đứng bên cạnh hỏi “Sao vậy ạ?”

      Lo lắng cho mặt mũi của tiểu sư đệ, người thanh niên lắc đầu gì.

      Lục Ninh cũng hỏi nhiều, chỉ lên tiếng qua mười hai giờ, con vật của năm bắt đầu cắn nuốt khí dơ bẩn, ác ma còn lại càng lợi hại hơn, mấy người chúng ta vẫn nên cùng nhau hành động , đừng có tách ra.”

      “Lục Ninh đúng, năm người chúng ta hành động cùng nhau .” cùng Lục Ninh, người tuổi hơn gật đầu đồng ý.

      “Lương sư huynh, em trước dẫn đường, cuối cùng, Lương Vũ và Quan Hải chính giữa.” Lục Ninh đề nghị.

      Lương Quang gật đầu đồng ý với sắp xếp của Lục Ninh.

      Năm người này, trừ Lục Ninh ra, bốn người còn lại đều là con cháu của hai dòng họ trừ ma nổi tiếng của Đế Đô, nhà họ Lương và nhà họ Tần. Vì muốn tích lũy điểm công đức, năm người kết thành đội trừ ma. Trong năm người tu vi kém hơn là Lương Vũ và Tần Quan Hải nên Lục Ninh để hai người giữa.

      Nhóm năm người từ từ về phía trước, vừa vừa thuận tay trừ khử những ác ma gặp phải, đương nhiên là lực lượng chủ công vẫn là ba người phía trước và sau của nhóm.

      ở giữa, Lương Vũ nhìn thiếu niên lúc trước khi xuất phát còn khí thế bừng bừng (sinh long hoạt hổ) muốn chém trừ ma, nay bỗng nhiên lại ủ rũ cúi đầu, nhịn được tò mò hỏi “Quan Hải, em làm sao vậy?”

      Lương Vũ …” Thiếu niên buồn rầu nhìn Lương Vũ “Em chợt phát ra là mình vô dụng.”

      Lương Vũ ngạc nhiên hỏi “Sao tự nhiên em lại vậy. Ông nội còn mới khen em mà. em đối với vật có sát khí vô cùng nhạy cảm.”

      “…” Cũng vì thế mà thiếu niên mới đem sai lầm vừa rồi nhìn con người thành ác ma mà canh cánh trong lòng a. Cũng may lúc nãy là dùng kiếm gỗ đào, nếu dùng pháp khí khác mà làm bị thương người ta phải làm sao đây.

      “Mặc dù bây giờ tu vi của em chưa thể bằng sư huynh của em được, nhưng đó là vì em khai thông muộn, đợi thời gian nữa mà coi, chắc chắn em mạnh hơn so với sư huynh của em.” Lương Vũ mới thảm đây này, tư chất của tốt, chắc chắn là qua được họ của .”

      Tần Quan Hải cũng nghe ít việc liên quan đến Lương Vũ, trước khi cậu được khai thông tình trạng của cậu cũng khác gì Lương Vũ, cũng giống như trong dòng họ những gia tộc trừ ma số người có thiên phú gì. Mà mạnh hơn Lương Vũ, chắc là người họ thiên tài biết “Lương Quang sư huynh và Lục Ninh sư huynh đều là thiên tài hiếm có trong huyền học, ba em tư chất của họ rất là hiếm có.”

      “Bọn họ mà tính là thiên tài cái gì, còn biết đại thần khác mới gọi là thiên tài đó.” Bạn mạng ‘sửa đường’ đại thần, năm nay mới học đại học năm nhất làm có thể thu thập được ác ma mà ngay cả thiên tài Lương Quang cũng làm được.

      đến mới nhớ, ‘sửa đường’ đại thần cũng ở Đế Đô, nếu như ấy cũng ra ngoài tích lũy công đức bây giờ cũng ở gần đây. Nghĩ đến đây, Lương Quang lấy điện thoại di động ra nhắn tin: Đại thần, đại thần, có ra ngoài trừ ma ?

      “Còn có người giỏi hơn cả Lương Quang sư huynh và Lục Ninh sư huynh sao?” Tần Quan Hải kinh ngạc.

      “Đương nhiên, chừng bây giờ ấy ở gần đây đó.” Lương Vũ thấy nhắn tin xong mà đối phương vẫn chưa trả lời cảm thấy hơi mất mát, nhưng nghĩ đến có khả năng đối phương còn bận rộn trừ ma cũng nghĩ nhiều nữa.

      “A …” Hai người trò chuyện, Tần Quan Hải bỗng nhiên dừng chân, nhìn về khe núi phía nam mà sững người.

      “Sao thế?” Lương Vũ bỗng nhiên thấy Quan Hải đứng bất động tò mò hỏi.

      Tần Quan Hải gì, ánh mắt nhìn thẳng về khe núi phía nam, lông mày nhíu lại, tự chủ mà run lên.

      Phát thiếu niên bất thường, Lương Vũ vội vàng gọi hai người phía trước “Lục Ninh, Thiệu sư huynh, chờ chút.”

      dò đường phía trước, Lục Ninh nghe vậy ngừng lại, quay người về phía hai người “Sao thế?”

      “Quan Hải bỗng nhiên đứng bất động.” Lương Vũ giải thích.

      Lục Ninh sững người lại, ánh mắt liếc nhanh trao đổi với sư huynh của Tần Quan Hải, hai người hẹn mà cùng nhớ đến lời dặn của người lớn trong nhà cách đây lâu.

      Lúc này, Lương Quang cuối cùng, vừa diệt xong ác ma cũng lên, trông thấy bốn người đứng bất động tò mò hỏi “Sao mọi người đứng lại hết vậy?”

      Lục Ninh gì, chỉ nháy mắt ra hiệu về hướng Tần Quan Hải.

      Hiển nhiên là Lương Quang cũng biết điều đặc biệt của Tần Quan Hải, cảm thấy kinh ngạc nhưng cũng lên tiếng hỏi nữa.

      Khoảng năm phút đồng hồ trôi qua, Tần Quan Hải mới dần dần phục hồi tinh thần, cậu giơ tay chỉ về phía khe núi mà cậu vẫn nhìn từ nãy “Bên kia … Hình như có vật gì đó, rất nguy hiểm.”

      Tần Quan Hải là cháu trai của chủ dòng họ Tần nay, sinh ở gia tộc huyền học thế gia như vậy nhưng trước đó lâu, cậu vẫn có cách nào cảm nhận được linh lực. Cho đến khi cậu được mười ba tuổi mới bắt đầu khai thông, sau đó có năng lực cảm nhận cực kỳ nhạy cảm, có thể dự báo trước nguy hiểm.

      Trước khi ra ngoài, người nhà họ Tần dặn dò, lần này để Tần Quan Hải ra ngoài trừ ma chủ yếu là để trải nghiệm. Nếu như phát điều gì mà Tần Quan Hải cảm nhận được là vật nguy hiểm nhất định thể đụng vào.

      “Vậy chúng ta tránh thôi.” Tương đối nhát gan-Lương Vũ .

      qua xem chút .” Lương Quang chợt cảm thấy hứng thú, đêm nay ra ngoài gặp toàn ác ma có đạo hạnh cao, đánh nhau mà có tính thách thức gì cả.

      “Nhưng bác Tần dặn dặn lại là nếu Quan Hải cảm nhận được điều nguy hiểm nhất định được .” Lục Ninh khó xử .

      “Quan Hải mới tu luyện được ba năm, năm nay là lần đầu tiên trừ ma, cậu ấy cảm thấy nguy hiểm có nghĩa là cũng nguy hiểm với chúng ta.” Lương Quang .

      Lục Ninh nghe vậy cảm thấy Lương Quang cũng có lý, mặc dù Tần Quan Hải rất nhạy cảm với những vật có -sát khí, nhưng tu vi của cậu quá thấp, cậu ấy cảm thấy nguy hiểm nhưng chưa chắc nguy hiểm với người khác.

      “Như vậy , để mình qua đó xem sao.” Lương Quang thấy Lục Ninh do dự quyết định mình ta qua đó xem.

      được, là cùng nhau hành động mà.” Lục Ninh do dự chút rồi “Thiệu sư huynh, ở đây cùng Quan Hải và Lương Vũ chờ, em và Lương sư huynh qua đó thăm dò.”

      “Em … Em cũng phải .” đợi Thiệu sư huynh trả lời, Tần Quan Hải bỗng nhiên lên tiếng.

      phải là em cảm giác có nguy hiểm sao? Nguy hiểm mà em còn muốn ?” Lương Vũ hỏi.

      “Em cảm giác nơi đó có thứ gì đó, rất tốt.” Tuy là nguy hiểm nhưng cũng rất tốt.

      ==

      Mà bên kia, sau khi lợi dụng sát khí diệt trừ được sáu mươi ác ma, Trần Ngư móc điện thoại di động ra nhìn xem còn bao nhiêu thời gian lại nhìn thấy tin nhắn của ‘Mưa bay tháng ba’.

      Mưa bay tháng ba: Đại thần, đại thần, có ra ngoài trừ ma ?

      Trần Ngư thuận tay trả lời: Tôi ở ngoài, cậu cũng trừ ma sao?

      Trần Ngư trả lời xong, vừa mới đem điện thoại bỏ vào túi lại nghe tiếng chuông báo tin nhắn đến, biết là đối phương trả lời. định lấy ra xem đối diện lại bay đến con ác ma. Trần Ngư nhíu mày lại, chưởng bay ra, trực tiếp đập cho ác ma kêu thét lên.

      khi bắt đầu trừ ma, Trần Ngư liền quên luôn chuyện tin nhắn, đến khi nhớ ra là hai mươi phút sau. Trần Ngư lấy điện thoại ra xem, chỉ thấy có hai chữ to thêm dấu chấm than lớn:

      Cứu mạng!



      Bây giờ mới qua có còn kịp ?

      Trần Ngư nhìn vị trí định vị phía sau phát ‘Mưa bay tháng ba’ cách chỗ khoảng năm trăm mét.


      Tác giả có lời muốn :

      Lâu Minh chuyện điện thoại cùng người nhà.

      Mẹ Lâu: Con trai, lúc nãy sao con nhận điện thoại.

      Lâu Minh xấu hổ: Con nghe thấy tiếng chuông điện thoại.

      Mẹ Lâu: Đêm nay con ăn món cay Tứ Xuyên sao? Môi sưng hết lên rồi kìa.

      Lâu Minh im lặng che miệng …

    2. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Bạn Ngư gặm gặm đến nỗi môi bạn Lâu sưng lên rồi kìa!!! Cầu chịu trách nhiệm. :yoyo68::yoyo22:
      Đông Phương Ngân Vyhaimap2346 thích bài này.

    3. NguyenHa2808

      NguyenHa2808 Active Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      161
      Mẹ Lâu mà tinh ý thêm tí nữa có khi mua pháo về ăn mừng con trai có đối tượng rồi :v
      Đông Phương Ngân Vyhaimap2346 thích bài này.

    4. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      Thi Thi dã man quá:yoyo60: Thi Thi lại trở thành mỹ nhân cứu hùng rồi.
      Last edited: 24/5/19
      Đông Phương Ngân Vyhaimap2346 thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 77: Kết giới


      Kết giới: là gian bảo vệ mang tính tâm linh, phép thuật. Kết giới được lập bởi các pháp sư (hay kết giới sư), thuật sĩ, phù thủy cao tay ấn và thường dùng để bảo vệ người đó hoặc những người đặc biệt, những bảo vật bị dòm ngó bởi tà ma. Ngoài ra kết giới còn do tự bản thân vật có tính pháp thuật tiết ra để bảo vệ chính nó. (nguồn: internet)


      Mặc dù thời gian ‘Mưa bay tháng ba’ cầu cứu qua hai mươi phút, Trần Ngư cũng biết bây giờ chạy đến còn có thể giúp được gì hay , nhưng mà biết rồi thể khoanh tay đứng nhìn. Vả lại, đối với ‘Mưa bay tháng ba’ là khách hàng đầu tiên của , Trần Ngư vẫn có chút tình cảm.

      Xác định phương hướng và vị trí, Trần Ngư ra khỏi rừng, chạy về hướng khe núi mà ‘Mưa bay tháng ba’ định vị cho .

      “Tiểu thư Trần Ngư định đâu vậy?” Vẫn luôn núp ở đằng sau thầm bảo vệ - Trình Bằng thấy Trần Ngư bỗng nhiên chạy nghi ngờ hỏi Điền Phi.

      “Chắc là bên kia có thứ gì đó, chúng ta theo trước cái .” Điền Phi cầm trong tay lá bùa huyền sát, thỉnh thoảng thân thể lại lắc lư bốn phía.

      Trình Bằng thấy điệu bộ của cậu ta như thế nhịn được mà trợn trắng mắt “Cậu đâu có nhìn thấy ma, lắc la lắc lư cái …”

      Xì xì

      Trình Bằng chưa hết câu, thấy bùa huyền sát trong tay Điền Phi bỗng nhiên xoạt cái rồi bốc cháy rừng rực. ngọn lửa màu xanh nhạt lóe lên trước mặt hai người rồi vọt lên.

      “…” Sắc mặt Trình Bằng vô cùng khó coi giống như nuốt phải con ruồi.

      “Cậu xem!!” Điền Phi kích động nhìn đồng đội “Tiểu Bằng, có phải tôi cũng được xem là thầy trừ ma rồi ?”

      “… Đuổi theo!” Trình Bằng như bị đánh vào mặt, buồn bực chạy ra khỏi rừng cây, đuổi theo bóng Trần Ngư phía xa xa.

      Điền Phi hưng phấn lại móc lá bùa huyền sát ra, nắm chặt trong tay, lúc này mới đuổi theo Trình Bằng.

      Năm trăm mét – Trần Ngư chỉ cần chạy trong hai phút là tới. Đứng gò núi, nhíu mày nhìn xuống khe núi có vật gì.

      Cái khe núi này quá bình thường, bình thường như khe núi thông thường, còn có những mầm cây non nhú lên khi xuân về. Nhưng đêm nay là đêm giao thừa, nơi này là trong phạm vi bán kính năm dặm ảnh hưởng của con vật của năm, thể có chuyện, xung quanh đầy sát khí và ác ma nhưng chỉ có nơi này là ngoại lệ, thành chốn bồng lai tiên cảnh như vậy được.

      Trần Ngư nghĩ nghĩ, sau đó lấy điện thoại mở khung chat với ‘Mưa bay tháng ba’, nhấn cuộc gọi video.

      Tút tút … tút tút …

      thanh điện thoại vang lên nhưng trong khe núi yên tĩnh, thanh nào khác.

      có tín hiệu sao?

      Trần Ngư cất điện thoại, móc la bàn mà vẫn chưa có cơ hội sử dụng trong đêm nay ra, rồi bước vào khe núi.

      Sau đó, cả người biến mất trong gian.

      “Người đâu rồi?” Người phải bảo vệ bỗng nhiên biến mất ngay trước mắt, Trình Bằng bị dọa vọt ra từ sau thân cây.

      “Sao thế?” Điền Phi ngẩng đầu nhìn, gò núi còn bóng dáng của Trần Ngư “Tiểu thư Trần Ngư đâu?”

      Hai người chạy nhanh lên gò núi, cúi đầu nhìn, trong khe núi trống rỗng, trừ cây cỏ, đá sỏi còn gì khác.

      “Người đâu rồi?” Sau khi xem xét xung quanh nhưng thấy Trần Ngư, Điền Phi hỏi Trình Bằng vẫn luôn chú ý theo dõi Trần Ngư.

      “Tôi biết.” Trình Bằng nhớ lại cảnh tượng lúc nãy, đến giờ vẫn thể tin “Lúc nãy, tiểu thư Trần Ngư vẫn còn đứng ở đây, rồi ấy về phía trước bước, ngay sau đó bỗng nhiên liền biến mất thấy đâu, thấy tăm hơi.”

      thấy tăm hơi? Sao có thể chứ?” Điền Phi kinh hãi.

      “…” Thế giới này, con vật của năm và ác ma đều có có gì mà có khả năng, tìm thấy Trần Ngư, cả hai ngơ ngác đứng gò núi, nhìn khe núi tĩnh mịch dưới ánh trăng mà có cách nào.

      ==

      Trong nháy mắt bước vào khe núi, cảm giác đầu tiên Trần Ngư cảm nhận là luồng hơi lạnh thấm vào cơ thể mình, ngay sau đó, -sát khí đầy trời ập vào mặt, đột nhiên kịp phòng ngừa, Trần Ngư bị thổi lùi về sau mấy bước mới đứng vững được.

      “Sát khí nặng , vậy mà lúc nãy ở bên ngoài lại cảm nhận được nhỉ? đúng …” Đầu tiên, Trần Ngư dừng lại chút rồi quay phắt người lại.

      nhớ mình chỉ về phía trước bước, mà lại là xuống dốc, nhưng mà lúc nãy bước lui mấy bước lại cảm nhận được cảm giác lên dốc. Trần Ngư ngơ ngẩn nhìn khoảng đen như mực xung quanh, nơi nào còn có gò núi, dốc núi gì gì đó nữa, bốn phía đều đen đặc, ngay cả ánh trăng cũng có.

      Đây là … bị ‘quỷ đả tường’?


      Quỷ đả tường: Được gọi Quỷ đả tường vì khi vào ban đêm hoặc ở ngoại ô phân được phương hướng, bản thân cảm giác mơ hồ, biết phải đâu về đâu, cho nên luôn xoay quanh chỗ.


      Ý nghĩ này vừa nảy sinh, bản thân phủ định ngay, với tu vi bây giờ của , mấy thứ vớ vẩn như ‘quỷ đả tường’ có tác dụng gì với .

      Vậy là chuyện gì xảy ra? Trần Ngư vẫn có thể chắc chắn đây vẫn là khe núi kia, nhưng chỉ bước chân như thế sao lại có biến hóa ‘nghiêng trời lở đất’ như vậy được.

      “Chẳng lẽ lại là kết giới?” Suy nghĩ lâu, Trần Ngư nghĩ đến khả năng.

      Nhưng hình như kết giới chỉ có thể xuất ở những trận pháp trong truyền thuyết mà thôi, nay đâu có người nào dùng a. Với lại, nếu vị đại sư nào đó có năng lực bố trí kết giới, tại sao trực tiếp ra tay trừ khử -sát khí ở đây , mà lại tốn công phu bố trí kết giới như vậy.

      “A!!”

      Khi Trần Ngư cố gắng tìm hiểu chuyện gì xảy ra ở đây tiếng hét thảm thiết bỗng vang lên trong thung lũng tràn ngập sát khí này.

      ‘Mưa bay tháng ba’? Trần Ngư giật mình, kịp nghĩ nhiều, tay cầm la bàn, tay cầm bùa chú chạy về phía tiếng hét.

      ==

      “Ngậm miệng lại!” Lương Quang vừa chống đỡ với ác ma ngừng đến gần vừa quay đầu mắng.

      Lương Vũ, sao chứ.” Tần Quan Hải nhìn cổ tay Lương Vũ bị ác ma bóp bầm đen, vẻ mặt vô cùng lo lắng.

      sao.” Sắc mặt Lương Vũ trắng bệch, cậu ta biết rằng trong thời điểm này cậu ta nên gây thêm phiền phức, nhưng mà lúc nãy suýt nữa cậu ta bị ác ma lôi nên mới nhịn được mà kêu lên.

      “Ác ma ở đây đều rất lợi hại, chúng ta chỉ có thể tạm thời ứng phó, em đừng có mà lộn xộn nữa.” Lục Ninh nhìn thoáng qua điện thoại di động Lương Vũ cầm chặt trong tay, muốn điều gì nhưng rồi lại thôi.

      Lương Vũ, điện thoại rơi rồi thôi, còn cố nhặt làm gì?” Lúc nãy, Lương Vũ vì nhặt điện thoại di động bị rơi nên mới suýt bị ác ma bắt , may mà Lục Ninh nhanh tay lẹ mắt bắt người lại.

      tìm đại thần tới cứu chúng ta.” Khoảng nửa giờ trước, năm người bọn họ bước vào khe núi. Sau khi vào, họ phát có vấn đề nhưng khi muốn quay lại có cách nào tìm được đường ra.

      có cách nào, năm người đành ở trong khe núi tìm tòi tìm đường ra, nhưng chỉ được lát gặp phải ác ma tấn công. Năm, sáu con ác ma có thực lực mạnh mẽ đồng thời tấn công, cũng may là Lục Ninh phản ứng kịp dùng ‘chuông chiêu hồn’ mê hoặc ác ma, mọi người mới tránh được tập kích của ác ma.

      Lục Ninh, Lương Quang, Thiệu Kỳ - tu vi của ba người này coi như khá giỏi, che chở cho Lương Vũ và Tần Quan Hải có tu vi cao, vừa đánh vừa lui, nhưng cuối cùng cũng phải là đối thủ của ác ma đến ngày càng nhiều. Cuối cùng, năm người bị ép lui đến chỗ trong khe núi, bị mười mấy con ác ma vây quanh nhúc nhích được.

      “Nhưng mà nơi này đâu có tín hiệu.” Khi phát nơi này có vấn đề, mấy người họ sớm gọi cho người lớn trong nhà tìm cách cứu viện, nhưng lúc đó điện thoại hoàn toàn mất tín hiệu.

      “Có!” Lương Vũ mở giao diện điện thoại lên, cho Tần Quan Hải nhìn khung chat của mình và đại thần “Lúc đó phải là có tia linh quang (ánh sáng thần kỳ) lên sao? Lúc đó tín hiệu điện thoại khôi phục được mấy giây đồng hồ.”

      Khi mấy người Lương Vũ gặp phải tấn công của ác ma lần đầu tiên, bầu trời bỗng nhiên lên tia linh quang bảy màu, lập tức Lương Vũ nghe được điện thoại của mình vang lên nhắn ‘đinh’ nhắc nhở. Phát điện thoại có tín hiệu, trong nháy mắt Lương Vũ dùng tốc độ bàn tay hai mươi năm độc thân của mình, trong hai giây ngắn ngủi, đánh ra hai chữ cứu mạng, còn thuận tay gửi định vị vị trí kèm theo luôn.

      Mưa bay tháng ba: Đại thần, đại thần, có ra ngoài trừ ma ?

      Tôi muốn xây đường: Tôi ở ngoài, cậu cũng ra ngoài trừ ma sao?

      Mưa bay tháng ba: Cứu mạng! (kèm theo vị trí định vị)

      Tần Quan Hải phát câu nhắn đầu tiên là vào năm mươi phút trước, đối phương trả lời vào hai mươi phút trước, mà hai mươi phút trước, năm người họ vào trong khe núi rồi.

      “Thực là có tín hiệu này?” Tần Quan Hải vui mừng .

      “Chắc chắn bây giờ là đại thần tìm !” Lương Vũ “Nhưng mà nơi này nhiều ác ma quá, mình đại thần đến đây chắc cũng xử lý được, phải nhắn tin cho đại thần để ấy tìm người đến giúp đỡ.”

      “Vậy tại sao lại gọi cho ông nội ?” Tần Quan Hải nghi ngờ hỏi, có tín hiệu sao lại gọi cho người lớn trong nhà.

      “Có mấy giây ít xịt, chưa kết nối được với ông nội mất tín hiệu rồi.” Lương Vũ

      cũng có thể gửi tin nhắn mà.” Tần Quan Hải nhắc nhở.

      “…” Vẻ mặt Lương Vũ đờ ra, chẳng biết tại sao, lúc đó trong đầu cậu ta chỉ có đại thần ‘xây đường”.

      “Để em nhắn cho ba em.” Tần Quan Hải , lấy điện thoại ra bắt đầu đánh nội dung tin nhắn, định lúc nào có tín hiệu trực tiếp bấm gửi .


      (còn tiếp)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :